1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
  4. Tập 240 [Chương 1304 đến 1307]

Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast

Tập 240 [Chương 1304 đến 1307]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1304: Mười một trận thắng liên tiếp

Quỷ tài Lục Văn Tú thua trận, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người nhưng lại rất hợp tình hợp lý, thực lực mà Diệp Trần bày ra, không phải ai cũng có thể chống lại nổi, chỉ có thể nói là Lục Văn Tú đã thức tỉnh quá muộn, nếu như hắn có thể một mực bảo trì ý chí chiến đấu như vậy từ trước thì thực lực bây giờ đã không phải như vậy rồi, trở mình vài lần cũng có thể đấy.

Lục Văn Tú thất bại tuy lại để cho rất nhiều người cảm khái, nhưng ánh mắt của mọi người rất nhanh theo trên người hắn dời ra chỗ khác, nhân vật chính hiện giờ có thể không còn là hắn nữa, giờ đây, hầu như mọi người trên võ đài đều là nhân vật chính.

Trận đấu kế tiếp là giữa Thiếu niên ngăm đen và Hắc Diệt Vương Chu Kiên có bài danh đệ tam trên Thiên Vương bảng.

Ngăm đen thiếu niên đến từ Huyền Vũ tinh vực, có tên gọi là Hạ Tiểu Sơn, cùng giống như Diệp Trần, hắn cũng là kẻ đột nhiên xuất hiện, trước đó, căn bản không có ai nghe qua tên tuổi của hắn.

Trận chiến đấu này là vô cùng thê thảm cùng cuồng bạo.

Hắc Diệt Vương Chu Kiên là nhân vật có lực lượng gần với Bạo Long Dương Đình trên Thiên Vương bảng, tốc độ, phòng ngự cùng với lực lượng của hắn đều đạt tới tình trạng kinh sợ, không có bất kỳ chỗ bạc nhược yếu kém nào, mà lực lượng khống chế của hắn cũng đặc biệt cường đại, đã đạt tới tình trạng có thể thi triển tùy ý tứ trọng kình, mỗi quyền mỗi cước cũng đều ẩn chứa lực sát thương khủng bố.

Cơ bản chúng nhân đều cho rằng, trận chiến đấu này sẽ rất nhanh chấm dứt, Hắc Diệt Vương Chu Kiên sẽ dễ dàng giải quyết Hạ Tiểu Sơn, nhưng điều để cho mọi người trợn mắt há hốc mồm chính là, Hạ Tiểu Sơn rõ ràng cuồng bạo không kém Chu Kiên chút nào, không, phải nói là dựa vào một trình độ nhất định nào đó, hắn so với Chu Kiên càng thêm dã man cùng điên cuồng hơn.

Chấn động quyền của hắn, quả thực là một sát chiêu đại sát khí có thể hủy diệt hết thảy mọi thứ, không quản đối phương có cái kỹ xảo gì, ta chỉ cần tung ra một quyền liền có thể phá nát, một quyền không phá được, vậy thì hai quyền, ba quyền,…, 100 quyền, một nghìn quyền.

Trong tình trạng cứng đối cứng, Chu Kiên chẳng những không làm gì được Hạ Tiểu Sơn, ngược lại còn phải từng bước lui về phía sau với sắc mặt tái nhợt.

“Vẫn tinh Bạo Liệt Quyền!”

Chu Kiên nổi giận gầm lên một tiếng, đánh ra Vẫn tinh Bạo Liệt Quyền, một quyền cường đại nhất của chính mình.

Vẫn tinh Bạo Liệt Quyền chính là đỉnh giai Luyện Thể võ học mà mấy năm gần đây Chu Kiên đã chế tạo ra, cái Luyện Thể võ học này có thể hấp thu tinh hoa của các Luyện Thể võ học khác mà thành, trọng yếu hơn chính là, cái Luyện Thể võ học này rõ ràng còn được dung nạp thêm vào đó hai trọng kình. Mọi người đều biết, đa trọng kình cùng công kích võ học là rất khó có thể dung hợp vào nhau, một khi dung nhập đa trọng kình thì bản thân hệ thống võ học cũng sẽ bị phá hư, làm cho uy lực bị giảm bớt đi rất nhiều, như vậy chi bằng không cần phải dung hợp làm gì. Ở đây, Chu Kiên không có biện pháp đem tứ trọng kình dung hợp đi vào, nhưng hắn đã làm được việc dung hợp nhị trọng kình, tuy không phải là rất hoàn mỹ, nhị trọng kình cũng được dung hợp không cao lắm, nhưng như vậy cũng đã đầy đủ rồi.

Bằng vào một quyền này, Chu Kiên đã từng đem một Khỏa tinh thần sao có đường kính mấy vạn dặm trùng kích tan nát, hóa thành hàng tỷ mảnh vụn nhưng bản thân khối tinh thần sao kia cũng không bị bạo tạc mà nổ tung.

Oanh!

Một quyền này có khí thế như chẻ tre, oanh hướng chính diện vào dáng người gầy yếu của Hạ Tiểu Sơn.

“Hạ Tiểu Sơn, cho ta mở mang kiến thức một chút về thức thứ năm chấn động quyền của ngươi a!” Yến Phi Hoa có đôi chút nhận thức về Hạ Tiểu Sơn, đối với chấn động quyền của hắn, nàng tương đối hiểu rõ.

Hạ Tiểu Sơn đứng đó nhưng trên mặt biểu lộ ra nét dữ tợn, sát ý lộ ra, rất khó tưởng tượng nổi hắn hiện tại và hắn trước đó là cùng một người, chênh lệch thật sự quá mức khổng lồ.

“Thức thứ năm, Sát ý chấn động quyền!”

Hạ Tiểu Sơn đồng dạng nổi giận mà gầm lên một tiếng, đánh ra ngoài một quyền.

Haaaaa!

Chúng nhân đang xem cuộc chiến mà hít một hơi lãnh khí, quan sát một quyền này, gần kề bọn hắn đều có loại cảm giác linh hồn mình cũng bị đánh nát bấy.

Diệp Trần nhíu mày, quyền pháp này quá mức hung hiểm, một quyền đánh ra khiến toàn bộ tinh khí thần của bản thân đều không tự chủ được mà quán chú hết vào bên trong quyền kình, cũng không ngừng theo quyền kình co lại, làm trong đó càng xen lẫn sát ý mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng nổi, có thể nói, cái quyền pháp này có ẩn chứa rất nhiều phương diện công kích, nhưng đồng dạng cũng có hơi chút sai lầm và nguy hại rất lớn, không chỉ đối với địch nhân mà còn đối với chính mình.

Quyền pháp này chính là Ma Đạo hung quyền thực sự.

Ầm ầm!

Tựa như địa chấn bạo phát, quần tinh vẫn lạc, Hạ Tiểu Sơn cùng Chu Kiên riêng phần mình bay rớt ra ngoài.

Bất đồng chính là, Hạ Tiểu Sơn rất nhanh liền quay trở lại trên sàn đấu, nhoáng một cái về sau, khóe miệng hắn chảy ra một tia máu tươi, còn Chu Kiên tức thì hung hăng đụng vào vòng phòng hộ của luận võ đài, trên người khắp nơi đều là vết thương.

Hạ Tiểu Sơn thắng!

Chu Kiên bại!

“Không nghĩ tới Hắc Diệt Vương Chu Kiên lại rõ ràng thất bại, tên Hạ Tiểu Sơn này thật đúng là đủ khủng bố ah.”

Chúng nhân đối với kết quả này vô cùng kinh ngạc cùng khiếp sợ.

Trận đấu tiếp theo, Thanh Điện Vương Cổ Tình Tuyết đấu với Vô Khuyết kiếm khách Triệu Vô Khuyết, cuối cùng Cổ Tình Tuyết thắng, kiếm pháp của Triệu Vô Khuyết khó có thể mang đến cho Cổ Tình Tuyết bao nhiêu uy hiếp, chỉ tạo thành một ít vết thương nhỏ thôi cũng là phải dùng một cái giá cực lớn để đổi lấy.

Trận đấu giữa Vô Gian huyễn sư Lý Dật Phong với Thần Phong Chân cước Âu Dương Anh, Lý Dật Phong chiến thắng, Âu Dương Anh không thể nghi ngờ là rất đau buồn, cuối cùng hắn đều không biết mình đã bị bại như thế nào, bởi vì hắn đã rơi vào trạng thái hôn mê, tâm thần sa vào bên trong ảo thuật nên khó có thể tự kềm chế.

Trận đấu giữa Vô Song Vương A Cửu với Tử Vong Huyễn Thuật Sư Cơ Thành Nguyệt, A Cửu thắng, A Cửu có thể được xưng là Vô Song Vương cũng không phải là hư danh, thật đúng là thiên hạ vô song, ảo thuật của Cơ Thành Nguyệt đối với hắn trên cơ bản không gây nổi tác dụng gì, quả thật hắn là một kẻ rất khó giải quyết, nếu không cũng sẽ không nổi tiếng với bài danh hạng nhất của Thiên Vương bảng, lực áp quần hùng.

Rất nhanh, vòng chiến đấu thứ nhất đã xong.

Đợt thứ hai bắt đầu.

Ở vòng đấu này, đối thủ của Diệp Trần là Trảm Phách Đao Bách Lý Hồn.

Đao pháp của Bách Lý Hồn không thể nghi ngờ là rất có khí phách cùng quyết đoán, nhìn vào khí chất sẽ thấy, hắn và Lãnh Phi Phàm hoàn toàn là hai loại hình khác nhau, Lãnh Phi Phàm thì nội liễm, bất động âm thanh sắc, tạo cho người ta cảm giác khó có thể nắm lấy nhịp độ, hắn chiến đấu cho tới bây giờ đều là lạnh lùng nghiêm nghị cùng quả quyết. Còn Bách Lý Hồn thì có khí chất nóng rực, đứng ở nơi đó mà giống như một tòa hỏa sơn đang hừng hực thiêu đốt, đao pháp của hắn đúng là kế thừa cái đặc điểm này.

Nhưng đối thủ của hắn là Diệp Trần, đối mặt với Diệp Trần, chỉ có quyết đoán thì vẫn còn chưa đủ.

Cho nên Bách Lý Hồn cùng Lục Văn Tú giống nhau, đồng dạng thua ở trên tay Diệp Trần, bị đánh bại tâm phục khẩu phục.

Một vòng có mười cuộc chiến đấu.

Trận đấu giữa Diệp Trần và Bách Lý Hồn là trận thứ bảy.

Bảy cuộc chiến đấu này cũng không có biến động gì to lớn, đều tại trong dự liệu của chúng nhân.

Nhưng trận thứ tám đã bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm đấu với Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ.

Lãnh Phi Phàm thân là một trong tam đại thiên tài, thực lực sâu thẩm đến không lường được, ngoại trừ Vô Song Vương A Cửu ra thì hắn đánh bại ai cũng không làm người ta giật mình, thế nhưng Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ cũng không phải loại lương thiện, Thanh Long kiếm pháp của hắn cũng được gọi là kiếm pháp có uy lực nhất, tại trong suy nghĩ chúng nhân thì thực lực của hắn mạnh mẽ đến đáng sợ.

Trận quyết đấu giữa một đao khách và một kiếm khách, có thể nói là vô cùng cường bạo.

Cuối cùng, Lãnh Phi Phàm vẫn là người chiến thắng cuối cùng, đúng như lời đồn đại, lần này Lãnh Phi Phàm mười phần hết chín phần sẽ vấn đỉnh ở ba thứ hạng đầu, cũng có thể là ở thứ hai, về phần thứ nhất, cần phải xem Lãnh Phi Phàm có đủ cường đại để đối đầu với Vô Song Vương A Cửu, một đệ nhất thiên tài yêu nghiệt của Tứ đại tánh mạng tinh vực này hay không.

Vòng thứ ba, Diệp Trần đánh bại Triệu Vô Khuyết.

Đối mặt kiếm pháp của Triệu Vô Khuyết Vô Khuyết, Diệp Trần đã tung ra kiếm pháp càng khó phá giải hơn, luận về năng lực khám phá sơ hở thì Triệu Vô Khuyết bị hắn bỏ xa, mặc kệ là xét về phương diện nào, hai người cũng không phải là những kiếm khách cùng một đẳng cấp.

Vòng thứ tư, Diệp Trần đấu với Quỷ thủ La Minh, La Minh tuyên bố bỏ cuộc.

Vòng thứ năm, đối thủ của Diệp Trần là Thanh Trĩ Vương, Thanh Trĩ Vương cũng chấp nhận bỏ cuộc.

Vòng thứ sáu, Thích Hồng Nhan bỏ cuộc.

Vòng thứ bảy, Quái Tốc Lang Vương bỏ cuộc.

Vòng thứ tám, Cổ Tình Tuyết bỏ cuộc.

Như vậy, qua tám vòng, Diệp Trần toàn thắng, ngoại trừ ba vòng trước thì năm vòng sau, đối thủ của Diệp Trần đều trực tiếp bỏ cuộc, bọn hắn hoặc là đã bại bởi Diệp Trần, hoặc là cảm thấy chênh lệch quá lớn, có đánh thì cũng vô dụng mà thôi, dù sao tại trong suy nghĩ chúng nhân hiện giờ, Diệp Trần đã là nhân vật có thực lực ở trước 7 hạng đầu, kẻ nào cảm thấy không có đủ thực lực thì tốt nhất vẫn là nên tiết kiệm chút thời gian là được rồi.

Ở vòng đấu thứ chín, Diệp Trần gặp phải một đối thủ mạnh mẻ, chính là Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ.

Hai người đều là kiếm khách, ai thắng thì người đó chính là đệ nhất kiếm khách của Tứ đại tánh mạng tinh vực.

Đương nhiên, theo chiến tích nhìn lại, Diệp Trần không thể nghi ngờ càng tốt hơn, cho tới bây giờ, Diệp Trần chưa hề có một trận thất bại nào, còn Tiêu Tế Vũ thì đã chiến bại ba lượt, một lần bị đánh bại bởi Lãnh Phi Phàm, một lần bại bởi Bạo Long Dương Đình, một lần bại bởi Vô Song Vương A Cửu, bất quá cái này cũng không thể nói là Tiêu Tế Vũ yếu, chỉ có thể nói là đối thủ của hắn quá mạnh mẽ.

Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm, Bạo Long Dương Đình, Vô Song Vương A Cửu, những nhân vật gây ra tâm điểm chú ý nhất ở lần này đều đụng phải Tiêu Tế Vũ, nếu hắn thắng thì đó là nghịch chuyển thời cuộc, còn thua thì cũng không thể chứng minh là hắn kém cỏi, trong ba lượt chiến đấu đó, kiếm pháp mà Tiêu Tế Vũ đã triển lộ ra, sớm đã để cho chúng nhân tin phục.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh…

Đỉnh cấp kiếm khách đấu với đỉnh cấp kiếm khách, luôn luôn là cuộc chiến vô cùng hung hiểm, bọn hắn tại phương diện kỹ năng chiến đấu đã đạt tới tình trạng thần hồ kỳ kỹ, bất luận là một kiếm chiêu bình thường nào tại trong tay bọn hắn đều có thể chuyển hóa ra thần kỳ ảo diệu.

“Thực sự là biến thái mà, một chút sơ hở nhỏ như vậy mà đều có thể lợi dụng, thật quá khoa trương đi.”

“Đây là kiểu chiến đấu gì thế này, chỉ xem thôi đã khiến cho người ta phải sởn hết cả gai ốc.”

18 người đang ở đây đứng xem cuộc chiến mà như thưởng thức đầy thỏa mãn, còn đám người đã bị đào thải ở ngoài hoàng kim đại môn thì như ngừng thở, rất sợ sẽ bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, trên thực tế cho tới bây giờ, bọn hắn đã không hề chứng kiến hết được mọi chi tiết của trận đấu, mà cũng chẳng có bao nhiêu người ở đây có thể nhìn ra hết được.

Đ…A…N…G…G!

Thanh âm Kiếm ngân giao kích xuất hiện khác thường, trong nháy mắt cánh tay của Tiêu Tế Vũ đã xuất hiện tình trạng cứng ngắc.

Phốc phốc!

Sau một khắc, thân ảnh Diệp Trần hiện lên bên cạnh Tiêu Tế Vũ chém bay thủ cấp của hắn.

“Thật đúng là một kẻ đáng sợ, đến bây giờ cũng không biết hắn đã bại lộ ra bao nhiêu thực lực nữa?”

Lục Văn Tú lắc đầu ngao ngán, Diệp Trần cùng Tiêu Tế Vũ chiến đấu cũng không xuất ra kiếm chiêu Thủy Hỏa dung hợp áo nghĩa đã dùng để đánh hắn trước đó, mà là chấn động kiếm pháp, Tiêu Tế Vũ tuy cường hãn, nhưng sau vô số lần va chạm cùng chấn động kiếm pháp đã khiến cho cánh tay hắn khó có thể khống chế mà xuất hiện tình trạng tê liệt, một khi cánh tay bị tê liệt thì sơ hở tự nhiên sẽ hiển lộ ra.

Đối mặt với Diệp Trần thì dù là một tia sơ hở cũng đều là rất đáng sợ đấy.

“Được rồi, vòng tiếp theo mà gặp phải hắn, cứ nhận thua là được rồi.”

Yến Phi Hoa đồng dạng lắc đầu, nhãn lực cùng bạo lực là ưu thế lớn nhất của nàng, thế nhưng sau khi quan sát trận chiến này thì nàng cảm thấy, nhãn lực của mình không là gì so với đối phương, còn về phần bạo lực thì hẳn là một thứ truyện cười tại trong mắt hắn rồi.

Trận thứ mười, Thần Phong cước Âu Dương Thiết Anh bỏ cuộc.

Trận thứ mười một, Yến Phi Hoa bỏ cuộc.

“Mười một trận thắng liên tiếp rồi, trước mắt, những người có thể bảo trì chiến thắng 11 trận liên tiếp cũng không có mấy người!”

Chúng nhân đều nghị luận.

“Đợi đấy mà xem! Là do hắn có vận khí tốt thôi, cho tới bây giờ vẫn chưa từng gặp qua các nhân vật đứng đầu, nếu là gặp phải thì chỉ sợ là sẽ thất bại ngay cho mà xem.”

Trước mắt có ba nhân vật tâm điểm, theo thứ tự là Vô Song Vương A Cửu, Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm, Bạo Long Dương Đình, mặt khác còn có Hạ Tiểu Sơn cùng Vô Gian huyễn sư Lý Dật Phong cũng được coi là các nhân vật đứng đầu, chấn động quyền của Hạ Tiểu Sơn có thể đánh bại cả Chu Kiên, ảo thuật của Lý Dật Phong có thể làm cho sắc mặt người ta phải thay đổi, ngay cả Tử Vong Huyễn Thuật Sư Cơ Thành Nguyệt cũng bại ở trên tay của hắn.

Chương 1305: Thắng liên tiếp 14 trận

Ở vòng đấu thứ 12, Diệp Trần tiếp tục bảo trì chiến thắng liên tiếp, đối thủ của hắn là Thần Phong cước Âu Dương Thiết Anh, đối phương lựa chọn bỏ cuộc.

Ở trận tiếp theo, Vô Gian Huyễn Sư Lý Dật Phong chống lại Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ.

Trận chiến này rất thoải mái, cục diện nhiều lần nghịch chuyển, trong chốc lát thiên về hướng Lý Dật Phong, trong chốc lát lại thiên về hướng Tiêu Tế Vũ, cứ như vậy đến một sát na kia, Tiêu Tế Vũ thiếu chút nữa đã đánh chết Lý Dật Phong.

“Thực sự là quỷ dị a!”

Bên ngoài Hoàng Kim Đại Môn, mọi người thấy mình như bị lọt vào trong sương mù, căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra trên đài tỷ võ, đương nhiên, cái này chủ yếu là có quan hệ với ảo thuật, chỉ có kẻ bị trúng phải ảo thuật hoặc là đã bị ảo thuật ảnh hưởng đến thân thể thì mới bị gặp phải hiện tượng ảo thuật, trái lại, bất kỳ người nào xung quanh cũng không thể nhìn ra.

Đương nhiên, thế sự không có gì là tuyệt đối, cho dù không bị trúng ảo thuật thì kỳ thật cũng có thể gặp phải hiện tượng của nó.

Ví dụ như Diệp Trần.

Đôi mắt của Diệp Trần đã biến thành màu bạc, đây không phải là hiện tượng tiến vào Vô Ngã cảnh giới, mà là năng lực Linh Hồn Chi Nhãn đã chuyển dời đến vị trí hai mắt.

Trong tầm mắt của hắn, trên luận võ đài giờ đây có đến hai người Lý Dật Phong, một là bản thể, còn một chính là ảo thuật do Lý Dật Phong chế tạo ra. Rất hiển nhiên, Tiêu Tế Vũ đã trúng phải ảo thuật nên không cách nào nhận ra được bản thể thật của Lý Dật Phong, ngược lại đã nhầm lẫn xem thân ảnh ảo thuật kia chính là bản thể thật của Lý Dật Phong.

Lý Dật Phong sở dĩ được gọi là Vô Gian Huyền Sư, là vì ảo thuật của hắn là không có giới hạn, đối thủ dù có thể khám phá ra một cái ảo thuật thì cũng không thấm vào đâu, hắn có thể lần lượt tạo ra rất nhiều ảo thuật mà không có bất kỳ sơ hở nào, căn bản không cho đối thủ có thời gian để phá trừ ảo thuật mà mệt mỏi ứng phó, cuối cùng nhất sẽ triệt để rơi vào trong ảo thuật của hắn.

Tiêu Tế Vũ như vậy đã rất giỏi rồi, liên tục mười ba lần phá vỡ ảo thuật của Lý Dật Phong, đây là lần thứ mười bốn đấy.

“Nghịch chuyển!”

Khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh, bàn tay Lý Dật Phong cuốn lại rồi hướng lên trên.

Một màn quỷ dị phát sinh, ảo thuật thân ảnh Lý Dật Phong trong nháy mắt đã dung nhập vào trong cơ thể Tiêu Tế Vũ, sau một khắc, Tiêu Tế Vũ đã tự kết liễu mình.

“Đem mình làm đối thủ sao?”

Diệp Trần không biết Tiêu Tế Vũ có chứng kiến giống như mình hay không, nhưng hắn chỉ biết là Tiêu Tế Vũ sẽ phải thua.

Xoẹt!

Huyết thủy vẩy ra, bản thể Lý Dật Phong lập tức thiểm lược đến bên cạnh Tiêu Tế Vũ, đưa tay chém đứt thủ cấp đối phương.

Lý Dật Phong cũng biết rõ, nếu chỉ dựa vào ảo thuật thì hắn không cách nào đánh bại được Tiêu Tế Vũ, có thể xếp đến 10 thứ hạng đầu của Thiên Vương bảng thì bất kỳ kẻ nào cũng có ý chí vô cùng ương ngạnh, ảo thuật chỉ có thể mê hoặc bọn hắn trong nhất thời nhưng không cách nào mê hoặc bọn hắn cả đời được, bất quá đối với Lý Dật Phong mà nói, chỉ cần nhất thời là đủ rồi.

“Lý Dật Phong có ảo thuật thật là đáng sợ, Tiêu Tế Vũ cường đại như vậy mà vẫn phải bại trên tay hắn.”

“Ừ, một chọi một thì có lẽ Lý Dật Phong không phải là người mạnh nhất, nhưng ở trong chiến đấu đoàn đội thì đoán chừng tác dụng của hắn không hề kém cỏi Vô Song Vương A Cửu đâu.”

Mọi người đối với Lý Dật Phong kiêng kị không thôi, kể cả mấy người có bài danh hàng đầu.

Vòng đấu thứ mười ba bắt đầu, ở trận thứ 5, Lý Dật Phong không ngừng cố gắng, cuối cùng đã đánh bại Quỷ Tài Lục Văn Tú.

Ở trận đấu thứ 6, Diệp Trần đấu với Chu Kiên.

Trải qua mười hai vòng đấu, danh khí của Diệp Trần, tăng lên như diều gặp gió. Ngoại trừ những nhân vật tâm điểm thì danh tiếng của hắn nhất thời là vô lượng.

Mà Chu Kiên là một trong các nhân vật phong vân uy tín lâu năm, trên Thiên Vương bảng có bài danh thứ ba, tuy sau khi bị đánh bại bởi Hạ Tiểu Sơn, danh khí có chỗ bị hạ thấp một chút, nhưng suy cho cùng thì “lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo”, Chu Kiên như cũ vẫn là một đối thủ để cho người ta phải thập phần kiêng kị, không phải ai cũng đều có tư cách làm đối thủ của hắn đấy.

Có lẽ bị bại bởi hạ Tiểu Sơn đã để cho trong nội tâm Chu Kiên nghẹn lấy một hơi, cũng có lẽ là Diệp Trần đã để cho hắn sinh ra cảm giác nguy cơ, ngay từ đầu cuộc chiến, Chu Kiên tựu đối với Diệp Trần đã phát động ra tấn công mạnh nhất, tuyệt chiêu nhiều lần được tung ra, sát chiêu thay nhau liên tục xuất hiện.

Bang bang bang bang!

Phong cách chiến đấu của Diệp Trần không cuồng bạo và điên cuồng như Hạ Tiểu Sơn, bất quá mọi người đang xem cuộc chiến mà đều hít lấy một hơi lãnh khí, kiếm pháp của Diệp Trần đã đạt tới một cảnh giới mới, càng lăng lệ ác liệt và vô cùng tinh chuẩn, ngay cả Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ cùng Vô Khuyết kiếm khách Triệu Vô Khuyết đều xa xa không đạt nổi cảnh giới này.

Trên đài tỷ võ tràn ngậm kiếm khí tung hoành cùng quyền kình gào thét.

Mặc kệ Chu Kiên có tấn công mạnh như thế nào cũng đều không có biện pháp mảy may uy hiếp được Diệp Trần, thanh thế của hắn to lớn đến không thể đỡ được, nếu tinh tế quan sát, sẽ làm cho người xem có cảm giác đây là một loại ngoan cố chống cự, loại cảm giác này rất kỳ diệu, bởi vì theo tràng diện nhìn lại, Chu Kiên cũng không rơi vào thế hạ phong, cùng Diệp Trần có công thủ lẫn nhau.

“Lưu Tinh Bạo Liệt Quyền!”

Chu Kiên ẩn ẩn đã có cảm giác không ổn, hắn nộ quát lên rồi tung ra một đạo quyền kình dũng mãnh, đạo quyền kình này bao gồm hàng trăm quyền kình nhỏ sáng chói như lưu tinh không ngừng bao trùm và oanh kích về phía Diệp Trần.

Lưu Tinh Bạo Liệt Quyền có uy lực tuy không mạnh như Vẫn Tinh Bạo liệt quyền, đại khái chỉ bằng hai ba thành uy lực, nhưng ngược lại có tốc độ nhanh và số lượng nhiều hơn, mỗi một đạo quyền kình sáng chói đều có ẩn chứa hai trọng kình, đối phương nếu bị nhiều quyền kình như vậy đánh trúng thì trừ phi là có phòng ngự đạt tới cấp bậc của Bạo Long Dương Đình, bằng không dù là ai cũng chịu không nổi.

Đối mặt nhiều quyền kình như vậy nhưng Diệp Trần chỉ chém ra một kiếm duy nhất.

Ầm ầm …!

Tất cả quyền kình đang lao tới đều bị đánh tan vỡ.

Sau một khắc, dưới chân Diệp Trần bắn xuất ra kiếm quang, trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất hình thành khiến tốc độ bạo tăng và nhanh chóng lướt đến sau lưng Chu Kiên.

Phốc!

Cổ của Chu Kiên đã bị chém đứt mất một phần ba, máu tươi tuôn ra tựa như suối.

“Phòng ngự đúng là mạnh thật!”

Diệp Trần ngược lại cũng không nghĩ tới, Chu Kiên có lực phòng ngự mạnh đến như vậy, một kiếm vừa rồi này chính là Chấn Kiếm Quyết đệ tam thức Thiên Tuyệt Kiếm, ẩn chứa Viên Mãn Kim Chi Áo Nghĩa cùng Đại thành Thổ Chi Áo Nghĩa, dùng hai môn áo nghĩa này để sinh ra chấn động lực lượng, khiến uy lực kiếm chiêu đã vượt xa Đỉnh giai áo nghĩa kiếm chiêu bình thường.

“Rõ ràng đã phá vỡ được phòng ngự của Chu Kiên, còn suýt nữa chém rơi đầu của hắn?”

Mọi người thập phần giật mình.

So với mọi người ở đây, Chu Kiên càng giật mình hơn, thần sắc đã trở nên sợ hãi, phòng ngự của hắn thì hắn là người rõ ràng nhất, đừng thấy rằng Hạ Tiểu Sơn có thể đánh bại hắn nhưng nếu thật sự quyết đấu sinh tử thì phải có không dưới mấy vạn chiêu, bằng không thì đối phương đừng mơ tưởng có thể chiếm cứ thượng phong tuyệt đối. Mà Hạ Tiểu Sơn có siêu tuyệt lực công kích thì cũng gần kề chỉ là để cho hắn gánh lấy một ít bị thương thế mà thôi, nếu so sánh với trường hợp này thì một kiếm vừa rồi của Diệp Trần càng có uy hiếp cực lớn, chỉ cần chặt đứt đầu của hắn rồi thì bằng vào lực công kích cùng tốc độ của đối phương là hoàn toàn có thể trong nháy mắt giết hắn đi.

“Thái Thản thủ hộ!”

Huyết nhục nhúc nhích, miệng vết thương trên cổ Chu Kiên đã chốc lát khôi phục, hắn vội vàng kéo giãn khoảng cách ra, khí lực trên người bắt đầu khởi động và ngưng tụ ra một bộ khải giáp hư ảo toàn thân, khiến cho thân hình hắn chợt cao lớn thêm mấy lần, tựa như một cự nhân nhỏ vậy.

Bất quá hành động này vẫn là phí công, một kiếm không thể chém rụng đầu của Chu Kiên, Diệp Trần quay người lại tung ra một kiếm khác, một kiếm này chính là Thủy Hỏa Vô Tình, chỉ thấy kiếm mạc màu xanh biếc tại vị trí cổ của Chu Kiên chợt lóe lên, sau một khắc, thủ cấp của Chu Kiên đã bị chém bay.

Diệp Trần thắng!

“Đã mười ba trận thắng liên tiếp rồi, ngay cả Chu Kiên cũng không thể ngăn cản hắn đấy!”

“Thật sự là đáng sợ.”

Vòng đấu thứ 14, Tiêu Tế Vũ đã đánh bại Lục Văn Tú, Bạo Long Dương Đình đánh bại Thanh Điện Vương Cổ Tinh Tuyết, Vô Song Vương A Cửu đánh bại Chu Kiên, Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm đánh bại Trảm Phách Đao Bách Lý Hồn.

Ở trận đấu thứ 7, Diệp Trần đấu với Vô Gian Huyền Sư Lý Dật Phong.

Ảo thuật của Lý Dật Phong đã đạt tới tình trạng xuất thần nhập hóa, ngay cả Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ cũng đều phải bại tại trên tay của hắn, còn Diệp Trần thì cũng đã đánh bại Tiêu Tế Vũ, nên mọi người tại đây đều cảm thấy trận chiến đấu này sẽ rất huyền diệu. Ảo thuật cùng chiến lực không giống với nhau, chỉ cần có chút hơi không cẩn thận thì sẽ lâm vào trong đó, dù cho ngươi có thực lực ngập trời đi nữa cũng đều trở thành thịt cá nằm trên thớt gỗ mà thôi.

Cho nên, tuyệt đại bộ phận người ở đây đều cho rằng, Diệp Trần chỉ sợ không phải là đối thủ của Lý Dật Phong.

Trên đài tỷ võ, Diệp Trần cùng Lý Dật Phong đứng cách xa nhau trăm dặm.

Lý Dật Phong mặt mang nét vui vẻ mà đánh giá Diệp Trần.

Diệp Trần cũng đang đánh giá Lý Dật Phong, đối phương được xưng tụng là đệ nhất Huyễn Thuật Sư trẻ tuổi của Tứ đại Sinh Mệnh tinh vực, tất nhiên không phải là hư danh, ngay cả Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ có ý chí vô cùng cô đọng, Kiếm Ý có thể tàn phá bừa bãi, nhưng vẫn phải bại tại trên tay đối phương, chỉ như vậy cũng đủ để chứng minh ảo thuật của đối phương đã không thể dùng đến lẽ thường để phỏng đoán nữa, đã đạt đến tình trạng khó phân biệt thật giả rồi.

“Bắt đầu đi!”

Lý Dật Phong cười nhạt một tiếng.

Diệp Trần nói: “Không phải đã bắt đầu rồi sao?”

Nhướng mày, Lý Dật Phong hồ nghi đánh giá Diệp Trần.

Về phần những người ở bên ngoài xem cuộc chiến, ngoại trừ số ít người, những người khác đều không rõ ràng cho lắm, bắt đầu cái gì? Cái gì đã bắt đầu rồi hả? Bọn hắn nói “đã bắt đầu”, như vậy là có ý gì?

Vô Song Vương A Cửu tự nhủ: “Có ý tứ đấy.”

Đứng ở bên ngoài vài trăm mét, Lãnh Phi Phàm một mực giữ trên mặt thần sắc lãnh khốc, không ai có thể theo trên mặt của hắn nhìn ra chút gì đó.

Lý Dật Phong dẫn đầu phát động công kích, hắn vừa giơ tay lên đã có cả một đàn dơi màu đen đánh về phía Diệp Trần, những con dơi này có nanh vuốt vô cùng sắc bén, con mắt đỏ bừng, bên trong thân thể nhỏ bé của chúng lại ẩn chứa thứ năng lượng kinh người, còn bản thể Lý Dật Phong thì hệt như là ảo ảnh xuyên thẳng qua bên trong bầy dơi đen kia, tùy thời sẽ đánh vào Diệp Trần một kích trí mạng.

Diệp Trần vẫn sừng sững đứng tại trên võ đài, ngay cả ý tứ rút kiếm ra cũng không có.

Vù vù vù!

Sau một khắc, phần đông đám dơi đen nhào vào trên người Diệp Trần, Lý Dật Phong cũng tung một chưởng đánh về hướng thủ cấp Diệp Trần, lập tức tại thời điểm Diệp Trần sắp bị đánh trúng thì toàn bộ bầy dơi đều biến mất.

“Lợi hại!”

Lý Dật Phong phủi tay chưởng.

“Ngươi cũng vậy.”

Diệp Trần thần sắc không thay đổi.

“Chuyện gì đã phát sinh vậy?”

Về phần những người đang xem cuộc chiến, Trượng Nhị Kim Cương không nghĩ ra được trên đài tỷ võ đã xảy ra chuyện gì, Lý Dật Phong cùng Diệp Trần căn bản đều không nhúc nhích, như thế nào mà một người thì nói “lợi hại”, một người lại nói “ngươi cũng vậy” chứ?

Yên Phi Hoa thở dài: “Vừa rồi có lẽ Lý Dật Phong đã phát động ra một lần ảo thuật công kích a!”

Muốn làm cho đối phương rơi vào trong ảo thuật, là cần phải có một bước trung gian, bước trung gian này thường được sử dụng nhất chính là ánh mắt, đương nhiên, Lý Dật Phong sớm đã đạt đến cảnh giới sử dụng vạn vật làm cầu nối trung gian của ảo thuật.

Bất quá đối với cao thủ thiên chuy bách luyện mà nói, ảo thuật bình thường nhất ngược lại chính là thứ hữu hiệu nhất, ví dụ như ngươi dùng ảo thuật để tạo ra một thế giới thì nhất định sẽ có sơ hở, bởi vì ảo thuật chế tạo ra thế giới sẽ không thể nào giống với một thế giới thật sự, tóm lại sẽ có một điểm khác nhau, chỉ có điều bản thân mình không chú ý tới, hoặc là đã bỏ sót mà thôi, mà ảo thuật bình thường thì trên cơ bản không có sơ hở gì.

Đương nhiên, ảo thuật bình thường cuối cùng vẫn là ảo thuật bình thường, lực sát thương không được tính là lớn, dưới tình huống 1 đấu 1, cho dù đối phương có trúng chiêu thì cũng có thể rất nhanh thanh tỉnh trở lại, còn đối với ảo thuật phức tạp, hoặc là không trúng, còn nếu trúng sẽ bị vây hãm sâu trong đó mà không cách nào tự kềm chế được.

Rất hiển nhiên, không biết từ lúc nào, Lý Dật Phong đã phát động ra ảo thuật đối với Diệp Trần, tuy Diệp Trần đã khám phá ảo thuật nhưng vẫn thờ ơ.

Lý Dật Phong sẽ không một mặt phát động ảo thuật, như vậy quá giả tạo rồi, bản thân hắn có chiến lực cũng thập phần đáng sợ, hoàn toàn không kém cỏi bọn người Quỷ Tài Lục Văn Tú, dựa vào chiến lực bản thân cùng ảo thuật khó phân biệt thật giả, Lý Dật Phong đã đem những nét tinh túy của Huyễn Thuật Sư phát huy đã đến cực hạn, thông thường đối thủ sẽ cho rằng đó là giả, nhưng kết quả cuối cùng lại bị trực tiếp oanh chết, còn khi đối thủ cho rằng đó chính là thực, như vậy tâm cảnh của hắn đã rơi vào bên trong ảo thuật rồi, nhìn như được chọn một hai nhưng kỳ thật không được phép lựa chọn bất kỳ cái nào.

“Thu Thủy áo nghĩa – Thiên Thu Phá Toái!”

Đôi mắt Diệp Trần nhắm lại, lúc mở ra lần nữa thì tinh quang bắn ra tứ phía, một kiếm chém ra khiến cả hư không giống như mặt hồ nước bị gió thổi gợn sóng, từng cơn sóng rung động không ngừng khuếch tán ra, bao trùm lên trên người Lý Dật Phong.

Xoạt!

Máu tươi bắn tung tóe, Lý Dật Phong đổ gục xuống mà nhận lấy thất bại!

Diệp Trần đã thắng liên tiếp14 trận!

Chương 1306: Ngự kiếm thuật, bách kiếm tề phát

Đối phó Lý Dật Phong, Diệp Trần căn bản không cần thi triển ra năng lực Linh Hồn Chi Nhãn, ảo thuật của đối phương nhìn như hết sức chân thật nhưng nhãn lực của Diệp Trần như cũ vẫn có thể nhìn ra sơ hở, mà một khi đã có thể nhìn ra sơ hở thì tất nhiên ảo thuật cũng là không dễ dàng dẫn dắt linh hồn hắn mà sinh ra ảo giác.

Có thể nói, đánh bại Lý Dật Phong so với đánh bại Tiêu Tế Vũ thì dễ dàng hơn mấy lần, chiến lực cá nhân của đối phương xa xa không bằng Tiêu Tế Vũ.

Việc Lý Dật Phong gọn gàng linh hoạt thua ở trên tay Diệp Trần, tất nhiên là điều hoàn toàn nằm ngoài ý muốn của mọi người, bọn họ có ngốc mấy cũng biết là Diệp Trần không sợ hãi ảo thuật, hoặc là nói, ảo thuật của Vô Gian Huyễn Sư Lý Dật Phong còn chưa đủ tư cách để làm khó cho Diệp Trần.

“Kiếm pháp xuất sắc lại không sợ hãi ảo thuật của Lý Dật Phong, xem ra, muốn đánh bại hắn thì chỉ có đánh trực diện mà thôi, không có cách nào khác.”

“Ừ, tuy nói võ giả thường có tương sanh tương khắc, nhưng kiếm khách thì rất ít bị người khác khắc chế, chứ đừng nói chi là kiếm khách đã đạt tới cảnh giới như thế.”

Đang lúc mọi người nghị luận rối rít thì cuộc chiến thứ tám đã bắt đầu.

Bạo Long Dương Đình đấu với Hắc Diệt Vương Chu Kiên.

Bạo Long Dương Đình có bản thể là Thiết Giáp Cự Long, phòng ngự và lực lượng vô cùng kinh người, ở đồng cảnh giới, Thiết Giáp Cự Long hoàn có có thể lấy một địch mấy chục địch nhân, thường nhân đừng nói là có thể chống lại hắn, ngay cả phá vỡ phòng ngự của hắn cũng làm không được, cho nên, một kẻ có cảnh giới đồng cấp mà muốn chống lại Cự Long thì trước tiên hắn phải có lực công kích đủ cao, nếu công kích không cao thì các thủ pháp khác dù có lợi hại thế nào cũng vô dụng mà thôi.

Cho tới bây giờ, Bạo Long Dương Đình vẫn chưa từng bại một lần nào, thanh thế sáng lạn như cầu vồng.

Về phần Hắc Diệt Vương Chu Kiên, cho tới bây giờ đã thua hai lần, một lần bại bởi Hạ Tiểu Sơn, một lần bại bởi Diệp Trần, thanh thế so với ngày thường đã hạ đi rất nhiều, nhưng lúc giao thủ với Diệp Trần thì hết sức rõ ràng, Chu Kiên thật ra rất mạnh, nếu như nói cùng Lục Văn Tú đánh một trận, Diệp Trần chỉ lấy ra ba thành thực lực, như vậy khi đánh với Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ, Diệp Trần đại khái lấy ra bốn năm thành thực lực, mà khi đánh với Chu Kiên thì Diệp Trần đã phải lấy ra đến sáu thành thực lực.

Không nên xem thường sáu thành thực lực này.

So với lúc ban đầu, khi vừa rời khỏi Chân Linh thế giới, thực lực Diệp Trần bây giờ đã tăng lên đâu chỉ gấp đôi gấp ba, hắn bây giờ hoàn toàn có thể chống lại Ma vương Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên.

Ở trước cảnh giới Sinh Tử Cảnh, hắn đã có thể vượt cấp chiến đấu dễ dàng, về sau, khi đến Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên thì việc vượt cấp chiến đấu tựu khó khăn hơn nhiều. Trong số hai mươi người ở đây, phần lớn đều là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới, Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới thì lác đác không có mấy người, tất cả mọi người đều không vội đột phá, mà muốn trình độ căn cơ đạt tới ổn định lớn nhất, chỉ khi đạt được như thế mới có thể đem trụ cột đề thăng, đột phá vào cảnh giới cao hơn. Đừng nói chi đến những người khác, chính bản thân Diệp Trần muốn đề thăng đến cảnh giới cao hơn là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cũng đều có nắm chắc đạt tới bảy thành trở lên, nhưng hắn vẫn không vội, “việc nhỏ không nhịn được thì sẽ loạn mưu lớn”, chung quy muốn trùng kích vào cảnh giới sâu hơn thì căn cơ nhất định phải vững chãi.

Đến khi nào có được mười phần mười nắm chắc thì Diệp Trần mới tiến hành trùng kích vào Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới, như vậy, sau này nếu muốn tấn thăng lên Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới, cũng sẽ không sinh ra tai hoạ ngầm.

Lấy cảnh giới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên đỉnh phong mà chống lại Ma vương Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, điều này không thể nói là không kinh khủng được.

Tại nơi đây, mặc dù cũng có cường nhân đạt được Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới, nhưng có thể làm được một bước này thì số lượng cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, dĩ nhiên, chỉ có hai trong mười người mạnh nhất đạt được, còn Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới thì cũng có mấy người, ví dụ như Vô Song Vương A Cửu, Vô Sinh Đao Khách Lãnh Phi Phàm, Hạ Tiểu Sơn, Bạo Long Dương Đình, bọn họ đều là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới nhưng thực lực mạnh đến đáng sợ.

Ngay khi cuộc chiến bắt đầu, trên đài tỷ võ đã tràn ngập kình khí cùng quyền kình mãnh liệt.

Dương Đình cùng Chu Kiên có điểm giống nhau, cùng là Luyện Thể Vương Giả, bất quá khi giao đấu cùng đối phương, Chu Kiên tương đối lỗ lả hơn một chút, khí lực trong cơ thể Chu Kiên mặc dù không phải là khí lực bình thường, mà là thông qua luyện thể công pháp tu luyện thành Kim Cương khí lực, nhưng so với Dương Đình thì như cũ vẫn có khác biệt không nhỏ.

Long lực chí cương chí mãnh, vô kiên bất tồi, là khí lực Vương giả trong các vương giả, ở cùng cảnh giới với hắn, nếu đối phương đem khí lực ra so sánh thì có thể nói là không thấm vào đâu, Kim Cương khí lực của Chu Kiên dưới áp bách của long lực tựu đã rơi vào hạ phong.

“Khấp Huyết Kim Cương, Lưu Tinh Bạo Liệt Quyền!”

Khí lực trên người Chu Kiên bỗng nhiên biến thành màu đỏ như máu, khí thế tăng vọt.

Đây là một môn khí lực bí pháp, có thể gia tăng khí lực, sức bật cùng lực phá hoại trên phạm vi lớn, nhưng đồng thời bản thân cũng phải chịu gánh nặng hết sức khổng lồ, không tới thời khắc mấu chốt thì Chu Kiên căn bản sẽ không thi triển. Khi chiến đấu cùng Diệp Trần, Chu Kiên cũng không thi triển bí pháp này, không phải là vì hắn ẩn dấu mà là quá sơ suất, chưa kịp nghĩ đến thì đã bị hai kiếm của Diệp Trần chặt đứt đầu, hiện tại đối mặt với Dương Đình, hắn rốt cục đã bộc phát ra thực lực thực sự.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm…

Hàng trăm quyền kình màu đỏ như máu oanh hướng Dương Đình, làm sáng cả võ đài.

“Lợi hại, xem ra ta cũng phải đánh thật sự rồi.” da thịt trên người Dương Đình ngọa nguậy, bản thân liền biến hình thành một long nhân, trên người hiện đầy thiết long giáp màu đen, đôi mắt cũng biến thành Long Nhãn vô tình và lạnh lẽo như băng.

Rống!

Hét lớn một tiếng, Dương Đình tung một quyền có lực phá hoại cực lớn ra ngoài, hình thành nên một cơn bão khí kình oanh về phía đối phương.

Cự Long quyền pháp thức thứ tư, Thánh Long Quyền!

“Thánh Long Quyền!”

Hai mắt Diệp Trần híp lại, Từ Tĩnh cũng từng thi triển qua quyền pháp này.

Quang mang sáng lạn thắp sáng cả võ đài.

Sau một khắc, một đạo nhân ảnh bay rớt ra ngoài, là Chu Kiên, so với Dương Đình, cuối cùng hắn vẫn còn kém không ít, dù sao một bên là nhân loại, một bên là Cự Long.

Bất quá, lúc đó Chu Kiên cũng không nhận thua, đối mặt với Hạ Tiểu Sơn gặp bất lợi, đối mặt Diệp Trần cũng gặp bất lợi, hiện tại đối mặt với Dương Đình cũng sắp gặp phải bất lợi rồi, nhưng đột nhiên, Chu Kiên thực hiện đột phá bản thân, xương cốt toàn thân hắn chợt nổ vang, khí thế hùng bá tuôn ra mãnh liệt hệt như vỡ đê mà tạo ra hồng thủy vậy, bên ngoài da nổi lên một tầng quang mang màu bạc phát sáng.

Vô Ngã cảnh giới tầng thứ hai, Vô Ngã Chi Khu cao tầng.

Vô Ngã cảnh giới tầng thứ hai của nhân loại có hai loại lộ tuyến.

Một loại là Vô Ngã Thiên Nhãn, sau khi tiến vào Vô Ngã Thiên Nhãn, ánh mắt và con ngươi sẽ biến thành màu vàng, căn cứ màu vàng đậm hay nhạt mà phân ra thành cảnh giới cao hay thấp.

Một loại là Vô Ngã Chi Khu, có bất đồng cùng Vô Ngã Thiên Nhãn, sau khi tiến vào Vô Ngã Chi Khu, da thịt sẽ nổi lên bạc sắc quang mang, lúc đầu, bạc sắc quang mang này không rõ ràng mà nội liễm ở trong người, lên đến tầng cao hơn thì bạc sắc quang mang sẽ không nội liễm được nữa mà hiện ra bên ngoài da, lúc này thân thể tựa như một người sắt màu bạc vậy.

“Vẫn Tinh Bạo Liệt Quyền.”

Thét dài một tiếng, Chu Kiên mạnh mẽ ngừng bay ngược thân thể, một quyền oanh hướng Dương Đình.

Dương Đình cũng không ngờ tới Chu Kiên có thể ở trong chiến đấu mà đột phá như vậy, tuy có chút ứng phó không kịp nhưng hắn rốt cuộc cũng không phải là người bình thường, sau khi hít sâu một hơi, hai cánh tay rồng của hắn nghênh hướng chính diện Vẫn Tinh Bạo Liệt Quyền của Chu Kiên, long lực và quyền kình giao kích tỏa ra khí kình như bão táp.

Lần này, Dương Đình bị đánh lui về sau, hai chân bám trụ trên mặt đất nhưng vẫn bị đẩy trượt ra xa mấy trăm dặm, ma sát dưới lòng bàn chân tạo ra từng chuỗi ánh lửa nóng bỏng.

Bộ ngực có chút khó chịu, Dương Đình ngẩng đầu nhìn về đối phương ở hướng phía trước.

Nhưng ngay lập tức, hiện lên trong mắt hắn là một quyền kình nữa đang siêu tốc công tới.

Lại là Vẫn Tinh Bạo Liệt Quyền.

Oanh!

Oanh! Oanh!

Một lần lại một lần, Dương Đình liên tiếp bại lui, tựa hồ không ngăn được thế công của Chu Kiên.

“Tốt lắm, không hổ là Hắc Diệt Vương Chu Kiên, tất cả mọi người đã xem thường ngươi rồi. ”

Bị một quyền của Chu Kiên oanh bay ra ngoài, khóe miệng Dương Đình đã chảy ra 1 tia máu, chợt hắn cười lớn rồi lần nữa tiến hành tiến hóa hai cánh tay thiết long giáp màu đen, sau một khắc đã biến hoàn toàn thành long thủ và long trảo thực sự.

Nhìn thấy quả đấm của Chu Kiên sắp sửa oanh trúng đầu của mình, hắn liền đưa tay phải lên đón đỡ và trong nháy mắt đã bắt được cổ tay của Chu Kiên.

“Cái gì?”

Đồng tử nơi mắt Chu Kiên co lại, trước đó, công kích cùng tốc độ của đối phương bất quá không sai biệt lắm so với hắn, cũng đều là lực công kích mạnh nhưng hiện tại đột nhiên tốc độ công kích đã tăng lên một mảng lớn, thoáng cái đã bắt được cổ tay của hắn.

“Chết đi!”

Dương Đình nhếch miệng cười một tiếng, tay phải đã hóa thành long trảo nắm chặc lấy cổ tay đối phương, còn tay trái vung lên oanh bạo vào thủ cấp Chu Kiên.

“Không hổ danh là Bạo Long Dương Đình, sau khi lấy ra bản lãnh thật sự thì thoáng cái đã đánh bại Chu Kiên.”

“Chu Kiên cũng không đơn giản, lại có thể ở trong chiến đấu mà đột phá như vậy, nghĩ đến, thực lực của hắn bây giờ hẳn là không thể yếu hơn so với Hạ Tiểu Sơn cùng Diệp Trần ah!”

Bất kể là dưới thực lực khủng bố của Dương Đình, nhưng Chu Kiên vẫn có thể đột phá, điều này đúng là đã làm cho mọi người khiếp sợ.

Trận đấu thứ chín, Hạ Tiểu Sơn đánh bại Thanh Điện Vương Cổ Tinh Tuyết.

Trận thứ mười, Vô Sinh Đao Khách Lãnh Phi Phàm đánh bại Yến Phi Hoa.

Rất nhanh, vòng đấu thứ mười bốn đã kết thúc, vòng thứ 15 bắt đầu.

Trận đầu tiên của vòng đấu này, tựu đã xuất hiện hào khí nóng bỏng.

Hạ Tiểu Sơn đấu với Diệp Trần.

Hạ Tiểu Sơn là một kẻ có tấm lòng trong sáng, tâm không lẫn tạp chất, hắn hệt như một thiếu niên nơi sơn dã, thế nhưng một khi thi triển ra Ba Động Quyền, khí chất của hắn sẽ xuất hiện biến hóa rất lớn, đặc biệt là khi thi triển ra thức thứ năm Ba Động Quyền

Sát ý Ba Động Quyền làm cho khí chất của hắn có trở nên đáng sợ hơn, sự hung hãn có thể phá hỏng hết mọi thứ xung quanh.

Tựa hồ như tấm lòng trong sáng ngược lại cổ vũ cho uy lực của Ma Đạo hung quyền vậy.

“Lần này Diệp Trần hẳn phải thua rồi.”

Quái Tốc Lang Vương lắc đầu, từ lời nói của Yến Phi Hoa, hắn đã biết Hạ Tiểu Sơn rất kinh khủng, đây là một quái vật từ lâu đã không xuất thế, không thể theo lẽ thường mà phán xét được, kiếm pháp của Diệp Trần dù có lợi hại hơn nữa thì đối mặt một tên quái vật như vậy, cũng không làm nên được chuyện gì.

“Có lẽ cũng không đơn giản như vậy, dĩ nhiên, ta đối với Hạ Tiểu Sơn cũng tràn đầy lòng tin đấy.”

Yến Phi Hoa nhíu nhíu mày, nói.

Trên đài tỷ võ.

“Ba Động Quyền của ta có 5 thức tất cả, đối với ngươi ta sẽ bắt đầu từ thức thứ ba!”

Năm thức của Ba Động Quyền, mỗi thức sau đều lợi hại hơn hẳn thức trước, đến thức thứ năm Sát ý Ba Động Quyền lại càng đạt đến một cái cực hạn, mà ngay cả thức thứ ba là Ba Động Quyền cũng không thể khinh thường.

Vừa nói xong, Hạ Tiểu Sơn liền bay lên trời, hai đấm liên hoàn oanh kích.

Mấy trăm đạo, không, phải nói là mấy nghìn Thiên Đạo cao áp quang cầu phô thiên cái địa từ hai tay đấm của Hạ Tiểu Sơn trùng kích bắn ra, chi chít, dựa vào số lượng mà nói, so với Lưu Tinh Bạo Liệt Quyền của Chu Kiên thì nhiều hơn gấp mấy lần.

Diệp Trần cũng không dám coi thường đối phương, trong nháy mắt đã rút Đồ Ma Kiếm ra và chém ra một kiếm.

Bùm bùm!

Mũi nhọn kiếm kình hình thập tự khổng lồ lao đến phá vỡ đám Thiên Đạo cao áp quang cầu kia.

“Thức thứ tư!”

Hạ Tiểu Sơn tất nhiên không cho rằng thức thứ ba của Ba Động Quyền có thể làm khó đối phương, đây chẳng qua là hắn thử dò xét mà thôi. Thân thể chợt xông tới gần đối phương, Hạ Tiểu Sơn tung ra thức thứ tư của Ba Động Quyền.

Thức thứ tư Ba Động Quyền có thể thi triển ra những cao áp quang cầu to lớn như một ngọn núi mà lại sáng chói tựa như Thái Dương, theo Hạ Tiểu Sơn lao xuống với tốc độ cao, những quang cầu này nhanh chóng được thu nhỏ lại, cuối cùng nội liễm trở lại với kích cỡ chừng một cái Long Nhãn, áp súc ở trên tay Hạ Tiểu Sơn.

“Ta nghĩ là ta muốn biết một chút về thức thứ năm Ba Động Quyền của ngươi rồi đây.”

Diệp Trần lắc đầu, tay phải cầm ngược Đồ Ma Kiếm, đột nhiên ném đi ra ngoài.

Bá bá bá bá!

Trong nháy mắt, Đồ Ma Kiếm biến thành một trăm đạo kiếm ảnh, nhanh chóng lao tới đâm vào thân thể Hạ Tiểu Sơn khiến hắn bị oanh bay rớt ra ngoài, thức thứ tư Ba Động Quyền chưa kịp đánh trúng đối phương thì đã tự động sụp đổ ngay trên tay hắn.

Ngự Kiếm Thuật

Bách kiếm tề phát!

Chương 1307: Vô sinh tu la trảm

Tu luyện Ngự Kiếm Thuật càng về sau càng khó khăn, tương ứng với uy năng tăng lên cũng không thể so sánh nổi.

Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật có thể đem uy lực của chín chín tám mươi mốt đạo bóng kiếm điệp gia cùng một chỗ, uy lực một kiếm này đủ để xuyên thủng vạn vật, mà đối với Bách Kiếm Tề Phát, mỗi một đạo bóng kiếm đều có được ba thành uy năng của Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật, một trăm kiếm tựu chính là 30 lần Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật, tuy nhiên lại bị phân tán ra nên lực phá hoại không bì kịp với Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật, mặc dù vậy cũng không thể coi thường được, quan trọng nhất là, Bách Kiếm Tề Phát cơ hồ không có cách nào né tránh được, tốc độ của nó đã tiếp cận tốc độ ánh sáng rồi.

Một kích đánh bay Hạ Tiểu Sơn, Diệp Trần mở miệng nói muốn biết một chút về thức thứ năm Ba Động quyền của đối phương.

Diệp Trần nhìn ra được, khi Hạ Tiểu Sơn cùng Chu Kiên giao chiến, thức thứ năm Ba Động quyền cũng không được thi triển hoàn toàn, chỉ tích súc thoáng một chút lực lượng thì đã đánh đi ra ngoài rồi.

“Hạ Tiểu Sơn bị đánh bay sao!?.”

Quái Tốc Lang Vương lắp bắp kinh hãi.

Trọn vẹn bay rớt ra ngoài xa mấy ngàn dặm, Hạ Tiểu Sơn mới dừng lui thế, hư lập ở trên không.

Trên người của hắn đầy rẫy những vết kiếm, nhìn sơ qua, tựa hồ vừa vặn có một trăm vết thương. Sát ý bắn ra, Hạ Tiểu Sơn khu trừ hết Kiếm Ý bên trên những vết kiếm, sát ý của hắn thực ra chính là Sát Lục Ý Chí, đã tu luyện tới tình trạng Lục giai đỉnh phong, tương đương với Thất giai ý chí đỉnh phong bình thường, thế nhưng điều làm cho hắn phải nhíu mày chính là, Kiếm Ý bên trên những vết kiếm này rất khó thanh trừ, giống như giòi trong xương vậy.

“Là Hủy Diệt Kiếm Ý ư!?”

Hạ Tiểu Sơn thở dài một hơi, sư phụ đã từng nói với hắn, Hủy Diệt ý chí cùng Bất Hủ ý chí có thể bao trùm tại phía trên Sát Lục Ý Chí, trong đó Hủy Diệt ý chí càng là khắc tinh của Sát Lục Ý Chí, nếu gặp phải đối thủ có được hai chủng võ đạo ý chí này thì hắn buộc phải cẩn thận một chút.

Sau mấy lần hô hấp đi qua, Kiếm Ý rốt cục cũng đã bị thanh trừ, miệng vết thương lập tức khép lại, ngẩng đầu, Hạ Tiểu Sơn nhìn về phía Diệp Trần, nói ra: “Được lắm, ngươi chính là người đầu tiên thực sự kiến thức Sát Ý Ba Động quyền của ta.”

Năm thức Ba Động quyền, ngoại trừ thức thứ nhất ra, mỗi một thức đều có một cái tên rõ ràng. Thức thứ nhất là trụ cột của Ba Động quyền nên không có gì hay để nói, thức thứ hai là Phá Hư Ba Động quyền, thức thứ ba là Lưu Tinh Ba Động quyền, cùng Lưu Tinh Bạo Liệt Quyền của Chu Kiên có cách thực hiện khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, thức thứ tư là Diệt Tinh Ba Động quyền, uy năng có thể phá hủy cả một tinh tú, thức thứ năm chính là Sát Ý Ba Động quyền. Sát Ý Ba Động quyền bình sinh có ẩn chứa Vô Ngã cảnh giới, ngoại trừ vô ngã, cũng ẩn chứa vô thân, ý nghĩa của vô ngã vô thân chính là Sát ý sẽ xỏ xuyên qua hết thảy vạn vật, thập phần hung hiểm.

Khi giao chiến cùng Chu Kiên, Hạ Tiểu Sơn cũng chỉ thoáng khởi phát Sát Ý Ba Động quyền mà thôi, đối phương còn không đủ tư cách để cho hắn toàn lực ứng phó, huống chi, Sát Ý Ba Động quyền vẫn còn chưa đạt đến hoàn cảnh đại thành, do vậy không nên thi triển quá nhiều.

“Ra tay đi!”

Đồ Ma kiếm rơi trở lại trên tay, Diệp Trần tung ra một chiêu Thiên Tuyệt Kiếm chém về phía đối phương.

Xoẹt!

Kiếm quang mơ hồ xuyên việt khoảng cách mấy ngàn dặm, đem vị trí Hạ Tiểu Sơn đứng cày ra một mảnh kiếm mạc, ngay thời khắc mấu chốt, Hạ Tiểu Sơn đã né tránh được.

“Sát ý chấn động!”

Triển khai thân pháp, Hạ Tiểu Sơn phi tốc phóng tới chỗ Diệp Trần, khoảng cách mấy ngàn dặm chỉ là trong nháy mắt. Trong lúc này, gương mặt Hạ Tiểu Sơn chợt trở nên dữ tợn, cơ bắp trên người không ngừng nhúc nhích biến hắn từ một thiếu niên gầy yếu trở thành một người trẻ tuổi hữu lực khoẻ mạnh, cơ bắp khoa trương tràn ngập thô bạo cùng sát ý, một tầng hồng khí nhàn nhạt lượn lờ quanh thân.

“Ân?”

Diệp Trần cảm giác linh hồn của mình đã bị một cổ sát ý khóa chặt lại rồi, cái cổ sát ý này từ hư vô mờ mịt đã dần trở nên vô cùng chân thật, Diệp Trần thử dùng Hủy Diệt Kiếm Ý chém chết cái cổ sát ý này, nhưng lại phát hiện thấy từng đợt sóng sát ý tiếp nối nhau lao đến, tựa như vô cùng vô tận, trừ phi Hủy Diệt Kiếm Ý có thể từ Lục giai đỉnh phong tăng lên tới Thất giai, mà trong nháy mắt phải diệt sát mất đám sát ý này, nếu không sẽ không làm nên chuyện gì.

“Tốt cho một chiêu Sát Ý Ba Động quyền!”

Hít sâu một hơi, Diệp Trần giơ Đồ Ma kiếm lên cao, hỏa diễm màu xanh biếc hừng hực thiêu đốt ra, khiến cho Đồ Ma kiếm nhìn về phía trên như là một thanh hỏa kiếm cực lớn.

Hay aaaaaa!

Ánh mắt trở nên lợi hại, Diệp Trần chém ra một kiếm, một kiếm này chính là Thủy Hỏa Vô Tình, nhưng bất quá cũng không dùng toàn lực ứng phó, đại khái chỉ là tám phần uy lực.

Tiếng nổ mạnh phát ra như khai thiên tích địa khiến cả luận võ đài lay động không ngớt, hào quang sáng lạn bạo tạc ở bên trong, đạo kiếm mạc màu xanh biếc kia dễ dàng làm cho người khác phải chú ý.

Hạ Tiểu Sơn trúng chiêu, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, lần nữa bay ngược đi ra ngoài, Sát ý Ba Động quyền của hắn chưa đạt đến đại thành nên không thể nào địch nổi Thủy Hỏa Vô Tình của Diệp Trần, nếu như nói hắn là quái vật, thì Diệp Trần tựu chính là thiên tài thực sự trong các quái vật, không hề có một nhược điểm nào.

“Một quyền này rất cường đại, nhưng đáng tiếc là vẫn chưa đạt đến đại thành, chờ sau khi đạt đến đại thành, ta và ngươi có thể giao đấu một lần nữa.” Một kiếm đánh bay Hạ Tiểu Sơn, kiếm thứ hai của Diệp Trần theo sát đến chém nát thân thể hắn.

Hạ Tiểu Sơn bại.

Diệp Trần đã thắng liên tiếp15 trận.

“Vô Địch rồi, tổng cộng có 19 vòng đấu, chỉ còn thừa lại bốn vòng nữa thôi, trong bốn vòng này, Đoạn Hồn Thương Tưởng Hạo khẳng định không phải đối thủ của hắn đâu, chỉ còn lại có ba người Vô Song Vương A Cửu, Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm cùng với Bạo Long Dương Đình, dù là hắn có bại dưới tay ba người này thì cũng có thể được sắp xếp đến bài danh thứ tư, mà hắn lại mới chỉ là Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên đỉnh phong cảnh giới mà thôi a!”

Ở đây tuyệt đại bộ phận đều là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên cảnh giới, có mấy người là ngũ trọng thiên, còn Tam trọng thiên thì chỉ có một mình Diệp Trần, không nên xem thường sự chênh lệch một trọng thiên kia, có thể nói, một khi Diệp Trần tiến vào cảnh giới Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, chiến lực tối thiểu có thể tăng lên mấy lần, “mấy lần” là cái gì khái niệm gì chứ, đoán chừng là dùng một đầu ngón tay cũng đều có thể đơn giản hành hạ đến chết phần lớn người ở đây rồi.

Kế tiếp, Tiêu Tế Vũ đánh bại Lục Văn Tú, Chu Kiên bằng vào phòng ngự kinh người đã đánh bại Vô Gian Huyền Sư Lý Dật Phong. Ở trận thứ tám, Bạo Long Dương Đình đấu với Thanh Điện Vương Cổ Tinh Tuyết.

Cổ Tinh Tuyết đem ưu thế bản thân phát huy đến cực hạn, trong lĩnh vực Điện Trường, tốc độ của nàng tiếp cận tốc độ ánh sáng, dòng điện bạo phá liên tiếp oanh trúng Bạo Long Dương Đình, bọt khí lôi đình cường đại làm cho da thịt đối phương bị cháy đen một mảng lớn.

Đáng tiếc, Dương Đình có phòng ngự cao hơn cả Chu Kiên, mặc kệ Cổ Tinh Tuyết công kích như thế nào cũng đều không thể làm cho Dương Đình thụ thương quá lớn, tựa hồ cảm thấy quá mất mặt, Dương Đình phát ra một tiếng rồng ngâm vang lên, Long Uy đáng sợ lan ra bốn phía, ở vào trong phạm vi của Long Uy, tốc độ của Cổ Tinh Tuyết bị suy giảm không ít, Long Uy tuy không cách nào làm suy yếu Điện Trường lĩnh vực, nhưng lại có thể áp chế chân nguyên cùng thân thể của Cổ Tinh Tuyết, đây là thứ khó phá giải đấy.

Vào thời điểm này, Điện Trường lĩnh vực ngược lại chính là nhược điểm của Cổ Tinh Tuyết, nếu như nàng có được nhiều cường đại lĩnh vực khác thì may ra còn có thể mượn lĩnh vực chi lực chống lại Long Uy của Dương Đình, mà Long Uy này lại tựu tương đương với lĩnh vực của Dương Đình.

Tốc độ đại giảm, Cổ Tinh Tuyết chỉ có thể chèo chống trong chốc lát thì đã thảm bại tại trên tay Bạo Long Dương Đình.

Vòng đấu thứ 15 tuy còn chưa kết thúc, nhưng bài danh đã rất rõ ràng rồi.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, 5 vị trí cao nhất sẽ theo thứ tự là Vô Song Vương A Cửu, Bạo Long Dương Đình, Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm, Hạ Tiểu Sơn cùng với Diệp Trần, bọn hắn cho tới bây giờ đều là những tồn tại mạnh mẽ nhất, những người khác yếu nhược hơn không ít.

Mà từ vị trí thứ sáu đến thứ mười, có lẽ theo thứ tự sắp xếp là Chu Kiên, Cổ Tinh Tuyết, Tiêu Tế Vũ, Lý Dật Phong, Yên Phi Hoa cùng với Lục Văn Tú.

Bất tri bất giác, vòng đấu thứ mười lăm đã chấm dứt.

Ở vòng đấu thứ mười sáu, trận chiến thứ ba, Lãnh Phi Phàm đấu với Hạ Tiểu Sơn.

Thắng bại của trận chiến này có thể tiến thêm một bước để xác định 5 bài danh đầu tiên, nếu như Hạ Tiểu Sơn bị đánh bại bởi Lãnh Phi Phàm, như vậy bài danh tối đa của hắn là thứ tư, bởi vì thực lực của Vô Song Vương A Cửu tất nhiên là ở phía trên hắn, hơn nữa chiến thắng hắn còn có Diệp Trần cùng Lãnh Phi Phàm, như vậy cũng đã có ba người, ngược lại, nếu hắn có thể thắng được Lãnh Phi Phàm thì sẽ có cơ hội được sắp xếp đến bài danh thứ ba, Lãnh Phi Phàm tối đa sắp xếp đến vị trí thứ tư, dù sao nếu ngay cả Hạ Tiểu Sơn mà hắn đều chiến thắng không được thì khẳng định không có cách nào chiến thắng được Diệp Trần.

Bành bành bành bành bành bành…

Chiến đấu ngay từ đầu trận đã tiến vào gay cấn, đao khí cùng quyền kình không ngừng trùng kích vào nhau.

“Lưu Tinh Ba Động quyền!”

Hạ Tiểu Sơn thi triển ra đệ tam thức Ba Động quyền làm quấy rầy tiết tấu của Lãnh Phi Phàm.

“Tu La trảm!”

Lãnh Phi Phàm mặt không đổi sắc, trường đao giơ cao khỏi đỉnh đầu rồi bổ xuống một đao, một đao kia vô kiên bất tồi, khí thế to lớn như một ngọn núi, ánh đao đáng sợ mang đến cho người ta một loại ảo giác như phân khai Thiên Địa, chặt đứt Âm Dương.

Phốc Phốc!

Lưu Tinh Ba Động quyền của Hạ Tiểu Sơn lập tức bị phá toái.

“Thật là lợi hại!”

Ánh mắt trở nên ngưng trọng, Lãnh Phi Phàm làm cho Hạ Tiểu Sơn có cảm giác dị thường nguy hiểm, hắn hoàn toàn bất đồng cùng Diệp Trần, khí chất của Diệp Trần là lăng lệ ác liệt, có khe hở vô cùng khăng khít, ở trước mặt hắn cần phải cẩn thận từng li từng tí vì e sợ bị tìm được sơ hở, cho nên Hạ Tiểu Sơn có cảm giác không thể buông lỏng, chỉ có Sát Ý Ba Động quyền mới có thể để cho hắn toàn lực ứng phó. Còn khí chất của Lãnh Phi Phàm chính là khí chất thiên chuy bách luyện, từng chiêu từng thức đều vô cùng đơn giản, mọi thứ từ phức tạp đều được hóa giải thành đơn giản, sát ý bình thường căn bản không thể nào lay động được tâm thần của đối phương.

“Xem ra, cần phải trực tiếp tung ra Sát Ý Ba Động quyền rồi.”

Cơ bắp nhúc nhích, Hạ Tiểu Sơn biến thành một thanh niên cơ bắp khoa trương khoẻ mạnh, mỗi một tấc huyết nhục trên người hắn, mỗi một sợi lông tóc hay thậm chí là tay áo tung bay, đều ẩn chứa sát ý khủng bố đến cực điểm, một quyền oanh ra, tất cả sát ý đều nương theo quyền kình oanh kích đi ra ngoài, giờ khắc này, hắn đã tiến vào đến Vô ngã Vô thân cảnh giới, so với Vô Ngã cảnh giới bình thường càng huyền ảo và hung hiểm hơn bội phần.

Crackkkk!

Mặt đất dưới chân hắn liền xuất hiện một vết rách, rất nhanh, cái vết rách này đã bành trước ra lớn hơn, còn hai tay Lãnh Phi Phàm cũng đồng dạng bành trướng tạo ra từng đạo lưu quang màu đỏ, lưu quang theo hai tay hắn tiến vào bên trong trường đao.

Sau một khắc, trường đao đột nhiên biến lớn, từ dài hơn một mét đã dài ra đến trăm thước, thế nhưng chuôi đao lại không biến lớn thô ráp như phần lưỡi, cầm trong tay cự đao, Lãnh Phi Phàm bước lên một bước rồi vung đi ra ngoài.

Không ai có thể hình dung nổi một đao kia kinh khủng đến bực nào, huy hoàng đến cỡ nào, một đao kia hệt như lưu tinh vạch phá Tinh Không yên tĩnh, cũng giống như một ngôi sao bị bạo tạc mà hình thành nên hào quang vô tận vậy. Tại dưới một đao kia, sát ý do Hạ Tiểu Sơn phát tán ra đều tựa hồ bị cuốn ngược trở về.

Xoạt!

Vết đao cực lớn xỏ xuyên qua trên không trung của đài tỷ võ làm cả người Hạ Tiểu Sơn bị bạo liệt ra.

Vô Sinh Tu La Trảm!

Đây là một siêu cường sát chiêu của Lãnh Phi Phàm.

“Cái gì, một đao miểu sát Hạ Tiểu Sơn, ngay cả Diệp Trần cũng đều phải dùng 2 kiếm mới làm được.”

“Vô Sinh Tu La Trảm, quả thật là vô sinh mệnh.”

Giờ này khắc này, mọi người rốt cục đã kiến thức được thực lực chân chính của Lãnh Phi Phàm, cường đại như Hạ Tiểu Sơn mà đều bị một đao miểu sát, tại phía dưới một đao kia, căn bản không có một đường nhỏ nào để né tránh, bởi vì một đao này đều đem toàn bộ khí cơ cuốn ngược trở lại, đao thế mãnh liệt có thể khóa chặt lấy tánh mạng đối phương rồi.

“Đúng là thiên chuy bách luyện, kinh nghiệm chiến đấu của hắn chỉ sợ là đã gấp 10 lần ta a!”

Từ trong một đao kia, Diệp Trần đã thấy được vô số thông tin, chứng kiến rõ ràng từ lúc Lãnh Phi Phàm vung đao, từ nhược đến cường, kinh nghiệm chiến đấu cả đời của Lãnh Phi Phàm…, nhiều vô số kể, dưới tình huống bình thường, dù cho một tinh anh thiên tài có kinh nghiệm chiến đấu rất nhiều, nhưng thực sự mà nói, những cuộc chiến đấu đó vẫn không tính là chiến đấu thực sự, chỉ có loại chiến đấu mà thực lực của đối phương chênh lệch không lớn đối với mình, hai thế lực ngang nhau thì mới được cho chiến đấu, cho nên, phần lớn mọi người trải qua thân kinh bách chiến tối đa chừng mấy trăm trận, còn Lãnh Phi Phàm thì đoán chừng hắn đã thân kinh cả ngàn trận chiến rồi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ