Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 224 [Chương 1337 đến 1343]
❮ sautiếp ❯Chương 1337:
– Chết đi.
Kỷ Ninh bị đánh bay ngược về phía sau, đồng thời trong tay cũng xuất hiện một mảnh lá cây màu lam. Đây là miếng đạo phù cuối cùng trong hai miếng đạo phù mà Kiếm đạo Chúa Tể ban cho hắn!
Phanh một cái hắn đã bóp nát mảnh lá cây óng ánh này.
Trong tích tắc lá cây óng ánh kia bị bóp nát, một cỗ uy năng vô cùng mênh mông đáng sợ ẩn nấp bên trong hoàn toàn bạo phát! Tuy rằng chỉ có một bộ phận uy năng từ một kích toàn lực của Kiếm đạo Chúa Tể. Thế nhưng so với một kích toàn lực của Tám đại Thánh Thành chi chủ còn cường đại hơn nhiều. Đối với các Đạo Quân nghịch thiên mà nói, là một cỗ lực lượng không có cách nào phản kháng được!
– A a a….
Ở bên trong Động thiên, khuôn mặt của Cửu Trần vẫn méo mó như trước, ở trên mặt có một mảnh đường vân dài hẹp xấu xí, màu đỏ sậm, tiếng kêu thảm thê lương không ngừng vang lên. Hiển nhiên thống khổ đáng sợ này sẽ không bởi vì đi vào bên trong Động thiên mà giảm bớt đi nửa phần.
– Cửu Trần!
Trong lòng Kỷ Ninh vừa áy náy lại vừa phẫn nộ.
– Đi chết đi!
Trong lòng Kỷ Ninh tràn ngập sát cơ, dẫn dắt tới một cỗ uy năng đáng sợ kia, lập tức ở chung quanh Kỷ Ninh hiện ra hư ảnh của một thanh Cự Kiếm đáng sợ!
Hư ảnh Cự Kiếm lơ lửng giữa không trung, thời không đình trệ, nhân quả bị chặt đứt. Uy áp vô cùng đáng sợ khiến cho sắc mặt đám người Sửu Vương, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, Tuế Mộng giáo chủ đại biến.
– Làm sao có thể còn có được chứ? Lúc trước giết Khổng Tát đã sẽ dùng một kiện, bây giờ còn có nữa sao?
Đây đã là lần thứ hai Tư Gia Đạo Quân nhìn thấy hư ảnh Cự Kiếm đáng sợ này, hắn cắn răng một cái, lấy ra vật bảo vệ tính mạng mà hắn tốn một cái giá lớn để đổi trước khi tiến vào Dịch Ba giới. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một khỏa hạt giống màu đen lớn bằng nắm tay.
– Tuyết Hoan huynh, đừng có tránh.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm nói.
Phanh!
Hạt giống màu đen bỗng nhiên vỡ vụn thành bụi phấn, đồng thời uy năng ẩn chứa ở bên trong cũng bạo phát. Chỉ thấy có một mảnh dây leo dài hẹp điên cuồng kéo ra, một lượng lớn dây leo màu đen dùng hạt giống màu đen vỡ vụn làm trung tâm, bắn đầu lan tràn ra bốn phương tám hướng. Rất nhanh đã hoàn toàn bao vây lại Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân. Tạo thành một quả cầu dây leo đại khái lớn hơn mười trượng! Hai vị Đạo Quân Tư Gia, Tuyết Hoan bị vây quanh ở trong quả cầu dây leo này.
…
– Cửu Trần đã trúng Hồng tán độc dịch, không còn là uy hiếp của chúng ta nữa. Chỉ cần giết chết Cửu Trần thì Động Minh ngọc phù sẽ tới tay.
Ngay khi Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, Sửu Vương bắn thẳng về phía Cửu Trần. Tuế Mộng giáo chủ cũng lập tức nhích tới gần. Bởi vì hắn biết rõ, đã đến thời khắc cuối cùng cướp đoạt Động Minh ngọc phù. Nhiều người thì hi vọng cướp đoạt được cũng lớn hơn rất nhiều.
– Cái gì, Bắc Minh kia lại thu Cửu Trần vào trong Động thiên sao?
Tuế Mộng giáo chủ cười lạnh.
Quả thực là muốn chết, trước đó bọn hắn chỉ là toàn lực đối phó với một mình Cửu Trần mà thôi. Mặt kệ đối phương trốn ở đâu, chỉ sợ cần mấy hơi thở là có thể chém giết được đối phương rồi.
Tuy rằng Cửu Trần đã bị thống khổ vô cùng khủng bố tra tấn. Thế nhưng đối phương đã mở miệng nói một câu giết ta, hiển nhiên cũng vẫn tồn tại một tia ý thức.
Mà Kỷ Ninh là người một nhà, thu hắn vào, hắn không có lòng phản kháng. Cho nên những người khác cũng không có biện pháp thu Cửu Trần được nữa.
– Chết đi.
Tuế Mộng giáo chủ, đi theo sau lưng ba người Sửu Vương, Tư Gia, Tuyết Hoan, cũng giết về phía Kỷ Ninh.
Tựa như Phong Nhất ở phương diện cận chiến đủ mạnh, mà Tuế Mộng giáo chủ cũng giống như thế.
Thực lực cận chiến của hắn cũng là cấp bậc Đạo Quân đỉnh phong.
Oanh!
Trời đất lập tức tối sầm lại.
Vạn vật yên tĩnh.
Thời không dừng lại.
Nhân quả bị chặt đứt.
Uy năng tràn ngập hiện ra, một đạo kiếm ảnh cực lớn đột nhiên xuất hiện, Tuế Mộng giáo chủ vốn còn tràn ngập tự tin cũng sợ tới mức ngây người. Thủ đoạn của hắn và Sửu Vương tà ác, tung hoành trong Vô Tận cương vực, cho nên đương nhiên cũng đã từng chiến đấu qua với một ít tồn tại cường đại. Cũng đã gặp phải qua một ít kỳ vật, đạo phù đáng sợ. Thế nhưng cỗ kiếm ảnh này lại mang đến cảm giác sợ hãi quá lớn, tuyệt đối là đạo mạnh nhất mà hắn đã từng gặp qua!
Kiếm đạo Chúa Tể vốn là người am hiểu nhất tiến công diệt tuyệt nhất!
– A Sửu!
Tuế Mộng giáo chủ vội vàng truyền âm quát, đồng thời trong tay hắn cũng xuất hiện một đóa hoa xinh đẹp màu trắng như tuyết.
– Giáo chủ.
Lúc này Sửu Vương hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau, tụ họp cùng với Tuế Mộng giáo chủ.
Sưu Sưu…
Đóa hoa màu trắng như tuyết nở ra, nhanh chóng bao phủ chung quanh, bảo hộ Tuế Mộng giáo chủ, Sửu Vương vào trong đó.
Bảo vật trân quý nhất bình thường đều là một mình Tuế Mộng giáo chủ độc chiếm! Nếu như có kiện thứ hai cùng loại thì sẽ đưa cho Sửu Vương. Loại độc dịch giống như Hồng tán độc dịch này ném vào gần người, Tuế Mộng giáo chủ cũng để khiến cho Sửu Vương ra tay thay cho hắn. Nhưng đóa hoa này là một bảo vật trận pháp, một khi kích phát ra, trận pháp sẽ lập tức hiện ra.
Trận pháp này có thể vây khốn địch nhân, đồng thời cũng có thể ngăn cản công kích ở bên ngoài, là thứ có uy năng lớn nhất ở trên tay của Tuế Mộng giáo chủ.
Một đóa hoa xinh đẹp hóa thành từng mảnh cánh hoa bao quanh. Hoàn toàn bao phủ Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ vào bên trong.
…
Dưới hư ảnh cự kiếm của Kỷ Ninh, bốn gã Đạo Quân đỉnh phong nhất này không có một người nào có thể chạy trốn được. Tất cả đều phải xuất ra kỳ vật bảo vệ tính mạng để chống cự. Dựa vào thực lực của bản thân? Mỗi một người trong bọn hắn đều biết chuyện này không có khả năng!
– Chết.
Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào đóa hoa cực lớn đang bao quanh thân thể của Tuế Mộng giáo chủ, Sửu Vương.
Người hắn muốn giết nhất chính là Tuế Mộng giáo chủ và Sửu Vương! Bởi vì nọc độc kia chính là thứ do bọn họ phóng thích ra.
Oanh!
Hư ảnh cự kiếm chém vào bên trên đóa hoa cực lớn kia.
Chỉ thấy bên trên đóa hoa này run lên bần bật, đồng thời xoay tròn, từng mảnh cánh hoa điên cuồng di chuyển, tạo ra lực trùng kích. Theo cánh hoa xoay tròn, một cỗ uy năng đáng sợ lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Phanh Phanh Phanh.
Ở bên cạnh, quả cầu bằng dây leo đang bao phủ Tuyết Hoan Đạo Quân, Tư Gia Đạo Quân cũng bị một đạo uy năng trùng kích, bản thân quả cầu bằng dây leo rất là cứng cỏi, có thể đơn giản kháng cự được.
Chương 1338:
– Thật là đáng sợ, chỉ có một phần nhỏ uy năng trùng kích tới mà cũng mạnh thành như vậy hay sao?
Trong quả cầu bằng dây leo, Tuyết Hoan Đạo Quân, Tư Gia Đạo Quân không khỏi biến sắc.
– Tại sao lại có thể như vậy chứ?
Trong đóa hoa trận pháp kia, sắc mặt Tuế Mộng giáo chủ lại đại biến, bởi vì hắn khống chế đóa hoa trận pháp này, cho nên cũng đã cảm ứng được rất rõ ràng được toàn bộ trận pháp vận chuyển.
Đóa hoa trận pháp này đang chống cự công kích, công kích này rất là cao minh, nó giỏi về di chuyển dẫn đạo, lại làm suy yếu lực lượng công kích. Công kích đánh lên bên trên trận pháp, sẽ có hơn chín thành bị chuyển dời qua chỗ khác. Thế nhưng giờ phút này dưới hư ảnh của Cự Kiếm chém xuống lại không ngừng run rẩy. Hiển nhiên uy năng đã đạt đến cực hạn mà đóa hoa trận pháp này có thể thừa nhận, từng mảnh cánh hoa của nó đã bắt đầu xuất hiện vết rách rồi.
– Sắp nát rồi.
Rốt cục đã có cánh hoa thứ nhất hoàn toàn vỡ vụn, theo đó là phiến thứ hai, phiến thứ ba…
Quả cầu dây leo ở bên cạnh bị trùng kích cũng dần dần yếu bớt.
– Không tốt.
– Nhanh.
Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ cơ hồ đồng thời lấy ra hai phần kỳ vật, lại bắt đầu thi triển ra để bảo hộ bản thân.
Tuy rằng thứ có thể so với Chúa Tể cũng chỉ có một tòa trận pháp này. Thế nhưng uy năng có thể so sánh với tam đại Thánh Thành chi chủ lại vẫn có vài món. Về phần uy lực tương đương với Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ. Cho nên đối với bọn họ mà nói, cũng không có ý nghĩa gì quá lớn.
– Ầm ầm… Sưu sưu….
Toàn bộ đóa hoa trận pháp rốt cục cũng đã hoàn toàn sụp đổ, bị tàn phá thành mảnh nhỏ.
Uy năng còn lại của kiếm ảnh kia quét qua Sửu Vương và Tuế Mộng giáo chủ.
Phanh, Phanh, Phanh, Phanh.
Tầng tầng lớp lớp bảo hộ chung quanh thân thể bọn họ liên tiếp bị nghiền nát, về sau hai người bọn họ trực tiếp bị đánh bay về phía sau.
Phốc.
Tuế Mộng giáo chủ ngã xuống cánh đồng tuyết, tuyết đọng ở chung quanh nổ bay. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt lại hiện lên vẻ cuồng hỉ:
– Sống sót rồi, sống sót rồi.
– Sống sót rồi, chúng ta đã sống sót rồi.
Trong lòng Sửu Vương cũng tràn ngập cảm giác may mắn.
Chỉ có người chính diện đối mặt với một kích kia thì mới biết được nó đáng sợ cỡ nào.
Hư ảnh cự kiếm kia là của Kiếm đạo Chúa Tể, là chính diện nghiền áp! Cho dù là uy năng còn sót lại thì cũng đủ để khiến cho Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ sinh ra cảm giác sợ hãi.
– Hủy diệt trận pháp cấp độ Chúa Tể, lại hủy diệt bốn kiện trân bảo có tác dụng bảo hộ khác. Lại còn có thể gây tổn thương cho hai chúng ta, quả thực là đủ đáng sợ.
Tuế Mộng giáo chủ đứng dậy, hai mắt nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh ở phía xa xa, trong mắt tràn ngập sát cơ:
– Làm tiêu hao nhiều bảo vật như vậy của ta, A Sửu, giết hắn đi.
– Giết.
Trong lòng Sửu Vương cũng tràn ngập vẻ phẫn nộ.
Bị một tên Bắc Minh Đạo Quân nhỏ yếu bức bách đến nước này, sao hắn lại không giận cơ chứ?
Sửu Vương lập tức cầm loan đao cực lớn trong tay, nhanh chóng giết tới.
Tuế Mộng giáo chủ thì ở phía xa nhìn qua, lúc này hắn cũng không theo nữa. Bởi vì lúc trước Kỷ Ninh xuất ra đạo phù của Kiếm đạo Chúa Tể đã khiến cho hắn hoàn toàn sợ hãi.
– Có lẽ Bắc Minh này sẽ không có kiện thứ hai a.
Loại bảo vật này, có được một kiện đã là gặp đại vận rồi, hai kiện? Lại càng không thể tưởng tượng được nổi, ba kiện? Như vậy thứ này cũng không còn được coi là bảo vật nữa a.
Trên thực tế dùng thực lực của Kỷ Ninh, quả thực muốn đi mạo hiểm để đạt được loại bảo vật này cũng là rất khó. Cũng may khi Kiếm đạo Chúa Tể thu hắn làm đệ tử ký danh thì mới được ban cho hai miếng đạo phù hộ thân! Mà Kiếm đạo Chúa Tể lại biết rõ mình sẽ phải chết không thể nghi ngờ, cho nên mới trước khi chết, nguyện ý không tiếc một cái giá lớn để luyện chế ra một khỏa đạo phù như thế. Nếu như là Đế Quân bình thường, mặc dù là Chúa Tể của Mang Nhai quốc thì cũng không có khả năng đưa ra được đạo phù có uy năng đáng sợ như thế cho đệ tử ký danh.
Uy năng càng cuồng bạo thì đạo phù lại càng khó có thể luyện chế hơn.
Bình thường Kiếm đạo Chúa Tể chiến đấu, muốn đánh ra mười lần, hai mươi lần cũng rất là dễ dàng. Thế nhưng nếu muốn đem một kích toàn lực của hắn cố gắng dung nhập vào bên trong một miếng đạo phù. Như vậy cũng quá khó khăn. Nếu như chỉ ẩn chứa một số nhỏ uy năng, có thể so sánh với đẳng cấp của tám đại Thánh Thành chi chủ mà nói, như vậy đối với Chúa Tể lại tương đối muốn dễ dàng. Thế nhưng nếu muốn đem một kích toàn lực của bản thân nén vào trong đó, như vậy một cái giá lớn kia sẽ rất là kinh người!
Trên người Kỷ Ninh tổng cộng cũng chỉ có hai kiện đạo phù của Kiếm đạo Chúa Tể. Lúc trước hắn đối phó với Khổng Tát, Tư Gia cũng đã dùng tới một kiện, lần này ở trong Dịch Ba giới lại dùng một kiện. Quả thực hắn đã không còn có bảo vật uy năng như thế nữa rồi.
– Đáng chết.
Tư Gia Đạo Quân đang trốn ở trong quả cầu dây leo có chút đau lòng, bởi vì lần trước hắn đã gặp qua một lần uy hiếp trí mạng. Cho nên lần này trước khi vào đây hắn mới không để ý tới một cái giá lớn để đổi lấy một khỏa hạt giống này.
– Không ngờ Bắc Minh Đạo Quân này lại toàn lực công kích đám người Tuế Mộng, Sửu Vương. Ta chỉ ngẫu nhiên bị ảnh hướng tới mà thôi? Như vậy chẳng phải không công lãng phí khỏa hạt giống này hay sao?
Tư Gia Đạo Quân vô cùng đau lòng, quả cầu dây leo này bảo hộ cũng cực kỳ kinh người, thế nhưng lại là đồ chỉ có một lần duy nhất. Mà lần này lại không có phát huy ra được tác dụng quá lớn, cuối cùng lại thành ra không công lãng phí.
– Chờ một chút, nói không chừng, tên Bắc Minh kia còn có kiện thứ ba a!
Tư Gia Đạo Quân thầm nói.
– Tư Gia huynh, có đi ra hay không?
Tuyết Hoan Đạo Quân ở bên cạnh vội vàng nói:
– Sửu Vương đã phóng qua rồi, một khi để hắn giết Bắc Minh Đạo Quân. Như vậy Động Minh ngọc phù rất có thể sẽ rơi vào trong tay bọn họ a.
– Đừng nóng vội, nhìn một chút rồi nói tiếp.
Tư Gia Đạo Quân lập tức nói:
– Nói không chừng tên Bắc Minh kia còn có bảo vật khác a.
– Còn có nữa? Chẳng lẽ loại bảo vật này mà hắn cũng còn có một kiện hay sao?
Tuyết Hoan Đạo Quân cũng không tin.
– Đừng lo lắng, tốc độ của ta viễn siêu đám người Tuế Mộng, Sửu Vương. Trong thời khắc mấu chốt tuyệt đối có thể kịp nhúng tay vào a.
Tư Gia Đạo Quân nói.
Chương 1339:
Khi Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân đang trốn ở trong quả cầu bằng dây leo xem cuộc chiến thì Sửu Vương lại dẫn đầu bắn thẳng về phía Kỷ Ninh.
– Tiểu tử, chết đi.
Trong mắt Sửu Vương tràn ngập vẻ lạnh lẽo thấu xương, còn có sát ý điên cuồng:
– Lần này ta sẽ không cho ngươi thêm một cơ hội nào nữa.
– Sửu Vương, ngươi mới là người đáng chết.
Kỷ Ninh hiện ra ba đầu sáu tay, cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Phanh.
Loan đao cực lớn của Sửu Vương mang theo quang mang sắc lạnh, lập tức bổ về phía Kỷ Ninh. Tuy rằng Kỷ Ninh cực kỳ am hiểu phòng thủ, thế nhưng khi thực lực sai biệt quá lớn, hắn vẫn bị công kích đánh bay về phía sau! Sửu Vương có chút dừng lại, sau đó lại tiếp tục xông lên, tiếp tục đuổi giết Kỷ Ninh.
Phanh Phanh Phanh.
Cả hai người lập tức chém giết lẫn nhau.
Kỷ Ninh gian nan chống cự.
Ỷ vào kiếm pháp phòng thủ của bản thân, ỷ vào Chúa Tể khải giáp hộ thể! Cho nên dù bản thân kém một đẳng cấp, thế nhưng ít nhất Kỷ Ninh vẫn còn có thể kiên trì được một hai.
– Hắn đã không còn đạo phù uy lực như vừa rồi nữa rồi.
Tuế Mộng giáo chủ ở phía xa xa thấy thế, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng. Đồng thời hắn cũng lao đến:
– A Sửu, tên tiểu tử này mà ngươi cũng phải đánh lâu như vậy sao? Để ta tới giúp ngươi.
– Thực lực của hắn yếu hơn so với ta. Thế nhưng thần thông hộ thể lại rất là lợi hại a.
Sửu Vương truyền âm:
– Giáo chủ, ta và ngươi liên thủ có thể đơn giản đánh bại, đồng thời còn có thể nhanh chóng bắt giữ được hắn.
– Động thủ.
– Giết.
Tuyết Hoan Đạo Quân, Tư Gia Đạo Quân ở trong quả cầu dây leo đang xem cuộc chiến cũng đồng thời vọt ra. Lúc này Kỷ Ninh bị chà đạp, bọn hắn cũng cho rằng Kỷ Ninh đã không còn có đạo phù đáng sợ kia nữa. Đương nhiên bọn hắn phải lập tức ra cướp đoạt Động Minh ngọc phù a.
…
Lúc này Kỷ Ninh đã bị dồn đến tuyệt cảnh!
Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân đều đánh tới, tất cả đều muốn giết hắn.
– A a a a a a!
Kỷ Ninh bỗng nhiên gầm lên một tiếng giận dữ, khí tức của hắn đột nhiên bắt đầu tăng vọt!
Lần này Cửu Trần hoàn toàn là vì hắn mới đồng ý hỗ trợ. Thế nhưng lại bị người ta dụng độc đáng sợ như thế để tra tấn. Bị tra tấn đến trình độ chính mình muốn chết? Khi Cửu Trần dùng khẩu hình muốn nói với Kỷ Ninh một câu giết ta đi. Lúc ấy Kỷ Ninh chỉ cảm thấy tim mình như bị một thanh đao đâm rách, đau đớn! Hối hận! Áy náy!
Khi hắn muốn xuất ra Động Minh ngọc phù để chấm dứt chém giết thì lại phát hiện ra Thiên Nhất đại ca lại đi bế quan?
Kỷ Ninh đã hoàn toàn bị dồn đến đường cùng!
Lúc dùng Chúa Tể đạo phù…
Khi hư ảnh Cự Kiếm uy thế ngập trời kia hiện ra, Kiếm Ý đáng sợ cao cao tại thượng kia bỗng nhiên khiến cho tâm linh của Kỷ Ninh chấn động. Bình cảnh luôn vây khốn hắn bắt đầu buông lỏng, hắn đã dần dần có thêm rất nhiều lĩnh ngộ.
Ở bên trong Đình Nam Hành Cung, hắn mượn Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô để tu hành nhiều năm. Tích Huyết Kiếm Ý, Vô Ảnh Kiếm ý, Duy Tâm Kiếm Ý, Thiên Băng Kiếm Ý, Âm Dương Kiếm Ý cũng đều đạt đến tầng thứ ba. Thế nhưng lúc hắn muốn dung hợp thành Chung Cực Kiếm đạo tầng thứ ba lại một mực không có thành công. Mà giờ khắc này, dưới cảm xúc cực kỳ điên cuồng, hồn phách Chân Linh của hắn cũng ở trong hoàn cảnh cực kỳ điên cuồng.
Khi thi triển ra hư ảnh Cự Kiếm, trong lòng hắn quả thực đã hiện lên linh quang.
Cho nên …
Khi Chúa Tể đạo phù không thể giết chết được địch nhân. Lúc Sửu Vương đánh tới, Kỷ Ninh cũng không còn thủ đoạn gì để đối phó. Thế nhưng hắn cũng không có trốn, cũng không phải là không biết tự lượng sức mình mà chém giết với Sửu Vương. Ở trong lúc chém giết, trong đầu hắn dần dần thành hình Kiếm Ý.
Vào thời khắc khi hắn hiểu được tất cả mọi chuyện.
Chung Cực Kiếm đạo tầng thứ ba, vào thời khắc hắn hiểu ra!
Tất cả hối hận áy náy phẫn nộ ở dưới đáy lòng của Kỷ Ninh đều lập tức bạo phát.
– A a a a a a!
Kỷ Ninh ngửa đầu phát ra tiếng rống điên cuồng, tiếng rống ầm ầm nổ vang ở trong thiên địa.
– Chịu chết đi!
Ánh mắt Kỷ Ninh đảo qua Sửu Vương đang đánh tới ở phía trước. Còn có Tuế Mộng giáo chủ, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân.
Oanh oanh oanh oanh ầm ầm…
Chỉ thấy có một mảnh Giao Long dài hẹp từ bên ngoài thân thể Kỷ Ninh bay ra. Chín đại bí thuật hóa thành chín đầu Giao Long, tùy ý di chuyển. Sau đó lập tức biến thành Âm dương hỗn độn thế giới mãnh liệt đáng sợ. Hiện tại Chung Cực Kiếm đạo chi âm dương đã không thua gì trận pháp lúc Vạn Thần Đạo Quân còn ở đỉnh phong rồi. Chín đại bí thuật dưới Chung Cực Kiếm đạo chi âm dương vận chuyển, bộc phát ra uy năng làm cho người ta sợ hãi.
Hình chiếu thế giới của Tuế Mộng giáo chủ trực tiếp bị cưỡng ép ngăn cản lại.
– Tâm chi thế giới, khuếch trương!
– Đạo thụ, sinh trưởng!
– Thần thể, lột xác đi!
Kỷ Ninh không chút do dự, vô cùng xa xỉ sử dụng Hỗn linh đan.
Loại đan dược như Thiên nguyên đan, Hỗn linh đan đều được sử dụng trong lúc chiến đấu kịch liệt. Sau khi bị tiêu hao thần lực có thể dùng để nhanh chóng bổ sung. Bởi vì tốc độ bổ sung của Hỗn Độn tinh thạch quá chậm, tốc độ bổ sung của Hỗn Độn linh dịch rất nhanh. Thế nhưng mà Hỗn Độn linh dịch lại rất thần kỳ, khi sử dụng lại tiêu hao quá lớn. Ví dụ như khi phục dụng, một thân thần lực, nếu như dùng Hỗn Độn tinh thạch để hồi phục. Chỉ sợ chỉ cần một ngàn phương là đủ để phục hồi thần lực rồi. Thế nhưng nếu dùng Hỗn Độn linh dịch lại cần đại khái một ức phương a!
Đây là con số khủng bố như thế nào a?
Dùng đan dược, mười khỏa Thiên nguyên đan cũng đã đủ rồi, cũng chri có giá trị một vạn phương mà thôi. Tuy rằng so với dùng Hỗn Độn tinh thạch còn nhiều hơn, thế nhưng đan dược đối với thần thể lại không có gánh nặng gì. Bản thân có thể nhanh chóng hoàn toàn hấp thu.
Thứ Kỷ Ninh sử dụng chính là một loại Hỗn linh đan càng thêm cao đẳng, một khỏa đã có giá trị một vạn phương!
Đương nhiên năng lượng sử dụng để khôi phục thần lực cùng với đột phá thần thể là hoàn toàn khác nhau. Phương diện về lượng sẽ khổng lồ hơn nhiều. Cho nên rất nhiều Đạo Quân thà rằng thu nạp Hỗn Độn chi lực ở bên ngoài. Người xa xỉ một chút thì dùng Hỗn Độn tinh thạch để đột phá! Có xa xỉ hơn nữa thì dựa vào Linh Đan. Về phần dùng Hỗn Độn linh dịch để đột phá? Đó là chuyện căn bản không có khả năng a.
Chương 1340:
Ào ào sưu sưu…
Đạo thụ nguy nga không ngừng sinh trưởng, từ tám ngàn bốn ngàn trượng tiếp tục kéo lên trên cao. Thân cây càng thêm cao to, cành càng to và dài, toàn bộ Đạo thụ lập tức trở nên càng thêm khổng lồ, mãi cho tới khi kéo dài lên tới độ cao trọn vẹn chín vạn chín ngàn trượng thì mới dừng lại!
Chín vạn chín ngàn trượng!
Đây là cực hạn của Tam bộ Đạo Quân. Đương nhiên, tuy rằng Kỷ Ninh đã đột phá đến Tam bộ Đạo Quân, thế nhưng thứ hắn lĩnh ngộ chính là Chung Cực Kiếm đạo. Cho nên Đạo thụ của hắn cũng khác xa so với Đạo thụ của các Đạo Quân khác, to lớn hơn rất nhiều. Từ đó cũng đã biểu hiện cho căn cơ của hắn càng thêm hùng hậu.
Oanh…
Tâm chi thế giới cũng đã bắt đầu điên cuồng khuếch trương ra ngoài.
Lập tức có một trăm khỏa Hỗn linh đan xuất hiện ở trong Tâm chi thế giới, Tâm chi thế giới này điên cuồng hấp thu năng lượng, đang bắt đầu kịch liệt khuếch trương.
…
Oanh!
Lúc trước Kỷ Ninh đột phá đến Nhị bộ Đạo Quân, chỉ dùng Hỗn Độn tinh thạch để đột phá thì cũng chỉ mất một chút thời gian rất nhỏ mà thôi.
Còn lần này thần thể của Kỷ Ninh lại dựa vào năng lượng ẩn chứa trong Hỗn linh đan để đột phá. Trong nháy mắt, oanh một tiếng, toàn bộ thần thể, từ trong ra ngoài đồng thời lột xác rồi! Mỗi một tế bào đồng loạt lột xác, bởi vì có đủ năng lượng cung ứng cho nên mau chóng trở nên kinh người.
…
Thần lực, pháp lực trong nháy mắt đều đồng thời đột phá.
Chỉ có Tâm chi thế giới hấp thu nhiều năng lượng nhất, cho nên Kỷ Ninh cũng đã chuẩn bị một trăm khỏa Hỗn linh đan. Cho nên thời gian tiêu hao cũng dài hơn một chút.
Thanh Hoa Vụ Khí chi lực đang dần dần chuyển hóa, chuyện này cũng cần có chút thời gian. Dù sao Thanh Hoa Vụ Khí chi lực cũng chỉ có tổng cộng một ngàn một trăm mười một giọt. Mà mỗi một giọt đều là có thể gia tăng thần lực pháp lực toàn thân. Nếu như dùng Hỗn linh đan để bổ sung Thanh Hoa Vụ Khí chi lực. Như vậy bản thân Kỷ Ninh cũng không bổ sung được nổi.
*******
Lấy Kỷ Ninh làm trung tâm, chín đầu Giao Long tạo thành Âm dương hỗn độn thế giới, trực tiếp va chạm với hình chiếu thế giới của Tuế Mộng. Bắt đầu nghiền áp về phía bốn gã Đạo Quân kia.
Đồng thời, ở giữa không trung cũng xuất hiện từng đạo kiếm quang.
Có kiếm quang, phảng phất giống như núi cao, nguy nga mà bá đạo.
Có kiếm quang thì lại sắc bén không thể đỡ, làm cho lòng người rung động không thôi.
Có kiếm quang thì tùy ý tung hoành, nhanh nhẹn khó lường.
Ngàn vạn đạo kiếm quang hiện ra, tất cả đều là thứ do Chung Cực Kiếm đạo Tầng thứ ba của Kỷ Ninh diễn biến mà thành! Càng là cường giả thì uy năng của đạo lại càng tăng trưởng. Chỉ cần dựa vào uy năng của đạo thì cũng đủ để có được hai ba thành thực lực cận chiến.
Phanh Phanh Phanh….
Ngàn vạn đạo kiếm quang rậm rạp chằng chịt phi hành ở bên trong Âm dương hỗn độn thế giới, bắn thẳng về phía bốn gã Đạo Quân này.
Sưu.
Khí tức của bản thân Kỷ Ninh cũng đã ổn định lại, đạt đến một cấp độ rất cao so với trước đó.
Trong tích tắc này, thần lực pháp lực cũng đã đột phá một cách hoàn mỹ.
Kỷ Ninh nhoáng một cái, trên người đã hiện ra ba đầu sáu tay, cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, khí thế cực kỳ rộng rãi.
– Giết.
Kỷ Ninh khống chế vô số kiếm quang, khống chế Âm dương hỗn độn thế giới, trực tiếp giết tới bốn người này.
– Cái gì.
– Sao lại như vậy chứ?
Bốn người Sửu Vương, Tuế Mộng, Tư Gia, Tuyết Hoan đứng ở trong hàng ngũ Đạo Quân đỉnh phong nhất. Tất cả cũng không có coi Kỷ Ninh là đối thủ của mình. Tất cả đều nghĩ có thể mau chóng giết chết Kỷ Ninh để cướp đoạt Động Minh ngọc phù. Sau đó bọn hắn sẽ cạnh tranh với nhau, cho nên rất cẩn thận cảnh giác đối thủ cạnh tranh với mình, về phần Kỷ Ninh? Trong mắt bọn hắn chỉ là một người hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng bây giờ khí tức mà Kỷ Ninh bộc phát, Âm dương hỗn độn thế giới đáng sợ kia, không một thứ nào là không biểu hiện thực lực của Bắc Minh Đạo Quân này đã đạt đến một trình độ kinh người.
Oanh.
Âm dương hỗn độn thế giới nghiền ép mà đến, trực tiếp cắn nuốt Sửu Vương, Tư Gia Đạo Quân đang xông về phía trước.
– Bí thuật rất mạnh a.
Sửu Vương, Tư Gia Đạo Quân lập tức cảm giác được ở trên người có thêm một tầng áp bách, tốc độ cũng đã bắt đầu giảm đi rất nhiều.
– Tuế Mộng, còn không tranh thủ thời gian ngăn cản cái bí thuật này đi.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm quát.
– Hình chiếu thế giới của ta không ngăn cản được nó.
Tuế Mộng Giáo Chủ cũng đang kiệt lực muốn cứng đối cứng để áp chế bí thuật này. Thế nhưng trong lúc chín đại bí thuật và hình chiếu thế giới va chạm, tuy rằng hình chiếu thế giới không kém bí thuật này nhiều, thế nhưng vẫn phải liên tiếp bại lui như trước.
– Chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
Tâm ý của Tuế Mộng Giáo Chủ khẽ động, vốn hình chiếu thế giới vẫn đang cứng đối cứng với bí thuật ngay lập tức trở thành hư ảo, bắt đầu chồng chất lên chín đại bí thuật.
Hình chiếu thế giới là một loại lực lượng khác.
Thế nhưng lực lượng lại hoàn toàn khác biệt với bí thuật a. Nó có thể chồng chất hoàn mỹ với bí thuật, khiến cho uy lực của nó kịch liệt tăng vọt. Thế nhưng nó cũng có thể quấy rối và phá hỏng bí thuật.
– Kiềm chế.
Trong mắt của Tuế Mộng Giáo Chủ có hàn quang lóe lên, ngay khi hoàn toàn trùng điệp, hình chiếu thế giới đã bắt đầu điên cuồng dây dưa với chín đại bí thuật. Lập tức khiến cho uy lực của chín đại bí thuật suy yếu kịch liệt, suy yếu đến trình độ mà Đạo Quân đỉnh phong có thể trực tiếp xem nhẹ.
– Cái gì?
Kỷ Ninh cũng cảm nhận được. Mỗi một phần năng lượng từ chín đại bí thuật của hắn đều đang nhận lấy từng tầng trói buộc, uy lực đang không ngừng suy yếu kịch liệt.
– Hình chiếu thế giới? Hừ hừ, đợi đến khi Tâm chi thế giới của ta hoàn toàn khuếch trương, tới lúc đó sẽ trực tiếp nghiền ép ngươi.
Sát cơ trong mắt Kỷ Ninh bốc lên, tay hắn cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm, trực tiếp bắn thẳng về phía Sửu Vương ở phía trước.
Cận chiến, mới là chỗ dựa của hắn!
Bí thuật chẳng qua chỉ vẻn vẹn là phụ trợ mà thôi.
– Hắc hắc, coi như ngươi đã đột phá trở thành Đạo Quân đỉnh phong, đối mặt với chúng ta mà cũng dám kiêu ngạo như vậy. Lại dám lấy một địch bốn? Đối mặt với bốn người chúng ta, coi như là hai người Lê Tinh Cung chủ, Quang Minh Vương thì cũng phải tránh lui a.
Sửu Vương cười nhạo, hắn đã nhìn ra được. Có lẽ Bắc Minh Đạo Quân này đã đột phá, thế nhưng hắn chính là Đạo Quân đỉnh phong nhất a, há lại e ngại đối phương cơ chứ?
Chương 1341:
– Chết đi.
Hai tay Sửu Vương lập tức cầm đao.
Loan đao cực lớn gào thét, mang theo một cỗ ý tứ vô cùng thê thảm. Ở giữa không trung lập tức xuất hiện một vòng lưu quang giống như trăng khuyết, phẫn nộ bổ về phía Kỷ Ninh. Cũng may Dịch Ba giới này áp chế thời không rất là lợi hại, một ít uy năng thời không cũng không có cách nào hiện ra được. Nếu không một đao kia của hán nhất định sẽ còn đáng sợ hơn nhiều.
Sưu.
Sáu cánh tay của Kỷ Ninh bỗng nhiên nắm một thanh Bắc Hồng kiếm, giơ lên trên cao, cũng mạnh mẽ, phẫn nộ bổ xuống bên dưới.
Ngay cả thời không cũng mơ hồ chịu ảnh hưởng.
Oanh!!!
Một kiếm nặng nề như một tòa Thần Sơn cổ xưa phẫn nộ nện xuống, trực tiếp va chạm với loan đao cực lớn kia của Sửu Vương.
Sửu Vương chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng trùng trùng điệp điệp đáng sợ nghiền ép đến. Làm cho hắn không kìm lòng được mà bị đánh rớt xuống bên dưới, đụng vào cánh đồng tuyết ở phía dưới. Va chạm mạnh mẽ tạo ra một cái hố sâu cực lớn. Toàn bộ thân thể cũng không kìm lòng được mà quỳ gối xuống, hai tay chống lên bên trên mặt đất.
– Làm sao lại mạnh như vậy chứ?
Sửu Vương sợ ngây người, đồng thời hắn cũng lập tức truyền âm cho Tuế Mộng Giáo Chủ, nói:
– Giáo chủ cẩn thận, công kích của tên Bắc Minh Đạo Quân này cực kỳ mạnh mẽ. Ta có cảm giác hắn ta không thua kém gì Thiên Phủ Đạo Quân a. Nếu như cứng đối cứng ta hoàn toàn ở dưới thế hạ phong.
Thiên Phủ Đạo Quân, sử dụng một thanh Cự Phủ, trứ danh hung mãnh bá đạo.
– Chết.
Sau khi Kỷ Ninh phẫn nộ bổ về phía Sửu Vương một kiếm, hắn lại lập tức phóng xuống phía dưới. Mong muốn đuổi giết Sửu Vương.
– Bắc Minh Đạo Quân, thực lực rất mạnh a.
Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân cũng theo sát xuất thủ. Tuế Mộng Giáo Chủ thoáng lui về sau một bước, trở thành một vị cuối cùng ở trong bố vị Đạo Quân. Đối với hai người Tư Gia Đạo Quân hắn cũng không thèm để ý. Nếu như có thể nhanh chóng cướp được Động Minh ngọc phù, dùng tốc độ của bọn hắn đương nhiên có thể bỏ trốn mất dạng.
Sưu…
Ở trước mặt Tư Gia Đạo Quân xuất hiện từng mảnh lông vũ màu vàng, hóa thành sáu đạo lưu quang màu vàng bắn thẳng về phía Kỷ Ninh. Đồng thời hắn cũng hiện ra sáu cái cánh tay. Tất cả đều cầm một mũi chùy màu vàng, đánh về phía Kỷ Ninh.
Tốc độ của hắn là nhanh nhất, so với Tuyết Hoan Đạo Quân còn nhanh hơn một chút.
– Phá cho ta.
Kỷ Ninh căn bản không quan tâm tới Tư Gia Đạo Quân. Chỉ thấy ba đầu sáu tay của hắn, sáu thanh Bắc Hồng kiếm trong tay đều xoay tròn, cũng chỉ thi triển ra Duy Tâm kiếm ý. Kiếm ý lập tức sinh ra một hắc động rất lớn. Hắc động thôn phệ và phá hỏng tất cả, sáu mảnh lông vũ màu vàng vừa mới đụng chạm vào hắc động này đã lập tức bay ngược ra bên ngoài.
– Chết.
Tư Gia Đạo Quân cầm mũi chùy màu vàng trong tay, tốc độ siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
Sưu sưu.
Bỗng nhiên có sáu đạo kiếm quang kinh diễm sáng lên, mỗi một đạo kiếm quang đều nhìn rất là bình thường. Thế nhưng trong nháy mắt tiếp xúc với Tư Gia Đạo Quân, mũi kiếm thoáng chuyển đổi, lập tức oanh một cái! Xé rách tất cả, tốc độ lập tức tăng vọt, đột phá gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo. Mà uy năng so với Tư Gia Đạo Quân còn mãnh liệt hơn nhiều.
Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết!
Sauk hi Kỷ Ninh bước vào Tam bộ Đạo Quân, lại thi triển ra Tích Huyết thức, đặc biệt là Bắc Hồng Kiếm lại thích hợp thi triển Tích Huyết thức nhất. Khiến cho uy năng của một thức này lại càng thêm kinh người. Cho dù là thời gian cũng không có cách nào ngăn cản được một kiếm này. Bởi vì kiếm của Kỷ Ninh đã có thể siêu việt thời gian, siêu việt không gian! Có thể so sánh với một kiếm mạnh nhất của Tuyết Giám Đế Quân lúc trước a.
Bất quá ở bên trong Dịch Ba giới, siêu việt thời không đã bị áp chế. Thế nhưng bởi vì Tích Huyết thức phá hư tất cả, cho nên ngay cả cực hạn gấp trăm lần cũng đã bị cưỡng ép đột phá.
Bất quá lúc bản thân Kỷ Ninh thi triển ra Tích Huyết độn thuật, tốc độ phi hành cũng chỉ có thể là tốc độ gấp trăm lần mà thôi. Dù sao thân thể của hắn cũng không có lợi hại như Bắc Hồng Kiếm. Thế nhưng một kiếm đã đột phá gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, như vậy cũng là do công lao rất lớn của Bắc Hồng Kiếm a.
– A.
Tư Gia Đạo Quân kêu lên một tiếng đau đớn, hắn dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn ba thanh kiếm đâm xuyên qua thân thể của mình. Hắn nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin được:
– Làm sao lại nhanh như thế chứ?
Bị đánh bại ở phương diện mà mình tự tin nhất, chuyện này làm cho Tư Gia Đạo Quân không có cách nào tiếp nhận được.
Theo đó Tư Gia Đạo Quân biến thành vô số đạo quang mang, bắt đầu ngưng tụ lại ở phía xa.
– Cái gì, không ngờ lại liên tiếp đánh bại Sửu Vương và Tư Gia?
Sắc mặt của Tuế Mộng Giáo Chủ ở phía xa lập tức thay đổi:
– Hơn nữa cũng chỉ vừa đối mặt trong lúc ngắn ngủn đã có thể đánh bại được?
– Bắc Minh, xem ra ngươi đã có thực lực bài danh trong năm vị trí đầu a. Khặc khặc, đến đây đi, lần này đến Dịch Ba giới ta đã muốn tranh tài với những người đứng trong top đầu rồi.
Tuyết Hoan Đạo Quân phóng ra, trong lúc bắn tới, thân thể của hắn đồng thời phát ra tinh quang, cũng ngưng tụ ra hai đạo Tinh Thần phân thân ở bên người.
Trong lúc nhất thời, Tuyết Hoan Đạo Quân và hai đạo phân thân đồng thời vây công Kỷ Ninh.
– Cút.
Kiếm quang của Kỷ Ninh mênh mông vô cùng.
Hai người chém giết, giết tới mức kinh thiên động địa. Rõ ràng Kỷ Ninh đã chiếm thế thượng phong, thế nhưng Tuyết Hoan Đạo Quân và hai đạo Tinh Thần phân thân lại vẫn có thể chặn lại hắn như cũ.
Dù sao chính diện chém giết nhau, ngay cả Cửu Trần ở trước mặt Tuyết Hoan Đạo Quân cũng phải chịu thua! Lực phòng ngự của Tuyết Hoan Đạo Quân có thể nói là chưa đủ hoàn mỹ. Thế nhưng cho dù là Lê Tinh Cung chủ, Quang Minh Vương đến thì cũng không nhất định có thể rung chuyển được hắn.
– Trong bốn người chúng ta, luận cận chiến thì Tuyết Hoan Đạo Quân là người mạnh nhất. Ngay cả Sửu Vương, Tư Gia, Tuế Mộng cũng phải thừa nhận điểm này.
– Thế giới, hàng lâm!
Kỷ Ninh gầm lên một tiếng.
Oanh…
Hư ảnh của một tòa thế giới rộng lớn bỗng nhiên từ trên cao hàng lâm. Bên trên có núi non sông ngòi, có thảo nguyên sa mạc, có vô số hải dương. Đặc biệt là một thanh kiếm ở trung ương lại càng dễ làm cho người ta chú ý. Uy thế của nó hiện tại rất là cường đại, áp lực trùng trùng điệp điệp áp bách xuống, kết hợp hoàn mỹ với chín đại bí thuật của Kỷ Ninh vào một chỗ.
Chương 1342:
– Phanh!
Hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ lập tức bị đánh nát.
Tuyết Hoan Đạo Quân, Tư Gia, Sửu Vương, Tuế Mộng lập tức cảm giác được có một cỗ áp lực đáng sợ đang áp bách lên trên thân thể của mình.
Uy lực chín đại bí thuật, hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh lớn đến mức đáng sợ. Khiến cho thực lực của đmá người Tuyết Hoan Đạo Quân chỉ sợ không còn được đủ năm thành trước đó nữa!
– Hình chiếu thế giới của hắn làm sao có thể mạnh mẽ được như vậy chứ? Phá cho ta, phá, phá.
Tuế Mộng Giáo Chủ lần lượt đánh ra hình chiếu thế giới, không ngừng đánh thẳng về phía trước. Cũng có thể hóa giải áp bách ở trên người của Tuyết Hoan, Tư Gia, Sửu Vương, Tuế Mộng! Dù sao hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ so sánh với của Kỷ Ninh, Tâm chi thế giới của Kỷ Ninh hơi lớn hơn một chút, cho nên uy năng chênh lệch cũng rất có hạn.
Phanh!
Tuy rằng có thể hơi chút giảm bớt, thế nhưng Tuyết Hoan Đạo Quân vẫn chỉ có thể thi triển ra được bảy thành thực lực trước đó mà thôi. Trong nháy mắt giao thủ đã bị Kỷ Ninh dùng Thiên Băng thức đánh trúng. Sáu thanh kiếm liên tiếp phẫn nộ nện xuống, trực tiếp cưỡng ép nện bay Tuyết Hoan Đạo Quân!
Đối mặt với loại phòng ngự hoàn mỹ này, dùng lực phá pháp là phương thức thường thấy nhất, cũng là hữu hiệu nhất.
– Giết.
Sauk hi Kỷ Ninh đánh bay Tuyết Hoan Đạo Quân lại lập tức bắn thẳng về phía Sửu Vương.
Sửu Vương là người yếu nhất, cũng là người mà Kỷ Ninh muốn giết nhất.
– Hắn lấy một địch bốn, lại còn chiếm thế thượng phong?
Tư Gia, Tuyết Hoan, Tuế Mộng, Sửu Vương đều có chút rung động. Đặc biệt là nhìn thấy chín đại bí thuật và hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh kết hợp với nhau, trấn áp toàn bộ mọi người.
– Nếu như chúng ta phân tán nhất định sẽ hắn ta đánh bại từng người. Mọi người cùng nhau liên thủ, cùng nhau vây công hắn.
Tuế Mộng Giáo Chủ truyền âm:
– Bốn người chúng ta liên thủ, coi như là trước khi Tửu Thánh không có Vũ Trụ chi bảo cũng không thể chống cự được a.
– Được.
Tư Gia Đạo Quân đồng ý.
– Tốt.
Tuy rằng Tuyết Hoan Đạo Quân kiêu ngạo, thế nhưng hắn vẫn lập tức đồng ý.
Ô…ô…n…g.
Một cỗ chấn động kỳ dị từ trên người Kỷ Ninh lan tràn ra, trực tiếp xâm nhập vào trong cơ thể của Sửu Vương.
Huyễn Tinh Thuật!
Dùng Tâm chi thế giới hiện tại để nuôi dưỡng Tâm Lực. Lại thi triển ra Huyễn Tinh Thuật, uy lực lập tức đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới. Mà Sửu Vương vốn hai tay còn đang cầm loan đoan, muốn cố gắng ngăn cản. Không ngờ động tác ở trong tay lại bắt đầu trở nên chậm lại.
Sưu sưu.
Ba đầu sáu tay của Kỷ Ninh đều cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, đồng thời phẫn nộ chém về phía Sửu Vương.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Trong tích tắc, Kỷ Ninh đã liên tiếp chém xuống. Mỗi một kích đều là Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng, là một chiêu hung mãnh nhất và bá đạo nhất của Kỷ Ninh! Tuy rằng Sửu Vương có khải giáp Vĩnh Hăng pháp bảo hộ thể. Thế nhưng lực lượng đáng sợ này đánh vào, dưới tình huống không có bất kỳ ngăn cản gì lần lượt đánh thẳng vào trong thần thể của hắn. Lúc Kỷ Ninh chém xuống kiếm thứ năm, thần thể của hắn đã hoàn toàn bị chém cho nát bấy.
Kỷ Ninh một mạch chém xuống sáu kiếm mới dừng lại.
Thi thể của Sửu Vương ở giữa không trung lập tức biến thành rồi bột mịn, chỉ còn lại có khải giáp, loan đao, tất cả đều là bảo vật lưu lại.
Sửu Vương, một Đạo Quân đỉnh phong, cứ như vậy đã mất mạng!
– Không.
Tuế Mộng Giáo Chủ trợn to mắt, phát ra tiếng gào thét thống khổ, thanh âm đã trở nên có chút sắc lạnh.
– Làm sao có thể.
Vừa mới rồi bốn người còn đang chuẩn bị cùng liên thủ vây công đối phương. Thế nhưng không ngờ Sửu Vương đã bị giết, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân lập tức có chút bối rối.
– Tuế Mộng!
Ánh mắt tràn ngập sát ý của Kỷ Ninh rơi vào trên người Tuế Mộng Giáo Chủ ở phía xa xa. Trong lòng càng áy náy đối với Cửu Trần thì sát ý của Kỷ Ninh đối với Sửu Vương, Tuế Mộng lại càng đậm đặc!
– Chết!
Kỷ Ninh gào thét một tiếng rồi giết qua.
Tuế Mộng Giáo Chủ thấy thế sắc mặt lập tức đại biến. Thứ hắn am hiểu nhất chính là Tâm lực lưu, phương diện cận chiến cũng chỉ hơi mạnh mẽ hơn so với Sửu Vương một chút mà thôi, đâu phải là đối thủ của Kỷ Ninh cơ chứ? Hắn nhanh chóng lùi lại, đồng thời lại truyền âm cho Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, nói:
– Tư Gia huynh, Tuyết Hoan huynh, nhanh chóng đến giúp ta. Nếu như ta chết đi, người kế tiếp mà hắn đuổi giết rất có thể chính là các ngươi a. Dùng hình chiếu thế giới và bí thuật của hắn áp chế, tốc độ của các ngươi chỉ sợ cũng không có cách nào vượt qua được gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo. Khi đó tất nhiên sẽ bị hắn đuổi theo rồi chém giết.
Tuyết Hoan Đạo Quân chủ động giết về phía Kỷ Ninh, khặc khặc cười nói:
– Bắc Minh Đạo Quân, không ngờ vừa rồi ngươi lại có thể đánh lui ta. Thế nhưng đó cũng là do ta trở tay không kịp. Lần này chúng ta lại đến!
– Tư Gia huynh.
Tuế Mộng Giáo Chủ tiếp tục truyền âm thúc giục người còn lại.
– Tuế Mộng, Tâm Lực huyễn thuật của Kỷ Ninh này cực kỳ đáng sợ a.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm nói:
– Ta cũng không dám tới gần hắn ta.
– Có cái gì mà phải sợ chứ? Đạo tâm của A Sửu có chỗ thiếu hụt, cho nên mới đơn giản bị trúng chiêu như vậy a. Ngươi xem Tuyết Hoan Đạo Quân xem, không phải hắn không sợ chút nào hay sao?
Tuế Mộng Giáo Chủ truyền âm nói.
Sửu Vương là Đạo Quân nghịch thiên bài danh trước hai mươi, cũng là một tôi tớ duy nhất trong các Đạo Quân.
Hắn cam tâm đi theo Tuế Mộng Giáo Chủ, thậm chí còn tuyệt đối trung thành, coi Tuế Mộng Giáo Chủ so với chính bản thân mình còn quan trọng hơn. Chính là bởi vì Tuế Mộng Giáo Chủ dần dần dẫn đạo trong vô số năm tháng thì mới có thể khiến cho Sửu Vương trung thành như thế. Mà quả thực ở phương diện đạo tâm, Sửu Vương có một chút thiếu hụt a. Mà chỗ thiếu hụt này lại là do chính bản thân Tuế Mộng Giáo Chủ tự mình gieo xuống a.
– Tuế Mộng, đừng có coi ta là kẻ ngu.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm khinh thường nói:
– Ta không phải là đối thủ của Bắc Minh Đạo Quân, ta sẽ không cận chiến với hắn. Yên tâm đi, ta cũng sẽ khống chế Pháp bảo, trợ giúp các ngươi một tay.
Từng mảnh lông vũ màu vàng tức thì xuất hiện.
Sáu mảnh lông vũ màu vàng hóa thành sáu đạo lưu quang, bắt đầu tập kích về phía Kỷ Ninh.
…
Kỷ Ninh và Tuyết Hoan Đạo Quân lại một lần nữa giết về phía nhau.
Ô…ô…n…g…
Kỷ Ninh thi triển Huyễn Tinh Thuật.
Chương 1343:
– Đối với ta không có tác dụng đâu. Ta đã lần lượt tôi luyện trong sinh tử, huyễn thuật của ngươi muốn rung chuyển ta vẫn còn kém xa a.
Chiến ý của Tuyết Hoan Đạo Quân sôi trào, hắn thật sự rất khát vọng chiến đấu. Cho dù hắn biết rõ Tuế Mộng Giáo Chủ có tâm lợi dụng hắn thì hắn vẫn nhào về phía trước như cũ.
– Huyễn thuật của ta vẫn còn có chút yếu kém a.
Bản thân Kỷ Ninh cũng hiểu rõ điểm này.
Nếu như có thể quét ngang tất cả Đạo Quân nghịch thiên, đạt được tới cấp độ như Vũ Thường Đạo Quân kia…
Khi đó có lẽ Tâm Lực của Kỷ Ninh sẽ có thể so sánh được với Vũ Thường Đạo Quân. Thế nhưng Huyễn Tinh thuật so sánh với Vũ Thường Mê Hồn khúc vẫn còn kém vô cùng xa a.
– Không cần huyễn thuật thì ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.
Kỷ Ninh vô cùng hung mãnh, sáu thanh Bắc Hồng kiếm mang theo uy thế cuồn cuộn cùng với xu thế nghiền ép, trực tiếp ngang ngược chém về phía trước. Tuy rằng Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng của Kỷ Ninh ngang ngược, thế nhưng cũng rất là tinh diệu phiêu hốt, khiến cho Tuyết Hoan Đạo Quân không thể tránh né được. Bản thân cũng chỉ có thể lần lượt thừa nhận công kích mà thôi.
Phanh Phanh Phanh…
Liên tiếp mấy lần, Tuyết Hoan Đạo Quân và hai đạo Tinh Thần phân thân cũng bị đánh ngược về phía sau.
– Tuế Mộng, còn không mau qua đây giúp ta!
Tuyết Hoan Đạo Quân truyền âm quát:
– Một mình ta không ngăn được hắn.
– Tuyết Hoan huynh, thế nhưng hắn ta cũng không giết được ngươi a, đây chính là cơ hội tốt giúp ngươi ma luyện bản thân nha.
Tuế Mộng Giáo Chủ truyền âm nói.
– Nếu như ngươi không tới đây thì ta sẽ quay đầu rời đi. Bởi vì người hiện tại Bắc Minh này muốn giết nhất chính là ngươi a.
Tuyết Hoan Đạo Quân lạnh lùng nói một câu.
– Đáng chết.
Tuế Mộng Giáo Chủ thấy thế, chỉ có thể cố nén nộ khí trong lòng mà thôi.
– Khặc khặc, nếu như Tuyết Hoan huynh muốn ta hỗ trợ, tuy rằng ta cận chiến hơi có chút yếu. Thế nhưng cũng sẽ ra tay bêu xấu một phen!
Nói xong…
Tuyết Hoan Đạo Quân và Tuế Mộng Giáo Chủ lại một lần nữa giết qua.
Mà lúc này Tư Gia Đạo Quân đã khống chế sáu mảnh lưu quang màu vàng, cũng bắt đầu vây công Kỷ Ninh.
– Oanh oanh oanh…
Hình chiếu thế giới, chín đại bí thuật trấn áp hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ, dưới lần lượt trùng kích, áp lực lập tức giảm bớt.
Kỷ Ninh cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, trực tiếp nghênh đón địch nhân từ bốn phương đánh tới.
Tuyết Hoan Đạo Quân, hai đạo Tinh Thần phân thân, Tuế Mộng Giáo Chủ, còn có sáu đạo lưu quang nhanh đến mức đã vượt qua gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
– Ta cũng không tin ngươi có thể chịu đựng được quá lâu. Ba Đạo Quân đỉnh phong vây công mà ngươi còn có thể chịu đựng được.
Tư Gia Đạo Quân ở phía xa thật sự không muốn tiếp nhận kết quả này. Hắn điều khiển sáu mảnh lông vũ màu vàng, đó là sáu mảnh lông vũ quan trọng nhất của sinh mệnh đặc thù như hắn, lại đã trải qua luyện hóa. Sáu mảnh lông vũ này đã hóa thành bảo vật bổn mạng. Bình thường hắn gặp phải đối thủ lợi hại đều dùng pháp bảo này để công kích từ cự ly xa.
Lông vũ phiêu hốt mà bất định, mà lại vô cùng sắc bén, có thể cắt nát tất cả.
– Đáng chết.
Tuế Mộng Giáo Chủ hiện ra sáu cái cánh tay, bên trên mỗi một tay đều có móng vuốt sắc bén tối đen như mực. Đó là thần binh kỳ dị, hình dáng như móng vuốt sắc bén. Trên đầu ngón tay sắc bén có một chút bạch quang lập lòe. Lúc móng vuốt sắc bén của hắn vung vẩy, như mộng như ảo, khiến cho Kỷ Ninh có một loại cảm giác như là nằm mơ. Thậm chí còn có cảm giác khát vọng có được một giấc ngủ.
Dù sao Kỷ Ninh cũng là Đạo Quân đỉnh phong nhất trên Tâm lực lưu, đương nhiên có thể đơn giản chống cự được loại cảm giác này.
Có lẽ từ chuyện này cũng có thể nhìn ra sự khác nhau giữa Tuế Mộng Giáo Chủ và Kỷ Ninh! Dù sao thời giant u hành của Kỷ Ninh gian quá ngắn ngủi. Nếu như dùn Tâm lực lưu để xuất thủ cũng chỉ có Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật và Huyễn Tinh Thuật mà thôi! Hai thứ này cũng xem như sát chiêu. Thế nhưng một ít chiếu thức có thể chiến đấu bình thường lại rất ít. Lại bị nhiễm một ít chiêu thức của địch nhân, cho nên Kỷ Ninh cũng không có nghiên cứu gì cả.
Dù sao hắn cũng không có nhiều thời gian để đi nghiên cứu Tâm lực lưu như vậy a.
– Chết đi, chết đi, chết đi.
Bờ môi của Tuế Mộng Giáo Chủ khẽ động, từng đạo thanh âm không ngừng quanh quẩn bên tai của Kỷ Ninh, giống như là mộng yểm. Đồng thời móng vuốt sắc bén của hắn lần lượt bắn thẳng về phía Kỷ Ninh.
– Tuế Mộng, Tâm chi thế giới của ta so với ngươi còn càng thêm khổng lồ! Một chút thủ đoạn nhỏ ấy mà dám thi triển ở trước mặt ta, quả thực là nực cười.
Kỷ Ninh tràn ngập sát ý, hơi phân ra chút kiếm quang, trực tiếp chặn lại pháp bảo của Tư Gia Đạo Quân cùng với Tuế Mộng Giáo Chủ vây công.
Người chính thức tạo thành áp lực lớn nhất cho Kỷ Ninh chính là Tuyết Hoan Đạo Quân.
Tuyết Hoan Đạo Quân này, chỉ cần ở phương diện phòng ngự cũng đã tuyệt đối là Đạo Quân bài danh ba thứ hạng đầu. Trước đó Kỷ Ninh ỷ vào hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, cũng chỉ có thể đánh lui, cũng không tính là đánh bại được đối phương.
Giờ phút này …
Hắn bị ba người vây công, ngay cả việc đánh lui Tuyết Hoan Đạo Quân thì Kỷ Ninh cũng không làm được.
– Thống khoái, thống khoái a.
Tuyết Hoan Đạo Quân và hai đạo Tinh Thần phân thân điên cuồng vây công Kỷ Ninh.
– Tuyết Hoan Đạo Quân, nhanh chóng thối lui.
Kỷ Ninh cũng đã đánh tới mức nóng nảy, sáu thanh Bắc Hồng kiếm của hắn tùy ý càn quét. Cho dù bản thân lấy một địch ba cũng mơ hồ chiếm cứ thượng phong! Nhưng mà chỉ bằng vào một chút thượng phong này, một chút hy vọng chiến thắng cũng không có. Cho nên Kỷ Ninh căn bản cũng không có tâm tình chém giết với Tuyết Hoan Đạo Quân. Tuy rằng đối thủ tốt là khó cầu, thế nhưng hiện tại Kỷ Ninh đang muốn giết chết Tuế Mộng này a.
Cửu Trần vẫn đang ở trong Động thiên Pháp bảo chịu đựng tra tấn đáng sợ.
Dùng đạo tâm của Đạo Quân đỉnh phong cũng phải chủ động muốn chết! Đây là tra tấn đáng sợ đến bực nào cơ chứ?
Kỷ Ninh thề phải giết chết tên Tuế Mộng Giáo Chủ kia. Thế nhưng bây giờ lại bị tên Tuyết Hoan Đạo Quân này làm vướng bận:
– Cút ngay cho ta.
– Khặc khặc, Bắc Minh Đạo Quân, ngươi lấy một địch ba, quả thực ta rất bội phục thực lực của ngươi. Thế nhưng Tuyết Hoan huynh đang ở đây, ngươi căn bản không có cơ hội làm chúng ta bị tổn thất a.
Tuế Mộng Giáo Chủ cười lạnh.