Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 185 [Chương 1124 đến 1128]
❮ sautiếp ❯Chương 1124:
Luận khí thế, Kỷ Ninh còn mạnh hơn đám người Phong Nhất mấy phần, m dương kiếm ý lĩnh vực đúng là thích hợp ứng phó vây công.
– Nội vực…
Kỷ Ninh nhìn về phía trước, ở cuối bổn nguyên xiềng xích chính là nội vực.
Chính mình cố gắng đạt được cơ hội này, một đường tân tân khổ khổ đến dị vũ trụ Cổ Vực khởi nguyên chi địa, sao có thể dừng bước ở thời khắc cuối cùng chứ.
Ngoại vực và nội vực có cơ duyên khác nhau cực lớn.
– Phong Nhất huynh, chờ ta một chút.
Kỷ Ninh cao giọng hô một tiếng, trong mắt chiến ý hừng hực, âm dương kiếm ý lĩnh vực vờn quanh người, trực tiếp tiens lên trong bổn nguyên xiềng xích.
Kỷ Ninh vừa đi lên bổn nguyên xiềng xích, hắn cảm giác có lực lượng vô hình đang bao phủ lấy mình giống như có khúc nhạc dạo không ngừng quanh quẩn trong tâm thần, Kỷ Ninh không phải Thế Giới Cảnh tầm thường, hắn dễ dàng ngăn cản ảnh hưởng như thế.
Hành tẩu trên xiềng xích với tốc độ cực nhanh.
Lúc này một u hồn từ xa bay tới đánh giết Kỷ Ninh.
Không biết làm sao âm dương kiếm ý lĩnh vực bao phủ tám trăm dặm cho nên âm dương kiếm ý lĩnh vực xoắn giết u hồn, u hồn tan biến, cho dù là Đạo Quân nhất bộ cũng có thể bị m dương kiếm ý lĩnh vực của Kỷ Ninh xoắn giết! Càng đừng nói đám u hồn này.
– Ân?
– Lực lượng bổn nguyên xiềng xích vô hình, đúng là càng ngày càng mạnh.
Kỷ Ninh không ngừng tiến lên trên xiềng xích, khúc nhạc càng lúc càng lớn, không ngừng hoặc động bản thân, trong nhạc khúc giống như có mỹ cơ tuyệt thế, có vô tận bảo vật, có chúa tể cao cao tại thượng, có thân tình ôn hòa, có tình yêu tới chết không đổi, có nhiệt huyết xông lên vì huynh đệ…
Hưởng thụ a.
Chính thức cảm thụ nó đi, say mê vào, tất cả đều sẽ có được.
Đây là động lực thúc dục bản thân mạnh hơn.
– Tám trăm dặm, chín trăm dặm, đã chín trăm dặm, Bắc Minh quá mạnh mẽ.
Dục Kiêu Đạo Quân giật mình mở to mắt.
– Vậy mà chỉ dựa vào một lĩnh vực đã đánh tan u hồn, đến bây giờ còn không dùng chiêu số khác?
Đám người Tô Vưu Cơ cũng thổ thức nhìn.
– Chín trăm dặm?
Hỏa Tấn yên lặng quan sát, lần này thập nhị cung sàng chọn ra bốn yêu nghiệt, Kỷ Ninh và Khánh Hoàn đều vượt qua chín trăm dặm trên bổn nguyên xiềng xích, mà hắn ngay cả tám trăm dặm cũng còn kém một ít.
– Bắc Minh huynh có kiếm ý lĩnh vực rất mạnh.
Khánh Hoàn hoàng tử cười nói:
– Chỉ sợ chỉ cần bằng vào kiếm ý lĩnh vực cũng đủ ngăn cản tất cả u hồn.
Âm dương kiếm ý lĩnh vực, dù sao cũng là đạo mạnh nhất, chính là bảy đại đạo thần lôi, bảy đại đạo thần thủy tạo thành linh vực cực kỳ đáng sợ.
Luận uy lực không kém gì sát chiêu của Khánh Hoàn hoàng tử, Phong Nhất bao nhiêu.
Tăng thêm u hồn am hiểu vây công, mà âm dương kiếm ý lĩnh vực am hiểu nhất cũng là ứng phó vây công! Bất kể là Khánh Hoàn, Phong Nhất, Hỏa Tấn. Thời điểm ngăn cản u hồn nhẹ nhõm căn bản không có xuất ra thực lực chân chánh. Bọn họ có thực lực sánh ngang Đạo Quân nhị bộ, hiển nhiên Thế Giới Cảnh muốn thông qua bổn nguyên xiềng xích yêu cầu thực lực không cao, có thể đạt tới Đạo Quân nhất bộ cực mạnh cũng có thể ngăn cản u hồn.
– Chín trăm hai mươi dặm, chín trăm ba mươi dặm, chín trăm bốn mươi dặm, chín trăm năm mươi dặm.
Tô Vưu Cơ thì thào tự nói.
Những người khác cũng nín thở nhìn sang.
Chẳng lẽ lại có thêm người xông qua xiềng xích bổn nguyên?
Khánh Hoàn hoàng tử cũng trầm mặc, yên lặng nhìn tất cả, Kỷ Ninh đi xa hơn hắn.
…
Lực lượng bổn nguyên xiềng xích là vô hình, cũng không phải hoàn toàn nhằm vào Kỷ Ninh. Bản thân nó thần bí đặc thù, tự nhiên lan tới gần Kỷ Ninh.
Càng đến gần nội vực, lực lượng vô hình của xiềng xích tỏa ra càng mạnh.
Âm thanh của khúc nhục càng lớn và vô cùng huyền diệu, lôi cuốn vào trong ảo cảnh, hấp dẫn Kỷ Ninh đắm chìm trong đó. Cho dù Kỷ Ninh cũng không phải người tầm thường, chỉ cần trong lòng của hắn vứt bỏ chống cự sẽ lập tức bị kéo vào trong ảo cảnh.
– Hừ.
Kỷ Ninh không ngừng đi tới.
Âm dương kiếm ý lĩnh vực cũng ngăn cản u hồn, trong tay Kỷ Ninh cầm lấy vĩnh hằng thần binh nhưng không ra tay.
Chín trăm tám mươi dặm, chín trăm chín mươi dặm.
Kỷ Ninh vẫn đi tới, mặc dù tâm tình chấn động càng ngày càng mạnh, rung chuyển hồn phách Kỷ Ninh. Kỷ Ninh vẫn thủ vững bản thân, hắn chỉ có một ý niệm trong đầu —— bảo trì bản tâm, cứ thế đi qua xiềng xích bổn nguyên.
– Ah.
– Chẳng lẽ hắn thật đi vào nội vực?
– Nhanh, nhanh.
Dục Kiêu Đạo Quân vô cùng khiếp sợ nhìn sang, Khánh Hoàn hoàng tử, Hỏa Tấn cũng nhìn chằm chằm vào. Tô Vưu Cơ khẩn trương nhất, nàng nhìn chằm chằm vào thân ảnh áo trắng đang bao phủ trong kiếm ý lĩnh vực.
Rốt cục ——
Khi Kỷ Ninh bước vài bước cuối cùng, bổn nguyên xiềng xích bộc phát lực lượng rất mạnh, đám u hồn cũng điên cuồng, căn bản không cách nào xuyên qua âm dương kiếm ý lĩnh vực giết tới trước mặt Kỷ Ninh.
Hô!
Kỷ Ninh giẫm mạnh vào mặt đất nội vực, hắn thả lỏng một hơi và thu âm dương kiếm ý lĩnh vực.
– Nội vực…
Kỷ Ninh giẫm lên nội vực, hắn cảm nhận được lực lượng vô hình, lực lượng này ôn hòa hắn giống như mẫu thân đang ôm ấp.
Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.
Nội vực, đây chính là hạch tâm khởi nguyên của dị vũ trụ, ngay cả bổn nguyên dị vũ trụ cũng ở nơi đây, nó vô cùng đặc biệt cũng bình thường.
– Bắc Minh huynh, chúc mừng.
Lui về phía sau tránh âm dương kiếm ý lĩnh vực, Phong Nhất Tâm Quân lại đi tới trước mặt Kỷ Ninh và cười nói.
– Hiểm lại càng hiểm, cuối cùng cũng qua.
Kỷ Ninh nói ra.
– Bắc Minh huynh có thể đến đây là rất khó lường, bổn nguyên xiềng xích mê hoặc tâm thần quá lợi hại..
Phong Nhất cảm thán nói.
Kỷ Ninh gật đầu.
Là lợi hại.
Nhưng mà Kỷ Ninh rất rõ ràng, chính mình so sánh với đám người Phong Nhất, Khánh Hoàn, Hỏa Tấn có một ưu thế cực lớn! Khánh Hoàn, Phong Nhất, Hỏa Tấn cuối cùng chỉ là Thế Giới Cảnh bình thường, lúc chiến đấu bộc phát lực lượng có thể so sánh với Đạo Quân nhị bộ, hơn nữa bằng vào một ít bí pháp mới có thể làm được.
Lực lượng của bọn họ ở Thế Giới Cảnh là pháp lực, thần lực.
Bản thân mình có khác.
Chính mình có Thanh Hoa vân vụ chi lực, thứ này có thể so sánh với pháp lực của Đạo Quân, Thanh Hoa vân vụ chi lực ẩn chứa hồn phách, từ đó hồn phách Kỷ Ninh có thể so với Đạo Quân nhất bộ! Muốn mê hoặc hồn phách của Kỷ Ninh, làm cho Kỷ Ninh rơi vào ảo cảnh rất khó khăn. Kỷ Ninh có tâm tình so với Khánh Hoàn hoàng tử nhưng hồn phách cường đại hơn, tự nhiên có thể chống đỡ ngăn cản.
Chương 1125:
Như Thiên Hỏa Mang Nhai là hoàng tử Mang Nhai quốc, là tính mạng thuộc về cổ tu, thủy hành giả Bối Tháp Lai Ách là sinh mệnh đặc thù đỉnh cấp, cũng có thể so sánh với bọn họ. Bọn họ có tính mạng đặc thù cũng không khác gì Thanh Hoa vân vụ chi lực gia trì lên Kỷ Ninh, hồn phách vô cung cường đại.
Còn có Thiên Tinh tử tu hành Thiên Thanh Thánh Điển, thần thể và thần lực của hắn có thể so sánh với Đạo Quân, hồn phách còn cường đại hơn.
Trong Thế Giới Cảnh, hồn phách có thể so sánh Đạo Quân phi thường phi thường thưa thớt. Phong Nhất là người tu hành tâm lực nên có biện pháp ôn nhuận hồn phách, so với Kỷ Ninh, Bối Tháp Lai Ách thì hắn còn yếu hơn một mảng lớn. đám người Khánh Hoàn, Hỏa Tấn cũng yếu ở phương diện này.
– Thanh Hoa vân vụ chi lực có tác dụng ôn nhuận hồn phách còn có thể thừa nhận được. Phong Nhất Tâm Quân thông qua dễ dàng. Không hổ là người Tâm Lực Cung.
Kỷ Ninh âm thầm tán thưởng.
Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn vào nội vực, trước kia từ ngoại vưc nhìn nội vực là thế giới to lớn, bên trong lại thấy không rõ.
Lúc này hắn nhìn sang…
– Ân?
Kỷ Ninh nhíu mày.
Rách tung toé.
Trên mặt đất còn có khe rãnh, hạp cốc, động quật, những thứ này là đại năng chém giết lưu lại! Có khe rãnh là ánh đao vết kiếm lưu lại.
Sơn mạch xa xa cũng rách tung tóe, còn có thể nhìn thấy những thi thể tỏa ra chấn động đáng sợ.
– Những thi thể kia?
Kỷ Ninh một mắt nhìn đi.
Mỗi một cỗ thi thể chấn động đều cường đại kinh người, cảm giác không thua gì Mộc Hoa cung chủ.
– Chẳng lẽ đều là Vĩnh Hằng Đế Quân sao?
Kỷ Ninh nói thầm:
– Vũ trụ khởi nguyên chi địa này đã xảy ra đại chiến, làm sao có nhiều Vĩnh Hằng Đế Quân như vậy?
Số lượng Vĩnh Hằng Đế Quân phi thường thưa thớt.
Mặc dù là tại dị vũ trụ, căn cứ đám người Kỷ Ninh hiểu cũng như thế. Như tại lãnh thổ vô tận quốc gia, trong Mang Nhai quốc chỉ có mấy vị Vĩnh Hằng Đế Quân! Nhưng mà ở nội vực, Kỷ Ninh nhìn thấy mười hai thi thể tỏa ra chấn động kinh người, cảm giác có lẽ đều là Vĩnh Hằng Đế Quân.
Cả khởi nguyên chi địa có không biết bao nhiêu thi thể Vĩnh Hằng Đế Quân, khó trách các Vĩnh Hằng Đế Quân của Hủy Diệt Thần Đình tiến vào nơi này thăm dò, khó trách Hủy Diệt Thần Đình chi chủ có thể nhất phi trùng thiên tại đây.
– Nơi này cũng là nơi Kỷ Ninh ta có thể may mắn tới.
Nội tâm Kỷ Ninh nói thầm, trước kia vất vả vạn năm, mấy lần đối mặt tử vong, Kỷ Ninh đều cảm thấy giá trị, tất cả đều giá trị.
– Thiên Hỏa cũng bắt đầu.
Phong Nhất mở miệng.
Kỷ Ninh thu liễm tâm thần, cũng quay đầu nhìn vào bổn nguyên xiềng xích.
Tại nơi khác, Thiên Hỏa Mang Nhai cũng đi lên bổn nguyên xiềng xích, tuy hồn phách của Thiên Hỏa Mang Nhai có thể so sánh với Kỷ Ninh nhưng tâm cảnh của hắn quá yếu, hắn trải qua quá ít. Chỉ sợ những Thế Giới Cảnh trải qua phàm tục nhỏ yếu không ngừng đột phá, tùy tiện một người đều có tâm tình mạnh hơn hắn.
Thiên Hỏa Mang Nhai dừng lại, miễn cưỡng tiếp cận vị trí năm trăm dặm liền lựa chọn lui ra sau, trên mặt hắn cũng có chút thất vọng, lần này đi không tới năm trăm dặm, cho dù tâm cảnh của hắn có tăng lên rất lớn, muốn thông qua bổn nguyên xiềng xích là hi vọng xa vời.
– Không có hi vọng, chênh lệch quá nhiều.
Thiên Hỏa Mang Nhai đi ra khỏi bổn nguyên xiềng xích, bất đắc dĩ lắc đầu.
– Chớ nhụt chí, không phải còn có chúng ta hay sao?
Khánh Hoàn hoàng tử cười nói.
– Phong Nhất là người tu hành tâm lực.
Hỏa Tấn lại truyền âm an ủi.
– Bắc Minh vừa gia nhập thập nhị cung cũng đã xếp thứ hai trong sàng chọn, tiến bộ cực nhanh quả thực không thể tưởng tượng nổi. Hai người bọn họ có thể đến nội vực cũng nằm trong dự liệu.
Thiên Hỏa gật gật đầu.
Khánh Hoàn hoàng tử cũng nhẹ nhàng gật đầu, tuy hắn là thế hệ cực kỳ kieu ngạo nhưng phải thừa nhận Kỷ Ninh tiến bộ cực nhanh.
– Một bước chậm, từng bước chậm.
Hỏa Tấn nhíu mày.
– Ha ha, chúng ta cũng không cần nhụt chí.
Khánh Hoàn hoàng tử rất hào khí.
– Cơ duyên cuối cùng chỉ là phụ trợ… Người tu hành cuối cùng vẫn phải dựa vào mình! Chúng ta ở ngoại vực, bọn họ ở nội vực, chúng ta không nhất định tiến bộ chậm hơn bọn họ.
– Cũng phải, chúng ta ở ngoại vực không chừng còn têến bộ nhanh hơn bọn họ đấy.
Hỏa Tấn cũng gật đầu.
Kỳ thật đây là lời động viên mà thôi, bọn họ đều hiểu cơ duyên ngoại vực và nội vực khác nhau rất lớn, Phong Nhất và Bắc Minh lại là yêu nghiệt không kém gì bọn họ, tiến bộ có thể chậm hay sao?
…
Thiên Lang Thế Giới Thần tùy tùng Khánh Hoàn hoàng tử cũng nếm thử bước vào bổn nguyên xiềng xích, cũng dừng bước ở năm trăm dặm.
Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ vậy mà đi đến gần sáu trăm dặm, hiển nhiên nàng rất am hiểu phương diện chống cự ảo cảnh, nàng hôm nay đi theo đạo này, đáng tiếc thành tựu của nàng chưa đủ cao.
Yến Hồi Tiên Nhân tùy tùng Phong Nhất đi xa tới chín trăm mười dặm! Lúc này đám người Kỷ Ninh cũng khiếp sợ không nhỏ, lúc này đi xa như thế tại bổn nguyên xiềng xích? Cũng đã tiếp cận Khánh Hoàn hoàng tử, còn vượt qua Hỏa Tấn Thủy Quân rât nhiều.
Đương nhiên chân chính chém giết liều mạng, Yến Hồi Tiên Nhân còn kém xa Khánh Hoàn hoàng tử, Hỏa Tấn, Thiên Hỏa.
Có thể nói ở phương diện chống cự ảo cảnh, Yến Hồi Tiên Nhân rất mạnh.
*******
– Phong Nhất, Bắc Minh, hai người các ngươi ở nội vực chúng ta ở ngoại vực. Cũng đừng tới lúc các ngươi đi ra thực lực còn không bằng chúng ta.
Khánh Hoàn hoàng tử ở xa cười nói, lời nói của hắn truyền vào trong nội vực.
– Chúng ta phải tách ra, hai người các ngươi cũng đừng làm chúng ta thất vọng.
Trong mắt Hỏa Tấn cũng mang theo chiến ý.
Tô Vưu Cơ cũng nhìn Kỷ Ninh ở xa xa.
Yến Hồi Tiên Nhân cũng nhìn chủ nhân Phong Nhất Tâm Quân của mình.
Song phương tách ra.
Lúc đám người Khánh Hoàn hoàng tử bay khỏi nơi này, hiện tại bắt đi đi lưu lạc các nơi hiểm địa của ngoại vực, Kỷ Ninh và Phong Nhất Tâm Quân cũng xâm nhập vào nội vực.
– Khó lường!
– Thật sự là lợi hại.
– Nhóm Thế Giới Cảnh này xuất hiện từ nơi nào?
Lúc này mười hai tên Thế Giới Cảnh, Dục Kiêu Đạo Quân đứng ngoài quan sát đều sợ hãi thán phục. Bọn họ ra ngoài lưu lạc thật lâu, không ngừng nếm thử khiêu chiến bổn nguyên xiềng xích, bọn họ hiểu rõ xiềng xích khó khăn cỡ nào. Nhưng mà gia hỏa gọi là Phong Nhất, Bắc Minh trong tám tên Thế Giới Cảnh lại thông qua.
Thậm chí có hai người thông qua, còn có hai người đi tới chín trăm dặm.
– Lợi hại.
– Tâm tình quá mạnh, chỉ sợ là môn hạ của đại năng.
– Có thể một lần ban ra tám tấm Cổ Vực Lệnh, tự nhiên không phải tông môn.
Bọn họ không ngừng nghị luận, cũng ghi nhớ tám người Kỷ Ninh.
Chương 1126:
Nội vực.
Kỷ Ninh và Phong Nhất nhìn bổn nguyên xiềng xích, nhìn đám người Khánh Hoàn hoàng tử bay đi.
– Chúng ta đi thôi.
Phong Nhất nói:
– Chờ lúc chúng ta rời khỏi nội vực tự nhiên có thể gặp lại.
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu, hắn có lưu tín phù trên tay Tô Vưu Cơ, đến lúc tương lai rời khỏi nội vực sẽ dễ dàng cảm ứng tín phù tìm được đám người Tô Vưu Cơ. Tin tưởng Phong Nhất cũng có lưu thủ đoạn cảm ứng như thế trên người tùy tùng Yến Hồi Tiên Nhân của hắn.
Thế giới nội vực có diện tích một tỷ dặm.
Phạm vi một tỷ dặm nghe thì không nhỏ nhưng với người tu hành cường đại mà nói lại không lớn.
Nơi này bị bao phủ trong uy năng cường đại, ở chỗ này không có cách nào phi hành! Ở chỗ này thần niệm không có cách nào phóng thích! Càng không pháp xuyên thẳng qua không gian, chỉ có thể ngoan ngoãn đi từng bước một, may mắn tốc độ đi bộ của hai người Kỷ Ninh cũng dễ dàng vượt qua cực hạn Thiên Đạo.
– Đây là một khu vực chiến trường.
Phong Nhất, Kỷ Ninh hành tẩu và đứng trên đỉnh của một ngọn núi cao, lúc này nhìn cả thế giới nội vực.
Một mắt nhìn quanh.
Cả vùng đất có vô số khe rãnh, hạp cốc, phế tích, hố sâu… Cả thế giới này rách nát tung tóe. Ví dụ như hạp cốc trước mặt còn có vô cùng kiếm ý kinh người, kiếm ý bộc phát mạnh tới mức Kỷ Ninh có cảm giác hít thở không thông. Kiếm ý này mênh mông cuồn cuộn, mạnh liệt tới mức Kỷ Ninh chưa từng cảm thụ bao giờ.
Cho dù Tuyết Giám Đế Quân biểu thị một kiếm mạnh nhất nhưng so với kiếm ý trong hạp cốc còn kém một mảng lớn.
Kiếm ý mênh mông cuồn cuộn.
Đao ý lao nhanh.
Thủy quang nhộn nhạo.
Thời không thác loạn.
Thế giới nội vực còn lưu lại một ít khu vực, tuy chỉ lưu lại một ít dư vị nhưng cũng có thể từ tàn tích mà đoán được chuyện gì, Kỷ Ninh hoàn toàn có thể xuyên qua dư vị lưu lại đoán ra các đại năng đại chêến mạnh cỡ nào.
– Thiệt nhiều thi thể, thân cao mười vạn tám ngàn trượng.
Phong Nhất sợ hãi thán phục.
– Trên tòa thánh sơn này có thể nhìn thấy hai mươi sáu thi thể.
Kỷ Ninh cũng nhìn chung quanh, bởi vì có sơn mạch trở ngại, tăng thêm thế giới nội vực vô cùng to lớn, đám người Kỷ Ninh có thiên nhãn thần thông cũng không thể nhìn xuyên qua sơn mạch. Nếu ở một ít nơi bình thường, dùng thủ đoạn của bọn họ hoàn toàn có thể nhìn thấu khu vực chung quanh mà không trở ngại gì.
Đáng tiếc ở chỗ này không được.
– Những người này là đại năng, tất cả đều thân cao mười vạn tám ngàn trượng. Còn có chút hình thể càng khổng lồ, bọn họ là sinh mệnh đặc thù.
Kỷ Ninh nói ra.
– Có lẽ đều là Vĩnh Hằng Đế Quân.
Phong Nhất cũng nhận xét.
Thần thể cao bao nhiêu thể hiện thực lực.
Như đám người Kỷ Ninh hiện tại đạt tới Thế Giới Cảnh cực hạn, thần tinh là ba vạn sáu ngàn viên, Kim Đan không gian hỗn độn đạo thụ cao ba vạn sáu ngàn trượng. Thân thể chân chính cao ba vạn sáu ngàn trượng! Có rất nhiều đại năng phần lớn đều xuất từ phàm tục, phàm tục thân cao hơn một trượng, đều thói quen giữ thân cao như lúc phàm tục cho nên trong lãnh thổ vô tận hay dị vũ trụ này đều có thói quen như thế.
Mặc dù như hoàng tử Mang Nhai quốc, hình thể chân chính có thể so với một ngôi sao hỗn độn nhưng cũng cao bằng hóa thân của Kỷ Ninh.
Thế Giới Cảnh cực hạn… Là ba vạn sáu ngàn trượng.
Đạo Quân cực hạn là mười vạn tám ngàn trượng.
Mười vạn tám ngàn trượng, đại biểu đạt tới biên giới hợp đạo, một khi hợp đạo thành công, thần thể cũng cao mười vạn tám ngàn trượng, có mười vạn tám ngàn viên thần tinh, đây là khác nhau.. Một khi hợp đạo thành công, thần tinh chứa ‘ đạo ’ từ đó tồn tại đạo vĩnh hằng, thần thể vô cùng viên mãn đạt tới vĩnh hằng.
…
Kỷ Ninh và Phong Nhất bước đi và quan sát thế giới nội vực.
Trong thế giới nội vực trừ hai người, bọn họ còn nhìn thấy hai gã Đạo Quân và ba gã Thế Giới Cảnh! Dù sao tổng cộng cũng có diện tích một tỷ dặm, cho nên nhanh chóng xem xong một lượt, cả nội vực chỉ có ba mươi lăm thi thể đại năng, thần thể phát ra khí tức mênh mông và ẩn chứa đạo mãnh liệt.
– Ba mươi lăm tên Vĩnh Hằng Đế Quân, chết tại đây?
Phong Nhất và Kỷ Ninh đều nín hơi.
Cần biết Mang Nhai quốc chỉ có vài Vĩnh Hằng Đế Quân mà thôi, Vĩnh Hằng nhất tộc Vĩnh Hằng Đế Quân cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay… Số lượng Đế Quân phi thường thưa thớt.
Ba mươi lăm tên Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại cỡ nào? Nhưng mà lực lượng khủng bố như thế lại nghênh đón tử vong?
– Vĩnh Hằng Đế Quân là tồn tại vĩnh hằng chân chính, chết, cũng nhất định là bị giết chết.
– Chém giết bình thường, thần thể bị chôn vùi. Thần thể bọn họ haofn hảo, thậm chí một đều phi thường bình tĩnh, hoặc là đứng đó, hoặc là khoanh chân ngồi, dường như vô cùng bình tĩnh nghênh đón tử vong.
Sắc mặt Phong Nhất trịnh trọng, truyền âm nói:
– Ta không có cách nào tưởng tượng, rốt cuộc là lực lượng gì có thể làm ba mươi lăm Vĩnh Hằng Đế Quân im lặng nghênh đón tử vong như thế.
Kỷ Ninh cũng gật đầu.
Đáng sợ ah.
– Dù sao nơi này là khởi nguyên chi dịa của dị vũ trụ.
Kỷ Ninh truyền âm nói:
– Cuối cùng có chút bí mật chúng ta không biết, thực ưlcj chúng ta bây giờ quá yếu, biết rõ quá ít.
– Ân.
Phong Nhất gật đầu một cái.
– Chúng ta cũng đi dạo nội vực một vòng, đúng là ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, đều là ba mươi lăm vị đại năng này lưu lại cơ duyên. Chúng ta căn bản không có nhìn thấy vũ trụ bổn nguyên.
Kỷ Ninh nói ra.
– Thực lực chúng ta quá yếu, chỉ sợ không có thể nhịn ra vũ trụ bổn nguyên.
Phong Nhất truyền âm nói:
– Chúng ta cũng như hai tên Đạo Quân, ba tên Thế Giới Cảnh đều đi tìm cơ duyên do ba mươi lăm vị đại năng lưu lại.
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Ba mươi lăm thi thể ỏổ xưa là có chuẩn bị nên phi thường bình tĩnh nghênh đón tử vong, pháp bảo, bảo vật của bọn họ đều lưu lại.
Người có duyên đạt được.
Những đại năng chết đi cực kỳ đáng sợ, thậm chí có ba người đáng sợ nhất, thi thể phát ra khí tức cực mạnh, hoàn toàn có thể so sánh với chúa tể vĩ đại mà Kỷ Ninh từng nhìn thấy.
Hành tẩu trong thế giới nội vực, Kỷ Ninh và Phong Nhất Tâm Quân vẫn có tâm kính sợ.
– Bắc Minh huynh, ngươi phát hiện không?
Bỗng nhiên Phong Nhất Tâm Quân nhìn một thi thể đang ngồi khoanh chân tỏa ra kim quang, trên thi thể tỏa ra khí tức mênh mông vô cùng vô tận, mặc kệ quá khứ hay tương lai, khí tức này tồn tại vĩnh hàng. Trước mặt hắn bày ra mười sáu kiện bảo vật, khí tức mỗi kiện cuồn cuộn, đều không giống người thường.
Chương 1127:
– Ngươi nói những thi thể này phân thành ba phương?
Kỷ Ninh nói.
– Đúng.
Phong Nhất Tâm Quân gật đầu, nói:
– Nơi này có ba mươi lăm thi thể, mơ hồ phân thành ba phái hệ, ba phái hệ đều có một đứng đầu, đại năng tỏa ra kim quang trước mặt chính là người đứng đầu phái hệ trong đó, hắn là người tu hành tâm lực thành tựu vĩnh hằng.
Kỷ Ninh lộ ra vẻ giật mình, nói:
– Người tu hành tâm lực, ngươi không có tính sai?
– Ta sẽ không tính sai.
Hai mắt Phong Nhất Tâm Quân mang theo lửa nóng nhìn sang thi thể tỏa ra kim quang
Nội tâm Kỷ Ninh vô cùng khiếp sợ, bởi vì người tu hành tâm lực số lượng có thể nói là thưa thớt nhất, xem cả Mang Nhai quốc thập nhị cung, Tâm Lực Cung chỉ có mấy Đạo Quân là hiểu. Muốn bằng vào tu hành tâm lực thành tựu Vĩnh Hằng Đế Quân… Kỷ Ninh chưa từng nghe qua trong lãnh thổ vô tận có ai làm được. Nhưng thi thể trước mặt chính là đại năng tu hành tâm lực thành tựu vĩnh hằng.
Ông!
Kỷ Ninh, Phong Nhất Tâm Quân lúc này đi về phía thi thể đại năng tỏa ra kim quang nhàn nhạt kia, bỗng nhiên có lực lượng vô hình rung động nhộn nhạo lan tới bao phủ hai người.
– Ân?
Kỷ Ninh cảm giác được trở ngại cường đại, trở ngại chính mình tới gần, không cho mình tiến thêm một bước.
– Xem ra ta không có duyên với đại năng này.
Kỷ Ninh cười.
Phong Nhất Tâm Quân không gặp trở ngại gì cả, hắn nhìn về phía Kỷ Ninh:
– Bắc Minh huynh, nội vực mặc dù có ba mươi lăm vị đại năng, nhưng ta quyết định… Lựa chọn vị trước mặt thử một lần.
– Đã quyết định thì cẩn thận.
Kỷ Ninh nói.
Ba mươi lăm vị đại năng cổ xưa, bọn họ bình tĩnh nghênh đón tử vong.
Bảo vật và truyền thừa đều lưu lại nơi này.
Muốn đạt được phải thông qua chút ít khảo nghiệm của các đại năng này lưu lại trước khi chết! Khảo nghiệm phi thường nguy hiểm. Cũng là nguy cơ sinh tử… Trước kia Dục Kiêu Đạo Quân đã sớm nói với đám người Kỷ Ninh, tiến vào nội vực cũng có rất nhiều người chết trong nội vực.
– Hắn là một trong ba người đứng đầu của nội vực này, cũng là người duy nhất dùng tâm lực tu thành Vĩnh Hằng Đế Quân.
Phong Nhất Tâm Quân nhìn vị đại năng nguy nga ngồi khoanh chân trước mặt, ánh mắt nóng bỏng.
– Tâm Lực Cung chưa từng có ai có thể đủ bằng vào tâm lực thành tựu Vĩnh Hằng Đế Quân. Hiện tại ta nhìn thấy một vị thành công, tự nhiên phải liều chết đánh cược một lần, nếu như có thể đạt được tham khảo của vị đại năng này, có lẽ tương lai ta cũng có thể nhìn ngó vĩnh hằng.
Kỷ Ninh gật gật đầu.
Tu hành tâm lực là khó khăn nhất! Như Kiếm Cung, Thời Không Cung các cung khác đều có Vĩnh Hằng Đế Quân. Chỉ có Tâm Lực Cung chưa có, cũng chưa từng nghe qua.
Nhưng tại nội vực dị vũ trụ khởi nguyên chi địa lại có thể nhìn thấy một đại năng như vậy chết đi.
– Ta đi vào.
Phong Nhất Tâm Quân nhìn về phía Kỷ Ninh,
– Ngươi cũng cẩn thận.
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Phong Nhất Tâm Quân nói xong liền cất bước đi tới phía trước.
Xôn xao ~~~
Không gian rung động mạnh, Phong Nhất Tâm Quân bị rung động bao phủ và biến mất tại chỗ.
Kỷ Ninh đứng đó nhưng có cảm giác trở ngại rất mạnh, hắn quay đầu rời đi, phương diện tu hành tâm lực của mình còn yếu, hiển nhiên đều không có đạt tới cánh cửa mà đại năng kia đinh ra, căn bản không có tư cách đi rình mò bảo vật hắn lưu lại.
…
Kỷ Ninh một mình đi trong thế giới nội vực, trong thế giới nội vực có ba mươi lăm thi thể, từ vị trí trước khi chết đúng là ẩn ẩn hình thành ba trận doanh.
Tăng thêm khí tức của ba thi thể vô cùng mênh mông xa xưa, hoàn toàn có thể so sánh với chủa tể.
– Vị đứng đầu thứ hai!
Kỷ Ninh nhìn thấy dị thú bốn vó khổng lồ và hai sừng cong. Khí tức của nó mang theo hủy diẹt, chỉ cần mắt thường nhìn cũng làm tâm thần người khác diệt vong, hai mắt nó lạnh như băng cao cao tại thượng, mặc dù chết cũng chưa từng cúi đầu. Phía sau nó còn có năm vị Vĩnh Hằng Đế Quân giống như tùy tùng..
Dị thú bốn vó này mang theo hủy diệt rất mạnh, hình thể khổng lồ, lớn chừng trăm vạn dặm, Kỷ Ninh suy đoán hẳn là sinh mệnh đặc thù.
– Vị đứng đầu thứ ba!
Kỷ Ninh lại đi hồi lâu, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng bỏng.
Bởi vì vị đứng đầu này dùng kiếm.
Chỉ thấy một nam tử khôi ngô đứng đó, hai tay chống một thanh cự kiếm, thanh kiếm màu u lam, chuôi kiếm cao ngang ngực của hắn. Hắn đứng ở đó giống như trụ cột thế giới! Hắn bình tĩnh nhìn thẳng về phía trước, chỉ cần nhìn thấy hắn, không ai có thể hoài nghi cho dù vũ trụ có bị chôn vùi thì hắn vẫn còn sống.
Một vị đại năng mang theo kiếm ý kiếm đạo cường đại cũng chết ở nơi này.
Phía sau hắn có hai nam tử.
Một gã nam tử thân mặc áo trắng, trên mặt vui vẻ, phía sau hắn có vác ba thanh kiếm màu tím, màu vàng, màu trắng, toàn thân mang theo kiếm ý phiêu miểu, kiếm ý vô hình phiêu đãng bất định.
Một nam tử khác mặc áo giáp màu xanh, hắn mang mặt nạ bảo hộ trên mặt, ánh mắt lạnh như băng và tràn ngập phẫn nộ, trước người của hắn có chín chuôi huyết sắc đại kiếm, mỗi một chuôi kiếm đều mang theo sát ý kinh thiên.
– Vị đại năng kiếm đạo này sử dụng cự kiếm, có thể làm cho hai đại năng vĩnh hằng kiếm đạo khác cho dù chết cũng đứng sau lưng hắn. Chỉ sợ tình cảm ba người rất sâu.
Kỷ Ninh nói thầm, bằng vào thực lực tuyệt đối có thể làm đại năng khác đi theo tùy tùng. Giống như Mang Nhai quốc có vài vị Vĩnh Hằng Đế Quân theo sau chúa tể vĩ đại.
Nhưng nếu đi nghênh đón tử vong, nguyện ý đi theo ngươi chịu chết sẽ không liên quan tới thực lực.
Biết rõ hẳn phải chết còn dám đi theo sau, tình cảm hai bên tuyệt đối không cạn.
– Ân?
Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn sơn mạch bên cạnh thi thể ba vị đại năng kiếm đạo, sơn mạch bị chém nát vách núi, phía trên có bức họa một người đang chống cự đại năng kiếm đạo, đó là bức họa lúc hắn chiến đấu, có bức họa lúc hắn mỉm cười, cũng có khoan thai uống rượu.
Trên vách đá này có khoảng mười chín bức họa như thế, bút pháp mang theo tình cảm và tưởng niệm nồng đậm, mặc dù cách vô tận tuế nguyệt vẫn không nhạt đi, Kỷ Ninh nhìn thấy người họa tưởng niệm đại năng kiếm đạo kia cỡ nào.
– Ai vẽ?
Kỷ Ninh nói thầm:
– Dường như vị này có tình cảm sâu đậm với đại năng kiếm đạo chết đi.
– Chờ lát nữa phải đi tìm kiếm mới được.
Kỷ Ninh nhìn đại năng kiếm đạo chống kiếm kia.
Cần biết vị đại năng kiếm đạo này là người đứng đầu một trận doanh, hắn cho Kỷ Ninh cảm giác không thua gì chúa tể vĩ đại! Hơn nữa phía sau hắn còn hai đại năng kiếm đạo đi theo, bởi vì đứng chung một chỗ cho nên khảo nghiệm của ba người cùng nhau. Chỉ cần Kỷ Ninh tới gần một chút sẽ tiến vào trong thế giới khảo nghiệm.
Chương 1128:
Kỷ Ninh đã phát hiện, lúc trước hắn nếm thử tới gần nhưng không bị ba vị đại năng này trở ngại, hắn hiểu nếu mình tới gần thêm một chút sẽ phải tham gia khảo nghiệm.
– Bọn họ lưu rất nhiều bảo vật.
Kỷ Ninh âm thầm cảm thán.
Lúc này đưa mắt nhìn.
Vị đứng đầu mạnh nhất chống thanh cự kiếm vô quyết trọng ý, Kỷ Ninh cảm giác chuôi kiếm này là một thanh vũ trụ chi bảo! Thần kiếm phía sau hai vị đại năng phía sau hơi kém hơn một chút, bọn họ còn có các bảo vật khác, đều đặt bên cạnh thi thể.
Vị đại năng mạnh nhất đặt tới mười hai kiện.
…
Ba mươi lăm thi thể, tổng cộng có ba vị đại năng kiếm đạo.
Kỷ Ninh không có vội vã đi tới, hắn tiếp tục quan sát các đại năng khác, thậm chí quan sát dấu vết chêến đấu của bọn họ, bởi vì hán quan sát ẩn ẩn có chút cảm ngộ.
Vù vù vù ~~
Đây là khe núi, trong khe núi có cuồng phong gào thét, trong đó càng mang theo ý cảnh thần bí cổ xư.a
– Phong.
Kỷ Ninh đứng ở trung tâm khe núi, hắn từ từ nhắm mắt trải nghiệm tất cả.
…
Đây là thế giới hỗn loạn, thời không thác loạn, Kỷ Ninh tiến vào bên trong, nơi này là dấu vết các đại năng chiến đấu lưu lại, thực sự không phải phải thế giới khảo nghiệm, mức độ nguy hiểm cũng không tính cao.
Kỷ Ninh hành tẩu trong thời không thác loạn, tránh né những nơi đáng sợ không thể cảm ngộ được.
– Đây là thời không sao?
Kỷ Ninh nhẹ giọng nói nhỏ.
…
Vù vù vù.
Hỏa diễm hừng hực, vị đại năng kia đang ngồi đó, trăm vạn dặm chung quanh hắn là hỏa diễm.
Nơi này dẫn động lực lượng tự nhiên bên ngoài hình thành hỏa diễm, dù sao vị i năng kia đã sớm chết, chỉ có vĩnh hằng đạo đang hấp dẫn hỏa diễm.
Kỷ Ninh đi vào trong ngọn lửa.
Hỏa diễm càng gần đại năng kia, uy lực hỏa diễm càng ngày càng mạnh, hành tẩu trong ngọn lửa là có thể cảm nhận được vĩnh hằng hỏa đạo đang bốc cháy mãnh liệt, cẩn thận nhận thức và Kỷ Ninh hiểu ra nhiều.
– Hỏa…
Kỷ Ninh thì thào tự nói.
Thời gian trôi qua.
Kỷ Ninh một mình một người hành tẩu ở trong nội vực, quan dấu vết chiến tranh và dấu vết đại đạo của các đại năng.
Kỳ thật trong quan sát, Kỷ Ninh phát hiện nơi này khoảng chừng ba mươi chín loại dấu vết đạo! Cần biết mặc dù kiếm đạo đại năng đạt tới Vĩnh Hằng Đế Quân cũng không có đạo tương thông với nhau, thành tựu vĩnh hằng chi đạo cũng có khác nhau. Cho nên dấu vết đạo của bọn họ cũng khác nhau, phân biệt rõ dấu vết và chủng loại không khó.
– Ba mươi chín người?
– Chết đi ba mươi lăm người, trong đó có ba mươi lăm dấu vết đạo, có bốn dấu vết đạo không có người ở đây.
Kỷ Ninh đồng thời hoảng sợ, bởi vì hắn phát hiện:
– Ba vị đứng đầu có đạo vô cùng mênh mông, có được uy lực không thể tưởng tượng nổi. Nhưng trong đó có một dấu vết đạo có mặt khắp nơi, nhìn như bình bình đạm đạm… Ta quan sát hơn ba trăm năm mới phát hiện điểm đáng sợ của nó.
Dấu vết đạo này có lẽ thuộc về hỗn độn đạo.
Nhìn như bình thường, nếu chính thức nhận biết sẽ phát hiện dấu vết đạo này hoàn toàn vượt qua ba vị đứng đầu khác.
– Trong trận chiến tranh lúc trước còn có một tồn tại còn mạnh hơn ba vị đứng đầu.
Kỷ Ninh khiếp sợ, ba đại đứng đầu theo Kỷ Ninh cảm ứng mạnh ngang chúa tể vĩ đại, cho dù chênh lệch không nhiều lắm. Nhưng vị còn lại Kỷ Ninh cảm ứng vậy mà đã siêu việt chúa tể vĩ đại.
– Núi cao có núi cao hơn.
– Vũ trụ khởi nguyên chi địa lúc trước xảy ra cái gì?
Kỷ Ninh hơi thổn thức, ánh mắt của hắn lóe sáng.
– Nhưng với ta mà nói đây là một phần đại lễ.
…
Hắn không ngừng cảm ứng dấu vết đạo, đặc biệt là dấu vết hỗn độn đạo của tồn tại mạnh nhất kia, Kỷ Ninh càng tốn hao không ít tâm tư, hắn khi thỉ ngủ trên núi, khi thì khoanh chân bên dòng suối lắng nghe tiếng nước chảy, khi thì hành tẩu trong băng thiên tuyết địa, khi thì thì rong chơi trong hồ nước… Đảo mắt đã qua sáu ngàn tám trăm chín mươi ba năm.
– Có một loại kiếm.
– Nó, quỷ dị khó lường.
– Nó, tung tích khó tìm.
– Nó, thời gian xuất hiện chính là thời điểm địch nhân mất mạng.
Kỷ Ninh tươi cười, trong tay xuất hiện một thanh Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, Kỷ Ninh cất bước huy kiếm.
Hô.
Tâậm chí kiếm của Kỷ Ninh hư không tiêu thất, vô tung vô ảnh.
Không có xuyên tâấu qua không gian, không có dấu vết bí pháp khác, cứ như vậy, Kỷ Ninh lại biến mất.
– PHỐC.
Cách xa ngoài ngàn trượng, Kỷ Ninh lại xuất hiện, kiếm của hắn bổ về phía trước.
– Dạng kiếm thuật gì mới có thể gọi là tung tích khó tìm? Căn bản không nhìn thấy. Căn bản không phát hiện ra, kiếm như vậy mới khó ngăn cản nhất.
Kỷ Ninh tươi cười, ánh mắt của hắn nhìn lên thi thể các đại năng cổ xưa, lúc này cung kính hành đại lễ:
– Cảm tạ chư vị tiền bối, rốt cuộc ta đã ngộ ra vô ảnh chi đạo.
Minh Nguyệt kiếm thuật chi vô ảnh thức.
Kỷ Ninh thi triển kiếm thuật này, kiếm sẽ lợi dụng đạo không nơi nào không có, ví dụ như trong gió sẽ có sức gió làm tốc độ kiếm tăng nhiều. Trong ánh sáng, có thể lợi dụng lực lượng ánh sáng, trong không gian cũng có thể lợi dụng lực lượng không gian chấn động.
Bởi vì lợi dụng các loại lực lượng của đạo cho nên kiếm của Kỷ Ninh quỷ dị khó lường. Tốc độ biến hóa bất định, uy lực cũng thật lớn.
Thế nhưng mà ——
Một thức này không đạt tới cấp độ của âm dương kiếm ý, tích huyết kiếm ý.
Cho đến khi vào thế giới nội vực, quan sát phần đông dấu vết đạo của các đại năng vĩnh hằng lưu lại, đặc biệt nhìn thấy dấu vết hỗn độn đạo đã làm Kỷ Ninh bừng tỉnh.
– Cái gì gọi là vô ảnh? Không phải lợi dụng vạn vật, mà là hóa thân vạn vật chân chính.
– Một thanh kiếm không thể nào chính thức biến mất.
– Chỉ có hóa thân vạn vật mới có thể làm địch nhân không cách nào phát hiện ra.
– Kiếm, trong gió, có thể hóa thành một đám gió.
– Kiếm, trong ánh sáng, có thể hóa thành một luồng ánh sáng.
– Kiếm, trong không gian, có thể hóa thành một đám không gian chấn động.
– Mặc kệ ở nơi nào, bất kể là ở đâu, vũ trụ bổn nguyên đều có thể ảnh hưởng. Chỉ cần kiếm của ta dung nhập vào tất cả, tự nhiên vô ảnh vô hình.
Kỷ Ninh đã hiểu ra Vô Ảnh Kiếm ý mà mình truy cầu, cho nên hắn ngây ngốc ở nơi này sáu ngàn tám trăm chín mươi ba năm, đắm chìm trong dấu vết đạo khắp nơi và ngộ kiếm.
…
Thân thể Kỷ Ninh như pháp bảo, hắn như thanh kiếm dung nhập vào vạn vật.
Sau khi hắn hoàn toàn dung nhập vào chung quanh, tốc độ kiếm của hắn nhanh tới mức quỷ dị.