1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
  4. Tập 144 [Chương 878 đến 883]

Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast

Tập 144 [Chương 878 đến 883]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 878:

Đứa bé áo đen nói:

– Ta muốn mua sáu trăm bình hỗn độn linh dịch.

Nữ Chân Tiên hết sức bình thường đáp:

– Được.

Mảnh nhỏ pháp bảo không bán thì thôi, bình thường đến mua sẽ cần số lượng lớn. Có một số thế lực chuyên môn thu mua, một số trường hợp là tu hành giả nào đó được pháp bảo lợi hại mà bị khiếm khuyết nên thu mua.

***

Cửu Minh điện.

Một nữ Thiên Tiên áo trắng nghênh đón:

– Tiền bối.

Nam nhân liếc qua, trong Dịch Ba thành hiếm khi gặp Thiên Tiên, chắc đi theo trưởng bối sư phụ đến.

Nam nhân vạm vỡ truyền âm:

– Ta muốn mảnh nhỏ pháp bảo, có bán tám trăm bình hỗn độn linh dịch không?

Nữ Thiên Tiên đáp:

– Có.

Hoặc con nít, hoặc nam nhân vạm vỡ, hoặc bộ dạng dị tộc, hoặc lão nhân.

Kỷ Ninh biến ra các hình dạng, dựa vào một ít tiểu pháp môn được Bắc Hưu Thần Thế Giới truyền dạy che giấu hơi thở mình, ngụy trang. Với thực lực Hỗn Độn Tiên Nhân, Thần Thế Giới xem kỹ thì có thể nhìn thấu Kỷ Ninh biến hình, nhưng Tổ Thần Tổ Tiên bình thường khó xem thấu được.

Kỷ Ninh đi mấy cửa hàng lâu vũ bán pháp bảo thường toàn là Chân Tiên đón khách.

Trong vòng nửa ngày Kỷ Ninh đã đi một trăm tám mươi cửa hàng, mỗi cửa hàng ít thì mua năm trăm bình hỗn độn linh dịch, nhiều thì mua tám trăm bình, dùng hết một trăm lẻ tám phương mới kiếm được.

***

Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới, thời không truyền tống trận.

Kỷ Ninh đến chỗ truyền tống trận, hỏi một vị Tổ Thần đứng cạnh:

– Đây là đi Động Xán tinh?

– Đúng rồi, sắp truyền tống ngay.

– Ừm!

Kỷ Ninh nộp một bình hỗn độn linh dịch, đi vào truyền tống trận.

Lát sau thời không truyền tống trận khởi động, truyền tống thời không.

***

Đến Động Xán tinh, Kỷ Ninh lập tức tựu xuyên qua hư không rời đi, tìm một ngôi sao hoang vu để tiềm tu ba năm. Sau ba năm, Kỷ Ninh đi từ thời không truyền tống trận ở Động Xán tinh đến Thất Thủy tinh.

Sau đó Kỷ Ninh quay về phạm vi thế lực Vụ Nham tinh, trở lại lại ngôi sao vô danh lúc trước đã giấu thế giới Lao Ngục, ẩn vào trong.

Trong thế giới Lao Ngục.

Kỷ Ninh mỉm cười nói:

– Đã về.

Kỷ Ninh ở trong Dịch Ba thành năm ngày, đến ngày thứ sáu mới mua mảnh nhỏ pháp bảo. Mua xong lập tức đi thời không truyền tống trận, Kỷ Ninh đã ghi nhớ kỹ thời gian mỗi lần khởi động thời không truyền tống trận, làm một số kẻ muốn truy tung cũng khó khăn. Kỷ Ninh rất cẩn thận, hắn biến hình mua đồ trong hơn một trăm cửa hàng pháp bảo, không gây chút gợn sóng nào, không ai chú ý đến hắn trong biển tu hành giả.

Nhưng Kỷ Ninh biết đường tu hành phải hết sức cẩn thận, sơ sẩy một lần rất có thể mất cả mạng sống. Bản tôn bị giết không sao, mảnh nhỏ pháp bảo đáng giá một trăm lẻ tám phương bị mất mới khóc. Vì lúc trước Kỷ Ninh may mắn trong di tích cổ, lần sau muốn có được nhiều báu vật như thế không biết phải chờ bao lâu.

Vèo!

Kỷ Ninh đứng trên ngọn núi nhìn phương xa.

Kỷ Ninh áo đen từ xa bay tới, là phân thân bản tôn.

Kỷ Ninh lộ vẻ mong chờ:

– Đến rồi!

Kỷ Ninh áo đen đáp xuống, trong tay xuất hiện một thanh thần kiếm màu đỏ ném cho bản tôn, là thần kiếm Tử Quang Quỳnh. lúc trước Kỷ Ninh xông vào di tích cổ đã để lại thần kiếm, chuyến đi Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới cũng không mang theo, vì nó là báu vật quan trọng nhất của hắn.

Vèo!

Kỷ Ninh vung tay lên, một Ngũ Hành Thần Đỉnh to lớn rơi xuống một bên làm nền đất đá rung rinh.

Kỷ Ninh áo trắng nhìn thần kiếm mặt ngoài nguyên vẹn nhưng bên trong bị hư hỏng chỉ còn lại căn nguyên, khẽ nói:

– Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, rút ra nhiều ngũ hành chi tinh từ mảnh nhỏ pháp bảo chắc đã đủ rồi.

Thật mong chờ, Kỷ Ninh khao khát thần binh trong truyền thuyết có được căn nguyên sẽ có uy lực gì.

Ngũ Hành Thần Đỉnh đặt trên đỉnh núi, năm luồng sáng bắn lên cao chói mắt.

Kỷ Ninh áo trắng ngồi xếp bằng, đặt thần kiếm Tử Quang Quỳnh trước mặt.

Kỷ Ninh vung tay lên:

– Hiện!

Mảnh nhỏ pháp bảo chất thành núi nhỏ cao hơn mười trượng cách Kỷ Ninh không xa, các mảnh nhỏ có đao, kiếm, châu, dây thừng, lá cờ vải, trường côn, búa lớn, đỉnh to, phi chu, cung tiên. Kém nhất là mảnh nhỏ tiên thiên linh bảo, là mảnh vụn nên giá trị thấp nhiều nhưng chỉ để rút ngũ hành chi tinh thì tốt hơn là pháp bảo còn nguyên, vì còn phải mắc công nghiền nó ra.

– Đi!

Pháp lực dâng lên cuốn lấy những mảnh nhỏ pháp bảo.

Vù vù vù vù vù!

Mảnh nhỏ pháp bảo như con rồng dài nhập vào Ngũ Hành Thần Đỉnh. Ngũ Hành Thần Đỉnh này là đẳng cấp hỗn độn kỳ bảo, mảnh nhỏ pháp bảo ùa vào nhanh chóng thành phế thải, ngũ hành chi tinh bị rút ra dời vào không gian ngũ hành trong thần đỉnh. Chỉ mười giây, núi nhỏ mảnh nhỏ pháp bảo cao hơn mười trượng đã tiêu hao hết.

Một đống phế thải trong Ngũ Hành Thần Đỉnh lại bay ra.

Ầm!

Kỷ Ninh vung tay lên:

– Lại nữa!

Một đống mảnh nhỏ pháp bảo cao hơn mười trượng lại hiện ra.

Sau khi ngũ hành chi tinh rút ra thì mảnh nhỏ pháp bảo thành phế thải. Kỷ Ninh mua một trăm lẻ tám phương mảnh nhỏ pháp bảo ngang bằng tài phú của đại năng Thế Giới cảnh bình thường, nhưng tất cả chỉ đổi về mảnh nhỏ pháp bảo, số lượng rất kinh người.

Suốt ba canh giờ rốt cuộc rút xong ngũ hành chi tinh.

Kỷ Ninh lấy hồ lô ngọc bích ra chĩa hướng Ngũ Hành Thần Đỉnh:

– Đến!

Trong Ngũ Hành Thần Đỉnh bay ra dòng khí ngũ sắc màu hoàng kim, xanh biếc, xanh lá cây, màu lửa đỏ, màu đất đen tuôn hướng cái miệng nhỏ bình hồ lô, không ngừng bị hút vào. Thu thật lâu sau mới hút hết thứ chứa trong Ngũ Hành Thần Đỉnh.

Kỷ Ninh vung tay lên thu về Ngũ Hành Thần Đỉnh.

Kỷ Ninh nhìn hồ lô ngọc bích trong tay:

– Một bình hồ lô ngũ hành chi tinh, một trăm lẻ tám phương.

Kỷ Ninh liều mạng cộng ăn may trong di tích cổ mới có được số tài phú đó.

– Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, cho ta thấy mũi nhọn thật sự của ngươi đi.

Kỷ Ninh động ý niệm.

Thần kiếm Tử Quang Quỳnh lơ lửng trước mặt Kỷ Ninh, hồ lô ngọc bích lơ lửng bên cạnh hắn đổ ra ngũ hành chi tinh. Dòng khí ngũ sắc tuôn hướng thần kiếm Tử Quang Quỳnh, vòng quanh thanh kiếm thẩm thấu vào trong.

Bề mặt thần kiếm Tử Quang Quỳnh lành lặn nhưng bên trong đã sứt mẻ không chịu nổi, như một đống kiến trúc chỉ có cái vỏ đẹp, bên trong là bã đậu. Loại kiến trúc này cực kỳ yếu ớt.

Đạo lý cũng giống vậy, một thanh kiếm chỉ có bề ngoài nguyên vẹn là rất yếu ớt. Thần kiếm Tử Quang Quỳnh có nền móng quá tốt nên chỉ còn cái vỏ vẫn phát huy ra uy năng Đạo Chi Thần Binh được.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Các chỗ hổng trong kiếm điên cuồng hấp thu ngũ hành chi tinh, sửa chữa bên trong rất chậm, sửa từng chút một vô cùng khó khăn.

Chương 879:

Kiếm thể của thần kiếm là từ ngoài vào trong, trung tâm là căn nguyên.

Tu sửa dần đến gần căn nguyên thì càng khó khăn, vì mặt ngoài nguyên vẹn nên thần kiếm hấp thu ngũ hành chi tinh tốc độ mau hơn nhiều, sửa càng tốt thì thu ngũ hành chi tinh càng mau. Mỗi tội ngũ hành chi tinh quá nhiều, chớp mắt đã qua sáu ngày sáu đêm, thần kiếm Tử Quang Quỳnh không ngừng hấp thu.

Kỷ Ninh nhíu mày nói:

– Đã tiêu hao ba mươi phương, sửa được hơn một nửa. Dường như càng đến gần trung tâm càng khó sửa.

Lại qua một ngày.

– Tiêu hao năm mươi phương, còn kém chút.

– Sáu mươi phương, bảy mươi phương…

– Vẫn kém chút.

Kiếm thể gần như lành hoàn toàn nhưng khi đến gần căn nguyên thì độ khó tu sửa không ngừng tăng lên.

– Tám mươi phương.

– Chín mươi phương.

– Chín mươi lăm, chín mươi sáu, chín mươi bảy, chín mươi tám!

Kỷ Ninh cẩn thận cảm ứng thanh thần kiếm sớm bị mình luyện hóa, rốt cuộc một chút xíu cuối cùng trong căn nguyên kiếm thể đã được chữa lành.

Tiêu hao hết ngũ hành chi tinh rút từ mảnh nhỏ pháp bảo giá trị chín mươi tám phương, rốt cuộc thân thần kiếm Tử Quang Quỳnh hoàn toàn chữa lành.

Ầm!

Thần kiếm màu đỏ lơ lửng trước mặt Kỷ Ninh phát ra cảm xúc vui mừng, hắn cũng cười. Kỷ Ninh không kiềm chế, mặc kệ thần kiếm bùng nổ.

Kiếm quang như mặt nước màu đỏ lan tràn ra hư không đằng trước.

Xoẹt!

Kiếm quang xé gió thành hình quạt tràn ngập hư không trước mặt Kỷ Ninh, nơi đi qua thế giới Lao Ngục chấn động.

Kỷ Ninh kinh ngạc kêu lên:

– Cái gì? Đây là thế giới Lao Ngục, nơi chuyên bắt nhốt tù phạm, phân thân bản tôn có ấn ký hoa xanh, hết sức thi triển mới mơ hồ lay động thế giới Lao Ngục. Giờ ta không hề vận dụng thần kiếm, tự nó bùng nổ mà khiến thế giới Lao Ngục chấn động?

Kỷ Ninh cực kỳ giật mình:

– Uy năng mạnh hơn Đạo Chi Thần Binh rất nhiều, gấp trăm lần hay ngàn lần? Nếu ta điều khiển nó thì còn cỡ nào nữa?

Kỷ Ninh nhìn mặt hồ màu đỏ hình quạt giữa hư không, cảm nhận uy năng ẩn chứa trong đó, hắn không dám nghĩ nhiều.

Kỷ Ninh duỗi tay ra.:

– Lại đây.

Mặt hồ kiếm quang màu đỏ khuếch tán chợt tan biến, thần kiếm Tử Quang Quỳnh ngoan ngoãn bay vào tay Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cầm thần kiếm, rót thần lực vào trong kiếm, lực lượng sương khói hoa xanh cũng bám vào người, hắn định dốc hết sức ra thi triển.

Ngay lúc này!

– Máu và nước. Kiếm như nước, kiếm như máu…

Có tiếng ngâm nga hầu như khó nghe thấy phát ra từ căn nguyên thần kiếm. Vì Kỷ Ninh đã rót thần lực vào nên cảm ứng rõ ràng hơn. Kỷ Ninh cảm ứng trong căn nguyên thần kiếm ẩn chứa cao ngạo.

Kỷ Ninh mơ hồ thấy một bóng dáng cô đơn, tựa như thanh thần kiếm làm lòng hắn sinh ra sùng bái. Kiếm ý ngút trời làm vì sao vỡ, thế giới vụt tắt, sinh linh vạn vật diệt tuyệt, mọi thứ không thể ngăn cản kiếm ý này, dường như hỗn độn vô tận sẽ bị xé rách.

Kỷ Ninh tỉnh táo lại:

– Hộc!

Kỷ Ninh chợt nhận ra đã qua hơn nửa tháng.

– Đây là căn nguyên thần kiếm?

Kỷ Ninh có được thần kiếm Tử Quang Quỳnh đã lâu thật lâu về trước nhưng chưa từng nhận ra căn nguyên thần kiếm có gì đặc biệt. Lần này khi thân kiếm lành lặn, căn nguyên thần kiếm như sống lại, khiến Kỷ Ninh dòm ngó được kiếm ý chí cao vô thượng, đó là kiếm ý hoàn toàn vượt qua hình trăm dòng hợp đạo.

Trong những gì Kỷ Ninh từng gặp dường như chỉ có ý cảnh hai chữ Dịch Ba trên cổng thành Dịch Ba thành Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới là ngang ngửa được.

Cùng chí cao, chất chứa viên mãn, vĩnh hằng.

– Vĩnh hằng?

Kỷ Ninh thì thào:

– Hèn gì thần binh thế này được gọi là Vĩnh Hằng Thần Binh.

Hỗn độn thần binh.

Đạo Chi Thần Binh.

Vĩnh Hằng Thần Binh! Vĩnh Hằng Thần Binh là báu vật bên trong ẩn chứa căn nguyên, mỗi món vì có căn nguyên của riêng mình nên vô cùng thần kỳ, là độc nhất vô nhị, không Vĩnh Hằng Thần Binh nào giống nhau.

Bình thường chỉ có đẳng cấp như Đại Mạc Đạo Quân, Tố Phong Đạo Quân mới sử dụng thần binh như vậy làm binh khí. Một số người may mắn có kỳ ngộ như Bắc Hưu Thần Thế Giới cũng được Vĩnh Hằng Thần Binh.

Kỷ Ninh chợt hiểu ra:

– Cảm giác phải dẫn dắt bộc phát ra hết căn nguyên trong thần kiếm thì mới phát huy ra uy năng lớn nhất của thần kiếm Tử Quang Quỳnh.

Ngay sau đó Kỷ Ninh cười khổ, dẫn đạo bộc phát ra hết tất cả? Đùa, để làm được điều đó yêu cầu cảnh giới rất cao, Kỷ Ninh và căn nguyên thần kiếm chênh lệch xa lắc xa lơ. May mắn Kỷ Ninh đi đường kiếm đạo, đã có chút cảm ngộ.

– Thử xem uy lực của nó đi.

Kỷ Ninh cầm thần kiếm Tử Quang Quỳnh vèo một tiếng xé gió bay đi.

***

Trên một nơi hoang vắng thế giới Lao Ngục có một lão nhân tóc đen ngồi xếp bằng.

Vèo!

Một thiếu niên áo trắng từ xa đáp xuống.

Kỷ Ninh lên tiếng:

– Tam Tuyệt.

Lão nhân tóc đen lật đật đứng dậy:

– Chủ nhân.

Lão nhân tóc đen đã tâm phục khẩu phục Kỷ Ninh, các Tổ Thần Tổ Tiên trong thế giới Lao Ngục đều bị hắn thu phục. Tam Tuyệt Kiếm Chủ là Tổ Thần Tổ Tiên đầu tiên bị Kỷ Ninh thu phục.

Kỷ Ninh ra lệnh:

– Ngươi đừng nhúc nhích.

Lão nhân tóc đen khó hiểu nhìn Kỷ Ninh đến gần mình, hắn chợt vung thần kiếm. Kiếm chém ra mang theo ý cảnh Sát Kiếm thức mà hắn tham ngộ. Đến nay Kỷ Ninh chưa hiểu thấu Sát Kiếm thức, một chút xíu ý cảnh đã dẫn động chút uy năng chứa trong căn nguyên thần kiếm, chút uy năng bị dẫn động thông qua thần kiếm Tử Quang Quỳnh bùng nổ ra ngoài.

Kỷ Ninh cảm giác như chút uy năng căn nguyên thần kiếm kèm theo khiến hắn có sức mạnh không gì phá nổi.

Kiếm quang màu đỏ chợt lóe.

Phập!

Xiềng xích màu đen thẩm thấu trong hư vô sau lưng lão nhân tóc đen chợt keng một tiếng đứt thành hai khúc.

Lão nhân tóc đen trợn to mắt, lắp bắp:

– Cái… này…

Lão nhân tóc đen khó tin nhìn Kỷ Ninh:

– Không thể nào! Đây… đây là xiềng xích mà Cửu Phương quốc chủ luyện chế ra, rõ… ràng hắn…

Kỷ Ninh rõ ràng là Tổ Thần, lão nhân tóc đen nhớ mấy trăm năm trước hắn cũng cầm thần kiếm màu đỏ đó chém vào xiềng xích giam cầm lão, nhưng chỉ để lại vết hằn trên sợi xích. Khi ấy làm Tam Tuyệt Kiếm Chủ kinh thán, vừa lúc hạo kiếp tam giới kết thúc, lực công kích của Kỷ Ninh gần chạm đến ngưỡng cửa Thế Giới cảnh.

Bây giờ Kỷ Ninh mạnh hơn lúc trước nhiều.

Lực lượng sương khói hoa xanh bám vào người!

May mắn uy lực Vĩnh Hằng Thần Binh bùng nổ, có thể dẫn phát chút xíu uy năng căn nguyên thần kiếm chứa bên trong.

Uy lực nhát kiếm này mạnh đến mức chém xiềng xích nhẹ hẫng không chút trở ngại.

Chương 880:

Lão nhân tóc đen nhìn Kỷ Ninh trước mặt, lòng rất rung động:

– Theo như Cửu Phương quốc chủ nói phải thành Thần Thế Giới hoặc Hỗn Độn Tiên Nhân mới chặt đứt xiềng xích được. Dù có thể chặt đứt cũng không nhẹ nhàng như vậy nổi, không lẽ hắn lợi hại còn hơn Thế Giới cảnh vừa đột phá?

Một Tổ Thần mà có thực lực như vậy?

Kỷ Ninh nói:

– Được rồi, ta đã chặt đứt xiềng xích, ngươi có thể đi ra ngoài. Từ nay ngươi hãy yên ổn theo ta, chờ ngày ta trở thành Thế Giới cảnh thì ngươi đi hay ở tùy ý.

Tam Tuyệt Kiếm Chủ cung kính nói:

– Được theo chủ nhân là may mắn cho ta.

Yêu nghiệt trong truyền thuyết, thân phận Tổ Thần nhưng mạnh hơn Thế Giới cảnh mới đột phá.

Kỷ Ninh nhoẻn miệng cười:

– Ừm! Kỷ Ninh biết đến hôm nay Tam Tuyệt Kiếm Chủ mới thật sự chân thành, lúc trước bị tình thế bức ép, lời thề bản mệnh trói buộc.

Kỷ Ninh nhìn thần kiếm Tử Quang Quỳnh trong tay, vì có chủ nhân nên thần kiếm trông thật bình thường, không ai nhìn ra sự lợi hại của nó. Tam Tuyệt Kiếm Chủ chính mắt thấy đường kiếm đó cũng cho rằng Kỷ Ninh đã đột phá, không nhận ra thanh kiếm có thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

– Vĩnh Hằng Thần Binh và Đạo Chi Thần Binh cách biệt quá lớn, dù không dẫn động căn nguyên bên trong thì uy lực mạnh hơn Đạo Chi Thần Binh mảng lớn. Nếu dẫn động căn nguyên thì uy lực không thể đánh giá hết.

Vĩnh Hằng Thần Binh quý giá nhất là căn nguyên bên trong, đó cũng là ỷ lại duy nhất cho nó tư cách làm binh khí của đẳng cấp như Đại Mạc Đạo Quân, Tố Phong Đạo Quân. Nếu dẫn phát ra uy năng căn nguyên bên trong thì thật khó tin, nhưng Kỷ Ninh còn cách rất xa, giờ hắn mới chỉ dẫn đạo ra chút xíu, một chút xíu đó đã làm thực lực của hắn tăng vùn vụt.

Kỷ Ninh bắt đầu giải cứu các tù phạm bị bắt nhốt.

Kỷ Ninh đã càn quét hết tù phạm trong thế giới Lao Ngục. Lúc trước gặp hạo kiếp tam giới Kỷ Ninh đã muốn tìm hết cách, không thần phục thì chết, tù phạm còn sống đều đã thần phục. Bây giờ Kỷ Ninh chặt đứt xiềng xích giúp họ.

Vèo!

Trên thảo nguyên xuất hiện một đám người, là các tiên ma bị nhốt trong thế giới Lao Ngục. Bọn họ vốn được Kỷ Ninh thu vào pháp bảo động thiên.

Cả đám kích động nói chuyện:

– Người trông coi đó quá lợi hại, ta chính mắt thấy hắn từ xa chớp mắt bay tới, tốc độ nhanh vượt cực hạn thiên đạo. Hắn vung một kiếm, đường kiếm cũng vượt qua cực hạn thiên đạo, xiềng xích như bằng bùn nhão phập một cái đứt lìa ngay. Đây chắc chắn là lực lượng chỉ Hỗn Độn Tiên Nhân, Thần Thế Giới trong truyền thuyết mới có.

– Rõ ràng là Tổ Thần.

– Đúng rồi, người trông coi đúng là Tổ Thần, lúc trước khi hắn còn là Thiên Thần từng đánh nhau với ta, làm sao thành Thần Thế Giới mau vậy được.

– Nhưng Tổ Thần mà có lực lượng Thế Giới cảnh…

– Tồn tại trong truyền thuyết.

Cả đám cực kỳ kích động.

Vì yêu nghiệt trong truyền thuyết thế này rất hiếm thấy, phiêu bạt trong cương vực hỗn độn mênh mông muốn thấy mười, trăm Thế Giới cảnh không khó, nhưng muốn gặp yêu nghiệt như vậy là vô cùng hiếm hoi.

Vèo!

Khi cả đám đang hưng phấn thì đột nhiên bị di chuyển vào thảo nguyên.

Tập thể im lặng, vì có bóng áo trắng đứng trước mặt họ. Bọn họ biết đó là người trông coi. Dù là đám tù phạm trước kia hơi không phục lúc này thật lòng tâm phục khẩu phục, thậm chí sinh ra lòng sùng bái.

Kỷ Ninh áo trắng mở miệng nói:

– Các vị, trước kia ta nói rồi, chờ khi ta có thực lực sẽ cho các vị rời khỏi lao ngục này. Bây giờ các người có thể rời khỏi nhà tù. Nhưng trước đó phải nói cho các người biết cương vực ta đang ở là Đại Mạc Vực trong hỗn độn vô tận. Đại Mạc Vực là cương vực vô cùng khổng lồ, có hơn tám vạn thế giới hỗn độn, rất nhiều Thần Thế Giới và Hỗn Độn Tiên Nhân, chia thành nhiều thế lực.

– Trong đó thế lực mạnh nhất là Đại Mạc Viện chiếm cứ Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới, Đại Mạc Viện được Đại Mạc Đạo Quân sáng tạo, Đại Mạc Đạo Quân là tồn tại cao hơn Thế Giới cảnh, có thực lực các người khó thể tưởng tượng.

– Ở Đại Mạc Vực Tổ Thần Tổ Tiên có thể đi ra ngoài mạo hiểm. Chân Thần Chân Tiên, Thiên Thần Thiên Tiên thì tốt nhất bớt đi đâu, nếu gặp kẻ ác độc sẽ bị bắt làm nô lệ. Ta không uy hiếp, đây là sự thật, ta không cần uy hiếp các người.

Đám tiên ma hết sức ngạc nhiên.

Đại Mạc Vực?

Đó là sao? Sao mà mạnh hơn Cửu Phương hỗn độn quốc của bọn họ nhiều vậy?

Kỷ Ninh nói:

– Ta không điều tra được tin tức liên quan Cửu Phương hỗn độn quốc của các người. Được rồi, các người có thể lựa chọn, nếu chọn tự do thì phải lập lời thề bản mệnh, không được nói ra ngoài những gì liên quan đến ta.

Đột nhiên mười sáu Tổ Thần Tổ Tiên nhìn nhau rồi đồng thanh kêu lên:

– Chúng ta nguyện vĩnh viễn theo cùng chủ nhân!

Lúc bọn họ bị Kỷ Ninh đánh bại đã lập lời thề bản mệnh làm người đi theo rồi.

Các Chân Thần Chân Tiên, Thiên Thần Thiên Tiên do dự rồi cũng la lên:

– Chúng ta nguyện đi theo chủ nhân!

Tổ Thần Tổ Tiên đã gọi chủ nhân thì bọn họ còn để ý cái gì?

Huống chi không nghe người trông coi nói sao? ” Chân Thần Chân Tiên, Thiên Thần Thiên Tiên thì tốt nhất bớt đi đâu, nếu gặp kẻ ác độc sẽ bị bắt làm nô lệ”. Mặc dù Kỷ Ninh nhấn mạnh hắn không uy hiếp nhưng đám tiên ma vẫn thấy kiêng dè hốt hoảng, bọn họ bị bắt nhốt lâu như vậy, đã không có trông chờ vào đột phá, chỉ muốn sống yên.

Kỷ Ninh gật gù:

– Tốt, ta đang cư ngụ ở Tố Phong thế giới hỗn độn, các ngươi cùng ta đi đi.

Đám tiên ma đồng thanh kêu lên:

– Tuân lệnh!

Kỷ Ninh nhìn một cái, nhẹ gật đầu. Thật ra Kỷ Ninh không vừa mắt đám Thiên Thần Thiên Tiên, Chân Thần Chân Tiên, nhưng có một số biết bí mật rằng hắn có phân thân. Lúc trước vì đối phó một vài tiên ma nên Kỷ Ninh và phân thân bản tôn cùng lên, dù bọn họ muốn đi cũng phải lập lời thề bản mệnh.

Kỷ Ninh cũng cho rằng bọn họ lạ nước lạ cái, không có núi dựa, đi ra ngoài đa số sẽ bị bắt làm nô lệ.

***

Tố Phong thế giới hỗn độn rộng bao la.

Sau khi Kỷ Ninh quay về, với thân phận Tuần Thú Giả của hắn chọn đại một phạm vi trăm vạn dặm quanh Đông Ninh sơn mạch cho đám tiên ma sống là được. Các Tổ Thần Tổ Tiên thả ra sinh linh trong pháp bảo động thiên của mình, cho tất cả sinh sản sống trên mảnh đất này.

Kỷ Ninh dặn dò:

– Các ngươi hãy tự xây động phủ trên ngọn núi đó đi.

Tiểu viện Húc Nhật nằm trên ngọn núi kia.

Mười sáu Tổ Thần Tổ Tiên, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ xây nhà ở xung quanh chỗ Kỷ Ninh.

Chương 881:

Chuỗi ngày tiếp theo rất là bình yên.

Tô Vưu Cơ thường luận bàn với Kỷ Ninh, mỗi lần hắn vận dụng kiếm thuật là ức chế nàng gắt gao. Tô Vưu Cơ không ngừng vắt óc tìm cách biến mạnh hơn, thực lực tăng tiến rõ rệt.

Kỷ Ninh thì sao?

Kỷ Ninh tiến bộ càng nhanh, nhờ căn nguyên thần kiếm ảnh hưởng, kiếm sát khí của hắn càng nặng, tham ngộ Sát Kiếm thức mau rất nhiều.

Mười sáu Tổ Thần Tổ Tiên từng xin luận bàn, chỉ điểm một, hai lần nhưng tính tích cực chỉ tàm tạm. Vì bọn họ tu luyện đã rất lâu rồi, sớm từ bỏ hy vọng thành Thế Giới cảnh.

Những ngày bình yên ở Tố Phong thế giới hỗn độn, Kỷ Ninh một lòng tiềm tu kiếm thuật, nghiên cứu căn nguyên thần kiếm. Chớp mắt đã qua hơn hai trăm năm.

Đỉnh núi.

Kỷ Ninh ngồi xếp bằng, gió núi thổi bay vạt áo.

Thần kiếm Tử Quang Quỳnh đặt ngang trên đầu gối Kỷ Ninh, kiếm này như người yêu của hắn, tùy thời tùy chỗ theo bên hắn. Kỷ Ninh tùy lúc tùy nơi cảm ứng ý cảnh căn nguyên thần kiếm, khiến hắn tiến bộ rất nhanh, từ mấy chục năm trước hắn đã hiểu được Vô Danh kiếm thuật thức thứ hai Sát Kiếm thức. Nhưng Kỷ Ninh không hề tự phụ.

Vì trước kiếm ý ẩn chứa trong căn nguyên thần kiếm làm Kỷ Ninh hiểu rằng mình thật nhỏ yếu.

– Nếu có ngày ta đạt đến cảnh giới ngang ngửa kiếm ý căn nguyên thần kiếm thì tốt quá.

Kỷ Ninh nhìn mảnh đất mênh mông xa xăm, mơ hồ cảm nhận kiếm ý, quanh người hắn thật tự nhiên có kiếm quang chuyển động.

Vô Danh kiếm thuật thức thứ hai Sát Kiếm thức, thức thứ ba La Thiên thức hay còn gọi là Kiếm Thế Giới.

Nếu ngộ ra Kiếm Thế Giới của mình là có thể bước vào Thế Giới cảnh.

Khác với kiếm thuật, tu luyện ra Kiếm Thế Giới hoàn toàn khác biệt. Có Kiếm Thế Giới lạnh lẽo băng giá, có Kiếm Thế Giới cuồng bạo nóng cháy, có Kiếm Thế Giới không chỗ không ở. Vô Danh kiếm thuật thức thứ ba cực kỳ cao minh nhưng cũng khó khăn rất nhiều. Bản thân Kỷ Ninh cũng không biết phải tham ngộ bao lâu mới ngộ ra được thức thứ ba.

Vèo!

Phía xa có luồng sáng bay tới.

Kỷ Ninh ngồi xếp bằng trên đỉnh núi quay đầu nhìn:

– A?

Ánh sáng ngừng lại trước mặt Kỷ Ninh, là một nam nhân nhỏ gầy áo xám tóc rối, mắt màu vàng sậm âm lạnh, nhưng khi thấy hắn thì tràn đầy tôn sùng và cung kính.

Nam nhân cung kính nói:

– Chủ nhân.

Kỷ Ninh gật đầu.

Nam nhân nhỏ gầy áo xám là Dã Cẩu Tổ Thần biến ra hình người. Trong đám Tổ Thần Tổ Tiên bị thu phục ở thế giới Lao Ngục, không ngờ Dã Cẩu Tổ Thần trung thành, tôn sùng với Kỷ Ninh nhất. Mấy năm trước Dã Cẩu Tổ Thần vì tỏ lòng trung thành đã lập lời thề bản mệnh trước mặt Kỷ Ninh, lời thề khắc nghiệt đến mức làm hắn rung động.

Dã Cẩu Tổ Thần vốn là loài chó, bẩm sinh là Tổ Thần, tính rất cao ngạo nhưng khi đã nhận chủ nhân thì trung thành tuyệt đối.

Dã Cẩu Tổ Thần phát ra lời thề như thế khiến Kỷ Ninh rung động, có nhiều chuyện thường sai khiến nó làm.

Kỷ Ninh hỏi:

– Như thế nào?

Mắt Dã Cẩu Tổ Thần chất chứa không cam lòng:

– Đã điều tra cẩn thận, Tâm Thần Tướng dưới trướng Hắc Liên Thần Đế mấy trăm năm nay luôn trốn trong Hắc Liên đế đô, chưa từng lãnh binh tác chiến, cũng không đi ra mạo hiểm. Chắc Tâm Thần Tướng sợ chủ nhân…

Kỷ Ninh cau mày.

Hắn tham gia Vụ Nham tinh vì giết Tâm Thần Tướng. Dã Cẩu Tổ Thần đã điều tra vài năm, bản thân Kỷ Ninh cũng có điều tra. Mấy trăm năm nay Tâm Thần Tướng luôn ru rú trong Hắc Liên đế đô, nói chính xác ra từ khi Kỷ Ninh giết Nguyên Lão Nhân, Tâm Thần Tướng quay về Hắc Liên đế đô thì không bước ra một bước.

Kỷ Ninh nhíu mày nói:

– Tâm Thần Tướng thật cẩn thận.

Nhát kiếm năm xưa giết Nguyên Lão Nhân đã hù sợ Tâm Thần Tướng. Gã biết mình và tam giới có mối thù lớn cỡ nào, nhiều đại năng chết trong tay gã, nhiều đại năng là tiên phong của tam giới một số có ơn chỉ điểm Kỷ Ninh. Như Hậu Nghệ là sư huynh của Kỷ Ninh, hễ có hy vọng chắc chắn hắn sẽ tìm đến trả thù.

Với thực lực năm đó của Kỷ Ninh rất dễ giết Tâm Thần Tướng, nên biết nhát kiếm cuối cùng của hắn xuyên qua thân thể tựa như tiên thiên pháp bảo cực phẩm của gã.

Dã Cẩu Tổ Thần khom người nói:

– Chủ nhân, Tâm Thần Tướng ở trong Hắc Liên đế đô rất biết hưởng thụ, hay chủ nhân mua chút nô lệ Tổ Thần, để ta dẫn tới đó tìm cơ hội ám sát? Sau khi ám sát Tâm Thần Tướng ta sẽ na di không gian trốn ngay.

Kỷ Ninh lắc đầu phản đối:

– Không được.

Mắt Dã Cẩu Tổ Thần tràn đầy điên cuồng:

– Thế Giới cảnh không thể nào luôn quan sát nguyên đế đô, chỉ cần lơi lỏng chút thời gian là ta có thể chạy thoát.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

– Đó là Hắc Liên đế đô, hang ổ của Hắc Liên đế quốc. Không gấp, chúng ta còn thời gian, cứ từ từ.

Gấp gáp dễ có sai lầm, với Kỷ Ninh thì giết Tâm Thần Tướng không khó, mỗi tội thiếu cơ hội.

Có thời gian rồi sẽ có cơ hội.

***

Vụ Nham tinh.

Trong một động thiên ẩn khuất, ánh sao sáng rực, dòng khí dâng lên.

Một nam nhân tuấn tú mặc áo sao ngồi xếp bằng bên cạnh hồ nước.

Rào rào!

Các hạt thần tinh rực rỡ bay ra từ người nam nhân tuấn tú, đó là kết tinh của thần lực. Khi tu hành giả Thần Ma lưu bước vào Thế Giới cảnh thì thần lực sẽ ngưng tụ thành thần tinh, đó là biến đổi về chất.

Thần tinh rực rỡ ẩn chứa hơi thở đạo kỳ diệu, mỗi hạt thần tinh chứa hơi thở đạo khác nhau nhưng sẽ hợp thành tổng thể.

Rào rào!

Thật nhiều thần tinh bay ra khỏi người nam nhân quay vòng quanh người rồi lại bay vào trong cơ thể. Các hạt thần tinh bay vòng quanh người nam nhân sẽ biến thành những vì sao, tỏa ra hơi thở sao.

Nam nhân tuấn tú thì thào:

– Vì sao…

Sâu trong ký ức nam nhân mãi mãi không quên cảnh tượng đó lại hiện ra.

– Ta thật sự phải trở lại, ta phải quay về, ta không thể cưỡng lại được.

– Ưm, Tử Thần, ngươi nhất định phải trở về.

– Ừ, nhất định!

Ai ngờ lần đó chia tay thành vĩnh biệt.

Nam nhân mãi mãi không quên giọt nước mắt của người mình yêu vào phút biệt ly.

Vèo!

Đột nhiên lực lượng hỗn độn tụ tập, trước mặt nam nhân tuấn tú ngưng tụ mười hai hạt thần tinh.

Bùm!

Thần thể của nam nhân tuấn tú tán đi biến thành các hạt thần tinh, có ba vạn sáu ngàn hạt thần tinh vòng quanh nhau, lực lượng kết hợp, đạo kết hợp thành một thể, tự nhiên sinh ra ý cảnh viên mãn.

– Ngưng!

Ba vạn sáu ngàn thần tinh nháy mắt hội tụ, lần thứ hai hóa thành nam nhân mặc áo sao.

– Viên mãn, cảnh giới Thần Thế Giới viên mãn rốt cuộc đã đến!

Nam nhân mặc áo sao mắt lóe tia kích động thì thào:

– Nghi tỷ chắc chờ lâu rồi.

Chương 882:

Vèo!

Nam nhân mặc áo sao chợt biến mất.

Nam nhân áo đen tóc xõa dài ngồi trên đại điện uống rượu nhìn xuống dưới. Một đám vũ nữ đang nhảy múa bên dưới, có nhạc sư đàn hát.

Hắc Vụ Thần Thế Giới nhướng mày ra lệnh:

– A? Lui xuống đi.

– Tuân lệnh!

Tất cả vũ nữ, thị giả, nhạc sư lui xuống, trong đại điện chỉ còn một mình Hắc Vụ Thần Thế Giới.

Một người từ ngoài cửa điện đi vào, áo sao, tóc đen bay bay, là Vụ Nham Tinh Chủ.

Hắc Vụ Thần Thế Giới mỉm cười nói:

– Tử Thần.

Hắc Vụ Thần Thế Giới nhìn Tinh Chủ trưởng thành, Tinh Chủ đúng là thiên tài tuyệt thế, tốc độ lớn lên cực nhanh, đã vượt qua gã từ lâu. Vì hai người làm bạn bên nhau dài lâu, Hắc Vụ Thần Thế Giới luôn chăm sóc cho Vụ Nham Tinh Chủ, gã xem Vụ Nham Tinh Chủ như nhi tử ruột của mình.

Vụ Nham Tinh Chủ ngồi xuống một bên:

– Nhị thúc.

Hắc Vụ Thần Thế Giới thấy Vụ Nham Tinh Chủ kỳ kỳ:

– Ừ, sao vậy?

Vụ Nham Tinh Chủ nói:

– Ta đã đến cảnh giới Thần Thế Giới viên mãn.

Hắc Vụ Thần Thế Giới mừng rỡ:

– Cảnh giới viên mãn?

Sau đó Hắc Vụ Thần Thế Giới cứng người lại:

– Ngươi…

– Đúng vậy, ta đã nhẫn nhịn lâu quá rồi. Năm xưa phụ thân rời khỏi Đại Mạc Vực đi phiêu bạt không bao giờ quay về nữa. Lúc ấy thực lực của Vụ Nham tinh nhỏ yếu, không cách nào báo thù, ta chỉ có thể không ngừng tu luyện. Về sau ta đột phá thành Thế Giới cảnh, nhưng Phi Kiêu lão tặc đã đầu vào Hắc Liên Thần Đế từ lâu, dù dẫn lực lượng nguyên mạch Vụ Nham tinh đi chinh chiến cũng chỉ lưỡng bại câu thương. Nếu Phi Kiêu lão tặc quyết tâm trốn thì chúng ta không nắm chắc sẽ giữ lại lão được.

Vụ Nham Tinh Chủ nói:

– Ta vì mạch Vụ Nham tinh đã nhẫn nhịn mãi, giờ đến cảnh giới Thần Thế Giới viên mãn rồi, đã tới lúc hành động.

Hắc Vụ Thần Thế Giới do dự:

– Cái này…

Hắc Vụ Thần Thế Giới biết thù hận giữa Vụ Nham Tinh Chủ và Phi Kiêu Hỗn Độn Tiên Nhân.

Năm xưa lúc Vụ Nham Tinh Chủ còn nhỏ yếu có Hắc Vụ Thần Thế Giới làm bạn phiêu bạt bên ngoài, trải qua nhiều điều, sau đó gặp một nữ tiên. Hai người đều còn nhỏ yếu nhưng kết tình duyên, Hắc Vụ Thần Thế Giới ngụy trang thành người hầu già.

Rồi phụ thân của Vụ Nham Tinh Chủ, tức Vụ Nham Tinh Chủ đời trước triệu hoán nên gã buộc phải về ngay. Nữ tiên bị môn phái trói buộc chỉ đành ở trong môn phái.

Lần chia tay đó… thành hai người vĩnh biệt.

Sau khi gã quay về, Vụ Nham Tinh Chủ đời trước dặn dò mọi thứ sau đó rời đi, không còn quay về nữa.

Phi Kiêu Hỗn Độn Tiên Nhân đang tu luyện một báu vật đại tội nghiệt, vì nó mà tàn sát vô số tu hành giả. Môn phái của nữ tiên bị tàn sát hết để huyết tế báu vật, khi Vụ Nham Tinh Chủ biết việc này thì đã muộn.

Vụ Nham Tinh Chủ khóc rống trong phế tích môn phái, thề sẽ báo thù.

Sau đó thực lực của Vụ Nham Tinh Chủ tiến bộ nhanh kinh hoàng, với tốc độ khó tin bước vào Thế Giới cảnh. Sau khi vào Thiên Thần Thiên Tiên Vụ Nham Tinh Chủ vẫn tiến bộ thần tốc, đột phá mấy đẳng cấp, bây giờ đến cảnh giới Thế Giới cảnh viên mãn. Cảnh giới kiếm thuật của Vụ Nham Tinh Chủ cao hơn xa Hắc Vụ Thần Thế Giới.

Vụ Nham Tinh Chủ gầm gừ:

– Ta không chờ nổi nữa, thật sự không thể đợi. Ta đã đến cảnh giới viên mãn rồi, còn tăng lên nữa? Không lẽ chờ bước vào cảnh giới Đạo Quân? Nhưng quá khó khăn, có thêm mười, trăm hỗn độn kỷ nữa ta cũng không tự tin.

Khuôn mặt tuấn tú của Vụ Nham Tinh Chủ hiện nét dữ tợn:

– Bây giờ đến cảnh giới viên mãn, thực lực của ta đã đến cực hạn. Ta cố gắng chiêu nạp, lực lượng Vụ Nham tinh đã mạnh hơn phe Hắc Liên Thần Đế. Lần tấn công này chúng ta tất thắng! Hơn nữa ta tự mình ra tay, Phi Kiêu Hỗn Độn Tiên Nhân nhất định không trốn thoát!

Hắc Vụ Thần Thế Giới thấy thế âm thầm thở dài, hiểu rằng năm xưa Vụ Nham Tinh Chủ luôn nhàn nhã trong việc tu luyện sau khi bị đả kích thì tu luyện điên cuồng, tiến bộ nhanh vùn vụt đều vì chấp nhiệm. Bởi vì kiêng dè truyền thừa của mạch Vụ Nham tinh nên Vụ Nham Tinh Chủ không báo thù ngay, chờ mòn mỏi đến hôm nay.

Hắc Vụ Thần Thế Giới nói:

– Tử Thần, ngươi muốn đi báo thù tất nhiên nhị thúc sẽ giúp một tay. Nhưng ngươi phải thuyết phục mấy vị Thế Giới cảnh khác trong Vụ Nham tinh, lực lượng càng lớn thì nắm chắc lớn hơn.

Vụ Nham Tinh Chủ gật đầu:

– Ừm!

Vụ Nham tinh có tổng cộng chín vị đại năng Thế Giới cảnh, đó là tính số Thế Giới cảnh sống lâu dài trên Đại Mạc Vực.

Vụ Nham tinh thống lĩnh chín mươi sáu thế giới hỗn độn, năm rộng tháng dài sinh ra rất nhiều Thế Giới cảnh. Như Vụ Nham Tinh Chủ đời trước, phụ thân của Vụ Nham Tinh Chủ đời này đã rời khỏi Đại Mạc Vực đi phiêu bạt, các đại năng Thế Giới cảnh hay đi lang thang qua cương vực khác. Vụ Nham Tinh Chủ đời nay tu luyện còn ngắn ngủi mà cũng đã đi qua vài cương vực.

Chín vị hiện nay gồm có Vụ Nham Tinh Chủ, Hắc Vụ Thần Thế Giới, Thiên Thưởng Tiên Nhân được mạch Vụ Nham tinh chuyên môn bồi dưỡng.

Sáu vị khác thì là phụ thuộc, tính chất giống khách khanh.

Lão nhân áo vàng đầu trọc từ tốn nói:

– Nếu Tinh Chủ đã nói vậy thì được, ta cũng đồng ý tham gia chiến đấu. Khi chiến với Hắc Liên đế quốc ta sẽ dốc hết sức ra, nhưng nếu tình hình không ổn ta sẽ ưu tiên giữ mạng sống.

– Mọi việc làm theo kế hoạch, ta cũng đồng ý.

– Ừm!

– Được.

– Ha ha ha! Làm ta nhớ ngày xưa xông xáo bên ngoài mạo hiểm quá. Ta im hơi trong Vụ Nham tinh quá lâu rồi, lần này nên tranh tài một phen cho đã.

– Tinh Chủ trả giá lớn vậy rồi tất nhiên chúng ta đồng ý.

Cuối cùng các vị đại năng Thế Giới cảnh đều đồng ý khai chiến với Hắc Liên đế quốc.

Vụ Nham Tinh Chủ nhẹ gật đầu nói:

– Nhị thúc, làm phiền nhị thúc đi Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới một chuyến mua Tiểu Thiên Tổ Thần trận và Tiểu Thiên Tổ Tiên trận.

Hắc Vụ Thần Thế Giới gật đầu:

– Biết.

Vụ Nham Tinh Chủ nói:

– Các vị, khi đó mọi chuyện làm theo kế hoạch, sẽ rất nhẹ nhàng cho các vị. Ta không cần các vị giết kẻ địch, chỉ cần kiềm chế giúp ta.

– Tinh Chủ cứ việc yên tâm.

– Chút chuyện nhỏ này không khó khăn với chúng ta.

– Tinh Chủ đã chịu trả giá lớn vậy, Hắc Liên đế quốc muốn không thua cũng khó.

Mấy vị Thế Giới cảnh, bao gồm Hư U Tiên Nhân đều thầm kinh thán. Mạch Vụ Nham tinh có lịch sử lâu đời, nội tình rất sâu, có thể khiến nguyên Vụ Nham quân phối Tiểu Thiên Tổ Thần trận.

Chương 883:

Tích lũy năm rộng tháng dài, ban đầu Vụ Nham tinh có ba bộ Tiểu Thiên Tổ Thần trận, lần này vì nắm chắc chiến thắng hơn nên đặc biệt đi mua ba bộ Tiểu Thiên Tổ Thần trận, Tổ Tiên trận. Hư U Tiên Nhân đồng ý cho mượn một bộ, lão là người có thực lực sâu không thể đo lường nhất trong Tiên Nhân.

Tiểu Thiên Tổ Thần trận / Tổ Tiên trận là một ngàn Tổ Thần / Tổ Tiên bày trận, cần khoảng ba trăm phương hỗn độn linh dịch mới mua được trận này. đại năng Thế Giới cảnh bình thường bỏ hết tài sản ra cũng không mua nổi.

Đại Thiên Tổ Thần trận / Tổ Tiên trận là chín ngàn Tổ Thần / Tổ Tiên bày trận. Trận pháp đó quá đắt tiền, giá trị ngang bằng một Vĩnh Hằng Thần Binh, nhưng uy lực cũng lớn không tưởng, nếu bị nhốt trong đó thì đại năng Thế Giới cảnh chết chắc.

Tố Phong thế giới hỗn độn.

Đông Ninh sơn mạch.

Trong Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, Kỷ Ninh ngồi xếp bằng nghiên cứu đệ thất chuyển.

Tuy phần lớn thời gian Kỷ Ninh lo tham ngộ kiếm thuật nhưng cũng cần chút điều chế. Ở Tố Phong thế giới hỗn độn mấy trăm năm, Kỷ Ninh dần nghiên cứu đệ thất chuyển thành hình rồi.

Bên ngoài có tiếng kêu:

– Chủ nhân!

Kỷ Ninh mở mắt ra:

– Hả?

Kỷ Ninh không ngăn cách thanh âm bên ngoài, xuyên qua Khuy Thiên Thái Hạo Tháp có thể thấy rõ phía ngoài.

Vèo!

Kỷ Ninh xuất hiện trong thư phòng, vung tay thu Khuy Thiên Thái Hạo Tháp đặt trên bàn học.

Két!

Kỷ Ninh mở cửa phòng, Dã Cẩu Tổ Thần đứng ngoài cửa.

Dã Cẩu Tổ Thần nói ngay:

– Chủ nhân, truyền lệnh sử của Vụ Nham tinh đến. Ba vị đội trưởng Vụ Nham quân trú đóng tại đây cũng đi qua đó.

– Truyền lệnh sử?

Kỷ Ninh ngạc nhiên sau đó gật đầu nói:

– Đi xem thử.

***

Chân Sơn Tổ Thần mặc áo vàng kinh kêu:

– Cái gì? Toàn bộ về Vụ Nham tinh?

Hai đội trưởng Linh Hoạt Tiên Nhân, Uyên Lệ Tổ Thần cũng rất giật mình:

– Tố Phong thế giới hỗn độn không cần trú quân sao?

Kỷ Ninh chỉ nhìn truyền lệnh sử.

Truyền lệnh sử thần sắc cung kính nói với Kỷ Ninh:

– Tướng quân, ba vị đội trưởng, đây là mệnh lệnh của Tinh Chủ, các vị có thể nhìn xem.

Truyền lệnh sử đưa một quyển trục tỏa ánh sao cho Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh giở ra xem, bên trong có chữ viết bằng thần lực, đúng là hơi thở của Vụ Nham Tinh Chủ.

Kỷ Ninh đưa qua:

– Ba người xem đi.

Chân Sơn Tổ Thần, Linh Hoạt Tiên Nhân, Uyên Lệ Tổ Thần nhận lấy đọc, lòng còn thắc mắc. Ba vị đội trưởng không nghi ngờ thật giả, thân phận truyền lệnh sử không thể làm giả được, quyển trục này cũng không thể tạo giả. Có thể làm giả đến mức mấy người bọn họ không nhìn ra thì chẳng cần dùng thủ đoạn nhỏ này lừa gạt.

Chân Sơn Tổ Thần nhỏ giọng nói:

– Trọng địa biên giới như vậy mà không trú quân, nhiều năm qua chưa từng có việc như vậy.

Kỷ Ninh gật đầu ra lệnh:

– Được rồi, Tinh Chủ đã có lệnh vậy chúng ta trở về Vụ Nham tinh ngay. Còn nữa, trên này viết rõ chúng ta phải lặng lẽ rút đi.

Ba vị đội trưởng đồng thanh kêu lên:

– Biết!

***

Ngay hôm đó Kỷ Ninh khiến Tam Tuyệt Kiếm Chủ dưới trướng ở lại Đông Ninh sơn mạch, xem như bảo hộ các tiên ma sống quanh khu này. Còn nhóm Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ, Dã Cẩu Tổ Thần thì đi theo Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh lặng lẽ mang theo phó tòng, hơn ba trăm Tổ Thần Tổ Tiên của Vụ Nham quân rời khỏi Tố Phong thế giới hỗn độn đi Vụ Nham tinh.

***

Khi Kỷ Ninh đến Vụ Nham tinh mới phát hiện đông đúc Tổ Thần Tổ Tiên đã có mặt.

– Đã lâu không thấy nhiều Tổ Thần Tổ Tiên đến thế.

– Đông quá.

Đám quân sĩ kinh thán, tụm năm tụm ba lại với nhau.

Kỷ Ninh không nhàn nhã như quân sĩ bình thường, hắn bị triệu đi Tinh Chủ phủ ngay.

– Tướng quân, Tinh Chủ triệu kiến.

Tinh Chủ phủ.

Phòng họp, đã có bốn người ngồi trong phòng.

Kỷ Ninh đi vào phòng họp, thấy bốn người đang ngồi, khí thế phi phàm, có nữ, có con nít, có bộ dạng dị tộc.

Kỷ Ninh chào trước:

– Xin chào bốn vị tướng quân.

Tu hành giả dị tộc mặc áo trắng, thân hình cao lớn, toàn thân có vảy xanh nói:

– Ta nghe đồn trong Vụ Nham quân chúng ta thêm một vị tướng quân, từng luận bàn với Hắc Vụ Thần Thế Giới. Đáng tiếc khi ta hay tin thì Húc Nhật đạo hữu đã rời khỏi Vụ Nham tinh.

– Xin chào Húc Nhật Kiếm Tiên.

– Nếu có cơ hội Húc Nhật nhớ đồng ý tỷ thí nhé.

Bốn vị tướng quân thái độ hiền hòa với Kỷ Ninh, chủ yếu vì cùng phe thế lực, có lời thề bản mệnh nên tất nhiên phải đoàn kết.

Rất nhanh vị tướng quân thứ sáu đến, Cung Triêu Tổ Tiên cũng vào.

Bảy người trong phòng họp nhìn ra ngoài:

– Tinh Chủ đến!

Bọn họ cảm ứng hơi thở mênh mông như vì sao vô tận, một nam nhân mặc áo sao bước đến.

Sáu vị tướng quân và Cung Triêu Tổ Tiên cung kính hành lễ:

– Bái kiến Tinh Chủ.

Vụ Nham Tinh Chủ ngồi xuống ghế chủ, ra lệnh:

– Các người cũng ngồi đi.

Nhóm Kỷ Ninh lần lượt ngồi xuống:

– Tạ ơn Tinh Chủ.

Vụ Nham Tinh Chủ mỉm cười nói:

– Lần này triệu tập Tổ Thần Tổ Tiên trú đóng ở các nơi về đây thì chắc các người cũng đoán được đôi chút.

Đám Kỷ Ninh rất tò mò.

Rút quân ở nhiều biên giới tụ về Vụ Nham tinh, bảo không có việc quan trọng gì mới lạ.

Vụ Nham Tinh Chủ nói:

– Vụ Nham tinh sẽ xuất động toàn quân, chín vị Thế Giới cảnh, đại quân Tổ Thần Tổ Tiên cùng xuất phát tấn công Hắc Liên đế quốc.

– Cái gì?!

Cả đám hết hồn.

Kỷ Ninh cũng giật mình. Mặc dù hắn chờ cơ hội càng tốt để đối phó Tâm Thần Tướng nhưng nghe tin tức này vẫn rất chấn động. Vì các phương thế lực trong Đại Mạc Vực bình thường giao phong quy mô nhỏ tôi luyện Tổ Thần Tổ Tiên dưới trướng, ít khi leo thang lên mức đại năng Thế Giới cảnh chém giết. Giao chiến đẳng cấp cỡ đó gây ảnh hưởng rất lớn, sẽ tử thương nặng nề.

Tuy Vụ Nham tinh có chín vị Thế Giới cảnh nhưng bên Hắc Liên đế quốc cũng có sáu người. Hơn nữa tu hành giả đánh nhau không đơn giản là so về số lượng, một Thế Giới cảnh rất mạnh bằng bảy, tám Thế Giới cảnh nhỏ yếu. Một số Thế Giới cảnh rất mạnh, ví dụ Bắc Hưu Thần Thế Giới lúc trước cầm thần kiếm Tử Quang Quỳnh, mười Thế Giới cảnh bình thường đến cũng bị giết dễ như chơi.

Vì vậy số lượng không phải tuyệt đối, không ai biết Thế Giới cảnh nào đó có ẩn giấu thủ đoạn lợi hại gì không.

Vụ Nham Tinh Chủ nói:

– Kế hoạch đã quyết định rồi, bảy vị thống lĩnh chín trăm chín mươi chín Tổ Thần hoặc Tổ Tiên hình thành sáu Tiểu Thiên Tổ Thần trận hoặc Tiểu Thiên Tổ Tiên.

Kỷ Ninh thầm kinh thán chơi lớn quá:

– Bảy tòa trận?

Một ngàn Tổ Thần kết hợp trận pháp thì đại năng Thế Giới cảnh hơi yếu chút có thể sẽ bị vây giết đến chết, dù là đại năng Thế Giới cảnh mạnh cũng bị ngăn chặn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)