Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 183 [Chương 1113 đến 1118]
❮ sautiếp ❯Chương 1113:
– Yên tâm đi. Dị vũ trụ bổn nguyên, như Thủy Chi Bản Nguyên, Thời Gian Bản Nguyên, Kiếm Chi bản nguyên… Tầng ngoài cùng đều giống nhau, chỉ là ở bên trong thì khác.
Chúa tể vĩ đại nói:
– Đối với thực lực các ngươi cũng không có bất kỳ một chút ảnh hưởng nào cả.
– Đã từng có ai đi qua chưa?
Hỏa Tấn Thủy Quân không nhịn được nói.
– Không có.
Chúa tể vĩ đại lắc đầu.
Mỗi một người trong đám người Kỷ Ninh đều run rẩy.
– Lúc trước khi ta cảm ngộ thời không đã mơ hồ phát hiện ra một vũ trụ khác, vũ trụ này rất gần chúng ta. Vì vậy ta đã đả thông một cái thông đạo vũ trụ.
Cự thú nguy nga nói:
– Bất quá cái thông đạo vũ trụ này tương đối nhỏ yếu. Mà lại phải chịu quy tắc của hai đại vũ trụ ảnh hưởng lẫn nhau, cho nên tối đa cũng chỉ có thể để cho tồn tại dưới Đạo quân từ đó thông qua mà thôi.
– Cho nên các ngươi tiến về Dị vũ trụ, ngàn vạn lần không thể ở trong Dị vũ trụ đột phá đến cảnh giới Đạo quân. Nếu như các ngươi đột phá, như vậy sẽ không có biện pháp trở lại nữa, chỉ có thể vĩnh viễn ở lại Dị vũ trụ mà thôi.
Cự thú nguy nga nhắc nhở.
Đám người Kỷ Ninh gật đầu.
Dưới quy tắc của hai đại vũ trụ ảnh hưởng, Đạo quân căn bản không có cách nào thông qua được thông đạo vũ trụ kia.
– Thế giới cảnh, thông qua lối đi kia sẽ không có một chút nguy hiểm nào.
Cự thú nguy nga nói:
– Trước đó vài ngày ta đã để cho nô bộc Thế giới cảnh của ta đi qua thông đạo sang bên kia, về sau đã bình yên trở lại. Đồng thời trong năm tháng dài dằng dặc ta cũng đã từng bắt qua không ít Thế giới cảnh từ Dị vũ trụ đến bên chúng ta.
– Bắt?
Đám người Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.
Chúa tể cũng không có cách nào đi qua, vậy mà cũng có thể bắt đi được sao?
– Cho nên chuyện thông qua là tuyệt đối không có nguy hiểm.
Cự thú nguy nga nói:
– Các ngươi lưu lạc ở trong cương vực Dị vũ trụ, ta cũng tin tưởng bằng vào thực lực của các ngươi sẽ không gặp phải nguy hiểm gì. Thế nhưng phiền toái chân chính lại đến từ một nơi gọi là Cổ vực!
Năm người Kỷ Ninh đều cẩn thận lắng nghe, cho dù là Thiên Hỏa Mang Nhai cũng vậy, hiểu biết của hắn về Cổ vực cũng rất ít.
– Cổ vực, là khu vực thần bí nhất trong Dị vũ trụ. Phạm vi của nó rất là rộng lớn, chỉ sợ không có một Tu Hành giả nào biết rõ phạm vi của nó rộng lớn tới đâu. Ta nghe nói có rất nhiều Đạo quân, thậm chí còn có Vĩnh Hằng Đế Quân ẩn cư ở một chỗ bên trong Cổ vực.
Cự thú nguy nga cười nói:
– Cổ vực rất là rộng rãi, sợ rằng so sánh với cương vực vô tận chúng ta cũng không kém là bao.
– Cái gì.
Đám người Kỷ Ninh không khỏi líu lưỡi.
Tiến về Dị vũ trụ Cổ vực, bọn hắn vốn tưởng rằng Cổ vực này là địa phương bí mật gì. Bây giờ nghe qua, không ngờ lại có thể so sánh với phạm vi của cương vực vô tận, dường như cũng có rất nhiều đại năng a.
– Nơi đó là hạch tâm của cả Dị vũ trụ.
– Đó là nơi khởi nguyên của Dị vũ trụ.
– Trong toàn bộ Dị vũ trụ, vô số Tu Hành giả đều khát vọng tiến vào nơi đó. Bởi vì chỉ cần đi vào mà lại còn sống đi ra, như vậy mỗi một người đều có tăng trưởng.
Cự thú nguy nga nói tiếp:
– Chẳng qua nếu như tự tiện xông vào Cổ vực, vừa đụng chạm vào Cổ vực thì sẽ bị toàn bộ lực lượng Cổ vực hủy diệt, lập tức bị chôn vùi, ngay cả Chân Linh cũng không thể tồn tại.
Đám người Kỷ Ninh líu lưỡi, Cổ vực này có phạm vi to lớn không kém gì cương vực vô tận bao nhiêu, toàn bộ lực lượng của Cổ vực công kích có bao nhiêu đáng sợ cơ chứ?
– Dù sao nơi đó cũng là hạch tâm của toàn bộ Dị vũ trụ a.
Cự thú nguy nga nói:
– Cho nên muốn đi vào trong đó phải luyện hóa một khỏa Cổ Vực Lệnh, một khi luyện hóa được Cổ Vực Lệnh, các ngươi có thể bình yên tiến vào Cổ vực. Sẽ không phải chịu lực lượng của Cổ vực bài xích nữa.
– Chỉ là Cổ Vực Lệnh rất là hiếm thấy.
– Ý niệm của thẩm thấu qua thông đạo vũ trụ, phạm vi lan tràn cực lớn. Lại bắt một ít Thế giới cảnh đi ngang qua khu vực ý niệm của ta. Trong năm tháng vô tận cũng chỉ thu được mấy khỏa Cổ Vực Lệnh mà thôi.
Cự thú nguy nga nói:
– Hiện tại Cổ Vực Lệnh này ta cho các ngươi năm cái, các ngươi cứ luyện hóa là được.
Sưu, sưu, sưu, sưu, sưu.
Năm đạo lưu quang đột nhiên xuất hiện, về sau lại bay đến trước mặt năm người Kỷ Ninh.
Cổ Vực Lệnh, là một lệnh bài đen kịt hình tròn, bên trên có Thần Văn cổ xưa mà phức tạp. Đám người Kỷ Ninh nhìn xũng không hiểu, cũng chỉ có thể cảm giác được trong đó tràn ngập khí tức mênh mông xa xưa mà htooi. Ngay lập tức, đám người Kỷ Ninh đều luyện hóa được Cổ Vực Lệnh của mình.
– Chúa tể.
Kỷ Ninh cũng mở miệng nói:
– Như vậy một ít tùy tùng, tôi tớ của chúng ta thì soa? Không biết có thể mang họ theo, tiến vào Dị vũ trụ, có thể mang theo bọn họ tiến vào Cổ vực hay không?
Mấy người khác cũng đều nhìn qua chúa tể.
Bởi vì mỗi một người trong bọn họ đều có tôi tớ và tùy tùng.
– Chỉ cần là dưới Đạo quân thì cũng có thể mang vào Dị vũ trụ.
Chúa tể vĩ đại nói:
– Về phần Cổ vực, phải vĩnh viễn trốn ở ên trong Động Thiên pháp bảo, không thể để cho một tia khí tức lộ ra ngoài. Ở bên trong Cổ vực, một khi có khí tức lộ ra ngoài. Nhất định sẽ bị lực lượng của Cổ vực công kích. Nếu như vĩnh viễn trốn, không đi ra ngoài thì lại bình yên vô sự.
Đám người Kỷ Ninh hiểu rõ, vĩnh viễn ra không được, ngay cả thần niệm, khí tức, cái gì cũng không thể thẩm thấu ra ngoài được. Như vậy có đi vào cũng không có ý nghĩa gì cả.
– Đương nhiên nếu như các ngươi có thể tìm được thêm Cổ Vực Lệnh là có thể ban thưởng cho tôi tớ các ngươi. Khiến cho bọn hắn cũng có tư cách ở bên trong Cổ vực.
Bỗng nhiên Chúa tể vĩ đại lại nói:
– Thế nhưng các ngươi mới vào Cổ vực, vẫn nên điệu thấp một chút, dù sao người tương đối mạnh chính thức ở tỏng Cổ vực là một nhóm lớn Đạo quân a.
– Đây là Tinh Đồ của Dị vũ trụ, dọc theo thông đạo vũ trụ, tất cả tuyến đường trực chỉ Cổ vực ta đã ghi chú. Trong đó cũng có một ít tin tức có liên quan tới Dị vũ trụ, nhớ kỹ, không được để lộ ra ngoài.
Chúa tể vĩ đại lại ban cho bọn họ năm phần Tinh Đồ.
– Vâng.
Đám người Kỷ Ninh cả đều tiếp nhận.
– Chuẩn bị đi, ba ngày sau, lần nữa gặp lại ở ngoài hoàng cung.
Chúa tể vĩ đại phân phó một tiếng.
Chương 1114:
Kỷ Ninh trở lại Kiếm cung đã nhìn thấy Đan Bảo Thế giới thần, Tô Vưu Cơ.
– Lần này ta đạt được một phần đại kỳ ngộ, phải tới một nơi rấ tlaf nguy hiểm, nếu như các ngươi đi theo ta, như vậy cũng có một chút khả năng đạt được kỳ ngộ. Đương nhiên, một khi ta chết thì các ngươi cũng sẽ chết.
Kỷ Ninh nói:
– Các ngươi đi theo ta hay là ở trong Kiếm cung này?
– Ta đi cùng chủ nhân.
Tô Vưu Cơ không chút do dự nói.
– Pháp môn bí thuật của Thập Nhị cung, thứ gì ta cũng không thể học, đương nhiên ta phải đi cùng chủ nhân rồi.
Đan Bảo Thế giới thần cũng nói.
Kỷ Ninh thấy thế khẽ gật đầu.
Hắn không có cách nào cam đoan được với hai người bọn họ cái gì, dù sao hắn cũng chưa từng đi qua Dị vũ trụ a.
…
Ba ngày sau.
Trước cửa chính của Hoàng cung, đám người Kỷ Ninh, Phong Nhất, Hỏa Tấn, Khánh Hoàn cùng với Thiên Hỏa Mang Nhai, năm người gặp lại nhau.
– Chư vị.
Bức tượng màu xám có bộ dáng giống như nhận loại đột nhiên biết đi lại, đi về phía năm người Kỷ Ninh, nói:
– Ta sẽ đưa năm người các ngươi tiến về thông đạo vũ trụ.
Trước Thời không truyền tống trận của Hoàng cung, bức tượng màu xám có bộ dáng giống như nhân loại tự mình đi sửa đổi truyền tống trận. Sau đóm ới kích phát Thời không truyền tống trận.
Kỷ Ninh, Phong Nhất, Hỏa Tấn, Khánh Hoàn, Thiên Hỏa Mang Nhai cũng cảm giác được thời không trước mắt biến ảo, rất nhanh tất cả đã ngừng lại.
– Ồ?
Đám người Kỷ Ninh nhìn ra chung quanh.
Đây là một ngọn núi trôi nổi lơ lửng ở trong hư không, chỗ giữa sườn núi trên ngọn núi đang có một lão giả có sáu cọn râu trắng, người mặc trường bào màu trắng đang đứng đó, khí tức từ trên người hắn phát ra khiến cho đám người Kỷ Ninh đã từng gặp bản tôn của Chúa tể vĩ đại lập tức nhận ra, mỗi một người đều cung kính hành lễ:
– Chúa tể.
– Nơi này chính là thông đạo vũ trụ.
Lão giả râu bạc chỉ về phía một vị trí trên sườn núi, nơi này chợt nhìn qua rất là bình thường, thế nhưng khi cẩn thận xem lại có thể phát hiện ra từng vòng xoáy thời không nhàn nhạt. Cùng với lực lượng đáng sợ ẩn chứa trong đó. Một khi thông đạo vũ trụ này sụp đổ, thân ở trong đó, chỉ sợ đám người Kỷ Ninh sẽ phải mất cái mạng nhỏ của mình.
– Tiến vào Dị vũ trụ, cái gì mà Tâm Đăng, Chân Linh tháp, đều không có cách nào cảm ứng được sinh tử của các ngươi. Cũng đừng nói cái gì mà mệnh giản hay là tín phù.
Lão giả râu bạc nói tiếp:
– Dù sao đây cũng là giữa hai vũ trụ với nhau. Đương nhiên nếu như các ngươi có phương pháp tu luyện phân thân, để một phân thân lại, một phân thân đi tới. Vếu như phân thân kia chết đi, đến lúc đó có thể một lần nữa tu luyện nữa lại, như vậy cũng có thể phán định được sinh tử của bản thân bên này.
– ưm.
Đám người Kỷ Ninh khẽ gật đầu.
Tâm Đăng, Chân Linh tháp, đều là thứ trực tiếp cảm ứng Chân Linh, mặc dù có rơi vào một ít chỗ thần bí thì cũng có thể cảm ứng được. Thế nhưng lần này bọn hắn đi Dị vũ trụ, những vật này đều vô dụng.
Mệnh giản tín phù thuộc về một loại thủ đoạn thường thấy nhất, cũng là đơn giản nhất, rất nhiều chỗ đặc thù thần bí đều có thể che đậy được cảm ứng của hai thứ này. Thậm chí nếu như chỉ đơn thuần là khoảng cách quá mức xa xôi, như vậy cũng có thể khiến cho những thủ đọa này không có cách nào cảm ứng được.
– Lần này đi Dị vũ trụ, không có ai có thể trợ giúp được cho các ngươi.
– Tất cả chỉ có thể dựa vào chính bản thân các ngươi mà thôi.
Lão giả râu bạc nói:
– Vào đi, khi đi ra, nhớ rõ cứ đi thẳng từ trong thông đạo vũ trụ về phía trước.
– Vâng.
Năm người Kỷ Ninh đều ứng tiếng.
Về sau bọn hắn liên tiếp đi tới nhàn nhạt vòng xoáy thời không nhìn như bình thường kia. Năm người bọn hắn cùng nhau đi tới, rất nhanh đã giống như chìm vào mặt nước vậy, hoàn toàn rơi vào bên trong vòng xoáy thời không.
…
Mới vào thông đạo vũ trụ, còn rất yên tĩnh.
Thế nhưng rất nhanh đám người Kỷ Ninh cũng đã cảm giác được thời gian vặn vẹo, không gian vặn vẹo, còn có rất nhiều loại quy tắc vặn vẹo… Khiến cho cả đám Kỷ Ninh đều rất ;à khó chịu, ngay cả Chân Linh cũng cảm thấy rất là khó chịu, có một loại cảm giác bị đè nén vậy.
– Chạy nhanh.
Khánh Hoàn hoàng tử phát ra một tiếng quát khẽ.
– Chúng ta đi về phía trước.
Kỷ Ninh cũng nói.
Mỗi một người đều chịu đựng cảm giác khó chịu, nhanh chóng phi hành về phía trước. Phía trước bọn hắn đều là từng vòng vòng xoáy thời không tạo thành một cái thông đạo đen kịt. Thông đạo đen kịt này không nhìn thấy được tận cùng, khắp nơi đều bị quy tắc của hai đại vũ trụ làm ảnh hưởng. May mà thực lực của đám người Kỷ Ninh đều là dưới Đạo quân, cho nên chấn động đưa tới còn không tính là quá lớn. Nếu như là Đạo quân chính thức dám cả gan xông vào, chỉ sợ sẽ bị quy tắc của hai đại vũ trụ trực tiếp giảo sát.
– Sưu.
Năm người Kỷ Ninh nhanh chóng phi hành về phía trước.
– Sao lại dài như vậy chứ?
– Rốt cuộc thông đạo vũ trụ này dài bao nhiêu, sao vẫn còn chưa tới cuối cùng cơ chứ?
Đám người Kỷ Ninh đã phi hành được hơn một canh giờ, thế nhưng cả đám vẫn ở trong thông đạo đen kịt như trước. Tuy rằng cả đám vẫn cảm thấy khó chịu, thế nhưng vẫn có thể nhịn được như cũ.
– Chúa tể đã từng nói qua.
Phong Nhất Tâm Quân đột nhiên truyền âm nói:
– Bảo chúng ta dọc theo thông đạo vũ trụ tiến về phía trước. Chúng ta cứ bay đi như vậy, chung quy sẽ đến tận cùng được.
– Ân.
Hỏa Tấn tâm quân gật đầu.
– Thông đạo ở giữa hai cái vũ trụ, hôm nay cuối cùng cũng đã gặp được.
Khánh Hoàn hoàng tử thì cười ha hả một phen.
Năm người bọn hắn mọt mặt trò chuyện một mặt tiếp tục bay lên, nhưng rất nhanh cũng đã không có ai hàn huyên nữa. Tất cả đều có chút nặng nề bay qua.
Một ngày, hai ngày, ba ngày…
Cho tới bây giờ Kỷ Ninh cũng chưa từng nghĩ tới mình phải bay lâu như vậy ở trong thông đạo vũ trụ. Nếu như là phi hành bình thường thì thôi đi. Thế nhưng lúc này bản thân đang ở dưới ảnh hưởng của quy tắc từ hai đại vũ trụ, mỗi một giây đều giống như một năm, vô cùng khó chịu. Không ngờ trước đó Chúa tể vĩ đại cũng không có nói, chỉ sợ trong đầu cũng có suy nghĩ muốn ma luyện tâm tính của bọn hắn một phen a.
Đảo mắt cả đám đã phi hành hơn ba năm.
– Đó là cái gì.
– Chấm dứt rồi sao?
– Hình như là chấm dứt a.
Chương 1115:
Đám người Kỷ Ninh vốn đang yên tĩnh tiến lên, đột nhiên cả đám bỗng nhiên có chút vui mừng, nhìn về phía trước. Bởi vì ở phía trước thông đạo vũ trụ mơ hồ đã có một ít ánh sáng, hơn nữa thông đạo vũ trụ này cũng không có tiếp tục kéo dài về phía trước, dường như đã đến cuối cùng rồi.
– Bay qua.
Đám người Kỷ Ninh không có lựa chọn nào khác, lập tức bay về phía điểm sáng kia.
Sưu. Sưu. Sưu. Sưu. Sưu…
Năm người liên tiếp bay ra ngoài.
– Nơi này là?
Đám người Kỷ Ninh xuất hiện ở trong một mảnh hư không Hỗn Độn, Hỗn Độn cuồn cuộn, trôi nổi. Ở phía trước thì là một quả hỏa cầu cực lớn, giống như Hỗn độn tinh thần, bởi vì khoảng cách tương đối gần, cho nên chung quanh được chiếu rọi sáng ngời.
Năm người Kỷ Ninh quay người nhìn về phía sau lưng, sau lưng bọn hắn là một cái vòng xoáy không gian rất lớn.
– Nhìn thấy vòng xoáy không gian này, chỉ sợ không có mấy người dám xông vào bên trong a.
Phong Nhất Tâm Quân cười nói.
Kỷ Ninh cũng gật đầu.
Mình từ tam giới đến Đại Mạc vực chính là thông qua một thông đạo vòng xoáy không gian, loại vòng xoáy không gian này ở trong cương vực vô tận mênh mông cũng có không ít. Thế nhưng bởi vì vòng xoáy không gian đều là thứ tự nhiên hình thành, cho nên nói không chừng ở trong sẽ ẩn chứa nguy hiểm rất lớn. Cho nên các Tu Hành giả, mặc dù có nhìn thấy thì cũng không dám tự tiện xông vào.
Như Nguyên Lão Nhân, Thứ Tu Đại Ma Thần lúc trước, sở dĩ bọn xông vào đều là vì bị đuổi giết, không có chỗ nào có thể trốn. Cho nên chỉ có thể chạy trốn vào nơi nguy hiểm như vậy.
– Cứ xông vào, nếu như có thể may mắn sống sót thì có thể trở thành chúa tể một phương rồi.
Khánh Hoàn hoàng tử cũng truyền âm cười nói.
– Chư vị cảm ứng được không?
Thiên Hỏa Mang Nhai từ từ nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm ứng:
– Nơi này có rất nhiều bổn nguyên, hoàn toàn chính xác không giống với bên chúng ta a.
Kỷ Ninh cũng cảm ứng được rõ ràng.
Nơi này giống như bên cương vực vô tận kia vậy, đều có được Kiếm Chi bản nguyên, Hỏa Chi Bản Nguyên, Thủy Chi Bản Nguyên, Lôi Điện bổn nguyên, không gian bổn nguyên cùng với vô số bổn nguyên. Những bổn nguyên này giống như từng cây cột trụ, chống đỡ cho một tòa vũ trụ. Những bổn nguyên này ở tít mãi bên ngoài có thể để cho Tu Hành giả cảm ứng được kỹ càng, giống như đúc với bên cương vực vô tận kia!
Cho nên tu hành có lẽ cũng không sai biệt lắm!
Bất quá bên trong lại khác biệt.
– Cương vực vô tận, Kiếm Chi bản nguyên, càng thêm mênh mông hơn một ít. Giống như có thể bao dung tất cả vậy. Mà Kiếm Chi bản nguyên của Dị vũ trụ dường như lại càng thêm nội liễm càng thêm hung lệ.
Kỷ Ninh thầm nói.
Năm người bọn hắn đều có chút hiếu kỳ cảm ứng bổn nguyên của Dị vũ trụ một phen.
– Dựa theo Tinh Đồ ghi lại, vị trí bây giờ của chúng ta cách Cổ vực còn rất xa, chư vị, chúng ta lên đường đi.
Hỏa Tấn Tâm quân đề nghị.
– Được, xuất phát.
– Đoạn đường này còn rất xa xôi, nhiệm vụ lớn nhất của chúng ta bây giờ chính là an toàn đến Cổ vực trước.
– Đi.
Mặc dù năm người bọn hắn đối với bản thân rất là tự tin, cho rằng bản thân muốn đến Cổ vực sẽ có nắm chắc rất lớn. Thế nhưng bọn hắn cũng không dám khinh thường, bởi vì khoảng cách quá xa xôi. Cổ vực là nơi khởi nguyên của hạch tâm Dị vũ trụ, chiếm lĩnh khu vực vô cùng khổng lồ. Cho nên trình độ khổng lồ của Cổ vực, đến nay rất khó có thể xác định được.
Đám người Kỷ Ninh từ thông đạo vũ trụ muốn đến Cổ vực, dựa theo lộ tuyến của Tinh Đồ mà tính toán. Ít nhất cũng cần hơn một ngàn năm trăm năm, cách hơn ba nghìn cái cương vực! Phiêu bạt khoảng cách xa như vậy, Thế giới cảnh sẽ không dám, bởi vì có quá nhiều nguy hiểm. Nói không chừng một lúc nào đó sẽ vứt bỏ cái mạng nhỏ của mình.
…
Phí hơn thời gian hai tháng mới đến một tòa Thời không truyền tống trận gần đây. Thời không truyền tống trận ở nơi này cũng giống như bên cương vực vô tận vậy, hiển nhiên hệ thống tu luyện của hai đại vũ trụ cũng không kém nhau quá nhiều.
Hoặc là mượn Thời không truyền tống trận, hoặc là phi hành xuyên qua. Sau khi phí hơn trăm năm, rốt cuộc đám người Kỷ Ninh đã tới một tòa Hỗn độn tinh thần. Ở bên trên tòa Hỗn độn tinh thần này là hạch tâm của một tòa Thời không truyền tống trận, muốn truyền tống thì phải thông qua cái này.
Ở trên ngôi sao này có một hạp cốc, bên trong có từng tòa động phủ, đều là nơi ở của một ít Thế giới cảnh ở lại.
Sưu sưu sưu.
Một đạo thân ảnh đang khoanh chân ngồi ở một bên bờ một hồ nước, toàn thân hắn có hỏa diễm quấn lên. Thế nhưng hỏa diễm lại không có làm tổn thương tới cỏ dại ở trên bùn đất chung quanh một chút nào.
Sưu.
Xa xa có một đạo lưu quang rơi xuống, là một tên Thế giới thần có khí tức hùng hồn, lưng vác một cái cự phủ cực lớn, trên đầu là búi tóc xanh.
– Lại có năm tên Thế giới cảnh vừa tới.
Thế giới thần tóc xanh trầm giọng nói.
– Ồ? Năm người mà đã dám đến chỗ của chúng ta, chẳng lẽ lai lịch phi phàm hay sao?
Thân ảnh được hỏa diễm quấn quanh mở miệng nói.
– Hẳn là người từ bên ngoài đến, chưa thấy qua bao giờ.
Thế giới thần tóc xanh nói.
– Chưa thấy qua bao giờ sao? Đúng rồi, ở chung quanh có hơn mười cương vực, các Thế giới cảnh chúng quanh có lẽ chúng ta đều biết. Nếu như đã không biết… Xem ra là từ địa phương xa xôi mà đến.
Thân ảnh được hỏa diễm bao phủ này phát ra tiếng cười khàn khàn:
– Thông báo cho mấy vị khác thủ lĩnh, chuẩn bị làm thịt năm tên Thế giới cảnh từ bên ngoài đến kia, lần này là chúng ta phát hiện ra, ta muốn một tên.
– Vâng.
Thế giới thần tóc xanh cung kính tuân mệnh.
– Tới bây giờ ta đã giết hơn ba trăm Thế giới cảnh rồi, bất quá vẫn còn quá ít, cách con số một ngàn vẫn còn kém rất nhiều a.
Thân ảnh được hỏa diễm quấn quanh thấp giọng tự nói.
Năm người Kỷ Ninh đáp xuống bên trên khỏa Hỗn độn tinh thần này.
Vừa nhìn ra xa xa đã có thể nhìn thấy được hạch tâm truyền tống của Thời không truyền tống trận, ở bên trong Dị vũ trụ này. Các Tu Hành giả cũng dùng Hỗn Độn linh dịch và Hỗn Độn Tinh Thạch để giao dịch với nhau.
– Dừng lại.
Ở trước cung điện hoa lệ có một gã Tổ Thần quát, tuy rằng năm vị trước mắt này đều là Thế giới cảnh, mà hắn chỉ là một Tổ Thần. Thế nhưng hắn lại đại biểu cho toàn bộ một thế lực lớn nhất thống toàn bộ Dị vũ trụ, gọi là Hủy Diệt thần đình, toàn bộ Dị vũ trụ này. Có thể nói là mỗi một cái Thời không truyền tống trận đều là do Hủy Diệt thần đình khống chế a.
Chương 1116:
Bất luận một đại năng nào cũng không dám khiêu khích uy nghiêm của Hủy Diệt thần đình! Bởi vì, ở trong Dị vũ trụ này, Hủy Diệt thần đình chính là tồn tại chí cao vô thượng!
– Chúng ta muốn đi Tham Khúc Tinh.
Phong Nhất Tâm Quân mở miệng cười nói, ở trong Dị vũ trụ bình thường đều là do Phong Nhất Tâm Quân ra mặt nói chuyện với người ở bên ngoài.
– Thời không truyền tống trận đang điều chỉnh, phải nửa tháng sau mới có thể lần nữa kích phát.
Tên Tổ Thần này nói thẳng.
– Nửa tháng?
Đám người Kỷ Ninh nhìn nhau, cũng rất là bất đắc dĩ. Bởi vì quả thực Thời không truyền tống trận rất cần thường xuyên bảo vệ điều chỉnh. Nếu như một tòa Truyền Tống Trận cổ xưa không có bảo vệ, nếu như chuyện này kéo dài quá lâu sẽ dẫn tới tình trạng tự động rách nát.
Đám người Kỷ Ninh chỉ có thể tạm thời rời đi, trực tiếp xẹt qua trời cao mấy chục vạn dặm, sau đó đáp xuống bên trong một tòa sơn cốc xinh đẹp.
– Ở đây chờ thêm nửa tháng nữa a.
Phong Nhất Tâm Quân nói.
– Hủy Diệt thần đình, quả thực rất là cao minh, lại có thể hoàn toàn thống nhất toàn bộ Dị vũ trụ. Bên trong cương vực vô tận chúng ta chẳng qua cũng chỉ là một bộ phận của vũ trụ mà thôi. Thế nhưng cũng vẫn chia làm vài cỗ thế lực a.
Khánh Hoàn hoàng tử thì truyền âm cảm khái, nói:
– Cương vực vô tận chúng ta có hơn chín thành chín đều là do Đạo Minh quản lý. Thế nhưng Đạo Minh lại hoàn toàn phân tán, mỗi người đều làm chuyện của mình. Có người an nhàn tu luyện có người tranh đấu chém giết, Thời không truyền tống trận cũng là do tông phái này chưởng quản một ít, môn phái kia chưởng quản một ít.
Kỷ Ninh cũng cười.
Đích thực Đạo Minh rất là rời rạc, bất quá Kỷ Ninh lại có chút mơ hồ ưa thích Đạo Minh như vậy a.
Tự do vô vi mà trị.
– Tu Hành giả, bản năng đã truy cầu sự tự do.
Phong Nhất nói:
– Sở dĩ Mang Nhai Quốc có thể đoàn kết là bởi vì có lực áp bách cường đại của Chúa tể vĩ đại! Sở dĩ đoàn kết Vĩnh Hằng nhất tộc chính là vì nếu không đoàn kết, bọn hắn sẽ bị diệt vong! Dù sao lực lượng của Đạo Minh cũng quá khổng lồ. Bọn hắn phải đoàn kết thì mới có thể tiếp tục còn sống. Như mấy cỗ thế lực lớn đều đoàn kết, đó đều là bởi vì số lượng thưa thớt, bọn hắn muốn không đoàn kết cũng không được a.
– Dị vũ trụ này thì sao?
Hỏa Tấn hỏi.
Kỷ Ninh cũng tò mò, nói:
– Không ngờ Dị vũ trụ này lại có thể nhất thống, thật sự là không thể tưởng tượng được nổi a.
– Đúng vậy.
Năm người Kỷ Ninh cũng là thế hệ phi phàm, tương lai chỉ cần tu luyện thì cũng có thể trở thành Đạo quân nghịch thiên. Cho nên trong lòng mỗi một người đều cực kỳ kiêu ngạo, nhưng đối với thế lực có thể thống nhất toàn bộ Dị vũ trụ mà nói. Trong lòng bọn hắn vẫn cảm thấy khâm phục và rung động.
…
Năm người Kỷ Ninh cùng đợi, uống rượu tán gẫu, đương nhiên lúc nói chuyện với nhau đều là truyền âm để nói chuyện với nhau.
– Sao?
Năm người Kỷ Ninh đồng thời biến sắc.
Oanh!
Thiên địa chung quanh biến sắc, vô số làn sóng lớn mãnh liệt tuôn ra, tình cảnh giống như diệt thế vậy, trực tiếp quét về phía năm người Kỷ Ninh. Ở biên giới làn sóng lớn này có một đám Thế giới cảnh đang lướt sóng mà đứng. Trong mắt bọn hắn đều tràn ngập sát ý nhìn chằm chằm vào năm người Kỷ Ninh.
– Lọt vào cướp giết rồi.
Năm người Kỷ Ninh đồng thời hiểu rõ tình cảnh của mình hiện tại.
– Tiểu đệ đến đối phó với đám người này.
Hỏa Tấn mặc một bộ trường bào màu lam, khuôn mặt âm lãnh, bình thường ở trước mặt đám người Kỷ Ninh đều hạ tư thái rất thấp. Thế nhưng đối diện với mấy tên Thế giới cảnh dám tập kích đến này lại lạnh như băng. Hắn trực tiếp vung tay lên, oanh oanh long long. Từng vòng sóng nước màu đen nhìn như bình thường tuôn ra bốn phương tám hướng, dũng mãnh lao ra bên ngoài.
Những vòng sóng nước màu đen này rất đơn giản đã có thể chặn lại những sóng biển mãnh liệt màu đen kia.
– Cái gì?
– Một trăm lẻ chín Thế giới cảnh chúng ta bố trí Khung Nhất Thần Thủy đại trận, không ngờ lại bị ngăn cản một cách đơn giản như vậy sao?
Đám Thế giới cảnh tập sát đến kia đều giật mình không thôi.
– Phá!
Hỏa Tấn hừ lạnh một tiếng, sóng biển vốn vẫn còn đang giằng co mãnh liệt lại trực tiếp lan tràn ra, toàn bộ đại trận hoàn toàn bị đánh cho tán loạn.
– Đại trấn vốn là để trói buộc, nếu như không trói buộc được thì trực tiếp giết.
Chỉ thấy có một gã Thế giới thần có đôi cánh màu vàng trực tiếp truyền âm hạ lệnh. Tuy rằng hắn đã nhìn ra tên Thế giới cảnh vừa mới xuất thủ không dễ chọc, thế nhưng bọn hắn cũng có tiền vốn để tự tin. Tăng thêm số lượng của bọn hắn lại nhiều, quả thực là không sợ hãi một chút nào.
…
Trận pháp của đám Thế giới cảnh trùng trùng điệp điệp biến đổi, quang mang mờ mịt tràn ngập, mỗi một người đều được trận pháp gia trì, trực tiếp đánh tới.
– Thật sự là muốn chết.
Khánh Hoàn hoàng tử cười cười, nụ cười lạnh như băng. Bàn tay phải trực tiếp đánh ra, lập tức biến thành lớn chừng vạn trượng, đồng thời bàn tay có kim quang đại thịnh. Bàn tay to lớn, tốc độ cũng nhanh đến mức đáng sợ, thời không ở trước mặt nó cũng phải biến ảo. Rõ ràng lúc trước khoảng cách vẫn còn đang tương đối xa, thế nhưng trong nháy mắt bàn tay màu vàng cực lớn này đã đến trước mặt.
Phốc phốc phốc ~~~~
Bàn tay màu vàng lướt qua, cả một đám Thế giới cảnh trực tiếp bị vỗ cho nát bấy.
– Là Đạo quân?
– Nhất định là Đạo quân.
– Tại sao lại có thể như vậy, rõ ràng là khí tức của Thế giới cảnh a.
– Đạo quân lại đi ngụy trang thành Thế giới cảnh.
Hầu như trong nháy mắt, có không ít Thế giới cảnh đã sợ tới mức bối rối.
Thiên Hỏa Mang Nhai thì cười nói:
– Số lượng địch đến tương đối nhiều, để ta giải quyết bọn hắn a.
Rống!
Thiên Hỏa Mang Nhai mở miệng, gầm lên giận dữ một tiếng. Sau đó lập tức có hỏa diễm nóng bỏng từ trong miệng hắn lao ra, hỏa diễm lập tức đầy trời, thiêu đốt qua bốn phương tám hướng. Phải biết rằng, tuy rằng Khánh Hoàn hoàng tử lợi hại, thế nhưng một cái tát cũng chỉ có thể chụp chết hơn mười tên Thế giới cảnh mà thôi. Thế nhưng bây giờ hỏa diễm đầy trời này lan tràn ra bốn phương tám hướng, ai cũng không trốn thoát được.
– A.
Một ít Hỗn Độn tiên nhân yếu đuối lập tức bị thiêu đốt thành tro bụi. Một ít Thế giới thần thần thông hộ thể yếu hơn một chút cũng bị đốt thành tro bụi.
– Chạy mau.
– Năm tên Thế giới cảnh này quá mạnh mẽ a.
– Chỉ sợ mỗi một người đều là tồn tại vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong a.
– Sao chúng ta lại xui xẻo như vậy chứ.
Chương 1117:
Một ít Thế giới thần thần thông hộ thể mạnh mẽ, cùng với một ít người thực lực rất mạnh vẫn còn có thể đối phó được với hỏa diễm này. Có đại khái hơn hai mươi tên Thế giới cảnh chịu đựng được hỏa diễm, nhanh chóng chạy thục mạng ra bốn phương tám hướng. Tuy rằng trong đám bọn họ cũng có người thực lực rất mạnh, thế nhưng bọn hắn đã không muốn chém giết với đám người Kỷ Ninh nữa.
Kỷ Ninh nhìn vậy không khỏi gật đầu.
Hỏa diễm mà Thiên Hỏa Mang Nhai này thả ra, uy lực so với Hỗn Độn thần lôi cấp độ ’ Cửu Nguyên thần lôi của hắn trước đó còn mạnh mẽ hơn một chút.
– Thiên Hỏa, để ta đến giúp ngươi.
Kỷ Ninh cũng cười mở miệng.
Sưu sưu.
Bảy đại Thần Lôi, bảy đại Thần Thủy lập tức tràn ngập ra phạm vi trăm vạn dặm chung quanh, đem những Thế giới cảnh mưu toan chạy thục mạng kia bao phủ vào bên trong. Tốc độ của Đạo Chi thần lôi, Đạo Chi thần thủy quá nhanh, căn bản không để cho bọn hắn có cơ hội chạy thục mạng.
Những đạo Thần Lôi, Thần Thủy này đều biến thành từng thanh cự kiếm, không ngừng bay múa. Trong lúc nhất thời tất cả phạm vi trăm vạn dặm đều biến thành một cái lĩnh vực cực lớn. Ở bên trong là một mảnh hỗn độn, Kiếm Ý cường đại mà đáng sợ điên cuồng xé rách từng tên Thế giới thần một. Những tên Thế giới thần cường đại kia cũng bị Lôi Điện Kiếm Ý, Thần Thủy Kiếm Ý ở trong đó xé nát bấy.
Giống như một cái cối xay, rất đơn giản đã có thể mài nhỏ bọn hắn!
Âm Dương kiếm ý lĩnh vực, dưới uy lực đỉnh phong, coi như là nhất bộ Đạo quân thì cũng không chống đỡ được bao lâu cũng sẽ phải chết! Tuy rằng Kỷ Ninh mở rộng phạm vi đến trăm vạn dặm, thế nhưng ngay cả nhất bộ Đạo quân cũng phải trọng thương chứ đừng nói là những tên Thế giới cảnh ở trước mắt này.
– Lĩnh vực của Bắc Minh huynh quả thật là lợi hại, cuối cùng để cho ta đến kết thúc công việc a.
Phong Nhất Tâm Quân cười, ánh mắt thì nhìn lên trên người hai gã Thế giới cảnh đang chạy thục mạng ở phía xa xa.
– Làm sao lại đáng sợ như vậy chứ?
– Tồn tại vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong cứ như vậy bị diệt sao?
– Cái này, cái này, cái này…
– Năm người này rốt cuộc là từ đâu xuất hiện cơ chứ?
Hai gã Thế giới cảnh dưới Âm Dương kiếm ý lĩnh vực còn sống đều hoảng sợ không thôi. Trong hai người bọn họ, một người có được thực lực vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong, cái người khác thì chỉ có thực lực Thế giới cảnh đỉnh phong mà thôi. Hai người bọn họ đều có một điểm giống nhau, đó chính là thần thông hộ thể vô cùng cao minh. Dưới Âm Dương kiếm ý lĩnh vực của Kỷ Ninh, bọn hắn căn bản không trốn thoát được. Thế nhưng cho dù thần thể có cứng cỏi đến mấy thì cũng không thể làm gì được.
– Có chuyện gì xảy ra…
– Ta…
– Khặc khặc. Chết đi, chết mới không có phiền não a.
Phanh! Phanh!
Chỉ thấy hai tên Thế giới cảnh kia đều ngã xuống, không còn tiếng thở nữa.
Khóe miệng của Phong Nhất Tâm Quân cũng có chút nhếch lên.
– Hai người này đều là cao thủ trong đám Thế giới cảnh. Phong Nhất huynh có thể làm cho bọn hắn tự sát như vậy, bội phục bội phục a.
Kỷ Ninh nói.
– Bọn hắn đã bị Bắc Minh cùng với chư vị công kích đến mức quá hoảng sợ, sắp tuyệt vọng. Cho nên ta mới có thể dễ dàng đắc thủ như thế a.
Phong Nhất Tâm Quân cười nói.
Tuy vậy, bốn người Kỷ Ninh cũng có chút sợ hãi thán phục.
Để cho Thế giới cảnh tự sát?
Tuy rằng bốn người bọn họ rất cao minh, thế nhưng dù là ai cũng không thể làm được. Tâm Lực Tu Hành giả chính thức quả thực quá đáng sợ a.
Năm người Kỷ Ninh nhanh chóng thu thập chiến trận, hủy thi diệt tích, sau đó tùy ý chia đều chiến lợi phẩm.
– Nhóm Thế giới cảnh này thực lực rất không tồi a.
Khánh Hoàn hoàng tử cau mày nói:
– Thế giới cảnh đỉnh phong trong đó dường như cũng vượt qua mười tên. Mà tồn tại vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong dường như cũng có ba bốn người! Vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong, số lượng này cũng quá nhiều rồi a?
– Dị vũ trụ tương đối tương tự với cương vực vô tận của chúng ta.
Kỷ Ninh cũng ý thức được một việc:
– Theo lý thuyết mà nói, trong một nghìn tên Thế giới cảnh cũng khó có được một tồn tại vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong! Thế nhưng trong hơn một trăm Thế giới cảnh này lại có nhiều Thế giới cảnh đỉnh phong như vậy. Lại có thêm ba bốn người vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong a. Rốt cuộc bọn chúng tới từ đâu?
Năm người Kỷ Ninh trực tiếp quét ngang, những Thế giới cảnh kia cũng không thể phản kháng quá nhiều mà lập tức chết đi. Cho nên đám người Kỷ Ninh cũng chỉ có thể từ thực lực đối phương phản kháng mà suy đoán ra thực lực đại khái.
– Để ta tới xem một chút.
Thiên Hỏa Mang Nhai lập tức phóng lên trời, bay đến trên không trung, sau đó nhìn ra toàn bộ Hỗn độn tinh thần xa xa. Ở trong đôi mắt của hắn dường như cũng có hỏa diễm đang thiêu đốt.
– Bên bên này Hỗn độn tinh thần nhìn một chút.
Hỗn độn tinh thần, chính là hình tròn.
Ở bên kiam, đám người Kỷ Ninh đã thật sự tìm được một đám động phủ.
– Có lẽ ngay từ lúc trước bọn hắn đã chiếm giữ chỗ này.
Phong Nhất quan sát, nói:
– Mà chung quanh lại thiết lập trận pháp cấm chế, nếu dùng thần niệm căn bản sẽ không dò xét ra được.
– Chúng ta giết một trăm hai mươi sáu tên Thế giới cảnh, mà động phủ ở nơi này lại có gần một trăm năm mươi cái.
Kỷ Ninh nhíu mày, nói:
– Chẳng lẽ còn có Thế giới cảnh khác hay sao?
– Cho dù có, cũng đã chạy thoát rồi.
Khánh Hoàn hoàng tử nói.
…
Quả thực những người còn lại cũng đã chạy thoát rồi.
Trong hư không một mảnh Hỗn Độn có mười chín tên Thế giới cảnh, sắc mặt của cả đám đều khó coi vô cùng. Mỗi người đều đang nhìn nhau, trong mắt có hoảng sợ cùng với vẻ may mắn.
– May mắn, may mắn mà chúng ta ở lại giữ nhà a.
– Thật là đáng sợ.
– Nhiều mạng giản như vậy mà hầu như cùng một lúc bị vỡ nát, một cái cũng không có để lại.
Bọn hắn nghĩ đến một màn một mảnh lớn mạng giản bị vỡ nát lúc trước, trong lòng đã cảm thấy hoảng sợ không thôi.
Đám Thế giới cảnh như bọn hắn cũng có để lại một ít mạng giản, như vậy cũng có thể xác định được sinh tử a! Vừa rồi khi bọn hắn ở lại giữ nhà, bọn hắn lại khiếp sợ phát hiện ra một trăm hai mươi sáu cái mạng giản liên tiếp bị vỡ nát. Cho dù là tồn tại mà bọn hắn kính sợ, cũng chính là tồn tại vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong kia, mạng giản cũng nhanh chóng bị vỡ nát.
Quả thực chính là tàn sát a!
Chương 1118:
Tủy ằng bọn hắn không có tận mắt nhìn thấy tình cảnh chiến đấu, thế nhưng cũng có thể thông qua mạng giản vỡ nát mà đoán ra được có chuyện gì xảy ra. Cả đám sợ tới mức lập tức từ bỏ hang ổ, thi triển xuyên qua không gian để chạy trốn.
– Trong bọn họ có mấy người có thần thông hộ thể rất là lợi hại, theo lý thuyết mà nói. Coi như là gặ phải Đạo quân thì cũng chỉ bị thu vào trong một ít Pháp bảo mà thôi. Phải dùng thời gian thì mới có thể dần dần mài mòn tới chết. Thế nhưng vừa rồi có nhiều mạng giản, tất cả trong nháy mắt lại đồng thời vỡ vụn a.
– Rốt cuộc bọn hắn đã gặp cái gì cơ chứ?
– Năm tên Thế giới cảnh, chẳng lẽ bên trong bọn hắn còn có một tên đại năng âm thầm ẩn nấp?
Những người còn sống sót này âm thầm suy đoán, thế nhưng đây chẳng qua cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Mà bọn hắn căn bản cũng không dám trở về hang ổ nữa.
Từ đó, cỗ thế lực rất có uy danh này cứ như vậy tiêu tán.
Đám người Kỷ Ninh cảm thấy đám Thế giới cảnh bị bọn hắn giết chết có thực lực tương đối mạnh, thế nhưng cũng chỉ so với bọn hắn mà thôi. Bởi vì dù sao bọn hắn cũng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, bằng không mà nói. Các Thế giới cảnh bình thường rất khó có thể đối phó được với đám người này a.
Sợ liên lụy đến cái gì đó cho nên đám người Kỷ Ninh tạm thời tránh né vào trong hư không, Khánh Hoàn hoàng tử thì lặng lẽ dò xét, lại nói:
– Dùng thủ đoạn của ta, mặc dù là Đạo quân, cũng khó có thể phát hiện ra được. Trừ phi người này ở bên trên thời không nhất đạo so với ta còn mạnh hơn.
Nếu tính thời không nhất đạo tinh thuần, như vậy thành tựu của Khánh Hoàn hoàng tử so với rất nhiều nhị bộ Đạo quân tinh thông thời không nhất đạo còn lợi hại hơn một chút.
Về phần những người không tinh thông thời không nhất đạo kia, cho dù là tứ bộ Đạo quân, cũng khó có thể phát hiện ra được Khánh Hoàn hoàng tử.
Đây cũng chính là chỗ đáng sợ của thời không nhất đạo.
– Không có động tĩnh.
– Động tĩnh gì cũng không có.
– Xem ra chẳng qua chỉ là cướp giết tương đối bình thường mà thôi.
Cướp giết là chuyện tương đối thông thường. Ở trong Mang Nhai Quốc cũng có cướp giết, mặc dù là trong cương vực vô tận cũng có một ít Thế giới cảnh rất thích cướp bóc. Dù sao việc cướp giết chính là phương pháp có thể kiếm được bảo bối cực nhanh, so với tiến vào di tích Đạo quân để mạo hiểm còn nhanh hơn hơn nhiều. Cướp giết có chuẩn bị, so với việc đi mạo hiểm còn an toàn hơn nhiều.
…
Thời gian trôi qua.
Đám người Kỷ Ninh tiếp tục đi về phía trước, cũng càng thêm cẩn thận, không ngừng tiến lên, đi qua một đám cương vực.
Thế nhưng không ngờ bọn hắn lại một lần nữa gặp phải cướp giết.
Dưới sự cẩn thận cực độ, không ngờ lại liên tiếp gặp phải hai lần cướp giết, đương nhiên kết quả cũng không cần nhiều lời a. Dám cướp giết đến trên đầu đám người Kỷ Ninh, quả thực là tự mình tìm cái chết.
Ầm ầm!
Ba gã Thế giới thần, bị sóng nước vô tận quét sạch, hung hăng ngã xuống dưới đất.
Mặt đất bị rạn nứt, ba gã Thế giới thần kia đứng lên, có chút hoảng sợ nhìn năm tên Thế giới cảnh ở giữa không trung đang chậm rãi hạ xuống tới.
– Quá mạnh mẽ, thật là đáng sợ.
– Bọn hắn, bọn hắn quá mạnh mẽ a.
– Thế giới cảnh, cũng có thể mạnh như vậy hay sao?
Trong mắt ba gã Thế giới thần này tràn ngập vẻ hoảng sợ, bọn hắn không có cách nào quên được một màn xảy ra lúc trước. Một màn đáng sợ kia, mỗi một ngón tay chỉ ra đều là một gã Thế giới cảnh trực tiếp vẫn lạc. Sóng nước đáng sợ kia trực tiếp đánh chết hơn phân nửa Thế giới cảnh, thậm chí ngay cả muốn trốn cũng sẽ trực tiếp bị lôi điện đuổi giết. Cũng chỉ có ba người bọn hắn sống sót, đó là bởi vì năm người kia muốn giữ bọn hắn còn sống mà thôi.
Lần này giao thủ mới làm cho bọn hắn hiểu được, không ngờ Thế giới cảnh lại có thể lợi hại đến một bước này.
– Các ngươi có thể sống.
Khánh Hoàn hoàng tử dùng thanh âm lạnh như băng nói:
– Thế nhưng phải dựa theo lời ta nói mà làm.
– Vâng, vâng, vâng.
Ba gã Thế giới thần này liên tục gật đầu.
– Phát ra g lời thềbổn mạn, tất cả mọi chuyện xảy ra trong này hôm nay đều không thể tiết lộ ra ngoài. Mà ta hỏi các ngươi cái gì thì các ngươi phải trả lời cái đó.
Khánh Hoàn hoàng tử dùng thanh âm lạnh như băng nói một câu.
– Vâng.
Ba gã Thế giới thần này căn bản không có một chút ý niệm phản kháng nào. Ba người đều ngoan ngoãn lập lời thề bổn mạng. Bọn hắn đều mặc khải giáp màu xám, bình thường khải giáp màu xám này chính là ác mộng của các Tu Hành giả khác… Thế nhưng giờ phút này bọn hắn đều rất là cung kính, khải giáp màu xám cũng bị thu lại, co đầu rụt cổ lại. Ba người đều sợ chọc giận mấy vị trước mắt này.
– Vì cái gì mà các ngươi lại dám cướp giết chúng ta?
Khánh Hoàn hoàng tử hỏi, mấy người Kỷ Ninh ở bên cạnh cũng nhìn vào.
– Các ngươi chỉ có năm Thế giới cảnh, số lượng quá ít, rất dễ đối phó.
Một tên trong đó có chút cơ bắp, chòm râu hơi dài nói.
– Không có nguyên nhân khác? Chỉ là bởi vì chúng ta dễ đối phó cho nên mới cướp giết thôi sao?
Khánh Hoàn hoàng tử có chút nghi hoặc, ánh mắt cũng đảo qua hai người khác.
– Đúng.
– Chính là như vậy.
Ba người này đều liên tục gật đầu.
Năm người Kỷ Ninh không khỏi nhìn nhau, đây là lần tập sát thứ ba trong tháng gần đây rồi. Cần phải biết rằng, bọn hắn từ thông đạo vũ trụ, muốn một đường đi vào Cổ Vực, ước chừng cũng phải mất hơn một nghìn năm a. Nếu như mấy chục năm lại gặp phải một lần cướp giết thì cũng coi như bình thường. Thế nhưng ai ngờ trong một tháng lại liên tiếp gặp ba lượt, chuyện này rất là không bình thường a. Thế nhưng bây giờ xem ra, không ngờ chỉ là cướp giết bình thường mà thôi.
– Một tháng này chúng ta gặp ba lượt cướp giết.
Khánh Hoàn hoàng tử cau mày nói:
– Các ngươi có biết nguyên nhân hay không?
– Các ngươi không biết sao?
Tên Thế giới thần có chòm râu dài, gầy gò hỏi.
– Nói.
Hai mắt Khánh Hoàn hoàng tử sáng ngời, hai mắt đám người Kỷ Ninh cũng sáng rực.
– Là vì Cửu Thần Tinh.
Người này nói tiếp:
– Lần này Cửu Thần Tinh đã công khai quy củ tuyển nhận đệ tử.
Đám người Kỷ Ninh x nhìn nhau, Cửu Thần Tinh là một tông phái vô cùng khổng lồ a.
– Đệ tử được chọn chỉ có thể là Thế giới cảnh mà thôi.
– Đồng thời chỉ có tự tay giết chết một nghìn Thế giới cảnh thì mới có tư cách trở thành đệ tử nhập môn của Cửu Thần Tinh.