Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 138 [Chương 844 đến 848]
❮ sautiếp ❯Chương 844:
Đám quân sĩ biểu tình cực kỳ khó xem:
– Chết tiệt!
– Đáng chết!
Kỷ Ninh xem, thầm kinh thán. Đám Tổ Thần Tổ Tiên này đánh nhau kiểm soát lực lượng cực kỳ tinh diệu, không lãng phí chút nào. Hắc Hào hay Ly Hạo đều mạnh hơn Tâm Ma Chi Chủ một chút.
Bạch Ô Tổ Thần mập đứng bên cạnh Kỷ Ninh bước lên trước, bốn phía yên tĩnh lại nhìn gã.
Bạch Ô Tổ Thần lạnh lùng nói:
– Ta đấu cá cược với ngươi.
Hắc Hào khinh thường nói:
– Bằng vào ngươi? Ta lười khi dễ quân sĩ Ngân Lân.
Bạch Ô Tổ Thần lạnh băng phản bác:
– Chẳng phải ngươi cũng là quân sĩ Ngân Lân? Thế nào? Tưởng mình là quân sĩ Kim Lân sao? Nếu quên thì hãy nhìn kỹ giáp y mình mặc đi.
Hắc Hào biến sắc mặt, đã bị chọt trúng chỗ đau. Hắc Hào kiêu căng tự phụ, tuy rằng bị giáng chức nhưng vẫn đánh đồng mình với đội trưởng Kim Lân khác.
Hắc Hào lạnh buốt nhìn Bạch Ô:
– Tốt lắm, đã muốn chủ động tặng bảo bối cho ta thì từ chối không đành. Đấu cá cược với ta nếu ít hơn năm mươi bình hỗn độn linh dịch thì miễn lấy ra.
Người Bạch Ô Tổ Thần mọc ra sáu cánh tay đều cầm móc câu:
– Ta thua thì Cửu Tinh Thanh Linh Câu đưa cho ngươi.
Hắc Hào nói:
– Cửu Tinh Thanh Linh Câu? Ta không ức hiếp ngươi, tính bằng giá sáu mươi bình hỗn độn linh dịch đi.
Bạch Ô Tổ Thần lạnh lùng nói:
– Được.
Các đồng bạn truyền âm khuyên nhủ:
– Bạch Ô!
– Không được đâu Bạch Ô!
– Hắc Hào rất mạnh!
Phương xa có một số Tổ Thần Tổ Tiên đang xem cuộc chiến.
– Hắc Hào vẫn rất mạnh, trong đội trưởng Kim Lân thì hắn đáng xếp vào hàng đầu. Ly Hạo đã thua, Bạch Ô còn đi lên thì thật ngốc.
– Bạch Ô thua chắc rồi.
Có quân sĩ vây xem cố ý hét lên:
– Ly Hạo, hãy khuyên huynh đệ dưới trướng của ngươi đi, thua cược một bộ hỗn độn kỳ bảo thì không đáng.
Đội trưởng Ly Hạo truyền âm khuyên:
– Bạch Ô, ta chấp nhận phần thiệt này, ta sẽ tạm nuốt uất nghẹn chờ khi thực lực tăng cao sẽ tự đòi lại. Ngươi đi lên chẳng khác nào tặng báu vật cho hắn, không đáng.
Bạch Ô không nghe khuyên, đi thẳng tới gần Hắc Hào.
Hắc Hào cười nhạt.
Bùm!
Vèo!
Hai luồng sáng va chạm vào nhau.
Đám Tổ Thần Tổ Tiên xem cuộc chiến hơi bất ngờ.
– Bạch Ô thật mạnh!
Vì thực lực của Bạch Ô cũng ở Tổ Thần đỉnh, hai người ngang ngửa nhau.
Ly Hạo lộ vẻ mặt vui mừng:
– Bạch Ô đột phá rồi?
Các quân sĩ phe Ly Hạo kích động kêu lên:
– Bạch Ô huynh, đạp mặt hắn đi!
– Bạch Ô huynh hãy cho hắn bài học nhớ đời!
Sáu cánh tay của Bạch Ô Tổ Thần mập cầm móc, mặc cho cây búa oanh kích mãnh liệt cỡ nào thì gã nhiều lần dễ dàng giải trừ. Thân hình mập mạp như cục thịt không ngừng đung đưa, dễ dàng trừ đi lực lượng.
Hắc Hào Tổ Thần đang sử dụng cây búa chợt búa biến mất, tay gã cầm sáu cây kiếm mỏng:
– Ha ha ha! Dám đấu với ta đúng là có chút thực lực, nhưng vô dụng.
Vèo!
Thân hình gầy gò của Hắc Hào như ma, kiếm mảnh điên cuồng vây công Bạch Ô Tổ Thần. Từ lúc trước cuồng mãnh đến lúc này kỳ dị, hai phong cách hoàn toàn trái ngược. Cảnh này khiến đám Tổ Thần Tổ Tiên xem cuộc chiến vô cùng ngạc nhiên, rất nhanh Bạch Ô Tổ Thần rơi vào thế yếu.
Rầm!
Bạch Ô Tổ Thần bị đá một cước hộc máu bay ngược.
Đám quân sĩ bên Ly Hạo lắc đầu.
– Thua.
Các Tổ Thần Tổ Tiên đứng xe xem cũng lắc đầu:
– Ài.
Vèo!
Đột nhiên một luồng điện xà màu đen vụt qua ôm lấy Bạch Ô Tổ Thần né sang bên.
Hắc Hào Tổ Thần đang định thừa dịp chà đạp Bạch Ô Tổ Thần bỗng dừng lại:
– A?
Hắc Hào Tổ Thần cau mày nhìn phía xa, một thiếu niên mặc Ngân Lân đang ôm Bạch Ô Tổ Thần đặt xuống phía sau.
Thiếu niên mặc Ngân Lân mở miệng nói:
– Thua rồi thì thôi, cần gì tiếp tục chà đạp?
Hắc Hào Tổ Thần cười khẩy nói:
– Bạch Ô, còn chưa chịu đưa Cửu Tinh Thanh Linh Câu của ngươi cho ta?
Bạch Ô cắn răng vung tay lên, sáu thanh thần câu bay ra. Hắc Hào đắc ý chộp lấy, cười phá lên.
Hắc Hào chỉ vào đám Tổ Thần Tổ Tiên Ly Hạo, Bạch Ô:
– Dạo này ta đang khó chịu, các ngươi tự đưa lên trước mặt ta cho chà đạp thật là sướng, còn kiếm được nhiều bảo bối. Nhìn ánh mắt của các ngươi đi, ha ha ha, muốn đấu cá cược với ta nữa thì ta luôn sẵn sàng. Được tặng bảo bối thì sao từ chối được.
Một giọng nói vang lên:
– Ta muốn so với ngươi một lần.
Hắc Hào Tổ Thần nghi hoặc nhìn qua, là thiếu niên Ngân Lân đứng bên cạnh Bạch Ô Tổ Thần.
Hắc Hào Tổ Thần cười nói:
– Ngươi? Quân sĩ Ngân Lân bây giờ sao toàn là thứ ngông cuồng vậy, dám cùng ta…
Thiếu niên Ngân Lân vặc lại:
– Ngươi cũng là quân sĩ Ngân Lân.
Hắc Hào Tổ Thần biến sắc mặt lạnh lùng nói:
– Nếu cược ít thì ta lười cược.
Hắc Hào Tổ Thần sắc mặt khó xem nói:
– Không dám nhận? Chỉ bằng vào ngươi?
Lửa giận đốt cháy hừng hực trong lòng Hắc Hào Tổ Thần. Từ lần trước chết vài Tổ Thần Tổ Tiên, sau khi Hắc Hào Tổ Thần quay về thì các quân sĩ Vụ Nham quân khác ánh mắt khác lạ nhìn gã, có người chửi vào mặt gã, châm chọc gã, Ly Hạo Tổ Thần là một người trong số đó. Những lời mắng nhiếc mỉa mai khiến Hắc Hào Tổ Thần rất khó chịu.
Người giống như gã sống hơn một hỗn độn kỷ, không có hy vọng đột phá thì cực kỳ xem trọng mặt mũi. Đoạn thời gian gần đây Hắc Hào Tổ Thần ôm một cục lửa giận.
Ly Hạo so đấu với gã cũng đành thôi, Bạch Ô Tổ Thần chỉ là quân sĩ Ngân Lân mà dám khiêu khích? Thôi, dù gì Bạch Ô Tổ Thần hơi nổi tiếng.
Giờ đến quân sĩ Ngân Lân lạ mặt cũng dám khiêu khích gã!
Kỷ Ninh nhìn Hắc Hào:
– Đúng vậy, bằng vào ta.
Hắc Hào Tổ Thần cười nhạt:
– Cược bao nhiêu? Ngươi có thể lấy ra bao nhiêu thì ta cược với ngươi bấy nhiêu.
Kỷ Ninh nói:
– Ba trăm bình hỗn độn linh dịch.
Hắc Hào Tổ Thần giật mình kêu lên:
– Ba trăm bình?
Sau đó Hắc Hào Tổ Thần cười nhạt nói:
– Ngươi có số đó không? Trả được sao?
Tổ Thần đỉnh bình thường có lẽ lấy ra được trăm bình hỗn độn linh dịch, nếu gom thêm chút pháp bảo thì miễn cưỡng đủ ba trăm bình. Nhưng đấu cá cược bình thường có mấy người nỡ lấy ra pháp bảo quan trọng nhất của mình?
Kỷ Ninh vung tay lên, hàng vạn viên hỗn độn tinh thạch xuất hiện bên cạnh:
– Chỗ này có tổng cộng một trăm sáu mươi phần hỗn độn tinh thạch.
Tiền thông dụng trong hỗn độn một là hỗn độn linh dịch hai là hỗn độn tinh thạch.
Một giọt hỗn độn linh dịch bằng một viên hỗn độn tinh thạch, một phần hỗn độn tinh thạch gồm chín mươi chín viên.
Chương 845:
Kỷ Ninh cướp bóc hơn mười vị Tổ Thần trong thế giới Lao Ngục được đến một ít hỗn độn linh dịch, nhiều hỗn độn tinh thạch, cộng lại có một trăm sáu mươi phần.
Kỷ Ninh lại vung tay lên:
– Hai bộ hỗn độn kỳ bảo này ít nhất cũng đáng giá một trăm bốn mươi bình hỗn độn linh dịch.
Hai bộ hỗn độn kỳ bảo xuất hiện bên cạnh, một cái là pháp bảo tên bay hình dạng giao long, một bộ là pháp bảo chín cây kim, đều là pháp bảo hỗn độn cực phẩm hơi quý giá Kỷ Ninh đã sưu tầm.
Hắc Hào Tổ Thần nheo mắt nhìn Kỷ Ninh:
– Có chút bảo bối.
Hắc Hào Tổ Thần thầm cảnh giác, quân sĩ Ngân Lân thoạt trông không bắt mắt này ẩn giấu chút thực lực.
Lửa giận đốt cháy hừng hực trong lòng Hắc Hào Tổ Thần, khí thế dâng lên, gã thầm nghĩ:
– Kệ hắn, dạo này thực lực của ta có điều tiến bộ, các Tổ Thần đỉnh trong Vụ Nham quân không ai dám nói dễ dàng thắng ta. Chỉ có năm vị tướng quân là nắm chắc thắng được ta, một quân sĩ Ngân Lân không lẽ có thực lực tướng quân?
Hắc Hào Tổ Thần vung tay:
– Tốt, ba trăm bình hỗn độn linh dịch, ta cược với ngươi.
Hai trăm bốn mươi bình ngọc màu đen, một bộ Cửu Tinh Thanh Linh Câu lơ lửng bên cạnh Hắc Hào Tổ Thần. Trong đó một trăm bình hỗn độn linh dịch và bộ Cửu Tinh Thanh Linh Câu là gã mới thắng về, còn một trăm bốn mươi bình hỗn độn linh dịch mới là vốn gốc của Hắc Hào Tổ Thần, gã chuyên môn đổi vì cuộc chiến cá cược lần này, gần như vét sạch một vài bảo bối của gã.
Nếu Kỷ Ninh đòi cược năm trăm bình thì Hắc Hào Tổ Thần không lấy ra được, gã sẽ phải cược luôn pháp bảo của mình.
Một vụ cá cược đến ba trăm bình hỗn độn linh dịch, ván cược rất lớn.
Đám Tổ Thần đỉnh ít khi cá cược lớn vậy, may mắn là đẳng cấp Tổ Thần đỉnh, nếu là Tổ Thần bình thường hay Tổ Thần mũi nhọn thì không có tài sản như thế.
– Ba trăm bình?
– Quân sĩ Ngân Lân này lạ mắt lắm, các ngươi có ai quen không?
– Không biết.
– Không quen.
– Ta cũng không quen.
– Tổ Thần Tổ Tiên trong Vụ Nham quân nhiều vậy, cái người mới này chắc có chút thực lực.
– Dám ra đây đương nhiên có chút thực lực nhưng vậy rồi sao? Mặc dù Hắc Hào là đồ ngu nhưng hắn thật sự rất cường đại. Trước kia Hắc Hào toàn dùng búa, mới rồi đột nhiên sử dụng kiếm mỏng. Theo ta thấy Hắc Hào còn che giấu chút thực lực, e rằng trong Tổ Thần đỉnh của Vụ Nham quân chúng ta không ai dám nói chắc chắn sẽ thắng hắn. Ngươi cho rằng một quân sĩ Ngân Lân sẽ thắng được hắn sao?
– Ừ, dù gì chỉ là quân sĩ Ngân Lân.
Đám Tổ Thần Tổ Tiên xem cuộc chiến xì xầm bàn tán, hầu hết không xem trọng. Nói sao thì thực lực của quân sĩ Ngân Lân có hạn, bọn họ không cho rằng một tướng quân sẽ cố ý đi làm quân sĩ Ngân Lân, dù điệu thấp cũng không đến mức đó.
Đám Tổ Thần Tổ Tiên được Ly Hạo Tổ Thần thống lĩnh truyền âm khuyên Kỷ Ninh:
– Bắc Minh huynh, không được đâu!
– Bắc Minh huynh, Hắc Hào đã che giấu thực lực làm ta mới nãy chịu thiệt lớn.
– Bắc Minh…
Mới rồi bọn họ còn cùng Kỷ Ninh ăn uống, xem như hơi quen thân, lần này hắn vì bọn họ mới đứng ra nên họ không hy vọng hắn thau bảo bối về tay đối phương.
Kỷ Ninh ngoái đầu cười:
– Các vị đừng khuyên nữa.
Đám Ly Hạo bất đắc dĩ đành thôi, tu luyện đến cảnh giới như bọn họ không dễ nghe khuyên nhủ.
Nhóm Ly Hạo lo lắng thầm nghĩ:
– Bắc Minh huynh chắc có chút thủ đoạn đặc biệt, nhưng huynh không biết quân sĩ Vụ Nham quân được truyền dạy pháp môn mạch Vụ Nham tinh, ở mặt nào cũng không có sơ hở gì lớn, thủ đoạn đặc biệt khó có hiệu quả. Ài, Bắc Minh mới vào Vụ Nham quân nên chưa quen thuộc.
Truyền thừa càng lợi hại thì càng không có sơ hở.
Ví dụ như Kỷ Ninh dù là linh hồn phòng thủ, tâm thức tra xét, ngăn cản ảo cảnh, thần thông hộ thể, các mặt đều cực kỳ lợi hại, đều là các pháp môn nhỏ Bắc Hưu Thần Thế Giới truyền dạy cho hắn. Kiểu không sơ hở thế này muốn đối phó càng khó khăn hơn. Hắc Hào Tổ Thần cũng là Tổ Thần đỉnh của Vụ Nham quân, tất nhiên có thể học được pháp môn rất lợi hại, dựa vào chút thủ đoạn đặc biệt đối phó với gã? Khả năng thành công siêu thấp.
Trên giáo trường.
Hắc Hào Tổ Thần và Kỷ Ninh đối diện từ xa.
Hắc Hào Tổ Thần cầm bốn cây búa, khí thế hùng hồn dấy lên:
– Tặng nhiều hỗn độn linh dịch như thế cho ta, ha ha ha ha ha ha!
Kỷ Ninh đứng đó, khí thế bình thường.
Lúc trước Kỷ Ninh định làm quen quân doanh một chút nên hơi giấu đi hơi thở, chỉ giống Tổ Thần bình thường. Không thì hơi thở Nửa Bước Thần Thế Giới lộ ra ngoài e rằng đã sớm thành tiêu điểm chú ý. Kỷ Ninh không thích khoe khoang, hơi giấu dốt không ngờ đem đến cơ hội kiếm lời hỗn độn linh dịch.
Vừa dạy Hắc Hào Tổ Thần bài học vừa kiếm một mớ hỗn độn linh dịch thì tại sao không làm?
– Cẩn thận chút, lúc trước đội trưởng Ly Hạo của các ngươi đã bị ta đập gục.
Ngoài miệng Hắc Hào Tổ Thần nói vậy nhưng âm thầm dốc hết sức, không dám lơ là.
Kỷ Ninh đứng yên tại chỗ:
– Cứ việc ra tay.
Hắc Hào Tổ Thần thầm cảnh giác:
– Quân sĩ Ngân Lân này không lấy binh khí ra, không lẽ… Hắn dùng tay?
Dùng hai tay làm binh khí không hiếm, đôi tay càng linh hoạt hơn, có thể làm chưởng, làm quyền, làm chỉ, làm trảo, đặc biệt một số pháp môn rèn luyện khác biệt có thể luyện bàn tay giống pháp bảo lợi hại.
– Hừ!
Hắc Hào Tổ Thần chớp mắt hóa thành luồng sán bay qua, hươ cái búa to lên. Thoáng chốc hư không run rẩy như cuốn lấy một góc trời đập xuống.
Hắc Hào Tổ Thần quát to:
– Ngã!
Kỷ Ninh vỗ tay phải ra:
– Trích Tinh Thủ!
Chưởng tựa như Bàn Cổ khai thiên địa chém búa to, mang theo sức mạnh vô tận. Bàn tay Kỷ Ninh biến lớn cỡ trăm trượng, như mây đen bao trùm Hắc Hào Tổ Thần. Bàn tay sánh ngang hỗn độn kỳ bảo của Kỷ Ninh có thể chịu đựng thần lực bùng nổ kịch liệt trong khoảnh khắc.
Thân thể Nửa Bước Thần Thế Giới, thần lực Trích Tinh Thủ bùng nổ, về lực lượng tuyệt đối nghiền áp gần hết Tổ Thần đỉnh.
– Ngã!
Giọng Hắc Hào Tổ Thần còn quanh quẩn, mắt tràn đầy điên cuồng, búa to chém mạnh xuống bàn tay to. Tay biến lớn có ích gì? Dù to ra vạn dặm cũng sẽ bị đập nát bấy thôi.
Bùm!
Búa lớn chém vào bàn tay to.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bàn tay to đè xuống như đập ruồi, Hắc Hào Tổ Thần bị tay đập dẹp dưới đất, khảm vào nền đất giáo trường.
Kỷ Ninh rút tay về.
Giáo trường tĩnh lặng, đám Tổ Thần Tổ Tiên nhìn Kỷ Ninh đăm đăm.
Chương 846:
Hắc Hào Tổ Thần bò dậy từ cái hố, tái mặt gầm rống:
– Ta chưa thua!
Vừa va chạm Hắc Hào Tổ Thần liền biết lực lượng của quân sĩ Ngân Lân này đáng sợ thế nào, cứng đấu cứng ít Tổ Thần đỉnh nào sánh bằng. Nhưng chém giết sống chết thì chỉ có lực lượng mạnh là vô ích.
Vèo!
Búa tạ trong tay Hắc Hào Tổ Thần biến mất, kiếm mỏng thay thế.
Vèo!
Hắc Hào Tổ Thần hóa thành luồng sáng lao hướng Kỷ Ninh.
– Vô sỉ!
– Mới rồi bị đập dẹp như thế, nếu như đối phương tiếp tục công kích thì hắn đã tiêu đời từ lâu.
Đám Tổ Thần Tổ Tiên đứng xem đều lắc đầu, nhưng bọn họ không chửi rủa Hắc Hào Tổ Thần. Đấu cá cược bình thường là một phe mất sức chống cự, đánh thần thể của đối phương tan vỡ hoặc pháp bảo bay mất mới tính là thua. Chỉ hạ gục thì thần thể của Hắc Hào Tổ Thần sánh ngang tiên thiên linh bảo cực phẩm, không nát dễ vậy. Hắc Hào Tổ Thần không nhận thua cũng vì hết cách, nếu sĩ diện biết cách biệt thì sẽ chủ động nhận thua. Hắc Hào Tổ Thần cho rằng mình còn thắng được.
Hắc Hào Tổ Thần cầm bốn thanh kiếm mỏng, người như ma quỷ lao thẳng vào Kỷ Ninh:
– Hắn có lực lượng mạnh thôi, ta không so đấu lực lượng với hắn.
– Đi!
Kỷ Ninh lại vung tay. Một vị Tổ Thần đỉnh không muốn so đấu sức mạnh thì muốn thắng kẻ đó phải lấy ra thủ đoạn thật sự. So về lực lượng dù là Nguyên Lão Nhân từng dựa vào Hắc Liên bí thuật cũng bị Kỷ Ninh đánh sắp tan vỡ, có thể thấy uy thế mạnh mẽ cỡ nào. Còn về kỹ xảo, Kỷ Ninh chưa thi triển kiếm thuật, hắn vung chưởng ra lại hóa thành một mảnh mây đen, vẫn có uy năng ngập trời. Tốc độ mây đen lần này càng mau hơn, đã vượt qua cực hạn thiên đạo, có uy năng phá diệt kỳ dị.
Minh Nguyệt kiếm thuật chi Thiên Băng thức!
Kiếm thuật của Kỷ Ninh đến cảnh giới như bây giờ thi triển ra Thiên Băng thức uy lớn kinh người, tốc độ càng nhanh, thậm chí kèm theo lực lượng nghiền áp phá diệt hùng hồn, khiến kẻ địch khó né tránh.
Hắc Hào Tổ Thần muốn né nhưng không được, trơ mắt nhìn mây đen lớn ập đến:
– Tại sao mau dữ vậy?
Hắc Hào huơ bốn thanh kiếm mảnh ngăn cản:
– Chết tiệt!
Sốt ruột
Hắc Hào Tổ Thần bay ngược ra sau, vẫn vững vàng đỡ đòn, gã giỏi tấn công mạnh mẽ, cũng giỏi kiếm thuật quỷ dị nên dùng cách giảm lực sẽ không có sai làm. Đầu tiên là bị Kỷ Ninh một bàn tay đập dẹp, cũng do Hắc Hào Tổ Thần không biết tự lượng sức mình cứng đối cứng gánh hết uy lực. Giờ bốn thanh kiếm mỏng không ngừng giảm lực, Hắc Hào Tổ Thần còn ngoi ngóp được.
Đánh một lúc Kỷ Ninh đã nắm bắt được:
– Bàn về thủ đoạn phòng ngự của Hắc Hào Tổ Thần so với Nguyên Lão Nhân thì còn kém nhiều.
Nguyên Lão Nhân dựa vào bàn tay phòng thủ kín không kẽ hở, Kỷ Ninh phải thi triển Tâm Kiếm thức mới giành chiến thắng trong tích tắc.Hắc Hào Tổ Thần giỏi về công kích, tuy hiểu chút ảo diệu giảm lực nhưng so với Nguyên Lão Nhân thì còn kém chút.
Đám Tổ Thần Tổ Tiên xem trận chiến bật thốt kinh thán:
– Hắc Hào bị yếu thế?
– Hắc Hào chỉ lo phòng ngự, không cách nào tấn công, không ngờ thực lực cách biệt rõ như vậy.
– Bàn tay của quân sĩ Ngân Lân này đã vượt qua cực hạn thiên đạo, lợi hại quá. Lực lượng cực kỳ cuồng mãnh, Hắc Hào Tổ Thần giỏi về sức mạnh mà không ngăn được.
Quá mạnh.
Kỷ Ninh bỗng hét to một tiếng:
– Ngã cho ta!
Kỷ Ninh lắc người biến ra ba đầu sáu tay, sáu cánh tay biến lớn, sáu mây đen to lớn vượt cực hạn thiên đạo. Kỷ Ninh thi triển Minh Nguyệt kiếm thuật chi Thiên Băng thức mang theo uy thế vô cùng cuồng mãnh điên cuồng chém hướng Hắc Hào Tổ Thần.
Sáu bàn tay to liên tục vỗ.
Trong phút chốc bóng chưởng liên miên không ngớt.
– Đáng sợ quá.
– Chưởng pháp cuồng mãnh như vậy thì ai ngăn được?
– Vừa mau vừa mãnh liệt.
Trên giáo trường, tất cả Tổ Thần Tổ Tiên, bao gồm đội trưởng Ly Hạo, những người từng ăn thịt uống rượu với Kỷ Ninh đều thấy ớn lạnh. Bọn họ nhìn ra được ít Tổ Thần đỉnh nào sánh bằng lực lượng chưởng pháp của Kỷ Ninh, tốc độ thì vượt cực hạn thiên đạo, có lực lượng lớn, tốc độ mau cộng thêm sáu bàn tay điên cuồng vỗ.
Thủ đoạn của Kỷ Ninh đơn giản nhưng làm đám Tổ Thần Tổ Tiên thấy nghẹt thở, căn bản không có cách phá giải.
Càng đơn giản càng làm người tuyệt vọng.
– Không! Không thể nào!
Hắc Hào Tổ Thần bị nhấn chìm trong chưởng ảnh chỉ chống đỡ được một giây đã ngã xuống, dù sao gã phòng thủ còn hơi khiếm khuyết.
Vèo!
Trong phút chốc thần thể bị bàn tay to của Kỷ Ninh đập bẹp dí tóm gọn.
Kỷ Ninh thu thần thông ba đầu sáu tay, một tay chộp Hắc Hào Tổ Thần.
Hắc Hào Tổ Thần bị bắt trong lòng bàn tay Kỷ Ninh, bốn cánh tay vùng vẫy cố gắng ngăn cản nhưng sức mạnh của hắn quá lớn, gã không vùng ra được.
Kỷ Ninh siết chặt Hắc Hào Tổ Thần:
– Có chịu phục không?
Hắc Hào Tổ Thần cắn răng:
– Ngươi…!
Đến tận ba trăm bình hỗn độn linh dịch!
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
– Xem ra phải thu ngươi rồi dùng thủy hỏa rèn luyện một phen.
Thần thể của Hắc Hào Tổ Thần sánh bằng tiên thiên pháp bảo cực phẩm, Kỷ Ninh muốn ngay mặt phá thần thể cần dựa vào thần kiếm Tử Quang Quỳnh, không thì chỉ có thể tạm trấn áp rồi từ từ rèn luyện đến chết.
Hắc Hào Tổ Thần cúi đầu, không cam lòng nói:
– Ta nhận thua.
***
– Thế nào?
Có hai bóng người đứng ngoài rìa giáo trường. Một người là lão nhân áo xám, đảo chủ của đảo Mộ Binh, Phù Chiết. một người khác là nam nhân điển trai mặc áo trắng, xõa tóc trắng. Nam nhân tuấn tú lưng cõng một cái hộp, yên lặng quan sát Kỷ Ninh và Hắc Hào Tổ Thần đánh nhau trong sân.
Nam nhân tóc bạc áo trắng khẽ cảm thán rằng:
– Rất hung mãnh, hình như hắn tu luyện thần thông rất lợi hại, lực lượng mạnh mẽ đến mức này.
Phù Chiết đảo chủ góp lời:
– Chưởng pháp của hắn cũng rất lợi hại, mỗi chưởng vượt cực hạn thiên đạo.
Nam nhân tóc bạc áo trắng nhẹ lắc đầu nói:
– Ừm, nhưng nếu chỉ có bấy nhiều thì không đến mức khiến sư tôn ra tay
Phù Chiết đảo chủ nói:
– Có lẽ đây chỉ là một phần thực lực của hắn, ta cảm giác hắn không nói dối ta.
Nam nhân tóc bạc áo trắng gật đầu, tiếp tục xem.
***
Kỷ Ninh thu về cánh tay biến lớn ngàn trượng, Hắc Hào Tổ Thần rớt xuống đất.
Hắc Hào Tổ Thần sờ cổ họng, nhìn Kỷ Ninh:
– Ta nhớ kỹ ngươi.
Kỷ Ninh lạnh lùng hỏi:
– Tiền cược đâu?
Đám Tổ Thần Tổ Tiên phe đội trưởng Ly Hạo kích động la lên:
– Tiền cược!
– Hắc Hào Tổ Thần mau lấy tiền cược ra!
Bọn họ chạy tới gần Kỷ Ninh.
Chương 847:
Bạch Ô Tổ Thần kích động vỗ vai Kỷ Ninh, kinh thán:
– Lợi hại, thực lực cỡ ngươi sao mặc Ngân Lân thần giáp làm gì? Ít nhất cũng có bộ Kim Lân thần giáp đi. Hắc Hào, đứng đực mặt ra đó làm gì, mau đưa tiền cược ra!
Hắc Hào Tổ Thần hừ lạnh, vung tay lên để lại hai trăm bốn mươi bình ngọc và bộ Cửu Tinh Thanh Linh Câu dưới đất, gã quay đi, vèo một cái biến mất ở cửa quân doanh.
Kỷ Ninh vung tay cất đi.
Kỷ Ninh đưa Cửu Tinh Thanh Linh Câu cho Bạch Ô Tổ Thần:
– Bạch Ô huynh, đây là pháp bảo của huynh.
Bạch Ô Tổ Thần rối rít xua tay từ chối:
– Cái… cái này không được! Ta thua Hắc Hào, còn huynh thắng từ tay Hắc Hào.
Kỷ Ninh nói:
– Đây là pháp bảo huynh dùng để chiến đấu, huynh đã sử dụng nó nhiều năm chắc rất quen thuộc?
Bạch Ô Tổ Thần do dự một chút, đúng là bộ pháp bảo này đi theo gã rất lâu rồi, gã có tình cảm với nó.
Bạch Ô Tổ Thần cắn răng nói:
– Được rồi, ta nhận pháp bảo này, ta nợ Bắc Minh huynh. Sau này có gì muốn ta làm Bắc Minh huynh cứ lên tiếng.
Tổ Thần Tổ Tiên không muốn nợ ân tình, chỉ tại Bạch Ô Tổ Thần sử dụng pháp bảo này quá lâu rồi.
Kỷ Ninh vung tay lên, một trăm hỗn độn linh dịch lơ lửng cạnh hắn:
– Ly Hạo đội trưởng.
Ly Hạo cười lắc đầu nói:
– Ta thì khỏi đi, thua thì thua, ta sẽ không lấy lại hỗn độn linh dịch, Bắc Minh huynh đừng nói nữa.
Lấy về là nợ ân tình, Bạch Ô Tổ Thần cầm lại món đồ định bụng về sau sẽ báo đáp.
– Đi thôi, Bắc Minh thắng nhiều vậy chúng ta phải ăn một bữa huynh ấy đãi mới được. Vừa rồi ăn giữa chừng còn chưa đã.
– Đúng đúng đúng, đi!
Đám Tổ Thần Tổ Tiên rất vui vẻ, Hắc Hào Tổ Thần ngậm bồ hòn là cả đám thấy sướng rơn.
Hai bóng người từ xa song song đi tới.
– Các vị đừng vội.
– Là Cung Triêu!
Nam nhân tóc bạc áo trắng và Phù Chiết đảo chủ song song đi tới.
Kỷ Ninh cười chào:
– Phù Tiết huynh.
Phù Chiết đảo chủ giới thiệu:
– Vị này là Cung Triêu, đại đệ tử môn hạ của Hư U Tiên Nhân.
Nam nhân tên Cung Triêu khuôn mặt tuấn tú, áo dài bay bay, lưng cõng cái hộp.
Cung Triêu mỉm cười nói:
– Phụng mệnh sư tôn đặc biệt đến mời Bắc Minh đi Hư U cung.
Đám Tổ Thần Tổ Tiên giật mình, âm thầm truyền âm cho Kỷ Ninh:
– Mau đi đi!
– Bắc Minh, là Hỗn Độn Tiên Nhân triệu huynh, đi mau lên.
Kỷ Ninh lòng thít chặt. Trên Vụ Nham tinh có chín vị đại năng Thế Giới cảnh, một vị là Hư U Tiên Nhân, Hỗn Độn Tiên Nhân. Hư U Tiên Nhân là người từ ngoài đến, vốn phiêu bạt trong hỗn độn nhưng về sau có lẽ thấy mệt mỏi hoặc vì lý do gì đó nên ở lại Vụ Nham tinh luôn.
Các đệ tử đi theo Hư U Tiên Nhân đến Vụ Nham tinh, đều là người xứ ngoài. Sau khi Hư U Tiên Nhân ngụ lại Vụ Nham tinh, trong năm tháng vô tận chỉ mới thu hai đệ tử.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
– Xem ra đến xác nhận thực lực của ta là vị Hư U Tiên Nhân này. Sớm nghe nói Thế Giới cảnh lợi hại cỡ nào, nhưng ta chưa từng gặp người thật.
Hư U Tiên Nhân là đại năng Thế Giới cảnh đầu tiên Kỷ Ninh được thấy tận mắt.
Kỷ Ninh quay đầu nói với nhóm Ly Hạo:
– Các vị, ta xin đi Hư U cung trước.
Kỷ Ninh lại bảo với hai người kia:
– Đi thôi!
Có Phù Chiết đảo chủ, Cung Triêu Tổ Tiên đi cùng, Kỷ Ninh rời khỏi quân doanh, ba người bay song song. Tòa thành phố rất lớn, chín vị đại năng Thế Giới cảnh đều có hành cung.
Cung Triêu Tổ Tiên chỉ một tòa cung điện nguy nga toàn là màu đen ở phía xa:
– Nơi đó là Hư U cung.
Tòa cung điện tỏa ra từng vòng sóng gợn màu vàng càn quét bốn phương tám hướng, uy áp làm Kỷ Ninh thầm giật mình.
Cung Triêu Tổ Tiên cười nói:
– Hư U cung là đạo chi linh bảo. Năm xưa các đồng môn đi theo sư tôn ngao du hỗn độn, đi qua nhiều chốn nguy hiểm, có nhiều lúc toàn nhờ vào Hư U cung ngăn cản nguy hiểm.
Kỷ Ninh gật đầu.
Cửa Hư U cung có người hầu bảo vệ, trông thấy Cung Triêu Tổ Tiên, Phù Chiết đảo chủ, Kỷ Ninh cùng đi vào không ai đứng ra ngăn cản.
Trong Hư U cung rộng mênh mông, giương mắt nhìn nữ nhân xinh đẹp các tộc có khắp nơi, một số chim muông thú chạy quý hiếm, nước suối chảy róc rách tỏa linh khí khiếp người, hiển nhiên là linh tuyền không tầm thường.
Cung Triêu Tổ Tiên chỉ đằng trước:
– Sư tôn ở chủ điện.
Cung Triêu Tổ Tiên cười nói thêm:
– Khi biết chuyện của huynh thì sư tôn hơi thấy tò mò.
Chợt một thiếu nữ hoạt bát mặc lụa mỏng chạy nhanh lại gần:
– Đại sư huynh, đại sư huynh!
Kỷ Ninh nhìn qua, thầm lấy làm lạ vì thiếu nữ chỉ là Chân Tiên, Chân Tiên mà được bái vào môn hạ của Hư U Tiên Nhân thì thật không dễ dàng.
Cung Triêu Tổ Tiên hỏi:
– Sư muội sao vậy?
Thiếu nữ nhỏ giọng nói:
– Hắc Vụ Thần Thế Giới cũng đến, đang trong đại điện, sư tôn tiếp.
Kỷ Ninh lòng máy động.
Hắc Vụ Thần Thế Giới?
Vụ Nham tinh có chín vị đại năng Thế Giới cảnh, ba Thần Thế Giới, Hắc Vụ Thần Thế Giới nằm trong số đó.
Cung Triêu Tổ Tiên ra chiều đăm chiêu:
– Vậy sao?
Cung Triêu Tổ Tiên quay sang nhìn Kỷ Ninh, cười nói:
– Sức hấp dẫn của Bắc Minh huynh lớn thật, đi thôi, đi gặp sư tôn và Hắc Vụ Thần Thế Giới.
– Ừm!
Kỷ Ninh và Cung Triêu Tổ Tiên, Phù Chiết đảo chủ cùng đi hướng cửa chủ điện.
Vào chủ điện như đến thế giới khác. Ngoài điện không nghe tiếng động nào, nhưng khi bước vào cửa điện thì tiếng khúc nhạc rõ ràng quanh quẩn trong đại điện.
Kỷ Ninh nhìn qua.
Các nữ tiên múa trong điện, các nhạc sư đàn đánh các loại nhạc khí. Nhạc sư chia ra chín nơi, tấm rèm châu rũ che khuất, phỏng chừng cỡ mấy trăm nhạc sư. Vài trăm tiên nữ nhảy múa từ bên rìa, nhưng các nàng chỉ để trợ hứng.
Cung Triêu Tổ Tiên cung kính nói:
– Bái kiến Hắc Vụ tiền bối, sư tôn, đã mang Bắc Minh Tổ Thần đến.
Kỷ Ninh nhìn lên trên, bên trái đại điện có một lão nhân tóc bạc mặc áo trắng rộng thùng thình ngồi xếp bằng, bên phải là nam nhân tóc đen hơi lôi thôi. Hai người phát ra từng đợt dao động như thế giới hỗn độn mang đến áp lực.
Kỷ Ninh cảm giác uy hiếp mãnh liệt, lên tiếng:
– Thần Thế Giới, Hỗn Độn Tiên Nhân.
Tuy Kỷ Ninh nhờ vào thần kiếm Tử Quang Quỳnh miễn cưỡng đến ngưỡng cửa Thế Giới cảnh nhưng so với những tồn tại sống lâu dài đã bước vào Thế Giới cảnh thì chênh lệch quá rõ ràng.
Kỷ Ninh, Phù Chiết đảo chủ cung kính chào:
– Bái kiến hai vị tiền bối.
Hai người là Tổ Thần Tổ Tiên, có tư cách đứng nói chuyện. Nếu là Chân Thần Chân Tiên thì đã quỳ xuống rồi.
Chương 848:
Lão nhân mặc áo trắng rộng nhẹ giọng hỏi, lão là Hư U Hỗn Độn Tiên Nhân:
– Ngươi là Bắc Minh?
Kỷ Ninh kính cẩn đáp:
– Đúng vậy!
Hư U Tiên Nhân cười khẽ:
– Xem ra ngươi có chút tự tin, mới tham gia vào Vụ Nham quân đã mời Thế Giới cảnh đến xác nhận thực lực của ngươi. Chín vị Thế Giới cảnh trên Vụ Nham tinh đều biết tiếng của ngươi.
Phù Chiết đảo chủ bẩm lên chín vị Thế Giới cảnh trong đó có cả Vụ Nham Tinh Chủ.
Hư U Tiên Nhân đồng ý trước nhất, các Thế Giới cảnh khác cũng biết việc này.
Hắc Vụ Thần Thế Giới ngồi bên trên bưng ly rượu nhìn xuống dưới:
– Ừm.
Thiếu niên áo đỏ môi hồng răng trắng đứng một bên cao giọng nói:
– Sư tôn, không biết Bắc Minh Tổ Thần này từ đâu đến, không lẽ cứ Tổ Thần Tổ Tiên đến là sư tôn phải ra tay sao? Đệ tử xin ra tay xem thử Bắc Minh Tổ Thần có bao nhiêu thực lực, nếu không đánh bại được đệ tử thì sư tôn không cần phải ra tay.
Hư U Tiên Nhân ngồi bên trên bật cười.
Hắc Vụ Thần Thế Giới bưng ly rượu mắt say lờ đờ nói:
– Hư U huynh có tiểu đồ đệ thực lực không tệ, có thể so tài một chút với Bắc Minh.
Hư U Tiên Nhân gật đầu nói:
– Cũng được.
Hư U Tiên Nhân quay sang dặn dò:
– Đồ nhi hãy so tài với Bắc Minh, hai người không được làm hại mạng sống của ai.
Thiếu niên áo đỏ cung kính nói:
– Tuân lệnh!
Kỷ Ninh đáp:
– Rõ!
Hai vị đại năng Thế Giới cảnh đã bảo như vậy thì hắn còn nói được gì?
Trên cao đại điện, Hư U Tiên Nhân và Hắc Vụ Thần Thế Giới nhìn xuống dưới.
Hư U Tiên Nhân cười hỏi:
– Ngươi cảm thấy Bắc Minh thế nào?
Hắc Vụ Thần Thế Giới bình luận:
– Hơi bình tĩnh, chắc có chút thực lực.
Hư U Tiên Nhân gật đầu nói:
– Hắc Vụ cảm thấy ai sẽ thắng?
Hắc Vụ Thần Thế Giới đầy hứng thú quan sát:
– Xem thì biết.
Trong điện tự động hiện ra cấm chế hoàn toàn bao vây Kỷ Ninh và thiếu niên áo đỏ.
Trong cấm chế.
Kỷ Ninh và thiếu niên áo đỏ đứng đối diện từ xa.
Thiếu niên áo đỏ hai tay cùng cầm hai thanh kiếm:
– Nghe kỹ đây,ta tên Phi Ảnh, giỏi về kiếm pháp.
– Ta cũng giỏi kiếm pháp.
Hai tay Kỷ Ninh cùng xuất hiện hai thanh Bắc Minh kiếm. Lúc trước trên giáo trường Kỷ Ninh dùng Trích Tinh Thủ nghiền áp Hắc Hào Tổ Thần, nhưng ở trước mặt hai vị đại năng Thế Giới cảnh, hắn cảm thấy mình nên cẩn thận hơn chút. Dù sao dùng bàn tay thi triển kiếm pháp không bằng thần kiếm thi triển kiếm pháp biểu hiện ra uy lực.
Kiếm sắc bén mà nhanh nhẹn hơn.
Cung Triêu Tổ Tiên, tam giới giật mình kêu lên:
– Hắn am hiểu kiếm pháp?
Lúc trước Kỷ Ninh ở trên giáo trường đã dữ dội lắm rồi, giờ mới biết hắn giỏi dùng kiếm.
Hắc Vụ Thần Thế Giới ngồi bên trên bật cười:
– Cũng dùng kiếm?
Nguyên Vụ Nham tinh có hai vị giỏi dùng kiếm, một là Vụ Nham Tinh Chủ, gã chấp nhận bán Thiên Thần kiếm điển ra ngoài. Một người nữa là Hắc Vụ Thần Thế Giới, hai người chơi thân với nhau, có thể nói Hắc Vụ Thần Thế Giới nhìn Vụ Nham Tinh Chủ lớn lên.
Kiếm thuật của Vụ Nham Tinh Chủ vốn được Hắc Vụ Thần Thế Giới dạy cho, đương nhiên bây giờ Vụ Nham Tinh Chủ lợi hại hơn Hắc Vụ Thần Thế Giới nhiều.
Hư U Tiên Nhân cười nói:
– Hai người dùng kiếm so tài thì thật thú vị. Hắc Vụ, nếu Bắc Minh này không tệ thì ngươi có thể thu hắn làm đệ tử.
Hắc Vụ Thần Thế Giới nói:
– Ta nói rồi, vĩnh viễn không thu đồ đệ.
Hư U Tiên Nhân thầm lắc đầu.
Hắc Vụ Thần Thế Giới từng có một đệ tử, sau khi đệ tử chết thì gã không bao giờ thu đồ đệ nữa.
Kỷ Ninh và thiếu niên áo đỏ chớp mắt hành động, lao thẳng vào đối phương.
Kiếm pháp của hai người đều đến cảnh giới siêu cao, khống chế thần lực như ý, hoàn toàn thu giấu không tiết lộ một chút nào.
– Kiếm Lực đệ ngũ trọng? Kiếm thuật thật cao minh.
Kỷ Ninh vừa va chạm liền cảm nhận áp lực. kiếm thuật thi triển kiếm thuật không linh hơn, như chân trời góc biển, thiên mã hành không, tốc độ mỗi đường kiếm vượt qua cực hạn, hiển nhiên cũng được đến pháp môn giống Ngũ Bảo kiếm thuật.
Kỷ Ninh không thấy lạ, vì người ta là đệ tử được Hỗn Độn Tiên Nhân tự mình chỉ điểm, có pháp môn như vậy là bình thường.
Vù vù vù vù vù!
Kiếm của Kỷ Ninh thì mơ hồ, quỷ dị hơn. Hắn thi triển Vô Ảnh thức trong Minh Nguyệt kiếm thuật, làm thiếu niên áo đỏ ngăn cản rất cực khổ.
Lúc đánh nhau thiếu niên áo đỏ còn rảnh miệng quát:
– Kiếm thuật của ngươi không tệ nhưng loại kiếm thuật này… chưa đủ tư cách khiến sư tôn của ta ra tay!
Kỷ Ninh quát to:
– Vậy ngươi hãy cẩn thận!
Bùm!
Kỷ Ninh vung hai luồng kiếm quang đột nhiên tăng vọt uy năng, ban đầu chỉ quỷ dị mơ hồ nhanh nhẹn nhưng bây giờ lực lượng tăng lên. Kỷ Ninh vẫn chưa thi triển Trích Tinh Thủ, thiếu niên áo đỏ thì đã sử dụng thần thông nên mới ngang ngửa với lực lượng Nửa Bước Thần Thế Giới của hắn. Giờ thì thần thông Trích Tinh Thủ bộc phát ra, lực lượng từ cơ bản đột nhiên tăng vọt.
Nhanh, mạnh, quỷ dị.
Kiếm quang của Kỷ Ninh bức ép làm thiếu niên áo đỏ biến sắc mặt, thần thể lắc một cái mọc ra sáu cánh tay. Nhưng Kỷ Ninh cũng lắc mình hiện ra ba đầu sáu tay, vẫn tấn công dồn dập.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Kiếm quang của Kỷ Ninh cực kỳ nặng nề hung mãnh làm kiếm pháp không linh của thiếu niên áo đỏ nhiều lần bị chấn tán loạn, không thể không linh được nữa.
Bùm!
Kiếm quang của Kỷ Ninh chém vào người thiếu niên áo đỏ làm gã bay ngược té xuống đất, chủ điện rung rung. Thiếu niên áo đỏ không kiềm được phun ra búng máu.
Thiếu niên áo đỏ không cam lòng muốn lao lên lần hai:
– Chẳng qua lực lượng mạnh hơn ta một chút!
Bên trên vọng xuống giọng nói:
– Được rồi, thua là thua.
Thiếu niên áo đỏ hơi xấu hổ cung kính nói:
– Vâng thưa sư tôn.
Thiếu niên áo đỏ vốn muốn đánh bại Tổ Thần không biết từ đâu đến, ai ngờ ngược lại mình thua. Bàn về kiếm thuật nhìn khắp Vụ Nham quân thì gã xem như xếp ba hạng đầu, vậy mà thua vào tay Bắc Minh.
Hư U Tiên Nhân nhìn hướng Hắc Vụ Thần Thế Giới:
– Như thế nào? Ngươi có tư cách đánh giá hơn ta.
Hắc Vụ Thần Thế Giới nhìn Kỷ Ninh bên dưới, mắt có tia khen ngợi:
– Kiếm thuật của Bắc Minh rất cao, thoạt trông hai người đánh ngang ngửa, chỉ bị yếu thế hơn về lực lượng nên Phi Ảnh đánh thua. Nhưng sự thật lúc đánh, từng chiêu kiếm thuật của Bắc Minh liên miên không ngớt, viên mãn như ý hơn, tất cả hồn nhiên thiên thành. Nếu ta không nhìn sai thì Bắc Minh mới chỉ lộ một chút kiếm thuật, thủ đoạn lợi hại thật sự còn chưa dùng.