Kiếm Đạo Độc Tôn Audio Podcast
Tập 112 [Chương 493(b) đến 498(a)]
❮ sautiếp ❯Chương 493(b): Viên Hầu hình người
Bất chấp thương thế nơi ngực, trường kiếm phỉ lục sắc trong tay được Diệp Trần huy động đến mức tận cùng, ngăn cản mấy chục căn xiềng xích thanh hồng sắc, xiềng xích hung ác bị gạt ra ngoài, lăng không bay múa, chỉ là đã bị đứt thành nhiều đoạn, làm cho những xiềng bị bị bắn ra càng nhiều hơn….
Thương thế ở ngực và sườn đã khôi phục lại như cũ, nhưng sắc mặt của Diệp Trần rốt cục lại trở nên khó coi, nguyên lai hai gã hắc y đội mũ rộng vành ở phía sau đã đuổi tới nơi.
– Lấy nhiều đánh ít, không sợ mất mắt sao?
Một đạo côn ảnh bay ra, nện đứt tất cả xiềng xích thanh hồng sắc, cũng nện bay Ngạo Sâm ra ngoài hơn mười dặm.
– Ai!
Ngạo Thành theo tiếng nhìn lại.
Vân hải phía dưới bị phá vỡ, Viên Hầu hình người toàn thân phủ kín lông đen vọt lên, trên tay của hắn nắm một thanh Thiết Bổng huyền thanh sắc, cơ bắp phồng lên tràn ngập sức bật, răng nanh theo môi trên duỗi ra, vô cùng bén nhọn, một đôi đồng tử dị thường hung lệ.
– Yêu thú loại vượn! Còn biết nói chuyện nữa?
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần trông thấy yêu thú biết nói chuyện, tuy nói là yêu thú sau khi tu thành Yêu Vương cũng có thể nói chuyện, nhưng Viên Hầu hình người toàn thân lông rậm rạm này rõ ràng không phải là Yêu Vương, mà là một đầu cửu cấp hoặc là thập cấp yêu thú, có thể nói chuyện, có thể là vì có hình thái giống nhân loại a!
Chương 494: Tôn Tiểu Kim
Vương Xà và Vương Mị cũng là lần đầu tiên nhìn thấy yêu thú biết nói chuyện, hiếu kỳ chằm chằm vào Viên Hầu hình người.
– Ngươi là cái thá gì, dám nhúng ta vào chuyện của Ngạo gia chúng ta.
Ngạo Sâm bay trở lại từ cách đó hơn mười dặm, lộ ra bộ dáng thập phần chật vật, bóng gậy đến quá đột ngột, hắn ngay cả tránh cũng tránh không được, càng làm cho hắn khiếp sợ chính là, hộ thể Chân Nguyên của mình rõ ràng không trụ được một kích của côn ảnh, trực tiếp bị đánh bay ra hơn mười dặm, chịu nội thương không nhẹ.
Viên Hầu hình người chỉ ngón tay vào Ngạo Sâm, kiêu căng lớn lối nói:
– Thứ nhất, ta không phải là thá gì, ta gọi là Tôn Tiểu Kim, thứ hai, ta quản ngươi là Ngạo gia hay là cái gì gia, ở trước mặt Tôn Tiểu Kim ta, không đáng giá nhắc tới, ta muốn thì đánh thôi, không có gì phải thương lượng cả.
– Ngươi tốt nhất trước tiên phải nên hỏi thắm bối cảnh của Ngạo gia chúng ta mới phải?
Ngạo Thành sắc mặt âm trầm nói.
Tôn Tiểu Kim liếc qua Ngạo Thành
– Thế nào, Ngạo gia của ngươi rất trâu bò sao?
Hai gã hắc y đội mũ rộng vành vừa đuổi đến nhịn không được nói:
– Ngạo gia ta là Vương tộc trong số bán yêu gia tộc, có Bán Yêu Vương tọa trấn, trưởng lão tông sư cấp cũng có ngoài năm vị, nếu hiện giờ rời khỏi thì… còn có còn có đường rút lui, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
– Nguyên lai là bán yêu, khó trách kiêu ngạo như vậy, bất quá gia gia của ngươi lại chính là yêu thú chính tông đấy, ăn ta một gậy.
Tôn Tiểu Kim ngôn ngữ cổ quái, thần thái liều lĩnh, Thiết Bổng huyền thanh sắc bị hắn giơ lên cao, một gậy đánh tới bốn người Ngạo Thành.
Rầm rầm rầm an rầm rầm rầm oanh…
Một côn đánh xuống, vô số côn ảnh bắn ra, giống như thiên hà đổ xuống, thanh thế to lớn.
– Hỗn đãn.
Ngạo Thành không ngờ tới Tôn Tiểu Kim nói đánh liền đánh, không chút để Ngạo gia vào mắt, hắn phẫn nộ gầm nhẹ một tiếng, toàn lực thôi động Chân Nguyên, lập tức, một mảnh xiềng xích thanh hồng sắc hẹp dài đan vào cùng một chỗ, giống như một lưới xiềng xích cực lớn, bảo vệ bản thân cực kỳ chặt chẽ
Ngạo Sâm đã từng nếm qua thiệt thòi từ Tôn Tiểu Kim, vội vàng vận kình phát chưởng, đánh ra một Yêu Lang chi trảo cực lớn, Yêu Lang chi trảo lóe ra quang hoa lục sắc, cùng trùng kích một chỗ với côn ảnh.
Mà hai tên hắc y đội mũ rộng vành thì liền thủ phòng ngự, tùy thời phản công.
– Chúng tiểu nhân, vẫn chưa xong, bay cho ta.
Cơ bắp trên hai tay Tôn Tiểu Kim bành trướng kịch liệt, côn sắt trên tay hắn nhẹ như một căn lông hồng, lập tức từ chẻ dọc đổi thành quét ngang.
Phanh!
Tứ đại bán yêu Linh Hải Cảnh bay rớt ra ngoài, hai gã hắc y vừa mới gia nhập vào thậm chí còn phun ra cả máu tươi.
– Lực lượng rất mạnh!
Đồng tử Ngạo Thành co rụt lại, con Viên Hầu hình người này quả thực mạnh đến tức lộn ruột, tựa hồ cũng không phải chỉ đơn giản là một yêu thú bình thường.
– Súc sinh, đừng quá ngông cuồng!
Ngạo Sâm dù sao cũng là đường khẩu Lục trưởng lão của Ngạo gia, thực lực vẫn phải có, chỉ thấy thân hình hắn chấn động, hư ảnh Thanh Nhãn Bạch Lang sau lưng ngửa mặt lên trời gào thét, một cổ uy áp đáng sợ lan tràn ra, tràn ngập hơn mười dặm, hai tay của hắn nhanh chóng kết ấn, theo kết ấn gần hoàn thành, trong miệng hư ảnh Thanh Nhãn Bạch Lãng dần dần ngưng tụ ra một khỏa quang cầu màu xanh, bên trong hiện lên một màu đen.
– Đi!
Vèo một tiếng, quang cầu hóa thành một chùm sáng, đánh về phía Tôn Tiểu Kim.
– Chút tài mọn.
Tôn Tiểu Kim nhếch miệng cười cười, côn sắt bổ trúng phía trước chùm sáng.
Phảng phất như sấm sét nổ vang giữa trời quang, chùm sáng thoáng cái bị đánh tan, mà Tôn Tiểu Kim cũng nhịn không được lui về sau hơn mười bước, thân hình khôi ngô uy phong lẫm lẫm.
Đồng thời khi Ngạo Sâm công kích, hai gã hắc y đội mũ rộng vành kia cũng phát ra thế công mãnh liệt, Chân Nguyên lưu bàng bạc bao phủ Tôn Tiểu Kim.
– Trói!
Ngạo Thành ra tay cuối cùng, vừa ra tay, xiềng xích thanh hồng sắc phô thiên cái địa bắn ra, trói Tôn Tiểu Kim đang giãy dụa lại, buộc lại giống như một cái bánh chưng vậy.
Thấy thế, Ngạo Sâm và hai gã hắc y đội mũ rộng vành cũng thả lỏng một hơi, luận chiến lực, Viên Hầu hình người này cơ hồ tương đương với với đại năng chân nhân cấp, một thân quái lực quả thực rất cao minh, bất quá bị gần cả trăm sợi xiềng xích thanh hồng sắc này trói lại, dù có thiên đại bổn sự cũng đừng mong tránh thoát.
Trên mặt Tôn Tiểu Kim lộ ra vẻ cười nhạo.
– Chỉ bằng những thứ này cũng muốn vây khốn ta sao, lớn, lớn, lớn!
Mỗi lần niệm một chữ “lớn”, thân thể của Tôn Tiểu Kim sẽ bành trướng lên gấp 10 lần, ba tiếng “lớn” qua đi, hắn đã thành một đầu cự viên khủng bố cao tới 3000 m, sợi lông ngắn nhất trên người cũng chừng trăm mét, lớn chừng cái chén ăn cơm, hiện ra màu đen sáng bóng như kim loại, một đôi mắt đỏ bừng giống như ngôi sao trên bầu trời, bắn ra chùm tia sáng dài mấy ngàn thước.
Về phần những sợi xiềng xích trói chặt Tôn Tiểu Kim kia, đã sớm bị đứt gãy thành các mảnh nhỏ.
– Quên nói cho các ngươi biết, đây mới là trạng thái chiến đấu của ta.
Âm thanh như lôi đình, ánh mắt của Tôn Tiểu Kim bao quát lấy bốn người.
– Thật lớn!
Vương Xà nghẹn họng nhìn trân trối, Tôn Tiểu Kim sừng sững trên không trung thật sự quá lớn, vân hải lượn lờ quanh thân hắn, phảng phất như một dải lụa hẹp dài màu trắng, khí lưu phun ra từ mũi hắn như một cơn gió lốc, khiến cho phiến khu vực này cuồng phong trận trận, phong nhận từng mảnh.
Diệp Trần cũng có chút kinh ngạc, đầu Viên Hầu này quả thực dị thường, miệng nói tiếng người coi như xong đi, nhưng còn có thể biến lớn nhỏ, sức chiến đấu tăng gấp đôi nữa chứ.
Oanh!
Không sử dụng bất cứ Bảo Khí nào, Tôn Tiểu Kim nắm tay phải lại, nắm đấm như một ngọn núi nhỏ đánh ra ngoài, cương phong mang theo thậm chí còn sinh ra cả Phong Hỏa Lôi Thủy, cương mãnh dị thường.
– Không tốt, mau lui lại.
Bốn người sắc mặt trắng bệch, điên cuồng rút lui.
Chỉ là bọn hắn rút lui đã nhanh, nhưng quyền của Tôn Tiểu Kim còn nhanh hơn, chưa đến một phần mười cái nháy mắt, lập tức đánh trúng thân thể của bốn người
PHỐC!
Ngạo Thành và Ngạo Sâm phun ra một búng máu tươi, thần sắc uể oải, hai gã hắc y đội mũ rộng vành khác lại càng không nhịn được nữa, đã trực tiếp hôn mê, không biết sống chết.
– Rút lui!
Không nói hai lời, Ngạo Thành vác một gã hắc y đội mũ rộng vành lên chạy ra ngoài, Ngạo Sâm theo sát phía sau, trên tay cũng mang theo gã hắc y còn lại.
– Lần sau nhìn thấy Tôn Tiểu Kim đại gia của các ngươi, nhớ rõ phải tránh cho xa ra đấy.
Tôn Tiểu Kim nhìn như lỗ mãng táo bạo, kỳ thật trong nội tâm rõ hơn ai hết, đả thương bốn người có thể, nhưng đánh chết thì không tốt lắm, hư ảnh Thanh Nhãn Bạch Lang sau lưng bốn người này cũng không phải là mặt hàng đơn giản, là một Yêu Vương cường đại trong thời Thượng Cổ, đời sau sao lại bình thường được, hắn còn chưa đạt đến mức muốn giết ai thì giết.
Chương 495: Nửa bước Yêu Vương
– Đa tạ Tôn huynh tương trợ, tại hạ Diệp Trần.
Lúc này, Diệp Trần mang theo hai người lướt đi tới, ôm quyền nói.
Thân hình rồi đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành chừng ba mét, Tôn Tiểu Kim cười hắc hắc nói:
– Ta chỉ là nhìn bọn hắn không vừa mắt thôi, nhất là khí tức trên người bọn hắn.
Diệp Trần ngẩn người, rất nhanh hiểu được, tính tình của yêu thú đều rất thô bạo, hai đầu yêu thú cường đại ngang nhau đụng độ cùng một chỗ, rất có khả năng sẽ phát sinh ra đại chiến, rất hiển nhiên, huyết mạch Thanh Nhãn Bạch Lang trong cơ thể của người Ngạo gia khiến Tôn Tiểu Kim rất không thoải mái, vì vậy nên mới ra tay chèn ép bọn hắn.
Đương nhiên, mặc kệ đối phương xuất phát từ mục đích gì, nhưng trợ giúp mình đánh lui người Ngạo gia chính là sự thật.
– Hai bằng hữu này của ngươi cũng là bán yêu hả!
Tôn Tiểu Kim nhíu mày, trong con mắt lóe ra hung mang.
Diệp Trần cả kinh, không biết Tôn Tiểu Kim là có ý gì.
– Yên tâm, chỉ cần hai người bọn họ không khiêu khích Tôn Tiểu Kim ta là được, tốt nhất là đứng có phóng thích lực lượng huyết mạch ra trước mặt ta.
Nghe vậy, Diệp Trần thả lỏng một hơi, Tôn Tiểu Kim này thật đúng là tính tình cổ quái, khiến người khác không sờ được ý nghĩ.
– Các ngươi hẳn là đến từ Chân Linh đại lục hả!
Tôn Tiểu Kim hỏi.
– Không sai.
Diệp Trần gật gật đầu.
– Vậy các ngươi tốt nhất là nên cẩn thận một chút, Vô Tận Hải này nguy hiểm dị thường, ngay cả ta cũng không dám xông loạn khắp nơi, chỉ có thể đi lang thang ở những địa phương quen thuộc, nếu không, các ngươi theo ta về Thủy Viên Động Phủ đi, Thủy Viên nhất tộc ta thập phần hiếu khách, hơn nữa đã thật lâu không có khách nhân đến thăm rồi.
– Thủy Viên Động Phủ, là ở dưới đáy biển sao?
Vương Xà hiếu kỳ nói.
– Đi theo ta là được.
Với tính cách của Tôn Tiểu Kim thì cũng mặc kệ người khác có đáp ứng hay không, trực tiếp lao xuống mặt biển về phía dưới vân hải.
– Chúng ta đi theo đi.
Diệp Trần thoáng do dự, nói với hai người
Lúc trước là đêm tối, Diệp Trần đối với Vô Tận Hải còn chưa quan sát gì, hiện giờ mặt trời vừa mới ló dạng, ba người lập tức cảm nhận được sự thâm thúy rộng lớn của Vô Tận Hải, từng đợt sóng đen kịt liên tiếp, đơn giản liền có thể vọt lên cao hơn 1000m, nếu đi thuyền ở trên mặt biển này, thì chỉ sợ dù có là thuyền lớn mấy vạn mét cũng sẽ trược tiếp bị lật tung, xé nát. Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ Vô Tận Hải vô biên vô hạn, mang đến cho người ta một loại cảm giác áp lực cuồng bạo.
Tiếng phá nước vang lên, ba người một thú lẻn vào đáy biển.
Ước chừng tiềm hành xuống sâu khoảng năm vạn mét, một tòa hải để sơn mạch liền xuất hiện trong tầm mắt, tòa sơm mạch này cao tới hơn mấy ngàn trượng, kéo dài không biết bao nhiêu, phía trên nham bích, có một cửa động cực lớn, cửa động bị quang màng phong bế, phía trên cửa động có viết bốn chữ vàng to ” Thủy Viên Động Phủ ‘
– Nơi này chính là động phủ của Thủy Viên nhất tộc ta!
Tôn Tiểu Kim một bên vì ba người giới thiệu, một bên chào hỏi với những yêu thú cao cấp du đãng ở phụ cận, sau đó đâm vào trong quang màng.
Ba người Diệp Trần cũng theo vào
Xuyên qua quang màng, nước chảy lập tức biến mất không thấy gì nữa, mà đổi thành một khoảng không gian rộng lớn, bên trong có con có nước, có rừng rậm có kiến trúc, có có một lượng lớn những Viên Hầu màu xám nữa, những Viên Hầu màu xám này hơi tương tự với Tôn Tiểu Kim, rõ ràng là cùng một chủng tộc, chỉ có điều khí thế hung ác trên người nếu so với Tôn Tiểu Kim thì yếu hơn rất nhiêu, mặc dù cũng có vài đầu Viên Hầu màu xám có thực lực không yếu hơn Tôn Tiểu Kim bao nhiêu.
– Bọn họ đều là thành viên của Thủy Viên nhất tộc, bất quá huyết mạch trên người không cao bằng ta, chỉ là Thủy Viên bình thường thôi.
Nói đến đây, Tôn Tiểu Kim lộ ra vẻ cực kỳ tự hào, tuyệt không che dấu sự đắc ý của mình.
Diệp Trần sờ sờ cằm, theo hắn thấy thì, những Viên Hầu màu xám này cũng không phải là yêu thú bình thương, so với yêu thú bình thường trên đại lục thì không biết cao hơn mấy phẩm cấp, huyết mạch thập phần cổ xưa.
– Tiểu kim, ngươi lại lén ra ngoài chơi sao, bọn họ là ai, ồ, một nhân loại, hai bán yêu.
Một ít Viên Hầu màu xám xông tới, lão Viên Hầu cầm đầu kinh nghi nói.
Tôn Tiểu Kim nói:
– Tử nhị gia, bọn họ là khách nhân do ta mang đến, ngươi cũng không nên khó xử bọn hắn.
– Tiểu kim, có chúng ta làm bằng hữu của ngươi còn chưa đủ sao, sao lại phải kết giao với nhân loại chứ.
Tôn Tiểu Kim giương đầu lên nói.
– Ta muốn kết giao với ai ngươi quản được sao.
Diệp Trần âm thầm cười cười, thoạt nhìn, Tôn Tiểu Kim này ở Thủy Viên nhất tộc chính là một tên Tiểu Bá Vương a
Thoát khỏi sự dây dưa của đám Viên Hầu màu xám trẻ tuổi, Tôn Tiểu Kim mang theo ba người Diệp Trần tới trong đại sảnh của một thạch thất, đại sảnh rất rộng, cao mấy chục thước, dài rộng gần ngàn mét, trong đại sảnh có rất nhiều bàn đá ghế đá, trên bàn có vô số hoa quả đủ loại màu sắc.
– Đây là đặc sản của Thủy Viên động phủ chúng ta, có một ít có thể đền bù thể lực khí huyết, các ngươi cứ tùy tiện ăn đi.
Tôn Tiểu Kim cầm một trái hoa quả màu xanh lên, hung hăng gặm một ngụm.
Diệp Trần nghĩ nghĩ, nói:
– Tôn huynh, ngươi tùy ý mang chúng ta đến Thủy Viên động phủ như vậy, có phải có chút không ổn không?
– Không việc gì, ngươi cứ an tâm ở chỗ này chữa thương đi, không có người quấy rầy các ngươi đầu, nếu như ở bên ngoài thì ta dám cam đoan các ngươi sẽ không sống quá ba ngày đâu.
– Vậy đa tạ!
Diệp Trần ôm quyền, hắn đi theo Tôn Tiểu Kim vào Thủy Viên động phủ, nguyên nhân trọng yếu nhất là do chiến lực của bản thân đã giảm đi, đừng nói bảo hộ Vương Xà và Vương Mị, ngay cả bản thân cũng khó giữ được, mà trong biển rộng mênh mông này, muốn tìm một chỗ để ngồi xuống tu luyện còn khó hơn lên trời, nói không chừng sẽ có một đầu hải thú xé xác ngươi cũng không biết được, cho nên, đến Thủy Viên động phủ làm khách chính là lựa chọn tốt nhất.
Vương Xà phẩm tính thuần lương, thấy Tôn Tiểu Kim nói nghĩa khí như vậy, không khỏi hỏi:
– Tôn đại ca, Ngạo gia kia là Vương tộc trong bán yêu gia tộc, ngươi không sợ bọn họ trả thù sao?
Tôn Tiểu Kim nhếch miệng.
– Việc này không cần phải lo, Ngạo gia hắn xưng vương xưng bá ở Chân Linh đại lục, nhưng nếu đã Vô Tận Hải thì là Long cũng phải cuộn mình, là Hổ cũng phải nằm xuống cho ta, Thủy Viên nhất tộc ta tuy rằng người đơn lực mỏng, bất quá lại là một thành viên của Nam Phương Thiển Hải liên minh, mà Nam Phương Thiển Hải liên minh có sáu vị minh chủ, tất cả đều là Yêu Vương, Bán Yêu Vương của Ngạo gia hắn dám đến sao?
– Nam Phương Thiển Hải liên minh.
Diệp Trần lần đầu tiên nghe nói đến danh tự này.
Tôn Tiểu Kim giải thích nói:
– Ba nghìn vạn dặm vùng biển quanh thân Chân Linh đại lục đều là biển cạn (thiển hải), chia làm Đông Phương Thiển Hải, Nam Phương Thiển Hải, Tây Phương Thiển Hải, Bắc Phương Thiên Hải. Đông Phương Thiển Hại có năm thế lực lớn, mạnh nhất chính là Long Thần Thiên Cung, Nam Phương Thiển Hải thì kiến tạo nên một cái Nam Phương Thiển Hải liên minh, Tây Phương Thiển Hải và Bắc Phương Thiển Hải quá náo động, thế lực phức tạp, ta cũng làm không rõ ràng lắm.
– Long Thần Thiên Cung không phải là thế lực của đại lục sao? Sao lại chạy qua Đông Phương Thiển Hải rồi?
Diệp Trần nhướng mày, dò hỏi.
– Người trong Long Thần Thiên Cung rất phức tạp, trong đó chủng tộc gì cũng có, có nhân loại, có bán yêu, có yêu thú, có á cự nhân, cái ở Chân Linh đại lục chỉ là phân bộ của Long Thần Thiên Cung, tất cả đều là nhân loại, đương nhiên, những điều này đều là nghe ông nội của ta nói cả.
– Thì ra là thế.
Diệp Trần giật mình.
– Lại nói tiếp, Long Thần Thiên Cung không còn được bao lâu nữa, trước kia lão Long Vương thân thể khoẻ mạnh, có thể trấn thủ tràng diện, nhưng thời gian của lão Long Vương đã không còn nhiều nữa, chờ khi hắn vừa chết, cây đổ bầy khỉ tan, toàn bộ Long Thần Thiên Cung đều sẽ không may, bốn thế lực khác tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
– Long Vương còn bao nhiêu năm tuổi thọ?
– Không rõ lắm, có người nói hắn chỉ còn lại vài năm, có có người nói có thể sống vài chục năm, ngươi biết lão Long Vương đã sống bao lâu rồi không? Hắn sống suốt ngàn lẻ mười năm, thật không biết hắn làm sao mà đột phá sinh tử đại hạn của nhân loại nữa, thật kỳ quái. ”
– Có lẽ đã uống một ít kỳ dược tăng trưởng tuổi thọ a!
Tôn Tiểu Kim lắc đầu.
– Không, một ngàn năm chính là cực hạn của vương giả nhân loại, không giống với Đại năng Linh Hải Cảnh của các ngươi, có thể thông qua một ít biện pháp để kéo dài tuổi thọ.
Diệp Trần im lặng, xem ra tình cảnh của Long Thần Thiên Cung cũng không khá khẩm lắm, may là lần này không dẫn địch nhân đến Nam La Tông, nếu không Long Thần Thiên Cung phải có thêm nhiều địch nhân rồi.
– Nói những chuyện này làm gì, cách chúng ta rất xa, chờ khi ta trở thành Yêu Vương, mới có tư cách quản tới, hiện giờ cứ ngoan ngoãn mà ở lại Nam Phương Thiển Hải thôi!
Ý chí chiến đấu trong mắt Tôn Tiểu Kim nội liễm.
Liên tiếp ăn hết mấy trái hoa quả, Tôn Tiểu Kim đứng người lên, nói:
– Đi, ta tìm cho các ngươi một gian phòng để nghỉ ngơi, nghỉ ngơi tốt rồi, các ngươi có thể tùy ý đi một chút, nếu gặp phải phiền toái thì cứ báo ra tên ta là được.
– Làm phiền rồi.
Diệp Trần ăn hết hai trái hoa quả, cảm giác tinh thần tốt lên rất nhiều, không khỏi tán thưởng đặc sản của Thủy Viên động phủ, ngay cả hoa quả cũng là Linh Dược.
Gian phòng theo lời của Tôn Tiểu Kim kỳ thật chính là thạch thất, bất quá rất rộng rãi thoáng đãng, tuyệt không thua kém kiến trúc của nhân loại chút nào.
Trong thạch thất, Diệp Trần đánh giá chung quanh thoáng một phát, suy nghĩ không biết đã bay tới nơi nào rồi.
– Vốn cho rằng giữa các Vương giả chính là một mảnh bình tĩnh, ngẫu nhiên nháo sự một chút, nghiêm trọng một chút thì cũng chỉ kết tử thù với nhau, không thể tưởng tượng được lại phức tạp như thế, nhìn như nước đọng một mảnh, kỳ thật lại sóng ngầm mãnh liệt, tùy thời đều có thể nuốt chửng ngươi, cho dù là Long Vương thực lực cường đại cũng không tránh khỏi cái chết, ở trước mặt quy tắc Thiên địa, mỗi người đều ngang hàng, Chân Linh đại lục rất lớn, Vô Tận Hải so với đại lục thì còn lớn hơn gấp nhiều lần, theo như lời Tôn Tiểu Kim nói, chỉ có trở thành Vương Giả, mới có tư cách tham dự vào, nếu không thì ngay cả bản thân cũng khó mà bảo toàn.
– Trở thành vương giả!
Diệp Trần thở hắt ra một hơi, hắn chưa bao giờ có mong muốn bản thân cường đại lên mãnh liệt như thế này, trước đây, hắn chỉ muốn cường đại hơn một cách đơn thuần, đề cao từng bước một, hiện giờ, hắn khát vọng đạt tới tầng thứ càng cao hơn, tham dự vào trong chiến đấu rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy kia.
Hôm nay hắn đang là người trong cuộc, một ngày nào đó, hắn sẽ trở thành một người đánh cờ.
Một tuần lễ qua đi rất nhanh.
Trải qua khổ tu một tuần lễ, Diệp Trần đã triệt để luyện hóa tạp chất trong Chân Nguyên ra ngoài, Chân Nguyên khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, không chỉ có như thế, Bất Tử Chi Thân lại có được đột phá mới, thành công lạc ấn linh hồn ấn ký lên trên đùi phải, hiện tại, ngoài trừ hai tay và đầu ra, Bất Tử Chi Thân đệ nhất trọng “Huyết Nhục Dũ Hợp” đã hoàn thành chừng tám phần, tiến bộ thần tốc.
– Diệp Trần, có ở đây không?
Bên ngoài, thanh âm của Tôn Tiểu Kim truyền đến.
Diệp Trần chỉnh sửa lại một chút, đi ra ngoài
– Tôn huynh, có chuyện gì thế?
– Gia gia của ta muốn gặp ngươi. ”
– Gia gia của ngươi, là tộc trưởng của Thủy Viên nhất tộc sao?
– Đúng vậy, ngươi đi theo ta.
– Tốt!
Xuyên qua một mảng lớn hành lang trong thạch thất, xuyên qua đại sảnh, sau khi Diệp Trần đi theo Tôn Tiểu Kim vào trong đại sảnh, phía sau đại sảnh là một mảng hồ nước lớn, bên trên hồ nước có một cái cầu vòm dài mấy ngàn thước, quan sát một chút, liền có thể phát hiện ra trong hồ nước có một số ngư loại yêu thú đáng sợ, những ngư loại yêu thú này con mắt đỏ bừng, phảng phất như từng uống qua máu vậy, khí thế hung ác bốn phía.
Đi ở trên cầu vòm, Tôn Tiểu Kim nói:
– Ông nội của ta là nửa bước Yêu Vương, bất quá ngươi cũng đừng câu nệ quá mức, Thủy Viên nhất tộc chúng ta rất ít quy củ.
Diệp Trần gật gật đầu, cho tới bây giờ, hắn tổng cộng gặp được bốn vị Vương giả, theo thứ tự là Long Vương, Hắc Lôi Vương, Ngự Thú Vương, Thiểm Linh Vương, về phần Huyền Hậu gặp được ở vị diện chiến trường là ý chí ảnh tượng, cũng không phải là chân thân.
Điểm cuối của cầu vòm, là một tòa thạch điện, hai người đứng ngoài cửa đại điện.
– Gia gia, ta đã mang người tới rồi đây.
Tôn Tiểu Kim lớn tiếng nói.
– Hai người các ngươi đều vào đi!
Thanh âm hùng hậu, hơi chút tang thương truyền ra.
Nghe vậy, Diệp Trần và Tôn Tiểu Kim bước vào đại điện.
Đại điện trống trải, trên ghế thủ tọa, một bóng người cao lớn ngồi ở phía trên, nhìn ra thoáng một phát, bóng người ngồi ngay ngắn ở đó cũng cao hơn ba mét, nếu đứng lên thì ít nhất phải cao năm mét.
Ngẩng đầu, Diệp Trần nhìn về phía tộc trưởng Thủy Viên nhất tộc.
Tộc trưởng Thủy Viên nhất tộc so với tưởng tượng của hắn càng giống nhân loại hơn, ngoài trừ hình thể hơi lớn một chút, răng nanh hơi dài một chút, lông ở cánh tay và bắp chân rậm rạp hơn thì không khác gì nhân loại cả, trên mặt còn mang theo một ít nếp nhắn, trong vẻ hồng nhuận phơn phớt lộ ra vẻ sáng bóng cứng như sắt thép.
Chương 496: Tiến bộ toàn diện các mặt
– Ngươi chính là Diệp Trần.
Tộc trưởng Thủy Viên nhất tộc mỉm cười.
Diệp Trần khom người ôm quyền.
– Diệp Trần bái kiến tộc trưởng.
– Không cần khách sáo như thế ta không thích, ngươi và tiểu Kim cũng như nhau đi, kêu ta là gia gia được rồi, về phần tên gọi vốn có của ta, là Tôn Thái.
Tộc trưởng Thủy Viên nhất tộc tựa hồ thập phần coi trọng Diệp Trần, nếu đổi thành một người khác, hắn sẽ không để cho gọi là gia gia, cũng sẽ không nói tên gọi vốn có của mình cho đối phương biết, trên thực tế, ngay cả Tôn Tiểu Kim cũng có chút giật mình, không biết gia gia có chủ ý gì.
Diệp Trần có chút xấu hổ.
– Gia gia.
-Tốt, ta nhận thức đứa cháu là ngươi rồi, ngồi xuống đi, chúng ta hảo hảo tâm sự.
Tôn Thái cười ha ha, lộ ra rất là vui vẻ.
Diệp Trần theo lời ngồi ở bên cạnh Tôn Tiểu Kim.
– Nghe nói ngươi bị người của Ngạo gia đuổi giết đến Vô Tận Hải hay sao? Tình huống cụ thể ra sao?
Tôn Thái hỏi vu vơ.
– Ngạo gia diệt gia tộc của hai vị bằng hữu ta, Diệp Trần không đành lòng nhìn bọn hắn thân vẫn, liền mang theo bọn hắn một đường chạy đến Vô Tận Hải.
Diệp Trần nói thoáng mọi chuyện một chút.
Tôn Thái sờ quai hàm.
– Ta thấy giao tình của ngươi và hai vị bằng hữu này cũng không sâu lắm, rõ ràng lại chịu vì bọn họ đối nghịch với Ngạo gia, lại mang theo bọn họ chạy trốn từ Chân Linh đại lục đến Vô Tận Hải, chỉ với chuyện này, đã đủ để chứng minh phẩm tính của ngươi rồi, Thủy Viên nhất tộc ta coi trọng nhất là người nói nghĩa khí, từ nay về sau, Thủy Viên nhất tộc chính là nhà của ngươi, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Nghe Tôn Thái nói như vậy, Diệp Trần có chút kinh ngạc, mình có tài đức gì mà lại được tộc trưởng Thủy Viên nhất tộc coi trọng như thế chứ, quả thực vượt quá tưởng tượng của hắn.
– Thủy Viên nhất tộc ta bắt đầu tồn tại từ thời Trung Cổ, người trong tộc, tư chất kém cỏi nhất cũng là trung phẩm, tư chất tốt nhất là ta và tiểu Kim, đều là thượng phẩm. Nhưng có thể ngươi đối với phẩm cấp tư chất của yêu thú còn không rõ lắm, nói đơn giản một chút, tuyệt đại đa số yêu thú người nhìn thấy trên đại lục, đều là tư chất hạ phẩm, tiềm lực rất nhỏ, có thể đạt tới tư chất trung phẩm, bình thường đều có một tia huyết mạch của yêu thú thời Thượng Cổ, có hi vọng trở thành cửu cấp yêu thú, thậm chí thập cấp yêu thú, thượng phẩm tư chất, là chi nhánh của yêu thú cường đại thời Thượng Cổ, khi trưởng thành, sẽ trở thành cửu cấp yêu thú, tỷ lệ trở thành Yêu Vương cũng rất cao. Hai người bằng hữu kia của ngươi có rất nhiều huyết mạch Cửu Đầu Xà, Cửu Đầu Xà cũng giống như chúng ta, đều là tư chất thượng chẩm, đương nhiên, Cửu Đầu Xà là tư chất thượng phẩm tuyệt đỉnh, so với chúng ta thì mạnh hơn rất nhiêu, nếu không cũng không thể trở thành cái thế Yêu Vương được.
Dừng một chút, Tôn Thái lại nói:
– Có lẽ ngươi rất nghi hoặc, vì sao ta lại thân cận với ngươi phải không?
– Thủy Viên nhất tộc chúng ta chưa bao giờ nói láo, theo một khắc khi ngươi tiến vào Thủy Viên động phủ, ta liền cảm giác được sự hiện hữu của ngươi, trên người của ngươi mang theo Chân Long khí tức, có tiềm lực cực lớn, mà bây giờ đã có dấu hiệu thiên hạ đại loạn, Thủy Viên nhất tộc ta không có khả năng không đếm xỉa đến, cũng không cách nào không đếm xỉa đến được, kết giao với một thiên tài cấp Chân Long, đối với Thủy Viên nhất tộc ta chính là một chuyện rất trọng yếu, tin rằng ngươi cũng đã gặp qua loại chuyện này.
Tôn Thái rất thành thật, một chút cũng không giấu diếm.
Diệp Trần im lặng, hắn thật sự đã gặp qua loại chuyện này, Long Vương, Huyền Hậu, đều rất chờ mong đối với mình, mà bất cứ chuyện gì cũng khó có khả năng có người lại vô duyên vô cớ chờ mong ngươi, chiếu cố ngươi được, ngươi cũng không phải là Thượng Thiên chi tử, dựa vào gì mà người khác phải tốt với ngươi chứ, cho nên, đối tốt với ngươi chính là có lý do, muốn để cho người khác tiếp tục tốt với ngươi, nhất định phải biểu hiện ra tư chất cao hơn người khác một bậc, nếu không, hắn không tin Long Vương sẽ còn chiếu cố, chờ mong hắn như thế, dù sao bọn hắn cũng không có quan hệ gì.
– Ta nói như vậy, ngươi sẽ rất không thoải mái a!
Tôn Thái nhìn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần lắc đầu, cười nói:
– Gia gia, xem ra ta và Thủy Viên nhất tộc rất hợp duyên, ta thích ngay thẳng một chút không lừa gạt….
– Tốt!
Tôn Thái thập phần thưởng thức Diệp Trần, so ngay từ đầu còn thưởng thức hơn.
– Tôn tiền bối, ta có một chuyện muốn nhờ!
Trò chuyện với nhau thật vui, Diệp Trần chợt nhớ tới một việc.
– Chuyện gì? Nếu có khả năng, Tôn Thái ta tuyệt đối sẽ giúp.
– Hai bằng hữu kia của ta, không biết có thể sống nhờ ở Thủy Viên động phủ được không, bọn hắn đang gặp phải sự đuổi giết của Ngạo gia, một mình ta khó có thể bảo trụ bọn hắn, đương nhiên, nếu bọn họ sẽ mang đến phiền toái cho Thủy Viên nhất tộc, ta sẽ nghĩ biện pháp khác.
Thở ra một hơi, Diệp Trần nói ra suy nghĩ trong long, Vương Xà và Vương Mị đối với cấp độ này của hắn, thực lực quá thấp, mang theo bên người quả thật rất vướng víu, ví dụ như lần này, nếu không có Vương Xà và Vương Mị, Diệp Trần việc gì phải chạy trốn khổ cực như vậy, đánh không lại hoàn toàn có thể chạy trốn, nếu là cứng đối cứng thì…, hắn tuyệt đối có thể trọng thương một hai người, sau đó bứt ra ly khai.
Tôn Thái cười nói:
– Ta còn tưởng rằng chuyện gì, tốt, ngươi yên tâm, bọn hắn ở lại Thủy Viên động phủ của chúng ta sẽ rất vui vẻ, về phần phiền toái, Thủy Viên động phủ ta không sợ, cho dù là Bán Yêu Vương kia của Ngạo gia, ta cũng nắm chắc có thể đánh với hắn một hai trăm chiêu.
– Vậy thì đa tạ rồi!
Tâm tình Diệp Trần nhẹ nhõm hơn rất nhiều, bên người nhiều hơn hai người, chung quy vẫn cảm giác gò bó tay chân, không thể nào phát huy được toàn bộ thực lực.
– Đúng rồi, nơi này có năm khỏa Linh Năng Tinh Thạch, là ta ngẫu nhiên tìm được, từ trên thi cốt của một vị Vương giả Sinh Tử Cảnh nhân loại, thứ này đối với Thủy Viên nhất tộc ta vô dụng, giờ tặng cho ngươi đấy!
Tôn Thái nhẹ đẩy bàn tay, mười hồng sắc quang điểm bắn về phía Diệp Trần.
Vung tay một cái, Diệp Trần thu hồng sắc quang điểm vào tay, tập trung nhìn vào, mười khỏa Linh Năng Tinh Thach màu đỏ này, toàn bộ đều lớn chừng ngón cái, sáng óng ánh, năng lượng hùng hồn, hơn nữa quan trọng nhất là, Linh Năng Tinh Thạch này không phải là Linh Năng Tinh Thạch trong vị diện chiến trương, tinh hoa bên trong không mất, trầm trọng hơn rất nhiều.
– Cái này!
Diệp Trần ngẩng đầu nhìn về phía Tôn Thái, phần lễ vật này quá quý trọng rồi.
Tôn Thái lắc đầu.
– Chỉ một câu nói đã buộc ngươi lên chung chiến xa, loại chuyện này Thủy Viên nhất tộc ta không làm được, có đầu tư thì có hồi báo, đây chính là nguyên tắc của chúng ta.
– Được Tôn tiền bối ưu ái, ngày khác Diệp Trần sẽ là một minh hữu kiên định của Thủy Viên nhất tộc, hiện giờ Diệp Trần còn chưa có tư cách đó.
Diệp Trần phát ra từ nội tâm nói.
Nói xong chính sự, ba người hàn huyên một ít chuyện lặt vặt, mãi đến đêm khuya mới chấm dứt.
Nửa tháng kế tiếp, Diệp Trần vẫn một mực hấp thu Linh Năng trong Linh Năng Tinh Thạch, không giống với lần trước, Linh Năng tinh thạch lần này ẩn chứa Linh Năng tinh hoa không biết tinh thuần hơn gấp mấy lần, bắt đầu hấp thu cũng gặp khó khăn vài lần, mỗi lần hấp thu một khỏa, Diệp Trần đều mất cả hai ngày để củng cố, sau đó tiếp tục hấp thu viên thứ hai, viên thứ ba…
Nửa tháng qua đi, trên người Diệp Trần dấy lên khí lưu màu đỏ, khí lưu giống như là có tinh tính vậy, điên cuồng xuyên thẳng qua huyết nhục, huyết dịch, cốt cách, cốt tủy của Diệp Trần, không chỗ nào không có, dưới sự xuyên qua của khí lưu và chấn động, Diệp Trần có thể cảm giác được một ít tạp chất gây trở ngại cho xu thế hoàn mỹ của thân thể bị bài xuất ra ngoài, thân hình nát bấy toàn bộ như sắp thức tỉnh, hoạt tính mười phần.
– Mùi vị kia, có chút tanh!
Diệp Trần mở hai mắt ra, cảm giác toàn thân dinh dính, cởi quần áo ra xem xét, bên ngoài làn da bao trùm một tầng bóng nhoáng, tầng bóng nhoáng này đối với võ giả tu luyện Chân Nguyên cũng không có hại gì cả, bất quá nó lại là chướng ngại khi võ giả tu thành Linh Khu, rất khó bài xuất ra ngoài.
Trong thạch thất có nhà phòng tắm, nước trong bồn tắm chảy liên tục không ngừng.
Nhảy vào trong bồn tắm, Diệp Trần nhịn không được rên rỉ một tiếng, lông mày giãn ra.
– Năm khỏa Linh Năng Tinh Thạch Tôn tiền bối cho ta ẩn chứa đại lượng Linh Năng tinh hoa, so với 50 khỏa ở vị diện chiến trường còn trân quý hơn, nhờ phúc của Tôn tiền bối, ta đã tu Linh Khu đến chín thành chín, chỉ cần thêm chút thời gian để cũng cố Linh Năng, là có thể chính thức tu thành rồi.
Nắm tay lại, Diệp Trần cách không hư kích lên thạch bích.
PHỐC!
Mặt ngoài Thạch bích giống như bụi, ào ào rơi xuống.
Nếu người có nhãn lực ở nơi này, thì có thể thấy được Diệp Trần không sử dụng chút Chân Nguyên, ý chí cùng với lực lượng nào cả, trên thực tế, lực lượng ẩn chứa trong một quyền này ngay cả tiểu hài tử cũng không thể đánh ngã được, bởi vì trên đó không có một chút lực lượng nào cả, nhưng dưới loại tình huống này, Diệp Trần vẫn có thể phá hư mặt ngoài của thạch bích.
Khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ, Diệp Trần thầm nghĩ:
– Quan khẩu từ Tinh Cực Cảnh bước vào Linh Hải Cảnh gọi là hóa phàm quan, Linh Khu nhất thành, đại biểu cho hóa phàm quan đã qua được một nửa, khiến cho thân thể cũng giống như Bảo Khí, ẩn chứa một tia uy năng, dựa vào uy năng này, liền có thể tạo ra phá hư.
– Chỗ tốt khi tu thành Linh Khu trước khi đạt đến Linh Hải Cảnh là tổng sản lượng Chân Nguyên không bị hạn chế nữa, đã có không gian để tiếp tục đề cao, trước kia khi ta tu luyện Thanh Liên Kiếm Quyết đến đệ thập tứ trọng, chỉ là khiến cho Chân Nguyên tinh thuần hơn rất nhiều, nhưng tổng sản lượng lại không khác gì cả, giờ thì không giống với lúc trước nữa, tổng sản lượng Chân Nguyên đang chậm chạp gia tăng, tới gần cực hạn mà Thanh Liên Kiếm Quyết đệ thập tứ trọng có khả năng thừa nhận được.
– Đương nhiên, ta còn chưa chính thức tu thành Linh Khu, hiệu quả vẫn hơi yếu đi hai ba phần.
Thanh lý hết vết bẩn trên người, Diệp Trần rời khỏi phòng tắm, thay quần áo sạch sẽ.
Ngày hôm sau.
– Ồ, tốc độ tu luyện của Bất Tử Chi Thân trở nên nhanh hơn, đây là có chuyện gì?
Giống với thường ngày, Diệp Trần tiếp tục tu luyện Bất Tử Chi Thân, nhưng tốc độ tu luyện hôm nay lại khiến hắn thập phần giật mình, loại tốc độ này, không chậm hơn tốc độ tu luyện vào thời khắc nguy hiểm bao nhiêu cả, mới qua được nửa ngày, Diệp Trần đã cảm giác được cánh tay phải sắp có thể lạc ấn thành công.
– Chẳng lẽ vì nguyên nhân thân thể sao…
Ngoại trừ sắp tu thành Linh Khu, gần đây trên người Diệp Trần không phát sinh chút biến hóa nào cả, cho nên lập tức tìm được căn nguyên có khả năng nhất.
Mọi người đều biết, Bất Tử Chi Thân là Vương giả Sinh Tử Cảnh mới có thể tham ngộ được, tuy rằng Diệp Trần lấy được phương pháp tu luyện đệ nhất trọng của Bất Tử Chi Thân, “Huyết nhục dũ hợp”, so với “Đoạn chi trọng sinh” thì thấp hơn một cấp bậc, nhưng thập phần gian nan, ít nhất phải đế cấp độ Linh Hải Cảnh mới có thể tu luyện được, vấn đề chính là ở chỗ này, tại sao phải đến Linh Hải Cảnh, giữa Linh Hải Cảnh và Tinh Cực Cảnh có vài lệch lệch, chênh lệch về mặt linh hồn, chênh lệch về Chân Nguyên, còn có chênh lệch về mặt thân thể nữa, tu luyện Bất Tử Chi Thân cần phải lạc ấn linh hồn ấn ký lên trên thân thể, cho nên linh hồn và thân thể đặc biệt trọng yếu, mà linh hồn của Diệp Trần chính là ưu thế của hắn, không kém gì tuyệt đại bộ phận Đại năng Linh Hải Cảnh, nói cách khác, Diệp Trần chênh lệch đúng là thân thể, hiện giờ thân thể cũng sắp được bù đắp rồi, tốc độ tu luyện của Bất Tử Chi Thân tự nhiên sẽ nhanh hơn.
– Thì ra là thế.
Tìm được nguyên do, trên mặt Diệp Trần lộ ra sắc mặt vui mừng, Linh Khu chỉ thiếu chút nữa đã tu thành, Huyết nhục dũ hợp cũng chỉ kém một ít, cả hai đều thành công, thực lực của hắn nhìn như không có gì tiến triển, nhưng năng lực tự bảo vệ mình lại tăng lên gấp 10 lần, gặp phải địch nhân đồng cấp, kẻ chết sẽ là đối phương mà không phải là mình, một đánh hai, một đánh ba, cũng không có gì phải lo
Thời gian vội vàng, nhoáng một cái lại qua nửa tháng.
Ông!
Trên người Diệp Trần nổi lên linh hồn chấn động kinh người, linh hồn chấn động đặc biệt nguyên vẹn, bao phủ toàn bộ thân thể vào trong, mà khí tức thân thể của Diệp Trần cũng phảng phất bị một sợi dây vô hình nắm lấy, giật một phát mà động toàn thân, không có bất kỳ sơ hở nào cả.
– Đệ nhất trọng ‘Huyết Nhục Dũ Hợp’ rốt cục tu thành!
Mở hai mắt ra, việc đầu tiên mà Diệp Trần làm chính là xuất ra một thanh dao găm, cắm ở trên lồng ngực của mình.
PHỐC!
Máu tươi tách ra, bắn tung tóe ra ngoài!
Sau một khắc, máu tươi ẩn chứa linh hồn chấn động lại quay trở về, lại lần nữa dung nhập vào trong thể nội, lồng ngực bị dao găm chọc làm bị thương đã nhanh tróng liền lại, lập tức phục hồi như cũ.
Sờ soạng ngực một chút, Diệp Trần cảm giác một chút khác thường cũng không có.
– Huyết nhục dũ hợp, không thể tưởng được ta lại tu luyện thành công Huyết nhục dũ hợp nhanh như vậy, vốn tưởng rằng phải mấy mấy năm đấy chứ.
Lúc đạt được cách tu luyện Bất Tử Chi Thân, Diệp Trần đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, mặc kệ có bao nhiêu gian khó, đều phải tu luyện.
Hai ba tháng đã tu luyện thành công, tuyệt đối là một niềm vui ngoài ý muốn.
– Hô!
Trùng điệp thở ra một ngụm khí tức vui sướng, Diệp Trần tự nhủ:
– Bất Tử Chi Thân đệ nhị trọng là Đoạn chi trọng sinh, lúc này không nên hy vọng xa vời, cũng tốt, ít đi thời gian tu luyện Bất Tử Chi Thân, ta có thể dành thời gian để đề cao những phương diện khác rồi.
Ngoài Thủy Viên động phủ ba nghìn dặm, nước biển một mảnh tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón, ở chỗ sâu trong đáy biển, ẩn ẩn có vầng sáng lập loè, đó là một loại thủy tinh san hô phát sáng.
Lơ lửng trong nước biển, trên không chạm trời, dưới không chạm đất, trong loại hoàn cảnh này, rất dễ sinh ra cảm xúc tuyệt vọng và bi quan, giống như là bị sinh ra cách li với thế giới này vậy, ngũ giác đều mất đi tác dụng, chỉ còn lại có tâm linh đang tự hỏi lấy mình.
Con mắt nhanh đóng chặt lại, Diệp Trần trong nháy mắt chém ra trường kiếm phỉ lục sắc.
Ngâm!
Thanh âm kim loại rung động vang lên không dứt bên tai, tựa hồ như ẩn chứa huyền ảo nào đó vậy
– Thanh âm gì? Ai dám giương oai ở địa bàn của Bàng Tát ta.
Quanh thân Thủy Viên động phủ có rất nhiều yêu thú phụ thuộc, cửu cấp yêu thú Thanh Ngao Bàng Giải* chính là một trong số đó, Thanh Ngao Bàng Giải từ trước đến nay hoành hành ngang ngược, ỷ vào phòng ngự cao, thực lực cận chiến mạnh, không để những yêu thú khác vào mắt, cũng chỉ có Thủy Viên của Thủy Viên động phủ mới có thể quản được hắn, cho nên nghe được có người làm ra động tĩnh trong địa bàn của mình, nó thập phần phẫn nộ.
(* Cua Càng Xanh)
Ba!
Huy động tám cái chân, Thanh Ngao Bàng Giải men theo thanh âm cực tốc lướt đi.
Chỉ sau chốc lát công phu! Thanh Ngao Bàng Giải thấy được kẻ đầu sỏ, là một nhân loại mặc áo lam, nơi phát ra thanh âm chính là từ chuôi kiếm của hắn, ngón tay búng lên phía trên, thân kiếm rung rung, thanh âm không nơi nào không có, truyền khắp bốn phương tám hướng.
Thanh Ngao Bàng giải không nói chuyện được, chỉ có thể huy động cái càng thật lớn, tạo ra tiếng đập nước ầm ầm cảnh cáo đối phương, đây là thủ đoạn trước sau như một của hắn.
– Hỗn đãn! Rõ ràng không thèm nhìn ta.
Thấy Diệp Trần vẫn như trước từ từ nhắm hai mắt, không ngừng búng lên thân kiếm, Thanh Ngao Bàng Giải đánh ra, trong miệng phun ra một đoàn thủy lưu mạnh mẽ
Diệp Trần từ từ nhắm hai mắt chân trái khẽ dời, tránh đi sự trùng kích của thủy lưu.
Thanh Ngao Bàng Giải đang muốn xông lên, xé nát đối phương thành tám khôi thì đã thấy Diệp Trần đột nhiên mở hai mắt ra, mà theo hắn mở mắt, hai chùm lợi quang màu đỏ nhạt bắn ra, đốt sáng lên mảng lớn nước biển.
– Trảm!
Hai tay cầm kiếm giơ lên cao, thân kiếm đầu tiên tách ra thanh quang, chợt lại là kim quang, thanh quang và kim quang đan vào cùng một chỗ, nước biển trong phạm vi 10m lập tức bị đè ép thành một trạng thái chân không hình tròn, thân ở giữa vùng chân không, Diệp Trần một kiếm trùng trùng điệp điệp đánh xuống.
Ầm ầm!
Nước biển bạo động, một đoàn kiếm quang chói mắt bắn nhanh ra, lan tràn đến một nơi xa nào đó.
Trong vô thanh vô tức, nước biển bị tách ra, rộng trăm mét, phảng phất như một cái hào rộng trong biển sâu, Thanh Ngao Bàng Giải đứng một bên bị trực tiếp chấn động bay ra ngoài vài dặm, trợn mắt há hốc mồm, cái càng lớn cũng bị rũ xuống, trong tinh nhãn tràn ngập sự hoảng sợ và nghĩ mà sợ.
Vừa rồi nếu như mình không cẩn thận xông lên, chỉ sợ ngay cả cặn bã cũng không còn a!
Thanh Ngao Bàng Giải thầm nghĩ.
Trường kiếm trở vào bao, Diệp Trần cũng không quản đến Thanh Ngao Bàng Giải, thầm nghĩ: Một tuần lễ, Kim Diệu Chấn Sát Kiếm rốt cục cũng tìm hiểu đến năm thành hỏa hầu, uy lực tăng phúc năm thành, kế tiếp nên đi theo phương hướng phát triển của Kim chi áo nghĩa”
Ở trong Thủy Viên động phủ hơn một tháng, Diệp Trần tiến bộ rất nhiều, vốn tu Linh Khu đến chín thành chín, chỉ thiếu chút nữa có thể thành tựu Linh Khu, sau đó Huyết nhục dũ hợp cũng triệt để luyện thành, hiện giờ Kim Diệu Chấn Sát Kiếm cũng tìm hiểu đến năm thành hỏa hầu, cơ hồ toàn bộ các phương diện đều tiến bộ một lần.
Vèo!
Xoay người, Diệp Trần lao về hướng Thủy Viên động phủ.
– Hắn đã đi rồi!
Thanh Ngao Bàng Giải thả lỏng một hơi, liên tục không ngừng chạy về động phủ của mình, theo hắn thấy thì Diệp Trần nhất định là đã quên đi sự hiện hữu của hắn, đợi đến khi đối phương nhớ lại thì mình xui xẻo rồi, phải nhanh chóng ly khai, không để cho đối phương có cơ hội được.
Trở lại Thủy Viên động phủ, Diệp Trần đi vào trong thạch vũ đại sảnh.
Trong đại sảnh tụ tập không ít Thủy Viên, những Thủy Viên này có bộ lông tro sắc, đồng tử đỏ lên, cả đám đều cao chừng 2 3 mét, có một số ít đạt đến 4m, gần với tộc trưởng Tôn Thái của Thủy Viên nhất tộc, căn cứ khí tức để phán đoán thì Thủy Viên cao 4m đều là thập cấp yêu thú cả.
– Diệp Trần, yêu thú chúng ta về mặt võ học không bằng nhân loại các ngươi, muốn tìm hiểu ý cảnh khó càng thêm khó, ngươi là một thiên tài trong nhân loại, về phương diện này có lẽ rất mạnh, có đảm lượng luận bàn một trận với Khổng Tiểu Hôi ta không.
Một bát cấp Thủy Viên trẻ tuổi đi ra.
Diệp Trần biết rõ đối phương không có ác ý, bất quá đẳng cấp quá thấp, nói:
– Ta và ngươi tuy rằng đồng cấp, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta.
– Ngươi không nên xem thường ta, Thủy Viên nhất tộc chúng ta cũng không phải là yêu thú nhất tộc bình thường, tư chất đều ngoài trung phẩm cả, không phải như yêu thú tư chất hạ phẩm kia có thể so sánh đâu.
Thủy Viên trẻ tuổi Khổng Tiểu Hôi có chút tức giận.
– Nếu đã vậy thì tới đi!
Thủy Viên ngoại trừ tánh khí táo bạo thì chấp nhất cũng là một đặc điểm lớn, nhiều lời vô ích, Diệp Trần đành phải để cho đối phương hiểu rõ sự chênh lệch của hai bên.
Trong một bãi đất trống rộng lớn ngoài đại sảnh, Diệp Trần và Thủy Viên trẻ tuổi đứng cách xa nhau trăm mét, xung quanh có rất đông Thủy Viên, Thủy Viên nhao nhao nghị luận, châu đầu ghé tai.
– Các ngươi nói, Tiểu Hôi và Diệp Trần ai sẽ thắng?
– Việc đó còn phải nói sao, đương nhiên là Tiểu Hôi rồi, trong chiến đấu đồng cấp, yêu thú bình thường đều chiếm ưu thế, cho dù Diệp Trần là thiên tài trong nhân loại, Nhưng Tiểu Hôi cũng là thiên tài của Thủy Viên nhất tộc chúng ta, hơn nữa, Thủy Viên chúng ta đều có tư chất trung phẩm cả.
Chương 497: Hải để loa toàn thông đạo
– Khó nói, được đánh qua mới biết được, chiến đấu bắt đầu rồi!
Nghe vậy, chúng Thủy Viên liền hạ thanh âm xuống.
– Tiếp chiêu!
Bộ lông tro sắc bay mua, Khổng Tiểu Hôi giơ nắm đấm chừng cái bát lên, lao ra một bước, đánh một quyền về phía Diệp Trần, theo một quyền này đánh ra, đại lượng thủy nguyên khí hội tụ tới, hóa thành một mảnh thủy lưu hẹp dài như dải lụa, điên cuồng xoay tròn quanh nắm đấm của Khổng Tiểu Hôi, ba động yêu lực mãnh liệt ầm ầm bộc phát.
– Lui!
Diệp Trần bất động thân hình, giương hai ngón của tay phải lên, một kiếm chỉ điểm lên nắm tay Khổng Tiểu Hôi.
Phanh!
Thủy lưu nổ tung, Khổng Tiểu Hôi bay rớt ra ngoài, bộ long tro sắc trên người bị kiếm khí vô hình lột bỏ một tầng, tung bay đầy trời
– Đáng giận, lớn, lớn!
Sắc mặt Khổng Tiểu Hôi biến thành màu tím đỏ, thân thể 2,5m đột nhiên bành trướng, thoáng cái biến thành cao 25m, chợt lại đạt tới 250m, trong con mắt tinh hồng sắc bắn ra một chùm tia sáng, phảng phất như hai ngọn đèn pha, trong lỗ mũi phun ra khí lưu như gió xoáy.
– Đón thêm ta một quyền!
Căn bản không cần dời bước, Khổng Tiểu Hôi đứng nguyên tại chỗ đánh ra một quyền, cánh tay dài hơn trăm mét vượt qua khoảng cách giữa hai người, lập tức vọt tới trước mặt Diệp Trần, càng thêm khủng bố chính là, ở trong trạng thái chiến đấu, yêu lực của Thủy Viên gia tăng gấp đôi, vị trí của quyền phong tràn ngập thủy lưu và lôi đình, tựa như một mảnh pháo hoa không ngừng bạo tạc.
Khổng Tiểu Hôi không cần dời bước, Diệp Trần cũng không, vẫn là một kiếm chỉ, điểm vào trung ương của quyền phong.
Ngâm!
Tiếng kiếm ngân vang lên, chúng Thủy Viên có thể rõ ràng chứng kiến ở kiếm chỉ của Diệp Trần, ngưng tụ ra một thanh cự kiếm hư ảo, kiếm khí tung hoành.
Sau một khắc!
Thủy lưu và lôi đình trên quyền phong của Khổng Tiểu Hôi bị trực tiếp lột bỏ, cả bộ lông dài tro sắc trên đầu cánh tay cũng bị lột sạch sẽ, trở thành một mảnh trụi lủi, sau đó cả người ngửa mặt lên trời bay ngược, đâm vào phía trên một ngọn núi.
Hít!
Thanh ấm hít một hơi khí lạnh vang lên chúng Thủy Viên lộ ra thần sắc không thể nào tưởng tượng nổi, Khổng Tiểu Hôi là bát cấp đỉnh phong Thủy Viên, Diệp Trần là cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, cấp bậc cả hai tương đương nhau, nhưng chiến lực lại cách nhau một trời một vực, Khổng Tiểu Hôi rõ ràng ngay cả một kiếm chỉ của Diệp Trần cũng không đỡ nổi.
– Diệp Trần, Khổng Đại Lỗi ta đến lĩnh giáo ngươi.
Khổng Tiểu Hôi đã là thiên tài có tiếng trong số bát cấp Thủy Viên, ngay cả hắn cũng không đỡ nổi một kích của Diệp Trần, những người khác có lên cũng chỉ mất mặt xấu hổ, cho nên, không có bát cấp Thủy Viên đứng ra, người đứng ra là một cửu cấp Thủy Viên, đối phương vừa lên đã biến hóa thành trạng thái chiến đấu, thân cao đạt tới 2800 m, mắt như sao sáng, ngoại trừ về mặt khí thế hung ác không bằng Tôn Tiểu Kim ra, khí thế ngược lại cũng không kém.
– Yên tâm, Thủy Viên động phủ có lực lượng cấm chế bao phủ, ta và ngươi có thể thỏa thích đánh một trận.
Ánh mắt Khổng Đại Lỗi bao quát lấy Diệp Trần.
Diệp Trần tay nắm lấy chuôi kiếm, nói:
– Không cần phiền toái như vậy, nếu ngươi có thể đỡ được một kiếm này của ta, thì tính là ta thua.
Thủy Viên nhất tộc từ trước đến nay trực lai trực vãng* ( chính trực, thẳng tính), Diệp Trần nhập gia tùy tục, nói chuyện cũng không thèm quanh co làm gì.
– Quá cuồng vọng rồi, xem Khổng Đại Lỗi ta đánh bại ngươi thế nào này.
Khổng Đại Lỗi giao hai tay lại với nhau, mạnh mẽ kéo ra, yêu lực cuồng bạo điên cuồng tăng lên, bộ lông tro sắc toàn thân dựng đứng lên, toàn bộ viên thân bành trướng lên một vòng lớn, đã không thể dùng uy phong lẫm lẫm để hình dung nữa, mà là khủng bố, thật giống như một đầu bạo thú đang nổi giận.
– Viên Hống Đạn!
Há miệng rộng như bồn máu ra, Khổng Đại Lỗi phun về phía Diệp Trần một đoàn quang ba chói mắt, quang ba sáng óng ánh, năng lượng tập trung cao độ.
Vèo!
Thân ảnh của Diệp Trần phiêu hốt bất định, nghiêng sang một bên, giao thoa qua quang ba, đi đến đỉnh đầu Khổng Đại Lỗi.
– Sinh Sinh Bất Tức!
Trường kiếm phỉ lục sắc ra khỏi vỏ, trên mũi kiếm ngưng tụ khởi một điểm thanh sắc hào quang tựa như hỏa diễm, một kiếm đâm vào ót Khổng Đại Lỗi.
Ba!
Mũi kiếm cũng không đâm thực, nhưng lực lượng trùng kích lên đó không dứt không ngớt, khiến cho Khổng Đại Lỗi có nổi lên yêu lực, cũng không làm nên chuyện gì, viên thân khổng lồ lộn mấy vòng trên mặt đất, bộ lông trên ót cũng bị lột bỏ một mảng lớn.
Thu kiếm vào vỏ, thân hình Diệp Trần lóe lên, quay lại chỗ cũ.
– Tên này thật sự là nhân loại sao? Vậy ma lại vượt cấp đánh bại Đại Lỗi.
– Thật đáng sợ, xem ra, một đời tuổi trẻ của Thủy Viên nhất tộc chúng ta, chỉ có tiểu Kim mới có thể đánh thắng hắn, những người khác đều không được.
– Ân, tiểu Kim một khi hóa thân thành trạng thái chiến đấu, có thể nói là đồng cấp vô địch, bất quá đối phương vẫn còn chưa bước vào Linh Hải Cảnh, chờ hắn trở thành Đại năng Linh Hải Cảnh, không biết còn biến thái đến trình độ nào nữa.
Sự cường đại của Diệp Trần làm cho chúng Thủy Viên có chút khiếp sợ, trong ấn tượng của bọn hắn, nhân loại vẫn luôn luôn tương đối yếu nhược, Chân Nguyên vô cùng mỏng manh, đương nhiên, hiệu quả chiết suất của công pháp nhân loại cũng vô cùng đáng sợ, Chân Nguyên tinh thuần hơn yêu lực của bọn hắn nhiều lần, bù đắp được một thế xấu, nhưng về mặt số lượng vẫn chênh lệch quá lớn.
– Các ngươi đang làm gì đó?
Tôn Tiểu Kim thân cũng không tính là cao nhất, nhưng lại có khí thế hung ác khủng bố đã đi tới.
– Tiểu Kim, Diệp Trần này so với tưởng tượng của chúng ta còn lợi hại hơn, không bằng ngươi cũng thử một chút đi?
Đông đảo Thủy Viên trẻ tuổi cổ động Tôn Tiểu Kim.
Tôn Tiểu Kim trợn trắng mắt.
– Ngu ngốc, hắn đương nhiên lợi hại, nếu không sao lại bị gia gia nhìn trúng, ra tay? Các ngươi ai có thể đỡ nổi một côn của ta?
– Diệp Trần ah!
– Hừ, tu vi của ta cao hơn hắn một cấp, có thắng cũng không vẻ vang gì, chờ hắn trở thành Đại năng Linh Hải Cảnh, ta sẽ giao thủ với hắn, nhưng không phải hiện tại.
Nghe vậy, chúng Thủy Viên trẻ tuổi nhụt chí, Tôn Tiểu Kim rất cao ngạo, bảo hắn đánh một trận với Diệp Trần thấp hơn mình một cấp quả thật là không có khả năng.
Diệp Trần cười khổ nói:
– Ta không phải là đối thủ của Tôn huynh, việc này không có gì bàn cãi cả.
Vượt cấp chiến đấu cũng phải nhìn đối tượng, Tôn Tiểu Kim có tư chất thượng phẩm, biến hóa thành trạng thái chiến đấu, một quyền đánh trọng thương Tứ đại bán yêu Linh Hải Cảnh, đây là dưới tình huống đối phương đã phóng xuất toàn bộ thực lực, Diệp Trần cho dù có tự phụ hơn nữa, cũng không thể không thừa nhận, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Tôn Tiểu Kim, dù đối phương có ở trạng thái bình thường cũng không thể.
Chương 498(a): Ưu thế chân chính của linh hồn
– Diệp Trần, đi theo ta, ta mang ngươi đến một nơi tốt để tu luyện.
Tôn Tiểu Kim bỗng nhiên nói.
– Nơi nào?
– Đi theo ta thì biết.
– Tốt!
Diệp Trần gật gật đầu, đi theo sau lưng Tôn Tiểu Kim, ra khỏi Thủy Viên động phủ.
Ly khai Thủy Viên động phủ, hai người phá nước mà ra, bay về hướng tây bắc.
Ước chừng bay được mấy mươi vạn dặm đường, hai người tới một mảnh hải vực có khí tức lành lạnh, phiến hải vực này hoàn cảnh cực đoan ác liệt, trên mặt biển là vô số thâm hải tuyền qua, tuyền qua có lớn có nhỏ, lớn thì có đến mấy trăm km, nhỏ thì chừng 10m, trên bầu trời, điện thiểm lôi kê, vòi rồng xoáy lên cột nước, bay thẳn đến chân trời, bốn phía tung hoành, lực lượng xé rách đáng sợ kia, tuyệt đối có thể khiến cho Cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường phấn thân toái cốt.
– Chúng ta xuống dưới!
Vung côn đánh nát một thủy trụ rộng vài dặm, Tôn Tiểu Kim lao vào trong nước biển
Diệp Trần không chút do dự đi theo xuống dưới.
Trong nước biển mạch nước ngầm mãnh liệt, nhất là những vòng xoáy kia, nguyên một đám lực hấp xả khủng bố, một đầu yêu thú cách đó rất xa cũng bị giật vào, xoắn thành thịt vụn, mà theo chiều sâu gia tăng, trụ vòng xoáy càng ngày càng mảnh, cũng càng ngày càng ngưng thực, toàn thân trong suốt, giống như thủy tinh, Diệp Trần hoài nghi, trụ vòng xoáy ở đây đã có thể xoắn chết Đại năng Linh Hải Cảnh và cửu cấp yêu thú.
Suy đoán của Diệp Trần cũng không sai, Tôn Tiểu Kim nhắc nhở:
– Coi chừng những vòng xoáy dưới đáy biển này, dù là ta đi vào đó cũng không thể cam đoan lông tóc không tổn, một ít vòng xoáy biến dị còn có uy lực lớn hơn gấp mấy lần, nguyên khí bên trong đã bị áp súc thành thể rắn.
– Tôn huynh, chúng là đi đâu đây?
Diệp Trần hỏi thăm.
Tôn Tiểu Kim nói:
– Hải để loa toàn thông đạo ngươi đã từng nghe qua chưa?
– Chưa.
– Nói đơn giản một chút, hải để loa toàn thông đạo có thể khiến ngươi tăng nhanh cảnh giới công pháp, càng đi xuống, áp lực càng lớn, đến giờ cũng chưa từng có người nào đi được đến cuối cùng cả, kể cả Vương giả, nghe nói, bên trong phong ấn một vật khủng bố gì đó, cũng không biết là thật hay giả nữa.
Rất nhanh, hai người tới đáy biển.