Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 234 [Chương 1279 đến 1282]
❮ sautiếp ❯Chương 1279: Thiên vương cấp chú kiếm sư
Sau một tháng kể từ lúc Ly Hỏa thành đấu giá hội chấm dứt, trong một tháng này, sự tích Diệp Trần tại Hỏa Điểu Tinh đã lan truyền ra với tốc độ chóng mặt, tất cả mọi người đều suy đoán rằng người trẻ tuổi này đến từ một ngôi sao Sinh Mệnh nào đó, bọn hắn không cho rằng Diệp Trần là người của Hỏa Điểu tinh, nếu không như vậy thì tại sao từ nhiều năm trước đến nay, bọn hắn như thế nào cũng chưa từng nghe nói qua có một thiên tài như vậy.
Bất quá từ ngày đó về sau, Diệp Trần đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh, tựu đồng dạng như là hắn đột nhiên xuất hiện tại trong tầm mắt của mọi người vậy.
…
Tại Chân Linh thế giới, Vương Cấp cấm địa Hồng Hoang lĩnh.
“Không nghĩ tới Hồng Hoang lĩnh rõ ràng đã xảy ra siêu cấp địa chấn, toàn bộ trung tâm Hồng Hoang lĩnh đã triệt để sụp đổ xuống dưới, có lẽ sâu đến vài chục mét, bất quá Man Hoang chi khí phía dưới đó rõ ràng rất nồng đậm, khẳng định là có Man Hoang thạch trong đó.”
Tuy dị tộc đại kiếp nạn đã kết thúc gần hai năm rồi, nhưng tất cả mọi người vẫn không thư giãn xuống, bọn hắn thập phần tinh tường, nếu bản thân mình không có thực lực mạnh mẽ, Chân Linh thế giới không có thực lực chỉnh thể thì như trước sẽ bị Ma tộc cùng Tà Linh tộc xâm lấn, chỉ có không ngừng đề cao thực lực của mình thì mới có thể bảo vệ Chân Linh thế giới cùng hàng tỉ sinh linh, mà cái chìa khóa Man Hoang thạch để tiến vào Man Hoang tinh rõ ràng không hề nghi ngờ là thứ có thể để cho thực lực bọn hắn tăng lên một cách dễ dàng nhất.
Lúc này, có rất nhiều Sinh Tử Cảnh Vương giả đang tại Hồng Hoang lĩnh tìm kiếm Man Hoang thạch, bọn hắn không lập tức xuống dưới hố sâu kia thám hiểm, mà là nhanh chóng ly khai khỏi Hồng Hoang lĩnh, đem tin tức này truyền cho những người khác biết.
Dị tộc đại kiếp nạn trải qua lại để cho bọn hắn vô cùng đoàn kết, từ bỏ thù cũ cùng tư tâm ích kỷ.
Một tuần sau.
“Ha ha, ta đã tìm được một khối Man Hoang thạch đây.”
“Ta cũng đã nhận được một khối.”
“Thật nhiều Man Hoang thạch ah, căn bản không cần lo lắng không đủ rồi, mỗi người đều có thể chia nhau một khối.”
Man Hoang thạch dưới nền đất của Hồng Hoang lĩnh đã vượt qua tưởng tượng của mọi người.
“Rốt cuộc cũng tìm được Man Hoang thạch rồi.”
Mộ Dung Khuynh Thành trên tay nắm một khối nguyên vẹn Man Hoang thạch, trên mặt lộ ra nét mỉm cười.
Cách đó không xa, Từ Tĩnh trên tay cũng nắm bắt một khối.
Bá! Bá!
Hai đạo thân ảnh hiện lên, Độc Cô Tuyệt cùng Tuyết Kiếm Vương phân biệt trên tay đều sở hữu cho riêng mình một khối Man Hoang thạch.
Đạt được Man Hoang thạch, đại biểu cho khoảng cách giữa bọn hắn và Diệp Trần đã gần thêm một bước, một ngày nào đó, bọn hắn hội sẽ tiến vào Vũ Trụ Tinh Không, bước vào hành trình thuộc về mình.
…
Hỏa Điểu Tinh.
Tại một tiệm vũ khí trên con đường phía Tây của Ly Hỏa thành, tiệm vũ khí này chỉ có ba tầng, so với những tiệm vũ khí có bốn năm tầng kia thì diện tích nhỏ hơn rất nhiều. Mặt tiền cửa hàng cũng hơi lộ ra chút “nghèo nàn”, bảng hiệu thì mới được đổi lại, trên thượng diện được viết bốn chữ to Kim Sắc – Lạc Trần Kiếm Các, góc dưới bên phải còn có biểu tượng là một thanh kiếm cùng một mảnh lá cây.
Trong tiệm có một người chưởng quầy cùng mấy chục nhân viên cửa hàng.
“Chưởng quầy, ông nói ông chủ chúng ta đến cùng là người nào ah, tiệm vũ khí của người ta, lầu một sẽ là nơi bày bán Hạ phẩm Bảo Khí, lầu hai là Trung phẩm Bảo Khí, lầu ba là Thượng phẩm Bảo Khí. Lầu bốn mới đến nửa Cực Phẩm Bảo Khí, còn tiệm vũ khí chúng ta tuy chỉ là một tiệm bình thường thôi, chỉ có ba tầng, nhưng sao lầu một như thế nào lại bày biện Bán Cực Phẩm Bảo Khí như vậy ah.”
Trong lầu một, một gã nhân viên cửa hàng không hiểu chuyện, nói.
Chưởng quầy giải thích nói: “Có lẽ ông chủ là vì hấp dẫn khách hàng đấy!”
“Hấp dẫn khách hàng sao? Ta thấy không phải như vậy ah.” Nhân viên cửa hàng lắc đầu, “Nhãn lực của ta tuy không có lợi hại như chưởng quầy ông, nhưng ta vẫn nhìn ra được, Lầu một bày biện đều là Bán Cực phẩm bảo kiếm nhưng cũng không thể có chỗ nào tốt hơn so với Bán Cực phẩm bảo kiếm ở các tiệm vũ khí khác, thế nhưng mà giá cả lại cao gấp hai lần của bọn họ, thậm chí gấp ba, ta thấy, ông chủ căn bản không có ý định bán đi những thanh Bán Cực phẩm bảo kiếm này ah.”
Chưởng quầy là một người lão giả có tướng mạo thanh dật, thần bí khó lường, hắn vuốt chòm râu, nói: “Ngươi chỉ thấy biểu tượng bên ngoài mà không thấy được thực chất bên trong, Bán Cực phẩm bảo kiếm tại lầu một chúng ta có giá gấp hai thậm chí gấp ba ở những chỗ khác, còn lầu hai thì trưng bày Ngụy Cực phẩm bảo kiếm, có giá trị cao hơn rất nhiều lần so với những chỗ khác, mà tại lầu ba thì trưng bày Cực phẩm bảo kiếm, ông chủ chỉ đưa ra mà cũng không có đánh dấu giá cả, ý nói là tạm thời không bán, tuy ta không biết mục đích thật sự của ông chủ là cái gì, nhưng khẳng định hắn có tính toán của mình đấy.”
“Nghe chưởng quầy ông nói như vậy, thật sự thấy được thêm chút đạo lý, khó trách ông chủ hội thỉnh ông tới làm chưởng quầy nơi đây ah.” Người nhân viên cửa hàng này đối chưởng quầy thập phần bội phục, còn đối với ông chủ thì tràn ngập hiếu kỳ.
“Tốt rồi, nghe ngóng nhiều như vậy đối với ngươi cũng không có chỗ tốt đâu, hãy quét dọn cẩn thận lầu 1 ah.”
Ngoài miệng nói xong, chưởng quầy khẽ thở dài một hơi, nhiều ngày như vậy, khách nhân lui tới cũng không phải là ít nhưng đáng tiếc đến một thanh bảo kiếm đều không có bán được, nói thực, hắn cũng đoán không ra ý định của ông chủ mình.
Nhưng vào lúc này, có hai gã khách nhân từ ngoài cửa đi tới.
“Khách quan, mời vào bên trong này.”
Chưởng quầy tự mình nghênh đón đi qua.
“Ồ, mới ở lầu một mà toàn bộ là Bán Cực phẩm bảo kiếm sao, tiệm vũ khí này của các ngươi tựa hồ không giống với các tiệm khác ah.” một gã khách nhân trong đó phóng tầm mắt nhìn qua toàn bộ lầu 1, nơi đây treo bảo kiếm với đủ mọi màu sắc, thô sơ giản lược xem xét thì có đến mấy trăm chuôi, những bảo kiếm này tuy chưa ra khỏi vỏ, thế nhưng như trước lại làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác lăng lệ ác liệt đến rét lạnh.
Một khách nhân khác gật gật đầu, bất quá rất nhanh, hắn vuốt cằm nói: “Không đúng, Bán Cực phẩm bảo kiếm tại đây rất đắt, so với những chỗ khác thì mắc hơn gấp hai lần ah.”
“Chưởng quầy, chung quy đây là có chuyện gì, không phải là các ngươi làm loạn yết giá sao?”
Chưởng quầy cười khổ nói: “Hai vị khách quan, đây là bia giá cả mà ông chủ chúng ta đưa ra, ta cũng không biết hắn có dụng ý gì, bất quá Trương Phong Nghị ta cam đoan, những Bán Cực phẩm bảo kiếm này đều là hàng thật giá thật, già trẻ cũng không gạt đâu, còn về phần lầu hai là nơi trưng bày Ngụy Cực phẩm bảo kiếm, trong đó có một ít Ngụy Cực phẩm bảo kiếm tốt hơn gấp mấy lần so với ở những tiệm khác đấy.”
“Ah, thật vậy chăng?”
“Đi, đi lên xem một chút nào.”
Hai người tại dưới sự dẫn dắt của chưởng quầy, đi vào lầu hai.
Lầu hai có số lượng bảo kiếm ít hơn bảy thành so với lầu một, chỉ có chừng bảy tám chục chuôi kiếm, đúng theo như lời chưởng quầy, cả lầu hai là nơi trưng bày Ngụy Cực phẩm bảo kiếm. Vừa lên đến nơi, quan khách liền có một loại cảm giác như kiếm khí rét lạnh xông vào mặt mình, tu vi phía dưới Linh Hải Cảnh, căn bản sẽ không chịu nổi, cho nên, tiệm vũ khí này chỉ thông báo tuyển dụng nhân viên cửa hàng đều yêu cầu cơ bản nhất tựu là Linh Hải Cảnh tu vi.
“Ngụy Cực phẩm bảo kiếm nơi đây rất khác so với bình thường, hơn mười chuôi ngụy Cực phẩm bảo kiếm này tuyệt đối là đỉnh tiêm bảo khí cả, thế nhưng mà giá cả giống như mắc gấp đôi ở chỗ khác, đến hơn 100 Nguyên thạch, bỏ ra 100 Nguyên thạch để mua một thanh Ngụy Cực phẩm bảo kiếm, chi bằng ta bỏ thêm vào một ít Nguyên thạch liền có thể mua Cực phẩm cấp thấp bảo kiếm rồi. Chưởng quầy, ông chủ các ngươi đến cùng người thế nào, không phải là đem khách hàng ra làm trò cười chứ hả?”
Nói thật, hai người này đối với hơn mười chuôi kiếm kia cảm thấy rất hợp ý, trên thượng diện của chúng có ẩn chứa Kiếm Ý, lại là thuộc tính Kiếm Ý cường đại vô cùng, uy năng tối thiểu gấp mấy lần ngụy Cực phẩm bảo kiếm bình thường, thế nhưng không biết làm sao mà giá cả lại quá đắt như vậy, có hơi chút không thỏa đáng, dù sao giá của ngụy Cực phẩm bảo kiếm bình thường chỉ trên dưới mười khối Nguyên thạch mà thôi, cao nhất cũng không hơn 50 khối Nguyên thạch, đối với bảo khí đỉnh tiêm thì giá tối đa cao hơn như vậy chừng tám đến mười khối mà thôi.
Chưởng quầy nhớ tới lời nhắn nhủ của ông chủ, hắn vô luận như thế nào cũng phải đem khách hàng đưa lên lầu ba xem qua, liền cười nói: “Đồ quý thì sẽ mắc tiền một tí, nếu muốn mua thì ta cũng có thể hạ giá cho các bị một chút. Nhị vị, lầu ba của chúng ta còn có Cực phẩm bảo kiếm, tuy hiện tại không bán, nhưng bất quá nhị vị có thể đi đến nhìn xem, chờ về sau khi chúng tôi bắt đầu bán ra rồi, các vị cũng có thể vượt lên người khác trước một bước để mua sắm.”
“Tốt! Ta phục ông chủ các ngươi rồi, mang chúng ta lên lầu ba nhìn xem, ta ngược lại muốn nhìn xem lầu ba có mấy chuôi Cực phẩm bảo kiếm ah.” Tâm tình hai người khách đã chết, họ không có ý định mua bảo kiếm tại tiệm vũ khí này, nếu không phải Cực phẩm bảo kiếm quá hấp dẫn người khác thì bọn hắn thậm chí cũng không có ý định đi lầu ba xem thử.
Lầu ba chỉ có năm chuôi Cực phẩm bảo kiếm.
“Trảm Tinh, Cực phẩm cấp thấp!”
“Hoành Lưu, Cực phẩm cấp thấp!”
“Thương Hải, Cực phẩm trung đẳng!”
“Liệt Kim, Cực phẩm trung đẳng!”
“Lãnh Nguyệt, Cực phẩm cao đẳng!”
“Chà mẹ nó, liền cả Cực phẩm cao đẳng bảo kiếm cũng đều có, trên thượng diện lại ẩn chứa Kiếm Ý nữa, rõ ràng đã đạt đến Lục giai cường độ đấy.” Hai người họ thoáng xem mà ngây người.
Bọn hắn có tu vi không thấp, đều là Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới, đang cần trang bị cho mình một thanh Cực phẩm bảo kiếm, đi dạo qua nhiều tiệm vũ khí như vậy nhưng đại đa số đều không có Cực phẩm bảo kiếm, ngẫu nhiên cũng gặp phải một thanh nhưng chất lượng cũng là bình thường, cho nên bọn hắn vốn định mua cho mình một thanh Ngụy Cực phẩm bảo kiếm cường đại một chút, chờ gặp được Cực phẩm bảo kiếm vừa ý thì lại mua sau.
“Ta tìm hiểu chính là Kim Chi Áo Nghĩa cùng Phong Chi Áo Nghĩa, hai thanh Kim thuộc tính bảo kiếm này đều thích hợp với ta, Lãnh Nguyệt kiếm có thuộc tính dung hợp giữa Kim Thủy, lại rất tốt ah.”
“Ta tìm hiểu chính là Thủy Chi Áo Nghĩa cùng Mộc Chi Áo Nghĩa, Hoành Lưu kiếm cùng Thương Hải kiếm cũng thích hợp với ta, Lãnh Nguyệt kiếm tốt thì tốt đấy, nhưng bất quá dùng tài lực của ta thì táng gia bại sản chắc cũng mua không nổi rồi.”
Đạt tới Sinh Tử Cảnh, võ giã hội chủ tu hai môn áo nghĩa, thuộc tính vũ khí chỉ cần phù hợp với một trong số đó thì đều được, đương nhiên, cũng có người muốn sở hữu bảo khí phù hợp với áo nghĩa mà chính mình tìm hiểu, họ phải bỏ ra số tiền cực lớn để thỉnh Đỉnh Tiêm Cực phẩm Đoán Tạo Sư chế tạo vũ khí cho bọn họ, những vũ khí này phải có dung hợp thuộc tính áo nghĩa, thường thì có ẩn chứa ít nhất hai chủng thuộc tính áo nghĩa.
“Nhị vị, ông chủ nhà ta nói, cứ cách mỗi một tuần lễ, tại đây sẽ có thêm một thanh Cực phẩm bảo kiếm, chờ đến khi Cực phẩm bảo kiếm đạt tới số lượng nhất định, hắn mới bắt đầu niêm yết giá bán ra.”
Chưởng quầy đem lời ông chủ thuật lại một lần.
“Thật đáng tiếc, hiện tại rõ ràng không bán, cũng được, tiệm vũ khí nhà này ta đã nhớ kỹ rồi, là Lạc Trần Kiếm Các!” Hai người họ con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào năm chuôi Cực phẩm bảo kiếm này, hận không thể lập tức đoạt lấy bọn chúng, đương nhiên, đây chỉ là trong nội tâm bọn hắn thầm nghĩ như vậy mà thôi, bất luận là một tiệm vũ khí nào cũng đều có bố trí ra vô số trận pháp cùng cấm chế, một khi manh động đến những cấm chế này, chẳng những bản thân sẽ bị khốn trụ, còn có thể bị đưa tới đội hộ vệ thành thị của Ly Hỏa thành, nhất định sẽ chịu không nổi.
Một tuần lễ đi qua, một người trẻ tuổi mặc áo lam từ trong sân đằng sau tiệm vũ khí đi ra.
“Ông chủ!”
“Ông chủ.”
Chưởng quầy cùng nhân viên cửa hàng hướng Diệp Trần thoáng cúi chào một hồi.
“Các ngươi vất vả rồi.”
Diệp Trần gật gật đầu, hướng đi lên lầu ba.
Lầu ba.
“Hiện tại ta đã có thể chế tạo ra bảo kiếm dưới cấp độ Thiên Vương Cấp với xác xuất thành công đạt tới 100%, sau ba tháng nữa là có thể khai trương rồi.” Theo ở bên trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra hai thanh Cực phẩm bảo kiếm, Diệp Trần treo bọn nó trên tường.
Nếu có người ở chỗ này, nhất định sẽ bị kinh hãi đến trợn mắt há mồm, xác xuất thành công100%, đây đã đạt tới cấp độ Thiên Vương Cấp Chú Kiếm Sư rồi, chỉ có Thiên Vương Cấp Chú Kiếm Sư mới có thể chế tạo ra bảo kiếm dưới cấp độ Thiên Vương Cấp tại bất kỳ thời điểm nào với xác xuất thành công là 100%, mà những Thiên Vương Cấp Chú Kiếm Sư kia, không một ai mà sống dưới mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm.
Bất quá tương quan so sánh thì tốc độ chế tạo Cực phẩm bảo kiếm của Diệp Trần càng kinh khủng hơn, tại một tuần lễ trước, chưởng quầy có nói là “cách một tuần lễ, lầu ba sẽ thêm một thanh Cực phẩm bảo kiếm”, vậy mà chỉ trong tuần lễ này, Diệp Trần rõ ràng đã lấy ra hai thanh Cực phẩm bảo kiếm, đây quả điều mà chỉ nghe thôi đã rợn cả người.
Cho dù là Thiên Vương Cấp Chú Kiếm Sư đi nữa, thì chế tạo bảo kiếm phía dưới Thiên Vương Cấp cũng cần phải mất trên dưới một tháng thời gian mới có thể chế tạo ra một thanh, chậm thậm chí cần phải đến hai tháng vì nếu làm quá nhanh, sẽ rất dễ thất bại, hoặc là lãng phí phẩm chất tài liệu, còn ở đây, Diệp Trần một tuần lễ mà có thể rèn ra hai thanh, loại tốc độ này đã vượt qua các Thiên Vương Cấp Chú Kiếm Sư khác đến hơn tám lần rồi.
Chương 1280: Ý định của diệp trần
Diệp Trần
Hai thanh kiếm mới được rèn ra này, một thanh có màu Tử Kim, một thanh có màu Lam Kim, thanh kiếm màu Tử Kim được đặt tên là Tử Hồn, có cấp bậc Cực phẩm trung đẳng, thanh kiếm màu Lam Kim có tên là Thiên Nhất, cấp bậc Cực phẩm cao đẳng.
Tử Hồn kiếm ẩn chứa bên trong là Kim thuộc tính.
Còn Thiên Nhất kiếm ẩn chứa chính là Kim Thủy dung hợp thuộc tính, cùng đồng dạng với Lãnh Nguyệt kiếm.
Nghiêm khắc mà nói, hắn tại phương diện Chú Kiếm Thuật đối với Kim và Thủy thuộc tính đã tăng lên một cấp độ mới, đạt tới Thiên Vương Cấp Chú Kiếm Sư, nếu đổi thành các thuộc tính khác thì hắn không có biện pháp cam đoan sẽ đạt 100% xác xuất thành công, đương nhiên, khi Chú Kiếm Thuật được đề cao lên thì mặc dù việc rèn các Cực phẩm bảo kiếm có thuộc tính khác tuy còn chưa bắt đầu chế tạo, nhưng xác xuất thành công khẳng định cũng sẽ “nước lên thì thuyền lên”.
Nhìn một loạt bảy chuôi kiếm có màu sắc khác nhau, Diệp Trần gật đầu thoả mãn, hắn hiện tại đang thiếu rất nhiều Nguyên thạch, mà việc làm cho hắn bị thiếu Nguyên thạch chính là vì đã mua Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ cùng tiệm vũ khí này.
Chiếc Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ này có tốc độ nhanh gấp ba lần Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ, tốc độ tiêu hao Nguyên thạch cũng theo đó tăng lên gấp 10 lần, nếu di chuyển trên lộ trình ngắn thì khá tốt nhưng một khi đi với lộ trình giống như lần trước từ Chân Linh thế giới đến Hỏa Điểu tinh, khoảng cách tiếp cận trăm vạn năm ánh sáng, như vậy chỉ riêng Nguyên thạch đã phải tiêu hao đến mấy ngàn khối, tại ở bên trong Vũ Trụ Tinh Không này, có một ngành nghề thuộc về hạng nhất được gọi là Đáp Thừa hành nghiệp, theo đó, đối với tuyệt đại bộ phận Sinh Tử Cảnh Vương giả không mua nổi Khôi Lỗi chiến hạm cho riêng mình mà muốn đi xa thì phải làm sao bây giờ, họ chỉ có thể đi trên các Đáp Thừa Khôi Lỗi chiến hạm mà thôi.
Dưới tình huống bình thường khi đi trên các Đáp Thừa Vương Cấp chiến hạm, lộ trình một vạn năm ánh sáng cần chi trả một vạn Cực Phẩm Linh Thạch, tương đương với 1/5 khối Nguyên thạch, còn đối với Đáp Thừa Thiên Vương Cấp chiến hạm, lộ trình một vạn năm ánh sáng là hai khối Nguyên thạch, nhìn như vậy thì cho rằng không nhiều lắm, nhưng đối với cái nghề này mà nói lại là món lợi nhuận kếch sù, dù sao bọn hắn không có khả năng chỉ chuyên chở một người khách nhân, một chiếc chiến hạm cỡ lớn có thể chở được trên dưới 5000 người, như vậy tính toán ra, cho dù là lộ trình một vạn năm ánh sáng cũng đều có thể kiếm được 1000 đến 1 vạn khối Nguyên thạch, đối với lộ trình mười vạn năm ánh sáng, tựu là từ một vạn khối tới mười vạn khối, mà tiêu hao Nguyên thạch để chạy chiến hạm, bất quá cũng không đến 1% trong số đó.
Diệp Trần mua Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ là để cho tiện việc đi lại chứ không có khả năng dùng để đi ra ngoài chở khách, bởi vậy, tất cả tiêu hao thì chỉ một mình hắn gánh chịu, mỗi lộ trình một trăm vạn năm ánh sáng thì tiêu hao hơn một ngàn khối Nguyên thạch. Sau khi mua chiếc Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ nhỏ này, Diệp Trần chỉ còn thừa lại hơn mười vạn khối Nguyên thạch, dùng một chút sẽ ít đi một chút, thế nhưng bất quá về sau sẽ không cần lo nghĩ quá nhiều về việc thiếu khuyết Nguyên thạch nữa, vì Diệp Trần đã nhận ra con đường có thể kiếm được vô tận đại lượng Nguyên thạch rồi, đó chính là rèn vũ khí để bán.
Mà tiệm vũ khí này là do Diệp Trần thuê được, chủ nhân cũ của nó vì làm ăn không thuận lợi nên đã đem tiệm vũ khí này cho Diệp Trần thuê với giá 3000 Nguyên thạch một năm, thế nhưng bởi vì Sinh Tử Cảnh Vương giả có tuổi thọ cao tới mười vạn năm, không có khả năng chỉ thuê một năm hay vài năm, hoặc là không thuê, còn muốn thuê thì phải thoáng cái thuê trên 50 năm, Nguyên thạch trên người Diệp Trần khó khăn lắm mới gom đủ mười lăm vạn và thuê tiệm trong 50 năm.
Thuê xong tiệm vũ khí này, tài phú trên người Diệp Trần cơ hồ đã bị “vét sạch”, đến mức xấu hổ vì “trong ví tiền rỗng tuếch”, hiện tại, hắn chỉ có thể dựa vào lợi nhuận Nguyên thạch từ việc bán bảo kiếm mà thôi.
Muốn kinh doanh tiệm vũ khí cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Vì thế, Diệp Trần đã đi theo con đường tắt.
Hắn mua một hơi mấy trăm chuôi Bán Cực phẩm bảo kiếm trên thị trường và đặt ở lầu một, xem như đây là mặt tiền của cửa hàng, hơn nữa còn đem giá niêm yết đẩy lên rất cao, gấp hai ba lần giá tại các tiệm vũ khí khác, bởi vì hắn vốn không có ý định bán chúng đi, chỉ thuần túy là dùng để tô điểm cho mặt tiền của cửa hàng, lại để khắc sâu ấn tượng cho khách nhân vào xem và nhớ kỹ tên Lạc Trần Kiếm Các.
Mà tại lầu hai, đại bộ phận ngụy Cực phẩm bảo kiếm cũng là do mua được, chỉ có hơn mười chuôi là do chính bản thân hắn chế tạo ra, giá cả đồng dạng cũng rất cao.
Mục đích thật sự của hắn chính là ở lầu ba, hắn biết rõ, Bán Cực phẩm bảo kiếm dù cho bán được thì kỳ thật lợi nhuận cũng không có bao nhiêu, huống chi giờ đây hắn đã không có hứng thú gì để chế tạo Bán Cực phẩm bảo kiếm nữa, đối với hắn mà nói, chỉ có Cực phẩm bảo kiếm mới có thể kiếm được đại lượng Nguyên thạch, thế nhưng mà muốn bán mấy chuôi Cực phẩm bảo kiếm này cũng cần phải có thời gian và phải thông báo rộng rãi ra ngoài để tìm kiếm khách nhân.
Cho nên, hắn đã suy nghĩ ra một biện pháp, trước tiên không bán các thanh Cực phẩm bảo kiếm này mà đặt chúng ở nơi nào đó cho người khác xem, để cho họ biết rõ nơi này có rất nhiều Cực phẩm bảo kiếm, mỗi một chuôi đều không giống như tầm thường, hơn nữa tạm thời sẽ không bán ra, chờ đến khi số lượng Cực phẩm bảo kiếm nhiều hơn, tự nhiên sẽ tạo thành oanh động rất lớn.
Tới lúc đó, danh khí Lạc Trần Kiếm Các xem như khai hỏa rồi, dù là Diệp Trần có đem giá cả nâng lên vô cùng cao thì như trước sẽ có không ít người tranh nhau mua, dù sao các Cực phẩm Chú Kiếm Sư không phải ai cũng giống như Diệp Trần, bản thân là một vị Sinh Tử Cảnh kiếm khách có sở hữu hai đại Kiếm Ý là Hủy Diệt cùng Bất Hủ, không khoa trương mà nói, đại bộ phận Cực phẩm Chú Kiếm Sư chỉ là Linh Hải Cảnh tu vi, do đó không thể so được với Diệp Trần.
Còn những cường đại kiếm khách chân chính khác sẽ không có thời gian mà lãng phí vào việc đúc kiếm.
Đương nhiên, đối với các kiếm khách khác mà nói, việc đúc kiếm có lẽ là lãng phí đại lượng thời gian, nhưng đối với Diệp Trần mà nói, đây lại là thời điểm để hắn tăng cường nội tình. Tốc độ tiêu hóa tri thức của một người thường có hạn, vì cái gì mà một ít người trải qua mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm tích lũy nhưng cuối cùng vẫn kém hơn các thiên tài, đơn giản bởi vì bọn hắn có tốc độ hấp thu tri thức và tiêu hóa tri thức thấp hơn rất nhiều so với các thiên tài, nhưng cho dù là thiên tài đi nữa cũng không thể nào làm được mọi thứ một cách hoàn hảo, cũng không thể vận dụng được hết toàn bộ các tri thức hữu dụng kia.
Quá trình đúc kiếm của Diệp Trần cũng chính là quá trình tiêu hóa những tri thức mà hắn có được, nếu những tri thức đó bị xem nhẹ sẽ dễ dàng bị bỏ qua cảm ngộ, tại thời điểm đúc kiếm, những kiến thức kia chậm rãi xuất hiện tại trong đầu Diệp Trần, sau đó trải qua “thiên chuy bách luyện” mà trở thành nội tình trụ cột của hắn.
Chưa nói đến những thứ khác, từ khi đi vào Hỏa Điểu tinh và chế tạo thành công ra bảy chuôi Cực phẩm bảo kiếm, Diệp Trần liền cảm giác được Kiếm Đạo cảnh giới của mình đã tăng lên không ít, nếu trước đây chỉ là sơ bộ đạt đến cảnh giới “trong tay không kiếm, trong lòng không kiếm”, hiện tại tắc thì đã đạt đến cảnh giới trung kỳ, lúc xuất kiếm không hề có hiện tượng tâm linh chấn động, từ đó sinh ra “tâm vô tạp niệm” làm cho tốc độ xuất kiếm càng nhanh và thêm chuyên chú hơn rất nhiều.
Kiếm Đạo cảnh giới tăng lên, đối với lực lượng phát huy cũng có sự gia tăng lớn, Diệp Trần tuy từ rất sớm đã bước chân vào “cung điện” lực lượng khống chế, làm cho chiến lực tăng mạnh đột biến đến cực hạn, thế nhưng dù cho có thể khống chế được lực lượng thì cũng cần phải phối hợp cùng kiếm đạo vì Diệp Trần trước sau vẫn là một cái kiếm khách.
Nói một cách khác, lực lượng khống chế chính là trụ cột bên trong các trụ cột, còn kiếm đạo thì có thể đem trụ cột này phát huy hiệu quả đến 100%, thậm chí 200%. Kiếm Đạo cảnh giới càng cao thì lại càng có thể phát huy ra ưu thế cao nhất của lực lượng khống chế.
Trừ việc đó ra, Diệp Trần phát hiện, việc đúc kiếm cũng có thể tôi luyện Kiếm Ý của mình, bản thân hắn sở hữu hai đại Kiếm Ý là Hủy Diệt cùng Bất Hủ. Trước đây, khi trong quá trình đại chiến cùng Cự Ma Đế thì Bất Hủ Kiếm Ý đã đột phá đến Thất giai, còn Hủy Diệt Kiếm Ý một mực vẫn dừng lại tại Lục giai đỉnh phong, dưới tình huống bình thường, muốn đem Hủy Diệt Kiếm Ý tăng lên tới Thất giai thì ít nhất cần thời gian vài năm thậm chí vài thập niên, dù sao Hủy Diệt Kiếm Ý là thuộc tính Kiếm Ý chí cường nên so với Kiếm Ý bình thường sẽ rát khó tăng lên.
Nhưng giờ đây hắn có cảm giác rằng, nếu tiếp tục chế tạo càng nhiều Cực phẩm bảo kiếm nữa thì Hủy Diệt Kiếm Ý sẽ tăng lên đến Thất giai nhanh hơn, đến lúc đó, Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều là Thất giai và sẽ sinh ra cộng hưởng mà nhanh chóng song song tiến lên, phải biết rằng Thất giai Bất Hủ Kiếm Ý đã giúp cho Diệp Trần có được năng lực Kiếm Ý hộ thể, còn Thất giai Hủy Diệt Kiếm Ý sẽ tạo ra đột phá cực lớn tại bên trên lực công kích.
Chương 1281: Vô ngã cảnh giới
Thời gian trước, Diệp Trần tại Lam Diệp thành đã tận lực mua cực phẩm kim loại tài liệu đủ để chế tạo ra ba bốn trăm chuôi cực phẩm bảo kiếm, trong đó, tài liệu có thể dùng để chế tạo ra Kim thuộc tính cùng Thủy thuộc tính bảo kiếm ước chừng chiếm hết một phần năm, như vậy sẽ có thể làm ra chừng 70 chuôi Cực phẩm bảo kiếm hệ Kim và Thủy, ngoại trừ ban đầu có tỉ lệ thất bại khá lớn, còn về sau đều là 100% xác xuất thành công.
Cho nên, một phần năm tài liệu này, Diệp Trần tổng cộng chế tạo ra được 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, trong đó Cực phẩm cấp thấp bảo kiếm có 25 chuôi, cực phẩm trung đẳng bảo kiếm có 22 chuôi, cực phẩm cao đẳng bảo kiếm có 7 chuôi, chung quy phẩm cấp cao có thấp có, không chỉ là về sau trình độ của Diệp Trần tăng lên mà nguyên nhân chủ yếu vẫn là tài liệu tốt xấu, bảo kiếm càng cường đại thì cần phải có tài liệu càng tốt, chỉ hiếu một ít đều không được.
Khi lầu ba có 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, cũng là thời gian bốn tháng qua đi kể từ khi hoàn thành bảy chuôi kiếm trước đó, nói cách khác, Diệp Trần bình quân mỗi tháng chế tạo được mười hai chuôi kiếm, tin tức này nếu được truyền đi sẽ đủ để chấn động toàn bộ Hỏa Điểu Tinh, không, phải nói là cả Chu Tước tinh vực.
Một tháng 12 chuôi kiếm, một năm sẽ là 144 chuôi kiếm, một vạn năm chính là 144 vạn chuôi kiếm, dù là trong mười vạn năm sinh mệnh, chỉ có một vạn năm là dùng để chế tạo bảo kiếm, như vậy tài phú thu về đều có thể dùng ức mà tính, đây là trình độ mà không ai khác có thể vượt qua nổi.
Ly Hỏa thành rất lớn, có phạm vi diện tích chiếm chừng mấy ngàn dặm, đương nhiên, đại bộ phận diện tích đều là ngoại thành, còn Ly Hỏa nội thành chỉ chiếm diện tích gần kề trăm dặm. Mà Lạc Trần Kiếm Các ở vào đường cái của nội thành phía tây, gần đây đã triệt để nổi tiếng, các Sinh Tử cảnh kiếm khách sinh hoạt tại Ly Hỏa thành trên cơ bản đều biết việc Lạc Trần Kiếm Các có đại lượng Cực phẩm bảo kiếm chưa được bán ra, những thứ cực phẩm bảo kiếm này có phẩm chất thần kỳ cao, hoặc là ẩn chứa cường đại Bất Hủ kiếm ý, hoặc là ẩn chứa Hủy Diệt kiếm ý, so với những Cực phẩm bảo kiếm đồng phẩm cấp đều trân quý hơn gấp mấy lần.
“Hòa Phong, ngươi có nghe nói không? Lạc Trần Kiếm Các tuần sau sẽ bắt đầu bán ra những thanh Cực phẩm bảo kiếm kia đấy, bất quá Lạc Trần Kiếm Các có một quy củ, đó chính là sẽ không bán cho người có chủ tu áo nghĩa không phù họp với thuộc tính của
Cực phẩm bảo kiếm đấy. Ngươi chủ tu Thủy chi áo nghĩa như vậy là hoàn toàn phù họp với quy củ của nó đấy.”
Trong một gian trà lâu, hai gã Sinh Tử cảnh Vương giả đang trò chuyện với nhau.
“Tuần sau sẽ bán ra sao? Thật tốt quá.”
Trung niên tên là Hòa Phong trên mặt lộ ra vui mừng, từ hai tháng trước hắn đa đi qua Lạc Trần Kiếm Các thưởng lãm các chuôi kiếm. Hắn một mực chờ đợi đến thời điểm các Cực phẩm bảo kiếm này được bán ra, bởi vì hắn đã nhìn trúng cái thanh Thương Hải kiếm kia.
Cùng lúc đó, ở các địa phương khác đều đang bàn luận về Lạc Trần Kiếm Các.
Một tuần lễ trôi qua rất nhanh, Lạc Trần Kiếm Các lập tức đã trở thành trung tâm của con đường cái phía tây nội thành, số lượng Sinh Tử cảnh kiếm khách lui tới đây tính ra hàng trăm, trong số này có đến tám phần là các Sinh Tử cảnh kiếm khách không chủ tu Kim hoặc Thủy áo nghĩa, nhưng hai thành còn lại cũng có chừng trăm người, trên lầu ba có 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm chỉ trong nửa buổi chiều ngắn ngủi đã được bán sạch sẽ.
“54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, tổng cộng bán được 46.000 khối nguyên thạch, như thế nào cũng có chút cảm giác thua lỗ ah.”
Diệp Trần cười khổ một tiếng.
Tại trong vũ trụ tinh không, cực phẩm cấp thấp bảo khí giá cả bình thường từ 200 đến 300 nguyên thạch, cực phẩm trung đẳng bảo khí là 500 đến 700, cực phẩm cao đẳng bảo khí là 1000 đến 1500. Cực phẩm bảo kiếm do Diệp Trần rèn ra có phẩm cấp tốt hơn rất nhiều so với Cực phẩm bảo kiếm cùng loại, nhưng bình quân, một thanh cực phẩm cấp thấp bảo kiếm cũng chỉ có thể bán 400 nguyên thạch, 25 chuôi chính là 10.000 nguyên thạch. Còn cực phẩm trung đẳng bảo kiếm bán 1000 nguyên thạch, 22 chuôi là 22.000, Cực phẩm cao đẳng bảo kiếm là 2000 nguyên thạch, 7 chuôi là 14.000. Tổng cộng cộng lại chính là 46.000 nguyên thạch.
Thoạt nhìn tựa hồ không nhiều lắm, nhưng kỳ thật cũng không có thiệt thòi gì, ngược lại là kiếm được lợi nhuận lớn, Diệp Trần chỉ bỏ ra hai ba vạn khối nguyên thạch để mua về Cực phẩm kim loại tài liệu, mới chỉ dùng hết khoảng một phần năm, một phần năm số tài
liệu này dùng để đúc tạo nên Cực phẩm bảo kiếm và thu về 46.000 khối nguyên thạch, chẳng những đã đem tiền vốn mua tài liệu thu trở về, còn lời ra được trên dưới 20.000 khối nguyên thạch.
Đã có 46.000 khối nguyên thạch này, Diệp Trần tạm thời không thiếu nguyên thạch nữa, về phần bỏ ra 150.000 để thuê tiệm vũ khí, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, dù sao cũng là chuyện nên làm vì nếu đúng như ý định của hắn thì về sau danh khí của tiệm vũ khí này sẽ lớn mạnh, lúc đó nó sẽ giống như là “một con gà mái đẻ trứng”, có thể liên tục không ngừng tạo ra nguyên thạch, còn nếu không thuê tiệm vũ khí này thì 150.000 nguyên thạch nhìn như nhiều, nhưng dùng một chút sẽ ít đi một chút, chắc chắn sẽ có ngày sử dụng hết, đến lúc đó muốn thuê tiệm vũ khí cũng không có nguyên thạch để thuê.
“Hiện tại ta đã có thể chế tạo được Cực phẩm bảo kiếm Kim và Thủy thuộc tính với 100% xác xuất thành công, nhưng vẫn chưa chế tạo qua Thiên Vương cấp bảo kiếm, việc chế tạo Thiên Vương cấp bảo kiếm thì cần phải có tài liệu thuộc loại Thiên Vương cấp ah.” ‘
“Trước hết ta nên đi Ngũ Hành chi địa! Nơi đó là địa phương tăm tối cuồng bạo của Hỏa Điểu Tinh, ẩn chứa vô số kim loại tài liệu.”
Diệp Trần làm những chuyện mà mình ưa thích đến nơi đến chốn, một khi chế tạo thành công ra Kim Thủy thuộc tính Thiên Vương cấp bảo kiếm, đây sẽ là cái cực hạn đầu tiên của hắn.
Bạch Hổ tinh vực, phụ cận Cự Nhận Tinh sâu thẩm trong tinh không.
Nơi đây, một đao khách và một kiếm khách đang giằng co nhau, bên cạnh bọn hắn còn có hai người trẻ tuổi đang đứng xem cuộc chiến.
Đao khách chính là Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm, còn Kiếm khách là một người trẻ tuổi mặc áo lam, mày kiếm mắt sáng, bất quá y phục màu lam của hắn cùng Diệp Trần bất đồng, màu y phục của Diệp Trần chính là màu xanh lam da trời, còn của hắn chính là màu xanh lam đen.
Đang đứng xem cuộc chiến giữa hai người trẻ tuổi này là một nam một nữ, nam nhân có vai rộng eo mảnh, một đôi mắt sắc lạnh như mắt sói, rõ ràng không phải là ánh mắt của
nhân loại, còn nữ nhân thì có gương mặt đẹp, ngực đầy mông lớn, mặc một bộ y phục màu xanh lá, sau lưng đeo một cây đoản côn hình sáu cạnh, có thể nói là khí thế đi cùng nhan sắc .
Bốn người này đều là các quái vật thiên tài bên trên Thiên Vương bảng, Lãnh Phi Phàm thì không nói làm gì, còn kiếm khách áo lam kia chính là Vô Khuyết kiếm khách có bài danh thứ mười một trên Thiên Vương bảng, tên gọi là Triệu Vô Khuyết, còn nam tử trẻ tuổi không giống nhân loại kia thì chính là Quái Tốc Lang Vương, y có bài danh thứ 14 trên Thiên Vương bảng, và Lục y nữ tử xinh đẹp thì có bài danh thứ tám trên Thiên Vương bảng, nàng chính là bạo lực nữ vương Yến Phi Hoa.
“Triệu Vô Khuyết, Thần Chi Thí Luyện Tràng sắp mở ra rồi, bây giờ ngươi không cần phải cùng ta phân thắng bại.” Lãnh Phi Phàm nói ra.
“Ta nói rồi, ba năm sau sẽ đánh một trận phân thắng bại, hiện tại đúng ba năm đã qua
_ A • 11
roi.
Con mắt rất sắc bén của Triệu Vô Khuyết như có thể xuyên thủng tất cả.
“Hiện tại ngươi nhất định khiêu chiến ta sao? Ta sợ rằng ngươi sẽ thua trên tay của ta lần nữa mà bị tổn hại nhuệ khí đấy, không bằng nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi đến lúc Thần Chi Thí Luyện tràng mở ra, ta và ngươi cũng đánh một trận.”
Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Vô Khuyết giao thủ không lớn.
“Ha ha, Triệu Vô Khuyết tựa hồ bị xem thường rồi.” Yến Phi Hoa nét mặt tươi cười như hoa.
“Triệu Vô Khuyết cũng đủ tâm nhãn đấy, hắn không khiêu chiến những người khác mà chuyên môn đi khiêu chiến Lãnh Phi Phàm, Thần chi thí luyện tràng sắp mở ra tới nơi rồi, ai lại nguyện ý bại lộ quá nhiều át chủ bài chứ.”
Quái Tốc Lang Vương lắc đầu.
“Ra tay đi!”
Triệu Vô Khuyết không có chút nào dao động, ba năm trước đó hắn đã thua trên tay Lãnh
Phi Phàm, ba năm sau, hắn bất kể như thế nào cũng muốn cùng đối phương đánh một trận, đối phương chính là gông cùm xiềng xích đối với hắn, chỉ có đánh vỡ cái gông cùm xiềng xích này thì hắn mới có thể tiến bộ nhanh hơn.
“Được rồi! Vậy ngươi phải cẩn thận rồi.”
Gặp không cách nào khích lệ Triệu Vô Khuyết thoái lui, Lãnh Phi Phàm đứng lên mà ánh mắt dần dần lạnh đi đến mức không chứa bất cứ tia cảm tình nào, giống như Ma Thần chi nhãn vậy, lại để cho Yen Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương đang đứng đó rất xa đều trở nên ngưng trọng, đây mới thực sự là Lãnh Phi Phàm, một khi chăm chú tập trung thì hắn như là Ma Thần đao khách vậy.
BOANG…!
Triệu Vô Khuyết rút bảo kiếm ra trước, thân hình bỗng nhiên lóe lên như thuấn di lao đến trước người Lãnh Phi Phàm vung nghiêng một kiếm xuống, một kiếm này hoàn mỹ đến mức không có bất kỳ khuyết điểm nào, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Đ…A…N…G…G!
Lãnh Phi Phàm cũng rút trường đao ra giương lên đón đỡ trường kiếm của Triệu Vô Khuyết, đao khí cùng kiếm khí hội tụ cùng một chỗ liền đem một viên đá tinh thần loại nhỏ ở phụ cận chém thành vài khúc.
“Đã bắt đầu rồi đấy!”
Yến Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương đứng xem mà không hề nháy mắt.
Triệu Vô Khuyết được gọi là Vô Khuyết kiếm khách không phải là không có đạo lý, kiếm pháp của hắn phảng phất không có chỗ nào thiếu sót, bất kể là tốc độ, lực lượng hay vẫn là độ chính xác đều hết sức kinh người, khi ba thứ đó hợp nhất lại thì lực sát thương mang đến là hết sức kinh người, cho dù là Lãnh Phi Phàm cũng không dám quá mức chủ quan.
Cùng so với kiếm pháp của Triệu Vô Khuyết, đao pháp của Lãnh Phi Phàm cũng không mảy may kém cạnh, nhưng lại bất đồng với Triệu Vô Khuyết ở chỗ, Lãnh Phi Phàm chủ yếu tập trung ở tốc độ cùng lực lượng, đao thế của hắn như bôn lôi có thể đoạt hồn tâm
phách người khác, về phần độ chính xác thì hắn không để mắt đến, với hắn mà nói, thự cân đối thống nhất là chuyện bình thường, tất nhiên phải có.
Đương đương đương đương!
Hoả Tinh như hoa khói tách ra làm sáng cả một góc tinh không, cuộc chiến đấu giữa Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Yô Khuyết nhanh chóng tiến vào hồi gay cấn, cho dù là Yen Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương cũng đều muốn hết sức chăm chú theo dõi mới có thể chứng kiến hết chi tiết của cuộc chiến.
“Triệu Vô Khuyết, ngươi vẫn còn kém một chút.”
Ánh đao như thác nước, Lãnh Phi Phàm một đao đánh bay Triệu Vô Khuyết ra ngoài.
Hai tay run lên, Triệu Vô Khuyết bị đánh bay thẳng ra ngoài hơn ngàn dặm xa thì thân thể mới ngừng lại.
“Lãnh Phi Phàm, trận chiến còn chưa chấm dứt ah!”
Triệu Vô Khuyết trên người đột nhiên bắn ra khí tức làm cho người ta phải kinh hãi, cổ khí tức này lóe lên rồi biến mất, cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể Triệu Vô Khuyết, sau một khắc, mái tóc Triệu Vô Khuyết được biến dài ra, đồng tử trong đôi mắt hắn biến thành màu bạc trắng, làm cho người ta gặp phải cảm giác như cả thiên địa sắp bị đổ ngã vậy.
Lực lượng áp súc đã thành một điểm.
“Vô Ngã cảnh giới.”
“Là Vô Ngã cảnh giới, khó trách hắn quyết tâm như vậy.”
Yến Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương lên tiếng kinh hô.
“Nguyên lai ngươi cũng đã lĩnh ngộ được Vô Ngã cảnh giới, khó trách có cường đại tự tin như vậy, nhưng là lần chiến đấu trước cùng ngưoi, ta cũng đã lĩnh ngộ ra Vô Ngã cảnh giới, chỉ có điều ngươi không thể bức ta phát huy ra thực lực thật sự mà thôi.”
Trên người Lãnh Phi Phàm đồng dạng bắn ra kinh hãi khí tức, tựa như Ma Thần, mái tóc của hắn dài thêm rất nhiều, đồng tử cũng chuyển sang màu bạc thâm sâu, lực lượng khí tức cũng không có tán ra bên ngoài chút nào, hoàn toàn áp súc vào bên trong người.
“Tái chiến a!”
Vô Ngã cảnh giới đại biểu cho sự chuyên tâm cực độ, Triệu Vô Khuyết căn bản không vì lời nói của Lãnh Phi Phàm mà thay đổi, thân hình hắn nhanh chóng thiểm lược, hướng phía Lãnh Phi Phàm công kích đi qua.
Lúc này đây, cuộc chiến đấu đã trở nên hết sức kịch liệt, phảng phất đã đến một cực hạn khác, tốc độ cùng lực lượng của hai người đã gia tăng gấp mấy lần, nhiều khi nhìn không thấy được bóng người, chỉ có thể nhìn thấy hoả tinh văng khắp nơi do đao và kiếm giao kích lưu lại, nương theo đó còn có từng khối từng khối nhỏ tinh thần vỡ vụn, ánh lửa lập lòe cả tinh không.
“Vô Ngã cảnh giới, chẳng nhũng có thể đem tiềm năng bản thân vận dụng một cách hữu hiệu, mà lại hành động theo bản năng, nó có thể đem cảnh giới lực lượng khống chế phát huy đến một độ cao mà trước đó chưa từng có, từng chiêu từng thức đều có lực phá hoại cực kỳ to lớn. Bất quá nhìn qua, Vô Ngã cảnh giới của Triệu Vô Khuyết còn kém hơn Lãnh Phi Phàm không ít.”
Yến Phi Hoa phân tích nói.
“Thật sự là hưng phấn a…, ta hận là không thể tham gia chiến đấu ah!”Quái Tốc Lang Vương liếm liếm bờ môi.
“Ngươi ah? Ngươi mà vào đó là bị đánh cho thành chó chết đấy.”
Yến Phi Hoa trợn trắng mắt.
Chương 1282: Vô ngã thiên nhãn cảnh giới
“Tốc độ không đủ, lực lượng cũng không đủ, ngươi đánh ta không sứt mẻ chút nào, khổ là ngươi cứ nghĩ có thể thắng được ta, bằng vào thực lực hiện tại thì còn xa xa không đủ, ngươi mau lấy ra thực lực mạnh hơn đi, bằng không trận chiến này sẽ kết thúc rất nhanh đấy.”
Lãnh Phi Phàm một tay cầm đao đứng lên chiến đấu rất uyển chuyển, mỗi một đao vung ra đều làm cho người ta có cảm giác giống như tinh thần mình bị nổ tung, thiên địa sụp đổ, còn Triệu Vô Khuyết thì hoàn toàn bị bao phủ ở trong đao thế của hắn, trông như “nước chảy bèo trôi” vậy.
“Đồng dạng là Vô Ngã cảnh giới nhưng Triệu Vô Khuyết cuối cùng vẫn có điểm thiếu sót, hắn có thể chống đỡ đến hiện tại là hoàn toàn nhờ vào kiếm pháp hết sức tinh chuẩn của hắn.”
Yến Phi Hoa tay phải vuốt vuốt trên mũi mà ánh mắt hết sức chuyên chú, đem chi tiết trận chiến đấu giữa Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Vô Khuyết chăm chú nhìn qua.
“Bạo Lực Nữ Vương, ngươi cũng lĩnh ngộ được Vô Ngã cảnh giới rồi ah?” Quái Tốc Lang Vương kinh ngạc nói.
Yến Phi Hoa xinh đẹp cười cười, nói “Chẳng lẽ ngươi cho rằng, Yến Phi Hoa ta không thể lĩnh ngộ Vô Ngã cảnh giới sao?”
“Loài người các ngươi đúng thật là quái thai, sinh mệnh tầng thứ không quá cao, nhưng là ngộ tính lại mạnh biến thái như vậy, đến ta cũng còn không biết Vô Ngã cảnh giới là cái gì nữa đấy?”
Quái Tốc Lang Vương khuôn mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nói.
“Ngươi cũng không phải là kẻ có ngộ tính bình thường, huống chi đã qua nhiều năm như vậy, hẳn ngươi cũng đã có thể luyện hóa không ít ‘Yêu thú nhân tử’ sao!”
“Suy cho cùng thì cái gì cũng không thể gạt được ngươi ah.”
Quái Tốc Lang Vương cười hắc hắc nhưng trong bụng thật nghiêm nghị, Yến Phi Hoa mặc dù được gọi là Bạo Lực Nữ Vương, nhưng cũng không phải là phải là một nữ nhân tầm thường, nhãn lực của nàng cũng rất “bạo lực” đúng như tên gọi.
“Tu La Trảm!”
Trường đao giơ lên cao, Lãnh Phi Phàm một đao bổ xuống.
Một đao kia như từ bỏ hết thảy phù hoa, từ bỏ hết thảy thắng bại vinh nhục, một đao kia chính là một đao thuần túy để giết chóc, không có bất kỳ nhân tố nào khác.
Đây là Tu La Trảm, một chiêu thức chém giết vô tình.
“Một đao kinh khủng này, chẳng lẽ Lãnh Phi Phàm lại muốn giết Triệu Vô Khuyết sao?”
Yến Phi Hoa trong lòng cả kinh.
Linh hồn phát rét, hàng tỉ tế bào trên toàn thân Triệu Vô Khuyết cũng cảm nhận được một đao kia kinh khủng thế nào, nếu như mình không đột phá thì dưới một đao kia, chỉ có chết mà thôi.
Đao pháp Lãnh Phi Phàm được xưng tụng là Vô Sinh, đến ma quỷ thần thánh cũng khó thoát, không phải là không có đạo lý.
Không bị khống chế, hàng tỉ tế bào trong cơ thể Triệu Vô Khuyết ngọa nguậy rồi phụt lên lực lượng khổng lồ hướng ra phía ngoài, toàn bộ những lực lượng này lại tập trung đến não bộ Triệu Vô Khuyết, sau đó hướng ra bốn phương tám hướng khuếch tán mạnh mẽ, sau một khắc, cả người Triệu Vô Khuyết phảng phất như bị điện áp đánh trúng làm thông thấu cả linh hồn, liền sau đó hết thảy vạn vật ở trong mắt của hắn cũng bắt đầu chậm lại.
Ầm!
Ánh đao cùng kiếm khí va chạm nhau nổ tung, Triệu Vô Khuyết hộc máu, cả người bay rớt ra ngoài, còn ánh đao đã bị phá vỡ, nhưng đao thế phảng phất như một thanh đao hư ảo như cũ vẫn không ngừng áp bách hắn.
Xuy!
Còn trên gương mặt Lãnh Phi Phàm thì phiêu khởi ra một tia máu tươi, tại đó hiện ra một vết kiếm với góc độ thật tinh tế và sắc bén.
“Không hổ danh là Vô Khuyết Kiếm Khách, ở thời khắc mấu chốt mà vẫn còn có thể đột phá đến Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới.” Trường đao vào vỏ, Lãnh Phi Phàm trên mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên.
Vừa rồi, nếu như Triệu Vô Khuyết không có đột phá thì tuyệt đối không ngăn được một đao kia, một đao kia chỉ sợ không thể đánh chết hắn cũng sẽ làm cho hắn tổn thất ít nhất là chín thành lực lượng. Thế nhưng, Triệu Vô Khuyết cuối cùng cũng chạm đến được cảnh giới này, chẳng những làm mất đi hết bảy thành lực đạo của Tu La Trảm, mà còn phản kích ngược lại đối phương, kiếm khí khẽ quét qua trên gương mặt làm hắn bị xước một chút.
“Lần Thần Chi Thí Luyện Tràng này mở ra, sẽ có tương đối náo nhiệt a.”
Yến Phi Hoa trong mắt hiện lên nhè nhẹ cuồng nhiệt, nàng như thế nào lại nhìn không ra Triệu Vô Khuyết đã chạm đến Vô Ngã Thiên Nhãn, một tầng cao hơn của Vô Ngã cảnh giới chứ.
Vô Ngã Thiên Nhãn cũng không phải chỉ là cường hóa ánh mắt, mà là cường hóa cảm giác của toàn thân, tỷ như ngũ giác hoặc thậm chí là giác quan thứ sáu, khi đó, võ giả liền có thể dự đoán trước mọi hành động của đối phương, sẽ nhìn ra sơ hở của vạn vật xung quanh. Đối với một sự vật nào đó mà hắn nhìn như nó không có sơ hở, thì thật ra là do cảnh giới của hắn không đủ, khi ngũ giác đã mạnh đến một cảnh giới nhất định, thì liền sẽ thấu rõ mọi thứ xung quanh có vô vàn điểm yếu, không thứ gì có thể che dấu được.
Khụ!
Ở ngoài mấy ngàn dặm, Triệu Vô Khuyết ho ra từng ngụm máu, thân thể của hắn gần như bị chia năm xẻ bảy, hiện ra đầy rẫy vết đao, những vết đao này không ngừng ngọa nguậy, trong khoảng thời gian ngắn lại không cách nào lấy Bất Tử Chi Thân để khôi phục, vì phía trên chúng có ẩn chứa đao ý cùng Hủy Diệt đao khí, vẫn một mực không tan đi.
“Tốt cho một chiêu Tu La Trảm.”
Triệu Vô Khuyết ngẩng đầu lên, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Lãnh Phi Phàm.
Lãnh Phi Phàm nói: “Có thể đón được một chiêu Tu La Trảm của ta mà không chết, ngươi miễn cưỡng đã được liệt vào một trong các kình địch của ta rồi, bất quá ta đã nương tay vì biết rằng, ngươi muốn ta toàn lực ứng phó để cho ngươi có thể chính thức bước vào Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới, bằng không, lần sau ta sẽ giết ngươi thật đấy.”
Câu nói sau cùng được nói ra, lưng sau Lãnh Phi Phàm đã phảng phất xuất hiện một cái Ma Thần hư ảnh.
“Ngươi vẫn không có toàn lực ứng phó sao?”
Triệu Vô Khuyết không biết Lãnh Phi Phàm đã dùng mấy thành thực lực, nhưng hắn vẫn là muốn đa tạ đối phương, không có đối phương áp bách như vậy thì hắn sẽ không thể nào sớm như vậy chạm đến Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới.
“Ha ha, một trận đánh đặc sắc đấy, Lãnh Phi Phàm, Thần Chi Thí Luyện Tràng mở ra, ta rất mong được cùng ngươi đánh một trận, còn Triệu Vô Khuyết, lần sau gặp mặt, ngươi hẳn là sẽ mạnh hơn ah, bằng không thì cứ với mấy đối thủ như vậy, tựu không có ý nghĩa gì rồi.” Yến Phi Hoa đã đi xa nhưng thanh âm tại chỗ cũ vẫn chấn động không tan.
“Đi nhanh như vậy, như thế nào ta vẫn cảm giác tốc độ của mình vẫn chưa chắc có thể áp chế được nàng.”
Quái Tốc Lang Vương sờ sờ càm, thân thể từ từ trở thành nhạt nhòa.
“Hai vị, hẹn gặp lại tại Thần Chi Thí Luyện Tràng.”
Sau một khắc, thân thể hoàn toàn hóa thành hư vô.
Trước khi đi, Lãnh Phi Phàm đối với Triệu Vô Khuyết nói: “Ở Hỏa Điểu Tinh, ta đã đụng phải một kiếm khách rất có ý tứ đấy, ta không biết hắn có lĩnh ngộ Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới hay không, nhưng ở phương diện năng lực này, hắn hết sức không đơn giản, một ngày kia mà đụng phải hắn thì ngươi không nên khinh thường, àh đúng rồi, hắn mặc y phục màu xanh da trời đấy.”
Bá!
Lãnh Phi Phàm rời đi.
“Kiếm khách mặc y phục màu xanh da trời à?”
Triệu Vô Khuyết hơi chú ý đến vấn đề này, kẻ có thể làm cho Lãnh Phi Phàm nói “không đơn giản”, tất nhiên hắn sẽ “không đơn giản”.
—————–
Ngũ Hành Chi Địa ở vào tận cùng phía tây Hỏa Điểu Tinh, dựa vào dụng cụ “tinh thần ảnh thu nhỏ”, Diệp Trần rất nhanh xác định được phương vị Ngũ Hành Chi Địa, rồi lái Kim Mị Ảnh chạy đi qua.
Kim Mị Ảnh chính là tên mà Diệp Trần đặt cho Thiên Vương cấp chiến hạm.
Trên thực tế, ở Hỏa Điểu Tinh này, Kim Mị Ảnh có tốc độ cũng không nhanh hơn Diệp Trần bao nhiêu, vì dưới tình huống có đại khí gây trở ngại, hình thể càng lớn thì sẽ gặp phải trở ngại càng lớn, Kim Mị Ảnh dài đến gần trăm thước, nơi rộng nhất có chừng 12 thước, mặc dù hình dáng như giọt nước của nó có thể làm giảm lực cản của đại khí xuống tới một mức độ nhất định, nhưng xa xa vẫn kém hơn thân thể con người.
Thế nhưng, Hỏa Điểu Tinh có đường kính cũng là 2700 vạn dặm, nên dù có nhanh hay chậm hơn một chút thì cũng không có ý nghĩa nhiều lắm, tuy vậy, ngồi trên Kim Mị Ảnh thì có thể tiết kiệm được biết bao nhiêu là Chân Nguyên.
Nội thất bên trong Kim Mị Ảnh hết sức xa hoa, ở trong đại sảnh, Diệp Trần vừa có thể nhìn ra bên ngoài khoang thuyền để thưởng thức phong cảnh, vừa thưởng thức cực phẩm tửu ngon lành.
Vùi đầu chế tạo bảo kiếm suốt gần nửa năm nay, thật lâu rồi hắn đã không có được khoảnh khắc thư giãn nhẹ nhàng như vậy.
Uống xong một bình rượu thì cũng đã đến Ngũ Hành Chi Địa, thiên địa khí tức tại đây làm Kim Mị Ảnh bắt đầu rung chuyển mạnh.
Cửa khoang mở ra, Diệp Trần đi ra bên ngoài, lập tức, từng cơn gió ngũ sắc phô thiên cái địa thổi tới đây.
Những đạo Ngũ sắc phong này mạnh mẽ và nóng bức đến mức có thể tiêu kim hóa cốt, nếu không phải là Sinh Tử Cảnh vương giả thì tuyệt đối không thể ngăn cản chúng.
Thu hồi Kim Mị Ảnh vào trong, Diệp Trần hạ xuống mặt đất.
Xuy!
Chân mới vừa chạm xuống mặt đất thì một đạo kim sắc quang ảnh đột nhiên từ đâu phi phác đến với tốc độ nhanh như điện quang, khí tức sắc bén đến dị thường.
“Là Kim Linh Vương!”
Ánh mắt của Diệp Trần lập tức bị thu hút bởi hình thể của đạo kim sắc quang ảnh kia, đây là một sinh vật có màu vàng nhưng lại không có ngũ quan, cả người nó đều do kim khí màu vàng cấu tạo thành, làm cho người ta cảm giác được một sự sắc bén hết sức nguy hiểm, tay phải của nó có hình dạng như một thanh đại đao, hướng phía Diệp Trần bổ đến, ngay cả Ngũ sắc Phong Đô cũng dễ dàng bị bổ ra.
“Nó tựa hồ không có linh trí ah.”
Nguyên khí tạo thành sinh mệnh, thông thường sẽ có chút linh trí, bằng không cũng sẽ không thể trở thành sinh mệnh được, nhưng con Kim Linh Vương này lại cơ hồ không có linh trí, chỉ biết giết chóc mà thôi, chiêu thức cũng không có bất kỳ quy luật nào, là phương thức công kích nguyên thủy nhất.
Kiếm Thế thả ra, thân ảnh Kim Linh Vương bị dừng lại đôi chút, Diệp Trần không chậm không nhanh đi tới, một chưởng đặt tại trên lồng ngực đối phương, “khúc khích khúc khích xuy”, năm đầu ngón tay hắn phân biệt thả ra năm sợi kiếm khí giao nhau chung một chỗ tạo thành cơn lốc kiếm khí đáng sợ, đem Kim Linh Vương cắt thành hư vô, Kiếm Ý ẩn chứa phía trên lại càng mạnh mẽ tiêu diệt ý thức của nó, khiến nó không cách nào phục dựng lại thân thể.
Đánh chết Kim Linh Vương đối với Diệp Trần mà nói, bất quá chỉ là tiện tay mà thôi, sau đó hắn dần dần tiến sâu vào Ngũ Hành Chi Địa.
Ngũ Hành Chi Địa có đầy dẫy các loại nguyên khí sinh mệnh, như Kim Linh Vương, Mộc Linh Vương, Thủy Linh Vương, Hỏa Linh Vương cùng với Thổ Linh Vương, tại chỗ mà Diệp Trần đang đứng là nơi có nhiều Kim Linh Vương nhất.
“Thúc thúc, chúng ta không ngăn được nữa rồi, mau lui ra!”
Ở chỗ sâu trong Ngũ Hành Chi Địa, từng kẻ Bán Yêu Vương bị đánh chết, chỉ còn lại hai gã Bán Yêu Vương cường đại nhất đang chật vật rút lui, hai kẻ Bán Yêu Vương này, một người là trung niên nam tử có tu vi là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, một người là Cẩm y thanh niên có tu vi là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, người đang nói chuyện chính là Cẩm y thanh niên.
Đối thủ của bọn họ là một con Kim Linh Vương cường đại, con Kim Linh Vương này lớn gấp đôi so với Kim Linh Vương bình thường, trên người của nó không phải là màu vàng thuần túy, mà là một màu vàng nhạt, hai cánh tay của nó, một bên hóa thành đại đao, một bên hóa thành trường kiếm, đao quang kiếm ảnh được phóng ra tràn ngập chung quanh, bất kỳ vật gì cũng không thể ngăn cản được nó.
“Hiện tại, cho dù chúng ta rút lui thì nó cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.”
Trung niên Bán Yêu Vương cười khổ.
Kim Linh Vương màu vàng nhạt liền giết tới, tay phải như đại đao của nó vung chém xuống làm mặt đất bị vỡ ra một cái cái khe khổng lồ, phải biết rằng, mặt đất tại Ngũ Hành Chi Địa hết sức cứng rắn, có thể chém ra một dấu vết cũng coi là không tệ rồi, còn chém ra một cái khe như vậy, chỉ có Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cường giả thì mới có thể làm được.
Trung niên Bán Yêu Vương cũng là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cường giả, thế nhưng công kích của hắn ngay cả phá vỡ thân thể phòng ngự của con Kim Linh Vương này cũng không được, ngược lại, công kích của nó lại có thể dễ dàng cắt đứt hộ thể Chân Nguyên của hắn ra.
“Thúc thúc, có người đến!”
Mặc dù đang cố hết sức chém giết, nhưng gã thanh niên kia cũng không quên quan sát tứ phía.
“Ừ, cẩn thận một chút, những người xuất hiện ở chỗ này thường không phải là hạng lương thiện ah.” Trung niên Bán Yêu Vương vừa đánh vừa lui.
Rất nhanh, một đạo nhân ảnh đang bay tới.
Chợt, bóng người kia bắt đầu gia tốc, hướng về bên này bay đến.
“Không tốt, cẩn thận.”
Trung niên Bán Yêu Vương kinh hãi, cho rằng đối phương muốn “bỏ đá xuống giếng”.
Ầm một tiếng, Kim Linh Vương màu vàng nhạt kia bị đánh bay ra ngoài, thân thể chia năm xẻ bảy.
“Thật tốt quá, hắn không phải là kẻ “bỏ đá xuống giếng”, bất quá lực công kích của hắn thật cường đại, có thể đem đầu Kim Linh Vương này đánh nát dễ dàng mặc dù phòng ngự thân thể của nó đã đạt đến mức độ Cực phẩm trung đẳng bảo giáp rồi!”
Hai người này cảm thấy hết sức khiếp sợ, đây là một con Kim Linh Vương không giống như bình thường, là Ngũ Hành Kim Linh Vương có phòng ngự hết sức kinh khủng, trên căn bản, Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên trở xuống sẽ không thể gây ra thương tổn đối với nó.