Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 194 [Chương 1033 đến 1040]
❮ sautiếp ❯Chương 1033: Phong chi kiếm trận (1)
Đứng trong hư không, hung linh cự lang đình chỉ công kích. Nó có thể cảm ứng được dưới nền đất không có dao động của sinh mệnh. Nhân loại khó chơi này rốt cuộc đã chết rồi.
– Sinh Tử luân hồi, sinh không phải khởi điểm, chết không phải tới hạn.
Vốn dưới nền đất không có dao đông sinh mệnh, đột nhiên bắt ra sinh cơ cường liệt, trên một vùng đất bị phá nát thành một đống hỗn độn, cây cỏ bắt đầu sinh trưởng, bằng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ sinh trưởng của nó. Chỉ trong chốc lát, phương viên mấy trăm dặm liền biến thành ốc đảo.
Mặt đất sụp đổ, Diệp Trần phá đất bay lên, khí tức tăng vọt.
Lúc này hắn đã đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ nhị trọng. Sinh Tử khí mơ hồ tuần hoàn sinh sôi bất diệt.
– Thực sự phải cám ơn ngươi.
Ngẩng đầu, Diệp Trần nhìn về phía hung linh cự lang đang chuẩn bị rời đi. Ánh mắt cường liệt chiến ý.
Bá!
Hung linh cự lang không có cảm tình, không biết kinh ngạc vì sao con người này lại không có chết. Nó thiểm điện xẹt qua, lại tiếp tục tấn công điên cuồng.
Không lùi không tránh, Diệp Trần cầm Phá Tà Kiếm vung lên, mũi kiếm xẹt qua không gian thời gian, xé mở một cái khe đen kịt nhỏ dài.
Xé rách không gian, hiện tại Diệp Trần cũng có thể làm được, hắn có thể cảm giác được mũi kiếm xé rách không gian thời gian, phảng phất đột phá sự cản trở, kiếm tốc không ngừng đề thăng uy lực. Dường nhe cái khe hẹp dài và nhỏ kia đang giúp cho Phá Tà Kiếm gia tăng kiếm tốc.
Ba!
Hữu trảo của hung linh cự lang và Phá Tà kiếm cùng va chạm một chỗ. Lần va chạm này không có phát sinh ra thanh âm kinh thiên động địa, mà hình như một bình thủy tinh trong nháy mắt bị nghiền nát. Đương nhiên, không có khả năng bình thủy tinh bị nghiền nát, thứ bị nghiền nát chính là không gian. Hung linh cự lang và Diệp Trần điều sở hữu năng lực xé rách không gian. Khi lực lượng hai người va chạm cùng một chỗ, hầu như tương đương với một kích toàn lực của vương giả Sinh Tử Cảnh.
Lần đầu hung linh cự lang bị Diệp Trần đẩy lùi.
Đương nhiên, Diệp Trần cũng bị đẩy lui trăm bước.
– Hiện tại, lực công kích của nó và ta tương đương nhau. Thế nhưng luận kỹ xảo chiến đấu, nó xa xa còn không bằng ta.
Trên mặt hiện lên bộ dáng tươi cười, thân hình Diệp Trần chợt lóe, lấy tốc độ siêu việt hơn trước tấn công hung linh cự lang, trên đường công kích, không gian sản sinh ra những nếp nhăn nhè nhẹ.
Hung linh cự lang không có linh trí, không biết được tâm tình nó như thế nào. Thấy Diệp Trần công kích tới nó lập tức đứng vững tại chỗ, chuẩn bị nghênh chiến.
– Linh Tê Nhất Kiếm!
Khi cự ly của hai người không đến trăm mét, Diệp Trần bỗng nhiên đâm ra một kiếm, cổ tay run run…
Phụt phụt phụt phụt phụt…
Hư không bị đâm thành vô số cái khe thật nhỏ. Hung linh cự lang chưa tới gần, thân thể đã xuất hiện nghìn vết thương, trăm lỗ hổng. Hiên giờ nó giống như một cái sàng vậy.
Chỉ là hung linh đỉnh giai không có dễ dàng giết chết như vậy. Những thương thế này đối với hung linh cự lang mà nói cũng không có nguy hiểm đến tính mạng của nó, khó có thể đánh tan nó được..
Cự miệng mở ra, hung linh cự lang hướng tới Diệp Trần phun ra một viên quang cầu ẩn chứa Sinh Tử khí. Quang cầu xuyên thủng hư không, ngay lập tức xuất hiện trước người Diệp Trần.
– Tàn Nguyệt!
Diệp Trần lăng không phiêu hốt, Phá Tà Kiếm chém ngang một chém, tàn nguyệt hắc sắc chém quang cầu thành hai, kiếm kính cường đại đồng dạng đục lỗ không gian xung quanh.
Hung linh cự lang có thể cảm nhận được thực lực của Diệp Trần đang biến hóa. Cự miệng liên tiếp mở ra, một viên quang cầu do Sinh Tử khí ngưng kết mà thành lại một lần nữa công kích Diệp Trần.
Đối mặt với vô số quang cầu, Diệp Trần không dám chậm trễ, hắn phóng xuất ra kiếm vực. Kiếm vực bao phủ xung quanh, không gian dường như kiên cố hơn rất nhiều. Quang cầu xuyên thủng không gian mà đến, uy lực suy giảm đi rất nhiều, tốc độ cũng chậm hơn rất nhiều. Cuối cùng bị Diệp Trần đánh nát một cách đơn giản.
Đánh nát quang cầu, Diệp Trần cấp tốc áp sát hung linh cự lang, thừa dịp đối phương đang trong quá trình hấp thu Sinh Tử khí, một kiếm lại chém tới, chính là Kính Hoa Phá Diệt.
Hung linh cự lang bị phong tỏa trong một không gian đặc thù, không gian nghiền nát, thân thể cũng bị nghiền nát biến thành trăn nghìn khối, giống như một tấm gương bị đánh võ.
Uy lực Kính Hoa Phá Diệt vốn thập phần kinh khủng, tại thời điểm Diệp Trần chưa có được khả năng xé rách không gian thì đã có được lực sát thương nghiền nát không gian. Hiện tại tu vi Diệp Trần đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền qua đệ nhị trọng. Kính Hoa Phát Diệt cũng nhờ đó mà được tăng cường uy lực. Một kiếm liền giết chết hung linh cự lạng.
Hung linh cự lang vừa chết, thân thể tan biến, một khối Sinh Tử lệnh bài xuất hiện, tản mát ra dao động đặc thù.
– Rốt cuộc cũng đánh chết!
Diệp Trần thở dài một hơi, nếu như hunh linh cự lang không chết thì hắn bắt buộc phải lấy Thiên Hạt Kiếm ra trực tiếp một kiếm giết chết hắn. Dù sao trong khoảng thời gian ngắn Diệp Trần không có khả năng tiếp tục đột phát. Mà hung linh cự lang càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh, không biết mệt mỏi là gì.
Sinh Tử lệnh bài tới tay, Diệp Trần tinh tế quan sát một chút sau đó hắn thu Sinh Tử lệnh bài vào trong trữ vật linh giới.
– Viên Sinh Tử thạch thứ nhất giúp ta đột phá lên cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ nhất trọng. Viên thứ hai tuy rằng không giúp cho ta tiếp tục đột phá nhưng dưới áp lực mà hung linh đỉnh giai mang lại lại khiến cho ta tiếp tục đột phá. Hiện tại ta còn thiếu ba viên Sinh Tử thạch nữa mới có thể đột phá lên Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng.
Sau khi rời khỏi Sinh Tử bí cảnh, còn có phiền phức đang chờ đợi Diệp Trần. Diệp Trần không có biện pháp dễ dàng đối phó. Trong máy ngày cuối cùng hắn buộc phải tìm được ba viên Sinh Tử thạch.
– Tiếp tục liệp sát đi! Sinh Tử hung linh ở khu vực hạch tâm vô cùng hữu hạn, liệp sát xong cũng chỉ có thể chờ vào vận khí ở Sinh Tử điện.
Thân hình chợt lóe, Diệp Trần biến mất tại chỗ.
Huyế Thiên đại lục, Vạn Lang bình nguyên Bạch Lang tông.
Bạch Lang tông là một trong thập đại yêu tông. Kiến trúc diện tích vô cùng rộng lớn. Gồm ba tầng trong, ba tầng ngoài. Ba tầng ngoài đại đa số đều là nhân lang. Những nhân lang này đẳng cấp thấp nhất cũng là cấp năm. Tuy rằng không thể hóa thành hình người nhưng do có thủ đoạn đặc thù mà bọn họ đều có thể đứng thẳng người để hoạt động. Trong khi đó, ba tầng trong tuy nói cũng có nhân lang, nhưng tất cả đều đã hóa thành hình thái nhân loại. Có thể hóa thành hình thái nhân loại, đẳng cấp tự nhiên không thấp. Ít nhất cũng phải đạt được cấp bảy.
Chương 1034: Phong chi kiếm trận (2)
– Di! Lang thiếu vì sao trở về. Sinh Tử bí cảnh không phải còn chưa có kết thúc sao?
– Không thích hợp. Lẽ nào Lang thiếu ở trong Sinh Tử bí cảnh bị người ta đánh chết?
– Có khả năng này.
Phía dưới chúng lang yêu nghị luận, thần tình kinh hãi.
– Lang nhi! Chuyện gì xảy ra?
Trong một tòa cung điện ở khu vực hạch tâm Bạch Lang tông. Một lão giả tóc trắng xóa đi ra. Ánh mắt lão giả xanh mượt, con ngươi dựng đứng lên.
Sưu!
Lang thiếu hóa thành một đạo hồng quang hạ xuống.
– Thái thượng trưởng lão! Ta bị người ta đánh chết!
Lang thiếu mặt đầy xấu hổ, mang theo sự ức chế phẫn nộ và nghẹn khuất.
– Cái gì! Ngươi bị ai đánh chết. Là người của Huyết Thiên đại lục hay là Chân Linh đại lục. Hay là Thiên Kiếm đại lục.
Lão giả tóc trắng, sắc mặt âm trầm truy vấn.
– Là một nhân loại ở Huyết Thiên đại lục.
– Nhân loại? Người giết ngươi là một nhân loại thiên tài ở Huyết Thiên đại lục. Nhân loại thiên tài chỉ có tứ ma mới có. Trong tứ ma, Lệnh Hồ Dực hẳn không phải là đối thủ của ngươi. Bất Tử ma thiếu và Thiết Cuồng Tôn cùng Ma Nữ Đao bọn họ hẳn biết quy củ của Huyết Thiên đại lục?
Lang thiếu lắc đầu:
– Không phải bọn hắn, là một nhân loại mà cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua. Hắn cùng với Ma Nữ Đao Lam Sơn Mi có chút quan hệ. Hắn mặc áo lam, vũ khí là kiếm, bề ngoài chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi.
– Mặc kệ hắn là ai, ta muốn hắn chết không có chỗ chôn. Nếu hắn ở Huyết Thiên đại lục có tông môn, Bạch Lang tông ta sẽ diệt tông môn của hắn, trảm thảo trừ căn.
Ngữ khí của lão giả tốc trắng dày đặc.
…
Hổ Khiếu sơn mạch, Thiên Hổ yêu tông.
Bên trong Thiên Hổ đại điện.
– Người giết ngươi không phải là tứ ma, là một kiếm khách nhân loại? Hơn nữa cùng với Ma Đao tông tiểu oa nhi Lam Sơn Mi có quan hệ. Chết tiệt!
Tông chủ Thiên Hổ yêu tông ở trong tông, thấy Hổ thiếu đột nhiên trở về giật mình vô cùng. Hỏi qua một hồi, mới biết hắn bị một thiên tài nhân loại sử dụng kiếm đánh chết. Làm sao không phẫn nộ cho được.
– Ngươi trước bế quan đi. Không đạt được Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng, không được đi ra. Đây là hình phạt dành cho ngươi.
Tông chủ Thiên Hổ yêu tông lạnh lùng nói với Hổ thiếu.
– Vâng!
Hổ thiếu cũng biets chính mình bị người ta đánh chết là do thực lực không đủ. Hắn cam tâm tình nguyện tiếp thu hình phạt. Chỉ là trong nội tâm hắn đối với Diệp Trần vô cùng thống hận. Nếu như không phải đối phương đánh chết hắn, hắn hoàn toàn có cơ hội tìm được đủ Sinh Tử thạch đột phát lên cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng.
…
Trong khu vực hạch tâm của Sinh Tử bí cảnh, bên trong một sơn cốc, Phong Phiêu Linh vừa mới đánh chết một đầu hung linh cao giai tương đối cường hãn. Vận khí của hắn khá tốt. Bên trong cơ thể của đầu hung linh cao giai này vừa hay có một viên Sinh Tử thạch.
– Xem ra có hi vọng đột phá lên Sinh Tử huyền qua đệ tam trọng.
Vừa muốn xoay người rời đi, thân thể Phong Phiêu Linh chợt dừng lại. Bầu trời phía trên sơn cốc không biết từ khi nào xuất hiện một gã thanh niên mặc lục y. Tuy trên tay thanh niên này không có kiếm nhưng kiếm ý cường liệt đang tập trung trên người Phong Phiêu Linh. Chỉ cần thân thể Phong Phiêu Linh khẽ động, lục y thanh niên sẽ dành cho Phong Phiêu Linh một kích đáng sợ.
– Kiếm Trận Hậu. Nguyên lai là ngươi!
Trên mặt Phong Phiêu Linh hiện lên sự bất đắc dĩ.
Kiếm Trận Hậu là một trong thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục, bài danh thứ tư trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Lần trước tiến vào trong Sinh Tử bí cảnh, Phong Phiêu Linh đã được kiến thức qua thực lực của Kiếm Trận Hậu. Có thể nói ngoại trừ La Thiên của Chân Linh đại lục ra, không ai là đối thủ của Kiếm Trận Hậu, hắn lại càng không.
– Để ta động thủ hay là ngươi tự sát!
Kiếm Trận Hậu thản nhiên nói.
– Tuy rằng ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng muốn ta tự sát là điều không thể xảy ra.
Phong Phiêu Linh thu liễm sự bất đắc dĩ lại, trầm giọng nói.
– Tốt! Xem ra ngươi cũng không phải là ngươi không có thực lực.
Kiếm Trận Hậu vung tay lên, bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm xuất hiện trước người hắn, lượn lờ bất động.
– Trốn!
Không có bất luận ý niệm gì, Phong Phiêu Linh xoay người chạy trốn, thực lực của Kiếm Trận Hậu không phải là người như hắn có thể đối phó được. Chạy trối chết còn có một tia hi vọng.
Phong Phiêu Linh am hiểu phong chi áo nghĩa, tốc độ cực nhanh, thân hình chợt lóe lên đã bay xa hơn trăm dặm. Có cảm giác như hắn có được sự trợ giúp từ gió nên mới có thể bay nhanh như vậy.
– Thoát được rồi chứ?
Kiếm Trận Hậu liếc nhìn về phương xa, tay phải khẽ giơ lên sau đó hướng tới phương hướng Phong Phiêu Linh chạy trốn điểm một cái.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm vụt bay với tốc độ điện quang, trên đường đi do ma sát với không khí mà tóe lửa. Đồng thời bốn thanh kiếm cấu thành một kiếm trận, một kiếm phía trước ba kiếm phía sau. Mà bên ngoài kiếm trận gió xoáy lượn lờ. Chính nhờ gió xoáy này nên tốc độ phi thành của nó mới nhanh đến như vậy.
Phong chi kiếm trận.
Phụt!
Tốc độ của Phong Phiêu Linh rất nhanh, thế nhưng tốc độ của Phong chi kiếm trận còn nhanh hơn. Kiếm trận chợt lóe, trên người Phong Phiêu Linh xuất hiện một cái động ở giữa ngực. Thân thể từ từ nhạt đi.
– Cư nhiên ngay cả bán cực phẩm áo giáp cũng có thể xuyên thủng một cách đơn giản. Kiếm Trận Hậu quả nhiên danh bất hư truyền. Tuy ra phải trở lại Chân Linh đại lục nhưng vẫn còn đó một Diệp Trần khiến ngươi bận tâm!
Cười khổ một tiếng, Phong Phiêu Linh biến mất khỏi Sinh Tử bí cảnh, chỉ để lại một viên Sinh Tử thạch phiêu phù ở không trung.
Kiếm Trận Hậu thong thả bay tới, đưa tay bắt lấy viên Sinh Tử thạch rồi dung nhập vào trong cơ thể.
– Chân Linh đại lục ngày càng sa sút, La Thiên không biết thực lực của ngươi đã đạt tới trình độ nào.
– Là Phong Phiêu Linh.
Từ rất xa, Diệp Trần thấy thân thể Phong Phiêu Linh xuyên thủng, biến mất tại Sinh Tử bí cảnh. Chợt một lục y thanh niên xuất hiện ở nơi đó.
– Lấy ngự kiếm thuật khu sử kiếm trận! Hừ!
Diệp Trần nhanh chóng bay tới.
– Ân?
Kiếm Trận Hầu nghiêng đầu kỳ quái nhìn về phía Diệp Trần. Người bình thường kiến thưc qua thực lực của hắn chạy trốn còn không kịp. Đằng này đối phương chủ động đến gần, ánh mắt tản ra sát khí nhè nhẹ.
– Sinh Tử huyền quan đệ nhị trọng. Thực lực không thấp, đang tiếc quá ngu xuẩn.
Kiếm Trận Hầu xoay người, lạnh lùng nhìn Diệp Trần.
– Xưng tên ra đi! Ta không giết người vô danh.
Diệp Trần nói:
– Ngươi hẳn là Kiếm Trận Hầu của Thiên Kiếm đại lục.
Chương 1035: Kiếm Trận đối Ngự kiếm thuật (1)
Diệp Trần đã nghe Phong Phiêu Linh nói qua về thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục.
– Xem ra ngươi biết ta.
Kiếm Trận Hầu đau chiêu nhìn Diệp Trần.
– Đúng vậy! Ta là Diệp Trần, là người sẽ giết ngươi!
– Giết ta! Chỉ sợ ngươi không có bổn sự này.
Kiếm Trận Hậu bài danh thứ tư trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Tu vi từ lâu đã đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng. Phối hợp với kiếm trận, cho dù là Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đồng cấp cũng bị hắn chém giết. Mà tu vi của Diệp Trần và Phong Phiêu Linh tương đương, cho dù có thể tiếp hắn ba chiêu đã là không tồi.
– Phải?
Diệp Trần từ chối cho ý kiến.
– Ta nhìn ra được ngươi cũng sử dụng kiếm! Xuất kiếm ra đi! Bằng không, ngươi ngay cả cơ hội rút kiếm cũng không có.
Kiếm Trận Hậu có thể cảm nhận được kiếm ý của Diệp Trần. Rất manhj, có lẽ đây là điều mà đối phương tự tin. Đáng tiếc, kiếm ý lợi hại cũng khó có thể bù đắp được tu vi và thủ đoạn công kích chênh lệch.
Diệp Trần lắc đầu cười, thân hình chợt phi về phía trước, rất nhanh đến gần Kiếm Trần Hầu. Người đến Phá Tà Kiếm trong nháy mắt rút ra, một kiếm đâm về phía trước.
Linh Tê Nhất Kiếm!
Khoảng cách giữa hai người là hơn trăm mét, thế nhưng Linh Tê Nhất Kiếm mà Diệp Trần vừa xuất ra, cự ly trăm mét hoàn toàn bị xóa bỏ. Phá Tà Kiếm đâm tới, kiếm khí như sợi tóc đến gần Kiếm Trận Hậu. Trong hư không xuất hiện kiếm đen kịt, khổng lồ đánh lên chân nguyên hộ thể của Kiếm Trận Hâu. Xuy một tiếng! Chân nguyên hộ thể bị xuyên thủng.
– Cái gì?
Kiếm Trận Hậu kinh ngạc. Một kiếm này của Diệp Trần không chỉ nhanh đến bất ngờ, quỹ tích bất định, càng kinh khủng hơn chính là một kiếm xuyên thủng không gian, lực công kích đáng sợ như vậy, khiến cho Kiếm Trận Hậu cũng vô cùng sợ hãi.
– Phá cho ta!
Lúc này Kiếm Trận Hậu biết việc xem thường Diệp Trần, đánh đồng hắn với Phong Phiêu Linh là ngu xuẩn đến mức nào. Thưc lực của Diệp Trần cường đại vô cùng, ngay cả không gian cũng có thể xuyên thủng. Không kịp vận chuyển kiếm trận, ngón trỏ tay phải Kiếm Trận Hậu vươn ra, đàu ngón tay lóe lê ngân quang, giống như hợp kim đúc thành. Ngón tay không ngừng điểm liên sợi tóc kiếm khí.
Con mắt Diệp Trần híp lại. Kiếm Trận Hậu của không hổ là kiếm khách đỉnh cấp của Thiên Kiếm đại lục. Cư nhiên có thể sớm chặn Linh Tế Nhất Kiếm. Đương nhiên hắn đỡ được cũng là khoảng cách giữa hai người khá xa. Nếu như gần hơn một chút nữa, khi thi triển Linh Tê Nhất Kiếm, Kiếm Trận Hậu trừ phi có tốc độ xuất thủ ngang ngửa Diệp Trần thì mới có thể đỡ được một kiếm này.
Thương!
Cười khúc khích!
Đầu ngón tay và kiếm khí chạm vào nhau, bắn ra vô số hỏa tinh. Lập Tức đầu ngón tay bị đâm thủng một lỗ nhỏ, tiên huyết theo đó mà chảy ra.
– Không tốt!
Kiếm Trận Hậu có thể cảm giác được một cỗ kiếm khí vô hình đáng sợ đang theo ngón tay xâm nhập vào trong cơ thể. Nếu như bị kiếm khí này xâm nhập vào trong cơ thể, tuy không đến mức bị thương năng nhưng nội thương là điều không thể tránh khỏi. Từ đó chiến lự cũng suy giảm, bản thân hắn khống muốn nhìn thấy kết cục này. Hắn có điểm hổi hận, không nên khinh thường đối phương.
Thân hình lui nhanh, tay trái Kiếm Trận Hậu cầm cánh tay phải, chân nguyên vận chuyển đến cực hạn, nhanh chóng bức kiếm khí vô hình ra khỏi cánh tay phải, không để cho nó có cơ hội xâm nhập.
Bức ra kiếm khí, Kiếm Trận Hậu ngẩng đầu, thận trọng nhìn về phía Diệp Trần.
Tuy rằng sơ ý, hắn không hề sử dụng kiếm trận, nhưng ngón tay trỏ ở bàn tay phải cũng hắn cũng đã vận dụng chiêu thức đăc ý của mình là Ngân Quang Liệt Kim Chỉ. Ngân Quang Liệt Kim Chỉ không phải là áo nghĩa võ học, mà là một môn bí pháp thiên cấp trung giai, vô cùng cường đại. Thế nhưng kiếm chiêu của Diệp Trần lại có thể xuyên thủng qua Ngân Quang Liệt Kim Chỉ, khiến cho bản thân hắn chịu thua thiệt.
– Chỉ pháp rất lợi hại!
Diệp Trần bình thản đánh giá.
Uy lực của Linh Tê Nhất Kiếm tuy kém hơn Tàn Nguyệt và Kính Hoa Phá Diệt thế nhưng không phải một người bình thương có thể chống đỡ được. Kiếm Trận Hậu có thể dùng một ngón tay mà khử đi một nửa uy lực của Linh Tê Nhất Kiếm cùng chỉ pháp có quan hệ mật thiết với nhau.
– Xuất ra thực lực mạnh nhất của ngươi đi! Bằng không chiến đấu rất nhanh sẽ kết thúc!
Lời nói của Diệp Tràn có thể thấy được hắn tự tin vào thực lực của mình. Từ khi xuất đạo đến nay, hắn còn chưa có thấy người nào lấy kiếm trận làm thủ đoạn công kích. Ngay cả Thiên Kiếm Khách của Chân Linh đại lục tuy cũng có sử dụng qua kiếm trận, nhưng kiếm trận của hắn ẩn chưa năng lượng chứ không phải ẩn chưa ngự kiếm thuật, cũng không ẩn chứa sự ảo diệu của kiếm trận.
– Thật đúng là cuồng vọng!
Kiếm Trận Hậu nội giận. Cho tới bây giờ chỉ có hắn coi rẻ đối phương, nghĩ không ra ngày hôm nay lại bị Diệp Trần coi rẻ. Hắn quyết định sử dụng kiếm trận chậm rãi giết chết Diệp Trần. Nếu như đánh chết quá nhanh như vậy sẽ tiện nghi cho đối phương.
– Phong chi kiếm trận!
Kiếm chỉ về hướng Diệp Trần, Kiếm Trận Hậu quát lên một tiếng chói tai.
Xích!
Bốn thanh kiếm một trước ba sau, dường như giống một con chim đang bay lượn, gió xoáy màu xanh ở chung quanh giúp cho kiếm trận bay nhanh hơn. Kiếm trận này không chỉ ẩn chứa lực kiếm trận mà còn có kiếm ý cường đại của Kiếm Trận Hậu.
– Nhị Thập Thất Kiếm Tề Phát!
Thần tình Diệp Trần tự nhiên, đồng dạng kiếm chỉ điểm ra, bên không Tàn Huyết Kiếm tự động bay ra khỏi vỏ, một phân thành hai mươi bảy. Hai mươi bảy đạo kiếm ảnh nghênh đón Phong chi kiếm trận.
– Dĩ nhiên cũng sử dụng ngự kiếm thuật!
Kiếm Trận Hậu kinh hãi.
– Đáng tiếc! Ngự kiếm thuật của ta phối hợp với kiếm trận, tuy lực và tốc độ tăng lên vài lần. Ngự kiếm thuật đơn thuần không thể nào chống lại.
Kiếm Trận Hậu cũng là một người có thiên phú không tồi. Linh hồn của hắn cường đại gấp hai người bình thường, nhưng vẫn thua Diệp Trần. Linh hồn của Diệp Trần cường đại gấp năm người bình thường. Tuy nhiên Kiếm Trận Hậu vẫn có đủ tư cách để kiêu ngạo.
Cách cách!
Phong chi kiếm trận và hai mươi bảy đạo kiếm ảnh va chạm với nhau. Trong hư không bắn ra vô số kiếm quang, kiếm khí sắc bén cắt nát sơn cốc thành bột phát. Dưới mặt đất biến thành một mảnh hỗn độn.
Hai mươi bảy đạo kiếm ảnh, so với Phong chi kiếm trận càng mạnh hơn một bậc. Sau khi công phá Phong chi kiếm trận, vận còn dư lại mười đại kiếm ảnh bắn về phía Kiếm Trận Hậu.
– Không có khả năng!
Kiếm Trận Hậu nghĩ như thế nào cũng không rõ, Phong chi kiếm trận vì sao lại kém ngự kiếm thuật của Diệp Trần. Rõ ràng ngự kiếm thuật có bao nhiêu cường đại, bản thân hắn biết rõ ràng. Hắn lúc đầu cũng tu luyện ngự kiếm thuât, về sau mới chuyển sang tu kiếm trận.
Chương 1036: Kiếm Trận đối Ngự kiếm thuật(2)
Ba!
Một đạo Phong chi kiếm trận không thể nào chống lại ngự kiếm thuật của Diệp Trần. Trước người Kiếm Trận Hậu lại xuất hiện bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm. Phong chi kiếm trận bắn ra ngoài cùng với hơn mười kiếm ảnh đồng quy vu tận.
Triệu hồi tám thanh thượng phẩm bảo kiếm. Kiếm Trận Hậu nhìn về phía Diệp Trần, ánh mắt không giống như lúc trước. Thực lực của đối phương cường đại hơn hắn tưởng. Hoàn toàn không theo lẽ thường để tính toán.
– Phong chi kiếm trận của ta chỉ là kiếm trận yếu nhất. Nhìn ngươi làm sao có thể chống lại Bạo phong kiếm trận.
Thương thương!
Trữ vật linh giới của Kiếm Trận Hậu chưa đựng rất nhiều thượng phẩm bảo kiếm. Chỉ thấy trữ vật linh giới chợt lóe sáng, tám thanh thượng phẩm bảo kiếm xuất hiện cùng với tám thanh thượng phẩm bảo kiếm lúc đầu giống hệt nhau đều là phong thuộc tính.
– Đi!
Mười sáu thanh kiếm cấu thành một kiếm trận rất phức tạp hơn Phong chi kiếm trận rất nhiều. Nó giống như bạo phong lao về phía Diệp Trần. Trên trời dưới đất đều đầy rẫy kiếm khí cường đại cùng cuồng phong gào thét.
– Ba mươi chín kiếm tề phát!
Diệp Trần ở trên ngự kiếm thuật cũng có thành tựu. Tuy không thể nói đến mức có một không hai nhưng ít ra hiện nay chưa có ai có thể siêu việt hơn hắn. Hắn cùng trao đổi ngự kiếm thuật với Tư Đồ Hạo, hiện nay cũng đã đạt tới cảnh giới chín mươi kiếm cùng xuất rồi.
Ba mươi chín kiếm ảnh, lấy Bạo phong kiếm trận làm mục tiêu, lấy số lượng mà thủ thắng.
Thình thịch Thình thịch thình thịch thình thịch….
Uy lực của Bạo phong kiếm trận không thể coi thường, lần này hai người ngang nhau, Bạo phong kiếm trận và ba mươi chín kiếm ảnh cùng tan vỡ. Bảo kiếm bay ngược trở về.
– Ngự kiếm thuật của người này, cuối cùng đã đạt tới cảnh giới gì?
Sắc mặt Kiếm Trận Hậu vô cùng khó nhìn. Bởi vì hắn không có để tâm tư lãng phí trên ngự kiếm thuật, cho nên bản thân hắn cũng chỉ khó khăn lắm mới có thể xuất ra hai mươi lăm kiếm. Từ đó có thể thấy hắn rất mạnh mẽ rồi. Hơn nữa kiếm trận đối với ngự kiếm thuật không có đòi hỏi cảnh giới phải cao bởi vì kiếm trận là một chính thể, không phải là những tồn tại bất đồng. Hai mươi lắm kiếm cùng xuất ra đã đủ để cho Kiếm Trận Hậu thi triển bất cứ kiếm trận sở học nào của hắn.
Nhìn về phía mười sáu thanh bảo kiếm phong thuộc tính phiêu phù trước mắt. Sắc mặt Kiếm Trận Hậu trùng xuống. Trong những bảo kiếm này có mấy thanh xuất hiện tổn thương, uy lực đại giảm. Tuy rằng trong trữ vật linh giơi của hắn vẫn còn có thượng phẩm bảo kiếm thế nhưng cũng có hạn. Đây là do hắn tốn hao vô số thời gian mới sưu tập được số thượng phẩm bảo kiếm này.
Bá!
Thu hồi bảo kiếm phong thuộc tính, Kiếm Trận Hậu hít một hơi. Ba mươi sáu thanh thượng phẩm bảo kiếm lôi thuộc tính hiện ra, điện quang chớp động.
– Đây là kiếm trận mạnh nhất của ta. Chính là Bôn lôi kiếm trận. Nếu như ngự kiếm thuật của ngươi chỉ có như thế, như vậy ngươi hẳn phải chết!
Nhãn thần Kiếm Trận Hậu băng lãnh nói.
– Ta nói rồi! Hãy xuất ra toàn bộ thực lực của ngươi đi. Bằng không! Chiến đâu rất nhanh sẽ kết thúc.
– Muốn chết!
Kiếm Trận Hậu khẽ quát một tiếng. Bảo kiếm lôi thuộc tính trước người cấp tốc cấu thành Bôn lôi kiếm trận, theo kiếm trận hình thành, đại lượng lôi điện thu liễm vào một chỗ từng bước cường hóa kiếm trận. Uy lực không ngừng đề thăng, kiếm trận nhanh chóng về vụt về phía Diệp Trần. Không gian không ngừng chấn động.
– Mau nhìn, nơi đó có phát sinh đại chiến!
-Là Kiếm Trận Hậu, còn ngươi kia là ai?
Nơi này xuất hiện đại chiến đã hấp dẫn hai người ở phụ cận. Hai người này đề là kiếm khách. Kiếm thế trên người rất cường đại. Nếu có ai nhận thức bọn họ thì nhất định sẽ nhận ra bọn họ chính là thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục, Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hàu.
– Là Diệp Trần!
– Nghĩ không ra ở chỗ này gặp được thiên tài kiếm đạo truyền kỳ của Chân Linh đại lục.
Bên kia cũng có ba người xuất hiện. Ba người này đều đến từ Chân Linh đại lục. La Thiên, Phong Phiêu Linh cùng với Kỷ Hải Nhược đều là thanh niên thiên tài cùng một thời đại, cũng rất nổi danh trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Về phần vì sao biết được Diệp Trần là bởi vì bọn họ đã xem qua bức họa của Diệp Trần, tự nhiên ra nhận ra.
– Tình huống không ổn lắm. Đối thủ của Diệp Trần là Kiếm Trận Hậu. Kiếm Trận Hậu đứng thứ tư trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Cho dù là La sư huynh gặp gỡ hắn cũng không dám nói có thể chiến thắng đối phương. Diệp Trần dù sao cũng thua một điểm.
Thanh niên hùng tráng nhíu mày nói.
– Đúng là như vậy! Chỉ là Diệp Trần có thể bức Kiếm Trận Hậu xuất ra Bôn lôi kiếm trận đã cực kỳ đáng sợ. Hiện tại chỉ khiếm khuyets và tu vi cảnh giới mà thôi.
Trong lòng ba người lo lắng.
– Ha ha! Tiểu tử này thật sự rất lợi hại. Đáng tiếc, Bôn lôi kiếm trận của Kiếm Trận Hậu là kiếm trận cường đại nhất. Chỉ sợ sau chiêu này là có thể giết chết tiểu tử này.
Cự Kiếm Hầu lấy tay xoa cằm, ánh mắt chăm chú theo dõi trận chiến, hắc hắc cười nói.
– Bên kia không phải mấy lão bằng hữu Chân Linh đại lực sao. Chờ Kiếm Trận Hậu giết tiểu tử này không thể buông tha bọn họ.
Ánh mắt Đoản Kiếm Hầu rơi trên ba người Chân Linh đại lục.
Bầu trời trên sơn cốc, Kiếm Trận Hậu và Diệp Trần cách xa nhau vài dặm.
– Chết đi!
Kiếm chỉ một điểm, Bôn lôi kiếm trận, lôi quang đại phóng. Ngay lập tức bổ tới Diệp Trần. Toàn bộ thế giới đều bị nhuộm đẫm một màu lam sắc, hồ quang lóe ra.
…Phong chi kiếm trận và Bạo phong kiếm trận là kiếm trận phong thuộc tính. Cần phải có tạo nghệ cực cao đối với phong chi áo nghĩa mới có được. Mà Bôn lôi kiếm trận là kiếm trận thuộc tính lôi, đối với lôi chi áo nghĩa có yêu cầu rất cao. Nếu như lôi chi áo nghĩa không đạt được tiêu chuẩn, thì Bôn lôi kiếm trận sẽ gặp phải kẽ hở, có lỗ thủng, uy lực không thể nào đạt được đến cực hạn.
Bôn lôi kiếm trận có uy lực cực hạn cường đại bao nhiêu thì Kiếm Trận Hậu cũng không biết, bởi vì muốn vận dụng Bôn lôi kiếm trận lên đến cực hạn thì lôi chi áo nghĩa phải đạt đến cảnh giới đại thành. Hiện nay, Kiếm Trận Hậu mới chỉ có thể tìm hiểu lôi chi áo nghĩa đến cửu thành. Đương nhiên, so với mười năm trước, Kiếm Trận Hậu tiến bộ lên rất nhiều. Mười năm trước, lôi chi áo nghĩa của hắn mới chỉ có thất thành mà thôi.
Mặc dù lôi chi áo nghĩa mới đạt tới chín thành cảnh giới, chưa có đạt tới đại thành. Thế nhưng khi phối hợp lên Bôn lôi kiếm trận thì uy lực của nó không phải cường giả Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng bình thường có thể chống lại. Kiếm trận vừa ra, toàn bộ thiên địa đều có tiếng sấm rền vang.
Chương 1037: Sinh tử điện (1)
Lôi nguyên khí vô tận hội tự vào trong kiếm trận. Sấm sét đánh lên kiếm trận khiến cho kiếm trận bắt đầu biến đổi.
Ba ba ba ba ba!
Không gian không ngừng bị nghiền nát, Bôn lôi kiếm trận giống như thiểm điện hư không tấn công Diệp Trần.
– Kiếm trận thật mạnh mẽ, chỉ sợ kiếm xà thuật cũng không có biện pháp chống lại.
Ngự kiếm thuật, có ẩn chứa kiếm quyết có tính công kích. Lúc đầu cự kiếm thuật chính là một loại đơn giản nhất.. Mà kiếm xà thuật muốn đạt được khả năng thi triển ba mươi ba kiếm cùng xuất cũng có yêu cầu rất cao về ngự kiếm thuât. Hơn nữa kiếm xà thuật cũng có phần giống Phong chi kiếm trận, Bạo phong kiếm trận và Bôn lôi kiếm trận của Kiếm Trận Hậu, cũng ẩn chứa một chút kiếm trận ảo diệu.
– Một kiếm xà thuật không được thì hai cái!
Trong đầu không ngừng suy nghĩ đối sách, hai tay Diệp Trần cũng giơ lên, hướng tới Bôn lôi kiếm trận trên không trung điểm tới.
Thương! Thương!
Tàn Huyết Kiếm và một thanh bán cực phẩm bảo kiếm khác là Hắc Hạt Kiếm tự động ra khỏi vỏ. Hai thanh bảo kiếm đều từ biến hóa thành ba mươi ba kiếm ảnh. Kiếm ảnh bay trên hư không tạo thành một tổ hợp, biến thành hai kiếm xà lóe ra hàn quang. Hai người chiến đấu, từ xa nhìn lại giống như hai đại xà ngân quang giao nhau đi tới. Trong hư không tràn đầy tiếng kiếm ngân.
Ầm ầm!
Bôn lôi kiếm trận và hai kiếm xà thuật cùng va chạm một chỗ. Không gian nhất thời nứt vỡ, nghiền nát. Kiếm quang cuồn cuộn mênh mông, để toàn bộ sơn cốc phía dưới hóa thành bình nguyên. Trong đó uy lực lớn nhất là mấy đạo kiếm quang, trên mặt đất còn lưu lại vài vết kiếm thâm bất khả trắc giống như vực sâu. Trên trời cao lôi điện bay loạn, kiếm khí ngang dọc, một cảnh tượng tận thế xuất hiện.
Bôn lôi kiếm trận dù sao cũng là kiếm trận cực mạnh của Kiếm Trận Hậu, chỉ bằng vào kiếm xà thuật khó có thể chống lại. Lôi quang của bôn lôi kiếm trận ảm đạm đi rất nhiều. Sau khi phá vỡ sự ngăn trở của hai kiếm xà thuật tiếp tục hướng tới Diệp Trần công kích. Trên đường đi điện quang sáng lạng.
– Kiếm trận này rốt cuộc là kiếm trận gì.
Lắc đầu, tay phải Diệp Trần cầm Phá Tà Kiếm mạnh mẽ rút ra. Một kiếm kính tàn nguyệt rơi vào trong biển sấm chớp đánh lên kiếm trận, cường ngạnh chém lên kiếm trận.
Rầm lạp!
Vô số điện quang lóe ra, bảo kiếm bay loạn. Có phân nửa bảo kiếm xuất hiện một lỗ hổng ở thân kiếm.
– Trở về.
Kiếm Trận Hậu vừa tức giận vừa kinh hãi, vội vã triệu hồi đông đảo bảo kiếm lôi thuộc tính.
Thu bảo kiếm lôi thuộc tính trở về, Kiếm Trận Haaij nhìn thoáng qua, phẫn nộ nói:
– Ghê tởm!
Ba mươi sáu thanh bảo kiếm lôi thuộc tính, có mười ba thanh xuất hiện một lỗ hổng, quang mang ảm đạm.
– Không có khả năng, Bôn lôi kiếm trận của Kiếm Trận Hậu lại bị phá?
Sắc mặt Cự Kiếm Hầu không thể nào tin được, cái miệng há to hết cỡ không thể khép kín.
– Cư nhiên có thể phân tâm vận dụng hai ngự kiếm thuật. Người này từ đâu chạy tới vậy. Hơn nữa một kiếm cuối cùng kia có vẻ giống như Nguyệt Hoa Trảm của Tinh Kiếm Hậu.
Đoản Kiếm Hầu ngưng trọng nói.
Bên phía Chân Linh đại lục, thanh niên thân hình hùng vĩ hít một hơi thật sâu.
– Thật không thể tưởng tượng được. Thực sự không thể tưởng tượng được. Thảo nào từ thời Huyền Hậu tới nay thiên tài truyền kỳ đều rơi lên người Diệp Trần, mà không phải là Độc Cô Tuyệt và Đạm Thai Minh Nguyệt. Hắn vậy mà lại có thân phận đệ tử của tông môn cửu phẩm, từ khi xuất đạo chưa bao giờ bại. Đến Thiên Võ Vực, với một thân võ học gây áp lực cho Độc Cô Tuyệt và đông đảo thiên tài, cuối cùng đăng quang. HIện tại mới qua được mấy năm mà thanh niên thiên tài một thời như chúng ta cũng cảm thấy được lực ám mà hắn gây ra.
Thanh niên thiên tài cũ, luận thiên phú có phần thua kém tân thanh niên thiên tài. Chỉ là bọn họ có thời gian tích lũy, theo lý thuyết tân thanh niên thiên tài muốn đuổi kịp thanh niên thiên tài cũ cần phải có vài chục năm thì may ra mới đạt được. Thế nhưng rất rõ ràng, Diệp Trần chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã hoàn toàn tích lũy đầy đủ kinh nghiệm, không cần phải chờ thêm mấy năm nữa.
– Lợi hại!
Mặt khác, hai người cười khổ một tiếng. Bọn họ đối với Diệp Trần cũng phải kính nể ba phần.
– Phi hành kiếm trận!
Kiếm Trận Hậu cũng là một người thắn, thấy ngay cả Bôn lôi kiếm trận cường đại nhất của mình không thể nào làm được gì Diệp Trần, lập tức lấy ra mười hai thanh bảo kiếm phong thuộc tính, cấu thành một phi điểu kiếm trận. Kiếm trận xuất hiện dưới bàn chân Trận Kiếm Hậu, nâng hắn bay cực nhanh ra ngoài. Chỉ thấy một đạo hào quang lóe lên, đã biến mất ở phía chân trời.
Ách!
Diệp Trần không nghĩ tới Kiếm Trận Hậu này lại thẳng thắn đến như vậy. Hơn nữa phi hành kiếm trận này tốc độ quá nhanh. Hắn hiện tại cho dù muốn đuổi theo khẳng định cũng không đuổi kịp. Nhưng mà tốc độ của kiếm trận so với ngự kiếm thuật của hắn vẫn chậm hơn một chút.
– Người như thế này thật sự khó chơi hơn rất nhiều!
Tra Phá Tà Kiếm vào vỏ, Diệp Trần quay đầu lại nhìn về phía Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hầu cùng với ba người của Chân Linh đại lục.
Đi!
Sắc mặt Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hầu khẽ biến, hai người vội vã phi độn chạy trốn. Thực lực của bọn họ không tính là đứng đầu, gặp phải Diệp Trần chỉ có thể chịu chết mà thôi. Huống chi cách đó không xa còn có ba “lão bằng hữu” đang nhìn chằm chằm.
– Chạy cũng rất nhanh.
Thanh niên cường tráng cười lạnh một tiếng. Đều là thiên tài của Chân Linh đại lục, Diệp Trần cũng biết được ba người này là ai, hắn đến gần ba người.
Ba người này ở trên Chân Linh đại lục cũng là những thiên tài nổi bật một thời. Đám người La Thiên, Phong Phiêu Linh, Kỷ Hải Nhược được xưng là thất kiệt của Chân Linh đại lục, đều được liệt vào bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Bối cảnh của bọn họ cũng rất hùng hậu. Tất cả đều xuất thân từ ngũ phẩm tông môn hoặc là ngũ phẩm gia tộc. Trong dó thanh niên có thân thể hùng vĩ là Tần Thiên Hùng. Đến từ Tần gia thuộc tứ đại gia tộc.
– Diệp Trần, nếu như không ngại chúng ta có thể cùng nhau tìm kiếm Sinh Tử điện, thế nào?
Tần Thiên Hùng đề nghị nói.
– Hảo!
Diệp Trần gật đầu. Sau khi hắn đánh chết hung linh cự lang, mới chỉ đoạt được một viên Sinh Tử thạch. Bây giờ còn thiếu hai khỏa SInh Tử thạch. Mà Sinh Tử hung linh ở trong khu vực hạch tâm, hầu như đã bị chém giết hết. Rất khó tìm được một đầu nữa. So với việc lãng phí thời gian đi tìm hung linh cao giai thì không bằng nhanh chóng thử thời vận đi tìm Sinh Tử diện. Dù sao thời gian Sinh Tử bí cảnh đóng cửa không còn xa. Có thêm người trong đội cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Chương 1038: Sinh tử điện (2)
Thấy Diệp Trần đồng ý, sắc mặt ba người trở nên vui vẻ. Nói thật, ba người bọn họ liên thủ, tự nhiên không sợ gặp phải hung linh cao giai. Thế nhưng gặp phải hung linh đỉnh giai, chỉ sợ cũng phải chết mất một người. Hiện tại nếu có thêm Diệp Trần, chi dù có đụng phải hung linh đỉnh giai cũng có thể chống lại một phen. Nói không chừng có thể đánh chết hung linh đỉnh giai, kiếm được một khối Sinh Tử lệnh bài.
Sinh Tử điện nằm ở trung tâm của khu vực hạch tâm. Không tính là khó tìm, bốn người sóng vai nhau phi hành về phía trung tâm.
Khong biết có phải vận khí của ba người Tần Thiên Hùng quá kém hay không, hay là do vận khí của Diệp Trần tốt lên mà đi được khoảng chừng năm nghìn dặm, bốn người gặp được hai đầu cao giai hu hồn hung linh và ba đầu cao giai hung linh tự bạo. Ngoại trừ Diệp Trần và Tần Thiên Hùng ra thì hai người khác bị mọt hung linh u hồn xuyên thấu thân thể, một người bị hung linh tự bạo tạc chết. Chính vì tình huống phát sinh bất ngờ làm cho Diệp Trần không kịp thời cứu viện.
– Tình huống lần này và lần trước khác nhau. Lần trước không có nhiều cao giai hung linh hội tụ cùng một chỗ như vậy.
Sắc mặt Tần Thiên Hùng xấu xí nói.
– Cẩn thận!
Diệp Trần nhắc nhỏ đối phương.
…
Sinh Tử điện là một tòa đại điện có hai màu hắc bạch đan xen vào nhau. Quy mô cực kỳ khổng lồ, liếc mắt nhìn cũng không thể nào thấy được biên giới của cung điện. Tòa cung điện này dường như giống một thành phố lớn.
Trước cửa lớn của Sinh Tử điện có một cái sân rộng, tụ tập không ít thanh niên cường giả.
Thanh niên cường giả có thể ở lại khu vực hạch tâm, lại có thể đến trước Sinh Tử điện, tự nhiên không tầm thường. Tất nhiên tất cả đều là tinh anh trong tinh anh. Cường giả trong cường giả. Huyết Thiên đại lục có bảy người, phân biệt là Tượng thiếu, Xà thiếu, Ưng thiếu, Bất Tử ma thiếu, Thiết Cuồng Tôn, Lam Sơn Mi cùng với Lệnh Hồ Dực. Thiên Kiếm đại lục có sáu người, trong đó có ba ngườiKiếm Trận Hậu, Cự Kiếm Hầu, Đoản Kiếm Hầu. Bên phía Chân Linh đại lục, nhân số nhiều hơn, có La Thiên, Kỷ Hải Nhược, Bạch Vô Tuyết, Lục Thiếu Du, Hạ Hầu Tôn, Tiêu Sở Hà, Độc Vô Tuyệt, Đạm Thai Minh Nguyệt, Sở Trung Thiên, Yến Phượng Phượng. Tổng cộng có mười người.
Ngoại trừ ba đại lục lớn ra thì còn có người ở hải ngoại cũng có chừng mười người. Mà trong đó cũng có hai người quen biết với Diệp Trần là tiểu Nguyệt Linh Sương của Nguyệt Băng Tâm. Một người là đại thái tử Vương Thái của Hắc Thủy Liên Minh.
– Nhiều cường giả như vậy!
Sắc mặt Vương Thái có chút khó coi, thanh niên cường giả trước của Sinh Tử điện cũng là người có vận khí tốt, không có gặp phải nguy hiểm gì lớn. Nhưng cũng có nhiều người dựa vào một thân thực lực xông pha mà tới. Có mấy người, khiến cho Vương Thái phải cảm thấy sợ hãi, tỷ như Tượng thiếu của Huyết Thiên đại lục, thanh niên vân sam của Thiên Kiếm đại lục, La Thiên của Chân Linh đại lục. Ba người này, luận tu vi đều là Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong, khí tức rất kinh khủng.
– Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Không biết DIệp Trần có đến hay không. Lấy tiềm lực của hắn muốn xông vào khu vực hạch tâm không khó. Chỉ là sợ hắn đụng phải một ít siêu cấp cường giả, bị giết chết.
Nguyệt Linh Sương có thể đi tới Sinh Tử điện, vận khí chiếm phần lớn. Nàng tự nhiên sẽ không hoài nghi tiềm lực của Diệp Trần. Chỉ là trong Sinh Tử bí cảnh, không chỉ cần có thực lực cao mà còn cần một điểm vận khí. Vận khí không tốt, đụng phải những thiên tài đứng đầu bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh, chính là lành ít dữ nhiều.
Hưu!
Phía sau nhóm thanh niên thiên tài Huyết Thiên đại lục có một đạo thân ảnh được bao phủ bởi quang diễm bay tới với tốc độ cực nhanh. Loáng thoáng có thể nhìn ra đó là một nữ tử.
– Ân!
Ánh mặt mọi người nhìn tới. Thế nhưng trong lòng bọn họ lại không có một ai có thể nhận ra người đang tới là ai.
Đương nhiên ngoại trừ một người.
– Là nàng!
Vương Thái liếc mắt nhìn nữ tử đang phi hành đến, con mắt híp lại. Tiến nhập vào trong Sinh Tử bí cảnh, hắn đã đụng phải nữ tử này. Hơn nữa còn bị nàng mạnh mẽ khi nhục. Trong lòng hắn tự nhiên để lại ấn tượng sâu sắc.
– Hừ! Cư nhiên lại từ phía trên đám người Huyết Thiên đại lục bay qua. Chỉ sợ sẽ gặp phải đau khổ.
Vương Thái lạnh lùng cười.
– Hạ xuống cho ta.
Xà thiếu mặt mày dài nhỏ, tính cách âm lãng. Phía sau lưng hắn xuất hiện một hư ảnh cửu đầu xa. Hư ảnh cửu đầu xa cao tới trăm trượng, trong đó có một cái đầu rắn mọc sừng trông rất giữ tợn, đánh về phía đạo quang diễm kia.
Phanh!
Bên trong quang diễm, Từ Tĩnh để lộ một tay ra ngoài nắm lên chiếc sừng trên đầu ắn. Cố sức rút ra, nhất thời ngay cả gốc rễ của chiếc rừng cũng bị nhổ ra khỏi đầu nó. Lực đạo kinh khủng lan truyền từ đầu rắn xuống thân thể của nó. Hơn nửa thân thể bị nghiền nát, kình khí cường đại long trời lở đất, phóng xạ bay ra ngoài.
– Nữ tử này là ai? Thật mạnh! Xà thiếu cũng không ngăn được nàng?
Mọi người lấy làm kinh hãi.
Ở trước mặt mọi người, mặt mũi bị mất hét, Xà thiếu cảm thấy tức giận nhưng hắn cũng không dám xem thường Từ Tĩnh nữa. Cửu đầu xà, mỗi một đầu đều có một năng lực đặc biệt. Đầu xà có sừng vừa bị nổ tan nát kia là đầu xà có lực lượng lớn nhất. Ở Huyết Thiên đại lục ngoại trừ Tượng thiếu ra, không có bất kỳ ai dám cùng với đầu xà có sừng này đối diện trực tiệp. Thế nhưng đối mặt với Từ Tĩnh, cư nhiên lại không đỡ được một chiêu tiện tay của nàng. Từ đó có thể thấy được thực lực của Từ Tĩnh kinh khủng đến mức nào.
– Phong Vũ Lôi Băng!
Xà thiếu quát một tiếng, hư ảnh cửu đầu xà ở phía sau, có bốn đầu rắn lao tới phun về phía Từ Tĩnh phong nhận, thủy cầu, lôi điện cùng băng sương. Bốn loại năng lượng phân biệt rõ ràng. Cho dù là cường giả có cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng gặp phải cũng phải tránh lui ba thước, không dám đón đỡ.
– Phá!
Trên người Từ Tĩnh, quang diễm hoàng kim phun ra, mái tóc dài bay lượn trong gió. Một quyền đánh tới không gian chấn động, xuất hiên mấy cái lỗ hổng đen kịt.
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, bốn loại năng lượng được Từ Tĩnh xuất ra liền quay trở về.
– Lực lượng thật cường đại!
Bên phía Huyết Thiên đại lục, mọi người đều nghị luận, nhất là Tượng thiếu, ánh mắt sáng ngời. Hắn và Hổ thiếu khác nay, trong cơ thể hắn có huyết mạch Chiến Tượng đã phản tổ thành công, cùng với tổ tiên Thượng Cổ Chiến Tượng hoàn toàn giống nhau. Trời sinh lực lượng lớn vô cùng. Một quyền đánh ra vượt xa trăm vạn cân. Mà lực lượng của Từ Tĩnh cũng khiến cho bản thân hắn thấy cái mình thích mà thèm.
Chương 1039: Ngươi có Sinh Tử lệnh bài? (1)
– Chiến Tượng bộ tộc của ta, tôn trọng lực lượng. Lực lượng chính là tất cả. Lực lượng của nữ tử này không phải chuyện đùa, hơn nữa tựa hồ còn là yêu thú.
Trong lòng Tượng thiếu nổi lên một điểm tâm tư, ánh mắt nhìn về phía Từ Tĩnh không rời.
– Hiện tại nhìn ngươi làm sao có thể ngăn cản được ta!
Xà thiếu đam lao phải theo lao. Bản thân hắn có điểm hối hận khi đã trêu chọc Từ Tĩnh. Làm chim đầu đàn, nếu như đã xuất thủ thì không được bỏ dở nửa chừng. Bằng không người khác còn tưởng rằng bản thân hắn sợ đối phương.
Thân thể lại một lần nữa đứng lên, Xà thiếu hướng tới Từ Tĩnh phát động ra thế công mãnh liệt. Hư ảnh cửu đầu xà thật lớn phía sau, chín đầu rắn đồng thời vũ động khiến cho không gian xung quanh cũng phải dao động theo. Từ đầu rắn sở hữu một năng lực đặc biệt, hoặc là đánh hoặc là phun ra năng lượng thuộc tính các loại, hoặc là mở miệng rộng sản sinh ra hấp lực và lực ràng buộc không gì so sánh được.
Ở trong bách thú, cửu đầu xà cũng được xếp vào hạng đầu. Trong cơ thể Xà thiếu tuy chỉ có hơn phân nửa huyết mạch của cửa đầu xà, thuộc về bán yêu. Thế nhưng ngộ tính của hắn còn vượt xa yêu thú, điều này khiến cho chiến lực của hắn cường đại lên rất nhiều không thua kém gì những yêu thú cường đại khác. Bằng không hắn cũng không có khả năng cùng với Tượng thiếu tranh phong, kẻ tám lạng, người nửa cân.
Thình thịch, thình thịch thình thịch!
Quang diễm hoàng kim từ bên ngoài cơ thể Từ Tĩnh sản sinh ra khí lực cường đại đến mức tận cùng. Một quyền một cước của nàng không chỉ sản sinh ra uy năng vô cùng mà còn nhanh như thiểm điện. Thế công của Xà thiếu mặc kệ cường đại đến mức nào cũng không thể nào đột phá phòng ngự bên ngoài của Từ Tĩnh. Ngược lại hắn bị Từ Tĩnh liên tục đẩy lui về phía sau, cước bộ đứng không vững.
– Quá cường đại!
Mọi người xung quanh nhìn cuộc chiến không khỏi líu lưỡi. Xà thiếu là ai, chính là người đứng thứ năm trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Có thể nói, người có thể sánh vai cùng hắn cũng đều đã xuất hiện ở đây. Mà Từ Tĩnh rất rõ ràng là một người mới, nhìn qua cũng chỉ có bộ dáng hơn hai mươi tuổi, cư nhiên có thể đánh cho Xà thiếu chật vật như vậy.
– Ngươi tiếp một quyền của ta!
Quang diễm hoàng kim bạo phát. Trong tiếng quát của Từ Tĩnh, một quyền hướng vè phía Xà thiếu.
Chốc lát sau, bầu trời tối sầm xuống, hỏa tinh lóe ra giống như ngân hà. Trong ngân hà đen kịt khó lường, một viên tinh cầu tan biến. Vị trí tan biến chính là vị trí của Xà thiếu.
– Dừng lại cho ta!
Mí mắt Xà thiếu điên cuồng nhảy lên. Nguy hiểm đang hiện ra trước mắt, chỉ thấy song chưởng hắn giao nhau ngăn cản trước ngực và đầu. Cùng lúc đó, hư ảnh cửu đầu xà ở phía sau, chín đầu rắn đan vào cùng một chỗ, đồng dạng che chắn trước người Xa thiếu, hình thành một tấm lá chắn thật lớn thủ hộ cho Xà thiếu.
Ầm ầm!
Quyền pháp có dị tượng quá mức bá đạo, hư ảnh cửu đầu xà tầng tầng bị nghiền nát. Cuối cùng hộ thể chân nguyên của Xà thiếu cũng bị nghiền nát. Song chưởng Xà thiếu giao nhau lập tức truyền đến một cỡ lực lượng vô cùng lớn. Cỗ lực lượng này vượt xa khả năng cực hạn của Xà thiếu. Không thể nào chống đỡ được, chân hắn bám chặt vào mặt đất lướt nhanh về phía sau.
Phụt!
Trượt dài đủ mười dặm, thân hình Xà thiếu mới ổn định trở lại, hắn phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt vô cùng ảm đạm.
Xà thiếu bại.
Da đầu Vương Thái tê dại. Trong lòng hắn thầm may mắn hay trước đó không có đi trêu chọc đối phương. Bằng không hắn cũng không ngăn cản được một quyền của nàng. Dù sao bản thân thực lực của hắn còn kém Xà thiếu không ít.
Đánh bại Xà thiếu, Từ Tĩnh trực tiếp bay về phía thanh niên cường giả Chân Linh đại lục.
– Là người của Chân Linh đại lục?
La Thiên giật mình. Đám người Độc Cô Tuyệt cũng phải nhíu mày.
Lúc nào Chân Linh đại lục lại có một thiên tài yêu nghiệt như vậy. Hơn nữa thoạt nhìn so với người khác còn mạnh mẽ hơn, chí ít Độc Cô Tuyệt và Sở Trung Thiên cũng không có tự tin chiến thắng đối phương.
– Ha ha! La Thiên, Chân Linh đại lục của ngươi cũng không tệ lắm. Có thể xuất ra được một siêu cường giả như vậy. Chỉ là hình như ngươi không có nhận biết nàng.
Tượng thiếu đối với việc Từ Tĩnh có thể đánh bại Xà thiếu, ít nhiều có điểm kinh ngạc. Chỉ là hắn tự tin, bản thân hắn phản tổ thành công sẽ không thua bất luận kẻ nào. Kể cả La Thiên.
La Thiên đạm nhiên cười:
– Tượng thiếu. Siêu cường giả của Chân Linh đại lục ta có rất nhiều. Có cơ hội ngươi nên kiến thức một chút.
– Vậy sao? Ta đây mỏi mắt mong chờ.
Tượng thiếu không để ý đến lời nói của La Thiên. Chẳng nhẽ những thiên tài mới của Chân Linh đại lục mỗi người đều có thực lực tương đương Xà thiếu. Đừng nói giỡn.
Bên phía Thiên Kiếm đại lục, thanh niên vân sam cười nói:
– Sinh Tử điện chuẩn bị mở cửa, một lát nữa một khối Sinh Tử lệnh bài chỉ có thể cho bốn người đi vào. Lát nữa có hung linh đỉnh giai chạy ra, phương án phân phối từ ngay lúc này hẳn là không có sớm. Miễn cho đến lúc đó lại xảy ra tranh chấp không đáng có?
Đơn phương nhất mã hầu như không có ai có thể đánh chết được hung linh đỉnh giai. Muốn đánh chết một đầu hung linh đỉnh giai phải liên thủ. Giống như Sinh Tử điện mở ra lần trước, gặp phải hung linh đỉnh giai, giết chết hung linh đỉnh giai là có thể đoạt được Sinh Tử lệnh bài.
– Tinh Kiếm Hậu, ngươi nói nên phân phối như thế nào?
Tượng thiếu phản vấn.
Tinh kiếm Hậu thân là người đứng đầu trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh, cũng là người đứng đầu thập kiếm ở Thiên Kiếm đại lục. Một thân thực lực thâm bất khả trắc, là thanh niên cường giả mà Tượng thiếu kiêng kỵ nhất.
Tinh Kiếm Hậu nói:
– Như vậy đi! Chúng ta gồm ba đại lục tính là ba đội hình. Hải ngoại tính là một đội hình. Bốn đội hình sẽ thay phiên nhau lần lượt tiến lên. Bắt đầu từ Chân Linh đại lục đi!
– Tốt! Ta không có ý kiến.
La Thiên gật đầu.
– Ta cũng không có ý kiến!
Tượng thiếu cũng gật đầu đồng ý.
Bốn đội hình lớn tự chiếm cứ một phương vị, lặng lẽ chờ đọi.
Ông!
Trên sân rộng, đột nhiên truyền đến một trận dao động không gian khó chịu. Một hung linh hình người, trên đầu mọc một chiếc sừng hiện ra.
– Rống!
Hung linh hình người ngửa mặt lên trời rít gào, khí tức hung tần đáng sợ được phóng ra hướng tới bốn phương tám hướng. Cho dù là Tinh Kiếm Hậu, Tượng thiếu cùng với La Thiên cũng cảm thấy áp lực cực lớn.
Nếu như Liễu Vô Kiếm ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra, đầu hung linh đỉnh giai này chính là đầu hung linh đã đánh chết hắn. Hiện tại cư nhiên từ viễn phương truyền tống tới, xuất hiện ở trước Sinh Tử điện.
Chương 1040: Ngươi có Sinh Tử lệnh bài? (2)
– Mọi người đừng lưu thủ, liên thủ đánh chết nó.
La Thiên hét lớn một tiếng, là người phát động công kích đầu tiên. Những người khác cũng không dám chậm trễ, đều xuất ra tuyệt chiêu của bản thân. Cả Từ Tĩnh nữa thì Chân Linh đại lục có tổng cộng mười một người. Mỗi người ai đều là thiên tài tuyệt đỉnh liên thủ công kích, uy lực cực lớn cho dù là hung linh đỉnh giai cũng không đỡ được.
Chỉ trong vài lần chớp mắt, hung linh hình người đã bị đánh nát, một khối Sinh Tử lệnh bài xuất hiện. Rất nhanh đầu hung linh đỉnh giai thứ hai được truyền tống tới.
Dựa theo ước định trước đó, đầu hung linh đỉnh giai này đến lượt đội hình hải ngoại công kích. Đội hình hải ngoại tuy nhân số kém Chân Linh đại lục, nhưng dưới sự liên thủ của bọn họ cũng có thể nhẹ nhàng giải quyết đầu hung linh đỉnh giai này, đoạt được một khối Sinh Tử lệnh bài.
Kế tiếp đó là Huyết Thiên đại lục và Thiên Kiếm đại lục.
Một vòng kết thúc, từng đội hình đều có khối Sinh Tử lệnh bài đầu tiên cho mình, có thể giúp cho bốn người tiến nhập vào trong Sinh Tử Cảnh. Ba đội hình chỉ thiếu một khối, còn Chân Linh đại lục còn thiếu hai khối.
– Quá dễ dàng!
Nguyệt Linh Sương cảm thán. Nàng trước đó đã gặp phải hung linh đỉnh giai, sợ đến mức chạy trối chết. Hiện tại hung linh đỉnh giai đơn giản bị giết dễ dàng như vậy, căn bản không tốn bao nhiêu khí lực.
Có thể nói bốn đội hình ở đây, đội hình ở Chân Linh đại lục là đứng đầu. Mà bốn thanh niên siêu cường giả đứng đầu cũng là người dẫn dắt bốn đội hình.
Đợt thứ hai kết thúc, bốn đội hình lại có được một khối Sinh Tử lệnh bài nữa.
– Chúng ta còn thiếu một khối!
Trong lòng La Thiên thầm nghĩ.
– Diệp Trần vì sao còn không có đến?
Sinh Tử điện một khi mở ra hung linh đỉnh giai sẽ không xuất hiện nữa. Lẽ nào hắn đã bji đánh chết? Hay là bị chết trên tay của hung linh đỉnh giai?
Kỷ Hải Nhược có gặp qua Diệp Trần, biết được thực lực của Diệp Trần rất mạnh. Trong số thanh niên cường giả ở đây, người có thể so với hắn không có được mười người.
Ngoại trừ Kỷ Hải Nhược ra cũng có mấy người trong đầu hiện lên hình ảnh của Diệp Trần. Tỷ như Độc Cô Tuyệt, Sở Trung Thiên, Từ Tĩnh. Còn có đám người Lam Sơn Mi.
-Xuất hiện rồi!
Nhãn tình La Thiên sáng lên, trong tầm mắt xuất hiện một đầu hung linh đỉnh giai.
– Sát!
Người ở Chân Linh đại lục không lưu tình một chút nào. Chỉ có Từ Tĩnh, Độc Cô Tuyệt và Sở Trung Thiên là không có xuất thủ. Bọn họ tựa hồ không muốn nhanh chóng giải quyết đầu hung linh đỉnh giai này. Bởi vậy mà đầu hung linh đỉnh giai này cũng phải trải qua một hồi chém giết, thì đội hình Chân Linh đại lục mới giết được. Sinh Tử điện mở ra, người không tới kịp sẽ mất đi cơ hội tiến nhập vào trong Sinh Tử điện.
Sinh Tử điện có một quy tắc tồn tại đặc biệt.
Mặc dù Chân Linh đại lục người đông thế mạnh, tuy có vài người không ra tay nhưng vẫn có thể diệt sát được đầu hung linh đỉnh giai này.Thời gian non nửa chém trà nhỏ trôi qua, một khối Sinh Tử lệnh bài xuất hiện.
Trong đầu La Thiên suy tư nhìn về phía ba người không xuất thủ, hắn chỉ biết than thầm một tiếng.
Hắt xì!
Đại môn Sinh Tử điện chậm rãi mở ra. Trên sân rộng, hung linh đỉnh giai không còn xuất hiện nữa.
– Chúng ta đi vào!
Người của Huyết Thiên đại lục dẫn đầu đi vào Sinh Tử điện trước, hai khối Sinh Tử lệnh bài cũng theo đó mà biến mất.
Sau đó mà Thiên Kiếm đại lục và hải ngoại.
– Chúng ta cũng vào đi thôi.
La Thiên đi đầu nói.
– Không còn kịp rồi!
Độc Cô Tuyệt có chút thất vọng. Kỳ thực ba khối leenhju bài đủ để cho mười hai người đi vào. Chân Linh đại lục có mười một người, nếu như Diệp Trần tới kịp thì vẫn còn cơ hội.
Tiến vào cuối cùng là Từ Tĩnh. Trước khi tiến vòa nàng quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, rồi mới bước vào.
Ba!
Khối Sinh Tử lệnh bài cuối cùng biến mất không thấy đâu.
Một khối Sinh Tử bệnh bài chỉ có tác dụng trong một thời gian nhất định. Vượt qua thời gian này, khối Sinh Tử lệnh bài kia sẽ bị thu hồi.
– Không xong, chúng ta tới chậm.
Xa xa có hai đạo thân ảnh bay vút đến. Người vừa nói là Tần Thiên Hùng.
– Chưa chắc!
Diệp Trần lấy từ trong trữ vật linh giới ra một khối Sinh Tử lệnh bài.
– Cái gì? Ngươi có Sinh Tử lệnh bài?
Tần Thiên Hùng kinh ngạc, hắn tựa hộ gần như á khẩu.
Tần Thiên Hùng nhìn thấy Sinh Tử lệnh bài giật mình, ánh mắt dị thường nhìn về phía Diệp Trần. Mà Diệp Trần cũng không thèm để ý đến biểu hiện của Tần Thiên Hùng lúc này, hắn ném Sinh Tử lệnh bài vào đại môn Sinh Tử điện. Đại môn Sinh Tử điện đã mở ra, có một tàng năng lượng tráo hắc bạch đan xen vào nhau. Sinh Tử lệnh bài dán lên năng lượng tráo, năng lượng tráo lập tức mở ra một lỗ hổng.
– Đi! Chúng ta đi vào!
Diệp Trần lắc mình tiến vào trong Sinh Tử điện.
– Diệp Trần này, nhất định sẽ khiến cho cả thiên hạ phải khiếp sợ!
Tần Thiên Hùng tuy rằng không có hỏi Diệp Trần từ đâu mà có Sinh Tử lệnh bài, nhưng hắn biết muốn có Sinh Tử lệnh bài thì chỉ có hai cách. Một là cùng với những người khác liên thủ đánh chết một đầu hung linh đỉnh giai. Hai là một mình một người đánh chết một đầu hung linh đỉnh giai. Khả năng trước rất khó xảy ra vì ở trong Sinh Tử bí cảnh, mọi người rất khó gặp được nhau để liên thủ giết chết hung linh đỉnh giai.
Vừa tiến vào Sinh Tử điện, lập tức có tới mười hai ánh mắ nhìn về phía Diệp Trần. Chủ nhân những ánh mắt này đều là những thanh niên cường giả tuyệt thế, ánh mắt như đao như kiếm. Cho dù là Diệp Trần cũng không thể bỏ qua. Về phần Tần Thiên Hùng, thân thể khẽ run rẩy, thiếu chút nữa không chịu đựng được.
– Diệp Trần!
– Diệp Trần! Ngươi cuối cùng cũng tới.
– Diệp Trần! Đã lâu không gặp!
– Diệp sư đệ.
Diệp Trần thật giống như một minh tinh siêu cấp, trở thành đối tượng để mọi người nhìn chăm chú. Tần Thiên Hùng thân là một trong thất kiệt của Chân Linh đại lục, theo lý thuyết cũng được coi là có danh tiếng. Thế nhưng giờ khắc này hắn trở thành một người mà không ai quan tâm đến hắn. Đi theo phía sau Diệp Trần, hầu như không có ai để ý đến hắn. Dường như mọi người bỏ qua sự tồn tại của hắn.
– Người này là ai? Vì sao lại nhận được sự quan tâm như vậy!
– Kỳ quái! Một tân nhân, vì sao được hoan nghênh như vậy.
Người của Huyết Thiên đại lục và Thiên Kiếm đại lục không thể nào giải thích được.
Kiếm Trận Hậu, Cự Kiếm Hầu cùng với Đoản Kiếm Hầu nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện, thần sắc bị kiềm hãn. Kiếm Trong mắt Kiếm Trận Hậu hiện lên hàn quang, Cự Kiếm Hầu và Đoản Kiếm Hầu thì cực kỳ kiêng kỵ.