Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 103 [Chương 618 đến 625]
❮ sautiếp ❯Chương 618:
– Thế nào rồi?
Bồ Đề nhìn tên đồ đệ này của mình, hắn rất lo lắng cho tên đồ đệ này. Lúc trước Kỷ Ninh mạo hiểm thân tử hồn diệt đi đánh lén, đi kích thích Vô Gian Môn… Lúc ấy Bồ Đề đã hiểu rõ, Dư Vi kia ở trong lòng của Kỷ Ninh rất là quan trọng. Nói không chừng Vô Gian Môn sẽ lợi dụng điểm ấy để bố trí ván cục nào đó.
– Vừa rồi Thần Vương kia của Vô Gian Môn đã nói gì với con vậy?
Bồ Đề lập tức hỏi, trước đó Thần Vương thi triển thủ đoạn, nội dung giữa hắn và Kỷ Ninh nói chuyện với nhau những người khác cũng không có cách nào biết rõ được:
– Ta hiểu rất rõ tính cách xảo trá của tên Thần Vương kia, hắn ta tuyệt đối không có khả năng đơn giản trả Dư Vi lại cho con. Nhất định hắn đã đưa ra điều kiện, nói không chừng điều kiện hắn đưa ra chính là bẫy rập, cũng là tử cục a!
Bồ Đề rất lo lắng.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh đáp:
– Quả thựuc Thần Vương đã đưa ra điều kiện, hắn muốn để cho con xuất ra ba kiện bảo vật, đi đổi lấy sư tỷ.
– Ba kiện bảo vật? Ba kiện nào?
Bồ Đề lập tức hỏi.
– Mười cân Thất Bảo Thanh Dương sát, mười cân Huyết Hoa Linh Tủy.
Kỷ Ninh nói:
– Cùng với một gốc Băng Tâm Linh Diệp.
Trong mắt Bồ Đề tràn ngập sát ý:
– Thất Bảo Thanh Dương sát và Huyết Hoa Linh Tủy không coi vào đâu, đều là tài liệu luyện chế Đại La Tiên Đan, bên chúng ta còn nhiều a. Vi sư có thể đơn giản xuất ra hơn một ngàn cân. Hai loại bảo vật này vi sư có thể chuẩn bị cho con. Thế nhưng mà Băng Tâm Linh Diệp này, hiện tại ở trong Tam giới đã không có Băng Tâm Linh Diệp nữa. Mười hai gốc năm đó cũng đã dùng xong rồi. Bọn chúng muốn cho con tiến vào Nguyệt Hạ Đàm a!
Đại La Tiên Đan là Tiên Đan cao cấp nhất, có thể khiến cho đám người Đạo Tổ bổ sung pháp lực.
Trậ quyết chiến cuối cùng… Lúc chém giết pháp lực sẽ tiêu hao rất lớn, song phương đều dự trữ Đại La Tiên đan rất nhiều! Dù sao Kỷ Ninh cũng chỉ là một Thiên Thần Chân Tiên. Bên kia đưa ra tài liệu luyện chế Đại La Tiên Đan Thất Bảo Thanh Dương sát và Huyết Hoa Linh Tủy cũng không coi là nhiều.
– Ba kiện bảo vật này đối với Vô Gian Môn còn có một chút trợ giúp. Thế nhưng cho dù cầm đi, cũng không ảnh hưởng tới đại cục.
Bồ Đề cười lạnh:
– Mục đích của bọn hắn chính là để cho con tiến Nguyệt Hạ Đàm! Con chết ở trong Nguyệt Hạ Đàm, đối với bọn họ mà nói, đương nhiên sẽ là kết quả tốt nhất. Mặc dù không chết ở trong Nguyệt Hạ Đàm. Như vậy cũng bị vây ở trong Nguyệt Hạ Đàm vô số năm tháng dài dằng dặc, chờ hạo kiếp qua đi. Cho dù con có còn sống đi ra, đối với trận hạo kiếp cuối cùng này cũng không có bao nhiêu ý nghĩa nữa.
– Từ cổ chí kim chỉ có một người duy nhất còn sống đi ra. Đó chính là Giác Minh Phật Tổ, mà hắn ở trong đó cũng phải trải qua ức vạn năm tháng. Ý đồ rất tốt, tâm tư rất tốt a.
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Con nên cẩn thận một chút là được, ta biết rõ con muốn cứu sư tỷ con. Thế nhưng bản thân con quan trọng hơn, đừng quên, con còn có nữ nhi sau lưng nữa.
– Vâng.
Kỷ Ninh cung kính đáp.
Trong lòng thì Bồ Đề thầm than một tiếng.
Có một ítTu Tiên giả, thậm chí giết cha giết mẹ giết vợ giết con, làm cho đạo tâm kiên định! Con đường tu luyện của mình là thứ quan trọng nhất. Toàn bộ những thứ khác có thể vứt bỏ. Ở trong Tam giới, loại người này một lòng hướng đạo, tất cả thứ khác đều có thể bỏ qua. Bên trong Tiên Ma cũng có không ít. Thế nhưng đệ tử Kỷ Ninh này của hắn đối với tình cảm lại coi trọng như vậy.
– Năm đó Hậu Nghệ hiện tại Kỷ Ninh, tất cả đều trọng tình cảm. Chẳng lẽ trọng tình thì mới có thể càng có thành tựu trên phương diện Tâm lực hay sao?
Trong lòng Bồ Đề vẫn tương đối nhẹ nhõm, hắn nói:
– Lần này Vô Gian Môn định dùng Nguyệt Hạ Đàm đểvây khốn Kỷ Ninh hoặc là giết chết Kỷ Ninh. Thế nhưng bọn hắn lại không biết, bản tôn của Kỷ Ninh có khoảng chừng mười tám phân thân.
Cho dù ở trong Nguyệt Hạ Đàm chết mất một cỗ, đối với bản thân Kỷ Ninh cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.
– Hừ, dùng tình huống ngày hôm nay để tính toán đồ nhi này của ta. Chờ ngày sau…
Trong lòng Bồ Đề tràn ngập sát ý.
…
Sư phụ rời đi, Kỷ Ninh tiếp tục khoanh chân ngồi ở trên Hư Không chu, lực lượng Thần Vương vô hình thẩm thấu ra bên ngoài, bắt đầu dẫn dắt Kỷ Ninh. Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn giữ vững tỉnh táo như trước. Thế nhưng vẫn có một bộ phận ý thức đã bị dẫn vào Mộng cảnh thế giới.
Mộng cảnh thế giới hắc ám, rộng lớn.
Thần Vương ngồi ở trên vương tọa cao vạn trượng, quan sát Kỷ Ninh vừa mới xuất hiện ở phía dưới.
– Ta vừa trao đổi xong với ngươi, sư phụ của ngươi lại tới gặp ngươi, xem ra sư phụ ngươi thật sự coi trọng ngươi a.
Thần Vương nhìn Kỷ Ninh, cười lạnh nói:
– Hiện tại, ngươi có muốn thay đổi chủ ý hay không? Nếu như thay đổi chú ý, chúng ta sẽ tiếp tục đấu xuống nữa. Đương nhiên sư tỷ kia của ngươi sẽ phải vĩnh viễn ở trong địa ngục vô tận, nhận hết cực khổ…
Đưa Kỷ Ninh vào trong Nguyệt Hạ Đàm, đây là phương pháp xử lý ảo diệu nhất mà Thần Vương có thể nghĩ ra được.
Chết là tốt nhất, không chết thì cũng vây khốn được.
Thế nhưng hắn sợ Bồ Đề khuyên bảo Kỷ Ninh, khiến cho Kỷ Ninh thay đổi chủ ý.
– Yên tâm, ta sẽ đi Nguyệt Hạ Đàm.
Kỷ Ninh nhìn Thần Vương, nói:
– Nhanh thả sư tỷ ta ra.
– Ha ha ha.
Thần Vương nhẹ nhàng thở dài một hơi:
– Yên tâm đi, hiện tại ta sẽ thả Dư Vi ra ngoài.
Sưu.
Kỷ Ninh bỗng nhiên cảm giác được có một cỗ chấn động, hắn lập tức quay đầu nhìn lại, ở trên thảo nguyên xa xa bỗng nhiên xuất hiện một thiếu nữ tuyệt sắc mặc y phục màu đen. Ánh mắt của thiếu nữ tuyệt sắc này còn có chút mê mang, hiển nhiên bản thân ở trong Luyện Ngục vô tận quá dài, khiến cho nàng rơi vào hoàn cảnh gần như sụp đổ. May mà Thần Vương một mực khống chế được, phòng ngừa nàng hồn phi phách tán.
Thế nhưng vừa nhìn thấy bộ dạng của sư tỷ, Kỷ Ninh vẫn cảm thấy trong lòng tê rần như trước.
– Thê tử này của ngươi mới chỉ vẻn vẹn ở trong Hỏa Diễm Luyện Ngục trăm năm mà thôi.
Thần Vương lạnh nhạt nói:
– Dựa theo ý định trước kia của ta, ta định làm cho nàng ở trong Luyện Ngục hơn một ngàn năm, trôi qua trong thống khổ. Hiện tại thê tử ngươi mới nếm thử Hỏa Diễm Luyện Ngục… Chậc chậc, ngươi làm cho Vô Gian Môn chúng ta phải thỏa hiệp với ngươi. Ngay cả ta cũng có chút bội phục ngươi a.
Kỷ Ninh cũng không để ý tới Thần Vương.
Chương 619:
Hỏa Diễm Luyện Ngục? Hắn còn nhớ rõ năm đó lúc chiến tranh giới vực. Bản thân hắn đã phải lựa chọn, tận mắt nìn thấy sư tỷ Dư Vi ở trong Hỏa Diễm Luyện Ngục bị thiêu đốt tới thống khổ, hóa ra… Trăm năm qua, sư tỷ một mực đang không ngừng chịu đựng cực khổ.
…
Dư Vi dần dần thanh tỉnh, trăm năm qua nàng luôn ở bên trong Luyện Ngục vô tận, cũng đã có chút không tỉnh táo rồi. Dù sao hồn phách của nàng quá nhỏ bé, giờ phút này rốt cục cũng không phải chịu nỗi khổ Luyện Ngục nữa. Lúc này dần dần tỉnh táo lại, nàng nhìn thấy trước mắt, trước mắt nàng đang có một thiếu niên mặc áo bào trắng đang đứng. Hai mắt của người này giống như có nước mắt trực chảy xuống…
– Sư đệ.
Trăm năm qua, đây là lần thứ nhất Dư Vi mở miệng.
– Sư tỷ.
Thân ảnh của Kỷ Ninh khẽ động, đã đến bên cạnh sư tỷ, lại cầm lấy tay của Dư Vi.
Ánh mắt của cả hai nhìn sâu vào mắt nhau.
Kỷ Ninh ôm lấy Dư Vi, cảm thụ sự ấm áp ở trong ngực, hắn nói:
– Sư tỷ, quả thực xin lỗi tỷ.
Lúc trước là lựa chọn của mình cho nên mới đẩy sư tỷ vào trong Địa Ngục vô tận.
– Là ta phải xin lỗi đệ.
Dư Vi ở trong ngực của Kỷ Ninh cười cười:
– Lúc trước bóp nát Thần Nông chi dược, ta đã biết, ta khó có thể đền bù lại sự tổn thương mà ta làm với đệ. Ta không thể tiếp tục đối mặt với đệ. Chết, có lẽ là kết quả tốt nhất a.
– Không trách tỷ, không trách tỷ.
Kỷ Ninh nói tiếp:
– Thần Vương kia là đệ tử của Tâm Ma Chi Chủ, giỏi về mê hoặc lòng người, sư tỷ kiếp trước cực khổ, Tâm Ma quá lợi hại. Cho nên mới bị Thần Vương này thừa cơ dẫn đạo đầu độc…
Dư Vi khẽ nhẹ nhàng gật đầu.
Hiện tại nàng đã hoàn toàn thanh tỉnh, lúc trước bóp nát Thần Nông chi dược, nàng hồn phi phách tán. Thần Vương dùng tốc độ cực nhanh mang Chân Linh của nàng đi. Chân Linh trải qua chuyển thế thành hồn phách nhỏ yếu. Nhưng mà bên trên hồn phách nhỏ yếu này lại không hề có cấm chế, Thần Vương cũng không có đầu độc thêm một lần nữa. Dù sao ở bên trong Luyện Ngục vô tận, Dư Vi cũng không đáng để đầu độc nữa.
Không có cấm chế hồn phách, Dư Vi bị thiêu đốt trăm năm, càng ngày cũng càng tỉnh táo hơn.
– Kỳ thật ta rất thỏa mãn, phàm nhân cả đời trăm năm, kiếp trước kiếp này của ta đã qua đã lâu rồi, hơn nữa lại có sư đệ, đã có nhi nữ Minh Nguyệt. Như vậy cũng đã đủ rồi.
Dư Vi an ủi
– Là ta phải xin lỗi sư đệ a.
– Ha ha ha…
Ở bên trên vương tọa vạn trượng, Thần Vương quan sát hai người ở phía dưới rồi cười lớn:
– Tốt, hay cho một đôi thần tiên quyến lữ, ta cũng có chút cảm động nha. Dư Vi, ngươi cũng biết đạo lữ này của ngươi… Dùng sức một mình khuấy cho bố cục của Vô Gian Môn ta ở trong Tam giới bị ảnh hưởng cực lớn. Khiến cho ta đường đường là Thần Vương, không thể không cúi đầu trao đổi với hắn. Ha ha, từ hôm nay trở đi, Dư Vi, ngươi không cần tiến vào Luyện Ngục nữa. Ngươi có thể bình yên khoái hoạt mà sống, chờ đạo lữ Kỷ Ninh của ngươi đem ba kiện bảo vật kia đưa tới. Như vậy ngươi sẽ có thể khôi phục tự do, đi cùng Kỷ Ninh, đi đoàn tụ với nhi nữ Minh Nguyệt của ngươi.
Xa xa.
Hai người đang ôm nhau lập tức buông lỏng ra, Dư Vi nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, nói:
– Sư đệ, ba kiện bảo vật gì vậy? Đừng tin Thần Vương, Thần Vương này rất thiện mê hoặc lòng người, đích thị hắn ta sẽ có âm mưu.
Bản thân đã bị đầu độc, hiện tại lại khôi phục lại tỉnh táo. Cho nên Dư Vi cũng hiểu rõ sự đáng sợ của Thần Vương.
– Ta biết rõ ý định của Thần Vương.
Kỷ Ninh nhìn Dư Vi, nói:
– Yên tâm, tin tưởng ta.
– Đúng rồi, Dư Vi, ngươi phải tin tưởng sư đệ của ngươi a. Sư đệ của ngươi, hôm nay ở trong Tam giới cũng là nhân vật nổi tiếng, nói không chừng ở trong trận hạo kiếp cuối cùng này. Sự đệ của ngươi cũng đều có thể đột phá trở thành nhân vật Chân Thần Đạo Tổ, có thể ngang hàng với ta. Chỉ là ba kiện bảo vật mà thôi, đối với sư đệ của ngươi cũng không có nguy hiểm quá lớn a.
Thần Vương quan sát phía dưới rồi nói ra.
– Sư đệ.
Dư Vi nhìn Kỷ Ninh, trong lòng lo lắng vạn phần, nói:
– Chúng ta còn có Minh Nguyệt, ngươi phải bảo vệ tốt cho Minh Nguyệt. Còn ta, không đáng.
Kỷ Ninh lại ôm lấy Dư Vi, nói:
– Tốt rồi, đừng nói nữa, ta đã quyết định rồi.
Thanh âm của Kỷ Ninh rất nhẹ, thế nhưng lại kiên quyết vô cùng.
Trong lúc ôm lấy thê tử…
Lòng của Kỷ Ninh vô cùng bình tĩnh, ôn hòa.
Loại cảm giác này… Đã lâu rồi hắn chưa từng có!
Nếu như còn sống thì cũng chỉ như là cái xác không hồn, cho nên sống thì cũng không bằng chết.
Nếu như có thể một mực ôn hòa như thế, như vậy dù có chết thì cũng đáng.
******
Kỷ Ninh ngồi ở trên Hư Không chu mở mắt ra, vừa nghĩ tới việc sau khi hắn từ trong Nguyệt Hạ Đàm ra, rất có thể một nhà sẽ đoàn tụ. Trong lòng Kỷ Ninh lập tức tràn ngập lực lượng! Hiện tại sư tỷ đã bị Thần Vương sắp xếp ở trong một Tiểu Thế Giới nào đó. Cũng không còn có thống khổ trong Luyện Ngục nữa. Như vậy sư tỷ cũng có thể sống một cuộc sống bình tĩnh, ôn hòa. Như vậy trong lòng Kỷ Ninh cũng cảm thấy dễ chịu hơn một ít.
Mà trăm năm qua, mỗi một ngày qua đi, tuy rằng bản thân đang tu luyện kiếm thuật, ở trong Thế giới lao ngục dốc sức liều mạng tìm kiếm kỳ ngộ có thể giúp mình trở nên mạnh mẽ. Tuy rằng cũng đã nhận được Cửu Giác Điện Xà độn thuật, thế nhưng ở sâu trong lòng của Kỷ Ninh lại luôn đau đớn. Bởi vì hắn biết rõ sư tỷ đang phải chịu khổ ở trong Địa Ngục vô tận.
Ngay thời khắc đạt được Cửu Giác Điện Xà độn thuật, hắn đã kinh hỉ như điên.
Cũng là bởi vì…
Hắn đã nhìn thấy hi vọng cứu được sư tỷ.
– Sẽ nhanh thôi. Sư tỷ, rất nhanh chúng ta sẽ có thể đoàn tụ với nhau. Nhất định ta sẽ nhanh chóng từ trong Nguyệt Hạ Đàm trở lại.
Lúc này Kỷ Ninh cưỡi Hư Không chu, đi ra khỏi Đại thế giới này.
Trong hư không vô tận.
Khi Hư Không chu mới xuất hiện ở trong hư không vô tận thì bỗng nhiên có một cỗ chấn động cường đại phủ xuống. Cỗ chấn động này khiến cho Kỷ Ninh cả kinh, muốn thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật để nhanh chóng thoát đi. Thế nhưng lúc này lại có một giọng nói vang lên trong thức hải của Kỷ Ninh:
– Kỷ Ninh tiểu hữu, đừng hoảng hốt.
Thế nhưng Kỷ Ninh cũng không ngừng chút nào, hắn xoát một cái đã chạy ra bên ngoài mấy chục vạn dặm. Đồng thời Tâm Lực phóng thích ra bên ngoài, nhìn xem rốt cuộc là vị Đại Năng Giả nào hàng lâm.
– Không cần bối rối.
Tiếng cười ông hòa vang lên.
Chương 620:
Trong lúc trốn chạy, đồng thời Tâm Lực của Kỷ Ninh cũng quan sát được người tới, người này mặc đạo bào, tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc phơ.
– Là hắn?
Kỷ Ninh thất kinh:
– Ta biết mà, ta thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, nhất định sẽ khiến cho một ít Đại Năng Giả thèm thuồng. Bên Vô Gian Môn kia ta không sợ, thế nhưng bên trận doanh nhà mình lại có phiền toái. Người thứ nhất xuất đầu chính là Ngu Khâu đạo nhân, không hổ là người được gọi là Vô dục vô cầu, quả thực đúng là không biết xấu hổ.
Ở bên trong đám người Chân Thần Đạo Tổ cũng có ma đầu tà ác, cũng có tiểu nhân gian trá.
Ngu Khâu đạo nhân là một người điển hình nhất trong đám người này.
Hắn tham lam gian trá, thậm chí đã sớm danh truyền Tam giới. Bị người trongTam giới xưng là Vô dục vô cầu, hiển nhiên tất cả mọi người đều đang châm chọc hắn. Thế nhưng hắn ta là Chân Thần Đạo Tổ, đạo tâm kia cũng không phải một ít lời châm chọc đã có thể làm ảnh hưởng được tới. Hắn vẫn làm theo ý mình như trước. Lần này Kỷ Ninh thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, phần lớn Đại Năng Giả ở trong trận doanh Nữ Oa đều động tâm. Một ít ma đầu tà ác càng trông mà thèm. Thế nhưng bởi vì khắp nơi đều chú ý, tăng thêm dù sao Kỷ Ninh cũng là người trong trận doanh mình. Cho nên tất cả mọi người đều đang do dự, dù sao chim đầu đàn cũng không phải dễ làm như vậy a.
Ngu Khâu đạo nhân chính là con chim đầu đàn này.
– Bái kiến Ngu Khâu tiền bối.
Kỷ Ninh cung kính nói.
– Không cần phải khách khí, không cần phải khách khí. Ta và sư phụ Bồ Đề của ngươi cũng coi như rất có giao tình, cùng với sư phụ Tam Thọ đạo nhân khác của ngươi lại càng là huynh đệ sinh tử.
Ngu Khâu đạo nhân cười tủm tỉm nói.
Kỷ Ninh nghe xong lập tức im lặng.
Bồ Đề xem thường Ngu Khâu đạo nhân, chỉ sợ số lần mà hai người gặp nhau chỉ đếm được trên đầu ngón tay a. Chỉ là, như vậy cũng miễn cưỡng coi như là có giao tình. Thế nhưng Tam Thọ đạo nhân bởi vì năm đó tranh phách Thượng Cổ, đương nhiên cũng đã kết giao với những Đại Năng Giả khác. Chỉ là đối với Ngu Khâu đạo nhân lại rất là khách khí, vô cùng bình thường. Mà bị khách khí như vậy… Lại bị Ngu Khâu đạo nhân coi là huynh đệ sinh tử a.
– Ta nghe nói Tam Thọ đã có truyền nhân, ta cũng cảm thấy vui mừng cho hắn a.
Ngu Khâu đạo nhân cảm khái, nói:
– Đáng tiếc trận chiến ấy năm đó, Tam Thọ lão huynh chết trận, khiến cho ta thổn thức vô cùng.
– Bất quá khá tốt, hắn đã có một người đệ tử như ngươi.
Ngu Khâu đạo nhân cười gật đầu, lại nói tiếp:
– Vừa rồi ta thấy ngươi thi triển một môn độn thuật khống chế Cửu Giác Điện Xà. Hiện tại hạo kiếp hàng lâm, nếu như Đại Năng Giả bên chúng ta có thêm mấy người có thể học môn độn thuật này. Như vậy trường hạo kiếp kia chúng ta cũng có cơ hội sống sót lớn hơn, Kỷ Ninh, không biết pháp môn của môn độn thuật này ngươi có thể để cho ta nhìn một lần được hay không?
Kỷ Ninh đã sớm được sư phụ Bồ Đề đã phân phó, cho nên hắn lập tức nói:
– Tiền bối, môn độn thuật này là sư phụ Bồ Đề của ta ngẫu nhiên gian đạt được, tuy rằng đã truyền cho đệ tử. Thế nhưng lại hạ nghiêm lệnh không thể truyền ra bên ngoài. Sư phụ ra lệnh, đệ tử không thể làm trái. Nếu như tiền bối thật sự muốn pháp môn của môn độn thuật này, như vậy tiền bối có thể đi tìm sư phụ ta để hỏi.
Ngu Khâu đạo nhân nhíu mày.
Tìm Bồ Đề?
Bồ đề có thân phận gì chứ? Đó là tồn tại gần như có thể so sánh với đám người Nhân Hoàng, đứng đầu Đạo môn Phật môn. Đối với khống chế thời không càng đứng đầu Tam giới. Bồ Đề muốn trốn một người, người khác đâu có thể gặp được hắn cơ chứ.
– Chỉ là pháp môn độn thuật mà thôi.
Sắc mặt của Ngu Khâu đạo nhân trầm xuống, nói:
– Mà việc này lại liên quan tới rất nhiều Đại Năng Giả bên ta. Lúc này là hạo kiếp, chẳng lẽ Bồ Đề còn coi trọng thứ của riêng mình hay sao?
Xoạt!
Lại là một cỗ uy áp hàng lâm, trong hư không còn có Lôi Điện lập loè, cỗ khí tức quen thuộc kia lập tức phủ xuống.
Trong lòng Kỷ Ninh khẽ động, cỗ khí tức quen thuộc này… Chính là Lôi Thần Thiên Tôn mà hắn từng đi bái phỏng qua. Chỉ thấy hư không bị xé rách, đi ra một vị nam tử nam tử khôi ngô, người mặc khải giáp màu đen xuất hiện. Trong hai tròng mắt tràn ngập Lôi Điện, khi hắn cất bước đi tới, toàn bộ hư không co lại. Khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy hít thở không thông, nếu như nói Ngu Khâu đạo nhân chỉ có thực lực Đạo Tổ bình thường. Như vậy Lôi Thần Thiên Tôn này lại là tầng thứ Đạo Tổ đỉnh tiêm.
– Lôi Thần.
Ngu Khâu đạo nhân cười nói.
Lôi Thần Thiên Tôn khó có được gật đầu một cái, cho Ngu Khâu đạo nhân một chút mặt mũi, dù sao lần này hắn cũng đứng bên phía Ngu Khâu đạo nhân.
– Kỷ Ninh.
Lôi Thần Thiên Tôn vẫn mang theo gương mặt lạnh lùng như trước:
– Ngu Khâu đạo nhân nói không sai, việc này liên quan tới vô số sinh linh trong trận doanh chúng ta. Ngươi vẫn nên mau giao ra môn độn thuật thần thông này thì hơn a.
– Sư phụ có lệnh…
Kỷ Ninh vừa mở miệng thì Lôi Thần Thiên Tôn đã cau mày quát:
– Nếu như sư phụ của ngươi có lệnh, ngươi không có tư cách quyết định. Như vậy cứ để cho sư phụ của ngươi đến! Ngươi là đệ tử của hắn, chắc chắn sẽ có biện pháp thông tri tới hắn, hiện tại người đi tìm sư phụ của ngươi, để cho sư phụ của ngươi tới đây nói chuyện.
Quả thực Bồ Đề đã ban cho Kỷ Ninh một tấm lệnh bài, về phần những Đại Năng Giả khác. Ngoại trừ số ít có quan hệ tốt với Bồ Đề ra, những người khác không phải muốn gặp Bồ Đề là có thể gặp được hắn.
Sưu Sưu.
Trong hư không lại xuất hiện một vòng xoáy, lập tức có một vị lão giả mặc đạo bào đi ra.
Bồ Đề Đạo Tổ rất là cẩn thận, cho nên hắn đoán nhất định sẽ có Đại Năng Giả nhảy ra. Lúc này Ngu Khâu đạo nhân đi ra, hắn rất nhạt định. Thế nhưng mà khi Lôi Thần Thiên Tôn đi ra… Bồ Đề đã biết rõ rất là phiền toái. Bởi vì thực lực của Ngu Khâu đạo nhân yếu, không dám đắc tội với hắn quá mức. Thế nhưng mà Lôi Thần Thiên Tôn lại là một người cực kỳ thô bạo quật cường. Ngay cả người đứng đầu Đạo môn Phật môn hắn cũng không cho mặt mũi. Hơn nữa Lôi Thần Thiên Tôn là người am hiểu khống chế Lôi Điện nhất ở trong Tam giới này. Nhất định vô cùng khát vọng đối với Cửu Giác Điện Xà độn thuật.
– Lôi Thần.
Bồ Đề xuất hiện.
– Bái kiến Bồ Đề.
Ngu Khâu đạo nhân thì cười nói.
Chương 621:
Lôi Thần nhìn Bồ Đề, trầm giọng nói:
– Bồ Đề, môn pháp môn độn thuật này… Ta thấy ngươi vẫn nên giao ra thì tốt hơn.
– Hừ.
Bình thường Bồ Đề mỉm cười bình tĩnh, thế nhưng giờ phút này hắn lại lạnh nhạt nói:
– Môn pháp môn độn thuật này chính là thứ mà ta khổ cực đạt được, ta nguyện ý truyền thụ cho ai thì sẽ truyền thụ cho kẻ đó. Sao nào? Ngươi còn định bức bách ta hay sao? Chẳng lẽ hiện tại pháp môn của rất nhiều Đại Năng Giả đều phải cống hiến ra hay sao? Sao ta lại không biết cơ chứ?
Lôi Thần cứng họng, Đại Năng Giả tung hoành Tam giới. Một ít thủ đoạn tuyệt đỉnh, bình thường sẽ không truyền ra bên ngoài. Ví dụ như Tru Tiên Kiếm Trận của Tam Thanh đạo nhân, thứ này chắc chắn sẽ không truyền ra bên ngoài. Kỳ thật, cho dù có truyền ra bên ngoài thì người khác cũng không có bốn thanh thần kiếm cấp độ Hỗn Độn kỳ bảo kia. Cho nên cũng không tu luyện thành công được.
Thế nhưng tuy rằng tu luyện không thành, thế nhưng người khác hoàn toàn có thể biết được pháp môn của Tru Tiên Kiếm Trận, như vậy muốn ứng đối cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Như tuyệt học thời không của Bồ Đề vậy. Cũng chỉ có truyền thụ cho một mình Hồng Tuyết mà thôi.
…
Mà những Đại Năng Giả khác cũng sẽ không biết, cũng sẽ không rình mò tuyệt học thời không của Bồ Đề quá mức. Tru Tiên Kiếm Trận của Tam Thanh đạo nhân… Bởi vì Đại Năng Giả đều có con đường tu tiên của riêng mình. Cho nên cũng sẽ không phân tâm trên con đường khác. Trình độ khát vọng đối với pháp môn cao cấp khác cũng sẽ không quá lớn. Thế nhưng Cửu Giác Điện Xà độn thuật của Kỷ Ninh lại khác.
Đây là một môn thần thông, mặc kệ là ai, một khi học xong là có thể dùng được!
– Cái môn thần thông này, đối với các Đại Năng Giả chúng ta có trợ giúp rất lớn.
Lôi Thần Thiên Tôn cả giận nói:
– Chuyện này liên quan tới tồn vong của vô số sinh linh bên chúng ta, chẳng lẽ còn không nên giao ra hay sao?
– Không phải là ta không giao ra, đương nhiên ta quan tâm tới trường hạo kiếp này, cho nên ta đã sớm dâng ra môn pháp môn này rồi.
Bồ Đề bỗng nhiên cảm khái một tiếng:
– Phật môn, Đạo môn, Nhân tộc Hoàng tộc đều đã có được pháp môn này. Phục Hy thị, Thần Nông thị, Toại Nhân thị và hai vị Phật môn Đạo môn đều đã nhận được pháp môn này. Thế nhưng cho tới nay cũng không có Đại Năng Giả nào có thể luyện thành được.
– Cái gì?
Ngu Khâu đạo nhân, Lôi Thần Thiên Tôn, thậm chí ngay cả tâm thức của những Đại Năng Giả khác đang hàng lâm nơi này đều giật mình không thôi.
Giờ phút này, các Đại Năng Giả chú ý tới nơi này rất nhiều, phần lớn Đại Năng Giả của trận doanh Nữ Oa đều có tâm thức hàng lâm tới đây, bao phủ nơi này! Thậm chí còn tùy thời sẽ hiện thân. Về phần đám Đại Năng Giả bên trận doanh Vô Gian Môn… Bọn hắn cũng rất muốn dò xét, thế nhưng mà đám người Bồ Đề, Tam Thanh đạo nhân đã sớm liên thủ với nhau. Toàn bộ chung quanh đã sớm bị tâm thức hoàn toàn phong tỏa.
Người cùng trận doanh có thể đi vào, thế nhưng địch quân lại hoàn toàn bị ngăn cản ở bên ngoài.
– Thần thông nghịch thiên như thế, nếu như Đại Năng Giả có thể đơn giản học được. Như vậy bên chúng ta chẳng phải sẽ thắng hay sao?
Bồ Đề lắc đầu than thở, nói:
– Ngươi nói, thần thông như thế, sẽ dễ dàng học được như vậy sao?
Lôi Thần Thiên Tôn trầm giọng nói:
– Vì sao người không truyền cho tất cả Đại Năng Giả bên chúng ta? Có lẽ trong chúng ta có ai có thể luyện thành được thì sao?
– Không vội.
Bồ Đề lắc đầu:
– Gian tế của Vô Gian Môn lợi hại như thế nào cũng không phải ngươi không biết rõ. Nhiều năm qua bên chúng ta đã phát hiện ra rất nhiều gian tế của Vô Gian Môn. Ngay cả bên trong Đại Năng Giả cũng đã bộc lộ ra một tên gian tế. Nói không chừng… Trong đám Đại Năng Giả chúng ta còn có gian tế. Cho nên đương nhiên chúng ta cũng phải cẩn thận, rất cẩn thận. Bằng không mà nói, một khi bị đối phương thu được pháp môn này, như vậy pháp môn này cũng sẽ bị bên Vô Gian Môn đạt được. Nếu như Đại Năng Giả đỉnh tiêm của bên Vô Gian Môn học xong, như vậy bên chúng ta sẽ xong đời.
Lôi Thần Thiên Tôn cứng họng, gian tế mà Vô Gian Môn xếp vào rất là lợi hại. Cũng có một ít Thiên Thần Chân Tiên ẩn nấp, không bộc phát ra thì ai cũng không phát hiện ra được. Như Thiên Thần Chân Tiên giống như Trường Thanh Kiếm Tiên này vậy. Thời khắc mấu chốt mới rat ay một chút, như vậy mới có thể khiến cho bên trận doanh Nữ Oa phát hiện ra.
Bỗng nhiên..
Hô, hô, hô, hô, hô, hô.
Liên tiếp có từng đạo thân ảnh ngưng tụ, hoặc là cao lớn khôi ngô, hoặc là gió nhạt mây xanh, hoặc là sát khí ngập trời, hoặc là lạnh lẽo thấu xương. Hóa thân của từng vị Chân Thần Đạo Tổ được ngưng tụ mà thành. Theo đám Chân Thần Đạo Tổ này xuất hiện, lập tức càng ngày lại có càng nhiều Chân Thần Đạo Tổ dùng hóa thân hàng lâm. Hiển nhiên tất cả mọi người muốn trao đổi qua một chút.
Bọn hắn nghe thấy lí do thoái thác của Bồ Đề cũng đã hiểu rõ. Xem ra mấy vị tồn tại cao cấp nhất như Toại Nhân thị, Tam Thanh đạo nhân đã biết được. Nhưng mà bọn hắn đang do dự, lo lắng trong đó có gian tế.
– Trời ạ.
Kỷ Ninh cảm thấy khó thở.
Một lần lại có cơ hội gặp nhiều Chân Thần Đạo Tổ như vậy… Loại cơ hội này rất là hiếm thấy a.
Sưu sưu, sưu sưu, sưu sưu, sưu sưu, Sưu Sưu.
Lúc này lại có năm đạo cường khí tức đại nhất phủ xuống.
Thần Nông thị, Phục Hy thị, Toại Nhân thị, Phật Tổ Như Lai, Tam Thanh đạo nhân cũng chỉ dùng hóa thân phủ xuống mà thôi.
– Tám mươi hai vị Chân Thần Đạo Tổ.
Kỷ Ninh thất kinh:
– Bất quá cũng không có tới toàn bộ, Đại sư huynh và Nhị sư huynh của ta cũng không có tới.
– Ta cảm thấy Bồ Đề nói rất đúng.
Xa xa, Thần Ma Hình Thiên không đầu mở miệng nói:
– Môn thần thông này chính là do Bồ Đề đạo hữu phát hiện ra, có muốn dâng ra hay không thì phải xem hắn có tự nguyện hay không. Nếu như hắn nguyện ý dâng ra đã là cân nhắc cho vô số Đại Năng Giả bên trận doanh chúng ta rồi. Ba vị Nhân Hoàng và hai vị đứng đầu Phật môn Đạo môn tự nhiên không thể nào là gian tế được. Về phần những Đại Năng Giả khác, vẫn phải cẩn thận một chút. Thần thông như thế, một khi tu luyện rất là khó khăn. Đừng nói là Đại Năng Giả bên chúng ta không có tu luyện thành công. Một khi thần thông bị rơi vào trong tay Vô Gian Môn. Nếu như bên Vô Gian Môn kia lại có ai luyện thành. Đó mới chính là ác mộng.
– Đúng vậy, cũng không cần phải vội.
Lã Động Tân cũng mở miệng nói.
Chương 622:
Không ngờ lại có rất nhiều Đại Năng Giả đồng ý với ý kiến của Bồ Đề, chủ yếu là năm người đứng đầu cùng với Bồ Đề. Bởi vì lực ảnh hưởng của năm người đứng đầu này quá lớn a.
Lôi Thần Thiên Tôn có chút nóng nảy.
Tuy rằng Đại Năng Giả ở đây trông mà thèm, thế nhưng rất nhiều người đều đi theo năm người đứng đầu này. Hơn nữa bản thân bọn hắn đối với việc tu luyện thành công cũng không có nắm chắc quá lớn. Bởi vì Cửu Giác Điện Xà cũng không phải dễ phục tùng được như vậy. Thế nhưng Lôi Thần Thiên Tôn lại tự nhận mình là một trong những người có nắm chắc nhất.
– Ta chính là người được Hỗn Độn thai nghén ra, chính là một trong tám mươi mốt vị Chân Thần năm đó.
Lôi Thần Thiên Tôn không nhịn được nữa. Lúc này hắn mở miệng nói, thanh âm ầm ầm, vang vọng ở trong hư không:
– Đương nhiên ta sẽ không có lý do trở thành gian tế của Vô Gian Môn, mà phóng mắt khắp Tam giới, luận về khống chế Lôi Điện, ta xứng đáng đứng thứ nhất. Ta lại quá quen thuộc với Cửu Giác Điện Xà, tu luyện môn thần thông này sẽ nắm chắc rất nhiều. Ba vị Nhân Hoàng, Như Lai, Tam Thanh, chẳng lẽ các ngươi cho rằng Lôi Thần ta không thể học được hay sao?
Hai mắt luôn nhắm chặt của Tam Thanh đạo nhân bỗng nhiên mở to ra, ánh mắt giống như lợi kiếm rơi vào trên người Lôi Thần Thiên Tôn:
– Lôi Thần, việc này cũng không phải chỉ liên quan tới một mình ngươi, mà là liên quan tới vô số sinh linh bên chúng ta. Truyền thụ thần thông há có thể chủ quan? Nếu như đi sai một bước, bị Vô Gian Môn kia có được. Nói không chừng chúng ta sẽ thua trận trong toàn bộ hạo kiếp, khi đó chính là vạn kiếp bất phục!
– Ta biết. Thế nhưng chẳng lẽ ta lại là gian tế hay sao?
Lôi Thần Thiên Tôn vẫn không chịu cúi đầu như trước.
Tam Thanh đạo nhân lạnh nhạt nói:
– Ta biết rõ ngươi rất muốn học, hơn nữa còn cho là mình có nắm chắc rất lớn học thành.
– Đó là đương nhiên! Kỷ Ninh có thể luyện thành, ta khống chế lôi điện đứng đầu Tam giới này. Chẳng lẽ ta còn không luyện thành được hay sao?
Lôi Thần Thiên Tôn quét xa mắt nhìn Kỷ Ninh ở bên cạnh Bồ Đề xa xa, trong ánh mắt có vẻ cao cao tại thượng, lập tức hắn tự tin mười phần, nói:
– Đối với Cửu Giác Điện Xà, ta là người quen thuộc nhất, chỉ cần đạt được pháp môn này, lại tốn chút thời gian. Có lẽ ta sẽ có thể trực tiếp luyện thành môn thần thông này rồi.
– Đủ cuồng vọng.
Thanh âm hùng hồn vang lên.
Lôi Thần Thiên Tôn lập tức quay đầu nhìn lại, hắn phát hiện ra người mới vừa nói chính là Toại Nhân Thị ăn mặc da thú kia. Râu tóc của Toại Nhân Thị tựa như long xà, ánh mắt càng làm cho trong lòng Lôi Thần Thiên Tôn sợ hãi và rung động. Vị tồn cổ xưa nhất, cường đại nhất Nhân tộc này… Năm đó ngay cả Tổ Thần Chúc Dung cũng phải cúi đầu tự nhận không bằng a. Lúc trước vì che chở Nhân tộc, Toại Nhân Thị cũng là ác chiến tám phương, năm đó Lôi Thần Thiên Tôn cũng đã bị đánh cho chật vật không chịu nổi.
– Các Đại Năng Giả ở đây, phần lớn đều biết rõ đại cục, biết rõ nặng nhẹ.
Hai mắt Toại Nhân Thị nhìn qua Lôi Thần Thiên Tôn, về sau ánh mắt lại đảo qua khắp nơi, nói:
– Có điều tin tưởng chư vị đối với môn thần thông độn thuật này cũng rất là hiếu kỳ. Như vậy ta sẽ để cho mọi người xem xét một chút.
– Không thể.
– Nhân Hoàng, không thể.
– Ngàn vạn lần không được.
Lập tức có không ít Đại Năng Giả đều hô lên.
– Nếu như thật sự có gian tế, sẽ rất nguy hiểm a.
Tiêu Diêu Thiên Tôn càng vội vàng nói.
Lôi Thần Thiên Tôn thì là hai mắt tỏa ánh sáng, nếu như quả thật đạt được pháp môn này, như vậy chính là chuyện hoàn mỹ a.
– Không cần phải lo lắng.
Toại Nhân Thị nói:
– Ta chỉ đưa ra một phần nhỏ nội dung trong pháp môn của môn độn thuật thần thông này. Mà phần nhỏ này cũng mới chỉ là một chỗ gian nan trong lúc tu luyện môn thần thông này. Ta tin rằng, sau khi nhìn thấy một phần nhỏ này… Chư vị sẽ rõ ràng, muốn tu luyện pháp môn của môn độn thuật này gian nan tới mức nào.
Nói xong trong hư không chung quanh bắt đầu ngưng tụ ra rất nhiều đóa hỏa diễm, mỗi một đóa hỏa diễm đều tạo thành văn tự, trong lúc nhất thời, hư không vạn dặm tạo thành một quyển sách. Bên trên có vô số văn tự ghi lại một bộ phận pháp môn.
Trong lúc nhất thời, tất cả Đại Năng Giả ở đây đều nhìn lại.
– Ồ?
Kỷ Ninh một mực ở bên cạnh cũng nhìn lại:
– Thật sự chính là Cửu Giác Điện Xà độn thuật…Không đúng, đã có sửa chữa.
Rất nhanh Kỷ Ninh đã xem xong, hắn vẫn bình tĩnh như trước đứng ở bên cạnh sư phụ, ngoan ngoãn không lên tiếng. Thế nhưng trong lòng thì sợ hãi thán phục vạn phần.
Toại Nhân Thị công khai nội dung, đúng là Cửu Giác Điện Xà độn thuật. Nhưng đó là làm thế nào mới có thể phục tùng Cửu Giác Điện Xà. Vốn bên trong pháp môn trong ghi lại, Hỗn Độn linh dịch, Vạn Lôi Thần Tinh, Thiên Lạn Thần Quả.Trong ba thứ này, chỉ cần có một mới có thể thành công luyện thành! Mà pháp môn mà Toại Nhân Thị công khai ra ngoài, ngoại trừ Hỗn Độn linh dịch, Vạn Lôi Thần Tinh, Thiên Lạn Thần Quả ra, thứ có thể khiến cho tu luyện giả thành công lại còn gia tăng thêm một loại..
Dùng tâm lực câu thông với Cửu Giác Điện Xà, về sau mới phục tùng.
– Chư vị thấy chưa?
Thanh âm hùng hồn của Toại Nhân Thị quanh quẩn ở trong hư không:
– Đây là một bộ phận cuối cùng trong pháp môn tu luyện Cửu Giác Điện Xà độn thuật. Phục tùng Cửu Giác Điện Xà có Hỗn Độn linh dịch có thể thành, có Vạn Lôi Thần Tinh có thể thành, có Thiên Lạn Thần Quả có thể thành. Thế nhưng các ngươi có sao? Trong toàn bộ Tam giới chúng ta có ba dạng trân bảo này hay sao?
Hoàn toàn yên tĩnh.
Mỗi người ở đây đều im lặng không nói.
Những Đại Năng Giả như bọn họ từ trên người Hỗn Độn dị tộc bị chém giết đã đạt được một ít pháp môn, cũng đã được nghe nói tới Hỗn Độn linh dịch, Vạn Lôi Thần Tinh, Thiên Lạn Thần Quả. Ba kiện kỳ vật này ở trong hỗn độn vô tận cũng là thứ cực kỳ trân quý a. Trong Tam giới căn bản không có!
– Không có ba kiện trân bảo này, chỉ có biện pháp ngu xuẩn cuối cùng mới có thể phục tùng được mà thôi.
Toại Nhân Thị nói:
– Dùng tâm lực để câu thông phục tùng, Cửu Giác Điện Xà có linh tính, mới có khả năng phục tùng. Tâm lực phục tùng rất là gian nan, hy vọng cũng rất nhỏ… Mấy người chúng ta đã thử qua rồi. Thế nhưng dùng tâm lực phục tùng, tất cả đều đã thất bại.
Chương 623:
– Ở đây, trên phương diện tâm lực coi như ta hơi có chút cảm ngộ, thế nhưng cũng không phục tùng được nó.
Tam Thanh đạo nhân lắc đầu.
Trong lúc nhất thời, mỗi người ở đây đều líu lưỡi.
Năm người bọn họ tăng thêm Bồ Đề là sáu vị, tất cả đều đã thất bại?
Cần biết đám người Tam Thanh đạo nhân, mỗi một người cơ hồ đều là tâm lực tầng thứ tư a. Đặc biệt là Tam Thanh đạo nhân, phương diện vận dụng tâm lực cũng không chênh lệch chút nào với Nguyên Lão Nhân a.
– Ngược lại Kỷ Ninh tiểu hữu, ở phương diện vạ dụng tâm lực lại cực kỳ có thiên phú.
Toại Nhân Thị nhìn Kỷ Ninh, tán thán nói:
– Năm đó vừa mới tu luyện mấy chục năm đã có thể tự mình ngộ ra pháp môn tâm lực thần kiếm. Bề sau lúc chiến tranh giới vực càng ngộ ra pháp môn tâm lực thần hồn. Mà bây giờ cũng đã luyện thành môn Cửu Giác Điện Xà độn thuật này, ngay cả ta cũng phải vô cùng bội phục.
Kỷ Ninh cảm nhận được ánh mắt của Nhân Hoàng Toại Nhân Thị đang nhìn mình, rất là ôn hòa, rất là yêu thích, càng tán dương ở trước mặt rất nhiều Đại Năng Giả. Chuyện này khiến cho Kỷ Ninh hổ thẹn không thôi, dù sao mình trên thực tế là dựa vào Hỗn Độn linh dịch mới có thể luyện thành a.
Hắn lại không biết…
Toại Nhân Thị làm Đại Năng Giả xưa nhất của Nhân tộc, đối với người kinh tài tuyệt diễm trong đám vãn bối Nhân tộc cũng coi như là tử tôn của hắn. Đương nhiên hắn sẽ ra sức bảo vệ. Dù sao năm đó Nữ Oa cũng chỉ làm ra ít người như vậy mà thôi. Nhiều đời sinh sôi nảy nở, nói không chừng bên trong cơ thể của Kỷ Ninh lại có huyết mạch của Toại Nhân Thị a.
Tăng thêm, ở bên trong mấy vị tồn tại cao cấp nhất này, Toại Nhân Thị lại tu luyện Cửu Giác Điện Xà độn thuật. Cho nên Toại Nhân Thị vẫn cảm thấy mình thua thiệt Kỷ Ninh a.
…
– Bộ pháp môn này, tu luyện có nhiều chỗ khó xử. Mà bây giờ ta chỉ mới nói tới một chỗ trong đó mà thôi.
Toại Nhân Thị nhìn về phía Lôi Thần Thiên Tôn, nói:
– Lôi Thần, bây giờ ngươi còn cho rằng ngươi có thể luyện thành được nữa không? Ta nhớ, tâm lực của ngươi mới đạt tới tầng thứ hai a.
Lôi Thần Thiên Tôn trầm mặc không nói.
Trong lòng của hắn tràn ngập không cam lòng!
Thế nhưng chính hắn cũng hiểu rõ, ngay cả đám n gười Tam Thanh đạo nhân dùng tâm lực phục tùng cũng không được, hắn muốn phục tùng khả năng lại càng xa vời a.
– Cho nên Lôi Thần…
Bồ Đề ở một bên lạnh nhạt nói:
– Đừng tưởng rằng Kỷ Ninh có thể luyện thành thì ngươi nhất định sẽ có thể luyện thành. Bực độn thuật tuyệt đỉnh này, thực lực, thiên phú, cơ duyên, thiếu một thứ cũng không được!
– Một Thiên Thần Chân Tiên nho nhỏ cũng lấy ra đánh đồng với ta hay sao?
Lôi Thần Thiên Tôn có chút nổi giận, không khỏi quát lớn một tiếng.
– Hậu Nghệ năm đó cũng chỉ là Thiên Thần Chân Tiên mà thôi.
Bồ Đề lạnh nhạt nói.
– Ngươi…
Lôi Thần Thiên Tôn khó thở.
– Nếu như ngươi vẫn giữ tính tình này, sợ rằng tâm lực của ngươi sẽ càng khó đột phá.
Bồ Đề nói xong một câu cũng chẳng muốn nhiều lời nữa.
Như đám người Lôi Thần Thiên Tôn vậy, từ lúc từ trong Hỗn Độn thai nghén sinh ra. Từ nhỏ đã là Chân Thần! Thế nhưng có được tất có mất, bọn họ không có từng bước một đi tới từ lúc nhỏ yếu, không có tôi luyện tâm linh đủ. Cho nên những Chân Thần, Tổ Thần từ trong Hỗn Độn sinh ra này đều có tâm lực quá bình thường, cho dù là người đã từng lựa chọn được ăn cả ngã về không để chuyển thế như Tam Thanh đạo nhân, Phật Tổ Như Lai thì cũng chỉ có tâm lực tầng thứ tư mà thôi. Mà những người mới chỉ có hóa thân chuyển thế thì tâm lực lại càng yếu hơn một chút.
Hiển nhiên Lôi Thần Thiên Tôn chính là điển hình trong đó.
Từ nhỏ đã cường đại, dị thường kiêu ngạo, bởi vì thực lực cường đại cho nên có thể khống chế sinh tử của người khác, sinh ra tính tình thô bạo.
Đối đãi với kẻ yếu… Từ sâu trong lòng hắn đã rất xem thường.
Những người kia chỉ là con sâu cái kiến nhỏ yếu mà thôi! Hắn là Chân Thần từ trong Hỗn Độn sinh ra đời, những tiểu gia hỏa nhỏ yếu kia thì tính toán là cái gì chứ?
– Đi thôi, về phần pháp môn này truyền thụ như thế nào. Chắc chắn chúng ta sẽ thương lượng ra biện pháp. Nhất định không thể để cho bên Vô Gian Môn kia chiếm được tiện nghi.
Tam Thanh đạo nhân mở miệng.
– Đi.
– Đi.
Lập tức, hóa thân của từng người từng người nhanh chóng tiêu tán rời đi, Ngu Khâu đạo nhân cũng xé rách hư không mà đi. Mà Lôi Thần Thiên Tôn thì nhìn qua Kỷ Ninh, sau đó mới lập tức mới rời đi. Hiển nhiên trong lòng Lôi Thần Thiên Tôn đã giận chó đánh mèo sang chỗ Kỷ Ninh. Lần này hắn ở trước mặt rất nhiều Đại Năng Giả đã mất đi tất cả thể diện, mà tất cả ngọn nguồn đều là vì Kỷ Ninh này.
Một Thiên Thần Chân Tiên nho nhỏ mà thôi!
– Đồ nhi, không cần so đo với tên Lôi Thần kia làm gì.
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, cười nói:
– Hắn từ nhỏ đã là Chân Thần, chỉ là vận khí tốt hơn một chút mà thôi, dùng đạo tâm như vậy của hắn… Cho tới bây giờ đã là cực hạn rồi, đừng mơ có thể tiến thêm được một chút nào nữa.
– Đệ tử sao có thể tức giận được cơ chứ?
Kỷ Ninh liền nói.
– Được rồi.
Bồ Đề gật đầu:
– Đi thôi.
…
Ở bên trong thế giới lao ngục, trên bầu trời rộng lớn vô tận có vô số Thần Vân rậm rạp. Thứ huyền diệu này bắt đầu từ đại trận trích xuất tinh hoa trong Hỗn Độn ngưng tụ thành Hỗn Độn linh dịch.
Mặc dù Kỷ Ninh đã đàm phán với Thần Vương, lại gặp được chúng Chân Thần Đạo Tổ. Thế nhưng hai đại phân thân của bản tôn ở đây vẫn đang tiến hành Càn quét như trước.
Cửu Giác Điện Xà độn thuật là từ nơi nào đến? Thế giới lao ngục trong đến!
Kỷ Ninh rất rõ ràng.
Đây là cơ duyên.
Phải nắm chặt không buông!
– Ta đường đường là Thiên Tị Chân Thần tung hoành mấy Hỗn Độn kỷ nguyên. Loại Chân Tiên nhỏ yếu như ngươi, ta đã giết mấy trăm người. Không ngờ hôm nay lại chết ở trong tay con sâu cái kiến như ngươi. Thật sự là chê cười, chê cười a.
Một vị Chân Thần trên người có xích sắt, quần áo rách rưới ngửa đầu gào thét.
Oanh ~~~
Toàn bộ đều nổ ầm ầm, bên trong trận pháp cấm chế có một mảnh chấn động.
Ở bên ngoài trận pháp cấm chế có một Kỷ Ninh mặc áo bào trắng đang duy trì Bát Hỏa Càn Khôn Giới, hắn cảm nhận được ba thanh thần kiếm ở trong cơ thể hút vào lệ khí oán khí rồi nhanh chóng phát triển. Bắc Minh Kiếm đã đưa ra ngoài, cũng không thể lãng phí những oán khí lệ khí của người này. Đương nhiên hắn lại làm ra ba thanh thần kiếm để đào tạo. Nó cũng được Kỷ Ninh đặt tên là Bắc Minh Kiếm, từ đó Bắc Minh Kiếm cũng có trọn vẹn sáu thanh.
Chương 624:
– Lần này coi như tốt vận khí, gặp phải Chân Thần, không còn sót lại bao nhiêu thần lực. Mới chỉ mấy năm đã tiêu hao hết được rồi. Chỉ là đáng tiếc, người có thể bị giam giữ ở nơi này địa vị phi phàm ah, ngạo khí quá mạnh.
Sưu.
Kiểm tra bảo vật còn sót lại của tên Thiên Tị Chân Thần này một chút, về sau hắn lập tức bay đi, rời khỏi nơi này.
Chỉ nửa canh giờ sau.
Bên trên bình nguyên rộng lớn, ở trong hư không có một cái xích sắt kéo dài ra, bên trên đang giam giữ một Chân Tiên ăn mặc kim bào đẹp đẽ.
– Việc lạ, người bị giam giữ ở nơi đây, phần lớn đều tiết kiệm pháp lực. Nhưng mà Chân Tiên này lại một mực duy trì pháp bảo của hắn.
Kỷ Ninh mặc áo bào trắng phá không bay tới.
– Hắn là… Thất Phong Chân Tiên?
Sau khi Kỷ Ninh thấy rõ dung mạo của đối phương, hắn lập tức nhận ra được. Trước đó bởi vì nhiều lần sưu hồn, cho nên Kỷ Ninh đối với Cửu Phương hỗn độn quốc cũng có hiểu biết sơ lược. Vị Chân Tiên trước mắt này luôn duy trì dung mạo của mình. Cũng không có gầy tới mức da bọc xương, mà còn rất dễ phân biệt ra được.
Kỷ Ninh nhanh chóng bay đến, về sau mới đáp xuống.
– Khán Thủ giả?
Chân Tiên ăn mặc kim bào đẹp đẽ quý giá kia nhìn Kỷ Ninh, bỗng nhiên nhíu mày, nói:
– Ngươi…
– Cửu Phương hỗn độn quốc đã diệt.
Kỷ Ninh cười nói:
– Thế giới lao ngục này đã rơi vào ta tay, ta cũng không thể nhìn bảo sơn mà không lên a. Cho nên ngươi có hai lựa chọn, một là để cho ta sưu hồn, lại đem pháp bảo của ngươi giao cho ta. Con đường còn lại chính là đường chết. Trước khi tới đây ta đã gặp phải bốn gã Chân Thần Chân Tiên, đây là pháp bảo của bọn họ.
Sưu Sưu.
Trước mặt Kỷ Ninh lập tức có từng kiện từng kiện Tiên Thiên Linh Bảo lơ lửng, uy năng chấn động kinh người.
– Cận Hoàng? Thiên Tị…
Thất Phong Chân Tiên vốn rất là bình tĩnh lập tức biến sắc. Người có thể bị giam giữ ở nơi này đều là nhân vật phong vân trong Cửu Phương hỗn độn quốc. Chân Tiên mà hiện tại Kỷ Ninh đụng phải đều là đệ nhất đẳng a. Ngay cả nhị đẳng cũng không có đụng gặp phải. Mà tự nhiên Thất Phong Chân Tiên cũng biết bốn vị này lợi hại như thế nào.
– Ha…
Thất Phong Chân Tiên nở nụ cười, cười nhìn Kỷ Ninh, nói:
– Biến thành tù nhân, ta còn có thể làm như thế nào đây chứ? Không biết tương lai ta có thể được thả ra ngoài hay sao?
– Nếu như ta có thực lực kia, đương nhiên sẽ thả ngươi ra ngoài.
Kỷ Ninh nói.
Thất Phong Chân Tiên gật đầu, nhắm mắt lại.
Kỷ Ninh kinh hỉ vạn phần, đây là tên Chân Thần Chân Tiên thứ năm mà hắn gặp phải. Trước đó, bốn người kia đều hao phí không ít thời gian để tiêu hao pháo lực. Thế nhưng người này không ngờ lại cúi đầu, lúc này hắn vươn bàn tay ra, bàn tay tăng vọt lên mấy trăm dặm, rơi vào trên đỉnh đầu của người gọi là Thất Phong Chân Tiên kia, bắt đầu sưu hồn.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
– Ồ?
Kỷ Ninh bỗng nhiên khẽ giật mình.
– Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật?
Ở trong trí nhớ của Thất Phong Chân Tiên, ở bên trong một bọt khí trí nhớ cũng không có lời thề bổn mạng ngăn cản. Ở bên trong là một môn Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật bị Kỷ Ninh phát hiện ra, đương nhiên thần hồn của Kỷ Ninh cũng có thể nhanh chóng ghi nhớ toàn bộ.
…
Kỷ Ninh nhanh chóng thu hồi lại lại cánh tay mấy trăm dặm kia, khôi phục lại bộ dáng vốn có. Kỷ Ninh lập tức đứng sững sờ ở đó.
– Băng Hỏa Thối Luyện.
– Cửu Diễm Tương, Băng Tâm Tủy.
Kỷ Ninh thì thào tự nói.
– Từ lúc nào số mệnh của ta tốt như vậy chứ?
Trước đó Kỷ Ninh còn bị Lôi Thần Thiên Tôn xem thường, khi đó Kỷ Ninh cũng không tức giận gì cả. Tâm lực của hắn đạt tới tầng thứ tư, hắn rất rõ ràng mình chỉ là một Thiên Thần Chân Tiên mà thôi. Cho dù có một môn độn thuật lợi hại, thế nhưng so với Chân Thần Đạo Tổ đạt tới cấp độ cao như Lôi Thần Thiên Tôn mà nói, vẫn có chênh lệch rất xa. Đối phương có thể đơn giản giết chết chính mình.
Không trách được người khác, chỉ tự trách mình yếu đuối mà thôi.
Nếu như muốn chứng minh mình, như vậy phải tu luyện tới mức có thể ngang hàng nói chuyện với đối phương. Hắn thật không ngờ, đám Chân Thần Đạo Tổ vừa mới tụ hội được một chút rồi rời đi thì ở trong Thế giới lao ngục này, hắn đã nhận được pháp môn đề thăng Kim Đan.
– Pháp môn đề thăng Kim Đan cũng phải cần mượn nhờ ngoại vật, mượn nhờ một ít Hỗn Độn kỳ vật.
Kỷ Ninh nhẹ giọng cảm khái, nói:
– Vốn tưởng rằng, cho dù ta có đạt được pháp môn này, muốn đề thăng Kim Đan lên cũng là chuyện cực kỳ gian nan sự tình. Cần phải tìm được Hỗn Độn kỳ vật. Thậm chí rất có khả năng không tìm thấy a.
– Chỉ là…
– Môn Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật này cần hai loại Hỗn Độn kỳ vật là Cửu Diễm Tương và Băng Tâm Tủy. Mặc dù rất khó tìm kiếm, thế nhưng ta lại hoàn toàn có hi vọng.
Cửu Diễm Tương…
Kỷ Ninh đã sớm nghe nói qua nó. Thứ này trong Tam giới có! Dù sao Tam giới cũng là thứ mà hai đại Hỗn Độn thế giới va chạm mà sinh ra đời. Có không ít Đại Năng Giả, thường xuyên ngao du Hỗn Độn, cũng đã tích lũy không ít Hỗn Độn kỳ vật. Hiện nay ở trong bảo khố của hoàng tộc Nhân tộc có Cửu Diễm Tương. Mà trận doanh Nữ Oa hoàn toàn có thể dùng bảo vật khác để đi đổi nó!
Cửu Diễm Tương này chỉ trong Hỗn độn mới có, thế nhưng lúc này lại có thể đơn giản thu tới tay. Cửu Diễm Tương đối với Tam giới mà nói không được tính là trân quý, bởi vì bảo vật này, cho đến nay Tam giới mới chỉ phát hiện ra được mà thôi. Chỉ hữu dụng trong lúc luyện chế pháp bảo! Cách dùng khác thì tạm thời chưa có phát hiện ra được.
Băng Tâm Tủy, trong Tam giới cũng không có. Nhưng mà
– Băng Tâm Tủy, ở ngay trong Đầm Nguyệt Hạ a!
Ở bên trong Đầm Nguyệt Hạ có Băng Tâm Linh Diệp. Mà Băng Tâm Linh Diệp lại sinh trưởng bên trên Băng Tâm Tủy a.
– Thần Vương Vô Gian Môn kia bức ta đi đầm Nguyệt Hạ, hiện tại ta lại có pháp môn tăng lên Kim Đan. Cũng cần gấp Băng Tâm Tủy, vừa vặn cũng muốn đi đầm Nguyệt Hạ a.
Kỷ Ninh bỗng nhiên cảm nhận được, vận mệnh quả thực là thần kỳ.
– Mặc kệ như thế nào, Băng Tâm Tủy là tình thế bắt buộc a! Chỉ cần có hai đại Hỗn Độn kỳ vật như Cửu Diễm Tương, Băng Tâm Tủy. Một khi thi triển Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật, đến lúc đó ta chính là Chân Tiên nhị đẳng. Xem như đã bước nửa bước vào cánh cửa Đạo Tổ rồi.
Kỷ Ninh cảm nhận, ở trong hạo kiếp này, hắn đã bắt đầu đã có lực lượng giãy dụa.
Chương 625:
Kiếm Tiên giới, trước vách núi của ngọn núi thứ tư trên Ngũ Bảo Phong nguy nga, Kỷ Ninh đang đằng vân giá vũ, cẩn thận xem xét Ngũ Bảo Kiếm Thuật. Trước đó, sau khi gặp vô số Đại Năng Giả của trận doanh Nữ Oa, Kỷ Ninh cũng không có vội vã tiến về Nguyệt Hạ Đàm mà lập tức đi tới Ngũ Bảo Phong này. Hắn cẩn thận quan sát cái quyển sách thứ tư này.
Tu luyện nhiều năm, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn chưa từng tìm hiểu rõ được đệ tam thiên! Nhưng mà bây giờ cẩn thận quan sát đệ tứ thiên một lần, cũng không phải là có chút nóng vội! Sở dĩ hắn làm như vậy cũng là bởi vì hắn sắp tiến vào Nguyệt Hạ Đàm.
Nguyệt Hạ Đàm, vô cùng thần bí.
Một khi tiến vào bên trong thì sẽ hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài. Mặc dù có nguyên thần thứ hai, phân thân và vô số thủ đoạn khác nhau. Thế nhưng hắn cũng không có cách nào liên hệ được với phân thân ở bên trong Nguyệt Hạ Đàm! Cho nên từ Thượng Cổ cho tới bây giờ, các Thiên Thần tiến vào Nguyệt Hạ Đàm sợ rằng cũng có số lượng mấy ngàn. Trong bọn họ có rất nhiều đều có ánh mắt thứ hai hoặc là phân thân sinh hoạt ở trong Tam giới. Thế nhưng cũng không có ai biết bên trong Nguyệt Hạ Đàm đã xảy ra chuyện gì.
Mặc dù là người duy nhất đi ra, hiện nay đã trở thành Phật Tổ như Giác Minh Phật Tổ. Sau khi mang về được ba kiện bảo vật, hắn cũng chỉ nói trong đó có rất nhiều bảo vật. Hắn cẩn thận miêu tả lai lịch của ba kiện bảo vật này. Về phần bên trong Nguyệt Hạ Đàm rốt cuộc có nguy hiểm gì, rốt cuộc là cảnh tượng như thế nào thì hắn lại ngậm miệng không nói.
Chỉ có một mình hắn ra được, thế nhưng cái gì cũng không chịu nói.
Nguyệt Hạ Đàm cũng trở thành một nơi mơ hồ! Giác Minh Phật Tổ có thể từ Thiên Thần trở thành Phật Tổ như bây giờ cũng đã làm cho không ít Thiên Thần ở trong Tam giới cho rằng ở trong đó sẽ có cơ duyên. Lúc đó cũng đã có không ít Thiên Thần lại lần nữa đi vào, đáng tiếc, không có người thứ hai có thể trở ra bên ngoài được nữa.
– Phân thân bản tôn của ta, một khi tiến vào bên trong Nguyệt Hạ Đàm sẽ hoàn toàn mất đi liên hệ với bên ngoài.
– Chỉ sợ thời gian ở lại bên trong Nguyệt Hạ Đàm sẽ rất dài. Đã như vậy, phân thân bản tôn ở bên trong Nguyệt Hạ Đàm, khổ tu Ngũ Bảo Kiếm Thuật, chủ yếu hoàn thiện Vô ảnh thức bên trong Minh Nguyệt kiếm thuật. Về rất nhiều phân thân và nguyên thần thứ hai của ta ở lại trong Tam giới thì tìm hiểu Ngũ Bảo Kiếm Thuật. Hoàn thiện bốn thức còn lại của Minh Nguyệt kiếm thuật.
Không có cách nào trí nhớ tương liên được nữa.
Cũng không thể ở bên trong Nguyệt Hạ Đàm mà lại cân nhắc giống như đúc ở trong Tam giới, như vậy kỳ thật sẽ rất lãng phí thời gian.
Vô ảnh thức là một kiếm cực nhanh mà lại quỷ dị nhất, bản tôn một mình hành động. Kiếm này rất là thích hợp a.
Tương lai, đợi lúc từ bên trong Nguyệt Hạ Đàm đi ra, trí nhớ tương liên, bởi vì con đường tu luyện khác biệt, một khi kết hợp lại với nhau…
Tự nhiên cảnh giới sẽ có thể tăng lên rất lớn.
– Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật?
Cẩn thận quan sát đệ tứ thiên, sau khi cảm nhận được rõ ràng ý cảnh kia hơn, Kỷ Ninh lại bỗng nhiên sững sờ.
Giờ phút này, phân thân của hắn ở bên trong Thế giới lao ngục lại phát hiện ra Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật.
– Vốn ta định cẩn thận xem Ngũ Bảo Kiếm Thuật một chút. Sau đó mới tiến về Nguyệt Hạ Đàm, hiện tại xem ra, còn phải đi tới Đại Vũ Nhân tộc thế giới một chuyến.
Kỷ Ninh nói thầm.
…
Một ngày sau.
Kỷ Ninh đã ghi nhớ Ngũ Bảo Kiếm Thuật nhiều lần, lúc này hắn cưỡi Hư Không chu đi tới Đại Vũ Nhân tộc thế giới, hang ổ của Hoàng tộc thượng cổ.
– Kỷ Ninh đạo hữu.
Một đạo thanh âm vang lên, có một nam tử ăn mặc da thú, khôi ngô xuyên thẳng qua hư không mà đến.
– Phục Khu Thiên Thần.
Kỷ Ninh cười nói, lần trước hắn đến. Người tiếp đãi hắn chính là Phục Khu Thiên Thần, chủ yếu là bản thân Phục Khu Thiên Thần tạm thời phụ trách tiếp đãi khách nhân ở trong Hoàng tộc thượng cổ.
Phục Khu Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh, ánh mắt cũng có chút không giống với lúc trước. Bởi vì ngay một ngày trước, Kỷ Ninh đã thi triển ra Cửu Giác Điện Xà độn thuật tung hoành Tam giới, giết tới mức khiến cho Vô Gian Môn cũng phải cúi đầu. Tin tức này cũng đã truyền ra, ngay cả Đại Năng Giả của trận doanh Nữ Oa nói tới việc này cũng phải chậc chậc khen ngợi:
– Kỷ Ninh này có thiên phú Tâm lực quả thực khó có thể tưởng tượng được a.
Đại Năng Giả của trận doanh Nữ Oa, còn tưởng rằng Kỷ Ninh thật sự dựa vào tâm lực để phục tùng Cửu Giác điện xà.
Kỳ thật, sau khi Toại Nhân thị cẩn thận cân nhắc pháp môn Cửu Giác Điện Xà độn thuật, cảm thấy dùng tâm lực phục tùng vẫn có một tia khả năng. Cho nên hắn mới đưa thêm yêu cầu dùng tâm lực phục tùng đưa vào bên trong pháp môn Cửu Giác Điện Xà độn thuật. Như vậy cũng tiện che dấu sự tồn tại của Hỗn Độn linh dịch. Chỉ có mê hoặc được Đại Năng Giả bên mình thì mới có thể mê hoặc được bên Vô Gian Môn.
– Lần này Kỷ Ninh đạo hữu tới đây, không biết là cần làm chuyện gì?
Phục Khu Thiên Thần hỏi.
– Ta muốn đi Tàng bảo khố xem xét, đổi một chút bảo vật.
Kỷ Ninh nói.
– Ồ? Trong Tam giới có rất nhiều đạo hữu, người đến Tàng bảo khố cũng có không ít, Kỷ Ninh đạo hữu ngươi tới bây giờ mới đến, ta còn tưởng rằng ngươi chướng mắt những thứ này a.
Phục Khu Thiên Thần cười, nói:
– Đi, ta sẽ mang ngươi đi.
Rất nhanh.
Bên trogn quần cung điện cổ xưa liên miên phập phồng không ngớt kia có hai đạo lưu quang bay qua, bay vào một tòa cung điện cổ xưa ở trong đó.
– Không hổ là Hoàng tộc thượng cổ, quả thật là bất phàm.
Lúc Kỷ Ninh bay đến, nhìn tràng cảnh ở trước mắt, hắn không nhịn được có chút rung động.
Như là Thiên đình, người quản lý Tam giới trên danh nghĩa, đó là nơi xa hoa, quỳnh lâu ngọc vũ vậy.
Như hoàng cung của Đại Hạ thế giới, Thiên Mang điện kia nguy nga tráng lệ, cũng khí phách mười phần, không thua gì Thiên đình.
Thế nhưng mà …
Với tư cách là hoàng cung của Hoàng tộc thượng cổ. Nơi này lại chất phác vô cùng, thế nhưng mỗi một tòa cung điện lại khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy có cảm giác bị áp bách.
– Đây là cung điện mà tộc chúng ta ở thời kỳ thượng cổ đã phí vô số năm tháng để luyện chế mà thành.
Phục Khu Thiên Thần tự hào nói:
– Lúc trước luyện chế ra ba mươi sáu tòa cung điện là pháp bảo Thuần Dương cực phẩm, về sau dần dần phát triển lên. Tất cả đều trưởng thành Tiên Thiên Chí Bảo. Ba mươi sáu tòa Tiên Thiên Chí Bảo này kết hợp với trận đồ mà Nhân Hoàng Phục Hy thị bày ra. Tất cả tựa như một thể, không thua kém Hỗn Độn kỳ bảo một chút nào.