1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 259 [Chương 1557 đến 1562]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 259 [Chương 1557 đến 1562]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1557:

Kỷ Ninh vừa nói vừa ném hồ lô cho Cầm Hỏa Thần:

– Có thể cùng uống với hỗn độn nguyên thú làm ta rất vui, nào, thêm một hồ lô nữa.

Hồ lô bay ngay đến bên cạnh Cầm Hỏa Thần, nó kích động vận dụng lực lượng vô hình khống chế hồ lô, rút nút bình ra, rượu bay ra.

Cầm Hỏa Thần há to miệng uống.

Thanh Ma Chúa Tể rất là bất đắc dĩ nói:

– Ngươi thật tình.

Kỷ Ninh vung tay lên:

– Không sao, ta có nhiều đồ ăn uống lắm. Những Chúa Tể, Đế Quân nộp một đống linh quả, báu vật.

Trên hai cái bàn bày đầy các loại linh quả, linh quả là một số trái cây kỳ lạ sinh ra từ tinh hoa trong vũ trụ hỗn độn hội tụ, một số trái cây dùng để luyện chế đan dược, một số nhưỡng tạo rượu, một số ăn trực tiếp.

Những tứ Kỷ Ninh bày ra trước mặt ăn rất ngon, ngon hơn bàn đào nhân sinh quả trong tam giới rất nhiều.

Thanh Ma cười phá lên:

– Ha ha ha!

Thanh Ma thò bàn tay như móng gà ra chộp trái cây cắn một miếng, miệng đầy nước trái cây, đặc biệt hưởng thụ.

Cầm Hỏa Thần ở phía xa đáng thương nhìn Kỷ Ninh:

– Cho ta chút trái cây được không?

Cầm Hỏa Thần đã uống sạch rượu, chỉ có một bình, Thanh Ma uống từng ly nhâm nhi còn nó thì hút hết rượu, đã ghiền nhưng chớp mắt đã hết.

Cầm Hỏa Thần thấy những trái cây rất hấp dẫn nó, làm nó muốn phát cuồng. Bản tính của Cầm Hỏa Thần sẽ đi cướp ngay, nhưng giờ không cướp được chỉ có thể năn nỉ.

Kỷ Ninh vung tay lên:

– Ha ha, có rất nhiều trái cây.

Một đống trái cây bay qua, cỡ trăm trái, mỗi trái tỏa ra hơi thở khác nhau rất là mê người. Có một thực vật như trứng gà cỡ lớn, là Thiên Diệp Thanh Linh.

Một thau trái cây bay tới trước mặt Cầm Hỏa Thần.

Kỷ Ninh cười nói:

– Ngươi hãy ăn từ từ, nếu còn một hơi ăn hết thì ta không cung ứng nổi.

Cầm Hỏa Thần chảy nước miếng ròng ròng nhìn thau trái cây trước mắt, cái nào nó cũng muốn ăn. Thiên Diệp Thanh Linh hấp dẫn nó nhất, làm mắt nó đỏ ngầu.

Cầm Hỏa Thần ngước đầu lên vô cùng cảm kích nhìn Kỷ Ninh, cảm thấy tu hành giả này siêu tốt, vội nói:

– Ngươi rất tốt với ta, nếu có thể ra ngoài nhất định sẽ giúp ngươi.

Nói rồi Cầm Hỏa Thần cúi đầu gặm trái cây.

Nhìn như Kỷ Ninh thoải mái thật ra âm thầm chú ý. Phải ăn đấy, phải ăn Thiên Diệp Thanh Linh!

Cầm Hỏa Thần kích động nói:

– Ngon quá, lâu lắm rồi không được ăn nhiều thứ ngon như vậy.

Trước khi bị Tây Tư tộc bắt Cầm Hỏa Thần cô đơn lang bạt cũng hiếm khi ăn được đồ ngon, sau khi bị bắt càng tội, Tây Tư tộc không cho nó ăn, nó chỉ có thể tự cấp tự túc ăn đồ ngon bình thường do sinh linh trong pháp bảo động thiên hiến dâng.

Cầm Hỏa Thần há miệng rộng ăn Thiên Diệp Thanh Linh:

– Ăn cái này trước, thật thơm.

Thiên Diệp Thanh Linh có sức hấp dẫn lớn nhất với Cầm Hỏa Thần.

Rấc rắc rắc!

Cầm Hỏa Thần cắn Thiên Diệp Thanh Linh, hưởng thụ nhai nhát trong miệng rồi nuốt xuống, nhâm nhi thật lâu.

Kỷ Ninh ngồi ở phía xa rất nhanh cảm giác được dao động.

Dao động vô hình hoàn toàn hòa nhập vào trong Cầm Hỏa Thần, thẩm thấu vào hồn phách chân linh của nó.

Kỷ Ninh thở phào:

– Thành công!

Nhìn như nhẹ nhàng thật ra làm Kỷ Ninh căng thẳng còn hơn cuộc chém giết.

Cầm Hỏa Thần cúi đầu ăn trái cây khác, không kiềm được ngước lên nhìn Kỷ Ninh một cái, càng xem càng thấy hắn thuận mắt, cảm thấy người trước mắt tốt nhất với nó. Cầm Hỏa Thần có cảm giác lưu luyến Kỷ Ninh rất sâu, là người nó tin tưởng nhất. Cầm Hỏa Thần không nhận ra đã bị khống chế từ hồn phách chân linh, ngoan ngoãn từ tận đáy lòng.

Kỷ Ninh bưng ly rượu đứng dậy đến gần Cầm Hỏa Thần.

Bạch Dung hộ vệ hết hồn:

– Chủ nhân!

Thanh Ma giật mình kêu lên:

– Đừng đến gần!

Kỷ Ninh nói:

– Yên tâm, không sao.

Kỷ Ninh đến gần xem sáu sợi xích, phải tìm cách phá giải trận pháp trên xiềng xích thả Cầm Hỏa Thần ra, không thì có thu phục nó cũng vô dụng.

Thanh Ma vốn ngồi xếp bằng, vội đứng dậy kéo Kỷ Ninh lại:

– Bắc Minh!

Cầm Hỏa Thần giết Chúa Tể dễ như chơi chứ đừng nói Đạo Quân nho nhỏ, vì vậy Thanh Ma rất lo.

Nhưng Kỷ Ninh đi qua mau, nhấc chân vèo một cái đã đến bên cạnh Cầm Hỏa Thần.

Cầm Hỏa Thần quay đầu nhìn vật nhỏ đến gần mình.

Thanh Ma, Bạch Dung nín thở:

– Cẩn thận

Hiện tại muốn cứu cũng không kịp!

Cầm Hỏa Thần cúi xuống nhìn Kỷ Ninh nhỏ bé, trong mắt tràn đầy vui vẻ:

– Ngươi cũng ăn một cái?

Kỷ Ninh ngước nhìn vật khổng lồ trước mắt:

– Từ nay về sau ngươi hãy đi theo ta.

Cầm Hỏa Thần đồng ý:

– Ừ được, nhưng ngươi phải cho ta ăn.

Kỷ Ninh nói:

– Ngày nào cũng ăn nhiều linh quả như vậy thì không ai nuôi nổi, nhưng tốt hơn những thức ăn trong động thiên của ngươi, còn có rất nhiều nữa.

Cầm Hỏa Thần càng vui vẻ, sau đó bất đắc dĩ nhìn các sợi xích đen sau lưng:

– Nhưng ta bị nhốt tại đây, muốn theo ngươi đi ra cũng không có cách nào.

– Để ta xem kỹ thử.

Kỷ Ninh nói rồi bay lên trên thân thể cao lớn của Cầm Hỏa Thần, đến gần một sợi xích đen trói nó.

Thanh Ma, Bạch Dung ngây người nhìn.

Thanh Ma ngẩn ngơ:

– Cái này… Cầm Hỏa Thần là hỗn độn nguyên thú, sao nó ngoan vậy? Chẳng phải nói hỗn độn nguyên thú vui buồn thất thường, thích ăn nhất, cái gì cũng ăn sao?

Muốn thuần phục hỗn độn nguyên thú rất khó khăn, trí tuệ của nó như con nít, tính cách cũng giống con nít. Giây trước còn được tu hành giả dụ vui vẻ, giây sau trở mặt ăn luôn tu hành giả đó. Dù là Tây Tư tộc cũng không có cách thuần phục hỗn độn nguyên thú, chỉ có thể khiến ba Tôn Chủ ra tay, dùng thực lực tuyệt đối bắt giữ Cầm Hỏa Thần.

Bạch Dung cũng khó hiểu:

– Không biết, tóm lại bây giờ nó rất nghe lời chủ nhân của ta.

Bạch Dung hóa thành luồng sáng bay qua, muốn gần thân bảo vệ Kỷ Ninh.

Cầm Hỏa Thần nằm sấp ăn trái cây chợt ngước đầu lên, mắt đầy sát khí nhìn Bạch Dung bay tới gần:

– Hưm?

Kỷ Ninh đứng trên lưng Cầm Hỏa Thần nói:

– Cầm Hỏa ngoan, hai người đó là hộ vệ và người đi theo của ta, đừng bị thương bọn họ.

Cầm Hỏa Thần liền ngoan ngoãn không cáu, phớt lờ Bạch Dung:

– Ừ dược.

Bạch Dung hộ vệ sợ teo tim, đáp xuống trên lưng Cầm Hỏa Thần.

Bạch Dung hộ vệ vội nhắc nhở:

– Chủ nhân hãy cẩn thận, giờ trông Cầm Hỏa Thần nghe lời nhưng không chừng rất nhanh sẽ trở mặt.

Kỷ Ninh bình thản, mắt vẫn nhìn sợi xích đen:

– Không thể nào!

Bạch Dung hộ vệ vẫn không yên tâm:

– Đây chính là hỗn độn nguyên thú!

Kỷ Ninh lắc đầu, quay đầu nhìn Bạch Dung và Thanh Ma ở phía xa:

– Cầm Hỏa cũng sẽ đi theo ta.

Chương 1558:

Bạch Dung hộ vệ chợt hiểu:

– Chủ nhân…

Thanh Ma đứng phía xa giật mình truyền âm hỏi:

– Bắc Minh, không lẽ Cầm Hỏa Thần đã bị thần phục?

Kỷ Ninh gật đầu, mặc kệ một hộ vệ, một người đi theo rung động phức tạp, hắn chỉ lo vùi đầu khứ nghiên cứu sợi xích đen.

Bạch Dung hộ vệ, Thanh Ma Chúa Tể chìm trong rung động. Thu phục một con hỗn độn nguyên thú? Thật khó tin.

Hỗn độn nguyên thú rất hiếm thấy, thưa thướt, các Chúa Tể không biết cách thuần phục, Tây Tư tộc cũng không hiểu. Chắc chỉ có Tây Tư tộc cao cao tại thượng mới biết thuần phục như thế nào. Muốn thu phục một con hỗn độn nguyên thú thì một là may mắn gặp một con, hai là có cách thuần phục.

Bạch Dung, Thanh Ma biết Kỷ Ninh mà họ đi theo có cách thuần phục hỗn độn nguyên thú, bất giác đã chế ngự con Cầm Hỏa Thần.

Thanh Ma Chúa Tể kinh thán thổn thức:

– Thuần phục Cầm Hỏa Thần? Thật là ghê gớm, quá thần kỳ, đáng tiếc Cầm Hỏa Thần này luôn bị nhốt ở đây, nếu thả ra thì chậc chậc, dựa vào con Cầm Hỏa Thần này địa vị, danh tiếng của Bắc Minh sẽ lên tầng cao chót vót, ai dám chọc vào hắn? Hắn ra lệnh một tiếng là con Cầm Hỏa Thần giết qua.

Cầm Hỏa Thần trả thù dù là Đạt Phong Lĩnh Chủ cũng không ngăn cản được, nên không ai muốn đắc tội một vị đại năng có hỗn độn nguyên thú đi theo.

Vèo!

Thanh Ma bay đi, biết Cầm Hỏa Thần bị thu phục thì lão không lo gì nữa.

Thanh Ma bay qua liền hỏi:

– Thế nào rồi Bắc Minh, có thể gỡ bỏ xiềng xích này không?

Nếu không gỡ được thì uổng công mừng một hồi, có thu phục Cầm Hỏa Thần cũng không chấn nhiếp bên ngoài được.

Kỷ Ninh cau mày nhìn chằm chằm.

Xiềng xích màu đen thật ra do vô số sợi tơ đen bện thành, mỗi sợi tơ có vô số trận pháp nhỏ. Những trận pháp nhỏ này không khó giải quyết, với cảnh giới đạo trận pháp hiện giờ của Kỷ Ninh có thể nhẹ nhàng phá giải. Nhưng vô số trận pháp nhìn như bình thường khắc trên sợi tơ, các sợi tơ quấn vào nhau cấu thành trận pháp phức tạp to lớn hơn.

Mỗi sợi xích có công hiệu trấn áp và hấp thu năng lượng.

Cầm Hỏa Thần bị trấn áp, thần thể bị áp chế hoàn toàn, muốn biến lớn một chút cũng không được.

Kỷ Ninh lắc người:

– Trận pháp thật huyền diệu.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Kỷ Ninh bay đi điều tra năm xiềng xích màu đen khác, điều tra rất nhanh.

Trong đầu Kỷ Ninh có nhiều suy nghĩ, muốn phá giải trận pháp này:

– Ưm, giống như ta dự đoán, sáu sợi xích đen gần như giống nhưu, có thể phối hợp nhau.

Lúc trước xem từ xa Kỷ Ninh đã đoán được, sau khi nhìn gần thì hoàn toàn nhìn thấu tất cả trận pháp trên sáu sợi xích đen. Nhưng nhìn rõ là một chuyện, để phá giải lại là việc khác.

Thanh Ma hỏi dồn:

– Như thế nào? Có thể phá giải không?

Kỷ Ninh cười trêu:

– Thanh Ma nôn nóng còn hơn ta.

Thanh Ma siêu kích động nói:

– Không nôn sao được, đây là hỗn độn nguyên thú! Mang một con hỗn độn nguyên thú thì có thể đi ngang. Tuy là ngươi có được nhưng ta là người đi theo ngươi, chậc chậc. Nói mau lên, mau, có thể phá giải không?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Có thể.

Thanh Ma hớn hở:

– Lợi hại, bội phục, ta trông thấy trận pháp trên xiềng xích đen là nhức đầu rồi, vậy mà ngươi nắm chắc phá được. Đạo trận pháp của ngươi e rằng không vài Chúa Tể sánh bằng.

Kỷ Ninh cười, đương nhiên rồi, bàn về tu vi đạo trận pháp của hắn cỡ cấp Thánh Thành Chi Chủ. Trừ phi là dựa vào đạo trận pháp hợp đạo thành tựu Chúa Tể, không thì ít ai vượt qua được Kỷ Ninh. Dựa vào đạo trận pháp hợp đạo thành tựu Chúa Tể khó khăn biết bao, rất hiếm hoi, ít nhất trong liên minh mười sáu vực giới không có.

Thanh Ma hỏi:

– Đại khái cần bao lâu?

Kỷ Ninh đáp:

– Khó nói, chắc cỡ mấy hỗn độn kỷ.

Thanh Ma khen:

– Mau quá, vài hỗn độn kỷ là thành công.

Kỷ Ninh thầm nhủ: Nói là mấy hỗn độn kỷ nhưng nguyên thần thứ hai với thời gian tăng tốc thật ra là mấy trăm hỗn độn kỷ.

Trận pháp xiềng xích rất khó giải quyết, Kỷ Ninh có pháp môn Tây Tư tộc cùng lưu phái để tham chiếu, cộng thêm cảnh giới trận pháp cao mới có hy vọng phá giải. Dù có bệ đá Chí Tôn phụ trợ phỏng chừng phải mất mấy trăm hỗn độn kỷ.

Kỷ Ninh không ngại, vì Chung Cực Kiếm Đạo của hắn đã khó tiến bộ thêm, tiến thêm một bước là sắp hợp đạo.

Nên tham ngộ pháp môn, trận pháp, đạo thủy hành, hỏa hành, thời gian, không gian, tham ngộ càng nhiều càng có trợ giúp cho sau này hợp đạo. Vì tất cả đạo đều liên thông với nhau.

Kỷ Ninh vừa nói vừa bay xuống:

– Cầm Hỏa, ta đi ra ngoài một chuyến, đợi một chút sẽ quay về.

Cầm Hỏa Thần ngước nhìn Kỷ Ninh bay đi:

– A, ngươi sẽ không bỏ mặc ta luôn đi?

Không hiểu sao Cầm Hỏa Thần luôn muốn theo sát bên Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh hứa hẹn:

– Yên tâm, rất nhanh sẽ trở lại.

Kỷ Ninh thầm cảm khái, Cầm Hỏa Thần là hỗn độn nguyên thú, sinh ra đã cường đại, nó chỉ biết bản năng sử dụng lực lượng cường đại chứ không nghiên cứu gì. Cầm Hỏa Thần không nhận ra hồn phách chân linh đã bị thủ đoạn vô hình của Chí Tôn thẩm thấu, nhưng vô âu lo mãi thế này cũng là niềm hạnh phúc.

Xoẹt!

Cửa đồng đỏ mở ra.

Kỷ Ninh, Bạch Dung, Thanh Ma bay ra ngoài.

Thanh Ma vừa bay vừa hỏi:

– Sao bỗng muốn ra ngòai?

Kỷ Ninh nói:

– Muốn phá giải xiềng xích đó rất lâu, trước khi đó ta phải đi thả Cửu Trần đã.

Thanh Ma cười nói:

– Cửu Trần? Là bằng hữu tốt mà ngươi bất chấp sống chết xông vào Dao Hỏa cảnh để cứu người?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Đúng vậy, bằng hữu tốt sống chết có nhau của ta!

Kỷ Ninh điều khiển vực giới phi chu nhanh chóng đến chỗ Cửu Trần.

Cửu Trần mặc áo bạc ngồi xếp bằng, lửa vòng quanh gã.

Cửu Trần thấy phía xa lóe ánh sáng rất nhanh đến gần:

– A?

Một chiếc vực giới phi chu hơi cũ, ba bóng người bay ra, dẫn đầu là thiếu niên áo trắng cõng thần kiếm màu đen, chính là bằng hữu tốt Bắc Minh Đạo Quân Kỷ Ninh.

Cửu Trần mừng rỡ, nỗi lòng phức tạp:

– Bắc Minh!

Lúc xảy ra chuyện Dao Hỏa cảnh, Cửu Trần là ngọn nguồn vụ việc, trong tộc cổ tu hành giả đã cho gã biết hết.

Cửu Trần biết Kỷ Ninh vì cứu gã cuối cùng thành công giết Phi Tuyết Thành Chủ, nhưng phút cuối Phi Tuyết Thành Chủ trả thù làm các Chúa Tể, Đế Quân từ những Đông Hỏa lao đến muốn cướp chiếc vực giới phi chu kia.

Kết quả tốt đẹp, Kỷ Ninh khiến Thanh Ma Chúa Tể thành người đi theo, khiến các phương biết khó mà lui.

Nhưng trong lòng Cửu Trần rất cảm kích Kỷ Ninh, vì gã hiểu rằng Kỷ Ninh mạo hiểm trong quá trình này, đi sai một bước là mất mạng.

Chương 1559:

Kỷ Ninh cười đến gần:

– Cửu Trần.

Cửu Trần cười hỏi:

– Sao bỗng dưng đến chỗ ta? Không lẽ ngươi lo phá giải trận đồ bỗng thấy chán?

Mấy năm nay Kỷ Ninh có báo cho Cửu Trần biết hắn phải hoàn toàn phá giải trận pháp mới khống chế khu Lao Ngục được.

Kỷ Ninh nói:

– Không phải chán mà là đã phá giải, ngươi có thể ra rồi.

Cửu Trần ngây người:

– Đi ra?

Lao Ngục như ác mộng, gã đơn giản đi ra được sao?

Kỷ Ninh nhẹ nhàng chỉ một cái.

Phực!

Lửa trên lồng lửa tách ra một con đường.

Kỷ Ninh chế nhạo:

– Còn chưa chịu ra? Định ở bên trong chờ hợp đạo?

Cửu Trần vốn sững sờ lập tức hóa thành luồng sáng chạy ra.

Cửu Trần đứng trong không trung nhìn thân thể mình, lại ngó lồng lửa sau lưng, khó tin nói:

– Ta thật sự đi ra, đơn giản dễ dàng như vậy.

Kỷ Ninh nói:

– Ngươi đi ra nhẹ nhàng. Nhưng ta phá giải trận pháp không dễ chút nào.

Bệ đá Chí Tôn, văn minh Tây Tư tộc ghi chép về lưu phái trận pháp này, không thể thiếu một trong hai thứ.

– Biết ngươi vất vả, đây, ngươi được đến vực giới phi chu chắc thiếu linh kiện này đúng không. Cho ngươi đó, coi như phí vất vả, muốn nhiều bảo bối hơn thì ta không có.

Cửu Trần vừa nói vừa ném linh kiện vực giới phi chu.

Kỷ Ninh không từ chối.

Hai người là huynh đệ tốt, trong lòng hiểu rõ ý định của đối phương.

Răng rắc! Răng rắc!

Vực giới phi chu bắt đầu nuốt nguyên linh kiện đó, bề mặt mấp máy tu sửa một số chỗ tổn thương. Rất nhanh nguyên vực giới phi chu chỉ còn lại ít ỏi vài vết thương.

Vực giới phi chu chi linh truyền âm ngay:

– Chủ nhân, đã sửa gần nguyên vẹn, bên trong hoàn hảo, chỉ thiếu chút trân tài nên bề ngoài chưa sửa lành lặn được. Nhưng xuyên qua thời không thì đầy đủ như khi còn nguyên vẹn.

Kỷ Ninh gật đầu.

Thứ này là hắn định tặng cho Chí Tôn, nếu bị hỏng hóc quá nghiêm trọng Kỷ Ninh lo Chí Tôn sẽ không vừa lòng.

Cửu Trần nhìn hướng lão nhân nhỏ gầy bên cạnh Kỷ Ninh, không dám chểnh mảng vội cung kính nói:

– Vị này là Thanh Ma Chúa Tể đúng không? Cửu Trần kính chào Thanh Ma Chúa Tể.

Biểu tình Thanh Ma Chúa Tể phức tạp:

– Ừm, Bắc Minh và ngươi thật sự là tình sống chết có nhau. Trên đường tu hành được vài bằng hữu tốt sống chết vì nhau cũng đáng.

Thanh Ma Chúa Tể giật mình nhận ra mình để lộ tình cảm ra ngoài, cười nói:

– Lần này ngươi bị nhốt, Bắc Minh đến cứu, cuối cùng gây ra sóng gió lớn, thật nhiều Chúa Tể, Đế Quân tìm đến.

Cửu Trần cũng cảm khái, ngọn nguồn đợt sóng gió lớn này đúng là do gã.

Cửu Trần hỏi:

– Bắc Minh, ta đã ra ngoài được rồi, chuẩn bị rời khỏi Dao Hỏa cảnh chưa?

Kỷ Ninh nói:

– Ta còn có chút chuyện trong Dao Hỏa cảnh, tạm thời không ra ngoài.

Cửu Trần cười nói:

– Vậy ta đi đây. Giờ theo đuổi lớn nhất của ta là hợp đạo, nên ta vẫn sẽ đi mạo hiểm tôi luyện. Ở mãi trong Dao Hỏa cảnh với ngươi không trợ giúp gì cho hợp đạo của ta.

Kỷ Ninh gật đầu nói:

– Được, nhưng ra ngoài hãy cẩn thận.

– Yên tâm, sẽ không xui xẻo để ngươi tới cứu ta nữa đâu.

Cửu Trần bỗng tiến lên ôm Kỷ Ninh một cái, rồi buông ra bay đi, cao giọng nói:

– Chăm chỉ tu luyện đi, ta sắp hợp đạo rồi, khi đó huynh đệ chúng ta cùng hợp đạo thành công!

Thanh âm còn văng vẳng Cửu Trần đã biến mất ở phía xa.

Kỷ Ninh cảm giác Cửu Trần khát vọng và quyết tâm với hợp đạo.

– Cùng nhau hợp đạo thành công?

Kỷ Ninh quay trở về, bằng hữu sống chết có nhau không cần thiết luôn ở cùng, trong lòng có bằng hữu như vậy là được.

Năm tháng như nước.

Cửu Trần phiêu bạt rèn luyện bên ngoài có chút kỳ ngộ.

Kỷ Ninh một lòng nghiên cứu trận pháp xiềng xích đen trong Dao Hỏa cảnh. Đương nhiên Kỷ Ninh quét sạch báu vật tất cả Lao Ngục trong khu Lao Ngục, cái này mới thật sự lời to. Lúc trước hắn trấn lột chút báu vật từ các Chúa Tể, Đế Quân của liên minh mười sáu vực giới nhưng cộng lại chỉ bằng báu vật của một, hai Chúa Tể.

Báu vật trong khu Lao Ngục nhiều hơn, Kỷ Ninh hốt sạch hết.

Chớp mắt lại qua năm hỗn độn kỷ.

Một khu vực hắc ám cách Viêm Long vực giới vô cùng xa xôi. Giữa hư không hắc ám có một khu vực hình tam giác lớn, trong khu vực có các cung điện vô cùng xinh đẹp. Nơi này là chỗ của Hồng Nhiên Chí Tôn tồn tại tối cao đỉnh nhất trong văn minh tu hành giả.

Các Chí Tôn khó kiếm hành tung, Hồng Nhiên Chí Tôn là người dễ tìm nhất vì hầu như luôn ở trong động phủ nhà mình, rất dễ kiếm được.

Vù vù vù vù vù!

Trong một tĩnh phòng tòa cung điện cao nhất, nguy nga nhất.

Một quả cầu màu xám lớn có vô số hoa văn đôi khi lồi lên có khi trũng xuống, phát ra tiếng vù vù quái dị, bên trong quả cầu xám không ngừng biến đổi.

Lão nhân đầu hói mặc trường bào màu đen, lại xúc tu thịt trên đầu ngoe nguẩy, đôi mắt vàng tràn đầy hân hoan nhìn quả cầu xám trước mắt:

– Đẹp quá đi, thật là đẹp.

Lão nhân đầu hói hưng phấn tham lam nhìn như đang ngắm thứ gì yêu quý nhất:

– Thật là hoàn mỹ, chỉ một phần lực lượng trải qua bên trong không ngừng dẫn dắt truyền đi có thể bộc phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa. Tạo nghệ của Tây Tư tộc quá cao, ngày xưa mấy lão già chúng ta tuy thực lực chiếm cứ ưu thế tuyệt đối nhưng suýt chút bị Tây Tư tộc đánh bại. Thật ghê gớm, Tây Tư tộc rất ghê gớm, đến bây giờ ta vẫn chưa thể hiểu thấu.

– He he, năm xưa sơ sẩy lỡ dùng sức lớn chút làm hỏng bảo bối này. Nhưng Hồng Nhiên ta thật thần kỳ, tuy chưa nghiên cứu rõ ràng nhưng đã sửa lại nguyên vẹn, ha ha ha ha ha ha!

Lão nhân đầu hói nhìn hoa văn bề mặt quả cầu xám không ngừng lên xuống, bên trong vận chuyển liên tục, lão rất vui vẻ.

Mắt lão nhân đầu hói có thể xuyên qua mọi vật cản nhìn vận chuyển tinh vi trong quả cầu xám, ở trong mắt lão loại vận chuyển này là vẻ đẹp tuyệt đỉnh.

Quả cầu màu xám chợt bay đến trước mặt lão nhân đầu hói, hai xúc tu thịt trên đầu lão chạm vào quả cầu.

Lão nhân đầu hói nhẹ lắc đầu nói:

– Tuy sửa thành công một cái nhưng kêu ta luyện chế thì không làm ra được. Nội tình của Tây Tư tộc mạnh hơn tu hành giả ta, Tây Tư tộc để lại vô số báu vật muốn phá giải hết không biết nên đợi đến khi nào

Lão nhân đầu hói vung tay lên, quả cầu xám trước mặt biến mất.

Két!

Tĩnh phòng mở ra, lão nhân đầu hói chắp tay sau lưng, trường bào màu đen rộng thùng thình kéo lê dưới đất, lão nhàn nhã đi ra ngoài.

Lão nhân đầu hói ra cửa điện liền có thiếu niên áo xanh tiến lên đón, vui vẻ hỏi:

– Chủ nhân, đã sửa xong rồi?

Lão nhân đầu hói đắc ý nói:

– Ừm! Ta ra tay làm sao thất bại. Ta là ai? Ta chính là Chí Tôn!

Chương 1560:

Thiếu niên áo xanh hùa theo:

– Đúng đúng đúng.

Lão nhân đầu hói đắc ý nói:

– Hiển nhi, Bắc Minh Đạo Quân Viêm Long vực giới mời ta ra tay, mới chỉ qua mười mấy hỗn độn kỷ, ta nói rồi, lần này nhanh đúng không?

Thiếu niên áo xanh gật đầu nói:

– Lần này mau thật.

Đây là lần có hiệu suất cao nhất trong những lần Hồng Nhiên Chí Tôn hứa hỗ trợ.

Lão nhân đầu hói nói, vung tay áo:

– Ta đi đây, đi Viêm Long vực giới.

Vèo!

Tựa như mặt nước gợn sóng, lão nhân đầu hói cất bước biến mất trong sóng gợn.

Thiên Thương cung.

Từ sau trận Dao Hỏa cảnh nhiều đệ tử Thiên Thương cung nhanh chóng quay về, Thiên Thương cung càng phồn hoa hơn.

Thiên Nhất Đế Quân pháp thân lớn tiếng kêu, chạy đến chỗ ở của Kỷ Ninh:

– Kỷ Ninh!

Bản tôn Thiên Nhất Đế Quân đang trong Tiên cung Đạo Minh, xem như một thành viên chủ yếu, rất thân với Kim Tự Đế Quân, Hắc Vân Đế Quân.

Kỷ Ninh áo vàng đang câu cá rất là nhàn nhã:

– Thiên Nhất đại ca, có chuyện gì gấp gáp vậy?

Thiên Nhất Đế Quân trợn tròn mắt nói nhỏ:

– Việc lớn! bên Đạo Minh mới được tin tức kêu ta báo cho ngươi ngay. Hồng Nhiên Chí Tôn đã rời khỏi động phủ, đang đi tới Viêm Long vực giới, tùy thời sẽ đến!

– Cái gì?!

Kỷ Ninh rùng mình một lúc mới tỉnh táo lại, vứt bỏ cần câu, hắn sốt ruột hỏi:

– Khi nào Hồng Nhiên Chí Tôn đến?

Thiên Nhất Đế Quân nói:

– Không rõ nữa, với thực lực của Chí Tôn tuy động phủ cách chúng ta rất xa xôi nhưng tốc độ của Chí Tôn siêu mau, khó nói. Tùy thời sẽ xuất hiện, chậm thì không chừng dọc đường Hồng Nhiên Chí Tôn nán lại đâu đó ba, năm hỗn độn kỷ.

Kỷ Ninh cảm thấy căng thẳng thót tim, dù đạo tâm đã đến cảnh giới như hắn vẫn hồi hộp như thường.

Kỷ Ninh thở phào, mắt có tia hưng phấn:

– Rốt cuộc sắp đến, đợi lâu như vậy, liều mạng lâu như thế ngày này sắp đến.

Dù hợp đạo cũng không được Kỷ Ninh mong chờ như ngày này.

Hắn mong đợi là có thể khiến sư tỷ Dư Vi sống lại, một lần nữa bên nhau. Có thê tử làm bạn, sống mấy vạn hỗn độn kỷ Kỷ Ninh cũng rất thỏa mãn, còn hơn cô đơn mãi mãi.

Kỷ Ninh giật mình lập tức phản ứng lại:

– A phải rồi, vực giới phi chu, ta phải mang vực giới phi chu về ngay, tùy thời chuẩn bị mới tốt.

Hồng Nhiên Chí Tôn đến, hỗ trợ ra tay thì Kỷ Ninh phải dâng vực giới phi chu lên, khi đó không có vực giới phi chu sao được?

Ngu Tinh Hải, trong Dao Hỏa cảnh, không gian bí ẩn. Một con Cầm Hỏa Thần vẫn bị nhốt trong chỗ này. Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung hộ vệ cùng nó.

Kỷ Ninh kêu lên:

– Cầm Hỏa

Cầm Hỏa Thần ngoan ngoãn đáp lại:

– Chủ nhân.

Năm hỗn độn kỷ trôi qua, Cầm Hỏa Thần đã thói quen gọi Kỷ Ninh là chủ nhân.

Kỷ Ninh nói:

– Ta có chuyện quan trọng cần đi ra ngoài một chuyến, sẽ không quá lâu.

Cầm Hỏa Thần rất lưu luyến Kỷ Ninh:

– Chủ nhân sẽ không đi luôn không về đi?

Kỷ Ninh nhức đầu. Hỗn độn nguyên thú to lớn nổi tiếng này giống y con nít.

Kỷ Ninh đành dỗ:

– Yên tâm, nhất định trở lại, ngươi ngủ một giấc, tỉnh ngủ là ta về rồi. Chờ lần sau ta đến đây thì không lâu sau sẽ gỡ bỏ xiềng xích cho ngươi.

Cầm Hỏa Thần gật đầu lia lịa:

– Ừm!

Kỷ Ninh quay đi ngay:

– Chúng ta đi!

Cánh cửa đồng đỏ cổ xưa lại mở ra

Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung hộ vệ bay ra ngoài.

Cầm Hỏa Thần nhìn bóng lưng Kỷ Ninh đi xa, chờ cánh cửa khép lại nó mới ủ rũ nằm sấp xuống. Cầm Hỏa Thần đã thói quen cô đơn, rất nhanh nhắm mắt lại ngủ say.

Chốc lát sau.

Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung hộ vệ nhanh chóng đến không gian bí ẩn khác trong Dao Hỏa cảnh.

Thanh Ma Chúa Tể nhìn trận đồ như đóa hoa lớn trên pháp đàn, hỏi:

– Đây chính là trận đồ Dao Hỏa cảnh?

Kỷ Ninh cười nói:

– Đúng vậy, sao? Thanh Ma có thể phá giải không?

Thanh Ma Chúa Tể lắc đầu nói:

– Không hiểu, cảm giác trận pháp này rất quái, khác hẳn với trận pháp ta nghiên cứu.

Kỷ Ninh cười.

Trận pháp của văn minh Tây Tư tộc đi hướng khác với văn minh tu hành giả, nếu không có pháp môn chỉ dẫn thì không xem hiểu được.

Kỷ Ninh vung tay lên, vèo một tiếng ánh lửa giáng xuống tụ thành khôi lỗi cấp Đế. Đây là một khôi lỗi bị bắt Kỷ Ninh trong di tích Tây Tư tộc ở Ma Tượng Thạch Bích.

Kỷ Ninh ném ngọc giản qua:

– Đây là pháp môn khống chế ngoài cùng trận đồ Dao Hỏa cảnh và đường lửa, ngươi mau học, học xong thì khống chế Dao Hỏa cảnh cho tốt.

Khôi lỗi cấp Đế lửa cung kính nói:

– Tuân lệnh!

Kỷ Ninh chỉ ban cho pháp môn khống chế đơn giản, từ căn bản hoàn toàn phá giải khống chế trận đồ nên hắn dễ dàng sáng tạo ra pháp môn điều khiển. Nhưng chỉ có thể khống chế ngoài cùng và đường lửa, để kiểm soát Lao Ngục cần pháp môn rất phức tạp, trong thời gian ngắn Kỷ Ninh không soạn ra được.

Kỷ Ninh chỉ một điểm trong vô số đường ảo xung quanh:

– Nhớ kỹ, trong đường lửa này đang nhốt một Chúa Tể, ngươi phải chú ý hắn. Nếu hắn dám chạy lung tung ngươi liền dẫn động một số cấm chế cơ quan uy lực lớn nhất giết hắn, hoặc giam giữ đưa đến khu Lao Ngục.

Khôi lỗi cấp Đế đáp:

– Tuân lệnh!

– Đương nhiên hắn rất sợ chết, ta phỏng chừng hắn không dám nhúc nhích lung tung.

Sắp xếp ổn thỏa xong Kỷ Ninh yên lòng:

– Nơi này giao cho ngươi, Thanh Ma, Bạch Dung, chúng ta đi.

Kỷ Ninh không chút cảnh giác với Thanh Ma, vì lời thề của người đi theo rất nghiêm khắc.

Kỷ Ninh cần chạy nhanh về Viêm Long vực giới, không cách nào dùng thần lực hóa thân khống chế trận đồ suốt, đành dựa vào khôi lỗi. Trí tuệ của khôi lỗi cấp Đế rất cao, dễ dàng khống chế chút pháp môn đơn giản. Nên biết một số đại năng sau khi chết để lại di tích phần nhiều là trận pháp chi linh, pháp bảo chi linh hoặc khôi lỗi cường đại quản lý chờ người đến sau.

Khôi lỗi có tuổi thọ lâu dài, chỉ cần không bị luyện hóa thì không bao giờ phản bội. Nên Tây Tư tộc hay tu hành giả đều thích dùng khôi lỗi.

Sắp xếp mọi thứ ổn thỏa rồi ba người Kỷ Ninh khống chế chiếc vực giới phi chu đi qua khu vực đường lửa. Con đường lửa trong Dao Hỏa cảnh rất dài, dù vực giới phi chu bây giờ đã lành lặn hơn, tốc độ bay mau hơn nhiều cũng mất hai ngày xuyên qua nguyên khu vực đường lửa.

Kỷ Ninh hiểu rõ nguyên trận đồ, biết khiếm khuyết hiện tại của Dao Hỏa cảnh, vì nó từng bị công phá hoàn toàn, hắn dễ dàng men theo khiếm khuyết này đi ra ngoài.

– Lối ra ở đó!

Vèo!

Vực giới phi chu lao vào lửa, rất nhanh phát hiện một khe hở như hiệp cốc, vực giới phi chu vọt qua. bay nửa canh giờ, vực giới phi chu nhiều lần đổi hướng nhẹ nhàng rời khỏi Dao Hỏa cảnh.

Kỷ Ninh siêu kích động, mắt đỏ hoe:

– Phải nhanh chóng trở về Viêm Long vực giới, Hồng Nhiên Chí Tôn tùy thời sẽ xuất hiện.

Chương 1561:

Đây là chuyện hắn xem trọng nhất trên con đường tu hành hiện giờ của mình.

Chợt một giọng nói vang bên tai:

– Tiểu tử đừng gấp.

Kỷ Ninh mới bay ra Dao Hỏa cảnh chợt ngây ngẩn, hắn thấy một lão nhân đầu hói mặc trường bào màu đen đứng trong không trung bên ngoài. Lão nhân đầu hói có đôi mắt màu vàng, trên đầu có hai xúc tu thịt đung đưa khá buồn cười. Lão nhân đầu hói cười tủm tỉm, nhìn là thấy hài rồi.

Vèo!

Lão nhân đầu hói chợt biến mất.

Kỷ Ninh ngây người:

– Hả? Người đâu?

Lão nhân đầu hói cười toe:

– Ta ở đây.

Kỷ Ninh vụt ngoái đầu, lão nhân đầu hói đã đứng bên cạnh. Kỷ Ninh hết hồn, có thể lặng lẽ vào trong vực giới phi chu mà chủ nhân không hay biết gì, thủ đoạn này vượt sức tưởng tượng của hắn. Kỷ Ninh mới là chủ nhân của vực giới phi chu, hắn đã hoàn toàn luyện hóa khống chế phi chu, nhưng lão nhân đầu hói vẫn vào trong được.

Kỷ Ninh cung kính hành lễ:

– Bắc Minh kính chào Chí Tôn.

Thanh Ma Chúa Tể cung kính chào:

– Thanh Ma kính chào Chí Tôn.

Bạch Dung hộ vệ đứng bên cạnh Kỷ Ninh, cung kính hành lễ nhưng không hé răng.

Kỷ Ninh hay Thanh Ma đều không giống đại năng bình thường, ánh mắt siêu cao nên phát hiện ngay điểm đáng sợ của lão nhân đầu hói. Ví dụ hai người không thấy trên người lão nhân đầu hói có chút nhân quả nào dây dưa. Bất cứ tu hành giả nào hễ còn sống sẽ có nhân quả, nhưng bọn họ không cảm giác có nhân quả trên người lão nhân đầu hói, chuyện này thật khó tin.

Lão nhân đầu hói cười nói:

– Khá thông minh.

Lão nhân đầu hói nhìn hướng Dao Hỏa cảnh:

– Một tòa Thất Hỏa Ngục khá hay ho, Tây Tư tộc rất lợi hại, bắt một con hỗn độn nguyên thú làm nguồn năng lượng, nhẹ nhàng lợi dụng lực lượng của hỗn độn nguyên thú. Xem hồn phách chân linh của hỗn độn nguyên thú chắc đã có chủ nhân, là tiểu tử nhà ngươi?

Lão nhân đầu hói nhìn hướng Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh rung động.

Hay nghe nói Chí Tôn lợi hại cỡ nào, thế nhưng chỉ đứng ngoài Dao Hỏa cảnh nhìn một cái đã biết có hỗn độn nguyên thú, còn biết chủ nhân của nó là Kỷ Ninh. Hèn gì mạnh như Tây Tư tộc cuối cùng thua trước Chí Tôn dẫn dắt văn minh tu hành giả, Chí Tôn quá lợi hại, đã đến cảnh giới không thể tưởng tượng.

Đối với Chí Tôn thì hỗn độn nguyên thú không đáng nhắc đến, vì Chí Tôn có thể dễ dàng tiêu diệt nó.

Kỷ Ninh đáp:

– Đúng là ta.

Lão nhân đầu hói nhìn Kỷ Ninh, cười khen:

– Hỗn độn nguyên thú được dựng dục từ căn nguyên vũ trụ hỗn độn mênh mông, được căn nguyên yêu thương, con nào cũng có khí vận lớn trong người. Đa số tu hành giả chưa từng thấy những hỗn độn nguyên thú, tuy ngươi có khí vận rất cao nhưng không bằng hỗn độn nguyên thú, ngươi gặp con hỗn độn nguyên thú này thật không dễ dàng.

Kỷ Ninh ngẩn người, ngẫm nghĩ liền hiểu. Hỗn độn nguyên thú rất được căn nguyên vũ trụ hỗn độn yêu thương, muốn thấy một lần rất khó khăn.

Đúng vậy, tuy Kỷ Ninh sớm chiếm Dao Hỏa cảnh nhưng phải trải qua muôn vàn khó khăn phá giải trận đồ khống chế mới phát hiện ra con hỗn độn nguyên thú. Từ đó thấy ra được căn nguyên yêu thương, khí vận lớn trong người cũng chẳng được gì, vẫn bị Tây Tư tộc bắt nhốt trong năm tháng vô tận.

Kỷ Ninh nói:

– Phá giải trận đồ Dao Hỏa cảnh mới thấy con hỗn độn nguyên thú này.

Lão nhân đầu hói nói:

– Hãy đối xử tốt với nó, có lợi cho ngươi. Đi thôi, đi quê hương của ngươi.

Vèo!

Tiếng nói vừa dứt thời không xung quanh vặn vẹo, tất cả trở nên hư ảo.

Chờ thời không vặn vẹo trở lại bình thường, Kỷ Ninh thấy một thế giới hỗn độn ở phía xa.

– Đã ra Ngu Tinh Hải?

Kỷ Ninh cảm ứng sơ pháp thân, nguyên thần thứ hai liền biết vị trí của mình, lòng thầm kinh nhưng mặt ngoài rất bình tĩnh.

Kỷ Ninh nói:

– Vậy ta mang tiền bối đi quê hương của ta.

Lão nhân đầu hói nói:

– Không gấp, ta dời vực giới phi chu đến đây vì nơi này có một tiểu tử cần cứu trợ.

Lão nhân đầu hói xuyên qua vực giới phi chu bay hướng thế giới hỗn độn đó.

Kỷ Ninh, Thanh Ma nhìn nhau, thầm khó hiểu:

– Cần giúp? Khiến đường đường là Chí Tôn đi cứu?

Vù vù vù vù vù!

Tạm thu lại vực giới phi chu, Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung bay đến thế giới hỗn độn đó theo.

Sau khi bay vào thế giới hỗn độn.

– Ha ha ha! Thanh Trần Đạo Quân, bây giờ ngươi rơi vào đại trận của ta, không có đường trốn. Chỉ cần ba vạn năm thì uy lực đại trận đủ làm ngươi hóa thành tro bụi, mất đi chân linh. Một tiểu tử như ngươi cho rằng đột phá đến Sinh Tử Đạo Quân là có thể chống đối ta sao? Trong phương thế giới hỗn độn này tất cả chịu ta khống chế, không ai có thể làm trái ta!

Một lão nhân tóc đỏ khoanh chân trên đỉnh vách núi nhìn xuống hiệp cốc bên dưới. Trong hiệp cốc cuồn cuộn mây đen, lửa cháy hừng hực trong đó. Một bóng dáng một thanh niên mảnh khảnh ngồi khoanh chân trong không trung hiệp cốc chịu nhiều đau khổ.

Thanh niên yếu ớt khoanh chân, miệng lầm bầm phớt lờ lão nhân tóc đỏ nói gì.

Lão nhân tóc đỏ giờ phút này nắm chắc phần thắng, vui sướng cực kỳ:

– Phương thế giới hỗn độn này vốn là ta mở mang để làm động phủ, sống chết của tất cả sinh linh tất nhiên đều trong một ý niệm của ta, ta muốn thế nào được thế ấy. Thật không ngờ trong thế giới hỗn độn như vậy có thể sinh ra yêu nghiệt như ngươi, bất giác nhờ vào một số thứ ta nhàm chán để lại cái gọi là kỳ ngộ mà ngươi có thể bước vào cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân. Nhất Bộ Đạo Quân nhà ngươi có thể đấu ngang ngửa với Tam Bộ Đạo Quân ta đây, ta rất phục ngươi. Thiên tư như ngươi nếu ở bên ngoài chắc sẽ được thế lực lớn đỉnh cao thu vào. Đáng tiếc, ngươi phải chết tại đây.

Một giọng nói vang lên:

– Đúng rồi, ngươi phải chết tại đây.

Một cái chân giáng xuống.

Bẹp!

Chân đạp lên người lão nhân tóc đỏ, thân thể lão đảo ngã gục trên mặt đất, nằm ngay đơ.

Chủ nhân cái chân to là lão nhân đầu hói đạp người xong đang cười toe toét. Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung cũng giáng xuống.

Kỷ Ninh truyền âm:

– Hèn gì thế giới hỗn độn này có nhiều tầng cấm chế phong kín, sợ là Nhị Bộ Đạo Quân, Tam Bộ Đạo Quân cũng không thể nào xuyên thấu. Hóa ra do Đạo Quân đã chết kia mở ra làm động phủ.

Thanh Ma nhìn hiệp cốc bên dưới:

– Hồng Nhiên Chí Tôn ra tay là vì cứu tiểu tử đó?

Lão nhân đầu hói đạp hư không đi xuống, dễ dàng xé hỏng trận pháp, gặp thanh niên yếu ớt kia. Thanh niên nhìn như yếu ớt nhưng ánh mắt bình tĩnh như xem hết mọi bi khổ, dường như hai người đang nói cái gì.

Thanh Ma nói:

– Chậc chậc, nhìn ánh mắt của Nhất Bộ Đạo Quân đó ta cảm giác được hắn trải qua rất nhiều cực khổ.

Chương 1562:

Kỷ Ninh quét mắt qua nhìn thấu tất cả trong thế giới hỗn độn:

– Thế giới hỗn độn này đúng là địa ngục.

Ma quân kia thỏa thích giày xéo tất cả sinh linh trong thế giới hỗn độn, đều là đồ chơi của lão nhân tóc đỏ.

Một lát sau.

Lão nhân đầu hói đến bên cạnh nhóm Kỷ Ninh:

– Chúng ta đi thôi.

Kỷ Ninh, Thanh Ma liếc hướng Thanh Trần Đạo Quân trong hiệp cốc:

– Ừm!

Thanh Trần Đạo Quân ở bên dưới ngước đầu lên nghi hoặc nhìn mấy tu hành giả xa lạ, gã đâu biết mấy nhân vật này một là khôi lỗi siêu đáng sợ, một là Đạo Quân yêu nghiệt nhất, một người là Chúa Tể. Còn lão già cuối cùng là Chí Tôn đỉnh cao nhất trong văn minh tu hành giả.

Khi bay về Thanh Ma không kiềm được hỏi:

– Chí Tôn tại sao muốn ra tay cứu Nhất Bộ Đạo Quân đó?

Lão nhân đầu hói cười tủm tỉm nói:

– Không cảm giác khí vận của hắn rất lớn sao? Có khí vận lớn như vậy đương nhiên phải giúp một phen.

Kỷ Ninh buồn bực:

– Khí vận lớn nên giúp?

Khí vận chỉ là phụ trợ, thực lực mới là căn bản.

Khí vận lớn đến mấy trước thực lực tuyệt đối cũng phải mất mạng.

Lão nhân đầu hói nói ngay:

– Tất nhiên giúp rồi, ngươi không hiểu, mỗi giúp một lần thì khí vận của ta sẽ tăng lên. Làm chuyện thuận theo căn nguyên vũ trụ hỗn độn thì khí vận sẽ liên tục tăng, khi khí vận đến cấp bậc rất cao thì ngươi biết xảy ra chuyện gì không?

Kỷ Ninh tò mò hỏi:

– Có chuyện gì?

Lão nhân đầu hói cảm thán rằng:

– Đó là các loại bảo bối quý hiếm thấy, tùy tiện đi dạo sẽ gặp, ngồi xuống ngọn núi sẽ là một mạch khoáng quý hiếm. Trông thấy một thân cây sẽ là cây ăn trái khó gặp, các loại bảo bối đưa đến trước mặt của ta, loại cảm giác này rất sảng khoái.

Lão nhân đầu hói cảm thán rằng:

– Nhưng lần này giúp ngươi đảo ngược thời không sống lại một Thiên Tiên là làm trái với căn nguyên vũ trụ hỗn độn, khí vận của ta sẽ giảm rất nhiều.

Kỷ Ninh lúng túng.

– Ha ha, nói giỡn với ngươi thôi, khí vận thiếu chút cũng không có gì, tu hành đến đẳng cấp như ta khí vận đã không có ý nghĩa, kiếm việc vui thôi.

Lão nhân đầu hói liếc mắt một cái, ầm vang, hư không xung quanh mọi thứ tan biến, tất cả nhân quả, không gian thời gian dao động, khí vận vô hình ảnh hưởng hết thảy tất cả đều bị bài xích.

Xung quanh hình thành lĩnh vực tuyệt đối.

Bốn phía tĩnh lặng.

Kỷ Ninh, Thanh Ma cảm giác mình không thể nhúc nhích, đây là áp chế vô tận. Căn nguyên vũ trụ hỗn độn cũng bị áp chế tán đi chứ đừng nói hai người họ.

Lão nhân đầu hói cười nói:

– Nhìn xem, giờ thì không cảm giác căn nguyên vũ trụ hỗn độn nữa, nơi này là lãnh địa của ta.

Kỷ Ninh chợt nhớ hư không xung quanh Thanh Hoa động phủ cũng là lực lượng căn nguyên vũ trụ hỗn độn tan biến, chẳng qua trình độ áp chế không lớn bằng Hồng Nhiên Chí Tôn tự mình thi triển.

Lão nhân đầu hói thúc giục:

– Thực lực mới là quan trọng nhất. Tiểu tử, ngươi tu hành đạo chung cực nếu có thể hợp đạo thành công thì ngươi sẽ hiểu. Được rồi, mau lấy vực giới phi chu ra mang ta quê hương của ngươi.

– Vâng!

Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung cảm giác có thể nhúc nhích trở lại. Hắn lập tức điều khiển vực giới phi chu.

Vèo!

Chỉ một lần xuyên qua thời không cự ly ngắn vực giới phi chu đã đến hư không tam giới.

Giữa hư không.

Lão nhân đầu hói nhìn tam giới mới ở phía xa, kinh thán:

– Một tòa thế giới hỗn độn tốt, trông rất không tầm thường, hèn gì ra yêu nghiệt Đạo Quân đạo chung cực như ngươi.

Kỷ Ninh chỉ hư không bên cạnh tam giới mới:

– Nó đã phá diệt một lần, chỗ đó từng là quê hương của ta, trong tam giới cũ từng có một thế giới gọi là Đại Hạ thế giới. Đạo lữ của ta từng cùng ta sống trong Đại Hạ thế giới.

Tam giới ban đầu có quy mô lớn rất nhiều.

Vì ban đầu tan vỡ có thiên giới, địa phủ, ba ngàn đại thế giới rải rác bao la. Tam giới mới là một tổng thể hoàn chỉnh, chiếm lĩnh không gian ngược lại nhỏ hơn nhiều. Vị trí Đại Hạ thế giới cũ nằm ở một mảnh hư không.

Lão nhân đầu hói đi qua, cười tủm tỉm:

– A, ở chỗ này đúng không.

Cảnh tượng xung quanh bắt đầu thay đổi, rút lui nhanh.

Ào ào ào!

Trong thời gian đảo ngược rất nhanh cảnh tượng tam giới ngày xưa hiện ra.

Kỷ Ninh vội nói:

– Chậm một chút!

Lão nhân đầu hói nói:

– Yên tâm, ta sẽ tìm quá khứ của ngươi trước. Tìm được rồi.

Bên cạnh xuất hiện Đại Hạ thế giới ảo, cảnh Hắc Bạch học cung cũ. Trong Hắc Bạch học cung, lúc trước Kỷ Ninh, sư tỷ Dư Vi mới vừa vào học đang bắt đầu tỷ thí.

Lão nhân đầu hói chỉ hướng Dư Vi:

– Hắc Bạch học cung? Đây là thê tử của ngươi phải không?

– Đúng vậy!

Kỷ Ninh cảm thấy khí huyết đang sôi trào, hắn căng thẳng, lâu rồi không hồi hộp như vậy.

Lão nhân đầu hói cười nói:

– nàng ảnh hưởng ngươi rất lớn. Chờ ta đảo ngược thời không để nàng sống lại.

Lão nhân đầu hói nhìn hướng Kỷ Ninh:

– Phải rồi, vực giới phi chu đâu? Ta làm việc rất công bằng, thu vực giới phi chu của ngươi, sống lại đạo lữ giúp ngươi.

Giờ phút này Kỷ Ninh đâu thèm để ý vực giới phi chu gì đó, lập tức vung tay lên:

– Đây.

Một chiếc phi chu nhỏ cỡ bàn tay bay đi. Thanh Ma Chúa Tể đứng một bên vừa tiếc vừa thèm, nhưng chỉ có thể thầm than:

– Bắc Minh vì sống lại đạo lữ của mình không tiếc mọi giá. Một chiếc vực giới phi chu cứ thế đã mất.

Lão nhân đầu hói không để ý tới vực giới phi chu, phất tay thu sau đó nghiêm túc nói:

– Đừng quấy rầy ta, lùi xa chút.

Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung nói ngay:

– Vâng!

Ba người vội lùi ra xa.

Lão nhân đầu hói nhếch môi lộ ra nụ cười:

– Căn nguyên vũ trụ hỗn độn, lại đến cướp mảnh nhỏ chân linh với ngươi.

Lão nhân đầu hói vươn hai tay ra, hai xúc tu thịt trên đỉnh đầu chậm rãi ngoe nguẩy. Uy năng đáng sợ hùng hồn lấy lão nhân đầu hói làm trung tâm khuếch tán, trong hư không xung quanh lão là người thống lĩnh tuyệt đối.

– Ngưng!

Lão nhân đầu hói chỉ phía xa, ảo ảnh thiếu nữ áo đen Dư Vi bỗng phát sáng.

Ong ong ong ong ong!

Trong căn nguyên vũ trụ hỗn độn sâu nhất xa xôi vô tận, vô số đốm sáng bị kéo đến bay vào thiếu nữ áo đen Dư Vi ảo.

Kỷ Ninh hồi hộp nhìn:

– Bắt đầu!

Dư Vi trước mắt hắn chỉ là một ảo ảnh trong thời không quá khứ, muốn biến ảo ảnh thành chân thật phải có chân linh. Sinh linh tam giới sau khi hồn phi phách tán chân linh mất đi sẽ quay về căn nguyên vũ trụ hỗn độn nguyên thủy nhất.

Thanh Ma Chúa Tể truyền âm:

– Đảo ngược thời không, sống lại sinh linh, lần đầu tiên ta thấy Chí Tôn thi triển loại thủ đoạn này. Ngươi nhìn chủ nhân của ngươi xem, căng thẳng đến thế.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!