Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 207 [Chương 1152 đến 1157]
❮ sautiếp ❯Chương 1152: Một kiếm diêt tinh thần
Lam Sơn Mi tuy chưa phải là Vương giả Sinh Tử Cảnh, nhưng nàng đã sớm có thực lực phá tan đỉnh trời. Mà phiến tinh không này, nàng cũng không phải mới đến lần đầu. Nàng đối với trạng thái vô trọng lực ở đây vô cùng quen thuộc.
Nhưng Diệp Trần lại là lần đầu tiên tiến vào trong tinh không.
Phá tan đỉnh trời cần thực lực vô cùng cường đại. Khi Diệp Trần còn là Bán Bộ Vương Giả cũng không có thực lực phá tan đỉnh trời. Sau khi tiến vào Bán Bộ Vương Giả cao giai lại đi đến Sinh Tử bí cảnh, kế tiếp tốc độ Diệp Trần tấn cấp quá nhanh, cảm ngộ sinh tử, nghiên cứu võ học đều không kịp làm sao có cơ hội tiến nhập tinh không.
– Đây là tinh không sao?
Diệp Trần cảm giác tâm thần của mình bị một lực lượng cực đại trùng kích. Vô số ngôi sao, cùng với một màu đen vô hạn vô biên thâm sâu khó lường thoáng cái dũng mãnh tiến vào trong đầu hắn. Thiên không phải là thiên, địa không phải là địa. Ở đây căn bản không có thiên không có địa, cũng không có sự tồn tại của trọng lực. Chỉ có sự tịch mịch vô âu vô lo.
– Ngươi lần đầu tiên đến tinh không?
Lam Sơn Mi nhìn biểu tình của Diệp Trần kỳ quái nói.
Diệp Trần gật đầu, không hề phủ nhận.
– Thật không biết ngươi nghĩ như thế nào. Trước kia khi ta có thực lực phá tan đỉnh trời thì đã đi lên xem xét.
Lam Sơn Mi đánh giả dáng vẻ mĩ lệ của tinh không, nói.
Ma Đao Vương cười nói:
– Hiện tại xem xét cũng không muộn. Chỉ là Diệp huynh đệ cũng nên lưu ý. Tinh không không giống như dưới kia. Không gian trong tinh không vô cùng ổn định không giống như không gian bên dưới yếu đuối như đậu hũ vậy. Không gian trong tinh không cho dù là Vương giả Sinh Tử Cảnh cũng không thể nào phá vỡ được. Nhưng trong tinh không không có trọng lực, cũng không có lực cản của không khí cho nên tôc độ phi hành cực nhanh, nhanh đến nỗi kinh người.
– Đúng vậy?
Thân thể Diệp Trần nhoáng lên, chợt xông ra ngoài.
Hổn hển!
Lưu quang thanh sắc lượn lờ trong tinh không, trong nháy mắt đã xuất hiện ở một giải đất xa xổi.
Vừa mới bắt đầu Diệp Trần còn không thể thích ứng. Ở đây không có trọng lực, không có lực cản, nhưng hắn rất nhanh làm quen với điều kiện ở nơi đây, thích ứng với hoàn cảnh. Thường nhân có thể có được một phần mười trình độ của Diệp Trần cũng đã mừng lắm rồi.
– Hắn là lần đầu tiên đi đến tinh không?
Ma Đao Vương và Lam Sơn Mi đều cảm thấy hoài nghi. Ngoại trừ lúc đầu không được tự nhiên ra thì nhận thức của Diệp Trần về tinh không bằng Lam Sơn Mi, lại càng không bằng Ma Đao Vương.
Không cần vận chuyển chân nguyên, Diệp Trần huyền phù ở trong tinh không, thầm nghĩ:
– Tốc độ so với xuyên toa hư không nhanh hơn. Xem ra trọng lực ở Chân Linh thế giới rất mạnh. Cũng đúng. Chân Linh thế giới quá lớn.
Trong tinh không cũng không phải là không có trở lực, chỉ là nó quá nhỏ bé mà thôi. Khi tốc độ nhanh tớn một cảnh giới nhất định, ta vẫn có thể cảm thụ được sự tồn tại của trở lực.
– Lựa chọn ngôi sao này đi!
Chân nguyên bao phủ lấy Lam Sơn Mi, Ma Đao Vương theo sát Diệp Trần, ngón tay chỉ về một ngôi sao sứt mẻ ở phía xa.
Ngôi sao kia giống như từng chịu ảnh hưởng bởi cuộc đại chiến của Vương giả Sinh Tử Cảnh, cho nên mặt ngoài gồ ghề, có một khối thổ địa thật lớn còn nứt hẳn, tách biệt khỏi ngôi sao. Chỉ là dẫn lực của ngôi sao vẫn còn, cho nên khối thổ địa này chỉ bị tách ra hơn ngàm dặm, không thể nào tách hẳn ra.
– Được!
Thanh Liên Kiếm Quyết vận chuyển đến cực hạn, tốc độ Diệp Trần tăng lên. nhanh như chớp bay tới.
Cách đó mấy nghìn dặm, ba người dừng lại.
– Diệp huynh đệ. Để ta cảm thụ một chút uy lực của Thiên Thương Kiếm đi!
Ma Đao Vương có phần chờ mong, hắn rất muốn biết chân nguyên vương cấp và lục giai hủy diệt kiếm ý ẩn chưa trong Thiên Thương Kiếm sẽ có uy lực như thế nào.
– Hay nhất là một kiếm phá hủy nó.
Diệp Trần cười nói.
– Không có khả năng!
Ma Đao Vương có phần không tin. Ngôi sao này có đường kính vượt qua một vạn dặm. Nếu như phá tan ngôi sao này thành từng mảnh nhỏ thì Ma Đao VƯơng còn tin tưởng. Thế nhưng nói một kiếm phá hủy nó hắn có phần không dám tin.
Phải biết rằng phá hủy một phiến thổ địa một vạn dặm và phá hủy một ngôi sao có đường kính một vạn dặm là hai khái niệm khác nhau. Phá hủy một phiến thổ địa một vạn dặm thì lực sát thương không cần quá lớn. Mà một ngôi sao có đường kính một vạn dặm lại khác, muốn phá hủy nó thì độ khó tăng lên gấp bội.
– Chưa thử qua, nhưng nghĩ sẽ thành!
Diệp Trần biết rõ uy lực của Thiên Thương Kiếm như thế nào. Loại lực lượng chân động tập trung này một khi bạo phát sẽ có hiệu quả phá hủy phi thường cường đại. Phương thức phá hủy ngôi sao kia và phá hủy cơ thể con người không khác nhau. Đương nhiên để tránh trường hợp xấu xảy ra hắn thay đổi Phá Tà Kiếm bằng Thiên Hạt Kiếm.
Thiên Hạt Kiếm cầm trong tay, Diệp Trần hít một hơi thật sâu, hai mắt bắn ra tinh quang.
– Đi!
Khẽ quát một tiếng, một kiếm của Diệp Trần chém về phía xa.
Chấn động vô hình khuếch tán rất nhanh, hầu như trong nháy mắt đã lan đến ngôi sao kia.
Ngôi sao mạnh mẽ rung động, biên độ rung động thập phần khoa trương. Không ít phiến thổ địa trong ngôi sao thì đánh bay ra bốn phương tám hướng.
Ầm ầm!
Có hỏa quang bạo phát ở mặt ngoài của ngôi sao.
– Thực sự muốn bạo tạc!
Chân nguyên của Ma Đao Vương vận chuyển, kéo Lam Sơn Mi lui về phía sau.
Phanh!
Lấy ba người làm trung tâm, ánh sáng vô tận lóe lên sáng như ban ngày, cái gì cũng không nhìn thấy. Cái bóng bị kéo dài ra vô hạn, cuối cùng cái bóng cũng bị ánh sáng vô tận thôn phệ.
Sau một khắc, lực bạo tạc bắt đầu lan đến, nhiệt độ tăng lên đáng sợ. Hộ thể chân nguyên của Diệp Trần cũng chịu chấn động không nhỏ. Ma Đao Vương cách đó khá xa, nên lực ảnh hưởng không lớn. Nhưng sóng xung kích lan ra mấy vạn dặm, lấy linh hồn lực cảm ứng có thể phát hiện ra một vòng sóng xung kích thật lớn, giống như quang hoàn không ngừng biến lớn. Mà ở trung tâm của ngôi sao đã sơm biết thành một quả cầu lủa. Quả cầu lửa bành trướng, tỏa ra nhiệt lượng thật lớn.
– Lực bạo tạc thật kinh khủng!
Sau khi chém ra một kiếm, Diệp Trần lui ra ngoài hơn mười vạn dặm rồi nhưng vẫn như cũ, có phần không chịu nổi. Nếu như đứng gần, rất có thể sẽ bị thương nặng. Nếu như đứng sát ngôi sao kia, phỏng chừng trong nháy mắt sẽ bị đốt cháy thành tro bụi, tro cốt không còn. Bất tử thân cũng không thể cứu được hắn, đơn giản là huyết nhục đã không còn.
Sóng xung kích càng ngày càng nhỏ. Lúc này Ma Đao Vương mới dám đến gần.
– Thật sự là bị ngươi phá hủy. Uy lực một kiếm này ta đã xem thường rồi.
Vừa nói, Ma Đao Vương vừa nở một nụ cười.
– Lực bạo tạo của ngôi sao vừa rồi thế nào. Rất mạnh chứ! Dừng xem những vì sao trong tinh không không có lực uy hiếp gì. Nhưng một ngày nó bạo tác thì sẽ bộ phát ra năng lượng khiến cho Vương giả Sinh Tử Cảnh cũng phải thối lui ba bước.
– Đích xác là không thể coi thường.
Diệp Trần gật đầu.
Đối với một kiếm phá hủy một ngôi sao có đường kính một vạn dặm, Diệp Trần cảm thấy bình thường. Thiên Thương Kiếm khác với những kiếm chiêu khác. Lực lượng chấn động tập trung vào một chỗ, sau đó mới lan tỏa ra xung quanh. Từ đó sản sinh ra lực lượng phá hoại vô cùng lớn. Nếu như là kiếm chiêu bình thường nhiều nhất chỉ có thể khiến cho ngôi sao kia bị sứt mẻ bên ngoài mà thôi.
– Quá mạnh mẽ!
Ma Đao Vương đối với một kiếm hủy diệt ngôi sao này của Diệp Trần vẫn thừa nhận được. Nhưng đối với Lam Sơn Mi lại có ảnh hưởng rất lớn. Dù sao thì trước đây nàng tiến nhập vào trong tinh không, nhưng không dám đi quá xa đỉnh trời. Cũng không có gặp được đại chiến trong tinh không, việc phá hủy những ngôi sao này là chuyện bình thường. Lần đầu tiên nhìn thấy khiến cho làm cảm giác được cực hạn. Trong đầu thỉnh thoảng lại xuất hiện hình cảnh ngôi sao bạo tạc cùng lực lượng hủy diệt của nó.
Chương 1153: Trước khi đi hỗn loạn ma hải
Trở về Trường Thiên phái, Ma Đao Vương liền cáo từ.
– Diệp huynh đệ. Ngươi đã tiến vào Sinh Tử Cảnh, ta cũng không có vật gì quý giá để tặng cho ngươi. Đây là Ma Đao Quyết, ngươi có thể xem để tham khảo một chút. Hẳn là có thể giúp cho ngươi tránh khỏi việc đi đường vòng.
Từ linh giới trữ vật lấy ra một cái ngọc giản, Ma Đao Vương đưa cho Diệp Trần.
– Cái này…
Diệp Trần có phần chần chờ, Ma Đao Quyết là căn bản của Ma Đao Tông. Hiện giờ đối phương lại đưa cho mình, thực sự khiến cho Diệp Trần cảm thấy kinh hãi, hắn không có chuẩn bị tâm lý cho việc này.
– Nếu Ma Đao Quyết ở trong tay Diệp huynh đệ sẽ phát huy được tác dụng lớn hơn nữa. Đã như vậy còn không bằng thành toàn cho huynh đệ. Chỉ mong Diệp huynh đệ không truyền Ma Đao Quyết này ra ngoài.
Ma Đao Vương nói.
Chậm rãi thở dài một hơi, Diệp Trần trịnh trọng gật đầu:
– Đa tạ Ma Đao Vương tiền bối. Sau này có thời gian, Diệp Trần nhất định sẽ đăng môn bái phỏng, không say không về.
Diệp Trần nói như vậy, cốt là muốn cùng đối phương trở thành bằng hữu.
– Đến lúc đó ta nhất định sẽ nhiệt liệt chào đón huynh đệ.
Ma Đao VƯơng cười ha ha.
Việc đưa Ma Đao Quyết cho Diệp Trần đối với Ma Đao Tông là một đại sự, nhưng đối với Ma Đao Vương mà nói thì không tính là gì. Có thể giao hảo với Diệp Trần, Ma Đao Vương cảm thấy như vậy rất đáng giá. Diệp Trần cũng không phải lấy lực lượng chấn động làm lộ tuyến phát triển chính. Có Ma Đao Quyết hay không đối với hắn cũng không quan trọng. Dù sao đi nữa Diệp Trần vẫn có thể leo lên đỉnh phong, chỉ là có Ma Đao Quyết trong tay, thời gian tiến bộ của hắn nhanh hơn mà thôi.
Ma Đao Vương và Lam Sơn Mi đã ra về đươc vài ngày, mà Diệp Trần cũng một mực tham khảo học tập Ma Đao Quyết.
Quy tắc lực lượng chấn động trong Ma Đao Quyết miêu tả không tính là tỉ mỉ nhưng lại mạch lạc rõ ràng. Có thể hình dung Ma Đao Quyết là một bộ khung xương hoàn hảo, hiện giờ Diệp Trần chỉ cần thêm thắt vào đó là được, không phải mất công đi đường vòng. Cũng có thể hình dung Ma Đao Quyết giống như một thân cây đại thụ, thân cây thẳng tắp, cho dù có phát triển như thế nào đi chăng nữa thì cũng không làm mất đi sự cân đối, thậm chí cây cổ thụ còn có thể khỏe mạnh hơn.
Tổng kết lại, Ma Đao Quyết tuy không thể khiến cho tốc độ tìm hiểu của Diệp Trần vè lực lượng chấn động nhanh hơn nhưng có thể giúp cho Diệp Trần không cần lo lắng bản thân mình sẽ đi đường vòng. Từ đó tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
– Thiên Thương Kiếm đã đại thành rồi nhưng còn chưa có đạt tới viên mãn. Có Ma Đao Quyết này, hẳn có thể nhanh chóng khiến cho Thiên Thương Kiếm viên mãn.
Một môn võ học lợi hại, muốn tu luyện đến viên mãn quả thật rất khó. Đại thành, đại biểu cho uy lực của võ học phát huy đến một trình độ nhất định. Viễn mãn đại biểu cho sụ lớn nhỏ, đã hoàn toàn hiểu được môn võ học này. Muốn làm được điều này, trong một khoảng thời gian ngắn khó có thể làm được. Cho dù là võ học tốt cũng phải thí nghiệm vô số lần, mới phát hiện được ưu điểm và khuyết điểm trong đó. Diệp Trần muốn Thiên Thương Kiếm hoàn thiện thì cần phải không ngừng giao thủ với người khác, bằng không khó có thể thực hiện được.
– Đã đến lúc rời đi rồi!
Hôm nay, Diệp Trần sản sinh ra ý niệm rời khỏi Huyết Thiên đại lục trong đầu.
– Trước khi rời đi cũng nên chế tác một cái tinh thần tưởng niệm thể.
Vương giả Sinh Tử Cảnh có rất nhiều năng lực, tinh thần tưởng niệm thể và ý chí chiếu hình chính là thứ được dùng nhiều nhất, cũng là thứ thực dụng nhất.
Chế tác tinh thần tưởng niệm thể nói đơn giản cũng đơn giản, mà nói khó cũng rất khó.
Đơn giản là bởi vì Vương giả Sinh Tử Cảnh nào cũng có thể làm được. Khó là thực lực của tinh thần tưởng niệm thể như thế nào. Cao thì bằng một phần ba chiến lực bản thể, thấp thì ngay cả một phần năm cũng không được, đồng thời cũng rất dễ tan vỡ. Ví dụ như tinh thần tưởng niệm thể của người đeo mặt nạ có chiến lực ước chừng bằng một phần ba bản thể, kết cấu cũng rất ổn định, không dễ dàng tan vỡ. Có thể nói đối phương trên phương diện chế tác tinh thần tưởng niệm thể có thành tựu không tồi. Nếu như không phải bị trung một chiêu Linh Hồn Chi Quang của Diệp Trần thì sẽ không dễ dàng tan vỡ như vậy.
Bước đầu tiên để chế tác tinh thần tưởng niệm thể chính là lấy nguyên hình của mình làm khuôn, rồi dùng chân nguyên vòng quanh cơ thể. Sau đó bỏ thêm vào nhân thể, lục phủ ngũ tạng, cốt cách, máu huyết cùng với kinh mạch. Những thứ này đều cùng chân nguyên để mà tạo ra. Chân nguyên của Vương giả Sinh Tử Cảnh có thể chế tác ra đồ vật thật đến nỗi khó mà phân biệt được. Ngay cả chân nguyên của Diệp Trần cũng có thể bắt chước được rất sống động, nhìn không ra một điểm giả nào.
Bước cuối cùng là bước quan trọng nhất.
Ngưng tụ hạch tâm linh hồn.
Tuy Vương giả Sinh Tử Cảnh có thể bắt chước được nhân thể của con người nhưng không thể nào bắt chước được hồn hải. Hồn hải vô cùng bé, cũng vô cùng lớn, kỳ diệu khó lường, kết cấu cực kỳ ổn định. Đây cũng chính là lý do mà công kích linh hồn rất khó tiêu diệt được linh hồn đối phương, chỉ có thể tạo được tác dụng phụ trợ.
Hạch tâm linh hồn tự nhiên không bằng hồn hải, nhưng chí ít có thể cất giấu ở bên trong một ít linh hồn lực mà không bị lộ ra ngoài. Theo như lý thuyết thì một cái tinh thần tưởng niệm thể hoàn hảo có thể tồn tại vô số năm tháng mà không bị tan rã.
– Thành!
Nhìn tinh thần tưởng niệm thể có tướng mạo giống mình như đúc ở trước mắt, ngay cả khí tức cũng không hề khác nhau, Diệp Trần lộ ra một tia cảm giác và cảm giác thành tựu.
Tinh thần tưởng niệm thể theo một trình độ nhất định mà nói là do bản thân tạo ra, có cùng một linh hồn. Từ đó có thể chia sẻ tin tức với nhau, nắm giữ được võ học của bản thể. Tinh thần tưởng niểm thể có thể thi triển được võ học của bản thể nhưng dù sao thì tinh thần tưởng niệm thể cũng không phải là bản thể, khả năng thựa nhận lực lượng có hạn cho nên không thể nào thi triển hết được uy lực của võ học.
Một ít võ học cường đại, tinh thần tưởng niệm thể cũng miễn cưỡng thi triển được, tỷ như lực lượng chấn động, Thiên Thương Kiếm. Nhưng dù có thi triển được thì uy lực cũng không quá lớn. Trừ những thứ đó ra thì năng lực thiên phú Linh Hồn Chi Quang không dùng được, cái này liên quan đến sự huyền bí của cơ thể con người. Diệp Trần chỉ có thể bắt chước cơ thể con người chứ không thể nào tham ngộ ra được sự huyền bí của cơ thể.
Tinh thần tưởng niệm thể có kinh mạch, có thể thông qua việc vận chuyển công pháp mà khôi phục chân nguyên nhưng không thể nào tu luyện. Vốn Diệp Trần có thể tạo ra tinh thần tưởng niệm thể có được thực lực bằng một phần ba của mình nhưng mà cực phẩm linh thạch đối với hắn lại thiếu hụt trầm trọng không đủ để quán nhập một phần ba tu vi vào trong tinh thần tưởng niệm thể. Cuối cùng tinh thần tưởng niệm thể của Diệp Trần cũng chỉ có được mười năm tu vi mà thôi.
Dựa theo suy nghĩ của Diệp Trần thì tinh thần tưởng niệm thể này chỉ dùng để bảo hộ Trường Thiên phái, để phòng ngừa vạn nhất. Phỏng chừng chiến đấu rất ít, cho nên không cần tạo ra tinh thần tưởng niệm thể có thực lực cường đại làm gì.
Lấy ra một cái linh giới trữ vật trung phẩm và Phá Tà Kiếm, Diệp Trần đưa cho tinh thần tưởng niệm thể.
– Có thể rời đi rồi!
Không có thông tri cho Lý Trường Phong, Diệp Trần trực tiếp xé không gian trốn vào trong hư không. Có bốn tinh chiến lực, trong thiên hạ, hầu như không có mấy địa phương Diệp Trần không thể đi. Không những thế, Diệp Trần còn tinh thông không gian áo nghĩa, công phu bỏ chạy tuyệt đối là nhất lưu.
– Trước tiên đi Hỗn Loạn Ma Hải!
Trước đây Mộ Dung tuy rằng nói là tự nguyện lấy Ma Hoàng làm chồng nhưng nhiều ít trong đó có phần áp lực. Khi đó không có thực lực, Diệp Trần không thể làm gì. Hiện tại đã có thực lực, hắn tự nhiên có tư cách phát biểu.
Thi triển thân pháp, Diệp Trần giống như một con cá nhanh chóng xuyên phá không gian. Không đến một canh giờ, Diệp Trần đã đến được Hỗn Loạn Ma Hải, ma khí cuồn cuộn.
Hỗn Loạn Ma Hải rất rộng lớn, nhưng muốn tìm được người của Ma tộc cũng rất dễ. Chỉ cần chạy đến trung tâm của Hỗn Loạn Ma Hải là có thể có được tin tức.
Trong Hỗn Loạn Ma Hải có mười gia tộc Nhân Ma lớn, mỗi một gia tộc đều chiếm cứ hàng trăm đảo nhỏ, ngoài ra mười gia tộc nhân ma cũng thi triển thần thông dời những hòn đảo nhỏ khác về phạm vi thế lực của mình.
Rất hiển nhiên những hòn đảo nhỏ ở đây có một ít bộ phận là tồn tại tự nhiên, đại đa số là từ những địa phương khác di dời tới. Vô số những hòn đảo nhỏ tụ tập lại một chỗ tổ hợp thành một đóa hoa, ở vị trí nhị hoa có năm hòn đảo nhỉ. Trên mỗi hòn đảo đều có một tòa cung điện, ma khí cuồn cuộn.
Ở trên một tòa cung điện, Nhân Ma Hoàng vừa mở con mắt, đôi mắt đẹp toát ra một tia kinh ngạc.
– Nhanh như vậy đã tới rồi.
– Có ý tứ, xem ra đoạn thời gian trước chính hắn đã nháo sự. Không biết thực lực của hắn hiện nay như thế nào, đạt được đến trình độ gì rồi? Đã quyết định đến đây, hẳn là không thấp đi!
Nhân Ma Hoàng chỉ là danh hào gọi chung cho Ma Vương phong đế mà thôi. Đây cũng không phải là phong hào của nàng. Phong hào của nàng là Ma Hoa Hoàng. Ma tộc có rất nhiều chi tộc, mà trong cơ thể Ma Hoa Hoàng hơn phân nửa có chứ huyết mạch nhân loại, phân nửa là huyết mạch Ma Hoa. Trời sinh có thể điều khiển được Ma Hoa, thông qua Ma Hoa hấp thu ma lực để khôi phục ma lực cho bản thân.
– Cốt Ma! Đợi lát nữa thử xem thực lực của hắn!
Ma Hoa Hoàng truyền âm cho một gã Ma Vương ở phụ cận.
– Rõ!
– Người nào dám đế Hỗn Loạn Ma đảo của ta!
Bộ tộc nhân ma có mười bộ tộc lớn, mỗi bộ tộc đều sinh ra một vị Ma Vương, tổng cộng có tất cả mười Ma Vương. Chỏ là tuyệt đại bộ phận Vương giả Sinh Tử Cảnh đều nói rằng ở Hỗn Loạn Ma Hải không chỉ có mười vị Ma Vương, tuyệt đối có hơn mười lăm vị Ma Vương. Cho nên khi Diệp Trần đến liền bị phát hiện. Theo tiếng hét lớn năm đạo bóng đen từ trên hòn đảo nhỏ bay ra chặn Diệp Trần lại.
Trong năm người này có một người trước kia từng truy sát Diệp Trần.
– Diệp Trần!
Tên Nhân Ma Vương này kinh hãi.
– Thiểm Ma, ngươi biết hắn?
Một gã Ma Vương hỏi.
– Đúng vậy, có biết! Hắn chính là Diệp Trần.
– Diệp Trần? Là hắn!
– Lẽ nào đoạn thời gian trước, hiện tượng Thiên Hoa Loạn Trụy là cho hắn gây ra.
Nghe vậy, bốn gã Ma Vương kia không dám coi thường Diệp Trần. Một thiên tài tiến vào Sinh Tử Cảnh sở hữu chiến lực không tầm thường. Huống chi Diệp Trần khi xưa còn đứng đầu trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh.
– Đã lâu khôn gặp!
Đánh giá Thiểm Ma Vương, khóe miệng Diệp Trần lộ ra hàn ý.
– Diệp Trần! Ngươi tới Hỗn Loạn Ma đảo có chuyện gì?
Thiểm Ma Vương hỏi.
– Nhân Ma Hoàng hẳn là biết ta tới. Vì sao không thấy?
Ánh mắt Diệp Trần xuyên qua vô số hòn đảo, rồi dừng lại trên Liên Hoa Đảo. Nơi này Diệp Trần nhìn không rõ, hiển nhiên hòn đảo này bị trận pháp bao phủ, linh hồn lực không thể trực tiếp xuyên thấu vào thấy được cảnh vật bên trong.
– Tộc trưởng nếu muốn gặp ngươi tự nhiên sẽ đi gặp ngươi. Không có chuyện gì thì mau mau rời khỏi đây!
Thiên Ma Vương rất không muốn nhìn thấy Diệp Trần. Chính bản thân hắn trước đây đã chịu thiệt thòi rất nhiều từ Diệp Trần, đặc biệt là khi Diệp Trần lấy ra ảnh tưởng Nguyên Hoàng.
– Muốn thử thực lực của ta?
Diệp Trần suy nghĩ một chút.
– Diệp Trần. Đây là Hỗn Loạn Ma đảo không phải là nơi ngươi muốn đi thì đi, muốn đến thì đến. Khuyên ngươi một câu, mau mau rời đi.
Người có thực lực mạnh nhất trong năm Ma Vương quát lên.
– Nếu muốn thử thực lực của ta, vậy thì cho ngươi thấy!
Diệp Trần thì thào tự nói, Kiếm Vực khuếch tán ra ngoài bao phủ thân thể của năm người.
Bang! Bang! Bang! Bang! Bang!
Kiếm áp khổng lồ đánh bay năm người ra ngoài, thân thể không dùng lại được.
Chương 1154: Lai lịch Thiên Kiếm
– Ồ? Kiếm Vực đạt đến đệ nhị trọng.
Trong cung điện, sắc mặt Ma Hoa Hoàng lộ ra sự kinh ngạc. Theo như nàng biết, Kiếm Vực đề thăng vô cùng gian nan. Đệ nhị trọng nhìn qua rất thấp nhưng lại rất cao. Ở Thiên Kiếm đại lục, Thanh Vân Kiếm Đế cũng chỉ có được Kiếm Vực đệ tam trong đỉnh phong mà thôi. Một gã Kiếm Vương Sinh Tử Cảnh sở hữu Kiếm Vực khi chiến đấu với Vương giả đồng cấp có được lợi thế không nhỏ.
– Cuồng vọng!
Kiếm Vực mang đến kiếm áp chỉ đánh bay năm người về phía sau, cũng không có khiến cho bọn họ bị thương. Thiểm Ma Vương thẹn quá hóa giận, đánh ra một chưởng tạo thành một vết rách màu đen hướng tới thân thể Diệp Trần. Đây chính là tuyệt học Ma tộc Ma Ngân Diệt, cường thế bá đạo mà trước kia hắn từng thi triển khi gặp ảnh tượng Nguyên Hoàng.
Mặt khác, bốn người còn lại cũng đều thi triển tuyệt chiêu, sát chiêu của mình. Bọn họ đều muốn hạ uy thế của Diệp.
Diệp Trần mặc dù có bốn tinh chiến lực, nhưng trên phương diện phòng ngự lại chẩng khác nào một vương giả có một tinh chiến lực. Đương nhiên, Diệp Trần không quá tự đại để cho năm người đánh trúng người mình. Năm người này. có hai người là một tinh chiến lực, hai người là hai tinh chiến lực, người còn lại là ba tinh chiến lực. Năm người liên thủ, thanh thế cực lớn. Đáng tiếc bọn họ lại đối mặt với Diệp Trần.
Bàn chân giẫm đạp hư không, Diệp Trần thuấn di xuất hiện ở cách đó mười dặm. Công kích của năm người liền rơi vào khoảng trống.
– Không gian áo nghĩa!
Người có thực lực mạnh nhất trong năm người co rụt con ngươi lại. Tộc trưởng để hắn thử thực lực của Diệp Trần, mà hiện tại đối phương còn chưa có xuất thủ hắn đã cảm giác được chính mình gặp phải đối thủ rất đáng sợ.
– Là ba tinh chiến lực bá chủ? Hay là bốn tinh chiến lực?
Tự thân hắn đã có thực lực ba tinh chiến lực đỉnh phong. Nếu như Diệp Trần là ba tinh bá chủ thì còn có thể liều mạng, đại thể đánh giá được thực lực của đối phương. Nếu như là bốn tinh chiến lực thì không thể nào thử được.
– Tại hạ Cốt Ma Vương lãnh giáo cao chiêu.
Cơ thể Cốt Ma Vương gầy yếu, chỉ có da bọc xương. Vũ khí là một thanh cốt mâu, mũi mâu lóe ra hàn quang, nhìn qua so với kim chúc còn sắc bén hơn.
Diệp Trần liếc mắt nhìn bốn người Thiểm Ma Vương, thấy bọn họ đều lui hết về phía sau thì mới quay qua nói với Cốt Ma Vương:
– Ra tay đi!
Diệp Trần cũng biết, bản thân mình và Nhân Ma Hoàng có một ít chênh lệch, hiện tại tới địa bàn của đối phương, đối phương đương nhiên là muốn thử thực lực của bản thân. Diệp Trần tự nhiên cũng muốn bại lộ ra một ít. Nếu không, hắn cũng không tới nơi này làm gì.
– Hắc Ám Cốt Lao!
Tay trai biến hóa ra thủ ẩn, Cốt Ma VƯơng khẽ quát một tiếng, hai tay liền mạnh mẽ hợp lại.
Tạp lạp lạp!
Trong hư không, vố số bạch cốt trống rỗng ngưng tụ lại, rất nhnh tổ hợp thành một cái cũi thật lớn, nhốt Diệp Trần ở bên trong. Bạch Cốt cũi tỏa ra ma khí cuồn cuộn, hình thafnhc từng dòng xoáy đen sẫm màu. Những dòng xoáy này sinh ra khiến cho không gian bị nghiền nát. Không gian lực vô cùng hỗn loạn.
– Phong tỏa không gian?
Thân ở trong Bạch Cốt cũi, Diệp Trần có thể cảm nhận được không gian lực ở bón phía trở nên cuồng bạo. Lúc này muốn trốn vào hư không sẽ trở nên khó vô cùng. Nếu là người không có đủ thực lực, trốn vào trong hư không nói không chừng sẽ bị không gian lực cuồng bạo và dòng xoáy đen sẫm kia đè ép thành bột phấn.
– Hắc Ám Đột Thứ!
Thi triển xong tất cả, thân hình Cốt Ma Vương chợt lóe lên, Bạch Cốt Mâu trong tay hướng về phía Diệp Trần đâm tới. Mũi mâu ngưng tụ ra một điểm hắc quang, hắc quang có tính thôn phệ. Những tia sáng quanh thân không tụ chủ được đều bị hấp thu vào. Có thể nói xung quanh Cốt Ma Vương không gian hắc ám nhìn không thấu thứ gì.
Đinh!
Sau một khắc, hư không đen kịt không thấy một tia sáng, bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng hỏa tinh. Nương theo ánh sáng hỏa tinh truyền đến có thể thấy được Bạch Cốt cũi kia bị chém thủng một cái lỗ thật lớn. Phía đối diện Cốt Mâu trong Cốt Ma Vương trong tay không cánh mà bay. Cánh tay phải nhễ nhại máu tươi, buỗng thõng xuống.
Phụt!
Phun ra một ngụm tiên huyết, Cốt Ma Vương chủ thấy toàn thân bủn rủn không còn chút sức lực nào, không xuất ra nổi một điểm khí lực. Một kiếm ẩn chứa lực lượng chấn động kia của Diệp Trần không chỉ đánh bay Cốt Mâu của Cốt Ma Vương, phế bỏ cánh tay phải của hắn. Không những thế càng làm cho thân thể Cốt Ma Vương xuất hiện tổn thương, trong khoảng thời gian ngắn, sức chiến đấu không còn đến một phần.
– Bốn tinh chiến lực. Tuyệt đối là bốn tinh chiến lực.
Cốt Ma Vương hít một ngụm lãnh khí.
Hắc ám tán đi, Bạch Cốt cũi cũng tán đi. Diệp Không cũng không thèm nhìn Cốt Ma Vương, ánh mắt hắn xuyên qua hư không rơi xuống trung tâm của Liên Hoa Đảo. Côt Ma Vương có chiến lực gần đạt đến tam tinh đỉnh phong, tự nhiên không thể khiến Diệp Trần phải toàn lực ứng phó. Một kiếm kia chỉ là Chấn Kiếm Quyết bình thường. Nhưng nhiêu đó thôi cũng đủ rồi, bằng vào chiến lực bốn tinh của Diệp Trần cùng với không gian áo nghĩa nắm trong tay, cũng đủ nói lên kết quả của cuộc đọ sức vừa rồi.
– Cốt Ma! Các ngươi đều đi xuống đi!
Đúng lúc này, Ma Hoa Hoàng truyền âm cho năm người Cốt Ma Vương.
– Rõ!
Năm người Cốt Ma Vương phức tạp nhìn thoáng qua Diệp Trần, thân hình chợt lóe lên, bay trờ về đảo nhỏ của mình.
– Diệp Trần! Quay đây!
Ma Hoa Hoàng lại truyền âm cho Diệp Trần.
Thương!
Thu hồi Thiên Hạt Kiếm, Diệp Trần hướng về Liên Hoa đảo bay đi.
Trên Liên Hoa đảo có một hồ nước có diện tích một trăm trượng. Lơ lửng phía trên hồ nước là một đóa Liên Hoa màu đen. Liên Hoa màu đen trong suốt như ngọc, nụ hoa phát tán ra hắc quang dịu dàng, hiển nhiên không phải là phàm vật. Ở giữa hồ nước có một tòa đình lâu ba tầng. Ma Hoa Hoàng đang pha trà ở trong đó.
Không gian gợn sóng!
Thanh quang nhàn nhạt chợt lóe lên, Diệp Trần xuất hiện ở tầng ba đình lâu.
– Mời ngồi!
Toàn thân Ma Hoa Hoàng mặc một bộ hắc y hoa lệ, đưa tay mời.
Diệp Trần nhướng mày, hắn cũng không có ngồi xuống mà trực tiếp mở miệng nói:
– Đường đường là Nhân Ma Hoàng vì sao lại không dám lấy chân thân ra gặp mặt?
Hắn liếc mắt nhìn ra được Ma Hoa Hoàng trước mắt chỉ là một cái tinh thần tưởng niệm thể.
Lông mi Ma Hoa Hoàng khẽ nhíu lại, trong mắt hiện lên sự kinh hãi.
– Nhãn lực không tồi, chỉ là ngươi đã hiểu lầm. Bản thể của ta còn đang ở trong tinh không, hiện tại không đi ra được. Huống chi ta cũng không phải là tiểu tình nhân của ngươi. Thấy bản thể của ta cùng với việc thấy tinh thần tửng niệm thể không có gì khác nhau.
Nàng cầm ấm trà rót cho Diệp Trần một chén. Một cỗ hương thơm ngào ngạt mà Diệp Trần chưa bao giờ ngửi qua tỏa ra, khiến cho tinh thần hắn hơi rung lên.
– Hảo trà!
Diệp Trần ngồi xuống, nâng chung trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, cảm thụ được nước trả giúp cho tinh thần của mình thư giãn và sảng khoái.
– Đương nhiên là hảo trà. Đây là Hắc Mạn La Trà tương đối nổi danh của Ma tộc, có thể bồi dưỡng linh hồn, điều trị trạng thái tinh thần. Chỉ là linh hồn ngươi đang tràn đây, cho nên hiệu quả không có được bao nhiêu.
Buông chén trà xuống, Diệp Trần hỏi:
– Mộ Dung hiện giờ đang ở đâu?
– Nàng đang cảm ngộ Sinh Tử chi đạo, trong khoảng thờ gian ngắn không thể xuất quan.
– Không cần ra ngoài cũng có thể cảm ngộ Sinh Tử chi đạo?
Diệp Trần cảm thấy kỳ quái hỏi.
Ma Hoa Hoàng giải thích:
– Từng chủng tộc đều có phương thức cảm ngộ Sinh Tử chi đạo khác nhau. Chỉ cần có thể cảm ngộ được là được rồi. Nhưng thật ra ngươi có thể nhanh chóng cảm ngộ được Sinh Tử chi đạo hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ta.
Tốc độ tiến triển của Diệp Trần vô cùng kinh người, hiện nay đã có được bốn tinh chiến lực, chân chính cùng với Ma Hoa Hoàng trở thành tồn tại ngang hàng với nhau. Cho nên Ma Hoa Hoàng cũng giải thích cho Diệp Trần một chút, dù sao thì lấy xu thế tiến bộ của Diệp Trần hiện nay, có thể trong vòng ít năm năm toàn bộ Chân Linh thế giới không có ai là đối thủ của hắn, trở thành một nhân vật được người ngườ tôn kính.
Bộ tộc Nhân Ma có thanh danh không tốt, trong thời gian tới có rất nhiều nguy cơ sẽ phát sinh. Lúc này bọn họ chỉ muốn tạo mối quan hệ hòa hợp với Diệp Trần.
Mộ Dung Khuynh Thành đang cảm ngộ Sinh Tử chi đạo, Diệp Trần cũng không muốn dây dưa nhiều về vấn đề này, hắn liền nói sang chuyện khác.
– Đối với Ma tộc, tiền bối hẳn biết được không ít chuyện?
Ma Hoa Hoàng chậm rãi gật đầu nói:
– Cũng không ít!
– Chẳng biết có thể tiết lộ một chút chuyện về Ma tộc không?
Diệp Trần đối với Ma tộc biết được không nhiều. Theo như hắn thấy Ma Hoa Hoàng thân là hậu nhân của Ma tộc và nhân loại hẳn là biết được một ít.
Ma Hoa Hoàng không có trực tiếp trả lời mà nói rằng:
– Ngươi có biết, Ma tộc vì sao lại tới Chân Linh thế giới không?
– Không biết!
Diệp Trần lắc đầu.
– Thiên Kiếm ở Thiên Kiếm đại lục chắc hẳn ngươi biết!
Buông chén trà trong tay xuống, Ma Hoa Hoàng lại nói tiếp:
– Vào thời đại thượng cổ, Vương giả Chân Linh thế giới nhiều như mây, vô cùng cường thịnh. Một ngày nào đó, một thanh bảo kiếm thật lớn xuất hiện từ trên trời xé không mà đến, xé rách lá chắn bảo vệ Chân Linh thế giới. Cuối cùng rơi xuống Chân Linh đại lục.
– Bởi vì uy lực của Thiên Kiếm quá mức cường đại, toàn bộ Chân Linh đại lục bị chi ra làm ba biến thành Chân Linh đại lục, Huyết Thiên đại lục và Thiên Kiếm đại lục như ngày nay. Mà Thiên Kiếm nằm ngay trung tâm Thiên Kiếm đại lục. Nguy cơ không phải đến từ Thiên Kiếm, nguy cơ chân chính đến từ những cường giả ở thế giới khác đuổi theo Thiên Kiếm. Trong đó có Ma tộc cùng các chủng tộc ở các thế giới khác.
– Thiên Kiếm có thần uy vô thượng, lá chắn thế giới bị xé rách, trong khoảng thời gian ngắn mất đi tác dụng che đậy ngoại giới. Cường giả các thế giới khác tiến nhập vào Chân Linh thế giới nhiều nhất chỉ bị quy tắc của Chân Linh thế giới áp bách chứ không bị thương.
– Chân Linh thế giới rốt cuộc là một thế giới như thế nào? Tài nguyên phong phú, bảo vật vô số. Cương giả thế giới khác khi đến Chân Linh thế giới liền sản sinh ra tâm chiếm hữu. Từ đó mà diễn ra cuộc đại chiến giữa các cường giả ở thời đại thượng cổ. Trận đại chiến này đã lan tỏa khắp mọi ngõ ngách trên Chân Linh thế giới, ở nơi đâu cũng có chiến tranh.
– Vừa mới bắt đầu, cường giả các thế giới khác còn thừa thớt, không tạo được uy hiếp. Thế nhưng càng về sau, cường giả thế giới khác ngày càng nhiều. Đẳng cấp của cuộc đại chiến cũng vì thế mà tăng lên, cho đến cuối cùng là một tránh đánh mang tính chất sinh tử tồn vong.
– Trong trận đại chiến trường kỳ này, ở Chân Linh thế giới nhân tộc mà yêu tộc là cường đại nhất. Cường giả thế giới khác đến thì cường đại nhất là Ma tộc. Ma tộc dẫn dắt các chủng tộc khác đẩy nhân tộc và yêu tộc vào tuyệt cảnh, thiếu chút nữa có thể nắm Chân Linh thế giới vào trong tay.
– Thế nhưng lúc này, lỗ hổng ở lá chắn của Chân Linh thế giới do Thiên Kiếm xé rách ra chậm rãi tự chữa trị. Cường giả Ma tộc và cường giả các chủng tộc khác muốn tiến vào Chân Linh thế giới cần phải chịu tổn thất rất lớn. Tận dụng cơ hội đó, Chân Linh thế giới dần lấy lại thế thượng phong, cuối cùng tiêu diệt đại quân cường giả thế giới khác xâm nhập vào Chân Linh thế giới. Không những thế còn phong ấn không ít cường giả của thế giới khác. Cuối cùng Chân Linh đại lục cũng được bảo vệ.
– Đáng tiếc, tuy Chân Linh thế giới được bảo vệ nhưng những Vương giả cường đại lúc đó hầu như chết hết. Mà Ma tộc và các chủng tộc ở thế giới khác nhân cơ hội nay che lại cửa ra vào Chân Linh thế giới, không cho bất kỳ một cường giả Chân Linh thế giới nào đi ra ngoài.
– Cửa ra vào?
Diệp Trần tựa hồ nghĩ tới cái gì đó.
Ma Hoa Hoàng giải thích:
– Trước đây là cửa ra vào. Cường giả Chân Linh thế giới khi tiến vào Sinh Tử Cảnh có thể tùy ra đi qua. Thế nhưng hiện tại, cửa ra vào lại biến thành tử lộ. Từ cổ chí kim, không biết có bao nhiêu cường giả của Chân Linh đại lục bị chết ở tử lộ kia, bị cường giả thế giới khác tru sát.
– Mục đích của bọn họ chính là muốn Chân Linh Thế giới vĩnh viễn không phát triển, không đứng lên được. Đơn giản là ở trong Chân Linh thế giới, quy tắc hạn chế thọ mệnh của nhân loại là nghìn năm, mà đi ra ngoài Chân Linh thế giới, cơ thể thoát khỏi quy tắc hạn chế này, thọ mệnh đề năm gấp trăm lần.
– Nhân loại có thể sống mườ vạn năm!
Ma Hoa Hoàng nói ra tin tức này khiến Diệp Trần khiếp sợ.
Chương 1155: Chân chính uy hiếp
– Mười vạn năm. Thảo nào Long Vương tiền bối muốn đi vào tử lộ. Không xông vào chỉ có chờ chết, xông vào thì còn có một đường hi vọng. Chỉ cần thành công thì có thể có được thọ mệnh mườ vạn năm, cũng không cần lo lắng đến đại nạn. Thời gian nhiều như vậy, chiến lực cũng đề thăng đều đặn, đạt được lục tinh, thất tinh chiến lực cũng chỉ là vấn đề thời gian ma thôi.
Diệp Trần khiếp sợ, trong lòng bừng tỉnh.
– Từ xưa đến nay, không có ai có thể xông qua?
Diệp Trần hỏi.
Ma Hoa Hoàng nói:
– Đương nhiên là có, có khi là có thực lực trực tiếp xông qua, có khi là có vận khí nghịch thiên. Thế nhưng mặc kệ là thực lực cường đại hay vận khí cường đại, không một ai trở về. Chân Linh thế giới một chân chính đứng lên cần phải có một Vương giả sánh ngang với cổ nhân, hoặc là có một Vương giả cường đại vượt xa cổ nhân. Bằng không Chân Linh thế giới sớm muộn gì cũng có ngày rơi vào tay ngườ khác, khó lòng vực dậy được.
– Chỉ sợ có một đám Vương giả sánh ngang với cổ nhân hoặc là một Vương giả vượt xa cổ nhân cũng không thể làm gì được!
Diệp Trần không có lạc quan như vậy. Vào thời kỳ thường cổ, Chân Linh thế giới đã thảm như vậy, hiện tại cũng không cách nào cứu chữa. Trừ phi có một Vương giả vượt xa vượt xa cổ nhân, mạnh đến mức nghịch thiên thì may ra.
– Có thể tự bảo vệ mình cũng đã là tốt lắm rồi. Chung quy còn có hi vọng.
Ma Hoan Hoàng cười khổ.
– Điều này cũng đúng.
Diệp Trần khẽ gật đầu.
Ánh măt nhìn về phía Diệp Trần, Ma Hoa Hoàng nói:
– Nhìn qua thì chiến lực của ngươi cũng đã ở lớp giữa của bốn tinh chiến lực. Hơn nữa ngươi còn có không gian áo nghĩa, toàn bộ Chân Linh thế giới có thể được như ngươi không có mấy người.
Nhãn lực Ma Hoa Hoàng cũng rất cường đại, Diệp Trần đối phó với Cốt Ma Vương nàng cũng đã nhìn thấy, đồng thời cũng phân tích rõ ràng. Nhưng điều nàng quan tâm nhất chính là thành tựu của Diệp Trần ở phương diện không gian áo nghĩa. Không gian áo nghĩa là một môn áo nghĩa võ học cực mạnh, lại ít người thông hiểu. Không gian áo nghĩa của Diệp Trần tuy chưa đến mức xếp vào ba người mạnh nhất nhưng cũng được liệt hàng nằm người cảnh giới không gian áo nghĩa cao nhất.
– Khen trật rồi!
Diệp Trần không có sản sinh ra một tia đắc ý, người có không gian áo nghĩa như hắn đích xác rất ít. Nhưng không nhất định chỉ có mấy ngườ như vậy. Thế giới này cũng không phải là thế giới chủ nghĩa duy vật, những thủ đoạn cổ quái đều có, chỉ là ta không gặp phải mà thôi, hoặc là không có cơ hội gặp.
– Ta muốn cùng với ngươi giao dịch. Không biết ngươi có dám không?
Ma Hoa Hoàng bỗng nhiên nói.
– Giao dịch gì?
Diệp Trần đoán được một ít nhưng không dám xác định.
– Được bộ tộc Nhân Ma chống lưng, hơn nữa còn có hai trăm vạn khối Chân Nguyên thủy tinh.
Không nói tới việc được bộ tộc Nhân Ma chống đỡ có bao nhiêu ý nghĩa, riêng hai trăm vạn khối chân nguyên thủy tinh cũng đã có giá trị vô lượng, có thể khiến cho bất cứ một Vương giả Sinh Tử Cảnh nào động tâm.
– Hai trăm vạn khối chân nguyên thủy tinh? Có phải là của Hắc Thủy liên minh?
Diệp Trần nghe vậy liền suy nghĩ.
Chân nguyên thủy tinh là thứ mà không có một Vương giả Sinh Tử Cảnh nào nguyện ý chế tạo ra với số lượng lớn để giúp minh tăng tiến tu vi. Nếu như thật sự làm như vậy, phỏng chừng chỉ có kẻ ngu si mà thôi. Chính mình dùng chân nguyên nhưng tụ ra chân nguyên thủy tinh, để rồi bản thân mình lại dùng nó để tu luyện. Cái này căn bản không có một điểm ý nghĩa, về phần cấp cho hậu bối cũng không dùng được nhiều như vậy.
Huống hồ hai trăm vạn khối chân nguyên thủy tinh muốn ngưng tụ được cũng tốn không ít thời gian.
Cho nên chỉ có một cách có được số lượng lớn chân nguyên thủy tinh, đó chính là từ bên ngoài cướp đoạt.
– Đúng vậy! Thôn Phệ chi đảo cũng khiến cho ta cảm thấy thèm muốn. Hắc Thủy liên linh muốn độc chiếm Thôn Phệ chi đảo là điều không có khả năng. Nếu như không có chỗ dựa ở phía sau thì cho dù có hai Hắc Thủy liên minh cũng phải biến thành tro bụi. Ngoại trừ ta ra, còn có một Vương giả Phong đế và Hắc Thủy liên minh hợp tác quan hệ.
Ma Hoa Hoàng là Nhân Ma Vương phong đế, được phân phối một lượng lớn chân nguyên thủy tinh, bằng không nàng cũng không có khả năng tùy tiện xuất ra hai trăm vạn khối chân nguyên thủy tinh làm giao dịch. Phải biết rằng Nhân Ma bộ tộc cũng là gia đại nghiệp đại.
– Điều kiện gì?
Diệp Trần hỏi.
– Điều kiện rất đơn giản, tương lai ngươi có thực lực, đến một ngày nào đó có thể chiếu cố cho Nhân Ma bộ tộc một chút.
Ma Hoa Hoàng trả lời.
– Điều kiện này không được rõ ràng. Nếu như Nhân Ma bộ tộc phản bội Chân Linh thế giới, ngươi nghĩ rằng ta sẽ bang trợ Nhân Ma bộ tộc đối kháng với toàn bộ Chân Linh thế giới sao?
– Ngươi yên tâm. Nhân Ma bộ tộc nếu thực sự phản bội Chân Linh thế giới, điều kiện này coi như không có.
Diệp Trần tự đánh giá trong chốc lát thì bừng tỉnh. Ma Hoa Hoàng và hắn tiến hành giao dịch, tựa hồ không có phòng bị Chân Linh thế giới mà là phòng bị Ma tộc. Ma Tộc từ trước đến nay luôn bá đạo, khẳng định sẽ chào mời Nhân Ma tộc ở Chân Linh thế giới. Nếu Nhân Ma tộc mà nói không, tự nhiên sẽ khiến cho Ma tộc bất mãn. Mà ở Chân Linh thế giới, nhân tộc và yêu tộc cùng Nhân Ma tộc nhiều ít có điểm ngăn cách. Đến lúc đó có thể trợ giúp cho Nhân Ma tộc hay không thật sự là không nói trước được. Kể từ đó, Nhân Ma tộc đứng ở giữa, có thể nói là nguy cơ trùng trùng, chỉ cần hơi vô ý thôi đều có khả năng diệt tộc. Ma Hoa Hoàng cũng chỉ là một cá nhân nhỏ, có thể tạo được tác dụng quá nhỏ.
Đương nhiên, Ma Hoa Hoàng nghĩ như thế nào, người ngoài không thể nào đoán được. Hiển nhiên, đối phương nhìn trúng tiền lực của Diệp Trần, bản thân hắn hiện giờ đã có được bốn tinh chiến lực. Tương lai không lâu sau, tất nhiên sẽ đạt được năm tinh chiến lực. Thậm chí là lục tinh chiến lực. Đến lúc đó chỉ cần một câu nói của Diệp Trần rất có phân lượng chỉ cần Nhân Ma tộc không có phản bội thì có thể vì một câu nói của Diệp Trần mà hóa giải mối nguy hiểm.
– Được!
Diệp Trần đáp ứng.
Điều kiện này của Ma Hoa Hoàng cũng không quá phận, huống chi đối phương lại là lão sư của Mộ Dung. Bản thân Mộ Dung cũng là thành viên của Nhân Ma tộc. Nếu như thực sự tới một ngày nào đó, Nhân Ma tộc gặp nạn, Diệp Trần không có khả năng đứng nhìn. Mà hai trăm vạn chân nguyên thủy tinh đối với hắn có tác dụng rất lớn. Có thể cho hắn bạo tăng tu vi tới năm mươi năm, đạt được hơn hai trăm, ba trăm năm tu vi.
– Ta tin tưởng ngươi sẽ giữ lời hứa.
Vẻ mặt Ma Hoa Hoàng lộ ra một tia tiếu ý. Theo nhận định của nàng, Diệp Trần đạt được năm tinh chiến lực là điều có thể xảy ra. Về sau đây sẽ là cường viện của Nhân Ma tộc. Nếu như có thể đạt được lục tinh chiến lực, Nhân Ma tộc có khả năng rất cao vượt qua được cửa ải khó khăn này.
– Tiền bối yên tâm. Diệp Trần đối với lời hứa rất coi trọng.
Diệp Trần trịnh trọng nói.
– Ở đây có hai trăm vạn khối chân nguyên thủy tinh.
Ma Hoa Hoàng lấy ra một linh giới trữ vật đưa cho Diệp Trần.
Tiếp nhận linh giới trữ vật. Diệp Trần cũng không có nhìn mà trực tiếp thu luôn.
– Được rồi, vừa rồi ta nói cho ngươi về lai lịch của Ma Tộc, còn không có nói đến một chi tiết.
Giao dịch thành công, tâm tình Ma Hoa Hoàng trở nên thoải mái, nàng mở miệng nói:
– Lá chắn bảo vệ Chân Linh thế giới có ẩn chứa quy tắc của thế giới. Ngoại trừ cửa ra vào thì không có bất cứ địa phương nào có thể ra vào. Mặc dù cửa ra vào có thể tùy ý ra vào nhưng người từ thế giới khác tiến đến sẽ bị quy tắc của thế giới phản phệ, dẫn đến bản thân bị tổn thương, như thân thể, linh hồn. Bởi vì nhân tố chiến lực, cho nên một người từ thế giới khác mà mạnh mẽ xông vào sẽ bị hao tổn thực lực rất nhiều. Nhưng đại thể sẽ có một tiêu chuẩn.
– Năm tinh chiến lực mạnh mẽ xông vào, ước chừng sẽ bị giảm một tinh chiến lực.
– Lục tinh chiến lực xông vào, sẽ giảm xuống 1,5 tinh chiến lực.
– Thất tinh chiến lực xông vào sẽ giảm xuống hai tinh chiến lực.
– Thực lực càng cao, mạnh mẽ xông vào một thế giới khác thì tổn thương càng lớn. Chính vì thế mà cường giả ở thế giới khác, người có thực lực cao cường rất nhiều nhưng không thể nào chân chính uy hiếp Chân Linh thế giới. Chỉ có thể âm thầm ẩn nấp. Năm đó ở Nam Trác Vực Cửu U Ma Vương chém giết bừa bãi, kỳ thực hắn là một Ma Vương của Ma tộc, thực lực là năm tinh chiến lực. Sau đó bị Long Vương và Huyền Hậu liên thủ truy sát. Lúc đó Long Vương có năm tinh chiến lực, Huyền Hậu là bốn tinh chiến lực đỉnh phong, thế nhưng vẫn không thể nào giết được hắn.
– Cửu U Ma Vương là Ma Vương của Ma tộc?
Diệp Trần ngạc nhiên hỏi lại.
Về phần Long Vương và Huyền Hậu có thể truy sát Cửu U Ma Vương cũng rất dễ lý giải. Bản thân Long Vương là năm tinh chiến lực cùng Cửu U Ma Vương không sai biệt lắm. Mà Huyền Hậu cũng có được bốn tinh chiến lực đỉnh phong. Nhưng phải nói bốn tinh chiến lực đỉnh phong cũng không thể nào uy hiếp được Vương giả có năm tinh chiến lực. Giống như Diệp Trần có bốn tinh chiến lực, nếu như đứng yên bất động vẫn bị người có thực lực thấp hơn giết chết. Long Vương và Huyền Hậu liên thủ đánh bị thương Cửu U Ma Vương là chuyện rất bình thường.
– Chân chính uy hiếp Chân Linh thế giới là cường giả ở thế giới khác bị phong ấn. Phong ấn có lợi có tệ. Có lợi một mặt là có thể phong ấn Vương giả cường đại không thể giết chết, từ từ tiêu hao lực lượng và sinh cơ của bọn họ. Có tệ là khiến cho tốc độ thời gian trôi qua chậm lại. Ở thời đại thượng cổ, trong những cường giả thế giới khác bị phong ấn cũng có rất nhiều người không chết đi. Đến khi giải khai được phong ấn, tuy thực lực bản thân suy yếu nhưng bọn hắn lại ở Chân Linh thế giới mấy vạn năm, thậm chí mười vạn năm, thân thể từ lâu đã quen thuộc với quy tắc của Chân Linh thế giới, không còn bị quy tắc của Chân Linh thế giới ảnh hưởng nhiều như trước nữa. Chỉ cần khôi phục được thực lực là có thể đạt được tới trạng thái gần đỉnh phong. Đến lúc đó chính là ngày tàn của Chân Linh thế giới.
Phong ấn có thể kéo dài tuổi thọ của bọn họ. Những người có thể sống sót đều là cường giả tuyệt đỉnh.
Diệp Trần nghe hiểu được ý tứ của Ma Hoa Hoàng.
Không lợi hại đều bị phong ấn giết chết. Lực lượng sinh mệnh và sinh cơ của một người có hạn, không lợi hại tự nhiên còn có chỗ thiếu sót.
– Không tìm được nơi phong ấn sao?
Diệp Trần hỏi.
Ma Hoa Hoàng lắc đầu.
– Một ít địa phương có phong ấn có thể tìm được, còn có một vài địa phương phong ấn khác thì không cách nào tìm được. Vị trí phong ấn trước kia biến mất có thể là do nguyên nhân đặc thù, phong ấn sản sinh ra biến hóa. Hiện nay địa phương có phong ấn ở Chân Linh thế giới được giám thị chỉ có một bộ phận ít.
– Đúng như vậy!
Thời gian là thứ vũ khí lợi hại nhất, hơn mười vạn năm phát sinh ra rất nhiều chuyện. Tương lai không ai lường trước được.
Đột nhiên, Diệp Trần nghĩ đến hắn ở một huyệt động dưới lòng đất Thiên Võ Vực ở Chân Linh thế giới tao ngộ một ma niệm đoạt xá. Ma niệm kia vô cùng đáng sợ. Nếu như không có ý chí Long Vương thủ hộ, bản thân không có được Hủy Diệt kiếm ý rất có thể đã bị đoạt xá. Lẽ nào ở đó cũng có phong ấn một cường giả ở thế giới khác.
Diệp Trần nhíu mày suy nghĩ.
Chương 1156: Chiến lược cấp bảo vật
– Cường giả thế giới khác đi vào Chân Linh thế giới, thông qua biện pháp đặc thù, có thể tìm được vị trí phong ấn cường giả của thế giới họ. Nhưng do thực lực của bọn họ bị hao tổn nghiêm trọng, hơn nữa phong ấn này đều là những cường giả phong đế cường đại thời thượng cổ liên thủ bố trí, muốn giải khai là một việc vô cùng khó khăn. Chỉ là một ngày nào đó, bọn họ có thể giải khai phong ấn ra ngoài, mà không chỉ có một người, thậm chí là hai người, ba người hoặc nhiều hơn nữa. Đến lúc đó Chân Linh thế giới sẽ gặp đại họa.
Thở dài một hơi, nhãn thần Ma Hoa Hoàng ngưng trọng nói:
– Chân Linh thế giới muốn phá vỡ cục diện này, chỉ có thể lên kế hoạch. Một là tìm kiếm địa điểm cường giả thế giới khác ẩn thân, liên thủ giết chết bọn hắn, phá hư kế hoạch giải khai phong ấn của bọn họ. Hai là tìm kiếm cơ duyên, nỗ lực đề thăng thực lực cá nhân.
– Không biết có phải Chân Linh thế giới sắp gặp phải nguy cơ lớn hay không mà thiên tài trẻ tuổi hiện nay nhiều hơn trước rất nhiều. Tựa hồ bắt đầu từ thời Huyền Hậu trở lại đây, nhân tài kiệt xuất thi nhau hiện thân. Nếu đúng là như thế, trong một tương lai không xa Chân Linh thế giới sẽ phát sinh một cuộc đại chiến sinh tử kéo dài từ thời thượng cổ đến nay vẫn chưa chấm dứt.
Thanh âm Ma Hoan Hoàng càng nói càng như trọng, ngữ khí trầm thấp.
– Tìm kiếm nơi cường giả thế giới khác ẩn thân.
Đầu lông mày Diệp Trần khẽ động, có được Linh Hồn Chi Nhãn, khả năng dò xét của hắn có thể nói là độc nhất vô nhị. Trong phạm vi mười ức dặm đều nằm trong phạm vi quan sát của khắn. Tuy nơi mà cường giả thế giới khác ẩn thân đều có bố trí rất nhiều trận pháp ẩn dầu với cấm chế, nhưng cũng chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi. Với Linh Hồn Chi Nhãn của mình, Diệp Trần vẫn có thể tìm ra được chút ít manh mối.
Đáng tiếc, hiện tại Diệp Trần không có nhiều thời gian, Linh Hồn Chi Nhãn có thể giúp hắn quan sát được bất cứ sự vật gì trong phạm vi mười ức. Thế nhưng muốn tìm kiếm sự vật bị ẩn dấu thì không đơn giản như vậy. Ngươi phải tìm tòi từng tấc đất một, sau đó tỉ mỉ phân tích. Lượng tin tức khổng lồ như vậy căn bản khó có thể trong vòng một hai ngày xử lý hết. Rốt cuộc cần bao nhiêu thời gian, còn cần phải dựa vào vận khí. Vận khí không tốt, nói không chừng một năm, hai năm cũng không có thu hoạch gì.
Diệp Trần không có khả năng trong thời khắc mấu chốt này mà lãng phí thời gian. Cái được không bù được cái mất.
Chỉ khi nào chiến lực không thể đề thăng trong khoảng thời gian ngắn thì người ta mới phân tâm đi làm chuyện khác.
Thở dài một hơi, Diệp Tràn lãnh tĩnh nói:
– Binh đến tướng ngăn, cường giả thế giới khác có dục vọng xâm chiến Chân Linh Thế giới. Nhưng muốn thực hiện được cũng không dễ dàng. Đương nhiên, chúng ta muốn thủ hộ Chân Linh thế giới cũng không dễ dàng. Nếu tất cả mọi người đều không dề dàng đạt được mục đích của mình như vậy là có một điểm khởi đầu giống nhau. Điểm khởi đầu giống nhau, chúng ta cũng không cần phải sợ hãi bọn họ, ai có thể cười phút cuối cùng mới là người có bản lĩnh!
Nghe vậy, Ma Hoa Hoàng vô cùng kinh ngạc, liếc mắt nhìn Diệp Trần.
– Không hổ là Kiếm Khách, khí thế chưa từng có từ trước đến nay. Chuyện tình phức tạp như vậy mà có thể nói ra đạo lý vô cùng dễ hiểu. Đúng vậy, tất cả đều có chung một điểm xuất phát. Thua, như vậy chúng ta không có tư cách sở hữu Chân Linh thế giới, cũng chẳng trách được ai.
Có đôi khi tâm tính khác nhau, đối mặt với sự tình không thể vãn hồi sẽ có cái nhìn khác. Lúc đó, tâm tính tốt so với tâm tính yếu kém có lợi hơn rất nhiều.
Ầm ầm long!
Đúng lúc này, Liên Hoa Đảo bỗng nhiên rung động, ma khí cuồn cuộn phát ra kịch liệt. Loại rung động này người thường không có khả năng cảm ứng được, hoặc là trực tiếp quên đi. Nhưng đối với Diệp Trần và Ma Hoa Hoàng mà nói, loại rung động này không thể nghi ngờ giống như đất bằng nổi sóng. Vì sao không cảm nhận được.
– Đây là?
Nhướng mày, Diệp Trần dùng linh hồn lực dò xét.
Dưới sự cảm ứng của linh hồn lực trong vòng mười vạn dặm Diệp Trần nhìn thấy ma khí lặng lẽ dâng lên, nước biển so với bình thường dữ dội hơn, không ngừng đánh lên đá ngần ở xung quanh các đảo nhỏ. Mà ở trung tâm vô số đảo nhỏ, cũng chính là trên Ngũ Tọa Liên Hoa đảo, ma khí hình thành một đạo quang trụ xông phá bầu trời.
– Tiền bối! Chuyện gì đang xảy ra?
Diệp Trần hỏi.
Ma Hoa Hoàng thấy tình huống này nhưng không có bất ngờ, kinh sợ, nàng bình tĩnh giải thích nói:
– Ta sở dĩ để mười đại gia tộc của Nhân Ma tộc chuyển đến nơi này bởi vì sâu dưới đáy biển nơi đây ẩn chứa ma lực cường đại. Cứ cách vài năm thì sẽ phát sinh một lần ma lực bạo phát. Độ đậm đặc của ma khí nồng đậm hơn gấp trăm lần, đối với thành viên Nhân Ma tộc chúng ta mà nói là thời điển tốt nhất để tu luyện, làm ít công nhiều. Ngươi xem những ma liên này!
Ngón tay Ma Hoa Hoàng chỉ về phía liên hoa màu đên trong hồ nước.
Ánh mắt Diệp Trần nhìn theo, phát hiện liên hoa màu đen trên hồ nước đang sinh trưởng, bằng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ sinh trưởng của nó. Có những nụ hoa chưa nở cũng lặng yên, chậm rãi nở rộ, tản ra quang mang màu đên khiến tâm hồn người ta mê mẩn, giống như đang nhìn thấy một khối bảo thạch màu đen.
– Thì ra là thế.
Trước kia đi tới Hỗn Loạn Ma Hải, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đã cảm giác được nơi đây không tầm thường. Ngay cả nước biển và yêu thú trong nước biển cũng xảy ra biến dị.
Nguyên lai trong hải dương ẩn chứa ma lực cường đại như vậy.
– Nơi đây có thể nói là thánh địa của Nhân Ma tộc, là một địa phương không tồi.
Diệp Trần gật đầu, Mộ Dung ở chỗ này tu luyện so với những nơi khác tốt hơn rất nhiều.
– Ma lực bộc phát diễn ra trong vòng một tháng, ngoại trừ lúc đầu và thời kỳ cuối có động tĩnh lớn một chút thì trong khoảng thời đó rất yên bình.
Ma Hoa Hoàng thở dài một hơi, lại nói tiếp:
– Đáng tiếc, một ngày nào đó thế giới phát sinh chiến tranh, nơi đây sẽ trở thành cứ địa của Ma tộc. Chỉ có chiếm cứ được nơi này, bọn họ mới có khả năng cùng chúng ta chiến đấu lâu dài.
– Chân Linh thế giới sở hữu một địa phương có ma lực cường đại như vậy, tiền bối không cảm thấy kỳ quái sao? Ta thấy dưới đại dương, hơn phân nửa có cái gì đó. Tin tưởng rằng tiền bối cũng có hoài nghi như vậy.
Ở Chân Linh thế giới, ma khí rất thưa thớt, Ma tộc rất khó có thể bổ sung ma lực, chỉ có thể dựa vào bảo vật tùy thân. Đến như những bảo vật này hết ma lực, trong khoảng thời gian ngắn thì không sao. Nhưng nếu chiến đấu trong thời gian dài sẽ rất nguy hiểm. Đối phương nói không sai, sau này Hỗn Loạn Ma Hải mười phần mười sẽ là căn cứ địa của ma tộc.
– Ta đã xuống dưới dò xé qua, nhưng không thể nào tiếp cận được hạch tâm, nơi phát tán ra ma lực. Ở nơi ẩn chứa ma lực có tác dụng đồng hóa rất lớn. Ở trong khoảng cách gần, ta sẽ trở thành một bộ phận của ma lực, không thể nào chống đỡ.
Ma Hoa Hoàng cười khổ một tiếng.
– Thần kỳ như vậy?
Diệp Trần phóng xuất linh hồn lực hướng xuống dưới đáy biển dò xét.
Mười vạn thước.
Ba mươi vạn thước.
Năm trăm vạn thước.
Một nghìn vạn thước.
Tới một nghìn vạn thước, cũng chính là độ sâu hai vạn dặm, ma lực cường hãn đến nỗi ngay cả linh hồn lực cũng không thể xâm nhập xuống dưới, chỉ có thể cảm ứng được một mảnh hắc ám và ma lực bàng bạc.
– Lợi hại!
Hít một hơi thật sâu, mi tâm Diệp Trần dãn ra, ngân quang trong mắt lóe lên.
Trước đây, Diệp Trần không tùy tiện thể hiện năng lực đặc thù của mình trước mặt người khác. Nhưng hiện giờ hắn đã có bốn tinh chiến lực, tinh thông không gian áo nghĩa, căn bản không cần phải tận lực ẩn giấu nữa.
Bá!
Một chùng ngân quang lóe lên, giống như một ngọn đèn xuyên qua Liên Hoa Đảo, nhìn xuống phía dưới.
Lần này Diệp Trần thấy được hai vạn dặm dưới đáy biển, ma lực cực lớn. Tuy cảnh vật bên dướ hơi mờ, nhưng không hề gây trở ngại cho Diệp Trần.
Đạt được độ sâu mười vạn dặm, Diệp Trần cũng thấy được hạch tâm ma lực ở Hỗn Loạn Ma Hải.
– Đây là!
Chân nguyên phác họa, những gì Diệp Trần nhìn thấy đều xuất hiện trên không.
Ma Hoa Hoàng bị Linh Hồn Chi Nhãn của Diệp Trần làm kinh ngạc một chút. Nàng lần đầu tiên nhìn thấy một người sở hữu Linh Hồn Chi Nhãn, tựa hồ so với truyền thuyết còn cường đại hơn. Vô hình trung, địa vị Diệp Trần trong mắt nàng lại cao hơn. Sở hữu Linh Hồn Chi Nhãn, cho dù đối phương không có đi ra ngoài nhưng vẫn có thể ngắn nhìn thiên hạ.
Diệp Trần sử dụng chân nguyên phác họa một thủy tinh hình lăng màu đen lớn như một hòn đảo nhỉ. Khối thủy tinh này bao lấy một thanh đồng màu vàng, bên ngoài thanh đồng ẩn chứa vô số đường vân. Đường vân lóe lên không ngớt. Mỗi lần lóe lên thì ma lực cường đại phóng xuất ra ngoài. Sau đó trong quá trình thả ra ngoài, từ từ pha loãng thành ma khí.
Ba!
Chân nguyên phác họa thủy tinh màu đen này bị nghiền nát, sắc mặt Diệp Trần tái nhợt. Thứ thần bí này tiêu hao tâm thần của hắn quá nhiều, không thể kéo dài.
– Tiền bối nhìn ra chút gì không?
Uống một ngụm Hắc Mạn La Hoa Trà, tinh thần Diệp Trần thư thái hơn rất nhiều, hắn hỏi.
Ma Hoa Hoàng chần chừ trả lời:
– Thủy tinh màu đen này ta không biết là vật gì, nhưng đường văn trên thanh đồng màu vàng kia tựa hồ do vô số trận pháp chuyển hóa thành, để cho nguyên khí trong trời đất chuyển hóa thành ma khí. Từ đó nhưng tụ thành ma lực tinh thuần, rồi phóng xuất ra ngoài, hình thành một vòng tuần hoàn.
– Nguyên khí trong thiên địa chuyển thành ma khí. Nói như vậy đây là bảo vật thời thượng cổ lưu lại. Cũng là thứ khiến cho Ma tộc có thể thiếu chút nữa xâm chiếm được Chân Linh thế giới.
Bảo vật cũng chia ra nhiều loại, có thể tăng phúc thực lực, tăng phúc phòng ngự, có thể tăng phúc sinh mệnh lực. Mà thủy tinh màu đen này, chính là một bảo vật cấp chiến lược.
– Hơn phân nửa là như vậy.
Ma Hoa Hoàng có chút đau đầu, nàng còn không biết dưới đáy biển Hỗn Loạn Ma Hải lại có một bảo vật như vậy. Chỉ sợ Hỗn Loạn Ma Hải là nơi đầu tiên mà Ma tộc sẽ hỏi thăm khi bắt đầu xâm chiếm Chân Linh đại lục.
Thời gian trôi qua rất nhiều, mặt trời đã dần về chiều.
– Ngươi ở lại Liên Hoa Đảo vài ngày đu! Vừa lúc có thể tinh luyện chân nguyên thủy tinh trở thành chân nguyên của bản thân.
Từ sao khi đạt thành giao dịch, Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải đã đi chung một con đường với Diệp Trần. Diệp Trần càng cường đại thì Nhân Ma tộc càng có lợi.
– Được!
Diệp Trần cũng không từ chối, đích thực hắn cần chút thời gian để luyện hóa chân nguyên thủy tinh đề thăng tu vi.
Đêm lạnh như tờ, Diệp Trần ở trong một tòa động phủ trên Liên Hoa Đảo, luyện ghóa Chân Nguyên thủy tinh.
Hai ngày trôi qua, Diệp Trần đã luyện hóa hoàn toàn hai trăm vạn chân nguyên thủy tinh. Mà tu vi của Diệp Trần cũng bạo tăng năm mươi năm tu vi. Đạt đến trình độ hai trăm ba mươi năm tu vi.
Tuy tu vi có đề thăng nhưng trừ phi hai bên có chênh lệch quá lớn, bằng không tu vi mạnh hơn chưa chắc đã có thể chiến thắng. Nhưng tu vi cao hơn cũng có một chỗ tốt, đó chính là liều mạng. Phải biết rằng vận chuyển bất tử thân cần tiêu hao chân nguyên, đánh ra chiêu thức cường đại cũng cần chân nguyên. Thiếu thốn chân nguyên, ngươi lấy cái gì ra mà liều mạng cùng người khác, huống chi la giết người.
– Nên trở về Chân Linh đại lục rồi!
Ngày hôm nay, Diệp Trần cáo từ Ma Hoa Hoàng. Hắn trốn vào trong hư không bay về Chân Linh đại lục.
Chương 1157: Long Thần thiên cung! Người khác không được phép động tới
Trước kia từ Chân Linh đại lục đi tới Huyết Thiên đại lục, Diệp Trần không biết đã đi mát bao lâu. Lần này từ Huyết Thiên đại lục trở về Chân Linh đại lục, thời gian rút ngắn xuống trăm nghìn lần, giống như khoảng cách giữa hai đại lục không phải là vô tận mà chỉ có một cái gang tay mà thôi.
– Rốt cuộc cũng trở về!
Đường bờ biển Chân Linh đại lục, Diệp Trần hiện thân, ánh mắt nhìn về quê nhà có chút phức tạp.
Thời gian hắn rời đi mới chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh. Lần này trở về đã là Vương giả Sinh Tử Cảnh rồi. Hơn nữa cũng không phải Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường. Tu vi cao tới hai trăm ba mươi năm, có thể nói hắn hiện tại một kiếm có thể giết chết chính mình trước đây hơn một trăm lần.
Xưa đâu bằng nay.
– Long Vương tiền bối tuy rằng không biết sinh tử ra sao, thế nhưng Long Thần thiên cung, người khác không được phép động tới. Hừ!
Ngân quang từ trong mắt tràn ra, ánh mắt Diệp Trần quét qua nửa đại lục, thấy được ở khu vực Long Thần thiên cung đã thay đổi chủ nhân. Phân biệt bị nhân mã của Toàn Phong Môn, Thủy Đào Tông, Hắc Vương môn cùng Thiên Ưng Giáo chiếm lĩnh, phân thành bốn khối. Mà ở một khối của Thủy Đào Tông còn có một pho tượng Vương giả tọa trấn.
– Để ta xem các ngươi còn có con bài chưa lật nào không?
Phụt!
Thân ảnh tiêu tan, Diệp Trần trốn vào trong hư không.
Thời gian một chén trà trôi qua, Long Thần thiên cung ở trên một đảo nhỏ, không gian nữu khúc, một đạo thân ảnh đi ra, áo lam phiêu phiêu, thần sắc lãnh tĩnh.
Hít một hơi sâu, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên lên tiếng nói:
– Ai không phải là người của Long Thần thiên cung, cút khỏi đảo này cho ta! Cút!
Thanh âm lúc đầu cũng không phải là lớn, thế nhưng khuếch tán ra xung quanh, thanh âm càng lúc càng lớn. Giống như lũ quét bất ngờ bạo phát. Toàn bộ người trên đảo nhỏ đều nghe được thanh âm này, nhất là chữ “cút” cuối cùng bao hàm sát khí nồng đậm, tốc độ bay đi cực nhanh, đâm vào linh hồn.
– Người nào lớn gan đến như vậy?
Người trên đảo nhỏ sợ ngây người.
Có Toàn Phong Môn.
Có Hắc Vương Môn.
Có Thủy Đào Tông.
Còn có Thiên Ưng Giáo.
Long Vương sinh tử không biết, hòn đảo này đã sớm bị các thế lực chia thành bốn khối lãnh địa. Người ở Chân Linh đại lục cùng với hải vực xung quanh ai ai cũng biết nhưng không ai dám gây nháo sự. Tựu ngay cả Huyền Hậu cũng không có đến. Có người nói nàng bị một cường giả phong đế cường đại ngăn chặn, cho nên không thể đến ứng cứu. Điều này khiến cho các thế lực khác mơ ước Long Thần thiên cung càng không dám vọng động, chỉ có thể giương mắt ếch nhìn bốn thế lực lớn ăn mảnh.
Lúc này, cư nhiên lại có người dám kêu bọn họ cút đi. Điều này không phải ăn gan hùm mật gấu sao?
– Quả thực là tìm chết. Ngay cả Huyền Hậu cũng chưa từng bảo vệ Long Thần thiên cung, nàng cũng không cả hỏi thăm đến.
– Có thể một người ngày xưa nhận ân huệ của Long Vương, bế quan vài thập niên, không biết được tin tức bên ngoài, nay thấy Long Thần thiên cung đổi chủ cho nên khó tiếp nhận.
– Họa từ miệng mà ra, cũng tốt. Để cho thế nhân biết đắc tội với bốn thế lực lớn có hậu quả như thế nào.
Trên đảo nhỏ, người của bốn thế lực lớn đều nghị luận, vẻ mặt khinh thường.
– Lớn mật, chuột nhắt phương nào tới nơi này nháo sự?
Một đạo nhân ảnh bay lên, toàn thân mặc một bộ trường bào màu lục, nhìn qua cũng là một lão giả sáu mươi tuổi.
Lão giả và Diệp Trần đứng cách nhau vài dặm.
– Ngươi là?
Lão giả có điểm chân chờ, cảm giác Diệp Trần rất quen mặt.
– Ngươi là Diệp Trần!
Lão giả quát to một tiếng, hắn đã nhìn qua bức họa của Diệp Trần. Trước kia, Long Thần thiên cung đã bang trợ cho Diệp Trần rất lớn, cũng chính vì Diệp Trần mà bốn thế lực lớn bị Long Thần thiên cung tiêu diệt không ít lực lượng trung kiên. Kể từ đó Diệp Trần cũng trở thành cái gai trong mắt bốn thế lực lớn.
– Không tồi! Ta đã trở về!
Diệp Trần nhìn đối phương, lãnh đạm trả lời.
– Diệp Trần. Hắn là Diệp Trần! Chẳng lẽ là Kiếm Tông Diệp Trần của Chân Linh đại lục?
– Thật sự là hắn! Khó trách ta lại thấy có điểm quen mặt.
Bởi vì cách quá xa, cho nên mọi người thấy không được rõ ràng. Nghe được lão giả nói như vậy mới nhận thức được.
– Hắn đã tiến vào Sinh Tử Cảnh!
– Đoạn thời gian trước, dị tượng Thiên Hoa Loạn Trụy chắc không phải là do hắn đấy chứ?
– Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng Diệp Trần này tuyệt đối là thiên tài đáng sợ nhất thời thời Nguyên Hoang tới nay. Niên kỉ của hắn cũng chỉ mới ba mươi đi!
Danh khí của Diệp Trần quá lớn, lớn đến nỗi thanh niên đồng lứa không ai đọ nổi với hắn. Bốn thế lực lớn cũng có thiên tài, thế nhưng khi Diệp Trần xuất hiện thì giống như so sánh giữa mặt trời chói chang và mặt trăng vậy. Căn bản không thể nào so sánh. Hiện tại ngay cả Độc Cô Tuyệt và Đạm Thai Minh Nguyệt cũng không thể nào so được với Diệp Trần.
Mà nay, Diệp Trần đã trở thành Vương giả Sinh Tử Cảnh, tin tức này một khi truyền ra ngoài, tuyệt đối là chân động.
– Đáng tiếc hắn quá kiêu ngạo, mới tiến vào Sinh Tử Cảnh đã nghĩ muốn khôi phục Long Thần thiên cung. Hắn cho rằng hắn là ai, nếu như ta là hắn, ta sẽ lựa chọn giấu tài, nỗ lực đề thăng thực lực.
Người ở phái dưới nghị luận, nhưng tất cả những điều đó đều không ảnh hưởng đến hai người.
Lão giả âm trầm nói:
– Diệp Trần, ngươi tới đây muốn làm gì. Khuyên ngươi một câu, không nên ở chỗ này gây sự. Bằng không ngươi muốn chạy cũng không được.
Lão giả không dám sơ ý, mọi người đều nói thiên tài tiến vào Sinh Tử Cảnh đều có chiến lực cường đại. Ngay như Huyền Hậu khi vừa tiến vào Sinh Tử Cảnh chauw được mấy năm đã trở thành một Vương giả đỉnh cấp. Mà hiện tại, hắn không nắm chắc có thể chiến thắng Diệp Trần, cho nên dự định khuyên Diệp Trần thối lui. Nếu không được thì cùng ba người khác liên thủ bắt đối phương.
– Đi! Ta vì sao phải đi! Bằng vào ngươi còn không có tư cách nói những lời này.
Nếu như Diệp Trần đoán không sai thì đối phương chính là Thủy Đào Vương tông chủ Thủy Đào Tông. Ngoại trừ Long Thần thiên cung ra thì Vương giả Sinh Tử Cảnh của bốn thế lực lớn đều là Vương giả cao giai. Thủy Đào Tông là Thủy Đào Vương, Toàn Phong Môn, Hắc Vương Môn cùng với Thiên Ưng Giáo phân biệt là Toàn Phong Vương, Hắc Vương, Thiên Ưng Vương. Lấy thực lực của Long Vương có thể chiến thắng được bốn Vương giả này, nhưng phía sau bốn thế lực lớn cũng có hậu thuẫn cường đại. Đây là nguyên nhân vì sao bốn Vương giả cao giai liên thủ chống lại Long Thần thiên cung.
– Làm càn! Nếu không đi! Vậy thì không nên đi.
Thủy Đào Vương lần đầu tiên bị một người trẻ tuổi khinh thường, tuy rằng thiên phú của Diệp Trần rất cao, nhưng hắn không tiếp thu được Diệp Trần trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng chiến lực lên mức độ có thể chiến thắng được mình. Hắn có ba tinh chiến lực cao đẳng, tu vi vượt qua tám mươi năm. Thủy Đào Vương tin tưởng thực lực của mình có thể giết chết đối phương dễ dàng.
– Hồng Thủy Đại Thủ Ấn!
Giận giữ quát một tiếng, một chưởng của Thủy Đào Vương đánh về phía Diệp Trần.
Một chưởng này ẩn chứa hai đại áo nghĩa. Một chưởng đánh ra, hồng thủy ngập trời, trước sau ngưng tụ thành một đại thủ ẩn, không gian nhất thời bị xé rách thành nhiều mảnh nhỏ.
Đương!
Diệp Trần xuất kiếm, Thiên Hạt Kiếm vừa ra lập tức bộc phát ánh sáng ngọc kim quang, một kiếm chém ra ngoài. Đây chính là Chân Kiếm Quyết, thức thứ nhất Thiên Cát Kiếm.
Lấy chiến lực của Thủy Đào Vương còn không đáng để Diệp Trần xuất ra kiếm thứ hai trong Chấn Kiesm Quyết là Thiên Thương Kiếm.
Đại thủ ấn bị cắt ra làm đôi, kiếm quang vẫn còn ẩn chứa lực lượng chấn động cuồng bạo, bay về phía Thủy Đào Vương.
– Đây là kiếm pháp gì?
Thủy Đào Vương hoảng hốt, thân thể hóa thành dòng nước, vội vàng né tránh ra ngoài. Đáng tiếc hắn có nhanh hơn nữ thì vẫn chậm hơn một kiếm này. Thân thể Thủy Đào Vương bị một kiếm này chém qua.
Phụt!
Nửa người Thủy Đào Vương hóa thành huyết vụ, ngay cả nội tạng cũng lộ ra ngoài, huyết nhục mơ hồ.
Sau một khắc tiếng kêu thê lương thảm thiết bay đến Thượng Vân Tiêu. Một kiếm này của Diệp Trần khiến cho Thủy Đào Vương cảm thụ được sự uy hiếp của tử vong. Phải biết rằng hắn không phải Diệp Trần cũng không phải Huyền Hậu, bất tử thân cũng không có đạt tới cảnh giới Đoạn Chi Trọng Sinh đỉnh phong, càng không nói đến cảnh giới Huyết Nhục Diễn Sinh. Cảnh giới như vậy không phải một Vương giả Sinh Tử Cảnh tầm thường có thể đạt được.
Thiên Cát Kiếm không phải là sát chiêu của Diệp Trần nhưng Vương giả cao giai có thể tiếp được mọt kiếm này không nhiều. Dù cho bị lưc lượng của Hồng Thủy Đại Thủ Ấn dung hòa một phần nhưng vẫn có thể đánh chết được Thủy Đào Vương. Nếu như thân pháp của đối phương không tốt, thì một kiếm này đã lấy mạng hắn rồi.
– Tiểu bối! Ra tay thật ngoan độc.
Vận chuyển bất tử thân, Thủy Đào Vương miễn cưỡng chữa trị thân thể. Với cảnh giới hiện giờ của hắn cho dù sử dụng hết chiến lực thì chỉ có thể khôi phục lại ba đến bốn phần thân thể, đấy là Thủy Đào Vuong đã ăn vào vài viên đan dược.
– Lúc này đây, ta không giết ngươi. Mang theo người của ngươi cút khỏi đây!
Diệp Trần không có xuất kiếm. Thủy Đào Vương không có gây được uy hiếp cho hắn. Thế nhưng nếu giết hắn sự tình sẽ trở nên không thể vãn hồi. Hắn dmas khẳng định phía sau bốn thế lực lớn có hậu trường rất cường đại. Bằng không Huyền Hậu cũng không có khả năng để Long Thần thiên cung bị bốn thế lực lớn chếm lấy.
– Đắc tội với bốn thế lực lớn, ngươi sẽ hối hận.
Thủy Đào Vương hắng giọng nói.
– Nếu không đi, ta cũng không ngại giết ngươi.
Con mắt Diệp Trần nheo lại, sát khí tràn ra.
Phía dưới, người của bốn thế lực lớn sợ đến ngây người. Một kiếm, chỉ một kiếm thôi Diệp Trần đã đánh bại được Thủy Đào Vương.
– Không có khả năng! Thủy Đào Vương là Vương giả cao giai. Diệp Trần sao có thể một kiếm đánh bại hắn, còn suýt nữa giết chết nữa chứ. Chẳng lẽ nào Diệp Trần là Vương giả đỉnh caaos?
Vương gia cao giai có ba tinh chiến lực, nhưng cho dù là ba tinh bá chủ đi chăng nữa cũng không thể giống như Diệp Trần hời hợt xuất ra một kiếm có thể suýt đánh chết Thủy Đào Vương.
Thủy Đào Vương giằng co, tựa hồ đang chờ cái gì
Oanh! Oanh! Oanh!
Đúng lúc này bầu trời đột nhiên bị nghiền nát, ba đạo bóng ảnh đi ra.
– Diệp Trần! Ngươi muốn chết!
– Diệp Trần, lần này ngươi sẽ không thoát được.
Người tới chính là Toàn Phong Vương, Hắc Vương cùng với Thiên Ưng Vương.