1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 248 [Chương 1489 đến 1494]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 248 [Chương 1489 đến 1494]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1489:

Phi Tuyết Thành Chủ truyền lệnh ngay:

– Dạ Tuyền huynh, Bắc Minh Đạo Quân sắp xuất hiện ở Phi Trần tinh. Huynh chỉ cần chặn đường bám giữ hắn là đủ, ta đến ngay bây giờ.

Dạ Tuyền Đế Quân tràn trề tự tin bảo đảm:

– Thành chủ cứ yên tâm!

Bọn họ thuộc phe Phi Tuyết Thánh Thành, đều có pháp thân ở trong Thánh Thành, pháp thân chớp mắt truyền tin cho nhau.

Phi Trần tinh là một ngôi sao hoang vắng bình thường, từ khi Mang Nhai Chúa Tể đặt đường hầm thời không ổn định ở chỗ này, thành một trong ba lối ra thời không cố định của Mang Nhai quốc thì Phi Trần tinh trở nên không tầm thường. Nơi này còn có cấm chế cổ xưa che chở, quanh năm có Đạo Quân giáp đen và Đạo Quân càng mạnh hơn trấn thủ.

Có một lão nhân mập mạp ở hư không hỗn độn bên ngoài Phi Trần tinh:

– Bắc Minh Đạo Quân?

Làn da trắng kỳ dị, lão mập thù lù mặc áo rộng, đỉnh đầu có hai xúc giác mềm, đôi mắt đục lóe tia sáng lạnh như rắn độc. Lão già da trắng nõn mập mạp này là Dạ Tuyền Đế Quân, nổi tiếng hung dữ.

Nếu nói sự tà ác điên cuồng của Phi Tuyết Thành Chủ trực tiếp biểu hiện ra ngoài thì Dạ Tuyền Đế Quân giấu âm hiểm hung tàn ở bên trong. Đây là một lão già cực kỳ độc ác ăn tươi nuốt sống, vì danh tiếng thối tha chọc phải Đế Quân khác truy sát. Sau này Phi Tuyết Thành Chủ nổi lên, Dạ Tuyền Đế Quân liền đầu vào dưới trướng. Nhiều Đế Quân rất hung tàn đều đầu phục Phi Tuyết Thành Chủ, ôm đoàn với nhau, bọn chúng chiếm một tòa Thánh Thành, thế lực mạnh khó thể lay động.

Mặc dù tà ác hung tàn dễ bị vài tu hành giả ghét, nhưng vĩnh viễn không thể xóa sổ hết những kẻ xấu xa như vậy. Còn có người như Phi Tuyết Thành Chủ làm thủ lĩnh, đám lão quái vật khác che chở nên thế lực càng lớn mạnh.

– Đến rồi!

Mắt Dạ Tuyền Đế Quân tập trung lối ra đường hầm thời không trên Phi Trần tinh, một thiếu niên áo trắng cõng thần kiếm màu đen xuất hiện.

– Theo thành chủ nói thì thực lực của Bắc Minh đã đến đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ, chỉ thấp hơn thành chủ một bậc. Thành chủ không có cách giết chết hắn, phải nhờ vào báu vật.

Tuy Dạ Tuyền Đế Quân xem tường các Đạo Quân nhưng không dám coi rẻ Bắc Minh Đạo Quân, vì thực lực của đối phương mạnh hơn lão nhiều.

Dạ Tuyền Đế Quân tự tin nghĩ:

– Chỉ cần cố gắng chặn đường, dây dưa không cho hắn thoát ra là được.

Vèo!

Trên Phi Trần tinh, Kỷ Ninh phá không ra bay nhanh đến gần hành tinh.

Kỷ Ninh bỗng giảm tốc độ, cau mày nhìn đằng trước:

– Hả?

Giữa hư không đằng trước đột nhiên hiện ra một lão nhân mập mạp da trắng đến kỳ dị.

Kỷ Ninh chau mày, hắn nhận ra đối phương:

– Dạ Tuyền Đế Quân?

Dạ Tuyền Đế Quân nheo mắt cười tủm tỉm:

– Không ngờ Bắc Minh Đạo Quân cũng biết ta, làm ta hơi vinh hạnh. Chắc Bắc Minh Đạo Quân cũng biết ý đồ của ta, ta canh giữ tại đây là muốn mời Bắc Minh Đạo Quân đi Phi Tuyết Thánh Thành làm khách. Thành chủ của chúng ta rất muốn gặp mặt Bắc Minh Đạo Quân.

Kỷ Ninh cười nhạt:

– Mời ta? Được thôi, dẫn đường trước đi.

Dạ Tuyền Đế Quân vẫn cười toe nói:

– Ta đi trước dẫn đường Bắc Minh Đạo Quân đột nhiên chạy trốn thì rắc rối. Theo ta thấy Bắc Minh Đạo Quân hãy vào trong pháp bảo động thiên của ta, vậy thì sẽ mau mà tiện hơn chút.

Kỷ Ninh đã quyết định nhổ hết thế lực của Phi Tuyết Thành Chủ thì tất nhiên có điều tra một số Đế Quân thuộc thế lực này. Trừ vài lão già ẩn cư khó xác định ra còn lại Kỷ Ninh đã nắm giữ tình báo. Lão nhân mập da trắng kỳ dị Dạ Tuyền Đế Quân thuộc kiểu ác trong bụng.

Trong Đế Quân phe Phi Tuyết Thánh Thành mà Kỷ Ninh muốn giết Dạ Tuyền Đế Quân xếp ba hàng đầu.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Kêu ta vào động thiên của ngươi vậy chẳng phải là sống chết nằm trong tay ngươi? Thứ lỗi ta không thể đồng ý.

Mắt Dạ Tuyền Đế Quân lóe tia sáng lạnh:

– Cho đến giờ phút này Bắc Minh Đạo Quân trốn được sao?

Kỷ Ninh bật cười:

– Chỉ bằng vào ngươi?

Dạ Tuyền Đế Quân cười giả tạo:

– Có lẽ ta không địch lại Bắc Minh Đạo Quân nhưng cũng đừng mơ trốn khỏi ta được.

Phi Tuyết Thành Chủ chọn ba người bọn họ là vì cả ba có thủ đoạn kiềm chế kẻ địch.

Kỷ Ninh khẽ nói:

– Nghe đồn Dạ Tuyền Đế Quân vì tu luyện Dạ Tuyền bí thuật tự sáng tạo đã tàn sát hết trẻ sơ sinh trong ba trăm tám mươi mốt cương vực.

Dạ Tuyền Đế Quân dửng dưng:

– Chỉ là vài đứa bé sơ sinh, chết rồi có thể sinh tiếp.

Kỷ Ninh nhẹ giọng nói:

– Mang Nhai Chúa Tể là hỗn độn thần thú, Minh Lan Chúa Tể là cổ tu hành giả, Phong Vũ Chúa Tể là sinh mệnh đặc biệt, bọn họ đều không có phụ mẫu, được hỗn độn dựng dục sinh ra. Ta từ trong phàm tục tu hành lên, đối với kẻ dùng sinh mệnh trẻ sơ sinh tu luyện bí thuật như nhà ngươi thì ta chỉ có một ý nghĩ đó là… giết sạch! Ta còn đang lo không tìm thấy ngươi, ai ngờ ngươi đưa lên cửa.

Rất nhiều tu hành giả tà ác dùng trẻ sơ sinh để tu luyện thần thông bí thuật, chiêu dùng nhau thai nhiều vô số kể. Bởi vì trẻ sơ sinh là khởi đầu sinh mệnh, có vô tận sức sống, tương lai vô tận.

Kỷ Ninh rất căm ghét loại tu hành giả này, hễ gặp được hắn chỉ có một chữ: Giết!

Dạ Tuyền Đế Quân cười phá lên:

– Ha ha ha! có quá nhiều kẻ muốn giết ta, thậm chí vài Vĩnh Hằng Đế Quân đều muốn ta chết, nhưng vậy thì sao? Ta vẫn sống lành lặn đây.

Pháp lực hùng hồn, tiếng cười quanh quẩn trong hư không hỗn độn xung quanh.

– Chỉ có một vài người giết được ta, nhưng ta không đến gần họ. Còn ngươi? Bắc Minh Đạo Quân, ngươi chỉ là một Đạo Quân, muốn giết ta? Ha ha, Phi Tuyết Thành Chủ còn không giết được ta chứ nói gì ngươi? Ha ha ha ha ha ha!

Dạ Tuyền Đế Quân rất ghét loại người chỉ vì ‘tà ác’ nên muốn giết lão.

Keng keng keng!

Sáu thanh Bắc Hồng kiếm sau lưng Kỷ Ninh cùng ra khỏi vỏ, hắn biến ra thần thông ba đầu sáu tay cầm sáu thanh thần kiếm.

Dạ Tuyền Đế Quân thông báo với Phi Tuyết Thành Chủ:

– Bắc Minh Đạo Quân ở trước mặt ta, còn định đánh với ta. Thành chủ cứ yên tâm, hắn tuyệt đối không thoát khỏi ta được.

Dạ Tuyền Đế Quân thi triển Dạ Tuyền bí thuật giúp lão nổi tiếng ác.

Bùm!

Làn da trắng kỳ dị bỗng khuếch lớn ra bốn phương tám hướng như cái túi vải to. Miệng túi sinh ra lực hút ngập trời trùm hướng Kỷ Ninh, nhìn vào trong túi vải trắng chỉ thấy mọt mảnh hắc ám.

Kỷ Ninh cầm sáu thanh thần kiếm yên lặng nhìn đối phương lao tới.

Túi vải trắng lớn bay nhanh đến, miệng túi chụp xuống Kỷ Ninh. Miệng túi vải hiện ra một khuôn mặt to xấu xí, là mặt của Dạ Tuyền Đế Quân, miệng há rộng, răng như địa ngục lưỡi dao vô tận táp hắn, muốn nhai nuốt hắn.

Chương 1490:

Kỷ Ninh không chút thương tình:

– Chết đi!

Ầm!

Đôi cánh vàng xinh đẹp xuất hiện trên đầu Kỷ Ninh, vô số kiếm quang tia chớp vòng quanh hắn, nháy mắt biến thành Âm Dương thế giới hỗn độn to lớn hoàn toàn bao lấy túi vải.

Ầm!

Ảnh chiếu thế giới to lớn giáng lâm, trong thế giới có các sơn mạch, sông ngòi hồ nước, thảo nguyên sa mạc rõ ràng. Cự Kiếm sơn ở chính giữa thế giới khiến người sinh ra lòng kính sợ, thế giới ảnh chiếu to lớn hoàn toàn kết hợp với Âm Dương thế giới hỗn độn.

Phụp phụp phụp!

Túi vải màu trắng chợt rách toạc.

Dạ Tuyền Đế Quân biến ra nguyên hình:

– Sao có thể như vậy?

Đối diện Âm Dương thế giới hỗn độn, thế giới ảnh chiếu cùng nghiền áp làm Dạ Tuyền Đế Quân sinh ra lòng sợ hãi.

Trước khi nhận nhiệm vụ Phi Tuyết Thành Chủ để nói rõ thực lực của Kỷ Ninh. Đám già tà ác Dạ Tuyền Đế Quân ghi nhớ kỹ, lão chưa bao giờ sơ sẩy chút chuyện nhỏ, không thì đã chẳng sống đến hiện giờ. Nhưng Dạ Tuyền Đế Quân có cẩn thận đến mấy cũng không ngờ Bắc Minh Đạo Quân chỉ dựa vào bí thuật đã mạnh mẽ đến nhường này.

Bí thuật như vậy, thế giới ảnh chiếu là thứ Dạ Tuyền Đế Quân chưa từng thấy, lão dám nói trong Thánh Thành Chi Chủ tính luôn đám già lão quái vật ẩn cư chưa chắc có ai bí thuật ngang ngửa với Bắc Minh Đạo Quân. Dù có người đó cũng không nhiều hơn ba người.

Xoẹt!

Đối diện thế giới kiếm đạo đáng sợ như vậy Dạ Tuyền Đế Quân không thể giữ thần thể được, lão biến thành khói đen thui như mực.

Khói đen tràn ngập tà ác hốt hoảng chạy trốn.

Đây là thủ đoạn thân bất tử của Dạ Tuyền Đế Quân, lão ỷ vào nó mới sống đến lúc này.

– Trốn!

Sau khi hóa thành khói đen Dạ Tuyền Đế Quân định xé rách thời không.

– Có chuyện gì? Tại sao không trốn được?

Dạ Tuyền Đế Quân cảm giác thời không xung quanh hoàn toàn đông lại, bị trấn áp. Dạ Tuyền Đế Quân không biết rằng khi Chung Cực Kiếm Đạo đến đệ tam trọng Kỷ Ninh đã có thể dễ dàng xé rách thời không, giờ lên đệ tứ trọng,Chung Cực Kiếm Đạo chi Âm Dương thức khống chế lĩnh vực thời không cực mạnh, hoàn toàn trấn áp thời không. Trừ phi đạo này hơn hẳn Kỷ Ninh không thì chẳng thể xé rách, muốn vượt qua hắn phải đến đẳng cấp Chúa Tể mới được.

Dạ Tuyền Đế Quân muốn sử dụng báu vật chạy trốn thử xem nhưng không kịp:

– Báu vật!

Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng truy sát Dạ Tuyền Đế Quân vừa thi triển ra thuật Tâm Lực Diệt Tuyệt:

– Diệt Tuyệt!

Vèo!

Thuật Tâm Lực Diệt Tuyệt lặng lẽ xẹt qua không trung trùng kích khói đen chạy trốn.

– A!

Dạ Tuyền Đế Quân cảm giác ý diệt tuyệt đáng sợ đánh vào hồn phách chân linh. Tâm Lực của Kỷ Ninh bây giờ mạnh hơn trước một mảng lớn, được uy năng mới. Đỉnh Đạo Quân bình thường không ngăn cản được, nhưng Dạ Tuyền Đế Quân tu hành pháp môn tà ác thành tựu Đế Quân, sống qua năm tháng vô tận có đạo tâm cực kỳ đáng sợ, lão đỡ được một kích của Kỷ Ninh.

Vù!

Sau thuật Tâm Lực Diệt Tuyệt là thuật Huyễn Tinh.

Lần này Dạ Tuyền Đế Quân không ngăn được đã bị cuốn vào ảo cảnh.

Khói đen điên cuồng chạy trốn bỗng chậm lại, khói đen dần đông đặc. Ý thức của Dạ Tuyền Đế Quân bị cuốn vào ảo cảnh, không có ý thức khống chế thì thân bất tử cũng bắt đầu mất kiểm soát.

Kỷ Ninh đã truy sát đến nơi:

– Chết đi~

Kỷ Ninh không chút nương tình thi triển ra sát chiêu, sáu thanh Bắc Hồng kiếm chém ra.

Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng thức!

Tâm kiếm thuật thức thứ mười hai: Kiếm Như Triều!

Tựa như sóng triều hung dũng, mỗi đường kiếm của Kỷ Ninh vừa giống sóng triều hung dũng vừa như núi lửa tuôn trào đánh vào khói đen. Nguy hiểm chết chóc khiến Dạ Tuyền Đế Quân có đạo tâm cực mạnh vùng vẫy thoát khỏi ảo cảnh.

Trong khoảnh khắc Dạ Tuyền Đế Quân vùng thoát khỏi ảo cảnh tỉnh táo lại, lão thấy sáu sóng triều kiếm đáng sợ ập đến:

– Đây là…!

Khoảnh khắc đó Dạ Tuyền Đế Quân tuyệt vọng.

Kiếm cắt nát thân bất tử, trước khi Dạ Tuyền Đế Quân tỉnh táo khỏi ảo giác thì thân bất tử đã tan biến ba mươi phần trăm, dù bây giờ lão tỉnh táo lại cố gắng khống chế nhưng rồi nhận ra không thể chống cự sát chiêu như vậy.

Dạ Tuyền Đế Quân tuyệt vọng rít gào:

– Đế Quân, ngươi lừa ta! Hắn mà yếu hơn ngươi một bậc gì chứ,hắn mạnh hơn ngươi rất nhiều! Thân bất tử của ta không thể ngăn cản, đây chắc chắn là thực lực đỉnh cao nhất trong Thánh Thành Chi Chủ, hai vị lãnh tụ Đạo Minh cỡ này là cùng.

Dạ Tuyền Đế Quân không thể nào chống cự kiếm chiêu như vậy, thân bất tử không thể trừ đi lực công kích đó, đã vượt qua phạm trù ngăn cản của lão.

Như thân bất tử của Cửu Trần đối diện Phi Tuyết Thành Chủ phỏng chừng sẽ bị giết trong vòng mười đao.

Thân bất tử của Dạ Tuyền Đế Quân tốt hơn Cửu Trần chút, nhưng sáu thanh kiếm của Kỷ Ninh quá đáng sợ, lão không đỡ nổi sáu đường kiếm này.

Xoẹt!

Nói thì chậm nhưng thật ra Kỷ Ninh chém kiếm mau biết bao.

Sáu kiếm quang như sóng triều quét qua, khói đen đều tan biến. Trước khi chết Dạ Tuyền Đế Quân tỉnh táo lại, không kịp vùng vẫy đã bị xóa sổ.

Một thế hệ ma đầu tuyệt thế Dạ Tuyền Đế Quân sống qua năm tháng vô tận cứ thế chết trong tay Kỷ Ninh, trở thành người thứ nhất chết khi Kỷ Ninh bày ra mũi nhọn tuyệt thế.

– Hừ!

Thần kiếm vào vỏ, hết thảy thành gió mây.

Mọi thứ giữa hư không biến mất, chỉ còn mình Kỷ Ninh đứng đó.

Các Đạo Quân phụ trách trông chừng lối ra đường hầm thời không bên trên Phi Trần tinh đều ngước nhìn đại chiến trên cao.

– Có chuyện gì?

– Nhìn kia, thế giới kiếm quang to lớn đó là sao?

Lúc trước bọn họ chỉ thấy Kỷ Ninh, Dạ Tuyền Đế Quân chạm mặt giữa hư không rồi lao vào đánh nhau, ngoài ra họ không thấy cảnh tượng lúc đánh, chỉ trông thấy vô số kiếm quang Âm Dương thế giới hỗn độn to lớn.

Rất nhanh thế giới kiếm quang biến mất, Dạ Tuyền Đế Quân cũng mất, chỉ còn Kỷ Ninh mặc áo trắng ở đó.

Kỷ Ninh xé rách thời không cất bước rời đi:

– Đi!

Đám Đạo Quân trên Phi Trần tinh bàn tán.truyện Kiếm Hiệp audio

– Dạ Tuyền Đế Quân đâu?

– Mới đầu còn thấy Dạ Tuyền Đế Quân mà, sao biến mất rồi.

– Không lẽ Dạ Tuyền Đế Quân đánh thua?

– Hừm, chắc chiến thua, biết không đánh lại nên chạy rồi.

Bọn họ không dám tưởng tượng Dạ Tuyền Đế Quân sẽ bị giết, vì lão sống đã quá lâu, mấy lão già này rất khó chết. Chỉ có một đám tồn tại đỉnh cao nhất Vô Tận Cương Vực ra tay mới có cơ may.

Nhưng sự thật là Kỷ Ninh bây giờ đã thuộc hàng đỉnh nhất Vô Tận Cương Vực, đủ so sánh với hai vị lãnh tụ Đạo Minh.

Trong một điện phòng Phi Tuyết Thánh Thành.

Bốn bóng người ngồi quanh cái bàn, là pháp thân của Phi Tuyết Thành Chủ và ba vị Đế Quân dưới trướng. Các pháp thân tụ tập lại để chớp mắt truyền tình báo.

Chương 1491:

Pháp thân Phi Tuyết Thành Chủ nhẹ nhàng nói:

– Dạ Tuyền huynh, chỉ cần kiềm chế hắn là được.

Pháp thân Dạ Tuyền Đế Quân cười nói:

– Ha ha ha! Đơn giản thôi.

Giây sau Dạ Tuyền Đế Quân biến sắc mặt.

Đám người Phi Tuyết Thành Chủ giật mình kêu lên:

– Có chuyện gì?

– Hắn…

Pháp thân Dạ Tuyền Đế Quân chỉ nói được một câu rồi mắt mơ hồ rơi vào vô ý thức, đã bị huyễn thuật của Kỷ Ninh ảnh hưởng.

Giây sau Dạ Tuyền Đế Quân tỉnh táo lại, biểu tình sợ hãi và oán hận căm thù lườm Phi Tuyết Thành Chủ, gầm lên:

– Ngươi lừa ta!

Dạ Tuyền Đế Quân chưa nói trọn câu hơi thở đã tắt ngấm, bản tôn chết tất nhiên pháp thân cũng chết.

Người pháp thân Dạ Tuyền Đế Quân mềm nhũn ngã sang bên trượt xuống cái ghế, rơi xuống đất. Phi Tuyết Thành Chủ và hai Đế Quân khác biến sắc mặt.

Phi Tuyết Thành Chủ ngây người:

– Đã chết?

Hai Đế Quân bên cạnh tái mặt:

– Không thể nào! Dạ Tuyền Đế Quân chết như vậy sao?

Dạ Tuyền Đế Quân sống quá lâu, khi Phi Tuyết Thành Chủ hợp đạo thì lão đã sống lâu lắm rồi. Lão già như vậy có năng lực giữ mạng rất mạnh, vậy mà giờ lão chết, chết vào tay một Đạo Quân.

Phi Tuyết Thành Chủ nhăn mặt, im lặng một lúc sau nói:

– Vừa rồi Dạ Tuyền huynh rơi vào vô ý thức, chắc trúng huyễn thuật. Sau khi trúng huyễn thuật có lẽ chưa kịp thi triển thân bất tử đã bị Kỷ Ninh giết.

Hai Đế Quân khác gật gù đồng ý:

– Ừm!

Bọn họ không tin Dạ Tuyền Đế Quân bị giết trong trạng thái thân bất tử, xem tình hình lúc trước thì đúng là lão bị trúng huyễn thuật.

Nữ nhân áo đỏ tóc đỏ nhỏ giọng nói:

– Dù nói sao thì cuối cùng Dạ Tuyền Đế Quân đã chết.

Cả đám lặng thinh.

Đúng vậy, chết rồi, đường đường là Dạ Tuyền Đế Quân mà chết vào tay Đạo Quân.

Phi Tuyết Thành Chủ nói nhỏ:

– Huyễn thuật của hắn mạnh vậy sao? Lần trước ta có đánh nhau với hắn nhưng không nên mạnh như vậy. Không lẽ hắn ngộ ra huyễn thuật cao minh hơn?

Như Vũ Thường Mê Hồn Khúc của Vũ Thường Đạo Quân có thể ảnh hưởng Dạ Tuyền Đế Quân. Thật ra huyễn thuật của Kỷ Ninh không huyền diệu như vậy, chỉ vì Tâm chi thế giới của hắn đến đẳng cấp cao hơn, uy lực huyễn thuật tăng lên theo.

Đôi mắt xanh thẳm của Phi Tuyết Thành Chủ lóe tia sắc bén:

– Ta sẽ đến dải Phi Trần tinh ngay, không cho hắn chạy thoát.

Vèo!

Phi Tuyết Thành Chủ tức giận trực tiếp sử dụng phi chu vực giới khiếm khuyết, nhờ vào phi chu vực giới rốt cuộc đã đến dải Phi Trần tinh.

Lão nhân nhỏ gầy mặc áo trắng, lông mày trắng bay bay, mắt xanh nhìn quét hư không:

– Ở đâu? Hắn ở đâu? Bắc Minh Đạo Quân ở đâu? Sao ta không cảm ứng được hắn?

– Trốn?

– Giết Dạ Tuyền Đế Quân rồi ta tuyệt đối không cho phép ngươi chạy thoát!

Lửa giận trong Phi Tuyết Thành Chủ ngút trời, không biết rằng sau khi Kỷ Ninh giết Dạ Tuyền Đế Quân thì lao đi Phi Tuyết Thánh Thành với tốc độ nhanh nhất.

Phi Tuyết Thánh Thành cực kỳ xinh đẹp.

Hai Đạo Quân bay song song nhìn Phi Tuyết Thánh Thành ở phía xa.

– Đẹp quá.

Nguyên Thánh Thành có vô số dãy cung điện động phủ, liên miên trập trùng xây trên mù, rất xinh đẹp. Hơn nữa Phi Tuyết Thánh Thành vĩnh viễn có bông tuyết rơi, Thánh Thành trong tuyết càng có vẻ thánh khiết.

Đạo Quân thanh niên áo tím trẻ tuổi truyền âm hỏi:

– Thiết Huyễn đại ca đã nói Phi Tuyết Thánh Thành một trong tám Thánh Thành do Phi Tuyết ma cung nổi tiếng ác thống trị, các đệ tử cực kỳ tà ác, tràn đầy ma tính, là kẻ đại tội ác. Thánh Thành đẹp như vậy thật sự do các ma đầu thống trị sao?

Thiết Huyễn Đạo Quân mặc bộ giáp trông rất hùng trán cười truyền âm:

– Ha ha, chuyện gì đều không thể xem bề ngoài. Phi Tuyết ma cung đúng là môn phái cực kỳ tà ác nhưng nơi này là hang ổ của bọn họ, là một trong tám Thánh Thành toàn Đạo Minh nên dĩ nhiên bọn họ phải quản lý tốt. Ngươi nhìn đi, tuyết bay rất đẹp đúng không? Nhưng trong tu hành giả có câu thế này: Bông tuyết Phi Tuyết Thánh Thành là máu của vô số sinh linh đã chết.

Thanh niên áo tím nhìn tuyết xinh đẹp bay đầy trời, tưởng tượng đó là vô số giọt máu thì tái mặt.

Thiết Huyễn Đạo Quân vừa bay song song với thanh niên vừa chỉ ra xa:

– Tử Viêm, ngươi mới thành Đạo Quân, lần đầu tiên tới Thánh Thành, để ta cho ngươi biết quy định của Thánh Thành. Ngươi nhìn xem, các kiến trúc cung điện hễ là phạm vi cấm chế bao phủ thì tuyệt đối không được đánh nhau, mặc kệ thực lực của ngươi mạnh đến đâu đều không cho phép đánh lộn. Nếu chém giết nhau tức là khiêu khích uy nghiêm của Đạo Minh, cũng là khiêu khích uy nghiêm của Phi Tuyết ma cung. Phi Tuyết ma cung là người thống trị sẽ phái đại năng giết kẻ làm trái quy định ngay.

Thanh niên áo tím gật đầu lia lịa.

Thiết Huyễn Đạo Quân tiếp tục bảo:

– Bởi vậy Thánh Thành rất an toàn, nhiều Đạo Quân thuê một tòa động phủ tiềm tu tại đây, vì dù là các Vĩnh Hằng Đế Quân cũng không dám phá hỏng quy định.

Thanh niên áo tím liên tục gật đầu:

– Ừm!

Phá quy định? Khiêu khích Phi Tuyết ma cung? Khiêu khích Đạo Minh? Đạo Quân nho nhỏ như gã nào dám mơ.

Thiết Huyễn Đạo Quân nói:

– Ngoài cấm chế các cung điện thì có thể giết nhau, nên nhớ cẩn thận chút.

Đạo Quân áo tím nói:

– Ta luôn đi theo Thiết Huyễn đại ca là được.

Đạo Quân áo tím lại tò mò hỏi:

– Có đại năng nào đánh nhau trong Thánh Thành, phá hoại quy định chưa?

Thiết Huyễn Đạo Quân nói:

– Ba Chúa Tể trong truyền thuyết thì chắc chắn dám, còn có phân tranh nội bộ Đạo Minh. Vì Đạo Minh quá lớn nên nhiều thế lực đỉnh cao nhất chém giết nhau. Nghe nói Phi Tuyết Thành Chủ giết chóc vô số, cực kỳ hung tàn, một đống Đế Quân Đạo Minh chết trong tay hắn. Trong giết chóc mới đúc thành địa vị hiện nay của Phi Tuyết Thành Chủ, mới có quyền thống trị một tòa Thánh Thành, đặt tên là Phi Tuyết Thánh Thành.

Tám Thánh Thành có lịch sử lâu đời.

Người thống trị luân phiên thay đổi, như Phi Tuyết Thành Chủ trước khi hợp đạo thì thế lực khác thống trị Thánh Thành này, khi đó nó không gọi là Phi Tuyết Thánh Thành. Về sau Phi Tuyết Thành Chủ mạnh mẽ nổi lên, nhiều kẻ đại tội nghiệt tà ma đi theo gã hình thành thế lực to lớn. Thế lực đủ mạnh lẽ tất nhiên chiếm cứ một tòa Thánh Thành.

Thanh niên áo tím biến sắc mặt chỉ phía xa:

– Thiết Huyễn đại ca mau nhìn!

Thiết Huyễn Đạo Quân thắc mắc nhìn theo.

Giữa không trung phía xa bỗng nứt ra cái khe đen như mực, một thiếu niên áo trắng cõng thần kiếm màu đen đi ra từ khe hở không gian đen. Thiếu niên áo trắng đứng giữa không trung phương xa quét mắt nhìn quanh, uy áp hùng hồn đáng sợ giáng lâm.

Ảnh chiếu thế giới khổng lồ nháy mắt trấn áp bao phủ nguyên Phi Tuyết Thánh Thành.

Chương 1492:

Thanh niên áo tím, Thiết Huyễn Đạo Quân cùng tái mặt:

– Cái… này…

Bọn họ nhìn thế giới ảo xung quanh, cảm giác nỗi sợ từ tận tâm linh.

Uy lực thế giới ảo chưa bùng nổ, chỉ uy áp đã khiến bọn họ sợ hãi. Nếu uy lực bùng nổ, hai người biết bọn họ sẽ bị tiêu diệt trong tích tắc.

Cảm giác của hai người đúng, ảnh chiếu thế giới hiện giờ của Kỷ Ninh có thể làm Vĩnh Hằng Đế Quân biến sắc mặt chứ đừng nói đến các Đạo Quân.

– Ai đó!?

– Là ai trấn áp Thánh Thành?

– Ai khiêu khích Phi Tuyết ma cung ta?

Trong góc Dạ Tuyền Đế Quân, các hơi thở cường đại từ ma cung nguy nga cao lớn bắn lên cao, các bóng người bay lên, dẫn đầu là pháp thân Phi Tuyết Thành Chủ. Các Đế Quân theo sau lưng Phi Tuyết Thành Chủ, những Vĩnh Hằng Đế Quân này một số là pháp thân, một số là bản tôn.

Hai mươi Đế Quân rầm rộ đầy khí thế tụ tập, khá đáng sợ.

Thiếu niên áo trắng lạnh lùng cất tiếng nói vang vọng thiên địa:

– Phi Tuyết!

Nhiều Đạo Quân tiềm tu trong động phủ đi ra.

– Có chuyện gì?

– Chuyện gì xảy ra?

– Tại sao nhiều Vĩnh Hằng Đế Quân xuất hiện?

Một số thị giả, Đạo Quân trong các kiến trúc cung điện, những Thế Giới cảnh nhỏ yếu đều giật mình, tò mò nhìn cảnh tượng xảy ra ở phía xa, đó là cảnh tượng cả đời bọn họ khó trông thấy.

Một thiếu niên áo trắng và hơn hai mươi Vĩnh Hằng Đế Quân lấy Phi Tuyết Thành Chủ dẫn đầu giằng co từ xa.

Thanh niên áo tím bần thần nói:

– Thiết Huyễn đại ca đã nói là nơi này rất an toàn, chỉ có ba Chúa Tể, thế lực lớn đỉnh cao nhất Đạo Minh mới dám khiêu khích Phi Tuyết ma cung mà?

Thiết Huyễn Đạo Quân cũng ngơ ngẩn:

– Ít ai dám khiêu khích, những vẫn có người không sợ Phi Tuyết ma cung.

Thiết Huyễn Đạo Quân kéo huynh đệ của mình trốn vào phạm vi cấm chế bảo vệ tòa cung điện gần đó.

– Lo trốn trước, đại năng mà đánh nhau lan đến chúng ta là tiêu đời.

Thanh niên áo tím gật đầu lia, mắt tràn đầy hưng phấn:

– Ừ ừ!

Một giọng nói vang bên cạnh:

– Ủa? Thiếu niên áo trắng đó chẳng phải là Bắc Minh Đạo Quân sao?

Là các Đạo Quân đang xem cuộc chiến.

Thiết Huyễn Đạo Quân giật mình khó hiểu nhìn kỹ:

– Phải rồi, tên này bộ dạng giống hệt trong tình báo ta mua được, thiếu niên áo trắng đúng là Bắc Minh Đạo Quân. Tại sao Bắc Minh Đạo Quân dám khiêu khích Phi Tuyết ma cung? Đạo Quân lợi hại đến đâu cũng kém xa lắc các Thánh Thành Chi Chủ. Chuyện này… lạ quá đi.

Thanh niên áo tím tò mò hỏi dồn:

– Thiết Huyễn đại ca, vị đó chính là Bắc Minh Đạo Quân?

Thiết Huyễn Đạo Quân nghi hoặc nói:

– Trông thì giống nhưng Bắc Minh Đạo Quân không dám khiêu khích nguyên Phi Tuyết ma cung đâu, ta không dám chắc có phải là Bắc Minh Đạo Quân không.

Lúc này.

Phi Tuyết Thành Chủ dẫn đám Vĩnh Hằng Đế Quân đứng phía xa cất tiếng quanh quẩn trong thiên địa:

– Bắc Minh, ngươi tự tìm đường chết.

Vô số tu hành giả ôm bụng thắc mắc có mặt trên Phi Tuyết Thánh Thành hiểu ngay thiếu niên áo trắng đúng là Bắc Minh Đạo Quân trong truyền thuyết.

Vô số tu hành giả kinh thán:

– Lợi hại ghê, một Đạo Quân mà dám bá đạo khiêu khích nguyên Phi Tuyết ma cung. Đó là thế lực một trong tám Thánh Thành!

– Bắc Minh Đạo Quân.

– Thật là lợi hại.

– có can đảm như thế này thì dù thua ta cũng phục hắn sát đất.

Bọn họ tự nhiên đứng về phía Kỷ Ninh, vì đám tu hành giả này dù cố gắng tu luyện đến đâu muốn trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân là điều quá xa vời, không thể xảy ra. Cả đời bọn họ có thể thành Tứ Bộ Đạo Quân đã là may. Vì vậy khi có một Đạo Quân dám khiêu khích Phi Tuyết ma cung làm tập thể cảm thấy hãnh diện, rất sung sướng.

Đạo Quân chúng ta yếu, nhưng Đạo Quân mạnh nhất dám khiêu khích thế lực một trong tám Thánh Thành!

Mặc dù trong lòng các tu hành giả ủng hộ Kỷ Ninh nhưng bọn họ cảm thấy vị Bắc Minh Đạo Quân này không có chút hy vọng thắng, thậm chí khả năng sống sót rất thấp.

***

Kỷ Ninh một đường chạy đi, cảnh giới của hắn cao hơn nên khoảng cách xé rách thời không xuyên qua càng xa.

Khi đến Phi Tuyết Thánh Thành, Kỷ Ninh lập tức thi triển Tâm chi ảnh chiếu thế giới, ra oai phủ đầu trước. Cả đám Vĩnh Hằng Đế Quân địch ùa ra, đếm sơ cỡ hai mươi sáu người, nhưng Kỷ Ninh cảm giác hơn một nửa chỉ là pháp thân.

Phi Tuyết Thành Chủ dẫn đầu vẻn vẹn chỉ là pháp thân.

Kỷ Ninh mở miệng nói:

– Phi Tuyết.

Trong đám Vĩnh Hằng Đế Quân rầm rộ đứng trên bầu trời phía xa, Phi Tuyết Thành Chủ dẫn đầu bọn họ cảm giác thật khó tin, không dám tin Kỷ Ninh sẽ giết tận ổ mình, chẳng khác nào tự sát.

Phi Tuyết Thành Chủ cười nói:

– Bắc Minh, ngươi thật là tự tìm chết.

Kỷ Ninh quét mắt qua đám Vĩnh Hằng Đế Quân khí thế ngập trời, cười nói:

– Có bản lĩnh giết ta thì cứ lên. Sao, định cùng nhau lên? Cũng được, một mình ta đánh hai mươi mấy Đế Quân các ngươi mới sướng.

Ảnh chiếu thế giới của Kỷ Ninh bao phủ nguyên Thánh Thành, giọng hắn vang vọng mỗi góc.

Thật ra phe Phi Tuyết ma cung cũng muốn cố gắng làm chuyện nhỏ bớt, vì Bắc Minh Đạo Quân gióng trống khua chiêng giết tới cửa, dù cuối cùng thành công giết hắn thì vẫn bị mất mặt, càng ít người biết càng tốt. Nhưng bị ảnh chiếu thế giới của Kỷ Ninh bao phủ, bọn họ muốn giữ bí mật cũng không thể.

Kỷ Ninh thì muốn giết gà dọa khỉ, mượn chuyện này công khai bày ra mũi nhọn của mình nên sẽ không giữ bí mật.

Vô số tu hành giả trong Thánh Thành sôi sục máu nóng:

– Bá khí quá!

– Sảng khoái chết! Nghe là sướng lỗ tai rồi, biết bao giờ ta cũng dám nói câu ‘một mình ta đánh hai mươi mấy Đế Quân các ngươi’ ngay trước mặt hơn hai mươi Vĩnh Hằng Đế Quân được? Nếu ta cũng được oai hùng như vậy thì chết ngay cũng đáng giá.

– Chưa bao giờ có Đạo Quân ghê gớm như vậy.

Bọn họ cảm thấy làm một Sinh Tử Đạo Quân mà được như Bắc Minh Đạo Quân là rất đáng giá.

Tin tức nhanh chóng truyền đi.

– Bắc Minh Đạo Quân giết vào Phi Tuyết Thánh Thành, đang giằng co với hai mươi sáu Đế Quân Phi Tuyết ma cung.

– Sắp khai chiến rồi.

– Rất có thể là trận chiến cuối cùng của Bắc Minh Đạo Quân, e rằng Bắc Minh Đạo Quân sẽ chết trận tại đây.

– Mau đến đi, muộn là hết được thấy đại chiến!

Việc lớn này hầu như rất nhanh được truyền đến một số thế lực đỉnh cao nhất Vô Tận Cương Vực.

Mang Nhai Chúa Tể biết tin này thì giật mình kêu lên:

– Cái gì? Hắn giết tới Phi Tuyết ma cung? Hắn chỉ là Đạo Quân, dựa vào cái gì dám làm như thế?

Chương 1493:

Đám An Thần Đế Quân tộc Sinh Mệnh Vĩnh Hằng cũng hết hồn:

– Chủ động giết đến Phi Tuyết ma cung?

Vì tộc Vĩnh Hằng đang điên cuồng điều tra tung tích của Kỷ Ninh, muốn giết hắn và cướp lại cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả đặc biệt.

– Bắc Minh Đạo Quân bị gì vậy? Khùng rồi sao? Hay hắn có cái gì dựa vào? Nhưng hắn dù sao chỉ là một Đạo Quân, đối phương là một trong tám Thánh Thành!

– Đi mau, mau chạy tới xem!

– Ta đi ngay!

Kỳ Ẩn Đế Quân lập tức chuẩn bị xuất phát.

An Thần Đế Quân luôn tọa trấn Vĩnh Hằng quốc gia cũng rục rịch sắp xếp pháp thân đi cùng:

– Pháp thân của ta sẽ đi với ngươi, ta muốn ở khoảng cách gần nhìn xem Bắc Minh Đạo Quân làm gì.

Tin tức truyền khắp Vô Tận Cương Vực, ba Chúa Tể, một số Đế Quân khác, số ít Đế Quân luôn ẩn cư hiếm khi lộ mặt, điệu thấp không danh tiếng đều tò mò chạy tới. Bởi vì từ xưa đến nay chưa bao giờ nghe có Đạo Quân dám khiêu khích thế lực một trong tám Thánh Thành, bọn họ tò mò nên chạy đến xem.

Nhưng khoảng cách quá xa, muốn đến nơi cần chút thời gian.

***

Một Đế Quân khuôn mặt xấu xí chân mày sụp xuống quát to:

– Thật là cuồng vọng! Bằng vào ngươi còn mơ hơn hai mươi Đế Quân chúng ta liên hợp đối phó với ngươi?

– Không biết tự lượng sức mình!

– Muốn chết trong vòng tây của chúng ta? Mơ hơi đẹp.

Đám Vĩnh Hằng Đế Quân cổ xưa nhìn thiếu niên áo trắng ở phía xa, rất là coi rẻ.

Nếu bọn họ liên hợp dù có giết chết Kỷ Ninh cũng mất hết mặt. Những Đế Quân tuổi thọ vô tận cực kỳ xem trọng mặt mũi.

Phi Tuyết Thành Chủ cười nhạt:

– Dù ngươi chết cũng không có tư cách khiến hơn hai mươi Đế Quân chúng ta cùng ra tay.

Phi Tuyết Thành Chủ nhìn một Đế Quân có đôi cánh đen đứng gần mình, truyền âm:

– Hắc Hủ huynh, Dạ Tuyền Đế Quân chết trong tay Bắc Minh Đạo Quân, thực lực của hắn rất mạnh, chỉ kém hơn ta một chút. Đặc biệt là huyễn thuật của hắn, phỏng chừng Dạ Tuyền Đế Quân trúng huyễn thuật nên mới chết trong tay hắn. Huynh bẩm sinh am hiểu khống chế ảo cảnh chắc không sợ huyễn thuật Tâm Lực của hắn. Huynh hãy ra tay đi thăm dò hư thực của Bắc Minh Đạo Quân.

Hắc Hủ Đế Quân nheo mắt bắn ra tia sáng lạnh:

– Được!

Phi Tuyết Thành Chủ truyền âm cho lão nhân mặc áo đỏ máu đứng gần song song với mình:

– Huyết Vân huynh, thực lực của Bắc Minh Đạo Quân chỉ kém hơn ta một chút. Bản tôn của ta đang ở bên ngoài, đang chạy về, pháp thân ta đây không có binh khí tốt, chỉ e không đấu lại Bắc Minh. Trong đám Đế Quân chúng ta chỉ có huynh là có thể ngay mặt đánh bại hắn, nên đối phó Bắc Minh thế nào tùy ý Huyết Vân huynh quyết định.

Huyết Vân Đế Quân là một lão già rất ủng hộ Phi Tuyết Thành Chủ, thực lực ngang ngửa Phi Tuyết Thành Chủ.

Huyết Vân Đế Quân hỏi:

– Hắn không có thân bất tử?

Phi Tuyết Thành Chủ trả lời chắc chắn:

– Không có!

Lần trước Phi Tuyết Thành Chủ dùng báu vật giết Kỷ Ninh, khi đó hắn chưa lộ ra thủ đoạn thân bất tử gì. ở trong mắt Phi Tuyết Thành Chủ thì Kỷ Ninh không có thân bất tử, chưa từng nghe nói có ai dựa vào kiếm đạo luyện ra thân bất tử. Phi Tuyết Thành Chủ không biết rằng kiếm đạo rất khó luyện ra thân bất tử, nhưng mọi thứ đều chừa một đường cơ duyên. Khi Chung Cực Kiếm Đạo của Kỷ Ninh đến đệ tứ trọng thì hắn có thủ đoạn thân bất tử: Thân Vô Ảnh.

Huyết Vân Đế Quân gật đầu nói:

– Nếu hắn không có thân bất tử thì tin chắc giết được hắn.

Phi Tuyết Thành Chủ truyền âm:

– Ta cho Hắc Hủ Đế Quân lên trước, huynh hãy xem kỹ hư thực của hắn.

Huyết Vân Đế Quân đồng ý:

– Được.

Đám Vĩnh Hằng Đế Quân chỉ đứng yên đã làm vô số tu hành giả sợ hãi, nhưng Kỷ Ninh không quan tâm.

Một giọng nói lạnh băng vang lên:

– Bắc Minh Đạo Quân, là ngươi giết Dạ Tuyền huynh?

Một Đế Quân dị tộc mặt mũi xấu xí có cánh đen bay ra, tràn ngập sát khí.

Giọng Kỷ Ninh vang vọng mỗi góc ảnh chiếu thế giới:

– Đúng, ngươi là Hắc Hủ Đế Quân? Cũng muốn chịu chết giống Dạ Tuyền Đế Quân?

Hắc Hủ Đế Quân, nói theo cách ở tam giới thì là yêu quái.

Hắc Hủ Đế Quân vốn là một dị tộc phi cầm, bẩm sinh thích ăn thịt thối, tâm tính tà dị, thích làm nhất là giết chóc vô số sinh linh, khiến thịt mục nát, mục tới mức độ nào đó gã mới ăn. Hắc Hủ Đế Quân giết chóc không vì cái gì khác hơn là ăn, ma đầu như thế dĩ nhiên chọc nhiều tu hành giả gai mắt muốn truy sát. Hắc Hủ Đế Quân cũng dựa vào Phi Tuyết ma cung.

Hắc Hủ Đế Quân tức giận quát:

– Chỉ bằng vào ngươi? Chịu chết đi!

Kỷ Ninh lắc người biến ra ba đầu sáu tay cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm:

– Hừ!

Hắc Hủ Đế Quân biến ra sương khói đen thổi quét thiên địa, khói đen thẳng hướng Kỷ Ninh. Đây không đơn giản là thân bất tử cũng là một loại thủ đoạn công kích Hắc Hủ Đế Quân sở trường nhất. Hễ bị khói đen đụng vào thì dù là đỉnh Đạo Quân cũng không chịu nổi, sẽ mục nát thành nước ngay.

Hơn nữa trong sương mù đen chứa ảo cảnh đáng sợ, khiến kẻ địch mỉm cười không chống cự, chủ động chịu chết trong ảo cảnh.

– Bắc Minh Đạo Quân và Hắc Hủ Đế Quân đánh nhau!

– Hắc Hủ Đế Quân là một Vĩnh Hằng Đế Quân cực kỳ đáng sợ, đỉnh Đạo Quân cũng không dám chọc vào hắn.

Vô số tu hành giả trong Thánh Thành quan sát.

Cùng với tiếng quát lạnh của Kỷ Ninh:

– Trấn!

Ảnh chiếu thế giới giấu kín uy năng, một phần bao phủ quanh khói đen chợt bùng nổ uy năng. Ảnh chiếu thế giới cường đại như lồng giam nhốt khói đen lại làm tốc độ bay giảm mạnh ngay.

– Chết đi!

Sáu bóng kiếm như sóng triều với khí thế hủy thiên diệt địa, vô số sóng nước kiếm triều càn quét những khói đen. Khói đen làm vô số Đạo Quân sợ hãi có độc ăn mòn rất đáng sợ, có công hiệu ảo cảnh cực kỳ lợi hại, nhưng khi thân bất tử trừ bớt lực công kích thì còn kém hơn Dạ Tuyền Đế Quân một bậc.

Hắc Hủ Đế Quân tuyệt vọng phát ra tiếng hét kinh khủng:

– Không!

Khoảnh khắc cái chết đến Hắc Hủ Đế Quân thầm hối hận, còn oán trách Phi Tuyết Thành Chủ.

Là Phi Tuyết Thành Chủ nói huyễn thuật của Bắc Minh rất lợi hại nhưng thực lực kém hơn gã một chút.

Hắc Hủ Đế Quân tự tin thực lực của gã có thể đỡ mấy chục chiêu của Phi Tuyết Thành Chủ, nhưng vừa đụng độ Bắc Minh Đạo Quân đã tiêu diệt gã, ở đâu ra kém hơn Phi Tuyết Thành Chủ một chút? Rõ ràng là mạnh hơn Phi Tuyết Thành Chủ rất nhiều!

Vèo!

Thân thể khói đen của Hắc Hủ Đế Quân tan biến dưới bóng kiếm của Kỷ Ninh.

Hắc Hủ Đế Quân thành Đế Quân thứ hai chết dưới kiếm của Kỷ Ninh trong buổi trình diễn bộc lộ mũi nhọn.

Tất cả nhẹ nhàng như gió mây.

Chương 1494:

Kỷ Ninh thu kiếm đứng thẳng, vẫn cõng thần kiếm nhìn hơn hai mươi Đế Quân hãi hùng trước mặt mình. Đặc biệt là Phi Tuyết Thành Chủ dẫn đầu, biểu tình tràn đầy khó tin, không thể tin được mọi việc diễn ra trước mắt. Bắc Minh Đạo Quân hoàn toàn bị gã áp chế nhưng tại sao hắn mạnh đến mức này? Chuyện này không thể xảy ra!

– Không đúng, không đúng, hoàn toàn không đúng!

Phi Tuyết Thành Chủ không cách nào hiểu nổi vì sao một Đạo Quân mạnh đến nhường này.

Đám Vĩnh Hằng Đế Quân phe Phi Tuyết Thành Chủ chìm trong giật mình khó tin.

Trong năm tháng dài dòng bọn họ thói quen cao cao tại thượng, quen thói coi rẻ Đạo Quân. Vì Đạo Quân và Vĩnh Hằng Đế Quân chênh lệch về bản chất, cách biệt giống như lạch trời. Từ xưa đến nay chưa từng có một Đạo Quân bước chân vào hàng đỉnh cao nhất Vô Tận Cương Vực. Cái gì gọi là hàng đỉnh cao nhất?

Không cầu mạnh nhất nhưng ít ra phải không sợ bất cứ đối thủ nào.

Như các Thánh Thành Chi Chủ dám nói như vậy, có lẽ bọn họ không đánh lại ba Chúa Tể nhưng có tự tin giữ được mạng sống trước mặt ba Chúa Tể. Trừ phi ba Chúa Tể không tiếc mọi giá không thì khó thể giết chết bọn họ.

Tồn tại đẳng cấp như vậy cấu thành hàng ngũ đỉnh cao nhất Viêm Long vực giới.

Nhưng chưa bao giờ có một Đạo Quân đứng trong hàng đó.

– Hắn… Hắn là Đạo Quân mà sao mạnh dữ vậy? Vừa đụng mặt đã giết Hắc Hủ Đế Quân?

– Thực lực của hắn mạnh có lẽ còn hơn Phi Tuyết Thành Chủ.

– trong tám Thánh Thành Chi Chủ chưa chắc ai sánh bằng hắn.

– Đạo Quân có thể mạnh đến vậy sao?

– Chẳng lẽ hắn đã hợp đạo thành công trở thành Đế Quân rồi? Với thực lực lúc trước của hắn nếu thật sự hợp đạo thành công thì chắc chắn đến đẳng cấp Chúa Tể. Tuy bây giờ hắn rất mạnh nhưng không có áp lực Chúa Tể đem đến, chắc chưa thành Chúa Tể, vẫn chỉ là Đạo Quân. Nhưng tại sao Đạo Quân mạnh đến mức đó?

Các Đế Quân suy nghĩ lung tung.

Đây là sự đảo điên.

Đảo điên thường thức.

Khi Kỷ Ninh công khai bày ra mũi nhọn đã đảo điên thường thức Đạo Quân chẳng là cái đinh gì.

Giữa hư không bên ngoài Phi Tuyết Thánh Thành có một đôi mắt nhìn từ xa.

– A?

Là Mang Nhai Chúa Tể lặng lẽ chạy tới nơi, vừa mừng rỡ vừa thầm thắc mắc:

– Bắc Minh có thể mạnh đến vậy sao?

Mừng vì phe Mang Nhai quốc từ nay trừ Mang Nhai Chúa Tể ra có thêm một đại năng giả thật sự đủ sức chấn nhiếp các thế lực lớn trong Vô Tận Cương Vực. Thắc mắc vì Mang Nhai Chúa Tể không nghĩ ra tại sao Kỷ Ninh lợi hại dữ vậy.

Đối diện đám Đế Quân Phi Tuyết ma cung trước mắt, trong mắt Kỷ Ninh không thèm che giấu sát ý.

Kỷ Ninh nhìn sang Phi Tuyết Thành Chủ, trầm giọng nói:

– Như thế nào? Phi Tuyết Thành Chủ giờ thấy sợ không dám đấu với ta? Có phải muốn cùng một đám Đế Quân bắt tay nhau vây công một mình ta không?

Phi Tuyết Thành Chủ biểu tình cực kỳ khó xem, lông mày trắng bay bay, trong mắt xanh thẳm tràn đầy lạnh lùng.

Kỷ Ninh nhìn Phi Tuyết Thành Chủ:

– Ngươi đang do dự cái gì? Sợ cái gì? Chẳng phải ngươi truy tìm tung tích của ta khắp nơi sao? Hiện tại ta đã đến hang ổ các ngươi rồi mà ngươi sợ?

Sợ.

Hơn hai mươi Đế Quân chỉ có Phi Tuyết Thành Chủ, Huyết Vân Đế Quân còn bình tĩnh một chút, những người khác đã sinh ra suy nghĩ sợ hãi.

Nhìn thiếu niên mặc áo trắng cõng thần kiếm đen ở phía xa, bọn họ thật sự sợ hãi. Vì bọn họ hiểu rằng thiếu niên áo trắng chỉ một cái chạm mặt có thể chém chết họ, thực lực mạnh hơn Phi Tuyết Thành Chủ nhiều, hỏi sao họ không ngán?

Huyết Vân Đế Quân sốt ruột truyền âm hỏi:

– Làm sao bây giờ Phi Tuyết? Thực lực của Bắc Minh Đạo Quân không giống như ngươi nói, hắn mạnh hơn ngươi và ta. Ngươi kêu ta đối phó hắn? Ta làm cách nào được?

Phi Tuyết Thành Chủ truyền âm ổn định bằng hữu tốt của mình:

– Đừng gấp đừng gấp, ta cũng không ngờ thực lực của hắn như vậy, lúc trước đánh với ta thật sự rất yếu, hắn chết trong tay ta một lần. Không biết hiện tại vì sao đột nhiên mạnh đến mức này. Yên tâm, bản tôn của ta đã không tiếc mọi giá nhanh chóng chạy tới, sắp đến rồi, khi đó chúng ta liên hợp dẫn dắt các Đế Quân cùng bày đại trận vây công một mình hắn.

Huyết Vân Đế Quân do dự:

– Bày đại trận vây công? Làm vậy đối phó với một Đạo Quân nếu đồn ra ngoài thì mất mặt chết.

Phi Tuyết Thành Chủ mắt lóe tia sáng lạnh truyền âm:

– lúc này còn quan tâm mặt mũi cái quái gì, Bắc Minh Đạo Quân thật sự mạnh, hắn có tư cách khiến chúng ta làm vậy. Hắn đã giết tới hang ổ Phi Tuyết ma cung rồi thì chúng ta chiều ý hắn, nhiều Đế Quân cùng liên hợp bày đại trận vây giết hắn. Bắc Minh Đạo Quân tu hành kiếm đạo chắc không có thủ đoạn thân bất tử, rất có thể sẽ bị chúng ta chém giết.

Huyết Vân Đế Quân vẫn không tự tin:

– Thực lực của hắn rất mạnh, dù chúng ta bày trận chưa chắc thành công.

Phi Tuyết Thành Chủ truyền âm:

– Cứ thử xem, vẫn có hy vọng. Các Đạo Quân đều là kẻ diên, tương lai Bắc Minh Đạo Quân hợp đạo nếu không thành công e rằng sẽ càng thêm điên cuồng. Hắn mà không chết thì chúng ta chỉ có nước trốn đi, vĩnh viễn trốn tránh hắn. Ngươi muốn sống như vậy sao?

Huyết Vân Đế Quân đành đồng ý:

– Thế thì thử xem.

Phi Tuyết Thành Chủ lộ vẻ vui mừng:

– Bản tôn đã đến rồi.

Pháp thân dù sao yếu hơn bản tôn nhiều, đặc biệt là không có pháp bảo bản mệnh lợi hại.

Nói thì chậm thật ra sau khi Kỷ Ninh giết Hắc Hủ Đế Quân chỉ mới nói vài câu liền cảm giác dao động không gian, hắn ngoái đầu nhìn. Một nam nhân nhỏ gầy áo trắng, chân mày trắng bay bay từ xa, là Phi Tuyết Thành Chủ.

Kỷ Ninh cười khẽ:

– Đến rất nhanh, giết pháp thân của ngươi chán chết, đang đợi bản tôn đến đây.

Phi Tuyết Thành Chủ bay nhanh tới hội hợp với Huyết Vân Đế Quân, rống to:truyện ma

– Thật là càn rỡ! Các vị Đế Quân, Bắc Minh Đạo Quân dám giết tới Phi Tuyết ma cung, chúng ta hãy tiễn hắn đi chết! Các vị, ra tay thôi!

– Giết!

– Giết!

Phi Tuyết Thành Chủ, Huyết Vân Đế Quân sát ý ngút trời. Lấy hai người làm thủ lĩnh, các Đế Quân khác liên hợp giết lên. Có là bản tôn, còn có nhiều pháp thân.

Pháp thân Đế Quân cũng có pháp lực hùng hồn, về bày trận thì không khác gì bản tôn bao nhiêu.

Trong phút chốc một đại trận đỏ máu chậm rãi xoay tròn như bánh xe nghiền áp hướng Kỷ Ninh.

Đây là Huyết Bàn Thất Sát trận. sát trận nổi tiếng lừng lẫy của Viêm Long vực giới, do một vị Đế Quân cổ xưa ẩn cư trong Đạo Minh sáng tạo, cũng là sát trận trấn cung của Phi Tuyết ma cung.

Vô số tu hành giả xem cuộc chiến trên Thánh Thành nghẹt thở.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)