Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 168 [Chương 837 đến 844(a)]
❮ sautiếp ❯Chương 837: Ý chí Không Đế (thượng)
– Đi.
Diệp Trần đánh một kiếm vào chính giữa hai người.
Oanh
Tôn Thiên Lãng ở bên ngoài, Mộ Dung Khuynh Thành cùng với Khương Thiên, từng người bay ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, mà vòng phong tường hình tròn kia lập tức bị nghiền nát, cuối cùng, lực lượng lôi điện vô cùng vô tận, lấy đất trống làm trung tâm, bắn ra bốn phương tám hướng, thông đạo kết nối các bãi đất trống đều bị lực lượng lôi điện chiếm giữ, nếu như lúc này có người đến thì tất nhiên không dễ chịu rồi.
Thiết Thủ Vương và Bạo Phong Vương đứng mũi chịu sào, bàn chân cày sát mặt đất văng ra ngoài, Thiết Thủ Vương có Thanh Đồng giáp hộ thể, ngược lại không có việc gì, Bạo Phong Vương thì chật vật hơn nhiều, tuy rằng thực lực của hắn so với Thiết Thủ Vương mạnh hơn, nhưng hắn không có ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí hộ thể, ngược lại không bằng Thiết Thủ Vương, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi dày đặc khói đen.
– Kẻ này khó giải quyết, đi.
Bạo Phong Vương sắc mặt khó coi, hắn cho đến giờ cũng chưa từng nghĩ qua, mình sẽ bị một người tuổi còn trẻ bức đến tình trạng thế này, đây quả thực là sỉ nhục
– Ngươi không đi được nữa rồi.
Diệp Trần hai tay cầm kiếm, chém một kiếm về phía Bạo Phong Vương.
Kiêm kình hình nguyệt nha bay vút ra, xẹt qua thân thể Bạo Phong Vương.
Phốc phốc
Đầu và cánh tay trái của Bạo Phong Vương rời cơ thể, máu tươi phun ra, trên bán cực phẩm phòng ngự Bảo Khí, lưu lại một vết kiếm rõ ràng.
Một kiếm.
Bạo Phong Vương vẫn lạc.
Một kiếm này, đúng là kiếm chiêu mạnh nhất của Diệp Trần – Tàn Nguyệt.
Thiết Thủ Vương có ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí hộ thể, Tàn Nguyệt cũng chưa chắc có thể công phá được, nhưng Bạo Phong Vương thì không giống thế, hắn tuyệt đối không ngăn cản được.
– Ngươi vậy mà giết Phong lão.
Khương Thiên không thể tin được nhìn về phía Diệp Trần, mạnh như Phong lão, rõ ràng cứ như vậy bị Diệp Trần giết, khiến hắn vô cùng ngạc nhiên và run lên.
– Giết thì giết thôi, đợi lát nữa liền đến phiên ngươi.
Diệp Trần ngữ khí lạnh nhạt.
– Ngươi nhất định phải chết, Bạo Phong Vương là tay sai đắc lực của sư phụ Không Đế ta, ngươi giết hắn, trong thiên hạ, không ai có thể cứu được ngươi đâu.
Khương Thiên hét lớn một tiếng, lao về phía thông đạo gần đó.
– Lưu lại cho ta.
Tôn Thiên Lãng ngăn đường đi của Khương Thiên lại, Mộ Dung Khuynh Thành thì bao bọc ở bên cạnh
– Cút ngay!
Thực lực của Khương Thiên vô cùng cường đại, trước khi Diệp Trần chưa đột phá cũng phải toàn lực ứng phó, mới có thể miễn cưỡng chống lại đối phương, Tôn Thiên Lãng chặn ở phía trước cho dù là Bán Bộ Vương giả, nhưng chuẩn bị chưa đầy đủ, cũng bị bức lui ra sau hơn mười bước, may mà chưa để cho đối phương đào tẩu được.
Mất đi cơ hội lần này, Khương Thiên lập tức lâm vào khốn cảnh, tuy nói hắn không sợ Tôn Thiên Lãng và Mộ Dung Khuynh Thành liên thủ, trong thời gian ngắn có thể giữ cục diện không thất bại, nhưng muốn phá vòng vây ra ngoài, khó càng thêm khó.
– Diệp Trần, ngươi tốt nhất là thả ta rời đi, lửa giận của Cổ gia ta, ngươi không chịu nổi đâu.
Thiết Thủ Vương đã lạnh buốt trái tim rồi, Diệp Trần đã có thể giết Bạo Phong Vương, khẳng định cũng có thể giết hắn, chỉ là vấn đề thời gian thôi, hắn chỉ có thể kí thác hy vọng lên uy danh của Cổ gia, để Diệp Trần buông tha hắn.
– Ngươi cảm thấy có thể sao?
Diệp Trần lại công kích Thiết Thủ Vương lần nữa, không để cho đối phương có cơ hội thở dốc.
– Ta đối với Cổ gia thập phần trọng yếu, ngươi thật sưm không sợ Vương giả của Cổ gia ta đến đánh chết ngươi sao?
Thiết Thủ Vương sắc lệ nội nhẫm.
– Nếu ta đã giết Bạo Phong Vương thì cũng không định buông tha cho các ngươi rồi.
Hoặc là không giết, muốn giết, phải giết toàn bộ, buông tha bất kỳ người nào, đều sẽ khiến tin tức lộ ra, Diệp Trần cũng không cảm thấy Thiết Thủ Vương sẽ giữ bí mật, đối phương không thể tự tay giết mình, nhất định sẽ lộ tin tức ra cho Không Đế, Không Đế là Phong đế Vương giả đương thời, Vương giả trong Vương giả, một Bạo Phong Vương có lẽ sẽ không khiến đối phương hạ mình đuổi giết mình, nhưng nếu thêm một Khương Thiên nữa thì không biết được.
Bồi dưỡng thiên tài, sao mà khó khăn, nhất là loại tuyệt thế thiên tài thiên sinh đạo thể như Khương Thiên, vạn năm có một, một khi Diệp Trần đánh chết Khương Thiên, lại lộ tin tức ra ngoài, rất khó tưởng tượng được Không Đế sẽ nổi giận đến mức nào, chỉ sợ ngay cả Long Vương cũng không ngăn cản được hắn.
– Hỗn đản, ngươi cái tên điên này, giết Bạo Phong Vương, ngươi nhất định sẽ đắc tội Không Đế, nếu giết ta, hai vị Vương giả của Cổ gia ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi, gặp phải ba vị vương giả đuổi giết, cho dù ngươi có chạy trốn đến Long Thần Thiên Cung, cũng không làm được gì đâu, ngươi nhất định phải chết.
Thiết Thủ Vương gào thét một tiếng, tức đến sùi bọt mép, Chân Nguyên bàng bạc nhập vào cơ thể mà ra, tạo thành hình đinh ốc lên như diều gặp gió, cuối cùng áp súc tại quyền phải, lập tức, nắm tay phải hắn tràn ngập hào quang bức nhân, nắm đấm phảng phất đúc bằng kim loại mang theo lực vạn quân đánh một quyền về phía Diệp Trần.
– Không nên phí công làm gì.
Diệp Trần bước chậm đến, kiếm kình hình nguyệt nha xé rách nắm đấm kim loại, trảm kích lên hộ thể Chân Nguyên của Thiết Thủ Vương, thế không thể đỡ.
Phanh!
Thiết Thủ Vương bắn ngược ra ngoài như mũi tên, đụng vào vách tường ở mép đất trống, cờ- rắc, vách tường vỡ tan, Thiết Thủ Vương xuyên thấu vách tường, phi tốc bỏ chạy.
Nguyên lai Thiết Thủ Vương thấy mình không phải là đối thủ của Diệp Trần nên bèn mượn lực lượng của Diệp Trần, lập tức phá vỡ vách tường đào tẩu, mà hắn đã thành công được một nửa.
XÍU… UU!!
Diệp Trần há lại để Thiết Thủ Vương chạy thoát, một thanh phi kiếm rơi vào dưới chân, ngự kiếm phi hành, cực tốc đuổi theo Thiết Thủ Vương, cơ hồ chỉ trong nháy mắt liền đuổi tới sau lưng đối phương rồi.
– PHÁ…!
Diệp Trần lại xuất ra một chiêu Tàn Nguyệt.
BENG!
Kiếm kình bị sụp đổ, thân hình Thiết Thủ Vương lảo đảo, tốc độ đại giảm.
– Hắn sao có thể nhanh như vậy?
Thiết Thủ Vương gần như lâm vào tuyệt vọng.
– Chân Nguyên của ngươi có lẽ đã không còn nhiều lắm hả.
Diệp Trần căn bản không sợ Thiết Thủ Vương chạy thoát, sau khi đột phá đến cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ, thi triển ngự kiếm phi hành, tốc độ tăng lên một bậc, trái lại Thiết Thủ Vương, đã uống đan dược mấy lần, dược lực chuyển hóa khiến tộc độ Chân Nguyên dần không theo kịp tốc độ tiêu hao.
Một kiếm, hai kiếm,…, mười kiếm!
Kế tiếp, Thiết Thủ Vương cứ thế nhận lấy mười kiếm của Diệp Trần, mỗi một kiếm, đều có thể đánh chết bất luận kẻ nào dưới Bán Bộ Vương giả đỉnh tiêm, Thiết Thủ Vương có thể sống đến bây giờ, toàn bộ đều nhờ vào Thanh Đồng giáp.
Chương 838: Ý chí Không Đế (hạ)
Bất quá Thanh Đồng giáp tuy rằng lợi hại, nhưng Chân Nguyên của Thiết Thủ Vương lại không theo kịp, lúc thừa nhận kiếm thứ mười, phù văn thanh đồng sắc dán trên hộ thể Chân Nguyên bị nghiền nát thành từng mảnh.
– Chết đi!
Diệp Trần nắm lấy cơ hội, lại chém tới một kiếm.
BOANG…!
Hộ thể Chân Nguyên của Thiết Thủ Vương bị phá vỡ, trên Thanh Đồng giáp bắn ra tia lửa sáng ngời, mà bản thân của hắn, từ mi tâm đến cằm nhiều ra mộ tơ máu, tơ máu dần dần phóng đại, cuối cùng phân thành hai, óc và máu tươi lẫn lộn cùng một chỗ, vô cùng thảm thiết.
Phanh!
Thiết Thủ Vương té ngã trên đất, triệt để chết đi.
– Ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí này quá biến thái rồi.
Hung hăng nhổ ra một ngụm trọc khí, trên mặt Diệp Trần lộ ra một nụ cười khổ.
Ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí coi như là cực phẩm Bảo Khí, chẳng qua là mặt hàng kém trong cực phẩm Bảo Khí, thất bại phẩm thôi, nhưng dù là thất bại phẩm, cũng thập phần đáng sợ, không có cái ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí này, thực lực của Thiết Thủ Vương so với Bạo Phong Vương còn kém hơn một chút, nào có thể chống chọi đến bây giờ.
Tháo bỏ Thanh Đồng giáp trên người Thiết Thủ Vương xuống, lấy đi Trữ Vật Linh Giới của hắn, Diệp Trần xoay người, quay về nơi trước đó.
Bành bành bành bành bành bành…
Khương Thiên vẫn còn đang chiến đấu với Tôn Thiên Lãng và Mộ Dung Khuynh Thành, tiếng nổ mạnh vang lên từng mảnh, không ngớt không dứt, khí kình cuồng bạo cách rất xa cũng có thể cảm giác được.
– Các người không thể giết chết ta đâu.
Chiến lực của Khương Thiên cường hoành phi phàm, lấy một địch hai, cũng không rơi vào thế hạ phong.
– Tiểu tử này quả thực là quái thai.
Tôn Thiên Lãng hít một hơi khí lạnh, qua nhiều năm như vậy, hắn chỉ thấy qua hai quái thai, một là Khương Thiên, một là Diệp Trần, những thiên tài nhìn thấy trước kia, ở trước mặt hai người căn bản không đáng giá nhắc tới, khó trách vẫn một mực nghe người ta nói, đây là một cái đại thế.
– Tôn huynh, Mộ Dung, hắn giao cho ta là được rồi.
Diệp Trần chạy tới.
– Diệp Trần, ngươi giết chết Thiết Thủ Vương rồi hả?
Tôn Thiên Lãng nghiêng đầu trông thấy Diệp Trần, âm thầm thả lỏng một hơi, cùng Mộ Dung Khuynh Thành lui sang một bên.
Diệp Trần gật gật đầu.
– Trên đời đã không còn Thiết Thủ Vương nữa.
– Tốt, giết tốt lắm, giết luôn hắn thì đại công cáo thành rồi.
Tôn Thiên Lãng hiện giờ đã ngồi cùng thuyền với Diệp Trần, nếu như để lộ tin tức, hắn cũng sẽ không có kết quả gì tốt, nhưng nếu như giết cả ba người này, thì không có vấn đề rồi, trong mộ địa nhiều người như vậy, ai biết là bọn hắn giết ba người này chứ.
Khương Thiên tỉnh táo nhìn về phía Diệp Trần, nói:
– Diệp Trần, ngươi không cẩn phải uổng phí khí lực, ngươi tuy rằng có thể đánh chết Phong lão, nhưng lại không thể giết chết ta.
– Ah!
Diệp Trần hơi kinh nghi nhìn về phía Khương Thiên, đã đến lúc này, đối phương còn nói như thế, thì nếu không phải đã điên rồi thì chính là có chỗ dựa dẫm, theo thân thái của Khương Thiên thì rất có thể là loại thứ hai.
– Ta xem xem sao lại không giết nổi ngươi.
Mủi chân điểm mặt đất một cái, Diệp Trần đâm một kiếm về phía trán Khương Thiên.
– Trốn không thoát?
Linh Tê Nhất Kiếm của Diệp Trần quá nhanh, Khương Thiên trơ mắt ếch ra nhìn Lôi kiếp kiếm đâm phá hộ thể Chân Nguyên của mình, đâm về phía mi tâm.
Xoẹt!
Mi tâm vỡ tan, lập tức Khương Thiên phải thân tử đạo tiêu (*).
Oanh!
Đột ngột, trong cơ thể Khương Thiên bắn ra một đạo quang ảnh, quang ảnh ngưng tụ thành hư ảnh một trung niên nam tử, hai ngón tay nắm mũi kiếm Lôi kiếp kiếm, khiến cho Lôi kiếp kiếm và Diệp Trần ngưng trệ trong hư không, Bán Bộ khó tiến.
– Không Đế.
Đồng tử Diệp Trần co rụt lại, da đầu run lên.
Rút Lôi kiếp kiếm ra Diệp Trần cắn răng một cái, thi triển ra kiếm chiêu mạnh nhất, Tàn Nguyệt, kiếm kình hình nguyệt nha xé rách không khí, nhanh chóng đánh qua.
Đụng một tiếng, kiếm kình hình nguyệt nha sụp đổ, hư ảnh Không Đế không chút sứt mẻ.
– Diệp Trần, ta và ngươi sẽ lại gặp mặt, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể sống đến ngày đó.
Thân hình Khương Thiên lóe lên, giống như thuấn di, trong chốc lát liền biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một câu bồi hồi bốn phía.
Tôn Thiên Lãng sắc mặt khó coi.
– Phiền toái lớn rồi, Không Đế rõ ràng lại lưu lại một đạo ý chí trong Hồn Hải của Khương Thiên, đạo ý chí này không tiêu tan, coi như là Bán Bộ Vương giả tối cường giả cũng không giết chết được hắn, hơn nữa có ý chí hộ thể, tốc độ của hắn được tăng phúc đến một tình trạng khó có thể tưởng tượng được, căn bản đuổi không kịp.
– Tính sai!
Diệp Trần trầm mặc một hồi, thở dài.
Đánh một đạo ý chí vào Hồn Hải người khác, thập phần hao tâm tổn sức, coi như là Vương giả Sinh Tử Cảnh cũng không muốn làm nhiều, Khương Thiên chính là trời sinh đạo thể, đạt được sự sủng ái của Không Đế là việc đương nhiên, căn cư theo tình hình vừa rồi, Diệp Trần đại khái suy tính ra, võ đạo ý chí của Không Đế, đã đạt đến thất giai đỉnh phong, mà trong đạo ý chí này, có ẩn chứa một giọt Chân Nguyên của Không Đế, hai thứ phối hợp lại, dưới Sinh Tử Cảnh, quả thật không người nào có thể phá vỡ. Khó trách Khương Thiên không sợ hãi, trong Hồn Hải có ý chí của Không Đế tồn tại, lúc bình thường sẽ không hiện ra, nhưng một khi kề cận từ vong, Không Dế ý chí sẽ giúp hắn tránh được một kiếp.
– Chúng ta cũng không cần lo lắng quá mức, chỉ một Bạo Phong Vương, chưa chắc sẽ khiến Không Đế tự hạ mình đối phó chúng ta đâu.
Mộ Dung Khuynh Thành nói
– Đúng! Không Đế là thân phận gì, chính là đường đường Phong đế Vương giả, nếu như ra tay đối phó mấy người chúng ta, không khỏi chuyện bé xé ra to.
Tôn Thiên Lãng tự mình an ủi.
Diệp Trần gật gật đầu.
– Không Đế chắc có lẽ sẽ không tự mình đối phó chúng ta, nhưng cũng không thể buông tha chúng ta được, có lẽ, hắn sẽ dùng thủ đoạn khác, chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi.
Không Đế tự mình đến đây, Diệp Trần đành phải nhận mệnh, dù sao trên Chân Linh đại lục người có thể ngăn cản Không Đế, đoán chừng chỉ có mỗi Hư Hoàng, Long Vương và Huyền Hậu đều kém một chút, mà mình không thể nào cả ngày ở dưới sự bảo vệ của Huyền Hậu và Long Vương được.
Dừng một chút, Diệp Trần tiếp tục nói:
– Ngoại trừ Không Đế, chúng ta còn phải đề phòng sự trả thù của Cổ gia, Tôn huynh, lần này ra ngoài, ngươi tốt nhất tìm một chỗ trốn đi, hoặc là ly khai Chân Linh đại lục, là ta đã liên lụy đến ngươi rồi!
Thở ra một hơi, Tôn Thiên Lãng nói:
– Không có quan hệ với ngươi, đây là ta tự mình lựa chọn, có thể là số mệnh a! Yên tâm, ta cũng không dễ chết như vậy đâu, cùng lắm thì theo lời ngươi nói, ly khai Chân Linh đại lục, đi đến hải ngoại, thiên hạ to lớn, chả lẽ không có nơi cho ta dừng chân sao.
Chương 839: Phân chia (thượng)
Chỉ sợ ta cũng phải ly khai Chân Linh đại lục, Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.
Trước đó, Tử Mộc Vương Địa Thử Vương cùng với Trục Ảnh Vương bị hắn giết, không có ai biết, hiện tại lại giết Bạo Phong Vương Thiết Thủ Vương, khó tránh khỏi sẽ khiến người hữu tâm hoài nghi, nếu thế thì không chỉ có Cổ gia muốn tìm hắn tính sổ, thế lực sau lưng Tử Mộc vương Địa Thử Vương cùng với Ám Ảnh môn sau lưng Trục Ảnh Vương đều sẽ không bỏ qua hắn, thoáng cái đắc tội nhiều thế lực như vậy, cuộc sống sau này của Diệp Trần sẽ không khá giả gì.
– Chuyện khác sau này hãy nói, hiện giờ chúng ta kiểm kê tài vật đi.
Giết Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương, Tôn Thiên Lãng mặc dù không xuất lực, nhưng đối phương đánh bạc mạng sống cùng một chiếc thuyền với Diệp Trần, nếu không phân tài vật cho đối phương thì thật không ra làm sao, lần này ly khai cấm địa, Tôn Thiên Lãng khó tránh khỏi phải ly khai Chân Linh đại lục, nhiều tài vật một chút, cũng khiến thời gian đối phương sống khá giả nhiều thêm một chút.
Tôn Thiên Lãng nói:
– Ta cũng không xuất lực gì cả, ngươi chỉ cần cho ta một ít linh thạch là được rồi.
Trữ Vật Linh Giới của Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương cũng không có nhiều thứ, chủ yếu là thượng phẩm linh thạch, sau đó là một ít linh thảo và bảo thạch thủy tinh trân quý, tuy rằng cũng có một ít bảo vật giá trị cực cao, nhưng cũng không nhiều.
Sau công tác thông kê, thượng phẩm linh thạch có tất cả 500 vạn, linh thảo các loại phẩm giai trên trăm gốc, thượng phẩm bảo thạch và thủy tinh cộng lại hơn năm ngàn miếng, mà đáng giá nhất, là một ngàn khối cực phẩm linh thạch
Phân phối theo bình quân, Diệp Trần cho Tôn Thiên Lãng hơn 160 vạn khối thượng phẩm linh thạch, 330 khối cực phẩm linh thạch, Mộ Dung Khuynh Thành cũng như thế.
– Rõ ràng có thể được phân 330 khối cực phẩm linh thạch.
Tôn Thiên Lãng quét mắt qua, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, giữa Bán Bộ Vương Giả Linh Hải Cảnh và Sinh Tử Cảnh cũng có thể dùng thượng phẩm và cực phẩm linh thạch để tu luyện, dùng thượng phẩm linh thạch tu luyện, tiến bộ thập phần chậm chạp, dùng cực phẩm linh thạch tu luyện, tiến bộ nhanh hơn vài lần, trước đó, Tôn Thiên Lãng tổng cộng cũng chỉ có 50 khối cực phẩm linh thạch, cũng không nỡ lấy ra tu luyện, nếu so ra thì, hơn 160 vạn khối thượng phẩm linh thạch ngược lại chẳng khiến người khác chú ý lắm.
Thu hoạch của Tôn Thiên Lãng không nhỏ, nhưng thu hoạch của Diệp Trần lại khiến hắn thúc ngựa cũng đuổi không kịp.
Quỷ Mộc Vương, Địa Thử Vương cùng với Trục Ảnh Vương, ba người tổng cộng dâng lên 600 vạn thượng phẩm linh thạch, hơn tám trăm khối cực phẩm linh thạch, cộng thêm hiện giờ lấy được hơn 160 vạn khối thượng phẩm linh thạch, hơn 330 khối cực phẩm linh thạch, thu hoạch lần này của Diệp Trần là bảy trăm sáu mươi vạn khối thượng phẩm linh thạch, chừng một ngàn hai trăm khối cực phẩm linh thạch.
Mà khi chưa tiến vào mộ địa, thượng phẩm linh thạch của bản thân Diệp Trần so với Bán Bộ Vương Giả còn nhiều hơn, hắn một đường quật khởi đánh chết vô số cường giả, lấy được tài phú tự nhiên cũng không phải thường nhân có thể tưởng tượng được, cộng thêm thu hoạch lần này, thượng phẩm linh thạch của Diệp Trần thình lình vượt qua hàng ngũ 2000 vạn đạt tới 2100 trăm vạn, khiến người khác nghe mà kinh sợ.
Đương nhiên thu hoạch lần này, có giá trị nhất không phải đông đảo thượng phẩm linh thạch, cũng không phải hơn một ngàn khối cực phẩm linh thạch, mà là một kiện ngụy cực phẩm phòng ngự Bảo Khí, nếu như ngụy cực phẩm Bảo Khí có bán trên thị trường, như vậy hơn hai ngàn vạn khối thượng phẩm linh thạch nhất định có thể mua được, mấu chốt là, ngụy cực phẩm Bảo Khí thuộc về loại có tiền cũng không mua được, phải biết rằng dù ngươi có linh thạch cũng không mua được, Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường cũng không có một kiện ngụy cực phẩm Bảo Khí, chỉ dùng bán cực phẩm Bảo Khí thôi.
Đông Hoàng thành Cổ gia thuộc về một trong những gia tộc cổ xưa nhất có được ngụy cực phẩm Bảo Khí ngược lại có thể hiểu được, Tần Liễu có một kiện ngụy cực phẩm công kích Bảo Khí, hẳn là vận khí, phỏng chừng tìm được trong một di tích Ngũ phẩm thậm chí Tứ phẩm nào đó, không có có cơ duyên, không thể cưỡng cầu.
Mộ Dung Khuynh Thành lúc này nhắc nhở:
– Diệp Trần, Thanh Đồng giáp kia có lưu lại linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương, nếu không xóa bỏ đi thì nói không chừng sẽ bị Vương giả của Cổ gia cảm ứng được đấy.
– Nàngi nói đúng.
Diệp Trần gật gật đầu, nói với hai người:
– Các ngươi thay ta cảnh giới bốn phía một chút, Thiết Thủ Vương là Bán Bộ Vương Giả, linh hồn dần dần lột xác, linh hồn ấn ký của hắn, không phải dễ xóa như vậy.
Linh hồn của Diệp Trần tương đối cổ quái, gấp năm lần Tông sư Linh Hải Cảnh đồng cấp, luận chất lượng, vượt qua Bán Bộ Vương Giả, tương đương với Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường, bất quá linh hồn của Bán Bộ Vương Giả diễn sinh ra linh hồn bạc mô, hắn lại không có, Diệp Trần nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy linh hồn bạc mô hẳn là hiệu quả đặc thù sinh ra khi linh hồn đến hậu kỳ, không đến cảnh giới nhất định, thì không có được.
Cho nên xóa đi linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương, cần phải tốn một chút thủ đoạn.
– Yên tâm, ở đây cứ giao cho chúng ta.
Tôn Thiên Lãng thu hồi đại lượng linh thạch lại, thần sắc ngưng trọng, nếu như không xóa đi linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương, cái Thanh Đồng giáp này lưu lại trên tay chả khác nào một củ khoai lang phỏng tay, không ai biết tai vạ sẽ đến lúc nào, dù sao một khi mộ địa Tứ Cực Đại Đế mở ra, Vương giả của Cổ gia tất nhiên sẽ chạy đến.
Lấy ra Thanh Đồng giáp, Diệp Trần hít sâu một hơi, linh hồn lực cường hoành xâm nhập vào, tìm kiếm nơi linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương.
Nói chung, trận pháp hạch tâm của Bảo Khí là nơi lạc ấn linh hồn ấn ký tốt nhất, nếu lạc ấn ở nơi khác thì không phải không thể được, nhưng nếu để nơi khác thì việc điều khiển Bảo Khí có vẻ không được thuận lợi lắm, có chút ngăn cách.
Đúng như Diệp Trần đoán, linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương đúng là được lạc ấn ở trận pháp hạch tâm của Thanh Đồng giáp.
Gặp phải sự xâm nhập của linh hồn lực của Diệp Trần, đạo này linh hồn ấn ký này ra sức giãy dụa, thậm chí điều động năng lượng của bản thân Thanh Đồng, công kích linh hồn lực của Diệp Trần.
– Tán!
Linh hồn lực của Diệp Trần cường đại đến cỡ nào chứ, có thể so với Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường, linh hồn lực chấn động, năng lượng do linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương vừa mới điều động lên lập tức tan rả, sụp đổ, không làm gì được Diệp Trần mảy may, không chỉ thế, linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương chịu lần chấn động này, cũng bắt đầu dao động.
Chương 840: Phân chia (hạ)
– Luyện.
Nhân cơ hội này, linh hồn lực của Diệp Trần chen chúc mà vào, xông vào trận pháp hạch tâm của Thanh Đồng, bắt đầu giao phong với linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương.
Nếu như linh hồn của Diệp Trần chỉ là linh hồn bình thường, thì trong thời gian ngắn cũng không làm gì được linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương, muốn thành công xóa đi đối phương, ít nhất phải ngoài một tháng, thậm chí lâu hơn, nhưng Diệp Trần là người có thiên phú linh hồn, số lượng và chất lượng linh hồn lực đều cao hơn Thiết Thủ Vương rất nhiều, huống chi giờ phút này lưu lại chỉ là một đạo linh hồn ấn ký, sao có thể cùng tranh phong với linh hồn Diệp Trần được.
Thời gian nửa chén trà nhỏ trôi qua, linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương bắt đầu ảm đạm, một tia linh hồn phiêu tán như sương mù, lực lượng không ngừng suy kiệt.
Ah!
Đạo linh hồn ấn ký này mặc dù không có thần trí, nhưng cũng có bản năng cơ bản nhất, ngay khi sắp sửa bị xóa bỏ, phát ra một tiếng hò hét của linh hồn, chợt tan thành mây khói.
Mất đi linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương, Diệp Trần dễ dàng lạc ấn linh hồn ấn ký của mình lên trận pháp hạch tâm của Thanh Đồng giáp, mà linh hồn ấn ký của Diệp Trần, so với Thiết Thủ Vương thì mạnh hơn nhiều, cho dù là Bán Bộ Vương Giả, cũng phải mất mấy tháng mới có thể xóa đi.
Thành công lạc ấn linh hồn ấn ký của mình lên, Chân nguyên của Diệp Trần rót vào trong, lập tức, Thanh Đồng giáp tản mát ra ánh sáng thanh đồng chói lọi cổ xưa, từng đạo phù văn màu xanh nhạt phập phồng trong đó.
– Thành công rồi hả?
Tôn Thiên Lãng và Mộ Dung Khuynh Thành nhìn qua.
– Đúng vậy.
Diệp Trần gật đầu.
Tôn Thiên Lãng giật mình liếc nhìn Diệp Trần, hắn còn tưởng rằng, Diệp Trần ít nhất phải mất ngoài một canh giờ mới có thể xóa đi linh hồn ấn ký của Thiết Thủ Vương, đây là vì hắn biết rõ Diệp Trần không phải người bình thường rồi đấy, nếu đổi thành những người khác, không có một tháng, nghĩ cũng đừng nghĩ
– Có người đến.
Mộ Dung Khuynh Thành vẫn một mực mở ra thiên phú Ma Nhãn, trong vòng 3000 m, đều trong phạm vi tầm mắt của nàng.
Không mặc Thanh Đồng giáp lên người, Diệp Trần thu hồi nó, dò hỏi:
– Người nào?
– Là Lôi Linh Vương.
Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày
– Lôi Linh Vương? Chúng ta tốt nhất là nên đi trước một bước.
Diệp Trần vung Lôi Kiếp kiếm lên, thi thể của Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương bị chém thành hư vô, sau đó thân hình lóe lên, cùng Tôn Thiên Lãng và Mộ Dung Khuynh Thành lao về một thông đạo khác nơi rìa bãi đất trống.
Lôi Linh Vương là một trong những người mạnh nhất ở cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, dưới Sinh Tử Cảnh, hắn là vô địch, Diệp Trần không muốn tiếp xúc quá nhiều với đối phương, dù sao ai biết hắn cùng với Bạo Phong Vương hoặc là Thiết Thủ Vương có giao tình gì không.
Bá
Ba người Diệp Trần vừa đi, thân ảnh của Lôi Linh Vương xuất hiện giữa đất trống.
– Ân? Tại đây từng phát sinh đại chiến?
Ánh mắt Lôi Linh Vương quét qua, vết kiếm trên mặt đất, phá động trên vách tường, không thứ nào không nói cho hắn biết, nơi đây đã phát sinh qua một hồi đại chiến kinh thiên, thực lực của hai bên đều rất cao, trong đó có phá hư chỉ có Bán Bộ Vương Giả đỉnh tiêm mới có thể tạo thành, hết sức kinh người.
– Có ý tứ.
Trong số những người tiến vào mộ địa, ngoại trừ chính hắn là một trong những người mạnh nhất cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, Bán Bộ Vương Giả đỉnh tiêm chí có mỗi Hình Vương, thực lực của Bạo Phong Vương tuy rằng tiếp cận Hình Vương, nhưng còn hơi kém một tí, miễn cưỡng được cho là Bán Bộ Vương Giả đỉnh tiêm.
– Ngoại trừ Phá Hư Chỉ ra, trong bốn đại Yêu Vương, chỉ có Bạch Dương Vương vàThiên Hạt Vương được truyền thụ áo nghĩa võ học không gian khác, hi vọng trong mộ địa Bạch Dương Vương tiếp theo, có thể thu hoạch được gì đó.
Mục đích của Lôi Linh Vương chỉ là áo nghĩa võ học không gian, những thứ khác đều không quan tâm.
…
Bên ngoài mộ địa Thương Lang Vương, thỉnh thoảng lại có người chạy tới, có rất nhiều người được truyền tống tới từ truyền tống thạch môn, có người lại từ huyệt động, nhân số ngày càng nhiều, qua một ngày, ít nhất cũng có 50~60 người, ngày hôm sau, nhân số gia tăng đến bảy tám chục người.
– Đều nói càng tiếp cận mộ địa, càng nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, sao một đường đi tới, lại không gặp nguy hiểm gì thế này?
Một lão giả áo vàng kì quái nói.
– Có lẽ chỉ là sai truyền thôi.
– Ta cảm giác không phải, chỉ sợ mê hoặc khác.
– Quản nó có mê hoặc gì, đại môn mộ địa Thương Lang Vương đã mở, chúng ta cứ đi vào là được.
Bá bá bá bá…
Phảng phất như châu chấu, phần đông Bán Bộ Vương Giả cùng với tông sư đỉnh tiêm lướt vào mộ địa Thương Lang Vương.
Vèo
Một lát sau, một đạo lục quang lập loè mà đến
Lúc tới gần mộ địa Thương Lang Vương, lục quang hiện ra chân thân, là một lão giả tóc bạc khuôn mặt tiều tụy, vô cùng già nua.
Khí tức của lão giả tóc bạc thập phần pha tạp, hỗn tạp, đã có sinh khí hưng vượng của cây côi, lại có tử khí âm trầm của chập tối, hai loại khí tức dây dưa cùng một chỗ, hết sức quỷ dị.
– Đại nạn của ta sẽ nhanh đến, nếu như không thể có thu hoạch, chỉ sợ cách cái chết cũng không xa nữa.
Lão già tóc bạc liếc mắt đánh giá mộ địa Thương Lang Vương, thân hình lách vào.
…
Trong mộ địa Hỏa Điểu Vương, bốn thân ảnh không giống nhân loại đang lướt nhanh.
Nếu như nhóm người Diệp Trần trông thấy bốn thân ảnh này, nhất định sẽ sởn hết cả gai ốc, bởi vì bốn thân ảnh này không phải ai khác mà chính là Ám Ảnh Quỷ Bức Vương, Bất Tử Chiểu Trạch Vương, cùng với hai đầu Bộ sát giả chi hậu.
Nguyên lai, sau khi bọn người Diệp Trần tiến vào mộ địa, bốn sinh vật hung ác này cũng đã săn bắt đủ huyết nhục Bán Bộ Vương Giả, chuẩn bị tiến vào mộ địa thử thời vận, bọn hắn cũng không muốn cả đời canh giữ bên ngoài mộ địa, thế giới bên ngoài cấm địa, mới là thế giới bọn hắn hướng tới.
Mà chính vì bọn hắn rời khỏi địa phương trước đây, tiến vào mộ địa, mới khiến cho những người đến sau không gặp phải nguy hiểm gì.
– Hừ, thực lực của ta đã khôi phục đến thời kì đỉnh phong, không người nào có thể đánh chết ta nữa.
Ám Ảnh Quỷ Bức Vương hăng hái, thực lực của hắn, còn trên cả Chiểu Trạch Vương và Bộ Sát Giả Chi Hậu, đội ngũ này lấy hắn cầm đầu, bằng vào cổ lực lượng này, hắn hoàn toàn có thể đạt được không ít bảo vật, sau đó mượn nhờ lực lượng những người khác, rời khỏi cấm địa.
Nếu có cơ duyên thì, hắn nói không chừng có thể trở thành Ma Vương cũng nên.
Mộ địa Hỏa Điểu Vương rất lớn, đất trống chỉ là trung ương mộ địa, sau này còn cả nửa đường phải đi mới tới được mộ địa Bạch Dương Vương.
Chương 841: Thiên Yêu Hỏa Linh Quả (thượng)
Vốn đất trống nơi trung ương đã đủ nóng rồi, hỏa nhiệt chi khí thỉnh thoảng lại ngưng tụ thành hỏa điểu các loại hình thái, công kích người từ ngoài đến, nhưng trải qua đất trống, Diệp Trần phát hiện nhiệt độ vẫn tăng lên, từ hơn một ngàn độ tăng lên đến ngoài 2000 độ, vô cùng nóng bỏng.
– Nhiệt độ lúc trước, cũng đã có thể hòa tan sắt thép bình thường rồi, nhiệt độ nơi này, không sai biệt lắm có thể hòa tan kim loại hạ phẩm.
Kim loại cũng có phẩm giai, kim loại hạ phẩm có thể rèn hạ phẩm Bảo Khí, thập phần cứng rắn, kim loại dưới hạ phẩm, chỉ có thể rèn bình khí tầm thường thôi.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
– Phía trước là một mảnh dung nham, có một lối đi có thể xuống dưới.
– Dung nham, khó trách.
Hết thảy sự vậc ở Chân Linh đại lục không thể dùng đồ vật ở thế giới kia của Diệp Trần để suy luận được, ví dụ như, hợp kim ti- tan ở thế giới kia của Diệp Trần, đến thế giới này, chỉ là kim loại trân quý bình thường, so ra còn kém cả kim loại hạ phẩm, mà dung nham của hai nơi này, cũng không thể đánh đồng, nhiệt độ của dung nham ở Chân Linh đại lục, đơn giản có thể đạt tới đến mấy ngàn độ, căn cứ hoàn cảnh khác nhau, nhiệt độ cũng khác nhau.
Chỉ sau chốc lát công phu, ba người liền tới ngoài dung nham.
Nơi này cũng giống như đất trống trong mộ địa, cũng là một mảnh đất trống lớn, chỉ là mãnh đất trống này, bày đầy nham tương và thạch đầu đỏ bừng như ngọc, mà ở trung ương dung nham, có một cầu tháng hướng xuống dưới, nhiệt độ nơi đó, so với nhiệt độ quanh thân thì cao hơn nhiều, tựa hồ càng hướng xuống, nhiệt độ càng cao.
– Đi, chúng ta đi vào.
Diệp Trần bỏ qua nhiệt độ cao, vượt qua phía trước, đã đến đầu cầu thang.
Vèo! Vèo!
Mộ Dung Khuynh Thành và Tôn Thiên Lãng theo sau.
Khởi động hộ thể Chân Nguyên, Diệp Trần có chút hít một hơi, bàn chân rơi vào trên cầu thang, đi xuống dưới.
Xuy xuy!
Chất liệu làm cầu thang tuy rằng không dẫn nhiệt, nhưng nhiệt độ mặt ngoài cũng tương đối cao, hộ thể Chân Nguyên tiếp xúc vào liền phát ra thanh âm thiêu đốt rất nhỏ, bốc lên từng đợt khói xanh.
Rất nhanh, ba người men theo cầu thang, đi tới phía dưới.
– Diệp Trần.
Diệp Trần ba người vừa xuống, liền nghe được có người gọi hắn, nghiêng đầu nhìn lại, là Tần Liễu và Yến Phượng Phượng, mà ở cách đó không xa, còn có nhiều người hơn nữa, những người này đứng trải rộng, tạo thành một vòng, trung gian là một hồ nham tương phạm vi trăm mét, nhắc sắc của nham tương không phải là màu đỏ tầm thường và màu vàng, mà là màu đỏ như máu, nhan sắc cực kỳ thuần túy, không có chút tạp chất.
Ở giữa hồ nham thạch, có một vòng hào quang màu da cam từ dưới đáy bốc lên, một cổ năng lượng chấn động vô cùng bàng bạc càn quét bát phương, khiến cho người hô hấp trì trệ.
– Tiền bối.
Ba người Diệp Trần đi tới.
Tần Liễu cười nói:
– Các ngươi không có việc gì là tốt rồi.
– Tình huống nơi này thế nào?
Diệp Trần hỏi.
Yến Phượng Phượng chỉ vào vòng quang mang màu da cam dưới đáy hồ nham thạch nói:
– Dưới đáy hồ nham thạch, có một cây bán cực phẩm Thiên Yêu Hỏa Linh Quả.
– Thiên Yêu Hỏa Linh Quả?
Diệp Trần lần đầu tiên nghe nói.
– Cái gì? Thiên Yêu Hỏa Linh Quả.
Tôn Thiên Lãng kinh ngạc lên tiếng.
Diệp Trần nhìn về phía Tôn Thiên Lãng
– Tôn huynh, ngươi biết Thiên Yêu Hỏa Linh Quả?
Tôn Thiên Lãng nói:
– Thiên Yêu Hỏa Linh Quả ngoài vạn năm hỏa hầu, là cực phẩm linh quả, nuốt một quả, có thể khiến Linh Khu của Vương giả, tăng lên một giai, dưới tình huống bình thường, bất kể là vương giả bình thường, hay Phong đế Vương giả, Linh Khu đều là ngũ giai, sau khi nuốt miếng Thiên Yêu Hỏa Linh Quả tiếp theo, có thể tăng lên tới lục giai, hỏa hầu càng sâu, biên độ tăng lên càng lớn, tám ngàn năm trước, từng có một Luyện Thể Vương giả, Linh Khu của hắn cao tới lục giai, cường độ kinh người, một lần dưới cơ duyên xảo hợp, hắn đã nhận được một cây Thiên Yêu Hỏa Linh Quả năm vạn năm hỏa hầu, Linh Khu tăng trực tiếp từ lục giai tăng lên tới bát giai, thoáng cái biến thành Cái thế Vương giả vô địch thiên hạ, ngay cả Phong đế Vương giả cũng không phải là đối thủ.
– Thiên Yêu Hỏa Linh Quả năm vạn năm hỏa hầu có thể tăng lên hai giai Linh Khu, hơn nữa là lục giai tăng lên tới bát giai!
Diệp Trần có chút giật mình, Linh Khu càng về sau, càng khó tăng lên, ngũ giai Linh Khu là tiêu chuẩn bình quân của Vương giả Sinh Tử Cảnh, coi như là Phong đế Vương giả, cũng không quá ngũ giai Linh Khu, nếu là Vương giả lấy Luyện Thể làm lộ tuyến phát triển chủ yếu, ngược lại là có thể đạt tới tiêu chuẩn lục giai, giữa lục giai và ngũ giai, chênh lệch rất lớn, chứ đừng nói chi là bát giai và ngũ giai, tuyệt đối là một trời một vực, quét ngang thiên hạ vương giả chẳng qua chỉ là chuyện đơn giản thôi.
Tôn Thiên Lãng tiếp tục nói:
– Đương nhiên, Thiên Yêu Hỏa Linh Quả ngoài vạn năm hỏa hầu vạn năm khó gặp, ngoài năm vạn năm hỏa hầu, trong lịch sử chỉ có một lần, dù sao Thiên Yêu Hỏa Linh Quả không giống với linh thảo bình thường, tùy tùy tiện tiện có thể đạt tới hỏa hầu vạn năm trở lên..
Tần Liễu gật đầu nói:
– Hỏa hầu của gốc Thiên Yêu Hỏa Linh Quả này, tối đa không cao hơn 5000 năm, không thể khiến Linh Khu của chúng ta tăng lên một giai, nhưng tăng lên nửa giai không phải vấn đề, nếu như ở vào tứ giai đỉnh phong, như vậy tăng lên tới ngũ giai là chuyện nắm chắc mười phần.
Ngũ giai Linh Khu, chính là Vương giả Linh Khu rồi!
– Đa số người ở đây là tứ giai Linh Khu, chỉ sợ Thiên Yêu Hỏa Linh Quả này sẽ khiến mọi người điên cuồng mất.
Diệp Trần vận linh hồn chi nhãn lên, trông thấy dưới đáy nham tương có một tiểu thủ màu đỏ tím cao ba thước, trên tiểu thụ, có kết một trái cây màu tíy, thỉnh thoảng có ánh sáng màu đỏ lóe lên ở mặt ngoài.
Tần Liễu nói:
– Người mặc dù nhiều, nhưng có cơ hội lấy được Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thì chỉ có mấy vị, như Hình Vương, Băng Thương Vương, Mặc Sĩ Hổ, Quảng Lâm Vương cùng với Kiên Giáp Vương, đợi Thiên Yêu Hỏa Linh Quả chín, ta một mình một người đi, các ngươi cứ đợi ở phía trên.
Nàng còn không biết thực lực của Diệp Trần đã đạt đến trình độ thập phần đáng sợ, ngay cả Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương đều chết ở trên tay hắn, bất quá cũng không thể trách nàng nhãn lực không đủ, ai biết được, Diệp Trần chỉ đột phá một cái tiểu cảnh giới, thực lực đã có thể tăng phúc vài lần chứ.
– Tiền bối, đợi lát nữa ta và ngươi cùng xuống dưới.
Diệp Trần đối với Thiên Yêu Hỏa Linh Quả có chút động tâm, không ai không muốn Linh Khu của mình càng mạnh hơn một chút cả.
– Ta và người cùng xuống?
Tần Liễu nhíu mày, nhìn về phía Diệp Trần.
Chương 842: Thiên Yêu Hỏa Linh Quả (hạ)
Mộ Dung Khuynh Thành thay Diệp Trần giải thích nói:
– Tiền bối, Diệp Trần đã đột phá đến cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ, thực lực rất mạnh.
Nàng chưa nói Diệp Trần đánh chết Bạo Phong Vương và Thiết Thủ Vương, hiện giờ còn không phải lúc nói.
– Đúng, thực lực của Diệp Trần, nhất định sẽ khiến ngươi chấn động.
Tôn Thiên Lãng ngữ khí khẳng định.
– Ah? Đã như vầy, vậy ngươi nhất định phải cẩn thận.
Tần Liễu còn không tin tưởng lắm, bất quá thực lực trước kia của Diệp Trần quả thật không kém, hiện giờ tu vị tăng lên tới cảm giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ, tiến triển có lẽ không nhỏ.
– Đúng rồi, tiền bối, Thiên Yêu Hỏa Linh Quả này hiệu quả mạnh như thế, Hỏa Linh Quả thụ có thể tài bồi không?!
Thiên Yêu Hỏa Linh Quả chỉ có một quả, nếu như đạt được Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thụ, về sau có thể lần nữa sinh trưởng ra Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, liên tục không ngừng.
Tần Liễu cười khổ nói:
– Nếu như vậy thì tốt rồi, Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thụ hết sức kỳ lạ, sau khi thai nghén ra một quả Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, cũng sẽ bị chết, có Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thụ một ngàn năm có thể kết quả, có 5000 năm, có một vạn năm trở lên, căn bản không rõ quy luật, chỉ có thể dựa vào vận khí, cho nên, Thiên Yêu Hỏa Linh Quả trong linh quả cùng phẩm giai, thuộc về cấp cao nhất.
– Thì ra là thế.
Diệp Trần còn có ý định đoạt lấy Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thủ, linh thực loại cấp bậc này, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Ông!
Đột nhiên, giữa hồ nham thạch nổi lên từng vòng gợn sóng, khuếch tán về phía biên giới, cùng lúc đó, một cổ khí lưu cực kỳ nóng bỏng khuếch tán ra.
– Nóng quá!
Chúng cường giả vây quanh bên cạnh hồ nham tương nhao nhao rút lui, chỉ còn lại mấy người lợi hại nhất còn ngừng ở lại nơi đó.
– Nhiệt độ của khí lưu này, chỉ sợ đã ngoài 5000 độ rồi.
Nhiệt độ rất cao, Diệp Trần đã tính không được nữa, dù sao hắn cũng không có Đo đạc khí để đo nhiệt độ, chỉ có thể dựa theo cảm thụ của mình, đánh giá sơ qua một chút, không chuẩn xác lắm.
Ông!
Ông!
Gợn sóng trong hồ nham tương ngày càng nhiều, đến cuối cùng, toàn bộ mặt hồ nham tương bốc lên nguyên một đám bọt khí cực lớn, bọt khí này màu vàng ròng, sau khi rời khỏi hồ nham tương, đột nhiên vỡ tan, một cổ khí lưu so với trước càng thêm nóng rực khuếch tán ra, ngay cả trên người Diệp Trần cũng đổ mồ hôi, thực lực của hắn tuy rằng mạnh, nhưng tu vị chỉ là Linh Hải Cảnh hậu kỳ, so ra kém Bán Bộ Vương Giả.
– Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thành thục.
Tần Liễu con mắt sáng ngời.
Rất hiển nhiên, những người khác cũng đoán được Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thành thục, nếu không không thể xuất hiện dị tượng vừa rồi được, trong lúc nhất thời, mọi người ở phụ cận hồ nham tương rục rịch, hào khí khẩn trương.
Nhưng kỳ quái chính là, không ai dẫn đầu động thủ trước cả.
Tựa hồ cũng có băn khoăn.
– Cầu phú quý trong nguy hiểm, liều mạng!
Một gã Bán Bộ Vương Giả thân hình lóe lên, tháo chạy hướng hồ nham tương, mọi người chung quanh thấy thế, lông mày do dự một chút, nhưng cũng không đi ngăn trở.
Tần Liễu nói với Diệp Trần nói:
– Dưới đáy hồ nham thạch hung hiểm không hiểu, người đầu tiên xuống dưới, nguy hiểm phải thừa nhận là nhiều nhất, hơi chút không cẩn thận, đã có tai hoạ ngập đầu, chúng ta cứ đợi đi.
– Ân.
Diệp Trần gật gật đầu, người đầu tiên xuống quả thật nguy hiểm nhất, cho dù có thể đoạt được Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, cũng sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ tấn công, Bán Bộ Vương Giả xuống dưới này có lẽ tự nhận thực lực không tệ, ý định vật lộn đọ sức, nếu như thành công, Linh Khu tăng lên tới ngũ giai chỉ trong tầm tay.
Phù phù!
Nham tương văng khắp nơi, Bán Bộ Vương Giả này xông vào hồ nham tương.
Diệp Trần vận linh hồn chi nhãn, cẩn thận nhìn lại.
Dưới đáy hồ nham thạch, ngoại trừ nham tương sôi trào ra, còn có vô số khí lưu nóng rực, những khí lưu này bắt đầu khởi động, đến mặt ngoài thì sẽ hình thành bọt khí, Bán Bộ Vương Giả này không ngừng tránh khỏi khí lưu, dần dần tới gần Thiên Yêu Hỏa Linh Quả.
Lập tức lúc hắn cách Thiên Yêu Hỏa Linh Quả thụ không đến 50m, đột nhiên một đạo khí lưu kim sắc vọt lên.
Một màn kinh người phát sinh, Bán Bộ Vương Giả đang lao xuống dưới này ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, cả người bị khí lưu màu vàng đốt thành tro bụi, chỉ có bán cực phẩm Bảo Khí trên người là còn lưu lại, chìm vào chỗ sâu trong hồ nham tương.
– Khí lưu màu vàng này, rất đáng sợ.
Diệp Trần, ở bên ngoài, hắn cảm thụ không được độ ấm của khí lưu màu vàng, nhưng một gã Bán Bộ Vương Giả cũng đỡ không nổi, rất hiển nhiên, nhiệt độ tuyệt đối rất đáng sợ.
Người đầu tiên đi vào đã chết, những người còn lại bắt đầu do dự, nguyên một đám hai mặt nhìn nhau, bọn họ là tuyệt đối sẽ không buông tha cho Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, nhưng trước đó, nhất định phải thăm dò rõ ràng nguy hiểm dưới hồ nham tương, cho nên bọn hắn đều hi vọng người khác đi xuống trước, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người xuống thực lực không được quá mạnh, nếu như quá mạnh, một khi bị đối phương đoạt được Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, bọn hắn sẽ không còn hi vọng gì nữa.
– Thiên Yêu Hỏa Linh Quả đúng là đã chín, nhưng không biết ai là người thứ hai hái xuống.
Diệp Trần chú ý tới Thiên Yêu Hỏa Linh Quả từ từ biến sắc thành màu cam, toàn thân tỏa ra quang mang màu cam, tiểu thụ màu đỏ tím, trái cây màu cam, hết sức khiến người khác chú ý.
Nếu như Diệp Trần là Bán bộ Vương giả, hắn tuyệt đối sẽ là người thứ hai đi xuống, nhưng tu vi của hắn chỉ là Linh Hải Cảnh hậu kì, chân nguyên hộ thể cũng không phải là mạnh lắm, mà hắn không thể lập tức bộc lộ ra Thanh Đồng Giáp, cho nên nếu mạo muội đi xuống sẽ nguy hiểm đến tính mạng, chỉ có tình huống thăm dò rõ ràng đáy hồ nham thạch, hắn mới có hành động.
– Nếu mọi người cẩn thận như vậy, vậy thì ta đi trước, hi vọng các ngươi không hối hận!
Thái thượng trưởng lão Kiên Giáp Vương Hư Không môn cười ha ha, thân hình chợt lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang thổ hoàng sắc, lao về phía hồ nham tương.
Phốc!
Mặt ngoài hồ nham tương văng lên một chùm nham tương, Kiên Giáp Vương xông vào.
– Là Kiên Giáp Vương.
Nét mặt mọi người khác thường.
Thực lực Kiên Giáp Vương rất mạnh, so với Hình Vương thì còn mạnh hơn một chút, hơn nữa, lực phòng ngự Kiên Giáp Vương rất cao, dù là Lôi Linh Vương, một trong các Bán bộ Vương giả mạnh nhất cũng kém hơn một bậc, dù khí lưu màu vàng kia có thể đốt một gã Bán bộ Vương giả thành tro bụi, nhưng vẫn không thể chống lại Kiên Giáp Vương.
Tất cả mọi người đang đợi, một khi xác định Kiên Giáp có thể chống lại khí lưu màu vàng,bọn họ đã đi xuống, tranh đoạt Thiên Yêu Hỏa Linh Quả.
Chương 843: Lại đắc tội một thế lực (thượng)
Mật độ nham tương rất cao, lại có rất nhiều ám lưu xung quanh, khiến cho tốc độ lặn xuống của Kiên Giáp Vương rất chậm, trừ lần đó ra, Kiên Giáp Vương cũng không dám đi nhanh, hắn cũng xác định không kháng trụ trực tiếp khí lưu màu vàng, né tránh được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
Lúc khoảng cách giữa Kiên Giáp Vương và Thiên Yêu Hỏa Linh Quả chỉ có năm sáu chục thước, khí lưu màu vàng xuất hiện, tốc độ nhanh như thiểm điện, nháy mắt sẽ đến trước mặt Kiên Giáp Vương.
– Tốc độ thật là nhanh!
Kiên Giáp Vương cả kinh, hoàng sắc quang hoa bên ngoài thân thể bắt đầu khởi động, ngưng tụ thành một núi nhỏ màu đen cao mười thước, khí lưu màu vàng vừa tiếp xúc, lập tức bộc phát ra cường quang, mắt thường có thể nhìn thấy được, ngọn núi màu đen nhanh chóng thu nhỏ lại, phảng phất như bị hòa tan đi.
Nhân cơ hội này, Kiên Giáp Vương vặn vẹo xoay người, né tránh khí lưu màu vàng, tiếp tục lặn xuống.
– Hắn ngăn được khí lưu màu vàng!
Mọi người đang vui vẻ, lập tức cả kinh, trong thời gian ngắn ngủi, Kiên Giáp Vương có thể chống lại khí lưu màu vàng, ngàn vạn lần không thể để đối phương đoạt lấy Thiên Yêu Hỏa Linh Quả.
– Lên.
Tần Liễu khẽ quát một tiếng, giọng nói quyết đoán.
Sưu! Sưu!
Diệp Trần và Tần Liễu cơ hồ như lướt đi cùng lúc, trong khoảnh khắc đi tới bên nham tương trên hồ, thân hinh chợt lóe lên, đi xuống.
Sưu! Sưu! Sưu!
Không chỉ Diệp Trần và Tần Liễu ra tay, những người khác cũng đều hành động, Hình Vương, Quảng Lâm Vương, Vạn Sĩ Hổ, Băng Thương Vương đợi hơn mười tên Bán bộ Vương giả rối rít đi về hướng nham tương hồ, tốc độ mọi người bộc phát đến cực hạn, lúc này tất cả đều liều tốc độ.
Trong chớp mắt, mười mấy người đồng thời lướt vào nham tương hồ, lặn xuống nham thạch dưới đáy hồ.
Càng đến gần Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, khí lưu màu vàng càng nhiều, xuất quỷ nhập thần, lúc này, tốc độ Kiên Giáp Vương như một phần ngàn, thậm chí một phần vạn, căn bản, hắn không dám đối mặt với nhiều khí lưu màu vàng như vậy, chỉ có thể như cá lội, một bên ngăn cản khí lưu màu vàng trong nháy mắt, nhân cơ hội này né tránh, tiếp theo sau đó tới gần, cứ như thế lặp đi lặp lại quá trình này.
Mắt thấy khoảng cách giữa Kiên Giáp Vương và Thiên Yêu Hỏa Linh Quả chỉ còn chưa đầy hai mươi thước, Hình Vương, có thực lực mạnh nhất trong đám người quyết đoán ra tay, chiêu hắn vừa sử ra chính là tuyệt chiêu “Hình Sát”, từng suýt đánh chết nhóm người Diệp Trần, xiềng xích nặng nề quấn quanh người cũng xuất ra, phóng về phía Kiên Giáp Vương, khóa tứ chi hắn lại.
Thực lực Kiên Giáp Vương chỉ hơn Hình Vương một chút, bên ngoài cơ thể hắn ngưng tụ ra ngọn núi màu đen lần nữa, va chạm với xiềng xích, phát ra âm thanh kim thiết giao nhau, nhưng kế tiếp lại là một đao ảnh, đánh Kiên Giáp Vương bay ra ngoài, đụng vào một đạo khí lưu màu vàng.
Xuy xuy!
Ngọn núi màu đen kịch liệt thu nhỏ lại, Kiên Giáp Vương vội vàng thoát khỏi phạm vi khí lưu màu vàng.
– Hình Vương, ngươi dám ra tay với ta?
Kiên Giáp Vương phẫn nộ, quát lên.
– Có gì mà không dám.
Hình Vương hừ lạnh.
Có Hình Vương dẫn đầu, lá gan những người khác cũng lớn dần lên, một khi Kiên Giáp Vương đến gần Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, sẽ lập tức phát động công kích, khiến Kiên Giáp Vương vô cùng căm tức, nhưng không thể làm được gì.
Rất nhanh, tất cả mọi người đều đến phụ cận Thiên Yêu Hỏa Linh Quả.
Mười mấy người, một bên né tránh khí lưu màu vàng, một bên đề phòng những người khác ám toán, dù nhiệt độ khí lưu màu vàng cao, nhưng chỉ cần không tới quá gần Thiên Yêu Hỏa Linh Quả, tần số xuất hiện cũng không cao, hơn nữa mọi người đều là Bán bộ Vương giả, tương đối lợi hại, nếu khí lưu màu vàng bay tới, thời khắc mấu chốt cũng có thể né tránh ra.
– Hắc hắc, Thiên Yêu Hỏa Linh Quả chỉ có một quả, nhưng ở đây lại có mười mấy người, chỉ sợ sẽ phân chia không tốt.
Ánh mắt Hình Vương quét nhìn chung quanh một vòng, cười hắc hắc nói.
Giọng nói Băng Thương Vương rét lạnh, nói:
– Người nhiều quá, ít đi một số thì tốt hơn.
Nói xong, hắn nhìn về những Bán bộ Vương giả thực lực yếu hơn với vẻ mặt bất hảo, và nhìn về phía Diệp Trần, người duy nhất không phải là Bán bộ Vương giả.
– Cẩn thận, có lẽ hắn muốn chém giết.
Tần Liễu truyền âm cho Diệp Trần.
– Tiền bối yên tâm, ta tự biết chừng mực.
Diệp Trần có thể cảm giác được, có một tầng cấm chế bao phủ phía dưới nham tương hồ, khiến cho năng lượng không thể nào tập trung lại được, lực công kích bị giảm mạnh, mà mật độ nham tương trong hồ nham tương cũng rất cao, phát ra công kích, ít nhất sẽ bị tiêu hao một nửa, cũng vì thế mà mọi người phát huy ra thực lực cũng không phá vỡ được nham thạch dưới đáy hồ, duy chỉ có đề phòng chính là khí lưu màu vàng, một khi bị công kích trúng, thì sẽ không không chế được thân thể, bất cẩn đụng vào khí lưu màu vàng, quả thật là lành ít dữ nhiều.
– Chết đi!
Trong chúng nhân, gã xui xẻo đầu tiên chính là một Bán bộ Vương giả vóc người gầy gò, hắn gặp phải công kích của Quảng Lâm Vương, thân hình hắn bay ra, sắp đụng vào một đạo khí lưu màu vàng, thời khắc mấu chốt, thân hình hắn thay đổi, mạnh mẽ tránh ra, nhưng người công kích hắn không chỉ một mình Quảng Lâm Vương mà còn cả Vạn Sĩ Hổ.
– Không!
Ánh mắt người này hoảng sợ vô cùng, bị khí lưu màu vàng bao phủ lấy, nháy mắt đã bị hôi phi yên diệt.
– Trốn thôi!
Thấy thế, có hai gã Bán bộ Vương giả tự biết thực lực mình không đủ, liền chạy trốn, bọn họ không sợ chết, nhưng cao thủ phía dưới quả thực nhiều, không thể nào tranh đoạt Thiên Yêu Hỏa Linh Quả được.
Một người chết, hai người rời đi, tại nham thạch dưới đáy hồ chỉ còn lại mười người.
– Tiểu tử, nơi này cũng không phải địa phương của ngươi.
Băng Thương Vương đột nhiên công kích về phía Diệp Trần, ngoài dự đoán của mọi người.
– Người này!
Trong mọi người, phòng ngự của Diệp Trần thấp nhất, công kích những Bán bộ Vương giả khác căn bản không phá được phòng ngự, nhưng công kích Diệp Trần vẫn có thể, hơn nữa cho dù không phá được phòng ngự, cũng có thể khiến hắn không khống chế được thân thể, đụng vào khí lưu màu vàng.
– Cút!
Diệp Trần vung Lôi Kiếp kiếm lên, xuất ra một đạo rung động màu vàng lợt nghênh đón công kích.
Oanh long!
Dù có cấm chế bao phủ, chỉ sợ nham thạch dưới đáy hồ cũng nổ tung, nham tương quay cuồng.
– Cái gì?
Một thương này của Băng Thương Vương, chỉ dùng năm sáu thành lực lượng, hắn tự nhận, năm sáu thành lực lượng có thể kích bay Diệp Trần bay ra ngoài, nhưng hắn đã sai lầm, người bay rớt ra ngoài lại là bản thân hắn, chủ quan khinh thường đối thủ, hắn căn bản không kịp phản ứng.
Xui xẻo hơn chính là, phía sau Băng Thương Vương, vừa lúc có hai đạo khí lưu màu vàng bay tới cùng lúc công kích vào thân thể Băng Thương Vương.
Chương 844(a): Lại đắc tội một thế lực (hạ)
Phanh!
Thân thể Băng Thương Vương sáng lên, đầu tiên, bảy lỗ xạ xuất ra cường quang, sau đó thân thể bị chấn toái, tan ra làm một thể với nham tương, trường thương trên tay và khôi giáp phòng ngự trên tay hắn cũng dần dần chím xuống.
– Ách!
Nét mặt Diệp Trần hiện lên vẻ ngạc nhiên, vừa rồi, hắn chẳng qua chỉ là phản kích, căn bản không nghĩ muốn giết Băng Thương Vương, hắn cho rằng, Băng Thương Vương có thể chống đỡ được, nhưng đáng tiếc Băng Thương Vương chỉ thi triển ra năm sáu thành lực lượng, vội vàng không kịp chuẩn bị, thân tử đạo tiêu.
– Ai, lại đắc tội Hàn Băng Các.
Diệp Trần cười khổ.
– Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Mọi người khiếp sợ thực lực Diệp Trần, cho dù Băng Thương Vương khinh thường, nhưng cũng không thể so sánh với Bán bộ Vương giả bình thường, không nghĩ tới một chiêu, người chết lại là hắn, Băng Thương Vương vừa chết, mắt Quảng Lâm Vương và Vạn Sĩ Hổ hiện hung quang, xuất ra chiêu của mình, tấn công về hướng Diệp Trần.
– Các ngươi dám!
Tần Liễu cầm Phương Thiên Chùy trong tay, xuất ra một búa nghênh tiếp hai người.
Một màn á khẩu của mọi người phát sinh, Quảng Lâm Vương và Vạn Sĩ Hổ vốn không nghĩ Tần Liễu lại xuất ra Ngụy cực phẩm bảo khí công kích Phương Thiên Chùy, nhất thời nối gót theo Băng Thương Vương, bị lực chùy kích bay ra ngoài, đụng vào khí lưu màu vàng, tiêu tán thành tro bụi.
– Tốt, tốt, lại có cả Ngụy cực phẩm báo khí!
Đầu lông mày Hình Vương kéo ra.
Vốn còn lại mười người, nay đã chết ba người, còn lại bảy người.
– Con mẹ nó, không thể ngu ngốc ở lại địa phương này, chạy mau!
Ba người chết liên tiếp, những người còn lại lạnh ngắt trong lòng, bọn họ tình nguyện chiến đấu bên ngoài nham tương hồ, cũng không muốn chiến đấu dưới đáy hồ, vô ý một chút sẽ bị khí lưu màu vàng đốt thành tro bụi, trong chúng nhân, chỉ có Kiên Giáp Vương có thể ngạnh kháng được khí lưu màu vàng trong thời gian ngắn ngủi, những người khác, căn bản không thể.
Cuối cùng, tại nham thạch dưới đáy hồ chỉ còn lại bốn người, theo thứ tự là Tần Liễu, Diệp Trần, Kiên Giáp Vương, Hình Vương, những người khác nửa thì chết nửa thì bỏ chạy.
– Huyền Vương, không nghĩ tới ngươi lại có một kiện Ngụy cực phẩm bảo khí, bất quá, ngươi dám giết Quảng Lâm Vương và Vạn Sĩ Hổ, Lâm gia và Thiên Hổ Nhất tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Hình Vương cũng không úy kị Tần Liễu, hắn là Bán bộ Vương giả đứng đầu, dù Tần Liễu có Ngụy cực phẩm bảo khí, cũng không thể nào áp chế được hắn, nhiều nhất chỉ là ngang tay nhau mà thôi.
Tần Liễu nói:
– Sống chết do mệnh, phú quý tại thiên, muốn không chết, dứt khoát trốn ở nhà không phải là tốt hơn sao.
Đắc tội với Lâm gia và Thiên Hổ Nhất tộc, mặc dù rất phiền toái, nhưng lúc này nàng cũng không để ý nhiều như vậy, chỉ có thể trách đối phương không cẩn thận.
Hình Vương cười nói:
– Ngươi là sư phụ Huyền Hậu, Lâm gia và Thiên Hổ Nhất Tộc chưa chắc sẽ gây khó dễ với ngươi, nhưng tiểu tử này, lành ít dữ nhiều, nhất là hắn đã đắc tội với Hàn Băng các.
Thế nhưng, hắn còn không biết, Diệp Trần không chỉ đắc tội với Hàn Băng các, mà cả Không Đế, Ám Ảnh môn, Cổ gia, cho nên, đối với Diệp Trần mà nói, phiền toái nhiều lắm, nhưng nhiều thế nào hắn cũng không qua để ý, đi một bước tính một bước.
– Hừ, chết ở chỗ này, thì đó là vận mệnh của bọn hắn, nếu Vương giả sau lưng các ngươi động thủ, sư phụ Khinh Huyên và Long Vương cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn.
Tần Liễu là sư phụ của Huyền Hậu Yến Khinh Huyên, sao lại không biết tính toán của Huyền Hậu, thấy Khinh Huyên và Long Vương hạ quyết tâm muốn bảo vệ Diệp Trần, ai muốn động đến Diệp Trần, chính là động đến bọn họ.
– Long Vương? Còn không biết hắn sống chết như thế nào! Kiên Giáp Vương cười lạnh một bên, nói.