1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 149 [Chương 909 đến 911]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 149 [Chương 909 đến 911]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 906:

Nói xong Thiên Nhất Đạo Quân lập tức hóa thành một đạo nước chảy, nước chảy vô hình, bay về phía đại đảo hạch tâm, đại đảo hạch tâm nguyên bản như trận trận gió nhẹ, lập tức hóa thành từng đợt gió kim sắc.

Phong sắc bén vô cùng.

Nhưng nước chảy lại mềm dẻo vô hình, mặc dù vỡ vụn, lại tiếp tục thẩm thấu, đơn giản liền chui vào đại đảo.

Kỷ Ninh bất kể là chứng kiến Thiên Nhất Đạo Quân hóa thành nước chảy, hay đại đảo hạch tâm kia bắn ra kim sắc phong, đều cảm giác được chênh lệch cực lớn, hoàn toàn không phải một cấp độ.

– Ta bây giờ còn quá nhỏ bé.

Kỷ Ninh không hề đa tưởng, đồng thời quay đầu nhìn về phía hòn đảo của mình.

Hòn đảo này của mình, phạm vi chừng hơn mười dặm.

Trên đảo có hoa cỏ cây cối xa hoa, cũng có một ít tiểu sơn phập phồng, mà Tiên Phủ cung điện thì ở trung ương nhất, cực kỳ chói mắt.

– Có ba vị Thế Giới cảnh sao?

– Đại ca cũng nói, mặc dù có một chỗ có chút nguy hiểm, nhưng ta chống đỡ được.

Kỷ Ninh khẽ vươn tay, trong tay liền xuất hiện thần kiếm Tử Quang Quỳnh, đồng thời mi tâm, lực lượng Thanh Hoa trong không gian sương mù tràn ngập ra, lập tức gia trì toàn thân.

Kỷ Ninh chú ý cẩn thận từng bước một hành tẩu, chỉ mấy hơi thở công phu, liền đi tới trước Tiên Phủ.

Cửa điện đã sớm mở rộng ra, hoàn toàn yên tĩnh.

– Ân?

Kỷ Ninh cẩn thận từng li từng tí hành tẩu, toàn bộ Tiên Phủ một mảnh tĩnh mịch, hành lang, vườn hoa… khắp nơi đều cực kỳ sạch sẽ.

– Một bóng người cũng không có?

Kỷ Ninh hành tẩu một lát, khắp nơi trống rỗng, ngay cả thi thể tôi tớ cũng không có, Kỷ Ninh cũng nếm thử phóng thích thần thức, Tâm lực, nhưng toàn bộ khu vực hạch tâm đều nhộn nhạo lấy gió nhẹ, căn bản không có cách nào dò xét. Thiên Nhất Đạo Quân có thể dò xét, nhưng Kỷ Ninh hiển nhiên còn kém quá xa.

– Ồ?

Thời điểm Kỷ Ninh tìm không thấy bất luận bóng người nào, bỗng nhiên con mắt sáng ngời.

Xuyên thấu qua tường viện Tiên Phủ, chứng kiến xa xa một ngọn núi nhỏ, trên sườn núi có một lương đình, trong đình đang khoanh chân ngồi một thân ảnh trường bào kim sắc.

– Không nghĩ tới cái thứ nhất gặp được Thế Giới cảnh, dĩ nhiên là ở ngoài Tiên Phủ.

Kỷ Ninh phóng qua tường viện, dọc theo đường núi đi lên, xa xa người áo bào màu vàng khoanh chân ngồi trong đình trông rất sống động, râu dài, khuôn mặt bình tĩnh, ẩn ẩn tản ra Hỗn Độn tiên lực chấn động, lại không có Sinh Mệnh Khí Tức.

– Hòn đảo này kiếm khí xung thiên, không phải tới từ hắn.

Kỷ Ninh quay đầu lại nhìn thoáng qua Tiên Phủ cung điện, kiếm khí kia là ở chỗ sâu trong Tiên Phủ cung điện truyền ra, trước kia Kỷ Ninh ở bên trong dạo qua một vòng, gần kề vẫn chỉ là ở tít mãi bên ngoài, còn không có xâm nhập.

Cần biết Thiên Nhất Đạo Quân đã nhắc nhở qua Kỷ Ninh, trên đảo này là có uy hiếp, Kỷ Ninh sao dám chủ quan?

– Vị tiền bối này.

Kỷ Ninh đi đến bên ngoài đình, chắp tay nói.

– Ngươi lưu lại bảo vật ta thu, ta thì an táng ngươi, để ngươi không hề bị quấy rầy.

Vừa dứt lời…

– Oanh…

Một cỗ khí tức bỗng nhiên bộc phát.

Kỷ Ninh biến sắc, nhanh lùi lại, sau đó nhìn chằm chằm vào chỗ khí tức bộc phát, đó là nham thạch cực lớn ở bên cạnh đình, nham thạch trên chân núi là cực kỳ thông thường, trước kia Kỷ Ninh cũng không có để ý, nhưng bây giờ nham thạch này bộc phát khí tức mạnh vượt xa Kỷ Ninh, cảm giác so với Thế Giới cảnh bình thường còn mạnh hơn chút ít.

– Xôn xao…

Nham thạch cực lớn phảng phất như nước chảy biến hóa, từ nham thạch bình thường, biến thành một Nham Thạch cự nhân cao lớn, hắn có con ngươi thâm trầm, toàn thân tất cả đều là nham thạch, nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.

– Khôi Lỗi?

Kỷ Ninh cẩn thận cảm ứng, tuy Nham Thạch cự nhân trước mắt này khí tức rất mạnh, lại không có Sinh Mệnh Khí Tức, mà chỉ là khí tức năng lượng, càng giống như Khôi Lỗi, pháp bảo…

– Tổ Thần?

Nham Thạch cự nhân thanh âm trầm thấp.

– Ngươi một Tổ Thần nho nhỏ, coi như biết rõ tôn kính tiền bối, nếu như ngươi dám can đảm khinh nhờn thi thể chủ nhân của ta, ta sớm đã đập nát ngươi rồi.

Kỷ Ninh vừa nghe liền hiểu.

Nham Thạch cự nhân này hẳn là Khôi Lỗi do vị Hỗn Độn Tiên Nhân chết đi kia luyện chế, vị Hỗn Độn Tiên Nhân kia trước khi chết, cũng không có hủy diệt Khôi Lỗi này, ngược lại Khôi Lỗi này ở trong tuế nguyệt dài dằng dặc một mực thủ hộ chủ nhân.

– Vị tiền bối này là chủ nhân của ngươi?

Kỷ Ninh hiếu kỳ nói.

– Vậy ngươi bị vây ở hòn đảo này thật lâu rồi a, có muốn đi ra ngoài hay không?

– Ra hay không ra thì sao?

Nham Thạch cự nhân nhìn Kỷ Ninh.

– Ngươi là muốn dụ dỗ ta, để ta nhận ngươi làm chủ?

Kỷ Ninh cười cười.

Nhưng trong lòng cảm thấy có chút mất mặt, Khôi Lỗi này cũng không phải hồn phách cắm vào, mà hẳn là sinh ra Khôi Lỗi chi linh, không nghĩ tới còn thông minh như vậy.

Có tư tưởng, sau khi trường kỳ cô độc đều muốn đi ra ngoài, như lần trước Kỷ Ninh ở trong trạch viện bên hồ, Tiểu Tháp chi linh kia kỳ thật cũng rất muốn đi ra ngoài, Kỷ Ninh cũng nhìn ra, khí tức của nó còn mạnh hơn Thế Giới cảnh bình thường, Khôi Lỗi này không dễ chọc, nếu như có thể câu dẫn đối phương ngoan ngoãn nhận mình làm chủ, vậy thật là tốt?

Nhưng Kỷ Ninh nghĩ lầm rồi.

Cái pháp bảo Khôi Lỗi này, kỳ thật chính là kỳ thạch đúc thành, thai nghén ra Khôi Lỗi chi linh tính cách cũng giống như thạch đầu, ưa thích yên tĩnh, trường kỳ đứng ở một chỗ vẫn không nhúc nhích, cũng không nôn nóng chút nào. Nó hóa thành nham thạch cực lớn, thủ hộ chủ nhân tuế nguyệt vô tận, như trước thủ hộ lấy. Nếu như không phải Kỷ Ninh đến, hắn còn sẽ tiếp tục thủ hộ xuống.

– Đúng, ta là muốn ngươi nhận ta làm chủ.

Kỷ Ninh gật đầu cười.

– Ngươi hẳn là pháp bảo Khôi Lỗi cấp độ Thế Giới cảnh, ở đây cũng quá lãng phí rồi.

– Ngươi có chút tôn kính chủ nhân, ta cho ngươi cơ hội.

Nham Thạch cự nhân gật đầu.

– Ngươi chỉ là Tổ Thần nho nhỏ, ta cũng không khi dễ ngươi, ngươi có thể tiếp được ta ba chưởng, ta liền nhận ngươi làm chủ.

Nham Thạch cự nhân còn nhớ rõ năm đó chủ nhân phân phó.

Chủ nhân tự biết hẳn phải chết, trước khi chết phân phó:

– Sau khi ta chết, nếu tương lai người đến có chút lễ kính với ta, ngươi khảo nghiệm thực lực một phen, nếu như không tệ, ngươi liền theo hắn. Nếu bất kính với ta, trực tiếp giết đi! Giết không được, ngươi liền trực tiếp tiến vào trong hồ nước, nếu hắn dám đi theo tiến vào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Có chút tu luyện giả, đối với thi thể một ít tiền bối là không quan tâm, vậy thì thảm rồi.

– Tốt.

Kỷ Ninh gật đầu.

Chương 907:

– Ba chưởng này của ta sẽ không quá mạnh, nhưng không có mấy Tổ Thần có thể tiếp được, những Tổ Thần nhỏ yếu kia căn bản không có tư cách làm chủ nhân của ta, ngươi cũng nên cẩn thận.

Nham Thạch cự nhân nhìn Kỷ Ninh, Kỷ Ninh là Tổ Thần, hắn mới nói ba chưởng, nếu Kỷ Ninh là Thế Giới cảnh, cái pháp bảo Khôi Lỗi này sẽ toàn lực ứng phó.

– Đến đây đi.

Kỷ Ninh gật đầu.

– Hô.

Nham Thạch cự nhân bỗng nhiên huy động cánh tay nham thạch cực lớn, cánh tay tăng vọt tầm hơn mười trượng, bàn tay cực lớn làm cho không gian cũng áp bách, lập tức đã đến trước mặt Kỷ Ninh.

– Thật nhanh.

Kỷ Ninh thất kinh, cầm trong tay nhuyễn kiếm, nhuyễn kiếm hóa thành một lỗ đen, lỗ đen lập tức quấn lên bàn tay nham thạch.

Bành…

Kỷ Ninh lui về phía sau một bước.

Kỳ thật Kỷ Ninh là cố ý, hắn có lực lượng Thanh Hoa yên vụ gia thân, thần thể không chút thua kém Thế Giới Thần, hoàn toàn có thể một bước cũng không lùi. Nhưng như vậy chỉ sợ sẽ kích thích tâm hiếu chiến của pháp bảo Khôi Lỗi, hai chưởng sau uy thế sẽ mạnh hơn nhiều. Mặc kệ như thế nào thu phục pháp bảo Khôi Lỗi này trọng yếu nhất, muốn cùng pháp bảo Khôi Lỗi luận bàn về sau có rất nhiều thời gian, dù sao Khôi Lỗi cấp độ Thế Giới cảnh bực này, quý hơn nhiều Đạo Chi Thần Binh bình thường, gặp được một ít nguy hiểm, cũng có thể để cho Khôi Lỗi này ngăn cản ở phía trước.

– Có chút thực lực.

Nham Thạch cự nhân gầm nhẹ một tiếng.

– Đón thêm chưởng thứ hai của ta.

Hô..

Bàn tay nham thạch đơn giản đột phá Thiên Đạo cực hạn, lập tức đến trước mắt Kỷ Ninh, tốc độ rõ ràng nhanh hơn, bàn tay nham thạch đến trước mắt, làm bầu trời trước mắt Kỷ Ninh tối sầm lại.

– Bành…

Cả hai giao thủ, lại là một tiếng vang thật lớn.

Lần này Kỷ Ninh lui về phía sau ba bước.

– Ân?

Nham Thạch Khôi Lỗi cau mày, trên mặt một khối nham thạch cực lớn xuất hiện nhíu mày, cái biểu lộ này cũng có chút thú vị, nham thạch Khôi Lỗi đánh giá có lẽ một tát có thể đập Tổ Thần này đụng vào Tiên Phủ cung điện, nhưng Tổ Thần này vậy mà chỉ lui về phía sau ba bước, xem ra trước kia đã ẩn tàng chút ít thực lực.

– Một chưởng cuối cùng.

Nham Thạch Khôi Lỗi gầm nhẹ một tiếng, bàn tay của hắn càng thêm bá đạo oanh kích về phía Kỷ Ninh, không gian bị áp bách tầng tầng gợn sóng cũng áp về phía Kỷ Ninh.

– Tới tốt lắm.

Lúc này Kỷ Ninh lại cầm Vĩnh Hằng Thần Binh Tử Quang Quỳnh, thi triển ra một kiếm mạnh nhất!

Oanh!

Dùng Thiên Băng thức đến thi triển, Kỷ Ninh giơ thần kiếm Tử Quang Quỳnh lên cao cao, thần kiếm Tử Quang Quỳnh trực tiếp tăng vọt trăm trượng, từ trên xuống dưới, trực tiếp bổ về phía Nham Thạch cự nhân. Hiển nhiên đã đến chưởng thứ ba rồi, Kỷ Ninh cũng muốn để cho Nham Thạch cự nhân này hảo hảo nhìn sự lợi hại của hắn, hắn cũng không phải là Tổ Thần nho nhỏ gì.

– Ân?

Nham Thạch cự nhân cả kinh, một kiếm này của Kỷ Ninh bổ ra, uy thế mạnh để cho hắn kinh hãi, bàn tay nham thạch vốn là đánh ra liền nhấc lên ngăn cản.

Oanh….

Cứng đối cứng.

Kiếm quang trực tiếp oanh kích lên bàn tay nham thạch, để cho Nham Thạch cự nhân kìm lòng không được trầm xuống, núi nhỏ cũng rung động lắc lư. Cần biết hòn đảo ở đây đều là do Tố Phong Đạo Quân kiến tạo, các Thế Giới cảnh thường xuyên luận bàn, cũng không cách nào phá hư nơi đây mảy may.

Kỷ Ninh thì bị lực lượng giao thủ bắn ngược, lảo đảo lui về phía sau mấy bước.

– Lực lượng rất mạnh, hắn dưới sự ứng phó không kịp, một tay chỉ ngăn cản, liền chấn ta lui về phía sau. Luận lực lượng, nó thật sự xa xa vượt qua ta.

Kỷ Ninh nói thầm.

– Ba chưởng ta đã tiếp.

Kỷ Ninh mở miệng.

Nham Thạch cự nhân nhìn Kỷ Ninh, nghi ngờ nói:

– Ngươi, ngươi thật sự là Tổ Thần?

– Khí tức còn có thể sai sao?

Kỷ Ninh cười.

– Nhưng thực lực của ngươi… Cảm giác có thể vượt qua chút ít Thế Giới Thần mà lúc đầu ta gặp được a.

Nham Thạch cự nhân nhìn Kỷ Ninh, tràn đầy hiếu kỳ.

– Trong truyền thuyết có thiên tài ở cấp độ Tổ Thần, có thể đánh bại Thế Giới Thần. Ta nhìn ngươi, có thể đánh bại những Thế Giới Thần yếu nhất kia. Bất quá ngươi cũng chớ đắc ý, vừa rồi ta coi ngươi là Tổ Thần, không có toàn lực ứng phó, nếu không một tát liền đập bay ngươi rồi. Ta lại không dám dùng quá lớn lực, nếu như đánh bay ngươi ra hòn đảo, ngươi cũng sẽ bị trận pháp cấm chế diệt sát.

Kỷ Ninh nở nụ cười.

Hắn cũng phát hiện, trước kia mỗi một lần bàn tay của Nham Thạch cự nhân đánh ra, đều cùng một phương hướng. Mặc dù hắn gánh không được bị đập bay, cũng chỉ đánh tới vách Tiên Phủ cung điện.

Đương nhiên nếu như lực lượng quá lớn, nói không chừng đánh tới Tiên Phủ cung điện, như trước sẽ lăn lộn bay ra hòn đảo.

– Ngươi còn nhớ rõ trước kia ngươi nói chứ?

Kỷ Ninh nói.

– Chủ nhân trước của ta là cao thủ trận pháp.

Nham Thạch cự nhân nhìn người áo bào màu vàng ở bên cạnh.

– Không nghĩ tới chủ nhân lần này, là Tổ Thần có thực lực Thế Giới Thần.

Nói xong hắn há miệng, lập tức một viên cầu chừng nắm đấm, phía trên hiện ra vô số Thần Văn bay về phía Kỷ Ninh, đứng ở trước người Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh liếc liền nhận ra, đây là mệnh hạch của Khôi Lỗi pháp bảo, ẩn chứa trận đồ hạch tâm, là hạch tâm của cả Khôi Lỗi pháp bảo, luyện hóa nó liền khống chế được khôi lỗi rồi.

Pháp lực Tổ Tiên của Kỷ Ninh bay ra, bao trùm mệnh hạch, lập tức luyện hóa được.

Sau khi luyện hóa, Kỷ Ninh liền cảm giác được cùng Khôi Lỗi pháp bảo có cảm giác thân thiết, đồng thời Khôi Lỗi pháp bảo cũng ở trong khống chế của hắn rồi.

– Khôi Lỗi cấp độ Thế Giới cảnh, so sánh với Đạo Chi Thần Binh còn muốn hiếm thấy hơn nhiều.

Kỷ Ninh rất vui vẻ.

– Chủ nhân.

Nham Thạch cự nhân nhìn về phía Kỷ Ninh, ánh mắt cũng thân thiết hơn nhiều.

– Đúng rồi, ngươi tên là gì?

Kỷ Ninh hỏi.

– Chủ nhân trước gọi ta là Thạch Đầu.

Nham Thạch cự nhân thành thành thật thật nói.

Kỷ Ninh nháy mắt, Khôi Lỗi uy năng kinh người như vậy, lại đặt tên như vậy?

– Tốt, về sau ta cũng gọi là ngươi Thạch Đầu.

Kỷ Ninh gật đầu, lập tức quay đầu nhìn về phía người áo bào màu vàng ngồi khoanh chân, Kỷ Ninh vung tay lên, liền thu hồi.

Trong Động Thiên pháp bảo của Kỷ Ninh, dãy núi liên miên.

Thần lực hóa thân của Kỷ Ninh cùng Nham Thạch cự nhân sóng vai mà đi.

– Ta ở trên đường tu hành, gặp được một ít Tiên Ma chết đi, ta đều an táng ở đây.

Kỷ Ninh chỉ vào từng phần mộ phía trước, phần mộ của những Tiên Ma này là ở chính giữa dãy núi, mỗi một tòa đều khá lớn.

Chương 908:

– Mở.

Kỷ Ninh chỉ một ngọn núi cao xanh um tươi tốt, ầm ầm, núi cao bắt đầu vỡ ra, lập tức thi thể người áo bào màu vàng liền bay đi, bay vào khe hở, về sau núi cao khép lại, đồng thời đỉnh núi hiện ra một khối mộ bia.

– Chủ nhân trước của ngươi tên gì?

Kỷ Ninh hỏi.

– Hóa Sơ Tiên Nhân.

Nham Thạch cự nhân trầm giọng nói.

Kỷ Ninh gật đầu, mặt ngoài mộ bia lập tức hiện ra tám chữ to Hóa Sơ Hỗn Độn Tiên Nhân chi mộ, Nham Thạch cự nhân nhìn ngọn núi cao kia, trầm mặc một lát mới trầm giọng nói:

– Chủ nhân, chúng ta đi ra ngoài đi.

******

Trong lương đình.

– Hóa Sơ Tiên Nhân vậy mà không có áo giáp cấp độ Đạo Chi Thần Binh.

Kỷ Ninh đã luyện hóa được rất nhiều pháp bảo của Hóa Sơ Tiên Nhân, cẩn thận xem xét.

– Tâm tư của Hóa Sơ Tiên Nhân, đều ở trên trận pháp cùng Khôi Lỗi bên, hắn chưa bao giờ cùng địch nhân cận thân giao chiến.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Bảo vật trọng yếu nhất của hắn, là một bộ Cửu Tâm Thiên Hoàn Trận, cùng với một kiện Thải Vân giới loại lĩnh vực, đều thuộc về cực phẩm trong Đạo Chi Thần Binh.

Kỷ Ninh xem xét thu hoạch, ngược lại có chút hưng phấn.

Bởi vì hắn phát hiện đại lượng Hỗn Độn Tinh Thạch, Hóa Sơ Tiên Nhân này chứa đựng đại lượng Tinh Thạch năng lượng, giá trị chừng 50 phương.

– Cửu Tâm Thiên Hoàn Trận là trận pháp lợi hại nhất của hắn, một khi thi triển ra, địch nhân đều không dám tới gần, một khi tới gần lâm vào trong trận pháp cơ hồ rất khó phá trận. Là chiến hay đi, hết thảy đều do Hóa Sơ Tiên Nhân khống chế.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Bất quá Cửu Tâm Thiên Hoàn Trận quá phức tạp, dù sao ở trên trận pháp cảnh giới cực cao mới có thể thi triển.

Kỷ Ninh khẽ đảo tay, nhìn chín cái vòng tròn trước mắt, trên từng vòng tròn có vô số Thần Văn, so với mệnh hạch hạch tâm của Nham Thạch Khôi Lỗi còn phức tạp hơn.

Nham Thạch Khôi Lỗi, là Hóa Sơ Tiên Nhân tự tay luyện chế.

Mà Cửu Tâm Thiên Hoàn Trận này lại thuộc về Đạo Chi Thần Binh, chính là một vị Sinh Tử Đạo Quân luyện chế, đương nhiên huyền diệu hơn nhiều.

– Quá phức tạp, ta thi triển không được.

Kỷ Ninh lắc đầu, khẽ đảo tay, trong tay xuất hiện một hạt châu, trong hạt châu ẩn ẩn có mây mù vờn quanh, cười nói.

– Vẫn là cái này hay, Đạo Chi Thần Binh loại lĩnh vực, có chút hiếm thấy.

Tuy bảo vật của Hóa Sơ Tiên Nhân không nhiều lắm, nhưng mỗi cái đều là tinh phẩm.

Cửu Tâm Thiên Hoàn Trận, một bộ Đạo Chi Thần Binh, giá trị vượt qua 100 phương Hỗn Độn linh dịch.

Nham Thạch cự nhân, giá trị đồng dạng vượt qua 100 phương.

Thải Vân giới, là thuộc về loại lĩnh vực, cực kỳ hiếm thấy, cũng vượt qua 50 phương.

Hơn nữa đại lượng Hỗn Độn Tinh Thạch.

– Hóa Sơ Tiên Nhân lưu lại Hỗn Độn Tinh Thạch thật đúng là nhiều.

Kỷ Ninh cảm khái.

– Hắn nghiên cứu trận pháp, Khôi Lỗi, đương nhiên chuẩn bị đại lượng Hỗn Độn Tinh Thạch.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Ngươi giúp ta hộ pháp, ta trước tu luyện một phen.

Kỷ Ninh nói.

– Vâng, chủ nhân.

Nham Thạch cự nhân nói.

Hô.

Một tòa Khuy Thiên Thái Hạo Tháp xuất hiện, Kỷ Ninh thì đi vào trong tháp.

Trong tháp.

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, vung tay lên, trước người xuất hiện từng viên Hỗn Độn Tinh Thạch hiện ra khí tức cường đại, trọn vẹn mấy ngàn viên.

– Khó được lấy tới nhiều Hỗn Độn Tinh Thạch như vậy, hiện tại hộ thể thần thông của ta đã ngại yếu, dựa vào chậm rãi tu luyện, cho dù mượn nhờ Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, cũng cần vài vạn năm mới có thể luyện thành.

Kỷ Ninh nói thầm.

– Lần này có thu hoạch lớn như vậy, liền xa xỉ một chút, trước đột phá bình cảnh nói sau.

Kim Tượng Thần Thông thượng bộ, thời điểm Kỷ Ninh ở Tam Giới đã luyện thành, sau khi luyện thành thần thể so sánh Tiên Thiên cực phẩm pháp bảo.

Kim Tượng Thần Thông trung bộ, đạt tới Tổ Thần cảnh, Kỷ Ninh một mực tu luyện.

Tu luyện môn thần thông này kỳ thật rất đơn giản, là cần năng lượng, thần lực, pháp lực, Hỗn Độn chi lực, Linh Đan… hết thảy có năng lượng đều được, lúc trước Kỷ Ninh có nội tình Bát Cửu Huyền Công đại thành, tự nhiên dễ dàng liền luyện thành thượng bộ. Thế nhưng mà trung bộ liền phức tạp rồi, trung bộ là muốn tu luyện thân thể thành Hỗn Độn cực phẩm pháp bảo!

Thần lực pháp lực cần thiết nhiều lắm!

Nếu Kỷ Ninh không ngừng chậm rãi tu luyện, cần đại khái trăm vạn năm mới có thể luyện thành, mượn nhờ Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, cũng phải vài vạn năm thời gian, trước kia Kỷ Ninh đích thật là chuẩn bị chậm rãi tu luyện, bởi vì nếu như xa xỉ sử dụng Hỗn Độn Tinh Thạch, cần mấy chục phương mới đủ, cái giá quá lớn, giá trị mấy chục phương, đối với Thế Giới cảnh mà nói, thà rằng tu luyện nhiều vài vạn năm, cũng không muốn xa xỉ tiêu hao mấy chục phương Hỗn Độn Tinh Thạch.

Hỗn Độn Tinh Thạch, Hỗn Độn linh dịch, đều là ngoại tệ mạnh trong Hỗn Độn.

Hỗn Độn linh dịch, thắng ở chất! Nó vô cùng thần kỳ, ẩn chứa rất nhiều công dụng, rất nhiều thần thông, bí thuật, luyện đan, bảo vệ tánh mạng cũng phải cần nó.

Hỗn Độn Tinh Thạch, thắng ở lượng! Nó là Hỗn Độn chi lực tự nhiên hội tụ hình thành tinh thể, mỗi một viên đều ẩn chứa đại lượng Hỗn Độn chi lực, một ít trận pháp cực kỳ khổng lồ, một ít Khôi Lỗi cường đại, phải cần Hỗn Độn Tinh Thạch với tư cách nguồn suối, công dụng của nó cũng rất nhiều.

– Mau chóng đột phá bình cảnh, sinh cơ cũng có thể tăng nhiều, tuy đại ca nói nguy hiểm không quá lớn, nhưng hết thảy không phải là tuyệt đối, cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

Kỷ Ninh vẫy tay một cái, một viên Tinh Thạch hiện ra khí tức Hỗn Độn rơi vào lòng bàn tay Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, kiệt lực hấp thu lấy đại lượng Hỗn Độn chi lực tiến vào thần thể, thần thể cũng bắt đầu lột xác… toàn thân Kỷ Ninh hiện ra kim quang nhàn nhạt…

Hai ngày sau.

Tiêu hao mười chín viên Hỗn Độn Tinh Thạch, Kỷ Ninh mở mắt ra.

– Ân, hiện tại thần thể đột phá bình cảnh tăng lên tới tầng thứ Hỗn Độn, tạm thời trước dừng lại, chờ đến ngoại giới thời điểm nhàn nhã lại luyện tới đại thành.

Trước kia Kỷ Ninh dùng mấy trăm năm chậm rãi tu luyện kỳ thật cũng sắp đột phá, lúc này mới tiến vào Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, để cho Khuy Thiên Thái Hạo Tháp bảo trì 50 lần thời gian gia tốc, để cho thần thể của mình đột phá đến cấp độ mới. Mặc dù năm mươi lần thời gian gia tốc tiêu hao pháp lực nhiều, nhưng có Hỗn Độn Tinh Thạch nên Kỷ Ninh cũng không quan tâm.

Hô.

Kỷ Ninh lại xuất hiện ở trong đình.

– Chủ nhân.

Nham Thạch cự nhân nhìn về phía Kỷ Ninh.

– Thạch Đầu, trên hòn đảo này có lẽ còn có hai vị Thế Giới cảnh a?

Kỷ Ninh hỏi.

Chương 909:

– Đúng.

Nham Thạch cự nhân chỉ vào từng hòn đảo xa xa.

– Chung quanh chủ đảo của Tố Phong Đạo Quân, có mười hai hòn đảo, trên mười hai hòn đảo này có mười hai vị đệ tử của Đạo Quân cùng với một ít tôi tớ.

– Thập nhị đệ tử?

Kỷ Ninh sững sờ, liền hỏi.

– Hòn đảo của chúng ta thì sao?

– Hòn đảo này của chúng ta có ba vị Thế Giới cảnh, theo thứ tự là Động Minh Thế Giới Thần, Huyết Trạch Tiên Nhân, Hóa Sơ Tiên Nhân. Trong đó Động Minh Thế Giới Thần là đệ tử của Đạo Quân, Hóa Sơ Tiên Nhân cùng Huyết Trạch Tiên Nhân đều phụ trách hầu hạ Động Minh Thế Giới Thần.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Thực lực của Động Minh Thế Giới Thần, cũng viễn siêu Hóa Sơ Tiên Nhân, Huyết Trạch Tiên Nhân.

Kỷ Ninh nghe rất hiếu kỳ:

– Động Minh Thế Giới Thần, là đệ tử của Tố Phong Đạo Quân, cũng đi theo chôn cùng?

– Đều là một ít đệ tử Đạo Quân không thích, Đạo Quân tính tình quái dị, không được hắn thừa nhận, chỉ có một chữ chết.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Bất quá Tố Phong Đạo Quân vẫn ban cho Động Minh Thế Giới Thần một cuốn họa quyển, ta còn nhớ rõ lúc trước Tố Phong Đạo Quân là nói như vậy. Nếu ngươi hiểu được họa quyển này, có thể tự do ly khai, đáng tiếc, Động Minh Thế Giới Thần đến chết cũng không hiểu được.

– Nha.

Kỷ Ninh giật mình.

– Kỳ thật Tố Phong Đạo Quân đối với mười hai vị đệ tử, đều cho cơ hội còn sống đi ra ngoài. Nhưng Tố Phong Đạo Quân yêu cầu quá hà khắc, quá khó khăn, tựa hồ mười hai vị đệ tử một cái đều không thể còn sống ly khai.

Nham Thạch cự nhân nói.

Nham Thạch cự nhân nói:

– Thập nhị đệ tử này, đều không được Đạo Quân yêu thích, không được Đạo Quân thừa nhận. Tuy tính tình của Đạo Quân quái dị, nhưng chỉ cần thực lực đủ cao, Đạo Quân đồng dạng sẽ dốc sức tài bồi… Cho nên những đệ tử lợi hại kia, Đạo Quân ở trước khi về quê nhà đều trục xuất, đệ tử đi theo Đạo Quân vào quê quán, đều là không có tiềm lực gì.

– Yếu?

Kỷ Ninh hỏi.

– Động Minh Thế Giới Thần này có Vĩnh Hằng Thần Binh không?

– Không có.

Nham Thạch cự nhân nói.

Trong nội tâm Kỷ Ninh lập tức thất vọng, nghe chủ nhân hòn đảo này là Động Minh Thế Giới Thần, còn chuyên môn có hai vị Hỗn Độn Tiên Nhân hầu hạ, vốn tưởng rằng khó lường cỡ nào, nhưng ai tưởng được ngay cả một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh cũng không có.

– Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ trân quý, đối với Đạo Quân mà nói cũng không nhiều, ngay cả đệ tử được Đạo Quân ưa thích cũng tự mình đi mạo hiểm đạt được, không phải hắn trực tiếp ban cho.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Theo ta được biết, trong hàng đệ tử của Đạo Quân có chín vị đệ tử có Vĩnh Hằng Thần Binh, phần lớn là mạo hiểm đạt được, chỉ có đại đệ tử, nhị đệ tử rất được Đạo Quân yêu thích, mới đạt được Đạo Quân tự mình ban cho.

– Thập nhị đệ tử chôn cùng, đều không có Vĩnh Hằng Thần Binh.

– Ngược lại trong mấy trăm tên nô bộc kia, có mấy vị có được Vĩnh Hằng Thần Binh, đều là những nô bộc lúc theo Đạo Quân mạo hiểm ngẫu nhiên đạt được.

Nham Thạch cự nhân nói.

Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.

– Chủ nhân cũng không cần thất vọng.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Ta nhớ được trước khi Động Minh Thế Giới Thần chết, thường xuyên nhìn chằm chằm vào họa quyển, chủ nhân của ta cũng nói họa quyển kia trân quý không thua gì một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh.

– Họa quyển?

Kỷ Ninh lập tức nghĩ tới, Tố Phong Đạo Quân ban cho Động Minh Thế Giới Thần một cuốn họa quyển, hiểu được, là có thể sống đi ra.

Đáng tiếc, Động Minh Thế Giới Thần không thể hiểu được.

– Ngươi quen thuộc Tiên Phủ cung điện này a?

Kỷ Ninh chỉ vào Tiên Phủ cung điện phía trước.

– Đương nhiên quen thuộc, chủ nhân đi theo ta.

Nham Thạch cự nhân nói.

Nham Thạch cự nhân thu nhỏ lại đến hơn trượng, cùng Kỷ Ninh sóng vai hành tẩu, đi xuống ngọn núi, sau đó tiến vào Tiên Phủ cung điện.

– Chủ nhân phải cẩn thận chút ít, Động Minh Thế Giới Thần kia tâm ngoan thủ lạt, lòng dạ hẹp hòi, cực kỳ ích kỷ.

Nham Thạch cự nhân nhắc nhở.

– Mặc dù hắn chết rồi, chỉ sợ cũng sẽ không để người từ ngoài đến đơn giản đạt được bảo vật của hắn. Tính cách của hắn cực kỳ ích kỷ, cũng là nguyên nhân Tố Phong Đạo Quân không thích hắn, lúc trước tốc độ tu hành của hắn cực nhanh, Tố Phong Đạo Quân đối với hắn cũng ôm chờ mong, nhưng về sau lại trì trệ không tiến, tăng thêm quá ích kỷ… Lúc này mới thành một cái chôn cùng.

Kỷ Ninh gật đầu, trong tay cầm thần kiếm Tử Quang Quỳnh, cẩn thận đề phòng.

– Hắn bình thường đều ở trong mật thất Tiên Phủ tìm hiểu họa quyển kia.

Nham Thạch cự nhân nói.

– Bởi vì Tố Phong Đạo Quân chết đột nhiên, đoán chừng thi thể của Động Minh Thế Giới Thần còn ở trong mật thất.

Tố Phong Đạo Quân vừa chết, thập nhị đệ tử, vô số tôi tớ tất cả đều chết theo.

Những đệ tử tôi tớ này chỉ biết là tử kỳ đến gần, nhưng lại không biết khi nào đến, thời điểm Tố Phong Đạo Quân chết cũng không có khả năng truyền âm nhắc nhở.

– Ầm ầm…

Nham Thạch cự nhân đi ở phía trước, rất quen thuộc đẩy ra một vách tường, hiện ra một cầu thang đi thông phía dưới.

Nham Thạch cự nhân ở phía trước, Kỷ Ninh ở phía sau, dọc theo cầu thang đi xuống dưới.

May mắn có Nham Thạch cự nhân quen thuộc Tiên Phủ, nếu không chỉ cần vách tường kia, dưới tình huống không có cách nào dùng Tâm lực dò xét, Kỷ Ninh sẽ rất khó phát hiện vách tường kia là một cánh cửa.

– Chủ nhân cẩn thận, hiện tại cách mật thất kia rất gần, tùy thời có khả năng gặp nguy hiểm.

Nham Thạch cự nhân nói, đồng thời hành tẩu ở trong hành lang tĩnh mịch.

– Ân.

Kỷ Ninh cũng cẩn thận quan sát.

Hành lang dưới mặt đất, vô cùng u ám, hai bên hành lang ẩn ẩn có Thần Văn tản ra hào quang nhàn nhạt.

Nham Thạch cự nhân cùng Kỷ Ninh không ngừng tiến lên.

– Chủ nhân sắp tới rồi.

Nham Thạch cự nhân truyền đến tâm linh chấn động, đến nơi này, nó càng thêm cẩn thận.

Kỷ Ninh lặng yên không một tiếng động đi vào bên cạnh Nham Thạch cự nhân, xem xét một hành lang khác.

Xa xa đang có một thân ảnh huyết bào, dựa vào vách tường ngồi ở trên hành lang.

– Là Huyết Trạch Tiên Nhân.

Nham Thạch cự nhân chính là pháp bảo Khôi Lỗi, có thể cùng Kỷ Ninh tâm linh trao đổi.

– Lúc ấy có lẽ Huyết Trạch Tiên Nhân đang hành tẩu, đột nhiên Chân Linh chôn vùi, cho nên mới dựa vào vách tường hành lang ngồi đó.

– Ân.

Trong lòng Kỷ Ninh chờ mong.

Hóa Sơ Tiên Nhân bảo vật không ít.

Huyết Trạch Tiên Nhân này thì sao?

– Chủ nhân ở đây chờ một lát, ta đi nhìn xem đã.

Chương 910:

Nham Thạch cự nhân tiến lên, với tư cách pháp bảo Khôi Lỗi, nó vốn chính là dũng cảm xông lên phía trước nhất, thân thể của nó có thể so sánh Đạo Chi Thần Binh, cho dù bị Sinh Tử Đạo Quân đánh một kích, cũng có thể bình yên chống được. Năng lực sinh tồn mạnh hơn Thế Giới Thần không biết bao nhiêu lần.

Nham Thạch cự nhân đã đến bên cạnh Huyết Trạch Tiên Nhân, phát hiện không có nguy hiểm, lúc này Kỷ Ninh mới đi qua.

Dung mạo của Huyết Trạch Tiên Nhân có chút tuấn mỹ, chỉ là mặc huyết bào, ngay cả tóc cũng màu đỏ như máu, dĩ nhiên là có một cảm giác tà dị.

– Hô.

Kỷ Ninh vung tay lên, thu thi thể của Huyết Trạch Tiên Nhân.

Xem xét một phen, cũng làm cho Kỷ Ninh kinh hỉ, tuy bảo vật của Huyết Trạch Tiên Nhân kém Hóa Sơ Tiên Nhân chút ít, thế nhưng không kém quá nhiều, hơn nữa có một kiện đối với Kỷ Ninh cực kỳ hữu dụng.

– Áo giáp cấp độ Đạo Chi Thần Binh.

Kỷ Ninh khẽ đảo tay, áo giáp ngân quang lăn tăn xuất hiện, xem chừng hẳn là Đạo Chi Thần Binh Thượng phẩm, bởi vì là áo giáp, nên cực kỳ trân quý, như ở trên Vụ Nham Tinh, áo giáp Hỗn Độn cực phẩm cũng chỉ có mấy vị Tướng Quân như Vụ Nham Quân mới có,Tnc âm Thần Tướng dưới trướng Hắc Liên Thần Đế cũng không có.

Có thể thấy được áo giáp trân quý!

Mặc dù gần kề chỉ là Đạo Chi Thần Binh Thượng phẩm, cũng vượt qua 100 phương Hỗn Độn linh dịch.

– Huyết Vân Tọa, Ngũ Hành Huyết Hỏa châm.

Kỷ Ninh gật đầu.

Đạo Chi Thần Binh của Huyết Trạch Tiên Nhân tổng cộng ba bộ.

Áo giáp, giá trị siêu 100 phương Hỗn Độn linh dịch, bất quá Kỷ Ninh không có khả năng bán đi, hắn am hiểu cận chiến, mình cần phải có áo giáp tốt.

Huyết Vân Tọa, một kiện Đạo Chi Thần Binh cực kỳ huyết tinh, giá trị vượt qua 50 phương Hỗn Độn linh dịch.

Ngũ Hành Huyết Hỏa châm, là một bộ năm cây Thần Châm, giá trị cũng siêu 50 phương Hỗn Độn linh dịch.

Xôn xao.

Kỷ Ninh nhanh chóng luyện hóa được áo giáp, liền mặc vào.

Có áo giáp Đạo Chi Thần Binh hộ thể, thần thể bản thân cũng có thể so sánh Hỗn Độn pháp bảo, cho dù Thế Giới Thần đỉnh phong đánh một kích, ít nhất Kỷ Ninh cũng gánh vác được. Đương nhiên cũng gần kề chỉ là gánh vác được, đối phương hoàn toàn có thể bắt Kỷ Ninh, có rất nhiều thủ đoạn đến bào chế diệt sát. Bất quá hiện nay Kỷ Ninh cũng sẽ không ngốc núc ních đến đi cùng Thế Giới Thần đỉnh phong liều chết.

– Xem ra chờ sau khi rời đi, ta còn phải tìm cơ hội, bán đi những pháp bảo này.

Kỷ Ninh nói thầm, một ít bảo vật Hóa Sơ Tiên Nhân, Huyết Trạch Tiên Nhân ưa thích dùng nhất, đối với Kỷ Ninh lại không có tác dụng.

– Thạch Đầu, tiếp tục đi tới.

Kỷ Ninh phân phó.

– Vâng, chủ nhân.

Nham Thạch cự nhân không sợ chút nào đi tuốt ở đàng trước, rất nhanh, Nham Thạch cự nhân liền dừng lại, về sau thò tay đẩy, vách tường kia chợt nhìn chỉ là một bộ phận của cả hành lang, bất quá theo hắn đẩy, liền ầm vang một tiếng, hoàn toàn mở ra.

– Động Minh Thế Giới Thần đang ở bên trong.

Nham Thạch cự nhân truyền âm.

– Ân.

Kỷ Ninh cũng lập tức đi tới trước cánh cửa kia, nhìn xem mật thất bên trong.

Mật thất khá lớn, một mảnh u tịch.

Một thân ảnh hắc y đang khoanh chân ngồi, sau lưng thì cắm một lá cờ vải cực lớn. Bất quá người này tản ra thần lực chấn động, đích thật là một gã Thế Giới Thần chết đi, mặt hắn đang nhìn một bức họa, họa quyển kia là chói mắt nhất trong cả mật thất.

Bởi vì toàn bộ họa quyển tản ra kiếm khí trùng thiên!

Kiếm khí tràn ngập toàn bộ mật thất, thậm chí kiếm khí mạnh còn chạy ra khỏi Tiên Phủ cung điện, trước kia Kỷ Ninh cùng Thiên Nhất Đạo Quân đều là liếc mắt liền phát hiện trên hòn đảo kiếm khí xung thiên.

– Nguyên lai, kiếm khí là từ họa quyển bắn ra.

Kỷ Ninh nhìn bức họa kia, bởi vì có lá cờ vải che chắn, mơ hồ chứng kiến trên họa quyển tựa hồ là sơn thủy đồ.

– Chủ nhân, ta cần vào đi không?

Lúc này Nham Thạch cự nhân cũng biết không thể tự tiện hành động.

– Ân, cẩn thận chút.

Kỷ Ninh phân phó.

Nham Thạch cự nhân cẩn thận từng li từng tí đi vào mật thất, đi đến gần thi thể Hắc y nhân, khi đi đến cách Hắc y nhân đại khái mười trượng, bỗng nhiên chung quanh Hắc y nhân đột ngột hiện ra từng vòng Thần Văn, Thần Văn lưu chuyển lên hào quang xinh đẹp, phảng phất như nửa vòng tròn cực lớn bao quanh thi thể Hắc y nhân, thậm chí Thần Văn trên vách đá hành lang một mực tản ra hào quang nhàn nhạt, cũng hào quang phóng đại.

Oanh….

Uy năng đáng sợ lập tức bộc phát.

Kỷ Ninh chỉ kịp huy kiếm ngăn trở một bên, nhưng uy năng không chỗ nào không có kia liền oanh kích lên người Kỷ Ninh…

Lực trùng kích đáng sợ từ bốn phương tám hướng vây công đến, sau khi trải qua áo giáp suy yếu, như trước truyền lại đến trên thần thể của Kỷ Ninh.

– Hô.

Đầu gối của Kỷ Ninh có chút uốn lượn, vững vàng đứng thẳng, thở ra một hơi, nhìn nhìn chung quanh, những Thần Văn trên vách đá hành lang kia hào quang đã ảm đạm, trong hành lang còn quanh quẩn từng đợt sóng xung kích, nhưng những dư ba này đối với Kỷ Ninh mà nói đã không có bất cứ uy hiếp gì.

– Động Minh Thế Giới Thần này lại vẫn lưu lại một tay như vậy, thật sự là ngoan độc, nếu như là một Hỗn Độn Tiên Nhân bình thường, đột nhiên lọt vào tập kích, sợ là ngay tại chỗ liền chết rồi.

Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói, trận pháp này bộc phát uy năng không thua gì Thế Giới cảnh một kích, bất quá mặc dù Kỷ Ninh mặc áo giáp Hỗn Độn cực phẩm trước kia, cũng đồng dạng dễ dàng.

Thần thể cường chút ít cũng có thể ngạnh kháng, nhưng Luyện Khí lưu thân thể yếu ớt sẽ trúng chiêu a.

– Thạch Đầu.

Kỷ Ninh trực tiếp đi vào mật thất.

Nham Thạch cự nhân bị xung kích đụng vào mật thất, giờ phút này cũng đứng vững, trầm giọng nói:

– Chủ nhân, ta không sao, Động Minh Thế Giới Thần thật đúng là âm hiểm, hắn hẳn là lặng lẽ bố trí, ngay cả ta cũng không biết.

– Ân.

Kỷ Ninh thì quay đầu nhìn mật thất, cái mật thất này phạm vi chừng trăm trượng, trung ương là thân ảnh hắc y khoanh chân ngồi, sau lưng Hắc y nhân còn cắm một lá cờ vải cực lớn.

Hô… Hô… Hô…

Lá cờ vải cực lớn vòng quanh hắc khí, đồng thời từ đó bay ra rất nhiều thân ảnh giống như Ma Thần, mỗi cái nửa người trên như hình người, nửa người dưới thì chỉ là sương mù, chúng có lân giáp màu đen, có con mắt màu đỏ như máu, móng vuốt sắc bén, cả đám đều nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh cùng Nham Thạch cự nhân.

– Nghiệt Ma.

Nham Thạch cự nhân liền truyền âm cho Kỷ Ninh.

Chương 911:

– Chủ nhân, đây là Động Minh Thế Giới Thần tự tay luyện chế Đại Tội Nghiệt pháp bảo Thường Tuyết Phiên, có chín con Nghiệt Ma, mỗi cái thực lực đều yếu hơn ta một chút.

Kỷ Ninh nghe vậy sắc mặt thay đổi.

Đại Tội Nghiệt pháp bảo?

Hắn liếc thấy ra, chín Nghiệt Ma này đều là sinh linh cùng loại Quỷ Tướng ở Tam Giới, bất quá Nghiệt Ma bực này đều là dùng tội nghiệt vô tận làm thức ăn, có thể trở nên càng ngày càng mạnh, lại phối hợp một ít Hỗn Độn kỳ vật thậm chí có thể phát sinh đột phá. Chín con Nghiệt Ma này đều là cấp độ Thế Giới cảnh.

– Động Minh Thế Giới Thần đã sớm chết rồi.

Nham Thạch cự nhân gầm nhẹ.

– Chín các ngươi còn muốn ngăn trở ta cùng chủ nhân?

– Chủ nhân của ngươi? Ngươi nhận một Tổ Thần nho nhỏ làm chủ nhân?

– Chúng ta là chủ nhân sáng tạo, chủ nhân là chủ nhân vĩnh viễn của chúng ta.

– Tự tiện xông vào nơi chủ nhân tu luyện, chết.

– Chết.

Chín Nghiệt Ma liên tiếp phát ra gào thét, sau đó sưu sưu sưu hóa thành từng đạo tàn ảnh, từ từng phương hướng tất cả đều đánh giết về phía Kỷ Ninh.

Trí tuệ của bọn hắn đều không thấp, biết rõ Kỷ Ninh là chủ nhân của Nham Thạch Khôi Lỗi, giết Kỷ Ninh, hết thảy liền xong.

– Nghiệt Ma ngu xuẩn.

Nham Thạch cự nhân gào thét, chủ động nghênh đón tiếp lấy, hô, hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ của nó so với Nghiệt Ma còn nhanh hơn nhiều, bàn tay cũng trở nên cực lớn, đánh tới những Nghiệt Ma kia.

Bành bành bành….

Bàn tay thô tùy ý vung đập.

Nham Thạch cự nhân mạnh mẽ đâm tới, lực lượng của nó có ưu thế áp đảo, với tư cách Nham Thạch Khôi Lỗi, đơn thuần lực lượng, tốc độ, chỉ sợ trong ngàn vạn Thế Giới Thần cũng khó được có một người có thể so sánh với nó. Bất quá Thế Giới Thần cảnh giới cực cao, kỹ xảo lợi hại, cho nên Nham Thạch cự nhân cũng rất khó giết chết Thế Giới cảnh.

Thế nhưng mà Nghiệt Ma, đồng dạng không có cảnh giới gì, chỉ dựa vào thiên phú.

– Oanh…

Một con Nghiệt Ma phát ra thét lên chói tai, bị đập tản ra.

Mật thất chỉ có bấy nhiêu, Nham Thạch cự nhân có thể cản lại sáu Nghiệt Ma.

Nhưng còn có ba con Nghiệt Ma hóa thành từng đường vòng cung, lách qua Nham Thạch cự nhân lao thẳng tới Kỷ Ninh.

– Nham Thạch Khôi Lỗi kia không có cách nào giết, giết chết Tổ Thần này a.

– Ăn tươi hắn.

– Ăn tươi.

Ba con Nghiệt Ma bay nhào, còn phát ra quái gọi, còn có chấn động mà lỗ tai nghe không được, những chấn động này xâm nhập hồn phách của Kỷ Ninh.

– Ân?

Hồn phách của Kỷ Ninh ở trong thần thể, có pháp môn Tâm Lực Tỏa Hồn, lại có lực lượng Thanh Hoa yên vụ phụ thể, hoàn toàn chống cự được xâm nhập.

– Trảm!

Kỷ Ninh bỗng dưng vung kiếm.

Kiếm quang lóe lên, cực kỳ chói mắt.

– Phốc!

Sát Kiếm thức chưa từng có từ trước đến nay, dẫn động một tia uy năng của thần kiếm Tử Quang Quỳnh, hơn nữa lực lượng bản thân Kỷ Ninh là Thế Giới Thần, Vĩnh Hằng Thần Binh chi uy há là Nghiệt Ma nho nhỏ có thể kháng cự?

Xùy…

Thần kiếm Tử Quang Quỳnh hơi có vẻ gian nan bổ ra thân thể một con Nghiệt Ma, một phân thành hai, nhưng con Nghiệt Ma này lại hóa thành sương mù rất nhanh ngưng tụ, chỉ là trong ánh mắt của nó có một tia hoảng sợ cùng khó tin.

– Làm sao có thể?

– Tổ Thần sao có thể làm tổn thương ta?

– Tổ Thần nho nhỏ, vì sao mạnh như vậy?

Nghiệt Ma khác trong mật thất cũng chấn kinh rồi.

– Vây công.

– Hắn chỉ một cái, chúng ta vây công, giết nó, giết nó.

Theo một con Nghiệt Ma thét lên, lập tức chín con Nghiệt Ma trong mật thất đều phát ra tiếng kêu chói tai, Nham Thạch cự nhân thì gầm thét:

– Nghiệt Ma ngu xuẩn, toái a.

Nó tùy ý vung vẩy bàn tay, nó rất ít khi có thể tùy ý chém giết như vậy, bởi vì cùng Thế Giới cảnh giao thủ, nó không có lực lượng, tốc độ cường đại, rất khó chính thức bạo phát ra.

Nham Thạch cự nhân mạnh mẽ đâm tới.

Các Nghiệt Ma lần lượt tránh ra, vây giết Kỷ Ninh.

– Trảm.

– Trảm.

Kỷ Ninh liên tiếp bổ ra chín kiếm, liên tiếp chín lần chém Nghiệt Ma thành hai.

Nhưng Kỷ Ninh như trước bị ngăn cản ở trong mật thất, không có cách nào tiến lên, bởi vì mặc dù những Nghiệt Ma này bị phách nát cũng không hư hao chút nào, hơn nữa người trước ngã xuống, người sau tiến lên, để cho Kỷ Ninh không có cách nào tiến lên.

– Vốn là vật vô hình, bổ ra cũng vô dụng.

Ánh mắt Kỷ Ninh rơi vào trên lá cờ vải.

– Chỉ cần luyện hóa được lá cờ vải kia, chín con Nghiệt Ma này liền không còn là uy hiếp.

– Thạch Đầu.

Kỷ Ninh truyền âm nói.

– Chủ nhân.

Nham Thạch cự nhân đáp.

– Lấy lá cờ vải ra.

Kỷ Ninh phân phó, lực lượng mỗi một con Nghiệt Ma đều tương đương hắn, hơn nữa người trước ngã xuống, người sau tiến lên vây công mình, mình thật đúng là khó có thể tới gần lá cờ vải kia.

– Vâng.

Nham Thạch cự nhân đi nhanh về phía lá cờ vải.

– Ngăn trở nó.

– Ngăn trở nó.

Chín con Nghiệt Ma đều nóng nảy, vốn chúng còn né tránh Nham Thạch Khôi Lỗi, nhưng bây giờ không hề né tránh a, chỉ thấy tất cả Nghiệt Ma điên cuồng trùng kích về phía Nham Thạch cự nhân, trong lúc nhất thời hai phe cứng đối cứng, bàn tay nham thạch cùng lợi trảo của Nghiệt Ma va chạm, mặc dù các Nghiệt Ma lần lượt vỡ vụn, nhưng lập tức lại ngưng tụ tiếp tục công kích.

Lực lượng mỗi một con Nghiệt Ma, đều tương đương Kỷ Ninh.

Trọn vẹn tám con Nghiệt Ma đồng thời liên thủ mới ngăn được Nham Thạch cự nhân.

– Hừ.

Kỷ Ninh lại nhanh chóng bay về phía lá cờ vải kia, mặc dù có một con Nghiệt Ma ngăn cản Kỷ Ninh, nhưng đối mặt kiếm pháp của Kỷ Ninh, Nghiệt Ma hoàn toàn là bị chà đạp, căn bản không có cách nào ngăn trở Kỷ Ninh.

– Không…

Chín con Nghiệt Ma thật sự hết cách rồi, ngăn cản Nham Thạch cự nhân, ngăn không được Kỷ Ninh.

Ngăn Kỷ Ninh, ngăn không được Nham Thạch cự nhân a.

Về phần lá cờ vải kia, bản thân Nghiệt Ma là không có cách nào đi bắt, một khi đụng chạm chúng liền bị hút vào.

– Hô.

Kỷ Ninh mỉm cười thò tay bắt được lá cờ vải, pháp lực khởi động lập tức luyện hóa.

– Ngao…

– Không…

Tuy chín Nghiệt Ma không cam lòng, nhưng cả đám như trước hóa thành sương mù, bị thu vào lá cờ vải.

– Loại bảo vật đại tội nghiệt này, tu luyện không có độ khó, cái giá cũng không cao, uy lực lại lớn. Khó trách không ít tu luyện giả đi đến con đường tà đạo.

Kỷ Ninh thầm than, nếu như muốn luyện chế Khôi Lỗi, đầu tiên bỏ công sức ở trên trận pháp, hơn nữa hao phí đại lượng tài liệu trân quý, mới luyện chế ra một Khôi Lỗi cường đại, độ khó rất cao, cái giá cũng lớn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ