1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 16 [Chương 89 đến 94]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 16 [Chương 89 đến 94]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 89: Tuyết Long Sơn

Tất cả đúng như Kỷ Cửu Hỏa tính toán, đúng ngay nơi cách bọn họ chừng hơn ngàn dặm.

Trên bầu trời có một tấm màn lơ lửng, trên đó có bốn người đang nhìn xuống phía dưới. Bỗng nhiên từ phía dưới có một đường sáng phóng lên, đó chính là một đại hán mặc áo giáp toàn thân đang đứng trên cự kiếm. Đại hán này có vẻ mặt khôi ngô với làn da hơi xanh, đứng trên cự kiếm thật giống như pho tượng ma thần.

“Các vị sư huynh sư tỷ.” Đại hán khôi ngô mang vẻ mặt mặt vui mừng nói.

“Ta đã tra xét qua, vùng đất này có rất nhiều nguyên thạch mà trong đó đều là nguyên thạch thượng phẩm chứng tỏ đây là một mỏ quặng nguyên thạch rất dồi dào.

“Ồ!”

Một nam tử mặc áo đen trước sau có vẽ hình trận đồ bát quái gật đầu, cười nói: “Cự Tán sư đệ khổ cực rồi. Không nghĩ tới lần này trong lãnh địa Kỷ tộc lại còn tiềm ẩn một mỏ quặng như vậy. Đúng rồi, Cự Tán sư đệ, ngươi có phát hiện dấu vết khai thác chưa?”

Đại hán khôi ngô lắc đầu.

Nam Tử tóc dài mặc áo đen vừa lòng gật đầu:

“Kỷ tộc chưa bao giờ bán nguyên thạch ra bên ngoài nên chắc là khi trước bọn họ cũng chưa hề phát hiện ra nơi này. Các vị sư huynh sư muội, làm phiền các ngươi tìm kiếm bốn phương Đông Tây Nam Bắc xem rốt cuộc mỏ quặng này dài đến đâu, còn ta sẽ đi xem xem nó sâu bao xa. Sau khi xong việc hãy quay về đây gặp mặt.”

“Dạ, Tử Khải sư huynh.”

Ba nam một nữ đáp rồi lập tức đều tự bước lên pháp bảo phi hành của mình hóa thành bốn đường sáng bay đi theo bốn hướng khác nhau.

Đồng thời, nam tử tóc dài cũng thu tấm màn lại, nhảy xuống mặt đất rồi đi sâu xuống lòng đất.

….

Một lúc lâu.

Ba nam một nữ lúc trước đều đã khống chế pháp bảo về tới nơi.

“Tử Khải sư huynh vẫn chưa tra xét xong sao?”

Nam tử tóc bạc có làn da xanh biếc kinh ngạc nói:

“Xem ra mỏ quặng này cũng khá sâu.”

“Theo chúng ta biết thì phương viên của mỏ quặng này là khoảng bốn ngàn dặm. Nếu còn sâu nữa thì thật không thể tưởng tượng được.”

Nữ tử bên cạnh trịnh trọng nói.

Vừa dứt lời.

Xoẹt!

Một đường sáng phóng từ dưới lên, đúng là Tử Khải sư huynh áo đen tóc dài.

“Tử Khải sư huynh.”

Ba nam một nữ cung kính hành lễ, tuy cả năm người đều là Tử Phủ tu sĩ nhưng thực lực của Tử Khải sư huynh lại vượt xa họ.

“Hay cho một cái nguyên thạch mỏ quặng, không ngờ lại sâu hơn ba trăm dặm.” Nam tử tóc dài áo đen kinh ngạc nói.

“Hơn ba trăm dặm?”

“Sâu như vậy sao?”

“Chúng ta vừa kiểm tra, phạm vi của mỏ quặng này khoảng hơn bốn ngàn dặm, lúc này lại biết nó sâu hơn ba trăm dặm. Việc này… thật là khó tin.”

Ba nam một nữ đều vô cùng khiếp sợ. Một mỏ quặng bình thường chỉ sâu khoảng vài dặm, mỏ quặng này lại sâu hơn ba trăm dặm!

Nam tử tóc dài áo đen quát:

” Mỏ quặng nguyên thạch này là của Tuyết Long sơn chúng ta.”

“Đúng thế, là của Tuyết Long sơn.”

“Lần này chúng ta đã lập công lớn, tông môn chắc chắn sẽ ban thưởng cho chúng ta.”

“Kỳ ngộ của ta đến rồi!”

Cả năm người đều vô cùng hưng phấn, từ phạm vi cùng độ sâu của khoáng thạch này bọn họ đã đoán được giá trị của nó lớn đến không tưởng. Chỉ sợ cho dù là những vị Nguyên thần đạo nhân đỉnh cao ở Tuyết Long sơn cũng phải xem trọng.

“Tử Khải sư huynh à!”

Nữ tử tóc xanh cau mày:

“Nơi này gần với Vạn Kiếm thành của Kỷ tộc. Nếu dựa vào pháp quy của vương triều Đại Hạ thì nó phải thuộc về Kỷ tộc.”

“Một cái Kỷ tộc nhỏ bé thì là gì?”

Tử Khải sư huynh hừ lạnh:

“Đồ của Tuyết Long sơn mà chúng cũng dám tranh giành hay sao?”

Nam tử tóc xanh bên cạnh cũng gật đầu:

“Kỷ tộc thì không cần quan tâm, mỏ quặng này Tuyết Long sơn nhất định phải chiếm được. Nhưng chúng ta cũng không thể bỏ qua pháp quy của Đại Hạ được. Theo pháp quy thì nơi đây quả thật thuộc về Kỷ tộc. Cho dù Tuyết Long sơn của chúng ta thực lực mạnh mẽ cũng không nên tùy tiện làm trái với quy tắc của vương Triều Đại Hạ.”

“Ừm!” Động Tử Khải nhẹ nhàng gật đầu.

Đúng thế.

Cho dù là có thủ đoạn thì cũng phải dùng một cách âm thầm, không thể trực tiếp khiêu khích vương Triều Đại Hạ. Cho dù là An Thiền Hầu Phủ cũng không dám tùy tiện khiêu khích vương Triều chứ đừng nói đến Tuyết Long sơn.

“Lúc này ta chỉ sợ một việc!”

Lục phát nam tử cau mày:

“Nếu Kỷ tộc phối hợp với quân đội của Đại Hạ, dùng Thiên Hạ khế ước đem khu vực này chuyển cho vương Triều Đại Hạ để đổi lấy lợi ích thì chúng ta thật sự không có biện pháp.”

“Hòa Phường sư đệ nói có lý, chúng ta phải cẩn thận.”

Nam tử áo xám gật đầu đồng ý.

“Đúng thế, nên làm việc cẩn thận. Kỷ tộc cũng tự hiểu thực lực bản thân không đủ nên có thể nhường mỏ quặng cho vương Triều Đại Hạ, làm thế thì Kỷ tộc cũng được chia ba phần. Sau đó Kỷ tộc được Đại Hạ chống lưng thì chúng ta sẽ không còn biện pháp.”

“Thiên hạ khế ước?”

“Cũng chưa chắc đâu!”

Hai tròng mắt của Động Tử Khải toát lên vẻ thâm thúy.

Bốn người còn lại ngạc nhiên nhìn hắn.

“Khu vực đóng quân của Vương Triều Đại Hạ tại Yên Sơn là Yên Sơn thành, tướng quân lãnh binh ở đó lại là bằng hữu của ta.”

Động Tử Khải giải thích.

“Nhưng mà chuyện này không phải việc nhỏ, khi Kỷ tộc báo lên chỉ sợ một tướng quân thì không dám áp chế việc này. Một khi sự việc bị bại lộ thì tướng quân đó sẽ phải chịu hình phạt hồn phi phách tán.”

Nam tử tóc xanh lo lắng nói.

Đông Tử Khải nói tiếp:

“Ta cũng hiểu việc này, áp chế thì không cần, chỉ cần kéo dài thêm một ít thời gian là được.”

“Sao?” Cả bốn người cùng lên tiếng.

“Chắc các ngươi cũng biết muốn ký kết Thiên Hạ khế ước thì phải thượng bẩm, sau đó vương triều sẽ cho người đến lãnh địa Kỷ tộc để điều tra, sau khi xác nhận sự việc là có thực thì mới tiến hành ký kết khế ước.”

Bốn người gật đầu.

Đúng là như vậy.

Chỉ cần thượng bẩm thì ngay lập tức vương triều sẽ phái người xuống kiểm tra, hiệu suất làm việc rất nhanh.

“Một khi chúng đã thượng bẩm thì chúng ta không thể làm càn. Việc duy nhất chúng ta có thể làm là đến Yên Sơn nhờ vị tướng quân kia kéo dài một chút thời gian… Hơn nữa lúc vương triều Đại Hạ phái người đến Kỷ tộc kiểm tra cũng cần kéo thêm một ít thời gian. Chỉ cần từng ấy thời gian là đủ để chúng ta đoạt Vạn Kiếm thành!” Đồng Tử Khải nói tiếp.

“Đoạt Vạn Kiếm thành?”

Cả bốn người nhạc nhiên hỏi lại lần nữa.

“Đúng, chỉ cần lấy được Thần Tử Lệnh của Vạn Kiếm Thành thì chúng ta sẽ trở thành chủ nhân của Vạn Kiếm thành. Theo pháp quy của vương triều Đại Hạ thì mỏ quặng sẽ thuộc về chúng ta, đến lúc sứ giả của vương triều Đại Hạ đến nơi thì thành đã đổi chủ, Kỷ tộc muốn ký kết khế ước cũng là chuyện không thể.”

“Được, vậy chúng ta đoạt Thần Tử Lệnh!”

“Chỉ cần có Thần Tử lệnh thì mọi việc sẽ thành!”

Ánh mắt của năm người trở nên nóng bỏng.

Đồng Tử Khải trầm giọng:

“Nếu Kỷ tộc dám phản kháng thì cứ ra tay tiêu diệt!”

“Rõ!” Bốn người gật đầu, bọn họ quả thật không để Kỷ tộc vào mắt.

“Tử Khải sư huynh, lúc trước ta tra xét phạm vị của mỏ quặng thì phát hiện bên ngoài ngàn dặm có người của Kỷ Tộc.” Nữ tử tóc xanh báo cáo.

“Hừ, đi! Chúng ta đến Kỷ tộc.” Động Tử Khải hừ lạnh.

Lúc này trên không trung mỏ quặng có rất nhiều Tử Phủ tu sĩ đang tra xét, có người của Thiết Mộc, Biên Hà, còn có Hắc Hỏa Giáo… tất cả đều là thế lực ở Yên Sơn, chỉ có quân của vương triều Đại Hạ đóng tại Yên Sơn là không tham gia.

“Thật là một mỏ quặng trù phú!”

“Mỏ quặng nguyên thạch này… thật kinh khủng!”

….

Tại một nơi hoang dã, một nhóm tộc nhân Kỷ tộc đang tụ tập thương lượng đối sách.

“Kỷ Cửu Hỏa!”

Bỗng một thanh âm truyền đến, thanh âm này vừa vang lên thì đã có một đám tộc nhân Kỷ tộc biến sắc. Kỷ Ninh vì có thần hồn cường đại nên không bị ảnh hưởng, hắn quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy từ bầu trời một đám màn che đang phóng xuống rất nhanh, trên đó có năm người nam nữ khí thế bất phàm.

Người dẫn đầu mang theo khí tức âm u khiến không khí xung quanh như đông lại, hắn mặc một cái áo màu đen trên trên có vẽ trận đồ bát quái màu đỏ máu

“Động Tử Khải!”

Sắc mặt Kỷ Cửu Hỏa khẽ biến.

Kỷ Ninh nhìn năm người rồi chú ý đến người dẫn đầu:

“Hắn chính là phân chi của Tuyết Long Sơn tại Yên Sơn, tên Động Tử Khải?”

Thanh danh của Động Tử Khải vang xa, tại Yên Sơn hắn gần như là người có thế lực lớn nhất!

Chương 90: Giao phong

Đám người Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà đã sớm nhận định Kỷ Ninh là trụ cột tương lai của Kỷ tộc! Nên đều đã sớm đem tình báo về những Tử Phủ tu sĩ thuộc các thế lực lớn cùng một vài lão yêu Tử Phủ ở Yên Sơn cho Kỷ Ninh xem qua. Nhờ đó Kỷ Ninh cực kỳ rõ ràng…Động Tử Khải này chính là Tử Phủ tu sĩ viên mãn, lại còn có nguồn gốc từ tông môn. Kẻ này có bản lĩnh còn mạnh hơn nhiều so với những người ở bộ tộc bản xứ thuộc Yên Sơn. Bản lĩnh lớn nhất của Động Tử Khải chính là ‘Bát Quái Huyết Long Trận’!

Trận pháp này khác hẳn với những loại trận pháp thông thường. Bát Quái Huyết Long Trận hơi giống với ‘Tiểu Thiên Kiếm Trận’ của mình, chỉ cần tâm niệm vừa động là đã có thể thi triển ra, có lẽ cấp độ cũng không cao bằng Tiểu Thiên Kiếm Trận, nhưng đối phương lại chính là Tử Phủ tu sĩ viên mãn, nếu phối hợp thêm pháp trận như vậy thì có khi đến ngay cả những kẻ mới đột phá Vạn Tượng chân nhân cũng phải rách cổ tay. Đây là thứ mà Vạn Quỷ Phiên của Bột Tử Thiên không thể nào so sánh cùng được.

“Thật hiếm khi được gặp Tử Khải đạo huynh.” Kỷ Cửu Hỏa khiêm tốn thể hiện thế dưới. “Không biết Tử Khải đạo huynh tới đây có việc gì vậy?”

“Kỷ Cửu Hỏa.”

Năm tên Tử Phủ tu sĩ đứng sau màn che đều nhảy xuống đất. Cả đám bọn hắn đều quét mắt nhìn tộc nhân Kỷ tộc, với ánh mắt cao cao tại thượng này thì hiển nhiên là không thèm để Kỷ tộc vào mắt. Điều này làm cho đám người Kỷ Ninh cảm thấy thầm tức giận, nhưng bọn họ hiểu được…nhất định phải nhẫn nại.

“Lãnh địa của Kỷ tộc các ngươi thật là một nơi đất lành, thậm chí có cả một mỏ quặng nguyên thạch.” Đôi mắt lạnh lẽo của Động Tử Khải nhìn thẳng Kỷ Cửu Hỏa. “Nếu không phải lúc trước nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt thì chắc chúng ta vẫn chưa thể biết được. Hừ, sợ rằng trong bóng tối, Kỷ tộc các ngươi đã đào đi không ít nguyên thạch. Thật là lớn mật.”

Tộc nhân Kỷ tộc nghe thấy thế thì cũng không khỏi hiện lên sự phẫn nộ trong mắt. Nhưng Kỷ Cửu Hỏa lại dùng nguyên lực truyền âm: “Phải nhịn lấy!”

“Kỷ tộc ta cũng vừa mới biết được.” Kỷ Cửu Hỏa vẫn mang vẻ mặt tươi cười nhìn Động Tử Khải.

“Vừa mới biết được ư?” Động Tử Khải quét mắt nhìn hàng ngũ Kỷ tộc. “Các ngươi đã điều tra được rõ ràng quy mô của mỏ quặng nguyên thạch này chưa?”

“Chưa hề.” Kỷ Cửu Hỏa lắc đầu. “Chỉ biết mỏ quặng nguyên thạch này rất dồi dào.”

Động Tử Khải lạnh lùng nói: “Các ngươi không biết thì ta sẽ nói cho lũ các ngươi biết. Mỏ quặng nguyên thạch này là một mỏ giàu, hơn nữa phạm vi hơn bốn nghìn dặm, độ sâu cũng chừng hơn ba trăm dặm! Một mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ như vậy thì cái Kỷ tộc nho nhỏ của các ngươi căn bản không thể nuốt nổi đâu. Cố nuốt vào chỉ có chết no thôi!”

“Không có việc gì.” Kỷ Cửu Hỏa cười nói. “Chẳng qua Kỷ tộc ta cũng đang định chuyển nhượng mỏ quặng nguyên thạch này cho vương triều Đại Hạ. Đến lúc đó chắc Kỷ tộc ta cũng được chia ba phần còn vương triều Đại Hạ bảy phần. Hơn nữa Kỷ tộc có thể được vương triều Đại Hạ che trở nên sẽ không phải lo sợ việc gì nữa.”

Con ngươi của Động Tử Khải co lại.

Tên kia là dân bản xứ!

Tuy y không xuất thân từ tông môn nên tu luyện gần bốn trăm năm rồi vẫn dậm chân ở Tử Phủ. Nhưng y lại là kẻ sống lâu nên cũng rất khôn khéo. Lúc trước mặc kệ hắn có lên mặt dọa người thế nào thì tên Kỷ Cửu Hỏa này vẫn mang vẻ mặt tươi cười. Nhưng đến lúc nói đến vấn đề chính thì lại làm cho Tuyết Long Sơn rơi vào thế bị động.

“Ta cho ngươi biết!” Động Tử Khải lạnh lùng nói tiếp: “Tuyết Long Sơn ta muốn mỏ quặng nguyên thạch này! Ngươi đừng hòng ở đây uy hiếp ta. Nếu uy hiếp ta…thì Kỷ tộc chỉ có một con đường duy nhất là diệt vong mà thôi!”

Kỷ Cửu Hỏa biến đổi sắc mặt.

Ảnh bà bà cùng những tộc nhân Kỷ tộc khác nghe thấy thế thì vừa giận vừa lo. Kỷ Ninh cũng phải cố gẵng nhẫn nhịn nỗi uất ức trong lòng. Rõ ràng nếu dựa theo luật lệ của vương triều Đại Hạ thì mỏ quặng nguyên thạch này chính là của Kỷ tộc mình! Đám Tuyết Long Sơn này lại muốn cưỡng bức đoạt lấy, lại còn ngang ngược như vậy nữa chứ.

“Tử Khải đạo huynh.” Kỷ Cửu Hỏa cố nén lửa giận trong lòng.

Lúc trước hắn nói ra thủ đoạn cuối cùng…làm cho đối phương cảm thấy có chút kiêng kị để lúc sau dễ thỏa thuận điều kiện hơn thôi. Không ngờ đối phương chẳng những không muốn thỏa thuận mà còn phản ứng cực kỳ ngang ngược, ức hiếp Kỷ tộc nhỏ yếu của hắn!

“Nơi này là Yên Sơn.” Kỷ Cửu Hỏa trịnh trọng nói. “Còn cách tông môn Tuyết Long Sơn hơn trăm vạn dặm. Mà Kỷ tộc ta chỉ cần bẩm lên trên thì có lẽ vài ngày là vương triều Đại Hạ đã cử sứ giả tới rồi. Đến lúc đó chúng ta có thể trực tiếp bàn bạc rồi viết khế ước chuyển nhượng. Thật sự thì Kỷ tộc ta cũng không có dã tâm lớn lắm, tất cả cũng chỉ vì sinh tồn mà làm thôi!”

“Sinh tồn?” Động Tử Khải cười nhạt nói. “Coi như các ngươi cũng biết tiến biết lui đi!”

Kỷ Cửu Hỏa nói: “Tuyết Long Sơn có thể bố trí người đến khai thác mỏ quặng, Kỷ tộc chúng ta tuyệt đối không gây rắc rối trong lúc khai thác. Nhưng đến lúc các ngươi khai thác xong…thì toàn bộ phải rời ngay khỏi lãnh địa của Kỷ tộc. Còn về mỏ quặng nguyên thạch kia, ta cũng không trong mong được chia chác chút nào! Kỷ tộc ta nguyện thề trời cùng Tuyết Long Sơn các ngươi.”

Lời thề thiên đạo…

Đối với phàm nhân thì nó cũng chả quan trọng lắm. Nhưng với một kẻ đã bước vào con đường tu tiên thì không kẻ nào dám làm trái với lời thề này.

“Sao?” Động Tử Khải do dự.

“Tử Khải sư huynh.” Một gã nam tử khôi ngô đứng bên cạnh dùng nguyên lực truyền âm nói: “Điều kiện này cũng có thể chấp nhận được. Chúng ta cũng chả cần để ý tới lãnh địa của Kỷ tộc, quan trọng là…mỏ quặng nguyên thạch kia. Nếu Kỷ tộc nguyện ý cho chúng ta khai thác toàn bộ mỏ quặng thì cũng chỉ cần định ra lời thề …thì Kỷ tộc sẽ không dám làm trái đâu.”

“Ngu xuẩn.” Nữ tử tóc xanh thì lại truyền âm nói. “Đây chỉ là kế sách dây dưa của Kỷ tộc! Kỷ tộc muốn thề cùng với Tuyết Long Sơn chúng ta thì cũng không quan trọng lắm. Vì dù chúng ta có thề thì tông môn vẫn có thể không cần quan tâm tiêu diệt Kỷ tộc. Nên chắc chắn hắn muốn thề là thề với cao tầng của tông môn ta. Mà thời gian từ lúc chúng ta truyền tin về đến lúc cao tầng tông môn tới đây…từng ấy thời gian đủ để Kỷ tộc có thể ký kết khế ước với vương triệu Đại Hạ.”

“Sư muội nói có lý.” Nam tử áo xanh cũng truyền âm đáp.

Động Tử Khải gật đầu nhẹ.

Người bên phía Kỷ tộc đang chờ đợi câu trả lời cuối cùng.

“Kỷ tộc của các ngươi muốn lập lời thề thiên đạo với Tuyết Long Sơn ta thì không biết cần người nào trong Tuyết Long Sơn ta đứng ra lập lời thề đây?” Động Tử Khải nhìn Kỷ Cửu Hỏa.

Kỷ Cửu Hỏa cười nói. “Chỉ cần một vị Vạn Tượng chân nhân là được. Vận mệnh của Kỷ tộc ta đều đặt ở đây nên làm việc gì cũng phải thận trọng. Lời thề của Tử Phủ tu sĩ Tuyết Long Sơn vẫn còn chưa chắc chắn lắm…ta muốn tin cũng không thể tin đươc. Có lẽ Tử Khải đạo huynh cũng hiểu được lời thề của Tử Phủ tu sĩ không phải ràng buộc quá lớn với tông môn Tuyết Long Sơn.”

Động Tử Khải nheo mắt lại.

Một tên Tử Phủ tu sĩ? Nếu tông môn bắt hy sinh là phải hy sinh.

Nhưng Vạn Tượng chân nhân thì khác. Trong tông môn không có nhiều Vạn Tượng chân nhân như vậy, nhận lệnh lập lời thề cũng là lời thề của tông môn! Nếu tông môn dám vứt bỏ một gã Vạn Tượng chân nhân thì việc đó chẳng khác nào làm lạnh lòng bao kẻ Vạn Tượng chân nhân, Tử Phủ tu sĩ khác ư? Mà một cái mỏ quặng nguyên thạch cũng chả có giá trị mấy với một Vạn Tượng chân nhân, cho nên để Vạn Tượng chân nhân lập lời thề là thỏa đáng nhất.

“Kỷ Cửu Hỏa!” Động Tử Khải lạnh lùng nói. “Người cần lập lời thề thiên đạo với Vạn Tượng chân nhân? Đó là cao tầng của tông môn ta mà tông môn thì lại cách đây cả trăm vạn dặm! Đợi đến lúc ta mời được Vạn Tượng chân nhân tới đây thì cũng cần ít nhất mười ngày nửa tháng! Chỉ sợ trong mười ngày nửa tháng đó Kỷ tộc ngươi đã lặng lẽ lập khế ước với vương triều Đại Hạ rồi!”

“Vậy…” Kỷ Cửu Hỏa ngẩn ra.

“Hay là ngươi giao Thần Tử Lệnh ra!” Động Tử Khải quát. “Đem Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm Thành giao cho ta cầm! Tuyết Long Sơn ta sẽ vẫn cho các ngươi ở lại Vạn Kiếm Thành, cả Kỷ tộc cũng vẫn như vậy…Đợi đến khi chúng ta khai thác mỏ quặng nguyên thạch xong thì ta sẽ trả Thần Tử Lệnh lại cho bọn ngươi!”

Kỷ Cửu Hỏa vội vàng: “Như thế sao được?”

“Không được.” Ảnh bà bà cũng tức giận nói. “Thần Tử Lệnh chính là vốn liếng lớn nhất của cả Kỷ tộc ta.”

Kỷ Ninh đứng ở một bên nhìn.

Đám người Tuyết Long Sơn này đúng là lòng tham không đáy! Nói thì dễ. Đợi đến sau này sẽ trả lại Thần Tử Lệnh ư? Nếu không trả lại thì sao? Hơn nữa Kỷ tộc đã phải tự nhượng bộ rất nhiều, nguyện ý hiến tặng cả mỏ quặng nguyên thạch cho Tuyết Long Sơn rồi. Thế mà tại sao cái đám Tuyết Long Sơn này như kiểu bố thí cho người ta để lấy Thần Tử Lệnh đi thế. Sau này có trả lại không?

“Hừ.” Kỷ Ninh mang vẻ mặt khó coi. Tộc nhân khác của Kỷ tộc cũng mang vẻ mặt như vậy.

“Tuyết Long Sơn của ta làm sao phải lừa gạt một bộ tộc nho nhỏ như Kỷ tộc?” Động Tử Khải quát.

“Hình như Tuyết Long Sơn còn lừa nhiều bộ tộc khác nữa cơ.” Kỷ Cửu Hỏa cũng nổi giận. “Nếu không thì tại sao lại có chi nhánh của Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn ta!”

Động Tử Khải liền biến đổi sắc mặt.

Trái lại!

Vậy mà tên Kỷ Cửu Hỏa này cũng thuộc loại cứng rắn. Hắn đảo mắt nhìn đám tôc nhân Kỷ tộc rồi dừng lại ở tên thiếu niên tuổi trẻ mặc da thú đang đứng một mình một chỗ kia. Lúc này hắn dùng nguyên lực truyền âm nói: “Mộc Tứ sư đệ. Kỷ tộc chỉ có vài tên Tử Phủ tu sĩ. Kẻ có tiềm lực nhất là tên Kỷ Ninh kia. Dựa theo lời đồn thì chính là hắn giết chết Bột Tử Thiện đó.”

“Kỷ Ninh.” Nam tử áo xám cũng chú ý tới thiếu niên mặc da thú kia.

Từ trận chiến Kỷ Ninh đánh với Bột Tử Thiện năm đó…

Thanh danh của Kỷ Ninh đã sớm truyền tới cao tầng của các thế lực lớn ở vùng Yên Sơn. Dù sao thì lúc ấy có không ít Tiên Thiên sinh linh của các bộ tộc khác trở về, nên nhờ đó các bộ tộc cũng đều biết được sự đáng sợ của Kỷ Ninh, thậm chí còn cho rằng Kỷ Ninh hẳn là một Tử Phủ tu sĩ! Mới mười một mười hai tuổi mà đã là Tử Phủ tu sĩ rồi, thế thì tương lai sẽ thế nào? Các thế lực lớn cũng đã sớm chú ý tới Kỷ Ninh, tình báo về Kỷ Ninh đã được bọn họ thu thập rõ ràng từ sớm rồi.

Từng việc xảy ra từ nhỏ đến lớn, bộ dáng, thói quen của Kỷ Ninh…tất cả đều được thu thập rõ ràng.

Trong cả Kỷ tộc, Động Tử Khải cũng chả thèm quan tâm tới kẻ khác chỉ để ý duy nhất tới tên Kỷ Ninh này! Hắn không sợ Kỷ Ninh ở hiện tại mà sợ Kỷ Ninh ở tương lai! Với thiên tư như vậy của Kỷ Ninh…thì tương lại chắc cũng chả khó khăn mấy để bước vào Vạn Tượng chân nhân.

“Mộc Tứ sư đệ, kẻ có tiềm lực nhất trong Kỷ tộc…có uy hiếp lớn nhất chính là tên Kỷ Ninh này. Cả Kỷ tộc đều coi hắn là báu vật.” Động Tử Khải truyền âm nói. “Dù sao thì hiện tại hắn vẫn còn nhỏ, nên chắc thủ đoạn cũng chưa tới mức nào. Tên Bột Tử Thiên kia cũng chỉ là loại ngu đần, trừ cái Vạn Quỷ Phiên còn có chút uy hiếp người ngoài, còn đâu thực lực của bản thân cũng chỉ ở loại bình thường. Hơn nữa có thể người ra tay chủ yếu là vị Vạn Tượng chân nhân kia, nên xem ra thực lực của tên Kỷ Ninh cũng không quá mạnh đâu.”

“Sư đệ, ngươi hay ra tay bất ngờ túm cổ tên Kỷ Ninh kia! Đến lúc tên Kỷ Ninh trong tay chúng ta rồi thì Kỷ tộc sao dám làm trái lệnh của Tuyết Long Sơn ta?” Động Tử Khải truyền âm nói. “Cho dù có khả năng rất thấp là…bọn chúng không quan tâm tới sống chết của tên Kỷ Ninh thì chúng ta cũng sẽ giết tên Kỷ Ninh ngay tức khắc. Không còn Kỷ Ninh thì Kỷ tộc sau này chả còn tí uy hiếp nào nữa.”

“Đúng.” Nam tử áo xám gật đầu.

Kỷ Ninh đúng là một sự uy hiếp lớn. Hiện tại thì Kỷ Ninh không đáng sợ, nhưng tương lại thì lại khác.

“Sư đệ, ngươi hãy bất chợt thi triển pháp thuật ra. Cho dù có chịu chút tổn thất thì khi bắt được Kỷ Ninh chúng ta sẽ giải quyết được vấn đề.” Động Tử Khải truyền âm nói. Tuy hắn có thực lực mạnh hơn Mộc Tứ sư đệ nhưng do lúc trước hắn đã thi triển ra Bát Quái Huyết Long Trận nên bây giờ chỉ cần trận pháp vừa hiện lên là bên phía Kỷ tộc đã cảnh giác hết rồi.

Cho nên nhất định phải tập kích bất ngờ! Thành công trong nháy mắt! Mà Mộc Tứ sư đệ lại là lựa chon tốt nhất cho việc này.

“Giao cho ta. Gần đây pháp thuật của ta mới đột phá thêm.” Mộc Tứ sư đệ tự tin truyền âm nói.

“Vậy thì ta chờ sư đệ bắt được Kỷ Ninh. Đến khi bắt được hắn…thì chúng ta liền chiếm thượng phong ở mọi việc.” Động Tử Khải nói.

Chương 91: Tưởng niệm! Ti Vũ Thành Tuyến!

Động Khải liếc mắt một cái liền biết ngay chỗ yếu hại của Kỷ tộc. Hắn đoán không sai, Kỷ Ninh chính là trụ cột tương lai của Kỷ tộc! Cường giả trong Kỷ tộc dù là Kỷ Cửu Hỏa hay Ảnh bà bà cho dù có chết, cũng không nguyện ý để Kỷ Ninh phải chết!

“Kỷ Cửu Hỏa, ta khuyên ngươi tốt nhất nên giao Thần Lệnh ra.”

Động Khải nhíu mày quát.

“Kỷ tộc ta đúng là rất nhỏ yếu, cho nên cả mỏ quặng nguyên thạch cũng phải chắp tay đưa cho người khác. Các ngươi ép buộc chúng ta giao ra Thần Tử Lệnh… Việc này không khỏi khi dễ người khác một cách quá đáng! Thần Lệnh là căn cơ của Kỷ tộc, muốn chúng ta giao ra sao. Khônh thể nào…!”

Vừa dứt lời, sắc mặt Kỷ Cửu Hỏa biến đổi, cúi đầu nhìn xuống nền đất.

Mặt đất đang khẽ rung rung.

Năm người Động Khải đang đứng ở xa xa, trong con mắt của tên áo xám đứng cạnh Động Khải chợt lóe tia sáng, nguyên lực trong cơ thể hắn đã sớm tràn xuống nền đất. Bên Kỷ tộc vừa cảm ứng được thì pháp thuật đã thi triển ra rồi!

“Uỳnh!”

Chỉ thấy một rừng dây mây xanh biếc từ dưới đất điên cuồng trồi lên, trên cây còn lóe lên từng đường sáng xanh, những dây mây này vừa mảnh vừa dài, cành lá cứng cỏi. Chúng từ dưới chân Kỷ Ninh vọt lên, trong nháy mắt quấn quanh Kỷ Ninh.

Rất nhanh!

Không thể phòng bị một chút nào!

“Cái gì?”

Sắc mặt Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà biến đổi lớn. Trong nháy mắt, Kỷ Ninh vốn đang đứng bên cạnh đã bị vô số dây mây quấn quanh.

“Mau cứu Kỷ Ninh!”

Ảnh bà bà quát lớn.

“Muộn rồi!”

Động Khải đứng ở phía xa xa cợt nhả nói.

Uỳnh!

Vô số dây mây quấn quanh Kỷ Ninh kéo mạnh một cái, nhất thời một tiếng động lớn vang lên, trên mặt đất liền hiện ra một lỗ thủng cực lớn. Mà lúc này Kỷ Ninh cũng đã chui sâu xuống lòng đất.

“Tuyết Long Sơn các ngươi lại làm cả việc này nữa cơ à…”

Sắc mặt Kỷ Cửu Hỏa dữ tợn.

“Thả con ta ra.”

Kỷ Nhất Xuyên cũng gấp gáp.

Mọi người trong Kỷ tộc ai ai cũng đều muốn cứu lấy Kỷ Ninh, chỉ tại những dây mây này xuất hiện quá đột ngột, làm cho bọn họ không kịp phản ứng.

“Ha ha ha…”

Động Khải điên cuồng cười lớn, quay đầu nhìn người áo xám bên cạnh, nói:

“Mộc Tứ sư đệ, tóm lấy Kỷ Ninh đi!”

Sắc mặt Động Khải bỗng nhiên biến đổi, hắn phát hiện trên trán sư đệ hắn mồ hôi vã như mưa, hiển nhiên là đang toàn lực đối phó với sự chống cự của Kỷ Ninh.

“Tên Kỷ Ninh kia đang ở dưới phá pháp thuật của ta…”

Con mắt tên áo xám đỏ lên, hắn đang cố đem toàn bộ nguyên lực dẫn xuống.

Trong lòng đất.

Trong phút chốc hơn trăm ngàn dây mây xanh biếc đang trùng trùng điệp điệp quấn chặt lấy Kỷ Ninh, mà lúc này Kỷ Ninh đang ở trong vòng bảo hộ của Thủy Hỏa Liên Hoa, từng cánh hoa sen đang không ngừng xoay tròn, chống cự lại đám dây mây. Mà dây mây lại sinh trưởng không ngừng, dù diệt đi bao nhiêu nó vẫn cứ tới không ngừng.

“Người tu tiên đúng là có rất nhiều thủ đoạn nên thông tin tình báo khó mà thu thập hết được. Không biết pháp thuật này do tên nào trong Tuyết Long Sơn phân chi Yên Sơn thi triển.”

Kỷ Ninh đột ngột bị tấn công, căn bản không phản ứng kịp nên mới bị kéo xuống lòng đất.

Không gian trói buộc quá nhỏ, hắn thậm chí không thể thi triển được Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Kỷ Ninh đành thi triển Thủy Hỏa Liên Hoa.

“Vù vù vù vù.”

Thủy Hỏa Liên Hoa chậm rãi xoay tròn, đem những dây mây đang quấn quanh Kỷ Ninh xé thành vụn phấn. Lần trước Kỷ Ninh giao chiến với Bột Tử Thiện là khoảng năm năm về trước, trong năm năm này Kỷ Ninh vẫn không ngừng tiến bộ.

Nếu như nói lúc trước hắn chỉ ngộ ra một tia Đạo Chi Chân Ý thì sau này hắn đã không ngừng ngộ thêm Đạo Chi Chân Ý khác.

Nhiều hơn một tia… Ngưng tụ lại, dĩ nhiên là càng thêm hùng hậu.

Đặc biệt là lúc Kỷ Ninh ở hồ Dực Xà. Bây giờ Kỷ Ninh lúc nào cũng có thể kết hợp với trời đất… Cảnh giới của hắn hiện giờ cực kỳ cao. Kỳ thật đây cũng là khi người tu tiên đạt tới cảnh giới cực cao thì mới xuất hiện hiện tượng này, có thể tùy lúc kết hợp với trời đất, tùy lúc cảm ngộ Đạo. Tự nhiên sẽ ngộ ra Đạo Chi Chân Ý nhiều hơn.

Cảnh giới tăng lên.

Hiện giờ hắn thi triển Thủy Hỏa Liên Hoa, uy lực tự nhiên cũng lớn hơn nhiều. Chỉ tính riêng lực nghiền nát thôi thì cho dù là cường giả Tiên Thiên viên mãn trong nháy mắt cũng bị nghiền nát thành mảnh nhỏ.

“Bắc Minh kiếm.”

Kỷ Ninh ở trong Thủy Hỏa Liên Hoa, hay tay nắm chặt lấy Bắc Minh kiếm.

“Tưởng niệm! Ti Vũ Thành Tuyến!”

Kỷ Ninh thầm nói.

Mỗi khi thi triển chiêu này, hắn không tự chủ được lại nhớ đến mẫu thân. Hắn ngộ được một chiêu này chính là nhờ những tưởng niệm vô tận của hắn đối với mẫu thân. Từng giọt mưa như chứa từng kỷ niệm, chúng hòa cùng với nhau tạo thành dòng nước, dòng nước mang bao ký ức… Kỷ Ninh mất gần năm năm mới hiểu được rồi sáng chế ra chiêu thức cực mạnh này.

Một chiêu ẩn chứa nhớ thương vô tận từ “Tích Thủy Kinh” mà ra, nhưng phóng khoáng hơn nhiều Tích Thủy Kinh

“Ào ào!”

Hai tay Kỷ Ninh nắm chặt Bắc Minh kiếm, bổ ra một kiếm xuyên thấu Thủy Hỏa Liên Hoa. Thủy Hoa Liên Hoa liền mềm mại như bọt nước, trong nháy mắt liền xuyên qua không chút trở ngại nào, một kiếm này giống như chạm tới mẫu thân, ẩn chứa nhớ thương vô tận … dẫn động lực lượng trời đất cực lớn rồi trực tiếp hội tụ trên thân kiếm.

Đến nỗi khi chứng kiến kiếm pháp này, người khác cũng cảm thấy cõi lòng chua xót, cảm giác quyến luyến không rời.

“Xì xì xì.”

Hàng loạt dây mây trực tiếp bị chém đứt, tuy rằng nó vẫn kiên cố như trước, nhưng vẫn bị một kiếm này chém đứt mở ra. Đối mặt với một kiếm cực mạnh của Kỷ Ninh, pháp thuật của Tử Phủ tu sĩ Mộc Tứ cũng không thể trói buộc được. Một kiếm này của Kỷ Ninh, đã hơn xa Tử Phủ tu sĩ thông thường, cho dù là Vạn Tượng chân nhân trung kỳ cũng khó có thể đỡ được.

Cũng là do Kỷ Ninh có Thần Ma luyện thể quá mức mạnh mẽ, có thể so sánh với Thần Ma luyện thể Tử Phủ tiền kỳ thông thường. Lực lượng này vốn mạnh mẽ, lại thêm kiếm pháp lợi hại nên một cái pháp thuật vây khốn làm sao có thể gây khó khăn được?

Kiếm quang đầy trời chặt đứt hàng loạt dây mây. Kỷ Ninh dẫn theo kiếm quang phóng lên cao, trực tiếp phá vỡ mặt đất, lao thẳng ra ngoài.

“Uỳnh!”

Đang trong lúc tộc nhân Kỷ tộc lo lắng nhìn vào cái hố trên nền đất thì cách đó hơn mười trượng mặt đất tự nhiên nổ tung. Một đường kiếm quang bay ra từ đó rồi phóng lên cao. Chỉ thấy một gã thiếu niên mặc da thú, hai tay cầm song kiếm, Thủy Hỏa Liên Hoa vờn quanh cơ thể nhẹ nhàng đáp xuống đất.

“Sao lại như thế được!”

Sắc mặt Động Khải đại biến. Người khác không biết được thủ đoạn của Tứ sư đệ, nhưng hắn lại rất rõ ràng. Nếu Tứ sư đệ dùng pháp thuật đột nhiên tập kích… Cho dù là muốn phá vỡ cũng phải tốn công sức một phen, cho dù là hắn cũng phải cố hết sức mới thoát ra được.

“Tên Kỷ Ninh kia. Hắn thoát ra rồi?”

Nam tử khôi ngô phía sau Động Khải gầm nhẹ nói.

“Làm sao có thể như vậy được, ta cũng là Thần Ma luyện thể mà bị Tứ sư huynh vây khốn thì cho dù cố giãy dụa như thế nào vẫn không thể thoát ra được. Làm sao mà hắn chỉ trong chốc lát lại thoát được.”

Cự Tán sư đệ, năm đó khi cả năm người mở ra Tử Phủ.

Vẻn vẹn mới là Tử Phủ tiền kỳ, bất quá hắn lại có Thần Ma luyện thể! Lại là Thần Ma luyện thể tiền kỳ… Chiến lực cực kỳ kinh người. Người khác dù có bị thương thì hắn cũng không việc gì, thương thế bình thường của hắn mà gặp phải người khác là chết ngay! Đây là ưu thế của Thần Ma luyện thể. Nếu hắn là Thần Ma luyện thể Tử Phủ hậu kỳ thì cho dù là Động Khải cũng phải gọi hắn một tiếng sư huynh.

“Thoát ra rồi?”

“Hắn mới bao nhiêu tuổi?”

“Vạn Cổ Thanh Đằng Thuật của Mộc Tứ sư huynh có vậy mà bị phá rồi ư?”

Đôi nam nữ phía sau cũng biểu lộ vẻ mặt khó tin.

Trong năm người ở đây, địa vị của Mộc Tứ sư huynh chỉ sau Động Khải. Bởi vì thực lực của hắn rất mạnh, lại luôn đột nhiên tập kích đánh lén… “Vạn Cổ Thanh Đằng Thuật” của hắn đã khiến cho các sư huynh đệ khác khâm phục không thôi. Lực trói buộc của Vạn Cổ Thanh Đằng thuật đúng là rất lớn, cho dù là Thần Ma luyện thể đạt Tử Phủ tiền kỳ cũng khó mà thoát ra được.

Bây giờ đối phương dễ dàng thoát khỏi, mà hắn mới chỉ mười sáu tuổi! Dù là yêu nghiệt, dù là thiên tài, thì như vậy cũng quá…

Bọn hắn nào biết rằng, lực lượng của Kỷ Ninh so với Cự Tán sư đệ xê xích không đáng bao nhiêu, nhưng riêng về cảnh giới kiếm pháp thì lại vượt xa Cự Tán sư đệ không biết bao nhiêu lần.

“Kỷ Ninh!”

“Kỷ Ninh.”

Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà và đám người Kỷ tộc đều vui mừng khi nhìn thấy Kỷ Ninh, đồng thời bọn họ cũng thấy được vẻ mặt kinh ngạc của năm tên tu sĩ Tuyết Long Sơn. Bọn họ vừa vui vẻ vừa khiếp sợ trước thực lực của Kỷ Ninh. Ánh mắt của Kỷ Cửu Hỏa lại càng nheo lại, trong lòng lại thổn thức.

“Càng lúc càng không nhìn thấu đứa nhỏ này.”

Thủy Hỏa Liên Hoa chung quanh Kỷ Ninh biến mất,

“Kỷ Ninh!”

Nhất thời một giọng nói khàn khàn vang lên.

Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại.

Động Khải ở xa xa sắc mặt trắng bệch, tên áo xám gắt gao nhìn chằm chằm Kỷ Ninh.

“Một chiêu kiếm vừa rồi của ngươi có tên gọi là gì?”

“Tưởng Niệm!”

Kỷ Ninh nhẹ giọng nói.

“Ti Vũ Thành Tuyến!”

“Ti Vũ Thành Tuyến?”

Tên áo xám trừng mắt to, vẻ mặt khó có thể tin được.

“Ti Vũ Thành Tuyến trong Tích Thủy Kinh của Kỷ tộc các ngươi có uy lực lớn như vậy sao?”

Hắn cũng biết rõ Cửu kiếm trong Tích Thủy Kinh.

“Điều ngươi không biết còn nhiều lắm.”

Kỷ Ninh hừ lạnh rồi không tiếp tục giải thích nữa.

Một kiếm này đã khác hắn Tích Thủy Kinh, đã không còn là Ti Vũ Thành Tuyến trong quá khứ nữa rồi.

Chương 92: Sự nhượng bộ của Kỷ tộc

“Ti Vũ Thành Tuyến?” Động Tử Khải cũng thầm nhắc lại. Bốn tên Tử Phủ tu sĩ khác đứng phía sau vẫn còn đang cảm thấy chấn động như trước.

“Tên Kỷ Ninh này còn mạnh hơn cả dự tính.” Động Tử Khải suy ngẫm. “Năm nay mới mười sáu tuổi mà đến cả Mộc Tứ sư đệ cũng không túm được hắn! Xem ra chỉ có ta ra tay thì mới có thể giải quyết hắn.” Nếu như y ra tay thì chắc chắn sẽ thi triển ra Bát Quái Huyết Long Trận. Đến lúc trận pháp hiện ra thì chỉ có một con đường đánh nhau sống chết không khoan nhượng thôi.

Động Tử Khải rất tự tin. Hắn hiểu được thực lực của Kỷ tộc cũng không yếu chút nào. Nếu thật sự chiến đấu thì bên mình có năm tên Tử Phủ tu sĩ cũng sẽ phải ngã xuống ít nhất một hai tên.

Nếu như làm đối phương biết khó mà lui thì vẫn hơn.

“Kỷ Ninh, thật lợi hại.”

“Tốt lắm.”

Các tộc nhân ở Kỷ tộc đều nhìn về chỗ Kỷ Ninh. “Không sao chứ.” Kỷ Nhất Xuyên nhìn con mình, thấy nhi tử không bị thương thế gì thì mới yên tâm.

“Động Tử Khải!” Ảnh bà bà cũng quát lớn. “Các ngươi có ý gì đây? Đột nhiên lại đánh lén tộc nhân của Kỷ tộc ta. Chúng ta còn đứng đây mà các ngươi dám làm như vậy à.”

“Lũ Tuyết Long Sơn các ngươi đúng là loại ngang ngược.”

Tộc nhân ở Kỷ tộc đều rất phẫn nộ nhưng từng người đều có gắng nhịn không động thủ. Dù sao thì đối phương cũng là Tuyết Long Sơn.

“Ha ha ha…” Động Tử Khải cũng cười. “Đột nhiên đánh lén ư? Nói khó nghe quá. Mộc Tứ sư đệ chỉ là nghe nói Kỷ tộc ngươi có một thiên tài, thiên phú rất cao. Thậm chí cả sư đệ Bột Tử Thiện thuộc Tuyết Long Sơn cũng chết dưới tay hắn. Nên hôm nay gặp được vị thiên tài này không chịu nổi ngứa ngáy tay chân mới luận bàn chút ít thôi. Chẳng lẽ Tử Phủ tu sĩ Tuyết Long Sơn muốn cùng Kỷ tộc các ngươi luận bàn chút ít mà cũng không cho à?”

“Cái này mà gọi là luận bàn à?” Ảnh bà bà khản giọng nói.

“Đương nhiên là luận bàn rồi.” Động Tử Khải nói. “Hiện tại xem ra vị thiên tài này của Kỷ tộc các ngươi cũng thật lợi hại, đến mức có thể phá được pháp thuật của sư đệ ta. Thật bội phục, bội phục.”

“Ngươi…” Ảnh bà bà tức sôi cả bụng. Bà ta sống đến hơn bốn trăm năm rồi mà chưa từng phải chịu uất ức thế này bao giờ. Nếu bà ta không vướng không víu gì thì đã sớm động thủ rồi. Nhưng vì tương lai của Kỷ tộc nên mới phải nhịn lấy.

Trong mắt Động Tử Khải hiện lên sự hung ác, hừ lạnh nói: “Đứng nói là luận bàn, cho dù là chúng ta có giết chết tên Kỷ Ninh kia thì Kỷ tộc các ngươi làm được gì?” Ánh mắt lạnh lẽo của Động Tử Khải quét qua đám tộc nhân Kỷ tộc, khóe miệng nhếch lên với vẻ đầy khinh thường làm cho tộc nhân của Kỷ tộc càng thêm căm hận.

Kiêu căng kiêu ngạo!

Đúng là Động Tử Khải đang cần cái vẻ đó để hoàn toàn áp chế Kỷ tộc!

“Tộc trưởng.” Kỷ Lưu Chân cũng giận dữ quát. “Kỷ tộc ta không phải loại dễ bắt nạt. Thà chết đứng còn hơn sống quỳ. Kỷ tộc ta càng nhân nhượng thì Tuyết Long Sơn này càng lấn tới. Coi Kỷ tộc ta như bùn đất để chúng thích nhào nặn thế nào thì thế ấy ư? Liều mạng với bọn chúng! Bọn chúng tới đây năm tên thì khi về nhất định phải chết quá nửa!”

“Liều mạng.”

“Tộc trưởng, chúng ta liều mạng.”

“Bọn chúng đã không cho Kỷ tộc ta con đường sống thì chúng ta cũng không cho chúng sống yên được.” Trong lúc nhất thời không ít tộc nhân Kỷ tộc giận dữ gào lên.

Điều này làm cho năm người bọn Động Tử Khải hơi kinh hãi. Tuyết Long Sơn đúng là thế lực lớn một phương, nhưng đó là tông môn Tuyết Long Sơn! Còn một cái chi nhánh của Tuyết Long Sơn thì cũng chỉ mạnh hơn Kỷ tộc chút ít…Dù sao thì kẻ mạnh nhất cũng chỉ là Tử Phủ tu sĩ. Nếu thật sự chiến đấu thì dù tiêu diệt được Kỷ tộc, chi nhánh Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn này cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

“Câm miệng.” Kỷ Cửu Hỏa quay đầu dùng nguyên lực truyền âm quát. Âm thanh vang lên bên tai từng tộc nhân.

Tộc nhân đều nhìn về phía Kỷ Cửu Hỏa.

“Bọn chúng đang nói gì đấy?” Bên phía Tuyết Long Sơn, tên thanh niên khôi ngô Cự Tán truyền âm nói.

“Đám này là dân bản xứ.” Nam tử áo xanh Mộc Tứ truyền âm nói. “Đã sống theo kiểu bộ lạc từ lâu nên thà chết cũng không chịu khuất phục. Nếu nổi nóng quá là chúng liền lập tức liều mạng ngay…bên chúng ta hơi có chút nhẫn tâm quá cho nên bọn chúng bắt đầu có chút phản kháng.”

Động Tử Khải tự tin truyền âm nói: “Không cần phải lo lắng. Tên Kỷ Cửu Hỏa kia là lão già đã sống gần bốn trăm năm nên cũng sẽ cực kỳ khôn khéo. Hắn sẽ khuyên bảo khống chế tốt tộc nhân của hắn.”

Bên phía Kỷ tộc vẫn lặng yên truyền âm lẫn nhau.

“Bọn Tuyết Long Sơn kia khinh người quá đáng.” Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói. “Nếu bọn chúng vẫn tiếp tục hung hăng càn quấy nữa thì chúng ta sẽ không nhịn nữa! Chẳng lẽ chúng ta phải đánh nhau với bọn chúng sao?”

“Nhưng thưa tộc trưởng, chúng ta có thể ký tên lập khế ước với vương triều Đại Hạ. Đến lúc đó vương triều Đại Hạ sẽ che chở cho chúng ta thậm chí chúng ta còn được chia ba phần mỏ quặng ngueyen thạch.” Một gã tộc nhân to lớn của Kỷ tộc lập tức truyền âm nói.

“Ngu xuẩn!” Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói. “Muốn ký tên lập khế ước với vương triều Đại Hạ thì trước tiên phải bẩm báo lên trên rồi sau đó chờ sứ giả của vương triều Đại Hạ đến nghiệm thu mỏ quặng nguyên thạch, đến cuối cùng mới có thể kí kết khế ước! Những việc đó cần rất nhiều thời gian, mà thời gian dài như vậy thì Kỷ tộc ta sẽ phải chịu ngập đầu tai họa!”

“Vì ba phần mỏ quặng nguyên thạch mà làm cho cả bộ tộc phải lâm vào họa diệt vong ư?” Kỷ Cửu Hỏa quát. “Ngu tới mức không thể nào ngu hơn! Cho dù có thể ký kết khế ước thành công để được vương triều Đại Hạ che chở Kỷ tộc ngàn năm. Nhưng rồi sau ngàn năm thì sao đây? Đến lúc đó Tuyết Long Sơn trả thù Kỷ tộc ta thì Kỷ tộc cũng xong đời. Như thế thì ta thà đem cả mỏ quặng nguyên thạch này cho Tuyết Long Sơn.”

“Nhưng là…”

“Làm như vậy thật sự rất uất ức.”

“Rất…”

Trong lòng đám tộc nhân Kỷ tộc đều đầy uất ức.

“Vẫn tức giận vẫn không cam lòng. Nhưng vì Kỷ tộc, phải nhẫn nhịn.” Kỷ Cửu Hỏa cảm thán truyền âm nói. “Chỉ cần Kỷ tộc có thể tiếp tục sinh sôi nảy nở hưng thịnh thêm thì chút khó chịu đó có tính là gì.”

“Muốn trách thì chỉ có thể trách chúng ta không có đủ thực lực. Rõ ràng là cơ hội lớn từ trên trời rơi xuống nhưng chúng ta lại không thể hưởng thụ được mỏ quặng nguyên thạch này.” Kỷ Cửu Hỏa nhìn về phía Kỷ Ninh. “Kỷ Ninh, ngươi là thiên tài giỏi nhất từ lúc bộ tộc Kỷ tộc được xây dựng đến giờ. Chỉ cần ngươi lớn lên, sau này nhất định sẽ trở thành Vạn Tượng chân nhân.”

Cả đám tộc nhân đều nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt mang đầy chờ mong cùng khát vọng.

Đúng vậy.

Đó chính là hi vọng để Kỷ tộc quật khởi! Nó ở ngay trên người Kỷ Ninh. Lúc trước đám Tiên Thiên sinh linh ở tông phủ này còn có nhiều hoài nghi về thực lực của Kỷ Ninh vì dù sao cũng chỉ là lời đồn đại mà thôi…Nhưng vừa rồi sau khi tận mắt thấy thực lực của Kỷ Ninh làm cho ngay cả pháp thuật mạnh mẽ nhất của đám Tử Phủ tu sĩ Tuyết Long Sơn bị hoàn toàn phá vỡ. Mà hiện tại Kỷ Ninh mới mươi sáu tuổi thôi! Vừa nghĩ tới tiềm lực của Kỷ Ninh thì từng người đều cảm thấy xao động.

“Có điều thiên tài dù có lợi hại đến mấy thì chết cũng hết tài.” Kỷ Cửu Hỏa nhìn Kỷ Ninh. “Ngươi phải vì Kỷ tộc ta mà sống, sống thật lâu.”

Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.

Hắn đang nhớ lại một người…là Lũy Triển, chủ nhân thứ tư của Thủy Phủ. Với khả năng có thể cạnh tranh vượt qua được bao nhiêu người cạnh tranh khác để trở thành đệ tử thân truyền của Thư Hoa tiên nhân thì khỏi phải bàn cãi về thiên phú của hắn. Nhưng đáng tiếc đến Vạn Tượng chân nhân đã chết mất rồi.

“Nỗi nhục ngày hôm nay Kỷ tộc ta sẽ mãi mãi khắc sâu trong lòng.” Kỷ Cửu Hỏa nhìn về phía tộc nhân. “Nhất định phải mạnh hơn. Đến lúc mạnh mẽ hơn thì không kẻ nào dám ức hiếp ngươi, xem thường ngươi nữa.”

“Dạ.” Đông đảo tộc nhân đều gật đầu, Kỷ Ninh cũng là một trong số đó.

Năm tên Tử Phủ tu sĩ trong đó có Động Tử Khải nhìn thấy biểu hiện cảm đám tộc nhân Kỷ tộc hết phẫn nộ lại đè nén tức giân thì không khỏi cười nhạo. Bọn chúng đã xem qua không biết bao nhiêu lần những cảnh thế này. Khi Tuyết Long Sơn ra mặt thì đám bộ lạc nhỏ kia cũng chỉ có thể quay người cúi đầu.

“Động Tử Khải.” Kỷ Cửu Hỏa quay đầu lại nhìn về phía đám năm người Động Tử Khải.

“Đã bàn xong chưa?” Động Tử Khải nhìn Kỷ Cửu Hỏa. “Có điều ta chắc chắn nói cho Kỷ Cửu Hỏa ngươi biết. Mặc kệ thế nào thì Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm Thành của ngươi nhất định phải giao ra đây! Không giao ra thì Kỷ tộc ngươi liền gặp ngay họa diệt tộc!”

Tộc nhân Kỷ tộc đều khó có thể khống chế được lửa giận. Từng người đều mang vẻ mặt đầy phẫn nộ.

Nhất định phải giao Thần Tử Lệnh ra ư?

Không phải buộc bọn họ vứt bỏ lãnh địa sao?

Kỷ Cửu Hỏa cắn răng, với vẻ mặt khó coi nói ra từng từ từng từ một: “Kỷ tộc ta sẽ giao Thần Tử Lệnh ra và rời khỏi vùng lãnh địa này! Tất cả những thứ trong lãnh địa này đều thuộc về Tuyết Long Sơn.”

“Cái gì.”

Mọi người đều kinh hoảng. Kỷ Ninh cũng kinh hoảng nhìn về phía tộc trưởng.

Kỷ Cửu Hỏa tiếp tục cắn răng nói: “Nhưng Tuyết Long Sơn các ngươi nhất định phải cho Kỷ tộc ta một khối Thần Tử Lệnh khác, để cho Kỷ tộc ta có nơi làm căn cơ! Dùng Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm Thành đổi lấy một Thần Tử Lệnh một tòa thành khác của Đại Hạ. Kỷ tộc ta nguyện ý xa rời quê hương.”

Chương 93: Phân cách

Xa rời quê hương?

Kỷ Ninh cố nén nỗi uất hận trong lòng, không cam lòng, thật sự không cam lòng a. Có thể nhìn ra sự trầm mặc hiện lên ở tộc nhân khác chung quanh, trong đó bao gồm cả phụ thân, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà. Chỉ cần có thể để cho Kỷ tộc tiếp tục truyền thừa, tiếp tục hưng thịnh thì dù có phải bỏ quê hương mà đi cũng phải chịu đựng thôi!

“Chỉ cần Tuyết Long sơn lấy một khối Thần Tử Lệnh ra.” Kỷ Cửu Hỏa trầm giọng nói. “Kỷ tộc ta lập tức đem Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm thành hai tay dâng lên!”

“Thần Tử Lệnh?”

Ngoài xa, năm người Động Tử Khải nhìn nhau, lặng yên truyền âm thảo luận.

“Tử Khải sư huynh, làm sao bây giờ?” Nữ tử tóc xanh truyền âm nói

“Lấy một khối Thần Tử Lệnh để đổi sao?”

“Lấy đâu ra?” Động Tử Khải nhìn về phía nữ tử tóc xanh.

“Hòa Hạnh sư muội, ngươi sẽ lấy ra sao?”

Nữ tử tóc xanh lập tức im lặng.

Khi bọn hắn đạt Tử Phủ tu sĩ thì đều phải rời khỏi tông môn xâm nhập các nơi thành lập chi nhánh vì tiềm lực không lớn, đã được coi như là thành viên bên ngoài của tông môn. Thành Đại Hạ chiếm được ở Yên Sơn, cũng là căn cơ của bọn hắn! Cũng là căn cơ của một vài bộ tộc,thế lực. Bọn hắn làm sao có thể bỏ qua?

Muốn lấy một khối Thần Tử Lệnh ra đổi ư?

Ai lấy ra đây?

Mỏ quặng nguyên thạch này là của tông môn Tuyết Long sơn, dựa vào cái gì để cho ta hy sinh? Để cho bộ tộc ta hy sinh? Mỗi một tòa thành Đại Hạ, đều có hai ba Tử Phủ tu sĩ, cần phải tất cả đều đồng ý mới có thể buông tha cho Thần Tử Lệnh! Có thể tạo được căn cơ lâu dài, ai muốn bỏ qua?

“Đến chúng ta còn không muốn bỏ ra thì chẳng lẽ đám anh em đồng môn ở địa phương khác nguyện ý bỏ ra một tòa thành Đại Hạ sao?” Động Tử Khải lắc đầu. “Dù Tuyết Long sơn ta có rất nhiều chi nhánh nhưng những đồng môn sư huynh đệ ở các chi nhánh này tuyệt đối sẽ không màng đến chúng ta. Bọn chúng làm sao có thể hảo tâm tới mức cho khôngmột tòa thành Đại Hạ đây?”

“Đằng nào thì ta cũng không thể dùng Cự Thị để đổi được. Ta không đồng ý mà đại bá ở trong tộc ta cũng sẽ không đồng ý.” Nam tử khôi ngô kia vội la lên. “Đừng lo lắng, ta không tin Kỷ tộc thật sự dám phản kháng.”

“Đúng.” Nam tử tóc xanh gật đầu.

“Cứ cưỡng bức thẳng tay Kỷ tộc! Kẻ nào dám phản kháng thì giết hết! Thuận theo ta còn có thể sống! Ta tin tưởng Kỷ tộc sẽ biết chọn lựa như thế nào.”

“Được rồi, chuyện này cũng không phải là lần một lần hai” Nam tử khôi ngô Cự Tán gật đầu liên tục.

” Cứ như vậy làm đi.” Nam tử áo xám Mộc Tứ cũng đồng ý.

Ánh mắt Động Tử Khải nhìn bốn sư đệ sư muội. Tuy rằng các đồng môn khác ở các chi nhánh Yên sơn không tới vì dù sao cũng chỉ là một lần nguyên khí thiên địa dao động, không cần thiết tới mức ai cũng phải mò tới ngó xem. Chỉ là năm người tới đây lại đại biểu cho toàn bộ các chi nhánh của Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn.

“Tốt.” Động Tử Khải gật đầu. “Cứ như vậy làm đi, giống như Cự Tán sư đệ nói, loại chuyện này đã không phải là lần một lần hai.”

Tuyết Long Sơn có rất nhiều chi nhánh.

Làm sao có thể với từng ấy chi nhánh có được từng ấy tòa thành Đại Hạ? Đánh chiếm sao?

Nếu làm việc đó thì thật quá ngu xuẩn.

Tất cả đều là đồ đao và đe doạ. Trên thực tế đại đa số các bộ tộc khi gặp cảnh này thì cũng chỉ có thể cắn răng mà nuốt vào bụng, chủ động giao ra Thần Tử Lệnh, biết điều một chút mà rời đi. Đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ phát sinh một vài vụ chém giết, vì làm bất cứ chuyện gì cũng không thể hoàn toàn tuyệt đối được. Đám người Động Tử Khải cũng rất tự tin thực lực phe mình chắc chắn mạnh hơn Kỷ tộc rất nhiều.

Bên phía Kỷ tộc đều đang đợi câu trả lời.

Tuy rằng đau lòng, uất hận.

Nhưng Kỷ Ninh cùng tất cả mọi người đều đã chuẩn bị xong. Chỉ cần Kỷ tộc có thể tiếp tục tồn tại thì làm việc gì cũng đều đáng giá. Đám người Kỷ tộc đều đang chờ câu trả lời thuyết phục từ Tuyết Long Sơn.

“Hừ.” Động Tử Khải khẽ hừ một tiếng.

“Kỷ Cửu Hỏa.”

Tất cả mọi người của Kỷ tộc đều nhìn Động Tử Khải. Kỷ Cửu Hỏa liền nói: “Đây đã là căn cơ của Kỷ tộc ta.”

“Căn cơ ư?” Động Tử Khải cười lạnh

“Căn cơ mà lại để người khác lấy mất! Kỷ Cửu Hỏa, ngươi muốn dùng Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm Thành đổi lấy Thần Tử Lệnh khác sao? Nằm mơ đi. Hiện tại ta cho ngươi hai con đường. Con đường thứ nhất, ngươi chống lại Tuyết Long Sơn ta, Kỷ tộc ngươi sẽ bị diệt tộc. Con đường thứ hai, ngươi giao ra Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm thành, Tuyết Long sơn ta sẽ cho Kỷ tộc ngươi một vùng đất tiếp tục sinh tồn, đợi đến khi khai thác xong mỏ quặng nguyên thạch thì ta sẽ trả lại Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm Thành. Đây là lời hứa của Động Tử Khải ta!”

Sắc mặt mọi người Kỷ tộc đều thay đổi.

Cái gì?

Hứa hẹn?

Hứa hẹn cái *** chó! Một cái hứa hẹn tính là gì? Chỉ một lời nói suông mà muốn Kỷ tộc ta chắp tay dâng ra Thần Tử Lệnh sao?

“Động Tử Khải.” Kỷ Cửu Hỏa vừa lo vừa giận.

“Câm miệng.” Động Tử Khải lớn tiếng quát, hai con mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Kỷ Cửu Hỏa

“Ngươi chỉ có thể lựa chọn, là tiếp tục sống sót, hay là diệt tộc! Tất cả đều tùy thuộc vào quyết định của ngươi. Kỷ Cửu Hỏa! Nếu như ngươi muốn diệt tộc thì… Bát Quái Huyết Long Trận của ta cũng đã lâu rồi không thấy máu đây.”

Mặt khác, bốn tên Tử Phủ tu sĩ bên cạnh hắn đều lăm le đầy vẻ hung tợn. Bọn hắn đều là những kẻ xuất thân từ tông môn, học được một ít pháp môn lợi hại, thủ đoạn thông thường đã mạnh hơn dân bản xứ không ít. Nếu thật sự đánh nhau… Ở nhà còn có ba gã Tử Phủ tu sĩ khác, tổng cộng tám gã Tử Phủ tu sĩ!

“Chọn đi!” Động Tử Khải lạnh lùng nói ra.

Bên này, đám người Kỷ tộc đều tức giận run rẩy.

“Tộc trưởng!” Có tộc nhân kêu lên.

“A a a!” Kỷ Cửu Hỏa ngửa đầu gào lên

“Kỷ Cửu Hỏa ta, thẹn với tổ tiên Kỷ tộc!”

Kỷ Ninh cắn răng, thân thể hơi phát run.

Mà ngoài xa, trên mặt đám người Động Tử Khải nhìn thấy một màn này đều hiện lên nụ cười lạnh lẽo. Lựa chọn bỏ qua căn cơ của bộ tộc thì đúng thật là thẹn với tổ tiên, thế nhưng chỉ với một vài ngươi ở đây mà phản kháng sao? Phản kháng chính là chết!

“Ngươi chết đi!”

Kỷ Cửu Hỏa bỗng nhiên xuất ra sáu viên tiểu cầu màu đen, hóa thành sáu đường sáng bay thẳng đến trước mặt năm người Động Tử Khải

“Là Lôi Hỏa châu!”

Năm tên Tử Phủ tu sĩ bên phía Động Tử Khải đều kinh hãi. Bọn hắn đều xuất thân từ tông môn nên liếc mắt một cái liền nhận ra đây là là Lôi Hỏa Châu thường thấy, là thứ cực kỳ khủng khiếp. Ngọn lửa của nó ẩn chứa lực lượng của sấm sét nên cực kỳ cuồng bạo. Một khi nguyên lực dẫn bạo… Liền lập tức nổ mạnh, uy lực phi thường kinh người. Nếu đứng gần khi sáu viên Lôi Hỏa Châu đột nhiên nổ mạnh thìTử Phủ tu sĩ cũng có thể chết.

“Đám người bộ tộc này cũng có bảo bối đấy. Một hơi liền có thể xuất ra sáu viên Lôi Hỏa châu.”

Động Tử Khải cấp tốc né tránh, trong đầu còn nổi lên ý niệm.

Năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long sơn đều nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng tránh đi.

Uỳnh ~~~

Lực lượng Lôi Hỏa chợt mãnh liệt ầm ầm nổ tung. Sấm sét chói mắt tỏa ra bốn phương tám hướng, ngọn lửa đốt cháy đen hết mặt đất xung quanh. Trong lúc nhất thời đất rung núi chuyển. Uy lực này đúng là mạnh mẽ đến mức kinh người.

“Mở!”

Mắt Kỷ Cửu Hỏa hiện lên vẻ đầy điên cuồng khi vừa ném sáu viên Lôi Hỏa Châu ra.

Ào ào…

Chỉ thấy núi rừng xung quanh đã bị vô vàn chướng khí bao phủ, nơi nơi đều chỉ nhìn thấy chướng khí. Cho dù là Kỷ Ninh thì cũng chỉ có thể nhìn ra xa chừng ba trượng.

“Không tốt.”

Lúc vừa tránh thoát thì trong lòng Động Tử Khải còn có vẻ đắc ý cùng khinh thường, nhưng khi nhìn thấy chướng khí sinh ra thì lập tức biến sắc.

“Là mê trận!”

“Cái lão già giảo hoạt kia, lúc trước ném ra sáu viên Lôi Hỏa Châu, không phải muốn giết chết chúng ta, mà là ép năm người chúng ta tránh ra xa”

Sắc mặt Động Tử Khải đại biến, nhìn thấy chung quanh dày đặc chướng khí khiến cho hắn chỉ có thể nhìn được trong khoảng cách hai trượng mà thôi. Lúc trước bởi vì thấy Lôi Hỏa Châu nên mỗi người bọn chúng đều dùng hết sức để né tránh, chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu

Lúc này khoản cách của các sư đệ sư muội cách hắn ít nhất hơn mười trượng. Chỉ cần cách nhau khoảng năm sáu trượng thì khi rơi vào trong mê trận này sẽ bị chủ trận gây ảnh hưởng, khiến khoảng cách càng ngày càng xa.

“Kỷ Cửu Hỏa này muốn tách hoàn toàn năm người chúng ta ra.” Động Tử Khải vừa tức vừa giận.

“Sư huynh!”

Xa xa truyền đến thanh âm,

“Là mê trận, chúng ta bị chia ra, lão tặc Kỷ Cửu Hỏa kia muốn đem chúng ta tiêu diệt từng người đó! Bọn chúng nhất định sẽ phái mấy Tủ Phủ tu sĩ cùng nhau liên thủ đối phó từng người chúng ta, đối phó từng người chúng ta!”

Tuy rằng trong tai nghe được thanh âm, nhưng phương hướng bên trong mê trận biến hóa nên căn bản không thể phân rõ là từ hướng nào.

” Cự Tán sư đệ, Mộc Tứ sư đệ, Hòa Phường sư đệ, Hòa Hạnh sư muội. Các ngươi đều ở cùng một chỗ sao?”

Động Tử Khải vội vàng hô.

“Ta cùng ca ca ta ở cùng một chỗ.”

Một tiếng nử nhân vang lên.

“Ta chỉ có một mình.”

“Ta cũng một mình.”

Hai câu trả lời cuối khiến cho Động Tử Khải phát lạnh. Hắn biết, huynh muội Hòa Phường là cùng một chỗ, còn Động Tử Khải hắn, Cự Tán, Mộc Tứ đều là hoàn toàn phân tán ra. Cho dù hai người huynh muội Hòa Phường liên thủ…nhưng một khi lọt vào vây công của Kỷ tộc thì vẫn cực kỳ nguy hiểm.

“Lần này thật sự là thua trên tay lão khốn kia.”

Động Tử Khải vừa vội vừa giận

“Nhưng hắn làm sao có thể bày trận này trước?”

Đem năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long sơn phân cách vây trong mê trận khiến mọi người bàng hoàng, còn đám người Kỷ tộc thì vừa kích động lại vừa kinh hãi.

“Tộc trưởng, sao người lại đột nhiên ra tay?”

“Còn nữa, trận pháp này là chuyện gì đây?”

Một đám tộc nhân đều có chút khó hiểu.

Kỷ Cửu Hỏa quét mắt nhìn mọi người chung quanh một cái, gầm nhẹ nói:

“Kỷ tộc ta không phải là loại nhu nhược. Bọn chúng muốn khi dễ trên đầu Kỷ tộc ta, muốn trát bẩn lên mặt chúng ta. Vậy thì chúng ta còn phải nhịn sao? Thà sướng khoái chém giết một trận đã tay còn hơi chịu nhục nhã bị bọn chúng hành hạ. Làm thế thì Kỷ tộc ta còn được sống.

“Nghe lệnh ta.” Kỷ Cửu Hỏa trực tiếp chỉ đạo.

Từng tộc nhân nghe lệnh.

“Bắc Phong, ngươi trở về mang theo đám Kỷ Mặc lập tức cưỡi chim bay đi, phân làm ba đường lặng yên rời khỏi Yên Sơn”

Kỷ Cửu Hỏa nói

“Đây là dòng dõi truyền thừa của Kỷ tộc ta”

“Dạ.”

“Kỷ Đông Trạch, ngươi lập tức đi trước đến Yên Sơn Thành. Bẩm báo với vương triều Đại Hạ về việc ở trong lãnh thổ Kỷ tộc ta có mỏ quặng nguyên thạch. Chuyện này ta giao cho ngươi nhưng nhớ kỹ, phải bố trí vài đội khác nhau để đi. Nhất định phải có một đội đến được Yên Sơn Thành.”

“Dạ.”

Ánh mắt Kỷ Cửu Hỏa đảo qua:

” Toàn bộ những người không phải Tử Phủ tu sĩ thì lập tức trở về Vạn Kiếm Thành. Còn nơi này thì giao cho chúng ta. Tất cả đều đi đi”

Đám tộc nhân Kỷ tộc đều phù phù một tiếng quỳ xuống, nhìn về phía đám người Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Lưu Chân, Kỷ Ninh, lập tức không có nhiều lời, từng người nhanh chóng rời đi.

“Nơi này chỉ còn lại mấy người chúng ta.”

Ánh mắt Kỷ Cửu Hỏa đảo qua nhìn mấy người chung quanh

“Năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long Sơn này hung hăng càn quấy đã bị đại trận phân cách, chúng ta chỉ cần hạ gục từng tên là có thể diệt trừ toàn bộ bọn chúng.”

“Kỷ Ninh.”

Kỷ Cửu Hỏa nhìn Kỷ Ninh

“Ngươi là hi vọng của Kỷ tộc ta, cũng là tương lai của Kỷ tộc ta. Nếu quả thật tình thế không ổn, ngươi chỉ cần mượn Vạn Lý Vô Tung Phù lập tức chạy thoát! Chỉ cần ngươi còn sống, Kỷ tộc ta sẽ không bị diệt!”

“Dạ.” Kỷ Ninh cắn răng đáp.

“Chuẩn bị đại khai sát giới thôi.”

Kỷ Cửu Hỏa ha ha ha cười

“Thật sự nhiều năm rồi không điên cuồng như vậy, ta cảm thấy mình giống như trẻ lại a, giống như lần đầu tiên động phòng a!”

Chương 94: Thi triển thủ đoạn

“Tộc trưởng, làm sao ngài lại nghĩ đến việc bày trận trước tiên?” Kỷ Lưu Chân nhịn không được hỏi.

Đây cũng là vấn đề nghi hoặc của đám Kỷ Ninh, ai cũng không hề biết tộc trưởng bày trận từ lúc nào, hơn nữa đám Tử Phủ tu sĩ bên phía Tuyết Long Sơn…cũng chưa có cho bên ta thời gian bày trận.

Kỷ Cửu Hỏa nhìn qua mọi người: “Nhìn việc gì cũng phải nhìn xa một chút. Khi ta vừa mới tra xét và phát hiện ra mỏ quặng nguyên thạch có quy mô rất lớn thì đã nghĩ đến ngay việc khó tránh khỏi lòng tham của đám Tuyết Long Sơn nên cũng đã tính tới chuyện phải cảnh giác với Tuyết Long Sơn! Không chừng Tuyết Long Sơn sẽ đến bức bách, cho nên ta đã sớm bày đại trận ở xung quanh. Nếu không động thủ thì thôi nhưng một khi động thủ thì chúng ta sẽ phải chiếm được tiên cơ. Còn tại sao không nói cho các ngươi biết ư? Nếu nói cho các ngươi về việc xung quanh đã có đại trận bố trí sắn thì các ngươi còn có thể phẫn nộ tức giận như vậy không? Chỉ sợ sau một lúc là đã bị người bên Tuyết Long Sơn phát hiện ra sơ hở rồi.”

“Rõ.” Đám người Kỷ Ninh gật đầu.

Có điều Kỷ Ninh cũng hiểu được…

Thật ra thì cũng không phải cái gì đó quá bí mật, tại vì lúc trước một đám người trong đó có mình khi nhìn thấy mỏ quặng nguyên thạch này thì khiếp sợ quá đến mức quên không để ý những thứ khác nên cũng chẳng ai nghĩ đến việc phải bày đại trận ra cả. Đây chính là sự từng trải cùng kinh nghiệm!

“Cho dù như thế nào thì ta cũng là kẻ có lỗi với tổ tiên Kỷ tộc, đã làm cho Kỷ tộc rơi vào nguy hiểm.” Kỷ Cửu Hỏa trầm thấp nói. “Vốn ta cũng không muốn lựa chọn con đường này. Vì một khi đi theo con đường này là chúng ta phải cứng đối cứng với Tuyết Long Sơn. Kỷ tộc ta nhất định phải nhanh chóng kí kết khế ước với vương triều Đại Hạ. Một khi khế ước được kí kết thì tộc của chúng ta có thể được bảo vệ trong nghìn năm. Mà với thời gian một ngàn năm này ta tin tưởng Kỷ tộc ta có thể quật khởi đứng lên, hoặc cho dù vẫn nhỏ yếu như trước thì với thời gian từng ấy cũng đủ để Kỷ tộc ta bố trí sắp xếp ổn thỏa.”

“Hiện tại…”

“Chúng ta mau đi giết thôi. Giết một là lãi một. Giết càng nhiều thì áp lực với Kỷ tộc càng nhỏ đi.” Ánh mắt của Kỷ Cửu Hỏa đảo qua từng người . Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh, Kỷ Lưu Chân, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Ninh, đó là những chiến lực lớn nhất của Kỷ tộc. “Bốn người gồm ta, Tiểu Ảnh, A Tỉnh, Kỷ Ninh đi liên thủ giết huynh muội Hòa Phòng! Lưu Chân cùng Nhất Xuyên, các ngươi đi đối phó với tên Cự Tán.”

“Rõ.”

“Rõ.” Mỗi người đều tuân mệnh.

Ảnh bà bà liền hỏi: “Còn Động Tử Khải thì sao? Hắn chính là cái họa lớn nhất, chúng ta nhất định phải nhanh chóng diệt trừ hắn.”

“Hắn đã sớm tụ họp được với tên Mộc Tứ rồi.” Kỷ Cửu Hỏa nói. “Cuối cùng thì chúng ta mới từ từ giải quyết bọn hắn sau.”

“Đi! Ta sẽ dẫn đường đi xuyên qua sương mù cho các ngươi.” Lúc này Kỷ Cửu Hỏa đi tới. Ảnh bà bà, A Tỉnh, Kỷ Ninh…bốn người cùng bước lên. Bọn họ cũng chính là bốn kẻ mạnh nhất ở Kỷ tộc. Còn về phía Kỷ Lưu Chân và Kỷ Nhất Xuyên thì sương mù trước mặt bọn họ cũng tự tách ra tạo thành một lối đi, bọn họ cứ theo đó mà nhanh chóng tiến vào.

Trong đại trận.

Động Tử Khải mang vẻ mặt lạnh lùng: “Lại còn rơi vào tay lão tặc này.” Chỉ thấy xung quanh hắn bỗng xuất hiện tám viên tinh cầu màu đen to cỡ đầu người, bên trong có bóng dáng rồng cuộn mơ hồ. Trận đồ bát quái màu đỏ máu trên áo hắn lập tức thả ra tia sáng màu đỏ máu.

Tia sáng đỏ máu kia lập tức bao phủ lấy tám viên tinh cầu màu đen.

“Ngao!”

Chỉ thấy từng cái bóng Giao Long màu đỏ máu dài hẹp xuất hiện ở xung quanh Động Tử Khải. Tổng cộng có tám cái bóng như vậy đang uốn lượn bên trong đại trận.

“Chư vị sư đệ sư muội ở phía xa thì không nên cử động.” Động Tử Khải quát, đồng thời thao tác lên Bát Quái Huyết Long Trận làm nó không ngừng rộng ra.

Bát Quái Huyết Long Trận không ngừng mở rộng ra.

Làm tám cái bóng Giao Long màu đỏ máu kia bắt đầu uốn lượn ra phạm vi xa hơn, rất nhanh liền khuếch trương tới cỡ trăm trượng, trực tiếp bao phủ quanh Mộc Tứ đang đứng cách đó không xa. Với loại đại trận khuếch trương theo bốn phương tám hướng này…thì dù là mê trận cũng không làm cách nào mê được!

“Tử Khải sư huynh.” Nam tử áo xám Mộc Tử vui mừng nói khi nhận thấy bản thân đã được bao phủ bởi Bát Quái Huyết Long Trận.

“Những sư đệ sư muội khác đâu?” Động Tử Khải nhìn về hướng xung quanh.

“Không thấy.” Mộc Tứ lắc đầu. “Theo Bát Quái Huyết Long Trận của ta.”

Động Tử Khải cắn răng hô lên: “Ta đang ở một chỗ với Mộc Tứ sư đệ. Hòa Phòng, Hòa Hạnh, hai người các ngươi cũng phải cẩn thận. Còn Cự Tán nữa…ngươi phải cố gắng tự bảo vệ chính mình.”

“Yên tâm.”

“Huynh muội chúng ta cũng không sợ bọn chúng đâu.”

“Muốn giết ta thì ta cũng kéo bọn chúng chết cùng.”

Ba thanh âm truyền đến.

“Thật tức quá đi.” Động Tử Khải không cam lòng nói. “Dính chiêu của lão tặc này chứ nếu không năm người chúng ta liên thủ thì Kỷ tộc làm sao có thể khi nhục được đây? Riêng một mình ta đã đủ giết hơn nửa người bên chúng rồi. Mộc Tứ sư đệ, Vạn Cổ Thanh Đằng Thuật của ngươi đã đạt tới trình độ thâm hậu. Không biết khi thi triển có thể phá được mê trận này không?”

“Rất khó.” Mộc Tứ lắc đầu. “Cho dù có thể phá thì cũng khá tốn thời gian, hơn nữa sợ rằng nguyên lực của ta bây giờ cũng không đủ.”

“Cứ thi triển đi.” Động Tử Khải nói. “Ta đây có một bình Hồi Nguyên Đan để ngươi dùng đây.”

“Tốt.” Mộc Tứ cắn răng. “Vậy thì việc phòng vệ ta giao cho sư huynh.”

Động Tử Khải tự tin nói: “Ngươi đang ở trong Bát Quát Huyết Long Trận, cho dù cả đám bọn chúng có tập kích …ta cũng không sợ. Chỉ sợ là bọn chúng không tới tìm ta! Thật tức chết. Nếu sớm biết bọn chúng như thế thì giết quách đi cho rồi. Giờ ta muốn giết cũng không tìm được bọn chúng mà giết.” Hắn cần phải liên thủ với bốn sư đệ sư muội khác. Nhưng đáng tiếc là có lực cũng không dùng được.

“Lên.”

Mộc Tứ đứng đó, ném một hạt giống lên mặt đất.

Soạt soạt!

Hạt giống kia bỗng tỏa ra vô số dây leo điên cuồng tràn ra bốn phương tám hướng.

“Mê trận sẽ mê hoặc các giác quan.” Mộc Tứ trầm giọng. “Dây leo của ta nếu lan ra cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng của mê trận, khó có thể phân biệt được phương hướng. Có điều dây leo của ta không ngừng sinh trưởng tràn ra những khu vực khác mà không bỏ xót những chỗ trước…Nếu có thể sinh trưởng không ngừng thì đương nhiên có thể bao trùm cả mê trận, thâm chí là cả phạm vi bên ngoài mê trận. Tâm thần của ta cũng dung nhập ở trong dây leo nên chỉ cần dây leo vươn ra ngoài đại trận là ta sẽ cảm nhận được.”

“Chỉ là không biết phạm vi của đại trận này rộng bao nhiêu. Dù sao thì phạm vi mà lớn hơn mười lần thì dây leo của ta phải dài hơn trăm lần thì mới đủ. Mà càng thi triển nhiều thì lại càng tốn nguyên lực.” Mộc Tứ cũng không tin tưởng lắm.

“Liều đi.” Động Tử Khải cắn răng. “Nếu cứ bị nhốt thế này thì chỉ có đợi bọn chúng đến xâu xé mà thôi.”

“Ừ.” Mộc Tứ ngừng nói, dùng hết sức để thi triển pháp thuật.

Soạt soạt soạt…

Vô số dây leo đang điên cuồng sinh trưởng ra. Vì ở giữa mê trận thì không thể phân biệt được phương hướng nên dây leo cũng sinh trưởng bừa bãi. Nó chỉ có thể xác định được. .chỗ nào không có dây leo để lan tràn ra mà thôi!

******

Ở một chỗ khác.

Đám người Kỷ Ninh, Kỷ Cửu Hỏa.

“Huynh muội Hòa Phòng đang ở phía trước.” Kỷ Cửu Hỏa nói. “Trước tiên ta sẽ ra tay tấn công, sau khi sương mù tách ra thì các ngươi sẽ thấy hai người bọn chúng. Lúc đó từng người các ngươi phải lập tức tấn công giết chết ngay.”

“Rõ.” Kỷ Ninh gật đầu.

Vù vù!

Xung quanh Kỷ Ninh liền xuất hiện hơn bảy trăm kiện pháp bảo kiếm khí. Trên mỗi một chuôi kiếm khí đều xuất hiện ánh sáng trắng mờ mờ. Pháp bảo kiếm khí mới hơi dao động đã dẫn động lực lượng của trời đất không ngừng hội tụ lại. Chân nguyên của Kỷ Ninh truyền qua pháp bảo kiếm khí, chuyển hóa không ngừng rồi hội tụ thành một đường kiếm quang màu trắng lóa.

Tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận!

“Kiếm quang thật sắc bén.” Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh đều hơi kinh ngạc. Tuy rằng chưa từng tiếp xúc bao giờ nhưng bọn họ cũng cảm nhận được sự sắc bén của kiếm quang này.

Ảnh bà bà chỉ về hướng xa xa, trước người lập tức hiện lên ba thanh phi kiếm đang lơ lửng. Trên ba thanh phi kiếm đều hiện lên ánh lửa mờ mờ.

Lão bộc A Tỉnh cũng nhấc tay lên, trong tay xuất hiện một đại chùy màu đen.

“Lên.” Kỷ Cửu Hỏa vung tay lên, một thanh phi kiếm có năm màu sắc rực rỡ liền bay ra. Kỷ Cửu Hỏa nổi dinh với độc vật, trận pháp…nên thanh phi kiếm này dù là pháp bảo nhập giai thì cũng là một thanh độc kiếm.

Ở chỗ phía trước Kỷ Ninh ba mươi trượng là nơi huynh muội Hòa Phòng, Hòa Hạnh đang đứng. Hai người bọn họ đều sử dụng pháp bảo đạo phù, trên người đều được bao phủ bởi ánh sáng màu vàng, đồng thời xung quanh người còn có hai kiện pháp bảo đang lơ lừng không ngừng bay quanh. Một món pháp bảo có hình dạng như cây gậy sắt còn cái kia thì giống như cái hũ kì dị.

“Chúng ta không thể nhìn rõ xung quanh nên chắc chắn bọn chúng sẽ đánh lén. Phải cẩn thận một chút.” Nam tử tóc xanh Hòa Phòng quát khẽ.

“Rõ.” Muội muội Hòa Hạnh cũng cực kỳ cảnh giác.

Bỗng nhiên…

Một đường phi kiếm năm màu sặc sỡ trong nháy mắt phi tới. Nhưng do đã sớm cảnh giác nên huynh muội Hòa Phòng cũng lập tức thi triển ra thủ đoạn.

“Vù vù…” Chỉ thấy cái hũ đang trôi nổi kia bỗng nhiên phi ra một lượng lớn nước xanh. Nước rơi như mưa, cực kỳ vững chắc làm cho tốc độ của thanh phi kiếm kia lập tức bị giảm đi.

“Ào ào!” “Ào ào!” “Ào ào!”

Ba thanh phi kiếm ánh lửa cũng phá không mà đến, đúng là ba pháp bảo phi kiếm của Ảnh bà bà.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt huynh muội Hòa Phòng, Hòa Hạnh biến đổi lớn. Cả hai bắt đầu dùng hết sức để ngăn cản nhưng tầng nước kia cũng không còn khả năng chống đỡ bao lâu nữa.

“Uỳnh!” Một cái chùy thật lớn màu đen cực kỳ uy mãnh xuyên thẳng qua tầng nước đang không ngừng chấn động, đập thẳng vào tầng ánh sáng vàng trên người muội muội Hòa Hạnh làm tầng sáng đó lập tức rung động liên hồi như sắp vỡ vụn đến nơi.

“Không tốt.”

“Mau chạy đi. Cứ đứng đây thì chỉ có thành bia ngắm mà thôi.” Liên tiếp bị công kích, Hòa Phòng, Hòa Hạnh lập tức luống cuống. Hiển nhiên đối phương có tới vài người.

Rầm rầm!

Kiếm quang chói mắt xẹt qua tạo thành một đường cong đẹp mắt, trong nháy mắt liền xuyên qua tầng sáng vàng trên người muội muội Hòa Hạnh làm nó chấn động…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)