Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 249 [Chương 1346 đến 1349]
❮ sautiếp ❯Chương 1346: Tam chuyển kiếm pháp đại thành
Mặc bạch ngân sáo trang vào, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên vào bên trong bộ giáp, sau một khắc, bạch ngân sáo trang bộc phát ra vầng sáng màu bạch ngân chói mắt, hệt như một tiểu mặt trời màu ngân sắc vậy.
Luyện hóa bảo khí cũng không khó khăn lắm, bước đầu tiên chính là để cho chân nguyên bản thân tiến vào bên trong bảo khí, cùng kết hợp với bổn nguyên lực lượng của bảo khí, như vậy sẽ khiến cho uy năng của bảo khí sẽ được bộc lộ ra, bước thứ hai chính là lạc ấn linh hồn ấn ký của mình vào sâu trong bảo khí biến nó hoàn toàn thuộc về mình, kể từ đó, thần khí kết hợp mới có thể đem uy năng bảo khí thúc dục đến cực hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Diệp Trần đã đem chân nguyên cùng bổn nguyên lực lượng của bạch ngân sáo trang sơ bộ kết hợp với nhau, cũng lạc ấn xong linh hồn ấn ký, nhưng bất quá muốn chính thức quen thuộc với bạch ngân sáo trang thì còn phải cần thêm một khoảng thời gian nữa.
“Phòng ngự đại khái đã gia tăng lên gấp hai lần, lực lượng cũng gia tăng thêm ba thành rồi.”
Cùng phẩm cấp sáo trang nhưng về tăng phúc phòng ngự cơ bản và tăng phúc lực lượng có độ lớn không kém nhau là mấy, bất quá mỗi một chủng sáo trang đều có thuộc tính đặc thù riêng, ví dụ như, có loại sáo trang ngoại trừ tăng phúc cơ bản, còn có thể tăng phúc tốc độ di động, có loại lại tăng phúc phòng ngự nhiều hơn hoặc là trực tiếp bổ sung vào kỹ năng phòng ngự, thậm chí có thể tăng phúc cả lĩnh vực, đương nhiên, loại này rất ít ỏi, trong trăm cái cũng không có nổi một.
“Khó mà có được một bộ Thiên Vương cấp sáo trang như vậy, nếu không đem nó luyện hóa vào trong thân thể thì thật sự quá mức đáng tiếc, trong một năm kế tiếp, ta sẽ thử đem bộ Thú Liệp Sáo Trang này dung nhập vào thân thể luôn.” Vạn Tiễn Vương đối với bộ Thú Liệp Sáo Trang trên người thập phần yêu thích, đối với Diệp Trần cười nói.
Diệp Trần gật gật đầu, “Ta cũng vậy ah.”
Khi trở thành Sinh tử cảnh vương giả thì sẽ có thể làm được tình trạng luyện khí nhập vào cơ thể, cái gọi là luyện khí nhập vào cơ thể, tức là để cho thân thể cùng bảo khí triệt để kết hợp, đây là một loại công phu “nước chảy đá mòn”, bình thường, sinh tử cảnh vương giả ít nhất phải mất thời gian mấy chục năm mới có thể làm được một bước này, nhưng khi tu vi đạt tới sinh tử cảnh ngũ trọng thiên thậm chí lục trọng thiên thì sẽ có thể thực hiện trong vòng một năm đến nửa năm mà thôi.
Luyện khí nhập vào cơ thể có không ít chỗ tốt, chỗ tốt đầu tiên chính là sự thuận tiện, mặc trên người một bộ bảo khí rốt cuộc nhìn cũng không đẹp đẽ gì, tất cả mọi người đều ưa thích mặc một bộ áo mỏng bình thường, chỗ tốt thứ hai chính là có thể đem thuộc tính sáo trang phát huy tới đỉnh phong, không còn sinh ra bất cứ ngăn cách nào nữa, chỗ tốt thứ ba chính là không dễ dàng khiến cho người khác chú ý tới.
Dùng 30 vạn thần tệ đổi lấy bạch ngân sáo trang, Diệp Trần chỉ còn lại tám ngàn thần tệ, không có biện pháp nào dùng để tu luyện nữa rồi, chỉ còn mỗi việc luyện khí nhập vào cơ thể chính là lựa chọn tốt nhất.
Thần Chi Nhạc Viên đồng dạng có 4 mùa: xuân, hạ, thu, đông.
Mùa xuân đi qua, mùa hè đi qua, giờ đã đến trời thu rồi.
Trước ngôi nhà gỗ dưới tán rừng trúc vẫn dạt dào một màu xanh ngát, con sông ở trước nhà vẫn róc rách chảy xuôi, tạo nên một nhạc khúc lay động lòng người.
Bên trong nhà gỗ, Diệp Trần nửa người trên trần trụi, ngồi xếp bằng ở trên sàn nhà trúc mộc.
Trên người của hắn tản ra bạch ngân sắc quang mang, hào quang có lúc như thực chất, mơ hồ có thể nhìn ra một bộ sáo trang màu bạch sắc, năng lượng của sáo trang biến hóa rồi dần dần ẩn vào trong thân thể Diệp Trần, cuối cùng tan ra mà tạo thành một thể thống nhất cùng huyết nhục của hắn.
Một ngày nữa đi qua.
Bạch ngân sắc quang mang đã được cất giấu hoàn toàn, tuy trên người Diệp Trần hiện ra thêm một ít đường vân sáng, nhưng chợt sau đó, những quang vân này cũng ẩn vào trong thể nội, hợp thể toàn thân.
Luyện khí nhập vào cơ thể, đã hoàn thành rồi!
Hô!
Dùng sức nhổ ra một ngụm trọc khí, Diệp Trần mở hai mắt ra rồi chậm rãi đứng lên.
“Không hổ là cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, phải mất suốt bảy tháng trời mới có thể đem nó dung nhập triệt để vào trong cơ thể.”
“Bất quá bảy tháng nay cũng không lãng phí, bạch ngân sáo trang đã tăng phúc phòng ngự cơ bản của ta lên gấp ba, năng lượng tăng phúc lên bốn thành, cường đại hơn hẵn so với mặc ở bên ngoài rồi.”
Diệp Trần đẩy cửa đi ra ngoài.
Trên đồng cỏ.
Diệp Trần bỗng nhiên vận chuyển chân nguyên kích phát ra lực lượng của bạch ngân sáo trang.
Baaa!
Một tiếng vang nhỏ truyền ra, bên ngoài thân thể Diệp Trần lập tức lan tràn ra một tầng Quang Huy màu bạch ngân, tại trong lòng Quang Huy kia, Diệp Trần phảng phất như biến thành một người sắt màu bạch ngân vậy.
Lấy Long Tuyền Kiếm ra, Diệp Trần trở tay đâm một kiếm chọc vào trên người của mình, lập tức, hàng trăm đường văn tự hiện lên mang theo đại lượng Hỏa tinh tí tách bay ra, bên ngoài thân thể vẫn vô thương bất nhập, ngay đến một dấu vết nhỏ cũng không có, Quang Huy màu bạch ngân hoàn toàn cách trở kình lực của thanh kiếm.
So với trước đó, phòng ngự hiện tại của Diệp Trần có thể nói đã đạt tới trình độ khủng bố, trong các chuẩn đế, chỉ sợ không ai có thể phá thủng được phòng ngự của hắn, dù sao hắn lại còn có thêm hộ thể kiếm ý để phòng vệ nữa.
“Phòng ngự cơ bản đã gia tăng gấp ba lần rồi, một khi ta kích phát ra bạch ngân thủ hộ thì phòng ngự còn có thể tiếp tục gia tăng, đạt tới gấp năm lần trước kia, xem như bọn sơ đẳng Chiến Đế trong thời gian ngắn cũng khó làm tổn thương được ta rồi, haha.”
Ônggggg!
Ngân sắc quang mang lóe lên, trên người Diệp Trần nhộn nhạo tóe phát ra một vòng quầng sáng màu bạch ngân, đây chính là vòng phòng hộ ngân sắc do bạch ngân sáo trang bổ sung kỹ năng phòng ngự tạo ra.
Bạch ngân thủ hộ rất cường đại, có thể làm cho phòng ngự của Diệp Trần tăng phúc đến năm lần, nhưng ngược lại khuyết điểm của nó là thập phần tiêu hao lực lượng của bạch ngân sáo trang, mỗi ngày chỉ có thể kích phát ra trong vòng một phút đồng hồ, quá một phút này thì lực lượng của bạch ngân sáo trang sẽ bị giảm xuống một mức độ nhất định, sau nó sẽ không thể nào tiếp tục kích phát ra bạch ngân thủ hộ được nữa, muốn sử dụng tiếp thì phải đợi sáo trang khôi phục xong lực lượng.
Bất quá đối với Diệp Trần mà nói, thời gian một phút đồng hồ là không ngắn.
————
Chiến thần tháp tầng thứ 9.
Diệp Trần lần nữa khiêu chiến Hôi Bào Tà Vương.
“Sâm La Tam Chấn!”
Tung ra một chiêu Sâm La Tam Chấn cứng rắn ngạnh kháng cùng Nhật Tinh Hóa Cực của Diệp Trần, sau khi chưởng kình triệt tiêu, hắn tiếp tục phát động ra chiêu thức cường đại nhất của mình, một chưởng cách không chụp về phía Diệp Trần.
Trúng chiêu, thân hình Diệp Trần run lên, Quang Huy màu bạch ngân quanh thân thể lập lòe bất định, suýt nữa đã bị dập tắt, sau một khắc, khóe miệng Diệp Trần đã tiết ra một tia máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
“Lực công kích không thua kém gì phòng ngự đã được tăng phúc gấp ba lần của ta, quá cường đại, suýt nữa ta đã không chống đỡ được rồi.” Diệp Trần thất kinh bởi lực công kích cực mạnh của Hôi Bào Tà Vương, đơn thuần mà nói, lực công kích này chỉ sợ không yếu hơn bao nhiêu so với của sơ đẳng Chiến Đế rồi.
“Chết đi!”
Cường phát ra một ngụm chân nguyên, Diệp Trần tung một kiếm đâm về phía Hôi Bào Tà Vương.
Một kiếm này chính là Siếp Na Huy Hoàng, Nhật Tinh Hóa Cực tuy lợi hại nhưng cần phải có chuẩn bị và súc tích đầy đủ thì mới có thể thi triển ra, trước mắt, chân nguyên trong thể nội của hắn đã rơi vào trạng thái rối loạn nên không có biện pháp thi triển ra Nhật Tinh Hóa Cực được nữa.
Không gian bất động, quang mang sáng lạn bộc phát.
Hôi Bào Tà Vương bị rơi vào trạng thái bất động mà trúng phải một kiếm này, sau một khắc thân thể của hắn đã bị kiếm khí cực mạnh hóa thành hư vô, triệt để vẫn lạc!
Dựa vào bạch ngân sáo trang, Diệp Trần rốt cục cũng xông qua được chiến thần tháp tầng thứ 9, đi vào tầng thứ mười.
XÍU…UU!!
Vừa xông vào tầng thứ mười, Diệp Trần đã bị một đạo kiếm khí giảo sát chết ngay lập tức, đối phương thủ cửa này là một gã Ma tộc kiếm vương có hai mắt nhắm nghiền.
Tại cửa vào Chiến thần tháp, Diệp Trần cười khổ đi ra.
Tầng thứ mười có độ khó vượt quá mức tưởng tượng của hắn, gã Ma tộc kiếm vương kia so với Mạc Lặc Vương thì mạnh hơn đâu chỉ gấp 10 lần, phải biết rằng với phòng ngự hiện tại của hắn, Mạc Lặc Vương dù có tung ra trăm chiêu cũng đều không có khả năng làm gì được hắn, vậy mà gã Ma tộc kiếm vương kia lại có thể giết hắn chỉ với một kiếm mà thôi.
Đương nhiên, hắn cũng biết là mình đã dựa vào bạch ngân sáo trang mới có thể xông đến chiến thần tháp tầng thứ mười, lực công kích hiện tại cũng không tính là mạnh, nhận thức đúng mà nói, hắn tuyệt đối là kẻ yếu nhất trong các Chiến đế.
Thông qua chiến thần tháp tầng thứ 9, Diệp Trần nhận được ban thưởng ba vạn thần tệ, kế tiếp, hắn lại đi xông vào sinh tồn tháp, đáng tiếc chính là, lần này cũng không có thể xông đến tầng thứ mười của sinh tồn tháp, như trước vẫn ở lại tầng thứ 9. Tính ra cũng đúng, so với chiến thần tháp thì khảo nghiệm tại sinh tồn tháp càng thâm sâu về tố chất bản thân, nếu nhờ vào lực lượng bên ngoài trợ giúp thì không phải là điều trọng yếu, huống chi Diệp Trần chỉ là vừa vặn xông đến chiến thần tháp tầng thứ mười, nên sẽ thất bại khi xông vào sinh tồn tháp là điều tất nhiên.
“Khoảng cách hoàn thiện Nhật Tinh Hóa Cực còn một đoạn đường rất xa phải đi, còn lại đến bốn năm tháng nữa, hy vọng có thể tiến thêm được một bước nữa.”
Dùng tầng thứ ba của Vũ kỹ tháp là nhằm vào mục đích tu luyện Nhất chuyển võ học hoặc Nhị chuyển võ học, tầng thứ tư mới được dùng để luyện Tam chuyển võ học, hiệu quả cũng đồng dạng như tầng thứ ba, đều cao gấp trăm lần nơi ngoại giới, nhưng bất quá phí tổn lại thập phần khủng bố, Diệp Trần là cao cấp thành viên nên chỉ bị thu phí một nửa, tuy vậy mỗi ngày hắn cũng phải bỏ ra 500 thần tệ, tính ra một tháng chính là một vạn năm nghìn thần tệ.
Tại vũ kỹ tháp tầng thứ tư, Diệp Trần bố trí hoàn cảnh thật tốt cho việc tu luyện Nhật Tinh Hóa Cực và bắt đầu tu luyện….
Đối với Cao cấp thành viên thì mỗi năm chỉ tiến hành một lần săn bắn, ở lần săn bắn thứ hai Diệp Trần đã không có nhiều vận khí như ở lần đầu tiên, khắp nơi đều vấp phải trắc trở, không chỉ gặp phải ba gã Chiến Đế, mà nguy hiểm nhất chính là lần đầu tiên lọt đúng vào vây công của đội ngũ bốn gã địch quân.
Ba gã Chiến Đế theo thứ tự là Đao Ma Vương, Độ Linh Vương cùng với Trát Khắc Vương.
Đao Ma Vương chính là một Chiến Đế của Ma Thần Nhạc Viên, đao pháp thập phần cường hãn, so với Thần Đao vương chỉ có hơn chứ không kém, Diệp Trần cùng hắn đối chiến hơn bảy mươi chiêu thì đã rơi vào trạng thái quá sức và lập tức chạy trốn.
Độ Linh Vương thì chính là Chiến Đế của Tà Thần Nhạc Viên, độ linh đại pháp dị thường khủng bố, có thể không ngừng hấp thụ lực lượng đả kích của địch nhân mà chuyển hóa thành sức mạnh, lại còn có thể cắt ngang việc thi triển võ học của hắn, luận về chiến lực, ả ta đã đạt đến cấp bậc trung đẳng Chiến Đế, chỉ gần kề bốn chiêu thì Diệp Trần đã bị thổ huyết và trốn chạy trối chết, nếu không phải nhờ có bạch ngân sáo trang gia tăng năng lượng phòng ngự cùng tốc độ cho hắn thì chưa hẳn có thể toàn thân trở ra.
Về phần Trát Khắc Vương, hắn chính là Chiến Đế của Lục Linh Thần Nhạc Viên, Lục Linh Thần Nhạc Viên lại chính là Lục nhân tộc thần chi nhạc viên, Lục nhân tộc cùng nhân tộc theo tên gọi thì dường như rất giốn nhau, nhưng lại khác biệt như ngày và đêm, lục nhân tộc có thân thể cao lớn như chiến mã, máu của bọn hắn có màu xanh lục, mà điểm khác biệt lớn nhất chính là phía sau bọn hắn có cái đuôi giống như đuôi cá sấu vậy.
Trát Khắc Vương có thực lực không tính là quá mạnh mẽ, so với Đao Ma Vương thì yếu hơn không ít, sau khi giao đấu hai trăm chiêu mà Diệp Trần vẫn không bị thương thế gì, đương nhiên, Diệp Trần vẫn là ở thế bị động, dù sao thì Diệp Trần chỉ có phòng ngự là mạnh, còn công kích thì không thể nào bì kịp nổi đối phương, còn phòng ngự của đối phương so với Diệp Trần càng mạnh hơn rất nhiều, công kích của Diệp Trần đối với hắn mà nói chỉ là gãi ngứa ngứa mà thôi.
Lần săn bắn thứ hai, Thú Ma Chiến Đội tổng cộng thu vào được chỉ có mười lăm vạn thần tệ, không đánh chết được bất kỳ một gã địch nhân nào.
Bất quá lần săn bắn thứ hai này lại để cho Diệp Trần triệt để thành danh, Đao Ma Vương, Độ Linh Vương cùng với Trát Khắc Vương là những kẻ không hề dễ đối phó, ở dưới cấp độ Chiến Đế, cho dù là chuẩn đế mạnh nhất mà gặp phải bọn hắn cũng đều muốn lập tức chạy trốn, căn bản không dám chống lại, Tà Đồng Vương sở dĩ mấy lần tránh được Chiến Đế đuổi giết, là hoàn toàn dựa vào tốc độ, nếu lại để cho hắn đi ngạnh kháng cùng Chiến Đế thì hắn chỉ có chết mà thôi.
——-
Tầng bốn Vũ kỹ tháp.
Nơi này là một mảnh thế giới tràn ngập hào quang, trên bầu trời có đến ba cái mặt trời chiếu rọi, mỗi mặt trời này cũng giống như một quả cầu lửa cực lớn, tỏa ra nhiệt lượng vô cùng đáng sợ.
Nhật Tinh Hóa Cực có ẩn chứa Hỏa Chi áo nghĩa, Dương chi áo nghĩa cùng với Quang chi áo nghĩa, tại dưới hoàn cảnh như vậy, Diệp Trần mới có thể hoàn thiện chiêu kiếm pháp này nhanh hơn.
Nhiệt lực làm tầm mắt của con người trở nên vặn vẹo, bất kỳ chỗ nào cũng trông như bị xiêu vẹo, ở bên trong thế giới này, Diệp Trần bay lơ lửng ở trên không mà hai mắt nhắm nghiền, trong tâm trí chỉ có bóng người đang diễn luyện kiếm pháp.
Một ngày đi qua, hai ngày đi qua.
Đến ngày thứ ba.
Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra mà kích bắn ra ngoài hai tia sáng như lôi điện.
Hây aaaaaaaaaaaaaa!
Quát lên một tiếng lớn, Diệp Trần thi triển ra vô số lần Nhật Tinh Hóa Cực.
Chỉ thấy Long Tuyền Kiếm trong tay hắn phảng phất như một cái lỗ đen háu đói, không ngừng cắn nuốt đại lượng tinh hoa quanh thân mặt trời, đến mức, Long Tuyền Kiếm không thể nào bảo trì màu sắc nguyên thủy của mình mà biến hóa thành một thanh kiếm ánh sáng, ngay cả chuôi kiếm cũng như được tạo thành bởi hào quang vậy.
Xoẹt!
Một kiếm chém ra, thế giới đang tràn ngập hào quang thì chợt bị tối đi một chút, sau một khắc, một vòng mặt trời trên bầu trời bị bạo liệt ra, hóa thành vô số hỏa lưu tinh văng ra tứ phương.
Nhật Tinh Hóa Cực đại thành.
Chương 1347: Hạ cấp binh sĩ
Muốn luyện một môn Tam Chuyển võ học đến đại thành phải trải qua muôn vàn khó khăn, nhất là môn Tam Chuyển võ học đầu tiên trong cuộc đời của Vương giả.
Dưới tình huống bình thường, Diệp Trần muốn đem môn Tam Chuyển võ học đầu tiên tu luyện tới đại thành, ít nhất phải mất thời gian tối thiểu là ba mươi năm, nếu đổi thành những người khác của Thần Chi Nhạc Viên thì có khả năng phải mất 100 năm hay thậm chí là 300 năm. Tính ra, tổng cộng hắn chỉ ngây người hơn ba tháng tại Vũ kỹ tháp tầng thứ 4 nhưng hiệu quả đạt được lại cao gấp trăm lần so với ở ngoại giới, tựu là hơn 300 tháng, tức là trên dưới ba mươi năm.
Đương nhiên, đây là môn Tam Chuyển võ học đầu tiên, trước khi sáng tạo ra nó đã không có bất kỳ kinh nghiệm nào, hiện tại đã có kinh nghiệm nên khả năng sáng tạo ra môn Tam Chuyển võ học thứ hai có lẽ sẽ nhẹ nhõm hơn một điểm, không đến mức giống như “người mù qua sông”, sờ không được mọi thứ ngay bên cạnh mình nữa.
Đinh đinh đang đang!
Chiến Thần tháp tầng thứ 10, Diệp Trần rốt cục đã có thể vượt qua chiêu đầu tiên của Ma tộc Kiếm Vương mà không bị miểu sát như trước.
Gã Ma tộc Kiếm Vương này có thực lực đáng sợ đến mức tận cùng, Cự Kiếm màu đen tại trên tay hắn tựa như một máy cắt kim loại khổng lồ, có thể thiết cắt cả một tinh tú trong vũ trụ, mỗi lần hắc quang lóe lên thì bất kỳ vật gì đều cũng bị hắn chặt đứt, nhưng mấu chốt nhất chính là việc đối phương vẫn còn nhắm hai mắt, tựa hồ như vẫn không toàn lực ứng phó, giống như cưỡi ngựa xem hoa vậy. Nhưng ngược lại, Diệp Trần mỗi lần ngăn cản công kích của hắn thì cả thân thể đều bị kịch chấn, máu tươi cuồng phun.
Đến chiêu thứ chín.
Ahhhhhhhhhh!
Diệp Trần đã bị chém đứt người thành hai nữa rồi bị chấn nát bấy thành hư vô.
“Thật lợi hại!”
Diệp Trần tán thưởng không thôi, chỉ so về thực lực đơn thuần thì gã Ma tộc Kiếm Vương này chỉ sợ đã là đỉnh phong Chiến Đế, còn bản thân Diệp Trần thì đã có thể tiến nhập vào hàng ngũ trung đẳng Chiến Đế.
Ly khai Chiến Thần tháp, Diệp Trần đi vào Sinh Tồn Tháp.
Nửa canh giờ đi qua, Diệp Trần đi ra.
Lần này hắn đã xông qua Sinh Tồn Tháp tầng thứ 9 và đi vào tầng thứ 10, phần thưởng nhận được là mười vạn Thần tệ.
“Haizz! Đi uống rượu thôi.”
Tại Thần Chi Nhạc Viên, đối với mỹ thực thì mọi người chỉ là ngẫu nhiên hưởng thụ thoáng qua, có ăn hay không thì đối với bọn họ mà nói chỉ là thứ yếu vì Sinh Tử Cảnh Vương giả đã không cần dựa vào đồ ăn để duy trì tánh mạng nữa rồi, nhưng đối với mỹ tửu thì ai cũng đều ưa thích cả, mỗi năm Diệp Trần đều chi không dưới mấy ngàn Thần tệ để uống rượu, có khi lên đến cả vạn đấy.
Trong tửu điếm lúc này cũng không có nhiều người cho lắm, riêng Diệp Trần hắn thì tự đắc vui vẻ ngồi thưởng thức mỹ tửu.
“Diệp Trần, ngươi đã trở ra rồi à!”
Một thanh âm truyền tới, là Lưu Địch.
“Lưu Địch, mời ngồi.”
Diệp Trần chỉ chỗ đối diện mời khách ngồi.
Lưu Địch ngồi xuống và tiếp nhận Nham Tương Tửu mà Diệp Trần đưa cho hắn, uống ực mạnh một ngụm, “Suốt một tháng nay không được uống, thật là thoải mái.”
“Diệp Trần, chỉ còn mười tháng nữa là đến kỳ săn bắn tiếp theo, kế tiếp ngươi không có vấn đề gì chứ?” Lưu Địch dò hỏi.
“Không có đại sự gì đâu, mà có chi không đấy?”
Nhật Tinh Hóa Cực đã đại thành nên Diệp Trần hoàn toàn chính xác an tâm không có việc gì rồi, về phần tăng tu vi lên thì cũng không phải một sớm một chiều mà làm được, cũng không phải một năm hay ửa năm là có thể thành công.
“Vậy theo chúng ta đi Huyền Vũ tinh vực chơi nhé, ý ngươi như thế nào?”
Lưu Địch vừa uống rượu, vừa hỏi.
“Huyền Vũ tinh vực?”
Diệp Trần lông mày nhíu lại.
“Đúng vậy, Huyền Vũ tinh vực là nơi tập trung vô số cao thủ, vì bọn Ma tộc đã cầm đầu các tà ác chủng tộc đến xâm chiếm rất nhiều tinh cầu của Huyền Vũ tinh vực, thường xuyên bộc phát chiến tranh cùng Nhân tộc chúng ta. Vì kích thích mọi người tham chiến, Nhân tộc ta từ rất sớm đã thi hành sách lược quân đội, và bọn Ma tộc bên kia cũng thế, cái gọi là “sách lược quân đội” kia tựu chính là chế độ thăng cấp quân hàm. Quân hàm cũng có cả thảy chín cấp bậc, theo thứ tự là Hạ cấp binh sĩ, Trung cấp binh sĩ, Thượng cấp binh sĩ, Bách Phu Trường, Tiểu Đô Thống, Đại Đô Thống, Thống Lĩnh, Tướng Quân, Nguyên Soái.”
“Trừ phi tu vi đạt đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, nếu không bất luận kẻ nào vừa đầu quân đều có cấp bậc là Hạ cấp binh sĩ, sau khi hắn đánh chết số lượng địch nhân theo tiêu chuẩn thì sẽ được thăng cấp. Cụ thể như sau:
Đánh chết 10 gã địch nhân Hạ cấp binh sĩ, thì có thể thăng cấp thành Trung cấp binh sĩ.
Đánh chết 20 Trung cấp binh sĩ sẽ trở thành Thượng cấp binh sĩ.
Đánh chết 50 tên Thượng cấp binh sĩ sẽ có thể trở thành Bách Phu Trường.
Đánh chết 1 tên Tiểu Đô Thống cùng với 10 tên Bách Phu Trường thì sẽ là Tiểu Đô Thống.
Đánh chết 1 tên Đại Đô Thống cùng với 5 tên Tiểu Đô Thống thì sẽ là Đại Đô Thống.
Còn về phần muốn trở thành Thống Lĩnh, vậy thì sẽ khó khăn hơn, phải chặn đánh giết 2 gã Thống Lĩnh và 10 tên Đại Đô Thống.
Về phần cấp bậc Tướng Quân và Nguyên Soái, đó chính là quân hàm dành cho Phong Đế Vương giả, dù cho chúng ta có thực lực cao thế nào cũng không thể trở thành Tướng Quân cùng Nguyên Soái được.”
Lưu Địch êm tai nói tới.
Diệp Trần nói: “Xem ra, rất khó tăng quân hàm lên ah!”
“Cũng không hẳn là vậy, ba cái quân hàm đầu tiên thì khá dễ, nhưng khi từ Bách Phu Trường muốn thăng cấp lên Tiểu Đô Thống thì sẽ bắt đầu khó khăn, để trở thành Tiểu Đô Thống thì phải chặn đánh giết được 10 tên Bách Phu Trường, mấu chốt chính là bọn Bách Phu Trường cũng không phải đơn thương độc mã, bên cạnh bọn hắn còn có 180 binh sĩ, cho dù thực lực của ngươi có mạnh hơn so với đối phương Bách Phu Trường nhưng nói không chừng cũng sẽ bị vây giết đấy.”
Lưu Địch tựa hồ đã thấm sâu sự tình này vào trong người nên thấu hiểu rất rõ, gật đầu lia lịa.
Nói xong, Lưu Địch móc trong túi ra một cái huy chương, cười nói: “Xem nè, đây là huy chương Bách Phu Trường của ta, không nên xem thường cái huy chương này ah, khi ta mua đồ tại cửa hàng trong quân đội thì liền có thể được giảm giá, mặt khác, khi tham gia quân đội còn được phát quân lương đấy, cấp bậc Bách Phu Trường mỗi năm được phát 3000 khối Nguyên thạch, mặc dù không được coi là nhiều, nhưng tích lũy xuống cũng sẽ không ít đâu, tóm lại là có rất nhiều chỗ tốt.”
“Thần Chi Nhạc Viên có rất nhiều người gia nhập quân đội sao?”
Diệp Trần hỏi.
Lưu Địch gật đầu, “Đúng vậy, trên cơ bản tất cả Chuẩn Đế cùng Chiến Đế đều tham gia, đạt được cấp bậc cao nhất chính là Khung Vũ Vương, hắn hiện đã là Thống Lĩnh rồi, chậc chậc, Thống Lĩnh có thể nói là rất uy phong, có thể suất lĩnh 5000 quân mã tác chiến, là thống soái một phương đấy, còn Thần Đao Vương cùng Chu Tước Vương đã là hai Đại Đô Thống, cũng có thể suất lĩnh 1000 quân mã rồi.”
“Thế lúc nào thì đi Huyền Vũ tinh vực vậy?” Diệp Trần cảm giác mình nên tất yếu phải biết một chút về nơi này, mỗi người đàn ông đều có mộng quân trường, hắn cũng không ngoại lệ.
“Ba ngày sau đấy!”
…
Trong nháy mắt, ba ngày đi qua.
Bảy người Thú Ma chiến đội đã tập hợp cùng một chỗ.
Từ Thần Chi Nhạc Viên tiến về phía trước Vũ Trụ Tinh Không của ngoại giới, cần phải ngồi Thần Chi Thuyền, mỗi người phải trả 100 miếng Thần tệ.
Hô!
Thần Chi Thuyền cất cánh, hướng phía Huyền Vũ tinh vực bay đi.
Trong các cuộc nói chuyện phiếm dọc theo hành trình, Diệp Trần đã biết quân hàm của sáu người bọn họ, trong đó Vạn Tiễn Vương là có quân hàm cao nhất, là Tiểu Đô Thống, Lưu Địch, Trương Nhân Nhân, Tư Mã Phi cùng với Viên Hồng đều là Bách Phu Trường, còn lục Văn Kiệt mới tham gia quân đội được hai năm nên cấp bậc chí là Thượng cấp binh sĩ.
Một bên Tư Mã Phi vừa uống rượu vừa tràn đầy tự tin nói: “Ta đã giết mười tên Bách Phu Trường, chỉ cần đánh chết thêm một tên Tiểu Đô Thống nữa là có thể trở thành Tiểu Đô Thống rồi.”
“Ta thì còn kém không ít, ta mới giết được 5 tên Bách Phu Trường thôi.” Trương Nhân Nhân bất đắc dĩ nói.
“Ngươi so với ta tốt hơn nhiều rồi còn gì, ta chỉ mới giết được ba tên Bách Phu Trường ah.”
Viên Hồng miệng liếng thoắng kể khổ.
Vạn Tiễn Vương cười nói: “Trong cuộc chiến tranh, có vũ lực thôi thì vẫn không đủ, cần phải có trí tuệ tốt nữa, thực lực của ngươi không kém nhưng đáng tiếc là chỉ biết một mạch chém giết lung tung mà thôi, sẽ không thể suất lĩnh đội ngũ đi giết địch được đâu đấy.”
Viên Hồng sờ lên đầu, “Cái này thì hết cách rồi, đây không là sở trường của ta đâu.”
Vạn Tiễn Vương cười cười, nghiêng đầu đối với Diệp Trần nói: “Lần đầu tham gia quân đội, ngươi nên ở cùng một chỗ với chúng ta, mấy người Lưu Địch hắn đều là Bách Phu Trường cả, đến lúc đó ngươi có thể tùy ý chọn một người mà đi theo.”
“Ừ.”
Diệp Trần gật đầu, Bách Phu Trường có thể suất lĩnh tối đa là 100 quân, Lục Văn Kiệt hiện đang là thủ hạ của Tư Mã Phi.
Thần Chi Thuyền Vượt Qua Thời Không, so với bất luận Khôi Lỗi chiến hạm nào cũng đều nhanh hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau công phu, Thần Chi Thuyền đã đi vào Huyền Vũ tinh vực rồi ngừng lại tại bên trên một khỏa đại tinh.
“Đi thôi!”
Bảy người họ đều hướng phía tinh cầu quân đội gần đó bay đi.
Huyền Vũ tinh vực có 10 Đại tinh cầu quân đội, phân biệt do mười Đại Nguyên Soái trấn thủ, nơi bảy người họ tiến đến chính là Kim Giáp Tinh do Kim Thương Nguyên Soái trấn thủ.
Kim Giáp Tinh so với Hỏa Điểu tinh thì lớn hơn một chút, đường kính có chừng ba nghìn vạn dặm, trên thượng diện tồn tại cao thủ nhiều như mây, 100 cái Hỏa Điểu tinh cộng lại cũng đều so ra vẫn còn kém hơn, phải biết rằng để có thể tham gia vào quân đội thì đều phải là Sinh Tử Cảnh Vương giả, còn Linh Hải Cảnh thì ngay cả tư cách tham gia quân đội cũng đều không có.
Một Đại Nguyên Soái có thể Thống Lĩnh đội ngũ 500 vạn quân, tính ra chính là 500 vạn Sinh Tử Cảnh Vương giả, số lượng Vương giả của toàn bộ Chân Linh thế giới so ra cũng không bằng được một con số lẻ của đội ngũ này, tính ra cũng tựu hơn một ngàn người mà thôi.
Đương nhiên, số lượng Vương giả tại Chân Linh thế giới sở dĩ ít ỏi như vậy, chủ yếu là bởi vì người ở bên trong không cách nào đi ra ngoài tinh không, Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường có tuổi thọ chừng mười vạn năm, nhưng tại trong Chân Linh thế giới thì cũng chỉ có một ngàn năm tuổi thọ mà thôi, nếu Vương giả của Chân linh thế giới có tuổi thọ cũng đạt đến mười vạn năm thì số lượng Vương giả ít nhất cũng có đến vài vạn, cũng là nhiều chứ không phải ít rồi.
Mà Tứ đại Sinh Mệnh tinh vực có chừng 4000 đến 5000 khỏa sinh mệnh tinh cầu, mỗi khỏa tinh cầu đều có lượng nhân số không thể ít hơn so với Chân Linh thế giới, 4000~5000 khỏa sinh mệnh tinh cầu này lại tương đương với 4000~5000 cái trung đẳng thế giới, nên do đó, số lượng Vương giả nhiều như vậy thì có thể nghĩ ra rồi.
Rất nhanh, bảy người đã tới bên trên Kim Giáp Tinh.
Kim Giáp Tinh chỉ có một tòa thành thị để có thể báo danh tòng quân, tòa thành thị này được gọi là Binh Giáp thành.
Phía tây Binh giáp thành có một tòa đại điện, thỉnh thoảng có vài Sinh Tử Cảnh Vương giả tiến vào bên trong.
“Thật nhiều Vương giả ah.”
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần chứng kiến nhiều Sinh Tử Cảnh Vương giả hội tụ về một chỗ như vậy.
“Các ngươi đến để báo danh tòng quân sao?”
Người nhân viên ở chỗ ghi danh gần nhất dò hỏi.
Vạn Tiễn Vương nói: “Chúng ta cũng đã tòng quân rồi, lần này là dẫn hắn đến tòng quân.” Hắn vừa nói vừa chỉ vào Diệp Trần.
“Tốt!” nhân viên đăng ký nhìn về phía Diệp Trần, nói: “Ngươi muốn trở thành người ngoài biên chế quân nhân, hay vẫn là người bên trong biên chế quân nhân.”
Diệp Trần hỏi: “Cái gì là người ngoài biên chế, cái gì là người trong biên chế?”
“Người ngoài biên chế tựu là có thể tùy thời ly khai quân đội mà không cần thông báo, còn người trong biên thì phải thường trú tại trong quân đội và phải phục tùng mệnh lệnh, nếu không phục tùng mệnh lệnh hoặc tự tiện ly khai, tắc thì sẽ bị xử trí theo quân pháp, đương nhiên, người ở bên trong biên chế quân nhân sẽ hưởng thụ đãi ngộ rất tốt, còn người ngoài biên chế thì kém hơn rất nhiều, quân lương cũng ít hơn nhiều.”
“Diệp Trần, chọn làm người ngoài biên chế đi.”
Lưu Địch nhắc nhở.
“Ta chọn làm người ngoài biên chế.” Trong biên chế mặc dù rất tốt, nhưng không quá tự do.
Nhân viên đăng ký gật gật đầu, “Hiện tại bắt đầu đăng ký xong rồi, ngươi hãy nhớ kỹ là tốt nhất không được điền thông tin cá nhân giả mạo đấy.”
Việc đăng ký rất đơn giản, tựu chỉ là ghi rõ danh tính, tuổi tác, tu vi trước mắt, đến từ đâu, trừ việc đó ra, còn phải lưu lại hình ảnh của mình vào bên trong khối thủy tinh lưu trữ hình ảnh.
Sau khi đăng ký hoàn tất, nhân viên đăng ký phát cho Diệp Trần một cái huy chương.
“Đây là Hạ cấp binh sĩ huy chương, ngươi cần nhỏ 1 giọt máu lên nó để luyện hóa.” Dừng một chút, nhân viên đăng ký lại nói tiếp: “Kim Giáp Tinh cùng sở hữu 100 cái quân doanh, trong đó có 82 cái là quân doanh trong biên chế, chỉ có 18 cái quân doanh là dành cho người ngoài biên chế mà thôi, các ngươi chỉ có thể đi đến quân doanh dành cho người ngoài biên chế, còn nó ở đâu thì cứ hỏi bằng hữu của ngươi, cũng không cần ta nhiều lời rồi.”
Bên ngoài đại điện, bảy người đi dạo trên phố.
Tư Mã Phi nói: “người trong biên chế Quân nhân thì chú ý đến tính kỷ luật rất cao, phục tùng mệnh lệnh, còn người ngoài biên chế quân nhân thì được tự do hơn, có thể tùy ý lựa chọn gia nhập đội ngũ nào đó, đương nhiên, tất cả mọi người đều là Sinh Tử Cảnh Vương giả chứ không phải là Võ Giả bình thường hợp lại tạo thành quân đội, nên vào thời khắc mấu chốt sẽ không xuất hiện tình huống giống như ‘xe bị tuột xích’.”
Diệp Trần gật đầu, Võ Giả bình thường tạo thành quân đội thì tất nhiên quá cần đến tính kỷ luật rồi, bởi vì bọn họ vẫn còn tiếp cận là người bình thường nên có các loại mặt trái cảm xúc, một khi không có kỷ luật thì chỉ biết gây ra hậu quả tai hại, mà quân đội do Sinh Tử Cảnh Vương giả tạo thành thì tắc thì không có vấn đề này, bọn hắn đều biết rõ lúc nào nên làm chuyện gì và lúc nào không.
Với sự tình này thì có thể dùng một câu để hình dung: “một vị Sinh Tử Cảnh Vương giả là một con rồng, một đám Sinh Tử Cảnh Vương giả thì chính là một bầy rồng”, chênh lệch cũng không lớn bao nhiêu.
Chương 1348: Tuyết không đế
Phần đông sơn mạch tại Kim Giáp Tinh đều rất nhấp nhô, trong đó có một tòa sơn mạch cực lớn được gọi là Vân Lai Sơn Mạch.
Vân Lai Sơn Mạch dài hơn ba trăm vạn dặm, bao gồm hơn 100 ngọn núi lớn và rất nhiều nhánh núi nhỏ khác, tại vùng phía nam và phía bắc của sơn mạch là nơi tọa lạc của hai tòa quân doanh, lần lượt có tên gọi là Vân Lai quân doanh và Thâm Cốc quân doanh.
Vân Lai quân doanh cùng Thâm Cốc quân doanh đều là ngoại nhân biên chế quân doanh nên số lượng binh sĩ thường trú tại 2 nơi này không cố định.
Dưới tình huống bình thường, một tòa quân doanh có chừng trên dưới năm vạn binh sĩ, nhưng đối với ngoại nhân biên chế quân doanh thì thường đạt tới 20 vạn, điều này chủ yếu là bởi vì các quân nhân đều là người ngoài biên chế nên có thể tùy ý xuất nhập Kim Giáp Tinh, thời gian họ ở lại Kim Giáp Tinh rất ít, trong hai mươi vạn binh sĩ này thì đã có mười lăm vạn đang ở bên ngoài rồi, tính lại thì bên trên Kim Giáp Tinh cũng có được năm vạn binh lính.
Vân Lai quân doanh có cấp bậc cao nhất chính là Tướng Quân, hơn nữa không chỉ có một tướng quân như vậy, đương nhiên, trong cùng một thời gian thì chỉ có một vị Tướng Quân trấn thủ tại Vân Lai quân doanh mà thôi, mà để có thể trở thành Tướng Quân thì tu vi ít nhất cũng phải đạt đến cảnh giới Phong Đế Vương giả Thất trọng thiên.
Trên Diễn Võ Trường cực lớn, hàng trăm binh sĩ đang luận bàn cùng nhau, Kim Giáp Tinh là một sinh mệnh tinh cầu nên có năng lượng bài xích rất nghiêm trọng, những binh lính này tuy đều là Sinh Tử Cảnh Vương giả, nhưng lực phá hoại của bọn hắn rất có hạn, căn bản không cách nào có thể làm hư hao hoàn toàn vô số trận pháp trên Diễn Võ Trường.
Ông!
Một nhúm hào quang sáng lên, đó chính là hào quang của Truyền Tống Trận.
Diệp Trần thấy rõ ràng có một chi đội ngũ gồm 500 người được hào quang bao quát lấy, hiển nhiên đây là họ chuẩn bị đi chiến đấu đấy.
Tại khu vực trung ương của quân doanh có một mảng kiến trúc to lớn, những kiến trúc này được xếp đặt theo hình vòng tròn, nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy nó giống như một cái hình trụ rỗng ruột vậy, cao tới hơn 1000m.
Kỳ thật cái khu kiến trúc hình trụ này chính là khu buôn bán trong quân doanh, tại đây có quán rượu, tiệm vũ khí, tiệm đan dược, tiệm tài liệu, cao đoan cửa hàng…cái gì cần có đều có cả, có thể nói là thập phần phồn vinh.
Vạn Tiễn Vương giải thích nói: “Vân Lai quân doanh có số nhân khẩu đại khái chừng hai mươi vạn người, Tướng Quân thì có hơn mười vị, phía sau khu buôn bán này chính là nơi ở của hơn mười vị tướng quân, đương nhiên, còn có một vài vị Thống Lĩnh tương đối mạnh mẽ khác nữa.
Không nên xem thường cái khu buôn bán này ah, lợi nhuận Nguyên thạch hàng năm phải nói là thập phần khủng bố, dù sao các binh sĩ trong quân doanh đều là Sinh Tử Cảnh Vương giả, mỗi người bọn hắn đều rất tiêu phí, tiêu phí của bọn hắn có khả năng vượt qua hàng trăm hàng ngàn người võ giả bình thường cộng lại đấy, nếu là có thể có được một cửa hàng tại đây thì tức là đã có được một con gà mái để trứng vàng rồi, Nguyên thạch thu về cuồn cuộn ah.”
“Hoàn toàn chính xác.”
Diệp Trần gật gật đầu, toàn bộ Kim Giáp Tinh có hơn 500 vạn Sinh Tử Cảnh Vương giả, ngoại trừ các quân đội tinh cầu khác thì không có tinh cầu nào có thể so sánh lợi nhuận Nguyên thạch với tại đây rồi, đoán chừng chỉ tùy tiện một cái cửa hàng thôi cũng đều có thể lại để cho mọi người tranh nhau đến mức đầu rơi máu chảy, “ta sống thì ngươi phải chết” đấy.
“Bên ngoài Quân doanh không thể kiến tạo cửa hàng sao?”
Diệp Trần đột nhiên hỏi.
Tư Mã Phi giải thích nói: “Tại Quân đội tinh cầu, ngoại trừ quân doanh cùng thành trấn thì bất kỳ địa phương nào cũng đều không được phép kiến tạo cửa hàng, nếu phát hiện ngươi làm trái luật thì hết thảy đều bị xử trí theo quân pháp, mà ở thành thị bình thường tuy có thể mở cửa tiệm, nhưng số lượng cửa hàng trong đó đã nhiều lắm rồi, khả năng lựa chọn cũng nhiều, tốt xấu lẫn lộn…chứ không giống như trong quân doanh, chỉ có một khu buôn bán nhằm vào khách nhân đều là Sinh Tử Cảnh Vương giả.”
Tại Kim Giáp Tinh ngoại trừ quân nhân ra còn có cả thường nhân sinh sống, toàn bộ thường nhân đều ở tại bên trong thành trấn, số lượng có thể dùng ngàn tỷ để tính toán, về điểm này thì Diệp Trần sớm đã biết.
“Đi, đi Nhật Nguyệt Tửu Lâu uống rượu ah.”
Viên Hồng thích nhất uống rượu, đề nghị nói.
Nhật Nguyệt Tửu Lâu.
Một trong ba đại tửu lâu của Vân Lai quân doanh, cao đến bảy tầng, số tầng càng cao thì rượu bán ra càng ngon.
Trên tầng thứ bảy của quán rượu.
“Chậc chậc, cái loại Viêm Dương Tửu cùng Nguyệt Tửu này, so với Nham Tương Tửu và Băng Hải Tửu cũng không kém là bao, khác biệt có chăng chính là hương vị mà thôi.” Viên Hồng rót tiếp ly khác, thoải mái nói.
Lục Văn Kiệt tuy rất ít nói chuyện nhưng cũng mở miệng nói: “Phía sau Nhật Nguyệt Tửu Lâu này là lán trại của Tuyết Không Đế, trước kia cũng là một thành viên Thần Chi Nhạc Viên đấy, cái loại Viêm Dương Tửu cùng Nguyệt Tửu này chính là căn cứ vào Nham Tương Tửu cùng Băng Hải Tửu để nghiên chế ra đấy.”
“Ừ.” Trương Nhân Nhân gật gật đầu, “Tuyết Không Đế bản thân cũng là một vị đại sư chưng cất rượu, nếu đổi thành những người khác thì không thể nào căn cứ vào đặc tính của Nham Tương Tửu cùng Băng Hải Tửu mà sản xuất ra Viêm Dương Tửu cùng Nguyệt Tửu được đâu.”
Tuyết Không Đế là một trong các tướng quân của Vân Lai quân doanh, là một nữ nhân rất có truyền kỳ, cùng đồng dạng đến từ Thần Chi Nhạc Viên như bảy người bọn hắn, bất quá cuối cùng nàng lại không thể trở thành Chiến Đế, sau khi đột phá tu vi đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì liền bị truyền tống ra khỏi Thần Chi Nhạc Viên.
Khách nhân tại tầng thứ bảy cũng không nhiều lắm, đại khái chỉ có hơn mười bàn, chừng ba mươi mấy người.
“Nghe nói chưa, Lam Hồ Vương đã suất lĩnh một chi đội ngũ gồm một ngàn người tiêu diệt được bốn ngàn địch nhân, vì chiến công này mà bản thân hắn được tấn thăng làm Thống Lĩnh đấy.”
“Rất lợi hại a, bất quá Lam Hồ Vương cũng không phải kẻ duy nhất làm ra náo động, tháng trước Xích Tiêu Vương cũng từng suất lĩnh một ngàn quân đi ra ngoài, tháng này trở về cũng tiêu diệt hơn 3800 địch nhân.”
“Aizz, ta đến bây giờ vẫn còn là Bách Phu Trường, không biết đến lúc nào mới có thể tấn phong Đại Đô Thống đây, nếu không thì trở thành một Tiểu Đô Thống cũng là an ủi rồi.”
“Ngươi đấy hả, cứ chậm rãi chờ đi! Muốn trở thành Tiểu Đô Thống thì phải chặn giết một tên Tiểu Đô Thống cùng với mười tên Bách Phu Trường, cái này là điều không dễ dàng rồi.”
Tại bàn bên cạnh, vài tên quân nhân đang trò chuyện cùng nhau.
Nghe mấy lời của bọn họ, Vạn Tiễn Vương cười nói: “Lam Hồ Vương, người này rất lợi hại, phải nói là túc trí đa mưu đấy, năm trước, ta từng cùng hắn hợp tác qua với tư cách trợ thủ của hắn, trong một lần nọ, đồng dạng đánh chết hơn ba nghìn địch nhân.”
Tiểu Đô Thống có thể suất lĩnh 500 người, Đại Đô Thống suất lĩnh một ngàn người, trong đội ngũ một ngàn người này thì Tiểu Đô Thống chính là phụ tá nghe theo sự chỉ huy của Đại Đô Thống.
“Nói đến là ta chợt ngứa ngáy tay chân rồi, không chừng hôm nay sẽ suất lĩnh đội ngũ lên đường ra trận ah!”
Viên Hồng từ trước đến nay là phần tử hiếu chiến, hưng phấn liếm môi nói.
“Không cần phải vội, qua mấy ngày nữa là hành động trở lại rồi.”
Vạn Tiễn Vương lắc đầu.
“Mấy vị, đây là lão bản của chúng ta đưa tặng đấy.”
Đúng lúc này, một gã người hầu bàn bưng một cái mâm tròn đi tới, bên trên mâm tròn là 14 bình rượu ngon.
Diệp Trần liếc nhìn người hầu bàn, người này không phải Sinh Tử Cảnh Vương giả, tu vi chỉ ở vào Linh Hải Cảnh sơ kỳ.
Ngẫm lại cũng đúng, không có Sinh Tử Cảnh Vương giả nào lại nguyện ý sống dưới tay người khác chứ đừng nói chi là làm người hầu của quán rượu rồi, đoán chừng các nhân viên cửa hàng trong quân doanh đều là chiêu mộ đến, hoặc là đến từ chính tông môn cùng gia tộc của chủ nhân cửa hàng.
“Lão bản của các ngươi sao?”
Vạn Tiễn Vương kinh ngạc ngẩng đầu.
“Đúng vậy, lão bản của chúng ta tựu sẽ đến ngay thôi.”
Người hầu nâng đặt cốc nước xuống bàn rồi chợt quay người ly khai.
Chỉ chốc lát công phu, lão bản quán rượu đã đến, đây là một thiếu phụ thanh lệ, nhìn bên ngoài bất quá chỉ hơn hai mươi tuổi, không thể lớn hơn so với những người khác, nhưng trên người nàng phát ra khí tức sâu như thâm hải, thâm thúy khủng bố, tu vi hiển nhiên đã đạt đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, là chân chính Phong Đế Vương giả.
“Tuyết Không Đế.”
Vạn Tiễn Vương thốt ra.
Tuyết Không Đế cười tủm tỉm đi tới, giơ tay phải lên chào, trên mu bàn tay ẩn hiện một huy chương ấn ký, nàng cười nói: “Tất cả mọi người đều đến từ Thần Chi Nhạc Viên, coi như là hữu duyên ah.”
Đối với người bình thường, nàng sẽ không đi qua tiếp đãi như vậy. Chỉ có người của Thần Chi Nhạc Viên mới có tư cách để cho nàng tiếp đãi, bởi vì nàng biết rõ, người của Thần Chi Nhạc Viên đều không phải là “vật trong ao”, nếu cho bọn hắn thời gian thì thành tựu đạt được cũng sẽ không thấp.
“Hai vị này là?” Ngoại trừ Lục Văn Kiệt cùng Diệp Trần, những người khác của Thú Ma chiến đội thì Tuyết Không Đế đều đã gặp qua, nàng không khỏi hỏi thăm Vạn Tiễn Vương.
Vạn Tiễn Vương giới thiệu nói: “Vị này chính là Lục Văn Kiệt, tiến vào Thần Chi Nhạc Viên không đến hai mươi năm thì đã trở thành Chuẩn Đế, là thiên tài hiếm có, còn vị này có tên gọi là Diệp Trần, càng rất giỏi, tiến vào Thần Chi Nhạc Viên không đến mười năm cũng đã trở thành Chuẩn Đế, hơn nữa không phải là Chuẩn Đế bình thường, mà là Chuẩn Đế mạnh nhất.”
Hắn còn không biết Diệp Trần đã xông đã đến Chiến Thần tháp tầng thứ 10, đã có thực lực Chiến Đế.
“A!”
Tuyết Không Đế ánh mắt sáng ngời lên. Nếu như nói thiên phú của Lục Văn Kiệt làm cho nàng giật mình, thì thiên phú Diệp Trần tắc thì làm cho nàng chấn kinh rồi, không đến mười năm mà đã trở thành Chuẩn Đế mạnh nhất, nói rõ tiềm lực là cực mạnh đấy!
“Rất vinh hạnh được quen biết các ngươi.”
Tuyết Không Đế một chút ngạo khí Phong Đế Vương giả hoặc là Tướng Quân cũng không có, đương nhiên, đối mặt với loại thiên tài có tiền đồ vô lượng này mà thể hiện sĩ diện thì đó là hành vi rất ngu xuẩn.
“Ta cũng thế.”
“Kính đã lâu.”
Lục Văn Kiệt và Diệp Trần riêng phần mình gật đầu chào lại.
Mọi người Thần Chi Nhạc Viên trò chuyện công khai như vậy, lại để cho những người khác ở tầng thứ bảy của quán rượu phải trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn đều biết Tuyết Không Đế nhưng chưa bao giờ thấy qua Tuyết Không Đế lại bỏ qua thân phận mà tự mình tiếp đãi khách nhân.
“Ba tháng kế tiếp, ta có ý định suất lĩnh năm vạn đại quân tiến đánh về Huyền Vũ phế tích, nếu như đến lúc đó các ngươi có thời gian thì có thể gia nhập cùng ta nhé.”
Trò chuyện trong chốc lát, Tuyết Không Đế bỗng nhiên nói ra.
“Suất lĩnh năm vạn đại quân sao?”
Bọn người Vạn Tiễn Vương thập phần giật mình.
Diệp Trần cũng nhíu mày.
Căn cứ vào mức độ cao thấp của quân hàm thì khả năng suất lĩnh nhân mã sẽ không đồng dạng nhau, Bách Phu Trường có thể suất lĩnh 100 quân, Tiểu Đô Thống 500 quân, Đại Đô Thống một ngàn quân, Thống Lĩnh năm ngàn quân, Tướng Quân thì là năm vạn quân.
Nếu nhân số tập trung đủ thì phải nói là người người tấp nập chứ đừng nói chi là năm vạn Sinh Tử Cảnh Vương giả rồi.
Về phần Huyền Vũ phế tích, đây chính là một mảnh phế tích nằm ở phía bắc Huyền Vũ tinh vực, chỗ đó vốn có vô số ngôi sao nhưng nguyên nhân là vì chiến tranh mà cũng đã có vô số ngôi sao bị hủy diệt và trở thành một mảnh hoang vu, dần dần được gọi là Huyền Vũ phế tích.
“Không tệ đâu.” Tuyết Không Đế gật gật đầu, “Các ngươi có lẽ có thời gian a?!”
“Có.”
Vạn Tiễn Vương nở nụ cười.
Nhân số chiến đấu càng nhiều thì sẽ giết được càng nhiều địch nhân, quân hàm tất nhiên sẽ tăng lên rất nhanh, ví dụ như một đại quân địch nhân gồm năm vạn người, bao gồm một Tướng Quân, 10 Thống Lĩnh, 50 Đại Đô Thống, 100 Tiểu Đô Thống, 500 Bách Phu Trường. Trước mắt, hắn là Tiểu Đô Thống, đã giết ba tên Tiểu Đô Thống, chỉ cần lại đánh chết hai tên Tiểu Đô Thống và một tên Đại Đô Thống nữa là liền có thể trở thành Đại Đô Thống, quân hàm đề thăng lên một cấp nữa rồi.
“Tốt, đến lúc đó, các ngươi phải tất yếu ở lại quân doanh, bằng không thì sẽ bị bỏ qua đấy.”
Tuyết Không Đế gật đầu.
Sau đó Tuyết Không Đế ly khai, Trương Nhân Nhân hâm mộ nói: “Trở thành Tướng Quân tựu có uy phong lẫm liệt a, có thể suất lĩnh năm vạn đại quân cơ đấy.”
Tư Mã Phi ha ha cười, “Tướng Quân rất ít xuất động, Tuyết Không Đế cũng chí ít đã mười năm không có suất lĩnh quân đội ra chiến trận rồi, tựa hồ các Tướng Quân khác trong quân doanh đều lay hoay xuất chiến cả đấy.”
“Không tệ.” Lưu Địch nói: “Vân Lai quân doanh là ngoại nhân biên chế quân doanh, cũng có hơn mười vị Tướng Quân, cùng đồng thời xuất chiến thì không có nhiều binh lính như thế để cung cấp, phải biết rằng cho dù là Bách Phu Trường suất lĩnh quân đội xuất chiến cũng đều phải có sự cho phép của cấp trên, không phải nói muốn mang người đi là có thể làm ngay, còn Tướng Quân xuất chiến thì tắc thì cần phải có sự cho phép của Đại Nguyên Soái đấy.”
Thông qua cuộc nói chuyện phiếm, Diệp Trần đối với quân đội đã có thêm hiểu rõ, ví dụ như, một vị Bách Phu Trường tối đa chỉ có thể dẫn đầu 100 người, vượt hơn một người nữa cũng đều không được, trước khi đi, còn phải xin phép cấp trên, đem danh tự thành viên báo cáo lên trên, sau khi đạt được sự cho phép thì mới có thể tiến về phía trước Huyền Vũ phế tích, nếu không được phép mà dám làm trái thì sẽ phải chịu quân pháp xử trí, cực kỳ nghiêm trọng.
Tướng Quân xuất chiến thì càng khó lường, phải được sự cho phép của Đại Nguyên Soái, dù sao năm vạn người không phải một số lượng nhỏ, nếu gặp tổn thất thì không dùng lời lẽ mà nói nổi nữa rồi.
Chương 1349: Huyền vũ phế tích
Ngày thứ ba, Vạn Tiễn Vương lãnh đạo một chi đội ngũ 500 quân ra chiến trận.
Trừ hắn ra, còn có 1 vị Tiểu Đô Thống, phía dưới còn có năm vị Bách Phu Trường, theo thứ tự là Lưu Địch, Tư Mã Phi, Viên Hồng, Trương Nhân Nhân, ngoài ra còn có một Bách Phu Trường khác có tên gọi là Huyết Quyền Vương.
Về phần Lục Văn Kiệt cùng Diệp Trần, hai người họ một người là Thượng cấp binh sĩ, một người là Hạ cấp binh sĩ, phân biệt tại dưới trướng Lưu Địch cùng Viên Hồng.
Đội quân 500 người này, phần lớn mọi người đều không quen biết nhau, nhưng khi gia nhập vào đội ngũ này thì phải tiếp nhận Vạn Tiễn Vương chỉ huy, nếu bất tuân thượng lệnh sẽ lập tức bị xử trí theo quân quy, còn những người gây ra hậu quả nghiêm trọng, thậm chí sẽ bị nhốt vào đại lao, bởi vậy không người nào dám đem tiền đồ của mình ra đùa giỡn.
Ông!
Một đạo hào quang sáng lên, 500 người biến mất tại trên đài truyền tống.
Thiên Mục tinh… một khỏa Sinh Mệnh tinh tú cỡ nhỏ của Nhân tộc ở gần Huyền Vũ phế tích, nó có đường kính ước chừng 300 vạn dặm, thượng diện có màu sắc trắng sữa, còn bên trong lại mang theo màu đen, nhìn từ xa sẽ thấy hệt như một con mắt cực lớn vậy, chính vì thế nên có tên gọi là Thiên Mục tinh.
Bên trên Thiên Mục tinh có một vị Đại tướng quân đóng quân ở nơi đây, đạt tới trăm vạn quân.
Như thế nào là một Đại tướng quân, kỳ thật quân hàm cũng đồng dạng như Tướng Quân nhưng bất quá từ cấp bậc Tương Quân có thể trở thành Đại tướng quân hay không cũng không có quan hệ với chiến tích, cần đạt nhận được sự tán thành của ít nhất năm vị Nguyên Soái thì mới có thể trở thành Đại tướng quân, nếu không dù cho hắn có chiến tích cao thế nào cũng vô dụng mà thôi, dù sao có không ít người tuy có vũ lực mạnh mẽ vô cùng, nhưng chưa hẳn đã thích hợp với việc cầm quân đánh giặc, nếu để cho hắn Thống Lĩnh trăm vạn người thì đó là đem tánh mạng các binh sĩ ra đùa giỡn đấy.
Bên trên Thiên Mục tinh có rất nhiều truyền tống đài, trên một trong các truyền tống đài này chợt lóe lên hào quang, 500 người đã xuất hiện ở phía trên, bọn họ chính là đội quân do Vạn Tiễn Vương suất lĩnh.
“Nơi này chính là Thiên Mục tinh sao?”
Diệp Trần là lần đầu tiên đến được Thiên Mục tinh.
Viên Hồng nói: “Thiên Mục tinh là tinh cầu tiền tiêu của quân đội, cũng là đạo phòng tuyến thứ nhất của Nhân tộc, một khi Ma tộc đại quân giết đến thì nơi này chính là chiến trường mấu chốt nhất, đương nhiên, bọn Ma tộc sẽ không xúc động như vậy, chỉ cần bọn hắn dám tới thì Thiên Mục tinh hoàn toàn có thể tại trong thời gian ngắn mà triệu tập hơn một ngàn vạn đại quân, phải biết rằng bên trên Thiên Mục tinh có chừng hơn một ngàn cái Truyền Tống Trận, dưới tình huống có địa lợi thì số lượng binh sĩ Ma tộc trừ phi gấp mấy lần chúng ta, nếu không thì sẽ nhận lấy sát vũ mà trở về đấy.”
Diệp Trần gật gật đầu, sinh mệnh tinh cầu không phải là tinh cầu bình thường, bất luận kẻ nào ở chỗ này cũng đều sẽ phải hứng chịu năng lượng bài xích, Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường tại trên sinh mệnh tinh cầu thì ngay cả một tòa núi rất nhỏ cũng đều không thể phá hủy, ngay như Diệp Trần tối đa cũng chỉ có thể bổ ra một khe hở cực lớn mà thôi.
Phóng tầm mắt nhìn lại, khắp nơi bên trên Thiên Mục tinh đều là Chiến Tranh Bảo Lũy, những Chiến Tranh Bảo Lũy này lớn nhỏ không đều nhau, cái nhỏ nhất cũng cao mấy chục thước và có hai tầng, ước chừng có thể chứa được 500 người, còn cái to nhất thì tựa như một tòa thành thị nhỏ, cao đến chín tầng, hoàn toàn có thể chứa được mấy vạn người, bất kể là đại hay tiểu Chiến Tranh Bảo Lũy cũng đều có vô số trận pháp cùng cấm chế khắc ấn ở phía trên, bên mặt ngoài thành lũy lại được bố trí dày đặc họng pháo, không khó tưởng tượng, một khi có địch nhân tới thì tất nhiên sẽ gặp phải đả kích trí mệnh.
“Các ngươi xuất chiến ở đâu vậy?”
Một đội nhân mã đi tới, tiểu đội trưởng dẫn đầu có tu vi cao tới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên, cũng không tính là thấp.
Vạn Tiễn Vương lấy ra một cái lệnh bài đưa cho đối phương.
Tiểu đội trưởng tiếp nhận lệnh bài, sau khi cẩn thận quan sát một hồi thì khẽ gật đầu, đem lệnh bài trả lại cho Vạn Tiễn Vương rồi nhắc nhở: “Các ngươi chỉ có 500 người nên tốt nhất không nên đến ở chỗ sâu trong Huyền Vũ phế tích, nếu ở đó trong thời gian quá dài thì sẽ bị địch nhân nắm bắt hành tung mà toàn bộ đội viên vẫn lạc đấy.”
“Đa tạ nhắc nhở, chúng ta đã minh bạch.”
Vạn Tiễn Vương thu hồi lệnh bài.
Kiểm tra xong, đội ngũ nhân mã ly khai, Vạn Tiễn Vương từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một chiếc Khôi Lỗi chiến hạm, đây là một chiếc Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ trung có màu xanh biếc, lớn hơn so với Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ của Diệp Trần.
“Lên đây đi!”
Vạn Tiễn Vương là người thứ nhất tiến vào chiến hạm, những người còn lại lần lượt lên theo.
Vèo!
Chiến hạm màu xanh biếc cất cánh hướng phía bên ngoài tầng khí quyển Thiên Mục tinh bay đi.
Đi vào trong không gian, chiến hạm màu xanh biếc không ngừng gia tốc, lúc đạt đến một nửa tốc độ ánh sáng thì không gian phía trước chiến hạm bị vặn vẹo, hiện lên hình dáng một cái phễu nằm ngang, chiến hạm nhanh chóng tiến nhập vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa.
Bên trong chiến hạm có thể nói là thập phần xa hoa, mọi người ở bên trong trò chuyện, uống rượu với hào khí thật nhẹ nhõm.
“Chỉ cần lại đánh chết một gã Tiểu Đô Thống nữa là ta có thể trở thành Tiểu Đô Thống rồi, nhưng đáng tiếc là quá khó khăn a!” Huyết Quyền Vương là một trong năm đại Bách Phu Trường đang ngồi cùng bằng hữu của hắn vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.
“Không nên gấp gáp, từ từ rồi cũng có cơ hội thôi, dù sao mặc kệ là giết địch nhân có quân hàm gì thì cũng đều có được điểm cống hiến quân đội mà.”
Bằng hữu của hắn cười nói.
Điểm cống hiến quân đội có tên gọi đúng như ý nghĩa của nó, là dùng để xác định có bao nhiêu cống hiến đối với quân đội, đánh chết một Hạ cấp binh sĩ địch nhân thì lập tức sẽ có một điểm cống hiến, đánh chết một tên Trung cấp binh sĩ sẽ có mười điểm cống hiến, Thượng cấp binh sĩ là 100 điểm, Bách Phu Trường là 1000 điểm, Tiểu Đô Thống một vạn điểm, Đại Đô Thống mười vạn điểm, Thống Lĩnh một trăm vạn, Tướng Quân 1000 vạn điểm.
Điểm cống hiến quân đội có thể hối đoái ra rất nhiều thứ, ví dụ như Nguyên thạch, Bảo Khí, tài liệu, đan dược, Khôi Lỗi chiến hạm cùng với các loại bí pháp…
Bất quá điểm cống hiến quân đội cũng có thể dùng để đổi Nguyên thạch theo tỉ lệ là 1/1, nói cách khác, một điểm cống hiến có thể đổi ra một Khối Nguyên thạch, một trăm vạn điểm cống hiến có thể đổi thành một trăm vạn nguyên thạch.
Điểm cống hiến càng cao thì có thể hối đoái được đồ vật càng trân quý, có nhiều thứ mà bên ngoài căn bản không có để bán, có thể nói là dù có tiền thì cũng không mua được.
Huyết Quyền Vương từng dùng ba vạn điểm cống hiến để hối đoái một bộ linh hồn phòng ngự bí pháp đấy.
Đại sảnh phía Đông chiến hạm.
“Diệp Trần, với thực lực cùng võ kỹ của của ngươi thì đoán chừng sau trận này có thể thăng cấp tới Bách Phu Trường, thậm chí là Tiểu Đô Thống cũng không phải không có khả năng đâu.” Lưu Địch nhìn về phía Diệp Trần.
Trương Nhân Nhân giật mình nói: “Chỉ trận này thôi mà có thể tăng lên tới Bách Phu Trường thậm chí Tiểu Đô Thống, có quá nhanh không đấy?” Nàng có chút không dám tin tưởng điều Lưu Địch nói, bởi vì muốn thoáng cái trở thành Bách Phu Trường thì ít nhất phải đánh chết mười tên Hạ cấp binh sĩ, hai mươi tên Trung cấp binh sĩ, 50 tên Thượng cấp binh sĩ. Thoạt nhìn thì số lượng này có vẻ không nhiều lắm, nhưng kỳ thật là rất nhiều, dù sao đây là chiến tranh, địch nhân hoặc là không xuất hiện, nhưng khi vừa xuất hiện thì tựu là hàng trăm hàng ngàn quân, mà bọn hắn bên này cũng chỉ có chừng 500 người, Diệp Trần chỉ là một trong số đó mà thôi.
Tư Mã Phi cười nói: “Ngươi đã quên Diệp Trần có Siếp Na Kiếm Vực sao, đối phó với Sinh Tử Cảnh Vương giả tầm thường, Siếp Na Kiếm Vực vừa xuất ra thì ai có thể cử động được chứ?”
“Ồ! Đúng rồi, ta ngược lại đã quên mất, nói như vậy, Diệp Trần thật đúng là có khả năng một lần lên tới Bách Phu Trường thậm chí Tiểu Đô Thống đấy.” Trương Nhân Nhân cười khổ một tiếng, thật sự là sự tình này có thể làm người ta phải giận điên người lên, Siếp Na Kiếm Vực của Diệp Trần quả thực là lợi khí giảo sát, tuy càng nhiều địch nhân thì sẽ đem tới gánh nặng càng lớn đối với Kiếm Vực, nhưng mỗi lần có thể bao phủ lấy vài chục địch nhân thì không thành vấn đề.
Diệp Trần lắc đầu cười cười, “Chiến trường thường thay đổi trong nháy mắt, nói không chừng trong đội ngũ địch quân cũng có cao thủ lợi hại đấy.”
Không nói đến Ma Thần Nhạc Viên, chỉ riêng Tà Thần Nhạc Viên cùng với Dạ Xoa thần Nhạc Viên đã có rất nhiều Chuẩn Đế cùng Chiến Đế, ngoài ra còn có không ít kẻ tuy chưa từng tiến vào Thần Chi Nhạc Viên, nhưng qua mấy ngàn năm đến trên vạn năm, thậm chí vài vạn năm tu luyện, thì cũng chưa chắc bọn hắn đã yếu hơn so với các Chuẩn Đế trong Thần Chi Nhạc Viên, nói không chừng cũng có thể so với Chiến Đế và các tồn tại Vương giả cường đại.
“Ừ, đúng vậy.” Vạn Tiễn Vương gật gật đầu, “Ta xác thực đã từng gặp qua một kẻ có thể so với Chiến Đế và một số cường đại Vương giả, đối phương là một lão ngoan đồng, nếu như không phải chúng ta chạy trốn nhanh thì hậu quả thiết tưởng là vô cùng lớn rồi.”
Sinh Tử Cảnh Vương giả có được mười vạn năm tuổi thọ, trong đó không biết có bao nhiêu người bị kẹt tại Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, cho nên, không ai biết chính xác có tồn tại bao nhiêu lão ngoan đồng Vương giả như vậy.
Trong nháy mắt, ba ngày đi qua.
“Không sai biệt lắm đã đến nơi rồi.”
Khôi Lỗi chiến hạm đã tới trong tinh không.
Ba ngày thời gian là đủ để Thiên Vương Cấp chiến hạm phi hành bảy tám chục năm ánh sáng, hiện tại bọn hắn đã tiếp cận khu vực sâu trong Huyền Vũ phế tích.
Thu hồi chiến hạm màu xanh biếc, đội quân 500 người bắt đầu lơ lững trong tinh không.
“Từ giờ trở đi, mọi người thay phiên phóng thích Linh Hồn Lực để cảnh giới, lúc Linh Hồn Lực tiêu hao hết ba thành thì đổi một người khác, hãy nhớ kỹ, bất luận là chuyện gì xảy ra cũng không được để gián đoạn canh phòng đấy.”
Vạn Tiễn Vương với tư cách Tiểu Đô Thống nên bất kỳ người nào trong đội quân 500 người này cũng đều phải tiếp nhận sự chỉ huy của hắn, người nào cải lời thì xử trí theo quân quy.
Cứ như vậy, cái chi đội ngũ 500 người này chỉnh tề nhất trí hướng phía chỗ sâu trong Tinh Không bay đi.
Trong đội ngũ, hai mắt Diệp Trần thỉnh thoảng biến thành màu bạc.
Linh Hồn Chi Nhãn là bí mật của hắn, nếu không đến thời khắc mấu chốt thì hắn sẽ không thi triển ra, bất quá hắn có thể đem một bộ phận năng lực Linh Hồn Chi Nhãn chuyển dời đến trên hai mắt, kể từ đó, trong phạm vi trăm triệu dặm thì hắn cũng có thể quan sát được một phần mười khoảng cách, còn đối với Sinh Tử Cảnh Vương giả tầm thường, dù cho có thi triển ra linh hồn dò xét bí pháp thì khoảng cách quan sát lớn nhất cũng không vượt quá 1000 vạn dặm, trừ phi linh hồn lực của bọn hắn có thể siêu việt thường nhân.
Một ngày đi qua, hai ngày đi qua.
“Xem ra, cần phải giảm bớt số lần quan sát, Linh Hồn Lực tiêu hao quá nhanh.”
Linh Hồn Lực chính là tinh thần của một người, Linh Hồn Lực tiêu hao càng nhiều thì tinh thần hội sẽ càng uể oải, khi đó chiến lực sẽ xuất hiện tình trạng hạ thấp, đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Diệp Trần rất ít thi triển ra linh hồn công kích, dù sao mỗi lần thi triển linh hồn công kích đều muốn tiêu hao hết một thành Linh Hồn Lực, chỉ có thể thi triển ở trong tình huống 1 đối 1 mà thôi.
Bên ngoài mấy tỉ dặm, một chi đội ngũ Ma tộc hơn 400 người đang hướng phía bên này bay tới.
“Nhân tộc cùng Yêu tộc quá yếu, căn bản không chịu nổi một kích của chúng ta, trong một tháng này, chúng ta giết không sai biệt lắm đã hơn một ngàn địch nhân rồi a!”
“Yêu tộc có chiến lực còn tạm được chứ Nhân tộc rõ ràng không là gì, thật không biết tại sao Yêu tộc lại phụ thuộc vào nhân tộc chứ.”
“Nhân tộc sinh sôi nảy nở với tốc độ quá nhanh, đây chính là ưu thế của bọn hắn, mà tốc độ sinh sôi nảy nở của Yêu tộc tuy cũng rất nhanh, nhưng trời sinh có linh trí thấp nên có tỷ lệ tiến vào được Sinh Tử Cảnh rất thấp.”
Cái chi Ma tộc đội ngũ này rất hung hăng, không ai bì nổi.
“Lại tìm kiếm một chi đội ngũ địch nhân nữa a, sau khi giết sạch bọn hắn thì chúng ta lại trở về.”
Ma tộc Tiểu Đô Thống nhếch miệng cười.
Cả buổi sau, khoảng cách song phương không còn đến một trăm triệu dặm.
“Có một chi Ma tộc đội ngũ phía trước!”
Hàn quang trong mắt Diệp Trần lóe lên.
“Ma tộc đội ngũ à? Nhân số của chúng bao nhiêu?” Vạn Tiễn Vương tâm trạng nhảy dựng, dò hỏi.
“Đại khái có hơn bốn trăm người.”
“Hơn bốn trăm người, có lẽ bọn chúng đã trải qua chiến đấu, toàn bộ thành viên nghe lệnh, xuất phát.”
Vạn Tiễn Vương với tư cách là thành viên Cao cấp của Thần Chi Nhạc Viên, nên sao lại e ngại với địch nhân, đối với hắn mà nói, chỉ cần không phải vận khí quá kém thì dù đụng phải Vương giả có cấp độ Chiến Đế, 500 đấu với 500 thì bọn hắn nhất định sẽ chiến thắng rồi.
Ba nghìn vạn dặm!
1000 vạn dặm!
Năm trăm vạn dặm!
“Đô thống, có một chi Nhân tộc đội ngũ ở phía trước.” Cái chi Ma tộc đội ngũ này rốt cục cũng phát hiện ra đám người Diệp Trần.
“Ha ha, giết sạch bọn hắn cho ta.”
Ma tộc Tiểu Đô Thống lấy ra một thanh chiến phủ, bắt đầu gia tăng tốc độ.
“Sát sát!”
Ở khoảng cách năm trăm vạn dặm, chỉ cần gia tăng tốc độ lên cao nhất thì bất quá chỉ sau hai mươi mấy lần hô hấp là song phương đều có thể thấy được đối phương.