Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 227 [Chương 1358 đến 1363]
❮ sautiếp ❯Chương 1358:
– Xích Ba điện?
Mang Nhai Chúa Tể, Lam Hạo Chúa Tể nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ rung động.
– Xích Ba điện trong truyền thuyết?
Lam Hạo Chúa Tể lẩm bẩm nói:
– Xích Ba điện trong truyền thuyết, không ngờ lại xuất hiện ở trong Vực Giới của các ngươi. Không ngờ Dịch Ba Đế Quân này lại để cho Xích Ba điện di chuyển vào trong Dịch Ba Giới của hắn?
– Lại là Xích Ba điện?
Mang Nhai Chúa Tể cũng rung động.
…
– Là Xích Ba điện.
Minh Lan Chúa Tể từ bên trên vương tọa đứng lên, trong mắt bắn ra hai đạo quang mang mịt mờ.
– Xích Ba điện?
Mà những Cổ tu hành giả Vĩnh Hằng Đế Quân kia thì có chút nghi hoặc lên tiếng.
– Cái gì là Xích Ba điện cơ chứ?
– Chúa Tể, Xích Ba điện kia là cái gì?
Bọn hắn đều có chút nghi hoặc.
Minh Lan Chúa Tể lại nhìn chằm chằm vào Xích Ba điện kia, nhẹ giọng nói:
– Ta, Mang Nhai, Phong Vũ, tất cả bảo vật của ba đại Chúa Tể chúng ta cộng lại cũng không bằng một tòa Xích Ba điện này. Dịch Ba Đế Quân… Ghê gớm, ghê gớm.
…
– Xích Ba điện trong truyền thuyết hay sao?
Gương mặt hiện ra từ vô số lá cây trong rừng rậm to lớn cũng tràn ngập vẻ khiếp sợ:
– Xích Ba điện, không ngờ lại trực tiếp được nã di tới Vô Tận cương vực chúng ta?
…
– Hảo thủ đoạn, lợi hại, lợi hại a.
Trong Đạo Minh, dị tộc tóc vàng hói đầu và lão giả áo đen tóc đen cũng giật mình, bọn hắn nhìn tấm gương đang lơ lửng ở trước mắt. Nhìn chăm chăm vào tòa Thần Điện cổ xưa đang hiện ra kia.
– Xích Ba điện từ lúc nào đã bị Dịch Ba kia chiếm được? Hơn nữa hắn ta lại còn lặng lẽ không một tiếng động na di nó đến bên trong Dịch Ba Giới?
– Nếu như không phải hắn chủ động bạo lộ, như vậy một người trong chúng ta cũng còn không biết a.
– Đại thủ bút a.
******
Bất quá ở bên trong Dịch Ba Giới, mấy người Kỷ Ninh cùng với vô số Đạo Quân đều nhìn về phía phương hướng Xích Ba điện Thập trọng cảnh. Tất cả bọn hắn đều đang mong đợi ba miếng Động Minh ngọc phù. Mà đối với Xích Ba điện này, bọn hắn căn bản không biết ba chữ kia có ý vị như thế nào.
– Chủ nhân của ta xông xáo ở trong hắc ám vô tận. Mà Xích Ba điện này chính là thu hoạch lớn nhất mà chủ nhân trải qua vô số nguy hiểm mà có được.
Giới linh Bồ La quan sát phía dưới, âm thanh quanh quẩn ở mỗi một ngóc ngách trong Dịch Ba Giới:
– Vô Tận cương vực là quê hương của chủ nhân, đưa Xích Ba điện đến Vô Tận cương vực cũng là chủ nhân muốn cống hiến cho quê hương của mình.
Giới linh Bồ La vô cùng kiêu ngạo.
Hắn nói lời này cũng là nói với cao tầng của sáu đại thế lực. Bởi vì quả thực Dịch Ba Đế Quân đã đem thu hoạch lớn nhất của mình, cũng chính là Xích Ba điện cống hiến ra ngoài.
– Ba miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng đang ở ngay trong Xích Ba điện. Sau khi đạt tới Đạo Quân đỉnh phong tiến vào thì mới còn có hi vọng còn sống đi ra.
Giới linh Bồ La quan sát vô số Đạo Quân ở phía dưới, nhếch miệng khẽ mỉm cười.
Quyển 33: Xích Ba điện
Hàng nghìn đạo thân ảnh xuất hiện ở trên không trung Dịch Ba giới, lúc này cũng đồng thời tiêu tán.
– Đi Xích Ba điện.
– Đi.
– Giới linh đã nói, Đạo Quân đỉnh phong tiến vào Xích Ba điện thì mới có cơ hội còn sống đi ra. Mà thực lực của chúng ta phải kém một chút. Đi mau, nếu chậm chỉ sợ sẽ phải chết không thể nghi ngờ a.
– Không nhìn tới nhìn thì ta không cam lòng a! Hơn nữa mọi chuyện đều có một đường sinh cơ, nói không chừng chúng ta vẫn còn có cơ hội.
– Coi như là không đi vào, đứng chờ ở bên ngoài Xích Ba điện, có lẽ cũng sẽ có cơ hội nha.
Mặc dù Giới linh Bồ La đã nói vô cùng rõ ràng, thế nhưng vẫn có vô số Đạo Quân tiến về trước Xích Ba điện như trước.
Đương nhiên, các Đạo Quân đỉnh phong thì không chút do dự đi tới.
– Có cùng tiến về Xích Ba điện hay không?
Tửu Thánh nói.
– Cùng một chỗ a, từ nơi này đến Xích Ba điện cũng xa xôi, trên đường đi cũng có rất nhiều phiền toái, liên thủ thì tốc độ tiến lên cũng sẽ càng nhanh.
Lê Tinh Cung chủ tán thành ý kiến này.
– Ta không có vấn đề, Đại Mạc, ngươi thì sao?
Kỷ Ninh nhìn về phía Đại Mạc Đạo Quân, Đại Mạc Đạo Quân cười cười:
– Ta chỉ là một pháp thân, đã sớm có chuẩn bị để chết. Đã như vậy, đương nhiên phải đi Xích Ba điện nhìn một cái rồi.
– Xuất phát.
Tửu Thánh mỉm cười.
Đương nhiên hắn cũng đã sớm nghe nói tới đại danh của Đại Mạc Đạo Quân. Thế nhưng có một cái pháp thân của Đại Mạc Đạo Quân cùng đi cũng có trợ giúp rất nhiều a.
Sưu! Sưu! Sưu!
Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ thì trực tiếp phi hành, Kỷ Ninh thì khống chế phi chu. Bởi vì hắn có việc phải nói chuyện với Thiên Nhất Đế Quân, cho nên bên trong phi chu chính là ba người Kỷ Ninh, Đại Mạc và Thiên Nhất Đế Quân.
…
Bên trong phi chu.
Đại Mạc đã sớm đứng ở mạn thuyền đằng xa, đứng ở đó nhìn về phía trước. Mà Kỷ Ninh và Thiên Nhất Đế Quân thì đứng ở một chỗ khác.
– Thiên Nhất đại ca.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
– Lúc trước ngươi có được đại cơ duyên, đạt được Động Minh ngọc phù. Chúng ta cũng đã nói qua, ta và Cửu Trần sẽ đem hết toàn lực chống cự giúp ngươi. Thế nhưng nếu như thật sự không thể chống cự được, ngươi phải lập tức giao Động Minh ngọc phù ra. Như vậy cũng có thể tránh được một trận kiếp nạn.
– Đúng vậy.
Trên khuôn mặt già nua của Thiên Nhất Đế Quân cũng có một tia xấu hổ.
– Thế nhưng trên thực tế, đến cuối cùng, lúc ta và Cửu Trần gặp phải tuyệt cảnh, ngươi lại bế quan, cấm chế phong bế dày đặc, không bị quấy rầy một chút nào.
Kỷ Ninh nhìn về phía Thiên Nhất Đế Quân, hỏi:
– Nói cho ta biết, vì cái gì?
Tuy rằng Thiên Nhất đã trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân, thế nhưng ở trong lòng của Kỷ Ninh, hắn vẫn là huynh đệ như cũ.
Thứ hắn cần chính là một lời giải thích.
– Ài.
Thiên Nhất Đế Quân gật đầu:
– Là ta không đúng, đều là lỗi của ta! Lúc trước chúng ta đã có ước định, ngươi và Cửu Trần Giáo chủ một đường chạy trốn, ngăn cản lần lượt tập kích. Mà ta thì trốn ở bên trong động phủ của ngươi! Nói thật, nhìn thấy miếng Động Minh ngọc phù này, quả thực ta có khát vọng và lòng tham lam rất là mãnh liệt. Bất kỳ một Đạo Quân ở biên giới hợp đạo nào đối mặt với Động Minh ngọc phù, đều không thể làm ngơ a.
Kỷ Ninh nghe vậy, hắn cũng thừa nhận điểm này. Nếu không cũng không đến mức có nhiều Đạo Quân nghịch thiên chịu bỏ mạng như vậy. Ngay cả Ca Tước Vương, Tuế Mộng Giáo Chủ, Sửu Vương cũng là bởi vì tranh đoạt chém giết mà cuối cùng bỏ mạng ở nơi này.
Chương 1359:
– Lúc ấy ta đã đưa ra một quyết định.
– Lập tức sử dụng Động Minh ngọc phù.
Thiên Nhất Đế Quân trầm giọng nói:
– Lúc ấy ta nghĩ như vậy, ta sử dụng Động Minh ngọc phù, bắt đầu thử mô phỏng một lần hợp đạo! Trong quá trình này, ta chỉ mô phỏng suy diễn, cũng không phải là chính thức hợp đạo thực sự. Cho nên hoàn toàn có thể bị quấy rầy. Ta cũng không có bế tử quan!
– Kế hoạch lúc ấy của ta là, chỉ cần dùng Động Minh ngọc phù là có thể lập tức thông tri cho các ngươi. Như vậy có thể phát ra lời thề bổn mạng đối với bên ngoài, nói Động Minh ngọc phù đã bị dùng rồi.
Thiên Nhất Đế Quân nói:
– Tin rằng những Đạo Quân đang đuổi giết kia, sau khi xác định được Động Minh ngọc phù đã bị dùng. Cho dù sẽ rất không cam lòng, thế nhưng cũng sẽ không tiếp tục đuổi giết chúng ta.
Kỷ Ninh gật đầu:
– Ngươi nói rất đúng.
Nếu quả thật dùng xong.
Khi đối mặt với đám người Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân dây dưa. Đám người Kỷ Ninh, Cửu Trần, Đại Mạc, Thiên Nhất đều phát ra lời thề bổn mạng, nói kỳ vật đã được phục dụng. Như vậy người khác cũng sx buông tha, dù sao Động Minh ngọc phù cũng đã không còn a.
– Sauk hi ta quyết định, ở trong động phủ thời gian, bắt đầu sử dụng Động Minh ngọc phù.
Thiên Nhất Đế Quân nói:
– Đại khái gần một tháng, Động Minh ngọc phù đã được dùng xong.
– Gần một tháng?
Sắc mặt của Kỷ Ninh lập tức thay đổi:
– Ngươi đã dùng Động Minh ngọc phù xong, vì sao lại không nói cho ta và Cửu Trần biết cơ chứ?
Khi đó, hắn và Cửu Trần còn chưa có rơi vào trong tuyệt cảnh a!
Nếu như khi đó công khai chuyện Động Minh ngọc phù đã được dùng xong, như vậy cũng sẽ không có trậ giết chóc đằng sau a.
– Kế hoạch của ta là lập tức công khai a.
Trên mặt Thiên Nhất Đế Quân lộ ra vẻ hổ thẹn:
– Mà khi ta sử dụng Động Minh ngọc phù để hoàn toàn mô phỏng suy diễn hợp đạo một lần. Cảm giác giống như hợp đạo chính thức, trong quá trình này đối với cảm ngộ về Thủy chi nhất đạo mà ta tìm hiều trong vô số năm tháng lại càng ngày càng sâu. Đến cuối cùng thậm chí còn tiến vào một loại cảnh giới đốn ngộ đặc thù.
– Khi đó ta không muốn dừng lại.
– Bởi vì một khi dừng lại, cảnh giới đốn ngộ kia cũng sẽ bị phá.
Thiên Nhất Đế Quân nói:
– Cho nên ta lập tức cắt đứt lục thức, không bị tất cả mọi thứ ở bên ngoài quấy nhiễu, đã bắt đầu chính thức hợp đạo. Toàn bộ quá trình hợp đạo, ta đều tiến vào cảnh giới đốn ngộ mà làm. Rốt cuộc, ta làm một mạch tiến lên, hợp đạo thành công, trở thành vĩnh hằng.
Kỷ Ninh trầm mặc.
– Kỷ Ninh, đây là lỗi của ta
Thiên Nhất Đế Quân có chút hổ thẹn nói:
– Kế hoạch của ta là tùy thời nghe hiệu lệnh của ngươi, một khi ngươi bảo ta giao ra, ta sẽ lập tức giao ra a. Thậm chí ta còn định sau khi dùng hết Động Minh ngọc phù sẽ lập tức công khai ra. Thế nhưng ngươi có biết, cảnh giới đốn ngộ kia khó có được cỡ nào hay không? Lúc ấy ta đã cảm nhận được hy vọng hợp đạo thành công! Lúc ấy ta cảm thấy, nếu như các ngươi có thể chống đỡ một tháng thì có lẽ có thể chống đỡ được thêm một tháng nữa…
– Nói nhiều như vậy, cuối cùng cũng là ta lúc ấy đỏ mắt, thấy được hy vọng hợp đạo, cho nên mới liều lĩnh đi hợp đạo a.
Thiên Nhất Đế Quân hổ thẹn nói.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn ra phía ngoài, ở phía trước, đám người Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ đang không ngừng mở đường.
Tâm tư Kỷ Ninh rất là phức tạp.
Phẫn nộ sao?
Phẫn nộ không được a.
Động Minh ngọc phù vốn là thứ do Thiên Nhất đại ca lấy được, hắn dùng cũng không có gì đáng trách! Trước đó mô phỏng hợp đạo quả thực có thể bị quấy rầy a. Lúc ấy Thiên Nhất còn chưa có đóng lục thức, chỉ cần Kỷ Ninh truyền âm thì hắn sẽ tùy thời nghe lệnh! Chẳng qua là về sau tiến vào cảnh giới đốn ngộ, cảnh giới đốn ngộ khó có thể đạt được cỡ nào cơ chứ? Đặc biệt là dưới tình huống hợp đạo, tiến vào cảnh giới đốn ngộ, sợ rằng dù là ai cũng sẽ không nguyện ý dừng lại.
Dừng lại, ai biết lần sau khi nào mới có thể tiến vào cảnh giới đốn ngộ cơ chứ?
– Kỷ Ninh.
Thiên Nhất nhìn Kỷ Ninh.
– Ai cũng có một tia suy nghĩ ích kỷ ở trong đầu a.
Kỷ Ninh khẽ nói:
– Hợp đạo, càng là chuyện làm cho tất cả Đạo Quân điên cuồng… Lúc ngươi mô phỏng hợp đạo tiến vào cảnh giới đốn ngộ mà không muốn dừng lại. Cũng không có gì là đáng trách!
– Cuối cùng cũng là ta không có tuân thủ hứa hẹn.
Thiên Nhất Đế Quân tràn ngập áy náy, nói tiếp:
– Khiến cho ngươi và Cửu Trần rơi vào trong kiếp nạn.
– Ngươi không nợ ta.
Kỷ Ninh lắc đầu:
– Ngươi thiếu nợ Cửu Trần, hắn đã bị trúng Hồng tán độc dịch của Tuế Mộng Giáo Chủ.
– Hồng tán?
Hai chữ này khiến cho Thiên Nhất Đế Quân có chút nghi hoặc.
– Là nọc độc đáng sợ chuyên môn dùng để đối phó với Vĩnh Hằng Đế Quân, khiến cho Cửu Trần sống không bằng chết. Thậm chí lúc ấy hắn còn thống khổ tới mức bảo ta giết hắn đi.
Kỷ Ninh chậm rãi nói.
– Cái gì.
Thiên Nhất Đế Quân biến sắc, làm cho một gã Đạo Quân đỉnh phong thống khổ tới mức muốn để cho người khác giết hắn đi? Đây là nỗi thống khổ tới mức nào cơ chứ?
– Lúc ấy ngươi đang ở trong cảnh giới đốn ngộ, không dừng lại mà lại thừa cơ hợp đạo cũng không sai.
Kỷ Ninh nhìn về phía Thiên Nhất:
– Bất quá đại ca, đại ca thiếu nợ hắn.
– Ta thiếu nợ hắn, ta cũng thiếu nợ ngươi a.
Thiên Nhất Đế Quân nói:
– Ta sẽ không quên.
– Ta cũng coi như nhân họa đắc phúc, đột phá ở trong tuyệt cảnh.
Kỷ Ninh nói:
– Cũng không có hi sinh gì cả.
Kỷ Ninh nói nhẹ nhõm, kỳ thật sự hi sinh của hắn cũng không nhỏ.
Dù sao hắn đã bị ép dùng một khỏa đạo phù cuối cùng của Kiếm đạo Chúa Tể. Loại Đạo phù như thế này, ngay cả đám người Tuế Mộng Giáo Chủ, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân cũng không có! Chúa Tể Đạo phù công kích cuồng bạo bực này so với loại Chúa Tể cấp Đạo phòng ngự còn luyện chế khó khăn hơn rất nhiều.
Mặc dù không có kiếp nạn lần này, Kỷ Ninh đã sớm đạt đến cánh cửa đột phá. Không cần bao lâu hắn cũng sẽ đột phá a. Dù sao từ nhị bộ tới tam bộ vốn cũng không phải là việc gì khó.
– Tốt rồi, ta cũng biết.
Kỷ Ninh gật đầu:
– Giới linh Bồ La sẽ không để cho đại ca ở đây, đại ca cũng nên đi thôi.
– Được.
Thiên Nhất Đế Quân gật đầu, hiện tại hắn cũng không biết nói gì nữa.
Chương 1360:
– Đúng rồi, Đại ca, ta còn chưa có chúc mừng đại ca.
Kỷ Ninh cười nói:
– Chúc mừng đại ca hợp đạo thành công! Đại kiếp nạn như thế, vô số Đạo Quân người trước ngã xuống, người sau tiến lên. Trong một thời đại cũng rất khó có thể sinh ra được một vị Đế Quân cường đại. Mà thực lực của đại ca cũng đủ để chính thức tiêu dao a.
Thiên Nhất cũng mỉm cười.
Kỳ thực trong lòng hắn cũng rất hưng phấn, chỉ là bởi vì áy náy đối với hai người Kỷ Ninh cho nên cũng không thể biểu hiện hưng phấn cho được.
– Ta đi đây, ta sẽ ở bên ngoài Dịch Ba giới chờ ngươi.
Thiên Nhất Đế Quân nói.
– Được rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
Sưu.
Thiên Nhất Đế Quân lập tức bay ra khỏi phi chu ra ngoài, rất nhanh phía trên đã hiện ra một cái thông đạo bằng quang mang. Hiển nhiên Giới linh Bồ La đã cố gắng tạo ra một thông đạo. Thiên Nhất Đế Quân lập tức bay dọc theo quang mang kia, bay ra khỏi Dịch Ba giới.
Đám người Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ, Kỷ Ninh liên thủ mở đường, thế nhưng trôi qua thời gian hơn phân nửa ngày thì Kỷ Ninh lại nhận được tiếng truyền âm từ nô bộc của hắn.
– Chủ nhân, ta vừa đạt được mệnh lệnh của Chúa Tể.
Trong động phủ mà Kỷ Ninh tùy thân mang theo, Dị tộc áo xanh cung kính nói. Hắn là người phụ trách liên hệ giữa Kỷ Ninh và Mang Nhai Quốc.
– Chúa Tể?
Kỷ Ninh hỏi.
– Đúng vậy, Chúa Tể ra lệnh cho ta, truyền lời cho chủ nhân.
Dị tộc áo xanh cung kính nói.
– Nói.
Kỷ Ninh trịnh trọng nói.
Đã nhiều năm như vậy, ngoại trừ lúc trước đi tới Dị Vũ Trụ ra. Chúa Tể chỉ xin hắn, Phong Nhất, Khánh Hoàn, Hỏa Tấn hỗ trợ bảo vệ cho Thiên Hỏa Mang Nhai thật tốt. Sau đó lại ban cho hắn một khối Thời Không Bàn ra. Kể từ đó đối phương cũng không có một lần nữa truyền âm cho mình a.
– Chúa Tể nói, ở bên trong Xích Ba điện, ngoại trừ Động Minh ngọc phù ra còn có một lượng lớn trái cây trân quý! Chúa Tể hy vọng chủ nhân có thể cố gắng ngắt lấy những trái cây này, càng nhiều càng tốt! Sau khi ngắt lấy, Chúa Tể nguyện ý từ trong tay chủ nhân mua sắm những trái cây này! Có thể dùng Hỗn Độn linh dịch, Hỗn Độn tinh thạch, cũng có thể dùng rất nhiều trân tài, thậm chí là Đạo phù kỳ vật trân quý cùng với một ít Pháp bảo hiếm thấy…… Tất cả tất cả đều có thể trao đổi được.
Đồng tử của Kỷ Ninh lập tức co rụt lại.
– Chúa Tể nói, bất luận bảo vật gì bên trong Mang Nhai Quốc đều có. Thậm chí cho dù là thứ mà thế lực khác có thì người cũng sẽ hỗ trợ đổi tới tay. Mặc dù là Vũ Trụ chi bảo! Chỉ cần có đủ trái cây thì Chúa Tể cũng sẽ nguyện ý trao đổi với chủ nhân.
Dị tộc áo xanh nói.
– Cái gì?
Kỷ Ninh tỉnh táo lại, đồng thời cũng rất là rung động.
Chúa Tể Mang Nhai Quốc vì trái cây ở bên trong Xích Ba điện mà quả thực đã không tiếc tất cả.
Đương nhiên nghe thì rất là êm tai, thế nhưng Vũ Trụ chi bảo là thứ không có biện pháp cưỡng ép luyện hóa a. Chỉ có thể để cho Vũ Trụ chi bảo chủ động nhận chủ thì mới được! Như ở bên trong Kiếm Cung của Mang Nhai Quốc cũng có một thanh kiếm gãy là Vũ Trụ chi bảo… Cũng không có ai có thể luyện hóa được nó. Không được Vũ Trụ chi bảo tán đồng, như vậy kỳ thật Vũ Trụ chi bảo cũng không có giá trị gì quá lớn.
– Chúa Tể nói, trái cây ở bên trong Xích Ba điện, dùng hết toàn lực ngắt lấy, càng nhiều càng tốt.
Dị tộc áo xanh lại bổ sung thêm một câu.
Kỷ Ninh trầm tư, khẽ gật đầu.
…
Ngày từng ngày trôi qua.
Đám người Kỷ Ninh tiếp tục mở đường tiến lên, rút cuộc Cửu Trần cũng đã hoàn toàn khôi phục.
Kỳ thật ngày thứ chín sau khi Cửu Trần thừa nhận tra tấn thống khổ cũng đã không còn thống khổ gào thét như trước nữa. Hiển nhiên dưới loại thống khổ, tra tấn giày vò này, đạo tâm của hắn cũng đã lột xác. Vào ngày thứ chín đã có thể cố nén thống khổ, làm cho bản thân không phát ra thành tiếng.
– Đến, đến đây. Cửu Trần huynh trải qua một phen kiếp nạn, hôm nay đạo tâm đã được đề thăng rất cao. Tương lai hy vọng hợp đạo cũng lại lớn hơn một phần a, đến đây, uống.
Lê Tinh Cung chủ nâng chén.
Bên trên phi chu.
Kỷ Ninh, Lê Tinh, Tửu Thánh, Đại Mạc và Cửu Trần ngồi xuống, cùng nhau uống rượu nói chuyện.
Kỳ thật những ngày này mở đường tiến lên, đám người Lê Tinh, Tửu Thánh cũng rất mệt mỏi. Dù sao càng tới gần Xích Ba điện thì nguy hiểm, phiền toái ở trên đường đi lại càng nhiều. Cũng may là ba người Kỷ Ninh, Lê Tinh, Tửu Thánh đều bài danh ở ba thứ hạng đầu. Bọn họ lại liên thủ lại, nếu không tốc độ đi tới sẽ còn chậm hơn một chút nữa.
– Ha ha.
Cửu Trần cũng cười ha hả, nói:
– Quả thực là ta gặp họa đắc phúc, đạo tâm đã tăng lên không ít. Bất quá nói thật, ngẫm lại sự thống khổ lúc trước, phần kỳ ngộ này thực sự ta cũng không muốn a. Ài, đây quả thực là một lần tra tấn kinh người. Đúng rồi, Bắc Minh, Thiên Nhất kia đâu? Hắn ở đâu? Ta rất là nổi giận, muốn đi tìm hắn!
Trong mắt của Cửu Trần có một tia tiếu ý.
– Hắn đã hợp đạo thành công, trở thành Vĩnh hằng rồi.
Tửu Thánh thì than thở nói.
– Trở thành Vĩnh hằng rồi sao?
Cửu Trần trừng mắt.
– Hâm mộ đúng không?
Lê Tinh Cung chủ nói, hiển nhiên hắn cũng rất là hâm mộ.
– Bắc Minh, sao hắn lại trở thành Vĩnh hằng? Có phải khi hai ta ở bên ngoài liều thì hắn dùng Động Minh ngọc phù đúng không?
Cửu Trần truy vấn.
– Là như thế này…
Kỷ Ninh đem tình huống giải thích qua một lần, rõ ràng rành mạch.
Cửu Trần nghe vậy không khỏi cắn răng:
– Tên hỗn đản này, lúc ấy hắn tiến vào cảnh giới đốn ngộ, đóng lục thức, đi hợp đạo… Thật ra cũng không sao cả. Thế nhưng lại khiến cho ta ăn đau khổ rất lớn a.
Tuy rằng trong lòng vẫn rất là phẫn nộ, khó chịu. Thế nhưng lửa giận đối với Thiên Nhất cũng không có nặng như vừa rồi nữa.
– Hắn thiếu nợ ngươi, đương nhiên về sau phải hoàn lại.
Kỷ Ninh nói.
– Đúng rồi, về sau thì thế nào chứ? Ta nhìn khí tức của ngươi so với quá khứ còn cường đại hơn rất nhiều a! Lại đi cùng Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ một chỗ… Về sau rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Cửu Trần truy vấn.
– Ngươi trúng chiêu, lúc ấy Bắc Minh một mình lẻ loi đối mặt với bốn gã Đạo Quân đỉnh phong. Lúc ấy cũng đồng thời đột phá đạt tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong, càng một người quét ngang bốn người! Đánh cho Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân chật vật mà chạy. Mà Sửu Vương và Tuế Mộng Giáo Chủ lại còn mất mạng tại chỗ.
Lê Tinh Cung chủ ở bên cạnh cười nói.
Chương 1361:
– Cái gì?
Cửu Trần chấn động, không khỏi đánh một quyền vào trên lồng ngực của Kỷ Ninh, cười nói:
– Khá lắm, không ngờ lại giết chết Sửu Vương và Tuế Mộng. Tốt, tốt, tốt, xem như ngươi đã báo thù giải hận cho ta.
– Ahhh.. như vậy không phải bây giờ ngươi đã mạnh hơn so với ta rồi sao?
Cửu Trần trừng mắt.
– Bây giờ thứ hạng bài danh của Đạo Quân đã có thay đổi. Tửu Thánh huynh thứ nhất, Bắc Minh hắn đứng thứ hai, ta rớt xuống thứ ba a.
Lê Tinh Cung chủ cười nói.
– Ba người các ngươi, bài danh ba thứ hạng đầu trong các Đạo Quân. Ta lại là người yếu nhất a.
Cửu Trần sờ sờ cái cằm, lập tức liếc qua Đại Mạc ở bên cạnh:
– A, còn có một người so với ta còn yếu hơn a.
– Ta am hiểu suy diễn nhất đạo, không hiểu chém chém giết giết.
Đại Mạc Đạo Quân lạnh nhạt nói:
– Nếu như ta muốn trốn, Cửu Trần ngươi muốn tìm cũng sẽ không tìm được ta nha.
…
Mấy người Kỷ Ninh một đường mở đường tiến lên, đảo mắt qua đã được hơn một năm, cách Xích Ba điện cũng rất gần.
Cương vực vô tận, Thiên Thương Vực, Thiên Thương Cung.
– Bắc Minh.
Một đạo thanh âm trùng trùng điệp điệp, trực tiếp quanh quẩn ở bên trong Thiên Thương Cung.
– Sao?
Pháp thân mặc áo bào màu vàng của Kỷ Ninh, còn có Thiên Nhất Đế Quân, Ngự Đấu Đạo Quân Pháp Thân đều liên tiếp bay lên. Không ngừng bay lên trên trời cao, từ phía xa xa nhìn thấy một gã Dị tộc lông vàng hói đầu chậm rãi bước tới. Lúc hắn di chuyển, không gian giống như nước chảy, chậm rãi chảy xuôi. Nhìn như chậm chạp, kì thực lại nhanh tới mức dọa người, so với Quang Minh Vương, Tư Gia Đạo Quân còn có tốc độ nhanh hơn nhiều.
Trong nháy mắt đã tới trước mặt Thiên Thương Cung.
– Vị Đế Quân này…
Kỷ Ninh mở miệng.
– Ngồi xuống rồi nói, được chứ?
Dị tộc lông vàng hói đầu nói.
– Đương nhiên phải ngồi xuống mới nói a, vị đạo hữu này, mời.
Pháp thân của Thiên Nhất Đế Quân lại cảm thấy áp lực, hiển nhiên vị Dị tộc lông vàng hói đầu trước mắt này so với hắn còn cường đại hơn rất nhiều.
Rất nhanh.
Pháp thân của Kỷ Ninh, pháp thân của Thiên Nhất Đế Quân đã tiếp đãi vị Dị tộc lông vàng hói đầu này.
– Ta là Kim Tự.
Dị tộc lông vàng hói đầu nói:
– Thiên Nhất ngươi vừa rồi đã trở thành Đế Quân, tin rằng không bao nữa cũng sẽ phải đi tới Đạo Minh tiên cung. Mà Bắc Minh ngươi hôm nay cũng đã là Đạo Quân đỉnh phong. Đợi chuyến đi Dịch Ba giới chấm dứt, nhất định cũng phải đi tới Đạo Minh tiên cung một chuyến. Đến lúc đó hai người các ngươi sẽ biết rõ thân phận của ta.
Kỷ Ninh, Thiên Nhất nhìn nhau, hiểu rõ đối phương hẳn là cao tầng của Đạo Minh tiên cung.
– Đạo Minh tiên cung chúng ta, luận thực lực luận nội tình, so với năm đại thế lực khác còn mạnh hơn nhiều.
Dị tộc lông vàng hói đầu nhìn Kỷ Ninh:
– Bắc Minh, theo ta suy đoán, Mang Nhai Chúa Tể của Mang Nhai Quốc các ngươi đã liên hệ với ngươi rồi. Có lẽ hắn rất muốn những trái cây bên trong Xích Ba điện kia! Ta cho ngươi biết, Đạo Minh tiên cung chúng ta cũng rất muốn những trái cây này.
– Các ngươi không thể tự mình ngắt lấy hay sao?
Kỷ Ninh hỏi.
– Xích Ba điện, chỉ Đạo Quân mới có thể đi vào.
Dị tộc lông vàng hói đầu nói câu, tiếp tục nói:
– Kỳ thật Xích Ba điện là thứ mà Dịch Ba Đế Quân để lại a. Theo lý thuyết nên là của Đạo Minh chúng ta. Bất quá nếu như Dịch Ba Đế Quân đã cho phép tất cả Đạo Quân khắp nơi đi vào. Như vậy chúng ta sẽ dựa theo quy củ bình thường mà làm việc. Ta tin rằng Đạo Quân của Đạo Minh chúng ta là nhiều nhất! Mà Đạo Minh tiên cung chúng ta cũng nguyện ý trả một cái giá lớn nhất.
– Bất luận bảo vật gì hay sao?
– Bảo khố của Đạo Minh tiên cung ta sẽ mở cho ngươi tùy ý chọn lựa. Chỉ cần xuất ra đủ nhiều trái cây kia là được.
Dị tộc lông vàng hói đầu nói:
– Mặc dù Cương vực vô tận không có, nếu như ở trong Dị Vũ Trụ khác, thế lực khác có. Chỉ cần ngươi báo ra tên, mặc kệ là trân tài kỳ vật gì thì Đạo Minh chúng ta vẫn sẽ cố hết sức để giúp ngươi đạt được nó. Đương nhiên ngươi cũng phải xuất ra đủ nhiều trái cây là được.
Dị tộc lông vàng hói đầu nhìn qua Kỷ Ninh rồi nói.
Kỷ Ninh nghe xong không khỏi rung động.
Quá kinh khủng.
– Ta có thể hứa hẹn, cùng một loại trái cây, ở Đạo Minh chúng ta đổi bảo vật. So với năm đại thế lực khác còn lớn hơn nhiều.
Dị tộc lông vàng hói đầu mỉm cười nói:
– Theo ta được biết, Bắc Minh ngươi ở trên phương diện Tâm Kiếm Thuật cũng hơi có chút thiên phú đúng không? Cuốn Tâm Kiếm Thuật nguyên vẹn này là ta tặng cho ngươi a, cũng coi như là thành ý của Đạo Minh ta.
Kỷ Ninh thất kinh, đối phương đưa ra một cuốnTâm Kiếm Thuật miễn phí thì cũng thôi đi. Tuy rằng giá trị của nó cực cao, thế nhưng đối với Đạo Minh mà nói, kỳ thật lại có thể xem nhẹ thành phẩm. Bất quá ngay cả chuyện hắn ở trên phương diện Tâm Kiếm Thuật có chút thiên phú mà đối phương cũng biết. Cần phải biết, hắn ở trong Kiếm Cung bằng vào Tâm Kiếm Thuật nhận được Kiếm Quân vị! Chỉ là ở trong Mang Nhai Quốc, người biết cũng cực nhỏ a. Tin tức của Đạo Minh quả thật quá đáng sợ.
– Đạo Minh chúng ta sẽ không bắt buộc ngươi trao đổi, tất cả đều là tự nguyện.
Dị tộc lông vàng hói đầu mỉm cười nói.
– Chuyện nên nói ta cũng đã nói.
Dị tộc tóc vàng hói đầu đứng dậy, lại nói:
– Ta sẽ ở bên ngoài Dịch Ba giới chờ Bắc Minh ngươi đi ra.
Nói xong, Dị tộc tóc vàng hói đầu quay người cất bước, không gian vặn vẹo, theo đó hắn hoàn toàn biến mất không thấy.
Kỷ Ninh kiêng kị, phần thủ đoạn không gian này tuyệt đối đã viễn siêu bản thân hắn rồi. Hắn thầm nghĩ:
– Vị Kim Tự Vĩnh Hằng Đế Quân này ít nhất là cũng là đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ a.
– Bất quá trái cây ở trong Xích Ba điện, có cơ hội thì cố gắng kiếm nhiều hơn một chút.
– Thần thông hộ thể, bí thuật Chúa Tể của ta, thậm chí ngay cả trân tài mà Bắc Hồng kiếm cần… Chỉ sợ đều phải nhờ trái cây trong Xích Ba điện để kiếm rồi.
Kỷ Ninh âm thầm tính toán:
– Thần thông hộ thể của ta cần phải tăng lên thêm một chút. Bắc Hồng kiếm có tăng phúc rất lớn đối với Tích Huyết thức. Thế nhưng chỗ thiếu hụt ở phương diện khác lại quá rõ ràng. Một kiện Vũ Trụ chi bảo chính thức, mỗi một phương diện đều rất là hoàn thiện a.
– Còn có bí thuật Chúa Tể, chín đại bí thuật của ta đã rất yếu rồi, sự trợ giúp đối với ta càng ngày càng yếu a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Chín đại bí thuật đều là do Vạn Thần Đạo Quân sáng chế ra.
Chương 1362:
Lúc Kỷ Ninh còn là nhất bộ Đạo Quân, dưới tình huống không sử dụng bất luận trận pháp gì, chín đại bí thuật có thể ngang ngược nghiền áp, uy lực rất là mạnh.
Lúc là Nhị bộ Đạo Quân, Chung Cực Kiếm đạo chi Âm Dương lại phát huy tác dụng rất lớn. Lúc không thi triển bí thuật, chỉ cần dùng uy năng của Chung Cực Kiếm đạo chi Âm Dương cũng đã có hai ba thành uy năng của đạo.
Hiện tại trở thành Tam bộ Đạo Quân, chỉ cần Chung Cực Kiếm đạo chi Âm Dương cũng đã có được sáu bảy thành uy lực.
Theo cảnh giới của Kỷ Ninh càng ngày càng cao, Chung Cực Kiếm đạo chi Âm Dương sẽ không ngừng đề thăng. Thế nhưng bản thân chín đại bí thuật lại một mực không thay đổi, đương nhiên sẽ bị loại bỏ.
– Bây giờ ta là Tam bộ Đạo Quân! Chín đại bí thuật còn có sự trợ giúp. Chờ ta trở thành Tứ bộ Đạo Quân… Chín đại bí thuật này sẽ hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
– Ta cần bí thuật càng mạnh hơn nữa.
– Thần thông hộ thể! Bí thuật cấp Chúa Tể! Bắc Hồng kiếm! Tất cả đều cần một ít trân tài a.
Trong lòng Kỷ Ninh có chút chờ mong:
– Có lẽ dựa vào những trái cây này ta có thể nghịch chuyển thời không, phục sinh sư tỷ…
Phục sinh sư tỷ, đây mới là chuyện làm cho Kỷ Ninh khát vọng nhất.
Dịch Ba giới.
Kỷ Ninh, Cửu Trần, Tửu Thánh, Lê Tinh cung chủ cùng với Đại Mạc. Năm người bọn họ liên thủ, luận thực lực mạnh kinh người, Đại Mạc Đạo Quân lại hỗ trợ chỉ dẫn cả đám tránh khỏi rất nhiều phiền toái. Cho nên đám người bọn hắn là đội ngũ nhanh nhất đến trước cửa Xích Ba điện.
– Xích Ba điện, đã đến rồi.
Đám người Kỷ Ninh đều ngẩng đầu lên nhìn lại.
Xích Ba điện vô cùng cổ xưa, toàn thân là màu vàng và màu đen hỗn tạp. Còn có thể cảm giác được nó rất là già nua. Ở trên cửa chính của Xích Ba điện có ba văn tự kỳ dị, giống như Huyễn Trần văn tự, Thanh Hoa ấn ký vậy. Đều thuộc về cùng một loại phong cách, vừa nhìn đã biết ý nghĩa của ba chữ kia là Xích Ba điện.
Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào ba chữ kia. Nhìn một lúc lâu, chỉ cảm thấy từng chữ, từng chữ đều ẩn chứa ảo diệu vô tận.
– Thanh Hoa ấn ký, để cho ta có được Thanh Hoa Vụ Khí chi lực. Huyễn Trần văn tự kia đối với Huyễn thuật của ta cũng có sự trợ giúp. Mà ba chữ Xích Ba điện này. Cảm giác cũng có ảo diệu vô tận, thế nhưng nếu muốn nghiên cứu lại cố hết sức, vô cùng khó khăn a.
Kỷ Ninh nhìn kỹ, chữ Xích kia giống như là màu đỏ ngập trời, chữ Sóng kia càng giống như khiến cho Kỷ Ninh nhìn thấy được hải dương sóng cả vô cùng vô tận. Chữ Điện kia khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy lạnh lẽo vô tận, giống như có vô số binh sĩ đang đứng ở trong đó.
Đây là một loại văn tự rất là cao minh.
So với bất luận một loại văn tự nào đang lưu hành trong Vô Tận cương vực hiện tại cũng cao minh hơn nhiều.
Ba văn tự, mỗi một văn tự đều ẩn chứa ảo diệu về đạo cực cao.
– Chúng ta là người nhanh nhất đến Xích Ba điện a.
Cửu Trần cười ha hả, nói.
– Chư vị, chắc hẳn các ngươi cũng biết trái cây ở trong Xích Ba điện này rất trân quý a! Cổ Tu Hành giả nhất tộc ta cũng rất muốn có trái cây ở bên trong. Đến lúc đó mọi người có thể bán cho Cổ Tu Hành giả nhất tộc chúng ta. Tất cả đều tự nguyện, không ép buộc a.
– Người muốn trái cây trong Xích Ba điện này quả thực chính là nhiều.
Lê Tinh cung chủ có chút tùy ý nói:
– Bất quá đối với Đạo Quân chúng ta mà nói, thứ trân quý nhất vẫn là Động Minh ngọc phù a.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh, Tửu Thánh, Cửu Trần, Đại Mạc đều gật đầu.
Có lẽ trái cây trong Xích Ba điện đối với Vĩnh Hằng Đế Quân rất quan trọng. Thế nhưng đám người Kỷ Ninh đều là Đạo Quân! Đối với Đạo Quân mà nói, chí bảo hợp đạo Động Minh ngọc phù mới là thứ quan trọng nhất.
– Đi, vào đi thôi.
– Chúng ta đến nhanh nhất, phải mau chóng thừa cơ đạt được Động Minh ngọc phù.
– Nhanh tay có. Tay chậm thì không.
Cả đám cười lớn, sau đó đều đi vào trong Xích Ba điện.
…
Xích Ba điện rộng lớn rộng lớn.
Năm người Kỷ Ninh vừa mới tiến vào, sắc mặt lập tức biến đổi.
Ở phía trước bọn hắn đang có hai cỗ thi thể khổng lồ, mỗi một thi thể đều cao mười vạn tám ngàn trượng, cái chân to màu đen quay về phía đám người Kỷ Ninh. Ngón chân tựa như lưỡi dao sắc bén, vô cùng sắc bén. Hai cỗ thi thể này đều có làn da màu đen. Không có y phục, mặt ngoài còn có bộ lông màu xanh nhạt. Hương mặt xấu xí, hai con ngươi màu ám vàng. Da trên đỉnh đầu lại giống như là lân giáp tạo thành, giống như một cái mũ vậy. Bọn hắn tản ra khí tức cuồn cuộn, khí tức mạnh mẽ khiến cho mỗi một người trong đám người Kỷ Ninh run sợ.
– Đây là khí tức của Chúa Tể!
Đám người Kỷ Ninh, Cửu Trần, Lê Tinh, Tửu Thánh, Đại Mạc nhìn nhau, sắc mặt đều đại biến.
– Chẳng lẽ bọn họ là hai vị Chúa Tể hay sao?
Cửu Trần không nhịn được phải nói một câu.
– Khí tức mạnh như thế, chết cũng khiến cho ta cảm thấy áp lực.
Kỷ Ninh cũng trịnh trọng nói:
– Hẳn là cấp độ Chúa Tể.
– Sao trên người bọn họ ngay cả chút khải giáp cũng không có cơ chứ?
Lê Tinh có chút nghi hoặc.
– Không phải bị lột hết đó chứ?
Tửu Thánh ở một bên cười trêu:
– Đại năng cấp độ bực này, khải giáp mặc trên người cũng đều không giống bình thường a.
– Có chỗ không thích hợp.
Đại Mạc Đạo Quân lại cau mày nói:
– Hai cỗ thi thể này, không ngờm tướng mạo lại giống nhau như đúc!
– Đúng vậy.
Lúc này mấy người Kỷ Ninh mới cả kinh lên tiếng.
Đúng vậy a.
Một ít chủng tộc tướng mạo đều rất là giống nhau, cho nên trước đó đám người Kỷ Ninh cũng không có để ý quá mức. Thế nhưng Đại Mạc Đạo Quân vừa nói xong bọn họ mới chú ý. Hai cỗ thi thể này quả thực giống nhau như đúc, ngay cả một ít nếp nhăn trên khuôn mặt cũng hoàn toàn giống nhau!
Sưu sưu.
Bỗng nhiên ở cửa ra vào Xích Ba điện xuất hiện một ít quang mang. Quang mang hội tụ thành một gã nam tử mặc áo bào trắng, thân thể nguy nga.
– Giới linh Bồ La.
Đám người Kỷ Ninh đều quay đầu nhìn sang.
– Các ngươi là nhóm người đầu tiên đi đến Xích Ba điện.
Giới linh Bồ La quan sát mấy người Kỷ Ninh, lại lập tức chỉ về phía hai cỗ thi thể này:
– Hai cỗ thi thể này, nói bọn họ là Chúa Tể cũng có thể miễn cưỡng tính toán là Chúa Tể. Dù sao cũng có được thực lực miễn cưỡng so sánh được với Chúa Tể. Nói bọn hắn không phải… Quả thực cũng không thể hoàn toàn xem như Chúa Tể được! Bởi vì bọn họ là Khán Thủ giả cường đại nhất mà Tây Tư tộc hao phí một cái giá cực lớn để chế tạo ra. Bọn họ chuyên môn phụ trách trông coi trọng địa, mà Xích Ba điện chính là trọng địa tuyệt đối. Cho nên mới có hai Khán Thủ giả ở chỗ này. Về sau hai người bọn họ bị người ta giết, Xích Ba điện này bị đoạt đi, trải qua một ít trắc trở, cuối cùng cũng rơi xuống trong tay chủ nhân của ta.
Đám người Kỷ Ninh, Cửu Trần âm thầm khiếp sợ.
Chương 1363:
Tây Tư tộc chế tạo ra Khán Thủ giả cường đại nhất?
Chiến lực cấp độ Chúa Tể mà cũng bị chế tạo ra hay sao?
Chuyện này khiến cho Kỷ Ninh và Cửu Trần, không tự chủ được nhớ tới một cỗ thi thể mà bọn hắn nhìn thấy trong một tòa động quật ở Ngu Tinh Hải. Bên trong cỗ thi thể kia có vô số thông đạo nham thạch, thậm chí còn có từng khỏa tinh thần cường đại. Thậm chí vì giết chết nó, bên Vô Tận cương vực cũng đã có hai vị Chúa Tể bị mất mạng!
– Đây là thu hoạch lớn nhất của chủ nhân ta ở bên ngoài, cũng là thứ trải qua vô số gian nguy mới có được.
Giới linh Bồ La rất là tự hào nói:
– Tất cả các thế lực lớn trong Vô Tận cương vực liên thủ, cũng không chiếm được tòa Xích Ba điện này.
– Được, các ngươi nhìn về phía trước đi.
Giới linh Bồ La chỉ về phía trước.
Sưu sưu.
Điện thính vốn tĩnh mịch, không nhìn thấy được tận cùng. Xích Ba điện này rất là lớn, ở bên trong chứa rất nhiều khu vực.
Giờ phút này lại có một ba quang mang màu xanh hiện ra.
– Ba lối đi này phân biệt đi tới ba khu vực trong Xích Ba điện. Ba khu vực này, mỗi một chỗ đều có một phần Động Minh ngọc phù.
Giới linh Bồ La nói tiếp:
– Mấy người các ngươi là người trước tiên chạy tới, cũng coi như đã chiếm được tiên cơ. Bất quá ta phải nhắc nhở các ngươi, muốn đạt được Động Minh ngọc phù cũng không phải là có thể dễ dàng đạt được như vậy. Chỉ cần không cẩn thận là sẽ mất mạng, cho nên nhất định phải cẩn thận một chút.
– Về phần nơi khác trong Xích Ba điện thì các ngươi cũng có thể xông vào. Như vậy có lẽ cũng sẽ có cơ hội lấy được trái cây ở trong Xích Ba điện.
Giới linh Bồ La lạnh nhạt nói:
– Độ khó khi muốn lấy được trái cây trong Xích Ba điện cũng không kém hơn Động Minh ngọc phù thấp a.
– Đi.
Đám người Kỷ Ninh lại không chút do dự, tất cả đều đi về phía ba lối đi này.
Động Minh ngọc phù, mới là thứ hấp dẫn bọn hắn nhất.
– Chư vị, chúng ta cáo biệt ở đây a. Nếu không Động Minh ngọc phù cũng khó mà phân ra được.
Tửu Thánh nói:
– Ta chọn con đường này.
Hắn trực tiếp chọn con đường ở phía chính giữa.
– Tất cả đều phải xem thủ đoạn của bản thân mình a.
Lê Tinh cung chủ thì lại chọn một thông đạo bên trái.
– Cửu Trần, chúng ta đi sang bên phải a.
Kỷ Ninh nói.
Cửu Trần lại do dự một chút, sau đó mới nói:
– Bắc Minh, một cái thông đạo chỉ có một miếng Động Minh ngọc phù, ta và ngươi chia thế nào đây?
Cho dù là hảo huynh đệ thì cũng phải nói rõ ràng trước, nếu không sẽ làm tổn thương tới cảm tình của song phương.
– Trước đó nếu như không phải có ngươi, như vậy phần Động Minh ngọc phù kia căn bản chúng ta sẽ không bảo vệ được. Như vậy Thiên Nhất đại ca cũng sẽ không trở thành Vĩnh hằng Đế Quân được.
Kỷ Ninh nói:
– Cho nên miếng Động Minh ngọc phù này thuộc về ngươi. Ha ha, đương nhiên, nếu như đạt được miếng Động Minh ngọc phù thứ hai thì nó sẽ thuộc về ta.
Cửu Trần nhíu mày:
– Bắc Minh.
Động Minh ngọc phù còn lại cũng chỉ tổng cộng có ba miếng, muốn đạt được hai miếng trong đó, đây cơ hồ là chuyện không có khả năng a. Dù sao Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ đã tiến về hai thông đạo trước đó. Đằng sau lại còn có càng nhiều Đạo Quân đỉnh phong hơn đang chạy đến. Có thể có được một miếng Động Minh ngọc phù đã tính là vận khí rất lớn rồi. Hai miếng? Khả năng quá thấp a.
– Bắc Minh, tương lai ngươi muốn hợp đạo cũng cần Động Minh ngọc phù a.
Cửu Trần nói:
– Ta thấy vẫn nên nhìn thực lực của bản thân a, ai nhanh hơn thì sẽ thuộc về kẻ đó.
– Được rồi Cửu Trần, nếu như ngươi coi ta là huynh đệ thì cũng không nên khiêm tốn.
Kỷ Ninh trịnh trọng nói.
Cửu Trần nhìn về phía Kỷ Ninh.
Hắn nở nụ cười:
– Được!
Giờ khắc này, trong lòng Cửu Trần thật sự rất là cảm động. Dù sao chuyện hợp đạo đối với bất kỳ một Đạo Quân nào mà nói, tuyệt đối đều là đại kiếp nạn! Đương nhiên hắn phải ghi nhớ phần nhân tình này vào tận sâu trong đáy lòng.
Kỷ Ninh cũng nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng hắn cũng đã thuyết phục được đối phương. Từ khi bắt đầu tiến vào Dịch Ba giới, Cửu Trần luôn là chủ lực trong đám người bọn hắn! Trước đó chiến một trận với Trần Vũ Ma Quân, thậm chí lúc Thiên Nhất đạt được Động Minh ngọc phù rồi chạy thục mạng thì cũng là Cửu Trần dốc sức ngăn cản… Công lao lớn như thế, bây giờ thực lực của Kỷ Ninh đột phá, lại một mình chiếm lấy Động Minh ngọc phù hay sao?
Kỷ Ninh không làm được! Hành động này vi phạm đạo tâm của hắn!
Hơn nữa ở bên trong các Đạo Quân đỉnh phong, đối với Động Minh ngọc phù này, Kỷ Ninh là người có khao khát thấp nhất. Bởi vì Động Minh ngọc phù cũng không phải là vạn năng, đối với Đạo Quân nghịch thiên đẳng cấp thứ hai mà nói, Động Minh ngọc phù có thể mô phỏng suy diễn ra một lần hợp đạo nguyên vẹn! Thế nhưng đối với Đạo Quân đỉnh phong mà nói, chỉ vẻn vẹn có thể suy diễn ra một bộ phận mà thôi.
Về phần hắn thì sao?
Bây giờ hắn cũng chỉ là Tam bộ Đạo Quân mà thôi. Tương lai trở thành Tứ bộ Đạo Quân, Chung Cực Kiếm Đạo sẽ càng thêm nghịch thiên, đến lúc đó chỉ sợ thực lực của hắn cũng là đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ. Một khi hợp đạo… Hợp đạo thành công, sẽ hoàn toàn bao trùm ở phía trên toàn bộ các Chúa Tể!
Động Minh ngọc phù ngay cả Đạo Quân đỉnh phong bình thường hợp đạo cũng không thể suy diễn một cách nguyên vẹn. Như vậy tương lai hắn hợp đạo thế nào chứ? Chỉ sợ ngay cả một phần mười cũng không suy diễn ra được a.
Bất quá, ở trong đám Đạo Quân này, tuy rằng hắn khao khát ít nhất, thế nhưng cũng rất khao khát. Bởi vì mặc dù chỉ vẻn vẹn có thể suy diễn ra một bộ phận rất nhỏ. Thế nhưng tốt xấu gì cũng là thứ có thể tiết kiệm được một ít thời gian hợp đạo. Mà một bộ phận thời gian này, rất có thể sẽ quyết định thành bại của việc hợp đạo!
– Trước tiên đoạt Động Minh ngọc phù, về phần trái cây trong Xích Ba điện, tra rõ hư thật rồi lại nói sau.
Kỷ Ninh nói.
– Được.
Cửu Trần gật đầu.
Coi như là tất cả trái cây lấy được đều đưa cho Kỷ Ninh. Như vậy giờ phút này Cửu Trần cũng sẽ không để trong lòng.
Sưu! Sưu!
Hai người bọn họ nhanh chóng bay vào trong thông đạo màu xanh kia.
…
Ô…ô…n…g.
Phi hành ở trong thông đạo quang mang màu xanh cũng có cảm giác giống như đang phi hành ở trong thông đạo không gian.
Sưu sưu.
Bay ra khỏi thông đạo, trước mắt xuất hiện một tòa thế giới khổng lồ.
Thế giới khổng lồ này có một cái hành lang không gian, hai bên hành lang không gian có vô số giáp sĩ rậm rạp chằng chịt đang đứng đó. Mà ở phía cuối hành lang không gian đang lơ lửng này chính là một cái Vương tọa cổ xưa, trên không trung thì có một quang cầu màu vàng.