Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 171 [Chương 1040 đến 1045]
❮ sautiếp ❯Chương 1040:
Đan Bảo không kìm lòng được vươn tay tiếp nhận. Hắn nhìn khối ngọc giản trong tay, hai mắt không nhịn được đỏ lên. Hắn đã bị vây ở Tinh Thần đảo này quá lâu rồi. Hắn vẫn muốn dùng tất cả biện pháp để gom góp một bộ truyền thừa, thế nhưng thật sự lại không dễ dàng như vậy. Bởi vì khi kiếm đủ sẽ bị một lượng lớn người ở tầng thứ ba, tầng thứ tư ước chiến. Khiến cho hắn luôn thất bại trong gang tấc!
– Bắc Minh.
Hai mắt Đan Bảo trở nên hồng đi.
– Nói ra quả thật có chút xấu hổ, kỳ thật lần trước cuốn kiếm thuật truyền thừa kia ta chuẩn bị đưa cho ngươi, đáng tiếc lại bị Thủy Hành Giả quấn quít cho nên ta mới đành phải giao cho hắn.
Kỷ Ninh khẽ lắc đầu.
– Bắc Minh người có thể giúp ta, ta đã vô cùng cảm kích rồi. Bắc Minh ngươi cũng mới chỉ tớ nơi này được một ngàn năm mà thôi, rất ngắn a.
Đan Bảo rất kích động, một khi có truyền thừa này trong tay, như vậy hắn sẽ có được sự tự do.
– Được rồi, sau khi ta rời đi, ta sẽ gia nhập Kiếm cung trong Thập Nhị Cung.
Kỷ Ninh nói:
– Nếu như ngươi muốn gặp ta thì cứ đi tới Kiếm cung tìm ta.
– Nhất định.
Đan Bảo Thế Giới thần gật đầu.
– Hiện tại… Chỉ còn lại một trận chiến với Bối Tháp Lai Ách mà thôi.
Ánh mắt của Kỷ Ninh run lên, trước khi hắn rời đi, hắn phải chiến một trận với tên Bối Tháp Lai Ách mà hắn thương nhớ nhất kia a.
Bối Tháp Lai Ách, người mạnh nhất trong mấy chục vạn tòa Tinh Thần đảo. Từ khi leo lên tầng thứ sáu, chưa từng có ghi chép bị đánh rớt xuống phía dưới.
Những yêu nghiệt khác Kỷ Ninh cũng đã chiến đấu qua, chỉ có Bối Tháp Lai Ách là hắn chưa từng giao thủ một lần nào.
– Quả thực có chút chờ mong a.
Trong lòng Kỷ Ninh nhiệt huyết sôi trào, đang chờ mong trận chiến này.
Tuy rằng Kỷ Ninh đang chờ mong chiến một trận với Bối Tháp Lai Ách, giao thủ được với tên này, cho dù hắn có rời Tinh Thần đảo cũng không có một chút tiếc nuối nào cả. Thế nhưng ai ngờ Bối Tháp Lai Ách lại ước chiến với các lão nhân trước.
Số lượng Tinh Thần đảo ở trên tầng thứ năm càng ngày càng ít.
Tám cái, bảy cái, sáu cái, năm cái.
Chỉ còn thừa lại năm cái! Năm cái đều là Tinh Thần đảo của những người mới tới.
…
– Ta thua.
Thanh niên có mái tóc bạc, tuấn mỹ yêu dị nhìn về phía thanh niên tóc trắng mặc áo bào trắng rộng thùng thình. Khí chất của cả hai đều rất là phi phàm, một người có chút yêu dị, một người thì bình tĩnh ôn hòa.
– Ca Hoặc, thoạt nhìn có lẽ ngươi đã tìm được con đường bước vào cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân a.
Bối Tháp Lai Ách mỉm cười nói.
– Đúng vậy.
Ca Hoặc rất ít khi bội phục ai.
Cho dù là đám người Bắc Minh, Thiên Tinh Tử đều đã đánh bại hắn. Thế nhưng hắn cũng không quá để ý, bởi vì hắn đã nhìn ra được. Thiên Tinh Tử là ỷ vào phân thân hợp nhất, thần thể của Bắc Minh có thể so sánh được với Thiên Tinh Tử, chỉ sợ cũng là thủ đoạn cùng loại a. Luận cảnh giới Đạo chính thức, đám người Bắc Minh, Thiên Tinh Tử đều không bằng Ca Hoặc hắn được.
Thế nhưng mà Bối Tháp Lai Ách ở trước mắt này lại khiến cho Ca Hoặc cảm nhận được áp lực! Lần thứ nhất hắn gặp đối thủ có thể hoàn toàn áp chế hắn ở trên phương diện cảnh giới.
– Ngươi định đi theo con đường nào?
Bối Tháp Lai Ách có chút hiếu kỳ dò hỏi.
– Nếu có cơ hội, ta sẽ đi Thời Không nhất đạo.
Ca Hoặc nói.
– Thời không? Thứ mạnh nhất của người không phải là Hỏa hành nhất đạo hay sao?
Bối Tháp Lai Ách nghi hoặc, từ giao thủ vừa rồi xem ra. Phương diện Hỏa hành nhất đạo của Ca Hoặc có thành tựu rất cao, thậm chí có thể tùy thời bước vào cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân a.
– Ta thích.
Ca Hoặc nói một câu, thế nhưng trong lòng thì lại thầm nói… Thứ ta chính thức am hiểu chính là Thời không nhất đạo a, mạnh nhất cũng không có nghĩa là am hiểu nhất.
Hắn chính là hậu duệ mạnh nhất của Ca Tước Vương của Vĩnh Hằng nhất tộc vĩ đại, đương nhiên là có chút am hiểu Hỏa hành. Thế nhưng thứ am hiểu nhất lại chính là thời không! Chỉ là phương diện Hỏa hành nhất đạo có Ca Tước Vương tự mình chỉ điểm, mà phương diện Thời Không nhất đạo thì chỉ có một mình hắn tìm hiểu. Cho nên Hỏa hành nhất đạo đã vượt qua Thời Không nhất đạo một chút.
Hỏa hành nhất đạo tu luyện làm nhiều công ít, cho nên phụ thân Ca Tước Vương của hắn còn nói sẽ tìm giúp hắn một vị đại năng hiểu rõ Thời Không nhất đạo.
– Cho dù là đại năng lợi hại, sao có thể so sánh được với chúa tể vĩ đại của Mang Nhai quốc cơ chứ?
Ca Hoặc khổ cực tìm tòi, vào hai năm trước rốt cục cũng đã gom góp ra được truyền thừa về Thời Không nhất đạo. Dựa theo truyền thừa này ghi lại, tương lai khi thành tựu đủ cao là có thể được Chúa tể vĩ đại tự mình chỉ điểm.
– Đợi ta trở thành Đạo Quân, thức tỉnh huyết mạch, thực lực sẽ lại càng mạnh hơn nữa.
Tương lai Bối Tháp Lai Ách này chưa hẳn đã có thể vượt qua được ta.
Trong lòng Ca Hoặc ngạo khí mười phần.
Bởi vì Vĩnh Hằng nhất tộc, trước khi thức tỉnh giống như tu hành giả. Thế nhưng sau khi thức tỉnh, thực lực lại bạo tăng, thậm chí còn được xưng là Đạo Quân Liệp Thực Giả, bọn hắn là tồn tại cường đại đáng sợ dùng Đạo Quân làm thức ăn của mình.
…
Năm tòa Tinh Thần đảo giảm bớt chỉ còn bốn tòa Tinh Thần đảo.
…
– Thủ đoạn của ta còn chưa được dùng a.
Một tên sinh mệnh đặc thù, trên mặt còn có vẩy cá, hai mắt màu vàng gọi là Ngư đạo nhân có chút than thở nói.
– Thủ đoạn của ngươi có rất nhiều, thế nhưng vẫn nên dùng sở trường cho thỏa đáng a.
Bối Tháp Lai Ách nói, hai mắt chói mắt tựa như mặt trời. Thời gian dần dần trôi qua, quang mang mà hắn phát ra hoàn toàn thu vào.
– Ta cũng biết, thế nhưng thứ ta thích, không khống chế nổi a.
Ngư đạo nhân lại than thở:
– Ài, đám người tầng thứ tư tầng thứ ba kia tùy ý để ta trêu đùa. Thế nhưng gặp người cùng cấp độ, ta lại lần lượt bị đánh bại.
…
Ngư đạo nhân chính là người duy nhất trong đám người mới trùng kích lên tầng thứ năm còn ở lại tầng thứ tư.
…
– Sao lại vậy.
Một nữ tử dung mạo tuyệt mỹ đầu để trần, vẻ mặt vốn lạnh như băng. Thế nhưng giờ phút này vẻ mặt lại tràn ngập khiếp sợ, nói:
– Sao người lại có thể…
– Minh Tâm Tiên Tử, thủ đoạn phòng ngự của ngươi đúng là rất lợi hại, ta cũng rất là bội phục. Thế nhưng lòng của ngươi… Thật sự là nhược điểm rất lớn, đừng nói là ta. Coi như là một tu hành giả Tâm lực đạt Thế Giới Cảnh khác cũng đều có thể đánh bại được ngươi một cách dễ dàng.
Bối Tháp Lai Ách nhẹ giọng thở dài nói.
Chương 1041:
Sắc mặt Minh Tâm Tiên Tử có chút trắng bệch.
Ở sâu trong lòng nàng có một ác mộng khó có thể quên, đây cũng là chấp niệm làm nàng có thể tu luyện được tới một bước như ngày hôm nay.
– Ta hiểu.
Minh Tâm Tiên Tử khẽ gật đầu.
…
Bốn tòa Tinh Thần đảo, giảm bớt còn ba tòa Tinh Thần đảo.
…
– Giao thủ với ngươi là thống khoái nhất, ngươi có thể khiến cho ta xuất ra toàn lực.
Bối Tháp Lai Ách nhìn nữ tử gọi là Nữ Hoàng có mái tóc màu biếc ở trước mắt.
Nữ Hoàng mặc sa y hơi mờ, gần như trần trụi, lại yêu mị vô cùng. Nàng nhẹ giọng cười nói:
– Bối Tháp Lai Ách, người nào mà không biết ngươi am hiểu Quang Minh nhất đạo, càng am hiểu Tâm lực chứ? Vừa rồi ngươi căn bản không có thi triển ra Tâm lực. Chỉ dùng Quang Minh nhất đạo cũng đã có thể chính diện đánh bại được ta a.
– Ít nhất cận chiến ta cũng đã xuất ra toàn lực.
Bối Tháp Lai Ách nói:
– Thiên phú của ngươi rất cao, bất quá cảnh giới vẫn còn kém một chút. Nếu như cảnh giới của ngươi lại tăng thêm một cấp độ, có thể đạt tới tầng thứ của tên Ca Hoặc kia. Như vậy cho dù ta muốn thắng ngươi thì cũng phải cần thi triển ra pháp môn Tâm lực.
…
Ba tòa Tinh Thần đảo, giảm bớt còn hai tòa.
…
– Thật là lợi hại.
Thủy Hành Giả nhìn Bối Tháp Lai Ách, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi thán phục, nói:
– Còn chưa giao thủ, sao ta lại cảm thấy buồn ngủ như vậy cơ chứ?
– Có lẽ ngươi vừa mới được thai nghén sinh ra không lâu đúng không?
Bối Tháp Lai Ách nhìn Thủy Hành Giả rồi nói.
– Đúng vậy, lúc bị chúa tể vĩ đại chộp tới, ta vừa mới tỉnh lại.
Thủy Hành Giả gật đầu nói.
– Thiên phú của ngươi là cao cấp nhất ở bên trong các sinh mệnh đặc thù, sợ rằng ngay cả Nữ Hoàng so sánh với ngươi cũng yếu kém hơn một chút. Độ cao thiên phú của ngươi… Sợ rằng so với cổ tu hành giả ở trong truyền thuyết, thậm chí ngay cả Hoàng tộc của Mang Nhai quốc cũng không kém nhiều a.
Bối Tháp Lai Ách nói:
– Ngươi ỷ vào thiên phú, khiến cho những yêu nghiệt khác khó có thể xúc phạm được tới ngươi. Ngươi bằng vào thiên phú là có thể đánh bại một ít đối thủ ở tầng thứ tư a.
– Thế nhưng mà, dù sao thời gian ngươi sinh ra cũng vẫn quá ngắn.
– Ở trong Tinh Thần đảo ngây ngốc một ít thời gian đi a. Ngây ngốc một Hỗn Độn kỷ nguyên, về sau lại du lịch ở trong Mang Nhai quốc một Hỗn Độn kỷ nguyên a.
Bối Tháp Lai Ách nói:
– Về sau hãy tiến vào thập nhị cung.
– Tuy rằng ta không hiểu tại sao mình lại phải ngây ngốc lâu như vậy. Thế nhưng ta lại có thể cảm giác ra được thiện ý của ngươi.
Thủy Hành Giả nhìn Bối Tháp Lai Ách, nói:
– Từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ là bằng hữu của ta.
– Ha ha, tốt.
Bối Tháp Lai Ách gật đầu.
Hắn vừa mới nhìn thấy Thủy Hành Giả thì đã cảm thấy như nhìn thấy chính mình lúc trước. Chỉ là Thủy Hành Giả vừa smới inh ra không bao lâu thì đã bị bắt tới, mà hắn thì đã phiêu bạt ở bên ngoài quá lâu, cũng đã trải qua rất nhiều chuyện. Rất nhiều thăng trầm, tất cả mọi chuyện mới khiến cho hắn đi đến con đường Tâm lực này.
…
Hai tòa Tinh Thần đảo, giảm bớt còn lại có một tòa.
*******
Trên tầng thứ năm chỉ còn lại có một tòa Tinh Thần đảo lẻ loi trơ trọi, đó chính là Tinh Thần đảo của Kỷ Ninh.
– Ta là người cuối cùng hay sao?
Kỷ Ninh mặc một thân áo trắng khoanh chân ngồi ở trên đồng cỏ của Tinh Thần đảo. Trên đầu gối của hắn có thần kiếm Tử Quang Quỳnh, hắn cũng đã sớm chờ đợi người này rồi. Chỉ bất quá Bối Tháp Lai Ách lại để hắn làm người cuối cùng.
– Ước chiến.
Kỷ Ninh giương mắt nhìn thư từ màu vàng ở bên cạnh mình.
Rốt cuộc bên trong thư từ màu vàng xuất hiện một phần ước chiến, đó chính là ước chiến từ tầng thứ sáu, Kỷ Ninh chưa từng nhận được qua.
– Ta ở trên Tinh Thần đảo tu luyện ngàn năm cũng chỉ chờ một trận chiến này mà thôi.
Ý niệm trong đầu Kỷ Ninh khẽ động, lập tức bóp nát tin tức ứng chiến kia, hắn tiếp nhận chiến đấu!
…
– Oa.
– Vị tầng thứ sáu kia thật sự là vô địch a.
– Cũng thật là lợi hại.
Toàn bộ Tinh Thần đảo mười mấy ngày nay đều giống như hít thở không thông, bởi vì bọn họ nhìn thấy từng tòa Tinh Thần đảo ở trên tầng thứ năm rớt xuống. Người có thể ở trên tầng thứ năm đều là yêu nghiệt, bất kể là đi con đường nào, am hiểu phương diện nào đi nữa cũng đều bị Bối Tháp Lai Ách trực tiếp nghiền áp mà đánh bại.
Cho nên hiện tại tầng thứ năm chỉ còn lại có một tòa Tinh Thần đảo lẻ loi trơ trọi mà thôi.
Đợi đến lúc tòa Tinh Thần đảo cuối cùng này cũng bị đánh bại, như vậy tầng thứ năm sẽ không còn một tòa Tinh Thần đảo nào nữa.
Giờ khắc này… Mấy chục vạn Thế Giới Cảnh đều chú ý tới trên này, bởi vì bọn hắn đều đang đợi kết cục cuối cùng.
…
Ở dưới đáy cốc của Hắc Ám thâm uyên.
Giờ phút này kể cả vị đại hán ăn mặc đơn giản, có mái tóc rối bời màu đen kia cùng với hơn mười đạo thân ảnh đều tụ tập tới nơi này. Khí tức của mỗi người bọn hắn đều mênh mông giống như hải dương.
– Bối Tháp Lai Ách ở trên Tâm lực thật sự rất là lợi hại.
– Đây là trận chiến cuối cùng của hắn ở trên Tinh Thần đảo a.
– Quét ngang tất cả một lần, khi đó hắn sẽ rời đi.
– Đến bây giờ hắn vẫn còn chưa nói gia nhập Quang Minh cung hay là Tâm Lực cung.
Đám Đại Năng này không ngừng nghị luận.
Bọn hắn đã sớm chú ý tới Bối Tháp Lai Ách, đừng nói là bọn hắn, ngay cả chúa tể vĩ đại cũng đang chú ý.
Bởi vì con đường tu hành chia làm Thần Ma Luyện Thể, Luyện Khí lưu, Tâm lực, ba đại lưu phái. Như đám người Kỷ Ninh đều là Thần Ma Luyện Khí kiêm tu! Thế nhưng trên thực tế tối đa cũng chỉ có thể kiêm tu ở ba phương diện Thần Ma, Luyện Khí, Tâm lực mà thôi! Mà Bối Tháp Lai Ách chính là kiêm tu ba phương diện, cường giả như vậy là tồn tại đáng sợ nhất. Lúc chiến đấu chỉ cần bị Bối Tháp Lai Ách làm ảnh hưởng một chút, như vậy thủ đoạn cận chiến đáng sợ kia cũng đủ để cho Bối Tháp Lai Ách quét ngang tất cả đối thủ, thậm chí có rất nhiều đối thủ, Bối Tháp Lai Ách đứng bất động thì cũng có thể đánh bại đối phương một cách dễ dàng.
– Ồ, còn trận chiến cuối cùng hay sao?
Một giọng nói vang lên.
Chỉ thấy có một lão giả mặc áo bào màu trắng như tuyết, trên đầu có sáu cái sừng đột nhiên xuất hiện.
Hơn mười vị đại năng vốn tụ tập ở đây đều cả kinh, lập tức cung kính hành lễ, nói:
– Chúa tể!
Chương 1042:
tể vĩ đại, tồn tại cao nhất trong Mang Nhai quốc.
Bởi vì hắn cho nên mới có Mang Nhai quốc, mới có Hoàng tộc và Thập Nhị cung, mới có cái thế lực cao cấp nhất đủ để so sánh với Đạo Minh, Vĩnh Hằng quốc gia. Cho dù là Đại năng giả kiệt ngao bất tuân ở trước mặt chúa tể đều phải cúi cái đầu của mình xuống.
– Đám tiểu gia hỏa mới tới này như thế nào rồi?
Lão giả có sáu cái sừng, râu bạc chậm rãi bước tới, ở chung quanh hắn, thời không dần dần bắt đầu đình trệ. Tuy rằng hắn không cố ý phóng thích uy áp ra, thế nhưng một chút uy áp cũng đã đủ để khiến cho những Hoàng tộc có mặt ở đây, còn có các Đại Năng Thập Nhị cung đều cảm thấy hít thở không thông.
– Trong đám tiểu gia hỏa mới tới kia, người gọi là Thủy Hành Giả kia có thiên phú không tồi, những người khác thiên phú kém hơn một ít.
Một tên nam tử cực kỳ khôi ngô mặc khải giáp màu vàng, mở miệng nói. Nam tử này khôi ngô quá mức, hình thể cũng đã thu nhỏ lại. Thế nhưng có thể cánh tay của hắn so với đầu của hắn còn thô hơn một ít, tỉ lệ rõ ràng có chút mất cân đối, hắn nói:
– Bối Tháp Lai Ách cũng đã nói, thiên phú của Thủy Hành Giả này không thua gì Hoàng tộc của Mang Nhai quốc chúng ta, cũng không thua gì cổ tu hành giả.
– Thiên phú không tệ, chỉ là cái gì cũng không hiểu quá nhiều a.
Lão giả râu bạc nhẹ nhàng gật đầu.
– Về phần đám yêu nghiệt giao thủ với Bối Tháp Lai Ách, cả đám đều bị đánh bại một cách đơn giản, không có một người nào có thể so sánh được với Bối Tháp Lai Ách.
Nam tử khôi ngô mặc khải giáp màu vàng cười ha hả, nói:
– Chúa tể, Bối Tháp Lai Ách này ở trên Quang Minh nhất đạo thật sự rất là am hiểu, người để cho hắn tiến vào Quang Minh cung của chúng ta a. Ta có thể thu hắn làm đệ tử thân truyền, tự mình chỉ điểm.
Nam tử mặc khải giáp màu vàng, khôi ngô này chính là Thiên Đào Đạo Quân tiếng tăm lừng lẫy ở bên trong cương vực vô tận, chính là một trong hai đại cung chủ của Quang Minh cung trong Thập Nhị cung. Là một vị đại năng cường đại đủ để nhấc lên sóng to gió lớn trong cương vực vô tận.
– Tu hành giả Tâm lực vốn đã ít, Thiên Đào Đạo Quân, cần gì phải tranh chấp với ta cơ chứ?
Một đạo thân ảnh được bao phủ ở dưới áo đen phát ra thanh âm già nua, nói.
– Tâm Lực cung các ngươi tổng cộng được mấy Đạo Quân cơ chứ?
Thiên Đào Đạo Quân khí phách vô cùng.
– Tuy ít, thế nhưng một người lại có thể chống đỡ được mười người, trăm người.
Thân ảnh hư vô ở dưới áo đen mở miệng nói.
– Ồ? Chống đỡ mười người, trăm người? Vậy Tâm Lực cung các ngươi ai đến so tài với ta một chút?
Trong mắt của Thiên Đào Đạo Quân mơ hồ có quang mang ngưng tụ.
Đạo thân ảnh áo đen kia lập tức có chút bất đắc dĩ.
Thiên Đào Đạo Quân ở trong vô số đại năng của toàn bộ Thập Nhị cung cũng được xếp hạng top mười. Nếu như Cung chủ Tâm Lực cung của bọn hắn còn ở đây, như vậy còn có thể so sánh được với đối phương. Thế nhưng mà vị Cung chủ kia của bọn hắn một mực đang lang thang phiêu bạt ở bên ngoài, đã có hơn mười Hỗn Độn kỷ nguyên rồi trở về. Cho nên hiện tại trong Tâm lực cung quả thực không có ai địch nổi được Thiên Đào Đạo Quân này.
– Đến lúc đó các ngươi thi triển thủ đoạn, cuối cùng để cho tự bản thân Bối Tháp Lai Ách đi chọn a.
Lão giả râu bạc mỉm cười, nói:
– Ta cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện này, hai tiểu gia hỏa kia đã bắt đầu chiến đấu.
Ông ~~~~
Ở hư không bên cạnh bọn họ ngưng tụ ra hình ảnh, chính là cảnh tượng chiến đấu xảy ra ở trên hải đảo Động Thiên kia, cảnh tượng Kỷ Ninh và Bối Tháp Lai Ách chạm mặt.
– Bắc Minh này cũng xem như là hạt giống tốt, đáng tiếc lại gặp phải Bối Tháp Lai Ách.
– Không biết hắn có thể chống đỡ được bao lâu.
– Thì phải xem Bối Tháp Lai Ách nguyện ý chơi bao lâu nha.
Cả đám Đại Năng không ngừng nghị luận.
Bọn hắn rất là coi trọng Bối Tháp Lai Ách, phải biết rằng ở trong năm tháng vô tận, Tinh Thần đảo cũng đã nuôi dưỡng ra từng đám yêu nghiệt, thế nhưng đã lâu rồi chưa từng có một trận phong ba như vậy. Cũng là bởi vì cảnh giới hiện tại của Bối Tháp Lai Ách đã cực cao. Có thể nói, chỉ cần hắn đột phá trở thành nhất bộ Đạo quân, như vậy thực lực của hắn sẽ lập tức có thể ngang hàng được với tam bộ Đạo Quân.
Chỉ cần tốn một chút thời gian tu luyện là có thể trở thành nhị bộ Đạo Quân, như vậy cũng đã có thể ngang hàng với đại năng biên giới Hợp Đạo rồi!
Mà như đám người Ca Hoặc kia, tuy rằng cũng có thể tùy thời trở thành Đạo Quân, thậm chí bọn hắn cũng biết Ca Hoặc là người của Vĩnh Hằng nhất tộc. Thế nhưng đám Đại Năng của Thập Nhị cung cũng không có để vào mắt! Vĩnh Hằng nhất tộc thì sao chứ? Ngay cả Vĩnh Hằng Đế Quân Mai Lạc Ba Đại Đế của Vĩnh Hằng nhất tộc cũng bị Vạn Thần Đạo Quân đuổi giết cho chạy tứ phía nha.
Cảnh giới của đám người Ca Hoặc, so sánh với Bối Tháp Lai Ách vẫn còn kém xa.
– Bối Tháp Lai Ách, hắn đã đợi cho tới bây giờ, cũng nên đột phá trở thành Đạo Quân rồi.
Trong mắt lão giả râu bạc này cũng có vẻ chờ mong.
Tất cả đại năng đều nhìn qua hình ảnh ở trong hư không, nhìn xem một trận chiến sắp bắt đầu ở bên trong.
…
Trên hải đảo.
Thiếu niên mặc áo bào trắng lưng đeo một thanh kiếm đang nhìn ra phía xa. Phía xa xa là một thanh niên tóc trắng mặc áo bào trắng rộng thùng thình. Hai con ngươi của thanh niên tóc trắng kia giống như có ngôi sao vô tận, vừa nhìn đã khiến cho Kỷ Ninh không kìm lòng được mà phải chịu ảnh hưởng.
– Thật là lợi hại.
Kỷ Ninh âm thầm líu lưỡi.
– Bắc Minh, ta gọi là Bối Tháp Lai Ách.
Thanh niên tóc trắng, mặc áo bào trắng mở miệng nói.
– Bối Tháp Lai Ách, ta đã sớm nghe nói qua ngươi, cũng đã sớm chờ một trận chiến này.
Kỷ Ninh nói, không biết vì cái gì. Tuy rằng còn chưa từng giao thủ, thế nhưng Kỷ Ninh cũng đã cảm nhận được áp lực vô hình:
– Càng mạnh thì càng tốt, để ta xem xem, Thế Giới Cảnh rốt cuộc có thể đạt tới cảnh giới gì a.
– Có lẽ ngươi là người có thực lực mạnh mẽ nhất trong đám người mới tới a.
Bối Tháp Lai Ách mỉm cười nói:
– Hi vọng ngươi đừng khiến cho ta phải cảm thấy thất vọng.
– Cầm binh khí của ngươi đi.
Kỷ Ninh nói.
– Muốn để cho ta cầm binh khí ra?
Bối Tháp Lai Ách nở nụ cười, nói:
– Vậy đành phải nhìn xem ngươi có mạnh được như vậy hay không.
Chương 1043:
Tuy rằng đây là lần đầu tiên Kỷ Ninh gặp Bối Tháp Lai Ách, thế nhưng hắn cũng đã sớm nghe nói qua về đối phương. Hắn biết rõ Bối Tháp Lai Ách lúc cận chiến đều tay không tấc sắt, khi đối chiến với Thiên Tinh Tử cũng đã từng sử dụng binh khí! Thiên Tinh Tử cho hắn một đánh giá là:
– Sự cường đại của hắn, chỉ có chính thức giao thủ thì ngươi mới có thể cảm nhận được, hắn sẽ khiến cho ngươi tuyệt vọng. Ta chỉ có thể dựa vào một ngàn phân thân tạo thành trận pháp thì mới có thể khiến cho hắn không làm gì được ta mà thôi.
Sưu.
Đứng ở bên trên một khối núi đá, Kỷ Ninh nhoáng một cái đã hiện ra ba đầu sáu tay, tất cả đều nắm một thanh thần kiếm.
– Ha ha ha…
Bối Tháp Lai Ách cười, chân đạp trên hư không rồi đi tới, đồng thời cũng từ phía xa xa bổ tới một quyền.
Oanh ~~~~
Thiên Địa sụp đổ, một quyền này giống như thiên ngoại lưu tinh, nghiền áp thiên địa, từ trên cao đánh xuống, bổ về phía Kỷ Ninh.
Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ biến, chiến ý trong lòng lại càng thêm nóng bỏng, đối phương tay không tấc sắt, hắn lại cầm sáu thanh Vĩnh hằng thần binh, đã chiếm hết ưu thế:
– Nhất định phải làm cho hắn ta phải xuất ra binh khí.
Sưu.
Kiếm của Kỷ Ninh đã động, hóa thành một đạo kiếm quang huyết sắc bá đạo vô cùng, va chạm với một quyền kia.
Lần va chạm này nhìn như rất nhỏ, thế nhưng lại lập tức ảnh hưởng tới quyền pháp của Bối Tháp Lai Ách.
– Ồ? Có chút ý tứ.
Bối Tháp Lai Ách khẽ cười, vẫn nhanh chân đi đến trước mặt Kỷ Ninh như trước. Hắn cũng hiện ra sáu cái cánh tay, trong lúc nhất thời khi thì nắm tay như là lưu tinh, bàn tay giống như một cái màn lớn che khuất bầu trời, ngón tay giống như xé rách Thiên Địa. Tuy rằng chỉ là tay không tấc sắt, thế nhưng sáu cái cánh tay đã hoàn toàn nghiền áp Kỷ Ninh. Kỷ Ninh bởi vì ngạo khí cho nên cũng chưa từng xuất ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô.
Bối Tháp Lai Ách ngươi mạnh, ngươi tay không tấc sắt, ta đã xuất ra sáu thanh Vĩnh hằng thần binh rồi, sao còn có thể cầm ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô được cơ chứ? Nếu như vậy mà vẫn còn thua trận, ta tâm phục khẩu phục.
Ầm ầm ~~~~
Bối Tháp Lai Ách vây quanh Kỷ Ninh mà đánh, khí thế ngập trời.
…
– Mỗi lần nhìn Bối Tháp Lai Ách chiến đấu cũng là một loại hưởng thụ a.
– Đúng vậy a, thật sự không có cách nào tưởng tượng được. Một tên Thế Giới Cảnh không ngờ lại có cảnh giới cao như vậy.
Dưới Hắc Ám thâm uyên, các Đại Năng đang xem cuộc chiến cũng không khỏi cảm thán.
Lão giả râu bạc nhẹ nhàng gật đầu, nói:
– Lúc trước Lê Tinh còn ở Thế Giới Cảnh, cảnh giới đao thuật, quyền thuật tương đương với Bối Tháp Lai Ách, bất quá Lê Tinh chỉ là Thần Ma Luyện Khí kiêm tu mà thôi.
– Lê Tinh cung chủ?
– Năm đó Lê Tinh cung chủ cũng như thế hay sao?
– Lê Tinh cung chủ có thực lực như vậy cũng không có gì là kỳ quái.
Đám Đại Năng đều khẽ gật đầu.
Đạo Quân Lê Tinh cung chủ chính là đệ nhất nhân không hề tranh luận ở trong Thập Nhị cung, chính là cung chủ Đao cung. Tuy rằng là một tên Đạo Quân biên giới Hợp Đạo, thế nhưng lúc trước hắn giận dữ, chỉ dùng ba đao đã chém giết được một tên Vĩnh Hằng Đế Quân cổ xưa. Cho nên lập tức danh chấn cương vực vô tận, thực lực rất là bá đạo, so với Vạn Thần Đạo Quân lúc trước còn mạnh mẽ hơn vài phần.
Chúa tể dùng Lê Tinh cung chủ so sánh với Bối Tháp Lai Ách, từ đó cũng có thể thấy được sự chờ mong của Chúa tể đối với Bối Tháp Lai Ách ra sao.
******
Rầm rầm rầm ~~~
Tuy rằng Bối Tháp Lai Ách vây quanh Kỷ Ninh rồi điên cuồng tấn công, thế nhưng cũng không làm gì được Kỷ Ninh chút nào.
– Chỉ bằng vào một chút thủ đoạn ấy cũng không thể gây thương tổn được cho ta.
Kỷ Ninh lãnh đạm nói.
– Quả thực ngươi đã đủ để cho ta dùng tới binh khí.
Trên sáu cánh tay của Bối Tháp Lai Ách phân biệt xuất hiện một thanh kiếm, tất cả sáu thanh kiếm này đều là Vĩnh hằng thần binh. Trong lúc nhất thời chung quanh bắt đầu hiện ra quang mang vô tận, Bối Tháp Lai Ách giống như Thần Linh ở bên trong quang mang. Tay cầm sáu thanh thần kiếm lại lần nữa công giết về phía Kỷ Ninh.
Kiếm của hắn, bá đạo mà sắc bén.
Kỷ Ninh cũng bị bách cho phải toàn lực ứng phó.
Xuy xuy xùy.
– Kiếm thuật rất mạnh, bất quá càng mạnh thì càng tốt.
Kỷ Ninh lại càng thêm hưng phấn, chỉ thấy phía sau lưng hắn hiện ra Lôi Điện vũ dực, cũng thi triển ra bộ pháp. Mỗi một lần Lôi Điện Vũ Dực của hắn vỗ đều giống như một chiêu kiếm thuật, mỗi một lần bộ pháp đi lại cũng tựa như từng chiêu kiếm thuật được đánh ra. Thân thể biến ảo, tự thành một hệ thống.
Đồng thời sáu thanh thần kiếm Tử Quang Quỳnh của Kỷ Ninh cũng hóa thành sáu đạo kiếm quang huyết sắc, lần lượt xẹt qua trời cao, mỗi lần lập lòe, đều có thể ngăn lại một kiếm của Bối Tháp Lai Ách.
– Không ngờ lại có thể chặn lại?
Bối Tháp Lai Ách cũng có chút giật mình, lập tức mở miệng nói:
– Kiếm thuật này của ngươi tên gọi là gì?
– Ta ở trong Tinh Thần đảo đã được ngàn năm, dung hợp Linh Tê Nhất Tuyến Khiên và Tinh Thần thức, ngộ ra một phương pháp phòng ngự.
Kỷ Ninh mở miệng, nói:
– Nó tên là Linh Tê Lĩnh Vực!
– Linh Tê Lĩnh Vực?
Bối Tháp Lai Ách có chút nao nao.
Linh Tê Lĩnh Vực, là thành tựu kiếm thuật cao nhất hiện tại của Kỷ Ninh.
Linh Tê Nhất Tuyến Khiên, kỳ thật đại biểu cho một loại ý cảnh, ý cảnh kiếm thuật phòng ngự. Tựa như Tâm Kiếm thức đại biểu cho Tâm Kiếm Thiên Địa, La Thiên thức thì đại biểu cho một La Thiên thế giới. Kỳ thật đều là đại biểu cho một loại lĩnh vực, ý cảnh của Linh Tê Nhất Tuyến Khiên còn cao hơn…
Kỷ Ninh dùng ý cảnh này, thi triển ra Tinh Thần thức có uy lực càng cao hơn, cũng ngộ ra một loại lĩnh vực gọi là Linh Tê Lĩnh Vực!
Trong phạm vi lĩnh vực, tất cả công kích đều bị ngăn lại, mỗi một lần phòng ngự đều mang theo thay đổi, tấn công. Mà Tinh Thần thức chỉ là công cụ mà thôi, bởi vì thần kiếm Tử Quang Quỳnh thi triển ra Tinh Thần thức, uy lực sẽ càng mạnh hơn nữa, dùng để ngăn cản địch nhân, làm ảnh hưởng tới địch nhân, thay đổi địch nhân…
Tự nhiên uy lực sẽ càng mạnh hơn nữa, hiệu quả cũng tốt hơn nhiều.
Đây mới thực sự là linh tê ý cảnh đại thành…
Bằng vào một chiêu này, Kỷ Ninh cũng đã đánh bại được ngư dân ở trong bức thứ ba của Tuyết Giám đồ quyển. Bất quá kiếm thuật của Kỷ Ninh cũng đã đạt tới một bình cảnh, cho nên hắn mới định rời khỏi Tinh Thần đảo.
Chương 1044:
– Đây là kiếm thuật mạnh nhất hiện nay của ta.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
– Bối Tháp Lai Ách, Linh Tê Lĩnh Vực này của ta đã được thi triển, có bản lĩnh thì phá lĩnh vực này của ta, khi đó tự nhiên ta sẽ nhận thua.
– Ha ha, được, ngươi là người thứ hai trên Tinh Thần đảo sau tên Thiên Tinh Tử kia. Cũng chính là Thế Giới Cảnh duy nhất khiến cho ta chính thức sử dụng binh khí để đối phó với ngươi.
Bỗng nhiên sáu thanh thần kiếm ở trong tay Bối Tháp Lai Ách đều biến mất, xuất hiện hai thanh cái búa. Hai cái bùa này vừa là màu đen, vừa là màu trắng, cũng là Vĩnh hằng thần binh.
– Ta thấy trước đó ngươi thi triển ra quyền thuật huyền diệu, ta đã đoán ra được thứ ngươi am hiểu hẳn không phải là kiếm thuật. Quả nhiên ta đoán không sai, thứ ngươi am hiểu chính là chùy pháp, hóa quyền thành chùy? Đến đây đi, để xem ngươi có thể phá vỡ được Linh Tê Lĩnh Vực của ta hay không.
Kỷ Ninh cũng có tự tin tuyệt đối đối với Linh Tê Lĩnh Vực của mình, Linh Tê Lĩnh Vực này vốn dùng yếu địch mạnh, là một loại kiếm thuật phòng ngự đối phó với chiêu thức mạnh mẽ của đối phương.
Nhìn hình ảnh giao chiến đang hiện ra ở trên hư không.
– Dùng kiếm thuật công kích, dung nhập vào trong lĩnh vực phòng ngự, chỉ có ý cảnh là không thay đổi.
Một tên nam tử có vẻ tang thương, có chút chán chường cười nói:
– Bắc Minh này tuy rằng không sánh bằng được Bối Tháp Lai Ách, thế nhưng bất quá cũng rất khó có được. Đợi sau khi tiến vào Kiếm cung chúng ta, bồi dưỡng thật tốt. Nói không chừng sẽ còn phát sinh kỳ tích, tương lai có thể ganh đua cao thấp với Bối Tháp Lai Ách này a.
– Tiểu tử này đã lựa chọn Kiếm cung các ngươi rồi sao? Coi như là người của Kiếm cung các ngươi, ngươi khoa trương hắn như thế mà không cảm thấy đỏ mặt hay sao? Kiếm thuật này quả thực được coi như là không tệ, trên phương diện phòng ngự đã đạt tới tình trạng cực cao. Thế nhưng tương lai cho dù có tiếp tục tăng lên, muốn so sánh với Bối Tháp Lai Ách… Ha ha, toàn bộ Mang Nhai quốc chúng ta, mất bao lâu mới xuất hiện một tên Bối Tháp Lai Ách cơ chứ?
– Mộc Hoa Đạo Quân, ngươi cũng quá tán dương hắn rồi a.
– Mộc Hoa là người của Kiếm cung, khoa trương Kiếm cung bọn hắn cũng là chuyện rất bình thường.
– Bất quá Bắc Minh này, phòng ngự cũng không tệ lắm.
…
Đám Đại Năng nhìn qua rồi đánh giá, thế nhưng lúc này Kỷ Ninh lại đang điên cuồng giao chiến với Bối Tháp Lai Ách.
Ầm ầm ~~~
Chung quanh giống như thiên băng địa liệt, không gian hỗn loạn, gần hai đại chùy, thiên địa bị nện cho rung chuyển. Khiến cho Kỷ Ninh phải đồng thời dùng ba bốn thanh thần kiếm để ngăn cản. Bởi vì một thanh thần kiếm nhất định sẽ không có cách nào ngăn cản được đối phương.
– Tuy rằng hắn am hiểu búa, thế nhưng cái búa này lại chính là Vĩnh hằng thần binh, cho nên có lẽ hắn cũng chỉ có hai kiện này mà thôi.
Kỷ Ninh cố hết sức ngăn cản.
Quả thực là cố hết sức.
Bối Tháp Lai Ách đã thi triển ra chùy pháp mà hắn v, quang minh chính đại, hạo hạo đãng đãng! Kỷ Ninh hoàn toàn bị nghiền áp, hắn cũng chỉ có thể dựa vào Linh Tê Lĩnh Vực thi triển ra một kiếm hoàn mỹ. Mà lại không cứng đối cứng thì mới có thể gian nan chống đỡ được.
– Chùy pháp của hắn huyền diệu tới mức ngay cả ta nhìn cũng không hiểu, tuy rằng cũng có phong cách quang minh chính đại như Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng ở bên trong Tuyết Giám đồ quyển, thế nhưng rõ ràng lại còn cao minh hơn rất nhiều….
Kỷ Ninh cảm khái, nếu như so Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng chính là đứa trẻ mới tập tễnh học đi. Như vậy Bối Tháp Lai Ách đã là dũng sĩ chạy nhanh như hổ báo rồi.
May mắn mà hắn đã đem Tinh Thần thức dung nhập vào bên trong Linh Tê Lĩnh Vực. Nếu không chỉ bằng vào Linh Tê Nhất Tuyến Khiên căn bản sẽ không ngăn được đối thủ.
– Lại vẫn còn chịu đựng được sao?
Bối Tháp Lai Ách cũng thoáng giật mình, lúc này hắn mới mở miệng nói:
– Bắc Minh, ngươi nên cẩn thận.
– Ồ?
Sắc mặt Kỷ Ninh lập tức khẽ biến.
Ông ~~~~~
Bởi vì lúc này cảnh tượng chung quanh đã thay đổi.
Vốn hai người đang ở trên hải đảo, phía xa xa của hải đảo chính là hải dương vô tận, tuy nhiên bởi vì chiến đấu mà đã làm cho hải đảo bắt đầu bị tàn phá thành từng mảnh nhỏ. Thế nhưng ít nhất hải dương vô tận ở phía xa cũng không có bị ảnh hưởng.
Thế nhưng lúc này Kỷ Ninh lại kinh ngạc phát hiện ra, cảnh tượng chung quanh đã thay đổi. Giương mắt nhìn qua, nó đã biến thành một cái bình nguyên rộng lớn. Biến thành núi cao nguy nga, trên đỉnh núi cao nguy nga kia còn có một tòa Thần Điện, bên trên Thần Điện phát ra hào quang ức vạn trượng, chiếu rọi bình nguyên rộng lớn này.
Kỷ Ninh và Bối Tháp Lai Ách đang giao chiến ở bên trên bình nguyên.
– Ninh nhi.
Uất Trì Tuyết, Kỷ Nhất Xuyên xuất hiện, vẻ mặt tràn ngập vui sướng nhìn về phía Kỷ Ninh.
– Sư đệ.
Dư Vi cũng xuất hiện.
Một cỗ lực lượng vô hình đang làm ảnh hưởng tới hồn phách Chân linh của Kỷ Ninh, dẫn động chấp niệm ở chỗ sâu trong lòng của Kỷ Ninh. Ở trong lòng Kỷ Ninh, hắn lo lắng cho phụ mẫu, cũng lo lắng cho sư tỷ Dư Vi. Đây đều là người quan trọng nhất đối với hắn, hắn khát vọng có một ngày có thể cứu sư tỷ trở về, một nhà ba người có thể đoàn tụ với nhau.
– Phá!
Kỷ Ninh vẫn giao chiến với Bối Tháp Lai Ách như trước mà không bị ảnh hưởng một chút nào. Đồng thời miệng còn phát ra một tiếng gầm, lập tức đám người Uất Trì Tuyết, Kỷ Nhất Xuyên, Dư Vi đang nhìn Kỷ Ninh đều biến mất không còn tung tích.
– Không ngờ lại không có bị ảnh hưởng.
Bối Tháp Lai Ách có chút giật mình.
– Tâm lực Huyễn thuật rất mạnh, ồ?
Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ biến, bởi vì dưới chân hắn vẫn còn bình nguyên vô tận. Ở phía xa xa vẫn như cũ là núi cao nguy nga.
Kỷ Ninh rất rõ ràng.
Từ trận chiến hạo kiếp Tam Giới trước đó chấm dứt, tâm cảnh cua Kỷ Ninh đã có tăng lên. Khi ngộ ra Tâm Kiếm thức, Tâm lực của Kỷ Ninh đã mò tới cánh cửa tầng thứ năm, thế nhưng vẫn còn kém một chút, còn chưa mò tới được biên giới đột phát. Cho nên tuy rằng tâm lực của hắn cũng coi như không tệ, thế nhưng ở trước mặt Tâm lực Huyễn thuật của Bối Tháp Lai Ách vẫn không tính là cái gì.
Bởi vì thứ Kỷ Ninh mạnh nhất chính là hồn phách Chân Linh! Bởi vì Thanh Hoa sương mù chi lực thai nghén, cho nên đã khiến cho hồn phách Chân Linh của Kỷ Ninh đã có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân.
Chương 1045:
Muốn Huyễn thuật thành công, thì phải xem Hồn phách Chân Linh của người bị công kích ra sao. Lấy giả thiết là một tên Vĩnh Hằng Đế Quân, mặc dù Vĩnh Hằng Đế Quân này đã rơi vào tình trạng điên cuồng. Thế nhưng nếu muốn rung chuyển một tia Hồn phách Chân Linh của Vĩnh Hằng Đế Quân cũng khó như lên trời. Hồn phách Chân Linh của Kỷ Ninh rất mạnh, phương diện bí thuật Tâm lực cũng coi như không tồi, cho nên mới có thể chống đỡ được Huyễn thuật của đối phương.
– Định.
Trong lúc Bối Tháp Lai Ách chém giết với Kỷ Ninh, đồng thời cũng quát lớn một tiếng.
Ầm ầm ~~~
Mặt đất trên bình nguyên chung quanh bỗng nhiên vỡ ra, lập tức có một mảnh dây xích dài hẹp bay ra, những dây xích này trực tiếp quấn quanh về phía Kỷ Ninh.
– Huyễn thuật? Phá!
Chân Linh của Kỷ Ninh cường đại, ý chí cường đại khiến cho tất cả mọi thứ cuốn tới trước mặt hắn đều bị phá nát.
– Ha ha, Huyễn thuật? Ngươi đã quá coi thường tu hành giả Tâm lực rồi, hư ảo là chân thật, chân thật là hư ảo.
Bối Tháp Lai Ách lắc đầu nói:
– Thứ ngươi nhìn thấy, căn bản chính là chân thật a.
Kỷ Ninh im lặng.
Sưu.
Chỉ thấy ở bên cạnh Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện một cái hồ lô màu đỏ thẫm, đồng thời cũng có hai đạo Lôi Điện tựa như Giao Long tuôn ra. Một đầu Lôi Điện lướt qua mây đen mang theo Hắc Thủy cuồn cuộn. Một đầu Lôi Điện khác thì lướt qua đám mây hỏa diễm đầy trời không ngừng thiêu đốt hừng hực, chúng trực tiếp càn quét qua chung quanh. Những dây xích quấn quanh Kỷ Ninh kia trực tiếp bị thiêu đốt rồi nghiền nát. Thế nhưng những dây xích kia sau khi tiêu tán lại có thể sinh tưởng, liên tục không ngừng.
Hai đạo Đạo Chi thần lôi càn quét chung quanh, Kỷ Ninh giống như Thần linh ở bên trong Lôi Điện. Ngay cả Bối Tháp Lai Ách đang chém giết với Kỷ Ninh cũng bị Lôi Điện làm cho ảnh hướng.
– Vô sở bất tại.
Bối Tháp Lai Ách lạnh nhạt nói.
Xôn xao ~~~
Lập tức khắp nơi trên toàn bộ bình nguyên đều có kim quang tuôn ra. Vô số kim quang bắt đầu vây quanh Kỷ Ninh, trói buộc lấy thân thể của Kỷ Ninh. Để mặc cho hai đạo Đạo Chi thần lôi điên cuồng chém giết, hủy diệt. Thế nhưng đám kim quang này không chỗ nào là không có, vô cùng vô tận.
– Công.
Kỷ Ninh thao túng hai đạo Đạo Chi thần lôi, càn quét chung quanh.
Rầm rầm rầm.
Đại chùy vung vẩy, đất rung núi chuyển.
Kiếm thuật của Kỷ Ninh bắn ra, tự thành Linh Tê Lĩnh Vực, cố gắng ngăn cản. May mà có Thanh Hoa sương mù chi lực gia trì, khiến cho lực lượng của Kỷ Ninh cũng đủ mạnh để chống đỡ.
…
– Ngừng lại.
Bối Tháp Lai Ách lui về phía sau.
Đồng thời bình nguyên chung quanh, núi cao nguy nga ở phía xa xa. Còn có Thần Điện ở trên núi cao, tất cả đều bị nghiền nát rồi tiêu tán. Hiện ra cảnh tượng chân thật ở chung quanh. Lúc này hải đảo đã sớm hoàn toàn trở nên rách nát, mà hai người Kỷ Ninh đều đang chém giết ở trên không trung, chung quanh là hải dương mênh mông vô tận.
– Ngừng?
Kỷ Ninh có chút sửng sốt.
Mượn nhờ Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, Kỷ Ninh vẫn cảm thấy cố hết sức vô cùng. Hắn có cảm giác tùy thời mình sẽ có thể thất bại, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn chống đỡ như trước, chỉ là sự chống cự này của hắn cũng chỉ là nhất thời mà thôi.
– Ta nhận thua.
Bỗng nhiên Bối Tháp Lai Ách cao giọng nói một câu.
– Nhận thua?
Kỷ Ninh cảm thấy như nằm mơ, cảnh giới chùy pháp của đối phương cực cao, hơn nữa Kỷ Ninh cũng không có cảm giác được đối phương đang dốc sức liều mạng với hắn. Nhìn qua giống như đang tùy ý chiến đấu vậy, dù vậy Kỷ Ninh vẫn có cảm giác khó khăn. Hắn thủ lâu tất phá, cách thời điểm bị thua cũng không còn xa.
– Ta đã từng đồng ý với Thiên Tinh Tử, muốn đem bộ Tâm lực truyền thừa này đưa cho hắn.
Bỗng nhiên Bối Tháp Lai Ách lấy ra một cái lông vũ màu trắng:
– Ngươi là người cuối cùng mà lần này ta muốn giao thủ. Sau trận chiến với ngươi ta cũng sẽ rời khỏi Tinh Thần đảo này. Cho nên trước khi đi ta sẽ đem Tâm lực truyền thừa này giao cho ngươi. Sau khi ngươi học được thì hãy chiến một trận với Thiên Tinh Tử, lại đem Tâm lực truyền thừa này giao cho hắn a.
Nói xong, chiếc lông vũ màu trắng kia lập tức bay về phía Kỷ Ninh.
– Ồ?
Kỷ Ninh có chút sững sờ tiếp nhận, cái lông vũ màu trắng này chính là Tâm lực truyền thừa xếp hàng thứ nhất, có nguồn gốc từ Vũ Thường Đạo Quân a. Nó vẫn ở trong tay Bối Tháp Lai Ách từ trước tới giờ.
– Rõ ràng ngươi mạnh hơn ta…
Kỷ Ninh nhìn Bối Tháp Lai Ách rồi nói.
– Một trận thắng thua ở trên Tinh Thần Tháp không quan trọng, cần gì phải chấp nhất như vậy.
Bối Tháp Lai Ách lạnh nhạt cười nói.
– Chỉ là ngươi là sinh mệnh đặc thù! Ngươi còn chưa từng hiện ra chân thân nha.
Kỷ Ninh nhịn không được phải nói một câu.
Những năm qua hắn cũng đã giao thủ với một ít sinh mệnh đặc thù, cho nên hắn rất rõ ràng. Bình thường các sinh mệnh đặc thù đều là huyễn hóa thành hình người, bởi vì là hình người là đại biểu cho tu hành giả, tu hành giả mới là quần thể có số lượng lớn nhất trong cương vực vô tận. Thế nhưng mà huyễn hóa thành hình người, có khả năng thực lực chỉ còn lại có một hai thành, thậm chí có khả năng còn ít hơn nhiều. Một khi hiện ra chân thân, thực lực sẽ rất lợi hại.
Nếu như thiên phú thủ đoạn mạnh hơn, thì sẽ càng thêm nghịch thiên.
– Chân thân?
Bối Tháp Lai Ách nở nụ cười nhìn về phía Kỷ Ninh:
– Từ khi ta đi vào Tinh Thần Tháp, chưa từng bao giờ hiện ra chân thân.
– Ta đi đây.
Bối Tháp Lai Ách cao giọng nói.
Lập tức không gian vặn vẹo, Bối Tháp Lai Ách tức thì biến mất.
Kỷ Ninh sững sờ đứng ở tại chỗ, tay cầm lông vũ màu trắng, hắn đã thắng sao? Chỉ là sao lại có cảm giác khó chịu như vậy cơ chứ? Ngay cả chân thân của Bối Tháp Lai Ách mà hắn cũng không có thực lực bức ra được.
…
Hắc Ám thâm uyên, đáy cốc.
Các Đại Năng nhìn vào hình ảnh trên hư không.
– Chân nhân của Bối Tháp Lai Ách, lúc đầu ta đã nhìn thấy, thế nhưng mà hắn lại nhận mình là cổ tu hành giả.
Thiên Đào Đạo Quân cười ha hả, nói:
– Tiểu tử này giao chiến ở trê Tinh Thần đảo, chưa bao giờ dùng qua chân thân lấy một lần. Hắn chỉ biến ảo ra thân thể mà thôi.
– Dùng cảnh giới của hắn, nếu như dùng chân thân. Sợ rằng sẽ có thể chém giết được nhất bộ Đạo quân a.
– Thực lực như vậy, hẳn là Thế Giới Cảnh cực hạn.
Cổ tu hành giả, Hoàng tộc Mang Nhai quốc, đại biểu cho cực hạn của một chủng tộc. Số lượng của bọn hắn rất là thưa thớt, thế nhưng thiên phú lại rất nghịch thiên. Như Thủy Hành Giả vậy, thân là sinh mệnh đặc thù lại có thể so sánh được với cổ tu hành giả. Mà Bối Tháp Lai Ách này cũng giống như thế… Khi hắn hiện ra chân thân, thực lực quả thực sẽ gia tăng lên gấp mười lần thậm chí còn mạnh hơn nữa….