Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 74 [Chương 342 đến 345(a)]
❮ sautiếp ❯Chương 342: Một vỏ ba kiếm
Chỉ trong nháy mắt, bốn phía Diệp Trần liền hiện ra từng đạo hắc sắc chân nguyên xiềng xích, những sợi xích này rất linh hoạt đem Diệp Trần phong toả ở chính giữa, rồi sau đó, trên đầu Diệp Trần lại có một toà hắc sắc thạch thai áp xuống.
– Chân nguyên biến hoá thật cao minh, trong đó tựa hồ ẩn chứa hai loại ý cảnh, một loại là Kim ý cảnh, một loại là Thổ ý cảnh.
Diệp Trần hơi kinh ngạc, tên Chu lão tuy tướng mạo xấu xí nhưng thực lực lại rất mạnh, đáng tiếc ở trược mặt thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là phù du.
– Phá! Phá! Phá cho ta!
Thanh Liên chân nguyên bùng lên, Diệp Trần liên tiếp nói ba chữ PHÁ, chữ PHÁ cuối cùng vừa ra, chân nguyên xiền xích bốn phía lập tức bị bứt đứt đoạn, thạch thai cũng bị chấn nứt toát, ầm ầm nổ tung.
– Làm sao có thể, kiếm này quá nhanh!
Chu lão nhanh chóng thối lui, thi lực được thúc dục đến cực hạn mới miễn cưỡng nhìn được Diệp Trần chém ra bảy bảy bốn mươi chín kiếm, mỗi một kiếm đều đánh trúng vào điểm yếu trên chân nguyên xiềng xích và thạch thai, loại ý cảnh tốc độ này khiến hắn rất sợ hãi.
– Chết đi!
Lúc này, Quỷ Hùng vừa xông lên, thừa dịp Diệp Trần đang ra tay đối phó chân nguyên xiềng xích và thạch thai, hai cánh tay thô to như thùng nước của hắn nắm lấy cự phủ bổ xuống một cái. Một phủ này ẩn chứ Vạn vật hoả chi ý cảnh, sóng nhiệt đem không gian đều nung đỏ.
– Quả nhiên những cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong đều đã đem ý cảnh nghiên cứu tới trình độ tiếp cận cực hạn, muốn bảo trì ưu thế của ý cảnh thì phải có sự đột phá.
Đối mặt với hồng sắc phủ mang, Diệp Trần vẫn còn có thời gian để suy nghĩa, cho tới nay, ưu thế của hắn có rất nhiều, ví dụ như kiếm ý, ví dụ như ý cảnh. Có thể bước vào Tinh Cực Cảnh thì đối thủ đều là những Tinh Cực Cảnh cường giả cực kỳ lợi hại, lúc này ưu thế về mặt ý cảnh đã cực kỳ nhỏ bé, vẻn vẹn chỉ có kiếm ý mới là ỷ trượng lớn nhất của hắn.
– Mạn!
Chưa bao giờ vận dụng qua Kiếm ý cảnh, Diệp Trần một kiếm đâm ra, không khí như bị đông cứng, tộc độ phủ mang của Quỷ Hùng tựa hồ cũng chậm lại rất nhiều chậm rãi di động tới Diệp Trần, mà kiếm quang của Diệp Trần tốc độ lại như tốc độ ánh sáng, chói mắt cùng cực.
“Ầm! Ầm!
Thông đạo sau lưng Diệp Trần vỡ vụn nhưng trên cánh tay của Quỷ Hùng có một vết kiếm nhỏ.
– Cái gì, có thể tránh được sát chiêu của ta?
Quỷ Hùng giống như phát giác được điều gì đó, trong nội tâm rất khiếp sợ, bước vào Tinh Cực Cảnh, ý cảnh là trọng yếu nhất, đại đa số mọi người đều nghiên cứu tự nhiên ý cảnh như Kim Thuỷ Hoả Thổ Phong Vân… một số loại ý cảnh hư vô mờ mịt cũng có thể lĩnh ngộ nhưng khó khăn rất lớn. Trong đó có Khoái chi ý cảnh và Mạn chi ý cảnh, vừa rồi Diệp Trần thi triển chính là Mạn chi ý cảnh mới khiến cho tư duy của hắn bị dừng lại một thoáng chốc.
– Tiểu tử này là quái thai, ngay cả Mạn chi ý cảnh cũng có thể lĩnh ngộ được!
Quỷ Hùng và Chu lão trợn mắt nhìn nhau.
– Khoái!
Mạn chi ý cảnh liền chuyển thành Khoái chi ý cảnh, tốc độ không khí lưu động gia tốc, một luồng gió thổi qua, không biết có bao nhiêu kiếm quang bắn ra, nhanh đến cùng cực.
Tốc độ chuyển đổi quá nhanh khiến tư duy của hai người tho không kịp nên chỉ có thể bị động phòng thủ.
– Hai năm qua, ta chưa từng buôn tha tìm hiểu về Khoái – Mạn ý cảnh, trên thực tế Khoái – Mạn ý cảnh đều tồn tại trong đại bộ phận các ý cảnh khác, như Lôi chi ý cảnh có nhanh có chậm, càng tìm hiểu ta lại càng cảm thấy hứng thú!
Kiếm quang như mưa, tốc độ của kiếm quang Diệp Trần phát ra như những đạo lưu quang.
“Xoẹt!”
Chu lão và Quỷ Hùng đều bị thương!
– Chu lão, chúng ta đấu không lại hắn, nhưng muốn chúng ta buông tha cho đống bảo khí kia là không thể nào, liên thủ cuốn đi một ít bảo khí, sau đó lui lại.
Quỷ Hùng không thể không thừa nhận thực lực của Diệp Trần cao hơn hắn và Chu lão, nếu đem Diệp Trần xếp vào trong danh sách Tinh Cực Cảnh thập đại kiếm khác thì hắn tối thiểu cũng đứng vị trí thứ ba.
– Hảo!
Chu lão dù gì cũng là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, Diệp Trần tuy mạnh nhưng muốn giết bọn hắn cũng không phải dễ dàng, hắn và Quỷ Hùng cũng chỉ mới bị vết thương nhẹ mà thôi.
Hai người mặc dù tu luyện không phải đồng nguyên chân nguyên nhưng lúc này phối hợp với nhau vẫn có thể phát ra cường đại chân nguyên chấn lui Diệp Trần.
– Khởi!
Chân nguyên hoá thành bàn tay lớn, hai người hợp lực lại lực công kích cũng tăng gần bốn thành.
Diệp Trần liếc mắt liền thấy bên trong bàn tay do chân nguyên tạo thành kia có một kiện Trung phẩm bảo khí thì quát lớn:
– Lưu lại!
Kiếm quang bổ qua liền trảm rớt mấy ngón tay của bàn tay cho chân nguyên của Chu lão và Quỷ Hùng tạo thành.
– Tức chết được, đi!
Thu hoạch giảm một nửa nên Quỷ Hùng và Chu lão đều rất phẫn nộ nhưng có thể làm được gì chứ? Thực lực Diệp Trần thể hiện ra đó lại hiểu được Tốc độ ý cảnh, muốn thuận lợi liên thủ là rất khó khăn, nếu tiếp tục dây dưa thì bọn họ càng bất lợi.
“Vụt! Vụt!”
Tàn ảnh loé lên, hai người đã bỏ chạy ra ngoài.
– Thực lực bọn chúng yếu hơn so với ta, một chọi một hay một chọi hai ta đều không sợ, chỉ là muốn giết bọn chúng thì có chút khó khăn. Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả không phải dễ giết như vậy. Dù thi triển ra Thanh Liên Kiếm thức thứ tám Thanh Liên phát nha thì tối đa cũng chỉ có thể làm bọn chúng bị trọng thương, mà còn làm lộ ra át chủ bài!
Diệp Trần cũng không có đuổi theo mà kiểm tra lại đám bảo khí chỉ còn lại tám phần kia.
Chân nguyên bao trùm lên đám bùn đất, Diệp Trần liền phát lực khiến bùn đất nát bấy, từng thanh bảo khí đủ hình đủ dạng, đủ màu sắc liền rơi xuống mặt đất xếp thành một đống.
– Hạ phẩm bảo khí không cần xem xét a.
Lực chú ý của Diệp Trần chủ yếu tập trung lên Trung phẩm bảo khí, Hạ phẩm bảo khí đối với hắn cùng với Hạ phẩm linh thạch không khác gì nhau, chỉ thuộc về phàm trù tài phú mà thôi.
Sau khi thu hồi tất cả Hạ phẩm bảo khí, trên mặt đất chỉ còn lại Trung phẩm bảo khí, số lượng cũng được bảy kiện.
– Ồ, Trung phẩm bảo kiếm!
Diệp Trần liếc mắt nhìn một thanh trọng kiếm Trung phẩm bảo khí màu đen không có vỏ kiếm.
Nhưng chỉ sau một tích tắc, Diệp Trần liền há hốc mồm, bởi vì thanh hắc sắc trọng kiếm này sau khi vừa quán chú chân nguyên vào thì lập tức vỡ vụn biến thành từng điểm sáng tiêu tán trong không khí.
– Thời gian đã quá lâu, ngay cả Trung phẩm bảo kiếm cũng mục nát!
Diệp Trần phi thường tiếc hận.
Trừ hắc sắc trọng kiếm ra còn có bốn kiện Trung phẩm bảo khí khác cũng đều bị mục nát. Rốt cuộc chỉ còn lại có hai kiện Trung phẩm bảo khí là có thể sử dụng được. Nếu không có gì bất ngờ thì tất cả đám Hạ phẩm bảo khí vừa rồi cũng đã bị mục nát, dù sao luận về độ bền thì Hạ phẩm bảo khí không thể so được với Trung phẩm bảo khí.
Hai kiện Trung phẩm bảo khí có thể sử dụng được, một kiện là Hoàng kim thủ sáo và một kiện Tề mi thiết côn.
Hoàng kim thủ sáo thích hợp với Từ Tĩnh cho nên Diệp Trần có ý định lưu lại cho nàng đợi đến khí nàng bước và Tinh Cực Cảnh thì không cần phải đi kiếm Trung phẩm bảo khí nữa.
Sau khi kiểm kê xong, Diệp Trần mới thở dài một hơi, kiếm khách của Chân Linh đại lục vẫn còn quá ít, Trung phẩm bảo khí cũng không thưa thớt. Sáu đại tông môn trên đại lục này thì cũng chỉ có Hoả Linh Điện có bảo khí đại sư, nhưng Diệp Trần chưa hề nghe nói vị bảo khí đại sư đó cua Hoả Linh Điện có bất kỳ một thanh Trung phẩm bảo khí nào, thậm chí ngay cả nội môn trưởng lão cũng không mấy người có được Trung phẩm bảo khí. Từ đó có thể nghĩ, muốn luyện chế một kiện Trung phẩm bảo khí là khó khăn bao nhiêu, cho nên cũng chỉ có rất ít người có thể có được Trung phẩm bảo khí.
– Có một thanh Trung phẩm bảo kiếm thì gặp cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, cơ hội đánh chết đối phương cũng lớn hơn một chút. Trước mắt Trung phẩm bảo kiếm là vật cần phải có a!
Trong lòng đã có quyết định, Diệp Trần liền hướng sâu xuống lòng đất lao đi.
…
– Mẹ nó, tất cả đều là phế phẩm, chỉ có một kiện Hạ phẩm bảo khí là hoàn hảo!
Trong một đám thông đạo rối rắm, Quỷ Hùng lớn tiếng chửi rủa.
Sắc mặt Chu lão cũng không tốt lắm, lần này chẳng những không thu hoạch được một kiện Trung phẩm bảo khí nào mà ngay cả Hạ phẩm bảo khí đến tay cũng toàn là phế phẩm, nguyên vẹn lại chỉ có một kiện.
– Quỷ Hùng, không thể không nói chúng ta lần này bị lật thuyền trong mương a, không biết tên tiểu tử kia từ đâu xuất hiện?
Chu lão âm trầm nói.
Thu hồi lại kiện Hạ phẩm bảo khí hoàn hảo duy nhất kia, Quỷ Hùng oán giận nói:
– Mặc kệ hắn là ai, dám đắc tội với Quỷ Hùng ta thì sớm muộn gì ta cũng khiến cho hắn chết không toàn thây.
– Chết không toàn thây? Bằng ngươi?
Chu lão chậm chọc nói.
Quỷ Hùng trừng mắt:
– Thế nào? Ngươi dám xem thường ta?
– Hừ, ngươi không hiểu hay là cố ý không muốn hiểu vấn đề đây? Trên thực tế, chúng ta một mình đi báo thù thì chỉ có nước đi chịu chết, ngươi đừng quên tên tiểu tử đó cũng chỉ mới chừng hai mươi tuổi, nếu ta đoán không sai, hắn có lẽ chính là tên Diệp Trần hai năm trước nổi danh ở Tiềm Long cổ thành. Trong đông đảo người dự tuyển, chỉ có Diệp Trần là trẻ tuổi nhất. Tư Không Thánh chúng ta cũng biết, mà Tư Không Thánh cũng lớn tuổi hơn một chút, cho nên ngoại trừ tên Diệp Trần kia ra thì căn bản trên đời này không có tên trẻ tuổi nào nữa lại có thành tựu như vậy!
– Diệp Trần? Là tên tiểu tử bằng vào tu vi Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ mà có thể chống lại Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả đó sao?
Quỷ Hùng có chút giật mình, ngày đó Tinh Cực Cảnh cường giả đi tới Tiềm Long cổ thành không ít nhưng cũng chỉ chiếm khoảng một phần mười Tinh Cực Cảnh cường giả trong cả Nam Trác Vực, do đó người không biết Diệp Trần cũng có rất nhiều. Đại đa số mọi người chỉ nghe qua danh hào của hắn mà thôi. Lúc này nghe Chu lão nói như vậy, Quỷ Hùng cũng đoán được tên tiểu tử kia rất có thể là Diệp Trần, là một yêu nghiệt thiên tài khiến cho đại bộ phận thiên tài khác của Nam Trác Vực đều phải ảm đạm thất sắc.
– Ngươi nghĩ xem, hắn mới chỉ là Tinh Cực Cảnh trung kỳ mà đã có thực lực đánh bại chúng ta, nếu như để hắn tiếp tục tiến bộ thêm nữa thì đến lúc đó chẳng phải là toàn bộ Tinh Cực Cảnh cường giả cũng đều không ai có thể áp chế được hắn nữa sao?
Quỷ Hùng cố gắng đè nén sự phẫn nộ trong lòng, nói:
– Chu lão, ngươi nói chúng ta phải làm sao bây giờ? Cũng không thể coi như chưa có chuyện gì được a! Quỷ Hùng ta không thể chịu được uất ức như vậy!
– Đừng vội, có vội cũng vô dụng, việc cấp bách lúc này là tăng cường thực lực của bản thân, kiếm được Trung phẩm bảo khí thuận tay, lúc đó lại tiếp tục thương lượng cách nào đối phó hắn!
Quỷ Hùng thiếu một kiện Trung phẩm phòng ngự bảo khí, Chu lão thì ngay cả một kiện Trung phẩm bảo khí cũng không có, bất quá hắn bước vào Tinh Cực Cảnh đỉnh phong sớm hơn Quỷ Hùng nhiều, cho nên chân nguyên cũng rất hùng hậu, thực lực so ra cao hơn Quỷ Hùng một chút, cho nên luận tổng thực lực thì hai người coi như tương đương.
– Chậc chậc, hai vị là chạy nạn mà đến đây à? Nhìn bộ dáng có vể rất chật vật a!
Phía trên thông đạo có một mảnh kiếm quang loé lên, một đạo nhân ảnh liền lướt xuống.
– Huyết Kiếm Khách!
Đồng tử Chu lão co rút lại.
Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả cũng có phân chia mạnh yếu, như Diệp Trần có thể coi là tương đối mạnh trong nhóm Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà tên Huyết Kiếm Khách này cũng là một dạng không khác gì Diệp Trần.
Huyết Kiếm Khách liếc nhìn Quỷ Hùng và Chu lão, trong lòng thoáng có chút kinh ngạc, trên người hai tên này có vết máu, quần áo cũng bị tổn hại, dĩ nhiên là vừa trải qua một hồi đại chiến, nhưng xem ra trân đại chiến này không phải là giữa hai tên này, nếu không bọn chúng làm gì có thể ôn hoà đứng chung một chỗ nói chuyện với nhau như vậy? Là ai đả thương bon chúng? Thực lực hai người này cũng không kém mình bao nhiêu a.
– Huyết Kiếm Khách, trên người của ngươi đã có Trung phẩm bảo khí phòng ngự, lại có Trung phẩm bảo khí công kích, hình như không cần phải đi vào Loạn Táng Cương này a!
Quỷ Hùng có chút kiêng kị nhìn Huyết Kiếm Khách nói.
Huyết Kiếm Khách cười hắc hắc:
– Ta nhàn rỗi không có việc gì làm nên đi kiếm người giết chơi, hai vị cũng nên cẩn thân một chút, nếu đơn thân độc mã gặp phải ta thì rất có thể ta sẽ giết hai vị đó. Săn giết cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, nhất định là rất thú vị, ha ha!
– Hừ, thực lực của ngươi tuy mạnh hơn hai chúng ta, nhưng muốn giết chúng ta là tuyệt đối không có khả năng, huống chi trong Loạn Toán Cương này còn có Huyết Ma Chân Nhân, thực lực của hắn thì không cần ta phải nhiều lời!
Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả muốn giết cường giả cùng cấp là rất khó khăn, đây là một sự thực đã được nghiệm chứng từ rất lâu rồi, cho nên cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong ai cũng có ngạo khí không chịu phục ai cả! Muốn hắn sợ hãi là không thể nào, tối đa chỉ có thể khiến hắn kiêng kị mà thôi.
– Kiếm pháp của ta gần đây có đôi chút tiến bộ, đang cần người để thử tay, Huyết Ma Chân Nhân ta sớm muộn gì cũng sẽ lĩnh giáo hắn! Hai vị, cáo từ!
Huyết ảnh loé lên, Huyết Kiếm Khách đã biến mất trong tầm mắt hai người.
– Chúng ta cũng đi thôi.
Hai người cũng không có tách nhau ra, tình hình trước mắt đối với họ mà nói thì liên thủ mới có lợi, một mình Diệp Trần, một Huyết Kiếm Khách, một Huyết Ma Chân Nhân, ai cũng đều là nhân vật rất lợi hại!
…
Dưới lòng đất Loạn Toán Cương có vô số thông đạo, so với hang kiến còn phức tạp hơn gấp trăm lần, bởi vì quá phức tạp như vậy cho nên tuỳ thời tuỳ khắc đều sẽ có cường giả lựa chọn mở ra thông đạo mới, khiến cho hoàn cảnh ở dưới này càng thêm rắm rối khó phân biệt phương hướng, không biết được thông đạo nào nối với thông đạo nào.
“Ầm! Ầm!”
Sâu trong lòng đất đột nhiên truyền ra một tiếng nổ mạnh.
– Có tiếng đánh nhau, còn có khí tức của Trung phẩm bảo khí chấn động rất mạnh, đây là dạng Trung phẩm bảo khí gì?
Diệp Trần thầm cả kinh, rút kiếm ra khỏi vỏ, vận khởi hộ thể chân nguyên, lao nhanh xuống phía dưới.
Dưới lòng đất ở độ sâu khoảng hơn hai ngàn mét, có năm sáu người đang giao thủ.
– Hỗn đản, thanh kiếm này là do chúng ta phát hiện trước, nhanh cút ngay cho ta!
– Ngươi nghĩ dễ dàng quá, bảo vật chỉ có người có đức mới được hưởng, các ngươi không xứng!
– Muốn chết? Giết cho ta!
– Sợ các ngươi sao? Giết sạch bọn chúng cho ta!
Những người giao thủ ở đây đều là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cường giả, bên ít hơn chỉ có hai người, nhưng trong đó lại có một cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, một người độc chiến ba người mà vẫn không hề rơi xuống hạ phong.
“Vụt!”
Thông đạo phía trên vỡ ra, một đạo lam ảnh rơi xuống.
Đạo lam ảnh này đúng là Diệp Trần, ánh mắt hắn quét qua chiến trường của song phương rồi rơi vào một vật đỏ như máu trên một tảng đá giữa dòng nham thạch. Trên tảng đá chỉ có một chuôi kiếm, khí tức Trung phẩm bảo khí chấn động kia đúng là theo trong nham thạch truyền ra.
– Khí tức chấn động so với Trung phẩm bảo khí bình thường còn mạnh hơn gấp ba lần, hẳn là Thượng phẩm bảo khí, không đúng, Thượng phẩm bảo khí thường sẽ dẫn xuất dị tượng khi xuất hiện, thanh kiếm này tuy có khí tức chấn động mạnh mẽ nhưng cũng không có dị tượng gì đi the, hản là cực phẩm Trung phẩm bảo kiếm.
Hai mắt Diệp Trần nóng rực.
“Crắc!”
Một cái thông đạo ở gần đó lại bị phá vỡ, một hắc bào nhân mang mặt nạ quỷ hiện ra. Sau lưng hắn chính là Huyết Ma Chân Nhân cả người dính đầy máu tươi!
– Là ngươi!
Hắc bào nhân vừa thấy Diệp Trần liền nghiến răng nói.
Thần sắc Diệp Trần vẫn lạnh nhạt, nói:
– Thi Quỷ Đạo Nhân, đã lâu không gặp, lần này ai cũng không cứu được ngươi!
– Khẩu khí lớn lắm, ở trước mặt Huyết Ma Chân Nhân ta mà còn dám khẩu xuất cuồng ngôn như vậy?
Huyết Ma Chân Nhân đã đoán được thân phận của Diệp Trần, trên mặt lộ vẻ khinh thường, tay trái vuốt vê Trữ Vật Linh Giứoi trên ngón tay phải, tự hồ như Diệp Trần đã là con mồi nằm trong tay hắn vậy.
– Ngươi là Huyết Ma Chân Nhân? Ta sớm đã muốn chiếu cố ngươi, ta còn phải cảm tạ Tiểu Huyết Ma giải thể của ngươi đã giúp ta không ít!
Huyết Ma Chân Nhân có chút nghi hoặc nhìn Thi Quỷ Đạo Nhân hỏi:
– Thi Quỷ, đây là chuyện gì? Tiểu Huyế Ma giải thể đại pháp của ta cùng hắn có quan hệ gì?
– Hảo tiểu tử, quả thật không sợ chết!
Thi Quỷ Đạo Nhân cũng bội phục đảm lượng của Diệp Trần, nói:
– Ngươi vẫn chưa biết à? Hắn tu luyện chính là Tiểu Huyết Ma giải thể đại pháp mà ngươi sáng tạo ra, nếu như không có môn bí kỹ này, hắn sớm đã chết trong tay ta rồi!
– Ngươi thua trên tay hắn?
Huyết Ma Chân Nhân rốt cuộc cũng đã hiểu chuyện gì đã xảy ra, khó trách tại sao Thi Quỷ Đạo Nhân không hảo hảo ở trong Thiên Phong Quốc mà lại chạy tới Huyết Ma chiến trường. Nguyên lại là bị người khác bức phải đi ra, về phần Tiểu Huyết Ma giải thể đại pháp hắn đã từng truyền cho vài tên thủ hạ, trong đám thủ hạ đó lại có hai tên bị giết chết, Diệp Trần nhất định là từ trên người của bọn chúng thu được, hoặc giả là thu được trên người của người đã giết hai tên thủ hạ kia của hắn.
Chương 343: Một vỏ ba kiếm (2)
Híp mắt lại, Huyết Ma Chân Nhân dùng ngữ khí lạnh nhạt nói:
– Tiểu tử, ngươi muốn tự sát hay là để ta bắt ngươi lại ném cho Huyết Ma phân thân của ta ắn?
– Ngươi không đủ tư cách nói lời này!
Lúc này, Diệp Trần tuyệt đối có thể được xếp thành cự đầu trong đám cường giả Tinh Cực Cảnh. Lúc trước Thi Quỷ Đạo Nhân và Huyết Ma Chân Nhân đối với hắn chỉ là những nhân vật trong truyền thuyết, hắn còn nhớ rõ lúc trước khi chứng kiến Ngũ quỷ từ trong quan tài đứng dậy đã doạ hắn khiếp sợ không ít. Nhưng hiện giờ Thi Quỷ Đạo Nhân đã từng bị hắn đánh bại, muốn nói tới truyền thuyết, thì hắn hiện tại chính là một truyền thuyết!
– Ha ha, ta không đủ tư cách?
Huyết Ma Chân Nhân phảng phất như nghe được chuyện gì đó rất buồn cười, Huyết Ma Chân Nhân hắn là ai? Là người mạnh nhất trong một trăm lẻ tám đại Quỷ Tướng của Cửu U Giáo, từng tham gia hành động diệt sát Lục phẩm tông môn, giết không ít trưởng lão của Lục phẩm tông mon. Luận chiến lực trong Nam Trác Vực, dưới Linh Hải Cảnh, người mạnh hơn hắn có thể đếm trên đầu ngón tay. Từng có đoạn thời gian danh hào của hắn còn được dùng để doạ đám tiểu hài tử không nghe lời, là một danh hào rất khủng bố. Nhưng hiện giờ hắn không thể nào ngờ được một tên tuổi đời còn rất trẻ lại dám không coi hắn ra gì, làm sao hắn không tức cười cho được? Chỉ là tiếng cười của hắn lại ẩn chứa sát khí nồng đậm, khiến cho Thi Quỷ Đạo Nhân cũng phải nheo mắt lại.
– Dám chọc giận Huyết Ma Chân Nhân, tên này thật không biết chữ chết viết thế nào sao? Nói về sự khủng bố, Huyết Ma Chân Nhân có thể nói là đứng đầu trong các Quỷ Tướng!
Cùng là một trong một trăm lẻ tám Quỷ Tướng của Cửu U Giáo, Thi Quỷ Đạo Nhân đối với đặc điểm của những Quỷ Tướng còn lại cũng rất rõ ràng. Ngoại trừ ba tên Quỷ Tướng siêu cấp khủng bố đừng đầu ra, thì Huyết Ma Chân Nhân cũng được xếp vào hạng thứ năm, cùng nổi danh với Âm Ba Quỷ Tướng rất điên cuồng, gặp thần sát thần, gặp ma diệt ma!
– Trời, là Huyết Ma Chân Nhân!
– Nhanh lấy thanh bảo kiếm kia chạy mau!
– Diệp Trần cùng hai người Huyết Ma Chân Nhân vừa xuất hiện, đám người đang giao thủ liền tự động tách ra, một tên trong đó lanh tay lẹ mắt chạy tới cằm chuôi kiếm muốn kéo lên rồi chạy trốn.
– Muốn chết!
Huyết Ma phân thân đứng bên cạnh Huyết Ma Chân Nhân nãy giờ đột nhiên hoá thành một đoạ huyết quang bắn đi.
“A a a a…”
Huyết quang thế như chẻ tre xuyên qua thân thể của một gã Tinh Cực Cảnh hậu kỳ hơi yếu một chút rồi liền xuất hiện trước mặt tên muốn lấy bảo kiếm kia. Tốc độ cực kỳ kinh người!
– Cút!
Người nọ đánh ra một quyền khiến hư không chấn động.
Huyết Ma phân thân cũng không cùng hắn đối cứng mà thân thể nó kéo dài ra giống như một mảnh vải màu huyết hồng, vây hắn vào bên trong rồi đột nhiên buộc chặt lại.
“Xoẹt! Xoẹt!…”
Hộ thể chân nguyên vặn vẹo biến hình, Huyết Ma chân nguyên có tác dụng ăn mòn xâm nhập vào trong hoá thành một cây châm nhỏ phóng thẳng tới cái ót của hắn.
Một thân da thịt đầy đặn của tên kia có thể thấy được bằng mắt thường đang khô quắt lại, mất đi sự khống chế, hộ thân chân nguyên liền tan rã, Huyết quang lập tức chui vào trong cơ thể của tên đó. Đợi đến lúc Huyết Ma phân thân đi ra thì tên kia chỉ còn là một cái thây khô, huyết nhục đã bị cắn nuốt sạch sẽ.
– Khặc khặc!
Huyết Ma phân thân dùng cái lưỡi cũng một màu huyết sắc của hắn liếm liếm môi cười quái dị.
Diệp Trần thờ ơ lạnh nhạt, những người này dù có sống cũng sẽ không đi trợ giúp bản thân hắn, cho nên chúng có chết cũng chẳng ảnh hưởng gì tới hắn cả, cho nên cứ để cho Huyết Ma phân thân giết đi.
– Huyết Ma Chân Nhân, ngươi cũng quá bá đạo rồi! Người của Trương Huyền ta không hề đắc tội ngươi, cũng không có gì gút mắc với ngươi, vì sao ngươi lại giết hắn?
Trong đám người chiến đấu vừa rồi chỉ có một người dám nói chuyện với Huyết Ma Chân Nhân như vậy, đó chính là tên có thực lực Tinh Cực Cảnh đỉnh phong Trương Huyền. Hắn tuy kiêng kỵ Huyết Ma Chân Nhân nhưng lại không cho rằng Huyết Ma Chân Nhân có thể lưu hắn lại được, nếu một chọi một hắn tự tin cho dù bị thương cũng có thể chạy thoát được!
Huyết Ma Chân Nhân liếc mắt nhìn hắn một cái rồi nói:
– Như thế nào? Ngươi không phục? Thanh bảo kiếm kia để lại, các ngươi có thể lăn, nếu không đừng trách ta ra tay độc ác!
– Hừ, tốt cho một câu ra tay độc ác! Ta ngược lại muốn nhìn xem người làm thế nào ngăn trở ta?
Trương Huyền hừ lạnh một tiếng, chân nguyên hoá thành một bàn tay lớn chụp xuống thanh bảo kiếm kia, vì muốn tiết kiệm thời gian nên hắn cũng không lập tức bỏ vào Trữ Vật Linh Giới mà tiếp tục phóng tới chỗ Huyết Ma phân thân. Một loạt động tác này chỉ trong một cái sát na đã hoàn thành.
Huyết Ma phân thân đột nhiên hé miệng ra, một màn quỷ dị đột nhiên phát sinh. Cái miệng của nó giống như vô hạn vậy, chỉ một thoáng đã há to tới mấy mét chụp xuống Trương Huyền!
– Chút tài mọn, phá!
Hồ quang đột nhiên loé lên, cái miệng của Huyết Ma phân thân liền bị phá ra một cái lổ thủng, huyết dịch đỏ sậm bắn tung toé khắp nơi, đụng vào vách thông đạo liền phát ra từng tiếng xèo xèo.
– Thi Quỷ, đi giết những người khác đi!
Huyết Ma Chân Nhân nói với Thi Quỷ Đạo Nhân một câu rồi lạnh lùng nhìn về phía Diệp Trần, nói:
– Tiểu tử, tốt nhất cứ đứng yên đó đừng nhúc nhích, nếu ngươi dám di động một chút ta liền lấy cái đầu trên cổ ngươi xuống, nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời có lẽ ta còn cho ngươi một con đường sống!
Dứt lời, không khí đột nhiên có chút vặn vẹo, thân ảnh Huyết Ma Chân Nhân liền biến mất.
“Phanh!”
Ngay sau đó, Huyết Ma Chân Nhân đã giao thủ một kích với Trương Huyền, kết quả là Trương Huyền bị bức lui về sau, bảo kiếm bị đánh rơi trên mặt đất. Huyết Ma Chân Nhân đang định chụp lấy nó ném vào Trữ Vật Linh Giới thì một thân ảnh đột nhiên loé lên, bảo kiếm liền biến mất.
– Tiểu tử, ngươi muốn chết?
Huyết Ma Chân Nhân phẫn nộ, hắn không ngờ người ra tay lại chính là Diệp Trần.
– Huyết Ma Chân Nhân, ngươi còn chưa có tư cách ra lệnh cho ta, hiện tại ta muốn giết Thi Quỷ Đạo Nhân, ai có thể ngăn được ta?
Sau khi đoạt được thanh bảo kiếm, Diệp Trần cũng không tiếp tục dây dưa với Huyết Ma Chân Nhân mà quay người về phía Thi Quỷ Đạo Nhân, khinh công Phân Thân Hoá Ảnh khiến cho hắn di chuyển giống như một u linh quỷ mị.
– Hỗn đản, ngươi cho rằng Thi Quỷ Đạo Nhân ta là một con cá nằm trên thớt mặc ngươi muốn chém muốn giết sao?
Thi Quỷ Đạo Nhân còn tưởng rằng chiến lực của Diệp Trần so với lúc trước không có gì khác nhau chỉ là tu vi mạnh hơn một chút mà thôi nên hắn cũng không có lo lắng cho tính mạng của mình.
– Thanh Liên khai sơn!
Thanh Liên kiếm quang chém đứt một cái thông đạo rồi tiếp tục chém về phía Thi Quỷ Đạo Nhân.
– Phá cho ta!
Một tiếng rít vang lên, Thi Quỷ Đạo Nhân nắm Kim sắc đầu lâu trên tay vung lên.
“Ầm ầm!”
Trùng kích đáng sợ toả ra bốn phía, không biết có bao nhiêu cái thông đạo ở xung quanh bị phá nát, lực tàn phá còn xuyên thấy xuống một tầng bùn đất bên dưới.
– Tử!
Diệp Trần nhanh chóng đuổi tới, Thanh Liên kiếm pháp thức thứ bảy Thanh Liên Mạn Không thi trển ra. Tất cả đất đá ở xung quanh đều lo lửng giữa không trung, trọng lực toàn bộ bị tiêu tán, tốc độ của Thi Quỷ Đạo Nhân cũng giảm mạnh như bị hãm sâu vào trong một vũng bùn, không tự chủ được thân thể.
– Tiểu quỷ, ngươi chọc nộ ta!
Huyết Ma Chân Nhân sắc mặt rất âm trầm, bỏ qua Trường Huyền đuổi theo Diệp Trần. Trương Huyền không dám tiếp tục trêu vào tên Huyết Ma Chân Nhân đang nổi giận. Thủ hạ bị giết chết có thể làm cho hắn căm tức, bảo kiếm cũng không thu được mà ngậm uất ức rời đi lại không phải phong cách của hắn. Hai con ngươi hắn láo liên rồi rơi lên người Huyết Ma phân thân. Hắn đánh không lại Huyết Ma Chân Nhân nhưng diệt trừ một cái phân thân của đối phương cũng không thành vấn đề, dù sao một chọi một thì cơ hồ Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả cũng không ai có thể giết được hắn.
“Xoẹt!”
Hồ quang loé lên đem Huyết Ma phân thân bao bọc vào bên trong.
Huyết Ma phân thân là một đại trợ thủ của Huyết Ma Chân Nhân, chiến lực đã rất gần với Huyết Ma Chân Nhân, nhưng chênh lệch vẫn là chênh lệch. Dưới sự ứng phó toàn lực của Trương Huyền, Huyết Ma phân thân bị chém rất thê thảm, kêu gào liên tục, nếu không phải nó có sinh mệnh lực tương liên với Huyết Ma Chân Nhân không sợ bị phân thây thì nó đã sớm chết trên tay của Trương Huyền rồi.
– Tức chết ta!
Đang trên đường đuổi theo Diệp Trần, Huyết Ma Chân Nhân nghe được tiếng kêu thảm thiết của Huyết Ma phân thân thì lửa giận của hắn càng bốc lên điên cuồng, huyết khí trùng thiên của hắn bùng lên khiến cho bùn đất trên đỉnh đầu hắn cũng bị đục ra một cái đại động.
– Trước hết giết tên tiểu tử kia rồi lại xử lý tên này!
Sau khi phân rõ trước sau, Huyết Ma Chân Nhân liền nhịn xuống ý niệm muốn giết Trương Huyền, tiếp tục đuổi theo Diệp Trần.
– Huyết Ma Chân Nhân, cứu ta!
Ở phía trước, Thi Quỷ Đạo Nhân đang rất sợ hãi, bởi vì đối mặt với tử vong mà sợ hãi. Hắn tung hoành Nam Trác Vực đã nhiều năm, người khác đều nói hắn tàn nhẫn đáng sợ nhưng có mấy ai biết hắn lại cực kỳ sợ chết. Từ một người chết trở lại thành một người sống cho nên hắn rất quý trọng tính mạng của mình. Nhìn về tên sát tinh trẻ tuổi Diệp Trần kia đang thúc dục kiếm ý chém xuống, hắn cơ hồ đã quẳng đi tất cả tạp niệm, trong mắt hắn chỉ còn lại đôi mắt lạnh lùng và đầy khinh thường của Diệp Trần đang nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn cực độ sợ hãi, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.
– Ngươi được xưng là Thi Quỷ, hôm nay ta liền cho ngươi thực sự biến thành quỷ!
Tinh Ngấn kiếm vẽ lên một hình vòng cung, một đoá Thanh Liên lỡn cỡ nắm tay xé rách không khí, cực tốc xuyên qua trước mặt Thi Quỷ Đạo Nhân rồi từ sau đầu hắn lộ ra.
Khí tức sinh mệnh trong mắt Thi Quỷ Đạo Nhân lập tức biến mất, oanh một tiếng ngã xuống mặt đất.
– Tiểu tử, ta sẽ lột da ngươi!
Huyết Ma Chân Nhân đuổi theo tới nơi, giơ tay lên, nắm đạo huyết hồng như tơ lụa bắn ra.
Diệp Trần quay người giơ kiếm lên ngăn cản.
“Phanh!”
Mấy đạo huyết sắc kia liền tan rã, Diệp Trần lui lại ba bước.
– Ồ, tiểu tử ngươi không tệ, lại có thể ngăn được một kích của Huyết Ma Chân Nhân!
Huyết Ma phân thân cực kỳ khó giết, Trương Huyền một bên vừa công kích nó một bên vừa quan sát tình huống của Huyết Ma Chân Nhân bên kia. Khi thấy Diệp Trần có thể ngăn trở một kích của Huyết Ma Chân Nhân hắn cũng có chút kinh ngạc.
Thúc dục chân nguyên đánh tan huyết khí bám trên Tinh Ngấn kiếm, Diệp Trần giương mặt lên, nói:
– Huyết Ma Chân Nhân, đừng quá tự đề cao bản thân, thời đại của ngươi đã sớm qua rồi!
– Hảo, ta liền cho ngươi biết hậu quả của sự cuồng vọng tự đại, ngày tháng sau này của ngươi sẽ ở trong sự thống khổ mà trải qua. Người đắc tội Huyết Ma Chân Nhân ta muốn chết cũng rất khó!
Huyết Ma Chân Nhân giận quá cười lớn lên, Trữ Vật Linh Giới loé lên tia sáng âm u, một vật màu huyết hồng xuất hiện trên tay hắn, vật này đằng trước thô dầy, nhưng ở phía chuôi lại mỏng như lụa co thể tự động múa may như một cái xúc tua.
– Tiểu tử, chết đi cho ta!
Vật trông giống như cây gậy này chính là một kiện Trung phẩm bảo khí, mấy sợi tua giống như xúc tua lia lúc xẹt qua không khí đều phát ra tiếng ô ô quỷ dị. Theo chân nguyên của Huyết Ma Chân Nhân quán chú vào, cây gậy này liền toả ra vầng sáng huyết sắc trùng trùng điệp điệp hướng Diệp Trần đánh tới.
– Thật quỷ dị, lại có thể ảnh hưởng tới tâm thần ta!
Trong mắt Diệp Trần híp lại, âm thanh ô ô do xúc tua tạo thành khiến hắn có chút kiêng kị, phải biết rằng Kiếm ý hiện giờ của hắn đã có thể xem như cảnh giới đại thành, tạp niệm không sinh, vạn tà bất xâm. Từ đó có thể thấy thành tựu của Huyết Ma Chân Nhân trên con đường Ma đạo là tuyệt đối đáng sợ.
Loại bỏ tạp niệm, Diệp Trần đưa kiếm lên ngăn trở công kích của Huyết Ma Chân Nhân.
“Oanh!”
Cây huyết sắc côn này so với kim loại còn nặng hơn nhiều, Tinh Ngấn kiếm đánh lên nó giống như đánh lên một toà núi kim loại, lực phản chấn quá mãnh liệt khiến Diệp Trần không tự chủ được phải lui về sau năm bước.
Mà Huyết Ma Chân Nhân cũng bị buộc lui lại ba bước.
– Hả? Một kích toàn lực của ta ở trạng thái bình thường mà hắn chỉ lui lại vẻn vẹn có năm bước, hơn nữa là do ta có Trung phẩm bảo khí chiếm ưu thế!
Huyết Ma Chân Nhân kinh sợ nhìn về phía Diệp Trần. Hắn ở trạng thái bình thường, Diệp Trần không phải cũng đang ở trạng thái bình thường ngạnh tiếp công kích của hắn sao? Nếu song phương đều có bảo khí tương đương, hắn không tự tin có thể bức Diệp Trần lui được năm bước như lúc này, mặc dù mỗi bước của Diệp Trần đều đem mặt đất giẫm nát.
– Ngươi cũng tiếp ta một kiếm!
Chân phải Diệp Trần đạp mạnh xuống đất, tay cầm kiếm đâm thẳng tới, sử xuất ra Cô Phong Tuyệt Sát đã lâu chưa sử dụng.
– Không hay!
Huyết Ma Chân Nhân nhìn ra một kiếm này ẩn chứa Tuyệt Sát ý cảnh. Trong Tuyệt Sát ý cảnh ẩn chứa rất nhiều ý cảnh khác, như Tốc độ, Không gian… Một kiếm xuất ra liền khiến đối phương rơi vào ảo giác, rõ ràng kiếm đã tới ngay trước mặt nhân vẫn cho rằng nó ở rất xa.
– Hống!
Yết hầu của Huyết Ma Chân Nhân phồng lên, chân nguyên ngưng tụ ra một cái đầu lâu hư ảo, đầu lâu theo tiếng hét của Huyết Ma Chân Nhân cũng đồng thời phát ra một cái sóng âm đáng sợ, sóng âm hiện liện màu xám đen, như một ngọn sóng hướng bốn phương tám hướng tràn đi.
– Lại là loại sóng âm này!
Diệp Trần từ trên tay Thi Quỷ Đạo Nhân đã từng kiến thức qua loại sóng ầm này cho nên hắn nhanh chóng dùng Thanh Liên chân nguyên bảo hộ toàn thân thật nghiêm ngặt để tránh bị sóng âm làm bị thương.
– Ông!
Tốc độ của sóng âm do Huyết Ma Chân Nhân phát ra còn vượt qua mấy lần vận tốc âm thanh, ngay cả bùn đất rất cứng rắn cũng bị chấn động liên hồi rồi tan vỡ từng mảng. Nếu nói về lực sát thương thì Thi Quỷ Đạo Nhân thi triển ra sóng âm căn bản không thể cùng với sóng âm Huyết Ma Chân Nhân phóng ra lúc này được.
– Nơi này không nên ở lâu, tẩu vi thượng sách!
Phạm vi sóng âm ảnh hưởng rất rộng, khoảng cách từ Trương Huyền tới chỗ của hai người Diệp Trần cũng chỉ có vài trăm mét nên cũng bị sóng âm chấn cho khí huyết sôi trào, lòng ngực bị đè ép khó chịu. Nếu lại bị chân thêm mấy lần nữa thì Trương Huyền cũng không dám chắc bản thân hắn có tránh khỏi bị nội thương không nữa. Hắn liền bỏ qua việc đánh giết Huyết Ma phân thân huyết quang đã ảm đạm rất nhiều trước mặt mà hướng một cái thông đạo gần đó chạy đi.
Huyết Ma Chân Nhân lúc này đã xem Diệp Trần là đại địch cho nên Trương Huyền bỏ chạy hắn cũng không thèm để ý, huống chi để ý thì thế nào? Muốn đuổi theo giết Trương Huyền thì hắn phải xử lý Diệp Trần trước, mà một kiếm vừa rồi của Diệp Trần đã khiến hắn cảm nhận được uy hiếp, cũng may lúc trước hắn đã từng lấy Đại Huyết Ma giải thể đại pháp trao đổi Quỷ Hống bí tịch với Âm Ba Quỷ Tướng. So với Thi Quỷ Đạo Nhân thì Huyết Ma Chân Nhân đã tu luyện Quỷ Hống bi tịch đã tới trình độ phi thường cao chỉ kém một chút so với Âm Ba Quỷ Tướng. Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả dưới một tiếng hống này cũng đều muốn thổ huyết thụ thương nhưng không hiểu vì sao Diệp Trần lại không hề có việc gì, ngay cả sắc mặt cũng không hề biến hoà.
– Nói về độ tinh thuần của chân nguyên, cường giả Tinh Cực Cảnh có thể siêu việt ra rất ít, nếu không thì ta cũng không ngăn cản được trận sóng âm này.
Chương 344: Một vỏ ba kiếm (2)
Bước vào Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chân nguyên của Diệp Trần so với lúc đánh bại Thi Quỷ Đạo Nhân lần trước tinh thuần hơn không chỉ gấp đôi, cho nên dù tiếng hống của Huyết Ma Chân Nhân có lợi hại hơn nữa cũng khó mà làm bị thương Diệp Trần được.
– Ma Khiếu Tang Phong Bổng!
Cây huyết côn trong tay Huyết Ma Chân Nhân đột ngột từ dưới mặt đất mọc ra, trên thân nó toả ra hoả diễm phừng phừng, phía trên đám hoả diễm ngưng tụ ra từng đoàn từng đoàn huyết hồn khô lâu, khô lâu rậm rạp chằng chịt đem cả cây huyết côn đều bao phủ vào trong đồng cùng há miệng ra liên tục gào thết.
“Ầm! Ầm!”
Huyết sắc côn xé rách không gian giữa hai người mạnh mẽ lao đi.
– Sát chiêu thật lợi hại, Thiên Toái Vân!
Điện quang bạo phát, trên người Diệp Trần bốc lên một ngọn lửa màu xanh, một kiếm này đánh ngay chính giữa huyết côn.
“Gríttttt!”
Sóng xung kích trong sát na bạo phát ra, Tinh Ngấn kiếm trong tay Diệp Trần trong sát na đó cũng thoáng vặn vẹo như gợn sóng.
– Không xong, Tinh Ngấn kiếm gần tới cực hạn rồi!
Hạ phẩm bảo khí tuy cứng cỏi, có thể thừa nhận được chân nguyên quán chú vào nhưng từ lúc Tinh Ngấn kiếm đi theo Diệp Trần tới nay đã trải qua không ít tràng chiến đấu, trong đó cũng không thiếu lần khổ chiến, huyết chiến giống như lần trước đấu với Hàn Băng Đao là một lần chuyển bại thành thắng của hắn. Nhưng bây giờ đã khác, theo Diệp Trần bước vào Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chân nguyên càng thêm tinh thuần, càng thêm mạnh mẽ, Tinh Ngấn kiếm bản thân đã thừa nhận không ít áp lực, cộng thêm giao thủ mấy lần với tên ác man Huyết Ma Chân Nhân hung danh vang dội này, Tinh Ngấn kiếm rốt cuộc đã có chút dấu hiệu bị tổn hại.
Huyết Ma Chân Nhân cũng nhìn ra tình huống của Diệp Trần nên ha hả cười, nói:
– Tiểu tử, bảo khí cũng là một phần thực lực a, chịu chết đi!
“Oanh!”
“Oanh!”
“Oanh!”
Cầm huyết côn trong tay, Huyết Ma Chân Nhân liên tục đập tới Diệp Trần, mỗi một gậy đều như lội đình vạn quân, lực lượng khủng bố buộc Diệp Trần phải cùng hắn cứng đối cứng.
– Thanh Liên hoá khí!
Thanh Liên hư ảo liền xuất hiện, trên trăm đạo kiếm khí vùn vụt bắn ra như gai nhím.
– Vô dụng, phá cho ta!
Huyết Ma Chân Nhân làm sao bỏ qua cơ hội tốt, huyết sắc côn trong tay hắn điên cuồng càn quét, kiếm khí còn chưa tới gần đã bị đánh nát bấy thành hư vô.
– Đoạn!
“Xíuuuuuu!”
Bước ra một bước, Huyết Ma Chân Nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Trần khoảng năm bước, một gậy nện xuống.
“Crắcccc!”
Tinh Ngấn kiếm hiện ra một tia nứt, sau đó thanh âm nứt gẫy liên tục vang lên, sau một khắc đã biến thành trăm ngàn mảnh vỡ.
Tinh Ngấn kiếm, toái!
– Ha ha, kiếm khách mất kiếm, nhìn ngươi làm sao có thể chống lại ta?
Huyết Ma Chân Nhân vô cùng vui vẻ, hắn tung hoành Nam Trác Vực nhiều năm, chiến đấu với kiếm kháhc không ít nên hắn biết rõ kiếm khách một khi mất kiếm, chiến lực tối thiểu giảm đi hai thành, đặc biệt là kiếm ý, kiếm ý cần phải có kiếm mới có thể phát huy ra uy năng lớn nhất, mất đi kiếm, kiếm ý cũng gần như đã bị phế bỏ, tối đa chỉ có thể làm gia tăng một chút lực công kích của chân nguyên mà thôi.
Huyết quang xé rách không khí bổ về phía Diệp Trần, cái xúc tua kia còn đáng sợ hơn, dù huyết sắc côn không nện trúng Diệp Trần mà chỉ cần bị cái xúc tua đó xẹt qua một chút cũng có thể rơi đầu. Giờ phút này kiếm đã mất, Diệp Trần muốn cách không tiếp được công kích của Huyết Ma Chân Nhân cũng không dễ dàng chút nào.
“Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!”
Thần sắc Diệp Trần lạnh lùng, hai tay hoa lên, ba đoạ Thanh Liên kiếm khí cách không bắn ra.
– Cái gì, có thể nội phát kiếm khí?
Huyết sắc công trong nháy mắt đã đem hai đạo kiếm khí chônvùi, còn lại một đạo vẫn tiếp tục công kích tới Huyết Ma Chân Nhân.
– Diệt!
Huyết Ma Chân Nhân nghĩ rằng kiếm khí nội phát sẽ không quá lợi hại, nên dùng hai tay muốn chống đỡ kiếm khí.
Máu tươi tung toé! Huyết Ma Chân Nhân rên lên một tiếng.
– Hảo tiểu tử! Đợi ta bắt được ngươi sẽ cho ngươi chết không được tử tế!
Tay trái hắn lòi cả xương trắng, một đạo Thanh Liên kiếm khí kia của Diệp Trần vô cùng sắc bén, chẳng những đem hộ thể chân nguyên của Huyết Ma Chân Nhân chấn nát mà còn cắt nát huyết nhục trên bàn tay của hắn.
Nếu Huyết Ma Chân Nhân cẩn thận một chút thì cho dù dùng tay không tiếp đạo kiếm khí đó cũng không đến mức thụ thương, vấn đề là hắn lại cho rằng đạo kiếm khí đó giống như kiếm khí bình thường.
“Thanh Liên kiếm khí có hạn, cho dù toàn bộ kích phát cũng rất khó làm hắn trọng thương, xem ra phải vận dụng thanh Trung phẩm bảo kiếm vừa lấy được kia rồi. Hi vọng nó không phải một cái phế phẩm!”
Diệp Trần rất lo lắng, lo lắng lại gặp phải một kiện phế phẩm, không chịu nổ chân nguyên quán chú, nếu như vậy chỉ hắn cũng chỉ có thể lui lại, hắn còn không tự đại tới mức có thể dùng tay không chống lại Huyết Ma Chân Nhân.
Trữ Vật Linh Giới lập loè, thanh bảo kiếm đỏ như nham thạch kia liền xuất hiện trong tay Diệp Trần.
Lú chân nguyênày, Huyết Ma Chân Nhân cũng ép tới đánh ra một côn.
Tay nắm chặt chuôi kiếm, Diệp Trần vung chiêu nghênh đón.
“Crắc!’
Nhanh thạch đỏ như máy bạo toái, vô số đá vụn bắn ra khắp nơi.
“Ong!”
Đột nghiên một tiếng kiếm ngân vang lên, một vầng sáng tam sắc chói loà toả ra, khiến đôi mắt của Diệp Trần và Huyết Ma Chân Nhân cũng nhất thời bị loá, thanh bảo kiếm này phát ra uy áp còn mạnh hơn bảo khí bình thường ba lần.
– Đáng chết, thanh Trung phẩm bảo khí này không tầm thường cho dù không phải Thượng phẩm bảo khí thì cũng còn kém không bao nhiêu.
Huyết Ma Chân Nhân nhìn không ra được thực hư của thanh bảo kiếm trong tay Diệp Trần cho nên hắn oán hận, công kích càng mãnh liệt hơn.
Diệp Trần đảo mắt nhìn, bảo kiếm này có phong cách cổ xưa, vầng sáng tam sắc vừa rồi chính là lúc rút kiếm toả ra, vầng sáng tam sắc này có chút đặc thù, giống như gia điệp lên nhau, không phải dung hợp với nhau mà phân thành từng tầng rõ ràng.
– Ồ, là ba chuôi kiếm?
Diệp Trần kinh ngạc, nhưng tình hình trước mắt không cho hắn có nhiều thời gian nghiên cứu kỹ, ngón tay hắn khẽ vuốt, kiếm quang màu xanh sẫm phóng lên trời đón đỡ công kích của Huyết Ma Chân Nhân.
– Trung phẩm bảo kiếm Lôi thuộc tính, bên trong còn có hai thanh!
Diệp Trần cuối cùng cũng biết chuyện gì xảy ra, trong vỏ kiếm này lại có ba than kiếm, hiện tại hắn rút ra chỉ là một thanh trong đó, nhưng cái này cũng không đang chú ý, trọng yếu là bảo kiếm này cũng không phải phế phẩm nếu không cũng không thể nào ngăn được một kích toàn lực của Huyết Ma Chân Nhân.
– Thiên Toái Vân!
Cầm bảo kiếm mày xanh sẫm trong tay, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên bổ ra một kiếm Thiên Toái Vân ẩn chứa Lôi Vân ý cảnh.
Chương 345(a): Khủng hoảng liệp sát!
Không khí bạo loạn, một đạo kiếm quang to gần nửa mét đánh ra, uy năng so với thiên lôi còn hung mãnh hơn mấy lần khiến cho nhân sinh đều cảm thấy bản thân nhỏ bé vô cùng. Đối mặt với kiếm quang lôi đình này, Huyết Ma Chân Nhân không khỏi hoảng hốt, hắn căn bản không kịp né tránh, cho nên đành phải vân chuyển chân nguyên tới cực hạn, vung một côn lên nghênh đón.
Huyết hồng sắc cùng lôi quang chạm vào nhau, không khí đột nhiên như bị rút đi, phạm vi vài trăm mét xung quanh rơi vào tình trạng chân không, ngay cả Huyết Ma phân thân đang muốn tiến tới đánh lén cũng như bị hãm vào vũng bùn.
“Ầm!”
Phảng phất như có hơn mười đạo thiên lôi tập hợp cùng một chỗ bạo phá, lực trùng kích với tốc độ còn nhanh hơn tốc độ âm thanh phân tán ra bốn phía. lực phá hoại khủng bố như vậy đủ cho bất kỳ một Tinh Cực Cảnh cường giả nào đều phải kinh sợ. Bởi vì một kích của hai người, dưới nền đất liền xuâst hiện một cái hố to hơn ngàn mét, rộng chừng hai ba trăm mét, toàn bộ nham thạch, bui đất… bên dưới đều bị chấn thành bụi phấn bay tán loạn khắp nơi.
Không thể không nói, vận khí của Huyết Ma phân thân rất kém, nó một mực chăm chú vào Diệp Trần muốn tìm cơ hội ra tay đánh lén, nhưng không ngờ cơ hội còn chưa tới thì nó đã toi mạng, nếu nói lực trùng kích vừa rồi là mười thì Huyết Ma phân thân chỉ có thể thừa nhận được tối đa là tám, cho nên nó trực tiếp bị chôn vùi thành hư vô.
Trong động thính này, địa điểm hai người giao thủ, từng đạo lôi xà không ngừng bắn ra, đám lôi xà này to chừng cánh tay người lớn, dài mấy chục thước, có đạo thô to cỡ eo người dài tới mấy trăm mét, trong không gian chỗ này đều do đám lôi xà này chiếm cứ, mỗi một đầu lôi xà đánh xuống, không khí như bị xé rách, trên mặt đất liên tục xuất hiện từng vết cháy đen dài từ vài chục thước đến vài trăm mét.
“Phốc!”
Trước ngực Huyết Ma Chân Nhân là một mảnh cháy đen, hắn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, cố gắng bay ra ngoài.
“Cường đại quá sức tưởng tượng, một thanh Trung phẩm bảo kiếm có thể tăng phúc được ba bốn thành lực công kích, Lôi Vân ý cảnh của ta kết hợp với thành Trung phẩm bảo kiếm Lôi thuộc tính này lại đem lực công kích nâng lên một tầm cao mới, đạt tới trên bốn thành. Quan trọng hơn là dùng thanh bảo kiếm này thi triển Thiên Toái Vân khiến cho ta có cảm giác như cá gặp nước rất thoải mái, một ít cảm giác không tự nhiên lúc trước đều bị thanh trừ không còn. Một khi ra tay là như nước chảy thành sông dung hợp tới thức thứ bảy.” Diệp Trần hít sâu một hơi, Thiên Toái Vân dung hợp tới thức thứ bảy, dựa theo phán đoán của hắn cũng tương đương với uy lực Thanh Liên kiếm pháp thức thứ tám, hơn nữa còn là uy lực mười phần của Thanh Liên kiếm pháp thức thứ tám Thanh Liên Phát Nha (Thanh Liên nảy mầm).
Nói về chiêu thức và ý cảnh, thành tựu của Diệp Trần trên Thiên Toái Vân đủ để có thể tranh phong với cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, khoảng cách tới mục tieu hắn xưng bá Tinh Cực Cảnh cũng gần thêm một bước.
“Làm sao có thể? Chiến lực của hắn như thế nào lại đột nhiên tăng nhiều như thế? Dù cho có Trung phẩm bảo khí hỗ trợ cũng không thể nào lợi hại như vậy được!” Huyết Ma Chân Nhân tuy rằng tránh được một kích chính diện của Diệp Trần nhưng hắn lại bị lực lượng lôi xà kia kích nát hộ thể chân nguyên làm cho bị tổn thương không nhẹ.
– Huyết Ma phân thân, ngưng!
Bất chấp việc điều dưỡng thương thế, Huyết Ma Chân Nhân từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một hạt châu màu huyết hồng rồ nghiền nát nó, huyết vụ tràn ngập, một đạo nhân ảnh chậm rãi ngưng tụ thành hình.
Chính là một cái Huyết Ma phân thân!
Chỉ có điều cái Huyết Ma phân thân này đẳng cấp không thể nào so bì được với cái Huyết Ma phân thân vừa rồi, nó chỉ tương đương một thượng vị Huyết Ma sơ kì, chiến lực cũng chỉ có thể so với một cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường mà thôi.
Huyết Ma Chân Nhân tung hoành Nam Trác Vực nhiều năm, không phải chưa từng bị đánh chết Huyết Ma phân thân, đối với hắn Huyết Ma phân thân bị diệt cũng rất đau lòng nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn bởi vì hắn có thể đem thượng vị Huyết Ma luyện chế thành Huyết Ma Châu. Hiện tại trong Trữ Vật Linh Giới của hắn còn ba viên Huyết Ma Châu, bóp nát một viên liền có thể ngưng ra một cái Huyết Ma phân thân mới sẵn sàng cho hắn thi triển Đại Huyết Ma giải thể đại pháp.
Tra thâm lam trường kiếm vào vỏ, Diệp Trần dựa vào cảm ứng rút thanh bảo kiếm thứ hai ra, đây là một thanh thanh sắc trường kiếm, là một thanh Trung phẩm bảo khí mộc thuộc tính, vầng sáng toả ra không hề lăng lệ ác liệt nhưng lại rất cứng cỏi, giống như cỏ dại trên hoang nguyên, sinh sinh bất tức.
“Lôi thuộc tính Trung phẩm bảo kiếm phù hợp với Thiên Toái Vân, Mộc thuộc tính Trung phẩm bảo kiếm phụ hợp với Thanh Liên kiếm pháp, thử uy năng trước xem sao.”
Thanh sắc trường kiếm vừa vào tay, Thanh Liên chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần liền có cảm ứng vi diệu, đó là dấu hiệu thuộc tính vô cùng phù hợp, Diệp Trần cũng không cảm thấy kinh ngạc mấy, Thanh Liên kiếm quyết là công pháp kiếm khách tu luyện vừa đúng là Mộc thuộc tính.
Cho nên trong tất cả các thuộc tính thì Mộc thuộc tính là hợp với Diệp Trần nhất.
– Thanh Liên khai sơn!
Giơ cao trường kiếm, Diệp Trần đánh xuống một kiếm.
Đại địa rạn nứt, Thanh Liên kiếm quang đem địa phương trống rỗng nơi này chém thành hai nửa, trùng kích tới Huyết Ma Chân Nhân.
– Đại Huyết Ma giải thể đại pháp, phá cho ta!
Huyết Ma phân thân đột nhiên nhỏ lại một vòng, huyết quang điên cuồng hội tụ lên người Huyết Ma Thực, uy thế còn đáng sợ hơn Tiểu Huyết Ma giải thể đại pháp nhiều, trên thực tế, Tiểu Huyết Ma giải thể đại pháp nhìn như lợi hại nhưng lại có không ít chỗ thiếu hụt, đơn cử một cái là không cách nào làm gia tăng chiến lực của Tinh Cực Cảnh cường giả trên phạm vi lớn. Dù sao Huyết Ma chân nhân cũng chỉ là một Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, hắn tự sáng tạo ra võ học thì làm sao có thể hoàn mỹ vô khuyết? Mà Đại Huyết Ma giải thể đại pháp lại không như vậy, võ kỹ này là Huyết Ma Chân Nhân ngẫu nhiên thu được, phẩm cấp không phải là Địa giai cao cấp mà là Địa giai đỉnh cấp. Không có Đại Huyết Ma giải thể đại pháp thì Huyết Ma Chân Nhân trong đám cường giả Tinh Cực Cảnh cũng không được tính là quá mức lợi hại và cũng không có được uy danh như hiện nay.
Huyết hồng hoả diễm hừng hực thiêu đốt, hoả diễm như có linh tính, liên tục ngưng tụ ra từng đoàn từng đoàn khô lâu, những cái khô lâu này to như vại nước ầm ầm đánh tới chỗ kiếm quang.
“Ầm! Ầm!”
Cả không gian nơi này triệt để sụp đổ, kình khí như vòi rồng phóng lên trời, xé tan tầng tầng thông đạo phía trên, không ít Tinh Cực Cảnh cường giả bị vạ lây, nhẹ thì bị thương, nặng thì bị kình khí xé thành mảnh vụn, chết bất đắc kỳ tử.
– Ai đang chiến đấu mà có động tĩnh khủng bố như vậy?
– Hình như là Huyết Ma Chân Nhân, chẳng lẽ hắn đang quyết đấu với Huyết Kiếm Khách?
– Có lẽ là vậy, trong Loạn Toán Cương này chỉ sợ chỉ có Huyết Kiếm Khách là có thể chống lại Huyết Ma Chân Nhân, hai người đều là người nổi danh cực hung cực ác!
Động tĩnh thực sự quá lớn, những người cảm ứng được đều biết rằng đang có hai tên cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong giao thủ, bất quá bọn hắn không thể nào ngờ được đối thủ của Huyết Ma Chân Nhân lúc này không phải là Huyết Kiếm Khách mà bọn chúng nghĩ.
Huyết Kiếm Khách nhíu mày, hai người đang giao thủ kia một là Huyết Ma Chân Nhân, còn một có thể là một lão ngoan đồng tiềm tu nhiều năm nào đó.
– Có ý tứ! Không biết Nam Trác Vực từ lúc nào đã xuất hiện thêm một cao thủ đứng đầu như vậy?
Thân hình Huyết Kiếm Khách loé lên, nhanh chóng hướng tới chỗ giao chiến.
– Người trẻ tuổi kia thực lực quá khủng bố, ngay cả Huyết Ma Chân Nhân cũng không làm gì được hắn, bảo khí ở trong Loạn Toán Cương này còn rất nhiều, không cần phải đi trêu chọc bọn hắn.
Trương Huyền nghe được động tĩnh sau lưng thì không khỏi tặc lưỡi thầm nhủ.
Có Đại Huyết Ma giải thể đại pháp tăng phúc, Huyết Ma Chân Nhân cuối cùng cũng ngăn trở được một kiếm của Diệp Trần, lúc này hắn đang rất do dự, nếu tiếp tục dây dưa với Diệp Trần thì có đáng giá hay không? Hắn tuy tự phụ nhưng còn chưa tự phụ tới mức vô tri. Giết một cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong khó càng thêm khó, xác xuất thành công còn không tới bảy thành, muốn giết Diệp Trần không phải cứ nói là được, có thể đảm bảo bản thân không bị thương là tốt lắm rồi.
“Quả nhiên Mộc thuộc tính Trung phẩm bảo kiếm mới là thích hợp nhất với ta, một chiêu Thanh Liên khai sơn liền có thể chống lại một kích toàn lực của Huyết Ma Chân Nhân.”
Thanh Liên chân nguyên quán chú vào trong thanh sắc trường kiếm, trên người Diệp Trần kiếm thế sinh sinh bất tức, không ngắt không dứt mà ngày càng thêm trầm trọng.