Thông báo các bộ truyện đang được fix gần như tương đối nhé ( Lý do các bạn không nghe được phần là CTV upload audio để mục chỉ có thành viên mới nghe được )AD thành thật xin lỗi chư vị, mình đã chỉnh lại all mọi người có thể nghe nhé ^^! .
  1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 777 [Chương 3883 đến 3887]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 777 [Chương 3883 đến 3887]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3883: Lựa chọn truyền thừa (Hạ)

Chỗ trung tâm thì có một cái ghế, một cái ghế cực lớn, màu ám đồng, không có lấy một bóng người.

Sở Mộ cẩn thận đánh giá bốn phía, trừ bốn cái cột lớn và chỗ ngồi ra. Trên vách tường bốn phía cũng có thể lờ mờ nhìn thấy một ít đường vân. Những đường vân kia dài hẹp, giống như vết kiếm rậm rạp, vô cùng ảo diệu. Rất nhanh đã thu hút toàn bộ lực chú ý của Sở Mộ.

Khi lực chú ý của Sở Mộ tập trung toàn bộ, vết kiếm trên vách tường giống như giống lại. Sở Mộ có cảm giác như nhìn thấy một đạo thân ảnh tráng kiện cầm một kiếm trong tay, bắt đầu múa, mỗi một kiếm đều vô cùng đơn giản, quỹ tích rõ ràng, lại ẩn chứa ảo diệu không cách nào nói thành lời.

Đó là một loại phản phác quy chân chính thức, một loại ảo diệu đặc biệt thoát khỏi biểu tượng. Là một loại thâm thủy vô cùng của bản thân vũ trụ.

Từng kiếm lại từng kiếm, đó chỉ là kiếm pháp trụ cột vô cùng thâm thúy, nhưng mà cho dù cùng là đâm, nhưng mà cũng có ảo diệu hoàn toàn bất đồng ẩn chứa trong đó.

Đắm chìm trong đó, quên đi tất cả, không biết thời gian trôi qua.

Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, Sở Mộ bỗng nhiên tỉnh táo lại. Lúc này hắn mới ý thức được mình đã nhìn hết toàn bộ vết kiếm trên vách tường, có cảm giác như hiểu ra. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại dường như vẫn chưa hiểu ra được gì.

Bỗng nhiên một tiếng sưu sưu vang vọng, khí tức đặt biệt chấn động hàng lâm. Trên cái ghế ngồi cực lớn kia xuất hiện một đạo thân ảnh mơ hồ.

– Ta chính là Thái Cổ Kiếm Tôn của Nhân tộc sơ đại.

Thanh âm tang thương, từ cổ chí kim vang lên, trầm thấp mà có lực, làm cho Sở Mộ khiếp sợ không thôi.

Cổ Kiếm Tôn mộ này không ngờ lại thực sự là mộ của Thái Cổ Kiếm Tôn.

– Không biết ngươi là hậu bối đời thứ bao nhiêu của nhân tộc, nhưng mà có thể tới được đây chứng minh ta và ngươi có duyên phận với nhau.

Thân ảnh Thái Cổ Kiếm Tôn từ từ nói, Sở Mộ thì lẳng lặng nghe. Hắn biết rõ đạo thân ảnh này chỉ là một đạo ý niệm còn sót lại của Thái Cổ Kiếm Tôn mà thôi.

– Hậu bối, trong kiếm mộ này còn sót lại truyền thừa của ta. Truyền thừa có hai loại, ngươi chỉ có thể lựa chọn một loại trong đó.

– Loại truyền thừa thứ nhất chính là công pháp kiếm đạo cả đời của ta. truyền thừa nó, thành tựu tương lai của ngươi sẽ không kém hơn ta.

Sở Mộ nghe vậy, trong lòng cảm thấy nóng bỏng.

Thái Cổ Kiếm Tôn sơ đại, đây chính là người mở Thái Cổ Kiếm thành, là một cường giả Bán Thần chí tôn thực lực vô cùng đáng sợ. Thực lực mạnh mẽ vô cùng. Dựa theo lời Kiếm Minh Bồ Nguyệt nói, Thái Cổ Kiếm Tôn từng khiêu chiến qua cường giả Vương cấp chí cường của Thiên Hà tộc và Minh Hà tộc. Hơn nữa còn đánh bại toàn bộ.

Với tư cách là hai đạo chủng tộc sinh ra từ Thiên Hà và Minh Hà. Tiên Thiên độc đáo, sức chiến đấu còn hơn Nhân tộc ngang cấp rất nhiều. CƯờng giả Bán Thần chí tôn của bọn hắn cũng vô cùng mạnh mẽ. Thái Cổ Kiếm Tôn sơ đại có thể chiến thắng liên tiếp, đánh bại tất cả Bán Thần chí tôn của Thiên hà tộc và Minh Hà tộc cũng đủ để thấy được thực lực khủng bố của đối puhwong.

Phải biết rằng trong Bán Thần chí tôn cũng có phân chia cao thấp, Thái Cổ Kiếm Tôn sơ đại không thể nghi ngờ chính là cường giả đứng trên đỉnh Bán Thần chí tôn.

Đạt được truyền thừa của đối phương, đó là chuyện không biết được bao nhiêu kiếm tu Nhân tộc tha thiết mơ ước. Cho dù là Thái cổ Kiếm Tôn hiện tại cũng sẽ vô cùng động tâm a.

Sở Mộ dằn xuống sự kích động trong lòng, từ từ từ nghe Thái Cổ Kiếm Tôn nói. Bởi vì hắn nói hắn có hai truyền thừa, mà hắn mới chỉ vừa nói loại thứ nhất mà thôi.

– Loại truyền thừa thứ hai là lĩnh ngộ sau khi ta đạt tới Bán Thần Chí tôn đỉnh phong, truy tìm cảnh giới cao hơn lĩnh ngộ được.

Nghe vậy Sở Mộ không còn bình tĩnh được nữa, hô hấp cả người trở nên dồn dập, ngực kịch liệt phập phồng.

Sau Bán Thần chí tôn đỉnh phong, lĩnh ngộ trùng kích cảnh giới cao hơn.

Những lời này lộ ra chút tin tức, đó là Bán Thần chí tôn cũng không phải là giới hạn của Tu luyện giả, trên Bán Thần chí tôn còn có cảnh giới cao hơn.

Trong lúc nhất thời, Sở Mộ lâm vào trong lựa chọn khó khăn.

Nếu như có thể đương nhiên hắn đều muốn nhận hai loại truyền thừa. Thứ đầu tiên có thể khiến cho hắn vững vàng tấn thăng lên cấp độ Bán Thần chí tôn, thậm chí còn đạt tới cấp độ Bán Thần chí tôn đỉnh phong. Mà thứ còn lại thì khiến cho hắn có thể tiến thêm một bước, có thể nói, cả hai thứ thiếu một cũng không được.

Sở Mộ không rõ, nếu như Thái Cổ Kiếm Tôn đã lưu lại truyền thừa thì cần gì phải tách hai loại truyền thừa ra? Chẳng lẽ hai loại truyền thừa này không cùng một mạch?

Trong lúc suy nghĩ, thanh âm của Thái Cổ Kiếm Tôn lần nữa vang lên.

– Hai loại truyền thừa của ta, hậu bối, ngươi chỉ có thể lựa chọn một. Đưa ra lựa chọn của ngươi đi.

Sở Mộ không có trả lời ngay, muốn hắn lựa chọn rất là khó khăn.

Lựa chọn thế nào?

– Xin hỏi tiền bối, vì sao phải tách hai loại truyền thừa ra?

Sở Mộ thử hỏi, nhưng mà hắn không nghe được bất kỳ câu trả lời nào. Đó chẳng qua chỉ là ý niệm của Thái Cổ Kiếm Tôn, lời nói đều là do Thái Cổ Kiếm Tôn lưu lại lúc trước. Căn bản không nghe được câu hỏi của Sở Mộ, Sở Mộ cũng không cảm thấy thất vọng. Bởi vì chuyện này vốn nằm trong dự liệu của hắn.

– Rốt cuộc nên lựa chọn thế nào đây?

Sở Mộ buồn rầu suy nghĩ. Đây là lần đầu tiên từ khi hắn chào đời tới nay lâm vào trong lựa chọn lưỡng nan như vậy. Giống như là cá và chân gấu vậy, không cách nào lựa chọn được.

Nhưng bất kể thế nào, cuối cùng đều phải lựa chọn. Sở Mộ ngẩng đầu, tinh mang trong mắt bắn ra.

– Ta lựa chọn…truyện huyền huyễn audio

Kiếm mộ cực lớn đứng yên trên hư không, trước mộ bia hình kiếm, một đám Thiên Hà tộc và Minh Hà tộc còn đang nghiên cứu xem phải làm thế nào mới có thể tiến vào kiếm mộ.

Đột nhiên kiếm mộ chấn động, giống như có cự thú đáng sợ nào đó muốn phá mộ mà ra. Mọi người cả kinh, liên tục thối lui, hai mắt chăm chú nhìn vào trong kiếm mộ, lực lượng lặng lẽ ngưng tụ.

Tiếp theo, một tiếng răng rắc chói tai vang vọng. Toàn thân mọi người không tự chủ được run rẩy. Chỉ thấy kiếm mộ vốn vô cùng cứng rắn lại xuất hiện một vết nứt. Vết nứt nhanh chóng khuếch tán ra. Rất nhanh, cả kiếm mộ đều tràn ngập vết nứt, giống như là mạng nhện vậy.

– Chuyện gì xảy ra?

– Kiếm mộ sao lại đột nhiên xuất hiện vết nứt?

Cả đám cả kinh không thôi.

Chương 3884: Chiến Ám Cổ Song Tuyệt (Thượng)

Chợt, kiếm mộ hóa thành vô số mảnh vỡ rồi nổ tung, trùng kích ra bốn phương tám hướng. Mỗi một mảnh đều giống như một thanh kiếm đồng nhất bắn tới, mang theo uy thế vô cùng đáng sợ, làm cho lòng người kinh hãi lạnh mìn. Mọi người vội vàng ra tay né tránh, chống cự.

Khi kiếm mộ triệt để nghiền nát, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, tấm mộ bia hình kiếm càng run lên, hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời, biến mất trước mắt mọi người, tan biến trong hư không.

– Là hắn.

– Là người dị tộc kia.

– Chẳng lẽ hắn nhận được truyền thừa của Cổ Kiếm Tôn mộ?

– Ta thấy dường như không sai.

Kiếm mộ bị nghiền nát rồi biến mất, mộ bia hóa thành kiếm quang bay đi, chỉ còn sót lại một mình Sở Mộ đứng ở chỗ trước đó vốn là kiếm mộ, lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.

– Dị tộc, giao truyền thừa ra đây.

Hai mắt Ám Cổ Song Tuyệt nhíu lại, ánh mắt sắc bén, lạnh lẽo như băng nhìn vào trên người Sở Mộ. Thanh âm hắn sâu kín, giống như là sự lạnh lẽo từ dưới đáy dòng sông, khiến cho Sở Mộ lập tức có cảm giác hàn ý xâm nhập toàn thân cao thấp.

Sở Mộ đang tự hỏi lại bị cắt đứt, hắn nhìn về phía Ám Cổ Song Tuyệt, cũng nhìn thấy sắc mặt của đám đông.

– Dị tộc, giao truyền thừa ra.

Các cường giả MInh Hà tộc liên tục bước về phía trước một bước, ánh mắt âm lãnh tập trung vào Sở Mộ.

– Truyền thừa? Không có…

Sở Mộ trả lời, ngữ khí không nhanh không chậm.

Đối mặt với hai lựa chọn của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lưu lại, Sở Mộ suy nghĩ một phen rồi lựa chọn loại thứ hai. Đây chính là lĩnh ngộ của bản thân Sơ Đại Thái cổ Kiếm Tôn sau khi đạt tới Bán Thần chí tôn đỉnh phong truy tìm cảnh giới cao hơn lĩnh ngộ ra.

Đưa ra lựa chọn này là quyết định đã tính rất kỹ của Sở Mộ. Hắn tự tin mình có thể trở thành Bán Thần Chí tôn. Mà thu hoạch được truyền thừa của Thái Cổ Kiếm Tôn, có lẽ có thể trong thời gian ngắn khiến cho hắn trở thành Bán Thần Chí tôn. Nhưng mà như vậy sẽ khiến cho hắn trở thành một Thái Cổ Kiếm Tôn khác, đây không phải là kết quả mà Sở Mộ muốn.

Từ khi tu luyện tới nay, mỗi một lần tăng lên đều là bản thân hắn cố gắng. Trong đó có lẽ có những người khác trợ giúp, nhưng mà cuối cùng đều đi theo con đường của mình. Hắn là Sở Mộ, không phải là người khác.

Còn có một điểm nữa, đó là Sở Mộ vẫn cho rằng Bán Thần chí tôn là giới hạn của hỗn độn vũ trụ. Ở đây hắn lại biết được trên Bán Thầnc hí tôn còn có cảnh giới cao hơn, chuyện này khiến cho hắn rất là tò mò.

Đủ loại suy nghĩ khiến cho Sở Mộ lựa chọn loại thứ hai kia.

Nhưng mà ngoài dự kiến của hắn là, loại lĩnh ngộ của phương án thứ hai kia lại hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của hắn. Khiến cho Sở Mộ rơi vào trong mờ mịt, trong lúc nhất thời không thể nào phán đoán được.

Cảnh giới rất cao, siêu việt Bán Thần chí tôn. Đây chẳng qua chỉ là một loại suy đoán của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn, cũng không có được chứng minh một cách triệt để. Có khả năng chỉ có mấy thành, có lẽ tồn tại cũng không tồn tại.

Mà lĩnh ngộ của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn là không được trở thành Bán Thần chí tôn thì mới có cơ hội siêu việt Bán Thần chí tôn.

Loại lĩnh ngộ này nghe qua bản thân có cảm giác mâu thuẫn. Sở Mộ cũng biết được, vì sao Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lại đem hai loại truyền thừa tách ra, chỉ có thể lựa chọn một loại mà thôi.

Bởi vì loại truyền thừa thứ nhất sẽ trở thành Bán Thần chí tôn, loại truyền thừa thứ hai thì không trở thành Bán Thần Chí tôn.

So với loại truyền thừa thứ nhất, loại truyền thừa thứ hai thì tương đối hư vô mờ mịt, tràn ngập tính không xác định.

Sau khi biết được, thậm chí Sở Mộ còn có chút hối hận. Nhưng mà rất nhanh hắn đã quét sạch cảm giác hối hận này. bởi vì đó là lựa chọn của bản thân hắn, hơn nữa, Bán Thần Chí Tôn, hắn có lòng tin đạt tới được.

Trong lúc suy nghĩ lại bị ngắt đứt, từng ánh mắt âm lãnh tập trung vào trên người hắn khiến cho hắn tỉnh lại.

– Xem ra ngươi không có ý định giao ra rồi.

Một người Minh Hà tộc sau khi nhìn qua Ám Cổ Song Tuyệt, lập tức bước về phía Sở Mộ. Chợt, thân thể biến mất trước mắt Sở Mộ không thấy gì nữa, giống như dung nhập vào trong hư không vậy.

Nhưng mà Sở Mộ vẫn có thể nhạy cảm phân biệt ra được một đạo hư ảnh, giống như là xuyên qua kẽ hở không gian, nhanh chóng hiện ra sau lưng hắn. Hung hăng đánh ra một kích, một loại phong mang cực hạn và âm lãnh cơ hồ đâm vào thân thể hắn, sẽ phá hỏng thân thể hắn.

Bỗng nhiên Sở Mộ quay người, đánh một đạo kiếm quang về phía tộc nhân Minh Hà tộc. Trong lúc cường giả Minh Hà tộc còn chưa kịp phản ứng đã xuyên qua hư không, cũng xuyên qua thân thể hắn, một kiếm khiến cho người này mất mạng.

Một màn này khiến cho mọi người khiếp sợ không thôi.

– Dám giết người bổn tộc? Chết.

Ám Cổ Song Tuyệt giận dữ rút đao, trong lúc vô thanh vô tức, đao mang vô sắc vô hình phá không chém tới, hàn ý tập kích làm cho lông tóc Sở Mộ dựng đứng. Song kiếm xuất hiện trong tay, nhanh chóng chém ra, chống cự đạo đao mang này. Lực lượng đáng sợ không ngừng trùng kích, Sở Mộ lùi về phía sau, hóa giải lực lượng một đao kia.

Mấy tộc nhân Minh Hà tộc khác cũng liên tục ra tay.

Tuyết Ngân Linh rút kiếm ra, tiểu Hư vô kiếm trực tiếp chặn đường ba tộc nhân Minh Hà tộc, Ca La Tử và Ma Cơ Sơn chặn đường những tộc nhân Minh Hà tộc tiếp theo, chia sẻ áp lực cho Sở Mộ. Nhưng mà vẫn có mấy tộc nhân Minh hà tộc trốn vào trong hư không, sau đó xuất hiện quanh thân Sở Mộ, bắt đầu tập kích Sở Mộ.

Người Minh Hà tộc am hiểu nhất chính là đánh lén, ám sát. Bọn hắn có thể trốn vào trong kẽ hở không gian, hóa thân thành âm ảnh, khó lòng phòng bị. Nhưng dưới cảm giác của Sở Mộ, thân thể mấy tộc nhân Minh Hà tộc kia lại hiện lên rõ ràng, bị hắn nắm bắt được.

Song kiếm hóa thành lưu quang, mỗi một kiếm nhìn qua rất là đơn giản, quỹ tích lại khiến cho người ta có cảm giác không thể né tránh. Cắt quanh thân, làm cho sắc mặt mọi người đại biến. Nhất là Kiếm Minh Bồ Nguyệt, hai mắt bắn ra tinh mang mạnh mẽ.

Sau khi quan sát vết kiếm trên vách tường chung quanh Cổ Kiếm Tôn mộ, trong lúc bất tri bất giác, tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ càng thêm cao minh hơn. Kiếm đạo càng cô đọng thêm một bước, mỗi một kiếm có thể dùng lực lượng ít hơn phát huy ra uy lực lớn hơn. Tối thiểu so với trước đó cũng tăng lên ba thành.

Chương 3885: Chiến Ám Cổ Song Tuyệt (Hạ)

Tăng lên ba thành đối với người thực lực yếu mà nói cũng không có bao nhiêu hiệu quả. Nhưng mà đối với cường giả cấp bậc như Sở Mộ mà nói, lại hết sức rõ ràng.

Dưới thân song kiếm, mấy tộc nhân Minh Hà tộc mặc dù không có bị giết chết, nhưng mà cũng bị bức ra khỏi kẽ hở không gian, đồng thời bản thân còn bị thương.

– Thối lui.

Ám Cổ Song Tuyệt phi thân tới, hắn không có trốn vào trong kẽ hở không gian, không ngờ lại trực tiếp phóng về phía Sở Mộ. Song đao trong tay hóa thành lưu quang, ngay lập tức chém ra mấy trăm đao, mỗi một đao đều tạo thành một đường thẳng tắp, trong lúc vô thanh vô tức xé rách hư không, không chút lưu tình bắn thẳng về phía Sở Mộ.

Vẻ mặt Sở Mộ ngưng trọng, bởi vì từ trên đao của Ám Cổ Song Tuyệt hắn cảm nhận được uy hiếp cực hạn.

Song kiếm lập tức chém ra, trong nháy mắt chém ra ngàn kiếm. Từng kiếm mạnh mẽ vô cùng, không ngừng va chạm với loan đao, triệt tiêu lẫn nhau, tan thành mây khói.

Thân thể Ám Cổ Song Tuyệt lóe lên, dường như hóa thành hư ảnh, như ẩn như hiện. Song đao trong tay tiêu tán, hóa thành phong mang cực hạn xé rách hư không mà giết tới. Cảm giác nguy cơ mãnh liệt vô cùng tràn ngập khiến cho toàn thân Sở Mộ có cảm giác bị cắt ra. Song kiếm vận chuyển, nguy hiểm chống lại song đao chém xuống. Lực lượng đáng sợ từ chỗ chém xuống bộc phát ra, làm cho Sở Mộ không ngừng lùi về phía sau.

Tốc độ của Ám Cổ Song Tuyệt kinh người, hơn nữa ra tay lại vô thanh vô tức, khó lòng phòng bị. Đây là lần đầu tiên Sở Mộ giao thủ với cường giả Minh Hà tộc cho nên hắn chưa quen thuộc được. Trong lúc nhất thời, Sở Mộ rơi xuống thế hạ phong. Nhưng mà hắn cũng không có uể oiar, mà vận chuyển song kiếm không ngừng chống cự công kích của Ám Cổ Song Tuyệt.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt đứng một bên nhìn xem, không có ý tứ ra tay một chút nào. Tới lúc này hắn đang hết sức cảm thấy húng thú với Sở Mộ. Bởi vì thứ Sở Mộ dùng là song kiếm, hơn nữa kiếm pháp bày ra trước đó vô cùng mạnh mẽ. Hắn cũng muốn nhìn xem, dưới đao của Ám Cổ Song Tuyệt, dị tộc này có thể chống đỡ tới mức nào. Kiếm Minh Bồ Nguyệt cũng không cho rằng Sở Mộ sẽ là đối thủ của cst.

Chiến, chiến, chiến.

Liên tục, không ngừng chống cự song đao của Ám Cổ Song Tuyệt, dần dần Sở Mộ thích ứng, bắt đầu phản kishc.

Thân thể lâp lòe, song kiếm liên hoàn, không ngừng chém tới, chống lại thế công của song đao, từ dưới chém lên trên, bắn thẳng tới Ám Cổ Song Tuyệt.

Ám Cổ Song Tuyệt giật mình, dù thế nào hắn cũng thật không ngờ dị tộc này lại có thể phản kích. Chợt, thân thể hắn lóe lên, từ trong công kích của Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa. Trực tiếp trốn vào trong kẽ hở không gian, coi như dùng cảm giác siêu cường của Sở Mộ cũng không thể nào nắm bắt được.

Hai tay cầm kiếm, Sở Mộ đứng thẳng trong hư không, lục giác tăng lên tới cực hạn, cẩn thận cảm nhận tất cả chấn động quanh thân. Hắn biết rõ Ám Cổ Song Tuyệt không phải thực sự biến mất không thấy gì nữa. mà đối phương đang chờ đợi thời cơ tập kích hắn. Chỉ cần hắn hơi lộ ra một tia sơ hở, nhất định sẽ gặp công kích trí mạng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, quanh thân Sở Mộ không có lấy một bóng người. Những tộc nhân Minh hà tộc khác cũng không có ý tới gần. Bởi vì bọn hắn đều biết, Ám Cổ Song Tuyệt tất nhiên đang tiềm phục ở bốn phía, chờ đợi thời cơ ra tay.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt hơi nhíu mày lại, cẩn thận cảm ứng. Nhưng mà hắn cũng không có cách nào cảm ứng được chỗ của Ám Cổ Song Tuyệt. Bất quá chuyện này cũng rất bình thường, thực lực Ám Cổ Song Tuyệt phi phàm, sẽ không kém hắn. Lại trốn vào trong kẽ hở không gian, đây càng là sở trường của đối phương, không phát hiện ra cũng không có gì là kỳ quái.

Đương nhiên nếu như Ám Cổ Song Tuyệt ra tay sẽ có chấn động. Hắn hoàn toàn có thể cảm giác được, hơn nữa còn né tránh, thậm chí là phản kích.

– Không biết người dị tộc này có thể làm được chuyện này hay không?

Kiếm Minh Bồ Nguyệt âm thầm suy nghĩ.

Có thể làm được hay không, hắn rất nhanh sẽ biết rõ.

Thân thể Sở Mộ đong đưa, trong lúc lơ đãng lộ ra một tia sơ hở. Tia sơ hở kia vô cùng nhỏ bé, hơi lóe lên một cái đã biến mất. Cường giả tầm thường căn bản bản không có cách nào nắm bắt được.
Ám Cổ Song Tuyệt lại nắm bắt được tia sơ hở này, hắn ra tay ngay lập tức. Song đao giống như từ trong hư vô vô thanh vô tức giết ra. Một đao quỷ dị chém về bên phải Sở Mộ. Đao còn lại thì bắn thẳng tới bên trái, khiến cho người ta khó có thể phân biệt ra được công kích rốt cuộc là về bên trái hay là bên phải.

Nói thì chậm nhưng quá trình lại rất nhanh, hai mắt Sở Mộ lóe lên tinh mang. Song kiếm tách ra, chém về hai bên trái phải. Ngay sau đó, từng đạo, từng đạo Chư thiên kiếm khí lập tức ngưng tụ quanh thân.

Song kiếm như rồng, khí tức cổ xưa, ngay lập tức xuyên qua hư không, phiêu hốt bất định, lập tức chống lại song đao tập sát của Ám Cổ Song Tuyệt, lại phản kích lại.

Nhưng mà song kiếm lại phản kích vào không khí, Sở Mộ vội vàng biến ảo kiếm thức, hóa thành hai cơn bão kiếm quang, khuếch tán sang hai bên trái phải, tiêu diệt tất cả, chỉ là vẫn thất bại như cũ.

Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí khuếch tán ra bốn phía, cũng không có đánh trúng mục tiêu.

Một tia sơ hở hơi lóe lên rồi biến mất kia kỳ thực là do Sở Mộ cố ý lộ ra, là vì muốn hấp dẫn Ám Cổ Song Tuyệt ra tay. Nhân cơ hội này phản kích một phen. Nhưng mà không ngờ Ám Cổ Song Tuyệt sau khi ra tay lại hết sức cẩn thận, trong nháy mắt khi Sở Mộ phản kích lại nhanh chóng trốn vào trong kẽ hở không gian rồi rời đi, khiến cho phản kích của Sở Mộ mất đi hiệu lực.

Đây là đối thủ vô cùng xảo trá, thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ khiến cho hắn càng thêm cảnh giác. Mà Ám Cổ Song Tuyệt ở trong kẽ hở không gian, hai mắt tinh mang lập lòe, hiển nhiên rất kinh ngạc với hành động của Sở Mộ. Bắt đầu khiến cho hắn phải coi trọng Sở Mộ.

– kế tiếp ngươi sẽ được vinh hạnh lĩnh giáo thực lực chân chính của ta.

Từng đạo thanh âm lạnh lẽo giống như từ Cửu u minh hà thổi tới, phiêu hốt bất định, khó phân biệt phương hướng, truyền vào trong tai Sở Mộ, khiến cho hắ có cảm giác như linh hồn sắp bị đóng băng.

– Âm Minh cửu sát.truyện kiếm tu audio

Thanh âm trầm thấp vang vọng, tiếp đó, chín đạo đao quang từ phương hướng khác nhau lao ra khỏi hư vô, tập sát tới. Mỗi một đạo đều phiêu hốt bất định, giống như là những chiếc thuyền con trong biển lớn, khó xác định quỹ tích.

Chương 3886: Thái CỔ Thần kiếm chu (Thượng)

Vẻ mặt Kiếm Minh Bồ Nguyệt hơi động một chút, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng. Hiển nhiên một chiêu Âm Minh cừu sát này khiến cho hắn cảm thấy kiêng kỵ.

Chín đạo đao quang tập sát tới khiến cho Sở Mộ sinh ra cảm giác không có chỗ nào để trốn.

– Đã trốn không được, vậy thì chính diện đánh nát vậy.

Thầm nghĩ một tiếng, Chư Thiên ngũ hành kiếm khí ngưng tụ quanh thân Sở Mộ tạo thành ngũ hành chuyển luân kiếm. Cự kiếm đánh ra, trực tiếp đánh nát một đạo đao quang. Song kiếm trong tay từ tĩnh tới động, trở nên cuồng bạo, tựa như biển gầm đánh ra, lần nữa đánh nát một đạo đao quang.
Bảy đạo đao quang còn lại vẫn đánh tới như cũ, quỹ tích cũng càng trở nên phiêu hốt bất định, biến hóa thất thường.
Hai mắt Sở Mộ ngưng tụ, tinh mang lập lòe, lần nữa nắm bắt quỹ tích của một đạo đao quang, song kiếm cuồng bạo chém ra, đánh nát.

Ngũ hành chuyển luân kiếm quét ngang qua, lại đánh nát một đạo đao quang.

Năm đạo đao quang còn lại từ các góc độ khác nhau đánh tới, trực tiếp cắt qua thân thể Sở Mộ, khiến cho thân thể Sở Mộ chia năm xẻ bảy.

Nhưng mà kế tiếp, thân thể Sở Mộ chia năm xẻ báy tán loạn. Hóa ra trong nháy mắt năm đạo đao quang cắt qua thân thể hắn, hắn đã thi triển đệ tam trọng của Tứ Phương Vấn Chân bộ cùng với đệ nhị trọng thời gian và không gian để thoát thân. Chân thân xuất hiện bên ngoài cách đó vài trăm trượng. song kiếm hung mãnh vô cùng, hung hăng đâm về phía trước. Một màn quỷ dị hiện lên, song kiếm không ngờ lại chui vào trong hư không, đâm vào trong kẽ hở không gian.

Tiếng kim loại va chạm vang lên, vô cùng chói tai. Vô số tia lửa bắn ra hư không, một đạo thân ảnh cũng từ trong hư vô xuất hiện, chính là Ám Cổ Song Tuyệt.

Hai mắt Ám Cổ Song Tuyệt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Hai mắt Kiếm Minh Bồ Nguyệt cũng vô cùng kinh ngạc.

Dị tộc này không ngờ lại có thể bức Ám Cổ Song Tuyệt từ trong kẽ hở không gian ra, điểm này coi như là hắn cũng khó có thể làm được a.

Trong lúc nhất thời, chiến ý trong lòng Kiếm Minh Bồ Nguyệt tăng vọt. Song kiếm sau lưng nhẹ nhàng run rẩy, phát ra từng tiếng kêu to, giống như là muốn nhảy ra khỏi vỏ, tranh giành cao thấp vậy.

Chợt, Kiếm Minh Bồ Nguyệt lại đè xuống chiến ý trong lòng. Song kiếm sau lưng chấn động cũng bị hắn đè xuống. Lúc này người dị tộc kia đang chiến đấu với Ám Cổ Song Tuyệt, hắn không muốn nhúng tay vào.

– Không ngờ lại có thể bức ta từ kẽ hở không gian ra, dị tộc, thực lực ngươi quả thực rất mạnh.

Vẻ ngạc nhiên trong mắt Ám Cổ Song Tuyệt biến mất, thân thể nhoáng lên một cái, trực tiếp biến hóa thành chín người. Mỗi một người đều tản mát ra khí tức giống nhau, giống như là bản tôn. Nhưng mà Sở Mộ lại biết rõ, trong chín người kia chỉ có một người là bản tôn, tám người còn lại chỉ là phân thân.

Chỉ là hắn cũng không có cách nào phân biệt ra đâu là bản tôn, đâu là phân thân.

Hơn nữa mỗi một người đều khiến cho hắn có cảm giác, cảm nhận được uy hiếp đáng sợ.

Chín Ám Cổ Song Tuyệt biến ảo bất định, quỹ tích giống như song đao của hắn, khó bề phân biệt. Chín đạo thân ảnh đồng thời bắn tới gần Sở Mộ, xuyên thẳng qua hư không, song đao từ các góc độ khác nhau không ngừng chém tới.

Âm Minh Cửu Ảnh sát.

Một chiêu này chỉ kém một chữ so với Âm Minh Ảnh sát, nhưng mà uy lực lại cường đại hơn vài phần. Nhất là trên phương diện quỷ dị còn hơn không chỉ gấp bội.

– Thập Phương Phù Đồ kiếm.

Quát khẽ một tiếng, mười thanh Chư Thiên kiếm khí xuất hiện, cũng dung hợp làm một thanh cự kiếm, quét ngang bát phương.

– Thập Phương Quy Trần sát.

Một kiếm quét ngang qua, dưới thân kiếm, tất cả mọi thứ trong nháy mắt đều hóa thành bụi bặm.

Một kiếm này khiến cho lông tóc Ám Cổ Song Tuyệt dựng đứng, hắn hết sức kinh ngạc. Bởi vì uy lực của một kiếm này vô cùng đáng sợ.

Chỉ là mỗi một Âm Minh Cửu Ảnh sát đều có thực lực bằng một nửa bản tôn, thập phần mạnh mẽ, lại phiêu hốt bắn tới, tránh đi quỹ tích của Thập Phương Quy Trần sát, bắn thẳng tới Sở Mộ.

Nhưng mà uy lực của Thập Phương Quy Trần sát đáng sợ vô cùng, dưới chấn động, từng đạo thân ảnh bị đánh tan.

Khi chín đạo thân ảnh chém tới trước mắt Sở Mộ, chỉ còn kém một chút là có thể đánh trúng Sở Mộ, đều bị đánh tan, vô cùng nguy hiểm.

– Cũng không phải là bản tôn sao?

Vẻ mặt Sở Mộ đại biến, hắn suy đoná trong chín đạo thân ảnh nhất định có một đạo là bản tôn. Nhưng mà không ngờ tới lại không phải, như vậy bản tôn đâu rồi?

Ý niệm vừa mới hiện lên trong đầu thì Sở Mộ đã biết rõ bản thân mình gặp nguy hiểm.

Bản tôn của Ám Cổ Song Tuyệt không biết từ khi nào đã ẩn nấp tới sau lưng, song đao vô thanh vô tức đánh xuống.

Trong lúc nguy cấp, từng đạo kiếm quang ngưng tụ thành kiếm, tạo thành một kiếm thuẫn, chống cự song đao chém xuống. Bởi vì quá mức vội vàng cho nên kiếm thuẫn bị đánh nát, hai đạo đao quang đánh thẳng vào thân thể Sở Mộ. Song kiếm chống cự, lực lượng đáng sợ trùng kích tới làm cho Sở Mộ bay ngược về phía sau mấy ngàn thước, khí huyết chấn động không thôi. Bản thân bi thương rất nhỏ, nhưng mà dưới năng lực phòng ngự siêu cường của bản thân, rất nhanh đã được trị hết.

Chỉ là trong song đao kia ẩn chứa một cỗ lực lượng chí âm chí tà, không ngừng rót vao trong cơ thể Sở Mộ, tạo thành phá hỏng rất nặng. Thế cho nên sau khi thương thế tốt hơn, cỗ lực lượng chí âm chí tà kia vẫn ngoan cố tồn tại, làm tổn thương thân thể Sở Mộ.

– Âm Tà chi lực?

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc, đây là Âm tà chi lực, một trong những lực lượng Minh Hà, vô cùng đáng sợ.

Chấn Đãng chi lực bắt đầu khởi động, trong người chấn đãng không ngớt, không ngừng bài xích Âm tà chi lực ra bên ngoài, đồng thời còn đánh nát nó.

Một kích đắc thủ, Ám Cổ Song Tuyệt giết tới, trên song đao tràn ngập Âm tà chi lực, trọn vẹn đạt tới hơn ngũ trọng.

Chấn đãng chi lực lan tràn ra, bao trùm trên thân Thập Phương phù đồ kiếm, hung hăng chém xuống, xé rách hư không.

– Âm Tà chi lực đệ ngũ trọng.

– Chấn Đãng chi lực đệ ngũ trọng.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt càng thêm khiếp sợ.

Đến lúc này hắn mới chính thức ý thức được, dị tộc cũng sử dụng song kiếm này thực lực chân chính kỳ thực không kém sắc hơn hắn. Đây không phải là thực lực sau khi tiếp nhận truyền thừa nhận được, mà là thực lực bản thân có được. Bởi vì từ lúc đối phương tiến vào mộ kiếm cho tới khi bị nghiền nát, cả quá trình bất quá cũng chỉ có mấy thời thần mà thôi.

Chương 3887: Thái CỔ Thần kiếm chu (Hạ)

Truyền thừa của một Chí cường giả Vương cấp, không có thời gian mấy trăm năm căn bản không có cách nào tiêu hóa được. Coi như là tiêu hóa một điểm, tối thiểu cũng cần mười năm trở lên. Mấy thời thần quá mức ngắn ngủi.

Song kiếm sau lưng lại một lần nữa vang lên tiếng kiếm minh.

Một kích va chạm, khó phân cao thấp.

Thực lực của Ám Cổ Song Tuyệt này so với Thái Mục Đa La Tư quả thực còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Phải biết rằng lúc chiến đấu với Thái Mục Đa La Tư, thực lực của Sở Mộ còn chưa cường đại như hiện tại, cũng không có sử dụng tới Chấn Đãng chi lực đệ ngũ trọng.

Đương nhiên Sở Mộ không có dùng toàn lực, Ám Cổ Song Tuyệt cũng có giữ lại. Về phần giữ lại bao nhiêu chỉ có chính bọn hắn mới biết rõ.

– Dị tộc, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh.

Sau một kích, Ám Cổ Song Tuyệt bỗng nhiên lùi về phía sau, sau khi nói một câu lập tức hóa thành một đạo Âm ảnh rời đi. Những tộc nhân Minh Hà tộc khác nhìn thấy Ám Cổ Song Tuyệt rời đi, cũng liên tục rời đi theo.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt cũng nhìn Sở Mộ thật sâu, nhanh chóng thối lui, cũng không có ý động thủ một trận.

Sở dĩ Ám Cổ Song Tuyệt không có chiến đấu nữa là bởi vì hắn không có nắm chắc chiến thắng. Hơn nữa truyền thừa cường giả Vương cấp dị tộc đối với hắn mà nói, lực hấp dẫn không có lớn như vậy. Có thể thu được đương nhiên là tốt nhất, nếu không lấy được cũng không sao.

hành động đột ngột như vậy khiến cho người ta kinh ngạc không thôi, bất quá rất nhanh Sở Mộ đã kịp phản ứng lại, hắn cũng thu hòi Chư Thiên kiếm khí.
– Linh Nhi, Ca La Tư, Ma Cơ Sơn, các ngươi không sao chứ?

Sở Mộ hỏi.

Tuyết Ngân Linh lắc đầu.

– Ta không sao.

Ca La Tư và Ma Cơ Sơn cười nói.

– Dùng danh tiếng Thái cổ, trở về.

Mọi người đã không có việc gì, Sở Mộ cũng không nói gì nữa, hai tay vung vẩy, từng đạo lực lượng mạnh mẽ chấn động ra bốn phía. Theo mười ngón tay hắn vung vẩy, không ngừng thay đổi, ngưng tụ thành một ấn ký hình kiếm cực lớn. Ấn ký trùng thiên, bắn ra quang mang vạn trượng. Thanh âm của Sở Mộ cũng vang lên theo, vang vọng Chư thiên.

Tuyết Ngân Linh và Ca La Tư cùng với Ma Cơ Sơn nhìn Sở Mộ, cũng không biết Sở Mộ muốn làm cái gì.
Theo ấn ký hình kiếm phóng lên trời sau đó nổ tung, Sở Mộ hét lớn một tiếng, vang vọng hư không. Một hơi, hai tức, ba tức, thời gian nhanh chóng trôi qua.

Tới tức thứ mười, ở chỗ sâu trong Hà giới có một đạo quang mang hiện lên, sắc bén vô cùng. Trong nháy mắt khi xuất hiện đã nhanh chóng bắn tới, dừng lại trước mặt Sở Mộ.

Quang mang nội liễm, hóa thành một thanh đại kiếm dài hai trượng, thân kiếm rộng lớn mà nặng nề, toàn thân đen nhánh, có vô số đường vân che kín, ngưng tụ thành vô số phù văn thần bí mà cổ xưa. Cả thanh đại kiếm nhìn qua tràn ngập cảm giác tang thương.

– Đây là…

Mọi người đều cảm thấy thanh đại kiếm này có chút quen mắt, giống như là mộ bia của kiếm mộ trước đó.

– Chính là mộ bia kia.

Sở Mộ cười nói.

– Bất quá đây không phải là mộ bia thực sự, mà là một chiếc phi chu, tên là Thái Cổ Thần Kiếm chu.

Thái Cổ Thần Kiếm chu chính là phi chu của Thái Cổ Kiếm Tôn, là bảo vật duy nhất hắn lưu lại, tặng cho người có duyên. Sở Mộ đạt được truyền thừa của hắn, là người có duyên. Thái Cổ Thần Kiếm chu đương nhiên phải là của Sở Mộ.

Sở dĩ trước đó bay đi cũng là một loại bảo hộ biến tướng với Sở Mộ. Hiện tại không có người ngoài, đương nhiên Sở Mộ lại triệu hoán trở về.

Tuy rằng giới thiệu phi chu này, nhưng mà Sở Mộ cũng không có nói kỹ càng phẩm chất của phi chu… Hai người Ca La Tư và Ma Cơ Sơn cuunxg không có để ý. Bởi vì phi chu bọn hắn cũng có.

Vốn định lúc này rời khỏi Hà giới, nhưng mà sau khi xâm nhập tới trình độ nhất định, lại tìm được Cổ Kiếm Tôn mộ. Hơn nữa thực lực của Sở Mộ lại tăng lên, bốn người dứt khoát không rời khỏi Hà giới, mà tiến sâu hơn một chút, tiếp tục thăm dò.

trong Hà giới tràn ngập nguy hiểm đồng thời cũng tồn tại vô số kỳ ngộ. Đạt được kỳ ngộ hoặc nhiều hoặc ít cũng đều có trợ giúp với hắn

Bốn đạo thân ảnh nhanh chóng đẩy cao tốc độ, xẹt qua hư không đen kịt của Hà giới, lướt qua vô số thiên thạch bị nghiền nát. Bỗng nhiên một đạo thân ảnh trong đó dừng lại, ba đạo còn lại cũng dừng lại theo.

– Sở Mộ, phát hiện ra gì sao?

Ca La Tư hỏi.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào một khối thiên thạch đang bay tới trước, ánh mắt sắc bén giống như muốn nhìn thấu thiên thạch kia. Chợt, hắn đâm ra một kiếm, kiếm quang chấn động, xé rách hư không đen kịt, nhanh tới mức tận cùng, trực tiếp chém thiên thạch làm đôi. bên trrong không ngờ lại cất dấu một tấm bia đá cao vài thước.

Toàn thân tấm bia đá này màu ám vàng, nhìn phong cách cổ xưa mà đại khí. Dưới lực lượng một kiếm kia của Sở Mộ không ngờ lại dừng lại trong hư không, không có nhúc nhích.

Trên tấm bia đá màu ám vàng khắc đầy văn tự Thiên Hà tộc, đồng nghĩa với việc tấm bia đá này là do cường giả Thiên hà tộc lưu lại.

Sở Mộ hiểu văn tự Thiên hà tộc, liếc mắt đảo qua đã biết rõ bên trên này chính là một chiến kỹ. Là chiến kỹ của Thiên Hà tộc, dùng đao để thi triển ra, uy lực mạnh mẽ tuyệt luân.

Bốn người ở đây không có ai dùng đao, nhưng mà lại không ngại để cho bọn hắn đi lý giải, lĩnh ngộ, hấp thu tinh túy trong đó, dung nhập vào trong võ học của bản thân, có thể làm cho bản thân tăng lên.

– Tấm bia đá này vô dụng với chúng ta, các ngươi nhận lấy đi.

Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh tìm hiểu xong, lập tức nói với Ca La Tư.

– Được.truyện cõi âm

Ca La Tư vung tay lên thu tấm bia đá kia lại. Mặc dù đối với hắn cũng không có tác dụng quá lớn, nhưng mà có thể đem về bộ tộc, để cho những người khác trong bộ tộc tìm hiểu, thậm chí là trực tiếp tu luyện. Dù sao trong bộ tộc của hắn cũng có không ít tộc nhân dùng đao làm binh khí.

Du lịch trong hư không Hà giới khó có thể cảm nhận được thời gian trôi qua, bởi vì cảnh sắc chỉ là một màu đen kịt.

Một cơn bão đáng sợ lan tràn ra một khoảng lớn, vô số thiên thạch ở dưới cơn bão kia triệt để bị nghiền nát, hóa thành bột phấn. Cơn bão giống như đao phong lạnh lẽo, sắc bén tới mức tận cùng, trực tiếp cuốn Sở Mộ vào trong đó, hắn không kịp thoát thân.

Lực lượng kích phát, bao phủ quanh thân, tạo thành một tầng phòng hộ luôn bảo vệ bản thân, đồng thời còn tích súc thêm lực lượng hơn nữa, muốn xé rách cơn bão chạy ra tìm đường sống.

Thân ở trong cơn bão, vô cùng nguy hiểm.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm