Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 265 [Chương 1424 đến 1429]
❮ sautiếp ❯Chương 1424: Tử thần đằng đáng sợ
Thời gian hơn mười ngày đối với người bình thường mà nói, là một đoạn thời gian không mấy ngắn ngủi, nhưng đối với bọn người Diệp Trần mà nói thì lại rất nhanh, tùy tiện uống chút rượu, vừa nhìn ngắm Lưu Ảnh Thủy Tinh thì thời gian đã trôi qua rồi.
“Đã đến nơi rồi.”
Ngày hôm đó, Xích Phong Đế thao túng tiểu Hoàng cấp chiến hạm Xích Phong hào hiển hiện trong tinh không.
Xuyên thấu qua Thủy Tinh ở nơi đầu chiến hạm, năm người thấy được một cái vòng xoáy màu tím nhạt, đây chính là cửa vào Tử Hoa Bí Cảnh.
Tuyết Không Đế nói: “Tử Hoa Bí Cảnh có vài chục cái cửa vào, những cửa vào này tiến vào địa phương cũng không cố định, lần này có thể là xuất hiện tại bên trên một phiến hải dương, nói không chừng lần sau tựu sẽ xuất hiện trên đất bằng, thuần túy là dựa vào vận khí đấy. Nếu vận khí tốt, nói không chừng chúng ta sẽ bị truyền tống trực tiếp đến địa điểm bên trên tàn đồ, sẽ giảm bớt đi đại lượng thời gian.”
“Vào đi thôi!” Thạch Nhân Đế đối với Xích Phong Đế nói.
“Được rồi!”
Xích Phong Đế thao túng Xích Phong hào tiến vào vòng xoáy màu tím nhạt.
Ông!
Vòng xoáy màu tím nhạt nhúc nhích, Xích Phong hào biến mất không thấy đâu nữa.
Sau một khắc, Xích Phong hào đi vào bên trên một mảnh hải dương màu xanh lá.
Nhìn kỹ, đó cũng không phải hải dương, mà là một mảnh thực vật rộng lớn đến vô biên vô hạn, thực vật phía dưới có rất nhiều giống loài, từ dây leo, cây cối, hoa cỏ, bụi cỏ…, nhìn từ phía trên sẽ thấy chúng chen chúc nhau đến rất chật chội, khung cảnh tràn ngập trong mắt đều là màu xanh lá.
“Nơi này ta chưa từng tới.”
Thạch Nhân Đế nghi ngờ nói.
“Ta cũng chưa từng tới.”
“Mặc kệ nó, Tử Hoa Bí Cảnh lớn đến không thể tưởng tượng nổi, đến ngày nay cũng chưa có người nào có thể dò xét ra một phần mười của Tử Hoa Bí Cảnh đấy, việc chưa từng tới đây là rất bình thường mà thôi.”
Xích Phong Đế lơ đễnh, điều khiển Xích Phong hào tiến lên rất nhanh.
Bên trong Tử Hoa Bí Cảnh tràn ngập khí lưu nồng đậm, không cách nào xuyên thẳng qua hư không, những chiến hạm mặc kệ là cấp bậc gì đi nữa cũng đều cần phải gia tốc đến khi tiếp cận đến tốc độ ánh sáng mới có thể xuyên thẳng qua hư không, so với “thuấn di” của Bát trọng thiên Hoàng giả là hai chuyện khác nhau, bất quá Hoàng Cấp chiến hạm tựu là Hoàng Cấp chiến hạm, có thể đạt đến tốc độ rất nhanh vì vậy năm người họ không cần phải tự mình chạy đi.
Sau khi bay nửa canh giờ, năm người vẫn một mực nhìn không thấy được khu vực giới hạn thực vật. Cho dù là Diệp Trần đã Linh Hồn Chi Nhãn thì cũng nhìn không tới được.
“Không hổ là Tử Hoa Bí Cảnh.”
Diệp Trần trong nội tâm cảm thán.
Linh hồn chi nhãn của hắn, có thể chứng kiến được các sự vật ở cách đó 1 tỷ dặm, việc nhìn không tới khu vực giới hạn của thảm thực vật, nói rõ cái này vùng đất thực vật dài rộng vượt xa 1 tỷ dặm rồi, cái này so với Chân Linh Đại Lục và Huyết Thiên Đại Lục cùng với Thiên Kiếm Đại Lục tại Chân Linh Thế Giới cộng lại cũng phải lớn hơn bên trn rất nhiều lần, có thể nói nơi đây chính là một đại lục màu xanh lá.
“Ồ! Các ngươi xem, phía dưới dường như có hài cốt của chiến hạm kìa?”
Hỏa Tước Đế phát hiện ra cái gì đó.
“Đúng là hài cốt chiến hạm, chuyện gì đã xảy ra với nó nhỉ?”
Rất nhanh, bốn người Diệp Trần cũng nhìn thấy từ bên trên mặt đất cách nơi đây mấy chục vạn dặm, có rất nhiều hài cốt chiến hạm. Toàn bộ những hài cốt chiến hạm này đều bị thực vật bao trùm lấy, nếu không cẩn thận quan sát sẽ rất khó phát hiện.
“Hình như là chúng bị xé đứt làm đôi hay sao ấy?” Thạch Nhân Đế sắc mặt có chút biến hóa.
Diệp Trần nói: “Bề ngoài thì chúng giống như các Đế cấp chiến hạm, không biết thứ gì lại có thể làm chúng bị xé toạc như vậy?.” Xé rách cùng phá huỷ là hai việc khác nhau, phá huỷ thì không khó nhưng xé rách thì tựu khó hơn rất nhiều.
Xích Phong Đế trầm ngâm nói: “Chỉ sợ rằng, chúng ta đã đến một địa phương vô cùng nguy hiểm rồi. Phía dưới đó, có khả năng tồn tại các loại Đế Vương Hoa và các loại thực vật tánh mạng khủng bố khác.”
Thực vật tánh mạng là thứ rất “khó chơi”, bình thường công kích của bọn chúng là phô thiên cái địa, có muốn trốn đều không có cách nào trốn được, một khi bị quấn chặc lấy là sẽ rơi vào “cửu tử nhất sinh” ngay, trong đó Đế Vương Hoa là tồn tại có nhiều tiếng xấu nhất.
“Trước hết cứ bay lên cao đã!”
Tuyết Không Đế đề nghị nói.
“Ừ!”
Xích Phong Đế gật gật đầu, đưa Xích Phong hào lên cao.
Trên không Tử Hoa Bí Cảnh tràn ngập khí lưu màu tím, càng lên cao thì khí lưu màu tím càng dày đặc, mà ở bên trong đám khí lưu màu tím này còn có những dòng điện màu tím lập loè liên hồi, nghe nói, khi đạt đến độ cao nhất định thì dòng điện màu tím cường hãn liền có thể gây ra nguy hiểm đến tánh mạng của Sơ đẳng Hoàng giả. Ước chừng khi lên đến độ cao 5000m, Xích Phong Đế cũng không dám lên cao hơn nữa, dòng điện tử sắc hiện đang đập nện liên hồi vào bên trên lồng năng lượng của Xích Phong hào, phát ra thanh âm “lốp ba lốp bốp”, và tốc độ tiêu hao nguyên thạch cũng kịch liệt nhanh hơn.
Chiến hạm có đẳng cấp càng cao thì tốc độ tiêu hao Nguyên thạch càng nhanh, đương nhiên, năm người họ không phải là người bình thường, điểm ấy Nguyên thạch vẫn còn không đáng để vào mắt.
Vù vù!
Độ cao thay đổi không ngừng, khiến cho tốc độ Xích Phong hào cũng dần bị chậm lại, tử sắc khí lưu đã tạo ra lực cản rất lớn.
“Hy vọng có thể bình an ly khai khỏi cái khu vực thực vật này.”
Xích Phong Đế thở ra một hơi, cười khổ nói.
“Phải tự thích ứng trong mọi tình cảnh thôi, khu vực thực vật có phạm vi lớn như thế sẽ không có khả năng toàn bộ đều gặp phải nguy hiểm đây.”
Tuy đây lần đầu tiên Diệp Trần thăm dò Tinh Không Bí Cảnh, nhưng hắn cũng có bất kỳ khẩn trương nào, có lẽ trời sinh hắn đã thích hợp với tình huống sinh tồn kịch liệt rồi.
Lại bay thêm hơn một canh giờ nữa, phía trước xuất hiện một chiếc Đế cấp chiến hạm loại nhỏ, cái chiếc Đế cấp chiến hạm này bảo trì độ cao không quá cao, đoán chừng nó đã không phát giác được nguy hiểm ở khu vực thực vật ở bên dưới.
“Là Đế cấp chiến hạm của bọn Dạ Xoa tộc đấy.”
Hỏa Tước Đế khuôn mặt cười lạnh một tiếng.
“Bọn hắn gặp nguy hiểm chắc rồi.” đồng tử mắt Diệp Trần co lại, hắn có thể cảm giác được một cỗ nguy cơ cự đại đang lặng yên ẩn mình dưới lòng đất, bởi vì Tử Hoa Bí Cảnh quá mức đặc thù, thực vật nhiều đến không cách nào tưởng tượng nổi, trong lúc nhất thời, cả bản thân hắn cũng khó có thể dùng Linh Hồn Chi Nhãn nhìn xuyên thấu qua để xác định có thứ gì ở dưới nền đất, chỉ biết rằng đó không phải là chuyện tốt mà thôi.
Diệp Trần vừa dứt lời.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo…
Vô số tiếng xé gió vang lên, một cây dây leo màu đen lao vụt về hướng chiếc Đế cấp chiến hạm kia, đám dây leo màu đen bắn chụm quá nhanh, làm Đế cấp chiến hạm căn bản không kịp phản ứng, trực tiếp bị quấn chặc lấy.
“Trời ạ, tại sao lại có Tử Thần Đằng ở nơi này chứ, chạy mau!.”
Cửa khoang thuyền Đế cấp chiến hạm mở ra, bốn đạo nhân ảnh bay ra ngoài, sau một khắc, lồng năng lượng bảo vệ của Đế cấp chiến hạm bị vặn vẹo kịch liệt, sau một khắc mấy chục sợi dây leo đã đâm xuyên thủng Đế cấp chiến hạm, xé toạc nó ra từng mảnh.
Đám Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả vừa bay ra khỏi Đế cấp chiến hạm, căn bản chẳng quan tâm Đế cấp chiến hạm thành ra như thế nào, nguyên một đám lập tức bay lên cao rất nhanh, sắc mặt tái nhợt.
Đáng tiếc, dù bọn hắn có mau hơn nữa cũng không nhanh bằng đám dây leo màu đen kia, một gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả trong đó đã bị trói lấy chân phải và hung hăng kéo xuống đất, trên đường, hắn đã tự chặt đứt đùi phải của mình để thoát thân, nhưng không biết sao vẫn chậm mất một nhịp, lại có thêm hai cây dây leo lao vào triền trụ toàn thân của hắn, mặc cho hắn bộc phát năng lượng thế nào cũng đều vô dụng, nếu không trực tiếp công kích thì rất khó gây ra thương tổn quá lớn đối với Tử Thần Đằng.
Phốc!
Gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả này trực tiếp bị kéo vào sâu trong lòng đất, tiếng kêu thảm thiết của hắn vang lên rồi chợt im bặt.
Còn ba gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả khác thì điên cuồng công kích tới đuổi theo đám dây leo, đao khí, quyền kình, cùng với thủy tiễn cực lớn làm xé nát một cây dây leo.
Nhưng bất quá vào lúc này, một đạo tử sắc thiểm điện đánh xuống làm tên Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả đang ở trên cao nhất kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống bên dưới, nguyên lai hắn đã bay lên quá cao, làm hấp dẫn lấy dòng điện tử sắc trên bầu trời, chúng lập tức tập trung lại về một chỗ mà biến hóa thành một đạo tử sắc thiểm điện cực mạnh bổ trúng lên người hắn.
Ngay khi bị rơi xuống, gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả này đồng dạng bị đám dây leo màu đen bắt lấy.
Chỉ còn lại hai gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả gắt gao chống lại.
Lúc này, một tên trong đó đã thấy được Xích Phong hào của Xích Phong Đế, nhanh chóng nói: “Chạy về hướng bên kia mau.”
“Hai tên khốn kiếp này.”
Xích Phong Đế sắc mặc nhìn không tốt, so với Đế Vương Hoa, Tử Thần Đằng là thực vật tánh mạng còn muốn đáng sợ hơn, bằng vào uy lực của Tử Thần Đằng thì không nhất định có thể xuyên thủng phòng ngự của Xích Phong hào, nhưng nó có thể cuốn lấy Xích Phong hào và kéo xuống đất, Xích Phong hào thế nhưng lại là vật hộ mệnh của hắn đấy.
“Đi.”
Điều khiển Xích Phong hào, Xích Phong Đế tránh qua hai người này.
“Dừng lại.”
Gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả bay ở phía trước bổ một đao về phía Xích Phong hào, “phanh” một tiếng, Xích Phong hào lập tức bị lung lay, tốc độ bị hạ thấp xuống không ít.
Chương 1425: Ta đi cứu hắn
“Muốn chết!”
Xích Phong Đế cũng không phải là người lương thiện, huống chi đối phương còn là Dạ Xoa tộc một trong những tử địch Nhân tộc, bên trên vách tường Xích Phong hào, 24 môn Khôi Lỗi pháo lập tức được nhắm thẳng qua, “rầm rầm”…, 24 đạo cột sáng màu hồng đỏ thẫm bay vụt đến, hai gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả bởi vì muốn tăng tốc chạy trốn khỏi Tử Thần Đằng nên không tránh kịp, một tên trong đó bị đã trúng lấy một pháo, một tên còn lại tuy né tránh được nhưng cũng bị sóng xung kích làm ảnh hưởng đến.
Xích Phong hào chính là một Hoàng Cấp chiến hạm nên Khôi Lỗi pháo của nó cũng có uy lực dị thường kinh người, dù có là Đỉnh cấp đế vương đi nữa mà bị bắn trúng trực tiếp thì sẽ triệt để trọng thương và mất đi sức chiến đấu. Gã Dạ Xoa tộc Phong Đế Vương giả Sau khi bị bắn trúng thì trên người hắn lập tức bốc lên ánh lửa màu đỏ, cả Đế cấp khôi giáp mặc trên người cũng xuất hiện tổn hại, như vậy cũng có thể thấy được Hoàng Cấp Khôi Lỗi pháo có uy lực đáng sợ đến dường nào.
Aaaaaaaaa!
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, hai người hắn đã bị Tử Thần Đằng đuổi kịp đến và kéo xuống đất.
Giải quyết xong phiền toái, Xích Phong Đế tiếp tục thao túng Xích Phong hào phi hành với vận tốc cực hạn, bất quá hắn không biết rằng sở dĩ có thể đơn giản thoát khỏi Tử Thần Đằng là vì khi đó chủ pháo đã thực hiện súc tích năng lượng.
Xích Phong hào có đến 24 cửa Khôi Lỗi pháo, trong đó 22 của là pháo phụ, hai cái còn lại chính là chủ pháo, pháo phụ một lần xạ kích ước chừng làm tiêu hao 20 vạn Nguyên thạch, bình thường chủ pháo có uy lực cũng không sai biệt bao nhiêu với pháo phụ, nhưng chủ pháo lại được chế tác từ chất liệu rất tốt, bên trên lại được khắc ấn trận pháp cường đại hơn, vì vậy có thể không ngừng tích súc năng lượng Nguyên thạch, khi năng lượng Nguyên thạch được tích súc tới cực hạn thì mỗi một pháo phát ra sẽ có uy lực cao gấp mấy chục lần pháo phụ, ngay cả Sơ đẳng Hoàng giả trúng phải cũng đều muốn trọng thương thậm chí tử vong, đương nhiên, khôi lỗi pháo vẫn là một tử vật, chỉ có thể công kích thẳng, trừ phi Sơ đẳng Hoàng giả đứng bất động ở nơi đó, nếu không thì tỷ lệ bắn trúng mục tiêu là gần như bằng không.
“Không thể tưởng được ở chỗ này lại đụng phải Tử Thần Đằng!”
Tuyết Không Đế trên mặt đã hiện ra vẻ lo lắng, Tử Thần Đằng được mệnh danh là thần chết, tất nhiên không phải là lời đồn thổi bậy bạ, Đế cấp Tử Thần Đằng đối với bất luận Thất trọng thiên Phong Đế Vương giả mà nói, đều là tồn tại mang tính áp đảo, dưới tình huống một chọi một thì cơ hồ vương giả không có phần thắng, mà thực lực thấp hơn Cao đẳng Phong Đế Vương giả sẽ hoàn toàn bị miểu sát đấy.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Tử Thần Đằng đuổi theo.
“Đi chết đi!”
Xích Phong Đế lại thao túng 22 ổ pháo phụ, bắt đầu tập trung hỏa lực công kích.
Đáng tiếc, Khôi Lỗi pháo chỉ có thể công kích theo đường thẳng nên không đủ tính linh hoạt, vì vậy khó có thể công kích được Tử Thần Đằng, nhưng cũng may là lượt công kích này cũng thoáng có thể áp chế một phần tốc độ tập kích của Tử Thần Đằng.
“Có biến rồi, phía trước cũng có Tử Thần Đằng.”
Đúng lúc này, Diệp Trần rất nhanh lên tiếng, nhắc nhở Xích Phong Đế.
“Cái gì!?.”
Xích Phong Đế lại càng hoảng sợ hơn, vội vàng thao túng Xích Phong hào thay đổi, ở giữa không trung kéo lê một quỹ đạo hình vòng cung mỹ diệu màu đỏ, khó khăn lắm mới tránh được một sợi dây leo Tử Thần Đằng đang công kích tới.
“Kiên trì thêm chốc lát, chủ pháo năng lượng sắp súc tích xong rồi.”
Xích Phong Đế trên trán bắt đầu đổ mồ hôi, không chỉ là vì lo lắng có thể chạy ra khỏi cái này phiến khu vực thực vật này hay không, mà càng lo lắng cho Xích Phong hào của mình có thể lọt vào bất trắc hay không nữa, đây chính là vật hộ mệnh của hắn, nếu muốn bán đi thì giá trị vài tỷ cũng đều có thể dễ dàng bán được, hơn nữa dù cho có tiền thì không mua được nó.
Vù vù vù!
Xích Phong hào phá vỡ khí lưu màu tím, cực hạn phi hành, Diệp Trần xem chừng, nếu như đây là Mị Ảnh hào của mình, đoán chừng đã sớm bị Tử Thần Đằng xé thành hai nửa rồi.
Hơn mười lần hô hấp đi qua, Xích Phong Đế vui vẻ nói: “Tốt rồi, hai tên gia hỏa đáng giận kia cũng nên nếm thử uy lực Hoàng Cấp chiến hạm chủ pháo của ta rồi a!”
Chủ pháo thay đổi phương hướng, nhắm ngược ra ngay sau lưng.
Oanh! Oanh!
Hai tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa phát ra, Xích Phong hào bắt đầu chuyển động và kịch liệt run lên, giống như là không chịu nổi lực phản chấn khi chủ pháo phát công vậy.
Năm người dùng Linh Hồn Lực hướng về phía sau quan sát, chỉ thấy hai đạo cột sáng đỏ thẫm nghiêng ngã hạ xuống mặt đất, sau một khắc, hai luồng hỏa cầu khủng bố nổ tung lên, hỏa cầu càng lúc càng lớn, cuối cùng thành hình bán cầu, riêng phần mình bao trùm phương viên mấy trăm dặm trên mặt đất, cuối cùng giao tiếp nhau, phảng phất giống như một khối cầu màu đỏ bị cắt thành hai nửa vậy.
Dây leo Tử Thần Đằng bị hỏa cầu nung đốt đến tan vỡ thành từng mảnh nhỏ, chỗ đứt gãy ở giữa thân vô lực rủ xuống dưới, phần còn lại của nó cũng khó có thể tiếp tục truy kích Xích Phong hào nữa.
“Thành công rồi.”
Xích Phong Đế mang trên mặt vẻ mỉm cười.
“Uy lực chủ pháo của Hoàng Cấp chiến hạm quả nhiên lợi hại.” Diệp Trần cảm thấy hoảng sợ với tình cảnh này, Tử Hoa Bí Cảnh cùng loại với Sinh mệnh tinh cầu, đối với phương diện năng lượng bài xích là cực kỳ nghiêm trọng, mặc dù như thế, chủ pháo Hoàng Cấp chiến hạm vẫn có thể phá hoại phương viên mấy trăm dặm trên mặt đất, như vậy cũng có thể thấy được đôi chút về nó rồi.
“Không lớn sao được chứ? Hai khẩu pháo thế mà tiêu hao 1000 vạn Nguyên thạch đấy.”
Xích Phong Đế đắc ý nói.
“Thôi đi…có phải chỉ có mỗi một chiếc Hoàng Cấp chiến hạm của ngươi thôi đâu?” Hỏa Tước Đế khinh thường nói.
Tuyết Không Đế cười hì hì nói: “Tiểu Hỏa Tước đang ganh tị đấy?”
“Ta mà ganh tị hắn sao?”
“Thôi thôi, đừng nhao nhao thế nữa, chúng ta dường như đã làm thức giấc sinh vật thật sự lợi hại rồi.” Thạch Nhân Đế sắc mặt trầm trọng, chỉ chỉ phương hướng phía bên phải.
Phương hướng mấy vạn dặm phía bên phải, một sợi dây leo hắc sắc dài đến hơn vạn dặm, thô to khủng bố đến mấy trăm mét chui từ dưới đất lên, sợi dây leo màu đen này không hề chỉ là một dây đơn lẻ, trên thân nó còn có rất nhiều cành nhánh, bên trên các nhánh này lại có rất nhiều dây leo nhỏ hơn, quả thực giống như một đạo Thiên La Địa Võng vậy, cái dây Tử Thần Đằng trước đó so với cái này, quả thực là không đáng để nhắc tới.
“Đây chẳng lẽ là Hoàng Cấp Tử Thần Đằng, Tử Hoa Bí Cảnh từ lúc nào đã trở nên nguy hiểm đến như vậy rồi hả?”
Gặp phải cái này, tất cả mọi người đều có chút ngây người.
“Chỗ đó có thể thấy được biên giới rồi, chạy đến đó đi.”
Trời cao không tuyệt đường sống con người, Diệp Trần dùng Linh Hồn Chi Nhãn xuyên thấu qua, rốt cục đã thấy được vùng biên giới của đại lục màu xanh lá này rồi, nơi đó là một mảnh khí lưu màu tím có điện quang lập loè, tuy nói thoạt nhìn cũng không phải rất an toàn, nhưng chung quy cũng có thể thoải mái chống lại cùng Hoàng Cấp Tử Thần Đằng.
“Đi thôi!”
Vào thời điểm lúc này, mọi người căn bản đã không sinh ra được bất luận ý chí chiến đấu gì nữa, mới chỉ bị Hoàng Cấp Tử Thần Đằng đuổi theo mà đã thập tử vô sinh rồi, cái đại lục màu xanh lá này hẳn là địa bàn của Tử Thần Đằng rồi.
Xích Phong hào có tốc độ rất nhanh, nhưng Hoàng Cấp Tử Thần Đằng có tốc độ còn nhanh hơn.
Hai vạn dặm.
Một vạn dặm.
Năm nghìn dặm.
Hai nghìn dặm.
Vèo!
Một sợi dây leo hơi chút mảnh khảnh, nhưng cũng thô to hơn mười thước, theo bên trên dây leo chủ vươn dài ra, hung hăng rút kích vào bên trên Xích Phong, lập tức, Xích Phong hào bị ném bay ra ngoài, lồng năng lượng bảo vệ bị cuồng khúc vô cùng, cơ hồ như sắp bị nghiền nát vậy.
“Mọi người nhanh chóng đi ra khỏi Xích Phong hào ngay.”
Xích Phong hào vừa bị quăng lên, Xích Phong Đế biết rõ tình hình đã không còn tốt, vội vàng mở ra cửa khoang để cho mọi người đi ra, sưu sưu vài tiếng, toàn bộ năm người vọt ra ngoài, riêng Xích Phong Đế thì thu hồi Xích Phong hào.
Năm người đơn thuần phi tốc trốn đi, kỳ thật Xích Phong hào so ra kém hơn bản thân phi hành, chỉ có điều ở bên trong Xích Phong hào thì an toàn hơn, cái lồng năng lượng của nó có thể ngăn cản nhiều lần công kích của Sơ đẳng Hoàng giả.
Nhưng bây giờ đã quản không được những thứ này nữa, Xích Phong hào với bề ngoài to lớn đã hoàn toàn trở thành một tấm bia ngắm sống rồi.
Đã đi ra khỏi Xích Phong hào, tốc độ năm người lập tức tăng lên mãnh liệt, khoảng cách đến biên giới giữa đại lục màu xanh lá và khí lưu màu tím càng lúc càng gần, nhưng Hoàng Cấp Tử Thần Đằng ở đằng sau cũng tương ứng càng lúc càng gần.
Nhanh lên!
Nhanh hơn nữa!
Năm người đem tốc độ bản thân tăng lên tới cực hạn, trong đó tốc độ của Diệp Trần là nhanh nhất.
Xoẹt!
Đúng lúc này, Thạch Nhân Đế có tốc độ chậm nhất bỗng nhiên bị ngừng lại, hai chân của hắn đã bị một dây leo thô to quấn chặt lấy, cây dây leo này lại phân ra nhiều mảnh dây leo nhỏ, quấn chặt lấy thân thể Thạch Nhân Đế.
“Các ngươi đi mau!”
Gặp mọi người quay đầu lại, trên mặt Thạch Nhân Đế hiện lên thần sắc giãy dụa, chợt gầm nhẹ nói.
“Không đâu!”
Hỏa Tước Đế bình thường rất tùy tiện, nhưng lại là người đầu tiên quay lại cứu hắn.
Phanh!
Đột ngột, một đạo thân ảnh xuất hiện tại phía trước Hỏa Tước Đế, làm nàng đụng ngược trở về, “Ngươi làm gì vậy?” Hỏa Tước Đế nhìn hằm hằm lấy Diệp Trần, trong mắt như tỏa ra hỏa diễm.
“Ta đi cứu hắn.”
Nói xong, Diệp Trần hướng phía Thạch Nhân Đế bay đi rất nhanh.
Chương 1426: Chịu đựng tốt đấy
Thạch Nhân Đế có thực lực rất mạnh, thậm chí còn muốn mạnh hơn một đường so với Xích Phong Đế, nhưng một khi bị quấn chặc tay chân cùng thân thể, thì chiến lực liền bị mất hết, ngay cả hai phần công lực cũng không phát huy được, tựu giống như một con côn trùng có thân thể khoẻ mạnh lại bị dính trên mạng nhện vậy, chỉ có thể vùng vẫy một chút rồi giãy chết thôi.
Lúc này, Thạch Nhân Đế đã bỏ mặc, nếu có thể trì hoãn chút ít thời gian để cho những người khác thoát thân cũng là tốt rồi.
Nhưng hắn cũng không ngờ tới, Diệp Trần lại quay lại cứu hắn.
“Diệp Trần, ngươi làm gì vậy, mau chạy đi, không là chết đấy.”
Nếu như thực lực của Diệp Trần có thể cứu hắn thì thật tốt, nhưng dù thực lực của đối phương có cường thịnh thế nào thì liệu rằng có thể đủ mạnh để chống lại Hoàng cấp Tử Thần Đằng đến cùng hay không? Thạch Nhân Đế cũng không hy vọng Diệp Trần bởi vì hắn mà bỏ mạng, đối phương có cái tâm ý này thì hắn đã rất thỏa mãn, chàng trai trẻ tuổi này là một trong những thanh niên ưu tú nhất mà hắn từng gặp qua, bất kể là tiềm lực hay là nhân phẩm.
“Yên tâm đi, ta sống còn chưa đủ đâu.”
Diệp Trần có chừng bảy tám phần nắm chắc có thể làm được, niềm tin của hắn đến từ chính Không Gian Áo Nghĩa.
Vĩnh Dạ Đế Kiếm ra khỏi vỏ, Diệp Trần còn chưa kịp nữa thi triển ra sát chiêu mạnh nhất, trực tiếp lấy một chiêu nhị chuyển cực hạn kiếm pháp Liệt Hỏa Phần Xuân phóng hỏa tới, kiếm lực hung mãnh thiêu đốt thoáng cái đã chém đứt sợi dây leo, ngăn chặn dây leo tiếp tục kéo lấy Thạch Nhân Đế. Bằng vào uy năng của Vĩnh Dạ Đế Kiếm, sợ rằng chỉ cần thi triển Liệt Hỏa Phần Xuân nhị chuyển cực hạn kiếm pháp thôi thì uy năng cũng đã rất lớn rồi, mà sợi dây leo này cũng không phải là thân chính của Hoàng cấp Tử Thần Đằng, nó chẳng qua chỉ là một nhánh cây rất nhỏ, chém đứt nó ra cũng không phải là rất khó.
Chỗ đáng sợ của Tử Thần Đằng là ở chỗ nó có thể quấn quanh thân thể con mồi, mức độ chắc chắn mặc dù không tính là vô cùng kinh khủng, nhưng dĩ nhiên, nếu đổi thành thân cây chính thì khẳng định Diệp Trần không chém đứt nổi nó, nó thật sự là rất khó chịu.
“Đi mau!” Thân hình chợt lóe lên, Diệp Trần bắt được bả vai Thạch Nhân Đế, thật nhanh chạy trốn trở về.
Đám dây leo còn sót lại trên người được tháo bỏ, Thạch Nhân Đế có cảm giác như đã tìm được đường sống trong cõi chết vậy, bất quá hắn cũng biết rõ, đang trong lúc này mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Khoảng cách giữa bọn họ và Tử Thần Đằng giờ đây đang bị kéo gần lại rất nhiều, cái thân dây leo chính kia tựa như một con Cự Long màu đen dài đến hơn vạn dặm, mang lại cho người ta một cảm giác bị áp bách đến cùng cực, mà những cái nhánh dây leo của nó lại có thể bao trùm khắp một khu vực rộng lớn, trông như nó muốn nuốt chửng hai người vậy.
Sưu sưu sưu…
Không ngoài dự tính, chừng bảy tám nhánh dây leo to bằng cổ tay lao về hướng hai người họ với tốc độ cực nhanh, tựa như cường giả thi triển ra tiên pháp tuyệt cường vậy.
“Cẩn thận đấy.”
Thạch Nhân Đế bị Diệp Trần nắm lấy nên không cách nào phản kích, trong tình huống này mà phản kích lại càng chết nhanh hơn.
Bất quá hắn đã đánh giá thấp Diệp Trần, chỉ thấy chân phải Diệp Trần bước một bước về phía trước, “bá” một tiếng, chẳng những tốc độ của hắn tăng lên một đoạn, độ cao cũng nhanh chóng tăng lên mười thước, quá trình này cũng tựa như một loại thuấn di vậy, làm bảy tám cái dây leo kia đánh vụt vào hư không.
Chín thành Không Gian Áo Nghĩa tất nhiên vẫn không cách nào làm cho Diệp Trần thuấn di được, nhưng lại có thể đạt tới đến gần trình độ thuấn di. Đây là một loại khả năng thao túng ở giữa không trung, một kiểu dùng lực mượn lực.
“Thật lợi hại.”
Thạch Nhân Đế ánh mắt sáng lên, hắn còn tưởng rằng vừa rồi chắc chắn sẽ bị đám dây leo rút trúng.
Bằng vào biện pháp này, Diệp Trần đã nhanh chóng thoát ly, tránh được cú đánh chết người của đám dây leo, phảng phất như công kích của đám dây leo kia không cùng cấp độ với hắn vậy.
Dần dần, Diệp Trần ngược lại đã đuổi kịp ba người ở phía trước, mặc dù có mang theo thêm một người, nhưng tốc độ của Diệp Trần vẫn muốn nhanh hơn một tia so với ba người phía trước.
Gần đến rồi!
Năm người phân thành hai nhóm, một trước một sau bay đi, dần dần tiến tới gần biên giới đại lục màu xanh biếc, tại đó là một mảng khí lưu tử sắc có lập lòe thiểm điện, tựa như một mảnh điện xà dài hẹp tử sắc vậy, bất quá đối với Hoàng cấp Tử Thần Đằng ở phía sau, những thứ tử sắc điện xà này không được coi là quá nguy hiểm, cùng lắm thì đến lúc đó lại tiến vào bên trong Xích Phong Hào mà trốn, bằng vào lực phòng ngự kinh người của xích phong hào, tử sắc Thiểm Điện bình thường không cách nào xúc phạm tới bọn họ được.
“Diệp Trần, cố gắng lên a!”
Ba người Xích Phong Đế ở phía trước nói.
Bọn họ ở phía trước nên không gặp phải quá nhiều nguy hiểm, Hoàng cấp Tử Thần Đằng sẽ không công kích bọn họ đầu tiên, giờ đây điều mà bọn họ lo lắng nhất chính là an toàn của Diệp Trần cùng Thạch Nhân Đế.
Rầm rầm!
Bỗng nhiên, khí lưu giữa không trung kịch liệt xoay tròn, giống như mặt hồ nước đang yên tĩnh thì bị khoáy động vậy, khiến cho tốc độ của mọi người bị ảnh hưởng rất lớn.
“Không tốt rồi, cần phải khỏi phạm vi của dây leo chính ngay.”
Dưới cảm ứng của Linh Hồn Lực, mọi người thấy được cái thân dây leo chính dài đến hơn vạn dặm, thô to đến vài trăm thước kia đang mãnh liệt lao tới đây, tuy nói khoảng cách giữa dây leo chủ và Diệp Trần chỉ còn khoảng hai nghìn dặm, nhưng cái dây leo chủ kia lại sở hữu vô số nhánh nhỏ hơn, các nhánh nhỏ này đan xen với nhau trông tựa như một cái lưới khổng lồ, phô thiên cái địa, đem khí lưu bên trong cả một khu vực rộng lớn như thế xoắn đến ngổn ngang, thỉnh thoảng tạo thành vòng xoáy mang theo kình khí sắc bén, lại đôi khi hóa thành từng đạo vòi rộng cực mạnh.
“Đi nhanh!”
Dây leo rất nhiều, Diệp Trần không dám cam đoan mình có thể né tránh toàn bộ, càng không có cách nào xuất kiếm, chỉ cần vừa ra kiếm thì tốc độ nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Ý niệm vừa động, Ngân Xà bảo kiếm bên hông Diệp Trần tự động bay ra khỏi vỏ, hóa thành một đạo ngân quang, nghênh đón hướng vô số dây leo mà chém tới, “phốc xuy phốc xuy phốc xuy…”
Ngự Kiếm Thuật mặc dù đối với Diệp Trần hiện tại mà nói, đã không còn được coi là quá lợi hại, cũng không phải là Diệp Trần không có nghiên cứu qua Ngự Kiếm Thuật, nhưng hắn vẫn thể cách không mà thao túng bảo kiếm để thi triển ra một bộ kiếm pháp hoàn hảo được, dĩ nhiên, trước mắt chỉ có thể thi triển đến nhị chuyển kiếm pháp mà thôi, còn tam chuyển kiếm pháp thì vẫn chưa thể thi triển ra được. Bởi việc cách không thi triển cùng chính bản thân thi triển, vẫn là có không ít khác biệt, không thể nào hành động giống hệt nhau được.
Thiên Lôi Địa Hỏa!
Liệt Hỏa Phần Xuân!
Thu Chi Sát!
Vạn Hoa Đoạt Mệnh!
Bạch Long Diệt Thế!
Ngũ đại nhị chuyển kiếm pháp rối rít được thi triển ra, lợi hại nhất chính là Bạch Long Diệt Thế, mỗi một kiếm chém ra thì một con Bạch Long kiếm khí được tạo thành và lao về phía địch nhân, đại lượng nhánh dây leo cũng theo đó bị xé đứt hoặc thiêu đốt, giúp cho Diệp Trần tranh thủ được một đường sinh cơ.
“Cách không thi triển kiếm pháp ư?!”
Thạch Nhân Đế đối với Diệp Trần càng ngày càng bội phục, là một kiếm khách, biểu hiện của Diệp Trần là quá mức tươi đẹp.
Phanh!
Đột nhiên, một dây leo to đến mười mấy thước lao đến đánh bật Ngân Xà bảo kiếm ra ngoài, do tâm thần tương liên nên sắc mặt Diệp Trần cũng trở nên trắng nhợt, Ngự Kiếm Thuật có một chút không tốt, đó chính là dễ dàng bị dính dáng đến bản thân, linh hồn cũng bị chấn động, nhưng cũng may linh hồn lực phòng ngự của hắn vẫn còn chịu đựng được, vội vàng thu hồi Ngân Xà bảo kiếm, Diệp Trần cắn răng lần nữa gia tăng tốc độ lên. Bằng vào mắt thường thôi, hắn đã có thể thấy được vùng biên giới dọc theo đại lục màu xanh biếc, thành hay bại là ở chỗ này, chỉ cần vượt qua được thì trời cao biển rộng sẽ chờ đón ở phía trước.
“Diệp Trần, thả ta xuống đi, với khoảng cách như vậy, ta có thể dùng bí pháp để tăng tốc độ lên.”
Thạch Nhân Đế nói.
Diệp Trần gật đầu, buông tay trái đang nắm Thạch Nhân Đế ra.
Trước khi Diệp Trần buông tay, trên người Thạch Nhân Đế đã phát ra quần ánh sáng đỏ, sau khi Diệp Trần buông tay, Thạch Nhân Đế đã khống chế huyết quang mà bay theo với tốc độ cũng không chậm hơn so với Diệp Trần, rất hiển nhiên, đây là một loại bí pháp tiêu hao sinh lực hết sức khổng lồ, bằng vào bí pháp này, Thạch Nhân Đế có thể làm cho tốc độ của mình tăng lên không kém gì của Diệp Trần.
Bớt đi gánh nặng kéo lấy Thạch Nhân Đế, động tác của Diệp Trần càng trở nên linh hoạt hơn, cảm giác “bầu trời mặc chim bay” lại tới lần nữa.
Phía trước, ba người Xích Phong Đế đã tiến vào vùng khí lưu tử sắc, Xích Phong Đế cũng đã lấy ra Xích Phong Hào và bắt đầu làm chủ pháo súc tích năng lượng, bất kể là có thể gây tổn thương cho Hoàng cấp Tử Thần Đằng hay không thì Xích Phong Đế cũng muốn làm ra một ngụm ác khí.
Một nghìn dặm!
Năm trăm dặm!
Ba trăm dặm!
“Mau tránh ra!”
Xích Phong Đế nhắc nhở Diệp Trần cùng Thạch Nhân Đế.
Sưu!
Diệp Trần cùng Thạch Nhân Đế nhanh chóng tách ra, một trái một phải tiến vào vùng khí lưu tử sắc, cùng lúc đó, một đạo cột sáng xích hồng sắc vô cùng cô đọng từ chợt lóe lên ở khoảng không giữa hai người, “ầm ầm”, sau một khắc, một trái cầu lửa thật lớn lao trúng vào trên thân thể chính của Hoàng cấp Tử Thần Đằng rồi nổ tung lên, bằng mắt thường cũng có thể thấy được, sợi dây leo chính kia trực tiếp bị oanh ra một cái lỗ thủng rất to.
“Đi chết đi!”
Xích Phong Đế vừa phát ra một pháo.
“Choảng”!
Thân dây leo chính đột nhiên bị gảy lìa, chất lỏng trực tiếp bị bốc hơi lên.
Bất quá điều này cũng đã hoàn toàn chọc giận Hoàng cấp Tử Thần Đằng, gốc cây của nó rung chấn rồi nhấc lên lộ ra bộ rễ trông như một đôi chân vậy, đám nhánh cây thô to cường tráng, dài vài chục thước của nó xông thẳng vào vùng khí lưu tử sắc, hung mãnh rút đánh vào trên xích phong hào.
Xích phong hào bị đánh bay rớt ra ngoài, cái lồng năng lượng của nó lóe lên mấy cái rồi nhất thời tắt hẳn, gốc cây dây leo thô mấy chục thước kia được cho là một trong những bộ phận trọng yếu nhất của Hoàng cấp Tử Thần Đằng, lực công kích của nó tương đối đáng sợ, có thể trực tiếp đánh bại lồng năng lượng bảo hộ của xích phong hào.
Tốc độ vẫn không giảm, Hoàng cấp Tử Thần Đằng cũng không ngần ngại xông ào vào vùng tử sắc khí lưu.
Lúc này, nếu nhìn từ phía sau sẽ có thể thấy được, Hoàng cấp Tử Thần Đằng này là một thực vật sinh mệnh có hình người, thân cao chừng vạn thước, sợi dây leo chủ vừa bị bắn gãy kia là mọc từ “cánh tay phải” của nó, lúc này đang không ngừng vươn kéo dài ra, càng lúc càng tráng kiện, so với trước đó còn lớn hơn rất nhiều lần. Còn trên “cánh tay trái” thì có bảy sợi dây leo thô to khác vươn dài ra mấy chục thước, lần rút đánh vừa rồi vào xích phong hào, chính là một cây dây leo ở trên cánh tay trái đó.
“Bùm bùm!”
Dòng điện tử sắc đối với đám người Diệp Trần cũng không phải là đặc biệt nhạy cảm, nhưng khi Hoàng cấp Tử Thần Đằng vừa xông vào thì tử sắc thiểm điện lập tức tụ họp lại, hình thành nên từng đạo Thiểm Điện cực lớn bổ vào trên người Hoàng cấp Tử Thần Đằng, trong nháy mắt, cả người nó bị cháy xém mà ứa ra từng đạo khói xanh.
Hét lên một tiếng, Hoàng cấp Tử Thần Đằng cuống quít rút lui ra khỏi vùng tử sắc khí lưu, trở về đại lục màu xanh biếc, trên người của nó đã bị nám đen từng mãnh, giống như là bị nướng cháy vậy, trông hết sức chật vật.
“Ha ha, chịu đựng cũng tốt đấy.”
Trong Xích phong hào, năm người đều thấy một màn như vậy mà không khỏi cười lớn.
Chương 1427: Thu thập tử điện linh dịch
“Đi thôi! Cái Hoàng Cấp Tử Thần Đằng này hiển nhiên không dám tiến vào bên trong vùng tử sắc khí lưu đâu, chúng ta cũng không có biện pháp đánh chết nó, Sinh Mệnh lực của nó quá cường đại rồi.”
Tuyết Không Đế nói.
Xích Phong Đế gật gật đầu, “Tử sắc khí lưu thập phần mẫn cảm đối với sinh mạng thể, hẳn là sinh mạng thể càng cường thịnh thì càng dễ bị tử sắc dòng điện công kích, vì vậy nó không dám đi vào.”
Nói xong, Xích Phong Đế điều khiển Xích Phong hào hướng phía chỗ sâu trong tử sắc khí lưu bay đi.
“Diệp Trần, đa tạ!”
Trong đại sảnh, Thạch Nhân Đế đối với Diệp Trần nói lời cảm tạ.
Diệp Trần nói: “Không có việc gì đâu, chúng ta đã là một đội ngũ thì tự nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau rồi, sau này ta có gặp phải nguy hiểm thì nếu đủ khả năng, ngươi cũng cứu ta một mạng là được rồi.”
“Ha ha, đây là nhất định rồi, bất kể như thế nào đi nữa, ta đã nợ ngươi một mạng rồi.”
Không có ai không quý trọng tánh mạng của mình, Thạch Nhân Đế cũng không ngoại lệ.
“Chậc chậc!”
Hỏa Tước Đế đảo quanh Diệp Trần, tựa hồ muốn phát hiện chút gì đó.
“Làm sao vậy?”
Diệp Trần nhìn về phía Hỏa Tước Đế.
“Không nghĩ tới ngươi lại rất trọng nghĩa khí, thật sự là có tư cách làm bằng hữu của chúng ta đấy.” Hỏa Tước Đế vỗ vỗ Diệp Trần bả vai, cười hì hì nói.
Xích Phong Đế chế nhạo nói: “Tiểu Hỏa Tước, không chỉ có Thạch huynh thiếu nợ Diệp Trần một mạng, mà ngươi cũng nợ hắn một mạng đấy!”
“Ta thiếu nợ hắn một mạng, vì cái gì chứ?”
Hỏa Tước Đế khó hiểu.
Tuyết Không Đế giúp đỡ nói: “Nếu như không phải Diệp Trần ngăn cản ngươi, ngươi nhất định sẽ là người đầu tiên đi cứu Thạch huynh, như vậy, ngươi cảm thấy ngươi có mấy thành tỷ lệ sống sót hả.”
Nghe vậy, Hỏa Tước Đế mặt đỏ lên, “Được rồi, ta cũng thiếu hắn một mạng, nhưng lúc đó các ngươi thế nào? chẳng phải lúc đó các ngươi cũng có ý định xuất thủ sao?”
Bốn người họ là bằng hữu sinh tử, đã trải qua nhiều lần nguy hiểm, lần này nếu như không có Diệp Trần thì Xích Phong Đế cùng Tuyết Không Đế đều đã đem hết toàn lực đi cứu Thạch Nhân Đế, không có khả năng bỏ rơi hắn, mà kết quả cuối cùng thì tám phần là toàn quân bị diệt, lúc ấy Thạch Nhân Đế vì biết rõ ba người họ sẽ quay lại cứu hắn nên mới hét lên bảo bọn hắn đi mau, không nên vọng động.
“Ha ha, nói không sai, tất cả chúng ta đều nợ Diệp Trần một cái mạng.”
Xích Phong Đế nở nụ cười.
“Không tệ đấy.” Tuyết Không Đế cảm khái gật đầu.
Diệp Trần cười khổ một tiếng, “Có cần phải nghiêm trọng như vậy không? Ta cảm thấy có thể cứu hắn cho nên mới đi cứu được, nếu nhận thấy bản thân mình không có một thành nắm chắc thì có lẽ ta sẽ không đi cứu đâu.”
Lời nói chân thành của Diệp Trần là rất đúng, vào lúc không nắm chắc khả năng thì hắn hội sẽ nghĩ cho bản thân trước tiên. Dù sao hắn còn có gia đình, còn có nữ nhân của mình đang chờ đợi mình.
Bất quá Diệp Trần không biết, sự thành thật của hắn ngược lại lại để cho bốn người càng kính nể, loại người này rất đáng để cho người khác yên tâm, không giống như một số người thường thích biểu lộ những mặt tốt, ưa thích đem thành quả của mình ra nói đầy.
“Đi thôi! đứng mãi ở bên trong tử sắc khí lưu, không phải là chuyện tốt đâu.”
“Cái phiến địa phương này thật đúng là kỳ quái, từ trước cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua đấy.”
Xích Phong hào càng lúc càng thâm nhập sâu vào trong vùng tử sắc khí lưu, đại lục màu xanh lá đã không còn cảm ứng đến được nữa rồi.
…
Đùng!
Đùng! Đùng!
Càng thâm nhập sâu vào lãnh thổ tử sắc khí lưu, số lượng tử sắc dòng điện càng dày đặc, thỉnh thoảng lại có tử sắc dòng điện tập kết thành những tia chớp oanh kích vào Xích Phong hào, kích thích từng vòng rung động.
Đứng ở bên trong Xích Phong hào, năm người tuyệt nhiên không lo lắng về sự an toàn, Xích Phong hào dù sao cũng là Hoàng Cấp chiến hạm, trừ phi lực công kích của tử sắc thiểm điện vượt qua sơ đẳng Hoàng giả rất nhiều, thậm chí vượt qua trung đẳng Hoàng giả, nếu không sẽ không có khả năng thoáng cái đã đánh bại được lồng năng lượng của Xích Phong hào.
Đương nhiên, vào thời khắc bị công kích thì tốc độ tiêu hao Nguyên thạch của Xích Phong hào cũng sẽ rất nhanh, trước đó đã bắn ra bốn phát chủ pháo cũng đã tiêu hao bốn ngàn vạn Nguyên thạch của hắn, tính cho tới bây giờ, đã có hơn năm ngàn vạn Nguyên thạch “không cánh mà bay” rồi, đây là nhờ thân gia hắn phong phú, chứ đổi thành một Phong Đế Vương giả bình thường khác thì khẳng định không duy trì được.
Linh Hồn Lực phóng ra ngoài quan sát, Diệp Trần phát hiện linh hồn có loại cảm giác tê tê, giống như là bị điện giật vậy, cũng may chỉ là tê tê, chẳng những không có hại, ngược lại có một ít chỗ tốt để rèn luyện.
Xem ra, cái tử sắc dòng điện này thần kỳ hơn so với trong tưởng tượng, có tác dụng cả đối với linh hồn.
“Ân? Có bọt nước tử sắc!”
Chợt, Linh Hồn Lực của Diệp Trần quan sát được một ít giọt nước tử sắc, những hạt bọt nước tử sắc này sáng long lanh óng ánh, tựa như từng khỏa kim cương màu tử sắc ở trạng thái lỏng vậy, chúng chỉ nhỏ như những hạt vừng vậy, những hạt lớn lắm cũng tựu cỡ một hạt đậu mà thôi, thỉnh thoảng lại có tử sắc dòng điện từ bên trong chui ra, có khi là một tia, có khi là một mảnh dài hẹp, cùng tử sắc khí lưu xung quanh cảm ứng lẫn nhau.
“Ha ha, quả nhiên là có Tử Điện Linh Dịch!”
Xích Phong Đế cười lớn ra tiếng, kinh hỉ nói.
“Tử Điện Linh Dịch? Có phải là những bọt nước tử sắc này không?” Diệp Trần hỏi thăm.
Thạch Nhân Đế giải thích nói: “Tử Điện Linh Dịch là thứ cực kỳ đặc sắc của Tử Hoa Bí Cảnh, chỉ có tại trong khu vực của những tử sắc khí lưu này mới có thể sinh ra, bất quá cũng không phải tùy ý là có thể thấy được chúng, lúc trước khi chúng ta tại trên bầu trời đại lục xanh lá, lúc càng lên cao thì tử sắc khí lưu càng dày đặc, có khả năng bên trong đó đã sinh ra Tử Điện Linh Dịch, nhưng quá nguy hiểm, trừ phi là bát trọng thiên Hoàng giả, nếu không thì không có biện pháp thu thập được, mà khắp nơi ở trong đó đều là tử sắc khí lưu, trên trời dưới đất đều có cả, mức độ nguy hiểm vượt xa bầu trời nơi này, nên chúng ta hoàn toàn có thể thu thập Tử Điện Linh Dịch. Ah đúng rồi, ta quên nói cho ngươi rõ về hiệu quả của Tử Điện Linh Dịch, Tử Điện Linh Dịch có thể dùng để rèn luyện Linh khu, cũng có thể rèn luyện linh hồn, thậm chí là có tác dụng rất lớn trong việc khôi phục thương thế đối với linh hồn, nếu như có thể thu thập đại lượng Tử Điện Linh Dịch và ngâm trong bồn tắm thì hiệu quả sẽ không giống bình thường, Linh khu của ta sở dĩ có thể tăng lên tới Thất giai, là vì lúc trước cũng đã dựa vào Tử Điện Linh Dịch đấy.”
Tuyết Không Đế cũng nói: “Tử Điện Linh Dịch đối với Thất giai Linh khu có tác dụng rèn luyện không nhỏ, đương nhiên, khi đã đến Thất giai hậu kỳ thì cũng không còn hiệu quả nữa.”
“Thất giai hậu kỳ sao?”
Linh khu của Diệp Trần mới chỉ là Lục giai đỉnh phong, xa xa không đạt tới Thất giai hậu kỳ, Linh khu càng lên cao thì càng khó tăng lên, một ít bảo vật rèn luyện nhìn như rất hiếm thấy cũng không có tác dụng gì, cái Tử Điện Linh Dịch này tới rất đúng lúc.
“Cơ hội khó được, mọi người mau đi ra ngoài thu thập Tử Điện Linh Dịch a! Mấy lần trước ta đã thu thập chừng nửa thùng Tử Điện Linh Dịch, không biết lần này có thể thu thập được bao nhiêu đây.”
Xích Phong Đế mở cửa khoang ra, là người đầu tiên bay đi ra ngoài.
Sau đó, bốn người Diệp Trần cũng đã bay đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau công phu, Diệp Trần đã thu thập mấy chục giọt Tử Điện Linh Dịch, lưu giữ chúng bên trong một cái thùng ngọc, không nên xem thường cái thùng ngọc này, chất liệu làm ra nó là Linh Ngọc cùng phong Linh Thạch vạn năm, Diệp Trần phải bỏ ra mấy trăm vạn Nguyên thạch mới mua lại được, trước khi đến đây, Diệp Trần còn cảm thấy rất kỳ quái khi đám người Xích Phong Đế lại phải bảo hắn chuẩn bị một cái thùng ngọc, hiện tại hắn hiểu rõ vì sao rồi.
Mấy chục giọt Tử Điện Linh Dịch cộng lại cũng đều không thể đầy một cái chén rượu nhỏ, còn xa xa không đủ, Diệp Trần tiếp tục hướng vào trong chỗ sâu tiến đến, có Linh Hồn Chi Nhãn, chỉ cần không vượt ra khỏi phạm vi 1 tỷ dặm thì không cần lo bị lạc đường.
100 giọt!
300 giọt!
500 giọt!
Bên trong Tử sắc khí lưu có rất nhiều Tử Điện Linh Dịch, cơ hồ khắp nơi đều có, tuy nói chúng đều có kích thước rất nhỏ, nhưng số lượng lại rất nhiều, bất quá Diệp Trần phát hiện, Chân Nguyên bị tiêu hao quá nghiêm trọng, phòng ngự của hắn hiện nay đã không còn thấp nữa, cao đẳng Đế cấp bảo giáp, Hỗn Nguyên Nhất Khí khải, Thất giai Bất Hủ hộ thể Kiếm Ý, Thiên cấp Đỉnh giai công pháp Thanh Liên Kiếm Quyết cũng có thể hình thành hộ thể Chân Nguyên, trong số các Phong Đế Vương giả, tuy nói Diệp Trần không phải là đỉnh tiêm, nhưng cũng thuộc hàng ngũ cường giả, có thể hắn chung quy vẫn là Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên tu vi, mức độ hùng hậu cùng tinh thuần Chân Nguyên không bì kịp nổi Phong Đế Vương giả.
Thu thập ước chừng 500 giọt Tử Điện Linh Dịch, Diệp Trần liền ngồi xếp bằng ở bên trong tử sắc khí lưu, bắt đầu lợi dụng đại lượng Nguyên thạch để khôi phục Chân Nguyên.
Chương 1428: Hạt châu ngũ sắc
Tu vi càng cao thì việc khôi phục chân nguyên cần có càng nhiều Nguyên thạch, sau khi tiêu hao sáu bảy trăm vạn Nguyên thạch, chân nguyên của Diệp Trần rất nhanh đã được bổ sung đầy đủ, lại có thể tiếp tục thu thập Tử Điện Linh Dịch rồi.
Việc thu thập này tựu mất thời gian suốt một tuần lễ.
Ngày đầu tiên, việc thu thập Tử Điện Linh Dịch đạt được tối đa chừng hơn 2300 giọt.
Ngày hôm sau có hơi thấp hơn, là 2000 giọt.
Ngày thứ ba lại hạ thấp trên phạm vi lớn, chưa tới một ngàn giọt.
Ngày thứ tư cũng là 1000 giọt.
Ngày thứ năm, lại lần nữa thấp đi một nửa, chỉ có 500 giotj.
Cũng may ngày thứ sáu lại tăng lên, đạt tới 1100 giọt.
Ngày cuối cùng, Diệp Trần đã gặp may, tuy chỉ thu thập được 1000 giọt Tử Điện Linh Dịch, nhưng trong đó lại có cả một đám lớn cỡ củ khoai, ngược lại nếu so với vài ngày trước thì còn muốn nhiều hơn đấy.
Sau bảy ngày, Diệp Trần thu hoạch không tệ, số lượng Tử Điện Linh Dịch đạt được cỡ 1/8 chiếc hộp Xích cao ngọc, đại khái sâu chừng một tấc hai đấy, mà cả mảng lớn phạm vi trong tử sắc khí lưu này, đã không còn Tử Điện Linh Dịch nữa rồi, cho dù có thì cũng thưa thớt tán lạc khắp nơi, căn bản không còn đáng để đi thu thập nữa, dù sao tại mỗi thời mỗi khắc, Diệp Trần đều muốn tiêu hao rất nhiều chân nguyên, đã sử dụng mấy ngàn vạn khối Nguyên thạch để bồi đắp rồi, quả thực là một cái động không đáy.
“Ha ha, thành quả các ngươi thế nào rồi, so sánh xem ai nhiều nhất nào?”
Trở lại Xích Phong hào, năm người đem thùng ngọc của mình đặt ở trên mặt bàn đại sảnh, Xích Phong Đế cười nói.
“So thì so.”
Hỏa Tước Đế mở nắp thùng ngọc ra, bên trong lập loè dòng điện tử sắc và tỏa ra linh khí bức người, chiều sâu ước chừng hai thốn, so ra nhiều hơn phân nửa của Diệp Trần.
Sau một phen so sánh, Hỏa Tước Đế là nhiều nhất, Thạch Nhân Đế nhiều thứ nhì, sau đó là Xích Phong Đế cùng Tuyết Không Đế, Diệp Trần là ít nhất, chủ yếu là vì Diệp Trần có tu vi không thâm hậu bằng bọn hắn, vì vậy cần thường xuyên khôi phục chân nguyên. Nếu không phải vào ngày cuối cùng đã đạt được một đám Tử Điện Linh Dịch lớn chừng củ khoai tây thì chỉ sợ là càng ít hơn rồi.
Trong lúc hành động, họ không chỉ thu thập Tử Điện Linh Dịch, mà còn phát hiện được biên giới tử sắc khí lưu, kế tiếp đó, Xích Phong Đế điều khiển Xích Phong hào đi vào chỗ biên giới tử sắc khí lưu.
Đập vào tầm mắt lúc này chính là một tòa đại sơn vô cùng to lớn, không biết cao đến bao nhiêu, tại giữa sườn núi lại hoàn toàn bị tử sắc khí lưu bao trùm thành tầng tầng lớp lớp, từng đợt nặng nề. Phía dưới sườn núi lại có một đạo thác nước trắng xóa rộng để 3000 trượng cuồng cuộn đổ xuống dưới, phát ra âm thanh ầm ầm tựa như tiếng nổ khai thiên tích địa vậy. Về phần hai bên ngọn núi, là từng đợt gió chướng tử sắc, bên trong những cơn gió quái dị này cũng xen lẫn tử sắc lôi điện, chỉ cần nhìn vào thôi cũng đủ biết chúng có lực sát thương rất lớn.
“Xem kìa, đằng sau thác nước có một cái động huyệt.”
Hỏa Tước Đế chỉ vào thác nước màu trắng nói ra.
“Ừ, mọi người cẩn thận rồi.”
Không chút do dự, Xích Phong Đế trực tiếp điều khiển lấy Xích Phong hào vọt tới.
Oanh một tiếng!
Sóng nước bạo tạc nổ tung, Xích Phong hào xuyên thấu thác nước, đi vào bên ngoài hang động.
Huyệt động rất lớn, cao gần 800m, rộng chừng 3000 m, đủ để Xích Phong hào phi hành ở bên trong. Huyệt động khúc chiết uốn lượn, có chỗ rất rộng, có chỗ rất chật vật, bên trong là một mảnh tối như mực, một tiếng động nhỏ cũng đều không có, có chăng là tiếng xé gió khi Xích Phong hào chậm chạp phi hành.
Cũng không biết đã bay suốt thời gian bao lâu, phía trước rốt cục cũng truyền đến một điểm ánh sáng.
Ánh sáng càng lúc càng lớn, càng ngày càng chướng mắt.
Rốt cục, Xích Phong hào bay ra khỏi huyệt động.
“Là một mảnh thảo nguyên.”
Mọi người có loại cảm giác gì đó, tuy trên không của thảo nguyên cũng có tử sắc khí lưu, nhưng tử sắc khí lưu lại ở tầng rất cao, nếu xuyên thấu qua sẽ thấy hào quang ôn hòa tỏa xuống, đại thảo nguyên này rộng vô biên vô hạn, khi có một cơn gió thổi qua, liền có một tầng rung động màu xanh lá lan tràn ra, làm người xem cảm thấy vui vẻ thoải mái mà muốn cất tiếng hò hét lên.
“Có không ít người ah!”
Diệp Trần nói.
“Đúng là không ít, những người này dường như đang làm gì đó?” Tuyết Không Đế nghi ngờ nói.
Trên đại thảo nguyên, vẻn vẹn trong phạm vi tầm mắt, tựu có vài chục đạo thân ảnh, những người này tựa hồ đang tranh đoạt một thứ gì đó, thỉnh thoảng lại có bộc phát đại chiến, sóng xung kích sáng lạn phóng xạ ra bốn phía, bất quá tất cả hắn cũng không dùng chiến hạm để công kích lẫn nhau, khôi lỗi pháo trên chiến hạm chỉ có thể công kích theo đường thẳng, nếu dùng để chiến đấu thì không được hiệu quả, dù sao người khác sẽ không đứng ở một chỗ cho ngươi đánh, mà cũng không to lớn như Hoàng cấp tử thần đằng kia.
“Đi, hãy đi đến đó nhìn xem.”
Xích Phong hào bay đi rất nhanh, lúc gần đến chỗ chiến trường, năm người rốt cục cũng chứng kiến được bọn hắn đang tranh giành cái gì, ở giữa không trung có một hạt châu ngũ sắc đang lơ lửng, tỏa ra hào quang bốn phía, chung quanh nó có hai đội ngũ, theo thứ tự là Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc, hai phe đang đại chiến với nhau, tuy nói Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc đều là người trong liên minh Ma tộc, nhưng chỉ khi chúng đang cùng Nhân tộc chiến đấu thì mới tụ hội cùng một chỗ, vào lúc bình thường, vì bảo vật sẽ không thể thiếu một phen chém giết nhau, tựu cũng giống như tranh đối giữa nội bộ Nhân tộc vậy, có bảo vật, ai lại nguyện ý để cho đối phương đoạt được chứ.
Song phương đều muốn cướp đoạt hạt châu ngũ sắc, cũng may hạt châu ngũ sắc này rất là đặc thù, sẽ không bị phá hủy.
“Thật kỳ quái, chẳng lẽ cái hạt châu ngũ sắc này là bảo vật gì sao?”
Hỏa Tước Đế sờ lên cái cằm.
“Bất kể như thế nào, đoạt trước một hạt rồi nói sau.”
Xích Phong Đế thấy Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc đang chụm lại một chỗ, liền bắt đầu vận động chủ pháo trên Xích Phong hào súc tích năng lượng, một lát sau, hai đạo cột sáng hồng sắc vô cùng cô đọng cùng 22 đạo cột sáng hồng sắc nhạt hơn rậm rạp chằng chịt phi bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Sóng xung kích tỏa ra bốn phía, rõ ràng đã có một gã Lục Nhân tộc Phong Đế Vương Giả bị oanh chết tại chỗ, những tên còn lại cũng trốn tránh không kịp, nguyên một đám bị oanh kích bay rớt ra ngoài.
“Là ta bắn đấy.”
Xích Phong hào vượt qua bên cạnh hạt châu ngũ sắc, hạt châu ngũ sắc cuối cùng đã rơi vào trên tay Xích Phong Đế.
“Muốn chết.”
“Cùng liên thủ tiêu diệt bọn hắn.”
Đến lúc này, đám Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc Phong Đế Vương Giả đã tức giận đến đỉnh điểm, đồng loạt liên thủ công kích Xích Phong hào, bất quá vòng phòng ngự Xích Phong hào hiển nhiên không phải thứ mà bọn hắn có thể công phá nổi.
“Hỗn đãn, đây là Hoàng cấp chiến hạm.”
Một gã Lục Nhân tộc Phong Đế Vương Giả nghiến răng nghiến lợi.
“Ha ha, có bao nhiêu hạt châu, chúng ta sẽ đoạt hết bao nhiêu, đến lúc đó mọi người chia đều ah.” Xích Phong Đế hung hăng càn quấy vô cùng, Trong các Phong Đế Vương Giả, có rất ít người có thể có được Hoàng cấp chiến hạm, hắn cũng là dưới cơ duyên xảo hợp mà tại bên trong một Bí Cảnh đã lấy được Xích Phong hào đấy, khi có Xích Phong hào, hắn hoàn toàn có thể bỏ qua công kích Phong Đế Vương Giả, còn luận về khả năng phòng ngự, Xích Phong hào có thể mạnh hơn so sánh với sơ đẳng Hoàng cấp bảo giáp, thậm chí có thể cùng so sánh với trung đẳng Hoàng cấp bảo giáp, mà Hoàng cấp bảo giáp thì tiêu hao năng lượng của chính bản thân, trong khi Xích Phong hào lại tiêu hao chính là Nguyên thạch, bên trên Tiên Thiên có chênh lệch không nhỏ.
Năm khỏa!
Mười khỏa!
Hai mươi khỏa!
Dựa vào Xích Phong hào, năm người trọn vẹn đoạt được hai mươi hạt châu ngũ sắc, nhân thủ bốn khỏa, thế nhưng ngược lại đã chọc giận một đám người bao gồm một đoàn Dạ Xoa Tộc, Lục Nhân tộc, Ma tộc Phong Đế Vương Giả đang truy kích ở phía sau. Đây là bọn Ma Tộc, chứ nếu là Nhân tộc hay Yêu tộc thì năm người họ ngược lại sẽ không cướp đoạt như vậy.
Rầm rầm rầm!
Mấy chục đến trên trăm đạo công kích rơi vào bên trên Xích Phong hào, khiến nó lung lay không ngớt, tốc độ không tăng lên nổi, chỉ chốc lát sau công phu, Xích Phong hào đã bị trên trăm tên dị tộc Phong Đế Vương Giả bao vây.
“Gặp hậu quả thật rồi.”
Đúng lúc này, Xích Phong hào đã vô dụng, mặc dù đối phương không phá được vòng phòng ngự, nhưng vẫn có thể vây khốn không cho Xích Phong hào đi, khoang thuyền cửa mở ra, năm người bay đi ra ngoài.
“Đi ra rồi, giết bọn chúng đi.”
Gặp năm người đi ra, trên trăm tên Dị tộc Phong Đế Vương Giả trên mặt lộ ra nét cười lạnh âm trầm, sát chiêu nhao nhao công ra.
Chương 1429: Uy lực của tứ chuyển kiếm pháp
Trên trăm tên Phong Đế Vương Giả đồng loạt công kích cũng đủ biết kinh khủng đến bực nào, cho dù Phong Đế Vương Giả có mặc cao đẳng Đế cấp khôi giáp đi nữa cũng phải bị chấn nát ra.
“Sí Diễm Thần Phong, diệt cho ta.”
Xích Phong Đế sử dụng vũ khí là một chiếc quạt sắt hỏa hệ màu đỏ, khi quạt sắt được xòe ra, sẽ thấy phía trên nó được khắc một pho tượng Cự Linh, trên người Cự Linh lại có hoả diễm lượn lờ. Cầm trong tay chiếc quạt sắt hồng hỏa, Xích Phong Đế liền thi triển ra một sát chiêu mãnh liệt, trong nhất thời, một đạo ánh sáng tam sắc quét ngang ra, liền có mười mấy Đạo công kích bị phá toái mất, lực công kích thật sự rơi vào trên người Xích Phong Đế chỉ còn chừng bảy tám đạo mà thôi, căn bản khó có thể phá vỡ được phòng ngự của hắn.
Tuyết Không Đế là người có thực lực yếu nhất trong năm người, nhưng dù sao cũng là một Tam Tinh tướng quân, chỉ thấy nàng vừa vận song chưởng lên thì hàn khí tỏa ra tứ phía, mãnh liệt đẩy ra ngoài.
“Băng Phong Đông Kết!”
Ken két ken két!
Một lượng lớn năng lượng công kích bị đông cứng lại, cho dù có ngạnh phá được hàn băng mà công kích đến thì lực đạo cũng đã bị giảm xuống rất nhiều, mà khôi giáp được mặc trên người Tuyết Không Đế hiển nhiên không phải là phàm phẩm, mà là một đỉnh cấp Đế cấp khôi giáp, ở trong Bảo Khí Tháp của Kim Giáp Tinh, nếu muốn mua một đỉnh cấp Đế cấp khôi giáp thì nhất định phải có một huy chương Tứ Tinh Tướng quân của dị tộc, đoán chừng là Xích Phong Đế đã giết được một tên bốn Tinh Tướng quân dị tộc, sau đó đem huy chương nhường cho Tuyết Không Đế, dù sao có ai lại không để ý đến an toàn của nữ nhân của mình chứ?
Không ngoài dự đoán của Diệp Trần, Thạch Nhân Đế mơ hồ là đệ nhất cao thủ trong bốn người, công kích của hắn đại khai đại hợp, tam đại áo nghĩa kim-thổ-mộc được dung hợp trong cùng một quyền, hướng nơi có công kích dầy đặc nhất phóng qua, “bùm bùm”, gần như hai mươi đạo công kích đã bị một quyền này của Thạch Nhân Đế đánh tan nát, công kích còn sót lại rơi vào trên người Thạch Nhân Đế chưa đầy năm đạo, mà thật ra Thạch Nhân Đế mạnh nhất chính là phòng ngự, lại được phối hợp thêm đỉnh cấp Đế cấp khôi giáp nên mấy đạo công kích này quả thực cũng giống như đang gãi ngứa cho hắn vậy, không đáng để nhắc tới.
“Hỏa Hồng Bá Thể, Phượng Vũ Cửu Thiên!”
Còn Hỏa Tước Đế thì cả người đại phóng ra hồng quang, trông tựa như một pho tượng nữ chiến thần vậy, vũ khí của nàng là một cây trường thương hoả diễm. Trường thương vừa được đảo qua thì khí mang mênh mông cũng uy dũng phóng ra ngoài, hóa thành một con Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng bay lượn xun quanh. Hỏa Phượng Hoàng chỉ khẽ vỗ cánh thôi đã có mười mấy Đạo công kích bị lụi tàn đi, công kích còn dư lại rơi vào trên người nàng gây ra khá nhiều rung động “đinh đinh đương đương”, ngay cả tư cách làm cho nàng nhúc nhích một chút cũng không có.
Công kích đánh tới Diệp Trần cũng không ít, ước chừng đến 22 đạo, 22 đạo công kích này mặc dù có thuộc tính và chiêu thức bất đồng, cũng không hợp chung về một chỗ, nhưng nhiều sát chiêu như vậy thoáng cái phát ra, làm cho người ta gặp phải cảm giác bị áp bách không chỉ là một điểm hai điểm, nếu là Phong Đế Vương Giả bình thường thì đoán chừng đến chỗ trốn chạy cũng không có.
Bất quá Diệp Trần lại không phải là Phong Đế Vương Giả tầm thường.
Vĩnh Dạ Đế Kiếm lập tức ra khỏi vỏ, Diệp Trần chém ra một kiếm mang theo sóng lửa hắc sắc hung mãnh, tựa như muốn cắn nuốt cả thiên địa. Cho nên tất cả công kích lao đến đều nhanh chóng tan rã đi, thế nhưng vẫn chưa xong, tác dụng chậm của sóng lửa hắc sắc lại càng mạnh hơn, sau khi dập tắt 22 đạo công kích, dư thế của nó vẫn không tiêu tan mà hướng phía 22 tên Ma tộc đã phát ra công kích, tịch quyển đi qua. Trong cơn sóng lửa kia là vô số kiếm quang hắc sắc như ẩn như hiện.
Tam chuyển cực hạn kiếm pháp – Phần Thiên Chân Kiếm!
“Cái gì, không!”
22 gã Ma Tộc này không sao ngờ tới Diệp Trần lại có công kích mạnh như thế, chẳng những mẫn diệt sát chiêu của bọn hắn, mà dư thế lại còn tịch quyển tới đây, từng tên một căn bản đều không phản ứng kịp nữa, sau một khắc, cơn sóng lửa màu đen đã nuốt gọn bọn hắn. Chỉ nghe “phốc phốc” thanh âm vang lên liên hồi, từng đạo nhân ảnh trong đó đã hóa thành tro bụi. Cuối cùng, chỉ có bảy tên còn sống sót, bảy tên này mặc trên người khải giáp có đẳng cấp không thấp, đều là trung đẳng Đế cấp khôi giáp hoặc là cao đẳng Đế cấp khôi giáp.
“Lợi hại!”
Xích Phong Đế hướng về Diệp Trần nhếch ngón tay cái lên, biểu hiện thực lực lần này của Diệp Trần đã thuộc về đệ nhất Ngũ tinh tướng quân rồi.
“Ơn cứu mạng, sợ là khó mà trả được rồi.”
Thạch Nhân Đế cũng không nghĩ tới Diệp Trần còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của hắn, một chiêu kiếm này rõ ràng có thể thấy được là tam chuyển cực hạn kiếm pháp, mà Kiếm Ý trong đó lại càng đáng sợ hơn khi mang theo khí tức hủy diệt kinh thiên động địa.
“Giết!”
Sau khi phá toái đợt công kích đầu tiên, kế tiếp, đến phiên đám người Xích Phong Đế phản kích, Xích Phong Đế thân hình thiểm lược một cái thật giống như gió nhẹ thổi qua đại địa, không mang theo một tiếng động nào, nhưng bất quá công kích của hắn lại không phải là vô thanh vô tức, tam sắc quang mang phảng phất nhưng một Thần đao tam sắc phủ kín cả bầu trời, điên cuồng chém giết liên hồi, mỗi một lần chém qua liền có hai ba tên vẫn lạc.
Tuyết Không Đế thì có băng tuyết Lĩnh Vực bao trùm cả một khu vực rộng lớn, hàn băng chưởng tùy ý nàng đánh ra, đối phương chỉ cần dính phải dù chỉ một chút thì trên người cũng sẽ bị một tầng băng sương lan rộng bao trùm khắp thân thể, khiến mọi hành động lập tức bị hạn chế, sau đó bị chưởng kình quét tới và nghiền nát ra.
Thạch Nhân Đế và Hỏa Tước Đế đều thuộc loại đại khai đại hợp, hai người họ cũng không để ý đến phòng ngự bản thân, trực tiếp tiến vào trong đội ngũ địch nhân mà liều mạng cùng chúng, không hề kiêng kị công kích trực tiếp để đánh chết đối phương, quả thực giống như hai Sát Thần có thể tàn sát đến Sói tru Quỷ khóc vậy.
Về phần Diệp Trần bên này thì hoàn toàn không có huyền niệm, Phần Thiên Chân Kiếm vừa thi triển xong thì ngay sau đó, Diệp Trần thi triển ra Nhật Tinh Hóa Cực càng dương cương bá đạo hơn, chỉ thấy ban đầu trong hư không xuất hiện ra một vòng Thái Dương màu đen, Thái Dương màu đen này lập tức bị kiếm lực hấp thu rồi hóa thành một đạo kiếm quang màu đen chói mắt, điên cuồng chém ra.
Rầm rầm rầm phanh!
Bốn tiếng nổ kinh thiên động địa vang truyền ra làm bốn tên địch nhân vẫn lạc, chỉ còn lại ba tên trên người có mặc cao đẳng Đế cấp khôi giáp, ba tên này cũng không phải yếu, đều có được thực lực Tứ Tinh Tướng quân chứ không phải là “pháo hôi” đấy.
Bất quá bọn hắn đã sớm kinh sợ, thực lực của Diệp Trần mạnh gần như gấp trăm lần so với bọn hắn, mà Kiếm Ý đáng sợ kia cũng làm cho tinh thần bọn hắn bị đè nén vô cùng.
“Trốn đi!”
Không hẹn mà lên, bốn gã bắt đầu điên cuồng chạy trốn, riêng phần mình kéo dài khoảng cách ra nhằm tránh bị dính líu.
“Muốn chạy à!”
Hai mắt Diệp Trần phảng phất như nhìn thấu thời không, “phốc”, một kiếm đâm ra làm hư vô ba động lan tràn ra ngoài, ngay sau đó, hai ánh lửa bập bùng nổi lên.
Tên cuối cùng mượn cơ hội này đã chạy trốn tới hơn mấy vạn dặm.
Đáng tiếc, khoảng cách này như cũ vẫn không nhìn tới được.
Nhưng cũng không cần nhìn đến, Diệp Trần lại tiếp tục đâm ra một kiếm nữa, kiếm lực lập tức dung nhập vào hư không.
Phanh!
Một ngọn lửa lớn lấp lánh huy hoàng như pháo hoa lần nữa đại phóng.
Tứ chuyển kiếm pháp —— Siếp Na Huy Hoàng!
Nếu không có Siếp Na Huy Hoàng thì Diệp Trần thuộc về cấp bậc đệ nhất trong Ngũ tinh tướng quân. Nếu như địa vị Tử Kim thống lĩnh còn có cấp bậc Lục Tinh, tức là Lục Tinh Tử Kim thống lĩnh, hay thậm chí là Thất Tinh Tử Kim thống lĩnh, thì với tứ chuyển kiếm pháp Siếp Na Huy Hoàng, trên phương diện lực công kích, Diệp Trần đã có thể sánh ngang cùng sơ đẳng hoàng giả, mặc dù các phương diện khác vẫn còn kém xa.
Bên này, Diệp Trần đã nhanh chóng giải quyết xong các đối thủ nhưng bốn người Xích Phong Đế bên kia vẫn chưa kết thúc.
Diệp Trần cũng không đến hỗ trợ, bởi vì không cần phải hỗ trợ rồi.
Đưa tay hút lấy từng kiện chiến lợi phẩm, theo thứ tự là mười lăm món cấp thấp Đế cấp khôi giáp, bốn món trung đẳng Đế cấp khôi giáp, ba món cao đẳng Đế cấp khôi giáp, các vũ khí và khôi giáp này đều cùng một loại cấp bậc, cấp thấp Đế cấp đến cao đẳng Đế cấp đều có, trừ việc đó ra, còn có 22 cái trữ vật linh giới, cũng không biết 22 gã này có mang theo phần lớn tài phú ở trên người hay không.
“Năm tên này quá mạnh mẻ, năm đấu với một hơn trăm mà lại đem bọn họ giết như hoa rơi nước chảy.”
“Nhân Tộc chúng ta là hoàn hảo.”
“Yêu Tộc chúng ta cũng hoàn hảo, cùng Nhân Tộc là tương đương đấy.”
“Bất quá người kiếm khách kia mạnh quá, thật không hợp thói thường! Giống như mới chỉ là Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên tu vi, nhưng hai kiếm cuối cùng căn bản nhìn không thấu, vô thanh vô tức mà ba gã kia liền tử vong.”
“Kiếm pháp đáng sợ đến bực này thì không phải người bình thường có thể tưởng tượng đến nổi.”
Trên thảo nguyên, không ít Nhân Tộc cùng Yêu Tộc Phong Đế Vương Giả đang xem cuộc chiến, bọn họ vốn dĩ đang tính tới đây giúp đỡ, nhưng bây giờ thì không cần nữa rồi.