Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 166[Chương 1008 đến 1013]
❮ sautiếp ❯Chương 1008:
Đám người Kỷ Ninh nghe xong, trong lòng mỗi người đều kinh sợ không thôi.
Được Chúa Tể vĩ đại lựa chọn ra?
Cự Thú thần bí kia chính là Chúa Tể vĩ đại hay sao? Người nam tử mặc khải giáp màu bạc này, theo Kỷ Ninh phỏng đoán. Đây có lẽ là một Đạo Quân có thực lực cực kỳ cường đại. Mà người khiến cho hắn gọi là Chúa Tể vĩ đại, quả thực có chút khoa trương. Chỉ có điều vừa nghĩ tới đầu Cự Thú thần bí kia có thể phân thân tới cương vực rộng lớn như vậy, lại đem toàn bộ các sinh linh đưa đến nơi này. Như vậy trong lòng Kỷ Ninh cũng không cảm thấy kỳ quái nữa.
– Nơi cường đại nhất trong cương vực vô tận hay sao?
Kỷ Ninh âm thầm nói thầm:
– Chẳng lẽ so với Vĩnh Hằng quốc độ của Vĩnh Hằng nhất tộc còn mạnh hơn sao?
– Còn nói tiềm lực cao? Chẳng lẽ cả phi chu chúng ta bị bắt tới là vì bản thân ta hay sao?
Kỷ Ninh nói thầm, không phải là hắn tự kỷ. Mà quả thực tiềm lực của hắn ở trong toàn bộ các Thế Giới Cảnh cũng được tính là cực cao rồi. Cho dù là thực lực thể hiện ở mặt ngoài cũng đã rất kinh người.
…
– Mặc dù các ngươi đã đến nơi này. Thế nhưng hiện tại các ngươi còn không phải là một thành viên của quốc độ cường đại nhất mang tên Mang Nhai quốc này.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc nói:
– Không trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc thì nhất định sẽ phải chết! Muốn sống sót thì nhất định phải trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc.
– Chúng ta đồng ý.
Lập tức có tu hành giả hô lớn:
– Chúng ta nguyện ý trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc a.
Lần này trong đám tu hành giả bị bắt làm tù binh, mặc dù có một ít hạng người chính thức cực kỳ yêu nghiệt như Kỷ Ninh, Ca Hoặc. Thế nhưng cũng có rất nhiều người bình thường a. Giống như một ít tu hành giả ở trên Phi chu cùng Kỷ Ninh vậy. Có rất nhiều người đều muốn đi bái Quật Diệt Đạo Quân làm sư phụ. Hiện tại ở đây bọn họ nhìn thấy Mang Nhai quốc này cường đại cỡ nào, có thể gia nhập vào bên trong. Sợ rằng sẽ không thua gì bái Quật Diệt Đạo Quân làm sư phụ a.
– Không phải ai cũng có tư cách trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc chúng ta.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc liếc mắt một cái, lạnh nhạt nói.
– Muốn đạt được tự do, trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc chỉ có năm con đường.
– Con đường thứ nhất, là con đường tốt nhất. Đó chính là các ngươi đột phá trở thành Sinh Tử Đạo Quân, như vậy sẽ trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc.
Nghe vậy, đám người Kỷ Ninh im lặng.
Trở thành Sinh Tử Đạo Quân?
Những người bị bắt tới này đều là cấp độ Thế Giới Cảnh, không có một người nào là Sinh Tử Đạo Quân. Muốn đột phá Sinh Tử Đạo Quân rất khó khăn, quá khó khăn a.
– Con đường thứ hai chính là được Sinh Tử Đạo Quân che chở! Mỗi một Sinh Tử Đạo Quân có thể che chở cho ba hảo hữu, cũng có thể thu tối đa mười người nô lệ.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc nói tiếp:
– Nếu như các ngươi là thân nhân hảo hữu cỉa Sinh Tử Đạo Quân, tự nhiên có thể trực tiếp trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc. Đương nhiên nếu như các ngươi cam nguyện làm nô lệ thì cũng có thể sống sót. Nô lệ là tầng chót nhất trong Mang Nhai quốc… Cũng có cưỡng bức lao động, thế nhưng ít nhất vẫn còn có thể sống sót.
Đám người Kỷ Ninh đều hơi nhíu mày.
Trở thành nô lệ? Tầng thấp nhất? Còn có cưỡng bức lao động? Không có ai nguyện ý làm chuyện này a.
Về phần ba người hảo hữu được Sinh Tử Đạo Quân che chở, chỉ sợ Mang Nhai quốc cũng bởi vì cân nhắc Sinh Tử Đạo Quân cũng có thân nhân hảo hữu các loại cho nên mới làm như vậy a. Thế nhưng đám người Kỷ Ninh vừa mới tới nơi này, làm sao có thể quen biết được với Sinh Tử Đạo Quân gì cơ chứ?
– Con đường thứ ba là con đường vô cùng an toàn, tiến về cương vực rất là xa xôi để đi đào một loại quáng gọi là Cửu Đầu Long Sơn, chỉ cần đào được đủ mỏ. Như vậy cũng có thể đạt được tự do, trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc ta. Có điều ta phải sớm nói cho các ngươi biết. Thế Giới Cảnh bình thường đi đào quáng, bình thường cũng cần hơn một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên thì mới có thể đào được đủ khoáng thạch a.
– Cửu Đầu Long Sơn?
Trong đám tu hành giả ở đây, Ca Hoặc kia nhướng mày nói:
– Ta đã từng nghe phụ thân ta nói qua, Cửu Đầu Long Sơn chính là địa phương ở trong truyền thuyết, có khoáng thạch gọi là Cửu đầu long tinh rất là trân quý. Nghe nói đã bị một thế lực thần bí độc chiếm rồi. Không nghĩ tới dĩ nhiên lại bị Mang Nhai quốc này độc chiếm a.
Ánh mắt của nam tử mặc khải giáp màu bạc quét qua, mỉm cười.
Đào quáng hơn một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên?
– Ta biết rõ các ngươi không muốn vất vả đào quáng hơn một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên. Chỉ có điều, tương lai trong các ngươi sẽ có rất nhiều tu hành giả khóc lóc hô hào muốn đi đào quáng a.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc lạnh nhạt nói:
– Con đường thứ tư, ở trong Đệ Tam Trùng Sào này sinh tồn một ngàn năm. Một ngàn năm sau, chỉ cần ai trong các ngươi còn sống, như vậy cũng có thể trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc ta.
– Sinh tồn một ngàn năm?
Tất cả các tu hành giả ở trên đỉnh núi và sinh mệnh đặc thù cũng có chút động tâm, bọn hắn đều bị bắt tới. Đều là tồn tại đạt đến cấp độ Thế Giới Cảnh. Đối với người tầng thứ như bọn hắn mà nói, quả thực thời gian một ngàn năm không được tính là cái gì. Như đám người Kỷ Ninh trước đó vậy, một lần vượt qua Hắc Ám chi hải cũng đã tiêu hao hơn sáu trăm năm rồi.
Nếu như chỉ có thời gian một ngàn năm đã có thể trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc. Có thể bình yên sống sót, như vậy tất cả mọi người cũng đều đồng ý.
Thế nhưng mà, sinh tồn ở trong trùng sào thứ ba một ngàn năm, nghe qua. Nơi gọi là trùng sào thứ ba này cũng không phải là nơi tốt gì.
Trên mặt nam tử mặc khải giáp màu bạc nở nụ cười lạnh, nói:
– Nghe qua thì rất đơn giản, bất quá ta cũng phải nhắc nhở các ngươi một chút. Trùng sào thứ ba chính là nơi mà Mang Nhai quốc ta chuyên môn dùng để đào tạo Trùng thú. Thậm chí còn là sào huyệt xếp hạng vị trí thứ ba! Bên trong sào huyệt đào tạo một lượng lớn Trùng thú cường đại, có rất nhiều đầu Trùng thú còn có thể sánh được với Sinh Tử Đạo Quân a.
– Có Trùng thú nhỏ yếu, có Trùng thú cường đại, thậm chí còn có Trùng thú thực lực không thua gì ta… Một lượng lớn Trùng thú sinh hoạt ở trong trùng sào thứ ba này.
Chương 1009:
– Nếu như các ngươi lựa chọn con đường thứ tư, đó chính là phải sống ở bên trong trùng sào thứ ba một ngàn năm! Nếu như vận khí của các nguoi tốt, không có đụng phải Trùng thú lợi hại mà nói. Như vậy có lẽ có thể dễ dàng vượt qua được một ngàn năm. Thế nhưng nếu như vận khí không tốt, đụng phải một ít Trùng thú rất mạnh. Như vậy rất có khả năng sẽ lập tức phải vứt bỏ cái mạng nhỏ của mình.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc cười nói:
– Dựa theo quy luật phát hiện ra từ quá khứ trước đó. Người lựa chọn con đường thứ tư, đại khái trong mười mới có một người còn có thể sống sót được.
Mười người mà chỉ có một người là có thể còn sống?
Câu này khiến cho tất cả các tu hành giả ở trên đỉnh núi, sinh mệnh đặc thù đều cảm nhận được áp lực cực lớn.
Coi như là người có thực lực rất mạnh như Kỷ Ninh, hoặc là một ít tu hành giả cường đại, cùng với một ít sinh mệnh đặc thù thần bí có thực lực khó lường khác cũng lập tức bác bỏ con đường này.
Bởi vì dù sao nếu như lựa chọn con đường này cũng cần phải có chút vận khí. Dù sao bọn hắn cũng chỉ có cấp độ Thế Giới Cảnh, coi như là một ít yêu nghiệt cũng chỉ có thể địch nổi được nhất bộ Đạo Quân mà thôi! Thế nhưng ở bên trong trùng sào thứ ba có một lượng lớn Trùng thú đáng sợ sinh hoạt. Ngươi không nghe tên nam tử mặc khải giáp màu bạc kia nói hay sao, có Trùng thú thực lực cũng không thua gì hắn. Nếu như xui xẻo đụng phải Trùng thú như vậy. Đó chính là sẽ phải chết không thể nghi ngờ a!
Ngay cả cường giả chân chính cũng không muốn tiếp nhận loại kết quả này.
– Con đường thứ năm.
Trên mặt nam tử mặc khải giáp màu bạc hiện lên nụ cười quỷ dị.
– Con đường thứ năm này để ta nói đi.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc dùng thanh âm lạnh lùng như băng, giống như lợi kiếm đâm vào trong Chân Linh của từng tu hành giả, sinh mệnh đặc thù, nàng nói:
– Con đường thứ năm chính là sinh hoạt ở Tinh Thần đảo. Chuyện các ngươi cần phải làm là sống sót… Ở bên trên Tinh Thần đảo, các ngươi sẽ gặp được đối thủ là Thế Giới Cảnh. Mà các ngươi phải cần giết chóc lẫn nhau, cuối cùng chỉ có một ít người ưu tú nhất thì mới có thể sống sót được.
– Xin hỏi con đường thứ năm Tinh Thần đảo này rốt cuộc muốn chúng ta làm cái gì?
Một gã nam tử khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ, mặc áo bào trắng, cầm trong tay mộc trượng mở miệng nói.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
– Đợi khi đi đến Tinh Thần đảo, đến lúc đó tự nhiên ta sẽ nói cho các ngươi biết. Nói một cách đơn giản, đối thủ của các ngươi sẽ là Thế Giới Cảnh cùng bị bắt tới với các ngươi. Trong các ngươi, chỉ có người ưu tú nhất mới có thể sống, sau đó rời khỏi Tinh Thần đảo! Đại khái, trong một trăm chỉ có một người còn có thể còn sống sót.
– Cái gì.
– Một trăm người mới có một người sống sót?
– Cái này, cái này…
– Sao lại điên cuồng như vậy chứ?
– Đều là Thế Giới Cảnh a.
Tất cả các tu hành giả, sinh mệnh đặc thù, cùng với một ít hậu duệ Vĩnh Hằng nhất tộc trộn lẫn ở trong đó khó có thể nhận ra cũng có chút kinh hãi.
Kỷ Ninh, còn có một ít người thực lực rất mạnh khác lại có khuynh hướng nghiêng về phía con đường thứ năm hơn. Bởi vì đối thủ cạnh tranh ở con đường thứ năm chính là những Thế Giới Cảnh khác bị bắt đến. Bọn họ đều là tự nhận là tồn tại rất mạnh ở bên trong Thế Giới Cảnh. Bọn hắn không muốn đi trùng sào thứ ba để tìm vận may. Chỉ là tỷ lệ tử vong như vậy cũng quá cao a.
Một trăm người mới có thể có một người còn sống sót sao?
Kỷ Ninh cũng có chút líu lưỡi.
Coi như là Đạo Minh cũng không dám làm như vậy a, dù sao mỗi một tồn tại Thế Giới Cảnh lớn lên, sau lưng đều có sư môn che chở. Cũng tựa như Mang Nhai quốc vậy. Căn bản là bắt người cướp của từ cương vực vô tận tới, căn bản không thèm để ý tới sinh tử của bọn hắn. Như vậy mới có thể dùng phương pháp tàn khốc như vậy để tiến hành sàng lọc đào thải.
– Tuy rằng ta mạnh. Thế nhưng chỉ là rất mạnh trong các tu hành giả mà thôi. Thế nhưng trong đám người bị bắt tới cũng có không ít sinh mệnh đặc thù a.
Người Kỷ Ninh kiêng kỵ nhất chính là những sinh mệnh đặc thù kia, sinh mệnh đặc thù có mạnh cũng có yếu. Người yếu thậm chí còn không bằng tu hành giả, nhiều nhất cũng chỉ có một ít thủ đoạn tương đối đặc thù mà thôi. Thế nhưng nếu là người cường đại thì cũng rất là nghịch thiên.
Sinh mệnh đặc thù cường đại đó là bởi vì nguyên nhân thiên phú mà sẽ am hiểu một ít thủ đoạn rất mạnh. Như một ít sinh mệnh đặc thù am hiểu Huyễn cảnh vậy. Chỉ sợ ngay cả Tâm lực của tu hành giả Thế Giới Cảnh cũng không nhất định đã có thể so sánh được với nó. Phải biết đến bây giờ Kỷ Ninh cũng còn chưa có đụng phải một tu hành giả Tâm lực cấp độ Thế Giới Cảnh a.
– Trong một trăm chỉ có một người còn sống sót…
– Đối thủ của ta, chẳng những là tu hành giả, mà còn có sinh mệnh đặc thù.
– Làm sao bây giờ?
– Chọn con đường nào?
Kỷ Ninh suy tư.
…
– Năm con đường, ba con đường phía trước đều rất là an toàn.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc và nữ tử mặc khải giáp màu bạc nhìn nhau, nam tử mặc khải giáp màu bạc rất là tùy ý nói:
– Trở thành Sinh Tử Đạo Quân, hoặc là xin Sinh Tử Đạo Quân phù hộ, hoặc đi làm nô lệ vĩnh viễn! Như vậy cũng có thể đi đào quáng. Đây đều là những con đường không có gặp nguy hiểm.
Ba con đường này không có người nào sẽ đi chọn.
Bởi vì trở thành Sinh Tử Đạo Quân, không phải là muốn trở thành thì có thể thành công được.
Xin Đạo Quân che chở, cũng không thể trông cậy vào được.
Làm nô lệ? Không có ai nguyện ý a, dù sao dưới tình huống có lựa chọn khác, sẽ có rất ít Thế Giới Cảnh sẽ trực tiếp chọn con đường trở thành nô lệ. Bởi vì ai cũng biết việc trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc là một phần kỳ ngộ rất lớn. Không có ai nguyện ý bỏ qua phần kỳ ngộ này, mà nô lệ thì là tầng chót nhất bên dưới, sợ rằng sẽ không có hi vọng xuất đầu gì.
Đào quáng? Một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên? Quá lâu a.
– Hai con đường sau đò, sinh tồn ở trong trùng sào thứ ba một ngàn năm, mười người chỉ có một người còn sống sót.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc lại tiếp tục nói:
– Hoặc là đi Tinh Thần đảo, chính các ngươi sẽ cạnh tranh lẫn nhau, trong một trăm sẽ có một người sống sót.
Sưu. Sưu. Sưu. Sưu. Sưu…
Nam tử mặc khải giáp màu bạc vung tay lên.
Chương 1010:
Lập tức có bốn đạo quang mang giáng xuống, phân đỉnh núi ra làm bốn khu vực.
– Lựa chọn thứ hai con đường thì tiến vào khu vực này. Lựa chọn con đường thứ ba thì tiến vào khu vực này… Đây là con đường thứ tư, đây là con đường thứ năm.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc tùy ý nói, ánh mắt đảo qua tất cả tu hành giả và sinh mệnh đặc thù ở trên đỉnh núi, nói:
– Chọn đi, chọn con đường mà các ngươi muốn đi a.
…
Trong lúc nhất thời trên đỉnh núi là một mảnh bạo động, mỗi một người đều không do dự, nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc kia cũng không có thúc giục, mà là lặng lẽ chờ ở bên cạnh.
Thời gian dần dần trôi qua, bắt đầu có người tiến hành lựa chọn.
Mỗi một tu hành giả bước chân vào con đường thứ ba, đó là đại biểu cho lựa chọn đi tới Cửu đầu long sơn đào quáng, chỉ sợ cũng phải cần một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên thì mới có thể đào được đủ khoáng thạch, mới có thể trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc.
– Thực lực của ta quá yếu, mặc kệ là trùng sào thứ ba hay là Tinh Thần đảo, khả năng sống sót của ta quá thấp, quá thấp a.
Có một tu hành giả đứng đó, do dự.
Sau khi hắn đưa ra lựa chọn, lập tức có vô số tu hành giả liên tiếp đưa ra lựa chọn.
Con đường thứ ba, con đường thứ tư, con đường thứ năm…
Lựa chọn cũng có rất nhiều.
– Chủ nhân, làm sao bây giờ, chúng ta lựa chọn con đường nào?
Tô Vưu Cơ truyền âm dò hỏi Kỷ Ninh.
– Ta lựa chọn con đường thứ năm.
Kỷ Ninh truyền âm nói:
– Ngươi thì sao?
Kỷ Ninh chỉ có thể hỏi như vậy mà thôi.
Ba con đường trước đó hắn không có khả năng chọn. Bởi vì hắn nhất định phải trong một Hỗn Độn kỷ nguyên chạy tới Thiên Thương Cung! Chỉ có trở thành quốc dân Mang Nhai quốc, sau đó mới có hi vọng rời đi. Kỷ Ninh không có khả năng đi đào quáng, lại càng không có khả năng đi làm nô lệ, hiện tại hắn lại không có cách nào trở thành Sinh Tử Đạo Quân.
Về phần tiến vào trùng sào, đó chính là thuần túy tìm vận may, Kỷ Ninh sẽ càng không chọn. Mà hắn đối với thực lực của mình vẫn còn có chút tự tin.
– Con đường thứ năm?
Tô Vưu Cơ có chút do dự:
– Ta đây cũng chọn con đường thứ năm.
– Ngươi không cần quá nghiêm khắc, chuyện này liên quan đến tính mạng của ngươi. Nếu như ngươi muốn chọn con đường nào thì cứ việc chọn con đường đó.
Kỷ Ninh nói.
– Con đường thứ năm.
Tô Vưu Cơ cắn răng nói:
– Ta biết thực lực mình quá yếu, bất quá có những Trùng thú mà chủ nhân cấp cho ta, ta cũng đã có chút tin tưởng. Những con đường khác, ta đều không muốn chọn a.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu.
Theo hắn thấy, tu hành giả chọn con đường thứ năm chỉ sợ sẽ có rất nhiều a.
Bởi vì mọi người đều tình nguyện chém giết cùng với người cùng cấp độ khác chứ cũng không muốn làm nô lệ, không muốn đánh bạc với vận khí, không muốn mất không vô số năm tháng.
Bỗng nhiên Kỷ Ninh lấy ra một cái vòng rồi đưa cho Tô Vưu Cơ:
– Vưu Cơ, bên trong này có mười tám Phong Sát Khôi Lỗi, mười tám Phong Sát Khôi Lỗi này đối với ta trợ giúp có hạn. Thế nhưng nếu như ngươi có nó, còn có năm mươi mốt đầu Trùng thú kia hỗ trợ. Như vậy nhất định sẽ có hi vọng từ trong Tinh Thần đảo còn sống đi ra, những Phong Sát Khôi Lỗi này ta đã hạ mệnh lệnh, bọn chúng sẽ không phản kháng ngươi, ngươi có thể luyện hóa chúng một cách đơn giản.
– Chủ nhân, những thứ này đối với ngươi cũng có trợ giúp a.
Tô Vưu Cơ nóng nảy, nàng rất rõ ràng con đường thứ năm nguy hiểm tới cỡ nào, một trăm người mới có một người còn sống. Phải biết còn có rất nhiều sinh mệnh đặc thù a.
– Cầm đi.
Kỷ Ninh lại hỏi một câu.
Tô Vưu Cơ nhìn thiếu niên mặc áo bào trắng ở trước mắt, lúc trước bởi vì nàng nhìn thấy Kỷ Ninh yêu nghiệt cường đại cho nên mới quyết định đi theo. Thế nhưng đi theo Kỷ Ninh vô số năm tháng, nàng cũng đã dần dần phát hiện ra tính tình của Kỷ Ninh. Kỷ Ninh nhìn như bình tĩnh tùy ý, thế nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng chấp nhận người khác. Chỉ khi nào được hắn tán đồng, như vậy hắn sẽ chính thức coi là đồng bạn sinh tử. Hơn nữa chung quy Tô Vưu Cơ cũng có cảm giác Kỷ Ninh có tâm sự gì đó. Thế nhưng dù nàng muốn dò hỏi, thế nhưng cũng không có tìm hiểu ra được chuyện gì.
– Đi thôi.
Kỷ Ninh đem vòng tay đưa vào trong tay của Tô Vưu Cơ, về sau lập tức đi đến khu vực con đường thứ năm, Tô Vưu Cơ gật đầu đi theo sau lưng mọi người.
…
Hơn ba vạn tên tu hành giả, mấy ngàn tên sinh mệnh đặc thù đều đưa ra lựa chọn.
Điều khiến cho đám người Kỷ Ninh giật mình chính là, thậm chí lại có hai mươi ba tên tu hành giả, hai gã sinh mệnh đặc thù lựa chọn con đường thứ hai. Phải biết tất cả mọi người mới tới nơi đây, không biết một Sinh Tử Đạo Quân nào. Nếu như lựa chọn con đường thứ hai, như vậy chẳng khác nào nguyện ý đi làm nô lệ a.
– Thật đúng là không thiếu cái lạ.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Làm nô lệ, đương nhiên cũng có chỗ tốt của nô lệ, có thể trực tiếp trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc. Mặc dù chỉ là tầng thấp nhất, thế nhưng tốt xấu gì cũng có thể tiếp xúc được với một ít bí mật của Mang Nhai quốc.
Con đường thứ ba, đào quáng, có khoảng chừng hơn một ngàn tên tu hành giả, hơn trăm tên sinh mệnh đặc thù lựa chọn.
Con đường thứ tư, sinh tồn ở trong trùng sào, có hơn năm ngàn tên tu hành giả, hơn hai trăm tên sinh mệnh đặc thù lựa chọn.
Con đường thứ năm, sinh tồn ở trong Tinh Thần đảo. Có hơn hai vạn tên tu hành giả, mấy ngàn tên sinh mệnh đặc thù lựa chọn con đường thứ năm này.
Người lựa chọn con đường khác được bốn gã tùy tùng màu đen phụ trách áp giải, mà người lựa chọn con đường thứ năm, sinh tồn ở trên Tinh Thần đảo thì lại được nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc phụ trách áp giải.
Nói là áp giải, thế nhưng trên thực tế là thu đám người Kỷ Ninh vào trong Động Thiên của pháp bảo.
…
Sưu! Sưu!
Hai người nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc bay ra khỏi đỉnh núi, hướng về một khu vực khác trong Mang Nhai quốc quốc bay đi. Bởi vì bên trong Mang Nhai quốc không có cách nào xuyên thẳng qua hư không được. Chỉ có thể dựa vào phi hành mà thôi! Cho nên một lần bay này cũng rất là nhiều ngày.
Ngày thứ mười một sau khi bay ra khỏi đỉnh núi.
– Ồ?
– Ba động?
Chương 1011:
Đám người Kỷ Ninh đã có hơn ba vạn tu hành giả và sinh mạng đặc thù tụ tập ở bên trong Động Thiên. Kỷ Ninh bỗng nhiên cảm nhận được ba phần Tuyết Giám đồ quyển của mình đều xuất hiện tình trạng cộng minh.
– Chẳng lẽ bên trong Mang Nhai quốc cũng có Tuyết Giám đồ quyển hay sao? Không biết có phải là bức thứ tư mà ta thiếu hay không.
Khi nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc phá không bay khỏi nơi này.
Ở trong hồ nước phía dưới lại có một sinh mạng dị tộc kỳ dị xuất hiện, hắn ngẩng đầu nhìn lên trên không trung, lập tức nhìn thấy nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc. Sau khi nhìn thấy khải giáp màu bạc ở trên người bọn họ thì hắn lập tức biến sắc:
– Tuyết Giám đồ quyển sao? Là hai vị đại năng đến từ Thập Nhị Cung, có lẽ là áp giải Thế Giới Cảnh mới bị bắt đến a. Có lẽ Tuyết Giám đồ quyển ở trên người Thế Giới Cảnh nào đó mới tới. Đáng chết, ta đã ra Tinh Thần đảo, không có cách nào trở về được nữa.
…
Mặc dù Kỷ Ninh cảm ứng được Tuyết Giám đồ quyển, thế nhưng hắn cũng không có biện pháp nào lấy được. Đảo mắt hắn đã ngây người được nửa tháng ở bên trong Động Thiên này.
Sưu.
Rất đột ngột, tất cả các tu hành giả và sinh mạng đặc thù đều lăng không bị chuyển dời đi ra bên ngoài.
– Nơi này là?
Đám người Kỷ Ninh hiếu kỳ nhìn quanh bốn phía.
Phía trước là một Thâm Uyên cực lớn, rất là tối tăm, dưới vực sâu giống như đã thôn phệ tất cả ánh sáng, khiến cho đám người Kỷ Ninh cũng khó có thể nhìn thấy rõ ở phía dưới là cái gì.
Mà ở phía trên không trung của Thâm Uyên thì có một hòn đảo đang lơ lửng. Mỗi một hòn đảo đại khái có phạm vi trăm trượng, liếc mắt nhìn quanh cũng có mấy chục vạn! Tất cả rậm rạp chằng chịt lơ lửng ở trên bầu trời, hơn nữa lại còn đang không ngừng chậm rãi xoay tròn. Hơn nữa mấy chục hòn đảo này, độ cao lơ lửng cũng có cao có thấp.
Tầng thấp nhất có tới chín thành chín hòn đảo, Kỷ Ninh tính toán một chút, ước chừng đã vượt qua ba trăm ngàn tòa!
Tầng rất cao thì có hơn hai vạn hòn đảo.
Tầng thứ ba còn có hơn ba nghìn hòn đảo.
Tầng thứ tư, có hơn một trăm hòn đảo.
Tầng thứ năm, mới chỉ có mười hai hòn đảo mà thôi.
Tầng thứ sáu thì là chỗ cao nhất, cũng chỉ có một hòn đảo mà thôi!
– Nơi này chính là Tinh Thần đảo.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc chỉ vào những hòn đảo đang lơ lửng kia, nói:
– Bên trên mỗi một tòa Tinh Thần đảo đều có một Thế Giới Cảnh!
– Đều có?
Đám người Kỷ Ninh bạo động, nói cách khác, ở nơi này có hơn ba mươi vạn Thế Giới Cảnh tụ tập a.
– Thế Giới Cảnh ở bên trên Tinh Thần đảo chỉ có thể phát ra lời ước chiến với Thế Giới Cảnh cùng một tầng cấp hoặc là tầng cao hơn mà thôi.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc nói:
– Đối chiến với Thế Giới Cảnh tầng thứ bất đồng, nếu như liên tiếp chiến thắng mười trận, như vậy sẽ có thể lên tới một cấp độ rất cao hơn. Nếu như lại thắng mười trận thì lại có thể vọt lên tầng tiếp theo. Thế nhưng chỉ cần chiến bại một lần, cho dù may mắn không chết thì cũng phải hạ thấp đi một cấp độ.
Đám người Kỷ Ninh vừa mới nghe thấy vậy lập tức biến sắc.
Kỷ Ninh nhìn về phía một ít hòn đảo đang lơ lửng này. Cuối cùng hắn cũng đã rõ ràng, những hòn đảo lơ lửng kia đang chậm rãi xoay tròn ở các tầng thứ khác nhau. Mà hòn đảo duy nhất ở trên tầng thứ sáu kia, nhất định đã đánh bại ít nhất mười đối thủ ở tầng thứ năm, về sau mới có thể đạt tới tầng thứ sáu. Từ nay về sau chỉ có hắn ước chiến đối thủ, đối thủ không có tư cách ước chiến cùng với hắn.
– Xin hỏi, chúng ta phải làm như thế nào thì mới có thể trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc?
Lập tức lại có tu hành giả mở miệng hỏi.
– Đừng nóng vội.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc mỉm cười nói:
– Người lựa chọn tới Tinh Thần đảo, đây là lựa chọn tốt nhất của các ngươi. Những người làm nô lệ kia đã không có hy vọng gì nữa rồi. Muốn đào quáng, một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên a? Không ngờ lại cũng có người đi chọn, ta thật không biết trong đầu bọn chúng đang suy nghĩ cái gì. Về phần đi trùng sào, sợ rằng đều là một ít người không có tự tin đối với thực lực của mình. Cho nên mới cố ý đi tìm vận may a.
– Mà các ngươi đối với bản thân mình tràn ngập tin tưởng, lựa chọn con đường trăm người mà chỉ có một người còn sống này.
– Trước tiên phải đối chiến lần thứ nhất trên Tinh Thần đảo, muốn trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc, vô cùng đơn giản.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc lại nói tiếp:
– Chỉ cần các ngươi sưu tập được một bộ truyền thừa nguyên vẹn, như vậy là có thể trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc.
– Sưu tập được một truyền thừa nguyên vẹn?
Tất cả các tu hành giả, sinh mạng đặc thù đều có chút nghi ngờ.
– Đúng, ở bên trên Tinh Thần đảo, mỗi một lần đánh bại hoặc là đánh chết đối thủ. Như vậy cũng có thể đem bảo bối truyền thừa ở trong tay đối phương thu tới tay.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc nói:
– Ví dụ như tâm lực còn sót lại của Đại năng giả sẽ ghi chép lại truyền thừa ở trên bảo bối. Chỉ cần gom góp được đủ ba ngàn sáu trăm bảo bối, như vậy là có thể đạt được truyền thừa nguyên vẹn. Có thể yêu cầu trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc.
– Tâm lực truyền thừa?
Kể cả Kỷ Ninh, mỗi người ở bên trong đều một mảnh bạo động.
Những Đạo Quân thực lực cường đại được gọi là Đại năng giả tâm lực lưu lại truyền thừa như vậy, sao lại có thể đơn giản được cơ chứ? Phải biết ở bên trong cương vực vô tận, trong đám Tổ Thần Tổ Tiên cũng có một ít người am hiểu thủ đoạn tâm lực. Thế nhưng thủ đoạn tâm lực cấp độ Thế Giới Cảnh cũng rất là hiếm thấy, về phần Đại năng giả cấp độ tâm lực là Sinh Tử Đạo Quân lại càng hiếm thấy.
– Đương nhiên tâm lực truyền thừa, được phân ra ở trên ba ngàn sáu trăm cái bảo bối, là truyền thừa cao cấp nhất. Còn có rất nhiều truyền thừa khác, có truyền thừa phân tán ở bên trên một ngàn bảo vật. Có thứ lại phân tán ở trên năm trăm cái bảo vật truyền thừa, có cái lại phân tán ở bên trên hai trăm bảo vật truyền thừa.
– Đã đến Tinh Thần đảo, như vậy các ngươi sẽ rất dễ tra xét ra được tin tức. Mỗi một cái bảo vật truyền thừa đều ở bên trên một hòn đảo, các ngươi có thể đưa ra ước chiến với hắn. Điều kiện tiên quyết là các ngươi có tư cách đưa ra ước chiến. Như hiện tại chỉ có một Thế Giới Cảnh duy nhất ở bên trên tầng thứ sáu. Ai cũng không có tư cách ước chiến với hắn. Chỉ có hắn mới có thể ước chiến với các Thế Giới Cảnh khác.
Chương 1012:
– Nói tóm lại!
– Gom góp một bộ truyền thừa nguyên vẹn. Như vậy đã có thể yêu cầu rời khỏi nơi này, trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc.
– Gom góp ra đủ hai bộ truyền thừa nguyên vẹn, nhất định sẽ phải đi ra.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc bỗng nhiên cười cười nói tiếp:
– Đương nhiên như người ở trên tầng thứ sáu kia, hắn đã đạt được một bộ truyền thừa nguyên vẹn. Về sau lại cố ý thua mất vài món bảo bối, về sau lại thắng được một bộ truyền thừa khác. Lại thua trận vài món… Trước trước sau sau, hắn đã nhận được tới tám loại truyền thừa.
– Cái gì.
– Còn có thể như vậy hay sao?
Đám người Kỷ Ninh đều không khỏi im lặng.
Gom góp một bộ là có thể rời đi, gom góp hai bộ thì phải rời đi. Thế nhưng quy tắc này lại vẫn có lỗ thủng có thể chui vào!
– Khu vực Tinh Thần đảo này tổng cộng có chín mươi chín loại truyền thừa cường đại, đều là truyền thừa rất là cường đại.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc cười nói:
– Quốc dân Mang Nhai quốc bình thường, muốn đạt được một ít truyền thừa lợi hại cũng rất khó khăn. Ngược lại ở bên trong khu vực Tinh Thần đảo này lại có chín mươi chín loại truyền thừa trân quý, chỉ là từng truyền thừa đều chia ra thành vô số bảo bối… Nếu như có năng lực, các ngươi cứ việc đi đánh bại các đối thủ khác, cướp lấy bảo bối truyền thừa của bọn họ a.
– Nhớ kỹ!
– Một ngày tối đa chỉ được chiến đấu một lần.
– Nếu như qua thời gian một tháng mà trên người ngay cả một kiện bảo vật truyền thừa cũng không có! Như vậy sẽ bị xử tử.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc nói:
– Cho nên nếu muốn tránh chiến qua thời gian an nhàn, đây là chuyện không thể nào a.
Đám người Kỷ Ninh vừa nghe đã hiểu.
Người chiến bại, bảo vật truyền thừa sẽ bị đoạt đi! Nếu như ngay cả một món bảo vật truyền thừa như vậy mà cũng không có, lại không đi đối chiến với các Thế Giới Cảnh khác! Lại còn có thể an nhàn sống sót. Mang Nhai quốc không có khả năng để cho bọn họ an nhàn sống sót a. Ngay cả thời gian một tháng mà cũng không có lấy được một kiện bảo vật truyền thừa, đó chính là chữ chết a!
Bị Mang Nhai quốc xử tử!
Bị Thế Giới Cảnh khác giết chết!
Gom góp một bộ truyền thừa, đặc biệt là khi gần gom góp đủ, ví dụ như một trăm chín mươi chín kiện, chỉ kém một kiện là có thể nhận được một bộ. Lúc đó sẽ rất dễ bị một ít người càng mạnh hơn nữa nhìn chằm chằm vào. Chỉ sợ bọn họ sẽ trực tiếp ước chiến, cướp đi tất cả mọi thứ của ngươi.
– Mưu toan cướp lấy một ít truyền thừa cao cấp nhất, chỉ sợ tỉ lệ tử vong sẽ rất cao a.
– Đoạt được một ít truyền thừa hơi chênh lệch một ít thì tỉ lệ tử vong sẽ thấp hơn một ít a.
Kỷ Ninh đã hiểu rõ.
…
– Nơi đây vừa là nguy hiểm, cũng là kỳ ngộ, chín mươi chín loại truyền thừa. Ha ha, các ngươi ở trong cương vực vô tận, chỉ sợ dùng hết tính mạng khó có thể thu thập được. Thế nhưng ở nơi này lại có thể lấy được. Thậm chí như vị kia!
Nam tử mặc khải giáp màu bạc chỉ vào vị tu hành giả tầng thứ sáu kia:
– Vị kia đã gom góp được tám loại truyền thừa, nếu như các ngươi có thực lực thì cũng có thể làm được.
– Đương nhiên, các ngươi cũng nên cẩn thận một chút, đừng để mất đi tính mạng của mình.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc bỗng nhiên mở miệng nói:
– Lão gia hỏa, lại có ba vạn một ngàn không trăm chín mươi mốt người tới Tinh Thần đảo.
– Được rồi.
Một đạo thanh âm trầm thấp từ trong chỗ sâu trong Thâm Uyên tối tăm truyền đến.
Rầm rầm rầm oanh…
Lập tức có từng tòa Tinh Thần đảo từ trong tối tăm hiển hiện ở trong vực sâu.
Từng tòa Tinh Thần đảo bay về phía đám người Kỷ Ninh.
– Đi thôi.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc vung tay lên, một đạo lực lượng quy mô lớn tác dụng lên trên người tất cả các Thế Giới Cảnh. Cho dù là Kỷ Ninh cũng cảm nhận được bản thân mình dưới lực lượng này cũng khó có thể ngăn cản được.
Kỷ Ninh theo cỗ lực lượng kia, bay về phía một tòa Tinh Thần đảo cách gần mình nhất.
– Chủ nhân.
Thanh âm của Tô Vưu Cơ vang lên trong đầu Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại.
Tô Vưu Cơ ở phía xa xa cũng bay đi về phía Tinh Thần đảo của nàng, nàng nhìn về phía Kỷ Ninh.
– Cẩn thận.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
– Ngươi cũng thế.
Trong mắt Tô Vưu Cơ có chút không nỡ.
Kỷ Ninh thở dài trong lòng.
Không có biện pháp. Một khi đã lựa chọn đạp vào Tinh Thần đảo, mỗi một Thế Giới Cảnh đều phải tự mình phấn đấu. Bản thân hắn căn bản không có biện pháp tiếp tục che chở được cho Tô Vưu Cơ nữa. Những chuyện có khả năng giúp đỡ hắn cũng đã giúp đỡ, những chuyện còn lại đành phải xem bản thân Tô Vưu Cơ rồi.
…
Nhìn đám tu hành giả, sinh mạng đặc thù khác đều bay lên từng tòa Tinh Thần đảo. Sau đó tất cả những Tinh Thần đảo này đều bay đi về phía xa xa. Ở tầng thấp nhất, nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc nhìn về phía xa xa.
– Lần này Chúa Tể từ trong các nơi của cương vực vô tận bắt người tới, mặc dù ít, cũng chỉ có mấy vạn mà thôi. Thế nhưng trong đó chắc chắn sẽ có rất nhiều người có tiềm lực cực cao a.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc mỉm cười nói.
– Đúng vậy.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc gật đầu.
Mang Nhai quốc, ở trong cương vực vô tận là một cỗ thế lực rất là cường đại mà lại rất là thần bí. Đương nhiên cũng có địa bàn của mình, cũng có vô số sinh mạng sinh sôi nảy nở, cũng đào tạo ra một lượng lớn Thế Giới Cảnh.
Thế nhưng Chúa Tể vĩ đại vẫn sẽ từ một ít cương vực khác bắt người cướp của đến một ít. Số lượng bắt người cướp của cũng không tính là quá nhiều, cộng lại cũng chỉ có mấy vạn mà thôi. Đối với cương vực vô tận mà nói, chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi. Cho nên một ít thế lực lớn khác cũng liền kiềm chế, không cần phải vì thế mà đắc tội với vị Chúa Tể kia.
– Ngươi nói xem trong đám này, người có thể đạp vào tầng thứ năm, tầng thứ sáu sẽ có mấy người?
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc hỏi.
– Người có thể đạp vào tầng thứ năm sao? Ta đoán có thể có mười người! Tầng thứ sáu a… Khó, rất có thể ngay cả một người cũng không có a.
Ánh mắt của nam tử mặc khải giáp màu bạc rơi vào trên mấy chục vạn Tinh Thần đảo đỉnh phong ở phía xa, nhìn lên bên trên tòa Tinh Thần đảo tầng thứ sáu, nói:
– Bối Tháp Lai Ách kia, cũng không biết đến lúc đó hắn sẽ chọn Thập Nhị Cung trong chúng ta a.
Chương 1013:
– Rất có thể là Tâm Cung hoặc là Quang Minh Cung a.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc cảm khái nói:
– Mang Nhai quốc chúng ta đã rất lâu rồi không có gặp được yêu nghiệt tuyệt thế như vậy. Một người vốn chỉ có thể coi là sinh mạng đặc thù tương đối đặc thù, ai nghĩ tới trình độ yêu nghiệt lại có thể tương đương với Cổ Tu hành giả cơ chứ?
– Đúng vậy a, lần thứ nhất nhìn thấy Bối Tháp Lai Ách, ta cũng cho rằng hắn là cổ tu hành giả.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc cảm khái nói:
– Thật sự là kinh diễm! Ngay cả Chúa Tể cũng đang chú ý tới hắn, Tâm Cung và Quang Minh Cung vụng trộm đấu tới lợi hại.Tất cả đều mong muốn khiến cho Bối Tháp Lai Ách gia nhập vào cung của mình.
– Đáng tiếc hắn không am hiểu về kiếm, nếu không ta cũng muốn để cho hắn tiến vào Kiếm cung của chúng ta a.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc khẽ lắc đầu nói:
– Đi thôi, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc đều liếc mắt nhìn tòa Tinh Thần đảo duy nhất ở trên tầng thứ sáu. Hai người lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, nhanh chóng rời đi. Bọn họ đều hiểu rất rõ, Bối Tháp Lai Ách tùy thời có thể đột phá trở thành Sinh Tử Đạo Quân. Một khi đột phá, cho dù chỉ là nhất bộ Đạo Quân, chỉ sợ thực lực cũng sẽ không thua kém gì tam bộ Đạo Quân.
Như vậy đã đủ để địch nổi được hai người bọn họ. Yêu nghiệt tuyệt thế như vậy sẽ khiến cho ngay cả tồn tại Chúa Tể cũng phải chú ý, cho dù đối với bọn họ cũng phải ngang hàng đối đãi.
*******
Tinh Thần đảo yên tĩnh.
Kỷ Ninh hành tẩu ở bên trên Tinh Thần đảo, hòn đảo này cũng chỉ có phương viên trăm trượng. Bên trên có một tòa tiểu viện lịch sự tao nhã, bên trên tiểu viện còn có rất nhiều điêu khắc, có hàm súc thú vị đặc thù. Trong nháy mắt khi Kỷ Ninh rơi vào trên Tinh Thần đảo, Tinh Thần đảo lập tức được nhận chủ.
– Từ hôm nay trở đi, ta sẽ ở đây trong một thời gian dài.
Tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, bộ dáng của tiểu viện trước mắt bắt đầu biến ảo, biến thành tiểu viện tựa như thời đại ở địa cầu vậy.
Hắn đẩy cửa tiểu viện ra.
Bên trong cửa viện còn có một cái ghế dài, Kỷ Ninh nằm lên bên trên ghế. Tay hắn khẽ vẫy một cái, lập tức có một cái thư màu vàng từ bên trong bay ra, bay đến trong tay của Kỷ Ninh.
Bức thư màu vàng, bên trên hơn ba mươi vạn tòa Tinh Thần đảo khác. Cũng ghi chép bảo vật truyền thừa và tu hành giả vốn có trên từng tòa Tinh Thần đảo!
Bên trên cũng có giới thiệu về chín mươi chín loại truyền thừa trân quý.
– Tâm lực truyền thừa xếp hàng thứ nhất, đây là một loại truyền thừa do một tu hành giả tâm lực đạt tới biên giới hợp đạo gọi là Vũ Thường Đạo Quân để lại. Tâm lực truyền thừa thần bí mà cường đại, mỗi một vị tu hành giả tâm lực ở trong những người cùng cấp độ đều là tồn tại cao cấp nhất. Vũ Thường Đạo Quân đã từng là Đạo Quân cường đại nhất ở bên trong cương vực vô tận! Sau khi Hợp đạo thất bại, trước khi thân tử đạo tiêu còn đánh chết một vị Vĩnh Hằng Đế Quân… Cho nên phần truyền thừa này, vô cùng trân quý, không thua gì truyền thừa của Vĩnh Hằng Đế Quân! Phân tán ở ra trên ba ngàn sáu trăm bảo vật truyền thừa lên, gom góp đủ ba ngàn sáu trăm cái bảo vật truyền thừa thì sẽ có được truyền thừa.
– Bài danh thứ hai là Thời không truyền thừa đây là truyền thừa do Chúa Tể vĩ đại để lại, mặc dù chỉ là đệ thất quyển. Thế nhưng đủ để tung hoành chiến trường cương vực vô tận. Được phân tán ở trên một ngàn tám trăm cái bảo vật truyền thừa, gom góp được đủ bảo vật truyền thừa tức là có truyền thừa.
– Bài danh thứ ba…
Chín mươi chín loại truyền thừa, đều có bài danh kỹ càng.
Mạnh nhất thì phải cần gom góp đủ ba ngàn sáu trăm cái bảo vật truyền thừa.
Yếu nhất cũng gom góp một trăm cái bảo vật truyền thừa.
Kỷ Ninh nhìn qua, mặc dù có mấy cái truyền thừa tương đối động tâm. Thế nhưng hắn vẫn không khỏi âm thầm lắc đầu:
– Giống như dự đoán trước đó của ta. Dù sao nơi này cũng chỉ là nơi sàng lọc Thế Giới Cảnh. Truyền thừa cường đại nhất, chính thức nhất của Mang Nhai quốc không thể nào đặt được ở nơi này a.
Thời không truyền thừa xếp ở thứ hai là Chúa Tể vĩ đại kia để lại, nếu như vị Chúa Tể kia để lại truyền thừa nguyên vẹn. Như vậy sẽ cực kỳ khủng khiếp.
Đáng tiếc cũng chỉ là đệ thất quyển mà thôi.
Chín mươi chín loại truyền thừa.
Trong đó ngoại trừ loại thứ hai là do Chúa Tể để lại, chín mươi tám loại khác, tất cả đều là truyền thừa mà Đạo Quân để lại. Thứ do Đạo Quân để lại, so với truyền thừa mà Vĩnh Hằng Đế Quân để lại là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Loại Đạo Quân nghịch thiên như Vũ Thường Đạo Quân và Vạn Thần Đạo Quân, có thể địch nổi được Vĩnh Hằng Đế Quân. Thế nhưng tùy tiện là một Vĩnh Hằng Đế Quân, ít nhất cũng cùng đẳng cấp với đám người Vạn Thần, thậm chí còn có một ít người cường đại hơn.
So sánh với truyền thừa của những người này, bốn đồ quyển của Tuyết Giám Đế Quân, tương đối trân quý hơn.
– Tâm lực truyền thừa xếp hàng thứ nhất, cũng được coi là cực kỳ trân quý, sợ rằng có thể vừa so sánh được với truyền thừa của Tuyết Giám Đế Quân a.
Kỷ Ninh cẩn thận xem xét.
Bản thân hắn rất muốn truyền thừa kiếm thuật, mà loại truyền thừa này lại có hai loại.
Phân biệt là bài danh thứ mười chín, thứ bảy mươi ba! Đều là thứ do Đạo Quân để lại.
– Tương lai có hi vọng, vẫn nên nghĩ biện pháp đạt được bức đồ quyển thứ tư trong Tuyết Giám đồ quyển. Về phần truyền thừa kiếm thuật ở nơi này. Nghĩ biện pháp tham khảo một chút, thế nhưng đối với kiếm thuật của ta lại không có tác dụng tăng trưởng.
Đối với kiếm, dần dần Kỷ Ninh đã có nhận thức của riêng minh.
Đối với Kỷ Ninh mà nói, kiếm thuật càng nhiều càng tốt, ban đầu ở năm ngàn Kiếm Đạo điện hắn cũng đã tìm hiểu qua năm ngàn loại kiếm thuật a.
– Ồ?
Bỗng nhiên hai mắt của Kỷ Ninh sáng ngời.
– Thứ này, dường như không tệ a! Kỷ Ninh lại nhìn kỹ một lượt, ánh mắt đã rơi vào bên trên truyền thừa thứ chín.
Bài danh thứ chín là Bộ pháp truyền thừa, đây là một loại bộ pháp dùng để cận chiến, là do một Đại năng giả không biết tên dùng lôi điện để ngộ ra bộ pháp, thích hợp để cận chiến.
Bản thân Kỷ Ninh cũng không có quá để ý, thứ hắn chủ yếu nhìn chính là kiếm thuật, tâm lực các loại. Chỉ là sau khi nhìn kỹ hắn đã cảm thấy Bộ pháp truyền thừa xếp hạng thứ chín này có chút không tầm thường.
Chỉ bằng vào một loại bộ pháp mà lại có thể xếp hạng thứ chín hay sao?