Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 156[Chương 946 đến 951]
❮ sautiếp ❯Chương 946:
– Bọn hắn đã tự tìm đường chết, vậy thì tốn hao chút thời gian…
Kỷ Ninh nhìn hai gã Thế Giới cảnh kia.
– Giết bọn chúng đi!
Kỷ Ninh là thực không muốn động thủ.
Bởi vì muốn giết Thế Giới cảnh không phải sự tình dễ dàng, tuy nói hai vị này, Hồ Tiếu Thế Giới Thần là Thế Giới cảnh đỉnh phong, Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân là Thế Giới cảnh trung kỳ! Kỷ Ninh hoàn toàn có thể giết chết bọn hắn, nhưng dù sao cũng cần không ít thời gian. Trước đó còn hi vọng trải qua đối thoại để cho hai vị Thế Giới cảnh này tránh ra.
– Trùng thú đợi lát nữa lại truy, dù sao ta có thể cảm ứng được vị trí của nó, chỉ là trùng thú kia nhất định sẽ trốn ở một địa phương mà nó tự nhận là rất an toàn.
Kỷ Ninh ngẫm lại, trong nội tâm không khỏi tức giận.
…
– Tốt.
Tô Vưu Cơ cắn răng nói.
– Bất quá, cái bổn mạng thệ ngôn này trước cho ta xem một chút.
– Ha ha ha… Này mới đúng a.
– Hảo hảo hảo, hảo mỹ nhân, yên tâm, hai chúng ta không nỡ ngược đãi ngươi a.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần, Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân nghe xong đều đại hỉ, một nữ Hỗn Độn Tiên Nhân như thế, vậy mà có thể rơi xuống trong tay bọn họ, thật sự là quá may mắn rồi, Hồ Tiếu Thế Giới Thần vung tay lên, một khối Kim Châu bay ra:
– Đây là Thệ Ngôn thạch, mỹ nhân, xem thật kỹ đi, không hài lòng có thể sửa chữa.
– Ha ha.
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân ở một bên cũng ngứa ngáy, cái này so với bọn hắn đạt được vài món bảo bối còn để cho bọn hắn càng kích động, có thể có nữ nô như vậy, trước đó bọn hắn là nghĩ cũng không dám nghĩ.
– Ai bảo huynh đệ của ta gặp may mắn, Tô Vưu Cơ này vừa đột phá thành Hỗn Độn Tiên Nhân, đã bị hai huynh đệ ta đụng phải.
Trong nội tâm hai người bọn hắn đều rất mong đợi, bọn hắn đã tưởng tượng tràng cảnh cùng Tô Vưu Cơ song tu rồi, trong nội tâm càng thêm chờ mong.
Đứng ở đằng xa, ánh mắt Kỷ Ninh của lạnh lẽo.
– Động thủ!
Thanh âm của hắn quanh quẩn ở trong Động Thiên thế giới, đồng thời phía trước trống rỗng xuất hiện một hồ lô, miệng hồ lô trực tiếp phun ra vô số điện quang, khu vực chung quanh bị bao phủ vô số Ngũ sắc Thần Lôi, những Ngũ sắc Thần Lôi này đại bộ phận đều vây giết về phía Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân cùng Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
– Đáng chết.
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân thấy thế sắc mặt đại biến, chỉ thấy pháp bào trên người hắn lập tức phát ra hào quang, ở chung quanh tạo thành một tầng cấm chế bảo hộ, nhưng Ngũ sắc Thần Lôi này quá mạnh mẽ, hoàn toàn để cho màn hào quang chung quanh hắn vỡ vụn, liên tiếp bổ vào trên người của hắn.
Chung quanh hắn còn vờn quanh một thanh phi đao, phi đao này cũng hết sức đi ngăn cản những Lôi Điện kia, thế nhưng chỉ ngăn được một bộ phận.
– Phốc.
Sắc mặt của Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân khó coi, hộc máu, lo lắng truyền âm.
– Đại ca, cứu ta.
– Đáng chết, là Thần Lôi pháp bảo.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần thấy thế càng lo lắng giận dữ.
– Chống đỡ, ta bắt Tô Vưu Cơ kia, chiếm hồ lô của nàng.
Bởi vì hồ lô là lơ lửng ở trước Kỷ Ninh, Kỷ Ninh lại cùng Tô Vưu Cơ đứng chung một chỗ, đến bây giờ hai người Hồ Tiếu Thế Giới Thần còn tưởng rằng pháp bảo này là của Tô Vưu Cơ.
Ngũ sắc Thần Lôi điên cuồng tấn công, Hồ Tiếu Thế Giới Thần lại vô cùng cường hãn, hắn mặc một bộ áo giáp Đạo chi hạ phẩm, thần thể cũng cực kỳ cường đại, hoàn toàn ngạnh kháng được Ngũ sắc Thần Lôi.
Hưu!
Hồ Tiếu Thế Giới Thần hóa thành lưu quang, lao thẳng tới Tô Vưu Cơ, trong mắt tràn đầy tức giận.
Đúng lúc này…
Hô, hô, hô.
Giữa không trung trống rỗng xuất hiện ba Khôi Lỗi, theo thứ tự là một Nham Thạch cự nhân, cùng với hai Khôi Lỗi màu đen. Ba Khôi Lỗi từ phương vị khác nhau trực tiếp thẳng tới Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân! Bởi vì Hồ Tiếu Thế Giới Thần lao thẳng về phía Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ, cho nên hắn không kịp dừng lại quay người, ba Khôi Lỗi kia cũng đã giết đến bên cạnh hắn.
– Thật nhanh.
Sắc mặt của Hồ Tiếu Thế Giới Thần đại biến.
– Đại ca, cứu ta.
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân cũng kinh hãi, chứng kiến tốc độ của ba Khôi Lỗi này là hắn biết, đây tuyệt đối là Khôi Lỗi cấp độ Thế Giới cảnh, sợ tới mức vội truyền âm, cần biết hắn cũng chỉ là thực lực Thế Giới cảnh, hơn nữa chỉ là một Hỗn Độn Tiên Nhân, đối mặt Ngũ sắc Thần Lôi vô khổng bất nhập đã vô cùng cuống quít, hoàn toàn bị áp chế.
Lại đến ba bộ Khôi Lỗi, còn chịu nổi sao?
– Chết.
Huyền Dương Tổ Thần khống chế Khôi Lỗi màu đen trực tiếp vung ra nắm đấm, nắm đấm cực lớn vô cùng trầm trọng nện tới.
– Giết.
Dã Cẩu Tổ Thần thì hung hăng đạp tới một cước.
– Rống…
Hai bàn tay của Nham Thạch cự nhân đồng thời đánh ra.
Chung quanh còn có đại lượng Ngũ sắc Thần Lôi điên cuồng tấn công Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân, mà Hồ Tiếu Thế Giới Thần thẳng hướng Kỷ Ninh và Tô Vưu Cơ kia, lại căn bản không kịp cứu viện.
– Không…
– Bành bành bành…
Khôi Lỗi pháp bảo vốn cực kỳ am hiểu ở trên lực lượng, trong ngàn vạn Thế Giới Thần cũng không có mấy cái có thể so, chỉ có thể mượn nhờ đạo ngộ tới khống chế Khôi Lỗi pháp bảo, mà Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân vốn bị Ngũ sắc Thần Lôi công kích chật vật không chịu nổi, giờ phút này hắn chỉ có thể tru lên thao túng những phi đao kia đi ngăn cản:
– Không…
Oanh….
Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân bị đập nát bấy.
…
– Cái gì!
Hồ Tiếu Thế Giới Thần vốn còn muốn thẳng hướng Tô Vưu Cơ, Kỷ Ninh, thấy thế sắc mặt đại biến.
– Những Khôi Lỗi pháp bảo này quá mạnh mẽ, đều không phải Khôi Lỗi pháp bảo bình thường, sợ là từng cái đều giá trị vượt qua 100 phương Hỗn Độn linh dịch.
– Hô.
Lúc này Tô Vưu Cơ cũng biến thành một Khôi Lỗi màu đen, Hồ Tiếu Thế Giới Thần cũng đánh tới rồi, nàng tự nhiên không dám cận chiến.
– Cái gì.
Chứng kiến Tô Vưu Cơ cũng biến thành một Khôi Lỗi màu đen, tâm của Hồ Tiếu Thế Giới Thần lập tức lạnh, bốn Khôi Lỗi? Hắn nhìn ra, thực lực mỗi một Khôi Lỗi sợ rằng đều không thua gì hắn, bốn Khôi Lỗi liên thủ hoàn toàn có thể giày vò chết hắn.
– Đi.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần bất chấp đối phó Tô Vưu Cơ, hóa thành lưu quang bắt đầu trốn chạy.
– Hô.
Sau lưng Kỷ Ninh xuất hiện Lôi Điện chi dực, hai cánh chấn động, lóe lên liền biến mất. Tuy tốc độ phi hành của Hồ Tiếu Thế Giới Thần cũng coi như nhanh, nhưng ở dưới Ngũ sắc Thần Lôi vây công, tốc độ vẫn nhận lấy ảnh hưởng.
– Ân?
Hồ Tiếu Thế Giới Thần nhìn thân ảnh trước mắt.
Chương 947:
Lôi Điện chi dực triển khai, thiếu niên áo trắng này đứng ở giữa không trung, trong tay cầm một thanh Thần Kiếm huyết sắc, lạnh như băng nhìn hắn:
– Ngươi đi không được!
Mặc dù Hồ Tiếu Thế Giới Thần rất giật mình vì tốc độ của thiếu niên áo trắng trước mắt này, hắn liếc thấy ra, Lôi Điện chi dực của Kỷ Ninh không phải pháp bảo, hắn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, bởi vì giết người này, bảo vật của đối phương không phải thành của hắn sao? Về phần đánh không lại một Tổ Thần, hắn không hề nghĩ ngợi qua, mặc dù Tổ Thần lại yêu nghiệt, có thể so sánh Thế Giới cảnh bình thường cũng rất khó lường rồi, hắn là Thế Giới Thần đỉnh phong a!
– Tổ Thần nho nhỏ, không biết tự lượng sức mình, chết!
Trong tay Hồ Tiếu Thế Giới Thần xuất hiện một loan đao hồ quang, ánh đao lóe lên, phảng phất như một vòng Tàn Nguyệt hiện ra, chém giết về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh không lưu tình chút nào, bổ ra một kiếm hung mãnh nhất, Vĩnh Hằng Thần Binh Tử Quang Quỳnh bổ qua, kiếm tốc cực nhanh, hoàn toàn siêu việt tốc độ ánh sáng, chỉ ở giữa không trung lưu lại một đạo ánh sáng lạnh, mà ở trong Vĩnh Hằng Thần Binh ẩn chứa Thần Kiếm bổn nguyên, uy năng cũng hoàn toàn dẫn dắt ra, để cho Thần Binh càng thêm kinh người.
Thần Binh ở dưới uy năng gia trì, trình độ sắc bén của nó thật là không thể tưởng tượng nổi, cho dù rơi vào trong tay một phàm nhân, Thần Binh vung lên, phóng ra kiếm khí cũng có thể đơn giản chặt đứt một ngọn núi lớn. Đương nhiên Thần Binh bực này cũng không có khả năng bị một phàm nhân khống chế.
– Phốc!
Kiếm quang cùng ánh đao Tàn Nguyệt chính diện va chạm.
Vòng Tàn Nguyệt kia nghiền nát, mà Hồ Tiếu Thế Giới Thần cầm loan đao trong tay thì bay ngược ra, hắn nhìn Kỷ Ninh ở trên không trung, hai mắt trợn tròn xoe, trong mắt tràn đầy khó có thể tin, làm sao có thể? Làm sao có thể như vậy? Hắn đường đường Thế Giới Thần, hơn nữa tu luyện tuế nguyệt đã rất dài rất dài, hôm nay đã là Thế Giới Thần đỉnh phong, như thế nào hoàn toàn ở hạ phong?
Đây là chênh lệch trọn vẹn một cấp độ a.
Tổ Thần này thậm chí có chiến lực tương đương Thế Giới Thần viên mãn? Điều này sao có thể? Nào có yêu nghiệt như vậy? Cho dù trên tay hắn là Vĩnh Hằng Thần Binh, cũng không có khả năng cường đại như vậy a.
– Oanh…
Trong một kiếm của Kỷ Ninh ẩn chứa uy năng đáng sợ, để cho Hồ Tiếu Thế Giới Thần không khống chế nổi bay ngược ra, bốn phía không chỗ nào không có Ngũ Sắc Thần Lôi, còn điên cuồng oanh kích đến, để cho Hồ Tiếu Thế Giới Thần càng thêm chật vật.
– Giết.
– Giết.
Tam đại Khôi Lỗi cùng với Nham Thạch cự nhân cũng nhanh chóng vây giết tới, trong đó Tô Vưu Cơ khống chế Khôi Lỗi màu đen vốn cách Kỷ Ninh không xa, đến nhanh nhất, trước nhất giết đến bên cạnh Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
– Xôn xao..
Khôi Lỗi màu đen thò ra móng vuốt sắc bén, ở giữa không trung lưu lại một đạo ảo ảnh, mang theo Hỏa hành bá khí hung hãn, chụp vào Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
– Bành.
Mặc dù Hồ Tiếu Thế Giới Thần liên tục huy động loan đao ngăn cản, nhưng vẫn lảo đảo lui về sau, tuy nói hắn và Khôi Lỗi màu đen tương đương, nhưng bây giờ hắn một bước sai, từng bước sai, thế cục chung quanh đối với hắn quá bất lợi.
– Chết!
Dã Cẩu Tổ Thần, Huyền Dương Tổ Thần khống chế Khôi Lỗi, cùng với Nham Thạch cự nhân vây công đến.
– Hừ.
Kỷ Ninh ở giữa không trung để lại dấu vết điện quang sáng lạn, cũng đánh tới lần nữa.
…
Tuyệt cảnh!
Tứ đại Khôi Lỗi, tuy phương diện kỹ xảo kém hắn chút ít, thế nhưng mà phương diện lực lượng tốc độ lại mạnh hơn hắn, hắn đối phó một cái còn được, đối phó bốn cái liền lực bất tòng tâm, trí mạng nhất chính là, Tổ Thần nhìn như yếu nhất kia lại là một khâu đáng sợ nhất!
Một Tổ Thần có được thực lực Thế Giới cảnh viên mãn! Loại Tổ Thần này căn bản chính là tồn tại trong truyền thuyết.
– Tứ đại Khôi Lỗi, còn có Ngũ Sắc Thần Lôi, Lôi Điện chi dực… Ta sai rồi, ngay từ đầu liền sai rồi! Những bảo bối này ở đâu là Tô Vưu Cơ mua được, những bảo bối này chỉ sợ đều là của Tổ Thần áo trắng! Thậm chí Tô Vưu Cơ cũng là nghe Tổ Thần này hiệu lệnh.
– Không, không, ta không thể chết được.
– Ta tuyệt không!
Đối mặt tuyệt cảnh, tuy Hồ Tiếu Thế Giới Thần ảo não hối hận, nhưng hắn đồng dạng có khát vọng sinh tồn mãnh liệt.
– Biến!
Hồ Tiếu Thế Giới Thần lập tức hiện ra sáu cánh tay, tất cả đều cầm lấy loan đao, sáu chuôi loan đao… Đồng thời khí tức của hắn cũng dâng lên chút ít, con mắt bắt đầu hiện hồng, hiển nhiên ở vào trạng thái cực kỳ điên cuồng.
Không thành ma, không thể sống!
Chỉ có liều mạng!
– Giết!
Hắn trực tiếp lao tới Nham Thạch cự nhân, bởi vì liếc có thể nhìn ra, ba Khôi Lỗi màu đen là giống như đúc, thuộc về một bộ, trận pháp chấn động hắn cũng có thể cảm giác được, tự nhiên đi đối phó Nham Thạch cự nhân nhìn như dễ nhất.
– Thạch Đầu, ngăn hắn lại.
Kỷ Ninh thì tâm linh trao đổi phân phó.
– Yên tâm đi chủ nhân, ta am hiểu nhất là cuốn lấy địch nhân.
Đôi bàn tay của Nham Thạch cự nhân đột nhiên tăng vọt, hơn nữa nham thạch trên người nó phảng phất như nước chảy lưu động.
– Bành.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần cùng Nham Thạch cự nhân lập tức giao thủ, sinh ra lực trùng kích, làm cho nham thạch lưu động bên ngoài thân Nham Thạch cự nhân rung động lắc lư, xuất hiện chút ít gợn sóng, nhưng Nham Thạch cự nhân lại không lui về phía sau chút nào.
– Cái gì.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần kinh hãi.
Mà đổi thành Tam đại Khôi Lỗi màu đen ở bên ngoài cũng lần nữa vây công tới.
– Ầm ầm…
Tứ đại Khôi Lỗi, vây công một Thế Giới Thần.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần như trước không có buông tha cho, tuy thường xuyên bị oanh kích lên thân thể, nhưng hắn mặc áo giáp, thần thể lại rất cao minh, một gã Thế Giới Thần vốn cũng không phải dễ dàng giết chết như vậy, hắn như trước liều mạng tìm kiếm lấy cơ hội chạy trốn.
Thế nhưng mà Tam đại Khôi Lỗi màu đen, lẫn nhau tựa như nhất thể, căn bản không để cho Hồ Tiếu Thế Giới Thần cơ hội chạy trốn.
– Không, không…
– Buông tha đi.
Kỷ Ninh cũng đến, huy động Vĩnh Hằng Thần Binh, huyết sắc kiếm quang lạnh như băng kia để cho hắn sợ xuất hiện lần nữa.
– Không…
Hồ Tiếu Thế Giới Thần tuyệt vọng.
– Oanh…
Một kiếm oanh kích, hắn trực tiếp bay ngược ra sau, bành bành… bị hai Khôi Lỗi màu đen nện trở mình trên mặt đất. Nếu như là Thế Giới Thần am hiểu phòng ngự, không đến mức nhanh gục xuống như vậy, tốt xấu còn có thể kiên trì một thời gian ngắn.
Như Kỷ Ninh, Tâm Kiếm thức của hắn có thể nói kiếm thuật khống chế hoàn mỹ.
Chương 948:
Bất quá…
Kiếm đạo, vốn là công giết chi đạo, cận chiến bản thân liền chiếm ưu thế! Tuy Hồ Tiếu Thế Giới Thần này sử dụng loan đao, nhưng hắn đi là Phong chi đạo… ở trên cận thân chém giết uy mãnh là đủ uy mãnh, nhưng một khi ở hạ phong, bại cũng nhanh.
– Rầm rầm rầm…
Sau khi bị nện trở mình, Tứ đại Khôi Lỗi điên cuồng vây công.
Kỷ Ninh đứng ở một bên cũng không xuất thủ nữa, bởi vì vừa rồi một kiếm của hắn là cọng rơm rạ cuối cùng đè chết lạc đà, Hồ Tiếu Thế Giới Thần không còn có cơ hội xoay người.
– Đi.
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động, bên cạnh liền xuất hiện một sợi dây thừng, dây thừng bay múa, phảng phất như một Tế Xà linh hoạt, nhanh chóng quấn lên trên người Hồ Tiếu Thế Giới Thần hoàn toàn bị chà đạp, rất nhanh liền trùng trùng điệp điệp trói lấy hắn.
Trong mắt Hồ Tiếu Thế Giới Thần có vẻ tuyệt vọng.
– Đến.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía hồ lô cách đó không xa, lơ lửng một mực phun trào lấy điện quang vô tận kia, nó nhanh chóng bay tới chỗ Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cầm hồ lô, nhìn Hồ Tiếu Thế Giới Thần bị trói buộc ở phía dưới.
– Quả nhiên, quả nhiên…
Nhìn Kỷ Ninh cầm hồ lô trong tay, Hồ Tiếu Thế Giới Thần thì thào tự nói.
– Cái Lôi Điện hồ lô này quả thật là của hắn.
– Chủ nhân, Hồ Tiếu Thế Giới Thần này khó chơi hơn Hồ Tiên Nhân kia nhiều.
Tô Vưu Cơ cười nói.
– Bọn hắn tự tìm đường chết, trách được ai.
Dã Cẩu Tổ Thần cũng trầm giọng nói.
– Tha mạng, tha mạng.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần bị trói buộc, nhìn Kỷ Ninh.
– Tha mạng a, bảo vật của ta tất cả đều cho ngươi.
– Ngươi cái ngu xuẩn này, đến lúc này còn khi chúng ta là người ngu dễ bắt nạt sao? Giết ngươi, bảo vật của ngươi đồng dạng là của chúng ta a.
Tô Vưu Cơ cười lạnh, đối mặt ngoại nhân, nàng như cũ là tính tình nóng nảy.
– Ta, ta…
Hồ Tiếu Thế Giới Thần nhìn Kỷ Ninh, cắn răng nói.
– Ta cam nguyện làm tùy tùng của ngươi.
– Không cần.
Kỷ Ninh lắc đầu.
– Không, không…
Hồ Tiếu Thế Giới Thần đành phải vậy, hít sâu một hơi.
– Ta làm nô bộc của ngươi, làm nô bộc! Hồ Tiếu Thế Giới Thần ta cam nguyện làm nô bộc!
– Chủ nhân?
Tô Vưu Cơ, Dã Cẩu Tổ Thần, Huyền Dương Tổ Thần đều nhìn về Kỷ Ninh.
– Làm nô bộc? Ta đảm đương không nổi, cho nên… Ngươi vẫn là chết đi.
Kỷ Ninh cầm hồ lô, tâm ý khẽ động, hô… một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại tác dụng lên người Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
Hồ Tiếu Thế Giới Thần lập tức bị thôn phệ, nhanh chóng thu nhỏ lại, bay về phía miệng hồ lô.
– Không, ngươi không có khả năng…
Hắn còn ở vào trạng thái khó có thể tin, hắn đường đường Thế Giới Thần, nguyện làm nô bộc, vậy mà không muốn? Sau khi bị Ngũ Lôi Hồ Lô thu, rất nhanh, từ trong Ngũ Lôi Hồ Lô bay ra một sợi dây thừng, Kỷ Ninh cũng nhét nút lọ lại.
Ở trong Ngũ Lôi Hồ Lô, trường kỳ bị Ngũ Lôi Hồ Lô công kích, thời gian lâu rồi, thần lực tiêu hao hầu như không còn, tất nhiên sẽ bị luyện hóa thành tro.
– Chủ nhân?
Hắn dầu gì cũng là một Thế Giới Thần?
Đám người Tô Vưu Cơ đều nghi hoặc nhìn Kỷ Ninh.
– Muốn giết, thì giết.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
Thế Giới Thần?
Hắn không thích tính tình như Hồ Tiếu Thế Giới Thần, cảm thấy trong nội tâm không thoải mái, hơn nữa một gã Thế Giới Thần đỉnh phong đối với hắn trợ giúp cũng không lớn, dù sao Tứ đại Khôi Lỗi của hắn, bất kỳ một cái nào cũng có thể so sánh Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
Về phần chộp tới bán đi? Giá cả của Hồ Tiếu Thế Giới Thần sẽ không quý hơn Khôi Lỗi, dù sao Khôi Lỗi là tuyệt đối trung thành, đoán chừng có thể bán 100 phương Hỗn Độn linh dịch cũng không tệ rồi, mà Hồ Tiếu Thế Giới Thần lại biết rõ thực lực của mình, hiện nay thực lực của mình như vậy, vẫn không tiết ra ngoài thì tốt hơn.
Chờ mình thành Thế Giới cảnh, sẽ không sợ tin tức tiết ra ngoài, khi đó ngược lại có thể bán Hồ Tiếu Thế Giới Thần.
Nhưng chờ mình thành Thế Giới cảnh, khi đó mình vẫn còn xem trọng 100 phương Hỗn Độn linh dịch sao?
– Giết thì giết, vì chính là trong nội tâm thoải mái.
Tu hành chi đạo, đã đến hậu kỳ, vốn là truy cầu con đường của mình.
– Thực lực của ta, muốn giết Thế Giới Thần đỉnh phong vẫn còn có chút cố sức.
Kỷ Ninh nghĩ lại trận chém giết này.
– Không có Tứ đại Khôi Lỗi trợ giúp, sợ là không có nhẹ nhàng như vậy.
Có Tứ đại Khôi Lỗi trợ giúp, lại có thể trong thời gian ngắn giết chết một gã Thế Giới Thần đỉnh phong.
– Dã Cẩu, Huyền Dương, các ngươi nghỉ ngơi đi, chờ hiệu lệnh của ta.
Kỷ Ninh phân phó nói.
– Vâng.
Hai vị Tổ Thần này cung kính đáp, ánh mắt đều vô cùng nóng bỏng.
Bá khí a.
Thoáng qua liền giết chết một Hỗn Độn Tiên Nhân cùng một Thế Giới Thần, hơn nữa một gã Thế Giới Thần cầu muốn làm nô lệ, chủ nhân cũng lười thu, đây mới là thực bá khí. Hơn nữa thực lực của chủ nhân thật sự là quá cường đại, chờ về sau thành Thế Giới cảnh, còn chịu nổi sao?
– Hô.
Thu Nham Thạch cự nhân, Dã Cẩu Tổ Thần, Huyền Dương Tổ Thần, Kỷ Ninh nhìn về phía Tô Vưu Cơ:
– Vưu Cơ, chúng ta tranh thủ thời gian đuổi theo Trùng thú.
– Ân.
Tô Vưu Cơ cũng gật đầu.
Sưu sưu, men theo Tuyết Giám Đồ Quyển cảm ứng, hai người Kỷ Ninh nhanh chóng tiến đến vị trí của Tuyết Giám Đồ Quyển.
Men theo cảm ứng, Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ không ngừng đi tới.
Con Trùng thú kia đã ngừng, cái này để cho trong lòng Kỷ Ninh càng thêm cảm thấy không ổn, tuy Trùng thú tương đối vụng về, nhưng Trùng thú kia tốt xấu gì cũng là Thế Giới cảnh, đần cũng không đần như thế nào a, nó biết rõ Kỷ Ninh có phương pháp truy tung nó, như vậy đã dám dừng lại, chỉ sợ nhất định là địa phương mà Trùng thú tự nhận là an toàn.
– Hô.
– Hô.
Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ ở trong sương mù tràn ngập, khi thì đạp trên sơn lĩnh, khi thì xuyên thẳng qua rừng nhiệt đới, khi thì dọc theo hạp cốc, hao phí cơ hồ nửa canh giờ mới rốt cục đạt tới mục đích. Kỷ Ninh cũng là bởi vì cẩn thận từng li từng tí tiến lên mới hao phí lâu như vậy, dù sao Trùng thú kia đã ngừng, tự nhiên chậm hơn chốc lát cũng không có gì.
– Ở phía trước.
Kỷ Ninh đạp trên nền đá gập ghềnh, cùng Tô Vưu Cơ truyền âm nói.
– Chúng ta chầm chậm đi qua.
Kỷ Ninh truyền âm phân phó nói.
Hắn ở phía trước, Tô Vưu Cơ đi theo bên cạnh.
Hai người cẩn thận từng li từng tí, càng thêm chậm chạp tiến lên, sương mù bao phủ, Kỷ Ninh cũng chỉ có thể nhìn đến mấy trăm dặm, theo dần dần tới gần, một khí tức đáng sợ từ đằng xa truyền tới, để cho Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ đều biến sắc.
Chương 949:
– Nơi này là?
Kỷ Ninh rốt cục thấy được.
Ở bên ngoài mấy trăm dặm, sương mù nhạt xuống, vô số cự thạch cao lớn hơn trăm trượng tọa lạc ở đằng kia.
– Cự Thạch Lâm?
Tô Vưu Cơ biến sắc, truyền âm nói.
– Chủ nhân, ở đây hình như là Cự Thạch Lâm.
– Lại gần nhìn xem.
Trong lòng Kỷ Ninh cũng căng thẳng, dần dần tới gần, rất nhanh cách một tảng đá lớn đại khái hơn mười dặm, còn có một khối cự thạch khác cao lớn hơn trăm trượng cắm trên mặt dất.
Trên tảng đá lớn, còn có một con chim cánh màu đỏ sậm, khí tức hung lệ tràn ngập ra.
Kỷ Ninh mày nhíu, vòng quanh tiếp tục đi tới, vô số đá lớn xuất hiện ở trong tầm mắt, những cự thạch này mỗi cái cao khoảng trăm trượng, đều cắm trên mặt dất, có chút trên đá lớn còn chiếm giữ một ít Trùng thú đáng sợ, bên cạnh chút cự thạch còn chứng kiến từng kiện từng kiện pháp bảo binh khí, những pháp bảo binh khí kia cũng tản ra khí tức cường đại, phần lớn đều là Đạo Chi Thần Binh.
– Chủ nhân…
Trong nội tâm Tô Vưu Cơ khẩn trương, đây chính là Cự Thạch Lâm nguy hiểm đáng sợ nhất của Vụ Hải.
– Lui.
Kỷ Ninh rốt cục ra lệnh.
Hai người cẩn thận từng li từng tí lặng lẽ lui về phía sau, rất nhanh liền rời xa.
…
Trong một mảnh trong rừng, Kỷ Ninh cùng Tô Vưu Cơ ngừng lại.
– Vậy mà trốn vào Cự Thạch Lâm.
Kỷ Ninh cau mày.
– Chỉ trách Hồ Tiếu Thế Giới Thần, Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân kia ngăn trở chúng ta, để cho chúng ta ở thời khắc mấu chốt bị kéo dài, bằng không mà nói, lúc ấy Trùng thú trọng thương, chỉ sợ đã bị chúng ta đuổi theo rồi.
Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ cũng phẫn nộ, nàng cực kỳ rõ ràng chủ nhân rất muốn kiếm khí họa quyển kia, bây giờ nhìn bộ dáng là không chiếm được rồi.
Tâm tình của Kỷ Ninh cực kỳ không tốt.
Trước kia giết chết Hồ Tiếu Thế Giới Thần, Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân, Kỷ Ninh còn có một tia thoải mái, dù sao đây là hắn lần thứ nhất tự tay giết Thế Giới cảnh, hơn nữa còn một lần giết hai cái, nhưng bây giờ Kỷ Ninh có chút không cam lòng.
– Xấu đại sự của ta!
Kỷ Ninh cắn răng.
– Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ mới tốt?
Kỷ Ninh suy nghĩ.
Vạn Trùng Sơn, là nhất ngoại vi.
Vụ Hải, là nội vực.
Trong Vụ Hải có rất nhiều địa phương nguy hiểm, trong đó Cự Thạch Lâm tuyệt đối xếp hạng đầu, dựa theo kinh nghiệm tiền nhân, Cự Thạch Lâm này là một khu vực chiếm diện tích chừng hơn vạn dặm, trong phạm vi hơn vạn dặm này, có từng khối cự thạch cắm ở cả vùng đất.
Những cự thạch này chẳng biết tại sao, cực kỳ hấp dẫn những Trùng thú kia, cho nên thường xuyên có Trùng thú nghỉ ngơi ở trong Cự Thạch Lâm. Trong Cự Thạch Lâm trường kỳ đều có vài chục trên trăm con Trùng thú, những Trùng thú này đều là Thế Giới cảnh, Trùng thú bởi vì trí tuệ thấp, không hiểu được đại đạo huyền diệu, chỉ dựa vào thân thể cùng thiên phú chém giết, cho nên thực lực phần lớn đều là Thế Giới cảnh! Số ít là Thế Giới cảnh đỉnh phong, Thế Giới cảnh viên mãn rất ít.
Nhưng không chịu nổi số lượng nhiều a, ở trong Cự Thạch Lâm, Trùng thú cũng khoảng 100 con, số lượng nhiều lắm. Một khi dám xâm nhập Cự Thạch Lâm, liền sẽ lập tức lọt vào tất cả Trùng thú vây công! Hơn nữa theo thời gian trôi qua, địa phương khác còn sẽ có Trùng thú đến trợ giúp, kéo càng lâu càng nguy hiểm!
Cự Thạch Lâm, tuyệt đối là địa phương nguy hiểm, Thế Giới Thần đỉnh phong xông vào, mới có hi vọng trốn chạy để khỏi chết, thậm chí vận khí kém gặp được một ít Trùng thú quá biến thái, cũng có thể vứt bỏ mạng nhỏ!
– Cự Thạch Lâm, quá nguy hiểm.
Tô Vưu Cơ nhìn Kỷ Ninh.
– Chủ nhân, dựa theo tin tức chúng ta mua về, Cự Thạch Lâm này, Thế Giới Thần đỉnh phong đi vào mới có hi vọng còn sống đi ra. Chúng ta đi vào chỉ sợ là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Chúng ta đi vào, hoàn toàn chính xác không có hi vọng gì.
– Ta biết ngay, con Trùng thú kia sẽ tuyển một địa phương cực kỳ phiền phức.
Kỷ Ninh càng nghĩ, cũng không nghĩ ra biện pháp.
Quá nguy hiểm.
Trùng thú đều có yêu thích sưu tập pháp bảo, đối với chúng mà nói, tuy không dùng được, lại coi là chiến lợi phẩm. Cho nên trên trăm Trùng thú đáng sợ trong Cự Thạch Lâm, pháp bảo cũng cực kỳ nhiều, tuyệt đối là tài phú cực kỳ kinh người.
Nhưng không ai dám đến a.
Thế Giới Thần đỉnh phong cũng chỉ có hi vọng trốn chạy để khỏi chết mà thôi, ai dám đi vào?
– Xem ra, chờ ta đột phá, thành Thế Giới cảnh, có lẽ có hy vọng đi vào.
Kỷ Ninh nói thầm, hiện tại hắn có thể so sánh Thế Giới cảnh viên mãn, chờ đột phá thành Thế Giới cảnh, thực lực khẳng định tăng vọt.
Đến cùng tăng lên bao nhiêu, Kỷ Ninh cũng không có nắm chắc, bởi vì át chủ bài lớn nhất của hắn là Thanh Hoa không gian, Thanh Hoa không gian đối với hắn trợ giúp cực kỳ lớn, chờ thành Thế Giới cảnh, còn sẽ có bao nhiêu trợ giúp? Ở trước khi đột phá, Kỷ Ninh là không biết.
– Đi.
Kỷ Ninh mở miệng.
– Đi?
Tô Vưu Cơ nhìn về phía Kỷ Ninh.
– Ân, tạm thời chỉ có thể buông tha!
Kỷ Ninh quay đầu nhìn Cự Thạch Lâm.
– Cự Thạch Lâm không phải ta bây giờ có thể xông, chúng ta đi địa phương khác nhìn xem, có lẽ thời gian dài, Trùng thú kia sẽ chủ động đi ra Cự Thạch Lâm.
Chủ động đi ra Cự Thạch Lâm? Kỷ Ninh cũng biết rõ, mình có chút mộng tưởng hão huyền. Trùng thú kia thiếu chút nữa vứt bỏ mạng nhỏ, chỉ sợ sẽ trốn ở trong Cự Thạch Lâm một đoạn thời gian rất dài, vạn năm trăm vạn năm là cực kỳ bình thường.
– Đúng, có lẽ nó còn có thể trở ra.
Tô Vưu Cơ cũng chờ mong.
*******
Thời gian trôi qua.
Đảo mắt đã hơn năm tháng rồi, khu vực hạch tâm của Vạn Thần Phủ.
Ào ào xôn xao…
Thần phủ nguy nga, cực kỳ chói mắt, toàn bộ cung điện phát ra hào quang hàng tỉ trượng. Tuy toàn bộ Đạo Quân di tích chiếm cứ gần như nửa Hỗn Độn Thế Giới, nhưng thần phủ quá cao, ở biên giới nhất của Đạo Quân di tích cũng có thể rõ ràng chứng kiến.
Đây là một thần phủ chiếm diện tích ức vạn dặm, vô cùng khổng lồ!
Nơi này là tuyệt địa của Sinh Tử Đạo Quân! Không có ai dám xông vào!
– Chỉ kém một bước cuối cùng.
– Chỉ một bước cuối cùng.
Trước thần phủ nguy nga, là quảng trường cực lớn, trước quảng trường có tầng tầng bậc thang, bậc thang có chừng mười vạn tám ngàn tầng.
Giờ phút này hai đội ngũ tu luyện giả đang đạp trên bậc thang hành tẩu, hai chi đội ngũ này… Trong đó một chi đội ngũ có bốn gã Thế Giới cảnh, cầm đầu chính là một thiếu niên thân thể nhỏ gầy mặc huyết bào, thiếu niên nhỏ gầy này có tóc màu đỏ như máu, ánh mắt của hắn cũng giống như Huyết Hải mênh mông vô tận.
Đây là một tồn tại nhìn liền khiến người kìm lòng không được sợ hãi.
Chương 950:
Thanh niên huyết bào đi ở phía trước, phía sau hắn theo ba Thế Giới Thần khí tức cường đại, cực kỳ cung kính.
– Phù Khai! Ha ha ha, ngươi mang đến mười tôi tớ Thế Giới cảnh, chỉ còn lại có hai cái a.
Thanh niên huyết bào phát ra tiếng cười chói tai.
– Ta nhìn ngươi nên sớm tự sát nhận thua đi.
– Liền ngươi?
Một chi đội ngũ khác, đầu lĩnh chính là một thanh niên mặc áo bào màu vàng, ở phía sau hắn đồng dạng theo hai Thế Giới cảnh khí tức cường đại.
Thanh niên áo vàng cười lạnh liếc mắt.
– A La Dịch, ngươi mang mười tên tôi tớ cũng chết chỉ còn lại có ba cái mà thôi, so với ta lại tốt hơn chỗ nào.
– Tốt xấu cũng nhiều hơn ngươi, nhiều người, cái này là ưu thế.
Thanh niên huyết bào cười nhạo, trong ánh mắt phảng phất như Huyết Hải vô tận, mang theo sát ý ngập trời, hắn không che dấu khát vọng giết chết thanh niên áo vàng kia chút nào.
Hai chi đội ngũ của bọn họ một trái một phải, đều đạp trên bậc thang không ngừng đi tới.
Rất nhanh bọn hắn liền đi hết mười vạn tám ngàn bậc thang, đi tới trên quảng trường cực lớn kia.
Hai chi đội ngũ đều ngẩng đầu nhìn, nhìn xem cung điện nguy nga mà mắt thường cũng khó thấy rõ kia.
Cung điện nguy nga, vô biên vô hạn.
Trên quảng trường cực lớn, hai chi đội ngũ có tất cả bảy tên Thế Giới cảnh nhỏ bé phảng phất như con kiến, người dẫn đầu hai chi đội ngũ… thanh niên huyết bào cùng thanh niên áo vàng đều ngẩng đầu nhìn Thần Phủ trước mắt.
Cửa chính của Thần Phủ, đồng dạng cao tới nguy nga.
Dùng thị lực của Thế Giới Thần, cũng mơ hồ chứng kiến hình dáng đại khái của cửa chính Thần Phủ, biên giới lộ ra rất mơ hồ, mắt thường khó có thể thấy rõ, có thể thấy được nó khổng lồ.
– Vạn Thần Đạo Quân, không hổ là tồn tại có thể truy giết Vĩnh Hằng Đế Quân.
Trong mắt thanh niên huyết bào cuồng nhiệt.
– Cuối cùng có một ngày, ta cũng sẽ cường đại giống như Vạn Thần Đạo Quân, đồng dạng uy danh truyền khắp Hỗn Độn vô tận, nghe thấy tên của ta, vô số tu luyện giả đều táng đảm, ha ha ha…
– Còn đang nằm mơ, tỉnh lại đi.
Thanh niên áo vàng thì cười lạnh nói.
– Hừ, ngươi bất quá là đá đặt chân của ta.
Thanh niên huyết bào liếc mắt nhìn thanh niên áo vàng.
– Dùng cảm ngộ đối với vận mệnh của ta… Ngươi sẽ chết ở đây, mà ta, sẽ sống ly khai.
Trong thanh âm của thanh niên áo vàng thì mang theo một tia nhịp điệu kỳ dị.
– Ngu xuẩn.
Thanh niên huyết bào cười lạnh.
Thời điểm bọn hắn nói chuyện, bỗng nhiên ở trên quảng trường rộng lớn vô tận bắt đầu xuất hiện giọt giọt chất lỏng, trên những chất lỏng này còn có Hỏa Diễm, thời gian dần trôi qua, những chất lỏng này bắt đầu ngưng tụ, hình thành một thân ảnh Hỏa Diễm, Hỏa Diễm thu liễm, hiện ra thân hình… một nam tử cường tráng đầu trọc, hắn có con mắt thứ ba, mắt dọc ở mi tâm tản ra kim quang.
– Kim Nhãn Khôi Lỗi.
Sắc mặt của thanh niên huyết bào, thanh niên áo vàng đều biến đổi, thu liễm khí tức, thái độ cũng khiêm tốn hơn rất nhiều.
Kim Nhãn Khôi Lỗi, là thành tựu cao nhất ở Khôi Lỗi chi đạo của Vạn Thần Đạo Quân.
Vạn Thần Đạo Quân am hiểu luyện khí, tự nhiên cũng đồng dạng am hiểu luyện chế Khôi Lỗi, Kim Nhãn Khôi Lỗi là Khôi Lỗi cường đại nhất mà hắn luyện chế, Vạn Thần Đạo Quân để lại một ít cấm chế, khiến cho Kim Nhãn Khôi Lỗi này không cách nào bị tu luyện giả khác khống chế, cũng chính là nói, Kim Nhãn Khôi Lỗi này là tự do!
Nó có thực lực cường đại, đủ sức đánh với đại năng ở biên giới hợp đạo! Ở Vạn Thần Phủ, là địa bàn của nó, mượn nhờ rất nhiều trận pháp cấm chế, coi như là Sinh Tử Đạo Quân ở biên giới hợp đạo xông tới, cũng là hẳn phải chết. Kim Nhãn Khôi Lỗi chỉ là một thủ đoạn mà Vạn Thần Đạo Quân lưu lại mà thôi.
Nó, không cách nào bị luyện hóa, vĩnh viễn ở lại Vạn Thần Phủ! Vĩnh viễn thủ hộ Vạn Thần Phủ! Nó là Chiến Tướng thủ hộ khu vực hạch tâm nhất của Vạn Thần Phủ.
– Đã thật lâu thật lâu, không có tu luyện giả đi vào Thần Phủ rồi.
Ánh mắt của nam tử đầu trọc lạnh như băng, nhìn hai chi đội ngũ trước mắt.
– Có thể xông qua nguy hiểm trùng trùng điệp điệp đến Thần Phủ, các ngươi rất không tồi.
Vạn Thần Phủ có ba khu vực.
Ngoại vi Vạn Trùng Sơn, nội vực Vụ Hải, hạch tâm Thần Phủ.
Tổ Thần Tổ Tiên bình thường hoạt động ở Vạn Trùng Sơn, dám can đảm tiến vào Vụ Hải, cửu tử nhất sinh.
Thế Giới cảnh tiến vào Vụ Hải, tuy cũng có tử thương, nhưng sinh cơ cũng tương đối cao, nếu dám can đảm tiến về Thần Phủ, đồng dạng cửu tử nhất sinh.
Về phần Đạo Quân?
Đạo Quân là không dám vào.
– Hai mươi hai tên Thế Giới cảnh, có thể có bảy cái còn sống tiến đến, thực lực của các ngươi ở Thế Giới cảnh đã tính toán rất mạnh.
Nam tử ba mắt bình luận.
Bình thường mười cái đi xông, chỉ có một cái có thể sống đi đến trước cửa phủ. Cho nên như Kỷ Ninh, như Phược Long Thế Giới Thần là căn bản không muốn xông qua đến khu vực hạch tâm, cái kia là muốn chết.
– Nói cho ta biết, các ngươi muốn cái gì?
Nam tử ba mắt mở miệng.
Người dẫn đầu của hai chi đội ngũ, thanh niên huyết bào cùng thanh niên áo vàng con mắt tỏa sáng, bọn hắn liều mạng tới đây chính là vì bảo vật kia.
– Vĩnh Hằng Thần Huyết!
– Vĩnh Hằng Thần Huyết!
Thanh niên huyết bào cùng thanh niên áo vàng đồng thời mở miệng hô.
– Vĩnh Hằng Thần Huyết?
Nam tử ba mắt nhíu mày, rõ ràng là một Khôi Lỗi, lại phảng phất như sinh linh chính thức, vốn hắn còn mang theo một tia hiền lành, giờ phút này ngữ khí của hắn trở nên lạnh như băng.
– Các ngươi tới nơi này, vì Vĩnh Hằng Thần Huyết, có lẽ rất rõ ràng lai lịch của Vĩnh Hằng Thần Huyết trong Vạn Thần Phủ ta! Lúc trước chủ nhân của ta hao phí tuế nguyệt dài dằng dặc đuổi giết Vĩnh Hằng Đế Quân Mai Lạc Ba Đại Đế, trọng thương hắn, chiếm đại bộ phận Thần Huyết của hắn, chủ nhân luyện hóa, cũng gần kề luyện hóa ra một giọt mà thôi!
– Một giọt Vĩnh Hằng Thần Huyết, vô cùng trân quý… Là trọng bảo Top 10 của Vạn Thần Phủ!
Nam tử ba mắt nhìn bảy tên tu luyện giả.
– Các ngươi đã xông qua trùng trùng điệp điệp nguy hiểm đến nơi này, dựa theo quy củ chủ nhân năm đó định ra, các ngươi có tư cách đạt được một phần cơ duyên.
– Các ngươi yêu cầu cơ duyên càng cao, khảo nghiệm lại càng khó.
Nam tử ba mắt mở miệng.
– Ta khuyên các ngươi vẫn là buông tha đi, lựa chọn chút ít Vĩnh Hằng Thần Binh, một ít Tiên Đan hiếm quý, thậm chí mấy chục trên trăm Trùng thú, khảo nghiệm đều tương đối dễ dàng.
– Muốn Vĩnh Hằng Thần Huyết.
Thanh niên huyết bào mở miệng nói.
– Ta chỉ muốn Vĩnh Hằng Thần Huyết.
Thanh niên áo vàng cũng nói.
Chương 951:
– Ân?
Nam tử ba mắt có chút bất mãn, nhưng hắn không có cách nào làm trái quy củ mà lúc trước chủ nhân định ra.
– Rất tốt.
Thanh âm của nam tử ba mắt mang theo hàn khí vô tận, quanh quẩn ở bên tai bảy tên tu luyện giả.
– Các ngươi đều muốn Vĩnh Hằng Thần Huyết?
– Vâng.
– Vâng.
– Vâng.
Ngoại trừ hai gã đầu lĩnh, năm tên Thế Giới cảnh khác đều đáp.
– Các ngươi đưa ra yêu cầu, là muốn Vĩnh Hằng Thần Huyết của Mai Lạc Ba!
Nam tử ba mắt gật đầu.
– Như vậy, khảo nghiệm của các ngươi là khó khăn nhất… Sinh Tử lưỡng trọng thiên!
– Ân.
Ánh mắt của đám người thanh niên huyết bào, thanh niên áo vàng nóng bỏng.
Có thể đến cửa chính của Thần Phủ, là có thể đưa ra yêu cầu.
Vạn Thần Đạo Quân đối với người nhỏ yếu vẫn rất nhân từ, hắn đối với Đạo Quân là hết thảy giết! Thế nhưng mà Thế Giới cảnh chỉ cần có thể đến cửa chính, đều có thể đạt được một phần chỗ tốt ly khai!
– Các ngươi trải qua cửu tử nhất sinh đi tới nơi này, nếu như yêu cầu bảo vật khác, mặc dù có khảo nghiệm, thì mặc dù khảo nghiệm thất bại cũng sẽ không có nguy hiểm tánh mạng.
Nam tử ba mắt nói.
– Nhưng Sinh Tử lưỡng trọng thiên là khảo nghiệm khó khăn nhất, trong các ngươi sẽ liên tiếp có tu luyện giả chết đi, hơn nữa thậm chí bảy các ngươi đều thất bại, đều không chiếm được Vĩnh Hằng Thần Huyết, các ngươi bây giờ hối hận vẫn còn kịp.
– Chúng ta không hối hận.
– Không hối hận.
Thanh niên huyết bào, thanh niên áo vàng đều nói, đồng thời trong nội tâm bọn hắn cũng thầm mắng.
Nói nhảm làm chi?
Tranh thủ thời gian bắt đầu đi.
– Tốt.
Nam tử ba mắt gật đầu.
– Sinh Tử lưỡng trọng thiên khảo nghiệm, cần mười vị Thế Giới cảnh. Các ngươi mới bảy vị… Cho nên… Ta sẽ từ trong Vạn Thần Phủ chuyển dời đến ba vị Thế Giới cảnh, cùng các ngươi tham gia khảo nghiệm Sinh Tử lưỡng trọng thiên, bọn hắn cũng có cơ hội lấy được Vĩnh Hằng Thần Huyết.
Thanh niên huyết bào, thanh niên áo vàng biến sắc, lập tức cười lạnh.
– Những con sâu cái kiến kia cũng có thể so với ta.
– Tới cũng là chịu chết.
Hai người bọn họ đều rất tự tin.
– Ân…
Nam tử ba mắt nhẹ nhàng gật đầu.
– Trong Vạn Thần Phủ còn có bốn vị Thế Giới cảnh khác, ta liền chuyển dời ba vị cách đây gần nhất.
…
– Hừ, cùng ta đấu?
Phược Long Thế Giới Thần đang ngồi trên mặt đá, hơi có vẻ hưng phấn nhìn phi châm pháp bảo trong tay, đây là hắn vừa mới lấy được.
– Ông…
Bỗng nhiên không gian chung quanh hắn vặn vẹo.
– Như thế nào có thể…
Sắc mặt của Phược Long Thế Giới Thần đại biến, cho tới bây giờ không có nghe nói ngồi ở một chỗ không nhúc nhích cũng gây ra cấm chế, chỉ thấy không gian chung quanh hắn vặn vẹo, phảng phất như vòng xoáy, thoáng cái liền bao trùm Phược Long Thế Giới Thần.
Vèo.
Phược Long Thế Giới Thần biến mất không thấy gì nữa.
…
– Ta đạt tới Thế Giới cảnh viên mãn, có lẽ có nắm chắc vượt qua a.
Một nam tử mặc trường bào phấn hồng, con mắt hẹp dài, mang theo quyến rũ nhìn đại điện trước mắt, phía sau hắn còn đứng hai nữ tử, đều là Tổ Tiên.
– Ân, nhất định phải đạt tới Thế Giới cảnh viên mãn.
– Nếu không thành, thà rằng chết ở Vụ Hải.
Trong mắt của nam tử trường bào phấn hồng có quyết tuyệt.
– Ông…
Không gian chung quanh hắn bóp méo, xuất hiện không gian gợn sóng.
– Chuyện gì xảy ra.
Nam tử trường bào phấn hồng kinh hãi, ở trong Vụ Hải cũng qua ngàn năm rồi, hắn cho tới bây giờ không có gặp được loại tình huống này a.
– Chủ nhân.
Hai gã thị nữ cũng kinh hãi.
Không gian vặn vẹo tạo thành vòng xoáy, bao trùm hắn và hai thị nữ.
Vèo.
Bọn hắn một chủ lưỡng bộc liền biến mất không thấy.
…
– Vưu Cơ, ngươi bây giờ suy nghĩ thật kỹ, làm sao đem cảm ngộ Hỏa hành của ngươi, dung nhập đến chiến đấu.
Kỷ Ninh ở bên cạnh nhìn xem, mà chung quanh Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ là vô số vòng tròn loan đao, đúng là pháp bảo của Hồ Hỗn Độn Tiên Nhân sau khi chết lưu lại, còn có chút thích hợp Hỏa Tiên Tử sử dụng.
Đương nhiên chờ ly khai Vạn Thần Phủ, Kỷ Ninh sẽ giúp Tô Vưu Cơ đổi cái tốt hơn.
– Ân.
Tô Vưu Cơ gật đầu.
– Ông…
Chung quanh bỗng nhiên xuất hiện không gian chấn động.
– Chuyện gì xảy ra?
Kỷ Ninh, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ đều lắp bắp kinh hãi.
Không gian vòng xoáy liền hoàn toàn bao trùm hai người bọn họ, muốn trốn cũng không có chỗ trốn.
Vèo.
Kỷ Ninh cùng Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ đều biến mất.
******
Ở trên quảng trường cực lớn, đám người thanh niên huyết bào, thanh niên áo vàng đứng ở đó, nam tử ba mắt thì đứng ở phía trước nhất.
Lúc này bên cạnh bọn hắn xuất hiện không gian chấn động.
Hô, hô, hô.
Ba khu chấn động, những bóng người xuất hiện này, theo thứ tự là nam tử trường bào phấn hồng cùng hai thị nữ, Phược Long Thế Giới Thần, Kỷ Ninh cùng Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ.
– Còn có chút Tổ Thần Tổ Tiên?
Thanh niên huyết bào thấy thế cười lạnh.
– Tổ Thần Tổ Tiên cũng mang đến, tôi tớ của ta đều là Thế Giới cảnh.
– Bọn hắn đến là chịu chết.
Thanh niên áo vàng cũng lạnh nhạt nói.
Tuy hai người bọn họ lẫn nhau hận không thể giết đối phương, coi đối phương là đại địch, còn Thế Giới cảnh khác, thật đúng là không có mấy cái nhập vào mắt của bọn hắn.
– Chuyện gì xảy ra?
– Vì sao chúng ta đến nơi này?
Nam tử trường bào phấn hồng, Phược Long Thế Giới Thần, Kỷ Ninh, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ bị cưỡng ép chuyển dời tới, cả đám đều rất nghi hoặc.
– Phược Long sư huynh.
Kỷ Ninh thấy Phược Long Thế Giới Thần, không khỏi truyền âm nói.
– Kỷ Ninh huynh đệ, Hỏa Tiên Tử.
Phược Long Thế Giới Thần chứng kiến hai người Kỷ Ninh liền vui vẻ, truyền âm nói, bọn hắn đều cảm thấy chung quanh không thích hợp, tự nhiên đều là truyền âm nói chuyện với nhau.
– Hừ… Mấy người các ngươi rất may mắn, chúng ta cửu tử nhất sinh mới đi đến trước cửa phủ, các ngươi ngược lại tốt, đi đại vận, trực tiếp được chuyển qua.
Thanh niên huyết bào cười lạnh.
– Ngươi nói sai rồi, bọn họ là không may, bởi vì rất nhanh bọn họ sẽ chết.
Thanh niên áo vàng thì lạnh nhạt nói.
Đám người Kỷ Ninh, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ, Phược Long Thế Giới Thần bị chuyển dời đến, đều cẩn thận quan sát tình huống bốn phía, cũng nghe được thanh niên huyết bào cùng thanh niên áo vàng nói, cái này để cho bọn hắn đối với hết thảy trước mắt đã có chút suy đoán, nhưng kết quả suy đoán lại làm cho bọn họ hoảng sợ, bởi vì thật bất khả tư nghị!
– Đây là trước cửa Thần Phủ?
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn Thần Phủ nguy nga vô tận.