Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 254 [Chương 1369 đến 1373]
❮ sautiếp ❯Chương 1369: Tiềm long xuất uyên
Trước khi Triệu Dương tấn nhập Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, người ta gọi hắn là Liệt Dương Vương, tinh thông Dương Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa cùng với Thổ Chi Áo Nghĩa, căn cứ vào ba môn áo nghĩa này, hắn đã sáng tạo ra tới hai môn Nhị chuyển cực hạn võ học là “Liệt Dương Thủ” cùng “Dung Nham Bạo Liệt Quyền”, mặc dù không cách nào so sánh với những kỳ tài ngút trời kia, nhưng cũng có chút không tầm thường.
Mà hắn sở dĩ thập phần có lòng tin như vậy, không chỉ là vì có ưu thế ở cảnh giới, mà còn ở một môn tam chuyển võ học “Thông Thiên Bá Dương Quyền” hắn đã sáng tạo ra.
Ban đầu, chính nhờ Thông Thiên Bá Dương Quyền mà hắn đã đánh bại một vị Phong Đế Vương Giả.
“Đón của ta một chiêu Liệt Dương Thủ trước đi.”
Tay phải Triệu Dương tản ra ánh sáng nhiệt lượng vô cùng to lớn, tựa như ngưng tụ thành từ ngàn vạn tia sáng vậy, hắn hít sâu một hơi, một chưởng cách không đánh về phía Diệp Trần, theo một chưởng này đánh ra, không ai còn có thể nhìn rõ được mọi vật trong nghị sự đại sảnh, phảng phất đây không phải là chưởng thủ của con người nữa, mà là Thái Dương thật sự đang oanh kích về hướng Diệp Trần, có thể nói là cuồng bá khôn cùng.
“Phong Đế Vương Giả đúng thật là Phong Đế Vương Giả.”
Vô Ngã cảnh giới bình thường có ba cái giai đoạn, còn Vô Ngã cảnh giới của Phong Đế Vương Giả thì đã vượt qua gia đoạn thứ ba, có thể cô đọng ra được Đế Hoàng Ấn Ký, nghiêm khắc mà nói, Phong Đế Vương Giả đã có thể đem Vô Ngã cảnh giới biến thành bản năng của mình, không ra tay thì thôi, một khi xuất chiêu tức là đã ở trạng thái cực hạn, phối hợp thêm Chân Nguyên cấp bậc Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, chiến lực phát ra kinh khủng đến mức tận cùng.
Không dám quá mức khinh thường, Diệp Trần trong nháy mắt đã tiến vào Vô Ngã cảnh giới, ngay lập tức chém ra một kiếm ngăn chặn.
Phốc!
Chưởng kình nóng bỏng lập tức tan rả, ánh sáng bay múa tứ phía.
“Đến phiên ta, ngăn trở được một kiếm này, Hỏa Hoa Thành sẽ là của ngươi.”
Hai tay nắm lấy Long Tuyền Kiếm giơ lên cao, Diệp Trần ngưng mắt nhìn Triệu Dương.
“Đến đây đi!”
Triệu Dương trong mắt lóe ra tự tin mãnh liệt, cánh tay phải của hắn hung mãnh thiêu đốt, tựa như một khối than hồng vậy, từng giọt dung nham nóng bỏng rơi xuống, khúc khích rung động.
Thông Thiên Bá Dương Quyền hoàn toàn bất đồng so với võ học cùng loại, đặc thù của môn võ học này chính là ở chỗ, một khi tụ thế, cả cánh tay sẽ được năng lượng hóa, có thể bành trướng, cũng có thể thu nhỏ lại. Kể từ đó, lực công kích có thể càng thêm tập trung, sẽ không sinh ra quá nhiều lãng phí.
Triệu Dương vừa dứt lời, Diệp Trần đã công kích tới.
Nếu như nói, Liệt Dương Thủ của Triệu Dương là Thái Dương, như vậy kiếm chiêu “Nhật Tinh Hóa Cực” của Diệp Trần có thể nói một khỏa Bạch Ải Tinh, lực lượng càng thêm nội liễm, nhưng mức độ kinh khủng lại cao hơn gấp trăm lần, tỏa ra ánh kiếm khí vô cùng sáng lạng. Cơ hồ vừa lóe lên đã đến phụ cận Triệu Dương.
“Phá cho ta!”
Cánh tay phải Triệu Dương bành trướng, trông thật giống như một cánh tay của Thiên Thần vậy, oanh kích về phía tia sáng kiếm khí.
Oanh!
Cả phủ thành Chủ kịch liệt run rẩy, một kích toàn lực của hai nhân vật có cấp độ Chiến Đế đủ để hủy diệt một khỏa tinh cầu bình thường có đường kính mười vạn dặm. Mặc dù đang ở trên Sinh mệnh trên tinh cầu, lực phá hoại đã bị giảm xuống trăm ngàn lần rồi, thế nhưng vẫn không thể coi thường. Dưới tình huống bình thường mà vẫn có thể làm cho Phương Viên mấy trăm dặm lâm vào cảnh tượng như ngày tận thế vậy.
Dĩ nhiên, phủ thành chủ chính là trung tâm của chủ thành Hỏa Hoa Thành, nó được bao trùm bởi trận pháp cùng cấm chế nhiều không kể xiết, sau khi phá hư một vài trận pháp, phần lớn lực lượng còn lại cũng sẽ bị hấp thu và chuyển thành năng lượng để vận chuyển trận pháp, còn kình lực dư thừa lại mà trận pháp không cách nào hấp thu hết, sẽ theo đại môn nghị sự đại sảnh điên cuồng phát tiết ra ngoài, phun ra một cột sáng chói mắt.
“Không xong rồi!?”
Thần sắc Triệu Dương trong nháy mắt chợt biến đổi, một kiếm này của Diệp Trần quả thực là chí cương chí dương, đã đạt đến mức độ vô kiên bất tồi, có thể nói đây mới chính là cực hạn. Thông Thiên Bá Dương Quyền của hắn mặc dù cũng rất bá đạo, nhưng so với một kiếm này thì không thể nghi ngờ là gặp phải “sư tôn”, căn bản không thể nào ngăn cản nổi.
Ầm ầm!
Ánh lửa hình quạt phun trào ra, sau một khắc, Triệu Dương miệng phun đầy máu tươi và bị quang kình tống bay tuốt lên không trung, ở trên người của hắn giờ đây đã xuất hiện ra vài tia sáng sáo trang, rất hiển nhiên, Triệu Dương cũng có một bộ cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang.
Đồng dạng là cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, nhưng Triệu Dương lại có phòng ngự cao gấp mười lần Diệp Trần, dù sao tu vi cảnh giới giữa hai người có chênh lệch đến hai trọng thiên, chỉ có điều Chân Nguyên của Diệp Trần có xu hướng chuyển thành dạng Kiếm Nguyên, so với Chân Nguyên của Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên bình thường thì tinh thuần hơn rất nhiều.
Ngược lại, nếu như Triệu Dương không có cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang thì dưới một kiếm này, hắn đã gặp phải “lành ít dữ nhiều” rồi. Đối với lực sát thương của Nhật Tinh Hóa Cực, nếu không tự mình kinh qua thì rất khó tưởng tượng được nó kinh khủng đến mức nào.
Sau khi bị đánh bay lên cao đến mấy chục thước, Triệu Dương mới đứng vững thân thể lại được, sắc mặt của hắn đã trở nên xanh mét, đôi mắt thì ngó chừng về Diệp Trần ở phía dưới, sau đó hừ lạnh một tiếng rồi lập tức xoay người nhanh chóng rời đi.
“Tu vi của ta vẫn còn quá thấp rồi.”
Diệp Trần ngộ ra đã có chút đánh giá thấp Triệu Dương, tam chuyển võ học “Thông Thiên Bá Dương Quyền” của đối phương có lực sát thương rất cao, so với tam chuyển cực hạn kiếm pháp “Nhật Tinh Hóa Cực” của hắn thì yếu hơn mấy trăm lần, nhưng tại lúc giao thủ, Diệp Trần cảm thấy mình chỉ mạnh hơn đối phương một chút mà thôi, còn hạn chế rất nhiều, nói cách khác, tu vi của đối phương đã tăng phúc cho chiến lực rất nhiều, so với tăng phúc từ tu vi mà Diệp Trần nhận được thì mạnh hơn gấp trăm lần rồi.
Tuy nói võ học càng được tu luyện đến đỉnh cao thì lực sát thương phát ra càng kinh khủng, mỗi một tia tiến bộ cũng có thể làm cho lực sát thương gia tăng gấp 10 lần, tính ra giữa tam chuyển võ học bình thường và tam chuyển cực hạn võ học sẽ có chênh lệch gấp trăm lần. Đạt đến Tứ chuyển võ học thì chỉ sợ sẽ cao gấp nghìn lần, nhưng tương ứng với việc đó chính là: võ học cảnh giới càng cao thì tốc độ tiến bộ sẽ càng chậm, tam chuyển cực hạn kiếm pháp là cực hạn của Diệp Trần rồi, sợ rằng trong một đoạn thời gian rất dài kế tiếp, kiếm pháp của hắn cũng sẽ không có được tăng trưởng quá lớn nữa, chỉ có thể phát triển ở các phương diện khác mà thôi.
Chênh lệch đến hai trọng thiên cảnh giới, thực sự đây là chênh lệch quá xa rồi.
Dĩ nhiên, Chân Nguyên của Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên cũng không mạnh gấp trăm lần so với Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, mà nguyên nhân chủ yếu chính là do Đế Hoàng Ấn Ký. Cho nên, kế tiếp Diệp Trần hoặc là phải tăng tu vi lên, hoặc là tăng Vô Ngã cảnh giới lên, cách thứ nhất thì phải cần phải có một thờì gian rất dài mới làm được, còn cách thứ hai thì có thể hy vọng tiếp tục tiến bộ được.
“Ta cũng nên trở về Thần Chi Nhạc Viên rồi.”
Diệp Trần nổi lên ý định rời đi.
Mân Côi Vương làm phó thành chủ cũng hết sức xứng đáng, trong một tuần lễ ngắn ngủi mà nàng đã có thể bổ túc đầy đủ các vị trí quan quân thiếu hụt của Hỏa Hoa Quân cùng Thành vệ quân, tuy nói trong đó có không ít người là của Mân Côi gia tộc, nhưng điều này vẫn không khiến cho Diệp Trần ghét, dùng người mà mình tin tưởng để củng cố địa vị là điều hết sức trọng yếu, dưới mắt Diệp Trần thì nàng là người thân tín, nên có bồi dưỡng cho gia tộc của nàng cũng không phải là một chuyện xấu.
Bàn giao xong mọi chuyện cần thiết, Diệp Trần rời khỏi Diễm Hỏa Tinh.
…
Trở lại Thần Chi Nhạc Viên, Diệp Trần lập tức tiến vào thời gian tháp.
Ba tư thế đầu tiên của Tiềm Long Quyết theo thứ tự là Kim Kê Vấn Đạo, Bát Khai Vân Vụ cùng với Mạch Nhiên Hồi Thủ.
Thế thứ tư có tên gọi là Thiên Địa Giao Thái.
Cái tư thế này có liên quan cùng Âm Dương trong cơ thể, Âm Dương tương hợp sẽ tỏa ra Thái Cực.
Tại thời gian tháp một ngày sẽ bằng một trăm ngày nơi ngoại giới, Diệp Trần sau khi học xong Thiên Địa Giao Thái, hắn cảm giác trong cơ thể có chút tiềm năng bí ẩn gì đó, nó giống như một cơn thủy triều bắt đầu dâng lên vậy, hết sức kỳ diệu.
Tư thế thứ năm của Tiềm Long Quyết chính là Niêm Hoa Nhất Thuấn.
Tư thế này hết sức khó luyện, động và tĩnh cùng hợp nhất, thậm chí còn liên quan đến đạo lý của vũ trụ, nhưng ở phương diện kích thích tiềm năng thì lại càng cao thâm hơn, chỉ trong nháy mắt, Diệp Trần có cảm giác như toàn bộ thế giới này bị thu nhỏ chỉ còn lại cỡ nắm tay, mọi thứ khác đều tan biến hết.
Về phần tư thế thứ sáu, đây là một cửa ải, phải học được tư thế này thì xem như Diệp Trần mới tiến vào Tiềm Long Quyết điện phủ, từ đó sẽ có thể khơi dậy chỗ huyền bí của Tiềm Long Quyết.
Tiềm Long Xuất Uyên! Đây là tên gọi của tư thế thứ sáu.
Bùm bùm!
Trên người Diệp Trần không ngừng truyền ra những tiếng nổ nhỏ, thanh âm từ lòng bàn chân chạy dài đến đỉnh đầu rồi vòng đi vòng lại. Diệp Trần vẫn yên lặng bất động mà hai mắt nhắm lại, bất quá cảm giác của hắn lúc này giống như bản thân mình đang bay vút lên cao, đúng hơn là như đang từ trong lòng đất tối tâm, chợt bay vút ra ngoài, bất kì thứ gì cũng không cách nào ngăn cản nổi, tương ứng với cảm giác đó chính là tiềm năng bản thân không ngừng dâng lên và thăng hoa mạnh mẽ.
Chương 1370: Nhân vật cấp lĩnh tụ
Oanh!
Cũng không biết đã trải qua thời gian bao lâu, trên người Diệp Trần bỗng nhiên tản mát ra Ngân sắc hào quang nhưng lại giống như thực chất vậy, những người quen thuộc với Vô Ngã cảnh giới cũng sẽ biết đây chính là Vô Ngã cảnh giới tầng thứ hai, Vô Ngã Chi Khu.
Tầng thứ 2 của Vô Ngã cảnh giới được phân thành hai lộ tuyến khác nhau, cái thứ nhất chính là Vô Ngã Chi Thiên Nhãn, cái còn lại chính là Vô Ngã Chi Khu. Đối với Vô Ngã Chi Thiên Nhãn thì đồng tử nơi mắt sẽ hóa thành màu Kim sắc, còn Vô Ngã Chi Khu thì trên người sẽ tản mát ra Ngân sắc hào quang.
Một khi đạt tới Vô Ngã Chi Khu cảnh giới, đại biểu cho tiềm năng kích phát đã đạt đến trạng thái cực hạn, nếu tiến thêm một bước nữa thì tựu sẽ đạt đến cảnh giới cao nhất “Vô Ngã Chi Đế Hoàng”.
Cái Ngân sắc hào quang này đại biểu cho hỏa diễm tiềm năng, ngân sắc quang mang càng mạnh mẽ thì tiềm lực càng cường đại.
Chậm rãi mở hai mắt ra, đồng tử mắt màu đen giờ đây đã bị phủ lên một màu Ngân sắc sâu thẩm và lạnh lẽo vô tình, khóe mắt cũng tựa hồ như đã sắc bén hơn rất nhiều, hẹp dài như một lưỡi đao. Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng: “Không hổ là Vô Ngã Chi Khu cảnh giới, Chân Nguyên cùng tiềm lực có thể kết hợp lại với nhau, khiến cho chiến lực của ta có lẽ đã được tăng phúc gấp hai lần rồi.”
Tại Vô Ngã cảnh giới tầng thứ nhất, chiến lực được tăng phúc không bì kịp với chiến đấu bí pháp “Tam Hoa Tá Đạo “, đại khái chỉ bằng bảy tám thành mà thôi, còn ở tầng thứ hai, tắc thì đã tăng lên gấp hai lần, đến tầng thứ ba, chắc chắn chiến lực sẽ được tăng phúc lên gấp năm lần. Về phần chiến lực đạt được khi có thể siêu việt Vô Ngã cảnh giới để cô đọng ra Đế Hoàng ấn ký, có thể nói là thập phần khoa trương đấy.
Đương nhiên, tuy chiến lực của Diệp Trần đã được tăng phúc từ bảy tám phần lên đến gấp hai, không tính là quá cao, nhưng xét về tổng thể mà nói, biên độ tiến bộ lại lớn đến không tính được, Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh có thực lực của cao đẳng Chiến Đế, mà chênh lệch giữa cao đẳng Chiến Đế bình thường nhất so với cao đẳng Chiến Đế mạnh nhất, tối thiểu phải gấp 10 lần. Nếu như nói trước đó thực lực của Diệp Trần là trung đẳng Chiến Đế thì hiện tại không sai biệt lắm đã là cao đẳng rồi, tuy nhiên muốn đột phá cao đẳng Chiến Đế để đạt tới cấp bậc đỉnh cấp Chiến Đế thì còn phải trải qua một khoảng cách không nhỏ nữa.
Không thể không nói, chính võ học mới được xem là thứ tốt nhất giúp cho thực lực của một người tăng lên nhanh chóng, chỉ cần một lần cảm ngộ, nói không chừng chiến lực sẽ tăng lên gấp 10, thậm chí gấp 20 lần. Không khoa trương mà nói, nếu như người nào đó tại cấp bậc Sinh Tử Cảnh Nhất trọng thiên cảnh giới mà có thể lĩnh ngộ ra được Ngũ Chuyển võ học, hắn liền có thể đả bại Phong Đế Vương giả chỉ bằng một cái phất phất tay mà thôi. Phải biết rằng, Ngũ Chuyển võ học so với Tam Chuyển võ học lợi hại hơn đâu chỉ vạn lần, bất luận là môn võ học gì, cứ sau mỗi lần dung hợp được với một môn áo nghĩa thì lực sát thương sẽ gia tăng vô cùng cao, hơn nữa ở cấp bậc càng cao thì hiệu quả càng rõ ràng.
Diệp Trần có thể có được thực lực như bây giờ, chính là vì hắn đã thấm nhuần Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp, hệt như có cùng một nhịp thở với hắn vậy.
Về phần muốn cho tốc độ võ học tiến bộ nhanh hơn thì việc đầu tiên là cần phải tăng tu vi cảnh giới lên, tu vi cảnh giới càng cao thì ngộ tính sẽ tương ứng tăng lên. Một Vương giả có tu vi là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên sẽ không thể có ngộ tính vượt qua được Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn. Theo tương truyền trong thiên hạ, tất cả Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn đều có thể ngộ ra Vô Thượng võ học đấy.
Cái gọi là Vô Thượng võ học thực chất chính là hoàn mỹ võ học, trình độ dung hợp áo nghĩa sẽ thập phần hoàn mỹ, tỷ dụ như Sinh và tử, Ngũ Hành Âm Dương, Thời gian và không gian, Địa-Thủy-Hỏa-Phong, Ánh sáng và bóng tối…
Nói cách khác, Vô Thượng võ học chính là cực hạn của võ học, giả như đối với Sinh Tử Áo Nghĩa võ học mà nói, tuy nhìn vào biểu hiện bên ngoài chỉ mới là Nhị Chuyển võ học, nhưng đây chỉ là mặt ngoài, dù cho ngươi có dung hợp được sáu loại áo nghĩa khác, và từ đó lĩnh ngộ ra Lục chuyển võ học thì như trước tại phương diện lực sát thương vẫn có chỗ thua kém xa Sinh Tử Áo Nghĩa võ học, bởi có rất nhiều thứ được bao hàm bởi Sinh và Tử, nó đã tạo thành một vòng Luân Hồi vô tận, dù cho sáu loại áo nghĩa này của ngươi có mạnh thế nào thì căn bản cũng không thể siêu việt được sự sống và cái chết.
Đáng tiếc, Vô Thượng võ học quá khó để lĩnh ngộ, Âm Chi Áo Nghĩa cùng Dương chi áo nghĩa của Diệp Trần đã Viên Mãn, Ngũ Hành áo nghĩa cũng đã Viên Mãn, nhưng nếu muốn đem bọn chúng dung nhập vào trong một môn võ học thì còn khó hơn lên trời.
Đương nhiên, Vô Thượng võ học cũng có phân chia thành cao thấp, nếu vừa mới lĩnh ngộ ra Sinh Tử Áo Nghĩa võ học, thì khẳng định sẽ không cách nào có thể so sánh với một kẻ đã ngộ ra Sinh Tử Áo Nghĩa võ học từ lâu.
Nói về những thứ này cũng là quá xa rồi, Diệp Trần mới chỉ vừa vặn “trèo lên được một tòa phong sơn nhỏ” mà thôi, khoảng cách đến tuyệt đỉnh còn cách xa đến vạn dặm đấy.
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt, Thời Gian Tháp trải qua 100 tháng, còn ngoại giới đã qua một tháng.
Diệp Trần rốt cục đã học xong tư thế thứ bảy Tiềm Long quyết.
Tư thế thứ bảy của Tiềm Long quyết được gọi là Phi Long Tại Thiên, cái tư thế này quả thực khó đến mức làm cho người khác phải tức tối vô cùng, nó tập trung vào sự tự do tuyệt đối và ý chí tuyệt đối. Thân thể của ta tuy bất động, nhưng trong lòng thì giống như một con rồng đang bay lượn khắp chín tầng mây, ý chí xỏ xuyên qua Thiên Địa, có thể nói đây chính là Cửu Ngũ Chí Tôn.
Tiềm Long Xuất Uyên có thể kích phát ra tiềm năng bản thân, còn Phi Long Tại Thiên tắc thì có thể đem những tiềm năng này đưa vào trạng thái vận động, thăng hoa, thậm chí thoát thai hoán cốt. Đến mức độ này, khoảng cách Diệp Trần đạt tới Vô Ngã cảnh giới tầng thứ ba Vô Ngã Chi Đế Hoàng bất quá chỉ còn một bước ngắn mà thôi.
“Vẫn còn thiếu một chút thôi.”
Diệp Trần tiếp tục cảm ngộ tư thế thứ tám của Tiềm Long quyết – Sất Trá Phong Vân.
Long Phi bên trên không trung liền bắt đầu Phong Vân một cõi, cái tư thế thứ tám này tập trung vào việc làm như thế nào để đem tiềm năng phát huy đến mức tận cùng, tiến vào đến một loại trạng thái huyền diệu của quy luật vận chuyển Thiên Địa vạn vật chung quanh ta.
…
Trong lúc Diệp Trần đang tại Thời Gian Tháp tìm hiểu Tiềm Long quyết thì đồng thời tại khách điếm của Thần Chi Nhạc Viên cũng rất náo nhiệt.
Khoảng cách thời gian các Cao cấp thành viên tiến vào Thú Liệp Tháp chỉ còn chừng ba bốn ngày nữa, tuyệt đại bộ phận Cao cấp thành viên đều đã xuất hiện tại trong tửu điếm, kể cả các thành viên của Thú Ma chiến đội.
“Vạn Tiễn Vương, ngươi nói thật hay giả vậy, Diệp Trần đã đánh chết Mạc Lặc Vương sao?”
“Mạc Lặc Vương có thể là có sơ đẳng Chiến Đế thực lực, cho dù là trung đẳng Chiến Đế mà muốn giết hắn cũng sẽ thập phần khó khăn, Mạc Lặc Vương hoàn toàn có thể chạy trốn.”
“Đúng vậy, Diệp Trần cho dù tiến bộ nhanh như thế nào cũng không có biến thái như vậy chứ!”
Tuyệt đại bộ phận mọi người đều mang một thái độ hoài nghi.
Trương Nhân Nhân cười lạnh nói: “Bọn ta lừa các ngươi làm gì, nói thật cho các ngươi biết, việc đánh chết Mạc Lặc Vương căn bản không đáng để nhắc tới, hiện tại Diệp Trần đã là một Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh rồi, là hàng thật giá thật đấy, hắn đã tuyển chọn một tòa chủ thành tại Tam cấp sinh mệnh tinh cầu làm lãnh địa của mình, nguyên một đám cường hào tại đó đã sợ ngây người ra rồi kìa.”
“Cái gì, Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh sao?”
Việc đánh chết Mạc Lặc Vương đã để cho rất nhiều người phải hoài nghi, còn trở thành Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh, tắc thì lại để cho tất cả mọi người phải trợn mắt há mồm kinh ngạc.
Toàn bộ Thần Chi Nhạc Viên này, chỉ có Khung Vũ Vương là Nhị Tinh Tử Kim Thống Lĩnh, lần này Chu Tước Vương cùng Thần Đao Vương nghe nói cũng đã trở thành Nhất Tinh Tử Kim Thống Lĩnh, nhưng cùng so với Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh thì không thể nghi ngờ là “mưa nhỏ” gặp phải “mưa lớn” rồi.
Nhất Tinh Tử Kim Thống Lĩnh tương ứng với sơ đẳng Chiến Đế, Nhị Tinh Tử Kim Thống Lĩnh tương ứng với trung đẳng Chiến Đế, Tam Tinh Tử Kim Thống Lĩnh tắc thì chính là cao đẳng Chiến Đế. Đừng nói là Thần Chi Nhạc Viên, mà ngay cả toàn bộ Cao cấp Thú Liệp chiến trường cũng chỉ có mấy kẻ là cao đẳng Chiến Đế, một trong số đó chính là Ma tộc Hắc Ám Thần Nữ Thần Hữu Nữ Vương. Tổng cộng lại, số lượng bọn hắn cũng không đếm đủ 5 đầu ngón tay đấy.
Vì cái gì mà Thần Chi Nhạc Viên tại trong cao đẳng Thú Liệp chiến trường luôn ở vào hoàn cảnh xấu, đó chính là bởi vì không có được nhân vật phong vân nào có thể trấn thủ được tràng diện, không có một cường giả tuyệt đối nào, hơn nữa lại còn thiếu hụt nhân số.
Như phía Ma tộc thì có Thần Hữu Nữ Vương, Man tộc có Man Cốt Vương, Dạ Xoa tộc có Huyết Mâu Vương, ba kẻ này hợp xưng là Tam đại Chiến Đế của cao cấp Thú Liệp chiến trường, đều là những nhân vật cấp Lĩnh Tụ, có bọn hắn, những người khác gặp phải chỉ có chạy trốn, nhưng nếu chạy trốn không thoát thì tất nhiên là “thân tử đạo tiêu”, số lượng Chuẩn Đế võ giả của Thần Chi Nhạc Viên chết ở trên tay Thần Hữu Nữ Vương cùng Huyết Mâu Vương, tính ra đã nhiều đến mấy chục vị, Chiến Đế cũng có vài vị. Chính vì vậy mà tổng hợp thực lực của bọn hắn hội sẽ càng ngày càng yếu đi, muốn chuyển mình là thập phần khó khăn.
Hiện tại rốt cục bọn hắn đã có một nhân vật Lĩnh Tụ, sự tồn tại của Diệp Trần có thể cam đoan rằng: địa vị Thần Chi Nhạc Viên sẽ không đến mức bị đả kích mà càng ngày càng suy yếu đi.
Chương 1371: Huyết mâu vương
“Thực lực Cao đẳng Chiến Đế, cái tên Diệp Trần này đúng là lợi hại thật đấy.”
Ở bên trong một gian phòng của quán rượu, Khung Vũ Vương, Chu Tước Vương cùng với Thần Đao Vương đang ngồi uống rượu, sau khi nghe được tin tức này, Khung Vũ Vương không khỏi khen ngợi.
Chu Tước Vương gật gật đầu, “Thời gian không đến 10 năm mà hắn đã vượt qua chúng ta rồi, sợ rằng ngay cả lúc tuổi còn trẻ thì tuyệt đại bộ phận Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cũng đều làm không được đấy.”
Mỗi vị Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn đều là kỳ tài ngút trời, bọn hắn lúc còn trẻ tuổi không hề nghi ngờ là “thiên chi kiêu tử, nhân trung long phượng”, đều là một đời nhân vật cấp Lĩnh Tụ trẻ tuổi, nhưng so với Diệp Trần thì tựa hồ phải kém sắc không ít, cả vũ trụ này cũng chỉ có mấy vị Chí Tôn hùng bá thiên hạ lúc tuổi còn trẻ là có thể so sánh với Diệp Trần mà thôi.
“Khung Vũ Vương, hiện tại ngươi có thể yên tâm trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên rồi.” Thần Đao Vương nhìn về phía Khung Vũ Vương, nói ra.
“Đúng vậy a!” Khung Vũ Vương cười nói: “Chỉ cần cô đọng ra Đế Hoàng ấn ký, ta tùy thời có thể bước vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên.”
Kỳ thật nếu như Khung Vũ Vương muốn thì từ mấy năm trước hắn đã nắm chắc tuyệt đối có thể trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên rồi, nhưng hắn không thể bỏ mặc chiến đội của mình, cũng như không thể từ bỏ được danh phận Cao cấp thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, hắn mặc dù chỉ là trung đẳng Chiến Đế, so ra còn kém xa Tam đại Chiến Đế tại Cao cấp Thú Liệp chiến trường, nhưng nếu có hắn trấn thủ thì ít nhất mọi người cũng có thể cầm chân địch quân một hồi, không đến mức toàn quân bị diệt vong.
Thần Đao Vương cùng Chu Tước Vương đều là sơ đẳng Chiến Đế, tạm thời không đạt được cấp độ như Khung Vũ Vương, nếu gặp phải cao đẳng Chiến Đế mà chậm trễ thoát thân thì khả năng vẫn lạc liền vượt qua chín thành.
Đương nhiên, tại Thần Chi Nhạc Viên có quá nhiều chỗ tốt, nếu nóng lòng trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì cũng chưa hẳn là một chuyện tốt, phải biết rằng một khi trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thành công, sẽ lập tức bị truyền tống ra khỏi Thần Chi Nhạc Viên, từ đó về sau sẽ không còn cơ hội hưởng thụ đủ loại chỗ tốt từ thời gian tháp và vũ kỹ tháp nữa.
Bất quá đối với Khung Vũ Vương mà nói, loại chỗ tốt này có cũng được mà không có cũng không sao, bởi vì hắn đã chính thức đạt đến cực hạn của bản thân nên gặp phải rất nhiều hạn chế, nếu ỷ lại vào Thần Chi Nhạc Viên thì cũng không thể nào có thêm nhiều tiến bộ được.
Mỗi người đều có chỗ cực hạn của mình, trước khi trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, có người là cao đẳng Chiến Đế, cũng có rất nhiều người là trung đẳng Chiến Đế, sơ đẳng chiến đế, thậm chí là có rất nhiều Chuẩn Đế, hay là những người có thực lực Chiến Thần Tháp tầng thứ tám, tầng thứ bảy…, đương nhiên đó là cực hạn của bọn hắn, dù cho bọn hắn có cố gắng hơn gấp trăm lần đi nữa thì cũng là vô bổ mà thôi.
Nếu như bọn hắn đem thời gian lãng phí vô ích quá nhiều thì chi bằng tiến vào Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, đó mới là điều sáng suốt, dù gì đi nữa, sau khi trở thành Phong Đế Vương giả thì ngộ tính hội sẽ được đề cao lên, cái gọi là cực hạn kia cũng sẽ tan biến thành mây khói, như vậy ngược lại còn tiết kiệm thời gian cho bản thân mình rất nhiều, không đến mức lãng phí công sức một cách vô ích.
“Chúc mừng ngươi, rốt cục cũng đến lúc phải ly khai Thần Chi Nhạc Viên rồi.”
Chu Tước Vương giơ chén rượu lên uống một ngụm.
Khung Vũ Vương lắc đầu cười nói: “Đừng nói Thần Chi Nhạc Viên giống như vùng “khỉ ho cò gáy” chứ, nói như thế nào thì nơi đây cũng là Thánh Địa của các thiên tài mà.”
Thở dài một hơi, Chu Tước Vương nói: “Thần Chi Nhạc Viên vừa là thiên tài Thánh Địa, cũng vừa là một cái lồng giam, nó làm cho ta quên cả niềm yêu thích mạo hiểm luôn rồi.”
Lời này vừa nói ra, Khung Vũ Vương cùng Thần Đao Vương lập tức im lặng. Đúng thật là như vậy, sau từng ấy năm ở nơi này, bọn hắn đã quên mất niềm yêu thích mạo hiểm của chính mình rồi. Từ khi trở thành thành viên của Thần Chi Nhạc Viên, bọn hắn trên cơ bản không có cơ hội đi thám hiểm nữa, tối đa chỉ có thể gia nhập quân đội, cùng địch nhân tử chiến mà thôi. Phải biết rằng trước khi tiến nhập vào Thần Chi Nhạc Viên, bất luận một người nào trong bọn hắn cũng đều có kinh nghiệm thập phần phong phú về Tinh Không Bí Cảnh, vũ trụ kỳ cảnh, cổ quái tinh cầu, vũ trụ hung thú, những địa phương hung hiểm trong vũ trụ, và nhiều địa phương kỳ diệu khác nữa…, dù có bỏ ra cả cuộc đời thì cũng không có khả năng thăm dò được một phần vạn của vũ trụ, nhưng như vậy thôi cũng đã thật sự để cho người ta phải say mê rồi.
Nhưng cũng bởi vì tại Thần Chi Nhạc Viên, cứ qua một thời gian ngắn thì phải tiến hành một lần săn bắn, bọn hắn không thể vì ham thích mạo hiểm mà trì hoãn, dù sao có nhiều hiểm cảnh, một khi bị rơi vào liền sẽ bị vây khốn đến vài thập niên, thâm chí là thời gian trên trăm năm.
“Không nói đến những thứ này nữa, không bao lâu nữa chúng ta cũng sẽ rời khỏi Thần Chi Nhạc Viên, bây giờ là lúc nên quý trọng khoảng thời gian còn lại tại đây rồi ah!”
Thần Đao Vương có suy nghĩ rất lạc quan, giơ lên chén rượu mời mọi người.
“Cũng đúng, nhân sinh của chúng ta còn rất dài đấy.”
Chu Tước Vương cười cười.
…
Nhoáng một cái, đã đến thời gian các thành viên Cao cấp tiến vào Thú Liệp Tháp.
Diệp Trần cũng đã ra khỏi Thời Gian Tháp và tụ hợp với các thành viên khác của Thú Ma chiến đội.
Hôm nay Thú Ma chiến đội đã xứng danh với đệ nhất chiến đội của Thần Chi Nhạc Viên, còn về phần có phải là đệ nhất chiến đội trong Cao cấp Thú Liệp chiến trường hay không thì cần phải có thời gian kiểm nghiệm.
“Đi thôi! ”
Bảy người cùng tiến vào Thú Liệp Tháp.
Tại Thú Liệp Chi Tinh cực lớn, bảy người Diệp Trần xuất hiện tại trong một mảnh rừng rậm.
Rừng rậm tại Thú Liệp Chi Tinh có thể nói là thập phần nguy hiểm, tại đây chẳng những có Thần Trùng, còn có rất nhiều hoa và cây ăn thịt người như Đế Vương Hoa, Mê thần thảo và một ít cây ăn thịt Vương cấp khác.
Viên Hồng so ra rất không may, suýt nữa đã bị mấy cây dây leo màu đen kéo xuống sâu trong lòng đất, phải biết rằng mặt đất của Thú Liệp Chi Tinh thập phần cứng rắn, tùy tiện một nắm bùn đất cũng đều có mấy vạn cân nặng, nếu như bị bắt vào sâu trong lòng đất thì Viên Hồng có muốn thoát khốn cũng sẽ vô cùng khó khăn, đúng vào thời khắc mấu chốt ấy, Trương Nhân Nhân đã thi triển ra Tử vong triền nhiễu để triền trụ đám dây leo màu đen kia, kéo Viên Hồng trở lại.
“Thực sự quá nguy hiểm!”
Viên Hồng lau mồ hôi, cái dây leo màu đen này mặc kệ là ở tại Thú Liệp Chi Tinh, hay là tại bên ngoài Vũ Trụ Tinh Không cũng đều thập phần nổi danh, được thiên hạ gọi chúng là Tử Thần đằng, danh khí còn muốn tại phía trên Đế Vương Hoa, nghe nói, một cây Tử Thần đằng trưởng thành có thể thoáng cái quấn chặt lấy hơn mấy trăm khỏa tinh cầu nhỏ, một khi tiến vào phạm vi công kích của nó là “cửu tử nhất sinh” đấy.
Cũng may Tử Thần đằng ở Thú Liệp Chi Tinh cũng không phải là rất nhiều, đây là lần thứ hai Thú Ma chiến đội đụng phải.
Rất nhanh, đã hai ngày đi qua.
Trong hai ngày này, Thú Ma chiến đội đã đánh chết chín con Thần Trùng bình thường, ba con Tinh Anh cấp Thần Trùng, thu nhập Thần tệ đã đạt đến bảy vạn rưỡi.
“Rốt cục cũng đụng phải một con Thần Trùng cấp Thống Lĩnh rồi.”
Sáng sớm ngày thứ ba, Thú Ma chiến đội đã gặp một con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng đầu tiên.
Thống Lĩnh cấp Thần Trùng có thực lực Chiến Đế, đương nhiên, thực lực cũng có cao có thấp, thấp thì tương đương với sơ đẳng Chiến Đế, cao thì có khả năng là đỉnh cấp Chiến Đế.
Con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng mà Thú Ma chiến đội đụng phải có hình dạng giống như một con chó dữ, bất quá lại có sáu cái chân dài, bốn đôi cánh trong suốt, trên trán lại có mấy trăm con mắt, xứng danh với tên gọi là quái vật nhân tạo.
Những người còn lại của Thú Ma chiến đội tựu phải ngừng lại từ xa xa, đối mặt với Thống Lĩnh cấp Thần Trùng, bọn hắn tham chiến chẳng những không giúp được gì, ngược lại còn có nguy cơ bị vẫn lạc, chỉ một mình Diệp Trần là đủ.
Rống!
Bốn đôi cánh trong suốt của Thần Trùng hung cẩu chợt chấn động, cả thân người nó lao tới, khí lưu mạnh mẽ đem đám đại thụ ở phụ cận cuốn bay lên không trung, khung cảnh xung quanh chợt tan tác bởi một hồi cát bay đá chạy.
Lúc hung cẩu Thần Trùng còn cách Diệp Trần chưa tới ngàn mét, Diệp Trần bắt đầu xuất thủ, Long Tuyền Kiếm vừa ra khỏi vỏ đã trảm một kiếm về phía nó.
Phanh!
Hung cẩu Thần Trùng bị đánh bay rớt ra ngoài, trong nháy mắt tiếp theo, thân thể khổng lồ của nó bị thiêu đốt và hóa thành tro bụi.
— Phần Thiên Chân Kiếm!
“Quá mạnh!”
Lưu Địch há hốc mồm.
“Kiếm pháp quá mạnh mẽ, không hổ danh là Tam Chuyển cực hạn kiếm pháp.” Vạn Tiễn Vương có thể cảm nhận được trong một kiếm này ẩn chứa uy năng như thế nào.
Một con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng đại biểu cho ba vạn Thần tệ, Thú Ma chiến đội lần nữa đã có thêm một số lợi nhuận, đương nhiên, xuất lực nhiều nhất vẫn là Diệp Trần, được chia phần nhiều nhất cũng là Diệp Trần.
Lúc đến ngày thứ năm, Thú Ma chiến đội đã đánh chết mười tám con Thần Trùng bình thường, bảy con Tinh Anh cấp Thần Trùng, hai con Thống Lĩnh cấp Thần Trùng, tổng thu nhập đã đạt 22 vạn, Diệp Trần xuất lực là 25 điểm, ước chừng có thể được phân chia đến tám vạn.
Với tốc độ kiếm lợi nhuận Thần tệ như vậy, không bao nhiêu năm nữa, Diệp Trần liền có thể có được 100 vạn Thần tệ, sau đó mua một bộ trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang.
Luận về lực phòng ngự thì Cấp thấp Thiên Vương Cấp sáo trang tương đương với đỉnh tiêm Thiên Vương Cấp bảo giáp, trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang, tắc thì tương đương với một kiện Đế cấp bảo giáp bình thường, lực phòng ngự không thể đánh đồng, không khoa trương mà nói, nếu một vị Chuẩn Đế mà mặc được một bộ trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang thì đại bộ phận Chiến Đế đều không làm gì được hắn cả.
Bất quá để đạt được 100 vạn Thần tệ, hoàn toàn phải trải qua một cái thiên văn sổ tự tích lũy đấy.
Ngày thứ sáu.
Thú Ma chiến đội rốt cục cũng gặp phải một chi địch quân chiến đội.
Cái chi chiến đội này đến từ Tà Thần Nhạc Viên, gọi là Huyết Hải chiến đội, đội trưởng của nó chỉ là một kẻ đỉnh phong Chuẩn Đế.
“Trốn ngay!”
Sau khi giao chiến vài lần, các thành viên Huyết Hải chiến đội phải điên cuồng chạy trốn.
Thực lực của Diệp Trần quá mạnh mẽ, một kiếm đổi một mạng, đã giết chết ba gã thành viên của bọn hắn, rõ ràng bọn hắn đều có thực lực Chiến Đế, hơn nữa không phải là sơ đẳng Chiến Đế, tối thiểu phải là trung đẳng Chiến Đế.
“Truy sát, đừng cho bọn hắn chạy thoát.”
Thú Ma chiến đội tại dưới sự dẫn dắt của Diệp Trần đã dốc sức liều mạng đuổi theo.
Theo thời gian trôi qua, Diệp Trần lại giết thêm một gã thành viên của Huyết Hải chiến đội, đối phương chỉ còn lại có ba người cuối cùng, tổn thất thảm trọng.
“Huyết Mâu Vương, hãy cứu chúng ta.”
Gã đội trưởng Huyết Hải chiến đội cao giọng gấp gáp hô to.
Từ xa xa, lại xuất hiện một đội ngũ khác, chi đội ngũ này nổi danh lừng lẫy tại Cao cấp Thú Liệp chiến trường, là Huyết Mâu chiến đội của Dạ Xoa thần Nhạc Viên, đội trưởng của bọn hắn chính là Huyết Mâu Vương -một trong Tam đại Chiến Đế tại cao cấp Thú Liệp chiến trường.
Huyết Mâu Vương cùng đồng dạng với Thần Hữu Nữ Vương, đều là ác mộng của Thần Chi Nhạc Viên, 200 năm nay, không biết bọn hắn đã đánh chết bao nhiêu Chuẩn Đế của Thần Chi Nhạc Viên rồi, ngay cả Chiến Đế cũng bị hắn đánh chết mấy người.
“Là đội trưởng của Huyết Hải chiến đội.”
Một gã thành viên trong Huyết Mâu chiến đội đã nhận ra gã đội trưởng của Huyết Hải chiến đội.
“Thần Chi Nhạc Viên chiến đội đang Truy sát bọn hắn tựa hồ là Thú Ma chiến đội, từ lúc nào mà Thú Ma chiến đội lại mạnh như vậy chứ, có thể đem Huyết Hải chiến đội giết chỉ còn lại có ba người?”
Một thành viên khác nghi ngờ nói.
“Hãy đi đến đó nhìn xem.” Huyết Mâu Vương tăng thêm tốc độ, đuổi tới.
“Huyết Hải Vương, đã xảy ra chuyện gì?”
Cùng đội trưởng Huyết Hải chiến đội tụ hợp, Huyết Mâu Vương hỏi.
Tại cao cấp Thú Liệp chiến trường, Ma tộc, Tà Linh tộc cùng với Dạ Xoa tộc và các tà ác chủng tộc khác là đồng minh. Còn Nhân tộc, Man tộc cùng với Cự Nhân Tộc là đồng minh, đối với đồng minh của mình, tự nhiên sẽ muốn trợ giúp, trừ phi địch nhân quá mạnh mẽ.
Huyết Hải Vương sắc mặt tái nhợt nói: “Thú Ma chiến đội có một người là Chiến Đế, ta hoài nghi hắn là trung đẳng Chiến Đế, chúng ta đã bị hắn đánh chết bốn thành viên rồi.”
Huyết Hải Vương lòng đau như bị nhỏ máu, bốn thành viên vẫn lạc, đây cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể bù đắp vào.
“Trung đẳng Chiến Đế à?”
Huyết Mâu Vương nhìn về phía Thú Ma chiến đội đang bay tới, cuối cùng, tầm mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Trần, chỉ có Diệp Trần mới mang đến cho hắn một ít uy hiếp, mặc dù Diệp Trần mới chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh Ngũ trọng thiên cảnh giới.
“Chính là hắn đấy.”
Huyết Hải Vương ánh mắt cũng gắt gao chằm chằm nhìn vào Diệp Trần.
“Cẩn thận đấy, hắn là Huyết Mâu Vương, một trong Tam đại Chiến Đế của Cao cấp Thú Liệp chiến trường.” Vạn Tiễn Vương nhắc nhở Diệp Trần, “người có tên cây có bóng”, tuy nói Diệp Trần cũng là cao đẳng Chiến Đế nhưng dù sao danh khí so ra vẫn còn kém hơn Huyết Mâu Vương không ít.
Chương 1372: Tám mươi vạn thần tệ
Gật gật đầu, Diệp Trần tất nhiên sẽ không coi thường Huyết Mâu Vương, đều là cao đẳng Chiến Đế, mặc dù chênh lệch cũng không phải quá lớn nhưng Huyết Mâu Vương đã là sơ đẳng Chiến Đế từ hơn hai trăm năm trước, trong đó 140 năm đầu là tấn thăng đến trung đẳng, 50 năm sau là cao đẳng, trong năm 50 năm này, hiển nhiên tiến bộ sẽ không ít chút nào, nếu không thì hắn đâu cần phải tiếp tục lưu lại Dạ Xoa thần Nhạc Viên, tin chắc rằng với thiên phú của hắn, liền sớm có thể trùng kích Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên rồi.
Đương nhiên, cũng không bài trừ việc Huyết Mâu Vương muốn kiếm thêm càng nhiều Thần tệ nữa để hối đoái ra cao đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang, bởi phía trên trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang còn có cao đẳng sáo trang, đỉnh tiêm sáo trang. Số lượng Thần tệ cần có để quy đổi có thể nói là thiên văn sổ tự đấy.
“Huyết Mâu Vương ta không giết hạng người vô danh, hãy xưng tên đi.”
Trên tay Huyết Mâu Vương xuất hiện ra một thanh huyết sắc trường mâu ước chừng dài hai mét, đầu mâu tựa như độc xà đầy răng nanh nhọn, lộ ra một cỗ khí tức âm lãnh khắc nghiệt.
“Tên của ta à, ngươi không cần phải biết đâu.”
Diệp Trần tay phải giữ tại trên chuôi kiếm Long Tuyền Kiếm, thản nhiên nói.
“Hừ, cuồng vọng, vậy thì chết đi!”
Huyết Mâu Vương cũng không cùng Diệp Trần dong dài, lập tức tiến vào đến Vô Ngã Chi Đế Hoàng cảnh giới, chiến lực gia tăng gấp bội, “xuy xuy xùy…”, hai tay của hắn nắm lấy huyết sắc trường mâu, điên cuồng đâm kích về phía đối phương, chỉ trong nháy mắt hắn đã đâm ra ít nhất mấy trăm lần, chỉ thấy huyết sắc mâu ảnh tại trên đường công kích diễn biến thành một đám huyết sắc độc xà dài hẹp, hung hăng lao về phía Diệp Trần.
Đây là Tam Chuyển võ học của Huyết Mâu Vương —— Bách Xà Loạn Kích.
Đối mặt với một chiêu dùng số lượng thủ thắng này, Diệp Trần không dám lãnh đạm, lập tức mở ra Vô Ngã cảnh giới làm trên người tản mát ra một tầng quang mang màu vàng mang theo ngân sắc sâu thẩm, Long Tuyền Kiếm vừa được rút ra đã thi triển Phần Thiên Chân Kiếm, kiếm khí hừng hực khí thế lao về hướng địch nhân.
Phừng phừng!
Vô số huyết sắc độc xà bị thiêu rụi tựa như Tuyết xuân gặp phải Liệt Nhật vậy, vô thanh vô tức, đạo kiếm khí hừng hực khí thế sau khi đột phá tầng tầng chướng ngại đã xuất hiện tại trước người Huyết Mâu Vương.
Hừ!
Huyết Mâu Vương hừ lạnh một tiếng, huyết sắc trường mâu giũ ra một đóa huyết sắc mâu hoa, đâm một mâu vào đạo kiếm khí đang hung mãnh lao tới. Thế nhưng, chỉ sau một khắc, sóng xung kích nóng bỏng đã đem Huyết Mâu Vương đánh bay ra ngoài hơn mười dặm.
“Cái gì?”
Gã đội trưởng Huyết Hải Vương của Huyết Hải chiến đội mở to hai mắt với vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc.
Huyết Mâu Vương thân là một cao đẳng Chiến Đế, vậy mà rõ ràng mới lần đầu cùng Diệp Trần giao thủ đã bị đánh bay ra ngoài, cái này chẳng phải là nói, Diệp Trần còn mạnh hơn so Huyết Mâu Vương hay sao.
Sắc mặt tái nhợt, Huyết Mâu Vương không hề ngờ tới, một kiếm tác dụng chậm này của Diệp Trần lại có uy lực lớn như vậy, nếu như không phải hắn đang mặc Thiên Vương Cấp sáo trang thì khẳng định đã bị trọng thương rồi.
“Trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang ư?!”
Diệp Trần tròng mắt hơi híp lại, Huyết Mâu Vương mặc trên người không phải cấp thấp Thiên Vương Cấp sáo trang, mà là trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang. Luận về khả năng phòng ngự, trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang đã tương đương với Đế cấp bảo giáp, không phải thứ mà người bình thường có thể công phá đấy.
“Xà Long Thiểm!”
Ỷ vào việc mình có trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang, Huyết Mâu Vương lần nữa công kích về hướng Diệp Trần, lần này hắn thi triển ra Tam Chuyển võ học Xà Long Thiểm, một tuyệt chiêu càng mạnh hơn so với chiêu Bách Xà Loạn Kích trước đó. Chỉ thấy huyết sắc mâu quang lóe lên, con độc xà hư ảnh vừa được hình thành đã hóa thành Huyết Long lao về hướng Diệp Trần với khí thế mãnh liệt, kèm theo lực xuyên thủng vô cùng to lớn.
Diệp Trần vẫn không lùi không tránh, giơ Long Tuyền Kiếm lên cao khỏi đỉnh đầu rồi vận lực bổ ra một kiếm làm hào quang kiếm khí chói mắt tỏa ra mãnh liệt, ẩn chứa trong đó là một tia kiếm khí màu đen quỷ dị đầy chết chóc, con Huyết Long kình chưa kịp đến nơi đã bị chặt đứt làm hai nữa mà không có chút trở ngại nào, còn Huyết Mâu Vương chỉ kịp lướt ngang mấy mét thì đã bị đạo kiếm khí quét trúng.
Nhật Tinh Hóa Cực không giống với Phần Thiên Chân Kiếm, Phần Thiên Chân Kiếm mạnh nhất tại khả năng “tác dụng chậm”, luồng kình lực thứ nhất còn có thể miễn cưỡng ngăn cản, nhưng đợt thứ hai thì khẳng định không ngăn được, ví dụ như Huyết Mâu Vương, vốn dĩ thực lực của hắn cũng có thể ngăn trở Phần Thiên Chân Kiếm, lại còn được mặc thêm trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang, do đó khả năng thụ thương nhiều lắm cũng không làm ảnh hưởng đến toàn cục. Nhưng bất quá Nhật Tinh Hóa Cực lại không giống như vậy, Nhật Tinh Hóa Cực theo ý nghĩa của nó cũng có thể hình dung ra, đem tinh hoa của mặt trời chuyển hóa thành lực lượng cực hạn để công kích địch nhân, xét về lực công kích thì không thể nghi ngờ là đã vượt qua Phần Thiên Chân Kiếm một lượng lớn.
Tiếng Kim loại thiết cắt nổ vang lên.
Vốn trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang đã được Huyết Mâu Vương luyện hóa tiến nhập vào nội thể, nhưng lần này đã nhận lấy lực công kích cực lớn, Thiên Vương Cấp sáo trang đã lộ ra ngoài và mang theo một chút hư hỏng, tỏa ra hào quang kim hồng sắc lóng lánh.
“Chậc chậc, đây chính là 100 vạn Thần tệ a!”
Tư Mã Phi trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ, đối với việc Diệp Trần có thể chiếm cứ thế thượng phong, hắn cũng không lấy làm kinh hãi, dù sao hắn cũng không cảm thấy Diệp Trần yếu hơn so với Huyết Mâu Vương, vì cả hai đều cùng một cấp độ đấy.
Mảnh rừng rậm tươi tốt xung quanh bị oanh xé toạc thành một “thông đạo” lớn đến vài dặm. Nơi cuối thông đạo, Huyết Mâu Vương đứng lên mà trên người phủ đầy bụi đất, tại dưới lòng bàn chân của hắn là một cái hố to, bùn đất nơi đó bị nung nóng đến hóa thành cát đá khô cằn, tản ra nhiệt độ vô cùng nóng bỏng.
Thú Liệp Chi Tinh có trọng lực bằng một phần mười Bạch Oải Tinh bình thường, tuy vạn vật tại đây có hình thái và độ rắn chắc không đến mức quá biến thái, mật độ liền cũng chưa tới 1% so với trên Bạch Oải Tinh, nhưng cũng không phải có thể phá hủy dễ dàng như vậy, Huyết Mâu Vương chỉ cảm thấy năng lượng trong cơ thể thoáng cái đã bị tiêu hao đi một phần, đại bộ phận trong số đó đều được dùng để cung cấp sức mạnh cho Thiên Vương Cấp sáo trang.
“Huyết Thần chùy!”
Trong ánh mắt lóe lên một tia huyết hồng, Huyết Mâu Vương hướng phía Diệp Trần phát động ra linh hồn công kích, một đạo Linh Hồn Lực hóa thành “Huyết sắc chùy” ảnh kích bắn đi ra ngoài.
Diệp Trần tất nhiên cũng không sợ hãi linh hồn công kích của Huyết Mâu Vương, so với chiến lực, linh hồn công kích của hắn cũng không kém cỏi chút nào, lại càng thêm trực tiếp và chuyên chú hơn.
Đương nhiên, Sinh Tử Cảnh Vương giả thường rất ít vận dụng linh hồn công kích bởi nó thập phần tiêu hao Linh Hồn Lực, số lần thi triển cũng có hạn, khi Linh Hồn Lực bị hạ thấp đến tình trạng nhất định, tựu sẽ ảnh hưởng trạng thái của bản thân, các phương diện tố chất sẽ lập tức bị hạ thấp. Cho nên, linh hồn công kích bí pháp tuy thập phần trọng yếu, nhưng đại bộ phận thời điểm đều ở vào trạng thái không được vận dụng, thường thì cả năm cũng không dùng được mấy lần đấy.
Thế nhưng, nếu như cho rằng linh hồn công kích rất ít khi dùng đến mà không cần phải tu luyện, đây là một hành vi rất ngu xuẩn. Là một Sinh Tử Cảnh Vương giả, không ai là không muốn chiến lực bên ngoài của mình cường đại mà các phương diện khác cũng đều cần phải mạnh mẽ, đơn giản mà nói, họ không muốn bản thân mình có bất kỳ điểm yếu nào, vì điểm yếu chính là sơ hở lớn nhất của mình. So với linh hồn phòng ngự, linh hồn công kích có đôi khi còn quan trọng hơn, vì nó vừa có thể triệt tiêu linh hồn công kích của địch nhân, lại vừa có thể công kích linh hồn địch nhân.
Phốc!
“Huyết sắc chùy” chưa kịp tiếp cận Diệp Trần thì đã bị một đạo Linh Hồn Kiếm Khí đánh tan nát, thậm chí lượng ‘chấn động Kiếm khí” còn sót lại vẫn hung mãnh hướng phía Huyết Mâu Vương bắn kích xuyên qua.
Trúng chiêu, Huyết Mâu Vương kêu rên một tiếng mà sắc mặt trắng nhợt, tuy hắn đã sớm bố trí ba tầng bình chướng linh hồn phòng ngự, thế nhưng lực đâm xuyên của cái “Kiếm khí chấn động” do Linh Hồn Lực hình thành này đã quá mức khủng bố, rõ ràng ba tầng linh hồn phòng ngự của hắn đã bị công phá mất hai tầng, nếu như trước đó không có “Huyết Thần chùy” giúp triệt tiêu bớt lực công kích thì chẳng phải là nó đã có thể đơn giản chém nát linh hồn phòng ngự của hắn rồi sao.
Hắn đã phỏng đoán không sai, đạo Linh Hồn Kiếm Khí nguyên vẹn kia hoàn toàn có thể công phá linh hồn phòng ngự của hắn.
Đạo Linh Hồn Kiếm Khí đầu tiên vừa phát ra thì đạo thứ hai đã theo sát đến, thừa dịp Linh Hồn Lực của Huyết Mâu Vương đang bị chấn động mà hung hăng trảm kích tới.
Thanh âm Thiên Băng Địa Liệt trong đầu vang lên, lập tức máu từ miệng và mũi Huyết Mâu Vương tóe ra, linh hồn phòng ngự của hắn đã hoàn toàn bị phá hoại, còn Hồn Hải tức thì bị chém nứt ra một vết kiếm thật lớn, vết kiếm tựa như khắc sâu vào Hồn Hải tựa hồ rất khó để khôi phục.
“Đi mau!”
Không chần chờ chút nào, Huyết Mâu Vương phóng vút lên trời, hướng phía phương xa bay đi cực nhanh.
Hắn sợ rằng, Diệp Trần tuy không cách nào có thể công phá trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang của hắn, nhưng lại có thể dùng linh hồn công kích gây trọng thương cho linh hồn của hắn, quả thực so Thần Hữu Nữ Vương còn muốn biến thái hơn nhiều.
Gặp Huyết Mâu Vương chật vật thoát đi, những người khác tất nhiên cũng không dám nói thêm lời nào mà lập tứ đuổi theo, nhưng trong ba người của Huyết Hải chiến đội thì có hai người hơi chậm một bước, liền bị Diệp Trần một kiếm chém thành tro bụi, chỉ còn lại một mình Huyết Hải Vương là chạy thoát.
Không phải Diệp Trần không muốn đuổi giết Huyết Mâu Vương, dưới tình huống một chọi một, hắn hoàn toàn có thể đánh trọng thương linh hồn đối phương, sau đó chậm rãi từ từ mài cho đối phương chết, tuy nhiên Huyết Mâu Vương còn có sáu tên đội viên cùng với ba người Huyết Hải chiến đội, một khi linh hồn lực của hắn tiêu hao quá nhiều, có khi còn bị vài đạo linh hồn công kích của những tên kia đánh trả, lúc đó nguy hiểm ngược lại chính là mình.
Trong những cuộc quần chiến, thi triển linh hồn công kích phải vô cùng thận trọng, không có người nào có thể thi triển linh hồn công kích một cách vô hạn, Sinh Tử Cảnh Vương giả có thể thi triển ra trên dưới ba lượt, tuy nhiên, nếu như tu luyện linh hồn công kích bí pháp lợi hại thì có lẽ chỉ được một lần mà thôi, thêm lần thức hai thì Linh Hồn Lực sẽ bị tiêu hao hết. Cực hạn của Diệp Trần là năm lần, sau năm lần này, Linh Hồn Lực liền bị hạ xuống đến cảnh giới rất thấp, còn về linh hồn công kích bí pháp bình thường, do lực công kích của nó quá yếu, hắn chi bằng không thi triển còn hơn.
Nói cho cùng, Linh Hồn Lực của Diệp Trần cao gấp 10 lần so với đại bộ phận Sinh Tử Cảnh Vương giả khác, nhưng đại bộ phận Sinh Tử Cảnh Vương giả này không kể đến các thành viên của Chân Thần Nhạc Viên, những thành viên Chân Thần Nhạc Viên, không người nào mà không phải là tinh anh trong số các thiên tài chứ, Linh Hồn Lực đồng dạng rất cường đại, tất nhiên Diệp Trần không mạnh hơn quá nhiều so với bọn hắn.
Sau khi đánh chết sáu gã thành viên của Huyết Hải chiến đội, đám người Diệp Trần đã nhận được 90 vạn Thần tệ, cộng thêm 22 vạn trước đó, là 112 vạn, Diệp Trần xuất lực là 50 điểm nên có thể được phân chia đến 80 vạn Thần tệ.
Không hề nghi ngờ, đây là một cuộc đại thu hoạch, về sau chỉ sợ rất khó đạt được nữa, danh khí một khi tăng lên quá cao thì địch nhân gặp phải sẽ lập tức chạy trốn, chẳng ai ngu ngốc mà đi đối mặt với bọn hắn cả.
Chương 1373: Vô ngã chi đế hoàng cảnh giới
Lúc chấm dứt bảy ngày săn bắn, thu nhập của Thú Ma chiến đội đã đạt đến 165 vạn, do sau khi truy sát Huyết Hải chiến đội, Diệp Trần lại đánh chết thêm ba gã thành viên khác của địch quân Nhạc Viên.
165 vạn Thần tệ cộng thêm với ban thưởng đội ngũ nữa, tổng thu nhập của Thú Ma chiến đội đã cao tới 181 vạn 5000 Thần Tệ, Diệp Trần xuất lực vẫn như cũ là 50 điểm, ước chừng có thể được phân chia đến 130 vạn Thần tệ.
Vốn dĩ Diệp Trần không hề trông mong một lần đi săn mà có thể kiếm được 100 vạn Thần tệ, nhưng không nghĩ tới lần này lại có thể kiếm được vượt qua con số đó.
Kể từ đó, hắn dư sức có thể hối đoái được một Trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang rồi.
Còn thu nhập của sáu người Vạn Tiễn Vương tuy không khủng bố như Diệp Trần, nhưng bất quá bọn hắn đã cảm thấy mỹ mãn lắm rồi, Vạn Tiễn Vương ước chừng có thể được phân đến mười vạn, những người khác thì trên dưới tám vạn, so với trước đây thì còn cao hơn vài năm thu nhập đấy.
Đương nhiên, lần này là trường hợp đặc biệt, về sau chắc có lẽ thu nhập sẽ không còn khả năng cao như vậy nữa.
…
Sau khi ra khỏi Thú Liệp Tháp, Diệp Trần trực tiếp đi đến Đoái Hoán Tháp.
Tại tầng hai Đoái Hoán Tháp, Diệp Trần đã chọn xong cho mình một bộ Trung đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang.
Đây là một bộ sáo trang có màu xanh và đỏ, tên gọi là Thiết Huyết Thâm Lam, bộ sáo trang này bao gồm sáu món phụ kiện là: mũ giáp, áo giáp, bảo vệ tay, nẹp chân, giày chiến cùng với đôi bao tay. So với Bạch Ngân sáo trang thì có thêm một cái mũ bảo vệ đầu, về phần lực phòng ngự, dù là chưa được luyện hóa vào trong cơ thể nhưng lực phòng ngự đơn thuần đã vượt xa Bạch Ngân sáo trang, đại khái là gấp 10 lần tả hữu, một khi luyện hóa tiến nhập vào thể nội thì tuyệt đối có thể vượt qua 10 lần đấy.
Có được tất cũng có mất, đối với Thiên Vương Cấp sáo trang, mỗi người chỉ có thể hối đoái một bộ mà thôi, Diệp Trần trước đó đã có Bạch Ngân sáo trang, do vậy muốn chọn lấy Thiết Huyết Thâm Lam sáo trang thì phải trả lại Bạch Ngân sáo trang, cũng may là việc trả lại bộ sáo trang cũ cũng không phải là mất toàn bộ, Đoái Hoán Tháp sẽ hoàn lại cho người mua tám phần Thần tệ, như vậy ban đầu khi hối đoái Bạch Ngân sáo trang đã tiêu hao 30 vạn Thần tệ, hiện tại có thể được hoàn lại 24 vạn.
“Có lẽ đã đến thời điểm quay trở về rồi!”
Diệp Trần tự nhận là đã chuẩn bị mọi thứ vẹn toàn rồi, bằng vào chiến lực cùng phòng ngự hiện tại của hắn, dù là gặp phải một chi đội ngũ do Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương giả làm thống soái, hắn cũng có đủ sức để đánh một trận, mấu chốt nhất chính là: hắn còn có Đế Giang Số cùng Mị Ảnh Số, hai Đế cấp chiến hạm này có lực phòng ngự hết sức kinh người, có thể ngăn cản một gã cao đẳng Chiến Đế liên tục oanh kích.
“Diệp Trần, không cùng đi Huyền Vũ tinh vực với bọn ta sao?” Trong tửu điếm, như thường ngày, các thành viên của Thú Ma chiến đội cùng trao đổi công việc cho một năm sắp tới.
Diệp Trần lắc đầu, “Lần này không được rồi, ta phải trở về quê hương của ta, nơi đó là một tánh mạng thế giới đang bị bọn Ma tộc cùng Tà Linh tộc phong tỏa lối ra.”
“Lại là Ma tộc cùng Tà Linh tộc ư?”
Tiếng xấu của Ma tộc cùng Tà Linh tộc đang lan tỏa khắp tại Vũ Trụ Tinh Không. Bởi vì tánh mạng thế giới cùng sinh mệnh tinh cầu không giống với nhau, không có bất kỳ quy luật phân bố nào, có cái thì ở rất gần Sinh Mệnh tinh vực, có cái thì cách rất xa Sinh Mệnh tinh vực. Rất hiển nhiên, chỗ tánh mạng thế giới của Diệp Trần có lẽ thập phần xa xôi và vắng vẻ, bằng không thì sẽ không trở thành mục tiêu của Ma tộc cùng Tà Linh tộc.
“Nếu vậy thì chúng ta cùng đi với ngươi nha!” Trương Nhân Nhân bỗng nhiên nói.
“Cái chủ ý này không tệ ah, tiện thể bọn ta cũng muốn biết một chút về thế giới bên ngoài đấy.”
Nói chuyện chính là Viên Hồng.
Diệp Trần vốn định từ chối, dù sao nhất định sẽ có nguy hiểm, nhưng ngăn không được nhiệt tình của các chiến hữu, cuối cùng vẫn là đáp ứng mọi người.
…
“Cái Mị Ảnh số này của ngươi không tệ chút nào đấy, tối thiểu cũng phải tốn 5000 đến 6000 vạn Nguyên Thạch chứ chẳng chơi ah!”
Trong Vũ trụ hư không, một chiếc chiến hạm cỡ nhỏ phi hành rất nhanh xuyên thẳng qua, bên trong chiến hạm có thể nói là vô cùng xa hoa, bảy người Thú Ma chiến đội đang ngồi trong đại sảnh uống rượu, Vạn Tiễn Vương cười nói.
Sáu người Vạn Tiễn Vương cũng không phải người bình thường, nguyên một đám bọn hắn đều có bối cảnh rất thâm hậu, tuy nhiên tài phú của bản thân lại không có quá nhiều, dù sao tuổi tác của bọn hắn đều không vượt quá 500 tuổi, giờ mới là lúc bắt đầu tích lũy tài phú.
Đương nhiên, nếu như có đầy đủ lý do thì gia tộc sau lưng bọn hắn hội sẽ vì bọn hắn mà chu cấp tiền tài. Đây chính là điểm khác nhau giữa “có bối cảnh” và “không có bối cảnh”, không phải cứ dùng tài phú bản thân để thể hiện ra được.
Mị Ảnh số với tư cách là một Đế cấp chiến hạm, tốc độ cao hơn Vương cấp chiến hạm đến chín lần, hơn Thiên Vương Cấp chiến hạm gấp ba lần, đại khái chỉ cần trải qua thời gian bốn tháng là có thể trở về đến Chân Linh thế giới, thời gian một năm cũng đủ để qua lại một lần rồi.
Trong thời gian này, Diệp Trần tiếp tục tham ngộ thế thứ tám của Tiềm Long quyết – Sất Trá Phong Vân, hắn thập phần tinh tường rằng, thực lực bản thân mình cứ mạnh mẽ thêm một phần thì khả năng gặp nguy hiểm sẽ giảm đi một phần.
Bên trong một phòng luyện công của Mị Ảnh số.
Hai ngón tay trái Diệp Trần đang che lấy chỗ mi tâm, còn tay phải duỗi về phía trước, cái tư thế này chính là Sất Trá Phong Vân.
Tiềm Long quyết càng về sau càng khó lĩnh ngộ, cũng may là Diệp Trần đã có một ít cảm ngộ.
Ở một tháng tiếp theo, trên người Diệp Trần tản mát ra một tia khí tức Sất Trá Phong Vân, cỗ khí tức này thập phần kỳ diệu, ngay một khắc nó vừa xuất hiện thì toàn bộ mọi vật tại khu vực trung tâm Mị Ảnh số và xung quanh hắn tựa hồ như đang vận động theo từng nhịp hô hấp của hắn vậy, rõ ràng không hề phóng Linh Hồn Lực ra ngoài, nhưng Diệp Trần lại có thể cảm nhận được mọi sự vật ở bên trong Mị Ảnh số, kể cả nhất cử nhất động của sáu người Vạn Tiễn Vương cũng đều ở dưới sự khống chế của hắn.
“Thật kỳ quái, ta như thế nào lại có cảm giác giống như nhìn thấy Diệp Trần vậy?”
Viên Hồng đang ở trong phòng của mình uống rượu, trong tối tăm sâu thẫm, hắn phảng phất như thấy được Diệp Trần đang ở bên trong phòng luyện công, vừa rõ ràng, lại như rất mơ hồ, cảm giác thập phần mâu thuẫn.
Những người khác cũng có cảm giác giống như Viên Hồng, nhưng bất quá bọn hắn ngược lại không hề ngạc nhiên.
Đến tháng thứ hai, khí tức Sất Trá Phong Vân trên người Diệp Trần càng lúc càng nồng đậm hơn, mi tâm của hắn giờ đây là một mảnh thông thấu.
“Diệp Trần có lẽ đã sắp đột phá được rồi!”
Vạn Tiễn Vương trong nội tâm phỏng đoán.
Đến cuối tháng thứ ba.
Oanh!
Mị Ảnh số bỗng nhiên kịch liệt chấn động, một cỗ khí tức đáng sợ dùng Diệp Trần làm trung tâm, hung mãnh bộc phát ra tám hướng.
“Không ổn rồi.”
Sáu người Vạn Tiễn Vương biến sắc, bọn hắn không phải là đang tại bên ngoài tinh không, mà là đang xuyên thẳng qua vũ trụ hư không, một khi Mị Ảnh số bị phá hỏng, cơ thể bọn hắn sẽ bị hư không loạn lưu xé nát thành tro bụi, chỉ khi có được Chân Nguyên cấp bậc Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên thì mới có thể còn sống tại trong hư không, mà bọn hắn hiện tại còn kém xa lắm.
Rất nhanh, sáu người họ đã đi ra khỏi gian phòng của mình, tiến vào trong đại sảnh xa hoa.
“Đế cấp chiến hạm có lẽ không dễ dàng bị phá hủy như vậy đâu.”
Lục Văn Kiệt tỉnh táo nói.
“Không biết Diệp Trần đang tu luyện cái gì, rõ ràng lại phát ra động tĩnh lớn như vậy.” tu luyện trong Khôi Lỗi chiến hạm là chuyện rất bình thường, thế nhưng bọn hắn chưa từng gặp qua loại tình huống thế này.
Oanh!
Lại thêm một hồi rung động kịch liệt vang lên, sau một khắc, không gian ngoại giới vặn vẹo, Mị Ảnh số từ trong hư vô đã trở thành thực chất, xuất hiện trong tinh không, bốn phương tám hướng là vô số tinh tú lập loè.
Bên trong phòng luyện công, Diệp Trần chậm rãi mở hai mắt ra, vô số tinh tú phản chiếu đến trong ánh mắt thâm bất khả trắc của hắn.
“Đây chính là Vô Ngã Chi Đế Hoàng cảnh giới sao?”
Giờ khắc này, Diệp Trần rốt cục cũng đã hiểu được tư thế thứ tám Sất Trá Phong Vân của Tiềm Long quyết, sau khi tu luyện thành công tư thế này, Diệp Trần tự nhiên đã tiến vào đến tầng thứ ba của Vô Ngã cảnh giới – Vô Ngã Chi Đế Hoàng. Cái gọi là Vô Ngã Chi Đế Hoàng, tức là triệt để khống chế tiềm năng của bản thân, cũng giống như một Đế Hoàng cao cao tại thượng vậy, mọi nơi trong cơ thể đều có thể được khống chế, không có bất kỳ góc chết nào, trừ việc đó ra, vạn vật xung quanh bản thân đều có thể quan sát được hết sức rõ ràng.
Hô!
Sâu hít sâu một hơi, Diệp Trần cảm giác toàn thân mình tràn ngập sức bật, nhẹ nhàng nắm chặc quyền, lực lượng vô cùng vô tận từ trong nội tâm lập tức vọt tới nội quyền, tùy thời có thể cuồng bắn ra ngoài.