Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 243 [Chương 1459 đến 1464]
❮ sautiếp ❯Chương 1459:
Dị thú bốn vó tiếp lời:
– Trong hai ngươi ai đánh trước?
Kỷ Ninh, Cửu Trần bị rung động.
Cửu Trần truyền âm:
– Tộc Vĩnh Hằng không có Chúa Tể. Xem ra tộc Vĩnh Hằng không có cách nào đánh bại hai tộc quần này, bọn họ muốn sinh ra một Đạo Quân đánh bại hai con dị thú này không biết mất bao nhiêu hỗn độn kỷ mới ra một người.
Kỷ Ninh nói:
– Ừ, để ta đánh trước thử xem thực lực của dị thú.
Cửu Trần bất đắc dĩ nói:
– Vậy nhờ vào ngươi, ta là miễn trông chờ rồi.
Uy hiếp vô hình khiến Cửu Trần hiểu rằng gã không đánh lại hai con dị thú được.
Trên đất liền hẹp dài, hai con dị thú nhìn xuống hai vật nhỏ trước mắt. Gần hai trăm con dị thú đáng sợ của hai tộc quần đứng trên hai đại dương phía xa vây xem cảnh này.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
– Ta đến trước.
Giao long màu lam thẫm đầu rồng nhe miệng rộng cười nói:
– Được, đến đây đi tiểu tử.
Kỷ Ninh chợt biến ra ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Vèo!
Kỷ Ninh vọt lên cao, tốc độ vượt qua cực hạn thiên đạo gấp trăm lần.
Mắt giao long màu lam thẫm sáng rực:
– A, tốc độ khá nhanh.
Giao long màu lam thẫm hơi hưng phấn huơ móng vuốt phải, tốc độ đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần kèm theo lạnh thấu xương chộp hướng Kỷ Ninh thân hình nhỏ bé.
Kỷ Ninh như hồn ma chỉ cầm kiếm đụng nhẹ vào móng vuốt phải, né qua móng vuốt áp sát phần bụng của giao long màu lam thẫm.
Hai tộc quần dị thú lơ lửng trên hai đại dương hăng hái vây xem, đánh giá:
– Đạo Quân này khá quá.
– Lợi hại đấy.
– Đạo Quân của tộc Vĩnh Hằng quá yếu, không biết mời đâu ra hai tiểu tử lợi hại vậy.
Kỷ Ninh lao tới gần bụng giao long màu lam thẫm, cầm Bắc Hồng kiếm thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết.
– Phá!
Một làn sương hình kiếm rạch phá không trung đâm vào bụng giao long màu lam thẫm, thân hình giao long như khắc bằng băng, sự thật đúng là từng lớp băng dày.
Phập!
Mũi kiếm đâm vào băng giá miễn cưỡng làm lớp băng ngoài cùng có vết trầy nhỏ, nhưng khí lạnh chuyển động nhanh chóng khép lại.
Vụt!
Thân thể cao lớn của giao long màu lam thẫm chợt bay lên, tựa như cây roi xé gió lướt qua không gian để lại ảo ảnh sóng nước lớn.
Quá nhanh, quá khổng lồ.
Kỷ Ninh không kịp né, đành thi triển sáu thanh Bắc Hồng kiếm ngăn cản. Cơ thể cao lớn của giao long màu lam thẫm đụng vào kiếm của Kỷ Ninh.
Bùm!
Tưa như cây roi to quất bay con ruồi, Kỷ Ninh cảm giác xung lực lan tràn toàn thân, không kiềm được bay ngược về té cái bịch xuống đất phía xa, kéo lê khe rãnh sâu dài ngàn dặm.
Giao long màu lam thẫm lơ lửng giữa không trung lo lắng nhìn xuống:
– Chắc không chết rồi đi?
Giao long màu lam thẫm cảm ứng hơi thở của Kỷ Ninh còn khỏe mạnh mới thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Ninh bay lên từ khe sâu dài ngàn dặm đáp xuống bên cạnh.
Dĩ nhiên Kỷ Ninh bình an rồi, ở trong Ma Tượng Thạch Bích di tích Tây Tư tộc mấy ức năm, hắn tu luyện thần thể sánh bằng pháp bảo vĩnh hằng thượng phẩm, trên người còn mặc Chúa Tể giáp y. Dù không dùng kiếm thuật Kỷ Ninh cũng đỡ nổi chứ đừng nói kiếm thuật phòng ngự của hắn siêu lợi hại. Nhưng thân thể con giao long như roi dài, xung lực quá mạnh làm Kỷ Ninh không kiềm chế được bị đánh bay.
Kỷ Ninh nghiêm nghị ngước nhìn giao long màu lam thẫm trên trời:
– Thật là lợi hại.
Giao long màu lam thẫm uốn lượn trên bầu trời nhìn xuống dưới, ồm ồm nói:
– Ha ha ha! Không chết thì tốt rồi, chỉ sợ một hơi đánh chết ngươi thì hết vui.
Cửu Trần truyền âm hỏi:
– Bắc Minh, có thể đánh bại nó không?
Biểu tình Kỷ Ninh nghiêm túc nói:
– Hơi rắc rối, nó không nhúc nhích thì thôi, động một cái là nguyên người mềm dẻo linh động tựa như cây roi, quỷ dị khó lường. Mới rồi ta không kịp né bị nó đánh bay.
Vô Ảnh thức của Kỷ Ninh đã đến đệ tứ trọng, thân pháp quỷ dị khó lường, nhưng vẫn bị giao long màu lam thẫm đánh bay. Kỷ Ninh hiểu rằng bàn về quỷ dị khó lường thì con giao long màu lam thẫm không thua gì hắn.
Kỷ Ninh hét to một tiếng:
– Lớn!
Vèo!
Cơ thể Kỷ Ninh bỗng tăng vọt, thần thể của hắn biến lớn như một ngọn núi, cao vạn trượng, ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm, mỗi thanh kiếm biến khổng lồ.
Giao long màu lam thẫm đầy hứng thú:
– Biến lớn?
Giọng Kỷ Ninh ồm ồm:
– Gần ngươi quá ta không tránh kịp, đành biến lớn để giữ khoảng cách với áp lực, làm vậy có lẽ ta có thể né tránh.
Cự ly càng xa cho Kỷ Ninh khoảng trống né tránh càng lớn.
Giao long màu lam thẫm chợt sà xuống:
– Bàn về thân pháp khó lường là điểm kiêu ngạo nhất của ta, tiểu tử, chúng ta lại chơi nữa đi!
Vút!
Thân hình uốn lượn giống như cây roi để lại đường cong trên không trung, chớp mắt lao đến trước mặt Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh liên tục thụt lùi, kiếm biến thành làn sương mờ hình kiếm ngăn cản.
Đinh!
Kiếm quang và móng vuốt giao long va chạm.
Vút!
Đuôi giao long hóa thành tàn ảnh quét hướng Kỷ Ninh, dường như không gian bị cắt đứt, tốc độ mau làm Kỷ Ninh líu lưỡi.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Kỷ Ninh liên tục thụt lùi, thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Duy Tâm thức. May mắn thân pháp của Kỷ Ninh cũng quỷ dị, tốc độ đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần.
– Grào!
Giao long khoanh nằm, càn đuôi quét qua, nửa người trên lao xuống, móng vuốt rồng đánh hướng Kỷ Ninh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
May mà Kỷ Ninh có ba đầu sáu tay vội vàng chắn móng vuốt rồng.
Nhưng đầu rồng to lớn há miệng rồng to cắn cái phập. Kỷ Ninh liên tục thụt lùi né cú táp đáng sợ. Bùm một tiếng đầu rồng chợt rướn tới trước một phát đụng vào người Kỷ Ninh đang lùi, hắn lại bay ra xa rồi khựng lại, vòng về.
Kỷ Ninh nhức đầu:
– Quá nhanh, rất trơn trượt.
Con giao long màu lam thẫm toàn thân là từng lớp băng dày cho nên thân thể không có bất cứ sơ hở nào, mỗi phần cơ thể là binh khí, lại trơn trợt, công kích liên tiếp không ngớt.
Kỷ Ninh cau mày thầm nghĩ:
– Ta luôn ỷ vào tốc độ nhanh, quỷ mị khó lường để thắng, nhưng con giao long dị thú hoàn toàn khắc chế ta. Đành thử dùng lực phá pháp vậy.
Dùng lực phá pháp, va chạm ngay mặt nghiền áp.
Mặc kệ ngươi quỷ dị khó lường bao nhiêu, ta trực tiếp oanh kích dồn dập, đánh trúng người là ngươi không ngăn được, sẽ thua.
Mới rồi Kỷ Ninh mãi không sử dụng Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức vì lần đầu va chạm với giao long màu lam thẫm, Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết thức chỉ để lại vết trầy nhỏ trên lớp băng dày ngoài người giao long. Lần đó khiến Kỷ Ninh lờ mờ hiểu tầng băng ngoài người giao long đáng sợ, hắn không hề tự tin vào Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức.
Nhưng giờ không còn cách nào khác, thử trước rồi tính.
Gần hai trăm dị thú trên bầu trời hai đại dương hào hứng xem cuộc chiến, bàn tán rôm rả.
Chương 1460:
– Tiểu tử này tốc độ mau thật, kiếm pháp cũng quỷ mị khó lường, tuy bị yếu thế nhưng ít nhất có thể đấu một lúc lâu.
– Hiếm khi gặp Đạo Quân lợi hại vậy.
– Thú vị, thú vị.
– Hình như thần thông hộ thể của hắn cũng rất lợi hại, đến bây giờ vẫn chưa bị thương.
Cửu Trần thầm sốt ruột:
– Bắc Minh đã bị áp chế, không ngờ gặp đối thủ quỷ dị khó lường hơn Bắc Minh, tốc độ cũng không thua kém.
***
Kỷ Ninh khẽ quát:
– Lại đến nữa!
Lần này khí thế của Kỷ Ninh thay đổi, hắn cất năm thanh Bắc Hồng kiếm khác, chỉ để lại một thanh kiếm, sáu bàn tay cùng nắm thanh kiếm này.
Rầm rập rầm rập rầm rập!
Kỷ Ninh chạy nhanh dưới đất, tốc độ không nhanh, chưa đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần, nhưng khí thế càng lúc càng mạnh. Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức quan trọng nhất là súc thế. Phải súc thế rồi sau đó mới bùng nổ đáng sợ, trở thành chiêu uy năng mạnh nhất của Kỷ Ninh.
Giao long màu lam thẫm ở trên trời giật mình kêu lên:
– Ủa?
Sau đó giao long hưng phấn nói:
– Hình như khí thế khá mạnh, nhưng như thế nào thì còn chờ thử xem sao, đừng để ta thất vọng.
Giao long màu lam thẫm phấn khởi rống to:
– Grào!
Giao long màu lam thẫm lao xuống trực diện Kỷ Ninh, nó không thèm né tránh, khinh thường làm như vậy.
Kỷ Ninh chạy nhanh tới, khí thế đã đến đỉnh điểm.
Xoẹt!
Hai móng vuốt rồng của giao long màu lam thẫm từ trên cao chụp xuống đánh vào Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh hét to một tiếng:
– Rách cho ta!
Sáu bàn tay nắm một thanh kiếm giơ lên cao, uy năng không ngừng hội tụ thành một sương khói hình kiếm thô to. Sương khói hình kiếm rất dày nặng, Kỷ Ninh chém mạnh tới đằng trước, kiếm sương khói bùng nổ như núi lửa tuôn trào, khí thế bỗng bộc phát ra.
Sương khói hình kiếm thô to như thể rắn chợt nổ tung, tựa như ngôi sao rực rỡ, giống núi lửa phun trào, tất cả uy năng bùng nổ va chạm với móng vuốt rồng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực phản chấn va chạm đáng sợ làm Kỷ Ninh không kiềm được bị chấn bay ngược về, nhanh còn hơn bất cứ lần bay ngược nào khác của hắn.
Giao long màu lam thẫm vốn cực kỳ hưng phấn nhưng cùng với cú va chạm đáng sợ khiến người của nó run rẩy, lực phản chấn đáng sợ thổi quét toàn thân nó. Giao long lộn mèo ngược trở về, có tiếng răng rắc, lớp băng ngoài người nó dần nứt ra, ngẫu nhiên có mảnh băng vụn rơi xuống.
Giao long màu lam thẫm lăn trên bầu trời rất nhanh dừng lại, lơ lửng giữa không trung.
Giao long màu lam thẫm vốn xinh đẹp giờ thì ngoài người có nhiều vết nứt, khe hở xấu xí lan tràn toàn thân. Nhưng rồi khí lạnh đậm tràn ngập quanh người giao long màu lam thẫm, những khe nứt khép lại thật nhanh, gần một giây sau nhiều vết rạn xấu xí hoàn toàn khép kín.
Cửu Trần xem cuộc chiến líu lưỡi:
– Phục hồi mau vậy? Rắc rối.
Kỷ Ninh bay ngược về lại bay lên tiếp, khí thế như hồng cười lớn, chiến ý ngút trời:
– Ha ha ha! Đến nữa!
Vẫn là cùng cầm một thanh kiếm, tựa như Bàn Cổ khai thiên địa, với uy thế vô tận lần thứ hai chém ngay mặt.
Giao long màu lam thẫm lại xông lên:
– Sảng khoái sảng khoái, lâu rồi không sảng khoái như vậy!
Lần này giao long màu lam thẫm quẫy đuôi, đuôi rồng to quất hướng Kỷ Ninh đụng vào thanh kiếm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cả hai lần nữa bay ngược ra. Lần này giao long màu lam thẫm đã chuẩn bị tinh thần, vết thương nứt rạn trên người ít hơn lần trước một chút, cũng khép lại thật nhanh.
– Đến nữa!
– Tới tiếp!
Kỷ Ninh chiến ý ngút trời nhiều lần xung phong lao lên, tư thái thô bạo tuyệt đối va chạm vào giao long màu lam thẫm. Ban đầu giao long màu lam thẫm đấu rất hào hứng nhưng rất nhanh nó bất đắc dĩ. nó không muốn cứng đấu cứng, nhưng đối diện Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức thô bạo của Kỷ Ninh làm nó không cách nào tránh được, bàn về thân pháp quỷ mị hắn không kém hơn nó bao nhiêu.
Giao long màu lam thẫm khùng lên, nhiều lần va chạm:
– Để ta xem thần lực, pháp lực của ngươi có thể chống đỡ đến khi nào?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai bên nhiều lần va chạm, đám dị thú hai tộc quần vây xem thầm thắc mắc.
– Đạo Quân này bị gì vậy? Biết rõ làm như thế không có hy vọng giành chiến thắng mà sao liên tục cứng rắn lao vào?
– Lạ thật.
– Hắn làm như vậy không thắng được, trừ phi một hơi nổ nát thân thể băng giá không thì chẳng thể thắng.
Kỷ Ninh không ngốc, chỉ vì lần đầu tiên hắn thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức cứng đấu cứng với giao long màu lam thẫm sinh ra khoái cảm điên cuồng sung sướng, khiến hắn hiểu rõ. Vì Kỷ Ninh bắt đầu hiểu ra nên càng điên cuồng thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức, hắn muốn mượn điều này một hơi đạt đến Thiên Băng thức đệ tứ trọng.
Ầm!
Sau lần va chạm thứ chín mươi tám, Kỷ Ninh bay ngược về lộ vẻ mặt mừng rỡ:
– Hiểu rồi, rốt cuộc ta đã hiểu!
Kỷ Ninh chợt hiểu ra, Thiên Băng thức đột phá đến đệ tứ trọng.
Từ đó Tích Huyết thức, Vô Ảnh thức, Thiên Băng thức, Âm Dương thức, Duy Tâm thức đều đến đệ tứ trọng. Năm thức hỗ trợ cho nhau khiến lòng Kỷ Ninh sinh ra cảm giác viên mãn, nhưng hắn biết viên mãn này chưa phải chung cực. Chỉ khi nào dung hợp hoàn mỹ năm thức thành Chung Cực kiếm đạo đệ tứ trọng mới đột phá về bản chất.
Nỗi lòng Kỷ Ninh kích động:
– Chỉ kém một bước, thiếu một bước nữa thì ta là Tứ Bộ Đạo Quân, khi đó ta chỉ cần lo hợp đạo!
Hợp đạo?
Kỷ Ninh cảm thấy hy vọng xa vời, không dám gửi gắm mơ tưởng viễn vông. Chỉ cần thành Tứ Bộ Đạo Quân thì thực lực của hắn sẽ tăng vọt nữa, Tâm kiếm thuật dần tăng tiến, khi đó hắn vượt trên Thánh Thành Chi Chủ, đến gần Chúa Tể. Năm xưa Tâm Kiếm Đế Quân tu vi kiếm đạo không bằng Kỷ Ninh, nhưng vì Tâm kiếm thuật đến thức thứ mười lăm nên rất gần với Chúa Tể.
Tu vi kiếm đạo của hắn càng cao, nếu Tâm kiếm thuật đến trình độ siêu cao thì hoàn toàn có hy vọng ngang ngửa Chúa Tể. Với thực lực đó nếu Kỷ Ninh mạo hiểm liều mạng có lẽ có thể mời Chí Tôn đảo ngược thời không sống lại sư tỷ.
Kỷ Ninh kích động mong chờ:
– Chỉ còn một bước then chốt, bước ra là ta thành Tứ Bộ Đạo Quân, khi đó có thể đi xông Thanh Hoa động phủ, cơ duyên trong đó chắc không đơn giản.
Nhưng những toan tính này phải chờ khi hắn thành Tứ Bộ Đạo Quân đã, bây giờ năm thức đã đến đệ tứ trọng nhưng còn cần dung hợp tất cả, hội tụ lại thành Chung Cực kiếm đạo.
Một bước này nếu mau thì Kỷ Ninh tùy thời có thể đột phá.
Chậm thì kẹt ở bình cảnh một hỗn độn kỷ, mười, trăm hỗn độn kỷ cũng không lạ.
Chương 1461:
Giao long màu lam thẫm ở giữa không trung nhìn thiếu niên áo trắng dừng lại ở phía xa, nó phát ra thanh âm vang vọng thiên địa:
– Hưm? Tiểu tử, đánh mệt rồi? Mới nãy còn khùng cứng đấu cứng với ta, đã tiêu hao thần lực, pháp lực rất lớn phải không?
Kỷ Ninh ở phía xa mỉm cười nói, giọng nói vang vọng:
– Lại đến lần nữa, nếu lần này ngươi vẫn đỡ được thì ta sẽ dừng tay.
Cửu Trần đứng xa xem cuộc chiến bị giật mình:
– Bắc Minh?
Gần hai trăm dị thú trên bầu trời đại dương bao la tò mò nhìn:
– Tiểu tử đó dám nói lời như vậy?
– Không lẽ hắn ngộ ra cách thắng?
– Chờ xem hắn làm sao.
Chúng nó muốn xem lần cuối cùng này Bắc Minh Đạo Quân sẽ dùng chiêu gì.
Ầm!
Kỷ Ninh hành động, cực kỳ cuồng mãnh.
Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng lao hướng giao long màu lam thẫm ở không trung phía xa. Kỷ Ninh ba đầu sáu tay một lần nữa sáu bàn tay cùng cầm thanh Bắc Hồng kiếm, uy năng hùng hồn hóa thành sương khói hình kiếm thô to bá đạo.
Các phe đều khó hiểu.
– Lại chiêu kia?
– Chẳng phải giống nhau sao?
Giao long màu lam thẫm đối chiến với Kỷ Ninh cũng thắc mắc, nó lập tức rống to lao lên. Vì thân pháp và kiếm thuật của Kỷ Ninh làm giao long màu lam thẫm rất khó né, nó chỉ có thể cứng đối cứng.
Vút!
Khi giao long màu lam thẫm xông hướng Kỷ Ninh bỗng đuôi rồng quất, tựa như cây roi dài xé gió quất vào hắn.
Kỷ Ninh quát to:
– Nát!
Tiếng quát rung trời.
Kiếm sương khói nửa ảo nửa thật bùng nổ uy năng, chói lòa gấp ngàn vạn lần, uy năng bùng nổ va chạm với đuôi con giao long.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khoảnh khắc va chạm với kiếm của Kỷ Ninh là giao long màu lam thẫm biết ngay không ổn, vì lúc Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức bùng nổ mới lộ ra bộ mặt đáng sợ. Vào phút núi lửa phun trào mới biết nó khủng khiếp thế nào, trước đó tích lũy thì rất bình thường không bắt mắt. giao long màu lam thẫm cảm nhận lực xung kích hùng hồn đáng sợ liên miên trùng kích mỗi ngóc ngách thân thể.
Ầm!
Thân thể băng giá chỉ chống cự được tích tắc rồi hoàn toàn vỡ vụn, không chỉ lớp băng giá tầng ngoài mà bên trong cũng vỡ ra. Giao long màu lam thẫm tựa như khối băng bị đạp nát, chớp mắt vỡ thành vô số phần.
Kỷ Ninh lảo đảo thụt lùi hơn mười trượng, nhìn vô số khối băng vỡ ra, dòng khí bay ra tụ lại thành giao long màu lam thẫm ảo ảnh mơ hồ.
Giao long màu lam thẫm ảo nhìn Kỷ Ninh, cười nói:
– Thân thể băng giá ngưng kết năm tháng vô tận của ta bị ngươi đánh phá, lợi hại, lợi hại, ngươi thắng.
Kỷ Ninh thở phào.
Giao long màu lam thẫm ảo hấp thu khí lạnh xung quanh, cơ thể từ từ ngưng thực, nhưng muốn phục hồi đến trạng thái cao nhất phải mất vạn năm.
Giao long màu lam thẫm tiếp tục bảo:
– Nhưng chiêu này của ngươi chỉ đối phó với ta được, với con hỏa thú thì vô dụng. Ta am hiểu thân pháp biến hóa, hỏa thú thì am hiểu công kích cuồng mãnh nhất.
Giao long màu lam thẫm nói xong bay hướng đại dương màu lam thẫm, lơ lửng trên mặt nước. Nhiều dòng nước vòng quanh người giao long màu lam thẫm, nó không ngừng hấp thu năng lượng.
Gần hai trăm dị thú vây xem kinh thán bình luận.
– Thắng!
– Hắn thật sự thắng.
– Đường kiếm đó rất hung mãnh, nổ nát luôn thân thể băng giá.
Cửu Trần càng kích động, gã bay đến bên cạnh Kỷ Ninh:
– Bắc Minh, Bắc Minh! Ngươi thắng, ha ha! Theo ta thấy hai loại dị thú một loại tỏa ra khí lạnh vô tận, một loại tỏa ra lửa vô biên, chắc là hai loại dị thú tương đối nhau, đẳng cấp thực lực ngang ngửa. Ngươi có thể đánh bại một con thì có thể thắng con thứ hai, ha ha ha, có hy vọng thành công rồi!
Kỷ Ninh nhìn dị thú bốn vó màu lửa đỏ ở phía xa, nhỏ giọng nói:
– Không thể lơ là, có lẽ hai loại dị thú thực lực tương đương nhưng có con dễ đánh bại, có con khó hạ gục.
Kỷ Ninh thuộc loại khó đánh bại. Giỏi về phòng ngự hoặc thần thông hộ thể lợi hại thì càng khó hạ gục hơn.
Giao long ra tay trước, dị thú bốn vó xếp sau, ở mặt nào đó biểu minh dị thú bốn vó màu lửa đỏ khó chơi hơn.
Giọng dị thú bốn vó màu lửa đỏ hùng hồn bá đạo:
– Đánh bại ta thì hai tộc quần chúng ta sẽ không ngăn cản ngươi nữa. Ta không giống con băng thú dễ đối phó. Tuy thân thể hàn băng của chúng cứng rắn có thể làm binh khí, nhưng cứng quá dễ gãy, quá cứng rắn ngược lại dễ bị nổ nát. Chúng nó ngưng kết thân thể hàn băng thật ra rất vụng về.
Trong đám giao long màu lam thẫm trên bầu trời phía xa có một con gầm lên:
– Hỏa thú các ngươi mới vụng về! Toàn thân thể hàn băng chúng ta có thể làm binh khí, lúc trước đấu với tiểu tử này chỉ là một thành viên bình thường của tộc ta. Nếu là tộc trưởng chúng ta lên thì ngươi chống mắt xem hắn có thể để lại vết thương trên người tộc trưởng không!
Dị thú bốn vó màu lửa đỏ liếc mắt qua, hờ hững nói:
– Thua là thua.
– Đồ ngu này!
– Băng thú các ngươi mới ngu!
– Vậy đánh đi, chúng ta đánh thêm trận nữa!
– Đánh thì đánh!
Rất nhanh hai tộc quần cãi lộn, chiến ý hừng hực. Kỷ Ninh, Cửu Trần trợn mắt há hốc mồm nhìn. Hai người không biết thế giới này không có sinh linh khác, hai tộc quần dị thú rảnh rỗi sinh nông nỗi hay đánh lộn, đánh đến trời đất quay cuồng. Chúng nó đánh nhau bình thường như ăn cơm uống nước.
Một con giao long màu lam thẫm trên bầu trời phát ra thanh âm già nua:
– Đừng gấp.
Con giao long này trông bình thường nhưng hơi thở càng ẩn giấu, Kỷ Ninh chưa từng chú ý đến nó.
Giao long màu lam thẫm nói:
– Lúc trước Chí Tôn có lệnh chúng ta sống tại đây, ngăn cản tu hành giả. Muốn đánh thì chờ về sau đánh nhau không muộn, công việc quan trọng hơn.
Trong đám hỏa thú trên trời có một dị thú bốn vó trông bình thường ra lệnh:
– Đúng vậy, việc chính quan trọng hơn!
Hai tộc quần nhanh chóng yên tĩnh lại.
Kỷ Ninh, Cửu Trần động ý niệm. Chí Tôn có lệnh? Xem ra chỗ này cũng là Chí Tôn sắp xếp, nhưng tại sao không ghi trên bia đá lơ lửng?
Trên đất liền hẹp dài, dị thú bốn vó màu lửa đỏ đứng giữa không trung, người rực cháy ngọn lửa, xung quanh có sóng nhiệt dâng trào.
– Đến đây đi.
– Tới đây!
Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng lao vào dị thú bốn vó màu lửa đỏ.
Dị thú bốn vó màu lửa đỏ hành động, bốn vó đạp hư không, tốc độ bỗng tăng vọt đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần, nhanh hơn giao long màu lam thẫm mảng lớn.
Chạy như bay siêu mau, cực mãnh. Dị thú bốn vó màu lửa đỏ hơi cúi đầu, sừng nhọn chĩa tới trước.
Bùm!
Kỷ Ninh thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức.
Chương 1462:
Một kiếm phá không chém xuống đầu dị thú bốn vó màu lửa đỏ, dị thú không né tiếp tục xông lên.
Vang tiếng nổ điếc tai.
Dị thú bốn vó màu lửa đỏ bị chấn lùi lại hơn trăm trượng, Kỷ Ninh bay ngược ngàn dặm mới ngừng lại.
Kỷ Ninh thầm gật gù:
– Giống con giao long đã nói, dị thú này am hiểu công kích cuồng mãnh, rất mạnh, mạnh hơn Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức của ta một bậc. Rất tốt! Đối thủ như vậy mới rèn luyện được kiếm thuật của ta.
Giờ Kỷ Ninh đang cần bước ra một bước then chốt để vào Tứ Bộ Đạo Quân, hắn cần sự khiêu chiến.
– Grào!
Người dị thú bốn vó màu lửa đỏ hừng hực ngọn lửa đạp hư không, càng thêm điên cuồng lao lên.
Ầm!
Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng va chạm nhiều đợt với dị thú bốn vó màu lửa đỏ.
Hoặc là chí cương cứng đối cứng, hoặc là bóng người quỷ mị mơ hồ, đôi khi Kỷ Ninh biến mất nhưng khi đến gần sẽ bị lửa nóng cháy buộc hiện hình.
Đánh hết sức kịch liệt, nhiều đợt va chạm sinh ra dư ba quét hướng bốn phương tám hướng khiến Cửu Trần xem cuộc chiến phía xa liên tục thụt lùi.
Cửu Trần kích động hưng phấn nhìn:
– Thật là lợi hại!
Gần hai trăm dị thú vây xem hào hứng đánh giá:
– Thú vị.
– Ngang sức nhau?
– Hỏa thú ưu thế là sức mạnh hơn, tiểu tử kia thì điểm mạnh là liên tục thay đổi. Nhưng theo ta suy đoán chiến đấu như vậy tiêu hao thần lực, pháp lực rất lớn, thời gian lâu tiểu tử đó khó giữ sức chiến đấu đỉnh cao nhất. Hỏa thú có biển lửa vô tận bổ sung, có chiến đấu mười năm, trăm năm cũng dư sức. Kéo dài trận chiến lâu tiểu tử đó sẽ thua.
– Ừm! Tiểu tử kia muốn thắng phải nhanh chóng giành chiến thắng trong thời gian ngắn, càng kéo dài thời gian thì đúng là rất có thể bị thua.
Gần hai trăm dị thú vây xem hào hứng đánh giá.
Một ngày.
Hai ngày.
Ba ngày.
Kỷ Ninh luôn chém giết với hỏa thú trên không trung, ngẫu nhiên đáp xuống đất.
– Thua chắc luôn.
– Nhìn xem, kiếm pháp của hắn không giữ được hình dạng sương khói lúc trước.
– Chắc vì tiêu hao thần lực, pháp lực quá lớn, khó giữ được.
– Lâu vậy thì hắn thua chắc rồi.
Gần hai trăm dị thú vây xem đa số phán như vậy.
Kỷ Ninh và hỏa thú đánh nhau rất lâu, ngày thứ ba hắn từ bỏ Tâm kiếm thuật, vì dựa vào Tâm kiếm thuật thì thực lực của hắn chỉ ngang ngửa với hỏa thú. Rất nhanh Kỷ Ninh đã tìm được điểm yếu của hỏa thú, miễn hắn muốn thì có thể đánh bại nó trong thời gian ngắn.
Nhưng mà…
Bây giờ Kỷ Ninh khao khát nhất là đột phá đến Tứ Bộ Đạo Quân, hắn cần đối thủ rèn luyện mình. Vì vậy ác chiến đến ngày thứ ba Kỷ Ninh cố ý giả bộ như kiệt sức, từ bỏ Tâm kiếm thuật. Không có Tâm kiếm thuật phụ trợ, thực lực của Kỷ Ninh giảm mạnh chỉ còn năm mươi phần trăm, lập tức rơi vào thế yếu, bị hỏa thú áp chế.
– Rất tốt, có như vậy mới thử thách kiếm thuật càng tốt. Ưm, kiếm pháp của ta còn nhiều sai sót lúc trước không phát hiện. Năm thức này huyền diệu, phải hoàn toàn hợp nhất thì mới hoàn mỹ không khuyết điểm.
Kỷ Ninh bị đè đầu đánh, bị chà đạp khiến hắn nắm rõ hơn nhiều sai sót trong kiếm thuật, trong đầu có nhiều cảm ngộ. Nhưng bấy nhiêu cảm ngộ chưa đủ, muốn dung hợp tất cả thành Chung Cực kiếm đạo đệ tứ trọng bước vào Tứ Bộ Đạo Quân còn cần nhiều cảm ngộ hơn nữa.
Chớp mắt Kỷ Ninh đánh với hỏa thú đã mười chín ngày.
Các dị thú vây xem hoang mang khó hiểu.
– Tiểu tử này có thể chống đỡ mười chín ngày?
– Không dễ dàng, rõ ràng thực lực suy giảm mà chống cự lâu được vậy cũng khá quá.
– Thua cũng giỏi rồi.
Kỷ Ninh cầm sáu thanh kiếm chật vật trái né phải đỡ, chợt hắn lắc người, mắt lóe tia sáng sắc bén:
– Kết thúc đi!
Ong ong ong ong ong!
Kiếm quang lại hóa thành sương khói hình kiếm, uy lực bỗng tăng vọt gấp đôi, bùm một tiếng va chạm với dị thú bốn vó, làm nó không kịp phản ứng bị lảo đảo.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Sáu thanh kiếm của Kỷ Ninh chợt biến mất, hắn áp sát gần người dị thú bốn vó mới bị lửa đốt hiện hình. Sáu thanh kiếm như chim công xòe đuôi hết sức rực rỡ, vô cùng quỷ mị.
Tuy dị thú bốn vó dũng mãnh nhưng nhờ vào Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức, Tích Huyết thức ảnh hưởng dị thú bốn vó, cuối cùng dựa vào Chung Cực kiếm đạo chi Vô Ảnh thức nhanh chóng quấn quanh người dị thú bốn vó, Thần kiếm giống như nhiễu chỉ nhu nhanh chóng biến mềm và dài từng vòng quấn quanh trói lại dị thú bốn vó rực cháy ngọn lửa.
Hỏa thú bị trói vẫn không tin được:
– Không thể nào! Sao có thể như vậy?
Dị thú bốn vó màu lửa đỏ nhớ rõ cảnh vừa rồi.
Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết thức, Thiên Băng thức, Vô Ảnh thức, mấy ngày nay nó đã ngăn cản các thức này rất nhiều lần, không thể nào uy hiếp được nó, tại sao lúc này nó bị thua?
Nếu Kỷ Ninh chỉ thi triển một chiêu Tích Huyết thức, Thiên Băng thức, Vô Ảnh thức thì không uy hiếp được dị thú bốn vó màu lửa đỏ. Nhưng nếu ba thức phụ trợ cho nhau, hơn nữa hỏa thú bị khuyết điểm thân pháp thế là chịu trói, phối hợp hữu hiệu sẽ tăng lên uy lực nhiều.
Hỏa thú bị trói vẫn cố gắng vùng vẫy, vặn vẹo người, rống to:
– Đến nữa, làm lại lần nữa! Ta không phục, không phục!
Kỷ Ninh nhìn con hỏa thú bộ dạng không phục, thầm nghĩ:
– Hừ! Nếu không phải lấy ngươi tôi luyện kiếm thuật của ta thì ngày đầu tiên đã bắt giữ ngươi rồi.
Một giọng nói già nua vang lên:
– Thua là thua.
Trong gần trăm con hỏa thú ở phương xa có tộc trưởng bay đến.
Hỏa thú bị trói không phục nói:
– Tộc trưởng! Ta… ta…
– Nhìn ngươi xem, đã bị trói thành như vậy.
Tộc trưởng hỏa thú nhìn hướng Kỷ Ninh:
– Kiếm thuật của vị tiểu hữu này hoặc chí dương chí cương, hoặc chí âm chí nhu, hoặc mau hoặc chậm, phòng ngự viên mãn, không có sơ hở gì. Kiếm thuật của hắn chớp mắt bùng nổ bắt giữ ngươi, tuy có phần do ngươi sơ sẩy, nhưng nếu ngươi cẩn thận thì vẫn không chống đỡ được lâu.
Kỷ Ninh thầm giật mình, ánh mắt của vị tộc trưởng này cao thật.
Kỷ Ninh có thể chớp mắt bắt giữ được dị thú bốn vó màu lửa đỏ đúng là vì lúc trước hơn mười ngày không thi triển Tâm kiếm thuật, lần này đột nhiên sử dụng, uy lực tăng vọt làm con hỏa thú không kịp trở tay nên mới bị bắt ngay. Nếu đối phương có chuẩn bị trước, tuy vẫn sẽ bị bắt nhưng tuyệt đối không nhẹ nhàng thế này.
Hỏa thú bị trói ngoan ngoãn cúi đầu:
– Vâng.
Tộc trưởng có uy tín rất cao.
Tộc trưởng hỏa thú nhìn hướng Kỷ Ninh:
– Tiểu tử, ngươi đã thắng, từ giờ phút này hai tộc quần ta sẽ không ngăn cản ngươi.
Kỷ Ninh vươn tay, Bắc Hồng kiếm trói hỏa thú nhanh chóng bay về tay hắn.
Kỷ Ninh cung kính hành lễ:
– Hai lần chiến đấu cho ta thu hoạch được nhiều điều.
Chương 1463:
Vèo!
Trong gần trăm con giao long màu lam thẫm phía xa có tộc trưởng băng thú hơi thở giấu kín bay ra, đáp xuống bên cạnh cười nói:
– Ha ha ha! Đã lâu lắm rồi có Đạo Quân vượt qua thử thách.
Kỷ Ninh tò mò hỏi:
– Lần trước Đạo Quân qua được thử thách là khi nào?
Tộc trưởng băng thú nhìn xuống Kỷ Ninh:
– Lâu lắm rồi, hơn chín mươi vạn hỗn độn kỷ thì phải, hình như tên Thương Hàn Đạo Quân.
Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi lại:
– Thương Hàn?
Cửu Trần thắc mắc:
– Thương Hàn Đạo Quân? Đó là ai?
Có thể vượt qua thử thách thì thực lực chắc không thua gì Kỷ Ninh bây giờ, nên nổi tiếng mới đúng, tuy đã qua hơn chín mươi vạn hỗn độn kỷ, ít người biết nhưng thân phận địa vị như Kỷ Ninh, Cửu Trần biết nhiều bí tân, biết các đời Đạo Quân yêu nghiệt chói mắt. Nhưng hai người chưa từng nghe nói siêu yêu nghiệt tên Thương Hàn Đạo Quân.
Tộc trưởng băng thú nói:
– Nghe Thương Hàn Đạo Quân bảo hắn là được một nhánh tộc Vĩnh Hằng khác tên là nhánh Viêm Long mời đến.
Kỷ Ninh, Cửu Trần ngạc nhiên:
– Một chi nhánh khác?
Kỷ Ninh thắc mắc hỏi dồn:
– Vực giới khác cũng có tộc Vĩnh Hằng sao?
Tộc trưởng băng thú cười bí hiểm:
– Tộc Vĩnh Hằng lai lịch phi phàm, Viêm Long vực giới chỉ là một chi nhánh, không thì chỉ bằng vào bọn họ sao có thể tạo ra pháp bảo như Vĩnh Hằng quốc gia?
Kỷ Ninh, Cửu Trần hiểu ra.
Vĩnh Hằng quốc gia làm các Chúa Tể không dám đến gần, chỉ dựa vào vài Vĩnh Hằng Đế Quân của tộc Vĩnh Hằng đúng là không có nhiều khả năng tạo ra được. Lúc trước Kỷ Ninh, Cửu Trần còn tưởng đâu tộc Vĩnh Hằng đi mạo hiểm rồi được kỳ bảo, giờ nghe mới biết nó được tạo ra.
Tộc trưởng băng thú lắc đầu thổn thức:
– Thương Hàn Đạo Quân khi ấy đã thất bại hợp đạo, trước khi chết được mời đến Viêm Long vực giới, không tiếc mạng sống liên tiếp đánh bại hai tiểu tử tộc ta và tộc hỏa thú. Sau trận chiến đấu đó tốc độ chân linh của hắn tán loạn càng mau, chỉ còn vài vạn năm thọ mệnh. Đạo Quân càng nghịch thiên thì hợp đạo càng khó khăn, đáng tiếc, đáng tiếc.
Nỗi lòng Kỷ Ninh phức tạp. Nếu hắn hợp đạo không thành công cũng sẽ cố gắng phát huy hết sức còn lại trợ giúp tam giới.
Hợp đạo thất bại thì chân linh sẽ từ từ tán loạn, nếu không sử dụng thần lực, pháp lực còn sống lâu được chút, nếu chiến đấu kịch liệt thì tốc độ chân linh tán loạn sẽ tăng mau. Số lần chiến đấu càng nhiều chân linh tán loạn càng nhanh khủng khiếp, tuổi thọ không ngừng rút ngắn, khi hoàn toàn tan vỡ cũng là lúc chết.
Giọng tộc trưởng băng thú tộc hiền hòa nói:
– Tộc Vĩnh Hằng nhánh Viêm Long thường khoảng trăm vạn hỗn độn kỷ sẽ đến hái trái cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả một lần. Vì trăm vạn hỗn độn kỷ là trái cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả sẽ mọc đầy, bọn họ hoặc là phái Đạo Quân trong tộc quần hoặc mời một số Đạo Quân cực mạnh hỗ trợ.
Kỷ Ninh, Cửu Trần gật gù.
Thường mỗi khi cách hai, ba thời đại sẽ sinh ra Đạo Quân sánh ngang với Kỷ Ninh. Hoặc là người tu tập Tâm kiếm thuật hoặc được báu vật vũ trụ, hoặc được binh khí đặc biệt gì. Như Huyết Nhẫn của Hiểu Mộng Đạo Quân là binh khí đặc biệt. Chúa Tể giáp y của Kỷ Ninh có uy lực rất lớn, cùng đẳng cấp với Huyết Nhẫn, nhưng Chúa Tể giáp y dùng để phòng ngự. Hay giống Kỷ Ninh nuôi dưỡng thần binh bản mệnh đến đẳng cấp siêu cao.
Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại có tuổi thọ lâu dài, bình thường có thể nuôi dưỡng thần binh bản mệnh đến đẳng cấp siêu cao.
Tuổi thọ của Đạo Quân ngắn ngủi, bình thường khó nâng uy năng thần binh bản mệnh lên rất cao, nhưng ngẫu nhiên sẽ ra yêu nghiệt. Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh là binh khí cực kỳ đáng sợ, tăng uy lực Thiên Băng thức, Tích Huyết lên gấp năm lần. Nếu bản thân Đạo Quân đủ yêu nghiệt thì hoàn toàn có thể hy vọng đến đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ.
Tộc trưởng băng thú mở miệng nói:
– Nếu chúng ta không đoán sai chắc các ngươi không phải được tộc Vĩnh Hằng mời đến.
Đám dị thú trên bầu trời giật mình kêu lên:
– Cái gì?
– Bọn họ không được tộc Vĩnh Hằng mời đến?
– Không thể nào!
Chúng nó đa phần cho rằng tộc Vĩnh Hằng mời Kỷ Ninh, Cửu Trần đến hỗ trợ.
Kỷ Ninh, Cửu Trần giật nảy mình.
Tộc trưởng hỏa thú ở bên cạnh nói:
– Từ lúc các ngươi đến đây là biết ngay ít biết chuyện, nếu được tộc Vĩnh Hằng mời thì nên quen thuộc tình huống này. Các ngươi hoàn toàn không rõ ràng một số quy tắc thử thách cơ bản.
Kỷ Ninh, Cửu Trần bất đắc dĩ, đúng là hai người không biết.
Cửu Trần truyền âm:
– Bắc Minh, nếu những dị thú này tấn công chúng ta thì ta sẽ mang ngươi trốn đi ngay.
Tộc trưởng băng thú cười dài:
– Hai người đừng quá lo, chúng ta phụng lệnh Chí Tôn trông chừng tại đây, ngăn cản mỗi Đạo Quân Đế Quân đến gần. Miễn vượt qua thử thách thì chúng ta sẽ không cản trở nữa, còn có phải tộc Vĩnh Hằng hay không chẳng liên quan chúng ta.
Tộc trưởng hỏa thú nhìn thấu ý tưởng của Kỷ Ninh, Cửu Trần:
– Yên tâm đi, nếu muốn giết các ngươi thì đã sớm ra tay rồi.
Kỷ Ninh, Cửu Trần khá tự tin vào mình, bọn họ được báu vật trong di tích Tây Tư tộc lại có lệnh bài Chí Tôn, muốn chạy trốn không khó.
Kỷ Ninh hỏi:
– Tất nhiên vãn bối tin tưởng hai vị tiền bối, dám hỏi hai vị tiền bối cây ăn trái phía trước thật sự là cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả?
Tộc trưởng hỏa thú đáp:
– Dĩ nhiên.
Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi:
– Nhưng sao không giống như cây ta biết? Ta nghe nói cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả nhỏ hơn nhiều, tối đa chỉ kết ba trái.
Tộc trưởng hỏa thú giải thích rằng:
– Gốc cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả này khác với loại bình thường, quý giá hơn gấp trăm lần. Mỗi trái cây của nó thần kỳ hơn trái cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả ở bên ngoài. Ha ha, nói nhiều cũng vô dụng, các ngươi hái nó rồi cẩn thận cảm nhận liền biết.
Kỷ Ninh, Cửu Trần líu lưỡi.
Kỷ Ninh kích động.
Trăm lần?
Một gốc cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả thật sự là bảo bối, đủ làm Chúa Tể động lòng thèm muốn. Nếu quý giá gấp trăm lần thì Kỷ Ninh đoán rất gần giá trị của Xích Ba Điện, dù không bằng cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Kỷ Ninh không kiềm được hỏi:
– Toàn bộ báu vật của Chúa Tể chắc không bằng một gốc cây ăn quả này đúng không?
Tộc trưởng hỏa thú nói:
– Đương nhiên không sánh được. Nhánh Viêm Long tộc Vĩnh Hằng xem cây ăn trái này là của quý.
Kỷ Ninh lập tức quyết định, hắn không chỉ hái trái còn nhổ tận gốc, bứng cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả bí ẩn đặc biệt này đi! Không tiếc mọi giá phải mang nó đi! Cây ăn trái bí ẩn này có lẽ có thể mời được Chí Tôn hỗ trợ cứu sư tỷ, mục tiêu ngay trước mắt, sao có thể không chạm vào?
Chương 1464:
Cửu Trần truyền âm hỏi:
– Bắc Minh, ngươi muốn bứng cây ăn trái cứu đạo lữ của mình?
Việc Kỷ Ninh muốn cứu tình yêu của mình không phải chuyện bí mật.
Sau Xích Ba Điện Kỷ Ninh đi gặp cao tầng sáu thế lực lớn, từng nêu ra trả giá đảo ngược thời không hồi sinh đạo lữ mình yêu, lúc ấy Cửu Trần cũng có mặt nên biết việc này.
Kỷ Ninh truyền âm đáp lại:
– Ừm! Gốc cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả này nghe rất quý giá, chắc có hy vọng mời được Chí Tôn. Lần này ta phải mạo hiểm một phen! Việc này tạm thời giữ bí mật, nếu chúng ta đòi bứng cây không chừng hai tộc quần dị thú sẽ ngăn cản. Ta định chờ đến phút cuối mới bứng cây, sau khi làm xong lập tức rời khỏi ngay.
Cửu Trần mừng cho bằng hữu tốt của mình:
– Được, ta nghe lời ngươi.
Cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả rất quý giá nhưng Cửu Trần không để bụng.
Kỷ Ninh, Cửu Trần đi hướng cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả.
Tộc trưởng băng thú, hỏa thú đi trước dẫn đường.
Tộc trưởng băng thú trầm giọng nói:
– Chúng ta sẽ không ngăn cản Bắc Minh Đạo Quân làm việc, nhưng Cửu Trần Đạo Quân chưa qua thử thách, chúng ta chỉ cho phép ngươi đứng bên cạnh nhìn. Cấm đụng chạm vào, không được hái một trái nào. Nếu ngươi dám hái thì đừng trách chúng ta giết ngươi.
Cửu Trần đáp:
– Ta hiểu.
Cửu Trần bất đắc dĩ thầm nghĩ: Ta tên Xích Thủy Đạo Quân, không phải Cửu Trần Đạo Quân!
Cửu Trần không muốn phân bua gì, dù sao sau khi rời đi sẽ không gặp lại, cần gì giải thích dài dòng?
Rất nhanh Kỷ Ninh, Cửu Trần đến dưới cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả.
Hai người bị rung động:
– Ôi!
Nguyên cái cây ăn qua cao trăm vạn trượng, thân cây như cột chống trời.
Nhánh cây gấp khúc như những quả cầu long. Mỗi miếng lá tràn ngập sức sống dào dạt, trái cây treo trên cành, Kỷ Ninh và Cửu Trần từ xa nhìn cái cây đã cảm ứng dao động, giờ quan sát khoảng cách gần dao động đó xâm nhập vào tâm linh hai người.
Từng đợt dao động ảnh hưởng hơi thở của Kỷ Ninh, Cửu Trần.
Kỷ Ninh không kiềm được tán thán:
– Bảo bối tốt.
Cửu Trần kinh thán:
– Gây rung động lớn hơn những cây ăn trái đã thấy ở Xích Ba Điện.
Cây ăn trái bí ẩn này cho bọn họ cảm giác hơi thở vượt qua uy áp của Chúa Tể.
Lòng Kỷ Ninh háo hức:
– Những cây ăn trái đó cộng lại hết mới bằng cái cây này, đương nhiên rung động rồi.
Tộc trưởng băng thú ở bên cạnh nhắc nhở:
– Tộc Vĩnh Hằng bày ra các lớp cấm chế quanh cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả, các người có pháp môn mở cấm chế không?
Kỷ Ninh, Cửu Trần sửng sốt.
Kỷ Ninh phất tay một cái, một luồng dao động pháp lực lan tỏa. Cấm chế ẩn trong vô hình lập tức tỏa sáng, vô số phù văn chuyển động khiến Kỷ Ninh biến sắc mặt. Hai người không được tộc Vĩnh Hằng mời đến nên không có pháp môn mở cấm chế.
Kỷ Ninh chợt kinh ngạc nói:
– Hình như không quá mạnh.
Theo mới rồi xem xét thì uy năng của những cấm chế này có thể bị kiếm thuật phá trong thời gian ngắn.
Tộc trưởng băng thú nói:
– Tất nhiên không quá mạnh, vì vào trong toàn là Đạo Quân, do những Đạo Quân xông vào đó bài bố. Bọn họ mang nhiều trận pháp đến bài bố, đáng tiếc trận pháp chỉ có thể vận chuyển tự nhiên, không có trận pháp chủ trì nên uy năng càng bình thường.
Kỷ Ninh, Cửu Trần gật gù.
Trận pháp có chủ trì thì uy lực tăng vọt, không ai điều khiển mà vận chuyển tự nhiên thì uy năng yếu nhiều.
Tộc Vĩnh Hằng không có cách nào, không lẽ phái Đạo Quân canh giữ ở đây? Tuổi thọ của Đạo Quân mới có mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ. Phái Vĩnh Hằng Đế Quân đi? Vĩnh Hằng Đế Quân không vượt qua thử thách được.
Tộc trưởng băng thú nói:
– Tuy uy năng bình thường nhưng số lượng nhiều. Theo ta được biết tộc Vĩnh Hằng bày ra hơn tám vạn trận pháp, nếu có pháp môn mở ra thì các ngươi có thể nhẹ nhàng đi vào. Nếu như không có vậy phải phá hết hơn tám vạn trận pháp mới đến gần cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả được.
Tộc trưởng hỏa thú cười nói:
– Không phá trận pháp thì không lấy được một trái nào.
Hai tộc trưởng cười nhìn Kỷ Ninh, chờ xem tiểu tử này làm cách gì.
Kỷ Ninh biến sắc mặt nói:
– Hơn tám vạn trận pháp?
Kỷ Ninh mới chỉ xem xét trận pháp vòng ngoài cùng, uy lực bình thường, hắn dựa vào kiếm thuật có thể phá được. Nhưng hơn tám vạn trận pháp? Vậy phải phá bao lâu? Nếu có cái nào uy năng mạnh chút thì càng rắc rối.
Cửu Trần truyền âm:
– Bắc Minh, hay chúng ta sử dụng báu vật cấp Chúa Tể?
Kỷ Ninh truyền âm từ chối:
– Không, hai ta có ít báu vật cấp Chúa Tể, dùng rồi là hết. Thứ đó để giữ mạng vào phút then chốt. Ta sẽ tìm cách, dù hao phí trăm vạn năm, ức năm đi nữa còn tốt hơn là dùng hết một báu vật cấp Chúa Tể. Hơn nữa có dùng báu vật đó ta không cho rằng sẽ giúp được nhiều.
Kỷ Ninh biết rõ hắn và Thánh Thành Chi Chủ thật sự đánh nhau có lẽ sẽ bị rơi vào thế yếu, nhưng hắn có sức chiến đấu đẳng cấp An Thần Đế Quân.
Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức đánh hết sức một kích uy năng khá lớn, phỏng chừng không oanh phá được một tầng trận pháp. Tuy báu vật cấp Chúa Tể lợi hại nhưng chỉ mạnh hơn Kỷ Ninh một bậc, chênh lệch với chất có thể nghiền áp những trận pháp này nhưng một lần công phá ngàn tầng trận pháp đã là hay, nơi đây có đến hơn tám vạn trận pháp.
– Để ta thử xem sao.
Kỷ Ninh lắc người biến ra ba đầu sáu tay cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Kỷ Ninh đứng cạnh xem, gã chỉ có thể trơ mắt nhìn, không cách nào hỗ trợ.
Kỷ Ninh mắt lóe tia sáng lạnh thi triển ra chiêu có tính xuyên thấu mạnh nhất:
– Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết thức!
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Sáu sương khói hình kiếm liên tục đâm vào cùng một điểm trận pháp đằng trước, lực xuyên thấu cường đại khiến trận pháp ngoài cùng dâng lên vầng sáng, vô số phù văn chuyển động.
Kỷ Ninh đổi chiêu khác:
– Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức!
Trận pháp có nhiều loại, có trận pháp rất mềm dẻo, chiêu thức thô bạo chỉ vô dụng, phải dựa vào chiêu thức có tính xuyên thấu. Có trận pháp thì cương không thể phá, không thể xuyên thấu, đổi dùng Thiên Băng thức có uy năng khủng sẽ đem đến hiệu quả càng lớn.
Có trận pháp là ảo cảnh.
Nơi này không giống lúc phá trận ở Xích Ba Điện, phá trận là thử thách, còn trận pháp nơi này là tộc Vĩnh Hằng để lại phòng ngừa ngăn cản người ngoài tộc mang báu vật đi, họ sẽ tìm hết cách phòng thủ.
– Ha ha ha! Trận pháp không có người điều khiển nếu tiêu hao uy năng quá lớn, cung ứng không theo kịp thì chỉ có một kết quả là bị phá!
Kỷ Ninh nhanh chóng phát hiện sai sót của trận pháp này, Tích Huyết thức dồn dập công kích vào.