Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 187 [Chương 980 đến 987(a)]
❮ sautiếp ❯Chương 980: Giải quyết hoà bình (Hạ)
– Ồ, vậy thì ta mỏi mắt chờ xem!
Tuy nói vậy nhưng ba đoá hoa trên đầu hắn vẫn đứng nguyên bất động không hề thu lại.
Hắc y nữ tử hơi kiêng kị liếc nhìn ba đoá hoa đó, rồi đưa mắt nhìn Diệp Trần nói tiếp:
– Ngươi có thể tu luyện tới mức này, chứng minh ngươi rất chấp nhất với việc leo lên đỉnh phong, ngày sau rất có thể ngươi sẽ là Kiếm Vương, thậm chí có thể là Kiếm Hoàng!
– Cám ơn khích lệ của ngươi!
Diệp Trần mặt không đổi sắc, yên lặng nghe đối phương nói tiếp.
– Nhưng ngươi có từng nghĩ tới, nàng đi theo ngươi thì sẽ thực sự sẽ bước vào Sinh Tử Cảnh sao? Nàng là Hoàn mỹ nhân ma, đây là sự thật không thể cải biến được, trong phiến thiên địa này ma khí cực độ thưa thớt, căn bản không thích hợp tu luyện ma lực, ta không biết là nàng làm thế nào có thể tu luyện tới cảnh giới Bán bộ Nhân Ma Vương nhưng ta có thể khẳng định nếu như không có biến hoá kinh thiên động địa gì thì nàng vĩnh viễn cũng không có khả năng trở thành Nhân Ma Vương!
– Hoàn mỹ Nhân Ma Vương ở Chân Linh thế giới chưa từng xuất hiện qua sao?
Diệp Trần hỏi.
– Có, nhưng lần gần đây nhất đã hơn vạn năm, vạn năm trở lại đây không hề có một ai, cho dù ở vạn năm trước cũng cần phải có thiên đại cơ duyên mới có thể thành công đồng thời còn phải tiêu hao một đoạn thời gian cực dài, lúc đó dung mạo đã không thể nào giữ gìn như trước nữa!
HÌnh chiếu Nguyên Hoàng cười khổ nói:
– Nàng ta nói không sai, Chân Linh thế giới không thích hợp cho người tu luyện ma lực. Ma lực là năng lượng Ma tộc tu luyện, mà bọn họ không thuộc về thế giới này!
– Ngươi cũng có thể đánh cuộc một lần, nhưng ta sợ ngươi sẽ hối hận, dưới Sinh Tử Cảnh chỉ có ba trăm năm tuổi thọ, đợi khi nàng hơn một trăm tuổi, thậm chí hơn hai trăm tuổi mới trở thành Sinh Tử Cảnh Vương Giả thì khi đó nàng đã già lão rồi, ngươi lúc đó vẫn sẽ yêu thích nàng ư, hai người ở cùng một chỗ sẽ thích hợp sao?
Hắc y nữ tử chăm chú nhìn Diệp Trần, nói.
Thần sắc của Diệp Trần không ngừng biến hoá, trên thực tế hắn đã sắp bị thuyết phục rồi, đối phương nói trúng ngay điểm hắn lo lắng nhất! Mộ Dung Khuynh Thành có Thuỷ tinh ma lực trên người, nhưng tối đa cũng chỉ có thể giúp nàng tăng tới Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng, mà ma lực tinh hoa đã cực kỳ nhỏ bé, đã không còn lại bao nhiêu, muốn đột phá tới Sinh Tử Cảnh độ khó quá lớn. Cho dù là tuyệt thế thiên tài của nhân loại đều không thể nắm chắc có thể tấn chức lên Sinh Tử Cảnh Vương Giả. Huống chi là người tu luyện ma lực như Mộ Dung Khuynh Thành? Lui lại một bước mà nói, cho dù có được rất nhiều Thuỷ tinh ma lực thì cũng chỉ có thể tăng thêm một chút hi vọng, tỷ lệ tấn chức vẫn không bằng được nhân loại bình thường, bởi vì muốn đột phá Sinh Tử Cảnh không chỉ cần đại lượng năng lượng mà còn cần phải có hoàn cảnh thích hợp.
Hắc y nữ tử cũng nhìn ra được Diệp Trần đang phân vân, nên tiếp tục nói:
– Nàng là Hoàn mỹ nhân ma huyết mạch, tại Hỗn Loạn Ma Hải này địa vị của nàng rất cao, ta sẽ toàn tâm toàn ý tài bồi cho nàng, cho nàng trở thành quan môn đệ tử của ta. Hoàn cảnh ở Hỗn Loạn Ma Hải ngươi cũng biết là nơi cực độ thích hợp để tu luyện ma lực, ở đây tỷ lệ nàng có thể đột phá lên Sinh Tử Cảnh sẽ không thấp hơn ngươi. Đợi khi nàng đã trở thành Nhân Ma Vương thì thiên hạ to lớn nơi đâu mà không thể đi? Nếu như ngươi không sợ ta gây bất lợi với ngươi thì ta đối với nàng càng sẽ không làm như vậy!
Vẻ do dự tán đi, Diệp Trần trầm trọng gật đầu nói:
– Tốt, ta đồng ý để nàng theo ngươi, nhưng nếu ngươi đối với nàng không tốt hoặc là làm gì bất lợi với nàng, chỉ cần ta không chết, sớm muộn gì ta cũng sẽ diệt sạch Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải các ngươi! Hoàn toàn diệt sạch!
“Hảo tiểu tử!” Hắc y nữ tử vừa sợ vừa giận, còn chưa có người nào dám ở trước mặt nàng uy hiếp nàng như vậy! Nhưng dù sao đối phương cũng đã đáp ứng rồi:
– Chuyện này, không có khả năng xảy ra, ngươi yên tâm đi, lần này ta tha cho ngươi tội bất kính nhưng lần sau ngươi nên cẩn thận!
– Hắc hắc, có phách lực!
Hình chiếu Nguyên Hoàng cũng rất thích tính cách của Diệp Trần.
– Bất quá, nàng ta vẫn cần ngươi đi thuyết phục!
Hắc y nữ tử vung tay lên, thuỷ tinh không gian đang nhốt Mộ Dung Khuynh Thành lập tức tan biến.
– Cho ta chút thời gian!
Thân hình Diệp Trần loé lên lướt tới bên cạnh Mộ Dung Khuynh Thành.
Sau nửa giờ nói chuyện, Mộ Dung Khuynh Thành đã đáp ứng, hai người lần này tách ra là để cho sau này có thể ở bên nhau lâu hơn, nàng không phải người chỉ biết nữ nhi tình trưởng, huống chi tu vi nàng mà thấp kém, ở bên cạnh Diệp Trần chỉ làm vướng víu hắn, đây là điều mà nàng không hề muốn thấy!
– Chúng ta đi thôi!
Hắc y nữ tử vẫy tay về phía Mộ Dung Khuynh Thành, ôn hòa nói.
– Diệp Trần!
Mộ Dung Khuynh Thành đi được vài bước lại quay đầu nhìn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần mỉm cười nói:
– Đi đi! Dùng tư chất của muội, ở Hỗn Loạn Ma Hải chỉ cần khoảng ba năm năm là có thể trở thành Nhân Ma Vương rồi, đến lúc đó huynh và muội lại cùng nhau ngao du tinh không, thăm dò thế giới!
– Ừm!
Mộ Dung Khuynh Thành gật đầu mạnh một cái rồi kiên định đi theo hắc y nữ tử.
Trên mặt hắc y nữ tử lộ vẻ vui mừng, Nhân Ma tộc nhìn thì cường đại nhưng nhân số quá ít so với số lượng của nhân loại quả thật không đáng nhắc đến. Cho nên có nhiều thêm một phần lực lượng sẽ có nhiều thêm một phần hi vọng, nàng có lòng tin có thể bồi dưỡng Mộ Dung Khuynh Thành thành trụ cột của Nhân Ma tộc!
– Đi thôi!
Hắc y nữ tử vung tay lên, hoa vũ màu đen lại phủ xuống đầy trời rồi sau đó lập tức bung mạnh ra, đem nàng cùng với Mộ Dung Khuynh Thành bao phủ vào trong và lập tức hoá thành một đạo hắc sắc quang điểm biến mất không thấy gì nữa.
– Hừ!
Hắc y lão giả lạnh lùng nhìn Diệp Trần một cái rồi cũng biến mất theo.
– Giải quyết hoà bình cũng tốt, bằng không chúng ta chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều!
Hình chiếu Nguyên Hoàng cười khổ nói.
Thật sâu thở ra một hơi, phảng phất như muốn đuổi sự chua xót khi Mộ Dung Khuynh Thành rời đi ra khỏi lòng, Diệp Trần xoay người lại, cung kính nói với hình chiếu Nguyên Hoàng:
– Đa tạ tiền bối đã tương trợ, Diệp Trần cả đời không quên!
Tuy hắn không cho rằng Nhân Ma Hoàng chạy tới đây chỉ vì muốn giết hắn, nói không chừng đúng theo lời nàng nói là muốn ngăn cản hắc y lão giả nên mới chạy tới, nhưng mặc kệ thế nào thì hình chiếu Nguyên Hoàng ra tay tương trợ hắn cũng là thật!
Chương 981: Năm mươi đạo tặc (Thượng)
HÌnh chiếu Nguyên Hoàng nói:
– Ta với ngươi cũng không cần phải dùng mấy thứ khuôn sáo như vậy, ta hiện tại bất quá chỉ là một cái hình chiếu mà thôi, ai lấy được bức tranh thì ta sẽ giúp người đó chỉ cần tâm địa hắn không quá xấu xa là được!
– Tiền bối, theo lời ngài nói lúc trước thì nguy cơ di tích Chân Thuỷ Cung rốt cuộc là cái gì? Ngài có thể nói rõ hơn không?
Diệp Trần hiếu kỳ hỏi.
– Thời kỳ thượng cổ, Ma tộc cùng với Nhân tộc tranh đoạt quyền khống chế Chân Linh Đại Lục lấy việc Ma tộc thất bại mà kết thúc. Theo ta được biết thì Ma tộc cũng không phải người của thế giới này, bọn chúng là đến từ thế giới bên ngoài, trừ Ma tộc ra còn có những chủng tộc khác xâm nhập vào Chân Linh thế giới, chỉ có điều là số lượng của chúng quá ít, ẩn nấp hành động không muốn người khác để ý tới. Chân Thuỷ Cung chính là bị cường giả của một trong các ngoại tộc như vậy tiêu diệt rồi tiến hành kế hoạch gì đó không muốn người khác biết nên mới biến Chân Thuỷ Cung thành một cái hung địa như vậy. Khi ta đi vào thăm dò thì không phát hiện ra cái gì, về sau ta liên thủ với các Vương giả khác đem cả cái Chân Thuỷ Cung phong ấn lại rồi nhấn chìm xuống đáy biển, kỳ vọng hậu nhân có thể phát hiện ra gì đó rồi giải trừ đi cái nguy cơ tiềm ẩn này.
Hình chiếu Nguyên Hoàng từ từ nói.
– Ma tộc không phải người của thế giới này?
Diệp Trần có chút kinh ngạc, hắn đúng là lần đầu tiên nghe được bí văn này, mà di tích Chân Thuỷ Cung cũng có liên quan tới một ngoại tộc khác, manh mối rất quỷ dị. Xem ra, Chân Linh thế giới cũng không phải an toàn như trong tưởng tượng, các chủng tộc ngoại giới vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nơi này.
– Tiền bối yên tâm, chỉ cần Diệp Trần có năng lực, nhất định sẽ giải trừ nguy cơ này, nghĩa bất dung từ!
Diệp Trần kiên định nói.
Hình chiếu Nguyên Hoàng cười nói:
– Không vội, cái phong ấn kia vẫn còn kiên trì được một đoạn thời gian, nói không chừng còn không cần đến người ra lực, trừ khi có ngoại lực bài trừ phong ấn!
– Nói như vậy thì ta còn một đoạn thời rất dài để chuẩn bị a!
Diệp Trần thở phào một hơi, hắn thiếu nhất chính là thời gian!
Hình chiếu Nguyên Hoàng cẩn thận dò xét trên người Diệp Trần một lúc rồi nói:
– Ta có thể nhận ra ngươi chính là một trong những nhân vật chính của thời đại này, số mệnh vô cùng hùng hậu, chỉ cần không chết non thì sớm muộn cũng sẽ là nhân vật kinh thiên động địa! Thật là hoài niệm a, nếu như chúng ta ở cùng một thời đại thì nói không chừng ta đã có đối thủ cạnh tranh rồi!
Người có thể làm cho Nguyên Hoàng coi trọng không có mấy, phải biết rằng ở thời đại của Nguyên Hoàng hắn có thể nói là tung hoành vô địch thủ, hô phong hoán vũ, những người ở thời đại hiện tại vẫn rất tôn sùng hắn, cho rằng hắn cho dù ở trong phần lớn các Phong Đế Vương Giả từ cổ chí kim cũng thuộc về hàng cường giả bài danh hàng đầu!
– Tiền bối quá lời rồi!
Khi chưa đạt tới cấp bậc như Nguyên Hoàng, Diệp Trần cảm thấy cần phải khiêm tốn một chút, hào khí vạn trượng không phải lúc nào cũng có thể dùng được.
Hình chiếu Nguyên Hoàng nói:
– Nhanh bước vào Sinh Tử Cảnh đi, đến lúc đó ngươi sẽ phát hiện thế giới này to lớn thế nào, kỳ diệu thế nào, nếu có thể thăm dò được thì không chỗ nào không thú vị!
– Ta sẽ cố gắng!
Diệp Trần kiên định nói.
– Tốt, sau này nếu không có nguy hiểm tới tính mạng thì không cần lấy bức tranh thuỷ mặc này ra nữa. Năng lượng còn thừa lại của ta không nhiều lắm, ý chí tiến vào trong thế giới thực cũng sẽ dần dần bị hao tổn đi!
Dứt lời, hắn liền bước vào trong bức tranh thuỷ mặc, một lần nữa ngưng tụ thành bóng lưng đứng bất động nhìn về phía xa trong tranh.
– Đa tạ tiền bối!
Diệp Trần thầm nói khẽ một tiếng rồi thu bức tranh vào trong Trữ vật linh giới.
Trong hư không, hắc y nữ tử thấy Mộ Dung Khuynh Thành rầu rĩ không vui thì nhu hoà nói:
– Không cần suy nghĩ nhiều như vậy, ngươi và hắn sớm muộn cũng sẽ gặp lại!
Mộ Dung Khuynh Thành không nói gì chỉ khẽ gật đầu.
Hắc y nữ tử nói tiếp:
– Ngươi thân là nhân ma nên cũng có trách nhiệm bảo hộ cho Nhân Ma tộc chúng ta. Ngươi cũng biết, Nhân Ma tộc chúng ta nhìn như sóng êm gió lặng nhưng nguy cơ lại tiềm tàng, chỉ hơi không cẩn thận thì rất có khả năng sẽ bị diệt tộc. Bất kể là vì hắn hay là vì ngươi, vì gia tộc của ngươi thì ngươi đều cần phải cường đại lên, nếu không tương lại ngươi sẽ phải hối hận tại sao bản thân lại yếu như vậy!
Mộ Dung Khuynh Thành cũng nghe ra ngữ điệu có chút mỏi mệt của hắc y nữ tử nên hỏi lại:
– Nhân Ma tộc chúng ta trước giờ tuy không mấy hoà hợp với Nhân tộc nhưng cũng không tới trình độ như ngươi nói?
– Ngươi chưa đạt tới trình độ như ta hiện tại đương nhiên không biết được nguy cơ của Nhân Ma tộc! Ta hỏi ngươi, nếu một ngày kia Ma tộc cùng Nhân tộc tranh đấu thì ngươi sẽ chọn bên nào làm trận doanh?
Mộ Dung Khuynh Thành cả kinh:
– Ma tộc không phải đã bị diệt sao?
– Ma tộc làm sao có thể bị diệt được! Bọn hắn căn bản không phải là một chủng tộc ở Chân Linh thế giới này, bọn hắn là ngoại tộc từ Ngoại Vực Thế Giới đến, là một chủng tộc cường đại ở một thế giới khác! Khi bọn hắn một lần nữa tiến vào Chân Linh thế giới thì sẽ là thời điểm Nhân Ma đại chiến lần thứ hai phát sinh, mà Nhân Ma tộc chúng ta lúc đó sẽ bị kẹt ở giữa!
– Cái này, vô số năm qua đi, cũng không thấy Ma tộc có hành động gì, chắc lẽ sẽ không trùng hợp như vậy đâu!
Sinh Tử Cảnh Vương Giả chỉ có tuổi thọ một ngàn năm, ở trong vòng ngàn năm đó có thể phát sinh Nhân Ma đại chiến thì Mộ Dung Khuynh Thành cảm thấy tỷ lệ này thập phần nhỏ, ít có khả năng phát sinh.
– Phòng ngừa thôi, huống hồ ta cũng không phải không có căn cứ mà nói như vậy. Tóm lại, ngươi phải nhanh trở nên cường đại, phải cường đại tới trình độ nhân vật đỉnh phong của thế giới, khi đó ngươi mới có quyền lên tiếng, mới có tư cách tranh thủ quyền sinh tồn cho Nhân Ma tộc chúng ta!
– Tiền bối, ngài sẽ chọn trận doanh nào?
Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên nói.
– Ta?
Hắc y nữ tử cười khổ một tiếng nói:
– Ta lựa chọn bên nào, mà dù không lựa chọn thì hai bên đều sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Lựa chọn Ma tộc, chúng ta chỉ là những đám người hạ đẳng, lựa chọn Nhân tộc thì bọn họ nhất định sẽ đề phòng chúng ta sẽ phản bội, chỉ cần có người trong lòng có chút tâm kế châm ngòi một chút thì Nhân Ma tộc chúng ta rất có thể sẽ diệt vong!
– Là ta, ta sẽ chọn Nhân tộc!
Mộ Dung Khuynh Thành kiên định nói.
Chương 982: Năm mươi đạo tặc (Hạ)
Nàng sinh ra và lớn lên ở Chân Linh thế giới này, trong thân thể cũng có một nửa huyết thống của nhân loại, về tình về lý đều nên chọn Nhân tộc.
– Hiện tại lựa chọn cũng không có chút ý nghĩa nào!
Hắc y nữ tử không hề nói thêm gì nhưng trong lòng lại thầm than một tiếng. Hi vọng sự tình nói ra hôm nay tốt nhất sẽ không phát sinh, ít nhất là không nên phát sinh trong lúc sinh thời của nàng!
Không có Mộ Dung Khuynh Thành tương bồi, Diệp Trần không hề cưỡi trên phi hành khôi lỗi mà chỉ dựa vào chân nguyên một mực hướng về phía nam bay đi.
Gần nửa tháng sau, Diệp Trần mới dừng lại nhìn mảnh hải dương bên dưới, thầm nói:
– Hàn Thiết Thành có lẽ ngay ở bên dưới!
Mi tâm vỡ ra, con mắt dọc màu bạc nhìn xuống bên dưới, trong thế giới màu bạc này nước biển như trở nên trong suốt, bên dưới đáy biển có một thành thị cực kỳ mênh mông nguy nga toạ lạc ở đó. Bên ngoài thành thị có một cái lồng khí bao bọc lại, thỉnh thoảng còn có người ra ra vào vào rất phồn hoa.
Khép con mắt màu bạc lại, Diệp Trần hít sâu một hơi, thân hình loé lên lướt nhanh xuống mặt nước biển bên dưới, nhanh chóng hướng tới Hàn Thiết Thành.
Hàn Thiết Thành là một toà thành thập phần cổ xưa ở Chân Linh thế giới, nghe nói toàn bộ tường thành đều là dùng hàn thiết ngàn năm để kiến tạo nên! Hàn thiết ngàn năm tuy không phải rất trân quý nhưng cũng không phải muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu, muốn dùng hàn thiết ngàn năm để kiến tạo tường thành thì không biết số lượng kinh khủng mới con số nào?
Lựa chọn đi tới Hàn Thiết Thành, một phần là muốn tìm hiểu nơi này, hai là Diệp Trần biết ở Hàn Thiết Thành tài liệu rất phong phú, lượng giao dịch cũng rất lớn, có lẽ ở đây sẽ tìm được một ít Cực phẩm tài liệu để chuẩn bị cho việc hắn chế tạo Cực phẩm bảo kiếm sau này! Dù sao khoảng cách tới Sinh Tử Cảnh của Diệp Trần đã không còn xa nữa cho nên tích luỹ một ít tài liệu cũng không phải chuyện xấu!
Hàn Thiết Thành có tám cửa lớn, những chỗ khác không cho phép xông qua, muốn xông qua cũng không được!
Diệp Trần rơi xuống bên ngoài cửa thành ở phía bắc.
Diệp Trần không bị kiểm tra gì, trực tiếp được cho vào trong.
Ở những thành thị khác, phồn hoa nhất nhất định là các tửu lâu nhưng ở Hàn Thiết Thành này, nơi phồn hoa náo nhiệt nhất chính là nơi giao dịch tài liệu. Đi trên đường, tuỳ ý có thể thấy được rất nhiều sạp hàng bày bán đủ loại tài liệu, trên những sạp hàng này còn có rất nhiều tài liệu Diệp Trần còn chưa từng thấy qua lần nào.
Mới đến đây nên Diệp Trần còn chưa quen thuộc, do đó hắn đi khắp nơi một chút, thuận tiện mua một ít tài liệu để đúc kiếm. Trung phẩm, Thượng phẩm đều không buông tha, chú kiếm thuật càng về sau thì tiến triển càng chậm, muốn đạt tới cảnh giới lô hoả thuần thanh thì cần phải chế tạo thêm thật nhiều bảo kiếm để tích luỹ kinh nghiệm.
Lúc chạng vạng tối, Diệp Trần đi vào trong một tửu lâu.
– Nghe nói gì chưa? Gần đây có một chi thương đội bị một trong tam đại đạo tặc đoàn là Huyết Hải Ngũ Thập Đạo tiêu diệt, tất cả các tài vật đều bị cướp sạch, nam giết, nữ bắt đi!
– Tin tức này cũng không phải mới, vài ngày trước đã nghe nói rồi, việc này khiến cho các thương đội trong Hàn Thiết Thành không dám tuỳ ý ra khỏi thành nữa, hiện tại bọn họ đang chiêu binh mãi mã thêm thành viên bảo vệ cho sung túc rồi mới dám ra khỏi thành. Huyết Hải Ngũ Thập Đạo này quả thật khiến cho người ta vừa nghe tên đã sợ mất mật!
– Ngũ Thập Đạo chính là thế lực thần bí nhất ở Huyết Hải, bất luận một tên đạo tặc nào trong đó ra ngoài đều có thể trở thành một phương bá chủ.
– Không phải việc của chúng ta, chúng ta chỉ cần không đi qua Huyết Hải là được rồi!
Diệp Trần vừa ngồi xuống thì đã nghe không ít người nghị luận về đoàn đạo tặc Huyết Hải Ngũ Thập Đạo này, Diệp Trần cũng không để ý mà gọi một ít thức ăn và rượu lên một mình ngồi hưởng thụ.
Sau khi cơm nước no nê, Diệp Trần liền rời đi.
Ngay khi vừa ra khỏi cửa, một lam y nữ tử đi ngang qua Diệp Trần, hai người tựa hồ đều cảm ứng được khí tức đối phương nên đều nao nao.
“Hàn Thiết Thành này không hổ là một toà thanh thị hết sức quan trọng ở thâm hải phía nam, đúng là ngoạ hổ tàng long!”
Vừa đi trên đường, Diệp Trần vừa thầm nghĩ.
Trong lòng lam y nữ tử vừa rồi cũng rất hiếu kỳ về Diệp Trần, tu vi của đối phương bất quá chỉ là Bán bộ Vương Giả trung giai, nhưng ở sâu bên trong đối phương lại mang cho nàng áp lực cực kỳ cường đại. Nếu chỉ là một Bán bộ Vương Giả bình thường thì căn bản không thể gây cho nàng áp lực như vậy được. Nhưng bằng vào trực giác trời sinh vô cùng nhạy cảm của nàng thì đối với những thứ ẩn giấu thập phần mẫn cảm.
“Sinh Tử Bí Cảnh mười năm một lần chỉ còn hơn nửa năm nữa là bắt đầu, những thanh niên cường giả đã bắt đầu xuất hiện rồi, không thể khinh thường được!”
Trong đầu vừa nhoáng lên ý niệm như vậy, lam y nữ tử muốn quay người lại nhìn Diệp Trần một lần nữa nhưng đáng tiếc là bóng dáng Diệp Trần đã mất hút trên đường rồi!
…
Hàn Thiết Thành là đại thành giao dịch tài liệu nên ngoài trừ tài liệu rất nhiều ra còn có không ít Luyện Đan Sự và Luyện Khí Sư.
Luyện Đan Sư cần có đan lô, Luyện Khí Sư thì cần có hoả lô, ngoài ra còn phải có hoàn cảnh thích hợp để luyện đan hoặc luyện khí.
Sau khi thuê một cái tiểu viện thích hợp cho Luyện Khí Sư, Diệp Trần bắt đầu chú tạo Trung phẩm báo kiểm tôi luyện kỹ nghệ.
“Đinh! Đinh! Đinh!…”
“Đương! Đương! Đương!…”
Trong phòng nhiệt độ bắt đầu tăng cao, ánh lửa thông thấu, Diệp Trần cầm trong tay một cái búa liên tục gõ, cái búa này cũng là một Trung phẩm chuỷ tử, mỗi một lần gõ xuống đều là lực lượng đồng đều như nhau, đồng thời còn có một cổ lực lượng kỳ lạ cọ rửa tài liệu, khơi thông kiếm mạch.
Liên tiếp bốn năm ngày đi qua, Diệp Trần rốt cuộc đã có thể trăm phần trăm chú tạo ra thượng đẳng Trung phẩm bảo kiếm, tỷ lệ thành công của siêu hạng Trung phẩm bảo kiếm cũng vượt quá ba thành tiếp cận bốn thành. Điều này đại biểu cho Trung phẩm chú kiếm thuật của hắn đã dần thuần thục, khoảng cách tới cảnh giới lô hoả thuần thành đã không còn quá xa.
Hôm nay, Diệp Trần đi dạo trên một còn đường tập trung rất nhiều thương đội, cờ xí của các thương đội phấp phới tung bay ngợp mắt.
– Thanh Dương thương đội cần thuê cao thủ đi tới Huyết Thiên đại lục, Linh Hải Cảnh hậu kỳ cần một trăm người, mỗi người mười lăm vạn khối Thượng phẩm linh thạch, Bán bộ Vương Giả mười người, mỗi người một trăm vạn khối Thượng phẩm linh thạch, trước giao một thành, khi đến nơi sẽ thanh toán toàn bộ!
– Liêm Đao thương đội thuê cao thủ đi tới Huyết Thiên đại lục..
Chương 983: Lam y nữ tử, Lôi Linh Vương (thượng)
Trên đường, thương đội cũng đến vài chục cái, tiểu thương đội thì chỉ cần mười mấy người, tối đa không quá ba mươi, đại thương đội thì cần hơn trăm người, ra giá cũng rất cao, do đó có thể đoán được hàng hoá của họ tổng giá trị cao cỡ nào!
– Những người này hoặc là bán yêu, hoặc là cao thủ ma đạo, thậm chí còn có cả yêu thú. Mà cũng đúng, Huyết Thiên đại lục là đại lục yêu ma tung hoành, người chính đạo ở đó rất hiếm!
Huyết Thiên đại lục là đại lục Chiến Vương đã từng đi qua, phiến đại lục này so với Chân Linh Đại Lục thì nhỏ hơn rất nhiều nhưng nơi đó lại là thiên đường của yêu ma, cực kỳ hỗn loạn. So với Huyết Thiên Đại Lục thì Chân Linh Đại Lục có vẻ yên tĩnh hơn gấp trăm lần.
– Viên Nguyệt thương đội cần thuê cao thủ, Linh Hải Cảnh hậu kỳ không giới hạn, mỗi người hai mươi vạn khối Thượng phẩm linh thạch, Bán bộ Vương Giả ba mươi người, mỗi người một trăm hai mươi vạn khối Thượng phẩm linh thạch, Bán bộ Vương Giả tối cường giả ba trăm vạn khối Thượng phẩm linh thạch.
Những thương đội khác ra giá đã đủ cao rồi nhưng Viên Nguyệt thương đội này ra giá còn cao hơn một hai thành. Hơn nữa còn cố ý thuê Bán bộ Vương Giả tối cường giả với giá cao tới ba trăm vạn khối Thượng phẩm linh thạch. Nếu như tập hợp đủ nhân số thì số linh thạch bỏ ra cũng phải gần ức Thượng phẩm linh thạch.
– Ta kháo, Viên Nguyệt thương đội đúng là tài đại khí thô, mỗi lần đều đè trên đầu chúng ta!
– Có biện pháp nào chứ, Viên Nguyệt thương đội là người của Viên Nguyệt Hội mà VIên Nguyệt Hội lại là một trong lưỡng đại thương hội ở Huyết Thiên Đại Lục, thế lực trải rộng trên khắp cả đại lục, cùng với vùng biển xung quanh. Tài phú của họ không cách nào đoán được, gần ức Thượng phẩm linh thạch đối với họ mà nói cũng chỉ là muối bỏ bể mà thôi!
Những thủ lĩnh thương đội khác cực kỳ hâm mộ nhìn Viên NGuyệt thương đội.
– Ta một suất!
– Ta cũng vậy!
– Ha ha, ta cũng đang muốn trở về Huyết Thiên Đại Lục!
Những người tới con phố này đều là cường giả, tu vi kém nhất cũng là Linh Hải Cảnh trung kỳ, tu vi cao nhất tự nhiên là Bán bộ Vương Giả. Vốn các thương đội khác vẫn còn đang treo giá nhưng Viên Nguyệt thương đội vừa báo giá thì hơn một phần ba số người ở đầy đã đầu nhập vào.
Rất nhanh, Viên Nguyệt thương đội đã mướn được hai ba trăm Linh Hải Cảnh hậu kỳ, Bán bộ Vương Giả cũng có gần mười người. Nhưng thủ lĩnh của Viên Nguyệt thương đội vẫn chưa thấy hài lòng, Hàn Thiết Thành muốn tới Huyết Thiên Đại Lục phải đi qua Huyết Hải, mà ở Huyết Hải lại có đoàn đạo tặc Thập Ngũ Đạo cực kỳ tà ác. Viên Nguyệt thương đội lại giống như cây to đón gió lớn, chắc chắn sẽ là mục tiêu mà Ngũ Thập Đạo lựa chọn cho nên Viên Nguyệt thương đội phải thuê đủ cường giả mới có khả năng khởi hành được!
– Thủ lĩnh, cường giả ở Hàn Thiết Thành mặc dù nhiều, người của các thế lực ở thâm hải phía nam hay Huyết Thiên Đại Lục… hầu như đều có cả. Nhưng không phải bất luận kẻ nào cũng nguyện ý tiếp nhận dạng nhiệm vụ nguy hiểm như thế này, chỉ sợ lần này phải đợi thêm mấy ngày, đến khi thuê đủ cường giả thì mớ có khả năng khởi hành!
Viên Nguyệt thương đội có bốn Bán bộ Vương Giả, người vừa nói chuyện là một trung niên tầm năm mươi tuổi, trên người đầy ma khí, rõ ràng là một cao thủ ma đạo.
Thủ lĩnh của Viên Nguyệt thương đội chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ, hắn lắc đầu nói:
– Không được, Ngũ Thập Đao chắc chắn có thám tử ở Hàn Thiết Thành, càng kéo dài thời gian thì bọn chúng sẽ càng chuẩn bị kỹ càng hơn, hôm nay chúng ta phải khởi hành, không thể để cho chúng có thời gian chuẩn bị được!
Trung niên kia cảm thấy cũng có lý, thầm hận nói:
– Ngũ Thập Đạo cũng quá càn rỡ đi, không biết vì cái gì mà vẫn không có người đi tiêu diệt bọn chúng chứ?
– Không đơn giản như vậy, lịch sử của Ngũ Thập Đạo đã có mấy ngàn năm, chết một người thì sẽ lập tức có người mới bổ sung, bọn chúng hẳn là dựa vào một tổ chức cực kỳ cường đại ở sau lưng để hành động nên giết không chết được! Hơn nữa, trong bọn chúng còn có cả Sinh Tử Cảnh Vương Giả, rất phiền toái!
Ngũ Thập Đạo chỉ là những người biểu hiện ra bên ngoài, với tư cách là thủ lĩnh một chi thương độ của Viên NGuyệt Hội, hắn biết được so với người khác nhiều hơn nhiều.
– Chỗ các người còn cần người không?
Lúc này, Diệp Trần đi tới dò hỏi.
– Bán bộ Vương Giả! Cần!
Thủ lĩnh thương đội là một lão giả mập mạp, thấy có một Bán bộ Vương Giả tới thì trên mặt lập tức vui vẻ nhận lời.
– Đây là mười hai vạn khối Thượng phẩm linh thạch, số còn lại khi đến Huyết Thiên Đại Lục sẽ đưa hết cho ngươi, đây là quy củ.
Lão giả mập mạp lập tức giao tiền đặt cọc cho Diệp Trần.
Diệp Trần đối với số tiền thuê này cũng không để ý gì, hắn vốn là muốn tới Huyết Thiên Đại Lục nên chỉ xem như là thuận đường đi chung.
Sau đó, Diệp Trần đứng một bên nhắm mắt dưỡng thần, lẳng lặng chờ tới lúc khởi hành.
– Thêm ta nữa!
Chợt, Diệp Trần nghe thấy thanh âm thanh thuý của một nữ nhân thì mở mắt ra nhìn. Diệp Trần kinh ngạc phát hiện nữ nhân kia lại chính là lam y nữ tử mấy ngày trước hắn thoáng chạm mặt ở bên ngoài tửu lâu. Nàng có tướng mạo rất mỹ lệ, trên lưng đeo một thanh đao dài nhỏ, nhìn tư thế rất hiên ngang, rất có phong thái nữ trung hào kiệt!
Diệp Trần nhìn nàng thì đồng thời nàng cũng nhìn Diệp Trần.
– Xin chào, ta gọi là Lam Sơn Mi.
Lam y nữ tử tự giới thiệu.
– Diệp Trần!
Cảm ứng của Diệp Trần rất nhạy cảm, hắn nhìn ra được Lam Sơn Mi tuy có vẻ rất bình thản nhưng ẩn trong ánh mắt lại có sát khí, hiển nhiên cũng là một cường giả tu luyện theo đường ma đạo, tu vi so với Hắc Diệu Vương yếu hơn một chút nhưng cũng đã là Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng cảnh giới!
Lão giả mập mạp hết sức hứng khởi, vốn hắn đã không ôm hi vọng gì nhiều nhưng không ngờ trước khi khởi hành lại có một Bán bộ Vương Giả tối cường giả gia nhập. Có một vị Bán bộ Vương Giả tối cường giả áp trận thì thượng đội không thể nghi ngờ sẽ an toàn hơn rất nhiều.
– Tốt, chúng ta đi thôi!
Dứt lời, lão liền vung tay lên.
– Đợi một chút, còn cần người không?
Một thanh âm rất quen thuộc lọt vào tai Diệp Trần, hắn quay đầu lại nhìn thì không khỏi kinh ngạc nói:
– Lôi Linh Vương!
Người tới chính là Lôi Linh Vương, một trong những Bán bộ Vương Giả tối cường giả của Chân Linh Đại Lục.
– Ha ha, quá tốt, lại là một Bán bộ Vương Giả tối cường giả, hơn nữa người này tu vi cũng rất cao cường, ít nhất cũng là Sinh Tử Huyền Quan đệ nhị trọng a!
Chương 984: Lam y nữ tử, Lôi Linh Vương (hạ)
Lão giả mập mạp cùng với bốn vị Bán bộ Vương Giả của Viên Nguyệt thương đội thập phần hưng phấn! Liên tiếp có hai Bán bộ Vương Giả tối cường giả gia nhập, hôm nay có thể nói là Viên Nguyệt thương đội rất may mắn a!
Đối với yêu cầu của Lôi Linh Vương, lão giả mập mạp từ nhiên sẽ không từ chối, rất dứt khoát đưa cho đối phương ba mươi vạn khối Thượng phẩm linh thạch mời vào thương đội.
– Ngươi là Diệp Trần!
Lôi Linh Vương cũng nhận ra Diệp Trần, cười nói.
Diệp Trần có chút cảm khái, nói:
– Không ngờ ở chỗ này cũng gặp được ngươi, đúng là xảo hợp!
– Đúng vậy!
Lôi Linh Vương cũng rất cảm khái, khoảng cách giữa Hàn Thiết Thành với Chân Linh Đại Lục cũng phải cả ức vạn dặm, ở một nơi xa xôi như vậy mà có thể gặp được “người quen” thì thật là hiếm có. Hơn nữa, càng khiến Lôi Linh Vương ngoài ý muốn là Diệp Trần đã là Bán bộ Vương Giả trung giai, lấy thiên phú của Diệp Trần thì chỉ sợ cũng có đủ thực lực chống lại Bán bộ Vương Giả tối cường giả a!
Ra khỏi Hàn Thiết Thành, hơn mười người bọn họ đồng thời hướng phía nam lao đi.
Trên đường, Diệp Trần cùng với Lôi Linh Vương cũng không chỉ thỉnh thoảng trò chuyện một chút.
– Cường giả bên ngoài đúng là quá nhiều, không giống như ở Chân Linh Đại Lục, những cường giả như chúng ta nếu không bế quan thì đại đa số cũng sẽ chạy ra hải ngoại, người ở lại Chân Linh Đại Lục cũng không có mấy!
Lôi Linh Vương cảm thán nói.
Diệp Trần nói:
– Bán bộ Vương Giả ở Chân Linh Đại Lục không nhiều sao?
Từ lúc rời khỏi Chân Linh Đại Lục, Diệp Trần đã gặp được rất nhiều Bán bộ Vương Giả, điều này làm cho hắn nghi hoặc tự hỏi chẳng lẽ Bán bộ Vương Giả ở Chân Linh Đại Lục không sánh bằng thâm hải phía nam này sao? Tuy nói lúc ở Chân Linh Đại Lục hắn không có lẫn vào vòng luẩn quẩn của các Bán bộ Vương Giả nhưng ở trong mộ địa của Tứ Cực Đại Đế hắn cũng gặp được một nhóm Bán bộ Vương Giả.
Lôi Linh Vương nói:
– Đương nhiên không phải, lần ở mộ địa của Tứ Cực Đại Đế đó chỉ là một số nhỏ, còn có một số ở trong các tông môn, và nhiều nhất là đi khắp nơi thám hiểm tìm cơ duyên ma luyện bản thân, căn bản không có ở trên Chân Linh Đại Lục.
– Như vậy à!
Diệp Trần gật gật đầu, đạt đến cảnh giới Bán bộ Vương Giả, muốn trùng kích lên Sinh Tử Cảnh thì tất nhiên không thể nhàn rỗi được, mỗi người đều phải theo đuổi mục tiêu bản thân đề ra để hoàn thành tâm nguyện!
Lôi Linh Vương lại nói:
– Ngươi đã đạt tới cảnh giới Bán bộ Vương Giả thì mười năm một lần Sinh Tử Bí Cảnh ngươi không thể bỏ qua a. Đến lúc đó, nươi sẽ gặp được rất nhiều tuyệt thế thiên tài như ngươi!
– Chuyện này ta biết, dù sao ở Huyết Thiên Đại Lục cũng có cửa vào, ta đi vào từ đó cũng được.
Diệp Trần không có khả năng không biết đến Sinh Tử Bí Cảnh, trong trí nhớ của Chiến Vương có lưu lại về chuyện này.
– Biết là tốt, đúng rồi, lúc trước ta cũng đã từng đi qua Sinh Tử Bí Cảnh, ở bên trong đó Chân Linh Đại Lục chúng ta phải đoàn kết lại nếu không sẽ rất dễ bị các thiên tài ở những nơi khác khi dễ. Cho nên ngươi cần liên lạc với mấy người trên bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh, bọn họ là: La Thiên Đô…
– Chân Linh Đại Lục chúng ta cũng có thiên tài trên bảng Sinh Tử Cảnh dự khuyết sao?
Chuyện này đúng là Diệp Trần chưa từng nghe nói qua.
– Nói về thiên tài thì bọn họ đương nhiên so ra kém thế hệ của các ngươi nhưng bọn họ cũng đã hơn bốn mươi tuổi, tu vi rất cao, nếu không phải ta đã vượt tuổi quy định thì ta nhất định sẽ dẫn ngươi đi gặp bọn họ!
…
Từ trong miệng Lôi Linh Vương, Diệp Trần biết được rất nhiều việc, đám thiên tài thế hệ bọn hắn tuy thập phần cường thịnh, huy hoàng vô cùng nhưng những thiên tài ở những thế hệ trước cũng không kém. Có mấy người so với thanh niên tứ đại cự đầu hiện nay cũng không hơn kém lắm, chưa tới bốn mươi tuổi đã bước vào cảnh giới Bán bộ Vương Giả, thậm chí có thể đề danh trên bảng Sinh Tử Cảnh dự khuyết. Lần này bọn họ tất cả đều đã tiếp cận năm mươi tuổi, mười năm trôi qua thì tu vi cùng thực lực là rất đáng sợ.
Điều này cũng giải thích cho việc gì sao trên Tông Sư bảng ở Chân Linh Đại Lục ngoại trừ đám thiên tài thế hệ Diệp Trần ra thì không có những thiên tài bốn năm mươi tuổi ở thế hệ trước, bởi vì những thiên tài thế hệ trước đại đa số đã trở thành Bán bộ Vương Giả, tự nhiên sẽ không đi tranh giành bài danh trên cái Tông Sư bảng đó làm gì, tông sư là tông sư, làm sao có thể so sánh được với Bán bộ Vương Giả!
Về phần Bán bộ Vương Giả tối cường giả thì ở Chân Linh Đại Lục không phải chỉ có ba người, theo Lôi Linh Vương biết thì có năm, có thể còn có thêm một vài người thường xuyên bế quan không ra mặt hoặc là quanh năm rèn luyện ở bên ngoài, có lẽ ít nhất cũng trên mười người! Chân Linh Đại Lục xa xa không chỉ đơn giản như bề ngoài như vậy, nếu không Chân Linh Đại Lục cũng không thể nào được xưng là địa phương có số mệnh hùng hậu nhất trên Chân Linh thế giới này!
Mặt khác, Diệp Trần cũng từ trong miệng Lôi Linh Vương biết được những thiên tài thế hệ này của Chân Linh Đại Lục đã có không ít người trở thành Bán bộ Vương Giả: Bạch Vô Tuyết là người đầu tiên, tiếp theo là Lục Thiểu Du, Hạ Hầu Tôn, Tiêu Sở Hà, Thần Sa công chúa… về phần mấy người Độc Cô Tuyệt thì lúc Lôi Linh Vương rời đi bọn họ vẫn chưa đột phá, đoán chừng hiện tại cũng đã đột phá rồi!
Tóm lại, những thiên tài của Chân Linh Đại Lục ai cũng đã bắt đầu tiến giai, nói về thiên phú tu luyện, Diệp Trần kỳ thật cũng không có ưu thế gì, mọi người không hơn kém nhau bao nhiêu.
– Lôi Linh Vương, ngươi là Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng cảnh giới?
Diệp Trần hỏi.
Lôi Linh Vương cười nói:
– Bị ngươi nhìn ra rồi, không sai, ta đã đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng, tranh thủ trước bảy mươi tuổi có thể tiến vào Sinh Tử Cảnh!
Lôi Linh Vương lúc trước cũng là một tuyệt thế thiên tài, đương nhiên không thể so được với Huyền Hậu. Huyền Hậu ở tuổi ba mươi lăm trở thành Sinh Tử Cảnh Vương Giả, nhưng không phải chưa từng có người chỉ kém hơn nàng một chút, ở tuổi ba mươi sáu, ba mươi bảy tiến vào Sinh Tử Cảnh. Sinh Tử Cảnh là cảnh giới cao nhất trên Chân Linh thế giới, không phải nói muốn đột phá là đột phá, muốn đột phá chẳng những cần có thiên phú, đôi khi cũng cần phải có vận khí. Rất có thể trước khi trở thành Sinh Tử Cảnh, ngươi là thiên tài số một số hai nhưng đột phá vào Sinh Tử Cảnh chậm hơn người khác không phải là không có!
Chương 985: Ngũ Thập Đạo gặp Tam đại sát tinh (thượng)
– Diệp công tử, các ngươi tới từ Chân Linh Đại Lục à?
Hai người đang nói chuyện thì Lam Sơn Mi đột nhiên xen vào.
Diệp Trần gật đầu nói:
– Không sai!
Hắn và Lôi Linh Vương cũng không có dùng chân nguyên truyền âm nên Lam Sơn Mi cũng có thể nghe được.
– Ta từ trước tới giờ vẫn có lòng ngưỡng mộ Chân Linh Đại Lục, nghe nói nơi đó chính là trung tâm của Chân Linh thế giới, Huyết Thiên Đại Lục cũng là một phần bị phân liệt ra từ Chân Linh Đại Lục.
Lam Sơn Mi này kiến thức cũng không ít.
Lôi Linh Vương cười hắc hắc nói:
– Nghe nói ở Huyết Thiên Đại Lục yêu ma chiếm đa số, ngươi tu luyện là công pháp ma đạo, chắc hẳn ở Huyết Thiên Đại Lục cũng là một thiên tài tuyệt thế nổi danh đường thời chứ hả?
– Không dám nhận, thực lực của các hạ mới thực khiến cho ta bội phục!
Lam Sơn Mi hết sức kiêng kị với Lôi Linh Vương, đối phương cũng giống như nàng, đều dùng đao nhưng tu vi của đối phương lại cao hơn nàng tới hai trọng. Nàng biết nàng có thể vượt cấp chiến đấu nhưng đối phương cũng không phải người bình thường. Tuy từ tướng mạo nhìn xem thì đối phương không thể gọi là thanh niên, thuộc về trung niên nhân nhưng căn cứ theo khí tức sinh mệnh thì đối phương bất quá chỉ mới hơn năm mươi tuổi một chút. Hơn năm mươi tuổi đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng thì lúc trước chắc hẳn cũng là một tuyệt thế thiên tài!
Lam Sơn Mi hết sức nhạy cảm với khí tức sinh mệnh. Lôi Linh Vương sở dĩ nhìn như một trung niên, chủ yếu là do hắn đãn vận dụng một loại bí pháp làm tuổi họ bị giảm mất năm năm, cho nên so với bạn đồng lứa có vẻ già hơn khoảng mười tuổi. Chiếu theo tuổi thọ ba trăm năm của Linh Hải Cảnh thì hơn năm mươi bất quá chỉ là một thanh niên mà thôi.
Hàn Thiết Thành nằm dưới đáy biển nên rất nhanh mọi người đã vọt lên tụ tập ở trên không trung.
– Mọi người lên đây!
Lão giả mập mạp xoay Trữ vật linh giới trên ngón tay một vòng, lập tức một cái khôi lỗi thuyền cực lớn hiện ra trước mắt mọi người khiến cho ai cũng hai mắt toả sáng.
Cái khôi lỗi thuyền này dài chừng sáu bảy chục mét, rộng hơn mười mét, bên ngàoi bao phủ một tầng quang mang màu vàng nhạt, ở vị trí đầu thuyền và đuôi thuyền còn có vài chục cái khôi lỗi pháo.
– Là Thượng phẩm khôi lỗi thuyền!
Diệp Trần cười nói.
Thượng phẩm khôi lỗi thuyền tuy không thể uy hiếp được Bán bộ Vương Giả nhưng đối với Linh Hải Cảnh thì lại có lực sát thương không thấp, tiết kiệm được rất nhiều nhân lực, trọng yếu nhất là ngồi trên khôi lỗi thuyền thoải mái hơn nhiều, dù sao muốn tới Huyết Thiên Đại Lục cũng không phải một hai ngày là được.
Tất cả mọi người lên thuyền thì thuyền cũng bắt đầu khởi động.
Tốc độ của khôi lỗi thuyền rất nhanh, so với phi hành khôi lỗi của Diệp Trần nhanh hơn nhiều, trong nháy mắt có thể vượt qua hơn mười dặm nhưng ngồi ở trên thuyền lại không hề cảm thấy chút gió thổi nào, có thể đứng ở đầu thuyền ngắm phong cảnh rất thoải mái.
Lão giả mập mạp đi tới đầu thuyền, nói với Lôi Linh Vương và Lam Sơn Mi:
– Cảm tạ hai vị đã tiếp nhận bảo hộ cho Viên Nguyệt thương đội chúng tôi!
Lôi Linh Vương nói:
– Chúng ta là người được thê cho nên cũng không cần phải cảm tạ hay không cảm tạ gì cả!
– Mặc kệ thế nào thì có hai người ở đây, thương đội sẽ an toàn hơn rất nhiều. Khi tới nơi ta sẽ tặng cho hai vị lệnh bài khách quý của Viên Nguyệt thương hội, về sau chỉ cần hai vị đến giao dịch ở Viên Nguyệt thương hội, hết thảy đều dùng chín mươi phần trăm giá, hơn nữa sẽ ưu tiên trước!
Lão giả mập mạp rất khôn khéo, mặc kệ là ở đâu, Bán bộ Vương Giả tối cường giả đều rất hiếm thấy, nếu có thể dùng một cái thẻ khách quý làm cho đối phương sinh ra hảo cảm với Viên Nguyệt thương hội thì chỉ có lợi chứ không hại, cấp trên chắc chắn sẽ ủng hộ hắn.
…
Sau khi khôi lỗi thuyền phi hành ba ngày thì đã tới hải phận Huyết Hải.
– Đã đến Huyết Hải, mọi người cẩn thận một chút!
Lão giả mập mạp đi lên boong tàu nhắc nhở mọi người.
– Yên tâm đi, chúng ta có hai vị Bán bộ Vương Giả tối cường giả, trừ khi Ngũ Thập Đạo tập thể xuất động, nếu không chúng chỉ có ôm hận mà về!
Tất cả mọi người rất buông lỏng, dù sao có hai vị Bán bộ Vương Giả tối cường giả ở đây thì còn lo lắng cái gì chứ?
Lão giả mập mạp cười lắc đầu, hắn biết mọi người nói có lý nhưng vẫn muốn mọi người chuẩn bị tốt cho việc chiến đấu.
Ngày đầu tiên bình yên vô sự.
Ngày hôm sau vẫn gió yên sóng lặng.
Ngày thứ ba, đã có một chút vấn đề, thường thường cách một đoạn thời gian sẽ có một cổ Linh hồn lực cường đại quét tới không kiêng nể gì cả.
– Xem ra chúng ta bị người ta nhìn chằm chằm vào rồi!
Diệp Trần men theo hướng phát ra Linh hồn lực thì thấy không ít người, những người này tất cả đều là một thân quần áo dính đầy máu, đằng đằng sát khí, hẳn là thế lực của Ngũ Thập Đạo.
– Không đến thì thôi, đã đến thì vừa vặn để cho Ma Đao của ta kiến huyết!
Lam Sơn Mi hời hợt nói.
Giữa trưa ngày hôm sau, khôi lỗi thuyền đã bị bốn năm trăm người vây quanh.
Nhìn năm mươi người cầm đầu, một ít người trên thuyền lập tức hoảng sợ:
– Ngũ Thập Đạo, là Ngũ Thập Đạo, trời ạ, bọn chúng toàn bộ đều đến!
– Vận khí của chúng ta cũng quá kém a! Thoáng cái đã đụng phải toàn bộ Ngũ Thập Đạo!
Có người sắc mặt tái nhợt, nói.
Diệp Trần nhìn năm mươi tên đạo tặc cầm đầu thì phát hiện trong đó có ba mươi tên là Linh Hải Cảnh hậu kỳ, mười bảy tên là Bán bộ Vương Giả, ba tên là Bán bộ Vương Giả tối cường giả.
– Rất lâu rồi không hề đại chiến một trận a!
Hai mắt Lôi Linh Vương lôi điện lập loè, chiến ý sôi trào.
Một trong ba tên cầm đầu Ngũ Thập Đạo, trên mặt đầy vết sẹo, liếm liếm môi nói:
– Viên Nguyệt thương đội là con dê béo lớn nhất, sao có thể buông tha được, lần này huyết tẩy Viên Nguyệt thương đội, thu hoạch tài vật ít nhất cũng có ba ức Thượng phẩm linh thạch a!
– Ba ức? Ngươi quá coi thường Viên Nguyệt thương đội rồi, ta cá là phải ít nhất năm ức!
Một lão phụ trên mặt đầy lông mao ở bên cạnh nói.
– Được rồi, chúng ta không nên chủ quan, trên thuyền có hai tên Bán bộ Vương Giả tối cường giả, vừa lên là phải cuốn lấy chúng không để chúng có cơ hội làm tổn thất người của chúng ta!
Đứng ở giữa là một trung niên cao lớn, trên đỉnh đầu hắn còn có vây cá, con mắt thì lòng trắng rất nhiều, trông vô cùng quỷ dị.
– Nếu không có Bán bộ Vương Giả tối cường giả thì ta nghĩ bọn chúng cũng không dám khởi hành về Huyết Thiên Đại Lục!
Lão phụ thần thái thập phần độc ác nói.
Chương 986: Ngũ Thập Đạo gặp Tam đại sát tinh (trung)
Trên niên cao lớn tiến tới một bước, cao giọng nói:
– Những thành viên Viên Nguyệt thương đội ở trên thuyền, các ngươi giao ra hàng hoá và thêm một ức Thượng phẩm linh thạch ta sẽ thả các ngươi đi, nếu không giết không tha!
Lão giả mập mạp đứng ở đầu thuyền, nói:
– Ngươi hẳn là người đứng đầu Ngũ Thập Đạo – Phách Vương Ngư! Viên Nguyệt thương đội chúng ta cùng với Ngũ Thập Đạo các ngươi không thù không oán, kính xin mau tránh ra, đừng gây ra hiểu lầm!
– Hiểu lầm?
Trung niên cao lớn cười ha hả, lộ ra hàm răng bén nhọn, nói:
– Trong mắt của Ngũ Thập Đạo bọn ta chưa từng thấy sự hiểu lầm mà chỉ có sự phục tùng! Nếu không phục, toàn bộ giết sạch! Ta hỏi lại một câu: có phục hay không phục?
Nghe vậy, lão giả mập mạp rất lo lắng, năm mươi tên đạo tặc kia có ba tên là Bán bộ Vương Giả tối cường giả, mười bảy tên Bán bộ Vương Giả, mà bên này họn họ chỉ có hai Bán bộ Vương Giả tối cường giả, Bán bộ Vương Giả cũng chỉ mười bốn người kém đối phương không ít. Ngoài ra, ba mươi tên còn lại mặc dù chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong hoặc là thập cấp yêu thú nhưng có thể đứng trong hàng ngũ đầu tiên của Ngũ Thập Đạo thì hiển nhiên thực lực không kém, rất có thể có thực lực chém giết với Bán bộ Vương Giả!
Mà hắn lo lắng nhất là địch nhân người đông thế mạnh, những cao thủ bên hắn chỉ dùng tiền thuê tới, có thể lâm trân bỏ chạy hay không?
Lo lắng của lão giả mập mạp không phải không có đạo lý, một ít người trên thuyền lúc này đã bị khí thế của Ngũ Thập Đạo doạ sợ rồi.
Lam Sơn Mi thấy vậy, lạnh lùng nói:
– Huyết Hải Ngũ Thập Đạo chưa bao giờ lưu người sống, các ngươi có từng nghe nói qua bọn chúng buông tha cho ai chưa?
Lam Sơn Mi vừa dứt lời thì mọi người cũng bừng tỉnh, đúng vậy, đã gặp phải Ngũ Thập Đạo thì không thể lâm trận bỏ trốn, nếu không đoàn kết thì chỉ có chết thảm hơn mà thôi!
– Sợ cái gì? Liều mạng với chúng chưa chắc chúng ta đã bại!
– Mọi người cùng nhau xông lên!
Mọi người đồng thời hô to.
Thần sắc trung niên cao lớn lạnh lẽo:
– Muốn chết? Giết sạch toàn bộ cho ta!
Hắn vừa vung tay lên thì những thành viên Ngũ Thập Đạo sau lưng hắn nhanh chóng phóng tới phát ra công kích về phía khôi lỗi thuyền.
– Lên!
Lam Sơn Mi, Lôi Linh Vương và Diệp Trần ba người xông tới trước rời khỏi khôi lỗi thuyền, những người khác cũng theo ra, liên thủ phát động phản kích!
Trên khôi lỗi thuyền, khôi lỗi pháo đồng thời kích bắn phun ra hoả quang cường liệt. Còn những thành viên của Viên Nguyệt thương đội không hề rời khỏi thuyền, bọn họ phải bảo vệ cho lão giả mập mạp và hàng hoá của thương đội, nhưng đứng trên thuyền bọn họ vẫn dùng viễn kích tấn công đám cườn đạo của Ngũ Thập Đạo.
Đại chiến trong nháy mắt đã trở nên kịch liệt, bởi gì nhân số ít hơn gần một nữa nên bên thương đội thoáng cái đã chết hơn hai mươi người.
– Giết chết một nhóm trước đi!
Ánh mắt Lam Sơn Mi loé lên, thân hình hoá thành một đạo hắc tuyến như một tia chớp màu đen lướt vào trong trận doanh của đối phương, sau một khắc, hồng sắc đao quang cuồng bạo phóng xuất, mỗi một ánh đao đều mang đi hơn mười tánh mạng, chỉ mấy cái chớp mắt đã có gần trăm người chết dưới đao của nàng, trong đó có cả sáu tên đạo tặc, thậm chí còn có một tên là Bán bộ Vương Giả nhưng vẫn như trước chỉ một đao là giải quyết.
Hai con mắt của trung niên cao lớn như muốn nứt ra, quá lớn:
– Quỷ Bà, ngươi còn đứng ngay ra đó làm gì? Nhanh đi ngăn nàng ta lại!
Tốc độ của Lam Sơn Mi quá nhanh, khi song phương còn chưa chính thức tiếp xúc thì nàng đã xâm nhập vào trong trận doanh của địch khiến cho đối phương không kịp phản ứng nên mới nhanh chóng bị nàng giết mất hơn trăm người, tổn thất thảm trọng như vậy. Mà thực lực của Lam Sơn Mi cũng làm cho trung niên cao lớn kinh hãi không thôi.
Quỷ Bà chính là lão phụ mặt đầy lông tơ kia, tu vi của bà ta rất cao đã đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ nhị trọng, vũ khí là một cặp thiết trảo hàn quang lập loè. “Vèo” một tiếng, bà ta như một khỉ chỉ nhấp nhổm mấy lần đã vượt qua đầu vô số thủ hạ xuất hiện trước mặt Lam Sơn Mi.
– Tiểu oa nữ, chết đi!
Vừa vung thiết trảo xuất kích, Quỷ Bà vừa cười dữ tợn nói.
– Ai chết còn chưa biết!
Vũ khí của Lam Sơn Mi là cây trường đao ken kịt, cây trường đao này khi được chân nguyên quán chú vào thỉ tản mát ra một luồng khí lưu đỏ sậm, nàng cũng lập tức xuất một đao giao kích với Quỷ Bà.
“Choang!”
Thân thể của Quỷ Bà lập tức bị bắn ngược ra sau.
– Là bí quyết ma đạo của Ma Đạo Tông! Ngươi là Ma Đao Lam Sơn Mi!
Quỷ Bà lớn tiếng kinh hô, Ma Đao Tông là một siêu cấp tông môn rất nổi danh trên Huyết Thiên Đại Lục. Ma Đao bí quyết chính là tuyệt kỹ bí truyền của Ma Đao Tông, phương pháp phát lực rất khác với những đao khách khác, vô cùng bá đạo và còn ẩn chứ ám kình.
– Biết là được rồi!
Lam Sơn Mi nhanh chóng đuổi theo, giữa đường, những địch nhân nàng thấy được, mặc dù không lại gần nhưng vẫn bị đao khí của nàng xoắn thành huyết vụ!
– Mê Tà, ngươi tới hỗ trợ đi!
Trung niên cao lớn không ngờ chỉ một chiêu mà Quỷ Bà đã rơi vào thế hạ phong, rồi khi nghe Quỷ Bà hô lên thân phận của đối phương, trong lòng hắn không khỏi giật mình, vội vàng gọi thêm người chạy tới bên kia hỗ trợ Quỷ Bà.
– Ma Đao Lam Sơn Mi, nếu có thể bắt được nàng ta ta phải hảo hảo hưởng thụ một phen, hắc hắc, Quỷ Bà, ta tới giúp ngươi đây!
Mê Tà âm hiểm cười một tiếng, thân hình trở nên vặn vẹo giống như một đạo ảo ảnh biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện đã tới ngay sau lưng Lam Sơn Mi.
Lam Sơn Mi cảm ứng rất nhạy cảm, Mê Tà vừa xuất hiện đã bị nàng phát hiện, Ma Đao quay ngược lại quét thẳng về phía Mê Tà.
– Nữ nhân mà hung hăng như vậy là không tốt đâu!
Mê Ta nhẹ nhàng bay ngược ra sau tránh một đao kia giống như thân thể không hề có chút sức nặng nào vậy.
– Hắc hắc, Diệp Trần, chúng ta cũng lên đi!
Lôi Linh Vương vừa dứt lới thì thân hình đã bắn thẳng ra ngoài, trường đao đồng thời xuất ra khỏi vỏ, hai tay cầm đao lăng không bổ mạnh xuống.
“Ầm! Ầm!…”
Một đạo lôi điện đao mang cực lớn ngang trời hoành xuống, trên đường nó lướt qua lưu lại bảy tám mươi thi thể bị cháy đen thui của địch nhân rồi lập tức nát bấy thành trăm ngàn khối. Một đao chi uy của Lôi Linh Vương càng khủng bố hơn cả Lam Sơn Mi. Đương nhiên, điều này cũng có quan hệ với cách dùng đao đại khai đại hợp của hắn mà đao của Lam Sơn Mi lấy nhanh là chính!
Chương 987(a): Ngũ Thập Đạo gặp Tam đại sát tinh (hạ)
– Khốn khiếp, ở đâu ra lại xuất hiện cao thủ bậc này?
Trung niên cao lớn vừa chuẩn bị đại khai sát giới thì đã bị một đao của Lôi Linh Vương doạ cho giật mình.
– Ta tới tiếp ngươi!
Thanh cương xoa trên tay trái của trung niên cao lớn rung lên, một đạo xoa ảnh màu lam bay vụt ra tấn công Lôi Linh Vương. Hắn tuy chỉ có tu vi Sinh Tử Huyền Quan đệ nhị trọng nhưng bản thể hắn lại là Phách Vương Ngư, trời sinh đã có thể vượt cấp chiến đấu, nếu không cũng không thể trở thành người đứng đầu Ngũ Thập Đạo.
“Đinh! Đinh! Đinh!…”
Hai người rất nhanh đã quấn lấy nhau đại chiến.
– Đều rất mạnh a!
Diệp Trần đem chiến lực của Lam Sơn Mi và Lôi Linh Vương thu vào trong mắt phân tích. Ma Đao bí quyết của Lam Sơn Mi có phương pháp vân kình rất đặc biệt, phối hợp thêm áo nghĩa võ học cơ hồ có thể nói là vô kiên bất tồi, không gì không phá được, thập phần bá đạo. Mà đao pháp của Lôi Linh Vương thì đại khai đại hợp kết hợp với thân thể có lực lượng cường mãnh không khác gì một luyện thể cao thủ của hắn thì lực công kích cũng vô cùng khủng bố.
– Liên thủ giết hắn!
Diệp Trần một mình lẻ loi đứng giữa không trung, đối diện là mười mấy tên thủ hạ của Ngũ Thập Đạo đang nhìn chằm chằm vào hắn rồi liên thủ phát động công kích muốn biến hắn thành huyết vụ.
“Phụp!”
Diệp Trần đột nhiên biến mất tại chỗ.
– Nhị thập thất kiếm tề phát!
Trên không trung, tay trái Diệp Trần điểm một chỉ, Tàn Huyết Kiếm tự động xuất vỏ, từ một phân thành hai mươi bảy đạo kiếm khí bắn nhanh ra.
“Vụt! Vụt! Vụt!…”
Ngự Kiếm Thuật tuy đối mặt với Bán bộ Vương Giả tối cường giả không có chút tác dụng tuyệt sát nào nhưng dùng để đối phó với một ít tên Linh Hải Cảnh hoặc là thấp hơn thì quá dễ dàng, không khác gì đang xiên đậu hủ! Hai mươi bảy đạo kiếm ảnh chỉ một lần xuất ra đã đem nhóm địch nhân trước mặt diệt sát sạch sẽ.
– Cũng lợi hại như vậy!
Đứng trên đầu thuyền, lão giả mập mạo thấy vũ lực của Lôi Linh Vương và Lam Sơn Mi mạnh mẽ như vậy thì vô cùng mừng rỡ, thầm nghĩ lần này nói không chừng sẽ hữu kinh vô hiểm, có thể thuận lợi trở về Huyết Thiên Đại Lục. Nhưng khi Diệp Trần vừa xuất ra Ngự Kiếm Thuật thì vẻ mừng rỡ trên mặt lão lập tức trở nên cuồng hỉ. Không ngờ người thanh niên này lại có thể tinh thông Ngự Kiếm Thuật đã thất truyền từ lâu kia, hơn nữa đã đạt tới cảnh giới nhị thập thất kiếm tề phát!
Diệp Trần có thể dùng nhị thập thất kiếm tề phát cũng là nhờ có quá trình chú kiếm thời gian trước. Trong quá trình chú kiếm, lý giải đối với kiếm đạo của hắn một khắc cũng không ngừng gia tăng, nếu như không có thu hoạch lớn như vậy thì hắn cũng sẽ không ở dưới tình huống tu vi không hề tăng tiến chút nào mà toàn tâm toàn ý dùng đại lượng thời gian vào việc chú kiếm như vậy. Dù sao Sinh Tử Bí Cảnh cũng chỉ còn hơn nửa năm nữa là mở ra, nếu thể càng mạnh hơn thì làm sao mà đi?
Ngự Kiếm Thuật quá mức sắc bén, có thể nói ngoại trừ Kiếm Vực, những chiêu thức khác của Diệp Trần không có chiêu nào có thể giết người vừa nhanh vừa đơn giản như vậy.
– Đi!
Linh hồn lực phóng ra ngoài, Diệp Trần gia tăng khống chế với mỗi đạo kiếm ảnh, khiến cho hai mươi bảy đạo kiếm ảnh xông vào phạm vi đại chiến của song phương chém giết địch nhân.