1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 20 [Chương 113 đến 117]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 20 [Chương 113 đến 117]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 113: Bị dọa chết khiếp

Màn sương đen như khói mờ vờn quanh. Tám gã Tử Phủ tu sĩ vẫn đang duy trì đại trận, từng người cũng chỉ di chuyển ở phía trong đại trận này.

“Minh Long Tỏa Thiên Trận này thế nào mà ngay cả Tử Đạo sư huynh cũng không thể phá giải nổi. Chúng ta làm thế nào đây? Hay là chúng ta cứ đi bừa đi. Dù sao thì Đồng Ngọc sư huynh và Tử Đạo sư huynh cũng ở trong đại trận này. Không chừng chúng ta lại có thể gặp được họ.” Tám gã Tử Phủ tu sĩ cũng ôm theo chút hi vọng đi tới.

Đồng thời trên tay mỗi người đều cầm một đạo phù để chuẩn bị cho lúc nguy hiểm sống chết.

Bỗng nhiên…

Vù vù vù vù…

Một trận mưa tí tách đột nhiên rơi xuống. Những giọt nước mưa như sợi tơ, cực kỳ mềm nhẹ làm cho tám người Động Tử Khải đột nhiên rơi vào kinh hãi. “Vù vù…” Tức thì một tầng sáng trắng xuất hiện bao phủ từng người để ngăn cản những giọt nước mưa.

“Là mưa sao, thật kỳ quái.” Tu sĩ mũi diều hâu mặc áo choàng đen nói với giọng lạnh lùng.

“Sao lại có mưa trong đại trận này được?” Động Tử Khải nhíu mày.

“Có lẽ ở bên ngoài trời đang mưa. Huyễn trận này cũng chỉ có khả năng mê hoặc chứ cũng chả có cách nào ngăn cản mưa rời từ bên ngoài xuống.” Tu sĩ tóc bạc cũng mở miệng nói.

Cả đám tu sĩ Động Tử Khải đều gật đầu.

Bọn hắn đều là tu sĩ nên đều có thể cảm nhận được giọt nước mưa này là tự nhiên sinh ra, chứ không phải nước độc do đại trận sinh ra! Trong lúc nhất thời cả đám người này vẫn chưa thể nghĩ tới ‘Đạo Chi vực cảnh’. Khi đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh thì một ý niệm có thể làm xung quanh trở thành lĩnh vực của mình. Dĩ nhiên với những đạo khác nhau thì lĩnh vực cũng khác nhau.

Có những ý niệm làm xung quanh hóa thành ngọn lửa vô tận, có ý niệm lại làm sấm sét bao quanh. Mà ý niệm của Kỷ Ninh chính là làm mưa rơi xuống.

“Tốt nhất là chúng ta nên cẩn thận một chút. Đừng để mưa rơi vào người.” Lão già mặc áo màu tro mở miệng nói.

“An sư huynh nói có lý. Chúng ta đều đang bị vây trong Minh Long Tỏa Thiên Trận. Cẩn thận vẫn là hơn.”

Từng Tử Phủ tu sĩ thà làm điều thừa chứ không dám xem nhẹ.

Vù vù!

Một cái đuôi rồng khống lồ quét tới với tốc độ nhanh như tỉa chớp. Bên trong đuôi rồng, Kỷ Ninh đang đứng thẳng, xung quanh hắn có hơn bảy trăm lưỡi kiếm khí đang lơ lửng. Trong đó có chín khẩu phi kiếm nhập giai được dùng làm phần trung tâm, nhờ đó uy lực của kiếm quang được ngưng tụ chuyển hóa từ Tiểu Thiên Kiếm Trận đã tới mức cực kỳ khủng bố.

Vũ Thủy Kiếm vực đã bày ra!

Nguyên lực Tử Phủ viên mãn lớn mạnh thi triển ra tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận. Tuy chỉ có chín lưỡi trong số hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm là nhập giai, nhưng dù sao đây vẫn là tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận! Số lượng cũng vân có thể làm chất lượng thay đổi!

“Chết đi.” Sát khí hiện lên từ đôi mắt Kỷ Ninh.

Rầm rầm!

Kiếm quang ngưng tụ trước người trong nháy mắt hóa thành một dải nước liền xé trời bay đi. Chỉ trong tích tắc Kỷ Ninh đã dùng toàn bộ sức lực. Tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận, đại trận hô trợ, Vũ Thủy Kiếm vực…tất cả mọi thứ hợp lại làm cho uy lực chiêu kiếm này đã tới mức cực hạn.

“Chúng ta đi.” Tám người đám Động Tử Khải tiếp tục đi lên. vừa đi bọn chúng vẫn vừa ngăn không cho nước mưa rơi vào.

Đang khi bọn chúng lặng yên đi thì.

Bỗng nhiên…

“Hả?” Sắc mặt của lão tu sĩ mũi diều hâu trong đám biến đổi. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm thấy một nguy hiểm gì đó đang ập tới. Đây chính là sự cảm nhận của những người tu tiên đã từng trải qua hoạn nạn sống chết cận kề. có điều khi hắn cảm ứng được như vậy thì lúc đó nguy cơ đã cận kề rồi. Nhưng ngay cả như vậy thì nó cũng đã cứu mạng hắn hai lần.

“Quay trở lại trong ô!” Xung quanh tu sĩ mũi diều hâu xuất hiện một cái dù. Cái dù mở bung ra rồi rơi xuống bao phủ toàn bộ thân thể tu sĩ mũi diều hâu.

Một giọt nước như bao giọt nước mưa khác sượt qua người gã rồi bay thẳng tới chỗ gã tu sĩ mắt tam giác ở bên cạnh.

Tu sĩ mắt tam giác thấy đồng bạn bên cạnh đột nhiên thi triển pháp bảo ra thì cảm thấy kinh ngạc. Nhưng nguy hiểm đã ập tới.

“Không ổn.” Tu sĩ mắt tam giác nhìn thấy một giọt nước mưa bay tới gần thì mới cảm nhận được một luồng dao động mạnh mẽ đang gần kề. Hắn liên tục khua thanh trường kiếm trong tay lên để đỡ. Nhưng đã muộn…

Giọt nước mưa kia đã tới quá gần hắn!

Kiếm thuật của hắn lại quá tầm thường mà kiếm thuật của Kỷ Ninh thì tuyệt diệu tới mức nào? Giọt nước nhẹ nhàng lướt qua trường kiếm rồi xẹt qua phần đầu của hắn!

“Vù vù.. Chỉ thấy tầng sáng trắng của trận đồ bát quái đột ngột lớn lên.

“Bị công kích rồi!” Đám người Động Tử Khải kinh hãi. Đây chỉ là sau khi bị công kích thì uy lực của đại trận mới tự động bùng phát.

Vù!

Trong đôi mắt của tu sĩ mắt tam giác kia vẫn còn đầy vẻ kinh ngạc, nhưng cái đầu của hắn đã bị bay đi, quay vòng giữa không trung.

Tám Tử Phủ tu sĩ bỗng nhiên chết mất một!

“Cái gì.” Đám người Động Tử Khải đều hoảng sợ. Trong lúc bọn hắn vẫn đang duy trì đại trận thì một đồng bạn đã chết, có thể thấy được công kích của đối phương mạnh mẽ tới nhường nào đây?

“Bày trận!”

“Bày trận!”

Đám tu sĩ còn sống liền hoảng sợ hô lên. Chết một người là trận pháp bọn hắn bày ra lúc trước liền tự nhiên biến mất. Trong lúc trận đang bày ra mà còn chết một người… Nếu không có bày trận thì chỉ có nước chết chắc.

“Vù!” Mặc dù sau khi giết chết tu sĩ mắt tam giác thì uy lực của dải nước cũng đã giảm còn một nửa, nhưng bây giờ bảy tên tu sĩ kia lại không còn đại trận bảo vệ. Dải nước mưa này bay nhẹ nhàng tới, khẽ lướt qua…liền trực tiếp xuyên qua pháp bảo hộ giáp cắt bay đầu của gã tu sĩ tóc bạc. Lúc này dải nước mới biến mất.

“Vù vù. . Một tầng sáng trắng lần thứ hai hiện lên. Sáu gã Tử Phủ tu sĩ may mắn sống sót liền tạo một đại trận mới.

“Ầm. .”

Một cái đuôi rồng khổng lồ quét tới.

Sáu tên Tử Phủ tu sĩ thấy cái đuôi rồng đang tới thì dựng ngược lông lên, như hóa điên cả đám. Chỉ thấy dây leo, sấm sét, lửa cháy, phượng hoàng các loại… đều cùng bay ra đập thẳng vào cái đuôi rồng đang quét tới.

“Điên hết rồi.” Kỷ Ninh kinh hãi.

“Đi thôi.” Cánh chim màu đen sau lưng Kỷ Ninh chấn động, cả người hắn tạo thành một đường cong bay ra phía xa. Tức thì chỉ còn sấm sét với phượng hoàng kia là đánh tới người hắn. Trong lúc va chạm, cả đám người Động Tử Khải liền nhận ra dung mạo của Kỷ Ninh… Động Tử Khải lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhận ra người này chính là thiên tài của Kỷ tộc, ‘Kỷ Ninh’.

Uỳnh…công kích quá mạnh làm Kỷ Ninh quay cuồng bay về phía xa xa rồi biến mắt sau màn sương đen.

Trong lòng sáu tên Tử Phủ tu sĩ còn lại đều đầy hoảng sợ.

“Mau.”

“Thi triển trận pháp.”

“Hợp lại.”

Xung quanh Động Tử Khải lập tức xuất hiện Bát Quái Huyết Long Trận khống lồ. Tám con Giao Long đỏ máu uốn lượn.

Tên tu sĩ mũi diều hâu cũng ném ba trận kỳ ra phía ngoài Bát Quái Huyết Long Trận. Trận kỳ phất phơ, rất nhanh đã ngưng tụ ra một tầng sáng loáng. Tầng sáng loáng này chính là một tòa tháp ba góc bao phủ sáu người.

“Dài ra.”

Lượng lớn dây leo dài ra, điên cuồng sinh trưởng ra xung quanh. Đám dây leo này quấn lấy nhau làm vùng xung quanh kín mít.

“Các con. Đi ra.” Một đám độc trùng bay ra che ngập bầu trời, vây lấy toàn bộ khoảng không ở trên.

“Tới đi.”

Trên tay lão già áo tro xuất hiện một cây cờ vải lớn màu đỏ máu. Từ trong lá cờ một đám bay ra, hoặc là thú bốn chân, hoặc là chim chóc. Ước chừng có chín con đang chạy xung quanh.

Chỉ trong phút chốc, trên trán sáu gã Tử Phủ tu sĩ đã đầy mồ hôi lạnh. Từng người vừa nhấc tay là đã thi triển đủ các loại thủ đoạn. Làm vùng xung quanh trở thành một vòng bảo hộ nghiêm ngặt…

Cả đám nhìn nhau, trong mắt từng người đều hiện lên sự kinh hoàng cùng sợ hãi.

“Chúng ta không đi nữa, cứ ở đây thôi.”

“Không thể đi được.”

“Tử thủ.”

Những thủ đoạn của bọn hắn vừa thi triển ra đều để tử thủ ở đây. Đám dây leo, đại trận.. .đều là những thứ không thể dùng được trong lúc di chuyển!

“Kẻ vừa rồi là ai vậy? Kẻ vừa tập kích chúng ta là ai vậy? Nhìn vẻ mặt thì có lẽ cũng chưa lớn lắm.” Lão già áo tro ôm cây cờ đỏ máu nhìn về phía Động Tử Khải.

“Đúng rồi, kẻ vừa rồi là ai? Làm sao mà lợi hại vậy? Lúc trước chúng ta đã bị đầu rồng, vuốt rồng công kích…nhưng tại sao đuôi rồng tấn công lại mạnh đến vậy được?” Tu sĩ mũi diều hâu cũng nhìn về phía Động Tử Khải. Những tu sĩ khác cũng đều nhìn chằm chằm vào Động Tử Khải.

Những người này đều đang oán hận.

Vốn còn tưởng đây chỉ như một chuyến du ngoạn ngắm cảnh. Không thể nghĩ rằng lần đụng phải cục đá rắn thế này. Đầu tiên bọn hắn còn chưa biết, sau khi Nông Tử Đạo nói qua về ‘Minh Long Tỏa Thiên Trận’ đã có chút sững sờ. Nhưng dù sao uy lực của Minh Long Tỏa Thiên Trận còn phải phụ thuộc vào người điều khiển. Lúc trước hai người sử dụng uy lực của trận pháp cũng không làm bọn hắn phải sợ. Nhưng thiếu niên thanh tú kia thì lại thật sự đáng sợ. Dưới tình hình khi bọn hắn đang duy trì đại trận mà có thể giết hai người trong đám…

Động Tử Khải liền nói: “Kỷ tộc có sáu người có chút lợi hại. Theo thứ tự là Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, một lão bộc, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Lưu Chân cùng Kỷ Ninh! Trong đó Kỷ Ninh chính là thiên tài của Kỷ tộc… Lúc còn mười một mười hai tuổi đã giết chết sư đệ Bột Tử Thiện.”

“Mười một mười hai tuổi giết chết Bột Tử Thiện sao?” Cả đám đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Năm nay hắn mười sáu tuổi.” Động Tử Khải liền nói. “Kẻ vừa rồi thi triển công kích chính là Kỷ Ninh! Có điều khi trước ta cũng đã giao thủ với tên Kỷ Ninh này. Hắn cũng không thể làm gì được Bát Quái Huyết Long Trận của ta. Thực lực của hắn cũng mạnh hơn Kỷ Cửu Hỏa một bậc mà thôi, cho nên ta cũng không để mắt tới hắn. Không ngờ rằng khi có Minh Long Tỏa Thiên Trận phụ trợ, thực lực lại có thể đáng sợ tới vậy.”

“Mười một mười hai tuổi đã có thể giết chết sư đệ Bột Tử Thiện thì biến thái tới mức nào đây? Sao có thể dùng lẽ thường để suy tính được. Chỉ sợ rằng tên Kỷ Ninh này đã đột phá rồi.” Lão già áo tro nói giọng khàn khàn. “Đối với loại yêu nghiệt tới mức có thể giết hai người trong khi chúng ta đang hợp trận thì bây giờ chúng ta chỉ còn cách tử thủ mà thôi.”

Kỷ Ninh bị đánh bay ra ngoài, rơi thẳng xuống bụi cỏ trên đống đá vụn.

“Ôi trời ơi.” Kỷ Ninh nhếch mép, cố gắng đứng lên. Thương thế trên người của hắn nhanh chóng được chữa lành, đến vết sẹo cũng không để lại.

“Cái đám Tử Phủ tu sĩ này đều điên hết rồi. vác cả cái đạo phù uy lực khủng khiếp như vậy ném thẳng vào ta! Đặc biệt là cái con phượng hoàng lửa kia, nó lại còn đuổi theo nữa chứ… uy lực của nó cũng khủng khiếp, làm cho bụng ta có hai cái hang rõ to. Không biết là đạo phù gì đây.” Kỷ Ninh nhếch miệng cười đầy tự tin. “Có điều ta đã giết hai tên trong đám rồi. Tám tên Tử Phủ tu sĩ hợp trận mà ta có thể giết được hai. Bây giờ chỉ còn lại có sáu tên thôi! Phải giết hết.”

“Kỷ Ninh!” Một đường thanh âm truyền tới.

“Tộc trưởng.” Kỷ Ninh ngẩn ra.

“Khá lắm, thật lợi hại! Kỷ Ninh à. Ha ha ha. Ngươi thật lợi hại. Một hơi giết hai tên liền. Hiện tại chỉ còn sáu tên. có điều đừng vội, đợi khi ta thông báo rồi ngươi ra tay cũng không muộn. “Kỷ cửu Hỏa truyền âm nói. “Hiện tại sáu tên đám Động Tử Khải đã bị ngươi dọa chết khiếp. Cho nên bọn chúng phải thi triển ra tầng tầng lớp lớp thủ đoạn để tử thủ tại chỗ. Ta sẽ nói từng cái cho ngươi. Ngươi nghe xong thì quyết định xem thế nào.”

Chương 114: Nghiền áp

Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói: Trong sáu người bọn chúng thì có Động Tử Khải va Mộc Tứ chúng ta đã biết. Hai tên đó vẫn thi triển ra Bát Quái Huyết Long Trận cùng dây leo sinh trưởng! Tu sĩ mũi diều hâu kia thì thi triển ra trận kỳ bảo vệ chắc chắn xung quanh! còn nữ tu sĩ áo đen thả ra lượng lớn độc trùng. Tên tu sĩ áo tro cầm một lá cờ vải lớn thả ra một đám hồn phách yêu thú hùng mạnh.

Bát Quái Huyết Long Trận? Dây leo? Trận kỳ? Độc trùng? Lá cờ vải? Mới chỉ có năm, còn một tên nữa đâu? Kỷ Ninh khẽ hỏi.

Tên kia vẫn không động tĩnh gì. Kỷ cửu Hỏa truyền âm. Ta đã nói hết cho ngươi rồi. Tự ngươi tính toán xem phải làm thế nào. Nhớ kỹ, đừng để thân lâm vào hiểm cảnh.

Yên tâm đi tộc trưởng. Kỷ Ninh cười.

Kỷ Ninh lập tức suy nghĩ

Lúc trước đánh bất ngờ tuy giết được hai tên Tử Phủ tu sĩ nhưng cũng chả được món bảo vật gỉ. Bởi vì mình vừa bay tới thì đã bị nổ bay ra rồi nên các loại pháp bảo của hai tên Tử Phủ tu sĩ kia đều để lại cho đám Động Tử Khải.

Năm loại thủ đoạn?

Hừ! Trong mắt Kỷ Ninh hiện lên vẻ lạnh lùng. Có giãy giụa nữa thì cũng phải chết!

Bỗng nhiên

Đồng Ngọc SƯ huynh, Tử Đạo sư huynh. Xa xa bỗng truyền tới tiếng kêu la. Chúng ta vừa bị phần đuôi rồng của Minh Long Tỏa Thiên Trận tập kích! Đuôi

rồng là do thiên tài Kỷ tộc “Kỷ Ninh” điều khiến, với thực lực cực kỳ khủng bố đã đánh chết hai SƯ đệ của chúng ta! Bây giờ chúng ta chỉ có thể tử thủ ở đây. Đồng Ngọc sư huynh, Tử Đạo sư huynh. Nhớ kỹ, phải cẩn thận với mưa can thận với cơn mưa đẩy!

Sáu người các ngươi cũng phải cẩn thận, cố gắng giữ vững. Từ một phương hướng khác cũng có tiếng truyền tới.

Nghe thấy âm thanh từ xa xa, Kỷ Ninh nhíu mày: Nhất định phải nhanh nhanh chóng chóng giải quyết sáu tên này.

Nông Tử Đạo rất lợi hại!

Thậm chí lúc trước y chỉ cần liếc một cái đã nhận ra Minh Long Tỏa Thiên Trận. Tuy rằng Kỷ Ninh rất tự tin với Minh Long Tỏa Thiên Trận, nhưng hẳn cũng lo lang nếu đế đối phương có thời gian nghiên cứu, thì sợ rằng chúng lại phá được Minh Long Tỏa Thiên Trận không biết chừng! Nếu Minh Long Toa

Thiên Trận bị phá thì từng người Kỷ tộc liền lập tức trở về nguyên hình. Đến lúc đó thì Tuyết Long sơn có thể dễ dàng giết sạch bên Kỷ tộc.

Giết. Kỷ Ninh khống chế đuôi rồng khống lồ phóng tới chỗ sáu người kia lần thứ hai.

Độc trùng đang bay lượn bên ngoài.

Bên trong ngọn tháp sáng trắng có tám con Giao Long đỏ máu đang uốn lượn, còn thêm một vài bóng chim bay, thú chạy tỏa ra khí tức hung ác.

Hắn có lợi hại đến mấy mà gặp chúng ta tử thủ như thế này thì chắc chắn không thể vượt qua hết được. Nữ tu sĩ áo đen lạnh lùng nói.

Đúng. Động Tử Khải gật đầu.

Những thủ đoạn này có tác dụng khác nhau nên có thể bù đắp lẫn nhau. có thế nói là tường đồng vách sắt.

Mặc kệ hắn là Thần Ma luyện thế, mặc kệ kiếm pháp hắn mạnh tới cỡ nào thì cũng chỉ có nằm mơ mới có thể tiến vào đây. Lão già áo tro ôm chặt cán lá cờ vải nói với giọng lạnh lùng.

Vù vù tách tách

Những giọt nước mưa lại rơi tí tách. Dải nước như những sợi tơ uyển chuyển. Vốn quang cảnh mưa rơi giữa trời đầy sương rất đẹp. Nhưng khi nhìn thấy từ màn sương đen có mưa rơi xuống thì đám Động Tử Khải, lão già áo tro, Mộc Tứ, nữ tu sĩ áo đen, tu sĩ mũi diều hàu, nam tử gầy gò đều biên đổi sắc mặt, đầu óc căng thắng.

Tới rồi.

Mưa rơi rồi. cả đám Động Tử Khải đều nhịn thở.

Trận mưa trước đã im hơi lặng tiếng giết chết hai đồng bạn của bọn chúng.

Bộp bộp bộp bộp. . Lượng lớn độc trùng vốn đang bay quanh bên ngoài bỗng nhiên từng con bị mưa cắt qua. cơn mưa như vô vàn sợi tơ mỗi một sợi tơ đều giống như một con dao sắc bén. vô số sợi nước mưa bay múa, điên cuồng cắt lên những con côn trùng mang chất độc kia. Mưa bao phủ khắp nơi. Bởi vì độc trùng có số lượng nhiều nhất nên được ở vòng ngoài cùng, nhưng giờ phút này từng con độc trùng đang bị giết dần.

Mỗi một dải nước mưa đều ẩn chứa lực lượng “Đạo”!

Thuý Hỏa Liên Hoa chính là thứ được Kỷ Ninh lĩnh ngộ ra sau khi điều khiến được nước lửa và ngộ Đạo.

Con mưa này cũng chính là nước do trời đất ngưng tụ ra. Dựa theo Đạo do Kỷ

Ninh lĩnh ngộ thì lực sát thương của nó cũng gần kề với Thủy Hỏa Liên Hoa! Nếu dùng để công phá đại trận thì có lẽ còn chưa đủ nhưng nếu dùng để giết những con độc trùng này thì vẫn chỉ dễ dàng. Độc trùng vốn chỉ dựa vào số lượng, còn từng cá thế thi cũng không đáng nói. Năm xưa lúc chiến đấu với Bột Tử Thiện, Kỷ Ninh đã có thể dùng Thủy Hỏa Liên Hoa nghiền nát lượng lớn độc trùng còn hiện tại với cảm ngộ Đạo lớn hơn thì dĩ nhiên mạnh hơn không ít.

Vù vù vù vù.. Cơn mưa vẫn trút xuống như trước.

Chít chít. . Trong nháy mắt tiếng kêu thảm thiết của vô số độc trùng lập tức nín bặt. Trùng trùng điệp điệp độc trùng ở trước mắt trong nháy mắt trở thành quang đãng không còn một con. Toàn bộ độc trùng đều bĩ giết sạch.

Nữ tu sĩ áo đen mang sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói: Làm sao ngươi không cho đám độc trung của ta trở ve? Lúc trước khi phát hiện ra đám độc trùng bị tập kích thì nàng đã lập tức điều khiến đám độc trùng bay về để trốn

vào trong tháp.

Tại sao bày ra tháp trận lại phải vì đám độc trùng đó mà phá được? Tu sĩ mui diều hàu quát: Mưa đa rơi xuống thì tên Kỷ Ninh có thế xuất hiện bất cứ lúc nào! Tháp trận này ta có thể hủy bỏ sao? Cho dù có hủy bỏ thì sợ rằng độc trùng của ngươi cũng chỉ cứu về được một ít. Một khi đã như vậy thì tốt nhất là đừng hủy bỏ tháp trận.

Nữ tu sĩ áo đen cắn răng.

Lư SƯ muội đừng nóng giận. Đúng là không thế bỏ tháp trận này được.

Cơn mưa này có uy lực quá lớn. Chỉ cần một giọt nước thôi cũng có thể tấn công chúng ta.

Chẳng lẽ là pháp thuật mưa? Pháp thuật nước bình thường đều có dấu vết để tìm. Như loại mưa từ trên trời này thì chỉ là mưa tự nhiên tạo thành nhưng

lại cũng là pháp thuật! Bọn chúng đều bị khiếp sợ trước uy lực của cơn mưa. Dù gì thì độc của đám độc trùng kia có thể ăn mòn cả y phục của Tử Phủ tu sĩ. Tuy rằng thân thể nhỏ yếu nhưng muốn giết hết cũng không phải chuyện dễ dàng.

Chẳng lẽ lại là Đạo Chi vực Cảnh? Lão già áo tro bỗng nhiên nói ra.

Đạo Chi Vực cảnh sao?

Vũ Thủy Chi Đạo?

Đám tu sĩ thán lên khiếp sợ.

Làm sao có thể như vậy, không thế nào. Tên Kỷ Ninh kia mới có mười sáu tuổi! Mà cũng mới chỉ là Từ Phù tu sĩ mà thôi. Làm sao hắn có thể ngộ ra Đạo Chi Vực Cảnh được. Đa phần Vạn Tượng chân nhân còn chưa ngộ được nữa là

Không thể nào!

Đám Tử Phủ tu sĩ đều không thể tin nổi.

Đúng lúc này

Màn sương đen ở phía xa xa trở nên mờ nhạt đi. Chi thấy một cái đuôi rồng khống lồ đang từ từ tiến tới, trên đuôi rồng đang có một gã thiếu niên mặc da thú đứng đó. Xung quanh thiếu niên mặc da thú có tầm bảy trăm lưỡi phi kiếm quay quanh. Hắn mỉm cười bước từng bước đi tới.

Kỷ Ninh.

Đúng là Kỷ Ninh. sáu người đám Động Tử Khải đều nhìn chằm chằm vào thiếu niên mặc da thú. Trong lòng cả đám đều thầm khiếp sợ, không ngờ Kỷ Ninh lại dám quang minh chính đại đi tới.

Động Tử Khải quát: Kỷ Ninh, ngươi đánh lén thì thôi lại còn dám vác mặt ra cơ à Ngươi muốn chết đúng không.

Bỗng nhiên một đóa hoa sen sinh ra dưới chân Kỷ Ninh. Thủy Hỏa Liên Hoa cực lớn nở rộ làm cho Kỷ Ninh như hòa cùng một thể với đóa hoa sen Thủy Hỏa Liên Hoa vờn quanh, tầng ngoài có hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm đang lơ lửng cùng một cái bóng đuôi rồng khổng lồ và ở ngoài cùng là cơn mưa vô tận.

Lúc này Kỷ Ninh như trở thành trung tâm của vùng trời đất này.

Việc này làm đám Động Tử Khải cảm thấy tâm linh của mình cũng bỉ lay động theo.

Mộc Tứ SƯ đệ, ngăn hắn lại. Động Tử Khải quát.

Để ta. Mộc Tứ mang vẻ mặt lạnh lùng đầy sát ý. Tức thi ở phía bên ngoài,

dây leo chằng chịt thô ráp điên cuồng lao về phía Kỷ Ninh. Đám dây leo này cũng không phải ià đám dây leo lúc trước mà Kỷ Ninh bắt gặp. Lúc trước chỉ la loại dây leo đột nhiên dài ra thôi, còn loại dây leo hiện giờ là loại đã qua thời gian sinh trưởng, mức độ cứng rắn đạt tới tận cùng rồi.

Kỷ Ninh vẫn mỉm cười.

Vù vù vù vù Thủy Hỏa Liên Hoa xoay tròng. Sau khi Kỷ Ninh hiểu được Đạo Chi Vực cảnh thì uy lực của Thủy Hoa Liên Hoa cũng lần thứ hai tăng lên.

Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm! vô số giọt nước như vô số lưỡi đao điên cuồng cắt đám dây leo thành nát bét, chỉ còn lại duy nhất một cành chủ to lớn với vô số vết thương. Một lần điều khiến Thủy Hoa Liên Hoa đã làm cho đám dây leo này hoàn toàn bị nghiền nát.

Soạt Lấy Kỷ Ninh làm trung tâm, từng đóa sen không ngừng hiện ra rồi nở

rộ.Nghiền áp liên miên không dứt.

Làm cho không thứ gì có thế tới gần Kỷ Ninh được.

Phá. Kỷ Ninh nhìn tháp trận trắng sáng thì khẽ nói.

Gào

Một tiếng rồng ngâm vang lên. Chi thấy một cái đuôi rồng khổng lồ càn quét tới, quật thẳng lên tháp trận. Những miếng vảy trên đuôi rồng càng rõ ràng thì uy lực càng khủng khiếp. Một tiếng ầm ầm vang lên, cả tháp trận trắng sáng bị chấn động vỡ tan tành. Tháp trận vừa vỡ thi những giọt nước mưa đa rút ba cây trận kỳ trên đất lên.

Bọn chúng bày ra năm tầng thủ đoạn thì bị Kỷ Ninh dễ dàng phá ba tầng.

Đi, ăn sạch hồn phách hẳn. Lão già áo tro lay động lá cờ trong tay. Không

giống với Bột Tử Thiện luyện hóa vô số ác quỷ phàm nhân đế tạo thành, lá cờ này của hắn được luyện trực tiếp từ hồn phách yêu thú lớn. Tương đối mà nói thì tội nghiệt ít hơn nhiều. Tuy rằng uy lực thực sự cũng không bằng Vạn Quỷ Phiên nhưng vẫn còn hơn hẳn loại bán thành phẩm của Bột Tử Thiện.

Đám hồn phách yêu thú gào lên những tiếng động chói tai, lao thẳng tới Kỷ Ninh. Chúng căn bản không bị mưa, Thủy Hoa Liến Hoa ngăn cản nên trong nháy mắt đa xâm nhập vào cơ thể Ký Ninh.

Kỷ Ninh mỉm cười.

Trong thức hài, một pho tượng Nữ Oa phát ra vô số tia sáng bao phủ lấy hồn phách của đám yêu thú. Những hồn phách yêu thú vốn cực kỳ hung ác này lộ ra vẻ vui mừng như được giải thoát. Tất cả đều phủ phục tỏ vẻ cảm kích trước Kỷ Ninh và bức tượng Nữ Oa, rồi sau đó cả đám đểu biến mất tiến vào luân hoi.

Cái gì? Lão già áo tro nhìn thấy lá cờ vải trên tay tối sầm lại thì vẻ mặt hoảng sợ. Toàn bộ hồn phách hung ác của đám yêu thú đều không còn.

Đám người Động Tử Khải nhìn thấy lão già áo tro nói như thế thì đều lạnh người.

Kỷ Ninh từ từ bước tới.

Hoa sen không ngừng nở rộ mưa rơi xung quanh

Bọn ngươi chết được rồi. Một luồng kiếm quang ngưng tụ trước người Kỷ Ninh. Kiếm quang vừa bay ra thì lập tức hòa vào cơn mưa không thấy tăm hơi, rồi lại một luồng kiếm quang nối đuôi. Kiếm quang được Kỷ Ninh phóng ra liên tục.

Uỳnh!

Uy lực kiếm quang của Kỷ Ninh bây giờ đã lợi hại hơn nhiều. Chỉ một luồng kiêm quang đã chém cho tám con Giao Long đỏ máu đang uốn lượn kia tan biến. Cả đám lão già áo tro, nam tử mũi diều hâu đều thét lên. Bọn hẳn đều thấy cái chết đang tiến tới gần kề nên liền lấy ra đủ các loại đạo phù pháp bảo chuẩn bị liều mạng.

Uỳnh..Uỳnh..

Cơn mưa xung quanh như tường đồng vách sắt, Thủy Hỏa Liên Hoa lại càng nở rộ ra nhiều hơn để đỡ từng đòn tấn công.

Toàn bộ thủ đoạn của Kỷ Ninh thi triển ra đã hoàn toàn nghiền áp sáu gã Tử Phủ tu sĩ này.

Vù! Theo sau một tiếng kêu thê lương, cái đầu của Mộc Tứ văng ra đầu tiên. Kỷ Ninh một hơi thả ra chín sợi kiếm quang Tiếu Thiên Kiếm Trận. Tất cả đều hòa vào cơn mưa chém giết cả đám người kia.

Chương 115: Một tên cũng không để lại

Mộc Tứ sư đệ! Đám người Động Tử Khải nhìn vào cái đầu của Mộc Tứ bay lên thì lập tức phát lạnh người. Lúc trước tám tên Tử Phủ tu sĩ bọn hắn trong lúc đang hợp trận mà Kỷ Ninh còn giết được hai tên. Hiên tại sáu người hợp trận Sau khi phá vỡ trùng trùng điệp điệp các loại thủ đoạn thì bây giờ Kỷ Ninh muốn chém muốn giết thế nào cung chỉ là việc đơn giản.

Giết.

Liều mạng với hẳn.

Nam tử mũi diều hàu, lão già áo tro, nữ tu sĩ áo đen như phát điên. Không phải bọn chúng không muốn trốn mà vì đang ở trong đại trận thì trốn đi đâu? Chỉ có liều mạng xông lên thì may ra còn có được cửa sống.

Giãy dụa cũng phí công thôi. Kỷ Ninh bước chậm rãi tới. Đám dây leo đang

điên cuồng sinh trưởng cản lại kia cũng bỗng chốc hóa thành hư vô. Rào!Rào!Rào!Rào!Rào!Rào!

Những giọt mưa như những sợi tơ, trong cơn mưa lại ấn chứa cả kiếm quang của Tiểu Thiên Kiếm Trận làm cho nó sắc bén vô cùng.

A! Mặc dù có một tầng mỏng ánh sáng vàng bao phủ nhưng nữ tu sĩ áo đen kia vẫn phải trơn trừng mắt lên. Một luồng kiêm quang xẹt thang qua cố nàng làm cái đầu xinh đẹp của nàng bay đi.

Lại một người nữa chết!

Ngươi chết đi. Lão già áo tro điều khiển đạo phù trong tay hóa thành một con phượng hoàng lửa khổng lồ, lần thứ hai nó vươn cánh lao về phía Kỷ Ninh. Nhưng cơn mưa rơi xuống tạo thành một tầng nước xung quanh Kỷ Ninh đã chặn lại uỳnh! ! ! Tâng nước no mạnh làm Thủy Hỏa Liên Hoa của Kỷ

Ninh cũng phải rung động theo.

Kỷ Ninh vẫn bước tới như trước.

Chết đi. Kỷ Ninh nhìn về phía lão già áo tro. Lão già áo tro liền biến đổi sắc mặt, lá cờ trong tay bay thẳng ra sau để ngăn cản, vì lão cảm thấy có một dải nước vừa xuất hiện tập kích từ sau.

Xoẹt!

Một dải nước khác vừa hiện ra đã xẹt qua ấn đường của lão già áo tro, xuyên thắng qua đầu. cả người lão đố ầm xuống đất, trong mắt vẫn còn y nguyên vẻ

khiếp SỢ.

Hai dải kiếm quang đồng thời vây giết. Chẳng lẽ ngươi lại không chết sao? Ý nghĩ chỉ vừa thoáng qua trong đầu thì Kỷ Ninh đã thao tác liên tiếp ra kiếm quang tấn công những người ở hướng khác.

Lư SƯ muội, An sư huynh, Mộc sư đệ.

LƯ sư muội!

Ba người còn lại là tu sĩ mũi diều hâu, Động Tử Khải, nam tử gầy còm đều trắng bệch mặt mũi. Chỉ trong nháy mắt sáu người đã chết mất ba! Kiếm quang hóa thành nước mưa kia có uy lực quá lớn, đặc biệt lại có đại trận, Kiếm Vực thêm vào thì công kích đã tới tẩm cỡ Vạn Tượng chân nhân rồi. Nếu đế bọn hẳn một mình đối phó thì một chút sinh cơ cũng không có.

Kỷ Ninh! Ngươi nhất định sẽ chết! Động Tử Khải như mất đi lí trí, nhìn chằm chàm vào Ký Ninh. Giết đệ tử của Tuyết Long sơn ta thì Tuyết Long sơn ta sẽ không để yên đâu!

Ngươi nhất định phải chết.

Tuyết Long sơn ta còn nhiều đệ tử lắm. Chắc chắn sẽ diệt Kỷ tộc ngươi.

Ba người bọn chúng đều như hóa điên cả lũ.

Xoẹt!

Xoẹt!

Nam tử mũi diều hâu cùng Động Tử Khải đồng thời bị ba kiếm quang như sợi tơ tấn công. Nếu chỉ có một luồng kiếm quang thì bọn hắn còn đỡ được. Nhưng đồng thời ba đường kiếm quang quay quanh thì đỡ sao nối đây? Trong nháy mắt huyệt ấn đường của cả hai đều bị xiên qua, trong mắt vẫn còn vẻ đầy kinh sợ cung khó tin.

Động Tử Khải ta thân là người đứng đầu Yên sơn. Mà, mà phải chết trong tay tên Ký Ninh ở đây. Ta không cam lòng, không cam lòng a a a!

Hận, thật sự rất hận. sớm biết thế này thì ta đã không đến đây.

Hai người bọn chúng đều là hào kiệt một thời. Kỳ thật nếu không có Minh Long Toa Thiên Trận phụ trơ thì với nguyên lực Tử Phủ tiền kỳ của Ký Ninh mà chiên đấu thì bất kỳ một người nào trong hai người Động Tử Khải, nam tử mũi diều hâu đều có thế chiến đâu lâu dài với Kỷ Ninh.

Nhưng có đại trận phụ trơ thì bọn hẳn lại phải đối mặt với cái chết.

Vù. Cuối cùng cái cổ của nam tử gầy còm cũng bị cắt qua. Nhưng trên cái cố đó lại sinh trưởng trong nháy mắt khôi phục lại hoàn hảo.

Thần Ma luyện thể? Lông mày Kỷ Ninh hơi động đậy.

Kỷ Ninh, có thế tha cho ta được không. Nam tử gầy gò lui từng bước về phía sau. Ánh mắt của hắn vẫn nhìn Kỷ Ninh. Mặc du hắn là Thần Ma luyện thể trung kỳ nhưng vào lúc này thì hắn không có chút tin tưởng nào nữa. Thực lực giữa hai người chênh lệch quá xa Trong đại trận cùng Vũ Thủy Kiếm vực phụ trơ, Ký Ninh đã có được thực lực cỡ Vạn Tượng chân nhân nên dĩ nhiên là

hoàn toàn nghiền áp hắn!

Kỷ Ninh khẽ cười: Đến tận lúc này rồi mà ngươi còn nói xin ta tha sao?

Uỳnh!

Đôi cánh chim màu đen sau lưng Kỷ Ninh chấn động. Trong nháy mắt cả người hẳn lao thẳng tới nam tử gầy còm.

Kỷ Ninh! Nam tử gầy gò tức giận kêu lên, trong tay cầm một cây trường côn mau đen. Kỷ Ninh, Tuyet Long sơn ta nhát định sẽ tiêu diệt Kỷ tốc, nhất định sẽ giết ngươi!

Vù!

Trong nháy mắt, ba sợi kiếm quang xẹt qua thân thế hắn. Tuy nam tử gầy gò có thân thể cứng cỏi thì vẫn bị kiêm quang Tiểu Thiên Kiêm Trận cắt thành bốn phần. Mà Ký Ninh thì lại lao tới Thuý Hỏa Liên Hoa xoay tròn nghiền nát nam tử gầy gò. Tức thì thi thể của nam tử gầy còm hóa thành thịt vụn. Dù đám thịt vụn đó vẫn điên cuồng ngưng tụ lại thân thể nhưng gặp phải Thủy Hỏa Liên Hoa thì cũng chỉ kiên trì được vài hô hấp là đã hoàn toàn tiêu tán.

Vùng xung quanh trở nên tĩnh lặng.

Mưa như thật như mờ. Thủy Hỏa Liên Hoa vẫn nở rộ xoay tròn như trước. Kỷ Ninh đứng trong đám hoa sen nhìn về phía xung quanh. Tất cả đám người Động Tử Khải đều đã ngã gục. Tất cả đều không còn động đậy nữa. Toàn bộ đểu đã chết.

Đã chết. Kỷ Ninh khẽ nói. Đám Tử Phủ tu sĩ này đều bị giết rồi. Chỉ còn lại

đám Tử Phủ tu sĩ kia thôi.

Có hai nhóm Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long sơn tiến vào trong đại trận này.

Nhóm đầu tiên gồm mười hai tên Tử Phủ tu sĩ đã bị chết hết!

Không phải là bọn chúng yếu mà do Kỷ Ninh quá mạnh!

Kỳ thật cho dù có Minh Long Tỏa Thiên Trận thì đám người Kỷ tộc cũng phải rát khó khăn để giết được mười hai người như thế nay. Lúc trước Ký LƯU Chân, lão bộc A Tỉnh đều đã thử tấn cong. Nhưng trừ lần đầu tiên đánh lén giết được bốn người ra thì lúc sau do tám người Động Tử Khải bày ra đại trận làm cho bọn họ không cách nào đánh được.

Mà Kỷ Ninh với lượng nguyên lực được bù đắp từ Minh Long Tỏa Thiên Trận, lại thêm Tiểu Thiên Kiếm Trận, Vũ Thủy Kiểm vực, đã có thực lực đạt tới cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Lúc trước như nghiền áp giết sạch cả đám.

******

Trên sườn núi.

Kỷ Cửu Hỏa chủ trì Minh Long Tỏa Thiên Trận lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, cả người run nhè nhẹ kích động.

Tộc trưởng? Kỷ Nhất Xuyên đứng bên cạnh nhìn Kỷ cửu Hỏa.

Thẳng rồi, Kỷ Ninh thẳng rồi. Kỷ Cửu Hỏa cực kỳ kích động. Toàn bộ đám người Động Tử Khải đều đã bị Kỷ Ninh giết. Đám Tử Phủ tu sĩ đầu tiên tiến vào đại trận gồm mười hai tên đều đã bị giết sạch không còn một mống.

Kỷ Nhất Xuyên nghe thế thi cũng phát hãi: Cả nhóm kia đều đã bị giết hết?

Đúng. Kỷ cửu Hỏa gật đầu lia lịa.

Hai người bọn họ đều kích động với chút khó tin Dù sao thì bọn họ cũng là Kỷ tộc, cũng chỉ là một bộ tộc ở Yên sơn mà thôi! Đối mặt với Tuyết Long sơn khùng khiếp tới vậy. Bình thường đối phương chi cần phái một đoan Tử Phủ tu sĩ là đã làm cho những bộ tộc binh thường sợ đến vỡ mật rồi. Thậm chí là cả Kỷ Cửu Hỏa cũng chỉ mong muốn kéo dài thời gian, cố gắng tới lúc sứ giả vương triều Đại Hạ tới.

Không ngờ lại có thể một hơi giết mười hai tên Tử Phủ tu sĩ. Từ trước đến giờ người Kỷ tộc chưa chết lấy một người!

Hiện tại chỉ còn lại một đám. Kỷ Cửu Hỏa nói. Đồng Ngọc, Nông Tử Đạo chính là ở trong nhòm Tử Phu tu sĩ đó.

Nếu giết bọn chúng thì chúng ta chắc chắn thắng rồi. Kỷ Nhất Xuyên nói. Đặc biệt là Nông Tử Đạo kia. Nếu giết được hắn thì ta không tin trong khoảng thời gian ngắn Tuyết Long sơn có thể tìm được cao thủ trận pháp thứ hai được.

Trong nhóm thứ hai có Đồng Ngọc và Nông Tử Đạo. Chỉ cần Nông Tử Đạo chết la chúng ta chắc thắng rồi. Ký Nhất Xuyên cũng gật đầu.

Có lẽ nhóm Tử Phủ tu sĩ khác của Tuyết Long sơn cũng đã tới rồi

Nhưng cao thủ trận pháp vốn rất khó tìm. Bởi vì Đồng Ngọc gửi lời mời nên Nông Tử Đạo mới tới. Trong vùng quanh quanh Yên sơn thì ngoài Nông Tử Đạo ra cũng không thế tìm thấy một cao thủ trận pháp lợi hại nao trong đám đế từ Tuyết Long sơn.

Không khí tối tăm tràn ngập trong Minh Long Tỏa Thiên Trận.

Nông Tử Đạo đang nhíu mày, trong đầu cũng đang suy tính về mê trận của Minh Long Tỏa Thiên Trận. Dường như toàn bộ suy nghĩ của hắn đều đã đắm chìm trong Minh Long Toa Thiên Trận.

Những Tử Phủ tu sĩ khác cũng quây xung quanh cảnh giới.

Đồng Ngọc còn đứng bên cạnh Nông Tử Đạo. Đúng là giống như kiểu một kẻ làm quan cả họ được nhờ.

Bỗng nhiên

Kỷ Ninh!

Đúng là Kỷ Ninh!”

Mộc Tứ sư đệ, ngăn hắn lại! Xa xa truyền lại từng đợt kêu la.

Liều mạng với hẳn!

Lư SƯ muội, An sư huynh, Mộc sư đệ! Tiếng gào thê lương vang lên.

Kỷ Ninh, ngươi nhất định sẽ phải chết!

Kỷ Ninh, Tuyết Long sơn ta nhất định sẽ tiêu diệt Kỷ tộc ngươi. Nhất định sẽ giết ngươi. Tiếng chửi thề đầy điên cuồng thê lương vang len.

Tiếp theo mọi thứ lại tĩnh mịch như chết cả rồi.

Không có bất kỳ âm thanh gì.

Nông Tử Đạo như muốn mở mắt ra. sắc mặt của Đồng Ngọc cũng cực kỳ nghiêm túc. Đám Tử Phủ tu sĩ bên cạnh cũng mang vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Tử Khải sư đệ. Đồng Ngọc hô lớn lên. Tiếng nói vang vọng trong đại trận.

Không có bất kỳ hồi âm nào.

Không có một âm thanh nào, không có một câu trả lời nào!

Đã chết. Nông Tử Đạo nói giọng khàn khàn. Toàn bộ bọn họ đều đã chết.

Chúng ta, chúng ta Tử Đạo sư huynh, Đồng Ngọc sư huynh. . Tu sĩ tóc đỏ bối rối mở miệng. Những tu sĩ khác cũng đều nhìn về phía Đồng Ngọc cùng Nông Tử Đạo. Đam đi trước có mười hai ten Tử Phủ tu sĩ. vậy ma đều bị giết chết hết. Như thế thì làm sao không làm bọn họ lo lẳng được đây? Không bất an được đây?

Đồng Ngọc khẽ gầm lên: Nghe hiệu lệnh của ta. Tử Đạo sư đệ tiếp tục nghiên cứu pháp trận. Tiên Hạc, Địa Long cùng bảo vệ Tử Đạo sư đệ. Ta can sau người bay ra đại trận để cung bảo vệ Tử Đạo SƯ đệ thật tốt.

Rõ.

Ngay lập tức đại trận sáng lên.

Bọn ngươi chỉ cần dùng hết sức phòng thủ. Đôi mắt Đồng Ngọc phát ra ánh

sáng vàng nhìn ra xung quanh. Nếu tên kia đúng là Kỷ Ninh thì đế ta đối phó với hắn.

Vậy cứ giao hết cho Đồng Ngọc sư huynh vậy. Nông Tử Đạo mở miệng nói. Đồng thời xung quanh hắn có mười tám cây trận kỳ cam xen kẽ trong phạm vỉ ba trương. Một ngọn tháp cao màu đen lơ lửng trên đầu bảo vệ hẳn. ở trong ngọn tháp chỉ có Nồng Tử Đạo, Địa Long và Tiên Hạc.

Yên tâm! Đồng Ngọc thản nhiên nhìn, vẻ mặt dữ tợn ngút trời.

Hắn là cường giả Thần Ma luyện thể đã sớm tu luyện tới Tử Phủ viên mãn, lại được tu luyện thần thông nên có được khả năng chiến đấu ngang tầm với Vạn Tượng chân nhân, vỉ thế thì tại sao hắn phải sợ Kỷ Ninh đây?

Mặt trời treo cao.

Chủ phủ trong tòa thành cực lớn.

Một trong hai lão già của Đông tộc là “Động Phiếm Du* đang ngồi ở kia. Một gã trẻ tuổi ngồi bên cạnh cười nói. Xin Động tiền bối đợt chút. Chỉ tí nữa thôi là tộc trưởng sẽ tới.

Không vội không vội. Động Phiếm DƯ cười nói.

Lần này có bốn người đi mời đồng môn của chi nhánh Tuyết Long sơn ở Yên Sơn. Theo thứ tự là hai lão Động tộc, Mộc Tứ, cự Niệm Hùng. Do mời được Đồng Ngọc và Nồng Tử Đạo nến Mộc Tứ đã cảm thấy đủ mới đi về trước tiên. Mà dựa theo kế hoạch lúc trước thì mỗi người cần phải mời được mười tên Tử Phu tu sĩ.

Hai lão Động tộc cùng cự Niệm Hùng mời một mạch. Thậm chí cả những Tử Phủ tu sĩ đã rời Tuyết Long sơn rồi mà bọn họ vẫn mời. Bọn họ vẫn đang mời tiếp cho đủ mười Tử Phủ tu sĩ. Nhưng bọn họ nào ngờ rằng ở Yên sơn đã có chuyện phát sinh.

Chương 116: Vạn Tượng chân nhân

Phiếm Dư sư huynh. Một âm thanh hùng hồn vang lên. Chỉ thấy một gã trung niên áo dài màu bạc bước ra. Lần trước gặp sư huynh ở Yên sơn cũng đã gần trăm năm rồi. Lúc trước sư huynh nói có với đầy tớ trong phủ là có chuyện quan trọng muốn nói với ta không biết là chuyện gì?

Đại hỷ sự!Động Phiếm DƯ tươi cười nói.

Đại hỷ sụ? Nam tử trung niên áo bạc mang vẻ nghi hoặc.

Động Phiếm Dư vừa lòng cười nói: Không dám lừa ỏ SƯ đệ. Lần này ta tới đây là để tặng cho ngươi một cọc công lao. Chúng ta vừa phát hiện được một mỏ quặng nguyên thạch khống lồ ở Yên sơn ta. Mò quặng nguyên thạch này có phạm vi hơn bốn nghìn dặm. . Động Phiếm DƯ nói đu điêu về mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ kia.

Mỏ quặng nguyên thạch? Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên. Chỉ thay một người trẻ tuổi mặc trường bào hoa mỹ màu đen đi tới từ cửa bên điện sảnh. Người trẻ tuổi kia có đôi mắt hẹp dài, cái mũi cao thẳng, thân người như một con rắn độc. Chỉ riêng ánh mắt nhìn chằm chằm của hắn đã làm Động Phiếm Dư run cả người rồi.

Động Phiếm Dư liền đứng dậy, khẽ hỏi: ô sư đệ, vị này là ai vậy?

Nam tử áo bạc cũng đã sớm đứng dậy, khom người cung kính nói: sư tôn!

Sư tôn? Động Phiếm Dư lắp bắp kinh hãi.

Đây là Hứa chân nhân, sư tôn của ta. Nam tử áo bạc nói.

Từ khi vị Ố sư đệ kia bảo một tiếng sư tôn thì Động Phiếm DƯ đã biết đây là ai rồi. Không thế dựa vào vẻ bề ngoài mà có thế phán định được thực lực của người tu tiên. Người càng mạnh thì vẻ mặt lại càng trẻ hơn. Nếu gặp được

người tu tiên có vẻ mặt thiếu niên thậm chí con nít thì càng phải cấn thận canh giác hơn!

Dù sao thì Động Phiếm Dư cũng là đệ tử Tuyết Long sơn nên cũng biết được vị ỏ sư đệ này đã bái làm đệ tử nòng cốt của “Hứa Ly”.

Tuy cùng là đệ tử tông môn nhưng địa vị lại hoàn toàn khác nhau.

Tuyết Long sơn sẽ căn cứ vào thiên phú tiềm lực của từng người mà phân chia ra. Một vài người có tiềm lực đột phá Vạn Tượng thậm chí có hỉ vọng đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân sẽ được cẩn thận chàm sóc. Hứa Ly cung là để tử nòng cot. Hơn nữa mười sáu năm trước đã từng vươn tới cấp đọ Vạn Tượng.

Động Phiếm DƯ bái kiến Hứa chân nhân. Động Phiếm Dư liền khom người hành lễ.

Lúc trước ngươi nói mỏ quăng nguyên thạch là gì? Hứa Ly chân nhân lạnh

nhạt nói. Ngươi là chi nhánh ở Yên sơn. Nếu đã phát hiện ra mỏ quặng nguyên thạch rồi thì sao phải đi mời đệ tử khác làm gì vậy?

Động Phiếm Dư liền nói: Không dám lừa gạt chân nhân. . Hắn nói hết mọi việc ra.

Hứa Ly chân nhân gật đầu nhẹ, khoe miệng hơi nhếch ra: Thì ra là thế. Không ngờ ta ra ngoài du lịch lại có thể gặp chuyện tốt thế này. ô Kỳ, cùng vi SƯ đi xem Yên Sơn này. Nắm lấy mỏ quặng nguyền thạch kia.

Động Phiếm Dư liền vui mừng nói: Nếu chân nhân tới thì việc lớn được giải quyet rồi!

Tuy mặt ngoài vui mừng nhưng tròng lòng hắn lại thầm rủa. Phát hiện được mỏ quặng nguyên thạch là một việc được tính công lao cực lớn. Nếu việc đó thuộc về chi nhánh Yen sơn của bọn hẳn thì đúng là ăn khống hết! Nhưng bây giờ lại có một tên Vạn Tượng chân nhân nhúng tay vào. Vạn Tượng chân nhân

là phần cấp cao quan trọng ở Tuyết Long sơn rồi. Dù sao thì những vị Nguyên Thần đạo nhân tối cao cũng rất ít khi nhúng tay vào giải quyết những việc thường ngày.

Hứa Ly chân nhân tự thân xuất mã nắm lấy mỏ quặng nguyên thạch! Sau này mà chia chác Ưu đãi thì chắc chắn Hứa Ly chân nhân sẽ đước phần nhiều.

Một tên Vạn Tượng chân nhân nhúng tay vào là từng tên trong đám Tử Phủ tu sĩ bọn hắn đều phải mất đi nửa phần công lao!

Một cái Kỷ tộc nho nhỏ thì làm sao phải cần tới Vạn Tượng chân nhân. Động Phiếm Dư thầm kêu khổ nhưng vẻ mặt vẫn phải vờ cười chứ chẳng dám oán hận câu nào.

Hứa Ly chân nhân nhìn lão già Động tộc này rồi thờ ơ nói: Đi, chúng ta đi Yên Sơn.

Vù vù.

Dưới chân hắn xuất hiện một con thuyền buồm, Hứa Ly chân nhân, ô Kỳ, Động Phiếm Dư cùng bước lên. ô Kỳ còn truyền âm cho đám Tử Phủ tu sĩ của tộc mình: Ta đi Yên sơn một chuyến, mấy ngày sau sẽ quay về.

Vèo. Mặt ngoài màu trắng của con thuyền hơi lay động, tức thì con thuyền hóa thành một đường sáng xé trời bay đi với tốc độ nhanh kinh người.

Thật quá nhanh. Động Phiếm Dư kinh hãi. Đây là lần đầu tiên hắn được đi trên pháp bảo phi hành do Vạn Tượng chân nhân điều khiến.

Chỉ cần một canh giờ là có thể tới Yên sơn. Hứa Ly chân nhân lạnh nhạt nói.

Rầm rầm!

Thuyền buồm để lại một điểm sáng ở chân trời rồi biến mất trên không trung.

Về phần Động Phiếm DƯ hẳn căn bản cũng chẳng buồn nói đến việc mời những Tử Phu tu sĩ khác nữa. vì dù sao Vạn Tượng chân nhân đã ra tay rồi thì còn đi mời Tử Phủ tu sĩ làm gì nữa.

Trong một điện sảnh vắng vẻ ở một tòa thành cổ xưa. Trong phòng có tầm năm khối ngọc giản sáng xanh đang trôi nổi. Ngọc giản to cỡ bàn tay, rất tinh xảo.

ở trong điện sảnh đang có hai người hầu ngồi bàn tán với nhau.

Uỳnh! Uỳnh! Hai khối ngọc giản một trước một sau vỡ vụn.

Hai người hầu đều ngẩn ra.

Âm thanh gì đây? Có chuột à?

Quái.

Hai người đều ngơ ngác nhìn xung quanh. Một người bỗng nhìn về hướng ngọc giản. Hắn thấy được có hai khối đã hoàn toàn vỡ vụn thi sắc mặt trắng bệch đi. Mệnh, mệnh Một gã người hầu khác thấy thế thì khẽ nói: Làm sao mà phải sợ thế? Đây là nơi trong Phủ chủ. Làm sao có nguy hiểm tới tính mạng, mạng. . Hắn cũng phát hoảng khi nhìn thấy ngọc giàn nát vụn.

Mệnh giản!

Mệnh giản đã vỡ nát! Hai người hầu nhìn nhau với ánh mắt đầy hoảng sợ. Mau, mau bẩm báo nhanh.

Hai người bọn họ chạy vội đi.

Việc này quá lớn!

Chỉ một lát sau.

Vù vù! Một đường sáng phóng lên cao. Trên đường sáng có một lão già mắt tam giác đang đứng, trong mắt của lão đầy điên cuồng: Hai tên Tử Phủ tu sĩ đã chết. Rốt cuộc thì ở Yên sơn có chuyện gì xảy ra vậy?

Mệnh giản, mệnh giản nát!

Mệnh giản!

Đúng vào lúc Kỷ Ninh giết sạch tám tên Tử Phủ tu sĩ thì ở Yên sơn và những

vùng quanh đó. Trong những tòa thành, đám bộ tộc đều đã phát hiện được mệnh giản Tử Phủ tu sĩ của bộ tộc mình đã bị vỡ nát. Mệnh giản nào vỡ nát tức là người đó đã chết! Điều này dĩ nhiên làm cho các bộ tộc đó đều khiếp sợ cùng phán nô.

Thậm chí có vài Tử Phủ tu sĩ vội vàng nhanh nhanh chóng chóng lao tới Yên Sơn.

*****

Màn sương đen vẫn tràn ngập trên Ngưu Giác sơn cách Vạn Kiếm Thành tám trăm dặm ở Yên sơn.

Kỷ Ninh vẫn đứng đó, xung quanh hắn là thi thế đám Tử Phủ tu sĩ Động Tử Khai.

Sao? Kỷ Ninh nhíu mày. Hẳn cảm giác đường một luồng hơi thể hung ác

đang dũng mãnh lao vào trong Bắc Minh Kiếm trên tay. vừa rồi tuy dùng Tiếu Thiên Kiếm Trân để chiến đấu nhưng Kỷ Ninh vẫn cầm Bắc Minh Kiếm trên tay đế phòng ngừa vạn nhất. Nhưng lúc này Bắc Minh Kiếm đang hút hơi thở hung ác từ đám thi thể kia vào.

Bắc Minh Kiếm chính là binh khí đã được Thần Ma huyết luyện! Nên nó có thế hút được các loại sát khí, lệ khí nhưng yêu cầu là phải do chính minh giết chết. kỷ Ninh hiếu điều này. ở vùng đát vô tận này cũng không thiếu nơi tràn ngập sát khí. Như chỗ mà Bột Tử Thiện đã hành hạ chết vô số người cũng vậy. ở đó có cực kỳ nhiều oán khí, sát khí. Nhưng bởi vì những người kia đều không phải do Kỷ Ninh giết chết nên hắn cũng chẳng có cách nào thu được sát khí đo.

Nhưng tám gã Tử Phủ tu sĩ này thì lại đều do Kỷ Ninh giết chết.

Dĩ nhiên là Bắc Minh Kiếm có thế chủ động hấp thu.

Quái lạ thật. Vì sao phải tự tay giết chết thì mới có thế hấp thu được sát khí sinh ra. Mà những sát khí khác thì lại không hấp thu được? Kỷ Ninh khẽ lắc đầu. Nhớ nghi thức Thần Ma huyết luyện lúc trước, thứ phải tôn sùng kia còn cổ xưa hơn không biết bao nhiêu so với “Đạo”. Cũng đúng, nếu có the tùy tiện hút sát khí đế mạnh lên thì thần binh ma binh đã có thế dễ dàng mạnh len rồi.

Hả? Trong cơ thể cùa ta? Kỷ Ninh cúi đầu.

Từng luồng hơi thở hung ác đang không ngừng tiến vào cơ thể mình. Chuẩn xác mà nói là Tử Phủ trong cơ thể của Kỷ Ninh đang không ngừng hút vào.

Trong Tử Phủ, có một cái hồ đang hiện lên giữa không gian tràn ngập chết chóc Hồ này được tạo thành từ nguyên lực. ơ phía trên mặt hồ có từng kiện pháp bảo như thuyền, phi kiếm và vài pháp bảo chưa sử dụng đang lơ lửng. Trong đó còn có cả một thanh Bắc Minh Kiếm

Trên tay có hai thanh Bắc Minh Kiếm thi dĩ nhiên còn một thanh ở trong người.

Lúc trước khi mở Tử Phủ thì mình sẽ không có cách nào thu pháp bảo vào trong người! Nhưng một khi mở ra Tử Phủ, pháp bảo nhập giai hay binh khí trải qua Thần Ma huyết luyện đều có thể thu vào. Nhưng pháp bảo không phẩm cấp thì lại không tài nào cho vào trong Tử Phủ.

Xẹt xẹt xẹt..

Ba thanh Bắc Minh Kiếm, hai thanh bên ngoài một thanh ở trong Tử Phủ.

Chúng cùng điên cuồng hút lấy sát khí. Sau khi hút vào thì mặt ngoài Bắc Minh Kiếm liền hiện ra một Than Ma văn tự: “Sát”. Bên trong Bắc Minh Kiếm cũng đang không ngừng biến chất. Sau khi trở thành binh khí Thần Ma huyết luyện thì đây là lần đầu tiên Bắc Minh Kiếm cắn nuốt sát khí nồng đậm.

Dù sao thì sát khí sau khi giết một tên Tử Phủ tu sĩ cũng phải ngang tầm với

sát khí giết một vạn phàm nhân. Nhưng mức độ nồng đậm thì hơn hẳn.

Bắc Minh Kiếm càng sáng bóng hơn.

Thần niệm vừa điều khiển ba thanh Bắc Minh Kiếm là chúng đã xẹt qua không khí đế lại ba tiếng “vù vù vù ) Thậm chí Kỷ Ninh còn xoe bàn tay ra đế ba thanh Bác Minh Kiếm cắt thử. ở trển lòng bàn tay lập tức xuất hiện ba vết thương nhưng rồi lập tức khôi phục.

Quả nhiên là sắc bén hơn rất nhiều. Kỷ Ninh lộ ra sắc mặt vui mừng. Xem ra muốn tạo được thần binh ma binh thì phải giết nhiều đây. Bàn thân Kỷ Ninh cũng không phải kẻ thích thú việc giết chóc. Nhưng kẻ nào động đến đầu hắn, không để cho Kỷ tộc của hắn con đường sống thi Kỷ Ninh chắc chắn sẽ không thương hại chút nào.

Tộc trưởng. Kỷ Ninh mở miệng nói. Làm cách nào để tấn công đám Tử Phủ tu sĩ kia đây?

Kỷ Ninh. Tộc trưởng Kỷ cửu Hỏa truyền âm nói. Đám Tử Phủ tu sĩ kia có tống cộng bay tên Tử Phủ tu sĩ và hai con Tử Phủ linh thú. Kẻ lợi hại nhất trong đó là Nông Tử Đạo và Đồng Ngọc. Nông Tử Đạo là cao thủ trận pháp còn khả năng chiến đấu cũng không đáng sợ lắm. Ngoài hắn ra thì đám Tử Phủ tu sĩ liên thủ cũng không thể lam gì được ngươi. Ngăn cản lớn nhất với ngươi chính là Đồng Ngọc.

Đồng Ngọc? Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.

Hẳn là tên Đồng Ngọc là Thần Ma luyện thể. Trong lúc theo dõi bọn hắn, nghe bọn hắn nói chuyện thì thấy cả đám đều cực kỳ tin tưởng vào tên Đong Ngọc. Khi biết mười hai tên Tử Phủ tu sĩ ở đám đầu tiên đã chết hết thì cả đam này vẫn còn rất tin tưởng vào Đồng Ngọc! Hơn nữa còn có tên Tử Phủ tu sĩ nhắc tới hai chữ “thần thông”. Nếu ta suy đoán không sai thì tên Đồng Ngọc này hắn là cấp độ Tử Phủ viên mãn., hơn nữa đã học được thần thông. Kỷ Cửu Hoa truyền âm nói. Thần Ma luyến thể Tử Phủ viên mãn, lại có than thông trong người thì chắc chắn khả năng chiến đấu phải ngang cấp độ Vạn

Tượng chân nhân. Ngươi phải cẩn thận đó.

Kỷ Ninh gật đầu.

Cấp độ Vạn Tượng chân nhân?

Chính mình có nguyên lực còn mạnh hơn cả Tử Phủ viên mãn, phối hợp với Vũ Thủy Kiếm vực, Tiên Thiên Kiếm Trận thì cũng coi như có được chiến lực cỡ Vạn Tượng chân nhân!

Đối phương là Thần Ma luyện thế? Lại có cả thần thông nữa sao?

Nếu không giết được Đồng Ngọc thì cố gắng giết Nông Tử Đạo. Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói. Nông Tử Đạo là cao thủ trận pháp duy nhất trong đám bọn chung. Chi cần Nông Tử Đạo chết thì bọn chúng sẽ không thể pha nổi Minh Long Tỏa Thiên Trận. Mà nhớ đó thì chung ta co thế câu giờ đen lúc sứ giả vương triều Đại Hạ tới.

Rõ. Kỷ Ninh gật đầu. Đã hiểu.

Vù vù!

Kỷ Ninh lật tay lên, trước người xuất hiên một đống pháp bảo trữ vật, phi kiếm, quạt lông, lá cờ những thứ này đều là pháp bảo cua tám tên Tử Phủ tu sĩ đa chết.

Trước tiên ta phải chọn ra toàn bộ phi kiếm nhập giai trong này rồi luyện hóa hết. Nhờ đó co thể làm cho uy lực cua Tiểu Thiên Kiếm Trận lớn thêm. Rồi sau dùng hết sức lực đánh với Đồng Ngọc một trận xem sao. Trong mắt Kỷ Ninh tràn đầy sát ý.

Chương 117: Kỷ Ninh chiến đấu với Đồng Ngọc

Ba người Hứa Ly chân nhân, Động Phiếm Dư, ô Kỳ ở trên thuyền. Bỗng nhiên Động Phiếm Dư kinh ngạc chỉ ve phía xa xa nói: Là Lư sư đệ. Chi thấy ở phía xa xa có một đường sáng đang phi tới với tốc độ chậm hơn bọn hắn.

Dường như là đi theo hướng Yên sơn? ố Kỳ cũng kinh ngạc nói.

Lư sư diệt? Hứa Ly chân nhân cũng nở nụ cười hiếm thấy. Tức thì con thuyền liền nhanh chóng đuối theo đường sáng kia. Sau một cái hô hấp là nó đã ở phía trước rồi.

Có một nam tử trung niên đang đứng trên đường sáng.

Trong mắt nam tử trung niên đầy vè lo lẳng. Gã vừa thấy con thuyền buồm chắn ở phía trước thì lập tức giảm tốc độ. Nhưng khi vừa nhìn thấy Hứa Ly

chân nhân đứng trên thuyền thì liền cung kính khom người nói: Lư Hoảng bái kiến Hứa sư thúc. Không ngờ lại có thể gạp Hứa sư thúc ở đây.

Vừa nhìn thấy Động Phiếm Dư ở bên cạnh Hứa Ly chân nhân thì Lư Hoảng lập tức đò mặt giận dữ nói: Lão tặc Động Phiếm DƯ!

Lư sư diệt sao vậy? Hứa Ly chân nhân hỏi.

Lư SƯ đệ. Lúc trước ta gặp ngươi vẫn còn vui vẻ cơ mà, làm sao mà giờ vừa

mới gặp đã mắng ta? Mà ta lại con cho họ Lư các ngươi một phần lớn công lao

rồi đấy chứ. Động Phiếm Dư cũng cảm thấy khó hiếu.

LƯ Hoảng giận dữu chỉ vào Động Phiếm Dư nói: Hứa Ly sư thúc, tên Động Phiếm Dư này lúc trước kể cho chúng ta về chuyện mỏ quặng nguyên thạch. Lại còn bảo với chúng ta là có phần se chia đều nên An tộc và Lư tộc chúng ta mới cử ra hai gã Tử Phủ tu sĩ. Nhưng cách đây không lâu, mạng giản của Tử Phủ tu sĩ thuộc LƯ tộc chúng ta và An tộc đều bị nát vụn. Người chết lại chính

là em gái ruột ta. Tên Động Phiếm DƯ này nói nào là công lao lớn, nào là Kỷ tộc nho nhỏ thì đâu đáng phải lo. Nhưng bây giờ thì sao? Một phần chia chác chúng ta còn chưa được mà đã chết mất hai tên Tử Phủ tu sĩ rồi! Ta đang định đến Tuyết Long Thành để hỏi cho ra nhẽ, xem câu trả lời thế nào đây!

Cái gì? Đều chết hết sao? Động Phiếm Dư kinh hãi.

Đây là chuyện gì vậy? Hứa Ly chân nhân cũng nhíu mày. ô Kỳ đứng bên cạnh có chút hơi tức giận.

Việc mà quá khó giải quyết thì không phải công trạng gì mà ngược lại chính là tai họa đo.

Động Phiếm Dư lo lắng nói: Ta không nói sai nửa lời. Đúng là chì có Kỷ tộc thoi mà, cũng chẳng co thêm đối thủ nào khác. Hơn nữa chi nhánh Yên sơn cũng đã mời đồng môn ở khắp nơi nên có rất nhiều Tử Phủ tu sĩ tới. Làm sao mà lại, sao mà có thể. .

Nhưng bây giờ hai Tử Phủ tu sĩ của chúng ta tham gia đều đã chết. Việc đó là sự thật! Lư Hoảng quát.

Động Phiếm Dư ta thề. Nếu ta lừa gạt LƯ sư đệ ngươi thì nguyện đế hồn phi phách tán vĩnh viễn không thể luân hồi. Động Phiếm Dư vội vàng nói.

LƯ Hoảng vừa nghe thấy câu thề này thì sắc mặt mới dịu đi đôi chút.

Lời thề của kẻ tu tiên cũng không phải loại lời nói gió bay.

Hừ. Lư Hoảng hừ lạnh một tiếng.

Xem ra Phiếm DƯ không nói dối. Hứa Ly chân nhân lạnh nhạt nói. Vậy thì ở bên Yên sơn kia đã có chuyện bất ngờ xảy ra rồi. LƯ sư diệt, cùng đi với chúng ta.

Lúc này Hứa Ly chân nhân cũng không có vẻ thoải mái như trước nữa, thậm

chí đã có chút nghiêm túc.

Rầm rầm!

Lúc này thuyền buồm xé trời bay nhanh chóng về hướng Yên sơn.

Trên Ngưu Giác sơn, trong Minh Long Tỏa Thiên Trận.

Ký Ninh đang ngồi khoanh chân.

Xung quanh hắn đang có từng thanh phi kiếm lơ lửng. Sau khi giết được tám gã Tử Phủ tu sĩ, hắn cũng đã cẩn thận lục soát pháp bảo trữ vật cuối cùng cũng kiếm được tầm mười lăm lưỡi phi kiếm. Trong đó thứ làm Kỷ Ninh vui mừng nhất chính là pháp bảo trữ vật của tu sĩ mũi diều hâu. Trong pháp bảo trữ vạt đó có một bọ gồm chín lưỡi phi kiểm chỉ cần nhìn thoáng qua là đã

phát hiện được chín lưỡi phi kiếm này đều có chung nguyên gốc. Tất cả đều có khí lạnh trôi nổi trên bề mặt.

Khi vừa phát hiện được thứ này Kỷ Ninh mừng ra mặt: Tốt tốt tốt, có cùng nguyên gốc, hình thành trận cơ thì uy lực sẽ mạnh lên không ít đây. Tên mũi điêu hâu nay là kẻ khó giết chết nhất trong tám tên cuối cùng kia. Không ngờ lại có nhiều bảo vật vậy.

Tuy Kỷ Ninh không biết danh tính của tu sĩ mũi diều hâu. Nhưng ngay lần đầu tiên ám sát trong im lặng y đã có thể cảm thấy được nguy hiểm, đột nhiên dùng một cái ô lớn đế bao vệ bản thân. Làm chính mình phải bỏ qua y để đánh mục tiêu khác. Lúc sau tiến công chính diện, Kỷ Ninh phải dùng tới ba đường kiếm quang mới có thể giết hẳn.

Lúc trước ta có mười ba khẩu phi kiếm nhập giai, giờ lại có tới mười lăm khẩu phi kiếm nhập giai. lại thêm hai tám lưỡi phi kỉếmĩ . .tính ra có thể tạo được ba trận cơ.

Dĩ nhiên Kỷ Ninh cũng luyện hóa ngay phi kiếm này.

Không hề nghi ngờ, bây giờ hắn đã đem chín lưỡi phi kiếm băng lạnh có cùng nguyên gốc kia làm trung tâm của Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Phù. Kỷ Ninh mở mắt ra. Hoàn thành rồi.

Mười lăm khẩu phi kiếm mới kiếm được đều đã được luyện hóa xong.

Thử xem xem.

Kỷ Ninh vừa mới thoáng nghĩ.

Vù vù

Từ không khí xuất hiện hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm, trong đó có hai mươi bảy khẩu phi kiếm nhập giai hình thành ra ba trận cơ! Chín lưỡi phi kiếm có khí

lạnh trôi nối trên bề mặt được cho làm phần trung tâm dẫn động cả Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Sao? Kỷ Ninh biến đổi sắc mặt, đầu đau như muốn nút ra.

Nếu thao tác nhiều phi kiểm như vậy để bố trí tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận thì lại yêu cầu tinh thần quá cao. Đặc biệt là phi kiếm nhập giai một thanh phi kiếm nhập giai muôn thao tác được còn khó khăn hơn cả mười thanh phi kiếm không phẩm cấp!

Không thể bố trí được tầng thứ chín Tiếu Thiên Kiếm Trận sao? Lần đầu tiên Kỷ Ninh thử đã thất bại. Hắn chưa thế dẫn động ra bất cứ gì. Chẳng lẽ chỉ với mười tám khẩu phi kiếm nhập giai mà ta cũng không thể bố trí tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận sao?

Không đúng.

Kỷ Ninh tiếp tục thử.

Chỉ thấy phi kiếm đang lơ lửng xung quanh liền di động theo các hướng khác nhau.

Âm dương chuyển hóa, tương sinh vô tận! Kỷ Ninh bỗng nhiên nghĩ tới việc đột phá cửa ải tầng thứ bảy “Xích Minh Cửu Thiên Đồ”. Trong thư tịch có ghi “Âm dương chuyển hóa, tương sinh vô tận” vừa nói. Khi đang nghiên cứu trận pháp kia. 7 .trong lúc suy tư cũng đột nhiên hiếu ra được một chút về Đạo này. Nếu cẩn thận tìm hiếu thì cũng phai cần ít nhất nửa khắc, lâu thì vài ngày là có thể đột phá tầng bảy xích Minh cửu Thiên Đồ!

Nhưng Kỷ Ninh lại không thể lựa chọn tìm hiếu tiếp. Bởi vì dù Thần Ma luyện thể có tăng lên thì thực lực cũng không tăng bao nhiêu!

Vì hiện tại bản thân còn đang mượn sức lực của Minh Long Tỏa Thiên Trận Nguyên lực có thể ngang bằng Tử Phủ viên mãn. Nếu sử dụng thêm cả Kiếm

Vực, Tiểu Thiên Kiếm Trận thì mới có uy lực mạnh như vậy. Chính vì vậy dù Thần Ma luyện thể có tăng lên thì chiến lực cũng không lên gỉ. Hơn nữa hiện tại cũng chẳng có thời gian nhàn nhã để tìm hiểuT

Âm dương chuyển hóa, tương sinh vô tận. Kỷ Ninh nhìn hai mươi bảy lưỡi phi kiếm trước mặt.

Chín khẩu phi kiếm băng lạnh làm trung tâm.

Hai trận cơ từ hai phi kiếm khác quay quanh chín lưỡi phi kiếm kia, thậm chí còn đan xen lẫn nhau. Sau khi trận pháp dẫn động toàn bộ thi hai trận cơ dần dần thành một khối.

Đúng.

Âm dương chuyển hóa lẫn nhau. . Mắt Kỷ Ninh sáng rực lên. Một là trung tâm, hai là phụ trơ, ba là vạn vật.

Vù vù

Hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm lơ lửng xung quanh Kỷ Ninh. Một luồng dao động mạnh mẽ dần ngưng tụ ra. Trước người Kỷ Ninh cũng có một luồng kiếm quang được ngưng tụ ra. Kiếm quang này rõ ràng hơn rất nhiều, hình dáng gần như la y hệt một lưỡi phi kiếm. Nhưng cũng chi như một lưỡi phi kiếm phát sáng ma thôi.

A! Kỷ Ninh cảm thấy choáng váng. Từng cơn đau truyền tới nhưng vẻ mặt của hẳn thì lại đầy vui mừng: Ha ha ha, làm được rồi, làm được rồi.

Cho dù hiểu được ảo diệu âm dương chuyến hóa, tương sinh vô tận. Thậm chí bằng ảo diệu nẩy có thề thi triển ra tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận có uy lực mạnh hơn rất nhiều. Nhưng Kỷ Ninh vẫn cám thấy tới cực hạn như trước hiến nhiên cũng cảm thấy tinh than cực kỳ khó chịu.

Tâng thứ tám vẫn là lựa chọn tốt nhất. Trong nháy mắt Kỷ Ninh ngừng việc

thi triển. Tám mươi mốt khấu phi kiếm binh thường vẫn duy trì tư thế lơ lửng. Kiếm quang.

Lần thứ hai Kỷ Ninh ngưng tụ ra một luồng kiếm quang.

Đây chính là kiếm quang tầng thứ tám Tiểu Thiên Kiếm Trận ngưng tụ ra hiện giờ. Kiếm quang vẫn có hình dạng na ná như một thanh phi kiếm nhưng không rõ ràng như trước.

Ta có cảm giác. Kiếm trận bây giờ còn mạnh hơn cả kiếm trận ta thi triển ra đế giết đám Động Tử Khai. Ký Ninh lộ ra vẻ mặt vui mừng. Lúc giết Động Tử Khải, bản thân chỉ có dùng chín lưỡi phi kiếm. Bây giờ lại có tới hai mươi bảy lưỡi phi kiếm Lúc đó là tầng thứ chín mà hiện tại chỉ là tầng thứ tám Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Mà tầng thứ tám bây giờ lại có uy lực mạnh hơn cả tầng thứ chín trước đây.

Sở dĩ có tiến bộ lớn như vậy chủ yếu là do chín lưỡi phi kiếm băng lạnh cùng nguyên gốc kia.

Vèo! Kỷ Ninh thu phi kiếm lại rồi nhanh chóng đi về chỗ tộc trưởng.

Chi một lát sau là đã tới.

Kỷ Ninh. Kỷ cửu Hỏa, Kỷ Nhất Xuyên đều nhìn thấy Kỷ Ninh đột nhiên tới.

Tộc trưởng, đây là đám pháp bảo, đạo phù, đan dược của đám Tử Phủ tu sĩ bị ta giết chết.. Kỷ Ninh noi. Ta chỉ lay một ít, con những thứ khác đều không tác dụng mấy với ta. Tất cả đều cho tộc trưởng phân phối Đặc biệt trong đám này có một loại linh đan có khả năng bổ sung nguyên lực. Thứ này hiện giờ rất có ích với chúng ta.

Kỷ Cửu Hỏa gật đầu rồi không chậm trễ đưa tay lấy một cái vòng tay từ chỗ Ký Ninh.

Ta sẽ đi giải quyết tên Đồng Ngọc kia. Kỷ Ninh nói.

Cẩn thận. Kỷ Nhất Xuyên đứng bên cạnh nhắc nhở.

Xin phụ thân cứ yên tâm. Kỷ Ninh nhếch miệng cười rồi lập tức quay đầu đi theo lối đi được tách ra giữa màn sương đen, hướng về chỗ Đồng Ngọc.

Trong vùng không khí âm u tràn ngập của Minh Long Tỏa Thiên Trận.

Thế nào mà mãi chưa tới? Đồng Ngọc đứng như một pho tượng ma thần, hơi thở ngập trời, đám tóc dài mau xanh tung bay, từng luồng thần lực đều được rục rịch chuẩn bị. Dù sao thì bản thân đang ở trong đại trận của địch nên nhất định phả khởi động thần lực tốt thì mới có thể trong chốc lát bọc phát ra chiến lực mạnh nhất.

Đồng Ngọc SƯ huynh, tên Kỷ Ninh kia cũng mới có mười sáu tuổi. Lúc trước chắc chắn là có trò meo gì đo thì mới có the giết được SƯ huynh đệ khác. Mà SƯ huynh lại là Thần Ma luyện thể mang thần thông trong người. Nên việc giở trò với sư huynh cũng coi như là vô dụng. Có lẽ hẳn đã sợ cúp đuôi rồi.

Đúng là sợ rồi.

Đám Tử Phủ tu sĩ đều nói.

Nhưng Đồng Ngọc vẫn đứng im, ánh mắt cua hắn quét qua vùng tối đen xung quanh. Hắn cũng không khoi có chút hoài nghi tên Kỷ Ninh này có phải sợ rồi hay sao vậy? Chứ nếu mà biết rõ Nông Tử Đạo đang nghiên cứu phá trận thì vì sao sau khi giết đám Tử Phủ tu sĩ Đọng Tử Khải kia, tên Kỷ Ninh này lại mãi chưa tới vậy.

Hắn nào đâu biết được Kỷ Ninh đang luyện hóa phi kiếm.

Hừ, đế càng lâu thì Tử Đạo sư đệ càng nắm chắc. Một khi phá được Minh Long Tỏa Thiên Trận! Không có trận phap này thì các ngươi chết chắc rồi. Đồng Ngọc tự tin nồi.

Bỗng nhiên

Vù vù vù vù Cơn mưa tí tách rơi xuống. Mưa lạnh lẽo mờ mờ ảo ảo hiện ra. Khắp nơi toàn mưa nhưng gặp đại trận của bọn hắn thì cũng không thể rơi vào được.

Mưa!

Đúng là mưa! Ngoài hắn ra thì dám Tử Phủ tu sĩ đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Lúc trước Động Tử Khai đã nhắc tới cơn mưa này.. .là nguy cơ tử vong.

Mưa! Trong nháy mắt, Đồng Ngọc cũng phát ra ánh sáng vàng, miệng gầm lên. Chỉ thấy thân thế hẳn tản ra một luồng ánh sáng vàng chói mắt, cả người

đang lớn lên Rầm rầm rầm biến thành một người khống lồ cao cỡ hai tầng lầu. Những Tử Phủ tu sĩ đứng bên cạnh cũng chỉ cao tới đầu gối hắn. Chỉ hơi thở của hắn cũng đã làm vùng xung quanh nổ ầm ầm. BƯỚC chân của hắn làm mặt đất rung động từng cơn.

Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa!

Người khổng lồ Đồng Ngọc phát ra ánh sáng vàng từ hai mắt, hét lớn: Kỷ Ninh, ra đây đánh với ta!

Âm thanh khủng bố vang vọng tạo thành một vùng khuếch tán.

Mưa rơi tí tách kháp nơi.

Toàn thân Đồng Ngọc được bao phủ bởi một tầng sáng vàng như kim giáp ma thần. Hai tròng mắt của hắn cũng tỏa ra ánh sáng vàng, hơi thở làm xung quanh chấn động.

Xẹt! Xẹt! Xẹt!

Những giọt nước mưa rơi nhẹ bỗng trở nên sắc bén như đao. vô số giọt nước mưa điên cuồng cắt về hướng Đồng Ngọc. Tầng sáng vàng bên ngoài gã khống lồ Đồng Ngọc dễ dàng đỡ được những giọt nước mưa này. Hắn quét mắt nhìn xung quanh thì phát hiện ra một luồng dao động. Đồng Ngọc hơi kinh ngạc nhưng cũng không do dự chút nào đánh thắng một quyền ra!

Nắm tay màu vàng đánh thẳng vào một vùng nước mưa. cơn mưa ở góc này chính là do kiếm quang Tiểu Thiên Kiếm Trận biến thành.

Trên nắm tay của hẳn có một cái bao tay. Có điều tầng ánh sáng vàng đang tràn ngập nên phải nhìn kỹ thi mới có thể thấy được bao tay này.

Pháp bảo mạnh nhất của hắn chính là quyền sáo này (bao tay)!

Uỳnh! Một tiếng nổ vang lên. Đồng Ngọc cũng bị lực phản chấn đầy lui về sau vài bước. Môi bước chân của hắn làm mặt đất chấn động nứt toác.

Hay cho một tên Kỷ Ninh. Con ngươi của Đồng Ngọc co rút lại. Chỉ với một vài giọt nước mưa mà đã có uy lực mạnh mẽ như vậy rồi thì chắc chắn là cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Kho trách tại sao lúc trước lại có thế giết hết ca đam Tử Phu tu sĩ.

Lợi hại.

Trông thế mà làm Đồng Ngọc SƯ huynh phải lui vài bước.

Ngoài hẳn ra thì những tên Tử Phủ tu sĩ cũng đều dán chặt mắt nhìn. Bọn chúng hiểu được, chỉ sợ tên Kỷ Ninh này cũng không kém Đồng Ngọc sư huynh của bọn chúng.

Ngươi chính là Đồng Ngọc? Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền tới. Chỉ thấy trong màn sương đen ở phía xa xa có một cái đuôi rồng đang từ từ tiến tới. ở trong đuôi rồng có một gã thiếu niên mặc da thú. Thiếu niên mặc da thú này cầm hai thanh trường kiếm trên tay, xung quanh có một đám hoa sen nở rộ. Giữa đám Thủy Hỏa Liên Hoa, Kỷ Ninh tiến tới.

Kỷ Ninh! Gã khống lồ Đồng Ngọc nhìn chằm chằm vào thiếu niên này. Từ đám hoa sen nở rộ kia, hắn có thể cảm nhận được mức độ huyền diệu cực kỳ cao thâm. Hắn có thể lờ mờ cảm nhận được, thiếu niên ở trước mắt còn ngộ được nhiều “Đạo” hơn hắn rất nhiều.

Yêu nghiệt!

Mới chỉ có mười sáu tuổi mà hẳn đã có thể ngộ ra được nhiều bí ấn sâu xa tới vậy.

Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm trong tay, bước từng bước tới. có thể lúc đầu thấy Đồng Ngọc thì Ký Ninh còn hơi kinh hãi. Một kẻ cao hai tầng lầu tản ra một thứ ánh sáng vàng khắp người. Luồng hơi thở Thần Ma vô hình kia càng làm bản thân minh có chút áp lực. Chính mình cũng chỉ cao tới đầu gối của đối phương mà thôi.

Đây là Pháp Thiên Tượng Địa sao? Kỷ Ninh thầm nghĩ. Hắn cũng đã sớm nghe nói về loại thần thông này. Đây cũng là một loại thần thông khá có tiếng tăm.

Thần thông vốn đã trân quý, hiếm thấy rồi.

Thông thường chỉ những kẻ đứng đầu bộ tộc lớn, tông môn lớn, giáo phái lớn thì mới có được. Có điêu thần thông của bọn họ cung đều là “Pháp Thiên Tượng Địa”! Thậm chí trong hàng ngũ ứng Long vệ, thì thần thông này cũng là loại có tiếng tăm lớn nhất, là loại thần thông lưu truyền rộng rái nhất. Đĩ nhiên nhờ thế thì việc học cũng bớt khó khăn hơn.

Nhưng không phải như vậy mà thần thông Pháp Thiên Tượng Địa này yếu! Nếu có thể tu luyện tới mức cao thâm thì cũng có thể xưng là một thần thông lớn thực sự! Tương truyền một vài vị Thần Ma cũng thích dùng loại thần thông Pháp Thiên Tượng Địa nhất Nhoáng một cái là người lớn lên trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng.

Với thân thể khống lồ của Thần Ma. Việc cầm một ngọn núi ngàn dặm cũng giống như một cây rơm. Dời sông lấp bể cũng chỉ như đi tắm rửa!

Có thế thấy được uy lực môn thần thông này

Đương nhiên những truyền thuyết này cũng xa xôi như truyền thuyết Hậu Nghệ Xạ Nhật vậy. Đã từ rất lâu rồi!

Kỷ Ninh. Bỗng nhiên một âm thanh ôn hòa vang lên.

Gã khống lồ Đồng Ngọc đang chuẩn bị lao vào nghe thế cũng ngẩn ra. Kỷ Ninh cũng nhìn về hướng phát ra thanh âm. Chỉ thấy trong bảo tháp sáng đen kia có một gã nam tử tóc rồi mặc da thú giản dị. Nam tử đó đang mỉm cười nhìn Kỷ Ninh: Ngươi có thiên phú lớn lao, tư chất kinh người, càng đáng quý hơn, ngươi lại là một người bình thường thuộc bộ tộc bản xứ mà đạt được thành tựu như bây giờ thi đúng là một khối ngọc thô hiếm thấy. Ngươi còn đáng quý hơn rất nhiều mỏ quặng nguyên thạch kia.

Kỷ Ninh níu mày.

Đồng Ngọc ngẩn ra. Đám Từ Phủ tu sĩ khác cũng hơi sững sờ.

Nếu ngươi nguyện ý, ta xin lập nhiều lời thề để bảo vệ ngươi nhập vào tông môn Tuyết Long sơn ta. Nông Tử Đạo mỉm cười. Với thiên tư của ngươi thì chắc chắn sẽ trở thành “đệ tử truyền thừa” quan trọng bậc nhất trong tông môn. Vừa vào cửa là đã có địa vị không thua kém gì Vạn Tượng chân nhân. Tuyết Long sơn ta chắc chắn sẽ dốc lòng đào tạo ngươi cho ngươi trở thành cường giả đứng đầu. Sau này trở thành Nguyên Thần đạo nhân cũng không phải chuyện gì viển vông cả!

Đồng Ngọc cũng ngẩn ra nhưng lập tức cũng trầm giọng nói: Kỷ Ninh. Nếu Tử Đạo SƯ đệ đã nguyên lập nhiều lời thề thì việc này ngươi có thể yên tâm. Nếu như ngươi gia nhập Tuyết Long sơn thì những việc trước đây đều sẽ không truy cứu nữa. Nếu không gia nhập thì đứng trách ta lòng cay tay độc!

Kỷ Ninh kinh ngạc.

Mời mình gia nhập Tuyết Long sơn sao?

Ta đã giết nhiều đệ tử của các ngươi như thể rồi còn cho ta nhập môn sao? Kỷ Ninh lạnh lùng noi.

Đám đệ tử kia chết thì cũng đã chết rồi. Nông Tử Đạo lắc đầu. Ngươi khác họ. Tử Phủ tu sĩ tầm thường như vậy thì Tuyết Long sơn ta còn nhiều lắm! Nhưng với thiên tư và cảnh giới hiện giờ của ngươi. 7 .thật sự là ta chưa bao giờ thấy. Chỉ cần ta tiến cử một cái thì chắc chắn các vị Nguyên Thần đạo nhân ở Tuyết Long sơn ta sẽ tranh cướp nhau thu ngươi làm đồ đệ.

Kỷ Ninh cũng đã được cha mẹ nói qua về việc này. với thiên tư của mình thì việc bái nhập một vĩ bản lĩnh lớn cũng chỉ là chuyện dê dàng. Ngay cả linh hồn của Thủy Phủ, sau khi thấy mình ngọ ra Vũ Thủy Kiếm vực cũng thấy thái độ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Mười sáu tuổi mà ngộ ra được Vũ Thuý Kiếm vực

Tư chất bậc này đúng là yêu nghiệt.

Vướng mắc giữa Tuyết Long sơn và Kỷ tộc của ngươi cũng chỉ là đám đệ tử Tuyết Long sơn đã chết mà thôi. Trong đại trận này, các ngươi chưa chết một người nào. Như vậy thì các ngươi cũng không phải hận thù gì Tuyết Long sơn ta. Nông Tử Đạo lại nói. Đã không có hận thù gì với nhau. Ngươi lại xuất thân là dân bản xứ nên có lí lịch vô cùng trong sạch. TƯ chất lại tới mức yêu nghiệt thì tông môn sao lại không thể đào tạo ngươi? Sau mấy trăm năm nữa, biết đâu ngươi lại có thể trở thành tông chủ của Tuyết Long sơn ta.

Gã khổng lồ Đồng Ngọc cũng mở miệng nói: Nếu ngươi gia nhập Tuyết Long Sơn ta thì những việc này đều sẽ coi là việc nhỉ. Nhưng nếu ngươi không vào Tuyết Long sơn kỷ tộc ngươi lại giết nhiều đệ tử như vậy. vì thể diện của mình, chắc chắn Tuyết Long sơn ta sẽ giết sạch Kỷ tộc. Nghe mà nghĩ kỹ đi.

Cân nhắc cẩn thận xem. Nông Tử Đạo cũng nói.

Hai con đường.

Một cái gia nhập trở thành người một nhà. Những kẻ vừa chết kia cũng chi tính là việc một kẻ mạnh giết kẻ yếu trong tông môn mà thôi, cũng tính là một việc nhỏ.

Một cái không gia nhập. Việc giết chết nhiều đệ tử như vậy chính là khiêu khích Tuyết Long sơn.

Ha ha ha. . Kỷ Ninh nở nụ cười. Tại sao mình không thể gia nhập Tuyết Long Sơn? Lúc trước Nông Tử Đạo còn nói không có thù hận gì với nhau, xuất thân trong sạch, thiên tư yêu nghiệt, sẽ cố gắng hỗ trơ đào tạo

Nhưng trung thành mới chính là thứ tông môn cần nhất ở đệ tử.

Nếu họ định thu mình làm đệ tử thì chắc chắn Tuyết Long sơn sẽ tra xét rõ ràng lí lịch của bản thân. Đến lúc đó việc Kỷ Nhất Xuyên, uất Trì Tuyết năm

xưa cũng có thế bị tra ra! Tuyết Long sơn có thì giết mẹ, giết bác lớn như vậy đã tính là thù lớn rồi. Nên cho dù mình có tư chất cao tới đâu thì Tuyết Long Sơn cũng không dám bồi dưỡng. Ngược lại còn muốn nhanh chóng diệt trừ đề phòng hạu họa!

Bớt nói nhảm đi. Kỷ Ninh quát. Đừng hòng làm ta dao động.

Kỷ Ninh, ngươi. . Nông Tử Đạo trong tháp cao lắc đầu. Từng bước từng bước đi vào con đường sai lầm. Hiện tại ngươi gia nhập Tuyết Long sơn vẫn còn kịp.

Giết!

Kỷ Ninh không nói lời thừa nữa.

Chỉ riêng cửa ải “trung thành” cũng đã loại ngay ra rồi! Tốt nhất là dựa theo kế hoạch từ trước. Nhanh chóng giải quyết hết đám người này, câu giờ đợi sứ giả

vương triều Đại Hạ tới! Một khi sứ giả tới thì Kỷ tộc sẽ được vương triều Đại Hạ che chở Dù Tuyết Long sơn có thêm một trăm lá gan cũng không dám sờ tới, chỉ có thể nhịn mà thôi.

Chỉ cần cho mình thời gian Tuyết Long sơn u? Chính mình có thế tự tay lật tung cả nó!

Vậy thì chết đi! Gã khổng lồ Đồng Ngọc nhe nanh cười, dậm chân mạnh một cái.

Âm ầm

Cả vùng đất rung động, vô số đá vụn tro bụi bay. Trong vùng tro bụi mù mịt vẫn có thể thấy được vô số hạt nhỏ tản ra ánh sáng màu vàng. Những hạt cát màu vàng này điên cuồng cuốn lấy nhau, xoay tròn quanh Đồng Ngọc như một cơn lốc xoáy. Một phần các hạt cát màu vàng khác lại điên cuồng lao về hướng Kỷ Ninh.

Đó chính là pháp bảo “Tinh Thần Sa” mà Đồng Ngọc thường dùng!

Bùm! Bùm! Bùm! Bản thân Đồng Ngọc còn giẫm thẳng lên mặt đất để lại một cái bóng vàng ở đằng sau. cả ngươi hẳn lao thẳng tới dùng thịt đè người với Kỷ Ninh.

Hừ.

Cơn mưa rơi quanh Kỷ Ninh đã tạo thành một tầng nước rắn chắc. Bức tường bằng nước trong suốt không ngừng xoay tròn làm cho những hạt cát điên cuồng đập vào bị ngăn lại hét.

Chết đi! Một nắm tay màu vàng đâm thẳng qua tầng nước đánh tới đám Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ mà không giảm đi chút lực nào.

Tốc độ nhanh thật. vẻ mặt Kỷ Ninh hơi biến đổi. cánh chim màu đen phía sau lưng khẽ động một cái.

Thần thông Phong Dực độn pháp!

Hô!

Nắm tay màu vàng nghiên nát Thủy Hỏa Liên Hoa, xuyên qua thân Kỷ Ninh. Nhưng gã khổng Tô Đồng Ngọc lại chả có chút vui mừng nào. Bởi vì thứ hắn xuyên qua chì là “hư ảnh”. Tốc độ của Kỷ Ninh quá nhanh, quá linh hoạt, chỉ trong nháy mắt đã tránh được.

Vô dụng, ngươi không trốn thoát được đâu. Gã khống lồ Đồng Ngọc vừa cất bước thì cả vùng đất lại nứt toác. Cả người hắn hóa thành mọt đường sáng vàng lao tới trước Kỷ Ninh. Quả đám cùa hắn lại dễ dàng xé rách tầng nước, Thủy Hỏa Liên Hoa.

Quá nhanh. Kỷ Ninh bắt buộc phải né ra.

Phù

Liên tiếp thi triển ba lần Phong Dực Độn Pháp. Lúc này Ký Ninh mới có thể giữ được chút khoảng cách. Thậm chí Kỷ Ninh phát hiện nếu bay đường thắng thì tốc độ của gã khổng lồ Đồng Ngọc còn nhanh hơn cả mình! Sau khi thi triển ra Pháp Thiên Tượng Đại, gã khống lồ Đồng Ngọc có được tốc độ, lực lượng đều tăng tới mức khủng khiếp. Kỷ Ninh cũng không dám lấy cứng đối cứng.

Bởi vì lúc trước khi thi triển ra Tiểu Thiên Kiếm Trận, đối phương cũng chỉ cần dùng một quyền là có thể đánh được. Mà lực phản chấn lại chỉ làm cho đối phương lùi lại vài bước thì có thế thẩy được uy lực của nắm tay này lớn tới mức nào.

May mắn là với Phong Đực Độn Pháp, Kỷ Ninh có thể vẫn chiếm Ưu thế về sự linh hoạt. Hơn nữa cơ thế vốn nhỏ hơn nhiều nên lại càng linh hoạt hơn. Mà gã khổng Tô Đồng Ngọc lại có hình thể quá lớn nên dĩ nhiên khả năng linh hoạt cũng giảm đi nhiễu.

Tiểu Thiên Kiếm Trận. Xung quanh Kỷ Ninh lập tức hiện lên hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm. Có điều chỉ có hơn sáu trăm lưỡi phi kiếm sáng lên tầng sáng trắng. Bởi vì Kỷ Ninh cũng chỉ thi triển tầng thứ tam Tiếu Thiên Kiếm Trạn ma thôi.

Một luồng kiếm quang ngưng tụ trước ngực.

Đi.

Đi.

Đi!

Kỷ Ninh vừa thi triển Phong Dực Độn Pháp để né tránh vừa đánh ra sáu đường kiếm quang. Sáu luồng kiếm quang vừa bay đi thì đã biến mất vào trong cơn mưa lặng yên không một tiếng động tấn công Đồng Ngọc theo sáu phương hướng khác nhau.

Xẹt xẹt xẹt. . vô số Tinh Thần Sa vờn quanh thân gã khổng lồ Đồng Ngọc. Nhưng sáu đường kiếm quang hóa thành nước mưa lại có thể xuyên qua đám Tinh Thần Sa.

Gã khổng lồ Đồng Ngọc hét lớn: Đánh lén ta à?

Trong nháy mắt quả đấm của hắn xòe ra như cái quạt hương bồ vù vù vù chụp thắng tới vùng bên cạnh với tốc độ nhanh như ảo ảnh. Hai bàn tay to lớn trong nháy mắt quơ sạch toàn bộ khoảng không xung quanh.

Uỳnh! Uỳnh! uỳnh! Tiếng gầm rũ liên tiếp vang lên.

Sáu đường kiếm quang đều bị đỡ lại hết!

Chưởng pháp nhanh thật. ờ xa xa, Kỷ Ninh thấy thế thi hơi kinh ngạc. Sau khi hẳn thi triển ra thần thông, tuy rằng hình thế lớn làm khả năng linh hoạt giảm đi nhưng hai tay của hẳn lại nhanh tới kinh người!

Kỷ Ninh, nhận lấy cái chết đi! Gã khổng lồ Động Ngọc để lại một cái bóng vàng ở phía sau, trong nháy mắt cả người hẳn lao thắng tới Kỷ Ninh.

Chạy. Cánh chim màu đen sau lưng Kỷ Ninh chấn động, đồng thời trước người hắn cũng ngưng tụ ra một luồng kiêm quang.

Uỳnh!

Kiếm quang vừa mới bay ra thì đã bị gã khổng lồ Đồng Ngọc dùng một quyền đánh tan.

Chết đi. Gã khổng lồ Đồng Ngọc như một ma thần, vẻ mặt dữ tợn, hai tay giống như thiên thạch liên tiếp rơi xuống Kỷ Ninh!

Lui! Lui! Lui!

Kỷ Ninh dùng hết sức lực để thi triển Phong Dực Độn Phpá. Bởi vì gã khổng lồ Động Ngọc có tốc độ nhanh hơn nên Kỷ Ninh chỉ có thế dựa vào sự linh hoạt để né tránh, vì thế nên khoảng cách cung không thế kéo dãn ra được. Thật giống như việc nhảy múa trên vòng lửa vậy!

Nhưng đi xuống sông thì sao không ướt giày được!

Phù. Gã không lồ Động Ngọc xuất hiện ở phía bên trái, hai quả đám chợt xuất hiện bay thang tới Ký Ninh.

Uỳnh! Đánh bay mưa!

Vù vù! Đám Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ cũng bị nghiền nát!

Kỷ Ninh cầm hai thanh kiếm trong tay. Thanh kiếm hóa thành hai dòng nước.

Kiếm quang dùng vẻ mềm dẻo âm nhu đỡ lấy nắm tay màu vàng đánh tới. Uỳnh! Mọt tiếng vang lên. Gã khổng lồ Đồng Ngọc cảm giác được nắm tay như đánh vào một chỗ gì đó trơn trượt. Mất lực vào vùng khoảng không như kiểu đánh hụt nhưng lại có cảm giác như bị thứ gì đó lôi kéo.

Uỳnh. Bản thân Kỷ Ninh bị đánh bay ngược ra phía sau hơn mười trượng. Hố khẩu ở tay cũng xuất hiện vết thương nhưng nhanh chóng khôi phục lại.

Mạnh thật. Uy lực của một quyền này làm Kỷ Ninh cảm thấy kinh hãi.

Chính mình đã có nguyên lực hơn hắn Tử Phủ viên mãn, lại có thêm Vũ Thủy Kiếm Vực nên uy lực Bắc Minh Kiếm cũng vượt qua pháp bảo nhân giai thông thường rồi. Nói riêng về cận chiến tuy có yếu hơn “kiếm quang Tiểu Thiên Kiếm Trận” chút ít nhưng vẫn là cấp độ Vạn Tượng chân nhân, vậy mà mới chỉ mặt đối mặt dùng hết sức phòng ngự mà còn bị đánh bay đi.

vẫn còn chưa chết! ở xa xa, gã khổng lồ Đồng Ngọc cũng kinh ngạc.

Sau khi Đồng Ngọc đánh bay Kỷ Ninh thì đám Tử Phủ tu sĩ ở bên ngoài trong đó có Nông Tử Đạo đều cực kỳ kích động. Nhưng sau khi nhìn thấy Kỷ Ninh bị đánh bay đi nhưng chả có chút tổn thương nào thì từng người đều thất vọng.

Sao lại như vậy được?

Đồng Ngọc sư huynh thi triển thần thông Pháp Thiên Tượng Địa thì uy lực một quyền lớn đến mức nào? vậy mà hắn không bị đè chết sao?

Một đám Tử Phủ tu sĩ đều cảm thấy lạnh thấu tim.

Đồng Ngọc sư huynh, chúng ta giúp ngươi.

Cả đám Tử Phủ tu sĩ đều bắt đầu thi triển ra các loại thủ đoạn.

Sau khi bị Đồng Ngọc đánh bay ra hơn mười trượng, trong mắt Kỷ Ninh hiện lên vẻ lạnh lẽo. Hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm lơ lừng xung quanh đeu sáng lên hết. Đây là lần đầu tiên Kỷ Ninh thi triển ra tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trân, từ lúc đánh nhau với Đồng Ngọc.

Lập tức trong ý nghĩ truyền tới một trận choáng váng!

Đi! Luồng kiếm quang như một thanh kiếm thực sự sáng loáng ở trước người Kỷ Ninh hóa thành một dải nước.

Đi! Đi! Đi! Đi!

Thừa dịp giãn khoảng cách với đối thủ, Kỷ Ninh liền dùng hết sức thi triển ra năm đường kiếm quang tầng thứ chín Tiếu Thiên Kiếm Trận. Nhưng ngay sau đó liền lập tức ngừng lại ngay. vì chỉ riêng việc thi triển ra năm đường kiếm quang này đã tạo thành gánh nặng cực kỳ lớn với tinh thần cua hắn nên dù

muốn cũng không thế cố được.

Chết đi! Trong đôi mắt của Kỷ Ninh hiện lên chút mong chờ.

Đây chính là chiêu thức mạnh nhất của mình hiện tại. Nên nó nhất định phải thành công.

Vô dụng. Tinh Thần Sa xung quanh gã khổng lồ Đồng Ngọc quay tít. Những giọt nước mưa bình thường không thể xuyên qua nối. Luồng kiếm quang đầu tiên do Kỷ Ninh điều khiển trong nháy mắt xuyên qua được Tinh Thần Sa. Gã khống lồ Đồng Ngọc vừa liếc thấy dải nước này thì lập tức giơ tay ra đập thắng một nhát lên dải nước.

Uỳnh!! !

Cả người Đồng Ngọc chấn động một trận. Ruỳnh ruỳnh ruỳnh Bước chân lùi về sau ba bước làm mặt đất xung quanh chấn động.

Bốn đường kiếm quang phía sau tiếp tục đột kích!

Tại sao lại mạnh tới vậy? Gã khổng lồ Đồng Ngọc cảm thấy bàn tay tê rân đau đớn. Có điều với khả năng khôi phục kinh người của Thần Ma luyện thế thì hắn cũng không sợ lắm, liền dùng toàn bộ sức lực ngăn lại đám kiếm quang bên ngoài.

Uỳnh! Uỳnh!

Những mỗi lần đỡ là một lần phải lui về sau làm ảnh hưởng tới thân pháp của hắn. Không ngờ vẫn còn hai dải nước xuyên qua được qua đám của hắn, cắt thắng lên thân thể. Xẹt xẹt xẹt dài nước như một cây đao cắt lên thân hình gã khống Tô Đồng Ngọc, có điều tầng sáng vàng bao phủ thân thể hẳn lại cực kỳ rắn chắc nên kiếm quang dù có phá được hộ giáp để xuyên vào trong thì cung đã trở nên mờ mịt rồi.

Xẹt xẹt xẹt Sau khi để lại một vết thương trên người Đồng Ngọc thì dải

nước cũng biến mất.

Một luồng kiếm quang khác cũng để lại một vết thương dài rồi cũng biến mất. Cái gì! Kỷ Ninh trừng mắt ra nhìn.

Hẳn hiểu được.

Đồng Ngọc đang thi triển Pháp Thiên Tượng Địa đế biến lớn thân thế. Thân thể to len như vạy thì việc cắt thành hai nửa cũng sẽ khó han. Bởi vì thân thể quá rắn chắc, hơn nữa làn da cơ thịt trong người cũng chắc hơn hẳn nên tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận của mình cũng chỉ đế lại được vài vết thương mà thôi.

Ngươi làm ta bị thương? Đồng Ngọc gầm lên.

Đồng Ngọc sư huynh, chúng ta tới giúp.

Kỷ Ninh, nhận lấy cái chết đi.

ở xa xa, đám Tử Phủ tu sĩ đứng xem từ đầu tới giờ cũng đã thi triển ra đủ loại pháp bảo tấn công Kỷ Ninh.

Lui. Kỷ Ninh thấy đám đó thì vội dùng cánh chim màu đen nhanh nhanh chóng chóng lui ra phía sau.

Cơn mưa rơi xung quanh tạo thành một tầng nước xoay quanh người cản lại hết những pháp bảo này. Những pháp bảo của đám Tử Phủ tu SI kia căn bản không thể xuyên qua được tầng nước này. Qua đây có thể thấy được sự đáng sợ cua “Vũ Thủy Kiếm vực”.

Đồng Ngọc cũng lao qua tầng tầng nước.

Lui. Kỷ Ninh thay đổi toàn bộ sách lược.

Một bên điều khiến mưa tạo thành tầng tầng nước ngăn cản, một bên lại điều khiển Thủy Hỏa Liên Hoa hiện lên xung quanh Đồng Ngọc! Thủy Hỏa Liên Hoa nở cạnh Kỷ Ninh là một loại bảo hộ. Nhưng khi Thuý Hỏa Liên Hoa xuất hiện xung quanh Đồng Ngọc thì lại là mọt loại tròi buộc.

Mở. Đồng Ngọc không chần chừ phá từng tầng Thủy Hỏa Liên Hoa, nước bằng mọi giá phải với tới được Kỷ Ninh.

Gần như toàn bộ đầu óc Kỷ Ninh đều đã dùng để điều khiến mưa cùng Thủy Hỏa Liên Hoa. Một khi hắn dùng hết sức đế thao tác thì dĩ nhiên Thuý Hoa Liên Hoa sẽ không ngừng nở rộ tạo thành trở ngại liên tiếp. Tâng nước cũng xuất hiện tầng tầng lớp lớp Đối mặt với trùng trùng điệp điệp ngăn cản, tốc độ của gã khổng lồ Đồng Ngọc cũng giảm đi nhiều, căn bản không thể đuối kịp Kỷ Ninh.

Đạo Chi Vực cảnh. ở xa xa trong tòa tháp, con ngươi Nông Tử Đạo rút lại. Quả nhiên là Đạo Chi vực cảnh, cơn mưa này hình thành tang tầng lớp lớp

nước, lại có uy lực mạnh như vậy đúng là Đạo Chi vực cảnh. Mới mười sáu tuổi mà đã ngộ ra Đạo Chi vực Canh. Yên nghiệt!

Lúc trước còn chưa dám khắng định.

Nhưng khi Kỷ Ninh dùng hết khả năng phát huý ra uy lực của Vũ Thủy Kiếm Vực làm vô số hạt mưa tạo thành trở ngại thì Nông Tử Đạo, Đồng Ngọc với ánh mắt cao xa cũng phát hiện ra đây nhất định là Đạo Chi vực cảnh. Nếu không phải Đạo Chi vực Cảnh thì uy lực làm sao lại lớn tới vậy được?

Từng đóa từng đóa Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ.

Khắp nơi đều là Vũ Thủy Kiếm vực. Mỗi tầng nước tuy kém Thủy Hỏa Liên Hoa nhưng số lượng lại hơn rất nhiều. Lượng biến khiến cho chất biến. Dĩ nhiên làm toe độ cua Đồng Ngọc cũng chậm đi.

Có bản lĩnh thì đánh với ta một trận. Đồng Ngọc gào lên dữ tợn. Dùng cái

trò mèo này thì gọi gì là bản lĩnh.

Thứ có thể vây khốn ngươi cũng tính là thủ đoạn rồi. Kỷ Ninh cười nhạt nói. Hơn nữa chỉ can vây khốn ngươi là đã đủ cho ngươi chết rồi.

Đồng Ngọc biến đối sắc mặt.

Quả nhiên. . Kỷ Ninh thấy vẻ mặt của Đồng Ngọc. Trong lòng thầm nghĩ là chính mình đã đoan đúng rồi.

Khi mặt đối mặt chiến đấu thì Đồng Ngọc thực sự rất khủng khiếp. Dù bản thân mình dùng hết sức thi triển tầng thứ chín Tiếu Thiên Kiếm Trận cũng chì có thể làm hắn lùi về sau ba bước. Cho dù có cắt lên người hắn thì với thân hình đồ sô cao hai tầng lâu đó, vết thương đó cũng chỉ như thoảng qua mà thôi. Nhưng lẽ trời luôn công bằng.

Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa làm lực lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn,

thân thế cứng cỏi hơn, thân hình lớn hơn

Nhờ vậy nên thực lực cũng tăng lên nhiều. Nhưng chẳng lẽ lại không có khuyết điếm?

Có lẽ khuyết điểm chính là phải tiêu hao lượng thần lực lớn hơn nhiều! Duy trì trạng thái Pháp Thiên Tượng Địa cũng cần tiêu hao thần lực tới mức kinh người.

Nhưng thần thông “Phong Dực Độn Pháp” do mình tu luyện lại hoàn toàn khác Pháp Thiên Tượng Địa. Phong Dực Độc Pháp chú trọng về kỹ xảo! Pháp Thiến Tượng Địa thì lại chú trọng về thân thể.

Phong Dực độn pháp là thần thông độn pháp phi hành. Bức hình đại bàng kia ẩn chứa cực nhiều ảo diệu sâu xa. Trong đó lại cũng ẩn chứa những kỹ xảo vận dụng thần lực! Lúc chiến đấu với Bột Tử Thiện, Kỷ Ninh còn phải tiêu hao thần lực đế thi triển Phong Dực Độn Phằp. Nhưng bây giờ chiến đấu với Đồng

Ngọc, Kỷ Ninh vẫn chưa phải dùng qua thần lực đế thi triển.

Nếu dùng thần lực đế thi triển thần thông thì có thể làm uy lực phát huý ra gấp mười gấp trăm. Dĩ nhiêu uy lực của thần thông cũng lớn hơn nhiều

Nhưng thần lực Thần Ma luyện thể của Kỷ Ninh mới chỉ là “Tiên Thiên viên mãn”. Mà nguyên lực của luyện khí thì lại hơn hẳn Tử Phủ viên mãn. Dựa theo ảo diệu của Đại Bằng Đồ dùng nguyên lực để thao tác pháp bảo cánh chim cũng rất nhanh.

Muốn duy trì Pháp Thiên Tượng Địa thì thần lực phải tiêu hao tới mức kinh người. Ta xem ngươi còn bao nhiêu thần lực đay. Kỷ Ninh thầm nghĩ. Mà của ta thì vẫn chỉ có mất chút ít. Bất kể là Vũ Thủy Kiếm vực, Thủy Hỏa Liên Hoa đều là dùng lực lượng của trời đất đế hình thành.

Kỷ Ninh!

Gã khổng Tô Đồng Ngọc gào lên. Ngươi chỉ biết dùng thủ đoạn hèn hạ loại này.

Kỷ Ninh vẫn dùng hết sức điều khiển vũ Thủy Kiếm vực cùng Thủy Hỏa Liên Hoa điên cuồng trói buộc đối phương. Đúng như suy tính của Kỷ Ninh, gã khống lồ Đồng Ngọc muôn thi triển than thông phải tiêu hao thần lực tới mức kinh người. Ma ga khống lồ Đồng Ngọc cũng không dám khôi phục lại hình thể bình thường, vì nếu làm như vậy thì chi sợ kiếm quang của Kỷ Ninh trong nháy mắt se giết chết hắn ngay.

Nửa canh giờ sau.

Đây chính là nửa canh giờ sống sót cuối cùng của Đồng Ngọc. Trong nửa canh giờ này, hắn liên tục đâm vào Thủy Hỏa Liên Hoa, tầng tầng nước. Nếu không xông len công kích thì còn có thể giảm bớt việc tiêu hao thần lực. Nhưng. .

.chỉ cần hẳn đứng im một cái là Kỷ Ninh lại điều khiến kiếm quang tấn công ngay. Mà muốn khôi phục những vết thương do kiểm quang tập kích còn tốn thần lực hơn nhiều.

Không đánh cũng không được, mà đánh thì cũng không xong.

Cuối cùng thì Đồng Ngọc cũng không thể gắng gượng nối nữa. Thần lực của hắn đã tiêu hao tới mức gần như cạn kiệt, hình thể thu nhỏ về chiều cao bình thường. Xẹt một dải nước kiếm quang xẹt qua. Đầu của Đồng Ngọc bay đi. Cả người hắn đổ ầm ầm xuống. Thẩn lực đa mất gần hết nên hẳn cũng không thể khôi phục lại vết thương. Đĩ nhiên ỉa mất mạng.

Đồng Ngọc sư huynh đã chết.

Đồng Ngọc sư huynh!

Đám Tử Phủ tu sĩ cực kỳ hoảng sợ. Nhưng vì thân đang trong Minh Long Tỏa

Thiên Trận nên dù trốn cũng không cách nào trốn được.

Xong rồi. Bên trong tháp, Nông Tử Đạo đưa tay vuốt ve con Tiên Hạc cạnh người, trong mắt hiện lên chút đau xót. Hạc nhi, ta thực lòng xin lỗi người. Lần này chúng ta đã đi nhầm tới Yên sơn rồi. Ta không còn cách nào để cứu ngươi. Chủ tớ chúng ta đành chia cách, hi vọng Kỷ tộc có thể tha mạng cho ngươi! Trong tay han xuất hiện một phần đạo phù.

Không gian xung quanh dao động, Nông Tử Đạo biến mất khỏi ngọn tháp. Xung quanh chỉ còn lại năm tên Tử Phủ tu sĩ cùng Địa Long, Tiên Hạc.

Tiên Hạc kêu lên một tiếng than, nước mắt cũng chảy ra.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)