Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 12
❮ sautiếp ❯Chương 63: An Thiền Hầu
Kỷ Nhất Xuyên quay đầu nhìn về phía thê tử . ” Tuyết Nhi! Thực lực của Kỷ Ninh bây giờ đã gần bằng tu sỉ Tử Phủ rồi, như thế cũng tính là đỉnh cao rồi. Vũng Yên Sơn này bây giờ không còn gì được nó nữa rồi.”
Út Trì Tuyết cũng gật đầu nhẹ. Nàng hiểu điều mà nam nhân của nàng muốn nói.
” Sao?” Kỷ Ninh nhìn cha mẹ mang theo chút hơi khó hiểu.
” Biết rõ.” Kỷ Ninh gật đầu. ” Vũng Yên Sơn này có sáu bá chủ lướn theo thứ tự là Kỷ tộc, Biên Hà tộc, Khấu tộc, Hắc Hỏa Giáo, Thiết Mộc tộc, Tuyết long Sơn. Trong đó Kỷ tộc chúng ta và Biện Hà tộc, Khấu tộc, Hắc hỏa giáo đứng cùng một phe. Thiết Mộc tộc cùng tuyết long Sơn đứng ở phe đối lập lại! ”
Sáu đại bá chủ ở Yên Sơn chia ra làm hai phe lớn tranh chấp cực kỳ gây gắt với nhau. Thường xuyên có Tiên Thiên sinh linh bị chết trong những cuộc tranh đấu đó.
Kỷ Nhất Xuyên nghe nói thế thì nói: ” Không biết là con có rõ hay không? vì sao liên minh của Thiết Mộc tộc cùng Tuyết Long Sơn lại có thể làm cho bốn thế lực lớn khác phải liên minh với nhau ? ”
” Không biết.” Kỷ Ninh lắc đầu.
Những điều cơ mật này thì chắc chắn không thể ghi ở trong sách vở được.
” Sáu thế lực lớn đều có tu sĩ Tử Phủ trấn thủ ” Kỷ nhất Xuyên nhìn nhi tử. ” Mà thực lực của con bây giờ thì chắc chắn kẻ nào dưới tu sĩ Tử Phủ làm gì được rồi. Thêm vài năm nữa thì chỉ sợ con cũng có thể trử thành tu sỉ Tử Phủ. Cho nên những điều này ta đều cho con rõ !”
” Thiết Mộc tộc thì cũng chả đáng nhắc tới ” Kỷ Nhất Nguyên trinh trọng, trong mắt ẩn chứa sát ý. ” thế nhưng Tuyết Long Sơn thì lại thực sự là một đối thủ đáng sợ, rất đáng sợ. Tuyết Long Sơn ở vùng Yên Sơn này cũng chỉ là một chi nhánh của tông môn Tuyết Sơn Long Mà thôi “.
” Chi Nhánh?” Kỷ Ninh Giật mình.
Tuyết Long SƠn là thế lực mạnh nhất trong sáu bá chủ lớn, vậy mà nó lại cũng chỉ là một chi nhánh?
Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử, trịnh trọng nói tiếp. ” Tông môn tuyết SƠn có thực lực lớn hơn cả ngà vạn lần chi nhánh ở Yên Sơn, ngàn vàn lần hơn kỷ tộc chúng ta ! ĐÓ là một thế lực đỉnh cao không kém gì ” Uất Trì Tộc” của mẹ con đâu!”.
Uất Trì Tuyết cũng nhìn nhi tử nói: ” Phong Dực độn pháp cũng có nguồn gốc từ Uất Trì Tộc. Uất trì tộc ta mà một bộ tộc lớn cực lớn từ thời rất xa xưa trước đây. Như cấp dộ của Kỷ Tộc… thì cũng còn xa mới tới được tầm cỡ như Uất Trì tộc đó. Đương nhiên chuyện này cũng đã là quá khứ rồi.”
Kỷ Ninh nghe được những lời chỉ dạy của cha mẹ thì càng có mong muốn được tìm hiểu về vùng đất vô tận ở thế giới này. Uất trì tộc, Tuyết Long Sơn, còn thêm những bộ tộc lướn trong truyền thuyết ở nơ cách vùng Yên Sơn này rất xa.
” Nhin nhi, con biết vương triều ĐẠi Hạ có từ bâu lâu rồi không?’ Uất Trì Tuyết nhìn nhi tử.
” Không biết” Kỷ Ninh lắc đầu.
Vương triều Đại Hạ đứng sừng sững từ thời đại Thần Ma, nhờ tiêu diệt đc những vương triều cở xưa khác mà thống nhất được toàn cõi này. Lịch sử tồn tại của nó là hơn trăm triệu năm tiếp theo. Trong ghi chép về lãnh thổ của vương triều Đại Hạ thì cũng chỉ có một… Vô tận”
Một vương triều như thế lơn đến nhường nào ? Bên trong vững chắc đến mức nào ?
” Lúc vương triều Đại Hạ thống nhất được thiên hà đã chia thiên hạ làm ba ngàn sáu quận, Phong tước cho 800 chư hầu” Uất Trì Tuyết từ tốn nói. ” bởi vì thực sự thiên hạ quá lớn, cho dùn là nhóm tiên mà cũng không cách nào quản lý hết được nên mới chia ra làm ba ngàn sáu trăm quận. trong đó có quận lớn, quận nhỏ, nhưng dù là nhỏ thì cũng là cả một vũng đất rộng lớn mênh mông vô cúng”
” Yên Sơn là vũng thuộc ‘An Thiền Quận’. An Thiền Quận chính là đất phong của An Thiền Hầu . ” Uất Trì Tuyết nói ” Thành An thiện Quận cách chúng ta hơn trăm dặm”
” Thiên An Thiền Quận?. cách chúng ta hơn trăm dặm? ” Kỷ Ninh hoàn toàn có thể tưởng tượng được đến một nơi rất xa xăm. Ở nơi đó có một vũng tòa thành thị khổng lồ và phồn hoa, tiên ma hội tụ ở đó, ảnh hưỡng đến một vùng đất rộng lớn vô tận.
Uất Tri Tuyết tiếp tục nói ” Thành An Thiền Quận chính là trung tâm quyền lực của cả An Thiều Quận, là nơi tiên ma hội tụ. Có điều An Thiền quận quá lớn, vùng đất cỡ Yên Sơn thì phải có tới hàng nghìn….như một ít bộ tộc đỉnh cao, giáo phái, Tông Môn đều phân tán ở khắp nơi”
‘ Lớn như vậy?’ Kỷ Ninh nín thở.
” Hoàng đế trên cao chia thiên hạ ra làm ba ngàn sáu trăm quận nên những kẻ cai quản một phương là đã có quyền lực ngập trời rồi ” Uất Trì Tuyết Cảm khái nói ” Vương đô ( Như kiểu tủ đô ấy) của vương triều Đại Hạ lại quá xa xôi đến mức trong lịch sử cũng có không ít chư hầu đã tạo phả tạo thành một cuộc chiến đẫm máu khi cả tiên ma đều chết, vô số cường giã vẫn lạc. Thật sự rất đáng sợ ”
Kỷ Ninh gật đầu .
Lãnh thổ quốc gia quá lớn thì cũng có nhược điểm là khả năng chống chế cũng yếu theo. Kể cả là các vị cao cao tại thượng như An Thiền Hầu cai quản vùng đất rộng lớn này cũng chỉ là vô vi mà thôi, để mặc cho đám bộ tộc tranh đấu chèm giết lẫn nhau.
” Sau khi bị đám chư hầu tạo phản, vì muốn thống trị vững chắc ở vùng đất này vương triều Đại Hạ đã điên cuống xây dựng nên những tòa thành thị ở toàn bộ lãnh thổ này, thậm chí là ở vùng hoang vu hẻo lánh như Yên Sơn cũng có đến mười tòa thành như vậy. ” Mỗi một tòa thành đều ứng với một khối Thần Tử Lệnh ”
” Thần Tử Lệnh?” Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe
” Đúng, Thần Tử Lệnh” Uất trì Tuyết tiếp tục nói” nếu kẻ nào luyện hóa được một khối Thần Tử Lênh là đã coi như có một tòa thành ! Trên danh nghĩa chính là thần tử của vương triều Đại Hạ. Có điều Thần Tử Lệnh chính là pháp bảo nhập giai nên ít nhất phải đạt cỡ tu sĩ Tử Phủ thì mới có thể luyện hóa được .”
” Trong vùng Yên Sơn này có 10 tòa thành” Kỷ Nhất Nguyên cũng mở miệng.
” Trong mười tòa thành đó có một tòa thành tên Yên Sơn thành là nơi đóng quân của Vương triều Đại hạ! còn chín tòa thành khác thì Kỷ tộc ta chiếm lĩnh một tòa cũng chính là VẠn Kiếp Thành nằm giữa Kỷ tộc ngũ phủ” Kỷ Nhất Xuyên giới thiệu. ” Biên Hà Tộc, Khấu tộc, Thiết Mộc Tộc, đều chiếm một tòa thành ”
” Hắc hỏa giáo chiếm hai tòa thành, Tuyết Long Sơn chiếm cứ ba tòa thành”
” Thực ra trước đây rất lâu. Kỷ tộc, Biên Hà Tộc, Hắc Hỏa Giáo, Thiết Mộc tộc dều là bộ tộc thuộc địa bàn Yên Sơn” Kỷ Nhất Xuyên cảm khái. ” về sau Tuyết Long Sơn nhận một Thần Tử Lệnh của một tòa thành trong Yên Sơn thì liền thâm nhập vào vùng này. Thiết Mộc tộc là tộc yếu kém nhất nên rất nhanh nương tựa theo phe Tuyết Long Sơn. Còn 4 thế lực còn lại thì vẫn là đang ngăn cản”
Chúng ta đều là bề tôi của Đại Hạ. Ở trong thành thị của mình đều cấm tu sĩ chém giết, kẻ vi phạm tưc là khiêu khích vương triều Đại Hạ, được xét tử tội”
Kỷ Ninh nghe lời này của cha mẹ thì không khỏi nheo mày lại nói: ” Phụ thân, mẫu thân, dựa theo những lời vừa rồi thì tu ĩ vị cấm không được chém giết trong thành thị nếu vi phạm thì sẽ khép tội chết. Nếu như vậy thì muốn diệt một bộ tộc thực sự là chuyện rất khó khăn sao ?”
” Khó?”
Uất trì Tuyết nghe thế cười nhạt nói” Đơn giản ! ví dụ như tu sĩ Tử Phủ đại nạn đến hoặc hết thọ mệnh chết thì sau khi chết thần tử lệnh sẽ trở thành cật vô chu! Như thế là bộ tộc của kẻ đó cũng sẽ rất nhanh bị lịu bại thôi ”
” Còn nữa, tu sỉ tử phủ ko thể ngày ngày ru rú tở trong thanh được. Chỉ cần ra ngoài bị giết thì thần tử lện cũng sẽ bị đọa, như vậy thì bộ tộc của kể đó cũng xong”
” Còn thêm cả những bộ tộc có thế lục vô cùng lớn, họ coi trời bằng vung!” Uất trì Tuyết nói tiếp” Phái thẳng những cường giả đến thành thị để âm thầm ám sát tu sĩ Tử Phủ trong bộc tộc rồi cầm đi Thần Tử Lệnh. Lúc đó thì ngươi có thể làm được gì? ”
Kỷ Ninh khẽ giật mình. ” cái này…”
” Không có chứng cớ thì ngươi phải làm thế nào đây? ” Uất trì Tuyết cười. ” Đương nhiên thế lực càng lớn thì phải càng cẩn thận. Khiêu khích vương triều Đại Hạ là phạm phải tội tử, bọn họ đâu có thể đơn giản tự tay đi làm, dù là việc ai cũng biết thì họ vẫn sẽ sử dụng một số thủ đoạn để bưng bít lại. Cái cơ bản là ta muốn cho con biết, có rất nhiều khả năng để một bộ tộc có thể diệt vong. Ngươi không động tới người thì người cũng sẽ động đến ngươi thôi. Cái cơ bản là phải làm cho bản thân mạnh mẽ hơn!”
” An Thiền hầu khống chế một cùng đất vô tận này. thế nhưng ngoài thế lực của An Thiền Hầu và quân của Vương triều Đại hạ cón có ‘Ưng Long Vệ’, đó là một thế lực do một nhóm tu sĩ tạo thành. Tục truyền cảnh giới ít nhất phải đạt tới Vạn Tượng Chân Nhân thì mới vó thể trở thành một thành viên của Ứng Long Vệ ! Nhờ vào ứng Long Vệ, vương triều Đại Hạ có thể khống chế lãnh thổ tốt hơn. Nhớ kỹ, không được trêu chọc đến Ứng Long Vệ.”
” Nhi Nhi, dùng tư chất của con thì khả năng bái nhập làm môn hạ của đại năng giả cũng là chuyện dẽ dàng nên sau này ra ngoai lưu lạc thì hãy cố gắng sớm làm việc đó”
Hai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên cũng Uất Trì Tuyết nói rất nhiều với nhi tử. Bọn họ cũng hiểu sau này Kỷ Ninh sẽ tới võ đài rộng lớn rất nhiều, thậm chỉ trở thành nhân vật lớn của An Thiền Quần này…nên dĩ nhiên họ sẽ phải cẩn thận nhắc nhở đem toàn bộ hiểu biết của họ để chỉ bảo cho Kỷ Ninh.
Qua lần này Kỷ Ninh mới thực sự được mở rộng tầm mắt.
Mới biết trời đất bên ngoài rộng lớn cỡ nào. Toàn bộ Ứng Long Vệ đều được tạo thành từ tu sĩ ở Đại hạ, đại quân của An Thiên hầu, những bộ tộc đỉh cao, giao phái, tông môn…. đương nhiên có rất nhiều bộ tộc ở những nơi hoang vu hẻo lánh vẫn có thể dựa vào Thần Tử Lệnh để truyền thừa lâu dại cho con cháu. Còn về những tầng lớp dưới cùng thì vẫn là vô số những bộ lạc kia.
” phù” trong lúc nhất thời, nội tâm Kỷ Ninh tràn đầy hăng hái.
” Kỷ Ninh, thi thể Dực Xà này ta sẽ mang về để nói với bên ngoài là do ta giết chết” Kỷ Nhất Nguyên nói” dù sao thì con vẫn còn nhỏ, một khi công khai chuyện này ra thì sẽ vô cùng phiền phức”
” Vậy những thứ này để giao cho phụ thân giải quyết” Kỷ Ninh liền nói. ” Đúng rồi, phụ thân, con nghĩ là con sẽ tu luyện ở một chỗ bên Hồ Dực Xà, tương lai cũng sẽ thường xuyên ở nơi này”
” ở tại nơi này?”
Kỷ Nhất Nguyên cùng Uất Trì Tuyết nhìn về vùng nước mênh mông yên tĩnh trước mặt.
” Được, đây cũng là một chỗ tốt” Kỷ nhất Nguyên gật đầu. ” ta sẽ bố trí cho người tới đây giúp con tạo một chỗ ở. Bây gờ ta cũng mẫu thân con sẽ đi về, con xông pha ở bên ngoài cũng phải nhớ về thăm nhà thường xuyên đó”
” Vâng, đợi mấy hôm nữa con sẽ trở về Tây Phủ Thành” Kỷ Ninh gật đầu, hắn muốn đi tới bộ lạc Hắc Nha để đón đệ đệ của xuân Thảo mang về Tây Phủ Thành. Đây chính là lời hứa của bản thân hắn với Xuân Thảo.
” Sớm quay về nhé” Uất Trì tuyết nhẹ nhạng vút đầu nhi tử.
” Vâng, ” Kỷ Ninh gật đầu. HẮn hắn cũng hiểu lần này đến thủy Phủ đã làm mẫu thân lo lắng rồi…
Cũng ngày, Kỷ Ninh dẫn Thu Diệp cùng Mạc Ô cưỡi Hắc Giảo Thú tiến về bộ lạc Hắc Nha.
Chương 64: Trận Pháp Cửu Quyển
Thời gian lặng yên như nước trôi đi, đảo mắt đã qua năm năm.
Đảo Minh Tâm, hồ Dực Xà.
Đảo Minh Tâm là tên do Kỷ Ninh tự đặt ra, bên trên hòn đảo kiến trúc san sát. Nguyên gốc hòn đảo vốn là một nơi hoang vắng nhưng ngày hôm nay đã trở thành chốn bồng lai tiên cảnh mỹ lệ. Vào lúc thời khắc giao mùa giữa xuân hạ, các loại hoa đua nhau khoe sắc, trải qua sự chăm sóc tỉ mỉ của những người hầu, chúng lại càng đẹp vô cùng.
“Thu Diệp tỷ, Thu Diệp tỷ.” Một tên thiếu niên đồ đen chạy vội tới gọi.
Thu Diệp đang ngồi đun nước pha trà nghe thấy thế thì quay đầu nhìn lại, cười nói: “Thanh Thạch, luyện bắn tên xong rồi à? Có hay không bị sư phụ Mông Ngư giáo huấn?”
“Việc này…” Thanh Thạch gãi đầu, bất đắc dĩ nói. “Có thể không bị giáo huấn sao. Trong lúc sư phụ Mông Ngư huấn luyện bắn tên đều giáo huấn ta, lại còn thường xuyên đem ca ca ra so sánh. Ca ca là thiên tài cỡ nào mà ta có thể so sánh tới?”
“Như thế là ngươi đã rất được quý trọng rồi đó.” Thu Diệp nhìn Thanh Thạch giống như nhìn em ruột mình vậy, trịnh trọng nói: “Công tử cũng đã nói rồi. Tuy sư phụ Mông Ngư bị phế mất đan điền nhưng nhờ thế mà càng dốc lòng vào nghiên cứu tiễn thuật…Hiện tai tiễn thuật ngược lại đã cao hơn một tầng. Bởi vì sư phụ Mông Ngư cũng cư trú tại đảo Minh Tâm, lại được công tử mở lời mời nên mới nguyện dạy ngươi. Nhờ đó ngươi có thể được dạy dỗ tốt, lại có thể có thêm được một môn tuyệt học nữa.”
Thanh Thạch gật đầu liên tục: “Ta hiểu.”
Thanh Thạch cũng sống rất vui vẻ trên đảo Minh Tâm. Kỷ Ninh đã hoàn toàn coi hắn là đệ đệ, dùng ca ca đệ đệ để xưng hô. Từ cách xưng hô có thể nhận ra quan hệ gần gũi đến mức nào, như bình thường người ta cũng chỉ xưng hô ‘đại huynh’ ‘đại ca’, còn cách xưng hô ca ca chỉ dành cho những người lớn lên từ bé với nhau.
“Ừ.” Thu Diệp mỉm cười, gật đầu.
“Kỷ Ninh ca ca đâu rồi?” Thanh Thạch gặng hỏi. “Đang luyện kiếm sao?”
Thu Diệp cười nói: “Không phải luyện kiếm.”
“À, vậy thì chắc đang ngủ ở đâu đó trên hồ Dực Xà rồi.” Thanh Thạch vừa cười vừa nói. Sau khi sống năm năm ở hồ Dực Xà hắn cũng đã rất hiểu thói quen của Kỷ Ninh. Hiện tại ngoại trừ lúc luyện kiếm, thời gian còn lại Kỷ Ninh đều nằm ngủ trên một con thuyền nhỏ trên hồ Dực Xà để mặc sóng nước đẩy đi.
“Đúng vậy, chắc là đang ngủ.” Thu Diệp quay đầu nhìn về phía hồ nước vô biên.
Thanh Thạch không nhịn được hỏi: “Lúc trước ta có hỏi Kỷ ninh ca ca là tại sao lại luôn ngủ ở hồ Dực Xà, ca ca lại nói…lúc đó là lúc đang tu luyện. Ta liền chả hiểu gì, đang ở ngủ ở hồ Dực Xà thì làm sao tu luyện được? Có điều kiếm pháp của Kỷ Ninh ca ca thì càng ngày càng lợi hại hơn, hai năm trước Kỷ thống lĩnh cũng đã tự nhận không địch lại được nữa rồi!”
“Đúng vậy đó, kiếm thuật của công tử đã cao siêu tới mức không thể tưởng tượng nổi rồi.” Thu Diệp cảm thán. “Ta đã từng xem lúc công tử luyện kiếm, có rất nhiều các loài thủy điểu(chim săn mồi trên nước) bay tới vây quanh thật lâu mà không muốn rời đi.”
“Thần kỳ đến như vậy ư? Thanh Thạch kinh ngạc.
“Hồi trước, hàng năm Kỷ thống lĩnh đều giao đấu cùng công tử một lần, nhưng hai năm trước tự thấy không đấu lại nữa nên về sau cũng không đến nữa. Đáng tiếc công tử không cho ta xem. Không biết tình cảnh lúc công tử giao đấu với Kỷ thống lĩnh thế nào nhỉ?” Thu Diệp có một chút thèm muốn. Ở trong mắt nàng, kiếm thuật của Kỷ Nhất Xuyên đã sớm được xếp vào hàng thần thoại rồi, còn kiếm thuật của công tử nhà mình bây giờ thì càng cao thâm khó đoán hơn.
Kỷ Nhất Xuyên cũng ở trên đảo Minh Tâm, có điều là ở một góc khác trên đảo. Bình thường lại ra quy định rất quái gở không cho bất kỳ một người nào tới, không có bất kỳ người hầu nào ở cùng. Chỉ có Kỷ Ninh là có thể thỉnh thoảng tới gặp phụ thân mà thôi.
“Thật tò mò. Không biết kiếm thuật của ca ca đã đạt tới cấp độ gì rồi?” Trong mắt Thanh Thạch hiện lên vẻ sùng bái.
“Nhìn kia.” Bỗng nhiên Thu Diệp nhìn về hướng hồ nước.
“Sao?” Thanh Thạch cũng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở chỗ xa xa xuất hiện một đội thuyền. Thanh Thạch vốn mang vẻ vui mừng tường là con thuyền nhỏ mà Kỷ Ninh ngủ ở trong. Thế nhưng sau khi nhìn kỹ…thì nhận ra thuyền kia chính là một con thuyền lớn chuyên chở người ra vào hòn đảo. Dù sao thì hiện tại đã có không ít người ở trên đảo Minh Tâm, người hầu cũng có tới gần trăm người nên phải thường xuyên chở rất nhiều lương thực đến đảo, rồi thỉnh thoảng lại có người ngoài viếng thăm nên dĩ nhiên phải có thuyền đưa sang.
Trên thuyền qua hồ.
Đang có một đám người trẻ tuổi chuyện trò vui vẻ.
“Tông chủ lại bắt chúng ta đến bái kiến tên Kỷ Ninh này.” Một gã thiếu niên cao lớn cởi trần mang ánh mắt bất bình nói. “Chúng ta là người ở Kỷ tôc tông phủ nên mạnh hơn nhiều cái tên Kỷ Ninh ở Kỷ tộc tứ phủ kia! Sáu người chúng ta lại còn là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ ở Kỷ tộc tông phủ. Bảo chúng ta đến luận bàn chút ít thì còn nghe tạm. Đằng này lại bắt chúng ta đến ‘bái kiến’ rồi để tên Kỷ Ninh kia ‘chỉ điểm’ ư? Lại còn muốn chúng ta cung kính ư?”
“Câm miệng.” Một thanh niên có mặt mũi khôi ngô mở miệng quát. “Tông chủ đã căn dặn, phải cung kính mà xưng hô công tử Kỷ Ninh.”
“Được rồi, được rồi, thì công tử Kỷ Ninh.” Tên thiếu niên cao lớn không nhịn được nói: “Chúng ta thì đã đành. Nhưng Kỷ Mặc, ngươi lại là thiên tài tuyệt thế đứng đầu thế hệ trẻ ở Kỷ tộc tông phủ, mười lăm tuổi đã bước vào Tiên Thiên, tuyệt học trấn tộc ‘Vạn Kiếm Khúc’ của Kỷ tộc cũng đã sớm đại thành rồi. Tên Kỷ Ninh này…công tử Kỷ Ninh này tuy đạt Tiên Thiên sớm hơn ngươi vài năm nhưng cùng lắm thì cũng chỉ luận bàn mà thôi. Làm sao ngươi phải đi bái kiến rồi nhờ hắn chỉ điểm được?”
“Kỷ Mặc.” Một cô gái mặc áo đen nói. “Đồng Chiêm nói không sai. Lần này vì tông chủ dặn dò nên chúng ta không ai dám trái lời. Nhưng tận đấy lòng mọi người đều không phục, chúng ta đều là những kẻ ưu tú nhất ở thế hệ trẻ. Tên Kỷ Ninh này…công tử Kỷ Ninh này cũng chỉ là Kỷ tộc Tây phủ mà thôi. Dù thiên tài thì cũng chỉ mạnh hơn chúng ta chút ít thôi. Làm sao có tư cách để chúng ta phải đi bái kiến được.”
“Ngừng lại được rồi.”
Thanh niên khôi ngô mang ánh mắt như nước nhìn xung quanh, năm tên thanh niên khác đều bình tĩnh lại.
Không phải bàn cãi, Kỷ Mặc chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ ở Kỷ tộc tông phủ, hơn nữa từ nhỏ đã theo Ảnh bà bà, cho nên địa vị của Kỷ Mặc cũng khá đặc biệt…Rất nhiều người đều đã đoán định, sau này Kỷ Mặc chính là người kế nhiệm chức Phủ chủ của Kỷ tộc tông phủ.
“Các ngươi cũng đều biết vì sao ta phải theo Ảnh bà bà đó.” Kỷ Mặc chậm rãi nói.
“Ừ.” Năm tên thanh niên đều mang ánh mắt sùng bái.
Ảnh bà bà …
Có hai nhân vật đứng cao nhất ở toàn bộ Kỷ tộc, một là tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa! Một người khác chính là Ảnh bà bà! Ảnh bà bà là thân muội muôi(em gái ruột) của Kỷ Cửu Hỏa, cùng là một bà cụ đã sống gần bốn trăm năm. Thế nhưng chắc chắn rằng bà ta cũng đã bước vào Tử Phủ tu sĩ được hơn ba trăm năm rồi.
Hai người bon họ là hai Tử Phủ tu sĩ được Kỷ tộc công khai.
Về phần âm thầm hay không có những Tử Phủ tu sĩ khác thì cũng khó có thể biết được. Đương nhiên mỗi bộ tộc đều phải che dấu thủ đoạn nào đó làm con át chủ bài, hư hư thực thực thì mới có thể tồn tại lâu dài được.
“Ảnh bà bà tự tay dạy ta kiếm pháp.” Kỷ Mặc nhẹ nhàng nói. “Vậy mà kiếm pháp của ta kém không biết bao nhiêu lần khi so sánh với Ảnh bà bà. Các ngươi không biết vì sao sáu người chúng ta lại bị tông chủ phái tới hồ Dực Xà này bái kiến Kỷ Ninh sao?”
“Nghe nói là Đông phủ, Bắc phủ, Nam phủ đều đã phái những đệ tử thế hệ trẻ tới bái kiến qua công tử Kỷ Ninh. Cho nên Tông phủ chúng ta cũng phải phái sáu người đi.”
“Sai.”
Kỷ Mặc nhẹ nhàng lắc đầu.
“Tông phủ chúng ta chính là gốc rễ của Kỷ tộc. Tộc trưởng, Ảnh bà bà đều là người ở Tông phủ chúng ta đó.” Kỷ Mặc nói. “Tông phủ của chúng ta cũng chiếm nhiều lãnh địa nhất. Số lượng Tiên Thiên sinh linh cũng nhiều hơn hẳn bốn phủ khác. Đến Xích Giáp Vệ cũng trú đóng ở Tông phủ chúng ta. Vậy thì vì sao Tông phủ chúng ta phải phái người đi học ở phủ khác?”
“Vậy thì vì sao?” Nguyên một đám nhìn Kỷ Mặc.
Kỷ Mặc nhẹ nhàng nói: “Bởi vì một năm trước, Ảnh bà bà đã tới hồ Dực Xà một chuyến.”
“Ảnh bà bà đến hồ Dực Xà?’ Năm tên thanh niên khác lập tức cảm thấy trong lòng nhiều nghi vấn.
Kỷ Mặc nói: “Tộc trưởng đã từng cực kỳ khen ngợi công tử Kỷ Ninh. Thậm chí còn cho rằng công tử Kỷ Ninh sau này nhất định sẽ là người đứng đầu Kỷ tộc ta! Cho nên Ảnh bà bà mới tới hồ Dực Xà để đích thân xem xét năng lực của Kỷ Ninh…”
“Như thế nào?”
“Ảnh bà bà đã nói gì?” Từng tên đều mang ánh mắt mong chờ nhìn Kỷ Mặc.
Trong mắt Kỷ Mặc hiện lên chút vẻ đặc biệt, chậm rãi nói: “Sau khi Ảnh bà bà trở về, ta cố gắng hỏi xem ta so sánh với công tử Kỷ Ninh thì thế nào. Ảnh bà bà chỉ nói là không thể so sánh, không thể so sánh. Ta tiếp tục gặng hỏi về kiếm pháp của công tử Kỷ Ninh này đã đạt tới cấp độ gì rồi thì Ảnh bà bà chỉ nói đúng một câu: Sâu không thấy đáy!”
“Sâu không thấy đáy!” Năm tên thanh niên khiếp sợ. Làm cho Ảnh bà bà nói những lời như thế thì kiếm pháp của Kỷ Ninh đáng sợ đến mức nảo?
“Chư vụ, mời xuống thuyền.” Người chèo thuyền lớn tiếng.
Lúc này sáu người bọn họ mới nhìn ra thuyền đã cập bờ rồi. Xa xa từng kiến trúc nối tiếp nhau, cảnh sắc đẹp không thể tả nổi. Tất cả làm sáu người bọn họ cũng không khỏi sợ hãi thán phục. Kỷ Mặc sáng mắt lên: “Nơi này chính là nơi Kỷ Ninh ở?”
Chương 65: Kỷ Ninh ở đây
Đứa trẻ nơm nớp lo sợ nhìn thiến niên ngồi trên Hắc Giảo Thú trước mặt. Nó chi cảm thấy thiến niên nước mặt thực sự là một nhận vật đáng sợ vì cả bộ lạc đến khúm núm trước người này.
“Thanh Thạch.”
Chỉ thấy vị thiếu niên nhảy khỏi lưng Hắc Giảo Thú tiến tới cầm tay nó.
“Đi theo ta tới mộ của tỷ tỷ ngươi, để hành lễ trước nàng ấy.”
Kỷ Ninh nắm chặt bàn tay Thanh Thạch. Chỉ thấy Thanh Thạch ngây ngốc mặc kệ Kỷ Ninh nắm còn Hắc Nha cùng với các tộc nhân đứng bên cạnh cũng không dám làm chuyện gì.
Hai người cứ như vậy đi xuyên qua bộ lạc tới thẳng ngôi mộ lớn nhất đằng sau bộ lạc.
Vừa đi tới ngôi mộ đầu tiên.
Kỷ Ninh nói: “Xuân Thảo, ta tới rồi.”
Kỷ Ninh cũng xếp đồ cúng tế ra. Trước khi đi đến đây bắn đã chuẩn bị tốt đồ cúng nên bây giờ đem đặt hết ở trước ngôi mộ. Kỷ Ninh cẩn thận bày đồ đồng thời nhẹ giọng nói: “Giang Hòa ở bộ lạc Giang Biên đã chết rồi, đại yêu Dực xà ở hồ Dực xà cũng đã chết! Toàn bộ kẻ thù của người đã bị ta giết cả rồi.”
Giọng nói vừa dứt, bọn người Hắc Nha lắp bắp kinh hặi. Đại yêu Dực Xà đã chết?
“Thanh Thạch là đệ đệ duy nhất của ngươi.” Kỷ Ninh kéo Thanh Thạch còn đang ngây ngốc tới trước mộ phần.
“Trước mộ phần của người ta xin thề, nhất định sẽ dậy dỗ Thanh Thạch thật tốt.”
Đứa nhỏ Thanh Thạch có chút khó hiểu. Phụ thân của nó Hắc Nha thi lại cực kỳ vui mừng vội vàng nói: “Cảm ơn công tử.”
Hắn chỉ là thủ lĩnh của một bộ lạc nhỏ, nào có tiền đồ gì… Nhưng nếu con hắn được vị công từ có địa vị cao cao tại thượng ở Kỷ tộc này giúp đỡ, tương lai con hắn chắc chắn sẽ tốt hơn hắn rất nhiều.
“Ngươi không phản đối là được.” Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào Hắc Nha, nói: “Ta ở đây tế bái một lần sau đó sẽ tới hồ Dực Xà. Tý nữa người đưa con của người tới Hồ Dực Xà tìm ta.”
“Dạ.” Hắc Nha cung kính nói.
“Thanh Thạch, khấn đầu lạy tỷ tỷ người đi.” Kỷ Ninh nhỏ giọng nói với Thanh Thạch.
..Vâng
Đứa nhỏ Thanh Thạch liền quỳ xuống dập đầu liên tiếp ba cái.
Kỷ Ninh hướng tới mọi người xung qnanh, phất tay nói: “Các người lui ra đi.”
“Vâng công tử.”
‘ Tất cả mọi người bao gồm cả Thu Diệp đều rút lui, cả Tbanb Thạch cũng bị Hắc Nha dẫn theo nhanh chóng lui xuống. Lúc này cả khu vực này chỉ còn mỗi mình Kỷ Ninh lặng yên đứng đó.
“Ngưới theo ta cũng khá lâu rồi.” Kỷ Ninh lấy rượu trong ống Trúc ra uống nói:
“Hôm nay, công tử sẽ tâm sự với người thật nhiều, sau hôm nay ta sợ rằng sẽ rất bận rộn, chắc không thể thường xuyên tới thăm ngươi được nữa. .
Đảo mắt hơn nữa canh giờ đã trôi qua, mà Kỷ Ninh vẫn đang uống rượu trái cây và trò chuyện với Xuân Thảo trước phần mộ của nàng.
Kỷ Ninh bỗng nhiên nhíu mày, hắn là tồn tại giống như Thần Ma, nên cảm ứng rất linh mẫn, dễ dàng nhận thấy từng đợt chấn động rất nhỏ trên mặt đất.
“Hẳn là hơn ngàn chiến sĩ! Cách đây khoảng hai mươi dặm. Sao lại có mấy ngàn chiến sĩ ở cách đây hơn hai mươi dặm được? Chặng lẽ có bộ lạc nào đó muốn tấn công bộ lạc của Hắc Nha?”
Đối với việc những bộ lạc tấn công lẫn nhau, thông thường Kỷ Ninh sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
“Hắc Nha xuất thân là một thường nhân, là người rất khéo léo trong quan bệ.” Kỷ Ninh nghi hoặc nghĩ.
“Hắn từ khi xây dựng bộ lạc Hắc Nha, còn chưa từng có bộ lạc nào tấn công qua. Như thế nào lần này lại có một bộ lạc khác tấn công? Hơn nữa lại hơn mấy ngàn chiến sĩ?”
“Phải đi xem mới được.” Lúc này Kỷ Ninh liền đứng dậy.
Mặc kệ là vì Xuân Thảo hay Thanh Thạch, hắn đều không thể mặc kệ làm ngơ được.
Kỷ tộc đối với việc này luôn mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng một khi nhúng tay vào thì chắc chặn các bộ lạc dưới trướng phải nghe theo.
Kỷ Ninh chạy như bay xuyên qua bộ lạc, một đường chạy thằng đến cổng chính.
” Công tử”
Mạc Ô, Thu Diệp lúc này cũng đã đuổi theo kịp.
“Công tử.”
Hắc Nha cũng mang theo mấy tộc nhân tiến lại, Kỷ Ninh liền quát lớn: “Các đây hơn hai mươi dặm, có khỏang mấy ngàn chiến sĩ đang tiến vào đây, bộ lạc Hắc Nba các người mau chóng chuẩn bị chiến đấu.”
Hắc Nha liền thất kinh:
“Mấy ngàn chiến sĩ ? Không có khà năng , có bao nhiên bộ lạc có thể xuất động mấy ngàn chiên sĩ chứ? Những bộ lạc lớn như vậy căn bản là không thèm để mắt bộ lạc Hặc Nha chúng ta. Toàn thể già trẻ lớn bé trong bộ lạc cũng chi khoảng một ngàn người, làm sao có thể khiến bọn họ xuất trận lớn như vậy!”
Ta nói chính là như vậy!” Kỷ Ninh liếc mắt nhìn hắn, không thêm nói thêm lời nào nữa.
Dạ..
Hắc Nha tự nhiên không dại dột hỏi thêm cái gì nữa hắn liền hô lớn: “Mọi người mau lên, có địch nhân tấn công mau mau tập bợp.”
“Ông! !”
Tiếng tú và trầm thấp vang lên, truyền khắp cả bộ lạc Hắc Nha, toàn bộ trai tráng lão già, đàn bà con gái đến cầm lây vũ khí lên còn toàn bộ trẻ em đều được cho chui vào chỗ trú ẩn.
Ở cổng chính, Kỷ Ninh đang đứng nhìn về phía xa xa, toàn thể tộc nhân bộ lạc Hắc Nha ai cũng nắm chặt vũ khí của mình, nín thở chờ đợi.
Dần…dần
Bọn họ có thể cảm ứng được từng tiếng bước chân, dù sao cũng là mấy ngàn chiến sĩ, làm sao có thể không phát ra âm thanh? Điều này trực tiếp làm cho đám người Hắc Nha càng thêm hoảng sợ, phải biết rằng lúc này Kỷ Ninh đã phán định được đại khái nhân số kẻ địch.
“Nhiều qúa”
“Sao lại nhiều chiến sĩ như vậy?”
Tộc nhân bộ tộc Hắc Nha nhìn có chút không rõ, chỉ thấy ở phía xa xa rừng rậm xuất hiện nhiều bóng người, những bóng người này ai ai cũng mặc áo giáp, nhìn như khối sắt đang nhanh chóng lao ra khỏi dòng nước, làm cho tộc nhân bộ lạc Hắc Nha hoảng sợ không ngừng .
“Ngưng…”
Ra lệnh một tiếng ba ngàn chiến sĩ liền đứng lại cách cổng chính bộ lạc Hắc Nha khoảng nữa dặm.
“Bộ lạc Hắc Nha nghe đây.”
Chỉ thấy một đại hán khôi ngô trọc đầu ở giữa đạo quân hêt lớn lên, hắn tiếp tục gào lớn:
“Chúng ta là bộ lạc Hỏa Dực. Các người mau chóng mở cửa đầu hàng như vậy chúng ta sẽ đế lại cho các ngươi một con đường sống. Nếu như cố gắng chống cự, thì người chống cự toàn bộ giết chết, tộc nhân khác thì bán làm nô dịch.”
Giọng nói vang vọng khắp bộ lạc Hắc Nha Khiến cho bộ lạc Hắc Nha hoàn toàn hoảng loạn.
“Làm sao bây giờ?”
“Nhiến chiến sĩ như vậy, phải có hơn ngàn người đấy.”
“Thôi xong rồi.”
“Chúng ta không phải vẫn có công tử Kỷ tộc ở đây sao?”
Bộ lạc Hắc Nha lúc này hoàn toàn đánh mất sĩ khí. Vốn bộ lạc mới xấy dựng cách đây không lâu, tộc nhân đến là người lưu lạc từ các bộ lạc khác mà đến đây, nên đối với bộ lạc Hắc Nha cũng không có lòng trung thành lắm. Hơn nữa chiến sĩ cường tráng ở bộ lạc Hắc Nha còn chưa đến năm trăm người ” ‘, mà kẻ địch lại có ba ngàn làm sao có thế khiên bọn họ dấy lên tinh thân chiến đấu được.
“Các chiến sĩ bộ lạc Hỏa Dực.”
Hắc Nha tiên lên nói chnyện. “Kbông biết vì sao các vị lại đến thăm bộ lạc Hắc Nha? Nếu các vị có yêu cầu gì thì bộ lạc Hặc Nha sẽ tận lực thỏa mãn các vị.”
“Đừng nói nhảm!” Đại bán trọc đầu gào lớn:
“Đầu hàng hoặc là cbiến!”
Kỷ Ninh nhíu mày nhìn thoáng qua Mạc Ô. Mạc Ô gật đầu đi lên phía trước, đồng thời quát lớn: “Công từ nhà ta tên là Kỷ Ninh, thủ lĩnh bộ lạc Hỏa Dực còn không mau qua đây bái kiến!”
“Còn không mau qua đây bái kiến!”
“Cờn không mau qua đây bái kiến!”
“Côn không mau qua đây bái kiến!”
Giọng nói vang vọng khắp núi rừng cũng khiến cho bộ lạc Hỏa Dực dao động.
Ở phía giữa đoàn qnân, một tráng hán cưỡi ngựa tiến lên hét lớn “Công tử Ký Ninh?”
“Là Kỷ Ninh, bộ lạc Giang Biên?”
“Ngoại trừ Kỷ Ninh này, còn ai dám khiến thủ lĩnh qua đây bái kiến.”
Cao tầng bộ lạc Hỏa Dực lập tức kinh bãi, nhân khẩu bộ lạc Hỏa Dực cũng chỉ hơn hai vạn. Bởi vì không có Tiên Thiên sinh linh nên cũng không dám tiếp tục khuếch trương quy mô. Nếu so sánh với bộ lạc Giang Biên thì bộ lạc Hỏa Dực của bọn họ rõ ràng kém bợn một bậc.
Bộ lạc Giang Biên cách bộ lạc bọn họ cũng không quá xa, sự tình cũng đã qua hơn một tháng nên cao tầng bộ lạc Hỏa Dực tự nhiên cũng biết tên Kỷ Ninh này.
“Tộc trưởng”
“Tộc trưởng”
Cả đám vây quanh một đại bán có râu mép màu đen.
Bên cạnh đại bán này là một thanh niên tóc dài, gã trầm giọng nói: “Chỉ là một đệ tử Kỷ tộc mà thôi, các bộ lạc tấn công lẩn nhau căn bản không cần đê ý tới một tên đệ tử Kỹ tộc. Toàn bộ lên cho ta.”
“Tấn công!”
Đại hán liền hêt lớn một tiếng.
“Cái gì, tấn công?”
“Tộc trưởng!”
Một đám cao tầng bộ lạc Hỏa Dực bị đại hàn dọa ngất. Bọn chúng không nghĩ tới tộc trưởng có dũng có mưu như thế nào lại mù quáng như vậy, tộc trưởng như thế nào lại không rõ tên Kỷ Ninh này. Hắn đâu chỉ là đệ tử Kỷ tộc bình thường có thế nói toàn bộ bộ lạc Giang Biến phải đến cúi đầu trước tên Kỷ Ninh này đó!
“Giết!”
Ba ngàn chiến sĩ trong bộ lạc đến là tộc nhân bình thường bọn hắn nào biết hàm ý Kỷ Ninh có nghĩa là gì, nghe tộc trưởng hạ lệnh, tự nhiên mỗi người đến rít gào xông lên phía nước.
“Giết!”
“Xông lên!”
Thấy quân đội như nước lũ tràn vào, phía trước tất cả đều mặc áo giáp, phía sau thì là dã thú. Trong lúc nhất thời khiến mặt đất chấn động dường như cả đất trời đến tối sầm lại, tộc nhân bộ lạc Hắc Nha bị quân đội dọa cho tái mặt, thậm chí có tộc nhân còn gào lên.
“Đầu hàng chúng ta đầu hàng.”
“Xong hết rôi…”
“Chạy mau, bọn chúng tới kìa.”
Ở công chính, Kỷ Ninh thấy một đoàn chiến sĩ đông nghìn nghịt xông tới, nhất thời nghi boặc: “Tên của ta hẳn là các bộ lạc lớn đều biết. Đặc biệt là lúc ta ra tay ở bộ lạc Giang Biên, càng phải truyền khắp lãnh địa Kỷ tộc rồi chứ. Như thế nào mà tên thủ lĩnh có bộ ria mép màu đen kia lại còn hạ lệnh tấn công?
Kỷ Ninh vẫn luôn nghi hoặc từ lúc nảy tới giờ.
Bộ lạc Hắc Nha chỉ là một bộ lạc nhỏ, cũng không có màu mở gì, vận dụng tới ba nghìn chiến sĩ đế tân công thì thật sự cũng rất kỳ quái. Biết tên mình mà vẫn tấn công như vậy thì lại càng kỳ quái.
Bất quá đám cao tầng bộ lạc Hòa Dực dám coi thường mình, chỉ tiếng vì uy danh Kỷ tộc thôi, hắnn cũng buộc phải xuất thủ.
Ở cổng chính bộ lạc Hắc Nha, Kỷ Ninh nhày mạnh lên, giống như một con chim lớn trong nháy mắt xẹt qua bần trời, đồng thời khi hắn nhày lên chung quanh đột nhiên hình thành từng đợt sóng biển cuồn cuộn, vô cùng mãnh liệt như đại hồng thủy. Trong nháy mắt ào ào cuốn tới ba nghìn chiến sĩ bộ lạc Hỏa Dực.
“Sóng biển.”
“Như thế nào đột nhiên lại có nước ở đây.”
“Là Tiên Thiên sinh linh, là tiên Thiên sinh linh.”
Ba nghìn chiến sĩ nhất thời hoàng loạn, nguyên bản sĩ khí đang dâng cao, chỉ trong nháy mắt liến hoàn toàn mất hết. Những chiến sĩ này rốt cuộc cũng hiểu được, thao tác điều khiển nước, lửa, khí độc, đến chỉ có Tiên Thiên sinh linh, Đại Yêu mới làm được. Chỉ cần bọn họ muốn thì việc tàn sát ba nghìn người thực sự dễ như trở bàn tay.
Quả thực Kỷ Ninh cũng không muốn giết hại người khác cho nên điều khiển sóng hiện đẩy lui chiến sĩ bộ lạc Hỏa Dực. Nếu như trực tiếp điều khiển lửa hoặc điều khiển băng làm họ chết cháy hay chết rét thì cục diện bậy giờ đã khác rồi.
“VÙ..”
Kỷ Ninh nhảy một cái bay ra khỏi một dặm trực tiếp lại gần đại bán có ria mép đen, túm cổ hắn nhấc lên.
Chương 66: Lần theo dấu vết
Trong nhát mắt Kỷ Ninh đã vượt qua hơn một dạm túm thẳng cổ tên thủ lĩnh râu đen nhấc đi làm cho đám cao tần ở bộ lạc Hỏa Dực sợ tới mức kêu lên thất thanh . Cả đám bọn chúng liền vội vàng nhảy xuống thú cưỡi, lẩy bảy quỳ trên đất rồi đồng thanh kêu lên : ” công tử Kỷ Ninh tha mạng!” ” Công tử kỷ Ninh bớt giận!” “Công tử bớt giận”.
Đám chiến sĩ ở phía sau tuy không bị sóng nước tạc vào nhưng thấy cao tầng quỳ sát đất thế kia thì cả đám cũng vội vàng quỳ theo. Mà lúc này sóng nước cũng đã biến mất, để lại trên mặt đất nguyên một đám chiến sĩ đang gắng bò dậy quỳ gối với vẻ mặt đầy sợ hãi.
Trong chốc lát, nguyên một vùng toàn người quỳ rạp trên đất, chỉ có Kỷ Ninh đang đứng đó tay vẫn còn túm cổ gã râu đen kia.
“Huỵch” Kỷ Ninh tiện tay quăng đi làm cho gã râu đen lăn trên đất 2 vòng.
“Công tử Kỷ Ninh” Gã râu đen run rẩy.
” Ngươi không biết ta ha?” Kỷ Ninh nhìn hắn.
Gã râu đe vợi lắc đầu nói” Không, không, ta đã sớm nghe danh về công tử Kỷ Ninh rồi”
“Vậy mà ngươi vẫn còn cả gan dám hạ lệnh xuất kích ?” Kỷ Ninh nhíu mày.
” Ta…ta..” Gã râu đen ngắc ngứ không bết trả lời như thế nào. Chính điều này lại làm cho Kỷ Ninh cảm cảm thấy khỳ quái. Gã thủ lĩnh này rõ ràng biết tên mình, mà cũng rất sợ mình nhưng mới vừa rồi vì sao hắn lại dám hạ lệnh?
Kỷ Ninh quát: “ta hỏi ngươi, vì sao lại tấn công bộ lạc Hắc Nha?”
Gã râu đen lập tức ấp úng.
Trong đám thượng tầng ở bên canhk có một người lập tức đáp: ” Công tử Kỷ Ninh, bộ lạc Hắc Nha này chỉ là một bộ lạc nhỏ nên căn bản bộ lạc Hỏa Dực chúng ta cũng không muốn đến tấn công! Chỉ là tộc trưởng đã ra lệnh , với một bộ lạc nhỏ nhoi như vậy chúng ta cũng chảng dám có ý phản đối.”
” Đây chính là ý của một mình tên tộc trưởng kia àh>?”
” Chúng ta vốn đều phản đối”
” Nửa tháng trước, tộc trưởng cũng không thèm để ý tới sự phả đối của chúng ta liền ép buộc chiến sĩ trong tộc đi bình định một bộc lạc nhỏ có mấy trăm người khác. Toàn bộ già trẻ của bộc lạc đó đều bị bán đi làm nô lệ cho bạn của hắn tên là Tử Cốc! ĐÓ, người xúi bẩy tộc trưởng chính là tên Tử Cốc đó, tộc trưởng lại rất tín nhiệm hắn!”Một Lão già tọc bạc mặc da thú chỉ thẳng vào một tên thanh niên tóc dài ở bên cạnh của Kỷ Ninh.
Vèo!
Tên thanh niên tóc dài vốn đang quỳ sát đất thì bỗng nhiên phóng ra một đường hắc quang bắn thẳng về phía Kỷ Ninh đang đúng ngay gần đó.
“Keng!” Kỷ Ninh mặc áo da thú bên ngoài, bên trong lại còn có cả pháp bảo hộ giáp nên dĩ nhiên thừa sức chặn lại một đòn này.
” Hừ” Kỷ Ninh nhìn về phía tên thanh niên tóc dại thì phát hieenhj sắc amwtj kẻ này đang biến dần sang màu đen. Lúc này có vài tên cao tầng đang quỳ gần đó lập tức gào lên giơ tay chụp về hướng tên thanh niên tóc dại.” lại còn dám đánh lén công tử àh? đáng chết!”
” Không được đụng đến hắn!” Kỷ Ninh Quát lớn lên.
Thế nhưng một gã đại hán lao ra đầu tiên đã chạm tới tay tên tên thanh niên toc dài kia. Chỉ Thấy đám đen nhán trên tay tên thanh niên kia nhanh chóng truyền sang tay gã đại hãn.
“Xíu…uu!” Kỷ Ninh búng ngón tay một phát, một đạo kiếm quang xoẹt qua cắt đứt cánh tay phải của tên đại hãn kia.
Cón tên thanh niên kia thì mềm nhũn người ra rồi đổi gục xuống đất, làn da trên người toàn một màu đen nhánh, thiết khiểu thì chảy ra máu tươi cũng màu đen như vậy. mà cánh tay của gã đại hãn kia bị Kỷ Ninh chém kia cũng chảy ra máu màu đen.
“Độc”
Tấc cả tộc nhân bộ lạc Hỏa Dực đứng xung quanh đều giật mình lui về sau.
Kỷ Ninh mang vẻ mặt cẩn thận “Độc cực manh”
“A” Lúc này gả thủ lĩnh râu đen của bộc tộc Hỏa Dực lại chạy đến, liên tục chỉ tay về phía thi thể đang nằm trên mặt đất. “là hắn, chính là hắn! Công tử Kỷ Ninh, tấc cả là do chính hắn gây nên. :Lúc trước hắn phun một ngụm thuốc vào là đầu óc ta mê man. Tuy ta vẫn biết mọi thứ nhưng trong đầu lúc nào cũng nghĩ tên tử cốc này là chủ nhân của ta nên all đều nghe theo hắn. Hắn muốn cái gì ta đều tự khắc làm theo, dù hắn muôn sta chết ta cũng sẽ chết mà không phẳn kháng chút nào. Vừa rồi ta nghe được tên của công tử thì rõ ràng không dám đắc tộ với người nhưng hắn ra lệnh một tiếng là ta lại phải làm theo.”
Gã râu đen kinh sợ nhìn thi thể trên mặt đất. ” chỉ là một ngụm thuốc”.
Đám cao tầng ở bộ lạc đứng xung quanh nghe thấy thế thì liền hốt hoảng.
” cái gì” Kỷ Ninh cũng giật mình kinh ngạc.
Dược vật có khả năm khống chế con người thì ở Yên Sơn này chỉ có duy nhất ” hắc Hỏa Giáo” là có. Thứ nổi danh nhất ở Hắc Hỏa giáo chính là Thánh Hỏa Đan. Kẻ nào chỉ cần nút thánh hỏa đan vào thì sẽ vô cùng trung thành với Hắc Hỏa giáo , đến cả chết cũng không sợ ! Thế nhưng hắc hỏa giáo có rất nhiều ” Thánh Hỏa Đan” mà nó cũng chả phải là cái gì đó một ngụm thuốc.
” Có thể luyện chế ra được loại thủ đoạn này thì đều là những Vu Sư, Dược Sư rất lợi hại” Kỷ Ninh bỗng quay phắt người lại nhìn về tên thủ lĩnh. ” Nói mau, tên Tử Cốc kia muốn dùng người làm việc gì? ”
” Mua nô lệ” Gã râu đen liền nói”hắn mua nô lệ ở chỗ chúng ta hai lần, tổng cộng hơn hai ngàn nô lệ! rồi sau đó hắn khống chế ta , bắt ta phải thông tính vài bộ lạc nhỏ khác đem tấc cả giả trẻ trai gái làm nô lệ bán cho hắn rồi sau đó hắn tự bố trí người chuyển đi”
Kỷ Ninh nghi hoặc. Mua nhiều nô lện như vậy để làm gì? Bình thường bộ lạc chỉ mua nô lệ để lấy sức lao động với đi làm phục dịch mà thôi. Mà nô lệ mua về thĩ cũng cho họ ăn, để mà cung ứng được cho từng đấy ngưới ă cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
” Thủ hạ của hắn đâu rồi?” Kỷ Ninh liền hỏi. ” Không phải ngươi đã nói, hắn từng phái thủ hạ tời đem nô lệ đi sao ? Nhiều nô lệ như vaayjlaij gồm trẻ em và người giafthif đi trong núi rừng sẽ cực kỳ chậm. có lẽ vẫn có thể tìm được tung tích của bọn họ đấy.”
Có thể tìm được, có thểm tìm được” Gã râu đen gật đầu liên tục ” mười hôm trước, thủ hạ của hắn có đem một đám nô lệ mang đi về hướng đông. hai ngày trước, đội ngũ đi săn của bộ lạc ta còn bắt gặp đám nô lện này. Xem chừng với thời gia hai ngày bọn chúng cũng không thể đi quã xa chỗ đó được nên chũng ta có thể rất nhanh tìm được thôi”.
Kỷ Ninh gật đầu.
” Mạc Ô, Thu Diệp” Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía xa xa
Mạc Ô cũng Thu Diệp chạy tới.
” Công tử” Hai người nhìn về phía Kỷ Ninh. ” ta có chuyện phải làm” Kỷ Ninh nói ” Ytuowcs tiên các ngươi đi đưa tin đến cứ điểm Hắc Giáp Về gầy đây nhất rồi điều một trăm tên ở đó đi hộ tống các ngươi cùng Thanh Thạch đến bên hồ Dực Xasd. Ở bên bờ kia cỉa hồ Dực Xà Cha ta đã bố trí cho người xây dựng một chỗ ở, các ngươi cứ tạm thời đến đó ở”
” Vâng” Mạc Ô cùng Thu Diệp đều đáp.
” về phần ngươi” Kỷ Ninh nhìn về phía gã râu đen . ” Ngươi vố trí hai người ở đội đi săn đi dẫn đường cho ta. Ta phải tìm được đoàn người nô lệ kia ”
” Vân thưa công tử” Gã râu đen liền đáp rồi lập tức quát ra phía sau lưng. ” Tam Đao, Tạp Bố, Mau tới đây” /….
Kỷ Ninh mang theo hai gã dẫn đường cưỡi Hắc Hỏa thú ngày đi đêm nghỉ nhanh chóng đuổi theo. Một đội ngũ những nô lệ kia lại có tới mấy trăm người là người già và trẻ em nên cũng không thể đi nhanh hơn được. có lẽ chỉ tầm gầm một ngày là đã có thể đuổi kịp rồi”
” Công tử, nơi này rõ ràng có vết chân người vừa đi qua” một gã đầu bện tóc nước da ngăm đen liền nói ” dấu vết rõ ràng như vậy thì có lẽ chỉ mới đi qua đây chưa tới một ngày, chúng ta có thể dduoir theo được ngay”
“Được” Kỷ Ninh gật đầu.
Cứ thế họ thẳng hướng đuổi theo.
Rất nhanh sau đó đã thấy lác đác được bóng dáng của một đoàn người. Chỉ thấy nguyên một đám nam nữ đều bị trói chặt tay lên cây gỗ. cứ một đám nam nữa lại bị buộc vào một cây gỗ rồi khiêng đi trên vai. Nếu làm như vậy thì một người mà trốn chạy fai mang kéo được những người khác theo. mà có động tĩnh lớn là đám người áp dãy nô lệ có thể dễ dàng phát hiện ra.
” Nhanh, Nhanh lên” Đám người áp dải đều tay lăm lăm cây roi cũng các lại binh khí…chốc chốc lại vung roi lên quật. về phần đám trẻ nhỏ thì bọn chúng buộc trên thú cưỡi. Một con có thể trói chặt được 18 đứa trẻ lên. Làm như vậy có thể giúp tăng được tốc độ tiến lên của đoàn người.
Nguyên một đám nam nữa ddefu amng vẻ mặt bi thương, trong ánh mắt họ đều hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Chỉ mới tháng trước thôi, bọn họ cón đc cũng một chỗ với người nha sống yên bình ở bộ lạc. VẬy mà bây giờ họ đã trở thành nô lệ bị áp giải đi đến nơi nào ko hay biết.
” hai người các ngươi mang mấy con hắc hỏa thú này về rồi để cho bộ lạc ngươi bố trí đưa chúng đến hồ Dực Xà” Kỷ Ninh lật tay lấy ra hai khối Thú Đầu Kim. ” các ngươi đã đi theo ta một chuyến thì ta sẽ không bạc đãi các ngươi”.
” Tạ ơn công tử. hai gã tộc nhân liền cảm kích.
Kỷ Ninh gật đầu, tay sờ lên thân Hắc Hỏa Thú. Khi đi lưu lack bên ngoài, chính mình đều cưởi hắc Hảo thú, qua thời gian dài như vậy cũng không nở bỏ.
” Các Ngươi đi đi” Kỷ Ninh liền nhảy xuống, bắt đầu một mình theo dõi. dù sao thì đội ngũ này cũng chỉ từ từ tiến lên nên chính mình cũng không cần cưỡi Hác Hỏa Thú Nữa.
Đội ngũ nô lện đi không ngừng nghỉ trong núi rừng. Tuy trên đường cũng gặp vài con yêu thú nhưng đội ngũ áp giải đều là cao thủ lợi hại, gần như là kẻ nào cũng là Hậu thiên viên mãn, thậm chí có ba tên Thần Ma Luyện thể Hậu Thiên viên mãn. Dĩ nhiên bọn chúng có thể đơn giản giết chết đám yêu thú kia.
“Đúng là khó hiểu” Kỷ Ninh thầm nghĩ. ” Dám trắng trợn đi mua nô lệ lại còn dùng 1 ít dược vật để khống chế thủ lĩnh của bộ lạc rồi bắt nô lệ trên quy mô lớn. Rồi thì đội ngũ áp giải nô lệ lại còn có cả cao thủ Tần Ma luyện thể đạt tới Hậu Thiên viên mãn”
” Nhanh lên”
” Nhanh lên”
” Mới thế mà đã tới rồi” Đám người áp giải dường như có chút vui vẻ.
Kỷ Ninh yên lặng theo dõi phía sau. Đây là khu vực biên giới giữa Kỷ Tộc và Thiết Mộc Tộc, phía trước chính là dãy núi trùng trùng điệp điệp.
Đám nô lệ cũng đang bị áp giải đi thẳng tới dãy núi này.
“Lên núi” Đội ngũ tiếp tục tiến lên.
Kỷ Ninh theo phía sau. NHưng khi vừa đặt chân tới núi thì vốn là ngày mùa hè nên trời còn sáng trưng đã bỗng chốc biến thành trong khung cảnh như ban đêm. Xung quanh toàn một vùng tối đen nên hắn chỉ có thể hơi phân biệt được địa hình xung quanh cùng 1 chút khói đen bay lên.
Khói đen tràn ngập, ám khí dày đặc.
” Trận pháp” Kỷ Ninh lập tức nhận ra chính mình đã tiến vào giữa trận pháp rồi.
” Lại có kẻ nào đến tìm cái chết đây. haha …!” Một tiếng cười chói tai đầy gian ác bỗng nhiên vang vọng ở xung quanh. “Tên nhóc loài người kia, thịt của ngươi nhất định sẽ rất ngon đây. ta sẽ ăn ngươi từng chút từng chút một”
Kỷ Ninh dừng lại nhìn vùng khói đen dày đặc ở xung quanh. Nhưng dù cố gắng thì hắn cũng chỉ có thể nhìn được cách xa ba trượng mà thôi. Hai tay hắn liền xuất hiện hai thanh bắc Minh Kiếm…
Chương 67: Tử Phủ tu sĩ
” Giết ta đi”
” Ta có thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi”
“A.”
“Không, không, không”
Đứng ở trong đại trận toàn khói đen này chỉ có thể nghe đủ loại âm thanh như có ai đó bị hành hình, tra tấn vậy. Nghe thấy thế thì Kỷ Ninh giật mình” ” bọn chúng không những mua rất nhiều nô lệ, mà thậm chí còn khống chế một vài thủ lĩnh của các bộ lạc gây nên chiến tranh giữa các bộ lạc để chiếm hữu nô lệ. Rốt cuộc thì bọn chúng mún làm cái gì?”
” Mặc kệ là như thế nào ta cũng phải xông ra:”: Kỷ Ninh cẩn thận nhìn bốn phía, lướt người một cái vươn lên trước hơn một dặm. Sau đó hắn có rẽ ngoặt chạy trốn, lui về phía sau, nhảy vọt đủ kiểu. Nhưng làn khói đen vẫn tran ngập trong đại trận dù Kỷ Ninh chạy đi rất nhanh. Mặc kệ hắn di động đến chỗ nào thì trước mắt cũng chỉ vẫn là khói đen tràn ngập âm khí.
” Không tốt”
Sắc mặt Kỷ Ninh hơi đổi.
” Cái này không phải là mê trận bình thường, tốc độ của ta nhanh như vậy mà vẫn có thể bám theo mà trận pháp thì vẫn ổn định trước sau như một. Kẻ thao tác trận pháp này chỉ sợ không phải là Tiên Thiên Sinh Linh”
Kỷ Ninh trong một tháng lần theo dấu vết này cũng để tâm tham ngộ Cửu Quyển Trận Pháp lúc trước đoạt được. Tuy rằng trận pháp trước mắt hắn không thể dễ dàng phá vỡ nhưng vẫn có thể nhìn rõ ra… trận này hơn xa trận pháp Âm Dương Nhị Khí Trận có chút đơn giả kia . Nó thật sự là một loại trận pháp có chút huyền diệu, pháp bảo có thể chịu được trận pháp này chắc chắn cũng phải là pháp bảo nhập Giai.
Pháp bảo nhập giai thì ở mức độ Tiên Thiên sinh linh sẽ không cách nào để luyện hóa được nó.
” Tầm cỡ như Vân Tượng chân nhân thì còn ở loại phương như Yên Sơn này để làm gì cơ chứ. Tám chí phần mười…Người bố trí trận pháp này hẳn là một gã Tử Phủ tu sĩ, hơn nữa còn là một gã Tử Phủ Tu sỉ am hiểu dùng độc”
Kỷ Ninh căn cứ sự tình gặp phải lúc trước mà nhanh chóng đưa ra phán đoán.
” Tên tóc nhận tộc ta tới rồi đây”.
Tiếng cười chói tai vang vọng ở trong là khói đen mịt mờ.
Kỷ Ninh cũng đứng im tại chỗ, đồng thời xung quanh thân thể cũng xuất hiện ba tấm lá sen nước, ba tấm lá sen lử. Hai tầng lá sen bắt đầu chậm rãi vòng quang Kỷ Ninh rồi lấy thân thể hắn làm trung tâm mà xoay tròn xung quanh….
” Ha ha ha ha…!”
Tiếng cười âm hiểm lại vang lên
Chà!.
Một cái bóng màu đen cao ngất xuất hiện trong là khói đen rồi lao thẳng tới chỗ kỷ ninh nhưng lúc cái bóng này nhìn thấy được hai tầng lá sen nước lửa bảo hộ bên thân thể Kỷ Ninh thì tốc độ của nó cũng hơi chững lại.
“Hừ”
Trong mắt kỷ ninh lóe lên chút sát ý, cả thân thể hắn ngay lập tức lao về phía trước, Bắc Minh kiếm trong tay xuất ra nhanh đến nỗi hóa thành một đường sáng lửa, thi triển ra “Điện Quang Hỏa Thạch” Trực tiếp chia bóng đen thành hai nửa.
Vù…
Lập tức trong nháy mắt, bóng đen biến thành sương mù rồi ngưng tụ thành một con dị thú. Dị thú này loáng thoáng ở trong làn khói đen nên căn bản không thể nhìn rõ nó.
“Đây không phải là tên nhãi nhân tộc mà là một tiên Thiên Sinh Linh nhân tộc đã tu luyện nhiều năm”
Thanh âm chói tay từ phía trong sương mù truyền ra.
” Tên nhân tọc này có lẽ đã đột phá tới cảnh giới Tiên Thiên từ lúc còn thiếu niên cho nên gương mặt mới trẻ như vậy. Hơn nữa hắn có liên hoa hộ thân. Đám liên hoa hộ thân này rất có thể là pháp bảo hạn nhất.”
Từ nơi xa kia vang lên một thanh âm trong trẻo nhưng lại vô cùng lạnh lùng: ” Không phải Tử Phủ tu sĩ thì chỉ là chuyện nhỏ, cứ giết hắn đi”
“Giao cho ta”
Dị thú như ẩn như hiện trong sương mù trước mặt nói thẳng.
Kỷ Ninh nghe thấy thế thì sắc mặt hơi đổi.
Không phải Tử Phủ tu sĩ thì chỉ là chuyện nhỏ! Hắn nói như thế thì khả năng đại trận này đúng là do một tu sĩ Tử Phủ bố trí rồi! Mà kẻ động thủ vừa rồi lại là một con yêu thú, có lẽ nó là một con Linh Thú dưới trướng Tử Phủ tu sỉ kia.
” Chủ nhân nhà ta nói”
Trong sương mù, dị thú chậm rãi thay đổi vị trí, trong chốc lát xuất hiên ở chỗ này chốc lát lại xuất hiện ở chỗ khác. “Khi ra ngoài mà gặp đước nhân loại có dáng vẻ càng nhỏ tuổi thì lại càng không dễ chọc. Hiện tại xem ra lời này không phải là giả….Chỉ tiếc là ngươi gặp phải ta!”
Kỷ Ninh bình tĩnh đứng yên.
Một khi bước vào Tiên Thiên sinh linh thì đã không phải là phàm nhân nữa rồi, dáng vẻ con người cũng thay đổi ít nhiều. Đến lúc sắp tới đại nạn thì cơ thể mới nhanh chóng già nua đi, cho nên phần lớn Tiên Thiên sinh linh cũng đã hơn trăm tuổi. Giống như Kỷ Nhất Xuyên chẳng hạn. Hắn vốn nổi tiếng khắp vùng Yên Sơn, lại đi ra ngoài hành hiệp giang hồ nhiều năm, rồi sau mang theo thê tử trở về. Tính ra hiện giờ hắn cũng đã ngoài năm mươi nhưng có bộ dạng vẫn giống hệt thời trai trẻ . Nếu như một người tiến vào Tiên Thiên sinh linh lại có hình hài giống như một đứa trẻ con thì có thể nói lên ràng hắn tử thuở nhỏ đã đạt được tiên thiên.
Thoạt nhìn càng nhỏ càng không dễ chọc.
Một vài vị Tiên Nhân cũng có bộ dáng như đứa trẻ.
” Hưu ! Hưu ! Hưu!”
Ba đường sáng đen đột ngột bắn về phí Kỷ Ninh nhưng không đụng tới Thủy Hỏa Liên Diệp đang xoay tròn bảo hộ lấy Kỷ Ninh thì miễn cưỡng xuyên qua được tầng liên diệp thứ nhất rồi bị chặn lại ở tầng thứ 2.
Bóng đen cực lớn cũng lao ra từ trong sương mù . Bộ móng vút to lớn chụp thẳng vào đầu Kỷ Ninh !
” Keng!” Kiếm quang chợt lóe lên đỡ trảo với tới, cả người Kỷ Ninh cũng Nhảy tránh sang một bên.
“Hả?”
Kỷ Ninh nhíu mày nhìn lại. con dị thú này di chuyển nhanh như báo làm cho Kỷ Ninh không thể phân biệt được ngay đây là loại dị thú nào. Đa phần dị thú đều là những loài có Huyết Mạch pha tạp giữa nhiều giống nòi do đó thường xuất hiện dị chủng ( chủng loài đặc biệt) . Con dị thú trước mặt có thể nói cũng khá giống với Ngạn Thú nhưng thân thể lại thon dài hơn. Nó đang nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, cái đuôi cũng khẽ đung đưa. Cái đuôi của nó được bao quanh bỡi từng vòng gai xương màu đen mọc ra tự thịt. Nếu nhổ thứ đó ra thì chắc chắn ko thua gì pháp bảo.
Con ngươi của Kỷ Ninh co lại, cả người hóa thành một cái bóng bay đi.
Phong Dực Độn Pháp!.
Vù….
Với tốc độ nhanh như sét đánh, kỷ Ninh lao tới con dị thú. thấy thế nó cũng giơ hai bộ móng vuốt lên.
” Tích thủy Xuyên Thạch”
Một đường thủy kiếm chợt lóe lên rồi biến mất giống như một giọt nước. Cả người con đai yêu lao đi theo quán tính rồi “ẦM” một tiếng , ngã lăn vài vòng trên mặt đất rồi không động đạy gì nữa . Cái đầu của nó thêm một cái lỗ thủng thật lớn, máu óc theo đó chảy ra ngoài.
Kỷ Ninh lặng yên hạ xuống đất , trên tay cẫn giữ chặt hai thanh kiếm. cẩn thận liếc nhìn xung quanh rồi nhìn thẳng vào chỗ con yêu thú: ” cũng chỉ là một con đại yêu Thiên thiên hậu kỳ mà thôi”
“Hắc Châm”
“Hắc Châm”
Ở nơi xa xa kia truyền lại âm thanh trong trẻo nhưng lại lạnh lùng. ” Nhân tộc kia có thể đánh chết Hắc Châm sao? Hắc..”
Nhưng rất nhanh thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng kia ngừng lai.
” Ta giết xong con dị thú mà Y vẫn không biết. Xem ra dị thú này không phải là linh Thú của người này” Kỷ Ninh hiể được, có thể hiêng ngang hoành hành ở vúng này như thế thì rất có thể là một thế lực ẩn nấp đằng sau! Nhưng kẻ bố trí thao tác trận pháp này ít nhất cũng phải là Tử Phủ Tu Sĩ.
” Phiền Toái rồi”
Kỷ Ninh không nghĩ tới , ở vùng biên giới giữa Kỷ Tộc và Thiết Mộc Tộc lại còn tiềm ẩn một thế lực như vậy.
Kỷ Ninh ở trong đại trận, Thủy Hỏa Liên Hoa hộ thân xoay tròn lấy xung quanh hắn. Trong nội tâm hắn đang không ngừng tìm hiểu trận pháp này. Cửu quyển trận pháp vốn cực kỳ tâm ảo, đặc biệt một vài đồ hình trong đó rất khó để ghi nhớ. Nhưng cho dù Kỷ Ninh có thể đem nội dung quyển thứ nhất nhớ hết đi nữa thì giờ phút này hắn phải phân ra hơn 1/2 tâm lực để phân tích trận pháp ở trước mặt.
“Nhất định phải phá được trận pháp này. Nếu không thì ta chỉ có thể mặc cho đối phương thi triển thủ đoạn mà thôi” Kỷ Ninh mải miết suy nghĩ, bên tai vẫn văng vẳng truyền đến từn trận tiếng kêu thảm thiết, tiếng chửi rủa thê lương giống như có một cái địa ngục ở trong ngọn núi này vậy.
Phiêu Tuyết Điện, Tây Phủ Thành, kỷ tộc.
Kỷ Dậu Dương ngồi phía trên cáo đại điện, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Liệt và những người còn lại theo thứ tự ngồi bên, sắc mặt mỗi người đều mang vẻ nặng nề.
“Mười ngày gần đây”
Kỷ Dậu Dương nói với giọng hơi khàn khàn, ánh mắt cũng hơi đỏ lên.
“Trong lãnh địa kỷ tộc Ngủ phủ của ta đã có nhiều Tiên Thiên Sinh Linh mất tích! Sống không thấy người, chết không thấy xác!”
” Phủ chủ, rốt cuộc là ai làm loạn ở trong lãnh thổ kỷ tộc chúng ta ”
” Tìm ra, diệt trừ ngay”
Mấy ngày nay ta điên mất! Người huynh đệ tốt của ta! Ta nhất định phải tìm được hắn cứu hắn trở về”
Phía dưới có tộc nhân Kỷ tộc không nhịn được kêu lên.
Kỷ Liệt ở một bên trừng mắt khàn giọng nói : ” Con của ta cũng mất tích, nhất định ta phải tìm ra, nhất định”
Rồi ánh mắt lập tức dời về phía Chủ Phủ phía trê đại điện .
“Đại Huynh, cho tới hôn nay tổng cộng có bao nhiêu Tiên Thiên Sinh Linh mất tích? Còn nữa, rốt cuộc là ai đã ra tay với Kỷ tộc chúng ta? Đã tìm r thủ phạm chưa?”
“Dựa theo tin tức vừa mới truyền đến tông phủ, cho tới hôm nay đã có ước chùng hai muoi ba Tiên thiên sinh linh mất tích”
Kỷ Dậu Dương lắc đầu:
“Hơn nữa phần lớn đều là Tiên thiên Sinh Linh hơi có danh tiếng và tương đối lợi hại ! Thống lĩnh các phủ bên ngoài Kỷ tộc Ngủ Phủ còn có năm người mất tích. Nhưng bí ẩn tới mức ngay cả chút tung tích cũng không thể lần ra”
” Đây là khiêu khich Kỷ tộc chúng ta, căn bản là xem thường Kỷ tộc chúng ta” Kỷ Liệt rít lên.
Kỷ Dậu Dương mắt đỏ lên: ” Mất tích đều là người tương đối lợi hau, ít nhất cũng là Tiên Thiên sinh linh trung kỳ, còn có Tiên thiên sinh linh hậu kỳ, thậm chí cả Tiên Thiên sinh linh viên mãn! đây là hành động cởi lên đầu kỷ tộc chúng ta, xong rồi lại cón đi tiểu trên mặt Kỷ tộc chúng ta! nhất định phải tìm ra thủ phạm! Cho dù chúng ta phải trả bất cứ giá nào cũng phải tiêu diệt nó”
Kỷ Nhất Xuyên ngồi một bên mở miệng nói: “Đúng là nên tiêu diệt, chỉ dựa vào theo kinh nghiệm của ta, thực lực này bên trong hẳn có Tử Phủ tu sĩ tấn thủ”
“Sao>?”
Cả đám đều nhìn về phía Kỷ Nhất Nguyên.
Kỷ Nhất Xuyên dù sao cũng đã từng ra ngoài nhiều năm thậm chí đi qua Bắc Minh Đại hải nên tầm nhìn cũng có chút hơn người.
Kỷ Nhất xuyên tiếp tục nói: ” có hai loại khả năng lớn nhất. Thứ nhất hẳn là bộ tộc lưu vong, bộ này mất đi thành thị của mình không có căn cơ bị buộc phải lưu vong… Thế nhưng bộ tộc còn sót lại thực lực tương đối mạnh, cho nên đến yên Sơn của chúng ta gây nên chiến tranh, muốn chiếm được một tòa thành thị”
Có thành thị mới có lãnh địa, bộ tộc mới tính là có căn cơ!
” Thứ hai: có thể là người tu tiên đang chạy trốn. Một vài kẻ tu luyện tà phái sẽ dung một ít hồn phách, thi thể để tu luyện mmootj ít pháp thuật tà ác…, bắt giữ Tiên Thiên sinh linh là bởi vì Tiên Thiên Sinh Linh hồn phách càng mạnh thì càng có lợi để tu luyện một ít pháp thuật” Kỷ Nhất Xuyên nói.
” hơn nữa Tiên Thiên sinh linh mất tích lần này : Kỷ Nhất Xuyên nói tiếp :”Dựa theo tình báo của Kỷ Tộc ta, chảng những là kỷ tộc chúng ta mà còn có cả Thiết Mộc tộc, Biên Hà tộc đều có Tiên Thiên Sinh Linh mất tích. Chính là không biết dố lượng Tiên Thiên sinh linh của bọn họ mất là bao nhiêu, toàn những thế lực không nhở ở Yên Sơn này. Thù này chúng ta phải báo, Tiên thiên Sinh linh cũng phải cứu nhưng không được nóng vội. Trước tiên phải tra ra thật giả của đối phương sau đó lập ra kế hoạch để diệt trừ bon chúng!”
Tưng người trọng đại điện đều trầm tư.
Chương 68: Sư tôn
Kỷ Nhất Nguyên đang đi một mình trên con đường đá, hàng lông mày của hắn nhíu lại, vẻ mặt trầm tư. Hắn biết rõ chuyện lần như một kiếp nạn với kỷ tộc. Có điều một thế lực muốn đứng vũng ở vùng đất này thì cũng sẽ phải trải qua được nó thì thế lực của bộ tộc lại càng mạnh lên, cón nếu không được thì chính là thảm họa diệt vong! Nếu có thể may mắn chạy thoát được vài tộc nhân để giữ lại dòng máu nối dõi thì cùng được coi như là một chuyện tốt rồi.
” Chủ nhân”
“Chủ nhân” một đám người hầu đứng ở một bên cung kính quỳ dưới đất nghênh đón.
Kỷ Nhất Nguyên tiến vào phủ đệ của mình, đi về phía thê tử của mình. Bỗng nhiên một hầu gái chạy tới, vừa nhìn thấy Kỷ Nhất Nguyên thì cô này hoảng hốt quỳ xuống.
“Chạy vội chạy vàng như vậy thì còn ra thể thống gì nữa”. Kỷ Nhất Nguyên Nhíu mày nói.
” Chủ Nhân” cô hầu gái trắng bệch mặt, vội vàng đáp. ” Phu Nhân, người, phu nhân, người…”
Sắc mặt Kỷ Nhất Nguyên lập tức biến đổi: Tuyết nhi là sao?
” Phu nhân vừa mới ngất đi !” Cô hầu gái lo lắng nói.
” Ngất đi?” Sắc mặt Kỷ Nhất Nguyên lập tức tái đi. Thê tử của hắn là một cao thủ luyện khí thì làm sao có thể đơn giản ngất đi được. Chỉ sợ có điều gì đó khác thường.
” Tuyết Nhi” Kỷ Nhất Nguyên lập tức hóa thành một trận gió rồi biết mất.
Trong phòng.
Uất Trì Tuyết đang lặng yêu nằm trên giường, sắc mặt hơi tái thế nhưng vẻ mặt vẫn đầy vẻ mỹ lệ tịch mịch.
“Tuyết Nhi” kỷ Nhất Xuyên lập tức xuất hiện trong phòng và đi đến phía thê tử rồi vội vã chạy đến. Sau khi nhìn một lượt thì sau đó quay lại nhìn cô hầu gái” Rốt cuộc thì có chuyện gì xảy ra ?”
Cô hầu gãy sợ đến phát run đã sơm quỳ sát dưới đất” Chủ Nhân ! Lúc trước phu nhân đang uống trà bình thường. không có ai đụng đến phu nhân cả , cuũng không có ai nói điều gì . Nhưng đột nhiên thân thể phu nhân nhũn ra rồi dựa vào tường. Chúng ta thấy thế liền vội vàng đưa phu nhân trở về phong còn Lưu Diệp thì gọi chủ nhân tới”
” Tại sao lại xảy ra như vậy” Kỷ Nhất Xuyên mang vẻ mặt đau khổ hỏi . ” Tại sao lại có thể như vậy? Nhanh, Ngươi mau đi mời Tào Vu Sư tới đây. ”
” Vâng” Cô hầu gái liền vội vàng chạy đi. Trong phòng chỉ còn lại Kỷ Nhất Xuyên đứng đó.
Kỷ Nhất Xuyên ngồi xuống bên giường nhìn thê tử, vừa đưa tay vuốt mặt thê tử vừa nỉ non nói: ” Ngày đó chẳng lẽ đã tới rồi sao? Lúc trước nàng muốn sinh hạ Ninh nhi thì ta đoán trước ngày này sẽ đến rồi. Nhưng ta không tin , ta không tin. Nhất định nàng phải sống , ta ta muốn cùng nàng dõi theo bước chân của con trai chúng ta, được tận mắt chứng kiến nó trở thành đại anh hùng ở nơi đây”.
Một lúc sau.
Một lão già mặc bộ da thú bẩn thỉu có chòm râu dài đi đến, trên người của hắn tỏa ra những hương hoa cỏ, Vu Sư, Dược Sư đều là những kẻ chuyên nghiên cứu về thảo dược trong đất trời. Mà vùng đất vô tận nàu cũng chứa chất rất nhiều điều thần kỳ, có rất nhiều sinh vật kỳ lạ sinh trưởng. Dù thảo dược được nhìn như bình thường nhưng nếu biết phối hợp thì lại có công hiệu rất kỳ diệu.
Mà Tào Vu Sư chính là người đứng đầu trên phương diện này ở kỷ tộc Tây Phủ.
” Tào Vu Sư” Kỷ Nhất Xuyên nhìn về phía lão già có còm râu dài” phu nhân ta vừa rồi bỗng nhiên ngất đi. Ngươi đến xem xem ”
” Xin thống lĩnh lùi ra phía sau ” Tàu Vu Sư nói giọng khàn khàn . Kỷ Nhất Xuyên liền lui sang một bên còn Tào Vu Sư thì với cánh tay khô đét như chân gà ra, đặt trên trán Uất Trì Tuyết. Lập tức có một điểm sáng xanh xuất hiện từ lòng bàn tay của Tào Vu Sư bắt đầu chạy vào trong cơ thể của Uất Trì Tuyết.
Một làn hơi thuốc nồng đậm tỏa ra.
Tào Vu Sư nhắm mắt lại im lặng. Quan một lúc lâu, vTafo Vu Sư mới rút tay lai. Còn Uất Trì Tuyết vố đang hôn mô thì đã có hơi rung lông mi rồi mở mắt ra.
“Tuyết Nhi” Kỷ Nhất Xuyên vui vẻ tới trước, đồng thời nhìn sang phía Tào Vu Sư ở bên cạnh nói hỏi: ” Phu nhân ta bị làm sao vậy?”
“Xin lỗi cho năng lực thấp kém của ta” Tào Vu sư lắc đầu ” có lẽ thống lĩnh nên nhờ tới tộc trưởng”
Tộc trưởng?” Kỷ Nhất Xuyên ang đầu căng thẳng.
Tộc trưởng chính là người đứng đầu Kỷ tộc Ngủ Phủ, tên là Kỷ Cửu Hỏa. Đó là một lão già đã sống gần bốn trăm năm , là lão tổ tông chân chính của kỷ tộc. Đương nhiên cũng là một tử phủ tu sĩ! Kỷ cửu Hoa rất thích nghiên cứu trận pháp, dược vật, độc vật và đều có chút thành tựu. Còn về khả năng chữa bệnh thì dĩ nhiên hơn Tào Vu Sư không biết bao nhiêu lần.
” Ta sẽ mang Tuyết Nhi qua đó” Kỷ Nhất Xuyên liền nói.
” Ta sẽ mang Tuyết Nhi qua đó” Kỷ Nhất Xuyên liền nói.
“Đừng” tào Vu Sư vội nói: ” thống lĩnh không thể chủ quan được. Phu Nhân thống lĩnh hiện giờ ko thể dậy đi lại được, tốt nhất là nằm yên tĩnh dưỡng. Tốt nhất là nên mời tộc trưởng tới đây” Tào Vu Sư nói xong thì im bặt . Hắn cũng hiều việc mời tộc trưởng đến đây khó khăn như thế nào.
Kỷ Nhất Xuyên gật đầu rồi dặn dò cô hầu gái đứng bên ” mau mời thống lĩnh Kỷ Hồng Hoa tới”
Một lúc sau
Kỷ Hồng Hoa mặc áo đỏ toàn thân đã tới ” Nhất Xuyên, tìm ta có việc gì vậy?”
“Hoa Cô” Kỷ Nhất Xuyên nhìn người đang tới liền nói ” ta mời người tới để mượn thanh Diễm Điểu nhanh chóng tới tông phủ mời tộc trưởng đến Tây Phủ Thành này một chuyến”
“Mời tộc trưởng?” Kỷ Hồng Hoa giật mình kinh ngạc. Tuy là tộc trưởng nhưng người này đã từ lâu đã không còn tham gia giải quyết việc trong tộc nữa mà chuyên tâm nghiên cứu, tu luyện… Cho dù Kỷ Dậu Dương ở Tây Phủ đi mời cũng chưa chắc tộc trưởng đã tới. ” ta đi mời? Ngươi nghĩ là mời được sao?”
Kỷ Nhất Xuyên liền nói: ” Ngươi cứ nói trực tiếp rắng. Kỷ Nhất Xuyên ta có chuyện quan trọng liên quan tới sinh tử nên mời tộc trưởng tới. Tộc trưởng nhất định sẽ tới ”
Tuy Kỷ Hồng Hoa vẫn còn nghi ngờ khả năng Kỷ Nhất Xuyên mời được tôc trưởng nhưng vẫn gật đầu nói: ” tốt, ta sẽ đi vạn kiếm thành một chuyến”
Vương triều Đại hạ đã kiến tạo không biết bao nhiêu thành thị ở vùng đất vô tận nào. Kỷ tộc cũng chiếm được một tòa thành trong đó, chính là ‘Vạn Kiếp Thành’ đó cũng chính là tông phủ trong kỷ tộc ngủ phủ! về phần những thành Đông Phủ thành, Tây Phủ Thành, Năm Phủ thành, Bắc phủ thành đều là những tòa thành do Kỷ tộc tự xây nên cũng không có điểm gì đặc biệt.
” Đành quấy rầy người rồi” Kỷ Nhất Xuyên cảm tạ.
Kỷ Hồng Hoa liền đi ra ngoài rồi leo lên Thanh Diễm Điểu nhanh chóng rời tây phủ thành tiếng về hướng Vạn Kiếp Thành!
Hầu gái trong phòng cũng lui ra, chỉ còn lại Kỷ Nhất Xuyên cùng Uất Trì Tuyết
” Nhất Xuyên” Uất trì Tuyết mỉm cười nhìn nam nhân của mình.
” Tuyết Nhi: Kỷ nhất Xuyên ngồi bên giường nắm lấy tay thê tử.
Uất trì Tuyết lắc đầu nhẹ ” Ta biết , chàng cũng biết rồi đó. Lúc trước gặp kiếp nạn trên đường từ Bắc Minh Đại Hải trở về , ta có thể sống sót là đã rất tốt rồi. Mười năm qua ta cũng rất vui vẻ thỏa mái.”
” Nếu như, nếu như năm đó nàng không hạ Ninh nhi…” Kỷ Nhất Xuyên nói mang theo chút nghẹn ngào.
Uất Trì Tuyet nhẹ nhàng lắc đầu: ” đó là con chúng ta thì fai sinh nó ra chứ. Dù phải dùng đến bí thuật để cố sống thêm vài năm thì cũng đáng! Lúc trước khi ta bị trọng thương, nếu như không sinh hạ Ninh nhi thì cũng không biết có sống tiếp được hay không nữa. Ninh nhi chính là giọt máu chủa chàng, lại là đứa con dùng mạng của đại ca ta đổi lấy đó”
“Đại ca” Kỷ Nhất Xuyên có nhớ rõ năm đó khi gặp đại kiếp nạn đeo bám suốt chặng đường trở về.
Một đợt đại kiếp nạn đã thay đổi vận mệnh của ba người.
Huynh muội Uất Trì cùng Kỷ Nhất Xuyên hắn.
” Mau dẫn mụi mụi ta đi đi, đi mau!”
Kỷ Nhất Xuyên không bao giờ quên được cái bóng lưng cao lớn, oai hùng đứng đó gào thét…
” Nếu như không sinh Ninh nhi thì ta có thể sống thêm vài năm nữa nhưng không cách nào có con được nữa, như vậy ta sẽ fai ôm hận cả đời. Nó có dòng máu của Kỷ tộc, cũng có dòng máu của Uất Trì Tộc” Uất Trì Tuyết khẽ nói ” mười năm nay ta ở cùng chàng, lại thêm một đứa con vô cùng thồn minh….ta vô cùng vui, cô cùng thỏa mãn. Mười năm này là mười năm hạnh phúc và vui vẻ nhất cuộc đời ta đó”
Kỷ Nhất xuyên nhẹ nhàng nắm lấy tay nương tử.
” Ninh nhi là niềm tự hào của ta ” Uất Trì Tuyết từ tốn nói. ” Ta không hối hận chút nào khi sinh hạ được Ninh nhi ”
“Ừ” Kỷ Nhất Xuyên gật đàu nhẹ. ” Ta hiểu, hiểu! không tới một canh giờ nữa tộc trưởng sẽ tới đây, để cho tộc trưởng xem xem. Có lẽ sẽ không gây go đến vậy ”
Uất Trì tuyết gật đầu. ” Nếu như ta có thể sống thêm một năm thì việc này tạm thời không nói cho Ninh nhi. Còn nếu như ta không còn sống được bao lâu nữa thì sẽ gọi Ninh nhi quay về nhé” Uất trì Tuyết nhìn nawmnhan của mình, con mắt sáng lên nói : ” Nhất Xuyên, cả đời này ta có chàng và Ninh nhi là ta đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Ta thật sự hạnh rất hạnh phúc”
“Ứ” Kỷ Nhất Xuyến nhìn thê tử, khẽ nói ” Ta cũng vậy”