Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 258 [Chương 1388 đến 1391]
❮ sautiếp ❯Chương 1388: Cao đẳng đế cấp bảo khí hắc nguyệt thương
“Lợi hại, lại có thể ngạnh kháng mấy vạn Đạo linh hồn công kích, khẳng định hắn đã tu luyện được một môn Đế cấp linh hồn phòng ngự bí pháp cực kỳ lợi hại, kiếm pháp này cũng mạnh không thể tưởng tượng nổi, có thể làm cho một Vương giả có tu vi Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên bộc phát ra lực công kích kinh khủng như thế, chẳng lẽ đây là tam chuyển cực hạn kiếm pháp?”
Ma Thương Đế chính là một Ma Tộc tứ tinh tướng quân, nhìn thấy kiếm pháp của Diệp Trần, hắn chấn động vô cùng, có thể sáng tạo ra một loại tam chuyển cực hạn võ học, trên căn bản phải là Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương Giả, cũng có một vài Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên làm được, nhưng hết sức thưa thớt. Đối với tuyệt đỉnh thiên tài thì không thể dùng cảnh giới bên ngoài để cân xét thực lực, thế nhưng mà Diệp Trần mới chỉ là một Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới, lại có thể sáng tạo ra Tam chuyển cực hạn kiếm pháp, chuyện này như thế nào lại không để cho hắn kinh hãi và rung động chứ.
“Người này không chết, ngày sau tất sẽ trở thành mối họa của Ma Tộc ta.”
Trong mắt lóe ra nồng đậm sát cơ, Ma Thương Đế thật nhanh đuổi tới.
Đa Long Đế thân là Nhị tinh tướng quân của Dạ Xoa Tộc, hắn mặc trên người một bộ cấp thấp Đế cấp khôi giáp, vũ khí trên tay cũng là đỉnh cấp Thiên Vương cấp bảo khí, nhưng đối mặt với một kiếm của Diệp Trần, hắn vẫn hoàn toàn không ngăn trở được, một kiếm này phảng phất như đã đem cả một Thái Dương áp súc đi vào, một kiếm chém ra mang theo kiếm khí nóng bỏng trúng vào khôi giáp, khiến cho máu của hắn cùng lực lượng trong cơ thể bắt đầu bốc hơi lên.
“Là cấp thấp Đế cấp khôi giáp?”
Diệp Trần nhướng mày, cấp thấp Đế cấp khôi giáp có lực phòng ngự không thua gì trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, nhưng Đa Long Đế là Phong Đế Vương Giả, có thể phát huy ra lực phòng ngự còn muốn vượt qua cả Huyết Mâu Vương cùng Thần Hữu Nữ Vương.
“Xem ra muốn đánh chết đối phương không phải là chuyện dễ dàng, hay là trước tiên giết sạch đám Dạ Xoa Tộc binh sĩ này rồi nói sau.”
Thay đổi mục tiêu, Diệp Trần tru diệt binh sĩ Dạ Xoa Tộc, một kiếm chém ra liền có ít nhất năm sáu trăm tên Dạ Xoa Tộc binh sĩ hóa thành huyết vụ mà chết thảm, dưới mười mấy kiếm liên tục, Diệp Trần đã giết bảy tám ngàn tên, địa thế hoàn toàn là nghiêng về một phía.
Về phần đám Dạ Xoa Tộc binh sĩ, mặc dù vẫn đang liên thủ công kích Diệp Trần, thế nhưng Diệp Trần đã có Kiếm Vực đạt tới đệ ngũ trọng trung kỳ, vừa ẩn chứa trong đó là không gian bất động lực lượng, lại phối hợp thêm trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, nên số lượng công kích có thể rơi trúng vào trên người hắn cũng không nhiều, hắn hoàn toàn có thể lợi dụng Không Gian Áo Nghĩa để né tránh được phần lớn công kích.
Chín ngàn!
Một vạn!
Một vạn hai!
Một vạn năm!
Như hổ sa vào bầy dê, Diệp Trần tàn sát đến mức “gió tanh mưa máu”, mãnh liệt kiếm quang tung hoành khắp không gian.
“Ghê tởm! Đi chết đi.”
Đa Long Đế bị một kiếm của Diệp Trần oanh chấn đến ngoài ngàn dặm, thấy Diệp Trần đang tru diệt binh sĩ Dạ Xoa Tộc, ánh mắt hắn nhất thời đỏ lên vì hận, trường mâu màu đen trên tay huy vũ ra một con Hắc Long mãnh liệt đánh về phía Diệp Trần.
Tam chuyển võ học Hắc Long Ba.
“Hừ!”
Diệp Trần lần nữa lấy ra một thanh Thiên Vương cấp bảo kiếm, giơ tay trái lên chém ra hoả diễm kiếm khí cuồng bạo, nghênh hướng Hắc Long.
Ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa truyền ra, đám Dạ Xoa Tộc binh sĩ bị vây trong phạm vi vụ nổ, thoáng cái đã bị đánh chết mấy trăm tên, mà bản thân Đa Long Đế cũng phun ra một ngụm lớn máu tươi, lần nữa bay rớt ra ngoài.
Cầm trong tay song kiếm, Diệp Trần hướng về phía đám Dạ Xoa Tộc binh sĩ tru sát, không còn quan tâm gì đến cái gọi là kiếm khách, cái gì là thu hoạch nữa.
“Tiểu tặc, đến lúc nhận lấy cái chết rồi.”
Đang lúc này, một đạo thương mang sáng chói trông giống như một tia chớp màu đen, bất ngờ đánh qua hướng Diệp Trần.
“Lợi hại.”
Diệp Trần cảm thấy một thương này rất mạnh, nếu như bị trúng chiêu thì mình sẽ bị thương là điều hiển nhiên.
Không dám chậm trễ, Diệp Trần lập tức thi triển ra một chiêu Phần Thiên Chân Kiếm nghênh đón.
Tiếng nổ sinh ra lần này còn lớn hơn cả trước đó, ước chừng có đến bảy tám trăm tên Dạ Xoa Tộc binh sĩ bị sóng xung kích đánh chết, chấn thành phấn vụn, đám binh sĩ còn lại liên tục không ngừng chạy trốn tứ phía, kéo khoảng cách xa ra.
Ánh mắt giơ lên, Diệp Trần nhìn về phía kẻ đang lao tới.
Người đến là một kẻ Ma Tộc Phong Đế Vương Giả, cầm trong tay trường thương màu đen, khí tức trên người hết sức bén nhọn, không cùng một cấp bậc với Đa Long Đế.
Để ý thấy ở trên người đối phương tỏa ra sát ý nồng đậm, ánh mắt Diệp Trần sau đó rơi vào trường thương màu đen trên tay đối phương.
“Cao đẳng Đế cấp vũ khí!”
Diệp Trần hô hấp hơi chậm lại.
Có thể có cao đẳng Đế cấp vũ khí, đoán chừng ít nhất cũng là Tam Tinh tướng quân, cũng có khả năng rất lớn chính là tứ tinh tướng quân.
Đế cấp bảo khí trên căn bản không được bán ở bên ngoài, chỉ có ở trong quân đội mới có thể mua được mà thôi, hơn nữa phải có chiến tích nhất định, nếu như có thể giết chết một gã Nhất tinh tướng quân thì liền sẽ có tư cách mua được một thanh Cấp thấp Đế cấp bảo khí, giết chết một gã Nhị tinh tướng quân sẽ có tư cách được mua một thanh Trung đẳng Đế cấp bảo khí, giết chết Tam Tinh tướng quân sẽ có thể được mua Cao đẳng Đế cấp bảo khí. Diệp Trần muốn đánh chết Đa Long Đế, chính là vì để có tư cách mua trung đẳng Đế cấp bảo kiếm, dù sao trong Thần Chi Nhạc Viên chỉ có thể mua được Cao đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, thiếu sót chính là vũ khí.
Dĩ nhiên, nếu có thể đánh chết Vinh dự thống lĩnh thì thật ra cũng đã có thể được phép mua Đế cấp bảo khí, lúc trước Diệp Trần đã đánh chết Nhất tinh Huyết Toản thống lĩnh Mạc Lặc Vương của Dạ Xoa Tộc cùng với Nhị Tinh Phỉ Thúy thống lĩnh Lam Ma Vương của Lục Nhân Tộc, do lúc ấy Diệp Trần cũng không biết về điểm này nên không thu thập lấy huy chương Nhất tinh Huyết Toản thống lĩnh của Mạc Lặc Vương cùng Nhị tinh Phỉ Thúy thống lĩnh huy chương của Lam Ma Vương. Phải biết rằng huy chương thống lĩnh vinh dự cùng với thống lĩnh huy chương bình thường có hình thức không giống nhau, mặc dù bản chất không có gì khác nhau, nhưng nhất định phải lấy cho được huy chương vinh dự này để chứng minh ngươi có phải là người đã đánh chết một vị Nhất tinh Huyết Toản thống lĩnh cùng một vị Nhị tinh Phỉ Thúy thống lĩnh hay không.
“Có thể ngăn chặn được một thương này của ta, xem ra ngươi mạnh hơn so với trong tưởng tượng của ta đấy.”
Trường thương màu đen trong tay Ma Thương Đế chính là cao đẳng Đế cấp vũ khí Hắc Nguyệt Thương, nó có thể đem lực công kích của hắn phát huy đến một cái cảnh giới mới, mặc dù như thế, một thương vừa rồi cũng không làm gì được Diệp Trần, tuy nói một thương này cũng không chưa thi triển ra võ học lợi hại, nhưng cũng không phải là thứ mà bình thường người có thể ngăn cản nổi đấy.
“Tu vi của hắn cao hơn so với ta, vũ khí cũng tốt hơn so với ta, may là chỉ có hai thứ này.”
Diệp Trần xem chừng thực lực của đối phương.
Cùng so với đối phương, tu vi cùng vũ khí của Diệp Trần là rất kém, tu vi xê xích đến hai trọng thiên, vũ khí thì xê xích vài cấp độ, Long Tuyền Kiếm của hắn chỉ là một Thiên Vương cấp bảo kiếm, về sau lại được gia cố thêm một lần nữa, đề thăng thành đỉnh tiêm Thiên Vương cấp bảo kiếm, nhưng như cũ vẫn xê xích ba cấp độ so với trường thương của đối phương, chênh lệch là rất lớn.
Bất quá Diệp Trần cũng không phải là không có ưu thế, nếu không thì hắn không thể nào ngăn trở được một thương này của đối phương, Kiếm Vực của Diệp Trần so với đối phương thì cao hơn rất nhiều, là đệ ngũ trọng trung kỳ cảnh giới, kiếm pháp cũng lợi hại hơn vô số lần.
“Đón thêm của ta một chiêu Hắc Nguyệt Tác Hồn!”
Ma Thương Đế quát lên một tiếng lớn, đâm ra một thương nữa, thương mang ngưng tụ thành một vòng Tàn Nguyệt màu đen, chém tới hướng Diệp Trần với tốc độ nhanh đến mức tận cùng, một mực diệt sát.
Diệp Trần vẫn không tránh không né, Long Tuyền Kiếm run lên, Nhật Tinh Hóa Cực lập tức được thi triển ra.
Sau một khắc, một vòng Tàn Nguyệt màu đen cùng một đạo quang mang kiếm khí chói mắt trùng kích vào nhau, khiến toàn bộ không gian chìm ngậm bởi một nửa bóng tối, một nửa quang minh, tràng diện vô cùng thảm thiết.
Phốc!
Phun ra một đạo máu tươi, Diệp Trần đã bị thương.
Nếu nói về thực lực bản thân của Tứ tinh tướng quân thì đối phương cũng không mạnh hơn so với hắn, nhưng đối phương lại có cao đẳng Đế cấp vũ khí, đây chính là ưu thế lớn nhất của đối phương, mà tu vi cảnh giới của hắn cũng quá thấp, không cách nào đem lực phòng ngự của Trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang phát huy đến cảnh giới cao hơn.
“Ha ha, ngươi đã bị thương rồi, chết đi!”
Thấy Diệp Trần bị thương, Ma Thương Đế trong bụng đại định, một thương vừa ra, một thương khác tấn công về hướng Diệp Trần, không có quá nhiều gian cách giữa hai thương kia.
“Các huynh đệ, mau giết hắn.”
Đa Long Đế cũng đã lấy lại thần khí, thấy Ma Thương Đế đánh giết Diệp Trần đến chật vật không ngớt nên trong lòng hết sức cao hứng, kèm theo uất giận to lớn mà Diệp Trần đã gây ra cho hắn, trước đó chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà Diệp Trần đã giết một vạn năm sáu ngàn Dạ Xoa Tộc binh sĩ, thật sự là quá ghê tởm. Đa Long Đế cao giọng quát lớn một tiếng, gã ra lệnh cho tất cả bọn Dạ Xoa Tộc binh sĩ còn lại sử dụng linh hồn công kích Diệp Trần, còn bản thân hắn thì cùng Ma Thương Đế liên thủ vây công Diệp Trần.
Ma Thương Đế cũng không thèm để ý Đa Long Đế đến hỗ trợ, đối với hắn mà nói, có thể giết chết Diệp Trần là tốt rồi, không cần phải một chọi một để giết chết đối phương, đó là hành động hết sức ngu xuẩn.
Ngoài mấy vạn Đạo linh hồn công kích, bên trong còn có hai đại Đế Vương giả vây công, Diệp Trần đã sa vào khốn cảnh.
Tay trái cầm một kiếm chống chọi công kích của Đa Long Đế, còn tay phải Diệp Trần run lên, thi triển ra Siếp Na Huy Hoàng, kiếm quang dung nhập vào trong hư không, trực tiếp chém ở trên người Ma Thương Đế.
Đáng tiếc, một kiếm này là vô công.
Ma Thương Đế mặc trên người khôi giáp cũng là Đế cấp bảo khí, là trung đẳng Đế cấp khôi giáp, lực phòng ngự càng muốn vượt qua Đa Long Đế, bằng vào công kích trước mắt thì Diệp Trần không làm gì được đối phương.
Diệp Trần mặc dù có đỉnh cấp Chiến Đế thực lực, nhưng Ma Thương Đế cũng đã có Sơ đẳng Chiến Hoàng thực lực.
Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên cùng Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, cũng đều là Phong Đế Vương Giả, bất quá danh hiệu Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả cũng chỉ có thể có chứa chữ “Đế”, không thể mang danh “Hoàng” được, chỉ có Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương Giả thì mới có phong hào mang theo chữ “Hoàng”, dựa vào Hắc Nguyệt Thương, Ma Thương Đế không sai biệt lắm đã có được sơ đẳng Chiến Hoàng thực lực.
May mà Diệp Trần đã tu luyện tới Chàm sắc Hồn Hoàn cảnh giới, có thể kháng trụ được với đám linh hồn công kích kia, bằng không thì hôm nay không thể không chết thảm ở chỗ này rồi.
Một thành!
Hai thành!
Rất nhanh, Linh Hồn Lực của Diệp Trần đã bị tiêu hao mất hai thành, mà linh hồn công kích của địch nhân cũng bắt đầu lưa thưa đi, dù sao bọn chúng cũng không thể nào phát ra linh hồn công kích một cách không có chừng mực được, có thể phát ra ba bốn lần đã coi là không tệ rồi.
Hiện tại, uy hiếp thực sự chính là đến từ Ma Thương Đế cùng Đa Long Đế.
“Đi!”
Mượn lực nổ ép do hai bên giao thủ sinh ra, Diệp Trần bỗng nhiên bay rớt ra ngoài, tựa như một con phi điểu màu lam, huyễn hóa ra vô số ảo ảnh.
“Mau ngăn cản hắn.”
Đa Long Đế tròng mắt đỏ hoe, quát lên.
Nhất thời, mấy ngàn tên Dạ Xoa Tộc sĩ binh đã chặn lại ở phía trước đường chạy trốn của Diệp Trần.
“Chết đi!”
Người và ảnh ảo hợp nhất, Diệp Trần giết tới.
Phốc phốc phốc phốc!
Mưa máu không ngừng phun tung toé, thế tiến của Diệp Trần cũng hơi chậm lại.
Ma Thương Đế cùng Đa long Đế lần nữa đã đuổi giết tới nơi.
“Các ngươi nghĩ có thể ngăn cản ta à, nằm mơ.”
Kiếm Vực bên ngoài cơ thể Diệp Trần bỗng nhiên bành trướng đến cực hạn, cường đại không gian ngưng kết lực được khuếch tán ra, trừ Ma Thương Đế cùng Đa long Đế ra, tất cả đám người xung quanh đều nhận lấy ảnh hưởng.
Hưu!
Chỉ trong nháy mắt, Diệp Trần đã thoát khỏi đám người cản đường.
Dưới tình huống không có trở ngại, Ma Thương Đế cùng Đa Long Đế muốn đuổi kịp Diệp Trần cũng đã khó khăn, Siếp Na Kiếm Vực của Diệp Trần có thể làm cho tốc độ của hắn đạt tới một trình độ hết sức kinh khủng, cũng không thua gì Phong Đế Vương Giả.
“Đáng chết!”
Đuổi theo chỉ trong chốc lát, Ma Thương Đế cùng Đa Long Đế đã ngừng lại, sắc mặt hai người bọn hắn rất khó coi, Diệp Trần chẳng những có chiến lực kinh khủng, ngay cả năng lực chạy trốn cũng mạnh như vậy, hai người bọn hắn cộng thêm mấy vạn Dạ Xoa Tộc binh sĩ cũng không ngăn được hắn, người như thế là nguy hiểm nhất và rất khó dây dưa.
Nghìn vạn dặm ở ngoài, tốc độ Diệp Trần chậm lại.
“Cao đẳng Đế cấp vũ khí đúng thật quá cường đại, dựa vào Long Tuyền Kiếm là rất khó có thể chống đỡ, xem ra nhất định phải tìm cho được một thanh Đế cấp bảo kiếm.”
Lần này, Diệp Trần mưu tính đem mục tiêu đặt ở trên người bọn thống lĩnh vinh dự. Vinh dự thống lĩnh tương đối khó giết, bọn hắn đều là Nhất Tinh Tướng quân cùng với Nhị Tinh Tướng quân trở lên, đều có Đế cấp bảo khí, nếu có Đế cấp khôi giáp nữa thì càng khó giết hơn nhiều, cái đó và thực lực cũng không có quan hệ gì, hoàn toàn là lực phòng ngự cực hạn, tựu giống với Đa Long Đế vậy.
Chương 1389: Kỳ nhân diệp trần
Dĩ nhiên, đây cũng là do Diệp Trần có vận khí kém, nếu như Đa Long Đế sở hữu không phải là Cấp thấp Đế cấp khôi giáp, mà là Cấp thấp Đế cấp vũ khí, như vậy Diệp Trần sẽ có thể đánh chết hắn, dù sao phần lớn Nhị tinh tướng quân đều chỉ có thể đánh chết một vị Nhất tinh tướng quân, chỉ có thể mua một món cấp thấp Đế cấp bảo khí, do vậy bọn hắn sẽ lựa chọn phòng ngự bảo khí để trang bị cho mình, còn đối với công kích bảo khí thì hoàn toàn tùy vào từng cá nhân.
Tam Tinh tướng quân cùng Tứ tinh tướng quân vì sao lại lợi hại như thế, đó là bởi vì sau khi trở thành Tam Tinh tướng quân, khẳng định hắn đã đánh chết một vị Nhất Tinh Tướng quân, một vị Nhị tinh tướng quân, sau đó có thể lựa chọn mua một món Cấp thấp Đế cấp bảo khí và một món Trung đẳng Đế cấp bảo khí. Còn tứ tinh tướng quân thì càng lợi hại hơn, có thể lựa chọn cho mình một món Cấp thấp Đế cấp bảo khí, một món Trung đẳng Đế cấp bảo khí cùng với một món Cao đẳng Đế cấp bảo khí, hoàn toàn có thể trang bị nhiều phương diện cho bản thân.
Diệp Trần thầm nghĩ cần phải nhanh hơn một chút sở hữu một thanh Đế cấp bảo kiếm, để làm được thì chỉ có thể đem mục tiêu đặt vào trên người đám địch nhân Nhất Tinh Tướng quân hoặc là vinh dự thống lĩnh mà thôi.
“Trước tiên cần phải khôi phục một chút Chân Nguyên rồi tính tiếp”
So với Linh Hồn Lực, Chân Nguyên của Diệp Trần tiêu hao càng nghiêm trọng hơn, chỉ còn lại có hai ba thành, cuộc đại chiến cùng Đa Long Đế và Ma Thương Đế thật ra cũng không tiêu hao bao nhiêu Chân Nguyên, mà là phần lớn Chân Nguyên đã được dùng để phòng ngự công kích của mấy vạn binh sĩ Dạ Xoa Tộc, lượng biến sinh ra chất biến, sự tình này luôn đúng trong mọi hoàn cảnh đấy. Tuy nói Diệp Trần có Siếp Na Kiếm Vực đã đạt đến đệ ngũ trọng trung kỳ, trên người còn được mặc trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, lực phòng ngự có thể nói là kinh người, nhưng dù sao địch quân cũng là mấy vạn Sinh Tử Cảnh vương giả, tùy tiện một lớp quân tiến tới cũng đều có thể phát ra công kích ngập trời, Chân Nguyên bị tiêu hao khó có thể tưởng tượng nổi rồi.
Gặp phải một đạo địch quân với mấy vạn tên Sinh Tử Cảnh vương giả thì tuyệt đối không nên trực tiếp ngạnh kháng, mà phải sát nhập vào trong đó để khiến cho mỗi người bọn chúng không công kích liên tục được, nếu không thì cho dù có thể chống đỡ, nhưng Chân Nguyên cũng phải tiêu hao sạch sẽ, trừ phi Diệp Trần có tu vi đạt tới Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì may ra sẽ có đủ Chân Nguyên để ngạnh kháng.
Sinh Tử Cảnh vương giả khi khôi phục Chân Nguyên sẽ tiêu hao nguyên thạch rất nhiều.
Với tu vi Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên của Diệp Trần, để khôi phục bảy tám phần Chân Nguyên thì đoán chừng phải tiêu hao đến mười mấy vạn nguyên thạch. Đây cũng là tại sao Sinh Tử Cảnh vương giả thường muốn liều mạng để kiếm được nhiều nguyên thạch, ngoài việc tăng tu vi lên thì khôi phục Chân Nguyên mới là điều trọng yếu nhất, nếu không có nguyên thạch hỗ trợ mà chỉ dựa vào việc bế quan để khôi phục Chân Nguyên thì không biết phải mất bao nhiêu ngày mới hồi phục được.
Phi hành trong chốc lát, Diệp Trần đã tìm được một khối vẫn thạch khổng lồ có đường kính hơn mười dặm, phốc một tiếng, Diệp Trần phá mở ra một cái thạch thất rộng rãi rồi chui vào trong đó, ngồi xuống tọa thiền.
Năm vạn!
Mười vạn!
Mười lăm vạn!
Mười tám vạn!
Sau khi luyện hóa mười tám vạn khối nguyên thạch, Diệp Trần cuối cùng đã đem Chân Nguyên của mình khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh.
Về phần Linh Hồn Lực, cái này thì không có biện pháp nào khôi phục nhanh chóng được, chỉ có thể khôi phục từ từ mà thôi, hoặc là có đan dược cùng với bảo vật bù đắp Linh Hồn Lực thì may ra sẽ có thể nhanh được.
Đi ra khỏi thạch thất, Diệp Trần tùy tiện chọn một phương hướng rồi bay vút đi.
Nơi này là một mảnh giải đất đá vẫn thạch mênh mông, giải đất vẫn thạch dài mấy ức dặm, nơi rộng nhất ước chừng cũng đến nghìn vạn dặm, đang không ngừng di động tới khu vực trung tâm, tại đó có hai chi quân đội đang đại chiến, trong đó có một chi quân đội là Ma Tộc, quân số là năm nghìn tên, một chi quân đội khác là Nhân Tộc, cũng có chừng năm ngàn quân.
Kình khí mạnh mẽ bay vụt ra chung quanh làm từng khối vẫn thạch bị chấn nát, sóng xung kích chấn động tỏa ra không ngớt, đồng thời cũng không ngừng có người vẫn lạc, tràng cảnh có thể nói là vô cùng thảm thiết và bi tráng.
“Chúng ta rất nhanh sẽ không duy trì được nữa rồi.”
Trong đội quân Nhân Tộc có bảy người là thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, trong đó thậm chí còn có cả Hoàng Phủ Ngọc.
Ban đầu, Diệp Trần đã gia nhập vào Băng Sương chiến đội của Hoàng Phủ Ngọc, bất quá nghe nói về sau, Hoàng Phủ Ngọc đã xông đến Chiến Thần Tháp tầng thứ chín, trở thành thành viên cao cấp của Thần Chi Nhạc Viên và gia nhập vào Tinh Hà chiến đội, một chi cao cấp chiến đội.
Đội trưởng của Tinh Hà chiến đội chính là Tinh Hà Vương, là người đứng đầu trong tứ đại Chuẩn Đế của Thần Chi Nhạc Viên, thực lực hết sức mạnh mẻ, ở trong quân đội hắn có cấp bậc là thống lĩnh, chi Nhân Tộc quân đội này cũng chính là do hắn dẫn dắt, đáng tiếc, vận khí lần này của bọn họ quá kém cỏi, lại gặp phải một chi Ma Tộc quân đội do Hắc Ám thống lĩnh dẫn dắt.
Có thể trở thành Hắc Ám thống lĩnh thì thực lực tự nhiên phải là Chiến Đế, trong khi Chuẩn Đế và Chiến Đế sẽ có xê xích không chỉ một điểm hai điểm, Tinh Hà Vương căn bản không phải là đối thủ của đối phương.
“Hắc hắc, chết đi!”
Ma Diện Vương chính là một Nhất tinh Hắc Ám thống lĩnh, chỉ sợ cả bảy người của Tinh Hà chiến đội cùng vây công hắn thì cũng sẽ bị hắn giết sạch mà thôi.
Phốc!
Bảy người bị cường đại kình khí chấn bay rớt ra ngoài mà trong miệng phun đầy máu tươi.
Trong mắt tràn ngập sát cơ, Ma Diện Vương lướt đến trước người Tinh Hà Vương quất Lang Nha bổng trên tay tới, hắn có mười phần nắm chắc một gậy này có thể đem Tinh Hà Vương đập thành huyết vụ.
“Băng Đế Trảm.”
Hoàng Phủ Ngọc được sáu người chiếu cố nên thừa nhận công kích không nhiều lắm, lúc này, nàng chưa kịp trở thành mục tiêu của Ma Diện Vương nên đã phát ra một đạo ánh đao màu lam bằng hàn băng hình cung trảm kích lên trên cây Lang Nha bổng, làm chếch đi quỹ tích công kích của đối phương.
Thừa cơ, Tinh Hà Vương vội vàng né tránh, chợt mang đến một ánh mắt cảm tạ đối với Hoàng Phủ Ngọc.
“Muốn chết!”
Ma Diện Vương giận dữ không thôi, lúc này hắn bắt đầu hướng phía Hoàng Phủ Ngọc giết đi qua, Lang Nha bổng trong tay của hắn thoáng cái đã biến dài thành mấy ngàn thước, thân gậy khổng lồ trông giống như một tòa núi nhỏ dài bằng thiết đâm tới, dọc đường công kích tất cả vẫn thạch đều bị bạo liệt ra.
“Muốn chết phải là ngươi đấy”
Hoàng Phủ Ngọc đã vô lực ngăn cản bởi công kích của đối phương có tốc độ quá nhanh.
“Hoàng Phủ Ngọc, đã lâu rồi không gặp.”
Ngay lúc này, một đạo kiếm quang men theo khe hở giữa đám vẫn thạch, hướng phía Lang Nha bổng chém qua, “Ầm” một tiếng, Lang Nha bổng bị kiếm khí chấn văng dựng lên, bật ngược về sau, về phần Ma Diện Vương, toàn bộ cánh tay phải của hắn cũng bị kiếm kình chém thành huyết vụ, trong nháy mắt bản thân hắn cũng bị chấn lui ra xa mấy trăm dặm.
“Diệp Trần!”
Nghe thấy thanh âm quen thuộc, Hoàng Phủ Ngọc đột nhiên quay đầu lại nhìn.
Trước khi phát ra đạo kiếm khí này, Diệp Trần còn đang ở cách nơi đây trên trăm vạn dặm, sau khi phát ra kiếm khí thì Diệp Trần đã đến mười mấy vạn dặm phía sau Hoàng Phủ Ngọc.
Vù vù!
Lam quang chợt lóe lên, thân ảnh Diệp Trần trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người.
“Là Diệp Trần.”
Tinh Hà Vương và những người còn lại của Tinh Hà chiến đội cũng nhận ra Diệp Trần.
Diệp Trần ở Thần Chi Nhạc Viên cơ hồ không người nào là không biết, không người nào là không hiểu, trong thời gian không tới mười năm, hắn từ một người mới đã trở thành Chiến Đế, loại tốc độ tiến bộ này chỉ nghe thôi đã rợn cả người, cùng thời với hắn còn có Vô Song Vương A Cửu cùng Vô Sinh Đao Khách Lãnh Phi Phàm. Mãi cho đến hiện tại, bất quá bọn hắn chỉ mới xông đến Chiến Thần Tháp tầng thứ tám, nhưng nếu chỉ vẻn vẹn như vậy thôi thì cũng chưa tính là quá đặc biệt, trong lịch sử Thần Chi Nhạc Viên cũng không phải là chưa từng xuất hiện qua những nhân vật như vậy. Có thể trong một hai năm gần đây, tốc độ tiến bộ của Diệp Trần đã không chững lại mà còn tăng vượt bậc, thoáng cái đã trở thành đệ nhất Chiến Đế tại trong Cao cấp thú liệp chiến trường, là Chiến Đế vô địch của Chân Thần Nhạc Viên, những kẻ Chiến Đế địch quân đứng ở trước mặt hắn mà không khỏi lạnh run, căn bản ngay cả ý chí chiến đấu cũng không có, ngược lại còn phải trực tiếp chạy trốn. Điều này đã làm cho nhân tâm các cao cấp thành viên của Thần Chi Nhạc Viên vô cùng thống khoái, đồng thời bọn hắn cũng thầm gọi Diệp Trần là một kẻ thật sự quá biến thái.
“Không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được ngươi, thật vô cùng cảm tạ.”
Dưới tình huống này, tâm tình Hoàng Phủ Ngọc trở nên rất tốt.
“Chỉ là vừa đúng lúc gặp phải thôi.”
Lúc ở ngoài chín triệu dặm, Diệp Trần liền phát hiện ra tình huống của nơi này, bất kể là trong quân đội Ma Tộc có Hắc Ám thống lĩnh hay không thì hắn cũng sẽ tới đây tham chiến, dù sao tất cả mọi người đề là thành viên của Thần Chi Nhạc Viên.
“Diệp Trần, lần này nhờ có ngươi, bằng không thì chúng ta tất nhiên đã gặp tổn thất thảm trọng rồi, mấy người chúng ta có thể còn sống để rời đi cũng là hy vọng rất xa vời.” Tinh Hà Vương cảm kích nói.
“Tên Ma tộc này giao cho ta được rồi, các ngươi cứ đi đối phó những tên khác đi.”
Đại chiến vẫn còn tiếp tục, bây giờ không phải là thời điểm ôn chuyện.
“Được.”
Gật đầu, Tinh Hà Vương suất lĩnh sáu người thẳng hướng Ma Tộc quân đội, trong khoảng thời gian ngắn vừa rồi, Nhân Tộc đã tổn thất hơn một ngàn người, mà Ma Tộc mới chỉ tổn thất năm sáu trăm tên.
“Tiểu tử, ngươi là ai?”
Ma Diện Vương cảnh giác nhìn Diệp Trần, lúc trước kiếm khí lao tới quá đột ngột khiến hắn không kịp phản ứng, nhưng điều mà hắn không nghi ngờ chút nào chính là Diệp Trần có thực lực rất mạnh, ít nhất cũng phải là Nhất tinh Tử Kim thống lĩnh.
“Người chết thì không cần biết câu trả lời đâu.”
Diệp Trần dùng sức vung Long Tuyền Kiếm lên, Phần Thiên Chân Kiếm đã được thi triển ra.
“Dối trá không biết ngượng.” Ma Diện Vương quát lớn một tiếng, một lần nữa cầm Lang Nha bổng to như một tòa núi ở trên tay, nghênh đón, kình phong cuồn cuộn tỏa ra.
Phảng phất như thanh âm trứng gà bị nghiền nát vang lên, sau một khắc thân thể Ma Diện Vương đã bị cắt thành hai nữa rồi tan rã thành huyết vụ bay lả tả, hoàn toàn tuyệt diệt. Bằng vào thực lực của Diệp Trần, ngay cả Tam Tinh Hắc Ám thống lĩnh cũng không phải là đối thủ của hắn, chứ đừng nói chi là Nhất tinh Hắc Ám thống lĩnh như tên Ma Diện Vương này.
Sau khi đánh chết Ma Diện Vương, Diệp Trần đưa tay khẽ hấp thu lấy một cái huy chương Nhất tinh Hắc Ám thống lĩnh.
Dựa vào cái huy chương Nhất tinh Hắc Ám thống lĩnh này, Diệp Trần đã có tư cách mua cho mình một món Cấp thấp Đế cấp bảo khí.
Cũng đem trữ vật linh giới, khôi giáp cùng với Lang Nha bổng của Ma Diện Vương thu vào, Diệp Trần bắt đầu trợ giúp Nhân Tộc quân đội tru diệt Ma Tộc.
Do hai bên hỗn chiến chung một chỗ nên Diệp Trần không cách nào phát ra đại sát chiêu, chỉ có thể đánh chết từng tên một, cũng may hiệu suất cũng không kém cỏi, chỉ qua mười mấy lần hô hấp, hơn ngàn tên Ma Tộc sĩ binh đã chết ở dưới kiếm của Diệp Trần.
“Trốn thôi!”
Ma Diện Vương chết thảm đã khiến cho lòng quân Ma Tộc quân đội không còn yên ổn nữa mà phải điên cuồng chạy trốn, nhưng không may cho chúng là vài trăm dặm quanh đây đều là giải đất vẫn thạch, khiến cho tốc độ của chúng không cách nào tăng lên tới cực hạn được, một khối vẫn thạch thì không cách nào làm tốc độ của ngươi chậm lại, nhưng mấy chục vạn khối vẫn thạch thì đủ để cho tốc độ của ngươi phải hạ xuống điểm thấp nhất.
Chỉ chốc lát sau công phu, trong năm ngàn tên binh sĩ Ma Tộc thì chỉ có không đến một trăm tên là có thể chạy thoát thực sự, cục diện nghịch chuyển với tốc độ nhanh đến kinh người.
“Ha ha, thống khoái.”
Tinh thần Nhân Tộc quân đội bên này đại chấn.
“Diệp Trần, làm sao mà ngươi lại lang thang một mình ở Huyền Vũ phế tích này vậy?.”
Trong khi các Nhân Tộc binh sĩ còn lại đang thu thập chiến lợi phẩm, bảy người Tinh Hà Vương bay tới chỗ Diệp Trần.
Diệp Trần nói: “Dẫn theo quân đội quá phiền toái, một mình du hành sẽ thoải mái hơn.”
Một mình hắn muốn đi thì đi, muốn đánh thì đánh, không có bất kỳ vướng bận nào.
“Cũng đúng, lấy thực lực của ngươi thì dẫn theo đội ngũ thì quả thật rất phiền toái.” Tinh Hà Vương gật đầu, âm thầm hâm mộ thực lực của Diệp Trần, nếu như hắn có thực lực như Diệp Trần thì cũng sẽ làm giống như Diệp Trần vậy, một mình đi vào Huyền Vũ phế tích.
Hàn huyên nửa canh giờ, Diệp Trần cáo từ nói: “Nơi này là giải đất trọng yếu, các ngươi tốt nhất nên lui về phía sau một chút, ta đi trước một bước đây. Cáo từ!”
“Sao lại đi nhanh như vậy?.”
Hoàng Phủ Ngọc hỏi.
“Sau này về Thần Chi Nhạc Viên, ta sẽ mời các ngươi uống rượu.” Cười cười, Diệp Trần xoay người bay vút đi, biến mất trước mắt mọi người, vẫn thạch dày đặc không cách nào gây trở ngại cho hắn, bởi hắn vốn có thể men theo khe hở vẫn thạch mà phi hành đi.
“Thật là một vị kỳ nhân.”
Tinh Hà Vương thở dài một hơi.
Diệp Trần không câu nệ địa vị bản thân, nhất định đã lưu lại ấn tượng sâu đậm ở trong lòng của bọn họ rồi.
Mặc dù đã đánh chết một tên Nhất tinh Hắc Ám thống lĩnh, nhưng Diệp Trần vẫn không quyết định rời khỏi Huyền Vũ phế tích vào lúc này, hắn dự định sẽ sống ngây ngốc ở đây một thời gian, xem xem có thể thu hoạch nhiều hơn hay không.
Mặc dù Cấp thấp Đế cấp bảo khí cùng với Trung đẳng Đế cấp bảo khí cũng có chênh lệch rất lớn, nhưng hắn còn muốn chuẩn bị thêm một vài món Đế cấp bảo khí nữa cho Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành.
Chương 1390: Quyền ý chí tôn còn sót lại
Huyền Vũ phế tích to lớn đến không thể tưởng tượng nổi, đường kính của nó lớn đến hàng bao nhiêu năm ánh sáng, dù là ánh sáng đi nữa cũng phải mất rất nhiều năm mới có thể đi qua hết đoạn đường này, bất quá vùng đất trọng yếu của Huyền Vũ phế tích cũng không phải quá lớn, ước chừng cũng có chu vi cỡ mấy trăm vạn ức dặm. Sở dĩ có tồn tại vùng trọng yếu này là bởi vì ở trung tâm của Huyền Vũ phế tích có một cái hắc động, cái hắc động này có lực hút vô cùng cường đại, nó đã hấp dẫn về phía nó các vật thể có trọng lượng lớn đang đi ngang qua Huyền Vũ phế tích, từ từ tích tiểu thành đại tạo thành vùng đất trọng yếu này.
Vùng đất trọng yếu có rất nhiều “vật chất lẫn lộn”, tỷ như mây thiên thạch, những tinh cầu đã bị tàn phá, hay một chút vũ trụ kỳ cảnh hung hiểm, so với khu vực bên ngoài của Huyền Vũ phế tích thì sự nguy hiểm ở vùng đất trọng yếu bạo tăng gấp trăm lần, dĩ nhiên, nếu như có thực lực cao thì vận khí cũng không phải là quá kém, nếu nói nguy hiểm thì đó cũng chỉ là tương đối mà thôi.
Bay vút lên không trung của vùng đất trọng yếu, Diệp Trần cảm nhận được một cổ khí tức và quang cảnh đổ nát mà không khỏi cảm thán, thuở ban đầu khi Nhân Tộc cùng dị tộc đại chiến đã sinh ra sự tàn phá khổng lồ đến cỡ nào, dõi mắt nhìn lại, nơi nơi đều là vẫn thạch, những vẫn thạch thứ này trước đó chính là một phần của mỗi viên tinh cầu, có cái chỉ nhỏ chừng lòng bàn tay, cũng có cái có thể so với một tòa núi to lớn, số lượng đâu chỉ tính bằng hàng ức tỉ, căn bản không cách nào đếm hết được.
Thỉnh thoảng, Diệp Trần còn có thể thấy một hai viên tinh cầu đã bị tàn phá, dĩ nhiên, đây không phải là tinh cầu bình thường, mà là sinh mệnh tinh cầu bị tàn phá, đối với những tinh cầu bình thường thì căn bản không cách nào có thể tự bảo tồn được, bởi chúng quá yếu ớt nên dẫn lực của hắc động có thể từ từ vặn vẹo làm bọn chúng tan rã.
Những sinh mệnh tinh cầu này chẳng những vô cùng khổng lồ, mà còn ẩn chứa sức sống lớn đến khó có thể tưởng tượng nổi, dù cho lực phá hoại mạnh gấp trăm ngàn lần năng lượng này từ bên ngoài rớt xuống, thì căn bản cũng không cách nào có thể tiến hành phá hoại trên phạm vi lớn như thế. Như vậy, có thể phá hủy được một sinh mệnh tinh cầu thành ra thế này thì chỉ có Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn mới có thể gây ra. Như mới vừa rồi, từ một viên tàn tích sinh mệnh tinh cầu có đường kính nghìn vạn dặm vừa bay xẹt qua bên cạnh, Diệp Trần rõ ràng nhìn thấy ở phía trên nó có một chưởng ấn khổng lồ. Chưởng ấn mặc dù mơ hồ, nhưng Diệp Trần vừa nhìn qua thì trái tim của hắn cũng muốn ngưng đập đấy.
Thật sự thật là đáng sợ!
Chưởng ấn mặc dù là đã được lưu lại và tồn tại từ rất lâu trước đây, nhưng võ đạo ý chí ở phía trên nó như cũ vẫn còn chứa đựng lực lượng mang tính hủy diệt. Diệp Trần hoài nghi, liệu rằng nếu như mình đến quá gần nó thì linh hồn có thể bị diệt sát hay không. Chưởng ấn cực đại này ít nhất cũng lớn đến trăm vạn dặm, quả thực đã vượt qua phạm vi tiềm lực của con người rồi, có thể nói đó là chưởng ấn của Thần.
So với chủ nhân của chưởng ấn này, Diệp Trần cảm giác mình rất nhỏ bé, tựa như một hạt bụi vậy.
“Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, một bước có thể lật đổ trời cao, là tồn tại không thể so sánh được rồi!”
Diệp Trần trong lòng cảm khái không dứt, đừng xem Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên cùng Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên chỉ xê xích nhau nhị trọng thiên, và xê xích tứ trọng thiên so với Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, chênh lệch đó cũng tựa như hồng câu vậy. Mà càng về sau, chênh lệch sẽ càng cao, từ Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên đến Thất trọng thiên là cả một mảng lớn. Và từ Thất trọng thiên đến Bát trọng thiên lại càng là một mảng lớn hơn, còn từ Bát trọng thiên đến Cửu Trọng Thiên thì chính là cấp bậc Chí Tôn, có thể một bước vượt qua cấp bậc cự đại này thì sẽ trở thành Chí Tôn, là Chí Tôn của vũ trụ Tinh Không.
Bất quá chênh lệch cự đại này cũng không thể đả kích Diệp Trần, ngược lại còn hoàn toàn kích phát ra ý chí chiến đấu của hắn.
Ước chừng sau khi phi hành được mấy chục ức dặm, Diệp Trần lại thấy được một viên tàn tích sinh mệnh tinh cầu khác, viên tàn tích sinh mệnh tinh cầu này so với cái trước đó còn muốn lớn hơn, chiều rộng ước chừng hơn một nghìn vạn dặm, phía trên không có chưởng ấn nhưng lại có một cái quyền ấn lớn chừng vài trăm vạn dặm, quyền ấn này sâu thẩm đến không lường được, đoán chừng là sâu đến vài chục vạn dặm.
Đây là sinh mệnh tinh cầu, nếu như là tinh cầu bình thường thì chỉ sợ quyền ấn này còn lớn hơn gấp trăm lần, đoán chừng cũng có thể bị một quyền này chất nát. Sinh mệnh tinh cầu tương đối kỳ lạ ở chỗ không cách nào thoáng cái oanh kích nó thành từng mảnh nhỏ, bởi trong nó ẩn chứa một thứ năng lượng có thể triệt tiêu lực phá hoại gấp trăm ngàn lần, dĩ nhiên, hiện tại năng lượng của viên sinh mệnh tinh cầu này không sai biệt lắm đã thất thoát toàn bộ, còn thừa lại không bao nhiêu, nếu như không phải là có quyền ý chống đỡ thì đoán chừng nó đã sớm tan rã từ lâu rồi.
“Không bằng cảm thụ một chút quyền ý của chủ nhân quyền ấn này vậy.”
Trong tâm Diệp Trần vừa động đã quyết định đi thể nghiệm một phen xem quyền ý của Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cường đại đến cỡ nào.
3000 vạn dặm!
2500 vạn dặm!
2200 vạn dặm!
“Thật là mạnh!”
Diệp Trần chợt biến sắc, hắn cảm giác được một cổ quyền ý vô cùng mênh mông đập vào mặt, làm cho hắn sinh ra cảm giác sợ hãi mà trước nay chưa từng có.
2000 vạn dặm.
1800 vạn dặm!
1500 vạn dặm!
Đang lúc này, sắc mặt Diệp Trần thoáng cái đã trắng bệch đi khi hắn cảm ứng được sự cuồng nộ của một vị “Cự Nhân” đỉnh thiên lập địa, một quyền kia như đang hướng về phía hắn oanh tới, quyền thủ này lúc đầu cũng không lớn lắm, nhưng chỉ trong nháy mắt nó tựu đã phủ đầy cả thiên địa, tựa hồ cả thiên địa cũng bị nứt vỡ vì nó.
Phốc!
Phun ra một ngụm máu tươi, cả người Diệp Trần bị hất bay ngược ra ngoài, hắn đã bị quyền ý đả thương, Chàm Sắc Hồn Hoàn vốn không thể phá vỡ cũng đã bị phá nát ra, ngay sau đó Lam sắc Hồn Hoàn cùng Lục sắc Hồn Hoàn cũng theo đó vỡ nát, đến Vàng sắc Hồn Hoàn thì mới miễn cưỡng ổn định lại.
“Thật sực quá cường hãn rồi.”
Diệp Trần trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Từ khoảng cách xa như vậy mà quyền ý còn sót lại của Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cũng có thể đả thương hắn, nếu như không phải là hắn cẩn thận thi triển ra Hồn Chi Hoàn bí pháp rồi mới nhích tới gần thì tất nhiên linh hồn đã bị trọng thương, hồn phi phách tán cũng có thể. Điều này làm cho hắn không hiểu chút nào, Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cho dù cường thịnh trở lại thì cũng không đến mức mạnh đến trình độ bá đạo như vậy chứ!
Nếu như nói, lúc trước Diệp Trần chẳng qua là hoài nghi về việc “tiến đến quá gần” sẽ khiến linh hồn bị phá hỏng, thì hiện tại, Diệp Trần đã xác định, tiến vào quá gần chính xác là có nguy hiểm đến tánh mạng!
“Chẳng lẽ đây chính là lực lượng của Vô thượng võ học sao?”
Vô thượng võ học là Chí cường võ học, đã đạt đến đỉnh phong của võ học, nên nó ẩn chứa một chút tính chất bá đạo thì cũng là chuyện rất bình thường, mà cũng chỉ có lời giải thích này là hợp lý mà thôi, dù sao võ đạo ý chí cũng có đến chín cấp, hiện tại Bất Hủ Kiếm Ý của Diệp Trần là ở cấp thứ bảy, so với cấp thứ chín thì có xê xích đến hai cấp. Ý chí cấp thứ chín còn sót lại sẽ không thể nào cách 1500 vạn dặm mà có thể đả thương được hắn, dĩ nhiên Diệp Trần cũng biết, đồng dạng là ý chí cấp thứ chín thì Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn sẽ phát huy ra uy lực lớn hơn nhiều so với những người khác.
“Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn…!”
Diệp Trần yên lặng niệm một câu, nghiêng người rời đi.
…
Dọc theo con đường này, Diệp Trần tiêu diệt được không ít đội quân dị tộc, đáng tiếc vinh dự thống lĩnh không phải là dễ dàng nhìn thấy như vậy, bất quá cũng giống như Nhân Tộc, vinh dự thống lĩnh có chừng năm mươi người, chết một người là thiếu một người, còn dị tộc vinh dự thống lĩnh thì có nhiều hơn, đoán chừng cũng có mấy trăm tên nhưng cũng chỉ thỉnh thoảng gặp qua mà thôi, ngay cả Diệp Trần cũng không tin là mình có vận khí tốt mà thường xuyên gặp được chúng như vậy.
Bất tri bất giác, đã ba ngày đi qua.
Ngày hôm đó, Diệp Trần đi tới vùng phụ cận của một sinh mệnh tinh cầu cự đại.
Viên sinh mệnh tinh cầu này không tính là tàn tích, bất quá cũng không tính là nguyên vẹn, trên bề mặt của nó có đến mấy chục cái động cực lớn, những cái động lớn này không phải do tự nhiên tạo thành, mà giống như bị người ta đánh thủng vậy, đường kính cửa động đại khái không sai biệt lắm cũng rộng chừng mấy vạn dặm, độ sâu cũng có chút đáng sợ, nếu đi dọc theo những cửa động sâu hun hút này, loáng thoáng có thể nhìn thấy nham tương địa hỏa hiện lên hắc hồng sắc ở sâu bên trong lòng tinh cầu.
Rất hiển nhiên, năng lượng sống của viên sinh mệnh tinh cầu này vẫn còn sót lại chứ không bị thất thoát sạch sẻ.
Nhìn từ xa xa, viên sinh mệnh tinh cầu này tựa như một cái tổ ong, cô độc lơ lững ở trong chân không, thế nhưng thỉnh thoảng lại có bóng người theo các cửa động tiến vào bên trong lòng sinh mệnh tinh cầu, có lúc là một người, có khi là cả đoàn người, cũng có lúc là một chi quân đội nghiêm chỉnh. Bởi vì Diệp Trần đang đứng ở cách đó quá xa nên những người này cũng không chú ý đến hắn.
“Bên trong hẳn là có cái gì mê hoặc sao?!”
Diệp Trần không cho là những người này vì vui chơi mà tiến vào trong lòng sinh mệnh tinh cầu này, khẳng định là có thứ gì đó hấp dẫn bọn họ, bất quá có thể khẳng định chính là, bên trong tất nhiên là dị thường nguy hiểm, không chỉ là hoàn cảnh nguy hiểm mà địch nhân còn nguy hiểm hơn, ai biết được ở bên trong sẽ gặp phải cao thủ gì chứ.
Linh Hồn Chi Nhãn phát huy đến cực hạn, cho đến khi Diệp Trần nhìn thấu cả sinh mệnh tinh cầu, nhưng chỉ nỗ lực sau mấy lần hô hấp thì Diệp Trần đành phải nhắm lại Linh Hồn Chi Nhãn, năng lượng tầng thứ của sinh mệnh tinh cầu quá cao nên không có biện pháp nhìn thấu toàn bộ, mặc dù đây chỉ là năng lượng của một viên sinh mệnh tinh cầu không hoàn chỉnh.
Muốn tìm ra thứ mê hoặc đó thì chỉ có cách tự mình tiến vào để xem mà thôi.
Sưu!
Không có quá nhiều do dự, thân hình Diệp Trần chợt lóe lên, hướng phía sinh mệnh tinh cầu lao đi.
Sau mấy mươi lần hô hấp, Diệp Trần theo một cái cửa động tiến vào trong.
Cửa động rất sâu, một cổ nhiệt phong thổi từ bên trong ra ngoài cũng đủ để làm tan chảy cả kim thiết, mà càng đi vào sâu bên trong thì nhiệt độ càng tăng cao.
Sau chốc lát công phu, Diệp Trần đã đi tới trong lòng sinh mệnh tinh cầu.
“Nóng quá!”
Dõi mắt nhìn lại, nơi nơi đều là hắc hồng sắc, đây cũng không phải là hắc hồng sắc hoả diễm, mà là chất lỏng hắc hồng sắc, nơi này phảng phất như là một cái động rất rộng, bốn phương thông suốt, Linh Hồn Lực ở chỗ này bị hạn chế rất lớn, chỉ có thể lan tỏa ra đến vài ngàn dặm.
Mức độ năng lượng quá cao nên đối với Linh Hồn Lực cũng sẽ có ảnh hưởng vô cùng lớn.
Bên ngoài vách tường dung nham đôi khi bị hắt lên một đám chất lỏng hắc hồng sắc, nhất thời tạo nên những tiếng nổ lớn, những chất lỏng hắc hồng sắc này phảng phất là do năng lượng tạo thành và có lực lượng thiêu đốt rất mạnh, Diệp Trần xem chừng, những chất lỏng hắc hồng sắc này hẳn là do dung nham trong lòng sinh mệnh tinh cầu tạo nên, là hỗn hợp giữa dung nham và năng lượng sinh mệnh.
Chân không chạm đất, Diệp Trần men theo lối dòng chảy dung nham đi tới.
Tại nơi này có rất nhiều dòng chảy dung nham, sau nửa canh giờ, Diệp Trần đã không còn tìm được đường trở về nữa, hắn hạ quyết tâm không quan tâm đến những cái khác nữa, cứ tùy tâm sở dục mà tiêu sái.
“Ồ? Đây là?”
Đi qua một dòng chảy dung nham, Diệp Trần bỗng nhiên ngừng lại, tay hắn khẽ hấp lấy một khối xích hồng sắc bảo thạch nằm ở trên mặt ngoài vách tường dung nham ở bên trái.
“Đây là linh năng hỏa tinh!”
Diệp Trần lấy làm kinh hãi.
Linh năng hỏa tinh cùng Linh năng tinh thạch là hai dạng vật chất nhưng bất quá lại có cùng công dụng, đó chính là có thể dùng để rèn luyện lực lượng Linh Thể, còn điểm khác biệt chính là ở chỗ, Linh năng tinh thạch thì đến từ thi hài của Linh Hải Cảnh võ giả và Sinh Tử Cảnh vương giả, còn Linh năng hỏa tinh thì chính là tài nguyên của tự nhiên, hết sức hiếm thấy.
“Đáng tiếc đây chẳng qua chỉ là Sơ cấp linh năng hỏa tinh mà thôi.”
Sơ cấp linh năng hỏa tinh chỉ có công hiệu đối với Nhất hoặc Nhị giai Linh Thể, Trung cấp linh năng hỏa tinh thì hiệu quả đối với Tam hay Tứ cấp Linh Thể, còn Cao cấp linh năng hỏa tinh thì có công hiệu đối với Ngũ hoặc Lục cấp Linh Thể. Mà trước mắt, Diệp Trần đã có Ngũ cấp Linh Thể, ý chính là nói, muốn đề thăng Linh thân thể của mình thì hắn cần phải có được Cao cấp linh năng hỏa tinh. Dĩ nhiên, khối linh năng này Diệp Trần không dùng đến, nhưng cha mẹ của hắn thì có thể dùng được, bởi bọn họ đến trước mắt cũng là Nhị giai Linh Thể.
Thu hồi linh năng hỏa tinh, Diệp Trần tiếp tục đi tới phía trước.
“Lại một viên nữa!”
“Nơi này cũng có một viên!”
Sau nửa ngày thời gian, Diệp Trần đã thu được bảy viên linh năng hỏa tinh, trong đó có sáu viên sơ cấp và một viên trung cấp.
Hiện tại Diệp Trần đã biết rõ, vì sao có nhiều người tiến vào viên sinh mệnh tinh cầu này như thế, thì ra là bởi vì một nguyên nhân đặc thù, bên trong lòng viên sinh mệnh tinh cầu này đang bắt đầu thải ra linh năng hỏa tinh, đây có thể nói là cơ hội ngàn năm một thuở.
Không đi theo lộ tuyến Luyện thể Sinh Tử Cảnh vương giả nên Linh Thể rất khó tăng lên, chỉ có thể dựa vào ngoại vật để rèn luyện, Diệp Trần cũng là như thế.
Chương 1391: Cao cấp linh năng hỏa tinh
Những dòng chảy dung nham giống như những “lối đi” thông ra bốn phương tám hướng, còn muốn phức tạp hơn gấp trăm lần so với mê cung phức tạp nhất, sỡ dĩ mười vạn dị tộc cường giả không đơn thương độc mã “đi lại” ở bên trong giống như Diệp Trần là vì bọn hắn đã kết thành quần đội, rõ ràng có thể thấy được bọn hắn là bằng hữu của nhau, có khi lại là một chi quân đội có kỷ luật nghiêm minh, nhân số đông đảo, cũng may các lối đi dung nham rất rộng rãi nên cũng không có vẻ là quá mức chật chội.
Trong một cái dung nham thông đạo, một chi Tà Linh Tộc quân đội có nhân số khoảng năm ngàn tên đang tiến tới phía trước.
“Thống lĩnh, ta có cảm giác như nhiệt độ đang tăng cao lên, khí lưu cũng tựa hồ đang thổi nhanh hơn rồi.”
Một kẻ ở bên cạnh Tà Linh Tộc thống lĩnh, nói.
“Có thể là do ta đang tiến sâu vào trong lòng của Hoang Hỏa Tinh đấy!”
Viên sinh mệnh tinh cầu này có tên gọi là Hoang Hỏa Tinh, là một tinh cầu có thuộc tính hỏa.
“Thống lĩnh, ngài nói có thể xuất hiện Vẫn Hỏa Phong Bạo hay không vậy?”
“Ngươi ăn nói thật như cái “mỏ quạ đen” vậy, Vẫn Hỏa Phong Bạo dễ gì có thể phát sinh như vậy, mỗi đợt như vậy phải mấy chục năm mới xuất hiện một lần, lần Vẫn Hỏa Phong Bạo trước là vào mười mấy năm trước, hiện tại vẫn còn rất sớm.”
Vẫn Hỏa Phong Bạo chính là thảm họa đáng sợ nhất tại Hoang Hỏa Tinh, một khi nó xuất hiện thì Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên trở xuống đều có thể gặp nguy hiểm đến tánh mạng, bất quá Vẫn Hỏa Phong Bạo xác thực là không phát sinh thường xuyên, căn cứ vào quy luật thì đại khái chừng mấy chục năm nó mới phát sinh một lần, về phần nguyên nhân sinh ra Vẫn Hỏa Phong Bạo thì có quan hệ với sự suy kiệt của Hoang Hỏa Tinh khi năng lượng của nó bị thất thoát ra ngoài. Mỗi một lần phát sinh Vẫn Hỏa Phong Bạo thì năng lượng của Hoang Hỏa Tinh cũng sẽ yếu hơn một đoạn.
Tiếp tục bay hơn mười dặm, trên hộ thể tà lực của Tà Linh Tộc thống lĩnh bỗng nhiên xuất hiện một đám tia lửa hết sức chói mắt, cùng lúc đó, dung nham khí lưu trong thông đạo cũng trở nên điên cuồng gia tốc.
“Con mẹ nó, thật đúng là Vẫn Hỏa Phong Bạo, MAU RÚT LUI NGAY.”
Tà Linh Tộc thống lĩnh hét lên một tiếng thét thê lương chói tai rồi xoay người điên cuồng chạy trốn, những người khác nghe được bốn chữ Vẫn Hỏa Phong Bạo thì trong đầu từng tên đều như một mảnh trống không, “Vẫn Hỏa Phong Bạo!, lại là Vẫn Hỏa Phong Bạo ư, không phải nói Vẫn Hỏa Phong Bạo mấy chục năm mới phát sinh một lần sao? Khoảng cách Vẫn Hỏa Phong Bạo lần trước mới chỉ mười mấy năm thôi mà?!”
Bọn hắn nhất thời dại người ra, cho đến khi đám người Tà Linh Tộc thống lĩnh bay đi không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa thì bọn hắn mới kịp phản ứng, nhất thời, tiếng sói tru quỷ khóc vang lên, mấy ngàn người túa chạy trông giống như một đàn ong mật bị vỡ tổ vậy, tốc độ không ngừng được bộc phát đến cực hạn, có ít người thậm chí còn thi triển ra bí pháp có tổn hại tu vi để có thể gia tăng một chút tốc độ.
Tiếng sói tru quỷ khốc kia không chỉ dừng lại ở nơi này, mà còn lan tỏa khắp nơi trong lòng Hoang Hỏa Tinh, với uy lực của nó thì có ai mà không sợ hãi Vẫn Hỏa Phong Bạo chứ, dù sao cũng không có bao nhiêu kẻ có thể đạt tới tu vi Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên.
“Tình huống gì thế này?”
So với trước đó, dung nham khí lưu trong thông đạo đã thổi nhanh hơn gấp mấy trăm lần, hơn nữa vẫn đang không ngừng gia tăng, mỗi một lần hô hấp qua đi sẽ có một lần biến hóa mới, chỉ sau mấy lần hô hấp đi qua, khí lưu bắt đầu thổi với tốc độ vượt qua nghìn lần, không chỉ có như thế, bên ngoài hộ thể Chân Nguyên của Diệp Trần đã bắt đầu vẩy ra những tia lửa, cảm giác giống như hộ thể Chân Nguyên bị đốt cháy vậy.
Không dám chậm trễ, Diệp Trần trong nháy mắt đã kích phát ra uy năng của Thiết Huyết Thâm Lam sáo trang, tia sáng sáo trang kết hợp cùng hộ thể Chân Nguyên đã tạo ra vòng phòng thủ kiên cố.
Khúc khích!
Hai nghìn lần!
Ba nghìn lần!
Năm ngàn lần!
Sáu ngàn lần!
Tám ngàn lần!
Gấp một vạn lần!
Rất nhanh, khí lưu đã bắt đầu thổi với tốc độ kinh người đạt đến gấp một vạn lần, lại phối hợp thêm nhiệt độ đáng sợ, cơ hồ nó có thể hòa tan bất kỳ kim khí tài liệu nào, Diệp Trần đoán chừng, nhiệt độ khí lưu này hơn phân nửa là có thể giết chết Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên Vương giả, thậm chí Sinh Tử Cảnh nhị trọng Thiên Vương giả cũng chống đỡ không được bao lâu.
“Chỉ sợ đây chẳng qua chỉ là khúc dạo đầu mà thôi!”
Nhiệt độ khí lưu không quá đáng sợ, mà đáng sợ nhất chính là tình huống sau thảm họa, Diệp Trần mơ hồ cảm giác được, cả sinh mệnh tinh cầu này đang run rẩy không thôi.
Oanh!
Loại suy đoán này cũng không duy trì được bao lâu thì đã nhanh chóng ứng nghiệm.
Từ trong lòng trung tâm của Hoang Hỏa Tinh bộc phát ra hắc hồng sắc năng lượng kinh khủng đến mức tận cùng, loại năng lượng này mặc dù cũng không cường đại đến mức có thể xé rách Hoang Hỏa Tinh, nhưng lại cần phải nhanh chóng phun trào ra ngoài, cho nên các lối đi dung nham lúc này lại trở thành đường thoát tốt nhất của nó, cùng lúc đó nhiệt độ khí lưu và hắc hồng sắc năng lượng bắt đầu vận động với tốc độ càng kinh người hơn, làm cho cả Hoang Hỏa Tinh bị chấn động vô cùng mạnh mẽ, thanh thế ngập trời.
“Aaaaaaaaaaa!”
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, những Sinh Tử Cảnh vương giả ở cách khu vực trung tâm tương đối gần, chỉ có thể kịp phát ra một tiếng hét thê thảm rồi lập tức bị đốt thành tro bụi. Dưới sự tiếp xúc của hắc hồng sắc năng lượng, trừ phi ngươi chạy ra khỏi Hoang Hỏa Tinh, còn nếu ở lại và bị động thừa nhận, khi không chịu nổi nữa thì tất nhiên chỉ có thân tử đạo tiêu mà thôi.
“Chạy mau!”
“Trốn ngay đi!”
Giờ phút này, những gã Sinh Tử Cảnh vương giả tiến vào đây đã không còn kịp tìm được đường ra nữa, tất cả đều cảm thấy vô cùng hối hận, tự trách bản thân tại sao không đi vào muộn một chút, tại sao bọn hắn lại có vận khí kém cỏi như thế, vừa đúng lúc đụng phải Vẫn Hỏa Phong Bạo, bọn hắn không muốn chết như vậy, nhân sinh của bọn hắn giờ mới bắt đầu, chỉ mới đi qua một phần trong mười vạn năm tuổi thọ mà thôi.
“Như vậy có thể hiểu rõ năng lượng phong bạo này mạnh đến dường nào!”
Hai tay Diệp Trần chạm vào nhau, ngăn chặn ở trước người, nhưng thân thể như cũ vẫn bị hắc hồng sắc năng lượng ăn sâu vào từ ở phía sau do không được ngăn cản, khiến cho Chân Nguyên không ngừng trôi qua như dòng nước, bởi nó không ngừng bổ sung vào trong hộ thể Chân Nguyên.
Ngay cả Diệp Trần cũng ngăn cản khó khăn đến chật vật như thế, chứ đừng nói chi là những người khác.
Những kẻ chết đầu tiên chính là Vương giả có tu vi thấp hơn Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, đứng trước mặt hỏa Phượng hung hãn thì bọn hắn vẫn chỉ là “pháo hôi” mà thôi, hắc hồng sắc năng lượng đầu tiên sẽ xé mở hộ thể Chân Nguyên bọn hắn, sau đó đem thân thể của bọn họ cọ rửa thành tro tàn, từ đầu đến cuối không có bất kỳ đường sống hay phản kháng nào. Sau đó đến lượt những Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên Vương giả, bọn hắn không giống với Diệp Trần, Diệp Trần đã có được Thiết Huyết Thâm Lam là một Trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, lại có đệ ngũ trọng trung kỳ cảnh giới Siếp Na Kiếm Vực, nếu so về lực phòng ngự thì bọn hắn kém hơn Diệp Trần không biết bao nhiêu lần.
Cuối cùng, đến phiên Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên Vương giả.
Phần lớn Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên Vương giả cũng rất bình thường, bọn hắn cũng không có Thiên Vương cấp sáo trang, cũng không có cường đại lĩnh vực, chỉ có thể dựa vào tài trí hơn người và tu vi để ngăn cản Vẫn Hỏa Phong Bạo trước mặt mà thôi. Có thể nói, chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì may ra còn hữu dụng, thấp hơn cảnh giới này thì cửu tử nhất sanh là rõ ràng.
Nhìn từ bên ngoài, cả tinh cầu Hoang Hỏa Tinh lộ ra vẻ vô cùng tráng lệ, từng cột hắc hồng sắc năng lượng phun trào ra tới mấy vạn dặm, thậm chí đến mấy ức dặm, trông giống như một con nhím vô cùng khổng lồ, hoặc giống như một cái tổ ong vò vẽ phát sáng vậy, chỉ có điều là cái tổ ong vò vẽ này thật sự quá lớn mà thôi.
Đại khái đi qua hai mươi lần hô hấp, Vẫn Hỏa Phong Bạo dần dần hạ xuống.
Vốn dĩ tại đây có đến mấy chục vạn Vương giả tộc nhân, nhưng thực sự sống sót thì không còn tới một trăm tên, tỉ lệ tử vong vượt qua chín mươi chín phần trăm, không đúng, là có 999 phần ngàn đấy.
“Hô!”
Nặng nề thở ra một hơi khí tức, Diệp Trần buông hai cánh tay đang chạm nhau ra.
Trong khoảng thời gian ngắn, Chân Nguyên của hắn đã tiêu hao hơn ba thành, so sánh với lúc đại chiến mấy ngàn hiệp thì còn muốn mãnh liệt hơn, cũng may cuối cùng cũng tai qua nạn khỏi, hắc hồng sắc năng lượng còn lại đã không còn đủ sức để xé mở vòng phòng ngự của hắn.
Trong một chỗ dung nham thông đạo khác, một cô gái xinh đẹp mặc trên người hỏa hồng sắc vũ y cũng buông tay phải tinh tế đang ngăn trở Vẫn Hỏa Phong Bạo xuống, nét mặt của nàng rất bình thản nhưng lại toát ra hơi thở vô cùng nóng bỏng, phảng phất như bản thân nàng cũng là một thể hỏa nhiệt năng lượng vậy.
“Mới mười mấy năm mà lại phát sinh Vẫn Hỏa Phong Bạo lần thứ hai, xem ra, Hoang Hỏa Tinh đã tiến vào thời kỳ suy kiệt năng lượng thực sự rồi.”
…………
Một viên!
Hai viên!
Ba viên! Bốn viên!
….
Mười viên!
Diệp Trần đột nhiên phát hiện ra linh năng Hỏa tinh đã xuất hiện nhiều hơn, chỉ chốc lát sau thu hoạch, Diệp Trần đã chiếm được 24 viên linh năng hỏa tinh, trong đó có cả thảy mười tám viên là sơ cấp, sáu viên trung cấp.
“Có lẽ đạo năng lượng cuồng phong vừa rồi đã đưa linh năng hỏa tinh ra ngoài?”
Diệp Trần suy đoán nói.
Diệp Trần suy đoán không sai, linh năng hỏa tinh đúng là đến từ trung tâm của Hoang Hỏa Tinh, theo kinh nghiệm, mỗi lần Vẫn Hỏa Phong Bạo xuất hiện sẽ có đại lượng linh năng hỏa tinh được phun ra ngoài.
Từ từ xâm nhập sâu vào trong, Diệp Trần lấy được càng ngày càng nhiều linh năng hỏa tinh, ban đầu thì thu hoạch sơ cấp linh năng hỏa tinh tương đối nhiều, về sau lại thu được trung cấp linh năng hỏa tinh tương đối nhiều hơn.
Một canh giờ đi qua, Diệp Trần đã lấy nhận được 150 viên sơ cấp linh năng hỏa tinh, 120 viên trung cấp linh năng hỏa tinh, có chút đáng tiếc chính là, đến hiện tại một viên cao cấp linh năng hỏa tinh cũng không phát hiện ra.
Linh năng hỏa tinh phân ra ba cấp bậc là sơ cấp, trung cấp cùng với cao cấp. Còn linh năng tinh thạch thì được phân ra đến chín cấp, Cao cấp linh năng hỏa tinh tương đương với cấp năm hoặc cấp sáu linh năng tinh thạch, nếu như có thể lấy được một viên thì đối với Diệp Trần sẽ tác dụng thật lớn, còn nếu như có thể lấy được mười viên trở lên thì nói không chừng là có thể để cho Diệp Trần đột phá đến Lục cấp Linh Thể.
Về phần Linh năng tinh thạch thì quá khó để tìm được rồi, khi Vương giả còn sống có được Nhất cấp Linh Thể, thì sau khi chết, bên trong khung xương chỉ có thể tạo thành Nhất cấp linh năng tinh thạch, hơn nữa phải vượt qua thời gian rất lâu thì mới hình thành ra. Nói thí dụ như Diệp Trần, nếu như thân thể hắn không bị hủy diệt, thì sau khi chết, bên trong xương cốt của hắn có thể tạo thành Ngũ cấp linh năng tinh thạch, tuyệt đối không thể nào tạo thành Lục cấp linh năng tinh thạch, trừ phi hắn là một Luyện Thể Vương Giả, cũng có khá nhiều người có Linh Thể đạt tới cấp sáu trở lên, hơn nữa điều kiện tiên quyết phải phải đảm bảo thi thể của đối phương không bị phá hủy.
Dĩ nhiên cũng có một số thiên tài địa bảo có hiệu quả rèn luyện Linh Thể, tỷ như Huyết Tinh Hoa, Huyết Ma Tinh, hay như Thiên Yêu Hỏa Linh Quả vô cùng hiếm thấy.
Bất tri bất giác, Diệp Trần đã đi tới chỗ sâu bên trong Hoang Hỏa Tinh.
Nơi này là một cái không gian dung nham cự đại, ở trung tâm của dung nham không gian có một cây cột thô ráp cao chừng trăm thước đứng sừng sững, trên đỉnh của trụ dung nham này tỏa ra quang mang hỏa hồng sắc lóng lánh.
“Đây là gì vậy?”
Diệp Trần ánh mắt sáng lên, trên đỉnh dung nham trụ là hàng ngàn viên linh năng hỏa tinh, số linh năng hỏa tinh mà trước đó hắn đã thu hoạch được so với trên dung nham trụ, quả thực là như gặp phải sư tôn, không đáng để nhắc tới, quan trọng nhất chính là trong số những viên linh năng hỏa tinh này, có mười mấy viên hết sức cường đại, rõ ràng là Cao cấp linh năng hỏa tinh.
“Hắc hắc, trời cao thật là dành nhiều ưu ái cho Lục Ma Đế ta, mấy chục viên linh năng hỏa tinh này đủ để cho Linh Thể của ta từ Sơ cấp Lục giai tăng lên tới Lục giai hậu kỳ rồi.”
Trong thông đạo thứ ba cách đó không xa, một Phong Đế Vương Giả có làn da màu xanh lục đi ra, thân cao ít nhất là ba thước, da thịt thô to, phía sau còn kéo lê một cái đuôi giống như đuôi cá sấu vậy.
“Lục Nhân Tộc Phong Đế Vương Giả.”
Diệp Trần nhìn tới.
“Tiểu tử, bây giờ rời đi, ta còn có thể lưu lại cho ngươi một mạng, nếu không thì không còn mạng mà rời đi đấy.” Lục Ma Đế buông ra khí tức của mình, uy hiếp nói.
“Đúng là đồ trẻ con.”
Siếp Na Kiếm Vực lập tức được triển khai, Diệp Trần xông về phía dung nham trụ.
“Khốn kiếp.”
Trong mắt Lục Ma Đế hiện ra sát cơ đại thịnh, cũng lập tức vọt tới.
Bá!
Đưa tay khẽ hấp thu, chừng trên trăm viên linh năng hỏa tinh đã rơi vào trong tay Diệp Trần, nhưng cùng lúc đó, Lục Ma Đế đã nhích tới gần và bổ một chưởng về phía thủ cấp của hắn.
Oanh!
Kình khí nổ tung, dung nham trụ gảy lìa, số linh năng hỏa tinh còn dư lại văng ra khắp nơi, đánh trúng vào bức tường của dung nham không gian mà phát ra tiếng vang “phốc phốc”.
“Trước tiên phải thu thập số linh năng hỏa tinh này là điều quan trọng hơn.”
Diệp Trần tạm thời không muốn cùng Lục Ma Đế đại chiến, dư ba chiến đấu của hai người rất có thể sẽ đem chỗ không gian động rộng rãi này hủy diệt, đến lúc đó muốn sưu tập linh năng hỏa tinh tựu sẽ rất khó khăn.