Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 222 [Chương 1325 đến 1330]
❮ sautiếp ❯Chương 1325:
– Không nghĩ tới khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ nhất này cuối cùng lại để cho Quang Minh Vương đạt được.
– Tốc độ của hắn quá nhanh, ở bên trong Dịch Ba giới này, tất cả các loại thủ đoạn chạy trốn như thời gian không gian cũng không có biện pháp nào thi triển. Mà tốc độ của hắn lại nhanh nhất, cho nên mới chiếm được tiện nghi a.
Cả đám Đạo Quân đều có chút bất đắc dĩ.
Dịch Ba đại trận, là trận pháp mà Dịch Ba Đế Quân phí thời gian dài dằng dặc cùng với vô số tâm tư để bố trí ra.
Thủ đoạn không gian thời gian đều bị cấm dùng!
Như đám Đạo quân nghịch thiên cao cấp nhất này, một ít kỳ vật chạy trốn thời không cũng có không ít. Thứ có thể so sánh với Thời Không Bàn của Kỷ Ninh cũng có vài kiện. Thế nhưng nơi này căn bản không có cách thi triển ra được. Tất cả Đạo Quân, bất kể là Ca Tước Vương, Quang Minh Vương… Một khi đạt được Động Minh Ngọc Phù đều phải chạy trốn khỏi chết. Chạy thoát, đương nhiên bảo vật sẽ ở trên người, trốn không thoát, vậy thì mạng sẽ xong.
Mang Nhai Quốc thập nhị cung, Thời Không Cung.
Thời Không Cung, sau thời Khánh Hoàn Hoàng tử lại xuất hiện một tên tuyệt thế yêu nghiệt, người đó chính là Ca Hoặc.
Ca Hoặc chính là người lúc trước cùng bị bắt đến một chỗ với Kỷ Ninh, bất quá tốc độ tu hành của hắn tương đối chậm. Cho nên hiện tại cũng mới trở thành Đạo Quân được hơn vạn năm, vừa mới trở thành nhị bộ Đạo Quân mà thôi.
– Cái gì?
Khi Ca Hoặc đang ở trong Thời Không Hư Cảnh của Thời Không Cung, khoanh chân tĩnh tọa tĩnh tu ở bên trên một ngôi sao bỗng nhiên mở mắt ra.
– Phụ thân.
Ca Hoặc cảm thấy rung động lắc lư phát ra từ chỗ sâu trong huyết mạch của mình.
– Phụ thân, phụ thân…
Hai mắt Ca Hoặc lập tức đỏ lên:
– Làm sao, làm sao lại chết được cơ chứ?
Sauk hi hắn trở thành Đạo Quân cũng đã luyện ra Pháp Thân, Pháp Thân ở bên trong Vĩnh Hằng nhất tộc, đương nhiên cũng đã biết trước tin tức Ca Tước Vương vẫn lạc. Hắn là hậu duệ ưu tú nhất của Ca Tước Vương, Ca Tước Vương cũng rất là quan tâm tới hắn, lại một lòng trải đường cho hắn tiến lên.
Đối với phụ thân của mình Ca Hoặc có cảm tình sâu đậm, là thân nhân quan trọng nhất trong sinh mệnh của hắn.
– Quang Minh Vương!
Hai mắt Ca Hoặc đỏ lên, có nước mắt chảy xuống, miệng quát ầm lên:
– Quang Minh Vương, nhất định ta sẽ giết ngươi, nhất định sẽ giết ngươi!
Thanh âm tràn ngập hận ý.
…
Khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ nhất cũng đã khiến cho vô số Đạo Quân điên cuồng hơn ba năm.
Cuối cùng lại bị Quang Minh Vương mang đi, Quang Minh Vương cũng bỏ trốn mất dạng, không lẫn vào lần tranh đoạt sau nữa. Bản thân Quang Minh Vương cũng đã bị dọa, dù sao lúc hắn đang chạy thục mạng, một đội ngũ Đạo Quân lại xuất hiện chặn giết. Vốn những tên Đạo Quân này hắn cũng không quan tâm. Thế nhưng lúc này cả đám liên thủ lại, đối với hắn mà nói cũng có uy hiếp rất lớn.
– Ài.
Đám người Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung, khẽ lắc đầu thở dài một câu.
– Đuổi theo lâu như vậy, cũng không có đuổi kịp đối phương a.
Đám người Kỷ Ninh có chút bất đắc dĩ.
Vừa mới bắt đầu đuổi theo Ca Tước Vương, là đuổi theo thì lại càng gần.
Thế nhưng khi đuổi theo Quang Minh Vương thì lại càng đuổi theo càng xa.
– Không có việc gì, tổng cộng có năm khỏa Động Minh Ngọc Phù a, đó cũng mới chỉ là khỏa thứ nhất mà thôi.
Cửu Trần Giáo chủ nói:
– Chúng ta còn có hy vọng.
– Bất quá đuổi giết lúc trước quả thực là vô cùng thê thảm a.
Thiên Nhất Đạo Quân cũng nói.
– Đúng vậy a, rất là thê thảm.
Kỷ Ninh cũng có chút thổn thức.
Xích Xương Đạo Quân.
Kiềm Kình Đạo Quân.
Hộ Tước Ma Quân.
…
Đây là tên của một đám Đạo Quân cường đại.
Trên đường Ca Tước Vương chạy trối chết đã chém giết mười chín tên Đạo Quân. Sauk hi Quang Minh Vương giết Ca Tước Vương, dọc đường chạy trốn chết cũng đã giết bảy tên Đạo Quân.
Tổng cộng đã có hai mươi sáu tên Đạo Quân chết, lại cộng thêm một tên Ca Tước Vương nữa là hai mươi bảy.
Ở bên trong hai mươi sáu tên Đạo Quân kia có hai mươi tư vị đều là cùng một cấp độ với Khổng Tát! Còn có hai vị là cùng một đẳng cấp như Thiên Nhất, Thanh Phong Thánh Chủ.
– Trong thời gian cực ngắn như vậy lại chết nhiều Đạo Quân cường đại như thế, thậm chí ngay cả người bài danh trong top mười cũng có một người mất mạng.
Cửu Trần Giáo chủ trịnh trọng nói:
– Đằng sau còn có bốn khỏa Động Minh Ngọc Phù, một khỏa là ở cửu trọng cảnh, còn có ba khỏa ở trong thập trọng cảnh nguy hiểm hơn. Ta thật không biết cuối cùng sẽ có bao nhiêu Đạo Quân mất mạng. Chỉ sợ người bài danh trong mười thứ hạng đầu cũng sẽ phải chết mất mấy người.
Bỗng nhiên..
Trên bầu trời xuất hiện quang mang mịt mờ, làm cho đám người Kỷ Ninh không khỏi ngẩng đầu nhìn lên. Quang mang ở trên không trung bắt đầu ngưng tụ ra thân ảnh, ngưng tụ ra thân ảnh của một nam tử mặc áo bào trắng.
– Là Giới Linh Bồ La.
Giờ khắc này, bên trong Dịch Ba giới xuất hiện hàng ngàn đạo thân ảnh của Giới Linh Bồ La, lúc này hắn đang quan sát từng chi đội ngũ một.
– Khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ nhất đã bị Đạo Quân Quang Minh Vương mang đi.
Thanh âm của Giới Linh Bồ La vang vọng trong Thiên Địa:
– Dường như các Đạo Quân khác đã không có cách nào tranh đoạt được nữa. Đã như vậy, ta sẽ công khai vị trí của khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ hai a.
Trong nháy mắt.
Tất cả Đạo Quân đều nín thở.
Đây là khỏa Động Minh Ngọc phù cuối cùng ở trong Cửu trọng cảnh. Trải qua lần tranh đoạt trước cho nên tất cả mọi người đều hiểu rõ, muốn an toàn mang đi Động Minh Ngọc Phù là chuyện khó khăn tới bực nào. Động Minh Ngọc Phù ở trong Thập trọng cảnh, người thực lực hơi yếu một chút căn bản không dám nghĩ tới a.
– Khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ hai này là cơ hội cuối cùng của tuyệt đại đa số Đạo Quân trong đám Đạo Quân các ngươi a.
Giới Linh Bồ La nói:
– Bởi vì nơi của ba khỏa cuối cùng, chỉ có Đạo Quân đỉnh phong nhất mới có hi vọng còn sống đi ra, người thực lực yếu, nếu như vẫn tiến về phía trước tranh đoạt, như vậy sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
– Hẳn phải chết không thể nghi ngờ?
Trong lòng Kỷ Ninh cùng với rất nhiều Đạo Quân đều cảm thấy lạnh lẽo.
Tuyệt đại đa số trong bọn hắn đều là Đạo Quân đẳng cấp thứ hai a, còn có rất nhiều người cùng đẳng cấp với Thiên Nhất, Thanh Phong Thánh Chủ. Theo như lời Giới Linh Bồ La nói, Đạo Quân đẳng cấp thứ hai đi vào hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, ngay cả cơ hội tranh đoạt ba khỏa cuối cùng cũng không có!
Chương 1326:
– Cho nên khỏa thứ hai này, các Đạo Quân, các ngươi cần phải liều mạng a. một khi mất đi cơ hội lần này, hầu như các ngươi sẽ không có cơ hội một lần nữa.
Giới Linh Bồ La sợ thiên hạ không loạn, lập tức xa xa chỉ về một phía xa xa, sau đó trực tiếp chỉ về phía vị trí của đám người Kỷ Ninh rồi nói:
– Khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ hai, đang ở đó!
Oanh!
Một đạo cột sáng màu trắng phóng lên trời.
Kỷ Ninh, Cửu Trần, Thiên Nhất, Đại Mạc đồng thời quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trong một dòng sông rộng lớn, ở ngay cách bọn hắn không xa có một cột sáng màu trắng phóng lên trời, hiển nhiên Động Minh Ngọc Phù đang ở bên trong dòng sông này.
– Đang ở đó.
– Không ngờ lại cách chúng ta gần như vậy.
– Ở ngay bên cạnh chúng ta?
Kỷ Ninh, Cửu Trần, Thiên Nhất, Đại Mạc. Tất cả mọi người đều có chút bối rối, khoảng cách với bọn họ quá gần, chỉ sợ trong vòng thời gian một hô hấp là bọn hắn có thể vọt tới bên trong dòng sông này a.
– Mau mau, nhanh.
Kỷ Ninh ngay lập tức truyền âm, có chút lo lắng nói:
– Cẩn thận hình chiếu thế giới.
Nói xong hắn lập tức phóng ra cửu đại bí thuật, đồng thời cũng lập tức phóng ra hình chiếu thế giới, bắt đầu bảo hộ đoàn người phe mình. Dựa theo hiểu biết của Kỷ Ninh, chỉ sợ Tuế Mộng Giáo Chủ sẽ lập tức dùng hình chiếu thế giới để trấn áp nơi này. Hắn và Cửu Trần có thể gánh vác được, Thiên Nhất ỷ vào Thủy Hành Bất Tử Thân, có lẽ có thể miễn cưỡng kháng cự được. Thế nhưng Đại Mạc thì lại không được a.
Cửu Trần Giáo chủ cũng lập tức phóng thích ra bí thuật Thủy Chi Liên Y, đồng thời trực tiếp phóng tới phương hướng dòng sông, nói:
– Hiện tại mấy người chúng ta thi triển thủ đoạn, ai đoạt được Động Minh Ngọc Phù trước thì nó sẽ thuộc về kẻ đó.
– Vậy thì xem ai nhanh hơn a.
Kỷ Ninh, Thiên Nhất, Đại Mạc đều nhanh chóng xông về phía dòng sông.
– Khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ hai là hy vọng duy nhất của chúng ta, nhất định phải không tiếc tất cả cũng phải thu tới tay.
Giờ phút này vô số Đạo Quân ở bên trong cửu trọng cảnh đều có chút rối loạn, lo lắng. Giới Linh Bồ La nói như vậy là khiến cho bọn họ hiểu rõ, ba khỏa Động Minh Ngọc Phù cuối cùng kia, chỉ có Đạo Quân đỉnh phong nhất mới có hy vọng đi tranh đoạt a.
Đương nhiên, đối với khỏa thứ hai này, tâm tình khát vọng của vô số Đạo Quân lại càng trở nên bức thiết hơn nữa.
Sau khi Giới Linh Bồ La chỉ một cái về phía xa xa.
– Đang ở đó.
– Tranh thủ thời gian chạy qua đó.
– Dùng tốc độ nhanh nhất đi qua.
Trong lúc nhất thời, vô số Đạo Quân trong cửu trọng cảnh điên cuồng phóng đi vể phía phương hướng kia, về phần một ít Đạo Quân trong bát trọng cảnh cũng có chút khát vọng:
– Nói không chừng những người đạt được Động Minh Ngọc Phù kia, sau đó sẽ chạy thục mạng đi ngang qua chỗ của ta nha.
Ông…
Ông…
Ông…
Từng tòa hình chiếu thế giới hàng lâm, hàng lâm xuống phương hướng của khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ hai.
Các Đạo Quân đỉnh phong nhất như Tuế Mộng Giáo Chủ, Duyên Hổ Đạo Quân… Cả đám cũng rất là gấp gáp, Duyên Hổ Đạo Quân bởi vì lúc trước áp chế Ca Tước Vương rất lâu, cho nên bài danh của Đạo Minh Tiên Cung định ra lại lần nữa xảy ra biến hóa. Bài danh của Ca Tước Vương biến mất, mà Duyên Hổ Đạo Quân thì lại kế thừa vị trí trước kia của Ca Tước Vương, là bài danh thứ bảy.
– Người cách đó gần nhất chính là Bắc Minh Đạo Quân.
– Là đám người Thiên Nhất, Bắc Minh của Thiên Thương Cung.
Cả đám Tâm Lực Tu Hành Giả dùng ý niệm trao đổi với nhau, kỳ thật lúc trước Kỷ Ninh cũng là một thành viên ở trong đám người bọn hắn. Thế nhưng bây giờ bởi vì Kỷ Ninh gần khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ hai nhất. Cho nên chi đội ngũ của Kỷ Ninh hiển nhiên đã trở thành địch nhân của tất cả các Đạo Quân khác.
– Để ta đến trấn áp bọn hắn.
Tuế Mộng Giáo Chủ trực tiếp truyền âm.
– Kéo dài bọn hắn, mau chóng vây khốn bọn hắn.
Tửu Thánh cũng truyền âm nói.
Kỳ thật Tửu Thánh cũng rất là gấp gáp.
Từ tình huống của khỏa thứ nhất xem ra, tuy rằng muốn đạt được Động Minh Ngọc Phù thì phải xem thực lực. Thế nhưng cũng phải xem vận khí! Mặc dù Tửu Thánh hắn không thể tranh luận, thực lực đứng đầu. Thế nhưng nếu như khoảng cách quá mức xa xôi thì hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ hội biến mất mà thôi.
…
– Oanh!
Nói thì chậm chạp, kì thực diễn biến lại rất nhanh.
Hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ phủ xuống, trực tiếp trấn áp xuống phía đoàn người Kỷ Ninh, Cửu Trần, Thiên Nhất, Đại Mạc đang chạy thục mạng.
Phanh Phanh Phanh!
Cửu đại bí thuật, Thủy Chi Liên Y trùng trùng điệp điệp tràn ngập ra chung quanh, chống cự hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ. Đồng thời hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh cũng lần lượt công kích, muốn phá hỏng hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ.
Hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh lần lượt vỡ vụn.
Chỉ là cửu đại bí thuật, Thủy Chi Liên Y rung động lắc lư liên tục, thế nhưng cuối cùng vẫn có thể kháng cự lại được.
Kỷ Ninh, Thiên Nhất, Cửu Trần, Đại Mạc, tốc độ của bọn họ cũng không có bị ảnh hưởng một chút nào, trực tiếp xông về phía dòng sông ở xa xa.
– Chư vị, khỏa Động Minh Ngọc Phù thứ hai ở gần một đội ngũ do Bắc Minh Đạo Quân dẫn đầu. Trong đội ngũ còn có Thiên Nhất Đạo Quân và Đại Mạc Đạo Quân.
Tuế Mộng Giáo Chủ lập tức bắt đầu truyền âm cho từng nhánh đội ngũ Đạo Quân ở khá gần đó, đồng thời còn nói tiếp:
– Bọn hắn có bí thuật cùng với hình chiếu thế giới cực kỳ lợi hại, dưới hình chiếu thế giới của ta cũng có thể miễn cưỡng chạy được. Cho nên lúc chư vị ra tay cần phải cẩn thận.
– Đội ngũ của Bắc Minh Đạo Quân?
– Thiên Thương Cung kia quả thật có vài phần cơ duyên a.
– Nhất định phải chặn đứng bọn hắn.
Những đội ngũ cách khá gần nơi đó đều nhanh chóng phóng qua.
…
– Đáng chết.
Áo đen phần phật, sắc mặt Tửu Thánh lập tức trở nên có chút khó coi:
– Lần này không ngờ lại cách tay a như vậy.
Lần thứ nhất xuất hiện Động Minh Ngọc Phù, khoảng cách ới Tửu Thánh cũng rất xa. So với đám người Kỷ Ninh còn xa hơn nhiều.
Lần thứ hai, tuy rằng so với lần trước gần hơn một chút. Thế nhưng đó là bởi vì trước đó mọi người đều đang truy đuổi Ca Tước Vương, cho nên mới dần dần tới gần. Chỉ là so với vô số Đạo Quân khác, khoảng cách của Tửu Thánh cùng với đám người Kỷ Ninh vẫn còn rất xa!
– Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ bởi vì thực lực của ta chiếm ưu thế tuyệt đối cho nên vận khí sẽ kém cỏi hay sao?
Trong mắt Tửu Thánh có vẻ lo lắng.
Chương 1327:
SƯU…U…U.
Tuy rằng trong lòng phẫn nộ lo lắng, thế nhưng Tửu Thánh vẫn phóng đi về phía đám người Kỷ Ninh như trước. Đúng là khoảng cách rất xa xôi, những Đạo Quân đỉnh phong nhất như hắn lại gần hơn hắn rất nhiều. Chỉ là hắn vẫn phóng về phía phương hướng của đám người Kỷ Ninh như trước, chỉ cần có một đường cơ hội thì hắn sẽ tuyệt đối không buông tha.
Phanh Phanh Phanh Phanh!
Bốn người Kỷ Ninh trước sau chui vào trong mặt nước. Tốc độ của Cửu Trần là nhanh nhất, Kỷ Ninh thứ hai, Thiên Nhất thứ ba, Đại Mạc là người chậm nhất. Bất quá dù sao khoảng cách của bọn hắn với dòng sông cũng rất gần. Cho nên tuy rằng tốc độ có nhanh có chậm, thế nhưng khoảng cách giữa mọi người cũng không phải chênh lệch quá lớn.
– Ở đâu?
– Động Minh Ngọc Phù ở đâu?
Cửu Trần là người trước tiên chui vào trong mặt nước, hai con ngươi nhìn xuống phía dưới, có chút lo lắng tìm kiếm chung quanh.
– Là ở chỗ đó.
Dòng sông này vô cùng rộng lớn, ở dưới đáy sông thậm chí còn có một ít đồi núi, hạp cốc nhấp nhô. Mà cột sáng màu trắng kia là từ bên trong một hạp cốc phóng lên trên trời.
Sưu.
Cửu Trần lập tức bay về phía hạp cốc dưới đáy nước kia.
– Ở đằng kia.
Kỷ Ninh hơi chậm hơn một chút, thế nhưng hắn cũng lập tức bay về phía hạp cốc dưới nước kia.
Thiên Nhất, Đại Mạc, cũng rất nhanh đã có thể đuổi tới theo.
Thời điểm này giao tình của mọi người sâu đậm. Thế nhưng ở trước mặt cơ duyên hợp đạo, tất cả mọi người sẽ không nhường nhịn lẫn nhau! Tựa như ước định trước đó vậy, ai tới trước cướp được thì sẽ thuộc về kẻ đó! Cho dù là Đại Mạc Đạo Quân trước đó một mực giúp đỡ Thiên Nhất thì hiện tjai cũng ôm tâm tư muốn đoạt Động Minh Ngọc Phù. Lúc trước Pháp Thân của Đại Mạc Đạo Quân giúp đỡ Thiên Nhất tiến vào nơi này là vì một kiện bảo vật khác gọi là Dịch Tâm Châu. Dịch Tâm Châu cũng là thứ có thể phụ trợ hợp đạo, bất quá so sánh với Động Minh Ngọc Phù có thể hợp đạo giả thuyết một lần mà nói, vẫn còn kém rất xa.
Đại Mạc cũng không quá để ý tới Dịch Tâm Châu, nếu như có Động Minh Ngọc Phù, Đại Mạc hắn cũng muốn lấy được một khỏa.
Sưu sưu sưu sưu.
Bốn người trước sau bay vọt vào trong hạp cốc ở dưới đáy nước.
– Ở đâu?
Động Minh Ngọc Phù ở đâu?
Sauk hi Kỷ Ninh xông tới, hắn lần lượt hiện ra hình chiếu thế giới, đã sớm dò xét toàn bộ hạp cốc dưới đáy nước, thế nhưng lại không phát hiện ra tung tích của Động Minh Ngọc Phù.
Phá!
Cửu Trần Giáo chủ cũng đã huy động trường côn trong tay, trường côn vung vẩy, uy năng to lớn càn quét ra phương hướng các nơi ở chung quanh. Đương nhiên là trừ đám người Kỷ Ninh, Thiên Nhất, Đại Mạc ra a. Dù sao mọi người cũng đã sớm lập lời thề rồi, không có khả năng gây ra tổn thương cho nhau.
Phanh Phanh Phanh ~~~~
Toàn bộ hạp cốc dưới đáy nước bắt đầu sụp đổ.
Núi đá vỡ nát, hạp cốc sụp đổ.
Thiên Nhất và Đại Mạc cũng lo lắng, cho nên đã bắt đầu công kích hạp cốc và nham thạch. Ngay cả Kỷ Ninh cũng đều như thế.
– Không có, không có.
Cửu Trần cũng vô cùng gấp gáp.
– Nhất định là ở trong hạp cốc này.
Bọn hắn đều cố gắng hủy diệt hạp cốc và nham thạch ở chung quanh.
– Phanh.
Thiên Nhất Đạo Quân dùng một quyền đập tới, vách đá nặng nề liên tiếp sụp đổ, hiện ra một cây cột đá. Bên trên cột đá có một khối quang mang đang tỏa ra quang mang màu ngà sữa, mà thứ này chính là Động Minh Ngọc Phù.
Xoát xoát xoát, Kỷ Ninh, Cửu Trần, Đại Mạc đều quay đầu nhìn lại, nhìn về phía phương hướng chỗ của Thiên Nhất.
Thiên Nhất Đạo Quân sững sờ, sau đó lại nện một quyền lên trên trận pháp cấm chế bảo hộ cột đá. Rất đơn giản đã có thể phá nát được, đồng thời hắn cũng khẽ vươn tay bắt lấy Động Minh Ngọc Phù.
– Cái này…
Cửu Trần ngây ngẩn cả người.
– Thiên Nhất đại ca.
Vẻ mặt của Kỷ Ninh có chút phức tạp.
– Không ngờ lại có thể như vậy, ta căn bản không suy diễn ra được a.
Đại Mạc cũng lắc đầu nói.
Mặc dù mọi người đều được coi là có giao tình sinh tử, thế nhưng trước mặt chí bảo có thể hợp đạo, tất cả mọi người sẽ không chủ động nhường lại a.
– Không nghĩ tới tốc độ của ta nhanh nhất, thực lực mạnh nhất, cuối cùng ngược lại bị Thiên Nhất ngươi có được a.
Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu, nói:
– Ta không còn lời nào để nói.
Thiên Nhất Đạo Quân thì bị kinh hỉ cực lớn bao phủ, bốn người bọn họ đều đang phá hỏng hạp cốc để tìm kiếm Động Minh Ngọc Phù. Thế nhưng Thiên Nhất hắn lại vừa vặn ở ngay bên cạnh Động Minh Ngọc Phù, một quyền vừa vặn nện vào cột đá chứa Động Minh Ngọc Phù này! Đương nhiên làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, thoáng cái đã lấy nó tới tay. Mà đám người Cửu Trần, Kỷ Ninh căn bản còn không kịp phản ứng.
– Chư vị, ta cũng chỉ là vận khí tốt cho nên mới đạt được. Bất quá bây giờ quan trọng nhất chính là chạy trốn. Tin rằng các Đạo Quân khác gần đây đều đang đánh tới chỗ chúng ta a.
Thiên Nhất Đạo Quân có chút lo lắng nhìn về phía đám người Kỷ Ninh.
– Sao nào? Ngươi trốn mà còn muốn chúng ta hỗ trợ hay sao?
Cửu Trần Giáo chủ nhíu mày, thanh âm lạnh lùng vang lên:
– Đoạn đường chạy trốn chết này có nguy cơ vô tận. Trước đó Ca Tước Vương cũng phải chết! Chúng ta giúp ngươi chạy trốn chết cũng có nguy cơ tử vong. Mà chúng ta lại không đạt được Động Minh Ngọc Phù, dựa vào cái gì chúng ta phải giúp ngươi cơ chứ? Hơn nữa thực lực của ngươi yếu đuối như thế, đến lúc đó đối phó với địch nhân cũng phải dựa vào chúng ta a.
Cho dù là cùng một đội ngũ, cho dù không được gây ra tổn thương cho nhau.
Thế nhưng cũng không đồng nghĩa với việc nhất định phải vì đối phương mà liều tính mạng.
– Là ta suy nghĩ nhiều rồi.
Thiên Nhất Đạo Quân sững sờ, sau đó mới kịp phản ứng.
– Thiên Nhất đại ca, đừng phản kháng.
Kỷ Ninh thì vung tay lên, sưu một cái đã đem Thiên Nhất Đạo Quân thu vào bên trong Động Thiên Pháp bảo của hắn.
– Bắc Minh, ngươi muốn làm gì.
Cửu Trần Giáo chủ ngây ngẩn cả người.
– Thiên Nhất đại ca đối với ta có ân cứu mạng, ta và hắn cũng đều là huynh đệ Thiên Thương Cung. Cho nên lúc này sao ta có thể lùi bước được chứ?
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
– Cửu Trần huynh, không có việc gì đâu. Ta cũng có một chút thủ đoạn, sẽ cố gắng chạy trối chết a. Có thể đào tẩu thì đào tẩu, nếu như quả thật không có hy vọng, giao ra Động Minh Ngọc Phù là được a.
Chương 1328:
– Ngươi, ngươi…
Cửu Trần giáo chủ im lặng.
Kỳ thực hắn cũng ôm một tâm tư, muốn chờ Thiên Nhất Đạo Quân bị các Đạo Quân khác chặn giết, sau đó Cửu Trần hắn lại đoạt lại.
Hắn và Thiên Nhất quả thực không có giao tình, thế nhưng đối với Kỷ Ninh mà nói. Hai người nhiều lần đồng sinh cộng tử, quả thực hắn đã coi Kỷ Ninh trở thành hảo hữu chí giao a. Tính tình hắn trời sinh đã quái gở, vì đạt được mục đích cho nên sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Nếu như là người hắn không ủng hộ, cho dù thực lực cường hãn hơn bản thân thì hắn cũng không thèm để ý tới. Thế nhưng nếu như hắn tán đồng ai thì lại thì nguyện ý vì hảo hữu sinh tử mà dốc sức liều mạng.
– Thật sự là hết cách với ngươi rồi, đi thôi, cùng nhau trốn.
Cửu Trần giáo chủ cắn răng một cái rồi nói.
– Ngươi…
Kỷ Ninh sững sờ.
– Bất quá ta phải nói trước, một khi không gánh được thì phải chủ động giao ra Động Minh Ngọc Phù. Ta cũng không muốn liều mạng a.
Cửu Trần giáo chủ hừ lạnh một tiếng rồi nói:
– Thật không biết tên Thiên Nhất Đạo Quân kia lấy vận khí ở đâu ra, có huynh đệ như ngươi dốc sức liều mạng với hắn. Nếu không, dùng thực lực của hắn, muốn sống sót được, quả thực không có khả năng.
Kỷ Ninh đại hỉ, đồng thời cũng rất là cảm động.
Lần này chạy trối chết tuyệt đối sẽ rất nguy hiểm, lần trước Ca Tước Vương cũng phải mất mạng. Mà lần này những Đạo Quân kia chỉ sợ sẽ càng thêm điên cuồng, sẽ càng nguy hiểm hơn lần trước đó.
– Cửu Trần, cám ơn ngươi.
Kỷ Ninh lặng lẽ ghi nhớ, hắn biết rõ, chỉ sợ mình sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên được ân tình lúc này.
– Ta và ngươi liên thủ, bọn chúng muốn ngăn cản chúng ta cũng không phải là dễ dàng như vậy nha.
Cửu Trần truyền âm nói:
– Được rồi, đừng nói nhảm nữa, tranh thủ thời gian trốn mau.
Tuy rằng trước đó bọn họ tranh chấp, thế nhưng bản thân cũng là Đại Năng Giả, tốc độ truyền âm trao đổi cũng cực nhanh.
Từ lúc Kỷ Ninh thu Thiên Nhất Đạo Quân vào cho đến khi đám người Kỷ Ninh muốn chạy trốn còn chưa được một hô hấp.
…
Sưu.
Phi thuyền màu đen phá nước mà ra.
Bên trên phi thuyền có Kỷ Ninh, Cửu Trần cùng với Đại Mạc, Kỷ Ninh khống chế phi thuyền không chút do dự lựa chọn đường cũ trở về. Ít nhất khi làm như vậy có thể tránh né không ít nguy hiểm có thể gặp phải trong Dịch Ba giới.
– Không thể.
Đại Mạc Đạo Quân mở to mắt ra, bỗng nhiên quát.
– Làm sao vậy?
Kỷ Ninh nhìn về phía Đại Mạc.
– Vừa rồi ta đã cẩn thận suy diễn, nếu như trở về theo đường cũ, hẳn sẽ thất bại. Ta đã nhìn thấy không có bất luận một chút khả năng đào thoát nào cả. Lần này chặn giết, có lẽ so với lần trước chặn giết Ca Tước Vương còn đáng sợ hơn nhiều.
Đại Mạc Đạo Quân chỉ về một puhowng hướng ở phía bên trái xa xa:
– Bất luận một phương hướng nào cũng sẽ thất bại. Chỉ có phương hướng này, ta cảm thấy có chút hi vọng.
– Sao?
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn nhau.
Mọi người kết thành đội ngũ, tất cả đều lập lời thề, cho nên Đại Mạc Đạo Quân không có khả năng nói dối.
Kỳ thật bọn hắn cũng đoán ra được, bởi vì lúc trước tất cả mọi người đều điên cuồng đuổi theo Ca Tước Vương. Cho nên đã làm cho rất nhiều Đạo Quân đều tụ tập lại một chỗ. Khiến cho chung quanh đám người Kỷ Ninh có số lượng Đạo Quân tương đối nhiều. Vì vậy con đường chạy trốn, so với Ca Tước Vương trước đó còn nguy hiểm hơn nhiều.
Đại Mạc Đạo Quân nói, tất cả các phương hướng khác, kể cả trở về theo đường cũ đều sẽ thất bại, từ đó cũng có thể nhìn ra được lần này sẽ nguy hiểm tới thế nào.
– Trời không tuyệt đường người, sẽ có một đường sinh cơ. Xem ra đường sinh cơ này ở trên phương hướng này a.
Kỷ Ninh không chút do dự, lập tức khống chế phi thuyền dọc theo phương hướng mà Đại Mạc Đạo Quân chỉ dẫn, nhanh chóng tiến lên.
*******
– Cái gì.
– Bọn hắn không dọc theo đường cũ trở về? Mà tiến lên theo một phương hướng lạ lẫm hay sao.
Tuế Mộng giáo chủ, Tửu Thánh cùng một đám Tâm lực Tu hành giả dùng ý niệm trao đổi với nhau. Trước đó khi truy đuổi Ca Tước Vương, bọn họ thường xuyên chú ý đường chạy trốn của Ca Tước Vương. Thế nhưng lúc quan sát Ca Tước Vương, đám người Kỷ Ninh cũng đã nhớ kỹ lộ tuyến của các đội ngũ Đạo Quân khác. Bởi vì trí nhớ của các Đạo Quân đều rất là đáng sợ.
Cho nên bọn hắn đều hiểu rất rõ lộ tuyến của đám người Kỷ Ninh.
– Vốn ta cho là bọn họ sẽ theo đường cũ trở về! Cho nên đã sớm dẫn dắt các Đạo Quân khác lên đường chặn giết rồi. Thế nhưng không nghĩ tới bọn họ đột nhiên trốn sang bên này, quả thực là giảo hoạt.
– Tranh thủ thời gian chặn đường.
– Cầm chân bọn hắn, kéo dài càng lâu thì số lượng Đạo Quân chạy đến sẽ càng nhiều.
Đám người Tuế Mộng giáo chủ bắt đầu chủ động truyền âm, dẫn dắt các Đạo Quân khác đi tới. Hiển nhiên bọn hắn đã coi các Đạo Quân khác trở thành quân cờ của mình.
Những Đạo Quân kia cũng cam tâm làm quân cờ, tất cả đều mưu toan bản thân có thể đạt được Động Minh Ngọc Phù.
– Bắc Minh Đạo Quân kia là Tâm lực Tu hành giả. Dùng Tâm lực công kích hư vô mờ mịt, chỉ có thể ngạnh kháng. Trước đó ngay cả pháp thân của hắn cũng có thể diệt sát được Tu Mông Đạo Quân, nhất định bản tôn sẽ còn mạnh hơn nữa. Đạo tâm của ta có chỗ thiếu hụt, cho nên lần này sẽ không lẫn vào. Chư vị đạo hữu, các ngươi đi đuổi hắn đi.
– Ai. Xem ra lần này vô duyên với ta rồi.
Một ít Đạo Quân thực lực yếu kém, hoặc là đạo tâm có chỗ thiếu hụt cũng bắt đầu giảm bớt tốc độ, bọn hắn cũng không nguyện ý đi đối mặt với Tâm lực Tu hành giả!
Ca Tước Vương kia đúng là lợi hại, thế nhưng công kích của Ca Tước Vương tốt xấu gì cũng có thể nhìn thấy được. Các Đạo Quân bọn hắn liên thủ là có thể chống lại được. Thế nhưng công kích của Tâm lực Tu hành giả lại không nhìn thấy, chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi. Gánh được thì sống, gánh không được thì nhất định sẽ phải chết.
Sưu sưu.
Vô số Đạo Quân vẫn nhanh chóng phóng đi như trước.
Bởi vì số người e ngại Kỷ Ninh chỉ là số ít! Những Đạo quân nghịch thiên cấp thứ hai kia cũng không có mấy người sợ hãi. Về phần Đạo Quân đỉnh phong nhất thì lại càng không có khả năng sợ hãi a.
Sưu.
Kỷ Ninh khống chế phi thuyền màu đen nhanh chóng chạy trốn. Lúc trước hắn dùng hình chiếu thế giới để quan sát cũng đã nhớ kỹ đường chạy trốn của các Đạo Quân khác, giờ phút này cũng đã nổi lên được một chút tác dụng.
– Đến rồi.
Cửu Trần quát.
– Chi đội ngũ Đạo Quân thứ nhất.
Chương 1329:
Kỷ Ninh vung tay lên, lập tức Đại Mạc Đạo Quân ở bên cạnh, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào phía trước. Hiện tại bọn hắn mới chạy trốn được một chút, thế nhưng chi đội ngũ Đạo Quân thứ nhất đã xuất hiện. Đội ngũ này có những tám gã Đạo Quân.
Sưu, sưu, song phương nhanh chóng tới gần nhau.
– Động thủ.
– Giết bọn chúng đi.
– Chỉ có một Bắc Minh, tính là cái gì cơ chứ.
Tám gã Đạo Quân này sát khí đằng đằng, mỗi một người đều mang theo vẻ điên cuồng. Ở trong mắt của bọn hắn, lúc trước thực lực của Ca Tước Vương đúng là rất mạnh. Mà Bắc Minh Đạo Quân này thì lại yếu nhược hơn rất nhiều.
– Đi.
– Chết đi.
– Diệt.
Tám gã Đạo Quân kia, trong đó có sáu vị đều không chút do dự lấy ra kỳ vật của bản thân mình. Trong bọn họ có sáu gã là Đạo Quân cấp thứ hai, hai vị khác thực lực yếu kém hơn một chút, xem như là đến tìm vận may.
– Giết.
Cửu Trần giáo chủ thì sát ý ngập trời.
– Huyễn Tinh Thuật!
Kỷ Ninh lập tức thi triển ra Huyễn Tinh Thuật, những người dám giết đến trước mặt mình này, chỉ sợ hi vọng của Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật không lớn a! Cho nên Kỷ Ninh trực tiếp thi triển ra Huyễn Tinh Thuật.
Tâm lực hư vô mờ mịt lập tức tập kích về phía tám gã Đạo Quân kia.
– Ồ…
– Ta…
Phải biết rằng, coi như là Tiểu Quang Minh Vương Yếm Di Đạo Quân lúc trước ở trong tay Huyễn Tinh Thuật của pháp thân Kỷ Ninh cũng phải chịu ảnh hưởng trong nháy mắt. Mà lúc này bản tôn Kỷ Ninh thi triển ra, uy lực còn mạnh mẽ hơn một ít! Mà những Đạo Quân này, hiển nhiên phần lớn đều không bì được với Tiểu Quang Minh Vương. Cho nên trong nháy mắt đã có sáu gã Đạo Quân rơi vào trong Huyễn thuật, chỉ có hai gã Đạo Quân là giữ vững được tỉnh táo mà thôi.
Sau khi rơi vào trong Huyễn thuật, dĩ nhiên sẽ không có cách nào dẫn dắt uy năng ẩn chứa bên trong kỳ vật được nữa.
Tựa như lúc trước Kỷ Ninh sử dụng đạo phù của chúa tể Kiếm đạo vậy. Cũng phải tự mình đi dẫn dắt mới được! Hắn muốn nó công kích phương hướng nào thì có thể công kích tới phương hướng đó. Nếu như không có dẫn dắt, công kích sẽ bắn thẳng, rất là ngu ngốc. Sẽ không có bất kỳ biến hóa nào, muốn tránh đi sẽ rất dễ dàng.
Phanh Phanh Phanh ~~~~
Hoặc là hắc quang làm cho trong lòng người ta rung động sợ hãi, hoặc là Lôi Điện đáng sợ, hoặc là đao quang vô tận lạnh lẽo… Dưới tình xuống không có dẫn dắt, có một ít sẽ trực tiếp va chạm với nhau ở trên không trung, ngay cả hai gã Đạo Quân còn tỉnh táo kia cũng bị quấy nhiễu.
– Chỉ bằng vào những thứ này cũng muốn rung chuyển ta hay sao?
Cửu Trần giáo chủ lại gầm thét, vung vẩy trường côn trong tay.
Trường côn đột nhiên hóa thành dài trăm vạn dặm, gào thét xẹt qua trời cao, đem một đạo lưu quang màu đỏ như máu tươi, có chút uy hiếp trực tiếp nện cho nát bấy.
– Cái gì.
– Đạo phù này có uy năng như vậy, không ngờ hắn lại trực tiếp đánh nát sao?
– Làm sao có thể cơ chứ?
Hai gã Đạo Quân còn tỉnh táo kia lập tức kinh hãi.
Chỉ có Đạo Quân đỉnh phong nhất thì mới có thể tùy ý đánh ra một kích có thể mạnh mẽ hơn uy năng của những đạo phù kia mà thôi!
– Chết đi!
Cửu Trần giáo chủ dũng mãnh giết ra bên ngoài.
– Chết.
Kỷ Ninh cũng lần lượt thi triển ra Huyễn Tinh Thuật, đồng thời cửu đại bí thuật cũng hóa thành chín đầu Giao Long bay đi ra ngoài.
Thủy Chi Liên Y, cửu đại bí thuật ở dưới hình chiếu thế giới của Tuế Mộng giáo chủ áp bách, thế những vẫn có thể cưỡng ép khuếch trương ra phạm vi rất lớn! Tập kích về phía những tên Đạo Quân kia.
– Chạy mau.
Ở trong sáu gã Đạo Quân bị trúng Huyễn thuật có ba gã tỉnh lại. Sau khi nhìn thấy thế lập tức truyền âm quát:
– Huyễn thuật của hắn ta quá mạnh mẽ, chạy nhanh.
Thế nhưng dùng tốc độ chạy trốn của bọn hắn đâu có nhanh bằng cửu đại bí thuật, Thủy Chi Liên Y. Ngay lập tức đã hoàn toàn bị bao phủ. Ba gã Đạo Quân vẫn còn rơi vào bên trong Huyễn cảnh không có sức phản, lập tức có hai người chết đi! Lúc này trường côn của Cửu Trần giáo chủ cũng rít gào đánh tới…
– Đi, đi mau.
– Đó là Đạo Quân đỉnh phong a.
– Đạo Quân đỉnh phong và Tâm lực Tu hành giả kết hợp lại với nhau, chúng ta không ngăn cản được a.
Vốn bọn họ tưởng rằng đây là một khối thị mỹ vị, ai ngờ so với Ca Tước Vương lại còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Đối mặt với Ca Tước Vương, uy năng của sáu kiện kỳ vật mà bọn hắn ném ra cũng đủ để khiến cho Ca Tước Vương rất là chật vật. Thế nhưng Kỷ Ninh và Cửu Trần liên thủ lại có hiệu quả bổ sung cho nhau! Đây cũng là nguyên nhân mà Phu Nhất Đạo Quân và Thiên Phủ Đạo Quân liên thủ với nhau.
– Ha ha ha…
Cửu Trần giáo chủ đáp xuống trên phi thuyền, nói:
– Giết quá thống khoái, thống khoái a. Nếu như cho chúng ta thời gian, bốn người còn lại trong bọn hắn cũng không thể trốn thoát được.
Tám gã Đạo Quân kia đã chết bốn người, thế nhưng vẫn còn có bốn người chạy thục mạng thoát thân được.
Ở trong Dịch Ba giới, Đạo quân cấp thứ hai lại càng dễ bị giết chết, bởi vì thủ đoạn chạy trốn như thời gian và không gian đều không dùng được, chỉ có thể chậm rãi bay mà thôi. Cho nên đương nhiên đã làm cho rất nhiều Đạo quân cấp độ thứ hai mất mạng một cách oan uổng.
– Bắc Minh, huynh đệ chúng ta liên thủ, chỉ sợ có thể giết ra bên ngoài a.
Cửu Trần giáo chủ ha ha cười:
– Ha ha, lần này chỉ sợ ta sẽ chính thức dương danh Vô tận cương vực rồi.
– Người có thể ngăn ta và ngươi liên thủ, quả thực cũng không có nhiều lắm.
Kỷ Ninh cười nói, thế nhưng từ tận đáy lòng thì lại có chút cảm kích Cửu Trần.
Thiên Nhất Đại ca đối với chính mình có ân cứu mạng, thế nhưng Cửu Trần cũng không cần phải chen chần vào a. Mặc dù nói hào khí vạn trượng, thế nhưng Kỷ Ninh, Cửu Trần đều hiểu rõ. Con đường chạy trốn này sẽ rất là gian nan, hiện tại cũng mới chỉ vừa bắt đầu mà thôi.
Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ rất đơn giản đã giết xong đội ngũ Đạo Quân đến cướp giết thứ nhất, khiến cho đội ngũ này chật vật đào thoát. Chuyện này cũng làm cho các Tâm Lực Tu Hành Giả đang dò xét không khỏi khiếp sợ
– Xảy ra chuyện gì? Nam tử mặc áo bào màu bạc kia là ai, sao thực lực lại mạnh như vậy chứ?
Tửu Thánh có chút lo lắng hỏi.
– Ai biết tên nam tử mặc áo bào màu bạc kia là ai a?
– Có ai biết lai lịch của hắn không?
– Ta chỉ biết rõ hắn là Cổ tu hành giả, thực lực tương đương với ta mà thôi.
Trần Vũ Ma Quân tức thì đáp lại.
Chương 1330:
– Cổ tu hành giả nhất tộc từ lúc nào xuất hiện một Đạo Quân đỉnh phong lợi hại như vậy chứ?
Cả đám Tâm Lực Tu Hành Giả lập tức dùng ý niệm lan truyền ra, hỏi thăm tới từng vị Đạo Quân khác.
Vô số Đạo Quân cũng có người thực sự biết rõ lai lịch của Cửu Trần.
– Trong Cổ tu hành giả nhất tộc có một vị gọi là Xích Thủy Đạo Quân a. Người này am hiểu côn pháp, đi theo Thủy chi nhất đạo, thiên phú cực cao, đồng thời hắn đã trở thành Giáo chủ mới của Cửu Trần Giáo! Bất quá lúc ta biết hắn, thực lực của hắn còn không có mạnh như vậy.
– Đúng vậy, lúc hình chiếu thế giới của ta trấn áp xuống, ta cũng nghe được Bắc Minh Đạo Quân goi hắn là Cửu Trần.
– Cửu Trần Giáo chủ?
– Cửu Trần Giáo chủ Xích Thủy Đạo Quân?
Hiện tại ở bên trong Dịch Ba giới có rất nhiều Đạo Quân tụ tập. Cho dù có ít xuất hiện tới đâu cũng có một chút ít Đạo Quân biết rõ lai lịch của bọn hắn.
Dù sao Đạo Quân nếu muốn trưởng thành thì cũng phải trải qua mạo hiểm tôi luyện, đương nhiên sẽ có giao tiếp cùng với các Đạo Quân khác.
Phần đông Đạo Quân đám cũng biết, muốn chặn đứng Bắc Minh cùng Cửu Trần, chỉ sợ sẽ rất khó!
Thực lực của Cửu Trần có lẽ tương đương với Ca Tước Vương trước đó.
Bắc Minh thì là Tâm Lực Tu Hành Giả, có thể hình thành bổ sung cho Cửu Trần Giáo chủ.
– Cút.
Kỷ Ninh quát lên một tiếng, Tâm Lực chấn động lập tức lan tràn ra bên ngoài.
Huyễn Tinh Thuật lập tức được thi triển, bao phủ ra xa xa, ngăn cản năm tên Đạo Quân. Đi ngang qua tổ tiên chi địa của Cổ tu hành giả, lại còn Huyễn Trần văn tự và Đình Nam Hành Cung. Tăng thêm Kỷ Ninh ở trong Đình Nam Hành Cung lại mượn Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô tu hành nhiều năm, cho nên khiến cho Huyễn Tinh Thuật cũng đã đạt tới thành tựu cực cao. Cho dù so sánh với huyễn thuật ở bên trong Đình Nam Hành Cung cũng không xê xích bao nhiêu.
Lúc trước Cửu Trần, ở bên trong Đình Nam Hành Cung cũng đã lần lượt trúng chiêu a!
Một chiêu xuất ra, đại đa số Đạo Quân đẳng cấp thứ hai đều phải chịu ảnh hưởng.
Chỉ là huyễn thuật của Kỷ Ninh cũng chưa tính gì, lúc trước Vũ Thường Đạo Quân thi triển ra Vũ Thường Mê Hồn Khúc, bất kỳ một Đạo Quân nào không phải ;à Tâm lực lưu đều không gánh chịu được! Kể cả các Đạo Quân đỉnh phong khác cũng vậy! Đây chính là chỗ đáng sợ của Tâm Lực Tu Hành Giả.
– A.
– Nơi này là?
Năm tên Đạo Quân, có bốn vị rơi vào trong ảo cảnh. Một vị còn lại thấy thế lập tức dừng lại không dám xông về phía trước nữa.
– Đi.
Đám người Kỷ Ninh lại không dám dây dưa, lập tức khống chế phi chu nhanh chóng chạy trốn.
– Xảy ra chuyện gì? Làm sao chúng ta lại rơi vào ảo cảnh cơ chứ?
– Đạo tâm của ta lợi hại như thế, vậy mà cũng rơi vào ảo cảnh hay sao?
Sau khi bốn gã Đạo Quân kia tỉnh táo lại, cả đám đều sợ tới mức thân đổ mồ hôi lạnh.
– Nếu như không có tên Bắc Minh Đạo Quân kia, năm người chúng ta liên thủ lại cũng có thể khiến cho tên Cửu Trần Giáo chủ kia phải chịu một chút đau khổ. Ài, đáng tiếc tên Bắc Minh kia lại liên thủ với Cửu Trần, muốn ngăn cản bọn hắn quá khó khăn a.
Năm tên Đạo Quân này đã tự đối mặt một lần, cho nên cũng lập tức hiểu rõ được đội ngũ tổ hợp của Kỷ Ninh và Cửu Trần là tồn tại đáng sợ bực nào.
Sự thật cũng không sai.
Kỷ Ninh và Cửu Trần liên thủ, quả thực đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Hai người bọn họ đều có bí thuật lợi hại, hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh cũng lần lượt trùng kích hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ. Tuy rằng lần lượt tan vỡ, thế nhưng tốt xấu gì bí thuật của hai người bọn họ cũng có thể gánh vác được. Cho nên căn bản tốc độ không có bị ảnh hưởng!
Luận chiến đấu?
Đạo Quân đẳng cấp thứ hai, cho dù số lượng nhiều, thế nhưng Kỷ Ninh từ xa đã thi triển ra Tâm Lực huyễn thuật, lập tức đã có hơn phân nửa người trúng chiêu! Bọn hắn căn bản không kiềm chế được đám người Kỷ Ninh.
Đám người Kỷ Ninh chạy trối chết, đảo mắt đã trôi qua mười chín ngày.
Trên đường đi, bọn hắn trước trước sau sau cũng đã gặp phải không ít đội ngũ Đạo Quân ngăn cản, thậm chí còn có hai lần tương đối phiền toái. Khi đó bọn hắn cũng giải quyết dứt khoát, giết chết năm tên Đạo Quân.
– Cái gì?
Kỷ Ninh, Cửu Trần bỗng nhiên nhìn về phía trước.
– Có chút không thích hợp.
Đồng tử của Kỷ Ninh co rụt lại, nhìn chằm chằm vào phía trước. Ở phía trước xa xa có một gã thanh niên mặc áo bào màu hồng bay tới, hai con mắt của người này vô cùng sáng, giống như ngôi sao sáng chói. Chỉ là Kỷ Ninh lại vô cùng trịnh trọng, nói:
– Không ngờ lại phái một người tới chặn giết chúng ta, đã biết rõ thực lực chúng ta mà còn dám tới, rất có thể là Đạo Quân đỉnh phong a.
– Đúng vậy. Chuyện phiền toái nhất chính là, dường như hắn ta lại không có danh khí gì, ta căn bản không biết hắn ta am hiểu cái gì nha.
Cửu Trần cũng biết được chuyện có chút không ổn, bởi vì đây là lần thứ nhất từ khi bọn hắn chạy trối chết đến nay gặp phải chuyện một gã Đạo Quân đi tới ngăn cản mình.
– Bắc Minh huynh, Cửu Trần huynh, tại hạ có đạo hiệu là Tuyết Hoan. Lần đầu gặp mặt đã phải động thủ, thật sự là hổ thẹn a.
Thanh niên mặc áo bào hồng cao giọng cười nói:
– Các ngươi tự giao ra Động Minh Ngọc Phù đi, có ta ở đây, các ngươi không mang đi được đâu.
– Chỉ bằng vào ngươi?
Cửu Trần cười lạnh.
Hai mắt Kỷ Ninh chợt lóe sáng, Huyễn Tinh Thuật lập tức bao phủ qua đó.
Thanh niên mặc áo bào hồng vẫn mỉm cười đứng ở đó như trước, ngăn chặn đường đi của đám người Kỷ Ninh của. Lúc Huyễn Tinh Thuật bao phủ hắn, hắn lại nhếch miệng cười cười. Nụ cười có chút tà mị, ánh mắt của hắn càng thêm sáng ngời. Khẽ mỉm cười nhìn qua Cửu Trần rồi nói:
– Cửu Trần huynh.
– Hừ.
Cửu Trần Giáo chủ hừ lạnh một tiếng:
– Không ngờ ngươi cũng am hiểu huyễn thuật.
– Đáng tiếc huyễn thuật của ta không có cách nào so sánh được với Bắc Minh huynh a. Bắc Minh huynh mới thật sự là Tâm Lực Tu Hành Giả.
Thanh niên mặc áo bào hồng cười nói:
Kỷ Ninh lại xiết chặt, truyền âm cho Cửu Trần, nói:
– Cửu Trần, Huyễn Tinh Thuật của ta không làm gì được hắn.
– Hắn hẳn là Đạo Quân đỉnh phong! Mỗi một tên Đạo Quân đỉnh quân đều có hồn phách rất là cường đại, đạo tâm rất mạnh, không phải dễ rung chuyển như vậy a. Không có việc gì, cứ giao cho ta.
Cửu Trần Giáo chủ lạnh lùng nhìn về phía thanh niên mặc áo bào hồng ở phía xa, quát:
– Tuyết Hoan Đạo Quân? Hừ, để ta nhìn xem ngươi có thực lực ngăn đường chúng ta hay không a.