Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 122 [Chương 748 đến 753]
❮ sautiếp ❯Chương 748:
– Bốn tiểu đội đồng thời tiến công một thế giới, mặc dù tiểu đội nào lâm vào trận pháp cấm chế, ba tiểu đội khác sẽ lập tức biết được, sẽ có đề phòng, cũng có thể đi cứu viện. Mặc dù Vô Gian Môn, Thượng Cổ phế tích có bẩy rập gì, cũng không thoáng cái toàn bộ rơi vào.
Kỷ Ninh gật đầu, trầm mặc một lúc mới trịnh trọng nói:
– Sư phụ, ta muốn đi Thượng Cổ phế tích.
– Ngươi muốn tham chiến?
Bồ Đề sững sờ.
– Ân.
Kỷ Ninh trịnh trọng gật đầu.
Bồ Đề vốn trầm mặc, sau đó nhìn Kỷ Ninh:
– Thượng Cổ phế tích không gian thác loạn, thời không hỗn loạn, hiện tại bọn họ đang ở một thế giới rất nguy hiểm, bây giờ ngươi đi qua đầu tiên chính là tụ hợp với bọn họ. Nhưng chúng ta không có cách nào lấy được vị trí không gian rõ ràng, bởi vì vòng trong của Thượng Cổ phế tích quá hỗn loạn, chỉ có thể nói cho ngươi biết vị trí đại khái, này sẽ rất nguy hiểm.
Bồ Đề nói như vậy cũng là hy vọng Kỷ Ninh biết khó mà lui.
Dù sao hắn biết rõ, Vạn Vật Sứ Giả của Kỷ Ninh đã hư hao rồi!
– Đệ tử có nắm chắc.
Kỷ Ninh nhìn sư phụ, trong mắt ẩn ẩn hiện ra mũi kiếm.
– Ngươi…
Chứng kiến ánh kiếm bảy màu lóe lên rồi biến mất kia, Bồ Đề lão tổ cũng kinh sợ.
Cái này, cái này…
Lã Động Tân hiểu được Thái Cực chi lực tầng thứ năm đã rất lợi hại rồi. Mà Kỷ Ninh bây giờ là Kiếm Lực đạt đến tầng thứ năm! Cần biết Ám Quang Kiếm Chủ kia sở dĩ ám sát lợi hại thậm chí một kiếm hủy diệt thần thể của Kỷ Ninh lúc trước, chính là Kiếm Lực cao minh! Mà Kỷ Ninh còn bất đồng Ám Quang Kiếm Chủ, kiếm chiêu của Kỷ Ninh đã vượt qua cực hạn của Thiên Đạo.
Chỉ cần kiếm thuật bực này, Kỷ Ninh đã cực kỳ tiếp cận lãnh tụ!
– Không nghĩ tới chỉ chớp mắt thực lực của ngươi đã đạt tới độ cao như thế.
Bồ Đề lão tổ nói.
– Xem ra là sư phụ quá lo lắng, cũng tốt, ngươi có thuật phân thân, đi Thượng Cổ phế tích xông xáo cũng không có gì.
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Đệ tử trước đi gặp con gái.
– Con gái của ngươi Minh Nguyệt, một mực rất lo lắng ngươi, ngươi nên đi gặp nó một chút.
Bồ Đề nói.
– Lo lắng…
Kỷ Ninh khẽ giật mình, nhẹ nhàng gật đầu, lập tức rời đi.
Nhìn bóng lưng Kỷ Ninh rời đi, Bồ Đề vuốt râu cười:
– Năm đó lão đạo ta xem đúng rồi, so sánh tâm lực, Kỷ Ninh có thể xem như đệ nhất. Ngắn ngủn chưa đủ ngàn năm, kiếm thuật đến được cảnh giới như thế… Bằng kiếm thuật này, đủ để khinh thường Tam Giới.
***********
Bên hồ.
Một thiếu nữ mặc áo đen lẳng lặng ngồi ở bên cạnh nhìn hồ nước.
– Minh Nguyệt.
Thu Diệp đi tới hô.
Thiếu nữ mặc áo đen quay đầu nhìn, sau đó quay lại, yên lặng nhìn hồ nước.
– Làm sao vậy, không vui sao?
Thu Diệp hỏi.
– Thu Diệp cô cô, ta không có gì.
Thiếu nữ mặc áo đen nhẹ nhàng lắc đầu.
– Lo lắng phụ thân ngươi?
Thu Diệp cũng ngồi xuống ở một bên.
Thiếu nữ mặc áo đen chần chờ, nhẹ nhàng gật đầu:
– Có chút bận tâm, phụ thân một lòng ở trên việc tu luyện, càng là từ Thượng Cổ cho tới bây giờ một người duy nhất có thể sánh ngang Hậu Nghệ. Nhưng mà Thu Diệp cô cô ngươi cũng đã nghe được bọn họ nói, bọn họ nói bản tôn của cha ta bị Vô Gian Môn giết, nói khôi lỗi của cha ta cũng hư mất… Ta không tin, ta đến hỏi Bồ Đề sư tổ, sư tổ cũng không phủ nhận…
– Đừng lo lắng.
Thu Diệp thò tay nhẹ nhàng ôm lấy Minh Nguyệt.
– Ta là nhìn phụ thân ngươi lớn lên, phụ thân ngươi hắn mặc kệ gặp được ngăn trở gì, cũng trở nên cường đại hơn, hắn tuyệt đối sẽ không nhụt chí, sẽ không buông tha. Ngươi phải tin tưởng phụ thân của mình.
– Có thể cùng ta nói sự tình của phụ thân không?
Minh Nguyệt nhìn Thu Diệp.
– Được.
Thu Diệp cười gật đầu.
…
Ở phía xa, Kỷ Ninh, Bạch thúc, tiểu Thanh đang cùng một chỗ nhìn qua đây.
– Đại Năng Giả bên trận doanh Nữ Oa vì hậu bối đệ tử, nên đều di chuyển bọn họ qua đây, cho nên những sự tình của ngươi ở Trục Lộc Đại Thế Giới, cũng không cách nào giấu giếm được Minh Nguyệt.
Bạch thúc nói.
– Minh Nguyệt mới đầu còn không tin, cùng Tiên Ma khác tranh luận. Về sau nàng càng tự mình đi thỉnh cầu gặp Bồ Đề Đạo Tổ… Nàng mới chính thức tin tưởng sự tình Trục Lộc Đại Thế Giới, mấy tháng này, nàng một mực rất lo lắng ngươi.
– Ân.
Kỷ Ninh nhìn con gái, lại cảm thấy trong nội tâm ấm áp.
– Đi thôi, nàng chứng kiến ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ.
Bạch thúc nói.
– Ân.
Kỷ Ninh đi tới.
Thu Diệp nhẹ nói lấy, Minh Nguyệt cũng đang lắng nghe sự tích của phụ thân, mỗi lần nghe nàng đều không chê phiền, nàng rất khát vọng nghe nhiều chút ít.
Kỷ Ninh thì âm thầm hổ thẹn… Lại để cho con gái lo lắng như vậy, mình làm phụ thân thật là thất bại. Mặc dù mình có một phân thân một mực yên lặng bảo hộ con gái, nhưng phân thân kia một mực tiềm tu, không xem xét sự tình bên ngoài, chỉ có lúc con gái xảy ra nguy hiểm, xúc động cấm chế, phân thân kia mới có thể xuất hiện.
Lâu như vậy, phân thân một mực không hiện thân, thậm chí Tà Nguyệt Đại thế giới rung chuyển, Kỷ Ninh cũng hoàn toàn không biết gì cả.
– Phân thân của ta yên lặng không hiện thân, mặc dù có thể tôi luyện con gái, nhưng có lẽ, cảm tình so với tôi luyện đối với nàng càng quan trọng hơn?
Kỷ Ninh lặng yên suy nghĩ.
– Ta sai rồi?
– Phụ thân!
Giờ phút này Minh Nguyệt như có điều phát giác quay đầu nhìn, thấy Kỷ Ninh đứng ở phía sau, lập tức kinh hỉ đứng lên, bay tới Kỷ Ninh.
– Phụ thân, ngươi rốt cục trở về rồi, ta chờ ngài thật lâu, lần này ngài ly khai quá lâu a.
Minh Nguyệt ôm Kỷ Ninh, không ngừng nói.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng sờ lên mái tóc con gái, con gái trở thành Thiên Tiên, ngưng tụ thành Thiên Tiên thể chính là bộ dáng hôm nay, rất giống mẫu thân Dư Vi của nàng, thậm chí Minh Nguyệt còn thích mặc hắc y… Nhìn con gái, thậm chí có thời điểm Kỷ Ninh cảm thấy phảng phất như sư tỷ ở bên cạnh mình, có điều ánh mắt sư tỷ càng ấm áp càng lắng đọng, ánh mắt con gái thì tràn ngập sùng bái cùng yêu thích.
Sư tỷ, lạnh như băng.
Con gái, thì hoạt bát.
– Phụ thân, các Tiên Ma khác bọn họ, bọn họ đều nói bản tôn của phụ thân ngươi bị diệt, nói phụ thân ngươi…
Minh Nguyệt nhìn Kỷ Ninh, hai tay còn ôm chặt lấy một cánh tay của Kỷ Ninh, nói khẽ.
– Ngươi có thể đừng cùng Vô Gian Môn chém giết nữa được không?
– Trưởng bối của những Tiên Ma khác cũng lui đấy thôi?
Kỷ Ninh lắc đầu.
– Ta không thể lui, Minh Nguyệt, ngươi cần phải rõ ràng.
Chương 749:
– Nhưng phụ thân ngươi hi sinh lớn như vậy, bản tôn bị diệt, thực lực đại tổn, còn muốn thế nào? Phụ thân ngươi chỉ là một Thiên Thần Chân Tiên, cho dù tâm lực lợi hại, có thể suất lĩnh La Hầu trận. Nhưng phụ thân ngươi cuối cùng không là Chân Thần Đạo Tổ, ở trên đảo có nhiều Thiên Thần Chân Tiên cũng không tham chiến, vì sao phụ thân lại phải hi sinh nhiều như vậy.
Minh Nguyệt nhìn Kỷ Ninh, cũng sắp rơi lệ rồi.
– Ta sợ, ta sợ Nguyên Thần thứ hai của ngươi cũng bị giết. Ta đã không có mẫu thân, không muốn lại mất phụ thân.
Trong nội tâm Kỷ Ninh run lên.
– Đáp ứng con.
Minh Nguyệt nhìn Kỷ Ninh.
– Hảo hảo ở bên con được không?
– Ta sẽ ở bên con.
Kỷ Ninh bị ánh mắt của con gái làm cho đau nhói, nhẹ nhàng gật đầu.
– Ta sẽ một mực cùng con, từ hôm nay trở đi, Nguyên Thần thứ hai của ta sẽ ở đây cùng con.
– Nguyên Thần thứ hai?
Minh Nguyệt nghi hoặc.
– Chẳng lẽ ngươi không biết phụ thân ngươi mặc bạch y chính là bản tôn?
Kỷ Ninh sờ lên đầu Minh Nguyệt.
– Ta cho rằng, ta cho rằng…
Minh Nguyệt lộ ra vẻ vui mừng.
– Người khác xem nhẹ phụ thân ngươi, ngươi cũng đừng xem nhẹ phụ thân ngươi a.
Kỷ Ninh cười.
– Phụ thân ngươi bản tôn, Nguyên Thần thứ hai đều hoàn hảo, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn,…
Kỷ Ninh nói xong vươn tay, trong lòng bàn tay ẩn ẩn hiện ra ánh kiếm bảy màu, ánh kiếm bảy màu kia xinh đẹp nhưng lại có uy năng để cho người sợ hãi.
Minh Nguyệt càng giật mình nhìn ánh kiếm bảy màu kia.
Nàng là con gái của Kỷ Ninh, cũng coi như đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch, tự nhiên kiến thức bất phàm, tăng thêm Kỷ Ninh đi chính là Kiếm Tiên chi lộ, Minh Nguyệt đã sớm hiểu rõ qua Kiếm Lực cấp năm, cho nên liếc liền nhận ra.
– Phụ thân, ngươi, ngươi…
Trong nội tâm Minh Nguyệt vừa kích động lại tự hào, Kiếm Lực tầng thứ năm, siêu việt Thiên Đạo cực hạn? Cái này chính là phụ thân của mình! Những Tiên Ma kia nói cha mình như thế nào như thế nào, nhưng cha mình so với năm đó còn cường đại hơn nhiều.
– Phụ thân, ngươi nói Nguyên Thần thứ hai theo ta, vậy bản tôn của ngươi?
Minh Nguyệt lập tức ý thức được cái gì.
Kỷ Ninh cười:
– Đương nhiên phải đi ra ngoài, phụ thân ngươi trốn không được.
– Nhưng…
Minh Nguyệt cắn môi, thấp giọng nói.
– Ta, ta thật sự không muốn phụ thân ngươi đi ra ngoài chinh chiến.
– Hạo kiếp tiến đến, phải có người đứng ra.
Kỷ Ninh cười.
– Trời sập xuống, có người cao đỡ lấy.
Minh Nguyệt liền nói.
– Phụ thân ngươi chính là người cao.
Kỷ Ninh cười cười.
– Tốt rồi, cũng là Thiên Tiên rồi, ở trước mặt phụ thân còn như tiểu nữ hài.
…
Cùng con gái chung một chỗ, Kỷ Ninh cảm nhận được trong nội tâm không ngừng sinh sôi lực lượng, đây là khát vọng vô cùng mãnh liệt trong nội tâm.
– Ta phải bảo vệ tốt nữ nhi của ta.
– Dù phải trả giá tánh mạng của mình.
Kỷ Ninh áo trắng quay đầu nhìn thiếu nữ mặc áo đen đứng bên hồ, lập tức không hề do dự.
– Sư phụ, đưa ta ly khai.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
– Đi Thượng Cổ phế tích, một đường cẩn thận.
Thanh âm của Bồ Đề vang lên ở bên tai Kỷ Ninh.
– Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Ở trước mặt Kỷ Ninh xuất hiện vòng xoáy không gian, Kỷ Ninh bước chân vào trong đó.
******
Ở trong Thượng Cổ phế tích, Tịch Diệt Chi Vực, thủy triều hư không liên tục trùng kích.
Hô… ở trong hư không xuất hiện vòng xoáy không gian, từ trong vòng xoáy không gian đi ra một thiếu niên áo trắng, hắn đứng ở trong hư không, nghiêng nhìn đại lục vô tận kia.
– Dựa theo sư phó nói, hiện tại đám người Phục Hy thị, Như Lai dẫn đầu đội ngũ ngay ở U Tịch thế giới.
Trong mắt Kỷ Ninh có hỏa diễm thiêu đốt, xa xa lục địa cực lớn trở nên rõ ràng, rất nhanh liền tập trung vào một khu vực.
– Chỗ đó, chính là U Tịch thế giới.
Thượng Cổ phế tích, bị từng thế lực dị tộc chia cắt, chia làm rất nhiều thế giới.
Càng tới gần hạch tâm, lại càng cường đại.
Năm đó Kỷ Ninh gặp được Đoạn Giác thế giới là thế lực ở khu vực ngoại vi nhất, tương đối mà nói xem như khá yếu, Đoạn Giác thế giới mạnh nhất là Tam đại Mẫu Hoàng… Nghiêm khắc mà nói, còn không tính là Chân Thần Đạo Tổ! Lúc trước Hồng Tuyết Thiên Thần thống lĩnh Thất Diệu Thiên Thần, là có thể một đao chém giết. Bồ Đề lão tổ đơn giản một chưởng liền hoàn toàn diệt tuyệt chúng, bởi vậy có thể thấy được Đoạn Giác thế giới nhỏ yếu.
U Tịch thế giới, lại mạnh hơn Đoạn Giác thế giới nhiều lắm.
******
Thượng Cổ phế tích, U Tịch thế giới.
Xoẹt…
Không gian bị cưỡng ép xé rách, trong khe hở có một thiếu niên áo trắng ngồi ở trên thuyền bay đến.
– U Tịch thế giới, quả thật là một mảnh u tịch.
Ánh mắt của Kỷ Ninh quét qua, một mắt nhìn đi, bầu trời u ám, hết thảy đều phảng phất như có được một tầng sương mù xám nhàn nhạt, yên tĩnh im ắng.
– Không biết đám người Phục Hy thị, Như Lai Đạo Tổ ở đâu.
Nguyên thần thứ hai của Kỷ Ninh ở Tà Nguyệt Đại thế giới, thậm chí Kỷ Ninh còn chuyên môn ngưng tụ một hóa thân đến bồi con gái Minh Nguyệt, hóa thân của hắn có thể tùy thời cùng Bồ Đề lão tổ nói chuyện, dựa theo tình báo bên Tam Giới… đám người Phục Hy thị, Như Lai bây giờ đang ở U Tịch thế giới, về phần địa chỉ chuẩn xác lại khó định.
Chủ yếu là ở đây thời không hỗn loạn, rõ ràng cảm ứng là vị trí không gian kia, nhưng chờ xuyên thấu đi qua lại phát hiện… Chênh lệch không hợp thói thường!
Đây cũng là nguyên nhân Bồ Đề đưa Kỷ Ninh đến Tịch Diệt Chi Vực, lại để cho Kỷ Ninh tự mình cưỡi Hư Không Thuyền đến U Tịch thế giới.
– Ta đến xem xét một phen.
Lúc này Tâm Lực của Kỷ Ninh khẽ động, xôn xao… Tâm Lực phảng phất như gợn sóng, không ngừng lan tràn ra. Đây là tiểu pháp môn được Bắc Hưu Thế Giới Thần truyền thụ, bằng vào pháp môn này, phóng nhãn Tam Giới, thậm chí những dị tộc ở Thượng Cổ phế tích, ai cũng mơ tưởng có thể đào thoát khỏi mình dò xét.
Tâm Lực xẹt qua phạm vi rộng lớn.
Xẹt qua núi cao, xẹt qua hồ nước, xẹt qua một ít dị tộc, những dị tộc này đều rất nhỏ yếu, ngay cả Thiên Tiên cũng không tới.
– Ân?
Kỷ Ninh nhướng mày.
Có chút khu vực không gian thậm chí nghiền nát, thời gian cũng vặn vẹo, Tâm Lực của Kỷ Ninh căn bản không cách nào vượt qua.
– Phạm vi dò xét của ta, chỉ ở chung quanh mấy chục vạn dặm, không có cách nào thẩm thấu xa hơn.
Kỷ Ninh lần thứ nhất chính thức tiến vào Thượng Cổ phế tích, còn là U Tịch thế giới tương đối ổn định, lập tức minh bạch vì cái gì ở đây bị gọi phế tích rồi! Hoàn cảnh ác liệt như vậy, căn bản không thích hợp đại quy mô sinh tồn nảy nở.
Chương 750:
– Không tìm được được Phục Hy thị… Bất quá, ở phía đông có chút dấu vết giao thủ.
Hưu.
Kỷ Ninh lập tức xẹt qua một đạo hắc sắc điện xà, liền bay qua hơn hai mươi vạn dặm, tới một địa phương có dấu vết giao thủ.
Phương đông… là chỉ phương hướng Thái Dương bay lên. Cho nên phương đông ở Tam Giới, ở thượng cổ phế tích, rất nhiều thế giới đều là có chút khác nhau.
– Ở đây?
Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung, quan sát thung lũng cực lớn phía dưới, thung lũng hiện ra bộ dáng bàn tay, ước chừng hơn nghìn dặm, mặt đất cũng bị đốt cháy.
– Bàn tay? Chẳng lẽ là Như Lai ra tay?
– Nghịch chuyển.
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động, thi triển ra bí pháp thời gian chuyển dời.
Ở loại địa phương như thượng cổ phế tích này, Thiên Đạo không còn, là rất khó thi triển ra pháp thuật thời gian, bất quá Kỷ Ninh cảm ngộ Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế dần dần xâm nhập, thậm chí liếc có thể nhìn ra một ít sự tình quá khứ vị lai của phàm nhân, hắn đã ẩn ẩn có thể đơn giản rình mò được nhân quả, mà pháp thuật thời gian chuyển dời, thuộc về loại nhìn trộm chuyện phát sinh ở quá khứ.
Kỷ Ninh dễ dàng liền làm được.
Ào ào…
Phía dưới thung lũng xuất hiện từng màn phát sinh qua ở quá khứ, rất nhanh liền hiện ra cảnh bốn gã Đại Năng Giả xuất hiện.
Bốn gã Đại Năng Giả, cầm đầu chính là Phật Tổ Như Lai, bên cạnh hắn còn có ba gã Phật Tổ khác, mỗi người phát ra Phật quang vô tận.
– U Tịch, chút thủ đoạn ấy cũng muốn ngăn cản chúng ta?
Như Lai đạp trên tường vân mà đến, trên mặt vui vẻ, mở miệng nói.
– Vẫn là nhanh chóng hiện thân đi, nếu không, U Tịch thế giới của ngươi sẽ khó giữ được.
Nói xong vươn tay trái ra, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh vào một vùng đất.
Đại địa nổ vang rung động, bị đánh ra thung lũng cực lớn.
– Như Lai!
Tiếng rống giận dữ vừa mới vang lên, cũng đã chôn vùi.
– U Tịch Hoàng Tôn này là đại năng tiếng tăm lừng lẫy ở Thượng Cổ phế tích, mắt thấy chúng ta hủy diệt thế giới của hắn, vậy mà như trước không lộ diện, toan tính đích thị là không nhỏ.
Như Lai nói.
– Phật Tổ, không cần quản hắn có mưu đồ gì, chúng ta diệt hết là được.
– Đi.
Như Lai gật đầu, mang theo tam đại Phật Tổ dưới trướng tiếp tục đi tới.
Sau một lúc lâu.
Sưu sưu sưu, từng dị tộc làn da u ám, mặc áo bào xám từ trên cao bay xuống, đáp xuống trong thung lũng, lẫn nhau trao đổi thần thức, trong ánh mắt đều có phẫn nộ cùng lãnh ý, lập tức sưu sưu sưu, cũng men theo đám người Như Lai rời đi.
…
Kỷ Ninh quan sát tràng cảnh đại khái phát sinh ở một canh giờ trước, khẽ gật đầu:
– Lĩnh tụ Phật môn cùng Nhân Hoàng Phục Hy thị, hai người bọn họ ở thượng cổ cũng đã là cấp độ lĩnh tụ, cho dù không có đột phá trở thành Tổ Thần, nhưng thủ đoạn sợ là càng viên mãn. Hai người bọn họ dẫn đội… Hơn nữa còn phân thành bốn tiểu đội, đồng thời tiến công một thế giới, Thượng Cổ phế tích bất kỳ một thế giới nào cũng đỡ không nổi.
Vèo.
Kỷ Ninh cũng men theo phương hướng đám người Như Lai rời đi đuổi tới.
*******
Mặc dù U Tịch thế giới có rất nhiều thời không ổn định, nhưng vẫn có rất nhiều địa phương hỗn loạn vặn vẹo, những dị tộc trường kỳ sinh hoạt ở vùng này là cực kỳ quen thuộc những biến hóa đó, bọn hắn dám can đảm xâm nhập vài chỗ, kinh nghiệm của bọn hắn là nhiều đời dùng tánh mạng tích lũy lên.
– Có người đến.
– Một thiếu niên áo trắng.
– Hắn ở phía xa do dự một chút, vậy mà cũng vào.
Ba gã dị tộc giấu ở trong hư không tụ tập cùng một chỗ, xuyên thấu qua cấm chế, xem xét thiếu niên áo trắng từ ngoại giới bay vào.
– Đội trưởng, Như Lai mang theo ba gã Đạo Tổ giết đến, hiện tại thiếu niên áo trắng này lại là lai lịch gì?
Ba gã dị tộc kia, tất cả đều làn da xám trắng, khuôn mặt tuấn mỹ, toàn thân bao phủ ở trong áo bào xám, thực lực mỗi người đều là Thiên Thần đỉnh phong, lại am hiểu trốn chạy ở trong hư không.
– Xem bộ dáng, hình như là Tam Giới Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh.
Đội trưởng Dị tộc nhíu mày.
– Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh, kiếm thuật cực cao, thậm chí được xưng tụng có một không hai Tam Giới. Bất quá bản thân hắn chỉ là Thiên Thần Chân Tiên, hơn nữa bản tôn hắn đã bị Vô Gian Môn diệt, xuất hiện ở đây… hẳn là nguyên thần thứ hai. Theo khí tức của hắn phán đoán, có lẽ cũng chính là Thiên Thần Chân Tiên, chỉ là ta rất kỳ quái, một tên Thiên Thần Chân Tiên vì sao dám can đảm đến Thượng Cổ phế tích của chúng ta? Chẳng lẽ bằng vào La Hầu Trận kia? Thượng Cổ phế tích Thiên Đạo không còn, La Hầu Trận dẫn không được nhiều Thiên Địa chi lực như vậy, uy lực cũng không mạnh như ở trong Tam Giới.
– Đội trưởng, hắn đang nhanh chóng tiến lên, lập tức đi ra khu vực chúng ta xem xét rồi.
Bên cạnh có dị tộc nhắc nhở.
Ở trong thời không vặn vẹo bố trí một ít trận pháp xem xét vốn rất gian nan, không có khả năng bao phủ quá phạm vi lớn.
– Đi xem thủ đoạn của hắn.
Đội trưởng Dị tộc nói.
– Nhìn xem vị Thuần Dương Chân Tiên này, cường đại như thế nào.
Ba người bọn hắn liền truy tung qua.
…
Một lát sau.
Tam đại dị tộc tất cả đều bỏ mình.
Kỷ Ninh yên lặng đứng ở trong hư không, mắt nhìn thi thể của ba dị tộc kia:
– Truy tung ta?
Kỷ Ninh nửa bước Tổ Thần, cảm ứng linh mẫn như thế nào, ba dị tộc kia hơi chút tới gần, đã bị Kỷ Ninh phát hiện, đối với tạp binh cấp độ Thiên Thần này… Kỷ Ninh đơn giản liền chém giết hai cái, trọng thương cái thứ ba, sưu hồn đối phương.
Đáng tiếc hồn phách của đối phương chủ động vỡ vụn.
…
Ở chỗ sâu trong Thượng Cổ phế tích, có một thành lũy hiện ra ám kim sắc.
Trong thành lũy.
Trên vương tọa, đang có một tên Đại Năng Giả dị tộc ngồi ở đó, hắn một tay chống cằm, một tay nhẹ nhàng đánh lan can. Phía dưới thì đứng sáu thân ảnh kim giáp nghiêm túc và trang trọng, mỗi một đạo thân ảnh đều ẩn ẩn tản ra khí tức, khí tức mạnh hơn Đạo Tổ bình thường.
– Những thổ dân này thật đúng là có vài phần thực lực.
Đại Năng Giả kia cười tán dương.
– Thậm chí liên tục phá mười hai thế giới dưới trướng của ta, Vô Gian Môn kia thực là vô dụng, những trận pháp này là bọn hắn sáng chế, nhưng đến bây giờ, Chân Thần Đạo Tổ bên Tam Giới một cái cũng không chết. Xem ra cũng không thể chỉ dựa vào những ngu xuẩn kia của Vô Gian Môn, vẫn phải dựa vào tự chúng ta a.
– Chủ nhân, Hỗn Độn thế giới này sinh qua Thế Giới Thần, không thể khinh thường.
Sáu gã kim giáp phía dưới, trong đó có một tên cung kính nói.
– Đều là tên phế vật Vạn Vật kia quá đần!
Đại Năng Giả Dị tộc kia cười lạnh.
Chương 751:
– Vạn Vật hắn tốt xấu gì cũng ở Hỗn Độn lưu lạc, trải qua không biết bao nhiêu Hỗn Độn thế giới. Lúc trước Nữ Oa kia còn không có thành Thế Giới Thần, nếu năm đó ta ở đây, sớm liền trực tiếp hạ thủ. Còn bố cục, để cho hai Hỗn Độn thế giới tự giết lẫn nhau? Thật sự là nhàm chán, trước diệt một Hỗn Độn thế giới, lại diệt Hỗn Độn thế giới khác không phải tốt sao? Ngược lại để cho trong thổ dân đản sinh ra Thế Giới Thần, trước khi Thế Giới Thần kia đi, khẳng định để lại chút ít pháp môn thủ đoạn. Hỗn Độn thế giới sinh ra Thế Giới Thần, sẽ không dễ đoạt được như vậy, ta cũng không cẩn thận từng li từng tí ở đây chờ cơ hội.
– Chủ nhân, nếu không, chúng ta về trước đi? Lại sưu tập chút ít lực lượng, dù sao chúng ta biết rõ vị trí, chờ lực lượng mạnh hơn lại đến!
Một kim giáp gầy gò nói.
– Ba.
Tên Đại Năng Giả Dị tộc kia quét qua, tát bay đối phương.
Đại Năng Giả Dị tộc chỉ vào thân ảnh kim giáp mắng:
– Ngu xuẩn, lúc trước cửu tử nhất sinh mới đến được đây, chẳng lẽ còn cửu tử nhất sinh trở về? Thực lực không có đại đột phá, ở trong Hỗn Độn muốn dọc theo lộ trình năm đó trở về, cơ hồ là muốn chết. Còn không bằng liên thủ với Vô Gian Môn, chậm rãi cùng trận doanh Nữ Oa này giết một phen.
– Chủ nhân, chủ nhân vĩ đại.
Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng la.
– Là U Tịch?
Đại Năng Giả Dị tộc cười tủm tỉm nói.
– Để cho hắn tiến đến.
Lập tức bên ngoài một tên nam tử làn da u ám, mặc áo bào màu vàng, khí tức cường đại đi đến, đúng là chủ nhân của U Tịch thế giới U Tịch Hoàng Tôn, hắn cung kính quỳ sát đất nói:
– Chủ nhân vĩ đại, các tộc nhân của ta vừa mới phát hiện… Có Chân Thần Đạo Tổ khác thực kẻ lực mạnh, tiến nhập U Tịch thế giới.
– Còn có địch nhân thực lực Chân Thần Đạo Tổ?
Đại Năng Giả Dị tộc nhíu mày.
– Ai?
– Trận doanh Nữ Oa của Tam Giới.
U Tịch Hoàng Tôn cung kính nói.
– Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh!
– Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh? Tựa hồ đã từng nghe nói qua.
Đại Năng Giả Dị tộc dựa vào vương tọa, chống cằm thầm nói, con mắt lập tức sáng ngời.
– Nghĩ ra rồi, tựa hồ là thiên tài quật khởi nhanh nhất của Tam Giới hôm nay, thiên phú không thua gì Hậu Nghệ năm đó, nếu như trí nhớ của ta không sai, trong tình báo mà Vô Gian Môn cho ta, nói bản tôn của Kỷ Ninh kia đã bị bọn hắn diệt sát, còn sống có lẽ chỉ là nguyên thần thứ hai.
– Nguyên thần thứ hai… Thật là làm cho người đố kỵ a, những tánh mạng phàm tục kia từng bước phát triển, lại có cơ hội ngưng kết nguyên thần thứ hai. Thần Ma giống chúng ta ở trong Hỗn Độn thai nghén, lại ngay cả cơ hội ngưng kết nguyên thần thứ hai cũng không có.
Đại Năng Giả Dị tộc lắc đầu thổn thức.
– Đám phàm tục kia, sao có thể so sánh với chủ nhân.
Ở bên trong sáu gã Kim Giáp, lập tức có một lão giả râu đỏ nói.
– Ha ha ha…
Đại Năng Giả Dị tộc cười to, tiếng cười quanh quẩn ở trong điện.
Đợi đến tiếng cười ngừng, Đại Năng Giả Dị tộc quan sát U Tịch Hoàng Tôn ở phía dưới:
– U Tịch, ngươi nói Kỷ Ninh có thực lực Chân Thần Đạo Tổ? Hắn không phải là Chân Tiên tam đẳng sao? Loại Chân Tiên thấp kém này… ở trong Hỗn Độn vô tận, thật sự là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
– Tộc nhân của ta, có ba vị bị Kỷ Ninh này đánh chết, trong đó một vị cuối cùng trước khi chết, truyền tràng cảnh hắn thấy quay lại tộc địa.
U Tịch Hoàng Tôn cung kính nói.
– Tràng cảnh hắn đã thấy?
Đại Năng Giả Dị tộc hiếu kỳ rồi.
– Để cho ta xem.
– Vâng!
U Tịch Hoàng Tôn cung kính đáp, hắn xa xa chỉ một ngón tay ở hư không bên cạnh, lập tức hiện ra một tràng cảnh, trong tràng cảnh kia có ba gã dị tộc áo bào xám, bỗng nhiên một đạo hắc sắc điện xà lóe lên rồi biến mất, lập tức xỏ xuyên qua ba gã dị tộc áo bào xám, tốc độ của hắc sắc điện xà quá nhanh, tuy ba gã dị tộc áo bào xám phát hiện nguy hiểm, muốn chạy trốn, nhưng căn bản trốn không thoát.
Hắc sắc điện xà chỉ lóe lên, ở trong ba gã dị tộc áo bào xám bị xỏ xuyên, lập tức có hai gã đã chết, còn có một gã trọng thương, hiện ra thân ảnh thiếu niên áo trắng xòe bàn tay ra muốn sưu hồn, nhưng dị tộc kia lại lập tức tự sát.
– Thật nhanh.
Con mắt của Đại Năng Giả Dị tộc sáng ngời, cười ha ha nói.
– Những ngu xuẩn Vô Gian Môn kia, còn nói bản tôn của Kỷ Ninh đã chết. Hắn thi triển chính là Cửu Giác Điện Xà độn thuật… độn thuật này, phải là thân thể Thần Ma mới có thể khống chế, chứng minh bản tôn của Kỷ Ninh còn chưa chết, đường đường Vô Gian Môn, lại ngay cả sự tình như vậy cũng làm không được.
– Ân, là không chết.
Phía dưới một gã Kim Giáp nhân cụt tay nhíu mày.
– Hơn nữa có thể ở lúc thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, lập tức diệt sát ba gã Thiên Thần, mới vừa rồi hắn không có sử dụng kiếm, mà là dùng ngón tay thi triển kiếm thuật… trình độ kiếm thuật này… Lợi hại, lợi hại.
Phía dưới U Tịch Hoàng Tôn cũng nói:
– Đao Tôn nói không sai, ở trong Tam Giới, Kỷ Ninh này được cho là kiếm thuật có một không hai Tam Giới, nói hắn là Kiếm lực tầng thứ tư, kiếm tốc càng siêu việt Thiên Đạo cực hạn.
Đối với tôi tớ dưới trướng của Đại Năng Giả Dị tộc, U Tịch Hoàng Tôn chính thức khâm phục chỉ có người cụt tay kia.
– Không.
Kim Giáp nhân cụt một tay lắc đầu.
– Đang thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, còn muốn bảo trì kiếm pháp nhẹ nhõm như thế… Kiếm của hắn viên mãn như thế, đã không phải là Kiếm lực tầng thứ tư có thể làm được. Ta đoán… Hắn rất có thể đạt đến Kiếm lực tầng thứ năm.
– Cái gì.
– Kiếm lực tầng thứ năm?
– Điều này sao có thể?
Kim Giáp nhân khác đều kinh hô, U Tịch Hoàng Tôn cũng khiếp sợ.
Đại Năng Giả Dị tộc ngồi ở phía trên nhíu mày, nhìn về phía Kim Giáp nhân cụt một tay:
– Đao, ngươi không nhìn lầm?
– Chỉ là phán đoán của ta, dù sao hắn thi triển kiếm thuật quá nhanh, là thi triển lúc đang vận chuyển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, ta cũng khó có thể thấy rõ, chỉ là suy đoán.
Kim Giáp nhân cụt một tay nói xong liền không lên tiếng nữa.
Đại Năng Giả Dị tộc suy tư một phen.
Sáu thuộc hạ này của hắn, là quá trình hắn ngao du ở trong Hỗn Độn vô tận thu phục được. Trong đó người cụt một tay này chính là vì báo ân mới nguyện ý đi theo hắn, thậm chí xưng hô hắn là chủ nhân, đây cũng là thủ hạ duy nhất mà Đại Năng Giả Dị tộc tôn trọng. Về phần những tôi tớ khác? Hắn hoàn toàn là tùy ý đánh chửi.
Chương 752:
Từ khi đi vào Thượng Cổ phế tích, những dị tộc ở Thượng Cổ phế tích này, kể cả mấy cái cao cấp nhất, như đám người U Tịch Hoàng Tôn, cũng bị hắn đơn giản thu phục.
– Đao nói như vậy, sợ là thực có khả năng.
Đại Năng Giả Dị tộc nói thầm.
Dùng đao hay dùng kiếm, là có chỗ chung, đều cực kỳ am hiểu công phạt.
– Nếu như Kiếm lực tầng thứ năm?
Đại Năng Giả Dị tộc nhìn tràng cảnh giữa không trung, là tràng cảnh Kỷ Ninh diệt sát ba gã dị tộc kia.
– Tu luyện chưa đủ ngàn năm thì đến được cảnh giới như vậy, quả nhiên là đáng sợ, đương nhiên cũng có thể là Đao phỏng đoán sai, bất quá mặc kệ như thế nào, có thể ở trong thời gian ngắn như vậy làm đến một bước này, đích thật là có thực lực Chân Thần Đạo Tổ.
– Thú vị rồi.
Đại Năng Giả Dị tộc nở nụ cười.
– Ô Tiêu.
Đại Năng Giả Dị tộc trực tiếp truyền âm.
– Tới.
…
Ở một chỗ khác của thành lũy, Ô Tiêu Thiên Tiên đang nhàn nhã uống rượu, lúc này hắn ở đây thay Vô Gian Môn phụ trách truyền lời! Hắn cái này chỉ là Khôi Lỗi chi thân, cho dù bị hủy, hắn cũng không để ý, đương nhiên nhàn nhã thảnh thơi.
– Đến rồi.
Ô Tiêu mang theo vò rượu đứng dậy, đi ra ngoài, một lát sau liền đi tới chỗ của Đại Năng Giả Dị tộc, trên đường đi không có ai ngăn trở hắn.
– Bái kiến Thứ Tu Đại Ma Thần.
Ô Tiêu Thiên Tiên cười tủm tỉm khom người nói.
– Mỗi lần chứng kiến ngươi, ta đều vui vẻ.
Phía trên Đại Năng Giả Dị tộc cười tủm tỉm.
– Lúc trước Vạn Vật ngu xuẩn kia ở trước mặt ta, mỗi lần đều là bộ dạng như vậy, nếu như không phải dưới trướng hắn có nhiều thủ hạ, còn có một đám Vạn Vật Sứ Giả đánh như thế nào cũng không hư, ta sớm đã giết chết tên ngu xuẩn ấy. Tuy không thấy được năm đó Vạn Vật chết như thế nào, nhưng khi nhìn thấy ngươi… Chứng kiến pháp bảo chi linh ngươi, ta cũng đồng dạng vui vẻ a.
Ô Tiêu Thiên Tiên như trước cười tủm tỉm, không sinh khí chút nào.
Hắn bị Vô Gian Môn nô dịch, thậm chí thành tôi tớ của Vạn Ma chi chủ rồi, vị Đại Ma Thần trước mắt này, đùa giỡn như vậy hắn ở đâu quan tâm.
– Ngươi lúc trước là pháp bảo chi linh của Ô Tiêu Thần Đỉnh, tên ngu xuẩn Vạn Vật kia luyện chế một ít hạch tâm Khôi Lỗi, có lẽ là dùng Ô Tiêu Thần Đỉnh. Ngược lại đều bị ngươi học được… nhưng bây giờ ngươi bị Vô Gian Môn nô dịch, có ý tứ sao? Ta xem, còn không bằng ngươi đầu nhập vào ta a.
Đại Năng Giả Dị tộc vừa cười vừa nói.
– Ngươi?
Ô Tiêu Thiên Tiên hoàn toàn thất vọng.
– Ta không quan tâm, nếu như ngươi có thể đánh bại chủ nhân của ta Vạn Ma chi chủ, ta hoàn toàn có thể đầu nhập vào ngươi.
– Vạn Ma chi chủ?
Đại Năng Giả Dị tộc nhíu mày.
Yêu nghiệt.
Tam Giới này hoàn toàn chính xác có thể sinh ra yêu nghiệt, lúc trước Nữ Oa Nương Nương, vậy mà có thể tu luyện tới Thế Giới Thần, cái này đủ yêu nghiệt rồi. Mà Vạn Ma chi chủ kia vậy mà ở trước mặt Thế Giới Thần cũng có thể mang theo một đám cường giả chạy thoát, làm cho Thế Giới Thần đuổi không kịp, cái này càng thêm yêu nghiệt. Cần biết Thế Giới Thần là hoàn toàn siêu việt Thiên Đạo cực hạn, bất kể là tốc độ hay phương diện khác, nhưng lại đuổi không kịp Vạn Ma chi chủ, các cường giả bên Tam Giới chỉ sợ còn ý thức không đến đây là đáng sợ cỡ nào, thế nhưng Thứ Tu Đại Ma Thần lưu lạc ở trong Hỗn Độn là cực kỳ tinh tường, bước vào Thế Giới cảnh, cái kia là bản chất tăng lên.
Tổ Thần cùng Thế Giới Thần, chênh lệch quá xa.
Muốn làm cho Thế Giới Thần cũng đuổi không kịp, nói rõ Vạn Ma chi chủ ở trên đạo ngộ, đã đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng.
Hôm nay Tam Giới hai đại trận doanh. Trận doanh Nữ Oa, trước khi Nữ Oa Nương Nương đi khẳng định lưu lại chút ít pháp môn, thủ đoạn, cái này để cho Đại Năng Giả Dị tộc rất kiêng kị.
Vô Gian Môn, để cho hắn kiêng kị nhất đúng là Vạn Ma chi chủ.
Hai phe đều để hắn kiêng kị, hắn mới một mực không có đánh Tam Giới, thậm chí nguyện ý cùng Vô Gian Môn liên minh.
– Không đề cập nữa.
Đại Năng Giả Dị tộc chỉ vào tràng cảnh giữa không trung.
– Ngươi nhìn xem.
Lúc này Ô Tiêu mới quay đầu nhìn lại, vừa xem sắc mặt liền thay đổi, thiếu niên áo trắng hóa thành hắc sắc điện xà, cuối cùng cho đến sưu hồn kia không phải là Kỷ Ninh sao?
– Kỷ Ninh.
Ô Tiêu không còn cười tủm tỉm nữa, mà là sắc mặt tái nhợt.
– Cửu Giác Điện Xà? Bản tôn của hắn còn chưa có chết?
– Phát hiện rồi sao?
Đại Năng Giả Dị tộc cười ha hả.
– Vô Gian Môn các ngươi, không phải nói bản tôn của Kỷ Ninh chết sao, tựa hồ vẫn là đám người Vạn Ma chi chủ, Ma Thủ Đạo Tổ ra tay… Nhưng bây giờ xuất hiện ở U Tịch Thế Giới, tựa hồ là bản tôn của Kỷ Ninh a.
Ô Tiêu Thiên Tiên nhìn tràng cảnh giữa không trung, cưỡng ép đè xuống phẫn nộ cùng hận ý trong lòng, trầm giọng nói:
– Thứ Tu Đại Ma Thần, đây thật là Vô Gian Môn ta sai lầm, ta đã thượng bẩm chuyện này… Tin tưởng bên chủ nhân kia rất nhanh sẽ có mệnh lệnh.
Ô Tiêu Thiên Tiên có rất nhiều Khôi Lỗi chi thân, có thể trước tiên truyền đạt tin tức, tin tức rất nhanh liền truyền đến chỗ Vạn Ma chi chủ, cũng rất nhanh để cho đám người Ma Thủ Đạo Tổ, Hắc Y Thần Vương biết được.
– Cái gì, không chết?
Kinh hãi nhất, khó tiếp nhận nhất chính là Hắc Y Thần Vương rồi.
– Phân thân chi thuật sao?
Hoàn Mộc chi chủ đang cầm lấy đao, nhẹ nhàng gọt gỗ đạt được tin tức này, cũng nhíu mày tự nói.
…
Thượng Cổ phế tích, trong thành lũy.
Ô Tiêu Thiên Tiên cung kính nói:
– Chủ nhân nhà ta nói, Kỷ Ninh này là tai họa, lần này thời điểm Thứ Tu Đại Ma Thần đối phó đám người Như Lai, Nhân Hoàng Phục Hi thị, cũng thuận tiện giúp giải quyết Kỷ Ninh này.
– Hả?
Đại Năng Giả Dị tộc nói.
– Nhưng hiện tại xem ra, Kỷ Ninh này là có phân thân thuật a.
Ô Tiêu liền nói:
– Mặc dù hắn có phân thân thuật, nhưng mỗi một lần khôi phục bản thể, cái giá đều rất lớn. Hơn nữa lần trước diệt bản thể của hắn, Cửu Giác Điện Xà cùng với bảo vật khác đều bị Hậu Nghệ chiếm đi, lần này nếu có thể giết Kỷ Ninh, để Kỷ Ninh không có Cửu Giác Điện Xà, không có pháp bảo lợi hại, cho dù bản thể hắn sống lại… Thực lực cũng tổn hao nhiều.
– Vì sao ta cảm giác ngươi đối với Kỷ Ninh cũng có sát ý rất nặng a?
Đại Năng Giả Dị tộc nhìn Ô Tiêu, cười tủm tỉm nói.
– Ô Tiêu, ta giết hắn đi, ngươi truyền cho ta Vạn Vật Khôi Lỗi Chi Thuật, được chứ?
Chương 753:
– Năm đó lão chủ nhân đã sớm để cho ta lập bổn mạng thệ ngôn, không thể truyền ra bên ngoài.
Ô Tiêu nói.
Hắn là Pháp bảo chi linh, cùng loại với Hoàng Mao Đại Hùng, đã sớm tu luyện tới có thể độc lập sinh tồn ở bên ngoài Pháp bảo rồi, coi như là sinh mệnh chính thức, nghiêm chỉnh mà nói, hắn so với Vạn Vật Chi Chủ còn tinh thông Khôi Lỗi Chi Thuật hơn. Vạn Vật Chi Chủ là vì cơ duyên xảo hợp nhận được Ô Tiêu Thần Đỉnh, mới nhận được pháp môn Khôi Lỗi ẩn chứa trong Ô Tiêu Thần Đỉnh, để cho Vạn Vật Chi Chủ về sau một bước lên trời, ở trong Tổ Thần cũng là cường giả thanh danh hiển hách, đáng tiếc lại bại vong ở hai đại Hỗn Độn thế giới Bàn Cổ, Vô Gian.
– Vạn Vật chết tiệt.
Đại Năng Giả Dị tộc lãnh đạm nói.
– Nói cho chủ nhân nhà ngươi, Kỷ Ninh này rất có thể đã là Kiếm Lực tầng thứ năm.
– Kiếm Lực tầng thứ năm, điều này sao có thể? Hắn mới tu luyện bao lâu?
Ô Tiêu giật mình.
Kỷ Ninh luyện thành Ngũ Bảo Kiếm Thuật, có thể nói là Kỷ Ninh thiên tư trác tuyệt.
Nhưng muốn đạt tới Kiếm Lực tầng thứ năm, cần đối với kiếm có đầy đủ cảm ngộ, đây là cần thời gian, thậm chí cần cùng rất nhiều cường giả sinh tử chém giết, cần quan sát đủ nhiều kiếm thuật, thiếu bất kỳ một thứ, đều rất khó đạt tới Kiếm Lực tầng thứ năm.
– Hắn giết vào Thượng Cổ phế tích, ta rất muốn hắn chết. Bất quá đây cũng là thay Vô Gian Môn các ngươi động thủ… Ta cùng trận doanh Nữ Oa giao phong cho tới bây giờ, chết đều là thuộc hạ của ta. Lúc trước đối phó Như Lai, Phục Hi thị… cái giá đã thỏa đàm. Thế nhưng mà đối phó Kỷ Ninh này, ta cần hai mươi khối Hỗn Độn Tinh Thạch.
– Hai mươi khối?
Ô Tiêu Thiên Tiên do dự, cần biết năng lượng của Vạn Vật Sứ Giả chính là năm khối Hỗn Độn Tinh Thạch, có thể dùng để chiến đấu thật lâu, chỉ sợ toàn bộ hạo kiếp, còn dư lại chín tên Vạn Vật Sứ Giả, dùng Hỗn Độn Tinh Thạch cũng sẽ không vượt qua một trăm khối.
– Chủ nhân nói, nếu như xác định Kỷ Ninh thật sự là Kiếm Lực tầng thứ năm, chỉ cần ngươi giết hắn, chủ nhân sẽ đưa tới hai mươi khối Hỗn Độn Tinh Thạch.
Ô Tiêu nói ra.
– Ân… Cùng Vạn Ma đàm luận chính là sảng khoái.
Đại Năng Giả Dị tộc quan sát U Tịch Hoàng Tôn phía dưới, phân phó nói.
– U Tịch, phái ra thủ hạ của ngươi, trước đi giết Kỷ Ninh, nếu như giết không chết Kỷ Ninh, xác nhận Kỷ Ninh thật sự là Kiếm Lực tầng thứ năm, vậy dẫn Kỷ Ninh vào tuyệt địa.
– Vâng.
U Tịch Hoàng Tôn cung kính nói, lập tức thối lui.
******
– Đáng chết.
Sắc mặt của U Tịch Hoàng Tôn khó coi, lúc trước hắn cũng là Đại Tướng dưới trướng của Vạn Vật Chi Chủ, càng là một trong Tứ đại Hoàng Tôn thanh danh hiển hách ở Thượng Cổ phế tích, thực lực Đạo Tổ viên mãn! Cho dù so sánh với lục đại thủ hạ dưới trướng Thứ Tu Đại Ma Thần, cũng không kém chút nào. Cũng chỉ có thực lực của Đao, mới để cho U Tịch Hoàng Tôn vô cùng khâm phục, năm cái khác… U Tịch Hoàng Tôn không sợ chút nào.
Thế nhưng mà những thủ hạ kia dù sao đi theo Thứ Tu Đại Ma Thần quá lâu, Thứ Tu Đại Ma Thần càng tin lục đại thủ hạ. Đối với Tứ đại Hoàng Tôn bị bắt thuần phục, thì muốn hung tàn hơn.
– Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh, thực lực rõ ràng đã là Chân Thần Đạo Tổ, còn để cho ta trước xác nhận Kỷ Ninh có phải là Kiếm Lực tầng thứ năm hay không.
U Tịch Hoàng Tôn nhíu mày.
– Muốn bức bách Kỷ Ninh thi triển ra Kiếm Lực, phải phái ra chút ít thủ hạ lợi hại, ai… loại sự tình nguy hiểm này, lại để cho thủ hạ của Tứ đại Hoàng Tôn chúng ta đi làm.
Bất quá U Tịch Hoàng Tôn cũng rõ ràng, năm đó Thứ Tu Đại Ma Thần chỉ mang theo lục đại thủ hạ chạy trốn tới nơi này, cũng không có thuộc hạ khác, cho nên một ít việc nhỏ như làm bia đỡ đạn, tự nhiên là bọn hắn đi làm rồi.
…
U Tịch Thế Giới.
Một đám cường giả Dị tộc phá không phi hành, thực lực của bọn hắn đều là Thiên Thần, liếc mắt nhìn qua, sợ là có gần ba trăm người.
– Huynh trưởng, các ngươi đi đối phó Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh kia phải cẩn thận. Hoàng Tôn là nói, Kỷ Ninh này rất có thể đã là Kiếm Lực tầng thứ năm.
Bọn cường giả Dị tộc này, hai gã đầu lĩnh đang truyền âm trò chuyện với nhau.
– Mặc dù chúng ta là đi giết Kỷ Ninh, nhưng nếu như hắn thật sự là Kiếm Lực tầng thứ năm, chúng ta chỉ cần chạy trốn là được, căn bản không cần dốc sức liều mạng. Đến lúc đó Kỷ Ninh thật là Kiếm Lực tầng thứ năm… Phải nhờ vào các ngươi đi dẫn dắt hắn, đưa hắn đến Mộng Ảnh Sâm Lâm.
Nam tử áo bào màu bạc truyền âm nói.
Mộng Ảnh Sâm Lâm, là một nơi cực kỳ quỷ dị của U Tịch Thế Giới.
Một khi tiến vào trong đó, sẽ lâm vào ảo cảnh kỳ lạ, như nằm mơ vậy! Hơn nữa vô cùng vô tận, coi như là Chân Thần Đạo Tổ cũng rất khó thoát khỏi, sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở trong Mộng Ảnh Sâm Lâm, cho đến khi bị ảo cảnh kia giết chết!
Đáng sợ nhất là… Mộng Ảnh Sâm Lâm đến cùng ở đâu, coi như là dân bản xứ sinh hoạt ở trong U Tịch Thế Giới cũng rất khó xác định, bởi vì vị trí của Mộng Ảnh Sâm Lâm sẽ không ngừng biến hóa, nói không chừng một khu rừng rậm nào đó nhìn như bình thường, chính là Mộng Ảnh Sâm Lâm đáng sợ. U Tịch Hoàng Tôn thống lĩnh thế giới đáng sợ này, tự nhiên có biện pháp xác nhận vị trí của Mộng Ảnh Sâm Lâm.
******
– Đám người Phục Hi thị, Như Lai đến cùng ở đâu?
Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung, thời không chung quanh hỗn loạn, cảm giác phương hướng đều thác loạn rồi.
Kỷ Ninh đã tìm không ra dấu vết mà lúc trước đám người Phật Tổ Như Lai đi ngang qua, mà ở địa phương thời không vặn vẹo như vậy, cũng không cách nào thi triển Thời Gian Hồi Sóc chi thuật.
– Nghe sư phó nói, đám người Phật Tổ Như Lai vẫn còn ở U Tịch Thế Giới, mặc kệ tùy tiện tuyển một phương hướng, chỉ để ý bay về phía trước.
Kỷ Ninh nhanh chóng bay đi, hắn không dám bay quá nhanh, sợ xông vào một ít cạm bẫy của địch nhân.
Tiến vào Thượng Cổ phế tích không bao lâu…
Kỷ Ninh liền minh bạch, chinh phục Thượng Cổ phế tích, khó khăn nhất không phải những Dị tộc kia, mà là hoàn cảnh ác liệt của nơi đây! Khó trách Dị tộc sinh hoạt ở Thượng Cổ phế tích luôn khát vọng sát nhập Tam Giới, bởi vì Dị tộc cũng không muốn một mực sinh hoạt ở trong thấp thỏm lo âu.
– Hả?
Trong nội tâm Kỷ Ninh khẽ động, hắn mơ hồ cảm thấy có khí tức tới gần.
Nửa bước Tổ Thần, hồn phách cường đại nhiều lắm!