Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 279 [Chương 1507 đến 1512]
❮ sautiếp ❯Chương 1507: Ngũ hành kiếm pháp thịnh cực nhi suy
Tại thời điểm nghĩ không thông, Diệp Trần chuyển sang tu luyện loại kiếm pháp khác, sau tám mươi năm dài, Táng Kiếm Thuật đã đạt hỏa hầu từ bốn năm cánh hoa tăng lên tới mười mấy cánh hoa. Còn trên phương diện biến hóa, Diệp Trần đã có thể làm được trong nháy mắt xuất ra 99 vạn 9990 kiếm, khiến cho Sâm La Vạn Tượng càng thêm khó lường. Về phần Tử Vong Thiết Cát, Diệp Trần trải qua hơn một trăm sửa đổi, cuối cùng đã khắc phục được hơn ba ngàn sơ hở, về phần còn bao nhiêu chỗ sơ hở thì Diệp Trần cũng không thể biết hết được, hắn chỉ biết một điều là, khi cảnh giới kiếm pháp tăng lên thì hắn có thể nhìn ra càng ngày càng nhiều chỗ sơ hở, đó cũng không phải là điểm bắt đầu, cũng không phải là điểm kết thúc.
Dung hợp kiếm pháp!
Táng Kiếm Thuật!
Sâm La Vạn Tượng!
Tử Vong Thiết Cát!
Cùng với Ngũ Hành Trảm!
Năm loại kiếm pháp thay phiên nhau hoàn thiện, trong sâu thẩm, Diệp Trần đã thấy được con đường đi đến cảnh giới Chí Tôn rồi.
…
Ma Vực, Thần Hữu Tinh.
Thần Hữu Tinh là một sinh mệnh tinh cầu mà ma tộc cao tầng ban cho Thần Hữu Nữ Vương, vốn dĩ nó không được gọi là Thần Hữu Tinh, nhưng giờ đây nó đã được gọi là Thần Hữu Tinh.
Thần Hữu Nữ Vương tất nhiên đã không còn là Thần Hữu Nữ Vương ngày trước nữa, mà là Thần Hữu Nữ Hoàng rồi.
Sau khi ra khỏi Thần Ma Chi Địa, ả đã đánh bại đông đảo Ma Tộc Chuẩn Tôn, vì vậy thanh thế tăng lên như diều gặp gió và trở thành một trong ngũ đại Chuẩn Tôn trẻ tuổi của Ma tộc, trong số đó có một kẻ là Thiên Ma Hoàng xếp hạng thứ hai trên Chuẩn Tôn bảng, một kẻ là Tứ Dực Long Hoàng xếp hạng thứ năm, cùng với Lang Hoàng xếp hạng thứ 12, Thôn Thiên Ma Hoàng xếp hạng thứ 18.
Bất quá ả cũng không hài lòng với thành tựu hiện tại của mình, ả cũng biết rất rõ ràng, tiến bộ của Diệp Trần sẽ không chậm so với mình, trong Cao cấp Thú liệp chiến trường, Diệp Trần đã mang đến cho ả ấn tượng quá mức sâu đậm, nếu không đánh bại được đối phương thì vĩnh viễn cũng không cách nào xóa đi được.
Đôi cánh màu vàng rộng lớn như vô tận ở sau lưng mở ra, vừa khe khẽ rung lên thì trong nháy mắt Thần Hữu Nữ Hoàng đã biến mất khỏi Thần Hữu Tinh.
Thôn Thiên Tinh.
Đây là sinh mệnh tinh cầu mà Ma Tộc cao tầng ban cho Thôn Thiên Ma Hoàng.
Ngày hôm đó, bóng tối vô biên vô hạn bao phủ hơn phân nửa Thôn Thiên Tinh, khiến cho vô số Ma Tộc nhân trên Thôn Thiên Tinh cảm thấy khủng hoảng mà từ trước nay chưa từng có, một vài Ma Vương chưa từng thấy mặt thậm chí đã cho là Ma Tộc Chí Tôn đang tới.
“Thần Hữu Nữ Hoàng, ngươi làm vậy là có ý gì?”
Một tiếng quát chói tai xộc thẳng lên trời cao, ngay sau đó, trong một tòa thành thị lớn nhất tại Thôn Thiên Tinh, một đạo thân ảnh lướt đi ra ngoài, lúc vừa mới bắt đầu chỉ là một điểm nhỏ, nhưng rất nhanh sau đó đã biến thành một Cự Nhân khổng lồ cao chừng mười vạn dặm, cái bụng của hắn đặc biệt to lớn, hai mắt sáng quắt như mặt trăng, tiếng hét cái thế như lôi đình, riêng vị trí vành tai của hắn còn được treo một quả cầu sắt nữa.
“Thôn Thiên Ma Hoàng, ta chẳng có ý gì cả, chỉ là muốn đến lãnh giáo ngươi hai chiêu thôi.”
Thanh âm thanh thúy dễ nghe nhưng không mang theo bất cứ tia cảm tình nào cất lên.
“Ngươi đã không biết tự lượng sức mình như vậy, ta đây sẽ toàn thành cho ngươi, theo ta đi đến Thôn Thiên khư.”
Thôn Thiên khư là một mảnh phế tích ở cách ngoài Thôn Thiên Tinh mấy trăm ức dặm, cũng thuộc về khu vực quản lý của Thôn Thiên Ma Hoàng. Động tĩnh chiến đấu giữa hai người quá mức to lớn, vì vậy chỉ có Thôn Thiên Khư là thích hợp làm chiến trường.
Một cái thuấn di triể khai, hai người đã tới được Thôn Thiên khư.
Thu liễm đôi cánh lại, Thần Hữu Nữ Hoàng đứng trên một khối thiên thạch nhỏ trôi lơ lững, khí tức thần thánh tỏa ra trên thân tỏa ra mãnh liệt, căn bản không giống với người trong Ma tộc, mà giống như là sứ giả của Thần vậy.
Mà Thôn Thiên Ma Hoàng thì lại không thu liễm thân hình của mình lại, như cũ vẫn giữ vững kích thước khổng lồ hơn mười vạn dặm, hắn có danh hiệu là Thôn Thiên Ma Hoàng, vì vậy hình thể càng lớn sẽ càng chiếm cứ ưu thế nhiều hơn.
“Thần Hữu Nữ Hoàng, lúc này mới chỉ qua hai trăm năm mà ngươi đã không nhịn được khiêu chiến ta, xem ra việc liên tiếp chiến thắng đã để cho linh trí của ngươi cũng bị làm cho ngu dại rồi, đừng quên rằng, cho dù là Lang Hoàng, ta cũng đánh thắng được hắn đấy.” Lang Hoàng mà hắn vừa nhắc đến chinh là Lang Hoàng xếp hạng thứ mười hai trên Chuẩn Tôn bảng, tuyệt đối là một nhân vật hung ác.
“Ngươi càng cường đại thì ta càng cao hứng, hãy bớt sàm ngôn đi, đánh đi!”
Thần Hữu Nữ Hoàng không có hứng thú đàm luận cùng Thôn Thiên Ma Hoàng, ả chỉ muốn chiến đấu, muốn đạt được thật nhiều cảm ngộ cùng kinh nghiệm từ chính các trận chiến, võ học mà không được tôi luyện qua thì chỉ có thể nhìn chứ không thể dùng được.
Đôi cách màu vàng lần nữa mở ra, nhưng lần này, đôi cánh cũng không mở rộng đến tận chân trời như lúc trước, chỉ có mở rộng đến chừng trăm mét, phối hợp thêm thân thể thon dài mạn diệu, trông ả tựa như một Thần Nữ, hai tay vừa hợp lại, lập tức từng vòng sáng kim sắc đột nhiên lao ra. Những vòng sáng kim sắc này trông giống như đang rung động, không ngừng mở rộng ra, lúc tới gần Thôn Thiên Ma Hoàng thì đã bao phủ trên trời dưới đất.
“Thôn Thiên Hống!”
Thôn Thiên Ma Hoàng hít sâu một hơi, tạo ra lực hút hết sức mãnh liệt, ngay cả vòng sáng kim sắc cũng bị làm cho dao động không thôi, từng cơn cuồng phong lớn như những vòi rồng dữ dội bị hútt vào trong miệng Thôn Thiên Ma Hoàng. Sau một khắc, sắc mặt Thôn Thiên Ma Hoàng đỏ lên rồi phát ra một tiếng rống to lớn tựa như khai thiên tích địa, vòng sáng kim sắc liền tan biến từng khúc.
“Thôn Thiên Ma Hoàng, ngươi chuẩn bị nếm thử Quang Ám Quyền của ta đi!”
Đôi cánh màu vàng sau lưng chợt vỗ mạnh một cái, trong nháy mắt tốc độ của Thần Hữu Nữ Hoàng đã đạt đến tốc độ ánh sáng, nàng khinh thường việc thuấn di, bởi thuấn di mặc dù nhanh hơn so với tốc độ ánh sáng, nhưng lại không cách nào gia tăng uy thế, đạt đến cảnh giới này của bọn hắn, có đôi khi thuấn di căn bản là vô dụng, phải cần là đường đường chánh chánh loại bỏ.
Một đạo cực quang lao đi, phảng phất như có thể phá vỡ cả Tinh Không, Thần Hữu Nữ Hoàng đánh ra ngoài một quyền.
Một quyền này cũng không chói mắt, nhưng cũng không ảm đạm chút nào, nó duy trì ở một trạng thái thăng bằng hoàn mỹ, giống như đem ánh sáng thuần túy nhất cùng bóng tối thuần túy nhất dung hợp vào nhau.
“Thôn Thiên Phệ Địa!”
Thôn Thiên Ma Hoàng cảm nhận được uy hiếp mà trước nay chưa từng có, Quang Ám Quyền này của Thần Hữu Nữ Hoàng cũng không phải là đặc biệt hoa lệ, nhưng không thể nghi ngờ là đã đến hết sức gần với cội nguồn thế giới rồi.
Tứ đại áo nghĩa Địa Thủy Hỏa Phong lập tức vận chuyển, Thôn Thiên Ma Hoàng liền thi triển ra tuyệt chiêu Thôn Thiên Phệ Địa của mình. Sau một khắc, một cái hắc động nhỏ xuất hiện, hắc động này dù có nhỏ hơn nữa thì cũng vẫn là hắc động, trên trình độ nhất định thì đây chính là thủ đoạn của các Chí Tôn. Thôn Thiên Ma Hoàng mưu toan một ngụm nuốt chửng Thần Hữu Nữ Hoàng, về phần sinh tử của đối phương thế nào thì hắn cũng không cần quan tâm đến, bởi vì bản thân hắn cũng không cách nào khống chế được một chiêu này.
Vô thanh vô tức, Thần Hữu Nữ Hoàng đã biến mất vào trong hắc động, biến mất vào trong bụng Thôn Thiên Ma Hoàng.
“Thần Hữu Nữ Hoàng, lẽ ra ngươi không nên khiêu chiến ta, thật đáng tiếc.”
Thôn Thiên Ma Hoàng âm thầm lắc đầu, thế hệ trẻ ở cả Ma Tộc này, kẻ dám khiêu chiến hắn không có mấy, chính là bởi vì biết rõ Thôn Thiên Phệ Địa của hắn đáng sợ như thế nào.
“Thôn Thiên Ma Hoàng, ngươi có cao hứng quá sớm hay không vậy.”
Đang lúc này, phần lưng Thôn Thiên Ma Hoàng bỗng nhiên nổ tung, Huyết Vũ phiêu tán rơi rụng đầy trời, còn Thần Hữu Nữ Hoàng thì lướt ra từ đó.
“Ngươi có thể phá Thôn Thiên Phệ Địa của ta?” Thôn Thiên Ma Hoàng chậm rãi quay đầu, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Nếu đánh bại được Thôn Thiên Ma Hoàng, thanh thế Thần Hữu Nữ Hoàng sẽ càng như mặt trời ban trưa ở Ma Tộc, một số người thậm chí ngầm cho rằng, Thần Hữu Nữ Hoàng sẽ trở thành một trong những kẻ mang Hắc Ám Thần Nữ huyết thống cường đại nhất từ trước tới nay, ả sẽ trở thành phụ tá đắc lực của kẻ mang Đại Ma Vương huyết thống.
“Diệp Trần, ngàn vạn lần đừng để cho ta cảm thấy nhàm chán đấy.”
Thần Hữu Tinh, Thần Hữu Nữ Hoàng nhìn về phương xa của Tứ đại sinh mệnh tinh vực.
…
Thời gian dài dằng dặc trôi qua, nhưng cũng trong nháy mắt, khoảng cách kỳ hạn 500 năm chỉ còn lại 150 năm nữa mà thôi.
“Ngũ Hành Kiếm Pháp Thịnh Cực Nhi Suy!”
Trên một sinh mệnh tinh cầu hoang vu, Diệp Trần điên cuồng vũ động kiếm pháp, theo kiếm pháp vũ động, năng lượng sống trên sinh mệnh tinh cầu không ngừng bị phá hủy và trở nên yếu ớt, “oanh” một tiếng, một mảng lớn lớn sinh mệnh tinh cầu bị phá hủy, sóng xung kích cuồng bạo khi đến gần Diệp Trần, lập tức bị làm yếu đi chỉ còn chừng một phần trăm, hay thậm chí chỉ còn một phần ngàn.
Chương 1508: Tu la giới
Nhưng đối với với Diệp Trần mà nói, thật sự đang cần chính là Thịnh Cực Nhi Suy, Thịnh Suy Hữu Thì có hơi chút vô bổ vì khả năng làm suy yếu công kích của địch nhân không tính là quá lợi hại, khả năng tăng phúc cho uy năng kiếm pháp cũng không quá mạnh, xét về bình quân thì nó chỉ mang ý nghĩa bình thường mà thôi, không bằng tập trung hoàn toàn vào việc tấn công.
Có Thịnh Cực Nhi Suy, trong hàng ngũ Chuẩn Tôn, Diệp Trần cũng được coi là một kiếm khách chung cực, có thể công thủ toàn diện và không hề có nhược điểm. Lại được phối hợp với Tâm Kiếm cảnh giới, nên ngay cả sinh mệnh tinh cầu hoang vu cũng đều không thể chịu nổi uy lực kiếm chiêu phát ra, phải biết rằng, Thịnh Cực Nhi Suy có phạm vi phát tán không thể tính toán được, hoàn toàn phụ thuộc vào tâm ý của Diệp Trần, lúc nhỏ bé thì có thể đủ để bảo vệ bản thân, lúc cực đại thì hoàn toàn có thể bao phủ phạm vi mười triệu dặm.
Một khi tiến vào cái phạm vi này, mười phần thực lực thì kẻ địch có thể phát huy ra một nửa thì đã xem là không tồi rồi.
Vùng ranh giới giữa Huyền Vũ tinh vực và Bạch Hổ tinh vực có một thiên thạch to lớn trôi nổi, bên trên thiên thạch có hai bóng người đang ngồi ở đó giao thủ cờ vây.
“Chân Vũ Chí Tôn, không ngờ rằng ngươi lại dám đến đây, bội phục.
Người đối diện vừa ngẩng đầu nói, rõ ràng là Ma tộc đệ nhất chí tôn Thiên Ma Tôn, lúc này hai người đều không có tản mát ra khí tức chí tôn, nhìn qua như là hai Sinh Tử Cảnh vương giả bình thường vậy.
Chân Vũ Chí Tôn đặt xuống một viên cờ trắng, thản nhiên nói: “Vì sao ta lại không dám tới chứ?”
“Ngươi không sợ ta bố trí cạm bẫy giết ngươi à.”
Thiên Ma Tôn trên người có hai đại thánh khí, một cái là Thiên Ma Thánh Giáp, một cái là Thị Huyết Thương, thánh khí chính là vũ khí chí tôn được dung hợp với thần thạch mà thành, uy năng mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với vũ khí chí tôn, mà Chân Vũ Chí Tôn chỉ có một thanh Chân Vũ Thần Giản. Thiên Ma Tôn có thể nắm chắc đánh giết được Chân Vũ Chí Tôn nếu hai bên giao chiến trong thời gian dài, đương nhiên, phải là đánh lâu dài thì mới có thể, cho nên muốn tất sát được Chân Vũ Chí Tôn thì phải từ sớm bố trí ra trận pháp kết giới để nhốt Chân Vũ Chí Tôn lại.
“Ha ha.” Chân Vũ Chí Tôn nở nụ cười “Đại khái ngươi cứ thể thử một lần xem.”
Nói xong, tay phải huy vũ về phía trước, viên cờ trắng trong tay đặt xuống, Thiên Ma Tôn đánh giá thủ đoạn của Chân Vũ Chí Tôn mà đôi mắt bỗng nhiên nheo lại, chợt bắt đầu cười ha hả.
“Không hổ là Chân Vũ Chí Tôn, lại có thể tại trong vòng mấy trăm năm ngắn ngủi mà tìm được một bộ thánh khí nội giáp, bội phục bội phục.” Trước đó Thiên Ma Tôn đã không để ý, nhưng vừa nãy, lúc Chân Vũ Chí Tôn chơi cờ đã cố ý để lộ ra một đôi vảy giáp màu hoàng kim. Thiên Ma Tôn có nhãn lực thế nào thì cũng nhìn ra một chút lực lượng ẩn chứa trên vảy giáp chính là Thánh khí lực lượng, bởi nó hết sức đặc thù, vì vậy không thể nào là giả tạo được.
“Thánh khí sao lại dễ dàng có được như vậy, đồ của ta bất quá chỉ là một cái phế phẩm mà thôi, đương nhiên, ta cũng là rất tự tin đối với uy năng của nó, nếu không tin thì chúng ta cứ luận bàn một phen.”
Chân Vũ Chí Tôn trong đôi mắt lộ ra một chút chiến ý.
Thiên Ma Tôn chăm chú nhìn Chân Vũ Chí Tôn, hắn vốn là muốn thăm dò Chân Vũ Chí Tôn một phen, nhưng không ngờ Chân Vũ Chí Tôn lại tự mình nói ra muốn luận bàn, điều này trái lại làm cho hắn lộ vẻ do dự, người của Ma tộc từ trước đến giờ luôn đa nghi, dù cho đã trở thành chí tôn cũng không ngoại lệ, Thiên Ma Tôn vung vung tay, “Lần này tìm ngươi không phải vì chuyện gì khác mà là liên quan với sự tình Tu La Giới.”
“Tu La Giới?”
Chân Vũ Chí Tôn hơi nhướng mày.
Tu La Giới không phải là một sinh mệnh thế giới, căn cứ vào ghi chép sử sách thì nó chính là giác đấu tràng do Tu La thần sáng tạo ra. Tại bên trong Tu La Giới, mỗi một trận chiến thắng sẽ có thể đạt được một giọt Tu La Tuyền Thủy. Tu La Tuyền Thủy ẩn chứa thứ vật chất rất kỳ dị, nó có thể trợ giúp cho Chuẩn Tôn mau chóng bước vào Sinh Tử Cảnh cửu trọng thiên cảnh giới, như vậy có nghĩa là nếu có được càng nhiều Tu La Tuyền Thủy thì tu luyện chí tôn cảnh giới sẽ có tỷ lệ thành công càng cao.
“Ngươi nghĩ là nên mở Tu La Giới ra sao?”
Chân Vũ Chí Tôn nhìn về phía Thiên Ma Tôn.
“Không sai, là nên mở ra.”
“Cho ta một lời giải thích xem!”
Nói thật, Chân Vũ Chí Tôn không muốn mở Tu La Giới ra, không biết bắt đầu từ niên đại nào, mỗi bên Ma tộc cùng Nhân tộc đều đang trông coi một viên Âm Đương Tu La thạch, chỉ khi hai viên Âm dương Tu La thạch hợp nhất thì mới có thể mở ra Tu La Giới, khoảng cách mở ra Tu La Giới lần trước đã trải qua ròng rã một trăm ngàn năm, mà hậu quả khi mở Tu La Giới lần trước chính là đã có hơn một nửa Nhân tộc thiên tài bị chết đi, tuy rằng Ma tộc cũng đã chết không ít.
Thiên Ma Tôn cười nói: “Trong vòng một trăm năm, Ma tộc ta sẽ không tiếp tục xâm lấn Nhân tộc, cái giải thích này ngươi cảm thấy có đủ hay không?.”
Chân Vũ Chí Tôn nói: “Ngươi nghĩ ta sẽ tin ngươi à?.”
“Ngươi không thể không tin tưởng ta, Kim Phật Chí Tôn hẳn là vẫn không thể khôi phục thương thế được!”
“Vậy thì sao chứ.”
“Lần trước chỉ là một trận chiến nho nhỏ, năng lực của Ma tộc ta lấn áp Nhân tộc các ngươi trong vô số năm, không phải là dựa vào một điểm hai điểm ưu thế đâu, hẳn là chính ngươi cũng rõ ràng việc này.”
Gặp Chân Vũ Chí Tôn trở nên trầm mặc, Thiên Ma Tôn tiếp tục nói: “Mở Tu La Giới ra, đối với hai chúng ta đều có lợi cả, ta cho ngươi thời gian cân nhắc một chút, nhưng hi vọng là không quá dài.”
Thiên Ma Tôn đứng lên, tựa hồ chuẩn bị rời khỏi.
Chân Vũ Chí Tôn cũng không đứng dậy đưa tiễn.
Đột ngột ——
Trong tay Thiên Ma Tôn xuất hiện ra một cây trường thương, sau đó đâm một thương về phía Chân Vũ Chí Tôn, một thương này nhanh đến cực hạn, ngay cả thời không tại dưới một thương này cũng đều không còn sót lại chút gì.
Đinh một tiếng!
Chân Vũ Chí Tôn bị đánh bay ra ngoài.
“Thiên Ma Tôn, ngươi muốn làm gì?”
Chân Vũ Chí Tôn cả giận nói.
“Chỉ đùa một chút thôi.”
Thiên Ma Tôn ngoài cười nhưng trong không cười, nhưng trong lòng hắn thầm nói: quả thật là thánh khí nội giáp, lực lượng của Thị Huyết Thương cơ bản không thể truyền vào được, thôi, hiện tại vẫn không phải là thời điểm tốt để khai chiến, trước tiên phải mở Tu La Giới ra rồi lại nói.
Nói xong, Thiên Ma Tôn thân hình lóe lên rồi biến mất không thấy hình bóng đâu nữa.
Sờ sờ vị trí bị đánh trúng, Chân Vũ Chí Tôn sắc mặt âm trầm, hắn đứng ở trong tinh không mà trầm tư rất lâu, không biết trải qua thời gian bao lâu, Chân Vũ Chí Tôn cũng xoay người biến mất.
“Không thụ thương, xem ra không thể nghi ngờ chính là thánh khí nội giáp.”
Trong tinh không, bên trong một viên hắc kỳ đang trôi nổi truyền đến âm thanh như có như không, ngay sau đó, “đùng”, hắc kỳ bạo liệt ra và hóa thành hư vô.
Chân Vũ Tinh, Chân Vũ đại điện.
Phốc!
Trong mật thất Chân Vũ đại điện, thân ảnh Chân Vũ Chí Tôn hiện lên, sau một khắc ông bị phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt: “Thị Huyết Thương thật bá đạo, ngay cả Hoàng Lăng Nội Giáp cũng chỉ có thể ngăn trở chín phần mười lực lượng mà thôi.”
Thực sự, Chân Vũ Chí Tôn cũng không hề lừa dối Thiên Ma Tôn, thánh khí nội giáp trên người hắn xác thực là một phế phẩm, mà sở dĩ hắn đề nghị luận bàn là muốn lợi dụng tính cách đa nghi của Thiên Ma Tôn, làm cho đối phương không dám hành động thiếu suy nghĩ, còn một thương kia cuối cùng, Chân Vũ Chí Tôn cũng đã sớm có dự liệu, bởi Thiên Ma Tôn trời sinh có tính đa nghi nên nhất định sẽ thăm dò, bất quá Chân Vũ Chí Tôn cũng không ngờ tới, thương kia đến nhanh như vậy, xem ra, Thiên Ma Tôn đã đào bới ra càng nhiều tiềm lực của Thị Huyết Thương rồi.
“Ma tộc dã tâm bừng bừng, thời điểm gần đây cũng không thích hợp để phát sinh chiến tranh, chỉ có thể mở Tu La Giới ra mà thôi.”
Chân Vũ Chí Tôn thở dài một hơi, mặc dù nói Nhân tộc thiên tài đều là kinh tài tuyệt diễm, nhưng có ai biết rằng, dù Nhân tộc một mực tiến tới nhưng một khi đến thời kì xuất hiện cục diện giằng co, cũng đều bị Ma tộc áp chế toàn diện, từ xưa đến nay, Nhân tộc cũng có chiếm qua thế thượng phong, nhưng lại không hề chiếm thượng phong quá tuyệt đối.
“Tu La Giới, có lẽ đây cũng là một thời cơ, hi vọng ta không phải tự chui đầu vào bẫy.”
Chương 1509: Giác đấu tràng
Diệp Trần cũng không thể bế quan suốt năm trăm năm, đến năm thứ 360 thì Tu La giới đã mở ra!
“Đi để biết một chút về Tu La giới trong truyền thuyết ra sao!”
Ngày hôm đó, Diệp Trần mang theo Mộ Dung Khuynh Thành tới Linh Vực.
Linh Vực chính là sinh mệnh tinh vực mà Ngũ Lăng Lão Tổ sinh sốn, diện tích ước chừng chỉ bằng một phần hai mươi Bạch Hổ tinh vực, và Tu La giới lại nằm ngay tại biên giới của Linh Vực.
Dõi mắt nhìn lại sẽ thấy một tòa thanh đồng đại môn cao tới hơn ngàn ức dặm đứng sừng sững trong tinh không, đến những sinh mệnh tinh cầu cũng trở nên nhỏ bé so với nó, còn những tinh cầu bình thường thì cũng tự như những hạt bụi vậy.
Trên Thanh đồng đại môn loang lổ những vết tích, khi nó được mở ra, bên trong là một xoáy nước có màu đỏ thẫm.
“Đây chính là Tu La Môn, thật sự quá khổng lồ rồi.”
“Không nghĩ tới, đời này của ta lại có thể thấy được Tu La Môn và tiến vào Tu La giới, đúng là không uổng cuộc đời này.”
“Nghe nói, trên giác đấu tràng ở Tu La giới, mỗi khi thắng được một trận liền có thể nhận được một giọt Tu La Tuyền Thủy, ta cũng không phải đến đây chỉ để xem qua nó đâu, nếu có được Tu La Tuyền Thủy thì trong tương lai ta cũng sẽ có cơ hội trở thành Chí Tôn.”
Khi biết được Tu La giới mở ra, Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Hoàng Giả chạy tới nhiều không kể siết, có Ma Tộc, Nhân Tộc, Tà Linh Tộc, Dạ Xoa Tộc, Cự Nhân tộc, Man Tộc, Linh Tộc… Trong vũ trụ Tinh Không, Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Hoàng Giả của các đại chủng tộc trên căn bản cũng đều chạy tới đây, trong đó có những người chỉ vừa mới tiến vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, cũng có những Chuẩn Tôn đã dừng chân ở Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên suốt vài ngàn năm.
Người trước tất nhiên là vì kiến thức bao la, cũng có những cường giả mà thiên hạ đều biết đến, nhưng cũng không thiếu những người “hùng tâm tráng chí”, cho đến những người đã từng thắng hơn mấy trận ở Tu La giới lần trước và đã nhận được vài giọt Tu La Tuyền Thủy. Vì muốn đặt nền móng cho sau này, người sau vì muốn đột phá tuổi thọ đại nạn và trở thành Chí Tôn, những lão quái vật Chuẩn Tôn của các chủng tộc đang dừng bước tại cấp độ này có số lượng rất nhiều, không kẻ nào muốn chết cả, mà để không chết thì chỉ có hai biện pháp, một là lấy được những bảo vật có khả năng gia tăng tuổi thọ, hai là đột phá tới Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, trở thành Chí Tôn. Nếu đem ra so sánh thì không thể nghi ngờ cách thứ hai càng thêm có lực hấp dẫn nhiều hơn, dù sao bảo vật gia tăng tuổi thọ quá khó để tìm ra, mà dù có tìm được rồi thì cũng chưa chắc có thể gia tăng bao nhiêu năm tuổi thọ.
Có thể nói, lần Tu La giới này mở ra, hầu hết các lão quái vật cũng sẽ không nhịn được mà chạy tới, những thanh niên chiếm cứ Chuẩn Tôn bảng có thể gánh vác được những lão gia này lấn tới hay không thì vẫn còn chưa biết được.
Hưu! Hưu! Hưu!
Từng đạo bóng người lướt vào thanh đồng đại môn, phảng phất như những con bươm bướm lao vào đống lửa vậy.
“Đông người thật.”
Nhìn bên ngoài thanh đồng đại môn có hoàng giả tấp nập đi vào, Mộ Dung Khuynh Thành nhăn đôi mi thanh tú lại.
“Tu La Tuyền Thủy là thứ chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, không ai sẽ buông tha cho nó đâu.” Đối với Tu La Tuyền Thủy, Diệp Trần giống như trước là tình thế bắt buộc, suốt 360 năm tu luyện, tu vi của hắn đã sớm đạt tới Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên đỉnh phong, căn cơ hùng hậu vô cùng, dưới tình huống không có ngoại lực thì hắn có nắm chắc trong vòng ngàn năm nữa sẽ trở thành Chí Tôn, nhưng nếu như lấy được đủ Tu La Tuyền Thủy thì thời gian này sẽ có thể được rút ngắn trên phạm vi lớn, phải biết rằng, tác dụng lớn nhất của Tu La Tuyền Thủy chính là có thể làm căn cơ tăng lên.
“Ngọc Linh Hoàng tới rồi, khí tức quá mạnh.”
Trong đám người, bỗng nhiên truyền đến một trận thanh âm.
Diệp Trần chăm chú nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào bên ngoài mười vạn dặm đã xuất hiện mấy người trẻ tuổi, người trẻ tuổi dẫn đầu có thân thủ cao ngất, trên người có sừng nhọn hết sức kiên cường, giống như một loại là đao gọt búa chém vậy.
Ngọc Linh Hoàng là kẻ có bài danh thứ chín trên Chuẩn Tôn bảng, là siêu cấp thiên tài của Linh Tộc.
“Chúng ta đi vào trước đi!”
Diệp Trần đối với Mộ Dung Khuynh Thành nói.
“Vâng.”
Mộ Dung Khuynh Thành gật đầu.
Sưu!
Hai người dắt tay nhau bay nhanh về phía vòng nước xoáy màu đỏ thẫm trong thanh đồng đại môn.
“Có ý tứ!” Đánh giá bóng lưng Diệp Trần, khóe miệng Ngọc Linh Hoàng nhếch lên một nụ cười.
“Ngọc Linh Hoàng, Tu La giới mở ra lần này chính là thời điểm của ngươi đấy.”
Thanh niên bên cạnh Ngọc Linh Hoàng khen tặng nói.
“Không thể coi thường những người khác, thiên hạ vô cùng rộng lớn, không ai dám bảo đảm mình vĩnh viễn là đệ nhất cả.” Ngọc Linh Hoàng đứng chắp tay, thản nhiên nói.
Một gã trẻ tuổi khác nói: “Ngọc Phách Chân Thân của ngươi đã đạt đến đệ thất trọng cảnh giới, trừ một số ít người ra, những người khác chỉ sợ ngay cả ngươi một cọng lông của ngươi cũng đả thương không tới.”
Ngọc Phách Chân Thân chính là một trong tam đại luyện thể võ học của Linh Tộc, tuy kém hơn không ít so với Cửu Chuyển Kim Thân, nhưng cũng không thể coi thường, một khi được tu luyện tới cực hạn thì ngay cả lỗ đen vũ trụ thực sự cũng khó phá hủy được.
“Đến lúc đó sẽ biết thôi.”
Ngọc Linh Hoàng cũng không đem lời của đối phương để trong lòng, bọn hắn đã đứng được ở trên cao và nhìn thấy được xa xăm, nhưng suy cho cùng thì cũng như “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi, vừa có thể đi ra bên ngoài là phấn khích như vậy.
Theo thời gian dời đổi, Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Hoàng Giả đi tới trước Tu La Môn càng ngày càng nhiều.
Ma Tộc cũng tới ba đợt người trẻ tuổi, nhóm đầu tiên tới là một thanh niên có thân người đầu sói, nhóm thứ hai là Thần Hữu Nữ Vương, nhóm thứ ba là một gã thanh niên tóc dài màu đen, ẩn hàm khí tức uy áp kinh khủng, làm cho người ta tưởng rằng hắn là một Chí Tôn.
Một thanh niên Tà Linh Tộc trên lưng đeo một thanh Thập tự cự kiếm làm cho người ta có ấn tượng rất sâu, ánh mắt hắn quét nhìn qua đám người xung quanh, không một người nào dám nhìn lại, phảng phất như ánh mắt của hắn chẳng những có thể nhìn thấu mọi bí mật trong tâm họ, ngay cả vận mệnh của họ, hắn cũng có thể thấy được.
Phía Dạ Xoa Tộc thì xuất hiện một người tuổi trẻ mặc áo choàng màu đen, hắn chính là Dạ Kiếm Hoàng.
Cự Nhân tộc thì đến một người trẻ tuổi có tên gọi Hoàng Kim Cự Nhân, là Cự Nhân có bốn cánh tay.
Trừ gã Chuẩn Tôn trẻ tuổi làm người ta sợ hãi, một vài lão quái vật cũng có thể làm cho người ta giật mình, cũng không ai biết tại sao lại còn có nhiều lão quái vật như vậy tồn tại, một số lão quái vật thậm chí theo tin đồn là đã chết, tỷ như Tà Linh Tộc Khấp Huyết lão nhân, nghe nói Khấp huyết lão nhân hắn đã sống suốt mười hai vạn năm rồi.
“Đám lão già này rối rít rời núi, cũng tốt, Táng Kiếm Thuật của ta vừa lúc thiếu người để tế kiếm đây.”
Bạch Cốt Kiếm Hoàng nhìn vào một gã lão già đã thành danh trước hắn, khóe miệng nổi lên nụ cười lạnh, suốt 360 năm nay, hắn đã đem Táng Kiếm Thuật tu luyện tới một tầng cao hơn, đã có thể xuất hiện cảnh tượng cánh hoa phiêu linh, trừ việc đó ra, Bạch Cốt Độn Quang Trảm cùng Bạch Cốt thời gian kiếm pháp của hắn cũng đã đạt tới một cảnh giới mới, hắn có nắm chắc, có thể một kiếm đánh bại Diệp Trần ban đầu rồi.
Thông qua vòng nước xoáy màu đỏ thẫm, Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành đi tới một giác đấu tràng vô cùng to lớn, tòa giác đấu tràng này căn bản nhìn không thấy giới hạn, cái loại khí thế mênh mông này đủ để làm cho bất kỳ kẻ lớn lối nào trở nên an tĩnh lại, ở trước mặt lực lượng của thần, người phàm chỉ có thể cúi đầu xuống, việc này cũng không đáng phải xấu hổ đấy.
Giác đấu tràng có điểm giống và lớn hơn cả giác đấu tràng La Mã ở thế giới kiếp trước của Diệp Trần, trên bốn phía thính phòng là chi chít bóng người, tất cả đều đều không ngoại lệ là Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên tu vi.
“Diệp Trần.”
Thanh âm Từ Tĩnh truyền tới.
“Chúng ta đi qua đó đi.” Diệp Trần thấy được Từ Tĩnh, ngồi ở bên cạnh Từ Tĩnh là Long Tộc Đại trưởng lão Thiên Tinh Long Hoàng cùng với đám người Kim Hà Long Hoàng, Kim Giáp Long Hoàng.
Nhìn thấy Diệp Trần, đám người Thiên Tinh Long Hoàng rất cảm khái, ban đầu hắn ở trước mặt bọn họ chỉ là một thanh niên còn rất yếu ớt, hôm nay đã trở thành một tồn tại mà bọn họ phải ngưỡng mộ, tuy không thể không nói, thời gian có thể làm thay đổi hết thảy vạn vật.
Trên không Giác đấu tràng có treo một cái đồng hồ cát khổng lồ, những hạt cát phía trên trong không ngừng lưu động, khi các hạt cát rơi xuống hết bên dưới cũng chính là lúc Giác đấu tràng bắt đầu.
Diệp Trần khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, hắn đã thấy đám người Độc Cô Tuyệt, không biết mấy trăm năm này, tiến bộ của bọn hắn như thế nào rồi, đạt đến cảnh giới này của bọn hắn, so với ban đầu nhìn như rất lớn chênh lệch nhưng thật ra cũng không tính là quá lớn, hết thảy vẫn là phải nhìn tiềm lực của đối phương.
Chương 1510: Tu la tuyền thủy
Có tất cả bao nhiêu Hoàng giả đại chủng tộc thì Diệp Trần không xác định được, nhưng nhìn thấy người người tấp nập trên giác đấu tràng thì cũng nhìn ra được chút sự tình rồi.
Giác đấu tràng có hình dáng như một chiếc phễu, phân cấp rất rõ ràng khi được chia thành mấy trận doanh, theo thứ tự là liên minh Ma tộc bao gồm các chủng tộc như Ma tộc, Tà Linh tộc, Dạ Xoa tộc, Lục Nhân tộc. Còn Nhân tộc liên minh chủng tộc thì bao gồm Nhân tộc, Cự Nhân tộc, Man tộc. Trừ việc đó ra, còn lại một vài chủng tộc trung lập mà đến nay vẫn còn chưa cho thấy lập trường, ví dụ như Linh tộc, Vĩ tộc, U Linh tộc.
“Diệp Trần, ngươi đã đến rồi à!”
Bỗng nhiên, thanh âm Kim Y Hoàng từ cách đó không xa truyền đến.
Hôm nay, khí tức Kim Y Hoàng đã hơn hẳn trong quá khứ, trong đôi mắt của hắn ẩn chứa sự bình tĩnh và thong dong tự tin, rất hiển nhiên, trong 360 năm này, tiến bộ của hắn không phải chỉ là một điểm hai điểm.
“Ta vừa mới tới không lâu a.” chỗ ngồi bên cạnh Diệp Trần còn trống không ít, đưa tay mời đối phương ngồi.
Ngồi ở bên cạnh Diệp Trần, Kim Y Hoàng cười nói: “Vốn đang có ý định năm trăm năm sau sẽ tụ họp lại, không thể tưởng được ta lại gặp lại trước 140 năm, thật là náo nhiệt, tất cả đại chủng tộc Hoàng giả Chuẩn Tôn cơ hồ đều đã đến đông đủ rồi a!”
“Ừ, đúng là rất náo nhiệt.”
Diệp Trần gật đầu, bên trên thính phòng, người đến càng ngày càng nhiều, nhìn tốc độ chảy xuôi của đồng hồ cát, đoán chừng phải ba ngày nữa mới có thể chảy hết.
Ngày hôm sau, Yến Khinh Huyên cũng đã đến.
Ngày thứ ba, A Cửu cùng Lãnh Phi Phàm đến.
Rất nhanh, đã đến sáng sớm ngày thứ tư.
Trên không của trung ương giác đấu trường, chiếc đồng hồ cát khổng lồ đã rơi hết một tia cát cuối cùng, lúc này, không biết lý do tại sao, trong hư không đột nhiên xuất hiện ra một luồng nước suối có màu hồng phấn, sáng long lanh óng ánh, trông nó tựa như được tạo hình từ một khối kim cương tuyệt đẹp, chứng kiến cái dòng nước suối màu hồng phấn này, đôi mắt tất cả mọi người tại đây đều đỏ ửng lên. Giống hệt như trong sử sách ghi lại, Tu La Tuyền Thủy đích thật cũng có màu hồng phấn, một giọt Tu La Tuyền Thủy đủ để bọn hắn giảm bớt 100 năm khổ luyện, như vậy một ngụm nước suối kia thì sẽ tích trữ được bao nhiêu chứ?
Ngoại trừ Tu La Tuyền Thủy, trong hư không còn xuất hiện thêm một khối bia đá, trên đó có viết quy tắc của đấu trường: “Có thể bỏ quyền ba lượt.”
“Bỏ quyền ba lượt? Có ý tứ đấy.”
Diệp Trần như có điều suy nghĩ.
Kim Y Hoàng cười nói: “Xem ra, chúng ta phải ngây ngốc tại trên giác đấu trường này từ nửa năm đến một năm rồi.”
Đông!
Tiếng trống trận đã chưa từng vang lên trong vô số năm thì giờ đây đã bắt đầu vang lên, làm cho hào khí trên giác đấu trường lập tức thay đổi, nhiệt huyết cùng giết chóc nóng bỏng tràn ngập trong lòng mọi người, giờ khắc này, trong mắt tuyệt đại bộ phận mọi người tại đây chỉ có mục tiêu thắng lợi là duy nhất.
“Bắt đầu rồi.”
Mộ Dung Khuynh Thành cũng có chút bị ảnh hưởng, mồ hôi trong lòng bàn tay cũng rịn ra mang theo một mùi thơm nhàn nhạt.
Bá bá bá bá bá bá…
Bất chợt, mười tám đạo hồng sắc quang trụ xuất hiện từ đấu trường bắn về phía thính phòng, những Hoàng giả bị hồng sắc quang trụ bao phủ, cơ hồ ngay lập tức bị xuất hiện tại bên trên giác đấu trường. Lúc này, giác đấu trường cũng đã bị phân cách thành chín khối, từ đó có thể tiến hành chín cuộ giác đấu.
“Giết!”
Chín cuộc giác đấu bắt đầu đồng thời.
Sau thời gian uống cạn nửa chung trà, trong số mười tám người kia chỉ có sáu người còn sống sót, mười hai người khác hoặc là bị giết chết, hoặc là cùng đồng quy vu tận, tình hình chiến đấu thảm thiết đã để cho không ít người thức tỉnh. Tu La Tuyền Thủy là thứ tốt, thế nhưng phải giữ được mạng sống thì mới hưởng thụ được, cái tiếng trống trận trước kia quả thực quá tà môn rồi, rõ ràng đã có thể gây ảnh hưởng đến ý chí của bọn hắn.
“Ta bỏ quyền!”
Đợt giác đấu thứ hai bắt đầu, đã có hai người bỏ quyền thi đấu, cảm ứng được thanh âm của bọn hắn, hồng sắc quang trụ đem bọn hắn chuyển dời về bên trên thính phòng, vì vậy đối thủ của bọn hắn không cần phải chiến đấu mà vẫn thắng, và có thể trực tiếp đạt được một giọt Tu La Tuyền Thủy.
Vòng giác đấu thứ năm, trong lòng Diệp Trần cảm thấy rất căng thẳng, lần này đến phiên Mộ Dung Khuynh Thành đấu, nhưng cũng may đối thủ của nàng không tính là quá mạnh mẽ, tu vi chỉ là Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên trung kỳ.
Vô kinh vô hiểm, Mộ Dung Khuynh Thành đã lấy được thắng lợi, về phần đối thủ của nàng là Nhân tộc nhưng cũng bởi vì phải bảo trụ tính mệnh mà thôi, đương nhiên, có thể có ba lượt bỏ quyền, nhưng nếu không bỏ quyền mà chỉ cần thua trận là trực tiếp sẽ bị trục xuất ra khỏi Tu La giới.
“Cái này là Tu La Tuyền Thủy sao?”
Đánh giá một giọt Tu La Tuyền Thủy giống như hạt kim cương trên tay Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Trần phóng xuất Linh Hồn Lực ra để phân tích một chút, bất quá mặc cho linh hồn lực của hắn cao siêu bao nhiêu thì cũng không cách nào phân tích ra được sự ảo diệu của Tu La Tuyền Thủy, bởi vì toàn bộ tinh hoa trong đó đều đã bị khóa kín, trừ việc đó ra, Tu La Tuyền Thủy đã nhiễm lấy Sinh Mệnh Khí Tức của Mộ Dung Khuynh Thành nên không có biện pháp thay đổi, chỉ có Mộ Dung Khuynh Thành mới có thể sử dụng được nó mà thôi.
“Sử dụng trước hồi hãy nói sau.” Diệp Trần nói ra.
“Được.”
Bàn tay Mộ Dung Khuynh Thành nhoáng khẽ động, Tu La Tuyền Thủy lập tức hòa tan và dung nhập vào trong thân thể của nàng.
Ánh sáng màu đỏ vừa lóe lên thì khí tức Mộ Dung Khuynh Thành lập tức tăng một đoạn, căn cơ càng trở nên rất vững chắc, một ít tạp chất ma lực vô dụng cũng trực tiếp bị bốc hơi, tạp chất tâm hồn cũng bị phai mờ đi một chút.
“Không hổ là Tu La Tuyền Thủy.”
Nhìn vào sự biến hóa của Mộ Dung Khuynh Thành, trong nội tâm Diệp Trần cảm khái không thôi, hiệu quả của một giọt Tu La Tuyền Thủy nhìn như không phải rất nghịch thiên, nhưng nói như thế nào thì nó cũng giúp tiết kiệm được 100 năm khổ công rồi. Đương nhiên, đây là người bình thường khổ tu trong 100 năm, còn đối với Mộ Dung Khuynh Thành mà nói, nàng đã có Sắc Vi Chí Tôn truyền thừa nên chỉ cần hai ba mươi năm tu luyện thì đã có được hiệu quả như thế rồi, và đối với Diệp Trần mà nói, có lẽ chỉ là mười năm khổ luyện mà thôi.
Bất tri bất giác, đã ba tháng đi qua.
Bên trên thính phòng đã thưa thớt hơn rất nhiều, có nhiều kẻ đã bị giết chết, có một số người nữa sống nữa chết cũng đã bị trục xuất ra khỏi Tu La giới, tình trạng tốt hơn một chút chính là bỏ quyền đủ ba lượt.
Trong ba tháng này, nhân số bên trên thính phòng cũng giảm mạnh đến chỉ còn một phầm trăm so với lúc ban đầu, đương nhiên, số lượng như trước vẫn không ít.
Trong lúc đó, Diệp Trần đã tham dự 10 trận giác đấu, chiến thắng cả mười trận, chung cuộc đã đạt được mười giọt Tu La Tuyền Thủy.
Mười giọt Tu La Tuyền Thủy đã giúp cho căn cơ Diệp Trần trở nên hùng hồn đến không thể tưởng tượng, tu vi cũng đã đạt đến Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên đỉnh phong, tùy thời đều có khả năng trở thành Chí Tôn. Đương nhiên, để trở thành Chí Tôn không chỉ có cần có căn cơ hùng hậu, mà còn cần thêm một loại Thiên Đạo cảm ngộ, nếu không, cho dù có thể trùng kích đến cảnh giới Chí Tôn thì cũng sẽ bị vũ trụ thiên kiếp đánh chết.
Muốn trở thành Chí Tôn là không hề dễ dàng, bằng không thì cũng sẽ không có nhiều lão ngoan đồng tụ tập tại nơi này như vậy.
Mộ Dung Khuynh Thành tiến bộ càng lớn hơn so với Diệp Trần, nàng tổng cộng đã đạt được 12 giọt Tu La Tuyền Thủy, căn cơ sinh ra biến hóa long trời lở đất, đã không còn tồn tại bất kỳ tai hoạ ngầm nào nữa, trước mắt tu vi cũng đạt tới Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên hậu kỳ cảnh giới, khoảng cách đến đỉnh phong bất quá chỉ còn một bước ngắn, tin tưởng chỉ cần vận khí không kém liền sẽ đạt tới Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên đỉnh phong.
Ông!
Một nhúm hồng sắc quang trụ bao phủ Diệp Trần, sau một khắc, Diệp Trần đã xuất hiện tại trung ương giác đấu trường.
Đối thủ của hắn là một gã huyết phát lão nhân, là Dạ Xoa tộc Chuẩn Tôn.
“Tiểu bối, một khi rơi vào trong tay lão phu, ngươi nhất định phải chết.”
Gặp Diệp Trần không bỏ quyền, trên mặt huyết phát lão nhân hiện lên một tia âm trầm, hắn biết rõ thân phận Diệp Trần, đối với việc có thể giết chết một thiên tài như thế, trong nội tâm hắn hết sức vui vẻ, nói không chừng có thể Dạ Xoa tộc cao tầng còn khen thưởng cho hắn một ít bảo vật gia tăng tuổi thọ.
“Cái này có thể nói rằng, tên Diệp Trần này gặp xui xẻo rồi, Huyết Cốt không phải là một Chuẩn Tôn bình thường đấy.”
Huyết Cốt lão nhân đã thành danh từ rất sớm, năm nay không sai biệt lắm đã có hơn chín vạn tuổi, Chuẩn Tôn bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn, nếu như không phải hắn một mực bế quan suốt nhiều năm nay thì trên Chuẩn Tôn bảng khẳng định sẽ có một chỗ cắm dùi của hắn. Đương nhiên, những Hoàng giả chủng tộc khác cũng không biết Diệp Trần có Kiếm Hoàng danh xưng, nếu không tựu đã không phát ngôn như thế rồi.
“Chết đi, Huyết Cốt thần chưởng!”
Huyết Cốt lão nhân lập tức tung một chưởng đánh về hướng Diệp Trần, chưởng ấn giống như Huyết Hải tầng tầng lớp lớp lao đi.
“Kẻ phải chết chính là ngươi đấy.”
Diệp Trần rút bảo kiếm ra, lập tức, thời không phía trước bị thiết cắt thành trăm ngàn vạn khối, cả thân thể của Huyết Cốt lão nhân hệt như bị mệt rã rời, sau đó lại bị biến thành vô số khối lập phương huyết sắc.
Chương 1511: Diệp trần thể nội “thái cổ hung thú”
Sau 360 năm tu luyện, Diệp Trần đã tìm được hơn chín nghìn lỗ hỏng trong Tử Vong Thiết Cát, sau khi xóa đi những lỗ hỏng này, Tử Vong Thiết Cát mới thật sự là Tử Vong Thiết Cát, so với một đao tinh chuẩn nhất cũng đều muốn tinh chuẩn hơn hàng tỉ lần. Tại trong mắt Diệp Trần, Huyết Cốt lão nhân bất quá chỉ là một thi thể ở trên đài chờ đợi mai táng mà thôi.
Đưa tay khẽ hấp thu, Trữ Vật Linh Giới của Huyết Cốt lão nhân đã rơi vào trong tay Diệp Trần, tại trường giác đấu này, tài phú của người thất bại chưa hẳn đã thấp kém hơn so với Tu La Tuyền Thủy.
“Quá khoa trương rồi, ta nhớ kẻ này vẫn chưa tới 600 tuổi a!”
“Hừ, cứ để cho hắn hung hăng càn quấy trong chốc lát, chờ đến khi gặp được đối thủ lợi hại thì hắn chỉ có chết mà thôi.”
“Đúng vậy, Ma tộc ta còn có Thiên Ma Hoàng, Tứ Dực Long Hoàng, Thần Hữu Nữ Hoàng cùng với Lang Hoàng, tùy tiện một người trong đó đều có thể giết hắn, trừ việc đó ra, một ít lão tiền bối cũng vô cùng thâm bất khả trắc, chỉ là một tên Diệp Trần thì không đáng để nhắc tới đấy.”
Đối với thiên phú ngộ tính của Diệp Trần, từng chủng tộc đều đã nghe thấy, Vu Yêu Hoàng cũng đã từng tiên đoán qua tương lai của hắn, nhưng đáng tiếc, mấy lần lên kế hoạch ám sát đều tuyên cáo thất bại. Lần này Tu La giới mở ra, Ma tộc Chí Tôn cũng dồn hết tâm tư giải quyết Diệp Trần tại trên trường giác đấu, đương nhiên, mở Tu La giới ra cũng không phải hoàn toàn chỉ đẻ đối phó một mình Diệp Trần, Diệp Trần chỉ là một nhân tố nhỏ ở bên trong đó mà thôi, không cách nào tác động tâm trạng tất cả mọi người được.
Đã có Huyết Cốt lão nhân này làm ví dụ, không ít Chuẩn Tôn muốn chống lại Diệp Trần liền trực tiếp lựa chọn buông tha ý đồ, Hoàng giả thì càng không cần phải nói, Diệp Trần chỉ cần thổi một hơi cũng có thể diệt sạch bọn hắn.
Tỏa sáng không chỉ có Diệp Trần, một ít cường đại Chuẩn Tôn nổi bật bắt đầu xuất hiện, trong số đó có những Chuẩn Tôn trẻ tuổi, có những Chuẩn Tôn uy tín lâu năm, càng đến hậu kỳ thì số người lưu lại càng cường đại.
…
“Đã ít người hơn rất nhiều rồi.” Kim Y Hoàng ánh mắt nhìn quét qua một vòng, phát hiện số lượng Hoàng giả, Chuẩn Tôn còn ở lại bên trên thính phòng đã không còn đủ một ngàn người nữa.
Diệp Trần nói: “Cuộc giác đấu thực sự, giờ đây mới là bắt đầu.”
Nhoáng cái, bọn hắn đi vào Tu La giới đã nửa năm, thính phòng tấp nập trước kia cứ sau mỗi ngày lại ít đi rất nhiều người, tuyệt đại bộ phận đều bỏ quyền ba lượt và bị trục xuất ra khỏi Tu La giới, số người bị chết cũng không ít, bình thường mà nói, tất cả đại chủng tộc nhất định sẽ thập phần đau lòng, bất quá hiện tại mọi người lại rất bình tĩnh bởi vì khi tử vong xuất hiện quá nhiều thì cảm giác đã sớm chết lặng, họ đã quá quen thuộc với cảnh tượng chết chóc rồi.
Khi nhân số hạ thấp đến dưới một ngàn, trường giác đấu đã bắt đầu trở nên kịch liệt, rất ít xuất hiện tình huống bỏ quyền, trừ phi song phương có thực lực sai biệt quá lớn.
“Cẩn thận một chút, nếu thấy không được thì cứ bỏ quyền nhé.” Diệp Trần nhắc nhở Mộ Dung Khuynh Thành cùng Từ Tĩnh.
Mộ Dung Khuynh Thành có căn cơ càng thêm vững chắc hơn rất nhiều, bất quá luận về thiên phú thì đến cùng vẫn còn kém một chút, gặp phải nhân vật bài danh hàng đầu trên Chuẩn Tôn bảng hoặc là lão quái vật đã thành danh lâu năm thì sẽ có nguy hiểm rất lớn. Về phần tiến cảnh của Từ Tĩnh, Diệp Trần không phải quá rõ ràng nhưng cũng không tránh khỏi lo lắng, trường giác đấu một khi bắt đầu giác đấu thực sự, trên cơ bản đều sẽ xuất hiện tử vong, thập phần tàn khốc.
“Yên tâm, muộ có tâm lý nắm chắc mình làm được.” Từ Tĩnh gật đầu.
Trường giác đấu đã trở nên không hề phân cách nữa mà cục diện đã biến thành 1 đối 1, song đấu lần này xuất hiện tại bên trên trường giác đấu chính là Bạch Cốt Kiếm Hoàng cùng một gã cường đại Chuẩn Tôn Dạ Xoa tộc.
“Nếm thử Táng Kiếm thuật của ta.”
Thực lực của đối thủ rất cường đại, sau khi chiến đấu mấy chục hiệp đôi bên vẫn bất phân thắng bại, bất đắc dĩ, Bạch Cốt Kiếm Hoàng phải thi triển ra đòn sát thủ của mình – Táng Kiếm thuật. Lúc này, chỉ thấy trong hư không rơi xuống mấy cánh hoa, ngay lập tức đối thủ thoáng cái đã không thể động đậy được nữa và trực tiếp bị một kiếm giết chết.
“Bạch Cốt Kiếm Hoàng có tiến bộ không nhỏ a, cái Táng Kiếm thuật này so với trước kia đã mạnh hơn gấp trăm lần rồi.” Kim Y Hoàng chậc chậc tán thưởng, hắn không biết mình có thể miễn nhiễm với Táng Kiếm thuật hay không, nhưng có thể khẳng định chính là, muốn thắng được Bạch Cốt Kiếm Hoàng là không hề dễ dàng như vậy.
Rất nhanh, đến lượt Kim Y Hoàng quyết đấu rồi.
Kim Côn Pháp của Kim Y Hoàng Hoàng bá đạo khôn cùng, tựa như một Hoàng Kim Chiến Thần, chỉ sau mấy gậy là đem đối thủ của hắn nện thành thịt nát xương tan.
Kế tiếp, Diệp Trần cũng thấy được thực lực mấy người Độc Cô Tuyệt, Đạm Đài Minh Nguyệt cùng với Sở Trung Thiên.
Nhưng để cho Diệp Trần kinh ngạc nhất chính là A Cửu.
Thập cường võ đạo của A Cửu cần phải có mười môn Vô Thượng võ học mới có thể phát huy đến mức tận cùng, bất quá nếu thật là hắn có được mười môn Vô Thượng võ học thì Diệp Trần cũng không dám nói có thể thắng hắn một cách đơn giản được, trước mắt A Cửu chỉ mới nắm giữ được bốn môn Vô Thượng võ học mà thôi. Tứ đại võ đạo ảo ảnh đều xuất hiện, đem một vị Chuẩn Tôn có bài danh thứ 39 trên Chuẩn Tôn bảng đánh chết rất nhanh chóng.
“Diệp Trần, ý trung nhân của ngươi lần này gặp nguy hiểm rồi, sao không cho nàng bỏ quyền vậy?” Kim Y Hoàng đối với Diệp Trần nói.
Diệp Trần hơi nhíu mày mà không nói tiếng nào.
Đối thủ của Từ Tĩnh là kẻ có bài danh thứ 26 trên Chuẩn Tôn bảng – Lục Nhân tộc Cuồng Hoàng. Tại trong toàn bộ Vũ Trụ Tinh Không này, Chuẩn Tôn bảng vẫn thật sự rất có giá trị, trừ một ít lão quái vật đã không xuất thế từ lâu cùng với một số nhân vật mới xuất hiện trong những năm gần đây, từ gã Chuẩn Tôn đỉnh tiêm – Đô La liệt trở lên, có thể xếp đến vị trí thứ 26 đã chứng minh gã Cuồng Hoàng của Lục Nhân tộc này không phải là hư danh, dù sao ngay cả Kim Y Hoàng cũng chỉ được xếp ở hạng 24 mà thôi.
Bất quá Diệp Trần biết rõ, có đôi chút thời điểm, hắn không thể thay Từ Tĩnh lựa chọn được, hết thảy vẫn là dựa vào ý muốn của chính cô ta.
“Long tộc Hoàng Kim Cự Long, hương vị nhất định là rất ngon.”
Cuồng Hoàng có thân thể rất cao, hắn đứng ở nơi đó mà giống như một Người Khổng lồ xanh vậy, cơ bắp toàn thân cuồng cuộn làm cho người ta có một loại cảm giác không thể phá vỡ được sự cường hãn của hắn, thêm vào đó là một đôi mắt tràn ngập hung tàn cùng dã tính. So với Cuồng Hoàng, Từ Tĩnh có thân hình thập phần nhỏ nhắn xinh xắn, tạo thành sự đối lập rõ nét.
“Thằng Cuồng Hoàng này đã từng nếm qua thịt của Bạch Ngân Cự Long cùng Thanh Đồng Cự Long rồi, hắn sẽ không muốn tại bên trên trường giác đấu này mà ăn sống đối phương a!”
“Không nhất định đúng như vậy, thằng này là một tên điên đấy.”
Bên trận doanh Lục Nhân tộc, một ít Chuẩn Tôn trò chuyện đầy ác ý.
Nghe được lời của đối phương, Từ Tĩnh cũng không tức giận, chỉ có điều con ngươi dần dần biến thành màu Kim sắc rực rỡ.
Hô!
Thân hình lóe lên, Từ Tĩnh lao thẳng tới đối phương với cương khí mãnh liệt, sau lưng nàng kéo dài và vươn đi cực xa, cuối cùng hóa thành một cự long hùng dũng. Trong nháy mắt, khắp nơi bốn phía quanh Cuồng Hoàng đều là chỗ của Thần Long, cả thời không cũng phảng phất như trở thành một dòng nước.
Long Tường Chí Tôn tuyệt học – Long Tường Thái Hư.
“Chút tài mọn này mà cũng muốn giết ta sao, xem Thập Phương Vân Động của ta đây.”
Cuồng Hoàng hét lớn một tiếng, thời không chung quanh lập tức biến hóa và không ngừng co sập lại, vì thế phạm vi chuyển dời của Từ Tĩnh càng lúc càng trở nên chật chội, có cảm giác rất bó tay bó chân.
“Chiến Thiên thần quyền, bại đi!”
Nếu rồng đang sống trong biển rộng thì Cuồng Hoàng không thể làm được gì, nhưng nếu như rồng bị nhốt trong một cái ao thì Cuồng Hoàng tựu có biện pháp đối phó rồi. Chỉ thấy hắn khóa chặc thân hình Từ Tĩnh lại, sau đó đánh ra ngoài một cái Hồng sắc quyền kình.
Ầm ầm!
Tại thời khắc mấu chốt, Từ Tĩnh đã dùng một chiêu Long Tường Bàn Nhược chưởng để ngăn trở Hồng sắc quyền kình, nhưng bản thân nàng cũng bị thời không chấn ra.
Phóng tới thật nhanh, Cuồng Hoàng chỉ cần ba bước thì đã đi tới trước người Từ Tĩnh, bàn tay màu xanh lá của hắn đưa thẳng lên trời và không ngừng phóng đại lên, sau một khắc đã trở nên lớn hơn cả thái sơn và giam cầm cả Từ Tĩnh, đây chính là tuyệt học lợi hại nhất của Cuồng Hoàng – Phược Thiên Thủ.
Thời không biến hóa ẩn chứa trong Phược Thiên Thủ không thể yếu hơn so với Thập Phương Vân Động, chỉ cần bị bao phủ ở trong nó thì tựu như một con chim nhỏ ở trong lồng, hay như dã thú bị nhốt trong vườn thú vậy, không người nào có thể đào thoát được.
Tình huống hiện tại của Từ Tĩnh so với con chim nhỏ ở trong lồng cũng không khá hơn chút nào, hô hấp cũng bắt đầu trở nên khó khăn.
Nhìn thấy một màn này, Diệp Trần nín nhịn mà nắm chặt lấy lan can, cả người có chút nghiêng về phía trước, đồng thời một cỗ khí tức cùng áp lực cực kì khủng bố tại thể nội của hắn bộc phát ra hệt như một núi lửa đang bộc phát dung nham vậy. Kim Y Hoàng ở bên cạnh vốn đang lo lắng cho Từ Tĩnh, liền cảm nhận được khí tức của Diệp Trần, đến mức nhịn không được mà phải rùng mình một cái vì quá kinh khủng, hắn cũng hoài nghi, trong thể nội Diệp Trần có phải cất giấu một con Thái Cổ hung thú hay không.
Chương 1512: Thất tuyệt kiếm khách
Cuồng Hoàng tất nhiên không cảm thụ đến được khí tức khủng bố từ Diệp Trần vì đã có quy tắc bảo hộ của Tu La đấu trường, vì vậy hắn không lo lắng có những người khác xông vào đây, giờ phút này, trong mắt hắn chỉ có Từ Tĩnh đang ngoan cố chống cự.
Phược Thiên Thủ dần dần buộc chặc, tựa hồ Cuồng Hoàng đã thấy được tràng cảnh Từ Tĩnh bị nghiền nát.
Ngang!
Cùng lúc đó, tiếng rồng ngâm cao vút bộc phát, kim quang tỏa ra chói mắt cơ hồ muốn xé rách cả Thiên Địa, sau một khắc, một quả nắm đấm có dạng hình cầu màu kim sắc, mang theo khí phách tràn ngập được oanh kích ra. Theo lực phát ra cực mạnh của nắm đấm kim sắc, thời không bị vặn vẹo đến cực hạn, đến mức thời không lực trường do Phược Thiên Thủ tạo ra cũng phải vỡ vụn, phảng phất cái nắm đấm Kim sắc này có thể đục thủng mọi thứ lực lượng.
Đó chính là Thánh Long quyền.
Hơn nữa đây cũng không phải là Bát giai Thánh Long quyền, cũng không phải Cửu giai Thánh Long quyền bình thường, mà là Cửu giai Trung đẳng Thánh Long quyền.
Thánh Long quyền cực hạn chỉ kém một ít so với viên mãn Vô Thượng võ học thực sự, riêng Cửu giai Trung đẳng Thánh Long quyền thì vẫn còn kém xa cảnh giới cực hạn, nhưng phía dưới Chí Tôn, khó có người nào có thể đem Vô Thượng võ học tu luyện tới cảnh giới viên mãn mà không gặp chút sứt mẻ nào, cho dù là Diệp Trần đi nữa cùng đều không thể làm nổi. Thay vào đó chỉ có thể dần dần tiếp cận mà thôi, vì vậy có thể thấy được đôi chút về uy lực của Cửu giai Trung đẳng Thánh Long quyền rồi.
Một quyền đục thủng Phược Thiên Thủ của Cuồng Hoàng, vào lúc này mái tóc của Từ Tĩnh cũng biến thành màu Kim sắc, khi vừa sải bước ra thì một lực lượng vô hình nào đó tại dưới chân nàng liền hóa thành từng đám mây Kim sắc, không ngừng nâng nàng tiến lên và súc thế dưới sự huy động của nàng. “Oanh”, đạo Cửu giai Trung đẳng Thánh Long quyền thứ hai đã đến, cả thời không cũng bị phủ lên một màu Kim sắc.
“Chiến Thiên thần quyền!”
Cuồng Hoàng quát lên một tiếng lớn, nắm đấm Hồng sắc của hắn lập tức nghênh đón.
Oanh!
Thời không bị vặn vẹo và bạo tạc một cách rất khủng bố, một ít quy tắc thời không cũng bị nứt toác ra, nếu vào lúc này mà có một Chuẩn Tôn bình thường tiếp cận với phạm vi bạo tạc kia, cũng sẽ lập tức bị Thời Không Phong Bạo xé nát, đây là cuộc chiến đấu thuộc về các đỉnh tiêm Chuẩn Tôn rồi.
Rầm rầm!
Cuồng Hoàng lập tức bị đẩy lùi lại ba bước, tựa hồ không địch lại nổi Thánh Long quyền của Từ Tĩnh.
“Không có khả năng, Chiến Thiên thần quyền.”
Cuồng Hoàng không tin vào sự tình trước mắt, lập tức oanh kích lần nữa.
Lần này, Cuồng Hoàng trọn vẹn bị chấn lui về sau bảy bước.
Lần thứ ba, một trăm bước.
Lần thứ tư, bị oanh kích bay ra ngoài, miệng phun đầy máu tươi.
“Nghịch chuyển kết quả rồi a, Cuồng Hoàng rõ ràng không địch lại nàng ta rồi.”
“Đây là Cửu giai Trung đẳng Thánh Long quyền sao, Cuồng Hoàng không địch lại cũng là chuyện bình thường rồi.”
“Cũng không biết Cuồng Hoàng đã xong việc chưa, nếu như hắn chỉ vẹn vẹn có chút bổn sự ấy thì sẽ bị đánh chết tươi cho mà xem.”
Bên trên thính phòng, mọi người nghị luận nhao nhao.
“Hỗn đản! Đừng xem thường ta.” Cuồng Hoàng đã triệt để nổi giận, việc Từ Tĩnh lật bàn là chuyện mà hắn không ngờ tới được, nhưng hắn quyết không cho phép bản thân mình thất bại như vậy.
“Ngươi đã không còn cơ hội nữa rồi.”
Từng sợi Kim sắc khí tức nhỏ bé phát ra từ trên người Từ Tĩnh, lúc dưới sự áp bách của Cuồng Hoàng, nàng đã đột phá cực hạn của chính mình.
Thánh Long quyền không giống với Vô Thượng võ học, mỗi khi tăng lên một điểm thì đối với việc vận dụng lực lượng sẽ gặp được một nhận thức mới, giờ này khắc này, Từ Tĩnh dù cho không thi triển ra Cửu giai Trung đẳng Thánh Long quyền thì cũng mạnh hơn rất nhiều so với trước kia, bởi vì nàng đã có thể đem lực lượng có hạn trước đó để phát huy ra một uy lực cao hơn rất nhiều lần.
“Thập Phương Vân Động!”
Bàn tay to lớn của Cuồng Hoàng đập mạnh về hướng Từ Tĩnh, làm cho thời không xung quanh bị vặn vẹo đến mức co rút lại.
Bá bá bá bá!
Từ Tĩnh lần nữa thi triển ra thân pháp Long Tường Thái Hư, hiện tại Long Tường Thái Hư thân pháp đã càng trở nên thâm bất khả trắc, Thập Phương Vân Động của Cuồng Hoàng về cơ bản đã không thể trói buộc Từ Tĩnh được nữa rồi.
Phanh!
Thân hình uyển chuyển né tránh, sau một khắc, Từ Tĩnh đã xuất hiện tại sau lưng Cuồng Hoàng và đánh trúng một quyền vào sau lưng hắn, đến đây vẫn chưa xong, từ bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện đồng thời mấy chục cái thân ảnh Từ Tĩnh, tương ứng với việc đó là vài chục cái nắm đấm Kim sắc đấm trúng vào thân thể Cuồng Hoàng.
Cuồng Hoàng phảng phất như bị hóa thành một cái “tổ ong vò vẽ”, kim sắc quang mang mãnh liệt từ hắn trên người kích bắn ra ngoài, khi hào quang bộc phát đến cực hạn cũng là lúc cả người Cuồng Hoàng bị xé nát, hóa thành tro bụi.
Cuồng Hoàng bài danh thứ 26 Chuẩn Tôn bảng, đã chết!
“Chúc mừng ngươi!”
Kim Y Hoàng hướng phía Diệp Trần cười nói, trong nội tâm cũng thầm hâm mộ, đã đạt đến cảnh giới này của bọn hắn, ngoại trừ mong muốn bản thân trở nên cường đại, còn muốn tìm được cho mình một ý trung nhân hợp ý và mạnh mẽ nữa.
Thẳng đến một khắc Từ Tĩnh đạt thắng lợi này, Diệp Trần mới tùng hạ một hơi.
“Nữ nhân này là ai, thật cường đại.”
Nếu như nói Từ Tĩnh đã tỏa sáng trong mắt mọi người, như vậy sự xuất hiện của Yến Khinh Huyên càng để cho họ cảm thấy vô cùng kinh diễm.
Đối thủ của nàng cũng không yếu, trái lại còn rất cường hãn, hắn là một lão quái vật của Ma tộc, thế nhưng tại trên tay Yến Khinh Huyên, ngay cả ba chiêu cũng đều chống đỡ không nổi.
Thời gian dần trôi qua, nhân số bên trên thính phòng đã hạ thấp đến trên dưới 500 người, Mộ Dung Khuynh Thành thì đã bỏ quyền một lần rồi.
Bên trên giác đấu trường, Diệp Trần cùng một gã kiếm khách đang giằng co nhau, người này chính là Thất Tuyệt Kiếm Khách có bài danh thứ 27 trên Chuẩn Tôn bảng, cũng đồng dạng như Diệp Trần, đều đến từ Nhân tộc.
“Có lẽ ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ta sẽ không bỏ quyền đâu.”
Thân là Nhân tộc, Thất Tuyệt Kiếm Khách tất nhiên biết rõ Diệp Trần đã nhận được danh xưng Kiếm Hoàng, chỉ sợ bản thân mình cũng không phải đối thủ.
Diệp Trần nói: “Vậy thì chúng ta hãy luận bàn một chút a!”
“Cẩn thận rồi.”
Thất Tuyệt Kiếm Khách không dám khinh thường, lập tức phóng xuất ra thất tuyệt Kiếm Vực của mình, sau đó huy sái trường kiếm phóng ra bảy đạo kiếm quang bay về phía Diệp Trần.
Diệp Trần rất tinh tường, một kiếm này không hề đơn giản như vậy.
Quả nhiên, bảy đạo kiếm quang lăng không biến hóa, từ bảy đạo đã biến thành bốn mươi chín đạo, bốn mươi chín đạo biến thành ba trăm bốn mươi ba đạo,…, lúc tới gần Diệp Trần thì số lượng kiếm quang đã phô thiên cái địa, uy lực mỗi một đạo đều có không tầm thường chút nào, ẩn chứa Âm Dương Cực Biến ảo diệu, nếu một đỉnh tiêm Chuẩn Tôn tầm thường mà có đôi chút không cẩn thận liền sẽ có thể bị ngàn vạn kiếm quang chém giết thành bùn máu.
Luận về biến hóa thì Diệp Trần mạnh hơn không chỉ gấp trăm lần so với Thất Tuyệt Kiếm Khách, cho nên, việc phá chiêu này trở nên quá mức dễ dàng, thủ pháp vừa run lên thì bóng kiếm đã tràn ngập không gian, mọi kiếm quang của đối phương lập tức bị triệt tiêu, khó có thể tiến thêm nữa.
“Đón thêm của ta một chiêu Thất Tâm Thất Tuyệt Vạn Hoa Kiếm.”
Âm Dương áo nghĩa kiếm pháp nhanh chóng được chuyển đổi thành Thời Không Kiếm Pháp, cả người Thất Tuyệt Kiếm Khách bỗng nhiên biến mất, trong khi kiếm quang thì không ngừng xuất hiện như mưa khắp bốn phương tám hướng, đến mức làm cho thời không bị vặn vẹo không thôi, từ đó lại huyễn hóa ra càng nhiều kiếm quang hơn nữa, vì vậy càng về sau số lượng kiếm quang đã lên đến hàng tỉ, hình thành nên kiếm quang võng bao phủ Diệp Trần vào trong.
“Kiếm pháp thật là lợi hại, đáng tiếc là hắn gặp phải Diệp Trần.”
Kim Y Hoàng âm thầm đáng tiếc, Thất Tuyệt Kiếm Khách có thực lực rất mạnh, hắn mặc dù có rất lớn khả năng nắm chắc chiến thắng, nhưng cũng sẽ không quá mức dễ dàng, nhất định sẽ tồn tại tỷ lệ lật bàn.
“Tốt cho một chiêu Thất Tâm Thất Tuyệt Vạn Hoa Kiếm.”
Diệp Trần cũng không phản kích, mà chỉ dùng Ngũ Hành Kiếm Pháp để phòng ngự mà thôi, bởi vì hắn muốn tiếp thu những tinh hoa của Thất Tâm Thất Tuyệt Vạn Hoa Kiếm, hiện tại không dùng đến thì không có nghĩa là trong tương lai sẽ không dùng đến, kiếm pháp tinh túy bực này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu đấy.
Mặc cho Thất Tâm Thất Tuyệt Vạn Hoa Kiếm kỳ quái như thế nào cũng khó có thể công phá Ngũ Hành Kiếm Pháp của Diệp Trần, nếu như Thất Tuyệt Kiếm Khách biết rõ Diệp Trần chỉ mới phát huy ra 1% uy lực của Ngũ Hành Kiếm Pháp thì không biết hắn sẽ cảm thấy như thế nào.
Rốt cục, Kiếm Thế của Thất Tâm Thất Tuyệt Vạn Hoa Kiếm đã hết, Thất Tuyệt Kiếm Khách thở dài một hơi rồi thu hồi bảo kiếm, “Không hổ là Kiếm Hoàng, tại hạ bại cũng không oan rồi.”
“Về sau có cơ hội lại luận bàn tiếp nhé.”
Diệp Trần đối với Thất Tuyệt Kiếm Khách có chút chờ mong, hắn có thể cảm giác được, Thất Tâm Thất Tuyệt Vạn Hoa Kiếm chỉ mới là “da lông” mà thôi, hi vọng sau này đối phương có thể thể hiện ra Thất Tâm Thất Tuyệt Vạn Hoa Kiếm cường đại gấp trăm lần hiện tại.
“Nhất định rồi.” Đối với nhiệt tình của Diệp Trần, Thất Tuyệt Kiếm Khách cũng có chút kinh ngạc, đương nhiên, tự đáy lòng cũng thật cao hứng, được Kiếm Hoàng coi trọng, nói rõ kiếm pháp của mình vẫn có đáng xem đấy.
Diệp Trần không biết là một câu nói của hắn đối với Nhân tộc kiếm khách lại rất trọng yếu như vậy, về cơ bản, người Thất Tuyệt Kiếm Khách này ngày sau có thành tựu tuy không tính là bao nhiêu, nhưng bởi vì một câu nói kia của Diệp Trần mà đã thuận lợi bước chân vào cảnh giới Chí Tôn.