Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 59 [Chương 283 đến 286]
❮ sautiếp ❯Chương 283: Nửa bước chân nguyên, Thất Thành Kiếm Ý
Do đó đối với cao tầng võ giả mà nói, thực lực cơ sở trọng yếu, ngộ tính đồng dạng trọng yếu, người trước có thể cho ngươi ưu thế Tiên Thiên, người sau thì có thể bù đắp hoàn cảnh xấu, lấy yếu thắng mạnh.
Hai người đối chiến, người trụ lại sau cùng thì là cường giả.
– Ta còn không có bại, Viêm Trảm.
Lĩnh ngộ lục thành Đao Ý, Nghiêm Xích Hỏa tâm tính phá lệ ngưng thực, đơn giản không bị ảnh hưởng, lúc này biết Vân Chi Ý Cảnh đối với Diệp Trần vô dụng, sử dụng ra đơn thuần Hỏa Chi Ý Cảnh phối hợp sát chiêu điên cuồng tấn công ra hỏa lãng ngập trời, tung hoành tịch quyển.
– ý cảnh đơn độc khó hiểu nhất, Hỏa Chi Ý Cảnh của ngươi ngay cả da lông đều không tính được.
Lôi quang sét đánh tăng vọt, Diệp Trần một kiếm chém ra, trảm phá hỏa lãng, sau đó ảnh tử chợt lóe, Phân Thân Hóa Ảnh khinh công thi triển ra, tầng tầng lớp lớp, tràn ngập chung quanh.
Đinh!
Nhìn không thấy kiếm quang, trường đao đỏ bừng trong tay Nghiêm Xích Hỏa tuột tay bay ra.
– ý cảnh kiếm chiêu của hắn rõ ràng đạt được trình tự cực cao, cùng võ giả Tinh Cực Cảnh không sai biệt lắm.
Diệp Trần không toàn diện bạo lộ ý cảnh hoàn hảo, một ngày bại lộ ý cảnh đến mức tận cùng, võ giả Tinh Cực Cảnh lợi hại cũng khó mà cảm nhận được, ngay cả võ giả Bão Nguyên Cảnh đều có thể cảm thụ được ý cảnh cường đại của Diệp Trần.
Một kiếm đánh bay trường đao của Nghiêm Xích Hỏa, Diệp Trần nhẹ nhàng nhảy trở lại, đứng tại chỗ.
Luận lĩnh ngộ ý cảnh, Diệp Trần là lối tắt, người khác đều là thông qua Địa cấp võ học chậm rãi tim hiểu ý cảnh, mà hắn là thông qua dung hợp kiếm chiêu lĩnh ngộ, hai cái có ưu điểm khác nhau, thông qua Địa cấp võ học hoàn chỉnh đi tìm hiểu ý cảnh, có vẻ dễ hơn một ít, khả năng nắm giữ dễ dàng hơn, mà dung hợp kiếm chiêu không chỉ độ khó cực lớn, lại dễ mắc kẹt ở đó, nhưng chỗ tốt dung hợp kiếm chiêu là có thể trong quá trình dung hợp, đối với lĩnh ngộ ý cảnh càng thêm thông suốt, nắm giữ càng sâu.
Do đó, mặc dù Nghiêm Xích Hỏa tu luyện võ học rất lợi hại, ý cảnh lại bại bởi Diệp Trần.
Ngang!
Đánh bại Nghiêm Xích Hỏa, long hình hư ảnh trên người xoay quanh một vòng, dương nanh múa vuốt nhào vào trên người đối phương, kiệt lực thôn phệ khí long mạch.
Tám trượng sáu, tám trượng bẩy, tám trượng tám!
Khí long mạch của Nghiêm Xích Hỏa quá tràn đầy, long hình hư ảnh của Diệp Trần trực tiếp lớn đến tám trượng tám, tương đương với Tư Không Thánh, đương nhiên, Tư Không Thánh và Nghiêm Xích Hỏa còn có đánh một trận, đến lúc đó hẳn là lại vượt lên trên tám trượng tám, đạt được cấp bậc tám trượng chín.
– Ngươi rất lợi hại, đáng tiếc chung quy vẫn thua bởi tay hắn.
Nghiêm Xích Hỏa liếc mắt nhìn Tư Không Thánh dưới đài, đưa tay thu trường đao trở lại.
Diệp Trần nói:
– Cái này không cần ngươi hao tâm tốn sức.
– Kế tiếp ta và hắn còn có đánh một trận, ngươi sẽ thấy được sự chênh lệch.
Kỳ thực Nghiêm Xích Hỏa sớm đã có hoài nghi, hoài nghi Tư Không Thánh đạt được trình tự kia, thẳng đến đối phương và Mộ Dung Khuynh Thành đánh một trận, dưới một quyền thu liễm kình đạo, để phong đài quang mạc thiếu chút nữa đánh bạo, Nghiêm Xích Hỏa rốt cục xác thực việc này.
Bởi để Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa cùng với Diệp Trần ba người an bài đến hai đợt tối hậu, dẫn đến hai vòng cuối có chút quái dị, Nghiêm Xích Hỏa không chỉ muốn cùng Diệp Trần giao thủ, còn muốn cùng Tư Không Thánh giao thủ một lần, bởi vì hắn bại Diệp Trần.
Bất quá các trọng tài đối với tình huống này sớm có chuẩn bị, để Nghiêm Xích Hỏa chưa từng thụ thương nghỉ ngơi nửa canh giờ mới lên sân khấu.
Trên đài, Nghiêm Xích Hỏa bại bởi Diệp Trần cầm trong tay trường đao, cả người hỏa diễm lượn lờ, khí thế hùng hậu, rõ ràng là để Cửu Chuyển Hỏa Linh công đề thăng tới đệ thất chuyển Xích Viêm Chiến Thể,
– Ta biết ngươi đạt được trình tự kia, nhưng ta như trước sẽ toàn lực chiến đấu.
Trường đao vung lên, mặt đấu hiện ra một cái chước ngân thật sâu, Nghiêm Xích Hỏa hướng phía Tư Không Thánh nói rằng.
Tư Không Thánh mặt mày hơi khẽ động:
– Hiểu biết về ngươi có lẽ không ít, bất quá ta không nghĩ tới ngươi tại trình tự Bão Nguyên Cảnh lại nhìn ra được.
Nghiêm Xích Hỏa nói:
– Ta còn cách cự ly kia một bước không xa, bằng không cũng sẽ nhìn trông nhầm.
– Phải không? Ra tay đi!
– Hỏa Vân Liệt Địa Trảm!
Đối mặt Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa không dám có chút tàng tư, một trong hai đại sát chiêu Hỏa Vân Liệt Địa Trảm hung mãnh chém ra, tựa như thủy triều oanh hướng đối phương.
– Quyền Phách Giang Hà!
Tay phải Tư Không Thánh từ phía sau phía sau, trên nắm tay kình khí lành lạnh, cách không đánh ra một quyền.
Ầm ầm!
Quyền kình như rồng quá hải, thế không thể đỡ, trong nháy mắt tựu để Hỏa Vân đao mang xa nhau, đánh hướng Nghiêm Xích Hỏa.
Một trong sát chiêu của Nghiêm Xích Hỏa lấy tốc độ nhanh nhất, chém ra một đao Thuấn Sát Kim Diễm Trảm, trong không khí kim quang chợt lóe, cùng quyền kình va chạm.
– Quyền Định Giang Sơn!
Tư Không Thánh nhẹ nhàng vung quyền, khinh công phiêu nhiêu cất bước tới, lại oanh ra một quyền.
Băng!
Khu vực quanh thân Nghiêm Xích Hỏa bị ràng buộc, tựa như ngục tù, ngay cả Hỏa hệ chân khí trên người đều có xu thế rút vào trong cơ thể, hắn hét lớn một tiếng, Xích Viêm Chiến Thể bạo phát. Hỏa diễm ngưng như thực chất, hừng hực thiêu đốt, xuyên qua không khí, phá vỡ mọi sự rằng buộc, đệ nhị sát chiêu Hỏa Vân Kim Diễm Trảm súc thế đón đánh.
Tư Không Thánh chiến lực trong ổn có thăng, một quyền lại xuất ra, quyền kình lớn không chỉ đánh tan đao mang của Nghiêm Xích Hỏa, đem đối phương đánh bay ra ngoài, thực lực kinh người khiến đại bộ phận mọi người trợn trừng mắt. Nghiêm Xích Hỏa thế nào cũng là bài danh đệ nhị trên giới Tiềm Long Bảng, cư nhiên ngay cả lưỡng quyền của Tư Không Thánh đều đỡ không được, thực lực của Tư Không Thánh đến tột cùng đạt được cái cấp bậc gì.
Một cường giả Tinh Cực Cảnh trong lòng hiểu rõ, bất quá khiếp sợ là khó tránh khỏi.
– Quá mạnh mẽ, đồng dạng là thiếu niên thiên tài, Tư Không Thánh sao lại mạnh tới mức đó, Diệp Trần căn bản không có khả năng là đối thủ của hắn.
Người của Lưu Vân Tông hai mặt nhìn nhau.
Đại trưởng lão Lưu Vân Tông cười khổ nói:
– Diệp Trần có thể tranh được đến vị trí đệ nhị, đã vượt xa tưởng tượng của chúng ta, không cần phải tranh đoạt đệ nhất.
La Hành Liệt gật đầu:
– Ta hoài nghi Tư Không Thánh tiến nhập giai đoạn Đề Luyện Chân Nguyên.
– Cái này…
Mọi người hoảng sợ, một lúc lâu không nói.
Bàn chân lảo đảo rơi trên mặt đất, Nghiêm Xích Hỏa lộ ra thần tình quả nhiên như thế nói:
– Đây đã tiếp cận thực lực chân chính của ngươi rồi.
Tư Không Thánh thản nhiên nói:
– Đáng tiếc ngươi không cơ hội lĩnh giáo.
– Đúng, tất cả chúng ta đều không có cơ hội lĩnh giáo, bất quá đợi bước vào một bước này, ai thắng ai thua vị tất phân rõ ràng như vậy.
Trường đao vào vỏ, Nghiêm Xích Hỏa đi xuống đài, liên tục bại bởi Diệp Trần và Tư Không Thánh, thứ tự của hắn đã được xác định, đệ tam Tiềm Long Bảng.
Lúc xuống đài, Nghiêm Xích Hỏa liếc mắt nhìn Diệp Trần, tựa hồ muốn nói, ngươi rõ rồi chứ, không đạt được trình tự kia, tuyệt đối sẽ không là đối thủ của hắn.
Thần tình Diệp Trần bất biến, tựa như không nghe thấy.
– Hừ, xem ra ngươi còn ẩn giấu thực lực, chỉ là lưu thủ nhiều bao nhiêu đều vô dụng mà thôi.
Nhìn thấy biểu tình như vậy của Diệp Trần, Nghiêm Xích Hỏa hơn phân nửa biết Diệp Trần bảo lưu một ít con bài chưa lật, đáng tiếc, con bài chưa lật có lợi hại, nếu như thực lực không theo kịp lại có ích lợi gì, thiên tài cùng thiên tài chiến đấu, không có thể lấy yếu thắng mạnh dễ dàng như vậy.
Vòng thứ bẩy mươi có chín thiếu niên cao thủ lên đài, chỉ có một mình Lý Đạo Hiên chưa lên đài, đợi Nghiêm Xích Hỏa và Tư Không Thánh kết thúc, Lâm Vẫn và Lý Đạo Hiên đã từng giao thủ qua, đấu lại. Đây là một trận đấu cuối cùng của Lâm Vẫn, là trận cuối của Lý Đạo Hiên, dẫn đến so đấu có chút hỗn loạn, nguyên nhân là an bài Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa cùng với Diệp Trần ba người tại hai trận đấu cuối.
Giao thủ trên trăm hiệp, Lý Đạo Hiên gian nan chiến thắng Lâm Vẫn.
Nghỉ ngơi một thời thần, vòng thứ bẩy mươi mốt chấn động mở màn.
Vòng thứ bẩy mươi của Tiềm Long Bảng có tổng cộng sáu trận so đấu, do đó vòng thứ bẩy mươi mốt còn sót lại bốn trận, phân biệt là Diệp Trần đấu với Tư Không Thánh, Lý Đạo Hiên đấu với Băng Linh, Mộ Dung Khuynh Thành đấu với Cốc Du Vân, Thác Bạt Khổ đấu với Mạc Ngôn, về phần Nghiêm Xích Hỏa và Lâm Vẫn đều đã trải qua chín trận so đấu, cùng chín thiếu niên cao thủ quyết đấu qua, một vòng cuối cùng này không liên quan tới bọn họ.
Đầu tiên là Mộ Dung Khuynh Thành đánh bại Cốc Du Vân, kế Thác Bạt Khổ lại đánh bại Mạc Ngôn, trên đấu loại bọn họ từng gặp nhau, lập tức Lý Đạo Hiên cũng đánh bại Băng Linh.
Cuối cùng, chỉ còn lại có một hồi thiếu niên đứng đầu quyết đấu, đó chính là Diệp Trần đấu với Tư Không Thánh.
Diệp Trần, lần này là một đầu hắc mã lớn nhất của Tiềm Long Bảng, một đường quá quan trảm tướng, đều chiến thắng liên tiếp, cho tới bây giờ, chưa từng thất bại lần nào, bảo trì chiến tích toàn thắng, khiến mọi người quan tâm nhất là, thực lực của hắn theo thực lực đối thủ đề thăng mà đề thăng, con bài chưa lật ẩn dấu thâm hậu, thêm một vòng càng mạnh một ít, nhất cử đánh bại Hỏa Linh Thái Tử Nghiêm Xích Hỏa.
Tư Không Thánh, là đệ nhị Tiềm Long Bảng trước nữa, giới Tiềm Long Bảng vừa rồi là đệ nhất, thiếu niên Vương giả một đời Nam Trác Vực, mạnh như Nghiêm Xích Hỏa dưới tay của hắn đều không đỡ được hai chiêu, rất nhiều người hoài nghi, thực lực chân thực của Tư Không Thánh xa không chỉ như vậy, con bài chưa lật chân chính của hắn lại là cái gì, không ai biết được.
Trận đấu này không chỉ trận đấu cuối cùng của thiếu niên cao thủ, cũng là một trận đấu cuối cùng của vòng thứ bẩy mươi mốt, vô số ánh mắt tụ tập trên người hai người, hô hấp đều ngừng lại.
Bá!
Diệp Trần đầu tiên lên đài, trường kiếm phối tại thắt lưng.
Tư Không Thánh cười lạnh một tiếng, một bước bước ra, ngay lập tức xuất hiện ở đối diện Diệp Trần, khinh công đáng sợ ồn lên một trận kinh hô.
– Ngươi thực lực rất mạnh, ngay cả Nghiêm Xích Hỏa đều bại trong tay ngươi, nhưng đệ nhị thủy chung là đệ nhị, không có gì có thể làm thay đổi nó.
Tư Không Thánh chắp tay mà đứng, một cổ khí thế bễ nghễ thiên hạ tràn ngập ra, xuyên qua phong đài quang mạc khuếch tán ra ngoài.
– Cổ khí thế này mạnh thật, Tư Không Thánh quyết định vận dụng thực lực chân thực sao?
Mọi người kinh ngạc.
Bị khí thế của đối phương trùng kích, Diệp Trần áo lam phần phật bay lượn, tóc dài màu đen lay động, trong con mắt đen kịt đạm nhiên như nước, không kiêu không nóng, thuần túy tự nhiên, phảng phất một vị tuyệt thế kiếm khách đứng lặng ở vách núi, vô hỉ vô bi.
Hắn thản nhiên nói:
– Không đến một khắc cuối cùng, ai cũng đều không thể xác định kết cục chân chính.
– Hiện tại ngươi cho là như vậy sao?
Tư Không Thánh cũng không biện giải, hai tay từ phía sau rút ra, thân thể chấn động, chân khí vô cùng kinh khủng phóng lên cao, bao phủ bát phương, mắt thường có thể thấy được, tại bên ngoài cơ thể Tư Không Thánh có điểm điểm toái mang phù xuất, như bảo thạch, lại tựa toản thạch, trong suốt thuần túy, cực độ cô đọng.
– Đây là…chân nguyên.
– Không, là bán chân nguyên, Tư Không Thánh cư nhiên bắt đầu Đề Luyện Chân Nguyên, khó trách hắn thực lực mạnh như vậy, bán bộ chân nguyên vừa ra, dưới Tinh Cực Cảnh, ai có thể ngăn.
– Ta minh bạch, so đấu phía trước, Tư Không Thánh để bán bộ chân nguyên giảm thành chân khí đối địch, làm cho nhìn không ra thực lực chân chính của hắn.
– Không sai, chân nguyên không thể giảm thành chân khí, bán bộ chân nguyên lại có thể, Tư Không Thánh ẩn dấu quá sâu, Diệp Trần tuyệt đối không phải đối thủ, không, mười Diệp Trần cũng chưa chắc là đối thủ, thiếu niên Vương giả một đời có bán bộ chân nguyên, kỳ thực lực đã có thể chân chính chống lại cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ, nói không chừng có thể đánh chết.
Bán bộ chân nguyên Tư Không Thánh vừa xuất ra, không ai cho rằng Diệp Trần còn có hi vọng thắng lợi, bao gồm cả người của Lưu Vân Tông cùng Nam La Tông tông chủ Long Bích Vân, mọi người bên phía Tử Dương Tông thậm chí lộ ra thần tình nhìn có chút hả hê, Diệp Trần đánh bại Nghiêm Xích Hỏa làm bọn họ căm tức cực độ, cũng may có Tư Không Thánh tồn tại, Diệp Trần cướp đoạt đệ nhất tuyệt đối là mộng tưởng hão huyền, không có khả năng.
– Hiện tại ngươi cho rằng có thể chiến thắng ta sao?
Trong cơ thể bán bộ chân nguyên dâng trào mênh mông cuồn cuộn, Tư Không Thánh khí thế kế tiếp kéo lên, phảng phất vĩnh viễn không có chừng mực, điên cuồng vọt tới kích lên người Diệp Trần.
Diệp Trần mở mắt ra, trong con ngươi có phong mang kinh người bắn ra, gằn từng chữ:
– Ta nói rồi, không đến một khắc cuối cùng, ai đều không thể xác định kết cục chân chính.
Thẹo một chữ cuối cùng hạ xuống, không khí quanh thân Diệp Trần ong ong chấn động, không khí bị thứ phá vỡ, dường như một thanh thần binh tuyệt thế sắp xuất vỏ, trảm lục thiên hạ, sau một khắc, một cổ Kiếm Ý cực độ đáng sợ phá thể ra, để hư không đều bị xuyên thủng, phong đài quang mạc đều tựa hồ đang run rẩy, đó là sự tồn tại còn vượt qua cả Lục Thành Kiếm Ý.
Ẩn chứa bất hủ Thất Thành Kiếm Ý bạo phát, chấn động đương tràng.
Chương 284: Quyết đấu đỉnh cao
Nhất thời, luận võ tràng tĩnh tới mức một cây châm rơi đều có thể nghe được thanh âm, khoảng chừng qua hai ba lần chớp mắt, tiếng ầm ĩ nổi lên.
– Đây là Thất… Thất Thành Kiếm Ý ta không nhìn lầm đấy chứ!
– Thất thành và lục thành tuy rằng chỉ kém một thành, nhưng Thất Thành Kiếm Ý đã bước vào thượng cảnh giới Kiếm Ý, Lục Thành Kiếm Ý chỉ có thể tính hạ cảnh giới Kiếm Ý, ý nghĩa hai cái tuyệt nhiên khác nhau, thật giống như cao cấp võ giả và hạ cấp võ giả vậy.
– Quá khoa trương, cũng quá không thể tưởng tượng, con bài chưa lật cuối cùng của Diệp Trần cư nhiên là Thất Thành Kiếm Ý, trong kiếm khách Tinh Cực Cảnh đều ít có người đạt được a!
Mọi người trợn mắt líu lưỡi, không dám tin tưởng.
Trên thính phòng, kiếm khách Tinh Cực Cảnh Tống Ngôn từng cùng Diệp Trần tại Kim Đỉnh Thành đấu giá hội cạnh tranh Kiếm Hình Thảo hơi sửng sốt, hắn nhớ kỹ khi đó, Kiếm Ý của Diệp Trần gần dừng lại tại cảnh giới ngũ thành, lẽ nào nói, hai cây Kiếm Hình Thảo trực tiếp để hắn đề thăng lưỡng thành Kiếm Ý, cái này có vẻ như là không có khả năng đi!
Kiếm Hình Thảo ẩn chứa Kiếm Ý của Chiến Vương là không giả, có thể tưởng tượng muốn thông qua Kiếm Hình Thảo đề thăng Kiếm Ý, cái này tỷ lệ rất nhỏ, trong mười người có một người làm được đã vận khí cực lớn, càng không nói chỉ thoáng cái đề thăng hai thành, huống chi Lục Thành Kiếm Ý và Thất Thành Kiếm Ý cách nhau một cửa quan cảnh giới khá lớn, Lục Thành Kiếm Ý còn dừng lại tại trình tự hạ cảnh giới Kiếm Ý, Thất Thành Kiếm Ý lại là thượng cảnh giới Kiếm Ý, là sự tồn tại đỉnh cấp, một ngày bước vào thượng cảnh giới Kiếm Ý, liền đại biểu ngươi tại Kiếm Ý có thành tựu cực lớn, ý nghĩa rất lớn.
Ngày đó Tống Ngôn từ trên tay Diệp Trần mua một gốc cây Kiếm Hình Thảo, cũng bất quá để hắn có chút cảm ngộ, Kiếm Ý cũng không có bất kỳ đề thăng gì, như trước vẫn là giai đoạn cửu thành.
Mặc kệ làm sao, muốn đề thăng Kiếm Ý phải lĩnh ngộ kiếm đạo siêu cường, bằng không kiếm khách Sinh Tử Cảnh làm sư phụ ngươi đều không được.
– Kiếm đạo hơn mười năm khó thấy được thiên tài như thế này!
Tống Ngôn hít sâu một hơi, ánh mắt nháy nháy.
Diệp Trần thả ra Thất Thành Kiếm Ý kia một khắc, Lý Đạo Hiên rốt cục minh bạch vì sao có trực giác như vậy, nguyên lai nguyên nhân lớn nhất tại trên người Diệp Trần, hắn là đủ để chống lại Tư Không Thánh, đây mới là con bài chưa lật chân chính của hắn, trước hắn căn bản không có chăm chú.
– Thượng cảnh giới Kiếm Ý, quả nhiên mạnh đáng sợ.
Lý Đạo Hiên làm một chút so sánh, phát hiện Lục Thành Kiếm Ý tại trước mặt Thất Thành Kiếm Ý ngay cả xu thế ngẩng đầu cũng không có.
Về phần Nghiêm Xích Hỏa, thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của chính mình, hắn chẳng thể nghĩ tới, con bài chưa lật ẩn dấu của Diệp Trần là Thất Thành Kiếm Ý, Kiếm Ý và Đao Ý như nhau, càng lên cao đề thăng độ khó càng cao, tương đối ứng với uy lực cũng càng lúc càng đáng sợ, hơn nữa Thất Thành Kiếm Ý vừa vặn là giai đoạn thượng cảnh giới Kiếm Ý, nếu như thời gian quyết chiến, đối phương phóng ra Thất Thành Kiếm Ý, lục thành đỉnh Đao Ý của mình không chỉ không thể chống lại, hơn nữa sẽ bị áp chế mười phần uy lực chỉ có thể phát huy được tám phần uy lực mà thôi.
– Không có khả năng, Kiếm Ý của hắn sao lại có cảnh giới cao như vậy?
Tử Dương Tông tông chủ Đồ Trọng Sơn nắm chặt bàn tay, Diệp Trần càng mạnh, đối với Tử Dương Tông uy hiếp càng lớn, giả có thời gian đợi đối phương đạt được Tinh Cực Cảnh, Thái Thượng trưởng lão cũng không nhất định áp chế được hắn, đây là chuyện mà Đồ Trọng Sơn không muốn thấy.
Tử Dương Tông đại trưởng lão thần sắc âm trầm, hừ lạnh nói:
– Tư Không Thánh không phải cây hồng mềm, bán bộ chân nguyên giúp thực lực của hắn đề thăng toàn diện, đủ để tranh chấp chính diện với cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ, bất quá Diệp Trần cũng tuyệt đối không thể lưu lại, Tiềm Long Bảng so đấu kết thúc, tìm được cơ hội mà giết chết hắn đi, dù cho tổn thất như thế nào cũng đều không tiếc.
– Không sai, người này không thể lưu, bằng không Tử Dương Tông không có ngày xuất đầu.
– Sát!
Người của Tử Dương Tông đằng đằng sát khí, diện mục lành lạnh.
Trên đài trọng tài, mười ba vị trọng tài đều hít một ngụm lãnh khí.
– Trước kia còn tưởng rằng Tư Không Thánh nắm chắc phần thắng, hiện tại xem ra vị trí đệ nhất Tiềm Long Bảng kết cục còn chưa định.
Một gã trọng tài cảm thán nói.
Một đường nhìn Diệp Trần chiến thắng liên tiếp, nguyên trọng tài tổ ba gật đầu:
– Không đến mười tám tuổi, Thất Thành Kiếm Ý, cái này tuyệt đối đánh vỡ kỷ lục kiếm khách vài thập niên qua tại Nam Trác Vực, xưng hắn làm nhất ngộ kiếm đạo thiên tài hơn mười năm khó thấy cũng không quá đáng.
– Hiện nay còn chưa phải lúc kết luận.
Trọng tài Trường nói:
– Đề Luyện Chân Nguyên dựa theo công pháp phẩm cấp cao thấp, số lần sẽ khác nhau, Địa cấp trung giai công pháp muốn tinh luyện tám lần mới có thể để chân khí hóa thành chân nguyên, Địa cấp cao giai công pháp muốn bốn lần, Địa cấp đỉnh giai công pháp hai lần, Tư Không Thánh đã tinh luyện qua một lần, bị vây trong giai đoạn bán bộ chân nguyên, tuy rằng không thể so sánh cùng chân nguyên giống nhau, thiêu đốt chân nguyên tăng thêm thực lực, nhưng chất lượng vượt qua chân khí bình thường, cái này mang đến chiến đấu lực không phải một điểm hay nửa điểm mà là gấp đôi, Diệp Trần muốn chống lại Tư Không Thánh, chỉ có Thất Thành Kiếm Ý dường như vẫn có chút miễn cưỡng.
Đề Luyện Chân Nguyên là một quá trình gian nan, cần tốn thời gian dài, cho dù là thiên tài, cũng không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn làm được một bước này, mà một ngày tinh luyện một lần, thực lực sẽ đề thăng trên diện rộng.
Thất Thành Kiếm Ý phá thể ra, Diệp Trần cảm giác tự thân thoải mái hơn nhiều, trước kia hắn hạn chế Kiếm Ý phát huy, dẫn đến thời gian quyết đấu có chút bó tay bó chân, rất khó chiến đấu dễ dàng, Diệp Trần tin tưởng, nếu là có kẻ lĩnh ngộ Lục Thành Kiếm Ý như hắn, tuyệt đối có thể đánh bại chính mình để Kiếm Ý hạn chế đến lục thành cảnh giới, bởi vì đó là phương thức chiến đấu thoải mái nhất của hắn, mà chính mình lại chủ động bỏ đi gông xiềng, ý nghĩa khác nhau.
Kiếm Ý thuần túy đáng sợ tràn ngập hư không, đâm thủng không khí, thế như bạo phong tới gần Tư Không Thánh.
Phốc!
Tư Không Thánh mơ hồ có thể nghe được thanh âm khí thế của chính mình bị trạc phá, hắn hơi trợn mắt lên, nhìn thẳng Diệp Trần nói:
– Tốt, còn tưởng rằng là chiến đấu nghiêng về một phía, hiện tại ngươi có tư cách để ta coi trọng, đương nhiên, cũng chỉ là coi trọng một chút mà thôi.
Chương 285: Bất hủ Thiên Toái Vân (Thượng)
Khí thế không hề khuếch tán, Tư Không Thánh thu nạp khí thế, hình thể không tính cao to lại tựa như một ngọn núi cao không thể với tới.
Tinh Ngân Kiếm dưới Kiếm Ý ảnh hưởng, hơi rung động, tựa hồ muốn tự xuất vỏ, trảm lục hết thảy. Diệp Trần thần tình không chút tức giận, mở miệng nói:
– Nhiều lời vô ích, chiến đi!
Từ chiến vừa ra, Diệp Trần Kiếm Ý phong mang càng tăng lên, tất cả mọi người phảng phất thấy Diệp Trần huyền phù trên không như một thanh tuyệt thế bảo kiếm, tâm thần khẽ động, liền có thể tàn sát chém giết, đông đảo nữ tử trẻ tuổi thấy một màn như vậy, trái tim đập loạn, khuôn mặt đỏ ửng lên.
– Nhắc nhở ngươi một chút, dưới bán bộ chân nguyên thôi động, Thương Thiên Phách Quyền của ta mới phát huy ra uy lực tối đỉnh.
Hai tay tùy ý buông xuống bên cạnh, Tư Không Thánh đi về phía trước một bước, như uyên như hải khí thế lại bạo phát, bễ nghễ thiên hạ.
– Tư Không Thánh muốn xuất thủ, đây vẫn là lần đầu tiên hay là hắn xuất thủ chân chính.
Các thiếu niên thiên tài phía dưới cảm thấy trái tim không khỏi tự động gia tốc đập nhảy, lưỡi khô nóng, nhìn không chớp mắt, rất sợ bỏ qua một màn tối then chốt.
Khí thế bạo phát cực hạn, Tư Không Thánh quát to:
– Tiếp đệ nhất quyền của ta, Quyền Định Giang Sơn!
Ầm!
Luận võ đài chấn động mạnh, tạo thành một cái khe nứt, chợt, không gian chỗ Diệp Trần trong nháy mắt kéo căng ra, sụp đổ hình thành một cái thiên địa lao lung, để Diệp Trần nhố trong đó, cùng lúc đó, quyền kình cùng Tư Không Thánh khí thế đánh qua.
Khách khách Khách khách Khách khách!
Một quyền xuất ra, kinh lịch vô số trận chiến đấu, luận võ đài chỉ có chút bị hao tổn cày ra một cái hố sâu, kình khí cuồng bạo khiến da đầu tê dại.
Thương!
Diệp Trần tay phải trong nháy mắt rút ra Tinh Ngân Kiếm, Thất Thành Kiếm Ý có đối tượng dựa vào, phong mang đáng sợ tung hoành bát phương, khiếp sợ thế nhân, mà lúc này Kiếm Ý mới là Kiếm Ý mạnh nhất, kiếm của khách kiếm nếu như còn chưa ra khỏi vỏ, Kiếm Ý sẽ không có thể phát huy đến uy lực đỉnh điểm.
– Thiên Toái Vân!
Một đạo điện quang nửa thước điên cuồng bắn ra ngoài, không chỉ thoát khỏi không gian ràng buộc, từ trong không khí hấp thu Lôi Nguyên Khí và Vân Nguyên Khí, dưới ánh mắt ngây dại của mọi người bổ thẳng vào quyền kình.
Ầm ầm!
Không khí bạo động, lực va đập đáng sợ hình thành kình khí lành lạnh mắt thường có thể thấy được, phong đài quang mạc cũng chịu không nổi lực phá hoại của hai người kết hợp, bành trướng ra ngoài đến cực hạn, trong âm hưởng ba ba, xuất hiện từng đạo lỗ hổng thật nhỏ, kình khí và kiếm khí tàn dư theo lỗ hổng lao ra, dường như một đạo quang trụ, liếc mắt nhìn lại chỉnh cả luận võ đài tựa như con nhím.
Phong đài quang mạc bị trạc phá!
Mọi người đều kinh hãi!
– Cẩn thận!
Xung quanh luận võ đài là hố sâu, đối diện là thiếu niên thiên tài đứng thẳng, mắt thấy đạo kình khí và kiếm khí kích bắn qua, thiếu niên một đời đều kinh hô, thi triển ra tuyệt chiêu thủ hộ bản thân, một bước thối lui đến chỗ xa.
– Quá đáng sợ, chỉ là kình khí dư ba để chúng ta toàn lực ứng phó.
Các thiếu niên thiên tài cảm thụ được chênh lệch với hai người trên đài, trong lòng càng phát ra khiếp sợ.
Mộ Dung Khuynh Thành phất bay kình khí xạ kích, không chớp mắt nhìn chằm chằm hai người trên đài, xác thực nói, nàng chú ý là Diệp Trần, người này từ đấu tới cuối đều làm mọi người phải sợ hãi than.
Diệp Trần và Tư Không Thánh không hẹn mà cùng thối lui đến mấy chục thước, một lần đối chiêu vừa rồi ẩn chứa ý tứ thăm dò, cũng không phải lực công kích mạnh nhất của bọn họ.
– Bán bộ chân nguyên, quả nhiên không phải chuyện đùa.
Diệp Trần lần đầu tiên cảm thụ được áp lực thật lớn, nếu còn không liều mạng đem hết toàn lực ra để chiến, rất có thể thất bại, thiếu niên Vương giả một đời Nam Trác Vực không phải chỉ có hư danh.
– Thất Thành Kiếm Ý, Vân Chi Ý Cảnh và Lôi Chi Ý Cảnh!
Tư Không Thánh vẻ mặt kinh ngạc, theo Thất Thành Kiếm Ý của Diệp Trần bạo phát, võ học ý cảnh nước lên thì thuyền lên, đến trình tự cực cao, không được phép khinh thường, Tư Không Thánh lạnh nhạt nói:
– Ngăn trở một quyền này, chứng tỏ ngươi xác thực có thực lực quyết đấu với ta, bất quá chỉ là thăm dò, kế tiếp một quyền, ngươi cần phải vạn phần cẩn thận.
Quyền Định Giang Sơn có hiệu quả ràng buộc không gian, lực công kích khó tránh khỏi yếu một chút, Tư Không Thánh biết cùng với ràng buộc đối phương, còn không bằng lấy chiến lực tuyệt đối áp đảo đối phương.
– Một kiếm này đồng dạng cũng chỉ là thăm dò, Thiên Toái Vân không chỉ có uy lực như vậy!
Đối với lần này Tiềm Long Bảng so đấu, Diệp Trần chuẩn bị rất nhiều, con bài chưa lật sẽ không dưới ba, trong đó có hai con bài chưa lật có thể không dùng thì hơn.
– Còn chỉ là thăm dò?
– Không thể nào!
Vừa hai người lần đầu tiên quyết đấu để mọi người khiếp sợ, hiện tại nghe bọn hắn vừa nói, chỉ là thăm dò đối phương, khiến họ nhất thời không thể tin.
– Quả nhiên, hai người này từ lâu vượt qua chúng ta một tầng.
Từ lúc bắt đầu so đấu Tiềm Long Bảng, Thác Bạt Khổ dựa vào dã tính trực giác của hắn đoán được Tư Không Thánh và Diệp Trần là người tối thâm tàng bất lộ, hiện tại, suy đoán của hắn ứng nghiệm, con bài chưa lật lớn nhất của Tư Không Thánh là bán bộ chân nguyên, Diệp Trần là Thất Thành Kiếm Ý, trong lớp thiếu niên đời này không ai có thể tạo thành uy hiếp với bọn họ.
Trên luận võ đài.
Diệp Trần cầm trong tay Tinh Ngân Kiếm, chân khí trong cơ thể vận chuyển cực nhanh, Kiếm Ý sắc bén và kiếm thế không ngừng lên cao, làm chuẩn bị cho một kiếm cường lực kế tiếp, mà đối diện Tư Không Thánh đồng dạng đang súc thế, quyền thế của hắn cô đặc vô cùng, hóa thành ý cảnh mênh mông cuồn cuộn.
Hai người vứt bỏ ý thăm dò, quyết định toàn lực ứng phó.
Ầm!
Hầu như ở trong nháy mắt, hai người đều hướng đối phương phát động thế tiến công mãnh liệt.
– Thiên Toái Vân, ngũ thức dung hợp!
Con ngươi Diệp Trần hầu như nhuộm thành lam sắc lóng lánh, đó là màu sắc lôi điện, thân hình bay nhanh, trong tay hắn Tinh Ngân Kiếm hóa thành điện quang cuồng phách, mang theo phiêu miểu chi ý, tốc độ nhanh vô cùng.
– Quyền Phách Giang Hà!
Tư Không Thánh thần tình trang nghiêm, đánh ra một cái tuyệt chiêu, quyền thế cường liệt thoáng cái oanh thủng không khí phía trước.
Thình thịch!
Lôi Đình kiếm quang cùng quyền kình mênh mông cuồn cuộn va chạm với nhau, cả luận võ đài run rẩy, mặt đài đá vụn bay lên, tạo thành trạng thái tĩnh quỉ dị, sau một khắc, không khí như nước sôi ba động kịch liệt, kình khí cuồng bạo hướng bốn phương tám hướng phóng xạ, ầm ầm nổ tung.
Diệp Trần dừng không được thân thể, bị khí kình chấn đến ngoài trăm mét.
Chương 286: Bất hủ Thiên Toái Vân (Trung+Hạ)
– Quyền kình cô đọng thật mạnh mẽ.
Diệp Trần ức chế khí huyết nghịch chuyển, một chiêu Thiên Toái Vân vừa rồi so với tứ thức dung hợp Thiên Toái Vân mạnh hơn gấp đôi, dù sao liên tục so đấu nhiều ngày như vậy cũng không uổng, đối với hắn có gợi ý rất lớn.
Có thể quyền kình của Tư Không Thánh sẽ càng bá đạo hơn, hoàn mỹ dung hợp thành nhất thể, lấy nhất quyền chi thế, lay động cả thiên địa, Kiếm Ý và Lôi Vân ý cảnh đều bị một quyền oanh tán.
– Thương Thiên Phách Quyền của hắn e là quyền pháp đáng sợ nhất trong Địa cấp đỉnh giai, mặc kệ là chiêu thức và ý cảnh đều là tối đỉnh tiêm, ta hiện tại tu luyện võ học phẩm cấp vẫn hơi chút thua kém.
Dung hợp kiếm chiêu tuy rằng có thể sử dụng được nhất thời, nhưng dù sao cũng không phải lâu dài, muốn có tiềm lực lớn hơn, phải tìm một môn Địa cấp đỉnh giai kiếm pháp để tu luyện, đương nhiên, Địa cấp đỉnh giai công pháp cũng không thể khuyết thiếu.
– Bất quá Lôi Vân ý cảnh của ta cũng không phải loại hàng bình thường, phối hợp trên Thất Thành Kiếm Ý, lực bạo phát tuyệt đối nhất đẳng.
Diệp Trần thở ra một hơi, nhìn Tư Không Thánh đứng phía đối diện.
Kình khí bạo phát, Tư Không Thánh so với Diệp Trần lùi ít hơn mấy chục thước, chỉ là hiện tại hắn đồng dạng không dễ chịu, đạo Lôi Đình kiếm quang kia lực bạo phát mười phần, trong khoảng thời gian ngắn phóng xuất ra uy lực lớn nhất, có thể dùng Thương Thiên Phách Quyền quyền kình không thể thoáng cái đánh tan nó.
Do đó có thể thối ít hơn mấy chục thước, là bởi vì thực lực cơ sở của Tư Không Thánh vượt lên trước Diệp Trần, mặc kệ là tu vi, chất lượng chân khí, số lượng chân khí, hắn đều phải hơn Diệp Trần, điểm này là ưu thế lớn nhất của hắn, cũng là điểm yếu lớn nhất của Diệp Trần.
– Được, được, trong ba năm qua, ngươi là người đầu tiên có thể ép ta lui về phía sau, trong lớp thiếu niên thời nay, như vậy cũng đủ để tự hào rồi!
Mở mắt ra, ánh mắt Tư Không Thánh như thần minh, lộ ra tự tin cường đại:
– Thế nhưng kế tiếp, ta không có bất kỳ lưu thủ gì, ngươi chuẩn bị cẩn thận kẻo trọng thương.
– Có gì thì mau phóng ra, không cần phải nhiều lời.
Diệp Trần Kiếm Ý ngưng mà không tiêu tan, càng phát ra sắc bén, không khí quanh thân kịch liệt chấn động.
Trên thực tế cho tới bây giờ, hắn cũng không từng chân chính giải phóng Thất Thành Kiếm Ý, bởi vì Thất Thành Kiếm Ý của hắn cùng người khác khác nhau, từ trong Chiến Vương lưỡng sợi Kiếm Ý, hắn ngộ được một tia bất hủ chi ý, trải qua hơn hơn tháng tích lũy, Kiếm Ý của hắn rốt cuộc có thể ở thế giới chân thực dừng lại năm lần chớp mắt, đây là một tiến bộ cực kỳ đáng sợ, phải biết rằng người khác đại thành Kiếm Ý cũng không có hiệu quả này.
Toát!
Thuấn tức di động thân thể, Tư Không Thánh lại muốn tiếp cận Diệp Trần, dành cho đối phương một kích trí mạng.
– Khinh công của ta đồng dạng không thể kém hơn ngươi!
Gió thổi qua, thân ảnh Diệp Trần tán, dường như một làn khói đen, khinh công đối phương cư nhiên cũng là Địa cấp đỉnh giai, hơn nữa ẩn chứa hiệu quả cực kỳ đặc thù, cả người như hóa thành một cái ảnh tử.
– Đã như vậy, tiếp một chiêu Quyền Phá Sơn Hà của ta!
Dừng lại thân thể, Tư Không Thánh lại tập trung ở Diệp Trần, một quyền chính diện oanh tới.
– Bất hủ Thiên Toái Vân!
Kiếm Ý trong bất hủ ý đều quán chú đến trong kiếm chiêu, Diệp Trần hai tay cầm Tinh Ngân Kiếm, hướng phía Tư Không Thánh bổ ra một đạo ám lam sắc lôi quang, lôi quang như bộc, bạo trảm ra.
Tạp sát tạp sát!
Một màn quỉ dị phát sinh, quyền kình của Tư Không Thánh cô đọng dị thường, hùng bá thiên hạ, thế nhưng mặc kệ mạnh mẽ ra sao, đều không thể phá vỡ kiếm khí diễn hóa thành lôi quang, tựa hồ đạo lôi quang này dị thường dị thường có hiệu quả tự động tu bổ, không ngừng từ trong hư không hấp thu lực lượng.
Thời gian chỉ qua một cái chớp mắt, quyền kình và kiếm khí đồng thời bạo liệt, hỗn hợp lại với nhau, tạo ra một cơn lốc kình khí kinh khủng, điên cuồng phóng xạ.
Phanh!
Diệp Trần lưng dán tại phong đài quang mạc, trong miệng cảm giác ngọt ngọt, tơ máu từ khóe miệng ứa ra.
Hộ thể chân khí của hắn chung quy yếu hơn, không thể hoàn toàn cách ly chấn động của quyền kình, hơn nữa một cơn lốc kình khí đến tiếp sau trùng kích, thụ chút vết thương nhẹ.
Xích!
Lui về phía sau gần trăm mét, Tư Không Thánh thần tình tự tin đọng lại, trong một cơn lốc kình khí, một tia kiếm khí thoát ra, sát qua cánh tay của hắn, bị lộ ra một vòi máu tươi.
Một cơn lốc kình khí kinh khủng như vậy cũng không có hoàn toàn đánh nát kiếm khí, lại để lọt ra một tia, dành cho Tư Không Thánh một kích.
Đáng sợ!
Đây là cái kiếm khí gì?
Trên thính phòng, những tiếng hít vào vang lên, cả đám thiếu niên dại ra, chiến đấu thảm liệt vượt quá tưởng tượng của bọn họ, phong đài quang mạc tựa như quả bóng cao su, thường thường có lưỡng đạo kình khí bắn ra.
– Tư Không Thánh bị kiếm khí bắn trúng.
– Thất Thành Kiếm Ý của Diệp Trần so với Thất Thành Kiếm Ý bình thường lợi hại hơn nhiều. Căn bản không thể trong khoảng thời gian ngắn hủy diệt, bằng không Tư Không Thánh vị tất thụ thương.
Ngay từ đầu, Diệp Trần tuy rằng bộc phát ra Thất Thành Kiếm Ý đáng sợ, nhưng người khác xem trọng không mấy, bao gồm cả mười ba vị trọng tài, thế nhưng một phen chiến đấu tới giờ, Diệp Trần không chỉ có không rơi vào hạ phong, còn cùng Tư Không Thánh liều mạng lực lượng ngang nhau.
Hiện tại Diệp Trần đánh vào phong đài quang mạc, bị thương nhẹ, nhưng Tư Không Thánh kế tiếp cũng bị kiếm khí chém trúng cánh tay trái, đồng dạng bị thương nhẹ, kỷ lục chưa từng bị thương liền bị phá vỡ.
– Cái này vẫn là chiến đấu của cảnh giới Bão Nguyên Cảnh sao? Giao đấu giữa võ giả Tinh Cực Cảnh cũng không có lợi hại như vậy!
– Kết thúc trận so đấu đỉnh phong này, về sau so đấu Tiềm Long Bảng khó có thể kiếm được một trận đấu hay như thế này, thậm trí trong mấy trăm năm tới cũng khó có thể có được.
– Không sai, bọn họ chiến đấu đã tương đương với cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ bình thường so đấu, nghìn năm khó gặp, một ngày bọn họ bước vào Tinh Cực Cảnh, thì sẽ thế nào a?
Mọi người chấn động không gì sánh được, chiến đấu tiến hành đến bây giờ, đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ, không ai biết kế tiếp còn gặp phải cái dạng tình huống gì.
– Diệp Trần!
Cơ Tuyết Nhạn cảm giác chính mình tim đập rất nhanh, thình thịch thình thịch nhảy liên tục, trong ánh mắt chỉ còn lại có khóe miệng tràn đầy máu của Diệp Trần.
Từ Tĩnh, Mộ Dung Khuynh Thành lực chú ý cũng ở trên người Diệp Trần.
– Ghê tởm, điều này sao có thể?
Tông chủ Tử Dương Tông Đồ Trọng Sơn đầu tiên là hít một ngụm lãnh khí, chợt nổi giận dị thường, hắn căn bản nghĩ tới Diệp Trần có thể cùng Tư Không Thánh chống lại, cho rằng chỉ cần Tư Không Thánh xuất toàn lực, Diệp Trần sẽ chỉ có kết cục bại.
– Quá đáng sợ, hắn tuyệt đối là quái vật, hiện tại đã có uy hiếp của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.
Tử Dương Tông các vị trưởng lão hạch tâm nhìn nhau, trong mắt tràn ngập lo lắng và sát khí không thể che giấu.
Đồ Trọng Sơn cưỡng ép tâm tình, trong lòng gằn từng chữ, mặc kệ làm sao, ngươi đều phải chết, để cho ngươi phong quang một chút thì đã sao!
-Kiếm khí thật quỷ dị, khó có thể hủy diệt!
Tư Không Thánh điểm mấy huyệt đạo cầm máu cho cánh tay trái, nhìn Diệp Trần ở đối diện ngoài trăm mét.
Cho dù hắn có bán bộ chân nguyên hộ thể, nhưng dưới một tia kiếm khí hết sức quỷ dị liền bị xuyên thủng, nếu không nhờ hắn phản ứng nhạy cảm, một tia kiếm khí này tuyệt đối có thể xuyên qua cánh tay trái của hắn, chứ không chỉ sát qua da thịt như vậy. Tình huống có thể nói tương đối nguy hiểm.
– Bất hủ chi ý quả nhiên lợi hại, trong năm lần chớp mắt, kiếm khí rất khó bị phá hủy toàn bộ, tổng có thể giữ lại một tia kiếm khí tấn công địch nhân.
Bản thân Diệp Trần cũng cảm thấy kinh ngạc, từ lĩnh ngộ Thất Thành Kiếm Ý tới nay, còn chưa có toàn lực đánh một trận cùng người khác, bất hủ chi ý rốt cuộc có tác dụng gì, hắn cũng vô pháp biết rõ được, thông qua một trận chiến này, hắn rõ ràng đáng sợ của bất hủ chi ý, từ đó có thể suy ra, thực lực của Chiến Vương đáng sợ đến mức nào, Kiếm Ý kia thế mà năm trăm năm rồi không tiêu tan, cái này ẩn chứa bao nhiêu bất hủ chi ý a!
– Kế tiếp, ngươi không có cơ hội!
Nhãn thần Tư Không Thánh băng lãnh, thân hình liên tục lóe ra, phảng phất cự ly ngắn thuấn di, hướng phía Diệp Trần bức tới.
Diệp Trần thi triển Phân Thân Hóa Ảnh khinh công kéo dãn cự ly, bây giờ còn chưa tới lúc phát động Cô Phong Tuyệt Sát, trên thực tế, Cô Phong Tuyệt Sát có thể tạo ra tác dụng hay không còn chưa biết, bán bộ chân nguyên của đối phương còn không nằm trong sở liệu của hắn, có thể dùng một kích tất sát hay không năng thành công không lớn.
Trong tầm mắt của mọi người, luận võ đài rộng lớn ngay cả bóng người đều nhìn không thấy, chỉ nhìn thấy một làn khói đen và ảnh tử không ngừng lóe ra.
Người trước là Phân Thân Hóa Ảnh khinh công của Diệp Trần, thôi động đến cực hạn, ảnh tử như yên, phiêu miểu vô ngân, người sau là thuấn di bộ pháp của Tư Không Thánh, bởi vì tốc độ quá nhanh, cách một đoạn thời gian mới gặp phải một lần, khó có thể phân rõ quỹ tích.
– Bại cho ta!
Bỗng nhiên, Tư Không Thánh liên tiếp hai lần lóe ra, xuất hiện cách chỗ Diệp Trần không xa, mang theo một quyền xuyên phá hư không kích tới.
– Nguy hiểm.
Diệp Trần thân hóa khói đen, theo gió phiêu tán.
Phốc!
Mất đi mục tiêu công kích, quyền kình thế đi liên tục, để phong đài quang mạc thoáng cái oanh mặc, tạo ra một lỗ thủng thật lớn.
– Không thể nào! Phong đài quang mạc thoáng cái xuyên thủng.
Trước phong đài quang mạc là bị từng cái lỗ nhỏ bị cơn lốc kình khí do hai người giao đấu tạo ra, không tính quá lớn. Lúc này Tư Không Thánh một quyền đánh ra, công phá phong đài quang mạc, có thể khiến mọi người trợn trừng mắt, bọn họ minh bạch, cái này đại biểu Tư Không Thánh một kích toàn lực có thể công phá hộ thể chân nguyên của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.
– Cô Phong Tuyệt Sát!
Tư Không Thánh oanh ra một quyền, có chút dừng lại, Diệp Trần nắm cơ hội, thân hình vừa chuyển, xoay người lại một kiếm đâm qua, bao hàm bất hủ chi ý Thất Thành Kiếm Ý phối hợp hạ ý cảnh phóng ra, bao phủ Tư Không Thánh trong phạm vi ba trượng.
Tư Không Thánh thầm nghĩ không ổn, thân hình thuấn di đến ngoài mấy trượng.
Phốc!
Một đạo kiếm khí thẳng tắp kích bắn qua, xuyên phá phong đài quang mạc.
Trên thính phòng đông đảo võ giả Bão Nguyên Cảnh miệng lưỡi khô khốc.
Hai người lực công kích không thể tưởng tượng nổi, một oanh thủng phong đài quang mạc, một đâm thủng phong đài quang mạc, cái này nếu như đánh trên người võ giả Bão Nguyên Cảnh, ai chịu được, đừng nói võ giả Bão Nguyên Cảnh, cho dù võ giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ bình thường đều không chịu nổi.
– Lại là Kiếm khí khó có thể phá hủy này.
Sắc mặt Tư Không Thánh ngưng trọng, nếu không phải hắn có bán bộ chân nguyên, tinh thần lực cường đại, một kiếm này là có thể để hắn trọng thương.
Song phương lại tiếp tục giằng co quyết đấu, Tư Không Thánh chiếm lợi thế có thuấn di bộ pháp, thỉnh thoảng đuổi kịp tung tích của Diệp Trần, phát động thế tiến công tối mãnh liệt. Mà Diệp Trần lợi dụng khinh công Phân Thân Hóa Ảnh năng lực né tránh siêu cường, không ngừng mà né tránh ra, bắt được cơ hội, trở lại lấy phản kích hung hiểm, mọi người quan chiến chỉ nghe nghe thấy tiếng oanh kích, cùng với phong đài quang mạc lại một lần bị xuyên thủng.
Phanh!
Lúc này đây, phong đài quang mạc trực tiếp bị xé rách, quyền kình và kiếm khí hỗn hợp với nhau, hướng phía vực sâu đối diện chỗ thiếu niên một đời oanh qua, nguyên lai là Diệp Trần và Tư Không Thánh không ai nhường ai, trong quá trình chiến đấu, phát ra một kích hung ác liều mạng.
Trọng tài Trường nhướng mày, thân hình triển khai, kéo dài qua cự ly vài trăm thước, chặn lại trước kình khí, đưa tay ngăn lại.
Hai loại kình khí hỗn hợp với nhau tuy rằng mạnh mẽ, nhưng trọng tài Trường trọng tài Trường là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, xuất thủ đều có thể khiến đại địa băng liệt, sao để cỗ cổ kình khí này vào mắt được.
Kình khí yên diệt, trọng tài Trường quay đầu lại nói:
– Lui về phía sau xa một chút.
Nghe vậy, đám thiếu niên không dám sính cường, nhất tề lui về phía sau, Diệp Trần và Tư Không Thánh phát xuất công kích liều mạng có thể muốn tính mệnh của bọn họ, càng không nói tới kình khí hỗn hợp với nhau.
– Bất hủ Thiên Toái Vân!
Dần dần quen thuộc cự ly thuấn di lớn nhất của Tư Không Thánh, Diệp Trần đã sớm chặn lại, hơi giương tay cầm kiếm lên, lấy tốc độ nhanh hơn chém ra.
Lôi quang rít gào, lao về phía Tư Không Thánh.
– A! Sớm biết ta xuất hiện ở chỗ này, đáng tiếc ta có thể thuấn di ở giữa không trung.
Bàn chân chưa rơi xuống đất, thân hình Tư Không Thánh chợt lóe, trở lại tại chỗ.
Thứ lạp!
Phong đài quang mạc xé rách, lôi quang kiếm khí hướng phía trên thính phòng chém qua, bị một gã võ giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ tiếp được.
Tư Không Thánh một hồi trở lại chỗ, liền đánh ra một quyền về phía Diệp Trần.
Ầm!
Bên kia phong đài quang mạc cũng bị xuyên thủng, về phần Diệp Trần không có bắn trúng Tư Không Thánh, đồng dạng khởi động Phân Thân Hóa Ảnh khinh công, trong nguy hiểm thoát ra.
Tư Không Thánh sớm có chuẩn bị, lầm tưởng phương hướng Diệp Trần né tránh, lưng uốn lượn, tay trái nắm lại, một quyền thuận thế kích lên mặt đài.
– Quyền Động Sơn Hà!
Quyền kình mênh mông cuồn cuộn phô ra, dường như lãng tố cuộn trào mãnh liệt, lại dường như tòa kỳ sơn hiểm trở hướng phía Diệp Trần đè ép tới, phong tỏa bên ngoài không gian trốn tránh.