Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 216 [Chương 1287 đến 1293]
❮ sautiếp ❯Chương 1287:
Nửa canh giờ sau, ánh mắt Lai Gia Đạo Quân thanh minh, hắn vẫn trịnh trọng tiến về phía trước nhưng hắn vô tri vô giác đi tới biên giới cầu rỗ, rõ ràng đi lệch ra nhưng hắn không phá hiện được, hắn vẫn đi vào hồ nước, trong hồ nước tràn ngập hàn khí màu trắng sữa giống như muốn thôn phệ Lai Gia Đạo Quân.
– Cẩn thận.
Kỷ Ninh khẽ vươn tay, cánh tay tăng vọt tầm hơn mười trượng, cánh tay Kỷ Ninh thẩm thấu vào trong ảo cảnh, thần lực của ảo cảnh cũng bắt đầu ảnh hưởng Kỷ Ninh.
Giống như dòng suối trùng kích đá ngầm, đá ngầm vẫn không nhúc nhích.
Kỷ Ninh căn bản không bị ảnh hưởng, trực tiếp bắt lấy Lai Gia Đạo Quân sau đó kéo về.
Lúc kéo ra khỏi phạm vi cầu gỗ, Lai Gia Đạo Quân mới sững sờ.
– Xảy ra chuyện gì?
Lai Gia Đạo Quân khiếp sợ không thể tin được, hắn nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
– Ta rất thanh tỉnh, ta hoàn toàn thoát khỏi ảo cảnh.
– Là thoát khỏi, nếu như không có Bắc Minh thì ngươi đi vào trong hồ nước.
Cửu Trần giáo chủ cười nhạo một câu.
– Làm sao có thể, ta rõ ràng cảm giác mình rất thanh tỉnh, không có chịu ảnh hưởng…
Lai Gia Đạo Quân nói nhỏ dần, hắn thở dài nói:
– Ảo cảnh đáng sợ, vậy mà đã bất tri bất giác ảnh hưởng hồn phách của ta, ta mắt thường nhìn thấy đều là hư ảo, đạo tâm của ta không đủ mạnh ah, bất tri bất giác hồn phách chân linh cũng bị thẩm thấu.
– Ha ha, xem ra ngươi thật sự là yếu ah, cho ngươi nhìn thủ đoạn của ta.
Cửu Trần giáo chủ cười và đi tới phù mộc kiều, vừa đi hai bước hắn quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
– Bắc Minh, nếu như ta cũng sắp rơi thì kéo ta lại đấy.
– Đây là tự nhiên.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Đương nhiên ta tin tưởng đạo tâm của ta không có vấn đề.
Cửu Trần giáo chủ đi qua, rất nhanh tựu đạp vào phù cầu gỗ.
Hắn đi lên cầu và đứng đó không nhúc nhích.
Hắn dừng lại vượt qua một giờ.
– Hừ.
Cửu Trần giáo chủ lúc này tươi cười, mở miệng nói:
– Ảo cảnh thật lợi hại, cuối cùng vẫn bị ta phá.
Nói xong hắn cất bước đi tới, còn chuyển biến đi vào chỗ hồ nước.
Kỷ Ninh sợ hãi nhảy lên, may mắn nhìn chằm chằm vào không dám thư giãn, hắn vươn tay, bàn tay tăng vọt mười trượng và trực tiếp túm lấy áo choàng bạc của Cửu Trần giáo chủ và kéo hắn trở về.
– Ngươi kéo ta làm gì vậy, ta chưa có đi sai.
Cửu Trần giáo chủ nhìn về phía Kỷ Ninh.
– Ngươi tĩnh táo một chút và nhớ lại đi.
Kỷ Ninh lại không giải thích.
– Ta rõ ràng chưa có đi sai…
Cửu Trần giáo chủ nói chuyện nhỏ dần, hiển nhiên cũng dần dần thoát khỏi ảnh hưởng, hắn vô cùng kinh hãi.
– Ảo cảnh thật đáng sợ, còn cho tới bây giờ gặp qua ảo cảnh này. Ta lâm vào ảo cảnh, về sau ta xác định chân chính thoát ra khỏi ảo cảnh. Thế nhưng mà quá trình này nó cũng thẩm thấu và hồn phách và chân linh của ta, ảnh hưởng hồn phách chân linh.
– Đúng.
Lai Gia Đạo Quân cũng nói:.
– Ảo thuật này không giống với ảo thuật bình thường, nó là ảo cảnh cực kỳ đáng sợ, kỳ thật nó thẩm thấu vào hồn phách chân linh của chúng ta.
– Ân, ngươi kiên trì nửa canh giờ bị thẩm thấu.
Kỷ Ninh lại nhìn về phía Cửu Trần giáo chủ, nói:
– Cửu Trần, ngươi kiên trì một giờ cũng bị thẩm thấu, đạo tâm của ngươi mạnh hơn Lai Gia huynh một chút.
– Cuối cùng vẫn gánh không được.
Cửu Trần giáo chủ lắc đầu, nói:
– Thiếu chút nữa đã mất mạng.
– Ta cũng thiếu chút mất mạng.
Đến gia cũng nghĩ mà sợ.
– Bắc Minh, ta lại đi thử xem, ảo thuật này bất tri bất giác có thể thẩm thấu hồn phách chân linh, thật sự có hiệu quả ma luyện đạo tâm rất mạnh.
Cửu Trần giáo chủ liền nói:
– Ta không bỏ qua cơ hội lần này, ngươi hỗ trợ quan sát, ngàn vạn đừng để ta rơi xuống hồ.
– Ta cũng đi thử xem, Bắc Minh, giúp đỡ chút.
Lai Gia Đạo Quân cũng mượn cơ hội này ma luyện đạo tâm.
Bên cạnh có một người tu hành tâm lực thủ hộ, cơ hội như thế đi đâu tìm?
Vì vậy…
Cửu Trần, Lai Gia lại đi lên thần mộc kiều, đều cuối cùng suýt rơi vào trong hồ nước. Cuối cùng đều là Kỷ Ninh kéo bọn họ.
– Ảo thuật đều có phân chia.
Kỷ Ninh đi thẳng lên phù mộc kiều, hắn khoanh chân ngồi xuống, mặc cho ảo cảnh xâm nhập và nghiên cứu ảo thuật trong đó.
Tâm lực của hắn cấu thành tâm chi thế giới vô cùng khổng lồ.
Tâm chi thế giới của Kỷ Ninh lớn cỡ nào? Đó là thế giới lớn bằng một cương vực đó, tâm lực mạnh mẽ như thế còn bị ảo thuật ảnh hưởng mới là trò cười. Kỷ Ninh đang cẩn thận phân tích ảo thuật.
Hắn ở tại tinh hà lưu vực ba mươi vạn năm, Kỷ Ninh cũng nghiên cứu Huyễn Giới của Vũ Thường Đạo Quân truyền lại, hắn cũng cân nhắc huyễn trần văn tự của huyễn trần đạo, phương diện ảo thuật của hắn hơi yếu hơn người tu hành tâm lực khác chút ít nhưng cũng là đại sư phương diện ảo thuật. Ảo thuật trên phù mộc kiều gần với Huyễn Giới, đương nhiên không sánh bằng huyễn trần văn tự, huyễn trần văn tự là thứ gần với Thanh Hoa ấn ký của Kỷ Ninh, huyền diệu không lường được. Ảo thuật trên phù mộc kiều không sánh bằng huyễn trần văn tự, phân tích vô cùng dễ dàng.
Tâm niệm Kỷ Ninh hơi động, thời gian chung quanh hắn gia tốc gấp trăm lần, dùng thực lực của hắn hôm nya, dùng tâm chi hình chiếu thế giới gia tốc thời gian gấp trăm lần là chuyện nhỏ.
Kỳ thật Đạo Quân rất cường đại cũng làm được, như Thiên Nhất Đạo Quân cũng làm được dễ dàng, kỳ thật một ít tiên ma trong tam giới cũng có thể gia tốc thời gian, như địa phủ tại tam giới lúc trước có cầu nại hàm, tuy gia tốc thời gian gấp trăm lần rất khó nhưng dù sao bản thân thực lực quá mạnh mẽ. là Đạo Quân cường đại mới có thể làm được.
Thời gian trôi qua.
Cửu Trần giáo chủ hao phí hơn ba mươi năm thời gian mới đi qua phù mộc kiều.
Lai Gia Đạo Quân thì là hao phí hơn tám trăm năm mới thông qua.
– Ta cho rằng chúng ta dừng lại thời gian dài, không nghĩ tới Bắc Minh dừng lại thời gian dài hơn.
Cửu Trần giáo chủ bất đắc dĩ đứng ở hướng bên kia của phù mộc kiều nhìn Kỷ Ninh.
– Chậm rãi chờ đi.
Lai Gia Đạo Quân tươi cười.
Bởi vì Kỷ Ninh đang nghiên cứu phân tích ảo thuật phù mộc kiều nên thời gian dừng lại hơi dài, cần biết trước kia Kỷ Ninh nhiều lần cứu Cửu Trần, đến gia, cho nên đám người Cửu Trần kiên nhẫn chờ cũng không nói gì, kỳ thật đối với Đạo Quân mà nói, thời gian vạn năm mười vạn năm cũng không coi là gì.
…
Kỷ Ninh ngây ngốc hơn chín ngàn năm của phù mộc kiều, rốt cục đứng dậy.
– Có ý tứ.
Kỷ Ninh tươi cười, nói:
– Không nghĩ tới Huyễn Giới, huyễn trần văn tự, ảo thuật trên phù mộc kiều cuối cùng trợ giúp lớn nhất với ta chính là ảo thuật trên phù mộc kiều.
Chương 1288:
Phong cách Huyễn Giới thật sự không thích hợp với mình, chủ yếu Vũ Thường Đạo Quân đi hướng âm nhu lưu.
Huyễn trần văn tự có độ khó cao tới mức khó đỡ.
Ảo thuật phù mộc kiều tiếp cận Huyễn Giới, hơn nữa ảo thuật do chủ nhân là lôi đình chúa tể sáng chế, tuy lôi đình chúa tể mạnh nhất là lôi đình một đạo, ảo thuật không quá mạnh nhưng vẫn tiếp cận Vũ Thường Đạo Quân. Mà phong cách của lôi đình chúa tể tiếp cận phong cách của Kỷ Ninh chút ít.
– Trực tiếp cường thế hướng dẫn huyễn hoặc làm cho địch nhân bất tri bất giác tựu chịu ảnh hưởng, vào lúc địch nhân tin rằng mình đã thoát khỏi ảo cảnh lại là lúc địch nhân thực trúng chiêu, thủ đoạn ngoan độc.
Kỷ Ninh cười nói:
– Hấp thu một ít bí quyết trên phù mộc kiều, ảo thuật của ta cuối cùng dần dần thành hình.
– Nếu tại tinh hà lưu vực, ảo thuật dần dần thành hình.
– Ảo thuật ta gọi là —— Huyễn Tinh Thuật!
Kỷ Ninh có chút vui mừng.
Ngộ ra Huyễn Tinh Thuật này, nó càng có trợ giúp lớn trong chiến đấu.
Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật quá mức dã man, địch nhân để kháng không nổi thì phải chết! Một khi địch nhân ngạnh kháng sẽ bảo trì thanh tỉnh, khi đó Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật không dùng được.
Huyễn Tinh Thuật có thể ảnh hưởng tới địch nhân khi chiến đấu, chỉ cần địch nhân lâm vào thác loạn, hơi chút ảnh hưởng trong nháy mắt thì mình sẽ thắng.
– Huyễn Tinh Thuật còn phải hoàn thiện tăng lên, nếu như có thể hấp thu huyền bí huyễn trần văn tự, nói không chừng tương lai có thể giống như Vũ Thường Đạo Quân, bằng vào thủ đoạn tâm lực trở thành Đạo Quân mạnh nhất.
Kỷ Ninh cũng biết mình còn kém xa, còn yếu hơn Huyễn Giới một chút, càng không cần nói Vũ Thường Đạo Quân mạnh nhất là Vũ Thường Mê Hồn Khúc.
– Bắc Minh, ngươi tỉnh rồi.
Cửu Trần giáo chủ đứng bên kia cầu gỗ hô lên:
– Nhanh lên nhanh lên, chúng ta đã sớm muốn đi vào thăm dò, hai trọng nguy hiểm qua đi, bên trong cũng không nguy hiểm, đều là bảo vật bối và cơ duyên ah, chúng ta chờ ngươi mấy ngàn năm, ngươi nói ta nghĩa khí cỡ nào?
– Ngươi nghĩa khí.
Kỷ Ninh đạp lên phù mộc kiều và đi qua.
– Ta kéo ngươi khỏi cái chết hơn vạn lần, ta có đủ nghĩa khí không?
– Còn nói, ngươi xách cổ của ta.
Cửu Trần giáo chủ nói.
– Cứu mạng ngươi, ngươi còn yêu cầu cao.
Kỷ Ninh nói.
Lai Gia Đạo Quân lúc này nhìn Kỷ Ninh, Cửu Trần trêu ghẹo lẫn nhau, hắn hiểu được, giao tình của hắn và Kỷ Ninh không thâm hậu tới mức này, dù sao Kỷ Ninh và Cửu Trần cũng nhiều lần trải qua sinh tử.
Đi ra khỏi phạm vi cầu gỗ.
– Dựa theo tộc của ta ghi lại, kế tiếp sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Lai Gia Đạo Quân nói ra:
– Có một điều kiện tiên quyết là không tham lam.
Ào ào ào…
Bỗng nhiên xa xa có điện xà vĩnh hằng thần lôi nhanh chóng hội tụ, lúc này nhanh chóng hình thành lôi đình cự nhân trước mặt đám người Kỷ Ninh, lôi đình thủ hộ giả nhìn Kỷ Ninh, hắn cười nói:
– Không nghĩ tới còn có một người tu hành tâm lực, không tệ, ngươi gọi là Bắc Minh, đúng không?
– Bắc Minh bái kiến thủ hộ giả tiền bối.
Kỷ Ninh cũng hành lễ nói.
– Trước kia ngạnh kháng ba chưởng của ta, ảo cảnh không có tác dụng với ngươi, ân, ngươi có thể chọn một kiện bảo vật trong Đình Nam hành cung mang đi. Nhớ kỹ, chỉ một kiện. Về phần hai người các ngươi không thể mang đi bất cứ bảo vật gì.
Lôi đình thủ hộ giả nói ra:
– Nhớ kỹ, không thể lòng tham, có lòng tham thì chết!
Kỷ Ninh giật mình, thì ra đừng tham lam là như thế.
– Tiểu tử, chủ nhân của ta trước khi tham gia đại chiến đã lưu lại bốn tòa hành cung, phân tán khắp nơi trong Ngu Tinh Hải. Nếu như ngươi có thể thông qua bốn hành cung khảo nghiệm, còn có một phần đại cơ duyên.
Lôi đình thủ hộ giả cười thần bí, thân thể hắn phân tán biến mất.
Kỷ Ninh sững sờ, lập tức dở khóc dở cười.
Bốn tòa hành cung phân tán các nơi trong Ngu Tinh Hải?
Có lẽ trước đại chiến thượng cổ, Ngu Tinh Hải không nhiều nguy hiểm lắm. Nhưng bây giờ cho dù chúa tể cũng không dám tùy tiện xông vào, đi nơi nào tìm ba tòa hành cung khác đây?
– Ngươi vậy mà có thể mang đi một kiện bảo vật? Vì cái gì ta không thể mang đi?
Cửu Trần giáo chủ nhìn Kỷ Ninh.
– Ha ha, đừng quên trước kia trong động quật ngươi đạt được bảo bối, ta không có đạt được cái gì đó.
Kỷ Ninh chế nhạo, lúc trước tổ tiên cổ tu hành giả không cho mình cái gì cả.
– Phong thủy luân chuyển, lần này đến phiên ngươi không mang được cái gì cả.
Khi Cửu Trần và Kỷ Ninh vừa đi vừa nói chuyện, Lai Gia Đạo Quân lại biểu lộ phức tạp nhìn Kỷ Ninh.
– Lai Gia Đạo Quân, như thế nào?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh ý thức được cái gì.
– Bắc Minh huynh, chỉ sợ ngươi còn không có ý thức được có thể mang một kiện bảo vật ra khỏi Đình Nam hành cung có ý vị như thế nào.
Lai Gia Đạo Quân biểu lộ phức tạp, chần chờ nói:
– Tinh hà nhất tộc ta phi thường coi trọng một kiện bảo vật bên trong, nếu như Bắc Minh huynh ngươi có thể mang bảo vật ra ngoài, hơn nữa nguyện ý trao đổi với tinh hà nhất tộc ta, như vậy tinh hà nhất tộc ta tự nhiên nguyện ý trả cái giá lớn.
– Tinh hà nhất tộc các ngươi trao đổi với ta?
Kỷ Ninh khẽ giật mình, nói:
– Tinh hà nhất tộc các ngươi nhiều đời Đạo Quân đi vào, sẽ không có mang được bảo vật ra ngoài sao?
– Có.
Lai Gia Đạo Quân gật đầu, nói:
– Cũng chỉ có một! Có thể có được vĩnh hằng thần lôi tán thành rất khó khăn, trong lịch sử tộc ta chỉ có người gánh được ba chưởng, cũng vượt qua ảo cảnh nhưng không chiếm được tán thành.
Kỷ Ninh lúc này mới dần dần hiểu ra, vĩnh hằng thần lôi tán thành rất bất phàm.
– Tộc của ta cũng chỉ có mang bảo vật đi, đó là một kiện bảo vật khác.
Lai Gia Đạo Quân nói ra:
– Tộc của ta còn cực kỳ khát vọng muốn một kiện bảo vật, bên trong, nếu Bắc Minh huynh nguyện ý trao đôi với tinh hà nhất tộc ta… Ngươi cứ việc yên tâm, tộc của ta nhất định sẽ không bạc đãi Bắc Minh huynh, pháp thân của ta đang ở tộc quần, chúng ta có thể đàm phán xong Bắc Minh huynh lại mang đi ra ngoài cũng không muộn, về phần địa điểm và thời gian trao đổi do Bắc Minh huynh quyết định! Mặc dù trao đổi trong vô tận cương vực cũng có thể.
Nội tâm Kỷ Ninh khẽ động, tinh hà nhất tộc cực kỳ khát vọng một kiện bảo vật trong hành cung này đấy.
– Bảo vật gì?
Kỷ Ninh hỏi.
– Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô.
Lai Gia Đạo Quân nói ra.
– Lư hương?
Kỷ Ninh có chút buồn bực.
Chương 1289:
– Chẳng lẽ là trong truyền thuyết…
Cửu Trần giáo chủ cũng khiếp sợ.
Kỷ Ninh thấy Cửu Trần giáo chủ có biểu lộ như thế, lại thấy Lai Gia Đạo Quân khát vọng như vậy, lập tức hiếu kỳ về Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô.
– Chúng ta đi xem trước, Lai Gia huynh, tin tức ta lấy được bảo vật tạm thời không nên nói với tộc quần của ngươi.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói:
– Một khi ngươi nói, tộc quần ngươi đột nhiên có Vĩnh Hằng Đế Quân giết qua thủ bên ngoài, ta sẽ có phiền toái.
– Yên tâm.
Lai Gia Đạo Quân gật đầu liên tục.
– Ân.
Kỷ Ninh lại quyết định xem trước đã, Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô có gì thần kỳ, nếu như cực kỳ quan trọng với mình, chỉ sợ mình sẽ mang bảo vật rời đi ngay lập tức.
Dù sao tinh hà nhất tộc muốn chạy tới cũng cần thời gian, tinh hà lưu vực không thể “xuyên qua không gian”, ngay cả Kỷ Ninh có kiếm thuật ‘siêu việt không gian’ cũng bị lực lượng trong tinh hà ảnh hưởng không dùng được. Đế Quân tinh hà nhất tộc muốn chạy tới quá khó khăn.
…
Ba người Kỷ Ninh nhìn lầu các xinh đẹp chung quanh.
Vách lầu các như bạch ngọc, đồng thời còn mang theo hơi mờ, từ lầu các có thể nhìn xuyên qua vách tường quan sát bên ngoài.
– Thật xinh đẹp.
Ba người Kỷ Ninh đứng sóng vai trên lầu các.
Trong lầu các có năm cái bồ đoàn đặt lên mặt đất, trên mặt đất có lư hương lớn như lòng bàn tay, lư hương có hai màu đen trắng, ẩn ẩn tản ra hương khí màu trắng, hương khí mắt thường có thể thấy được là màu trắng nhạt, nó tràn ngập phạm vi ba trượng, vừa vặn bao phủ năm bồ đoàn kia.
Đồng thời trên vách tường của bức tường có một bức họa, nó dán vách tường, trước có bàn dài, phía trên có từng kiện bảo vật, có vòng tay điêu khắc hình dáng chim bay, có cây kéo tỏa ra hắc khí, có một hạt châu tỏa ra hàn khí… Nơi này có mười hai kiện bảo vật đặt trên bàn.
– Đây là bức họa chủ nhân nơi này?
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên, hắn nhìn thấy bức họa này có ẩn chứa ảo diệu không nhỏ.
Hơn phân nửa đều là lôi điện một đạo.
Vậy mà cũng có kiếm đạo, với ánh mắt Kỷ Ninh xem ra con đường hơi khác với kiếm đạo chung cực của mình, cũng có thể so sánh Tuyết Giám Đế Quân.
Còn có ảo thuật…
Hội họa chi đạo…
– Bảo bối không ít…
Kỳ thật Kỷ Ninh chú ý tới lư hương đặt trên mặt đất, hắn không vội vã nhìn, hắn đi tới trước mười hai món bảo vật kia.
– Một cây dù.
Nó là cây dù có màu kim loại đúc thành, cây dù cực kỳ sắc bén, Kỷ Ninh thò tay chạm vào, thần niệm thẩm thấu lập tức cảm ứng được tin tức ẩn chứa trong cây dù.
Pháp bảo này tên là Thiên Hồ Kim Tán, có thể dùng tiến công, khi mở dù ra có thể phòng nưự, hơn nữa khi căng dù ra sẽ tự thành thế giới, nó là pháp bảo lĩnh vực, bao phủ chung quanh hình thành thiên hổ thế giới trấn áp địch nhân, uy lực của thế giới này không thua kém gì chín đại bí thuật của Kỷ Ninh.
Có thể công, có thể thủ, có thể trấn áp, chỉ cần trấn áp đã không thua gì chín đại bí thuật. Cần biết Kỷ Ninh vi luyện thành chín đại bí thuật cũng có rất nhiều cơ duyên xảo hợp, bởi vì thủ pháp luyện đan cực cao cho nên mới luyện thành! Đương nhiên Kỷ Ninh trở thành Đạo Quân tam bộ, cảnh giới Đạo rất cao, chín đại bí thuật dùng kiếm đạo chung cực chi âm dương thi triển mới gia tăng uy lực, cũng đạt tới tình trạng của Vạn Thần Đạo Quân lúc trước.
Cho dù như vậy giá trị của Thiên Hồ Kim Tán rất cao.
Điều này cũng làm cho Kỷ Ninh cảm khái, chúa tể đặt mười hai kiện bảo bối đúng là bất phàm.
– Đây là?
Tay của Kỷ Ninh chạm vào vòng tay điêu khắc chim bay.
Đây là hình tước trận hoàn, có thể dùng pháp lực cấp độ chúa tể thôi phát, nhưng mà dùng hỗn độn tinh thạch bổ sung uy năng trận pháp, có thể kích phát ra hình tước đại trận vây khốn địch nhân. Có lẽ chúa tể có thể phá vỡ, thực lực thấp hơn chúa tể có thể bị giam thời gian dài hay ngắn phải xem địch nhân tiêu hao uy năng của trận pháp nhanh thế nào.
– Đây không phải giống trận đồ trong tay của Cửu Trần hay sao?
Đôi mắt Kỷ Ninh sáng ngời:
– Không ngờ pháp bảo sử dụng vây khốn.
Trận pháp vây khốn như thế cực kỳ trân quý, mặc dù là tám đại thành chủ, Hình Thứu Đế Quân là Đế quân gần với chúa tể, một khi gặp nguy cũng có thể trì hoãn một thời gian, thời gian này có thể chạy trốn khỏi chết! Cho nên pháp bảo bực này không bao giờ bán ra ngoài, Vĩnh Hằng Đế Quân đều trân tàng.
Cũng chỉ có chúa tể ở lại lưu cho hậu nhân.
Giá trị của nó là vô hạn.
– Bảo bối tốt.
Kỷ Ninh rất động tâm.
Kỷ Ninh lại sang một kiện mâm tròn kỳ dị, trong mâm tròn có một ít hào quang tỏa sáng.
…
Từng kiện từng kiện bảo vật đều làm Kỷ Ninh động tâm.
Những bảo vật này không có công dụng lớn với chúa tể, nhưng đối với rất nhiều Vĩnh Hằng Đế Quân lại vô cùng trân quý, đối với Đạo Quân? Đó là bảo vật có thể ngộ mà không thể cầu.
Kỷ Ninh động tâm nhất là hình tước trận hoàn.
– Nhìn Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô xem.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn lư hương lớn cỡ bàn tay đặt trong phòng, hắn đi qua, lúc này tùy ý ngồi xuống bồ đoàn, ngồi xuống bồ đoàn liền có cảm giác mát lạnh bao phủ toàn thân, hắn chấn động nhưng sau đó rất thanh tỉnh.
Kỷ Ninh không quan tâm tới công hiệu của bồ đoàn, bởi vì có một ít bảo vật cùng loại.
Khi hương khí của Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô bay vào trong mũi Kỷ Ninh.
Ông ——
Thiên địa đều yên tĩnh.
Nội tâm Kỷ Ninh cực kỳ không linh, loại trạng thái này xấp xỉ với đốn ngộ, trong lúc nhất thời trong đầu hắn cảm ngộ kiếm đạo nhanh hơn, không ngừng suy diễn, một ít bình cảnh làm khó mình cũng hiểu ra.
Cũng không qua bao lâu, Kỷ Ninh mở mắt ra, vừa mở mắt hắn liền biết mình ngồi hai ngày một đêm.
– Ta vậy mà hiểu được duy tâm kiếm ý tầng thứ ba.
Kỷ Ninh rất ngạc nhiên, nói:
– Thậm chí mấy thiên băng kiếm ý cũng sắp hiểu ra.
Trước kia phiêu bạt ba mươi vạn năm trong tinh hà lưu vực, Kỷ Ninh chỉ hiểu ra âm dương kiếm ý, tích huyết kiếm ý, vô ảnh Kiếm ý đạt tới tầng thứ ba, hiện tại mới hai ngày một đêm đã có đột phá, tốc độ thật đáng sợ.
– Vậy mà cùng loại với đốn ngộ?
Kỷ Ninh khó có thể tin nhìn vào lư hương lớn cỡ lòng bàn tay trước mặt.
– Tuy không đáng sợ bằng đốn ngộ nhưng không kém quá xa. Có bảo vật này tương đương với tùy thời có thể đốn ngộ.
Đối với tu hành người mà nói trọng yếu nhất là cái gì?
Tất cả pháp bảo đều là tiếp theo, cảnh giới đạo mới là trọng yếu nhất.
Chương 1290:
Đây chính là một kiện ‘ngộ đạo chi bảo’, giá trị vô lượng, căn bản không ai bán. Vị lôi đình chúa tể kia cũng biết tham gia cuộc chiến thượng cổ sinh tử khó liệu, vì vậy mới lưu này ngộ đạo chi bảo đặt ở nơi này.
Cửu Trần giáo chủ, Lai Gia Đạo Quân ở bên cạnh không vội vã ngồi xuống, hai người đang nhìn Kỷ Ninh.
Lai Gia Đạo Quân vội vàng:
– Bắc Minh huynh, ngươi có nguyện trao đổi Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô với tinh hà nhât tộc ta hay không?
– Bắc Minh, ngươi có nguyện ý trao đổi với cổ tu hành giả nhất tộc ta hay không, cổ tu hành giả nhất tộc ta cũng nguyện ý trả cái giá cực lớn.
Cửu Trần giáo chủ cũng nói.
Lai Gia Đạo Quân, Cửu Trần giáo chủ đều nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vẫn ngồi ở đó và vuốt ve Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô, này lư hương rất là kỳ dị, phân thành hai màu đen trắng, dường như lư hương kỳ dị này do hai phần khác nhau tạo thành. Bộ phận màu đen lạnh lùng như băng, bộ phần màu trắng sờ lên có cảm giác ấm áp, cả hai chúng nó kết hợp kỳ diệu với nhau và cuối cùng hình thành hương khí kỳ dị.
– Hô.
Pháp lực ngón giữa Kỷ Ninh rót vào và bắt đầu luyện hóa Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô.
– Thì ra là thế.
Kỷ Ninh có chút giật mình.
Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô, có thể thai nghén tạo thành hương khí dẫn dắt người tu hành tiến vào tràng thái đốn ngộ, tuy hương khí này cũng tiêu hao hết, đương nhiên chỉ cần cung ứng pháp lực là có thể duy trì hương khí sinh ra, tiêu hao pháp lực cũng không lớn nhưng tốc độ sinh ra hương khí có thể làm người ta tu hành không gián đoán.
– Khó trách ta chỉ tu hành hai ngày một đêm làm hương khí phạm vi ba trượng chung quanh thu nhỏ còn hai trượng, Kỷ Ninh thầm than, đây là hương khí còn sót lại của Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô.
– Bắc Minh, ngươi xác định chọn lư hương này?
Cửu Trần giáo chủ mở miệng nói.
– Đương nhiên xác định.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
– Ngộ đạo chi bảo thưa thớt hiếm thấy cỡ nào, nó vô cùng trân quý đấy.
– Bắc Minh…
Lai Gia Đạo Quân bên cạnh vội vàng nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Ngươi có nguyện trao đổi với tinh hà nhất tộc ta không? Cổ tu hành giả nhất tộc nội tình sâu đậm, cũng không quá khao khát Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô, tinh hà nhất tộc chúng ta trả giá thật nhiều, nhất định sẽ ra giá cao hơn cổ tu hành giả nhất tộc nhiều.
– Ta còn chưa nói cái giá của mình đấy, tinh hà nhất tộc các ngươi nhất định cao giá hơn cổ tu hành giả nhất tộc chúng ta sao?
Cửu Trần xùy cười một tiếng.
– Hai vị.
Kỷ Ninh lắc đầu, nói:
– Ta tạm thời không có suy nghĩ trao đổi.
Cửu Trần, Lai Gia đều sững sờ.
– Nó cũng rất trọng yếu với ta, chờ ngày nào đó ta không sử dụng nữa, có lẽ ta sẽ mang ra trao đổi.
Kỷ Ninh nói.
Hợp đạo là chuyện gian nan cỡ nào?
Như Bối Tháp Lai Ách, Thiên Phủ Đạo Quân, Cửu Trần, Lê Tinh cung chủ dung hợp mấy đạo mạnh nhất, hợp đạo thành công chính là chúa tể! Chúa tể thưa thớt cỡ nào? Từ sau cuộc chiến thượng cổ tại Ngu Tinh Hải tới bây giờ, vô tận cương vực hiện nay tổng cộng cũng chỉ có ba chúa tể mà thôi.
Mà Kỷ Ninh đi kiếm đạo chung cực gian nan hơn rất nhiều.
Hợp đạo thành công còn cường đại hơn cả chúa tể… Nhưng có Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại hơn chúa tể sao?
Ít nhất Kỷ Ninh không có phát hiện ai như thế! Tại dị vũ trụ, chúa tể cũng là mạnh nhất, mặc dù là dị vũ trụ ‘Hủy Diệt Thần Đình chi chủ’ thời điểm là Vĩnh Hằng Đế Quân, thực lực của hắn còn không bằng đám Đan Tôn Giả, bởi vì về sau đạt được đại cơ duyên tại khởi nguyên chi địa cho nên thực lực tăng mạnh từ sau vượt lên trước. Trở thành cường giả mạnh nhất dị vũ trụ, vị thần đình chi chủ kia hiển nhiên ‘hợp đạo thành tựuvĩnh hằng, đạo của hắn cũng không quá mạnh.
Kỷ Ninh đến nay cũng phát hiện ra vài thi thể của đại năng chúa tể.
Chưa bao giờ phát hiện ra tồn tại mạnh hơn chúa tể.
Kỷ Ninh hoàn toàn hiểu muốn trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân mạnh hơn chúa tể là khó khăn cỡ nào? Kiếm đạo chung cực của hắn muốn hợp đạo cực kỳ khó khăn.
– Quá khứ ta không có chút lòng tin nào, thậm chí ta cũng không dám nói mình có thể hợp đạo thành công, tôi đa chỉ có một tia hi vọng xa vời mà thôi.
Kỷ Ninh nhìn xem trong tay Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô.
– Hiện tại ta đạt được ngộ đạo chi bảo, từ đó hi vọng hợp đạo của ta tăng nhiều.
Như Bắc Hồng kiếm rất trọng yếu với mình, nó còn không quan trọng bằng Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô đấy.
Ba vị Đạo Quân đều mang theo phức tạp, Kỷ Ninh là kích động, Lai Gia Đạo Quân và Cửu Trần giáo chủ tiếc nuối cùng bất đắc dĩ.
– Cửu Trần, Lai Gia.
Kỷ Ninh nhìn về phía bọn họ, nói:
– Các ngươi không có mang tin tức ta có Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô tiết lộ ra ngoài chứ? Nếu như các ngươi tiết lộ ra ngoài, hiện tại ta chỉ có thể rời đi.
– Không có.
Cửu Trần giáo chủ lắc đầu, nói:
– Ta cũng không muốn ở lại nơi này, Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô tuy quan trọng nhưng đối với cổ tu hành giả nhất tộc của ta mà nói không phải nhất định phải có, ngộ đạo chi bảo cùng loại, tộc của ta vẫn có, đáng tiếc… Là không tới phiên ta, chờ ta trở thành Đạo Quân tứ bộ. Có lẽ có thể trở về trong tộc sử dụng một hỗn độn thế kỷ.
Đối với thế lực lớn mà nói, ngộ đạo chi bảo là bảo vật cấp trấn tộc.
Mỗi Đạo Quân nghịch thiên sắp hợp đạo sẽ tạm thời sử dụng một hỗn độn kỹ. Đạo Quân nghịch thiên, Vĩnh Hằng Đế Quân đều có nhu cầu với ngộ đạo chí bảo sẽ do cao tầng tộc quần quyết định ai sử dụng. Tận lực đề thăng thực lực của tộc quần, tuy đều là Vĩnh Hằng Đế Quân dùng nhiều, bởi vì thực lực của Vĩnh Hằng Đế Quân cũng có thể chậm rãi tăng lên, như Đan Tôn Giả trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân sau mới dần dần tu hành đến cấp độ chúa tể, tại dị vũ trụ còn có Phù Bác Đế Quân cũng thành Vĩnh Hằng Đế Quân, về sau dần dần nghiên cứu đạo phù một đạo mới dần dần đạt tới tầng thứ cực cao.
Đạo Quân? Mặc dù dùng ngộ đạo chi bảo cũng có thể hợp đạo thất bại.
Vĩnh Hằng Đế Quân mới là căn bản của tộc quần.
Với cấp độ chúa tể không quá quan tâm tới ngộ đạo chí bảo.
– Lai Gia?
Cửu Trần lườm Lai Gia Đạo Quân, nói:
– Tinh hà nhất tộc nội tình kém chút ít, ta xem bọn họ không nhất định có ngộ đạo chi bảo. Chỉ sợ rất khao khát, không chừng hắn đã nói, nói không chừng Vĩnh Hằng Đế Quân của tinh hà nhất tộc đã giết qua.
– Chưa nói.
Lai Gia Đạo Quân liền nói:
– Ta không phải thế hệ ti tiện, Bắc Minh huynh cứ yên tâm.
Chương 1291:
– Hai vị.
Kỷ Ninh nói:
– Các ngươi cũng biết ‘ngộ đạo chi bảo’ làm người ta đỏ mắt cỡ nào, một khi tin tức truyền đi, ta vĩnh viễn không ngày yên tĩnh, thậm chí có khả năng chết đi. Cho nên Cửu Trần huynh và Lai Gia huynh, kính xin lập lời thề bổn mạng, từ nay về sau tuyệt đối không tiết lộ ngộ đạo chí bảo ra ngoài, ngay cả cả chuyện ta lấy đi bảo vật trong Đình Nam hành cung cũng không thể tiết lộ ra ngoài. Ta biết rõ ép hai vị lập lời thề là quá bá đạo, kính xin hiểu nổi khổ tâm của ta.
Kỷ Ninh trịnh trọng nói:
– Kế tiếp trong Đình Nam hành cung, ba người chúng ta thay phiên sử dụng Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô, cũng xem như ta trả ân với các vị.
– Bắc Minh ngươi nói tới mức này, ta có thể cự tuyệt sao?
Cửu Trần giáo chủ lúc này lập lời thề.
– Đây là cơ duyên Bắc Minh ngươi, nó cuối cùng vô duyên với tinh hà nhất tộc ah.
Lai Gia Đạo Quân lắc đầu, lập tức lập lời thề.
Kỳ thật hắn cũng biết, nếu như không lập lời thề, chỉ sợ Kỷ Ninh hiện tại sẽ lập tức rời đi, thậm chí sẽ mang ngộ đạo chi bảo giấu đi, tinh hà nhất tộc cũng không thể tìm được.
– Đa tạ!
Kỷ Ninh thở ra một hơi, đồng thời cũng làm quyết định.
– Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô chính là bảo vật trọng yếu giúp ta hợp đạo, còn trọng yếu hơn Bắc Hồng kiếm nhiều! Không được để mất, bản tôn của ta ra ngoài mạo hiểm nói không chừng sẽ mất mạng, Ân, lần này trở lại vô tận cương vực nên mang Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô đặt ở chỗ nguyên thần thứ hai.
Nguyên thần thứ hai vẫn ở bên trong tam giới, lại không mạo hiểm lưu lạc nên an toàn hơn nhiều.
Mà nguyên thần thứ hai cũng mở tâm chi thế giới, thực lực cường đại, nguyên thần thứ hai sử dụng Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô ngộ đạo không khác gì bản tôn sử dụng, dù sao cả hai hồn phách chân linh tương thông.
…
Kế tiếp Kỷ Ninh, Cửu Trần, Lai Gia Đạo Quân bắt đầu thay phiên sử dụng Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô mỗi ngàn năm đổi một lần!
Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô có một đặc thù, không có cách nào nào sử dụng trong gia tốc thời gian! Nói cho đúng lư hương thai nghén ra hương khí quá thần bí, một khi thời gian gia tốc sẽ làm hương khí gia tốc, từ đó làm pháp bảo thời gian tiêu hao pháp lực rất lớn. Mặc dù gia tốc thời gian gấp hai cũng tiêu hao pháp lực làm Kỷ Ninh không thể thừa nhận.
– Ngộ chi bảo đúng là đặc thù.
Đám ngườiKỷ Ninh cũng thành thành thật thật ngộ đạo, cũng không dựa vào thời gian gia tốc, dù sao bọn họ ngộ đạo bình thường cũng rất nhanh.
Dù sao kẹt tại bình cảnh, mặc dù tu hành thời gian dài cũng không tiến thêm.
Có thể tiến vào cảnh giới xấp xỉ đốn ngộ sẽ tiến bộ thật nhanh, cũng hiểu ra bình cảnh nhanh hơn nhiều.
…
Lúc này qua hơn một vạn năm, Lai Gia Đạo Quân đang ngồi trong bồ đoàn bỗng nhiên đứng lên, lúc này Kỷ Ninh, Cửu Trần đều nghi hoặc nhìn sang.
– Lai gia, thời gian ngàn năm chưa tới, tại sao ngươi dừng lại?
Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi.
– Trước khi tới hành cung ta đạt tới cực hạn. Mượn nhờ ngộ đạo chi bảo… Đạo của ta càng viên mãn, ta cũng không tìm được đường tiến thêm, hôm nay vô cùng viên mãn, tâm tình ta bị ngộ đạo chi bảo ảnh hưởng cho nên tiến vào trạng thái đỉnh phong nhất, ta quyết định… Hợp đạo trong Đình Nam hành cung!
Lai Gia Đạo Quân nói ra.
– Hợp đạo?
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều kinh hãi.
Hợp đạo? Với một gã sinh tử Đạo Quân mà nói, đây chính là sinh tử kiếp.
– Ta đã chờ quá lâu rồi, là thời điểm nên hợp đạo.
Lai Gia Đạo Quân nói nhỏ, ánh mắt mang theo nóng bỏng chưa từng có, đây là thời điểm cuồng nhiệt nhất cả đời của hắn.
– Lúc nào hợp đạo?
Kỷ Ninh hỏi.
– Hiện tại.
Lai Gia Đạo Quân nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
– Bắc Minh huynh, lúc hợp đạo ta muốn mượn Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô sử dụng một thời gian.
– Việc nhỏ
Kỷ Ninh lúc này gật đầu đáp ứng.
Chỉ thấy Lai Gia Đạo Quân vung tay lên, bên cạnh xuất hiện pháp đàn hình tam giác, trên pháp đàn có ba cốt trượng màu đen, trên ba cốt trượng có lỗ khảm, chỉ thấy Lai Gia Đạo Quân xuất ra một bình ngọc, và mở nút bình, bên trong bình ngọc lúc này xuất hiện ánh sáng màu bạc và nhanh chóng chảy vào bên trong lỗ khảm.
Lai Gia Đạo Quân cất bước đi lên pháp đàn, hắn khoanh chân ngồi giữa pháp đàn.
– Vì chuẩn bị pháp đàn này ta đã tốn không ít công phu.
Lai Gia Đạo Quân cười nói với hai người Kỷ Ninh bên cạnh:
– Cửu Trần, chắc hẳn cổ tu hành giả các ngươi có biện pháp tốt hơn ah.
– Đây là đương nhiên.
Cửu Trần giáo chủ gật đầu nói:
– Trong tộc của ta có ‘hợp đạo chi địa’, cổ tu hành giả chúng ta hợp đạo đều chạy vào trong tộc, nếu như xảy ra một ít đặc thù ngoài ý muốn không có cách nào trở về mới phải hợp đạo ở bên ngoài.
– Không hổ là cổ tu hành giả.
Lai Gia Đạo Quân nói ra:
– Tinh hà nhất tộc chúng ta cũng muốn tổ kiến ‘hợp đạo chi địa’.
Nói xong Lai Gia Đạo Quân nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
– Kính xin Bắc Minh huynh mang Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô đặt ở trước pháp đàn.
– Ân.
Tâm ý Kỷ Ninh khẽ động, lư hương nhanh chóng bay tới trước pháp đàn hình tam giác, cách Lai Gia Đạo Quân gần một trượng, hương khí tràn ngập, Lai Gia Đạo Quân cũng có thể thu nạp.
Trong tay Lai Gia Đạo Quân xuất hiện một bình ngọc, hắn đỏ một viên đan dược tỏa kim đan ra, hắn há miệng nuốt viên đan dược vào bụng.
– Hàn Minh Ngọc Long đan, chậc chậc, nội tình tinh hà nhất tộc còn không tệ lắm. Ta hiện tại còn không có một viên đan dược như thế.
Cửu Trần giáo chủ tán dương.
Kỷ Ninh bởi vì đạt được Đan Diệp Thất Chương cho nên hắn nhận biết không ít về đan dược.
Hàn Minh Ngọc Long đan, có thể làm cho người ta tâm tình không linh, từ đó chân linh hồn phách thanh tỉnh và có một ít diệu dụng không thể tưởng tượng nổi, ví dụ như suy diễn suy nghĩ nhanh hơn lúc bình thường gấp ngàn vạn lần. Dù sao thời gian hợp đạo không tính là ngắn, có thể nói dài, cho dù là Đạo Quân nào cũng có cảm giác rất dài. Tự nhiên bọn họ phải suy diễn trong thời gian càng nhanh càng tốt.
Hàn Minh Ngọc Long đan có ghi lại trong Đan Diệp Thất Chương, là linh đan phụ trợ hợp đạo bài danh thứ tám, đương nhiên linh đan hợp đạo có ghi lại tới mười hai loại. Mỗi một chủng đều trân quý, linh đan bài danh top năm hiếm tới dọa người, trong đan dược bài danh top năm, mặc dù là Đan Tôn Giả dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng luyện chế đan dược bài danh thứ hai và thứ năm mà thôi, nguyên nhân chủ yếu là vì thiên phú, như linh đan bài danh thứ hai, Đan Tôn Giả cũng cần trả giá thật lớn và thời gian luyện chế thật dài, còn cần rất nhiều tài liệu trân quý mới có thể luyện thành.
Chương 1292:
Đạo Quân, đừng nói đan dược bài danh top năm. Mặc dù là bài danh top mười hai cũng đủ làm bọn họ đánh vỡ đầu tranh giành rồi.
– Tộc của ta cơ duyên xảo hợp đạt được mấy viên, ta có chút công lao được ban cho một viên.
Lai Gia Đạo Quân mỉm cười nói:
– Hai vị đạo hữu, ta sắp bắt đầu, hy vọng có thể hợp đạo thành tựu vĩnh hằng.
– Thành tựu vĩnh hằng.
Kỷ Ninh, Cửu Trần cũng yên lặng nhìn.
Hô…
Lai Gia Đạo Quân khoanh chân ngồi đó, hắn nhắm mắt lại sau đó hít sâu một hơi, chỉ thấy hương khí tràn ngập chung quanh bị hắn hút vào trong người.
Dần dần trong thân thể của hắn có chấn động sinh ra.
Thần thể tỏa ra kim quang nhàn nhạt, đó là hào quang thuộc về đạo.
– Hắn bắt đầu hợp đạo.
Cửu Trần nói ra.
Kỷ Ninh cũng nhìn xem:
– Không biết có thể thành hay không.
Mặc dù đứng bên cạnh quan sát, Kỷ vẫn cảm thấy áp lực, hợp đạo… Cuối cùng là rãnh trời với bất cứ Đạo Quân nào.
– Đây là kim một đạo.
Cửu Trần nói khẽ.
– Cấp độ sinh tử Đạo Quân, bàn về cảm ngộ đạo nào, vào thời khắc hợp đạo cuối cùng, nếu như kết hợp vô cùng hoàn mỹ mới có thể là đạo tồn tại vĩnh hằng! Chỉ cần có một tia không hoàn mỹ vậy thì thất bại.
Kỷ Ninh yên lặng nhìn xem.
Kiếm đạo chung cực của mình, mặc kệ kiếm đạo chung cực tầng thứ nhất hay tầng thứ hai, thậm chí là tầng thứ tư, có lẽ uy lực phi thường lớn nhưng còn chưa tới tình trạng hoàn mỹ vĩnh hằng.
Cái gì gọi là vĩnh hằng?
Chính là ‘đạo’ này kết hợp với bản thân hoàn mỹ không có thiếu hụt, thời gian trôi qua lâu cũng không bị ảnh hưởng, lúc này mới xứng với hai chữ ‘vĩnh hằng’.
Thực lực Lai tương đương với Kỷ Ninh, Cửu Trần và Khổng Tát, có lẽ ngộ ra một đạo mạnh nhất, hắn ‘hợp đạo’ độ khó dễ dàng hơn khi so với Cửu Trần, Bối Tháp Lai Ách, hắn ngộ đạo và tiến hành ‘hợp đạo’. Như cấp độ của Kỷ Ninh rất cao, muốn kết hợp hoàn mỹ quá khó khăn.
Kỷ Ninh xem chừng… Kiếm đạo chung cực của mình ngộ ra tầng thứ nhất đạt được’vũ trụ kiếm chi bản nguyên’ cộng minh, đại biểu kiếm đạo chung cực của mình đã bao hàm các phương hướng, muốn thành tựu vĩnh hằng, chỉ sợ phải sánh được kiếm chi bản nguyên trong vũ trụ bổn nguyên, độ khó có thể nghĩ.
…
Thời gian trôi qua.
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều nhìn nhau, thời gian hợp đạo dài nhất là chín năm! Ngắn nhất khó nói, nói không chừng vừa hợp đạo nửa tháng đã có thể thất bại, nói rõ nội tình chênh lệch quá lợi hại.
– Không biết hắn có thể ngưng kết kết vĩnh hằng chi hoa hay không.
Cửu Trần nói khẽ.
– Vĩnh hằng chi hoa.
Trong mắt Kỷ Ninh có hướng tới.
Hợp đạo, đạo thụ cũng sẽ lột xác.
Đạt tới biên giới hợp đạo, đạo thụ trong Kim Đan không gian hỗn độn cũng đã cao mười vạn tám ngàn trượng, cần biết Vĩnh Hằng Đế Quân cũng là như thế! Thời điểm này đạo thụ sẽ không cao hơn nữa, hợp đạo chính là lúc các đạo trong đạo thụ kết hợp lại, từ đó hình thành một đóa hoa xinh đẹp nhất
Đạo thụ nở hoa, nó nở là vĩnh hằng chi hoa, từ đó đại biểu hợp đạo thành công.
Vĩnh hằng chi hoa kết hợp tất cả đạo trong đạo thụ.
Nếu như thất bại, khả năng vĩnh hằng chi hoa vừa kết đã héo rũ…
Ông ông ông ~~~
Sau khi Lai Gia Đạo Quân hợp đạo tiếp tục hai, bên ngoài cơ thể của hắn tỏa ra kim quang sáng ngời, kim quang vô cùng chói mắt, hắn phát ra khí tức sinh mệnh to lớn, uy năng bắt đầu tăng lên, đã siêu việt Kỷ Ninh và Cửu Trần, thậm chí đang tiếp tục tăng lên, hoàn toàn siêu việt bất cứ Đạo Quân nghịch thiên nào khác…
Hắn ngộ ra một đầu mạnh nhất chi đạo, do boeid Tuyết Giám Đế Quân lúc trước còn mạnh hơn một ít, một khi thành tựu vĩnh hằng chính là cấp độ của tám đại thành chủ.
Hợp đạo, thực lực sẽ tăng lên biên độ lớn.
– Thời khắc mấu chốt.
Cửu Trần giáo chủ nói:
– Bắt đầu liều.
– Là thành hay bại phải xem lúc này.
Kỷ Ninh cũng thổn thức nhìn xem.
Hiển nhiên trạng thái hợp đạo kéo dài hai năm, Lai Gia Đạo Quân đã đến không thể không tới mức bộc phát, hắn nhất định phải xông, phải đánh tan tất cả trở ngại, khi đó hắn là vĩnh hằng, chỉ cần có một tia khiếm khuyết chính là thất bại.
Rầm rầm ~~~
Lai Gia Đạo Quân ngồi ở đó, sắc mặt thống khổ, kim quang bạo phát khắp toàn thân, kim một đạo cũng phóng thích uy năng của mình, khí tức bên ngoài thân thể của hắn mạnh mẽ, đồng thời đang run rẩy.
Hô.
Thân thể của hắn sinh ra kim quang cũng mất đi, khí tức của hắn suy yếu.
– Thất bại.
Cửu Trần giáo chủ và Kỷ Ninh đều nhẹ nhàng lắc đầu.
– Không ——
Lai Gia Đạo Quân thì thào nói nhỏ, hắn có thể nhìn thấy đạo thụ nguyên bản trong Kim Đan không gian hỗn độn của mình ngưng kết vĩnh hằng chi hoa, nó chỉ có thể hình thành nụ hoa, còn chưa kịp nở rộ đã héo rũ.
Thất bại.
Hồn phách chân linh trước kia quá độ đạt tới cấp Vĩnh Hằng Đế Quân, hiển nhiên thất bại, hồn phách chân linh cũng bắt đầu tán loạn, loại tốc độ tán loạn này phi thường chậm chạp nhưng không thể nghịch chuyển. Nó là tán loạn từ hạch tâm… Nếu như không chiến đấu, loại tốc độ tán loạn này kéo dài thật lâu, nếu như chém giết điên cuồng, mỗi khi chém giết một lần sẽ gia tăng tốc đột án loạn, tuổi thọ rút ngắn rất nhiều.
Trên pháp đàn hình tam giác, Lai Gia Đạo Quân mở to mắt, trong mắt có bi ai, nhìn Kỷ Ninh, Cửu Trần giáo chủ, hắn cười khổ:
– Hai vị đạo hữu, hợp đạo cuối cùng khó như lên trời. Ta mượn nhờ pháp đàn, phục dụng linh đan, lại có Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô tương trợ, cảm giác vô cùng tự tin nhưng vẫn thất bại, vĩnh hằng chi hoa vừa mới hình thành nụ hoa đã héo rũ, còn chưa nở ra… Hiển nhiên còn thiếu rất lớn.
– Lai Gia, hợp đạo thất bại là thường có.
Cửu Trần an ủi, nói:
– Có thể hợp đạo thành công lại quá ít, đặc biệt là Đạo Quân nghịch thiên muốn hợp đạo thành công càng thêm hiếm thấy.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều có thể hiểu tâm tình của Lai Gia Đạo Quân hiện tại.
Tu hành như lên núi, từng bước một từ tầng dưới chót đi lên cao hơn, giữa đường xá bao nhiêu cũng có nhấp nhô gặp trắc trở, rốt cục đi đến đỉnh núi, lúc bước ra một bước cuối cùng lại ngã vào vực sâu hay nhất phi trùng thiên? Lai Gia Đạo Quân hợp đạo thất bại, hiển nhiên hắn ngã vào vực sâu vô tận, hồn phách chân linh của hắn đã bắt đầu tán loạn, hắn đang đi về hướng tử vong, con đường tu hành của hắn cũng kết thúc, mặc dù sớm có chuẩn bị tâm lý nhưng vô cùng đau lòng.
– Tu hành vô tận năm tháng, đến tận đây đã dừng lại.
Lai Gia Đạo Quân lắc đầu, hắn cười lớn:
– Lúc ta còn trẻ phấn đấu từng bước một đi về hướng đỉnh phong, về sau mới biết được tộc quần tinh hà nhất tộc sinh tồn khó khăn bực nào, thành Đạo Quân ta một lòng vì tộc quần…
Chương 1293:
– Quá lâu, quá mệt mỏi.
– Ta sống lâu như vậy nhưng vẫn ở trong Ngu Tinh Hải.
Lai Gia Đạo Quân nói:
– Cho tới bây giờ không có đi qua vô tận cương vực.
Lai Gia Đạo Quân đứng lên, hắn phất tay thu hình tam giác pháp đàn.
– Bắc Minh huynh, Cửu Trần huynh.
Lai Gia Đạo Quân nhìn về phía Kỷ Ninh và Cửu Trần, nói:
– Ta phải rời đi, chuẩn bị đi vô tận cương vực nhìn thật kỹ, thấy nhiều hiểu biết nhiều! Thậm chí khả năng đi hắc ám vô tận lang thang phiêu bạt… Trước khi chết phải biết nhiều hơn.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.
– Không cần tiễn đưa.
Lai Gia Đạo Quân đi nhanh ra ngoài.
…
Đưa mắt nhìn Lai Gia Đạo Quân rời đi, Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ đều thổn thức, Lai Gia Đạo Quân bây giờ không quan tâm Đình Nam hành cung, nói đi là đi. Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ lại rất để ý, bởi vì chủ nhân hành cung treo vài bức họa trên tường đều đại biểu một môn pháp môn, hiển nhiên chủ nhân hành cung cố ý lưu lại cho kẻ đến sau.
– Khá tốt, hắn không có nổi điên.
Cửu Trần giáo chủ lắc đầu nói:
– Ta chỉ thấy qua sau khi hợp đạo thất bại nổi điên, Đạo Quân vô cùng điên cuồng.
– Từ nhỏ bắt đầu tu hành, cả đời đều tu hành…
Kỷ Ninh nhìn hướng Lai Gia Đạo Quân rời đi.
– Trên tu hành ngàn hỗn độn kỷ, tu hành vạn hỗn độn kỷ… Vĩnh viễn tu hành nhưng đột nhiên hợp đạo thất bại, con đường tu hành bỏ dở. Đối với bất cứ người nào cũng là đả kích to lớn, tâm tình đại biến cũng rất bình thường.
– Hừ, có chút Đạo Quânt tà ác bình thường đè nén ý niệm tà ác trong đầu của mình, không dám quá mức làm càn, e sợ chọc các đại năng đuổi giết. Sau khi hợp đao thất bại nhất định thân tử đạo tiêu. Bọn họ cũng không sợ hãi, những Đạo Quân tà ác này càng điên loạn và cuồng ngạo.
Cửu Trần giáo chủ nói:
– Đương nhiên bọn họ điên cuồng trong tuyệt vọng.
– Không biết ngày nào đó chúng ta hợp đạo thất bại sẽ có tâm tình gì?
Cửu Trần giáo chủ nói:
– Ngày hợp đạo thất bại?
Kỷ Ninh sững sờ.
Chính mình hợp đạo thất bại sao?
Hiện tại chính mình cũng không cách nào xác nhận khi đó sẽ có tâm tình gì.
– Nói không chừng chúng ta sẽ hợp đạo thành công, thành tựu vĩnh hằng.
Kỷ Ninh cười nói.
– Ha ha, đúng, thành tựu vĩnh hằng.
Cửu Trần giáo chủ gật đầu.
– Đến lúc đó ta chính là chúa tể, cổ tu hành giả nhất tộc của ta sẽ có hai vị chúa tể, ha ha.
Hai người bọn họ đều hiểu, thành vĩnh hằng là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, bình thường mười vạn Đạo Quân chỉ sợ mới có một thành công, hơn nữa đều là Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường.
…
Kỷ Ninh và Cửu Trần an tâm tu hành tại tinh hà lưu vực Đình Nam hành cung, tiến bộ cũng nhanh chóng.
Bọn họ tu hành trong Đình Nam hành cung hơn ba vạn năm. Cửu Trần giáo chủ cũng đã đột phá!
Oanh ~~~
Khí tức mênh mông dùng Cửu Trần giáo chủ làm trung tâm tỏa ra uy thế tràn ngập, hắn mở to mắt, vẻ mặt tươi cười:
– Ha ha, Xích Thủy ta cũng đã đột phá, Đạo Quân tứ bộ, ta rốt cục bước vào Đạo Quân tứ bộ. Rất khó khăn! Từ Đạo Quân tam bộ đến Đạo Quân tứ bộ quả thật còn khó hơn đột phá Đạo Quân tam bộ trăm lần nghìn lần… Ha ha, ta cuối cùng cũng đột phá.
– Cửu Trần huynh, chúc mừng.
Kỷ Ninh cười nói.
– Là nên chúc mừng, ta bị vây ở Đạo Quân tam bộ quá lâu quá lâu.
Cửu Trần giáo chủ tươi cười nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Nhờ có có Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô, nếu không ta còn phải trì hoãn thêm nhiều hỗn độn kỷ, trước kia nhận truyền thừa từ tổ tiên có chút đốn ngộ, lần này tại Đình Nam hành cung mới bước qua một bước này.
– Một bước này quá khó khăn, Cửu Trần, ngươi đã đứng ở đỉnh của Đạo Quân.
Kỷ Ninh nói.
Cửu Trần gật đầu, hắn vô cùng hăng hái.
Hắn dung hợp hai đạo mạnh nhất hoàn mỹ, trở thành Đạo Quân tứ bộ sẽ đứng ở hàng ngũ đỉnh cấp, hắn cùng tầng thứ với Thiên Phủ Đạo Quân, Lê Tinh cung chủ. Có lẽ bởi vì có một ít bí thuật, pháp bảo cho nên thực lực có chút khác biệt, có lẽ chênh lệch không lớn, tính ra là cùng tầng thứ.
Càng nghịch thiên, mặc dù từ tam bộ tới tứ bộ cũng rất khó. Như Đại Mạc Đạo Quân vẫn bị vây ở Đạo Quân tam bộ thật lâu.
– Bắc Minh, ngươi bây giờ cũng không phải là đối thủ của ta.
Cửu Trần đắc ý nói.
– Vậy thì khó nói.
Kỷ Ninh nói:
– Đừng quên ta là người tu hành tâm lực, những năm qua ta tìm hiểu bức họa của chủ nhân hành cung lưu lại, hấp thu một ít ảo diệu ảo thuật của chủ nhân hành cung, ngươi không nhất định có thể ngăn cản ảo thuật của ta.
Chỉ cần bị ảo thuật ảnh hưởng, mặc dù ảnh hưởng một ít cũng ảnh hưởng tới cuộc chiến.
– Việc này…
Cửu Trần sững sờ, hắn liền nói:
– Hừ, ta hiện tại vừa đột phá, chỉ cần tiếp qua chút thời gian, hồn phách được thần thể uẩn dưỡng tự nhiên sẽ mạnh hơn, đến lúc đó ảo thuật của ngươi không thể lay chuyển ta.
Biểu lộ của Cửu Trần biến hóa:
– Ta nói đầy đủ cường đại, vừa đột phá đến Đạo Quân tứ bộ cũng ở biên giới hợp đạo, ta cũng phải nhiều chuẩn bị một chút… Ta hiện tại không có chút nắm chắc hợp đạo.
Kỷ Ninh khẽ giật mình, đúng vậy a, Cửu Trần đang đứng ở biên giới hợp đạo.
Trong cương vực xa xôi, Đại Mạc Vực.
Trong Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới có Dịch Ba Giới danh truyền cả vô tận cương vực.
Dịch Ba Giới là Dịch Ba Đế Quân lưu lại! Dịch Ba Đế Quân có suy diễn một đạo đứng đầu cả vô tận cương vực, còn mạnh hơn Đại Mạc Đạo Quân hiện tại không biết bao nhiêu lần. Hắn như thần long thấy đầu không thấy đuôi, mặc dù là ba đại chúa tể đối mặt Dịch Ba Đế Quân cũng rất đau đầu, bởi vì Dịch Ba Đế Quân tính toán quá đáng sợ.
Dịch Ba Đế Quân cũng lưu trọng bảo tại Dịch Ba Giới, đây là chuyện Dịch Ba Đế Quân nói công khai trước khi đi, về sau hắn đã tiến vào hắc ám vô tận phiêu bạt lang thang.
Nhiều đời đều có Đạo Quân tiến vào mạo hiểm.
Như Thiên Nhất Đạo Quân cũng là một trong số đó.
…
Dịch Ba Giới dường như một cái mũ bao phủ.
Bầu trời có hào quang lờ mờ chiếu vào trong Dịch Ba Giới, xa xa ngẫu nhiên có người tu hành đi ngang qua nhưng tận lực tránh xa nơi này. Dù sao Dịch Ba Giới quá nguy hiểm.
Ông ~~~~
Bỗng nhiên có sáu hào quang chói mắt bay ra khỏi Dịch Ba Giới, sáu đạo hào quang kéo dài hàng tỉ trượng bay lên bầu trời Dịch Ba Giới, thậm chí bắn thủng cả vách màng Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới.
Ông ~~~~”
Hào quang màu đỏ chói mắt xuất hiện, một đạo quang mang này dài hàng tỉ trượng và bắn ra mọi hướng.