1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 274 [Chương 1478 đến 1483]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 274 [Chương 1478 đến 1483]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1478: Hoàng tuyền phong bạo, diệp trần tỉnh lại

Tầng 41 là một mảnh sa mạc hàn băng tĩnh mịch và vô cùng to lớn mênh mông, không có giới hạn.

Tại trong đại sa mạc này, cứ cách mấy trăm dặm sẽ có một tòa tháp, các tòa tháp này có độ cao tăng dần từ thấp đến cao, một mực kéo dài ra ngoài.

Ù ù …,

Từ phương xa bỗng nhiên xuất hiện một đạo cuồng phong trông như một con cự long đen kịt, cơn gió lốc còn chưa tới gần thì đã có có một cổ hàn ý đập vào mặt, bên ngoài đại sa mạc càng kết nổi lên từng tầng băng sương.

“Đây là cái gì chứ?”

Ngũ Lăng Lão Tổ mơ hồ có dự cảm xấu, cơn gió lốc này lại để cho Hồn Hải của hắn sinh ra một tia không ổn định.

“Mau đi đường vòng.”

Âm Dương Tẩu cũng không dám khinh thường, lựa chọn đường vòng mà đi.

Nhưng bọn hắn nào có thể ngờ được, cơn gió lốc cũng bắt đầu chuyển hướng.

“Hừ!”

Đại Lực Lão Tổ hừ lạnh một tiếng rồi phát ra một quyền.

Hư ảo quyền ảnh ảnh hướng đến hư không đập nện về phía cơn gió lốc, nhưng điều khiến cho mọi người phải kinh ngạc chính là, quyền ảnh tuy rằng có thể khiến cho cơn gió lốc tan rả đi một chút, nhưng thực tế, lực sát thương cũng không phải quá lớn, dường như chỉ là phế vật đối với cơn gió lốc mà thôi.

Trong nháy mắt, cơn gió lốc đen kịt đã đến gần năm người, khiến bọn hắn nhìn vào lập tức sởn hết cả gai ốc, đây hoàn toàn không phải gió lốc bình thường, rõ ràng là do vô số Quỷ vật hình thành, nguyên một đám quỷ ảnh như ẩn như hiện ở bên trong, tuy hai mà một đấy.

“Là Hoàng Tuyền phong bạo, tất cả bên trong đó đều là Hoàng Tuyền Quỷ cả đấy.”

Ngũ Lăng Lão Tổ tóc gáy dựng đứng, âm thanh thất kinh nói.

Hoàng Tuyền phong bạo là một trong những loại cuồng phong đáng sợ nhất trong địa ngục, cơn bão táp này cũng không phải do tự nhiên hình thành, mà là do vô số Hoàng Tuyền Quỷ tụ hợp mà thành. Nếu gặp phải Hoàng Tuyền phong bạo, cho dù là Vô Thường Quỷ trong địa ngục thì cũng sẽ nhượng bộ lui binh, nguyên nhân là vì Hoàng Tuyền Quỷ sau khi hình thành ra Hoàng Tuyền phong bạo sẽ bị yếu đi, vì vậy những lực lượng mạnh mẽ hơn một khi bị xoắn vào trong nó, lập tức sẽ trở thành một bộ phận của nó.

Ngũ Lăng Lão Tổ hiện tại bắt đầu hoài nghi, Quỷ Khốc Sơn đến cùng có đúng thực là lãnh địa Tam cấp Sơn Quỷ bình thường hay không, trong khi bất kỳ nơi nào cũng xuất hiện đại lượng Quỷ Thú, Hoàng Tuyền phong bạo như vậy. Bất quá ngẫm lại cũng có phần đúng, nơi đây nếu như đã bị phong ấn mạnh như vậy thì khẳng định là địa phương không tầm thường rồi.

“Mau phong bế nó lại.”

Âm Dương Tẩu há cam chịu để cho Hoàng Tuyền phong bạo tiến đến gần, hai tay hắn nhanh chóng kết ấn, lập tức một đoàn khí lưu màu trắng hình thành tại trước người hắn. Chợt, hư ảnh sau lưng của hắn liền hướng về phía đạo khí lưu màu trắng rót vào thêm một cỗ khí lưu màu đen nữa, sau một khắc, một cái Hắc Bạch Âm Dương đồ bành trướng và bao phủ về hướng Hoàng Tuyền phong bạo, triệt để trói chặc nó.

Ngũ Lăng Lão Tổ có tốc độ cũng không chậm, Ngũ Hành phong ấn của hắn từ trên trời giáng xuống, bao phủ Hoàng Tuyền phong bạo cùng với Hắc Bạch Âm Dương đồ bao.

Kim Quang Lão Tổ cũng thi triển ra Kim Quang kết giới của mình, tạo thành từng mảnh gương sáng bóng vây kín cả phong bạo, ở bên trong vòng kết giới, kim quang chói mắt mãnh liệt được tản ra, trùng kích về phía phong bạo đang ở giữa nó.

Về phần Dạ Quỷ Bà Bà cùng Đại Lực Lão Tổ thì không am hiểu phong khốn trận pháp nên không thể nhúng tay vào được.

Làm xong mọi thứ, năm người lao đi với tốc độ cao nhất về phía trước. Ba tầng phong ấn tuy rằng có thể vây khốn bất luận gã Chuẩn Tôn nào trong thời gian rất lâu, nhưng Hoàng Tuyền phong bạo đáng sợ hơn nhiều so với Chuẩn Tôn.

Ước chừng thời gian nửa khắc trôi qua, phía sau họ truyền đến một tiếng nổi cực kỳ lớn, năm người liền biết rõ phong ấn đã bị phá mở.

Oanh long long!

Toàn bộ đại sa mạc tựa hồ đang run rẩy, Hoàng Tuyền phong bạo dùng tốc độ nhanh gấp mười lần so với trước truy tới đây, có thể phát hiện, khi tốc độ bạo tăng, độ thô to của Hoàng Tuyền phong bạo cũng giảm bớt đi. Nhưng so với khoảng cách hiện tại giữa hai bên thì đô thô to của Hoàng Tuyền phong bạo chỉ giảm bớt chừng một thành mà thôi, hoàn toàn có thể đuổi kịp năm người, đến lúc đó, sẽ có ít nhất một người bị cuốn lấy và chắc chắn là lành ít dữ nhiều rồi.

“Quá nhanh rồi, chỉ còn khoảng một trăm lần hô hấp là nó có thể đuổi kịp chúng ta.”

Ngũ Lăng Lão Tổ tính toán khoảng cách thoáng một chút, trong nội tâm trầm xuống.

Mặc kệ là hắn có thực lực này hay không thì hắn cũng không muốn thua đủ cùng Hoàng Tuyền phong bạo, “giết địch một nghìn tự tổn thương tám trăm” đây là hành vi ngu xuẩn đấy.

Khoảng cách giữa Hoàng Tuyền phong bạo và năm người càng ngày càng gần, toàn bộ Quỷ Khốc Sơn này ẩn chứa quy tắc phong ấn đặc biệt và không cách nào Thuấn Di được, tốc độ đơn thuần có thể đạt tới một phần ngàn trong Vũ Trụ tinh không thì đã coi là không tệ rồi.

Ầm ầm!

Chuyện tốt không thấy đâu, chỉ toàn họa vô đơn chí.

Bên ngoài đại sa mạc phía trước cách năm người không xa, bỗng nhiên vỡ tan ra, từ trong đó lại toát ra một đạo gió lốc đen kịt, lại là một đạo Hoàng Tuyền phong bạo khác.

Bởi vì khoảng cách thật sự quá gần, và mọi người lúc đó đang bảo trì trạng thái tốc độ cực hạn, nên trong lúc nhất thời căn bản không phản ứng kịp nữa, chỉ có thể dựa vào bản năng của mình mà chuyển hướng sang trái phải.

Kết quả đã có thể nghĩ ra, năm người đã bị phân cách thành hai nhóm, Âm Dương Tẩu, Dạ Quỷ Bà Bà cùng với Đại Lực Lão Tổ hướng phía bên phải lao đi, Kim Quang Lão Tổ cùng Ngũ Lăng Lão Tổ lựa chọn hướng bên trái.

“Thay ta dẫn dắt nó rời đi.” Ngũ Lăng Lão Tổ run tay ném đi ra một đạo nhân ảnh, còn bản thân hắn thì hướng một phương hướng khác chạy vội, nhìn kỹ sẽ nhận ra nhân ảnh đó chính là Thạch Nhân Đế, nhưng thần sắc hắn đã trở nên chất phác ngốc trệ.

Đáng tiếc, Hoàng Tuyền phong bạo lại chẳng quan tâm đối với Thạch Nhân Đế, như trước vẫn đuổi sát Ngũ Lăng Lão Tổ cùng Đại Lực Lão Tổ.

“Chẳng lẽ cái Hoàng Tuyền phong bạo này lại cảm thấy hứng thú đối với Linh Hồn cường đại?”

Ngũ Lăng Lão Tổ trong nội tâm phỏng đoán.

Không kịp ngẫm nghĩ nữa, Kim Quang Lão Tổ cùng Ngũ Lăng Lão Tổ lại biến sắc, sa mạc phía trước hai người lại bị bạo liệt, một đạo Hoàng Tuyền phong bạo thứ ba chui ra.

“Đáng chết.”

Ngũ Lăng Lão Tổ liên tục không ngừng chuyển hướng về phía bên phải, còn Kim Quang Lão Tổ lại hướng phía bên trái lao đi.

Cứ như vậy, sau lưng hai người đều có một đạo Hoàng Tuyền phong bạo đi theo, còn bản thân bọn hắn thì bỏ chạy thục mạng.

Truy đuổi không bao lâu thì bên trong các Hoàng Tuyền gió lốc truyền ra tiếng gào thét mãnh liệt, theo tiếng kêu gào truyền ra, tốc độ của nó tăng đột biến lên gấp mười lần, giống hệt như đạo Hoàng Tuyền phong bạo thứ nhất.

Phát giác được biến động lạ sau lưng, Ngũ Lăng Lão Tổ đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.

“Ta liều mạng với ngươi!”

Ngũ Lăng Lão Tổ hướng phía tòa tháp cao gần nhất lao đi, hắn phải đánh cược tại đây, đánh cược rằng cái tháp cao này có thể phòng ngự Hoàng Tuyền phong bạo, nếu là như vậy hắn sẽ tranh thủ được một chút thời gian, về phần sau đó sẽ đào thoát như thế nào thì nói sau.

Một nghìn dặm!

Năm trăm dặm!

Ba trăm dặm!

Đến khi khoảng cách giữa Ngũ Lăng Lão Tổ và tòa tháp cao gần nhất càng ngày càng gần, thì khoảng cách giữa Hoàng Tuyền phong bạo sau lưng và hắn tương ứng cũng gần thêm, chỉ còn không đến năm mươi dặm mà thôi, bằng vào tốc độ của Hoàng Tuyền phong bạo, Ngũ Lăng Lão Tổ còn chưa kịp trốn vào tháp thì đã bị đuổi kịp.

Trên mặt hắn giờ đây đã hiện lên sắc thái đau lòng khôn siết, Ngũ Lăng Lão Tổ buộc phải thực hiện sự lựa chọn đầy khó khăn lần thứ hai, tay hắn vung lên, ngũ thải quang mang lập loè được phóng ra, một đạo nhân ảnh lập tức phóng tới trước mặt Hoàng Tuyền phong bạo.

Là Diệp Trần.

Diệp Trần có Linh Hồn lực cường đại hơn so với phong Đế Vương Giả bình thường không biết mấy phần, mặc dù hiện tại vẫn không bì kịp các cường đại Hoàng giả, thế nhưng xét tính chất thì lại muốn vượt qua rất nhiều, không kém gì Chuẩn Tôn. Giờ này khắc này, đã đến bước đường cùng, Ngũ Lăng Lão Tổ đành phải vứt bỏ Diệp Trần, tựu giống với tại tầng thứ bốn mươi, hắn đã từ bỏ Khôi Lỗi đại trận pháp trân quý nhất.

“Lần này nếu như không chiếm được U Minh quả, lão phu xem như tiền mất tật mang rồi.”

Diệp Trần chính là một trong những vật liệu tốt nhất mà hắn thấy qua nhiều năm sưu tầm, có lẽ là thứ tốt nhất, gần như đặt đến tám phần thực lực của bản thể, cái này so với bất kỳ thứ gì cũng đều muốn trân quý hơn rất nhiều, nếu không phải vì nguy hiểm đến tính mạng thì có đánh chết hắn cũng sẽ không vứt bỏ Diệp Trần. Chính vì vậy mà Ngũ Lăng Lão Tổ hắn không khỏi càng thống hận Đại Lực Lão Tổ hơn, nếu không phải vì đối phương ám toán hắn thì lần này hắn có thể dùng Khôi Lỗi đại trận làm trở ngại thoáng một chút Hoàng Tuyền phong bạo, như vậy hắn sẽ tranh thủ được một ít thời gian, và đâu cần phải buông tha cho Diệp Trần.

“Đại Lực Lão Tổ, ngươi chờ đó cho ta.”

Thấp giọng gào thét lên, Ngũ Lăng Lão Tổ xông vào trong tòa tháp cao.

Bị vung ra một thoáng kia, Diệp Trần đột nhiên tỉnh táo lại, đương nhiên, trước đó hứng chịu một kích của Đại Lực Lão Tổ, Diệp Trần đã thanh tỉnh hơn không ít, khống chế của Ngũ Lăng Lão Tổ đối với của hắn tuy mạnh, nhưng cũng có giới hạn, sau khi bị Đại Lực Lão Tổ kích đánh, loại khống chế này liền bị suy yếu không ít. Bằng vào ý chí của Diệp Trần, tất nhiên sẽ tranh đoạt lại quyền khống chế tinh thần của mình, nhưng dưới sự cường đại của Ngũ Lăng Lão Tổ, Diệp Trần đã một mực che giấu sự thanh tỉnh của mình.

“Đây là!”

Giờ này khắc này, ánh mắt Diệp Trần đã bị một đạo Hoàng Tuyền phong bạo to lớn như cự long nhét đầy, sau một khắc, toàn bộ cơ thể đã bị Hoàng Tuyền phong bạo bao phủ vào trong.

Chương 1479: U minh thánh nhãn

Bá!

Mượn thời cơ ngắn ngủi khi Hoàng Tuyền Phong Bạo nuốt lấy Diệp Trần, Ngũ Lăng lão tổ thoáng cái lướt tiến vào trong tòa tháp cao.

Tầng một của tháp không có bất kỳ vật gì, chỉ có một tấm bia đá màu đen, trên đó có sáu chữ to màu máu “Bước vào đây sẽ phải chết”

Nơi đây là đâu chứ?

Ngũ Lăng lão tổ biết rõ, người viết ra những dòng chữ này muốn ám chỉ tầng phong ấn 41, chứ không phải là tòa tháp này.

Đi vào tầng hai, đồng dạng cũng có một tấm bia đá, và dòng chữ trên nó cũng y như vậy.

Và tầng ba cũng như 2 tầng trước!

Thời gian dần trôi qua, tâm hồn Ngũ Lăng lão tổ bắt đầu chìm xuống.

Nếu như đối phương không phải nói chuyện phím thì như vậy nơi đây thật sự vô cùng nguy hiểm, sáu chữ to huyết sắc kia phảng phất như là những lạc ấn, nó đã khắc dấu thật sâu vào trong linh hồn của Ngũ Lăng lão tổ.

“Mà thôi, lần này nếu có thể toàn mạng ly khai nơi đây thì sau này sẽ không bao giờ đến nữa.”

Ngũ Lăng lão tổ đã bắt đầu sợ hãi, nơi này quá mức tà môn rồi, bản thân hắn là một Chuẩn Tôn nhưng cũng không tránh khỏi bị giày vò.

Một lần nữa trở lại một tầng, Ngũ Lăng lão tổ đứng ở bên trong tại cửa ra vào, từ xa nhìn đến cảnh tượng Hoàng Tuyền Phong Bạo đang cắn nuốt Diệp Trần.

“Kẻ này là một kinh tài kinh diễm, đáng tiếc.”

Ngũ Lăng lão tổ âm thầm thở dài, chợt ngồi xếp bàn xuống để khôi phục linh nguyên bị hao tổn.

Bên trong Hoàng Tuyền Phong Bạo, một cái hư ảnh Diệp Trần bị kéo tách rời ra, đây chính là linh hồn của Diệp Trần.

Tại phía trên linh hồn vẫn còn có những sợi tơ mỏng cùng phù văn ngũ sắc đang xen nhau chằng chịt, mấu chốt mà Ngũ Lăng lão tổ có thể khống chế Diệp Trần chính là ở chỗ những sợi tơ mỏng cùng phù văn ngũ sắc này.

Đùng!

Hoàng Tuyền Phong Bạo mãnh liệt xoay tròn làm những sợi tơ mỏng cùng phù văn ngũ sắc đứt gãy từng khúc rồi sụp đổ hoàn toàn.

“Phù văn tan rã rồi!”

Trong tháp cao, Ngũ Lăng lão tổ sắc mặt âm trầm, kỳ thật ở sâu trong nội tâm, hắn vẫn còn lưu lấy một tia hi vọng, hi vọng Diệp Trần có thể còn sống sót. Nhưng hiện tại, cái hi vọng này đã tan thành mây khói rồi, phù văn một khi bị nghiền nát thì linh hồn Diệp Trần cũng cũng không khá hơn chút nào, tất nhiên sẽ bị Hoàng Tuyền Phong Bạo triệt để thôn phệ, từ nay về sau sẽ biến mất hoàn toàn trên thế giới này.

Hoàng Tuyền Phong Bạo đối với thân thể cũng không có lực sát thương quá lớn, nhưng đối với linh hồn lại có tổn thương trí mạng. Diệp Trần cảm giác linh hồn của mình phảng phất như bị tiến nhập vào trong một cái cối xay thịt, mỗi thời mỗi khắc đều chịu đựng ngàn vạn lần xoay tròn thiết cắt. Nhưng giờ khắc này cũng là lúc thể hiện ra sự đặc biệt của linh hồn Diệp Trần, không nói đến những linh hồn Hoàng giả tầm thường, cho dù là linh hồn Chuẩn Tôn thì cũng không cách nào ngăn cản Hoàng Tuyền Phong Bạo thôn phệ, hội sẽ càng ngày càng yếu đi. Còn linh hồn Diệp Trần thì không giống như vậy, lúc vừa mới bắt đầu thì bị suy yếu rất nhiều, nhưng càng về sau thì dần dần phục hồi ngược trở lại, áp bách càng mạnh thì khả năng bức bách của hắn càng mạnh bấy nhiêu, Bất Diệt linh hồn của hắn hệt như một cỗ Hỏa diễm hung mãnh thiêu đốt mọi thứ vậy.

Kỳ thật, những kẻ có thể giác tỉnh Linh Hồn Chi Nhãn đều có được đặc thù linh hồn này, nói cách khác, vũ trụ ý chí đã giao phó cho bọn hắn đặc tính Bất Diệt, đương nhiên, đó cũng không phải Bất Diệt tuyệt đối, mà chỉ là Bất Diệt trên một mức độ nhất định nào đó. Mặt khác, Bất Hủ Kiếm Hồn của Diệp Trần cũng tạo ra tác dụng không thể xóa nhòa, nếu không có Bất Hủ Kiếm Hồn thì linh hồn Diệp Trần đã sớm không chịu nổi rồi.

Bất Diệt Hỏa Diễm thiêu đốt làm tách ra Bất Hủ quang mang chói lọi, linh hồn Diệp Trần trở nên thông thấu như có thần minh, thời gian dần trôi qua, linh hồn đần thu trở về thân thể, Diệp Trần mở hai mắt ra.

“Địa Ngục ý chí, thì ra là thế.”

Giờ khắc này, Diệp Trần ẩn ẩn đã biết Địa Ngục là cái gì, nếu như hắn đoán không sai, Địa Ngục hẳn là mặt trái của vũ trụ, tương đương với hình chiếu của vũ trụ, mà Địa Ngục ý chí cũng là mặt trái của vũ trụ ý chí, là một mặt đối lập cùng vũ trụ ý chí.

Hoàng Tuyền Phong Bạo vẫn tiếp tục điên cuồng xoay tròn, tựa hồ không thôn phệ được linh hồn Diệp Trần thì “thề” không bỏ qua vậy.

“Hấp thu cho ta!”

Trên người Diệp Trần bỗng nhiên bộc phát ra khí tức khủng bố, một cỗ hấp lực thần dị được sinh ra, cái cổ hấp lực này cũng không thôn phệ Hoàng Tuyền Phong Bạo, thứ mà nó thôn phệ chính là Địa Ngục ý chí ẩn chứa trong Hoàng Tuyền Phong Bạo. Trong địa ngục, bất luận loại quỷ vật gì cũng đều có được Địa Ngục ý chí, tựu giống với võ đạo ý chí của Võ Giả nhưng bất đồng chính là, một cái là Tiên Thiên, một cái là Hậu Thiên.

Đại lượng Địa Ngục ý chí tiến vào trong linh hồn Diệp Trần làm cho linh hồn Diệp Trần bắt đầu tiến hóa lần thứ hai.

Diệp Trần cũng là bất đắc dĩ mới làm như vậy, nếu hắn không hấp thu Địa Ngục ý chí thì tựu không cách nào triệt để thoát khỏi vòng vây của Hoàng Tuyền Phong Bạo, dù sao cái Hoàng Tuyền Phong Bạo này chính là do đại lượng Hoàng Tuyền quỷ hội tụ thành, uy lực vô cùng lớn, nếu để nó tùy ý tàn sát bừa bãi thì dù Linh Hồn Lực có cường thịnh trở lại cũng đều có thể bị nó cắn nuốt, trừ phi linh hồn của hắn đạt đến cấp độ Chí Tôn, khi đó đã đạt đến một cảnh giới khác rồi.

Sau khi cắn nuốt đại lượng Địa Ngục ý chí, trên người Diệp Trần bắt đầu xuất hiện kịch biến, đầu tiên là Ngân sắc tâm nhãn dọc mi tâm trực tiếp mở ra, sau một khắc, cái Ngân sắc tâm nhãn này rồi đột nhiên phân chia thành hai cái. Hai cái Ngân sắc tâm nhãn dọc xuất hiện một trái một phải tại mi tâm Diệp Trần, màu sắc cũng dần dần biến hóa từ Ngân sắc biến thành màu đỏ thẫm, sau đó lại biến thành kim hồng sắc, rồi cuối cùng biến thành Thuần Kim sắc đậm đặc.

Sau đó, Thuần Kim sắc tâm nhãn dời xuống, dung hợp vào trong hai mắt Diệp Trần. ..

Đau đớn mãnh liệt làm cho Diệp Trần nhịn không được, buộc phải nhắm nghiền hai mắt lại, một cỗ huyết thủy thuận theo khe hở tròng mắt chảy xuôi xuống mặt.

Aaaaaaa!

Tiếng gào thét kinh thiên động địa bộc phát, ngay sau đó Hoàng Tuyền Phong Bạo cũng ầm ầm bạo tạc, cuối cùng chỉ còn một đạo nhân ảnh phiêu nổi giữa không trung.

Khí tức Diệp Trần vẫn lăng lệ ác liệt như trước, tựa như từng đạo kiếm khí kích bắn cuồng bạo ra ngoài, nhưng ở bên trong cái lăng lệ ác liệt này lại ẩn chứa uy áp giống như sóng biển của địa ngục, giờ khắc này, cả phạm vi vô hạn này như tựu ở bên trong tâm của hắn vậy.

Đùng! Tia chớp kim sắc bay múa liên hồi..

Diệp Trần mở hai mắt ra, đôi mắt này đã trở nên thâm thúy đến không lường được, tại xung quanh đồng tử đã bị bao quanh bởi một vòng Kim sắc. Nếu cẩn thận quan sát sẽ có thể phát hiện ra, đồng tử mắt của Diệp Trần có hai cái vòng xoáy được sắp đặt như Song Tử Tinh vậy, chậm chạp vận chuyển.

“Xem thấu thời không, cái này chính là thể tiến hóa của Linh Hồn Chi Nhãn sao?”

Sau khi Không Gian Áo Nghĩa đạt đến viên mãn, Diệp Trần tuy cũng có thể xem thấu không gian trong phạm vi nhất định, nhưng không thể xem cả thời không, hơn nữa chỉ là bằng vào Không Gian Áo Nghĩa để cảm thụ, giống như một người ta nhìn sự vật qua một tấm thủy tinh vậy. Mà Linh Hồn Chi Nhãn sau khi tiến hóa, Diệp Trần chẳng những có thể xem thấu thời không trong một phạm vi nhất định, hơn nữa còn có thể quan sát qua những sự tình vừa phát sinh không lâu, loại nhãn lực này đã liên quan đến thời gian biến hóa cùng không gian biến hóa rồi, trời sinh đã ẩn chứa Thời Gian Áo Nghĩa cùng Không Gian Áo Nghĩa.

Bất quá Diệp Trần cũng không biết loại nhãn lực này có tên gọi là gì, cho tới bây giờ, hắn chỉ biết là hai chủng Linh Hồn Chi Nhãn đã tiến hóa thành một loại duy nhất là Diệt Hồn Thiên Nhãn, là một loại Mê Hồn Thần Nhãn.

Nếu có một ít lão ngoan đồng ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra, đôi mắt này hoàn toàn tương tự với U Minh Thánh Nhãn trong truyền thuyết. U Minh Thánh Nhãn là do Địa Ngục ý chí sinh ra, tại trong địa ngục sẽ như “cá gặp nước”, bình sinh, bất luận loài quỷ vật nào mà gặp phải U Minh Thánh Nhãn cũng sẽ bị khắc chế, bởi vì U Minh Thánh Nhãn có thể hấp thu Địa Ngục ý chí của chúng, và một khi mất đi Địa Ngục ý chí thì cũng tương đương với việc bị biến thành một cái xác không hồn.

Đương nhiên, chênh lệch cũng không thể quá mức to lớn, ví dụ như gặp phải vua quỷ, U Minh Thánh Nhãn dù có cường đại gấp 10 lần thì cũng vô dụng, song phương căn bản không phải cùng một cấp độ tánh mạng, cũng không phải cùng một cấp độ linh hồn.

“Tựa hồ vẫn còn chưa đủ mạnh!”

U Minh Thánh Nhãn sơ bộ hình thành, Diệp Trần cảm giác được động lực cơ bản của hắn vẫn không đủ mạnh, xem ra cần phải hấp thụ nhiều Địa Ngục ý chí hơn nữa, và nếu tự bản thân có thể thai nghén ra Địa Ngục ý chí, như vậy U Minh Thánh Nhãn mới thật sự là U Minh Thánh Nhãn, đây chính là bản năng phán đoán của hắn, gần như là truyền thừa rồi.

Người khác gặp phải Hoàng Tuyền Phong Bạo liền sẽ bỏ chạy như “vịt”, còn tại trong mắt Diệp Trần, không thể nghi ngờ nó chính là từng bữa ăn ngon, căn bản không cần tìm kiếm, chỉ cần U Minh Thánh Nhãn quét qua thì ở đâu có Hoàng Tuyền Phong Bạo, lập tức sẽ biết ngay.

Một đạo, hai đạo, ba đạo…

Trong vòng một canh giờ ngắn ngủi, Diệp Trần tổng cộng đã hấp thu mười đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo, Địa Ngục ý chí trong hai mắt đã bành trướng như đại hải, lúc này Diệp Trần đã bắt đầu có chút khống chế không nổi rồi, hai mắt nhìn đến đâu, ở đó sẽ cảm nhận được một thần uy khủng bố đánh tới trước mặt. Điển hình là một đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo cuối cùng vừa bị Diệp Trần liếc nhìn đến liền bị bạo tạc tan biến.

Chương 1480: Khôi lỗi chân thần ý chí

Hấp thu xong Địa Ngục ý chí của mười đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo, U Minh Thánh Nhãn của Diệp Trần đã đạt đến một cực hạn, nếu không củng cố thật tốt thì hắn sẽ bị Địa Ngục ý chí chống trả. Trong Hồn Hải của hắn lúc này, Hủy Diệt Kiếm Hồn cùng với Bất Hủ Kiếm Hồn đang cố gắng cân bằng mối quan hệ mới, trước kia chỉ là “hai phần thiên hạ”, bây giờ là tạo thế chân vạc rồi.

Diệp Trần phát hiện, trải qua lần khảo nghiệm gần chết này, Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều có được bước tiến bộ nhảy vọt, đồng loạt đột phá đến Thất giai đỉnh phong cảnh giới, khoảng cách đến Bát giai chỉ còn một bước ngắn mà thôi. Mà Bát giai Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý lại tương đương với Cửu giai Kiếm Ý bình thường, như vậy đã đạt đến cực hạn của Kiếm Ý bình thường, có khả năng cùng Chí Tôn bình thường đánh đồng rồi.

Trong truyền thuyết, Kiếm Vực sau khi đạt tới Cửu Trọng đỉnh phong sẽ có được một tia kiếm lực của thần, đồng dạng như vậy, Kiếm Ý một khi đạt tới Cửu giai đỉnh phong cũng có được một tia kiếm lực của thần. Nhưng cũng không ai biết được cái Kiếm Ý này là Kiếm Ý bình thường hay là thuộc tính Kiếm Ý, đương nhiên, bất kể ra sao, cho dù là Kiếm Ý bình thường mà đạt tới được Cửu giai đỉnh phong thì cũng sẽ có thần uy mà người thường không thể tưởng tượng nổi. Bất quá cho tới tận ngày nay, cũng chưa có vị Chí Tôn nào có thể đem ý chí cùng lĩnh vực đề thăng đến mức tận cùng, lực lượng của thần không phải thứ dễ dàng có được như vậy.

Trong mắt nổi lên một tia lãnh ý, Diệp Trần chứng kiến được Ngũ Lăng lão tổ đã đi ra khỏi tháp cao, hướng chỗ xa hơn chạy đi.

Diệp Trần tất nhiên sẽ không bỏ qua cho đối phương, trong tay đối phương vẫn còn nắm giữ bốn vị bằng hữu của mình, nhưng với thực lực hiện tại của mình, cho dù được phối hợp thêm U Minh Thánh Nhãn thì muốn chiến thắng được đối phương cơ hồ cũng không có khả năng. Nếu chỉ dựa vào một đôi mắt mà có thể chiến thắng được Chuẩn Tôn thì đó là chuyện không tưởng, thực lực Diệp Trần bây giờ tối đa chỉ có thể chống lại đỉnh cấp Hoàng giả mà thôi, trong khi Ngũ Hành chi lực mà Ngũ Lăng lão tổ giao cho hắn đã sớm bị Hoàng Tuyền Phong Bạo bẽ gãy rồi, không có khả năng gia tăng thực lực cho Diệp Trần nữa. Mà Diệp Trần cũng không cần đến nó, Ngũ Hành chi lực tuy có thể gia tăng thực lực của hắn, nhưng cũng là thủ đoạn khống chế của Ngũ Lăng lão tổ đối với hắn.

Thế nhưng, nơi này là Địa Ngục, trải qua hành vi hấp thu Địa Ngục ý chí vừa rồi, Diệp Trần phát hiện được, hắn có thể thông qua Địa Ngục ý chí mà khống chế Hoàng Tuyền Phong Bạo.

Hoàng Tuyền Phong Bạo có thể giết Chuẩn Tôn, còn Diệp Trần thì có thể khống chế Hoàng Tuyền Phong Bạo, điều đó có nghĩa rằng Diệp Trần cũng có thể giết Chuẩn Tôn.

Thế sự tựu là kỳ diệu như vậy.

Chỉ chốc lát sau công phu, Diệp Trần đã khống chế được ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo. Thân thể lóe lên, Diệp Trần tiến vào bên trong của một đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo rồi dẫn theo hai đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo khác đuổi theo Ngũ Lăng lão tổ.

Hoàng Tuyền Phong Bạo có tốc độ nhanh hơn so với Ngũ Lăng lão tổ, nửa chén trà nhỏ thời gian trôi qua, Diệp Trần chỉ cần bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được Ngũ Lăng lão tổ.

“Đến ba đạo sao?”

Ngũ Lăng lão tổ đồng tử co rụt lại.

“Ngũ Hành độn!”

Trên người phát ra tràn ngập ngũ thải quang mang, giúp cho tốc độ Ngũ Lăng lão tổ bạo tăng, tựa như một đạo ngũ sắc lưu tinh vậy.

“Ngươi chạy thoát sao?”

Ở bên trong Hoàng Tuyền Phong Bạo, Diệp Trần hạ giọng nói.

Hắn vừa dứt lời thì Hoàng Tuyền Phong Bạo bạo chợt tăng tốc độ lên gấp 10 lần, đây chính là dùng thủ đoạn thiêu đốt Quỷ Hồn chi lực cùng Địa Ngục ý chí để làm đại tăng tốc độ lên.

“Lão phu liều mạng với ngươi.”

Biết mình chạy không thoát, lệ khí Ngũ Lăng lão tổ chợt tăng vọt, hắn xoay người tung một chưởng về phía một trong số ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo kia.

Ngũ sắc chưởng ấn có ẩn chứa Ngũ Hành chi lực hoàn hảo, dù là đối với quỷ vật cũng đều có lực sát thương cực lớn, Hoàng Tuyền Phong Bạo vốn là do vô số Hoàng Tuyền quỷ tụ hợp thành, vì vậy cũng bị đánh tan rã một bộ phận.

Nhưng hai đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo khác lại thừa cơ oanh kích lên người Ngũ Lăng lão tổ, vốn dĩ chúng đã có thể đem đối phương thôn phệ rồi, nhưng chẳng qua vì đối phương được một tầng ngũ thải quang mang bảo hộ nên Hoàng Tuyền Phong Bạo bị dội ra một chút.

Oanh! Oanh! Oanh!

Một lần không được hai lần, hai lần không được ba lần…

Thời gian dần trôi qua, ngũ thải quang mang bảo hộ Ngũ Lăng lão tổ càng lúc càng yếu đi, cuối cùng “ba” một tiếng rồi vỡ tan hệt như một cái bọt khí bị nổ tung vậy.

“Ngũ Hành phong ấn!”

Không thể không nói, Ngũ Lăng lão tổ hắn với tư cách là một trong những cường đại Chuẩn Tôn nên thủ đoạn lợi hại bảo vệ tánh mạng thường có tầng tầng lớp lớp. Lần này, Ngũ Hành phong ấn không phải dùng để phong ấn Hoàng Tuyền Phong Bạo, dùng lực lượng của một mình hắn thì tối đa chỉ có thể phong ấn được một đạo, hơn nữa cũng không cách nào phong ấn trong thời gian quá dài, chứ đừng nói chi là ba đạo. Hắn thi triển Ngũ Hành phong ấn là để phong ấn chính mình, như vậy bản thân hắn đã được gia tăng thêm một tầng vòng bảo hộ nữa.

“Đúng là có chút thủ đoạn đấy.”

Diệp Trần không sẵn lòng cùng đối phương hao phí quá nhiều thời gian, U Minh Thánh Nhãn lóe lên kim quang, sau một khắc, bằng mắt thường cũng có thể thấy được một đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo trong số đó đang bị thu nhỏ lại. Tuy hình thể bị rút nhỏ, nhưng mật độ bên trong Hoàng Tuyền Phong Bạo lại gia tăng lên vô số lần, tựa như một cái mũi dùi không ngừng xoay tròn và hung hăng đâm vào cái phong ấn.

Crắc!

Ngũ Hành phong ấn bắt đầu xuất hiện vết rách.

Dưới sự điều khiển của Diệp Trần, một đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo khác cũng hóa thành hình thái này, phân biệt một trái một phải liên tiếp cuồng oanh loạn tạc vào Ngũ Hành phong ấn.

Theo thời gian, vết rách bên trên Ngũ Hành phong ấn càng lúc càng nhiều, khuếch tán ra tựa như một mạng nhện vậy.

“Lão phu còn chưa sống đủ, tuyệt đối không thể chết được.”

Ngũ Lăng lão tổ trong mắt bắn ra hào quang đáng sợ, hắn đưa tay khẽ vẫy, lập tức một cái tiểu Khôi Lỗi trận từ trên trời giáng xuống. Đương nhiên, bằng vào một cái tiểu Khôi Lỗi trận, thì không cách nào ngăn cản Hoàng Tuyền Phong Bạo thôn phệ. Ngũ Lăng lão tổ lập tức điểm một ngón tay vào vị trí ngực của mình, “phù” một tiếng, một đạo máu tươi nồng đậm bị hắn phun ra, nhưng đám máu tươi này cũng không rơi trên mặt đất, mà phiêu phù giữa không trung. Đưa ngón tay ra huy vũ, Ngũ Lăng lão tổ dùng chỉ lực dẫn dắt đám máu tươi kia, biến nó thành cả một đám huyết sắc phù văn.

Ông!

Lúc thứ được gọi là Huyết Sắc phù văn kia được sinh ra, một cỗ khe hở xen lẫn huyết sắc cùng ngũ sắc khuếch tán ra ngoài, tạo thành từng vòng rung động hệt như một viên sỏi rơi vào trong nước vậy.

“Lão phu chấp nhận hao tổn chín thành tuổi thọ còn lại, dù phải trả một cái giá lớn thì ta cũng phải triệu hoán Khôi Lỗi Chân Thần ý chí hàng lâm”.

Ngũ Lăng lão tổ cao giọng hét lên.

“Khôi Lỗi Chân Thần ý chí!”

Diệp Trần khóe mắt mang theo một tia ngưng trọng, hắn không tin Ngũ Lăng lão tổ có thể đánh bại Khôi Lỗi Chân Thần ý chí chân chính để triệu hồi nó ra, nhưng chỉ cần có một ít còn sót lại thì cũng đủ đáng sợ rồi. Lực lượng của thần đã không còn gọi là cực hạn nữa, bọn họ có thể thay trời đổi đất, hóa thứ không thể thành có thể, chỉ một tia ý chí còn sót lại cũng có thể có uy năng vô cùng khủng bố.

Không gian Địa Ngục lần đầu tiên nổi lên sóng gió, một cái hư ảnh khổng lồ theo trong hư vô hiện ra, bao phủ xung quanh Ngũ Lăng lão tổ.

Cái hư ảnh này, mặt không có chút sinh cơ và ánh mắt vô hồn, nhưng khi Diệp Trần vừa liếc nhìn vào ánh mắt hư vô kia thì thần trí lập tức mơ hồ, có cảm giác như quên hết thảy mọi thứ.

“Thật quỷ dị!”

Diệp Trần không dám nhìn nữa.

“Ha ha, Hoàng Tuyền Phong Bạo thì như thế nào, đây là đòn sát thủ cuối cùng của lão phu, người ngăn cản giết người, thần ngăn cản giết thần.” Ngũ Lăng lão tổ giống như điên cuồng, cái thủ đoạn triệu hoán Khôi Lỗi Chân Thần ý chí này chính là áo nghĩa cao nhất bên trong Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí thuật, đây cũng không phải hắn triệu hoán ra Khôi Lỗi Chân Thần ý chí thực sự, mà chỉ là hội tụ Khôi Lỗi Chân Thần ý chí còn sót lại ở nhân gian. Tại thời khắc trở thành Chân Thần, một bộ phận ý chí của họ sẽ dung nhập vào trong vũ trụ và trở thành một bộ phận của vũ trụ, những thần tích kia tựu chính là hiển linh của Chân Thần ý chí. Bất quá Chân Thần ý chí là thứ không thể điều khiển được, cho dù là tàn dư còn sót lại thì cũng không phải là thứ mà phàm nhân có thể tiếp xúc, Ngũ Lăng lão tổ đã phải hao phí đến chín thành tuổi thọ còn lại, mới có thể miễn cưỡng hội tụ được một chút, về phần có thể bị Khôi Lỗi Chân Thần ý chí đồng hóa hay không thì hắn không còn nhúng tay vào được nữa.

“Ngươi gọi ta có chuyện gì?”

Hư ảnh mở miệng nói chuyện, lời nói này vừa nói ra liền làm cho Ngũ Lăng lão tổ cùng Diệp Trần thất kinh.

Ngũ Lăng lão tổ nuốt nuốt nước bọt, chỉ vào ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo nói: “Giúp ta kết liễu bọn hắn, nhưng tốt nhất là đem bọn chúng biến thành Khôi Lỗi Phong Bạo.”

Hư ảnh nhìn thoáng qua ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo, “Có thể, nhưng bất quá Sinh Mệnh lực lượng mà ngươi hiến tế vẫn không đủ.”

Aaaaaa!

Bỗng nhiên, Ngũ Lăng lão tổ kêu thảm một tiếng, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy cả người hắn bị hấp thu rồi dung nhập bên trong hư ảnh, sau một khắc, hư ảnh tắc thì hơi chút ngưng thực thêm một tí.

Chương 1481: Thoát ra ngoài

Đồng tử mắt Diệp Trần co rụt lại, Ngũ Lăng Lão Tổ đã chết, không biết Ngũ Hành không gian kia có còn ở đó hay không, về phần khôi lỗi Chân Thần ý chí này rõ ràng không phải là vật chết, thử nghĩ cũng đúng, Chân Thần ý chí không phải là thứ mà phàm nhân có thể tưởng tượng được, nếu nói hàng tỉ sinh linh hóa thân của những Chân Thần thì cũng không có gì là không đúng.

Hư ảnh sau khi trở nên chân thật một chút liền nhìn về phía Hoàng Tuyền phong bạo, ánh mắt của hắn tuy không nhìn hết toàn bộ nhưng cũng có thể trực tiếp thấy được Diệp Trần ở bên trong.

“Tiểu tử rất thú vị, lại có thể thức tỉnh U Minh Thánh Nhãn cơ đấy, có đôi mắt này, ngươi tương đương với một nữa chủ nhân của địa ngục rồi, trong không gian Ngũ Hành này có bốn khôi lỗi thất bại, hẳn là bằng hữu của ngươi sao! Ta giao cho ngươi đấy.”

Hư ảnh vươn tay phải mở ra một đoàn ngũ sắc quang cầu, nó chậm chạp phiêu phù về hướng Diệp Trần.

“Khôi lỗi bí pháp trên người bọn họ đã được ta giải khai, bị luyện chế thành khôi lỗi đối với bọn họ mà nói, vừa có lợi mà cũng vừa có hại. Chỗ tốt chính là, ảo diệu Ngũ Hành chi lực đã được lạc ấn vào sâu trong linh hồn, còn chỗ xấu chính là, sâu trong linh hồn bọn họ vẫn còn cất giấu một tia ý chí của người này. Một ngày kia, ý chí này lớn mạnh lên sẽ có thể đoạt xá linh hồn của bọn họ hay không thì không thể đoán trước được.”

Diệp Trần gật đầu, đúng như lời đối phương nói, việc bị luyện chế thành khôi lỗi đã làm cho hắn biết một chút về ảo diệu của Ngũ Hành chi lực, sau này, khi sáng tạo ra Ngũ Hành vô thượng võ học sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng có điều hắn không hiểu là, đối phương vì sao lại không giết hắn, đối phương không phải là do Ngũ Lăng Lão Tổ triệu hoán ra sao? Tuy nói Ngũ Lăng Lão Tổ đã bị hắn giết chết.

Hư ảnh tựa hồ biết nghi vấn của Diệp Trần, “Ngươi đi ra ngoài đi, ba đạo Hoàng Tuyền phong bạo này thuộc về ta.”

Nghe vậy, Diệp Trần thầm nghĩ thì ra là như vậy, Ngũ Lăng Lão Tổ cũng không biết trong Hoàng Tuyền phong bạo có sự hiện hữu của mình, cho nên đã triệu hoán khôi lỗi Chân Thần ý chí với mục đích là đem Hoàng Tuyền Phong Bạo luyện chế thành khôi lỗi. Mà khôi lỗi Chân Thần ý chí biết rất rõ rằng bên trong Hoàng Tuyền phong bạo đang có mặt Diệp Trần. Nhưng cũng không biết tại sao hắn lại không làm khó Diệp Trần.

Tay nắm lấy Ngũ Hành không gian, Diệp Trần từ trong Hoàng Tuyền phong bạo đi ra.

Hư ảnh khẽ vẫy tay, ba đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo liền dung hợp vào nhau, biến thành một cái Hoàng Tuyền Phong Bạo lớn hơn. Chợt, đạo Hoàng Tuyền Phong Bạo cực lớn này bắt đầu áp súc rồi dung hợp vào trong thân thể của hư ảnh. Cuối cùng, một Hỗn Độn hư ảnh xuất hiện nhưng hai mắt như cũ vẫn là một mảnh hư vô.

Đùng!

Chốc lát sau, trên bầu trời bỗng nhiên nảy ra Lôi Điện dày đặc, những thứ Lôi Điện này có một màu đen nhánh, vì đứng gần đó nên cường đại điện áp cũng tác dụng vào trên người Diệp Trần khiến hắn có cảm giác thân thể bị tê dại đi, linh hồn bắt đầu có dấu hiệu tan rã.

“Không tốt, đây là thứ Lôi Điện gì vậy chứ?”

Diệp Trần vội vàng bay về hướng phương xa vì sợ bị liên lụy.

Rất hiển nhiên, những thứ tia chớp hắc sắc này là nhằm vào khôi lỗi Chân Thần ý chí chứ không liên quan gì đến hắn.

“Ngay cả Diệt Thế Lôi Đình cũng hiện ra, yên tâm đi, ta sẽ không khiêu chiến quyền uy của ngươi.”

Hỗn Độn hư ảnh vừa sải bước ra liền biến mất khỏi phiến thế giới này.

Theo Hỗn Độn hư ảnh rời đi, hắc sắc tia chớp cũng dần dần thu lại, phảng phất nhưng chưa có chuyện gì phát sinh.

Ngũ Hành không gian là vật của Ngũ Lăng Lão Tổ, Ngũ Lăng Lão Tổ chết đi làm linh hồn ấn ký phía trên nó bị yếu đi rất nhiều, không phí chút khí lực nào, Diệp Trần liền đem linh hồn ấn ký của Ngũ Lăng Lão Tổ xóa đi, sau đó lạc ấn ấn ký của mình lên.

“Đã xảy ra chuyện gì? Ngũ Lăng Lão Tổ đã chết chưa?.”

Sau khi được thả ra, bốn người Xích Phong Đế trong lòng vẫn còn sợ hãi hỏi.

Diệp Trần gật đầu, đem chuyện phát sinh kế tiếp nói cho mọi người rõ.

“Nguy hiểm thật, may mà lão tặc đó đã chết, bằng không thì cả đời này chúng ta sẽ bị hắn sử dụng rồi.”

“Đúng vậy, lần này thật sự quá nguy hiểm rồi, Chuẩn Tôn quả nhiên là Chuẩn Tôn, căn bản không có lực chống cự, thực lực của chúng ta còn xa xa không đủ a!” Xích Phong Đế sắc mặt âm trầm, dù là bất kỳ ai mà suýt nữa cả đời trở thành khôi lỗi thì tâm tình cũng sẽ không còn tốt nữa, huống chi Xích Phong Đế đường đường còn là một hoàng giả.

Thạch Nhân Đế nói: “Còn 80 nữa, Chí Tôn Thánh Địa sẽ mở ra, đến lúc đó, chỉ cần đạt đến Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên tu vi thì sẽ có thể đi vào. Trong 80 năm này, nếu chúng ta có thể tranh thủ đạt tới Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên tu vi, hãy cùng nhau tiến vào Chí Tôn Thánh Địa.”

“Không sai, trong quá khứ, Chí Tôn Thánh Địa cứ một vạn năm mới mở ra một lần, lần này nó được mở ra sớm hơn hai nghìn năm, nếu bỏ qua cơ hội lần này thì phải chờ đến một vạn năm sau mới có cơ hội nữa.”

Hỏa Tước Đế gật đầu.

Diệp Trần nói: “Tám mươi năm sau Chí Tôn Thánh Địa sẽ mở ra ư?”

Hắn chưa từng nghe nói qua về chuyện tình Chí Tôn Thánh Địa.

Tuyết Không Đế giải thích: “Chí Tôn Thánh Địa chính là mộ địa của các Chí Tôn đã chết, cơ hồ bên trong sở hữu thi thể của những Chí Tôn đã chết từ cổ chí kim của tứ đại sinh mệnh tinh vực. Chí Tôn Thánh Địa bởi vì có quy tắc đặc thù nên thi thể các Chí Tôn sẽ không mục nát, khí huyết cũng sẽ không bại hoại, trên người bọn họ như cũ vẫn hàm chứa năng lượng cùng ý chí cường đại, nếu như có thể nhận được truyền thừa của một vị Chí Tôn trong đó thì sẽ có thể giảm bớt đi vô số năm khổ công đấy.”

Xích Phong Đế nói tiếp: “Càng đến gần trung tâm Chí Tôn Thánh Địa, Chí Tôn uy áp càng cường đại, hoàng giả tầm thường chỉ có thể ở bên ngoài mà tìm kiếm cơ duyên, chỉ có cường đại hoàng giả chân chính mới có thể xâm nhập vào trong, ta từng nghe nói, ở trong Chí Tôn thánh địa, thi thể siêu cấp Chí Tôn có ở đây không ít, thậm chí có một số thi thể Chí Tôn vô địch, từng xưng bá cả một cái thời đại.”

Diệp Trần gật đầu, thi thể Chí Tôn tự cổ chí kim cũng ở bên trong, nhất định là có một vài Chí Tôn nghịch thiên, chẳng qua là không biết, Chí Tôn sẽ truyền thừa cái gì, nếu như đón nhận truyền thừa thì chỉ có thể dựa theo lộ tuyến của đối phương, như vậy hắn khẳng định không muốn. Còn nếu như chỉ là một loại lực lượng thì ngày sau sẽ có thể chuyển hóa thành của mình, như vậy Diệp Trần cũng có thể tiếp nhận, dù sao nếu mình không cường đại thì người khác sẽ cường đại, huống chi lực lượng suy cho cùng vẫn chính là lực lượng. Đơn thuần mà nói, con người từ khi mới chào đời đã phải bắt đầu học tập mọi thứ từ người khác, nhưng quan trọng là có thể biến những thứ học được trở thành của mình hay không.

“Rời khỏi nơi này rồi nói sau đi.”

Địa ngục quá mức nguy hiểm, Chuẩn Tôn ở chỗ này cũng phải “ăn bữa nay lo bữa mai” chứ đừng nói chi là bọn hắn, Diệp Trần cũng không trông cậy vào chuyện có thể tìm được bảo vật gì ở chỗ này, chỉ cầu mau sớm tìm được đường ra mà thôi.

Vì để không gây liên lụy Diệp Trần, bốn người Xích Phong Đế lần nữa tiến vào trong Ngũ Hành không gian.

Một tuần lễ đi qua, Diệp Trần đã trở lại dưới chân núi Quỷ Khốc Sơn.

Vốn dĩ với thực lực hiện tại, Diệp Trần sẽ không thể sống sót mà ra được tới đây, nhưng hắn có U Minh Thánh Nhãn nên quỷ vật tầm thường sẽ bị khắc chế đến sít sao, coi như là quỷ thú sơn quỷ cấp hai kia thì cũng không làm gì được hắn, mỗi lần nhào lên đều bị U Minh Thánh Nhãn đánh sâu vào địa ngục ý chí làm kiệt quệ sinh cơ.

“Ồ, có một người ra được sao? Là may mắn chăng?”

Trên đài tiếp khách, u hỏa lóe lên không dứt trong mắt chiếc đầu lâu.

Diệp Trần đi tới, đánh giá cái đầu lâu một hồi liền biết suy nghĩ của đối phương, sau đó hỏi: “Ngươi có biết đâu là cửa ra vào địa ngục không?”

“Vì sao ta phải nói cho ngươi biết, trừ phi ngươi cho ta năm mươi đồng quỷ thạch.”

“Có thể chứ.”

“Trước tiên đem quỷ thạch cho ta đã.”

“Ngươi phải nói trước rồi ta mới cho.”

“Được, nếu như ngươi gạt ta, ta sẽ nuốt sống ngươi.” Đầu khô lâu không tin Diệp Trần dám đùa bỡn gạt hắn, hắn mặc dù bị trói buộc ở chỗ này nhưng muốn cắn nuốt một tên nhân loại nhỏ bé cũng quá mức dễ dàng, lúc trước những Chuẩn Tôn đó cũng không làm gì được hắn.

“Đi năm trăm ức dặm về hướng kia, tựu có một cái cửa ra, về phần đó có phải cửa mà ngươi đã tiến vào hay không thì ta tựu không biết.”

“Ngươi chắc chứ?”

Diệp Trần có chút hoài nghi.

“Năm mươi đồng quỷ thạch, giao ra đây!” u hỏa trong mắt đầu lâu hung mãnh bốc cháy lên.

“Ta không dám khẳng định lời ngươi nói là thật hay giả, như vậy đi, chờ ta xác định là thật, ta sẽ đưa cho ngươi.” Diệp Trần xoay người về hướng mà chiếc đầu lâu chỉ bay đi.

“Ngươi muốn chết à.”

Chiếc đầu lâu giận dữ, chiếc miệng rộng tối như mực của nó mở ra, một cỗ gió lốc đen kịt tịch quyển lao về hướng Diệp Trần.

Đối mặt hắc sắc phong bạo, Diệp Trần trong mắt chợt lóe lên kim quang, “phốc”, cơn gió lốc chợt tiêu tán, một cỗ địa ngục ý chí đáng sợ đánh sâu về hướng chiếc đầu lâu.

Đầu lâu kêu thảm một tiếng, u hỏa trong mắt của nó đã bị ảm đạm đi rất nhiều, “Làm sao có thể? Đây là…, đây là U Minh Thánh Nhãn, một kẻ nhân loại như ngươi làm sao có thể có U Minh Thánh Nhãn chứ?”

“Hy vọng là ngươi nói thật, nếu không thì hậu quả thế nào ngươi đã rõ rồi đấy.”

Thân hình Diệp Trần chợt lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất tăm.

“Hắc hắc, chỗ ra khỏi đây tất nhiên là thật, bất quá tại mỗi chỗ ra đều có U minh quỷ canh gác, ngươi không ra được đâu… không đúng, hắn có U Minh Thánh Nhãn, như vậy đâu có sợ u minh quỷ chứ!”

Trong lúc nhất thời, cái đầu lâu kia chợt buồn rầu không dứt.

Chương 1482: Tám mươi năm (thượng)

“Cái lối ra này đúng là thật rồi.”

Có U Minh Thánh Nhãn, Diệp Trần xem thấu lối ra là thật hay giả rất dễ dàng, về phần U Minh quỷ đang gác lối ra thì hắn không xem vào đâu, chỉ cần thực lực không cao hơn Nhị cấp Sơn Quỷ thì bất luận thứ ma quỷ gì cũng đều không gây được nguy hiểm đối với hắn. Về phần Tam cấp Sơn Quỷ, nhiều nhất cũng chỉ so dã thú hung mãnh mà thôi, đả bại chúng là rất khó nhưng thoát khỏi nanh vuốt của chúng lại không mất quá nhiều khí lực.

Thân hình lóe lên, Diệp Trần trốn vào trong thông đạo mông lung.

Cuối thông đạo là bạch sắc bình chướng không ngừng lưu chuyển như gợn sóng và tỏa ra hàn khí bức người.

“Ba” một tiếng!

Diệp Trần đi xuyên qua bạch sắc bình chướng.

“Lạnh quá! Chẳng lẽ ta đang ở chỗ sâu trong Thiên Hà?”

Diệp Trần đã từng cảm thụ qua loại rét lạnh này tại ở chỗ sâu trong Thiên Hà, hơn nữa càng hướng xuống sâu thì nhiệt độ càng lạnh, dòng nước chảy một cách bình lặng nhưng lại ẩn chứa thời không biến hóa, nếu thực lực không đủ thì căn bản không cách nào tìm được phương hướng đi ra ngoài.

Nơi này là một hòn đảo cự đại, tại trung ương hòn đảo có một cái hồ nước, bỗng nhiên, tại tâm của hồ nước phun trào ra một cột nước, một đạo nhân ảnh từ đó phá nước lao ra.

Nhân ảnh đó đúng là Diệp Trần.

“Nguyên lai là hồ nước trong đảo.”

Đánh giá chung quanh một lúc, Diệp Trần trong nội tâm đã hiểu rõ.

Rất hiển nhiên, nơi này cùng Hỏa Sơn Đảo không khác nhau lắm, đều là cửa vào địa ngục.

Thoát ra được Địa Ngục, Diệp Trần thả bốn người Xích Phong Đế ra.

“Đi ra thôi, thế giới bên ngoài vẫn là tốt nhất.” Xích Phong Đế tùng hạ một hơi, cười nói.

Tuyết Không Đế chần chờ nói: “Không biết nơi này có phải là nhánh sông Ngũ cấp hay không, nếu không thì muốn rời khỏi Thiên Hà sẽ còn khó hơn.”

Nhánh sông Ngũ cấp của Thiên Hà tuy cũng vô cùng mênh mông, nhưng muốn đi ra ngoài thì trong vòng ba hay năm năm vẫn có hi vọng, nếu vận khí tốt thì trong vòng một hai năm là đủ, còn nếu là nhánh sông Tứ cấp thì hao phí thời gian ít nhất cũng cao hơn gấp mười lần, mà vào tới nhánh sông Tam cấp thậm chí nhánh sông Nhị cấp hay dòng sông chính thì không còn dùng thời gian để tính nữa rồi. Nếu cảnh giới không đủ thì cả đời cũng không thể đi ra ngoài. Trong truyền thuyết, những Chí Tôn bình thường mà đi vào dòng sông chính Thiên Hà, cũng đều bị nhốt trong nó vô số năm, trừ phi bọn hắn tại bên trên Thời Không Áo Nghĩa đã đạt đến cảnh giới cao thâm.

“Không sao, tại đây vẫn là nhánh sông Ngũ cấp, ta có thể thấy được kết giới ở biên giới Thiên Hà.” U Minh Thánh Nhãn có thể nhìn được rất xa, đến mức Diệp Trần cũng không có khái niệm cụ thể, bất quá so với Linh Hồn Chi Nhãn, năng lực của U Minh Thánh Nhãn mạnh hơn từ mười vạn đến trăm vạn lần, khi tầm mắt phóng ra, những vị trí cách đó ức vạn dặm thì cũng chỉ như cách đó một tấc vuông, còn Linh Hồn Chi Nhãn thì chỉ có thể quan sát mọi vật trong phạm vi chỉ có 1 tỷ dặm mà thôi.

Có thể nói, bản thân U Minh Thánh Nhãn tựu đã có đủ tính chất thời không, khi được phối hợp thêm Không Gian Áo Nghĩa viên mãn của Diệp Trần, ánh mắt liền có thể đạt tới phạm vi xa đến không cách nào tưởng tượng nổi.

Trọn vẹn bỏ ra nửa năm thời gian, năm người Diệp Trần mới ra khỏi được Thiên Hà và đi tới trong Vũ Trụ Tinh Không.

Đây chủ yếu là bởi vì thời không biến đổi thất thường bên trong Thiên Hà, đôi khi có thể làm tốc độ tăng thêm, ngược lại có khi cũng làm giảm bớt tốc độ.

“Rốt cục cũng đã đi ra được!”

Giờ khắc này, năm người đều có loại cảm giác dường như đã trải qua mấy đời vậy.

Thiên Hà đối với bọn hắn mà nói vẫn là quá nguy hiểm, còn sống đi ra thì có thể nói là vận khí vô cùng nghịch thiên, nhưng không phải lần nào cũng sẽ được may mắn như vậy, thời gian qua, nếu không có Diệp Trần thì tất cả bọn hắn đều đã bị biến thành Khôi Lỗi, sống không bằng chết rồi.

“Người có duyên mới có được Hoàng đạo linh căn, ta cũng không muốn nghĩ đến nó nữa rồi, lần này trở về phải chuẩn bị bế tử quan, nếu không đột phá đến Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên thì sẽ không xuất quan.”

Lại thêm mấy tháng đi qua, năm người đã tới được Bạch Hổ tinh vực, Thạch Nhân Đế nói lời cáo từ với bốn người.

Kế tiếp, Hỏa Tước Đế, Xích Phong Đế cùng với Tuyết Không Đế cũng phân biệt cáo từ Diệp Trần. Chí Tôn Thánh Địa đã sắp mở ra, ngoại trừ Xích Phong Đế ra, những người khác đều phải trong vòng tám mươi năm đột phá đến Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, mà Xích Phong Đế cũng không hài lòng với thực lực trước mắt, lần này trở về hắn cũng đồng dạng muốn cố gắng tăng thực lực lên.

Cuối cùng, chỉ còn lại một mình Diệp Trần.

“Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, không cần phải vội, trước tiên ta cần phải tiêu hóa thoáng một chút về huyền bí của Ngũ Hành chi lực.”

Tuy Chí Tôn Thánh Địa chỉ còn có tám mươi năm nữa là mở ra, đối với bất kỳ người nào mà nói, thời gian này là không đủ, nhưng Diệp Trần cũng không bởi vì vậy mà nóng lòng tăng tu vi lên, phải đợi đến lúc căn cơ đầy đủ vững chắc, sau khi có mười phần nắm chắc đột phá cảnh giới thì mới tính tiếp. Điều cần thiết nhất trước mắt chính là tiêu hóa ảo diệu Ngũ Hành chi lực của Ngũ Lăng lão tổ, nếu có thể hiểu thấu đáo sớm một bước thì hắn sẽ có thể sáng tạo ra Ngũ Hành Vô Thượng kiếm pháp của chính mình sớm một chút.

Địa Ngục Quỷ Khốc sơn!

Âm Dương tẩu, Dạ Quỷ bà bà, Đại Lực lão tổ cùng với Kim Quang lão tổ, bốn người trước sau đều bước theo gót Ngũ Lăng lão tổ, toàn bộ diệt vong. Đương nhiên, Ngũ Lăng lão tổ là bị Khôi Lỗi Chân Thần ý chí do chính mình triệu hoán ra giết chết, những người khác thì chết bởi Hoàng Tuyền Phong Bạo trong vô cùng vô tận, phải biết rằng tại đây chỉ mới là tầng41, không ai biết rằng từ tầng 42 đến tầng 49 sẽ có nguy hiểm như thế nào, có lẽ tại đây vốn dĩ chính là một cấm địa Địa Ngục.

Kẻ duy nhất có thể xuất nhập tùy ý mà không ai có thể ngăn cản chính là Khôi Lỗi Chân Thần ý chí, hắn đối với nơi này không có hứng thú gì, cũng không biết hắn đã đi đến nơi nào, thế gian cũng không có người nào có thực lực đủ chênh lệch để tìm ra tung tích của Chân Thần ý chí, dù đó chỉ là chỉ là ý chí còn sót lại của Khôi Lỗi Chân Thần.

Nhoáng cái đã năm mươi năm trôi qua.

Trên một tinh cầu hoang vu gần Diễm Hỏa Tinh ở Chu Tước tinh vực, một đạo kiếm quang mang tính hủy diệt phun trào về phía Tinh Không, trên đường tiến của nó, hết thảy vạn vật đều bị tan chảy và chôn vùi.

Mạt Nhật Thiên Tai.

Bỏ ra năm mươi năm khổ luyện, rốt cục Diệp Trần đã sáng tạo ra Vô Thượng kiếm pháp của chính mình – Mạt Nhật Thiên Tai.

Việc dung hợp bốn loại áo nghĩa và dung hợp năm loại áo nghĩa tương sinh tương khắc, căn bản hoàn toàn không cùng một cấp độ, thứ hai độ khó sẽ gia tăng lên trăm ngàn lần, bằng vào ngộ tính của Diệp Trần cộng thêm ảo diệu Ngũ Hành chi lực của Ngũ Lăng lão tổ thì cũng phải bỏ ra trọn vẹn năm mươi năm khổ tu mới có thể thành công.

Mạt Nhật Thiên Tai ẩn chứa Ngũ Hành chi lực, uy lực cũng vượt qua Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm trăm ngàn lần, giờ khắc này, Diệp Trần mới được xem là đã có thực lực giao chiến với Chuẩn Tôn.

Đương nhiên, tuy nói đã sáng tạo ra Mạt Nhật Thiên Tai, nhưng xa xa vẫn chưa thể đạt đến cảnh giới viên mãn.

Việc dung hợp năm loại áo nghĩa tương sinh tương khắc là quá khó khăn, nếu chỉ có năm mươi năm thì căn bản vẫn không đủ, Diệp Trần chỉ có thể hơi chút dung hợp thoáng qua, chỉ có thể được coi là “da lông” mà thôi.

Ngay cả Ngũ Hành chưởng pháp của Ngũ Lăng lão tổ kỳ thật cũng chỉ được coi là “da lông” thôi, ngoại trừ Chí Tôn, cơ hồ không người nào có thể đem một môn Vô Thượng võ học tìm hiểu đến cảnh giới viên mãn.

Ban đầu ở Long tộc, Diệp Trần thông qua Lưu Ảnh Thủy Tinh đã thấy được hình ảnh Thanh Y Hoàng thi triển võ học. Tuy đó không phải là Vô Thượng võ học mà chỉ là Ngũ Chuyển võ học có ẩn chứa năm loại áo nghĩa Kim Mộc Thủy Hỏa Phong, nhưng Thanh Y Hoàng đã đem năm loại áo nghĩa này dung hợp với trình độ phi thường cao, cái này so với Ngũ Hành chưởng pháp của Ngũ Lăng lão tổ càng lợi hại hơn rất nhiều.

Vô Thượng võ học là một con đường tu luyện vô cùng gian nan, trái lại, Ngũ Chuyển võ học thậm chí là Lục chuyển võ học thì lại có tốc độ tiến bộ nhanh hơn nhiều, mặc dù tiềm lực là có hạn nhưng nếu lựa chọn tu luyện nó thì cũng cần phải xem tiềm lực của cá nhân mình như thế nào.

“Năm mươi năm khổ luyện, căn cơ của ta cũng gần như vững chắc rồi, nhưng suy cho cùng vẫn còn chưa đủ, vẫn chưa đạt đến điểm tới hạn.”

Năm mươi năm khổ luyện khiến cho căn cơ của Diệp Trần vô cùng kiên cố, thời điểm này mà trùng kích cảnh giới thì hoàn toàn có hi vọng thành công, nếu là đổi thành những người khác thì họ đã sớm bắt đầu đột phá rồi, nhưng Diệp Trần thì đối với yêu cầu của mình rất cao, mục tiêu của hắn không chỉ là Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, còn có Cửu Trọng Thiên nữa, chỉ cần một bước sai thì mọi bước đi sau đều là sai lầm, hắn sẽ không phạm sai lầm như vậy.

Chương 1483: Tám mươi năm (hạ)

Thời gian như thoi đưa, năm tháng vô tình trôi qua.

Nháy mắt lại gần ba mươi năm nữa đi qua, khoảng cách đến lúc Chí Tôn Thánh Địa mở ra chỉ còn lại thời gian chừng một hai năm nữa.

Một ngày này, trong lòng Diệp Trần sinh ra cảm ứng, hắn cảm ứng được Kiếm Nguyên trong cơ thể thì có dấu hiệu rung động.

Là thời điểm thích hợp tiến hành đột phá.

Thời gian gần tám mươi năm đã để cho Diệp Trần có mười phần nắm chắc có thể trùng kích Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên cảnh giới, nói ra sẽ không ai tin điều đó, phải biết rằng việc trùng kích Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên so với việc trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên sẽ khó khăn gấp trăm lần, nếu không có mấy trăm năm đến hơn một ngàn năm tích lũy thì căn bản không cách nào củng cố hoàn chỉnh căn cơ. Nhưng có đôi khi, thiên tài thì không cách nào dùng lẽ thường để đối đãi, nếu như mỗi một thiên tài đều cần đại lượng thời gian mới có thể tăng tu vi lên thì như vậy cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Huống chi, Diệp Trần có thể trong thời gian gần 80 năm mà đạt đến mười phần mười nắm chắc trùng kích thành công Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì hắn đã sáng tạo thành công Vô Thượng kiếm pháp. Khi cảnh giới võ học tăng lên lại giúp cho tâm cảnh Diệp Trần càng thêm viên mãn, mà khi tâm cảnh viên mãn thì tu vi tự nhiên càng được củng cố hơn. Trừ việc đó ra, Ngũ Hành lực lượng vận chuyển cũng có thể làm cho Âm Dương Ngũ Hành trong cơ thể trở nên vô cùng cân đối, cái này đồng dạng với việc có thể củng cố căn cơ trên phạm vi lớn.

“Không biết trùng kích Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, cần bao nhiêu Nguyên thạch đây?”

Thứ mà duy nhất Diệp Trần lo lắng chính là mình có đủ Nguyên thạch hay không.

Lúc trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, hắn trọn vẹn đã tiêu hao ba trăm triệu Nguyên thạch, còn khi trùng kích Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên thì chắc chắn không chỉ gấp 10 lần số đó.

Dưới tình huống bình thường, Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên tu vi có chân nguyên cao hơn gấp 10 lần Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, độ tinh thuần cũng cao hơn gấp mấy lần, hai thứ điệp gia cùng một lúc nên đại khái là hơn gấp mấy chục lần. Thế nhưng, Diệp Trần đang có rất nhiều Kiếm Nguyên, nếu luận về độ tinh thuần thì cao gấp mấy lần Chân Nguyên, như vậy tính ra là hơn gấp trăm lần, đây là một số lượng thập phần khủng bố đấy.

Không lập tức đột phá, Diệp Trần bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị số lượng Nguyên thạch cần thiết.

Ba ngày sau, Nguyên thạch bên trong Trữ Vật Linh Giới của Diệp Trần đã cao tới bốn mươi tỷ.

Trong số đó, có mười hai tỷ đến từ Nguyên Thạch Trì, trong gần tám mươi năm qua, Nguyên Thạch Trì hàng năm có thể sinh ra 100 triệu Nguyên thạch, một khi đạt tới 10 tỷ thì Diệp Trần lại lấy ra, vì vậy nguyên thạch cứ được tạo ra mãi. Còn trong 28 tỷ khác thì đã có mười tỷ đến từ việc thu thuế Diễm Hỏa Tinh, đúng vậy, hiện tại toàn bộ Diễm Hỏa Tinh đều đã thuộc về Diệp Trần rồi.

Thêm nữa, Diệp Trần tại trong Thần Chi Nhạc Viên đã hoạt động rất sôi nổi nên các nhân tộc cao tầng đều rất xem trọng, họ đã ban thưởng cho hắn một cái Tam cấp sinh mệnh tinh cầu. Đó cũng không phải là một đại sự, nhưng trái lại, nếu không có tưởng thưởng gì thì ngược lại là không thể nào nói nổi rồi.

Diễm Hỏa Tinh hàng năm lượng thuế thu về vượt qua một trăm triệu nguyên thạch. Tăng thêm các thu nhập khác thì cũng cơ hồ gần 200 triệu, ngoại trừ ba thành phải giao nạp cho các Nhân tộc cao tầng, bảy thành còn lại cũng có đến hơn một tỷ, tám mươi năm trôi qua, hơn 10 tỷ cũng không tính là quá khó.

Còn 18 tỷ cuối cùng là do Diệp Trần đi một chuyến đến Lục cấp sinh mệnh tinh cầu trao đổi tài vật. Những năm này, hắn đã đạt được rất nhiều bảo vật, có nhiều thứ mà mình không dùng đến, liền vùi đầu vào bên trên đấu giá hội, giao toàn bộ cho đấu giá hội xử lý. Thực tế, 18 tỷ đó chỉ là một nửa giá trị mà thôi, một nửa khác thì phải đợi đến khi đấu giá hội chấm dứt thì mới có thể giao về cho hắn.

“Có lẽ đã đủ rồi a!”

Bốn mươi tỷ Nguyên thạch, đây là một con số vô cùng kinh người, phía dưới cấp bậc Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, căn bản sẽ không cách nào tưởng tượng nổi đến con số đó, dù cả đời không ăn không uống thì cũng không thể tích trữ đủ được.

Bài trừ hết mọi tạp niệm, Diệp Trần bắt đầu bế quan trùng kích tu vi cảnh giới.

Việc trùng kích Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên so với trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên sẽ tạo ra thanh thế càng khổng lồ hơn, còn nếu nói về trình độ nhất định thì việc trùng kích Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên không sai biệt lắm chính là thực hiện hành động trái với ý trời rồi. Vũ trụ cũng có sinh mạng, mọi sinh mạng cũng đều được sinh ra từ trong “cơ thể” của vũ trụ. Lúc còn nhỏ thì thực lực tăng lên rất nhanh, nhưng khi cường đại tới trình độ nhất định thì khả năng tăng lên sẽ càng ngày càng chậm hơn. Dù sao vũ trụ sẽ không để cho ngươi cường đại lên vô hạn, vì như vậy bản thân vũ trụ cũng sẽ không thể chịu nổi. Vũ Trụ Tinh Không vì sao không có Chân Thần, đoán chừng là vì Chân Thần đã vượt qua cực hạn thừa nhận của vũ trụ rồi.

Bốn phía trên một tinh cầu hoang vu, tia chớp vần vũ bay loạn khắp nơi, vô số mây đen dần dần hội tụ tới bao phủ cả tinh cầu.

“Đây là có người tại đột phá Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên cảnh giới sao?”

Diệp Trần đột phá đã tạo ra động tĩnh quá lớn, từ vị trí bên ngoài cách đó ức vạn dặm cũng đều có thể chứng kiến, thậm chí từ xa xa vô tận cũng có thể cảm nhận được, nếu như nói thiên kiếp bình thường là thiên kiếp trên tinh cầu, như vậy giờ phút này thiên kiếp chính là thiên kiếp của vũ trụ rồi.

Khi một Linh Hải cảnh đột phá đến Sinh Tử Cảnh sẽ xuất hiện thiên kiếp, về sau, mỗi lần tăng cảnh giới lên cũng có thể bị thiên kiếp cảm ứng được.

Thiên kiếp tuy đáng sợ, nhưng rất nhiều người lại tha thiết ước mơ thiên kiếp sẽ kéo đến, bởi vì khi thiên kiếp đến, nói rõ bản thân đã có thực lực đủ cường đại, dẫn tới Thượng Thiên phải coi trọng. Trong quá khứ, mỗi lần Diệp Trần đột phá, kỳ thật đều có thiên kiếp kéo đến, nhưng những thiên kiếp kia quá mức nhỏ yếu nên trực tiếp bị Diệp Trần chuyển hóa thành nguyên khí và luyện hóa thành Chân Nguyên bản thân.

Lần này thiên kiếp sở dĩ đặc biệt to lớn là có hai nguyên nhân trọng yếu, thứ nhất, Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên không phải là thứ mà Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên có thể tưởng tượng và so sánh, nó đã càng lúc càng tiếp cận đến cực hạn thừa nhận của vũ trụ. Thứ hai, Diệp Trần đã tích súc nội tình quá mức hùng hậu, từ Linh Hồn Lực, Kiếm Nguyên, U Minh Thánh Nhãn, cái nào cũng là tồn tại nghịch thiên cả, ai biết được liệu rằng sau khi đột phá thành công Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, thực lực của hắn sẽ bộc phát lớn đến mức nào, khi đó phản ứng dây chuyền chắc chắn sẽ sinh ra.

“Bọn Nhân tộc có kẻ muốn đột phá đến Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, qua đó xem đi.”

Lần trước, Ma tộc Hoàng giả liên minh đã không thể đánh chết Diệp Trần, ngược lại toàn bộ chết thương thảm trọng, nhưng như vậy cũng không để cho Ma tộc liên minh đình chỉ kế hoạch ám sát, bọn hắn tuyệt đối không cho phép một kẻ địch nhân tuyệt thế thiên tài lớn lên, dù có phải trả một cái giá lớn thì cũng không hối tiếc.

Lần trước đến là trung đẳng Hoàng giả, lần này toàn bộ là đỉnh cấp Hoàng giả, thậm chí còn có ba gã Chuẩn Tôn, bọn hắn đi vào Chu Tước tinh vực mới không đến nửa năm, dù sao muốn lẻn vào khu vực Nhân tộc là thập phần nguy hiểm, không phải nói muốn đến là đến, một khi bị cảm ứng được thì chẳng những nhiệm vụ không thực hiện được, mà bản thân cũng có “chạy đằng trời”.

Ma tộc Chí Tôn tâm huyết dâng trào, một lần quan sát bằng Linh Hồn Lực liền có thể cảm ứng được địa phương ở xa vô tận.

Bọn hắn lập tức phái tới ba gã Chuẩn Tôn, tuổi thọ mỗi một vị đều tiếp cận đại nạn lão giả, bản thân bọn hắn đã vô vọng đột phá, vì vậy chính là người được lựa chọn tốt nhất cho nhiệm vụ lần này, mà lại là các cao tầng đồng ý giao nhiệm vụ cho bọn hắn, nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ thì hội sẽ được ban thưởng một ít bảo vật gia tăng tuổi thọ. Lúc bình thường, bọn hắn căn bản không cảm tưởng đến những phần thưởng này, Chuẩn Tôn của các dân tộc tuy nói không phải là rau cải trắng, nhưng số lượng cũng không ít, trong khi bảo vật gia tăng tuổi thọ lại không có nhiều như vậy, dưới tình huống tăng nhiều thì sẽ thiếu hụt trầm trọng, biên giới Chuẩn Tôn chỉ có thể dựa vào chính mình để vượt qua.

Chuẩn Tôn có tốc độ di chuyển cực nhanh, chỉ mấy lần thuấn di đã đến vị trí trung tâm thiên kiếp.

Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên thiên kiếp, bọn hắn cũng không để vào mắt.

“Là tên tiểu tử kia.”

Một gã Chuẩn Tôn trong đó mắt lóe lên tử quang, vẻ mặt lộ ra sát cơ.

Bọn hắn thật sự không cách nào tưởng tượng nổi, mới qua thời gian không bao nhiêu năm mà đối phương đã có nắm chắc có thể trùng kích Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên. Bọn hắn đánh giá, Diệp Trần chí ít có bảy tám phần nắm chắc có thể đột phá Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên thành công, nếu không thì đã không tiến hành trùng kích rồi.

“Kẻ này quá kinh khủng, một khi hắn trở thành Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Hoàng giả, chúng ta muốn giết hắn tựu sẽ vô cùng khó khăn.”

“Xem ra Thượng Thiên hay vẫn là chiếu cố Ma tộc liên minh ta, bên cạnh hắn cũng không có người thủ hộ, lúc này giết hắn sẽ dễ như trở bàn tay.”

Với đội hình ba vị Chuẩn Tôn, tám vị đỉnh cấp Hoàng giả, đối phó với địch nhân dưới Chí Tôn thì gần như là vô địch, dù cho đụng phải đỉnh phong Chuẩn Tôn cũng dư sức đánh một trận.

“Giết!”

Một gã Ma tộc Chuẩn Tôn có mái tóc là những con rắn, trong nháy tràn ngập sát, lúc xuất hiện lần nữa thì đã đến chỗ tinh cầu Diệp Trần. Gã ma Ma tộc này cũng từng là một nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, được gọi là Vạn Xà Ma Tổ, so với Ngũ Lăng lão tổ cũng không thua kém bao nhiêu.

“Chết đi!”

Tay phải đột nhiên vung lên, vô số xà ảnh bạo phóng tới Diệp Trần, trong đó ẩn chứa năm loại áo nghĩa Kim Thủy Phong Ảnh Độc. Người có thực lực hơi yếu mà bị cái Vạn Xà Vẫn Diệt Chưởng này của hắn đánh trúng, lập tức sẽ bị hấp thụ thành người khô và hóa thành độc phấn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ