1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 738 [Chương 3688 đến 3692]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 738 [Chương 3688 đến 3692]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3688: Tìm được đường sống trong chỗ chết

Cách đơn giản nhất là trực tiếp luyện hóa quang chi bản nguyên thành tựu Tiểu Chúa Tể. Giữa hai cách này Lưu Quang Kiếm Đế sẽ chọn cách đầu tiên, vì thích hợp với gã hơn, có tiềm lực hơn.

Nhưng dù là cách thứ nhất hay thứ hai thì đều có một điều kiện là lấy được quang chi bản nguyên mới tính.

Tốc độ của Sở Mộ rất nhanh nhưng Lưu Quang Kiếm Đế mau hơn, một trước một sau, một chạy một đuổi.

Sở Mộ chợt nhận ra dạo này thường hay lẩn trốn, xét cho cùng là vì hắn không có đủ thực lực.

Sở Mộ lao nhanh xuống Tuyết Thần sơn, hắn đã cất quang chi bản nguyên rồi. Đây là báu vật Sở Mộ cướp được, tuyệt đối không thể giao cho người khác. Nhưng Lưu Quang Kiếm Đế quá nhanh, càng lúc càng áp sát, tốc độ và sắc bén đó mang đến uy hiếp rõ ràng cho Sở Mộ.

Sở Mộ lấy một khối tuyết ngọc kiếm đạo ra, đó là một trong các át chủ bài Tuyết Ngân Linh cho hắn, vốn không muốn dùng nó.

Sở Mộ bóp nát tuyết ngọc kiếm đạo, lực lượng bị kích phát ra bao bọc toàn thân hắn. Sở Mộ cảm giác lực lượng cường đại cuốn toàn thân, sau đó tốc độ của hắn tăng vọt.

Đây là tốc độ của cực hạn Đại Đế tam bộ.

Lưu Quang Kiếm Đế sắp bắt kịp Sở Mộ chợt thấy đối phương tăng vọt tốc độ, gã tức điên.

Lưu Quang Kiếm Đế thầm nghĩ:

– Ngươi không trốn thoát!

Lưu Quang Kiếm Đế muốn đuổi theo Sở Mộ, giết chết hắn, cướp lại quang chi bản nguyên. Thứ kia liên quan đến việc Lưu Quang Kiếm Đế có thể đột phá thành cường giả Chúa Tể cảnh trong thời gian ngắn.

Có thể nói Lưu Quang Kiếm Đế đã đào móc tiềm lực đã đến cực hạn trong cảnh giới Đại Đế cảnh. đúc căn cơ vô cùng vững chắc, không còn chút gì để tiến bộ nữa. Lưu Quang Kiếm Đế kẹt lại ở cực hạn Đại Đế tam bộ đã nhiều năm, vẫn không tìm được cơ hội nào để đột phá.

Đại Đế dễ thành, Chúa Tể khó cầu.

Đây là điều đã được công nhận, bao nhiêu người kinh tài tuyệt diễm nhưng suốt đời bị nhốt trong cực hạn Đại Đế cảnh mãi không đột phá.

Quang chi bản nguyên trăm phần trăm có thể khiến gã chỉ vài năm thành tựu Tiểu Chúa Tể, nên Lưu Quang Kiếm Đế cực kỳ động lòng.

Lưu Quang Kiếm Đế vốn là cực hạn Đại Đế tam bộ, chủ tu quang chi đại đạo, tốc độ là một loại gã sở trường nhất. Bàn về tốc độ thì trong cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ rất khó tìm ra ai sánh ngang với gã, có thể nói trên bảng Địa Sát, thực lực tổng hợp của Lưu Quang Kiếm Đế là ba mươi mấy nhưng về tốc độ thì gã dư sức lọt vào mười hạng đầu, hay thậm chí là tốp năm.

Sở Mộ sử dụng một khối tuyết ngọc kiếm đạo khiến tốc độ tăng vọt đến cực hạn Đại Đế tam bộ, nhưng chỉ mau hơn cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường một chút, chưa đủ sức so sánh với Lưu Quang Kiếm Đế. Cứ tiếp tục thế này không lâu sau Sở Mộ sẽ bị Lưu Quang Kiếm Đế đuổi kịp.

Phải chiến sao?

Sở Mộ không sợ nhưng hắn biết thực lực của mình bây giờ chưa đủ để tranh phong cùng cường giả trên bảng Địa Sát, không đánh lại người ta.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Nếu cho ta chút thời gian hoàn toàn luyện hóa, hấp thu quang chi bản nguyên thì trong Đại Đế cảnh ta sẽ không thua kém ai. Ta tự tin có thể đua cao thấp với đệ nhất bảng Địa Sát.

Tiếc rằng hiện giờ thời gian không cho phép Sở Mộ luyện hóa quang chi bản nguyên.

Luyện hóa quang chi bản nguyên khác với hấp thu đá căn nguyên, kết tinh căn nguyên. Tiểu Thiên không thể hỗ trợ hắn, Sở Mộ chỉ có thể tự mình làm, phải hết sức tập trung, cần một hoàn cảnh yên tĩnh và an toàn.

Lưu Quang Kiếm Đế không ngừng đuổi bắt, dần dần rút ngắn khoảng cách với Sở Mộ.

Giây sau Lưu Quang Kiếm Đế co tay phải lại, Lưu Quang Thấu Không kiếm nằm trong tay, thân kiếm hẹp dài dầy hoa văn kỳ dị, huyền diệu khó lường, ánh sáng lấp lánh tỏa ra hơi thở huyền diệu khó giải thích. Lưu Quang Kiếm Đế lắc nhẹ cổ tay, thân kiếm rung rung đâm mạnh ra.

Thân kiếm hóa thành luồng sáng xuyên thấu không trung, chớp mắt với tốc độ siêu nhanh đâm vào Sở Mộ.

Cảm giác rợn tóc gáy, nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt làm Sở Mộ giật thót, kiếm này quá nhanh, vô cùng sắc bén, không thể né tránh.

Sở Mộ biết bằng vào thực lực lúc này của hắn khó mà đỡ nổi nhát kiếm này.

Sở Mộ lấy khối tuyết ngọc kiếm đạo thứ hai ra, bóp nát nó. Một vòng phòng hộ xuất hiện quanh người Sở Mộ, bảo vệ hắn chặt chẽ.

Cùng lúc đó, kiếm quang cực độ xuyên thấu không trung chém tới đâm vào vòng phòng hộ. Phòng hộ chặn lại kiếm quang một giây, Sở Mộ bắt lấy dịp này thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ nhị trọng xuất hiện ở chỗ xa hơn.

Phòng hộ có thể chặn một kích của cực hạn Đại Đế tam bộ nhưng khó ngăn lại nhát kiếm của Lưu Quang Kiếm Đế, vì thực lực của gã hơn xa cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường.

Nhưng dù tuyết ngọc kiếm đạo không thể hoàn toàn phòng ngự cũng tranh thủ được một giây cho Sở Mộ, khiến hắn bắt lấy cơ hội nhanh chóng trốn xa.

Sở Mộ siết chặt tuyết ngọc kiếm đạo cuối cùng.

Vào lúc như vậy này Sở Mộ phải tranh thủ thời gian, cơ hội cho mình mãi đến phút cuối.

Tranh giành trên đỉnh núi càng kịch liệt hơn.

Người cướp được căn nguyên hoặc bị vây công bị thương nặng đến chết, hoặc vận dụng mọi thủ đoạn liều lĩnh bị tổn hại nặng quyết tâm chạy trốn. Miễn sống rời đi thì sau này lợi dụng căn nguyên đột phá Đại Đế cảnh, thành tựu Chúa Tể.

Tranh giành kịch liệt, từng khối căn nguyên bị người cướp đi, khi chỉ còn lại một căn nguyên thì cướp giật càng dữ dội hơn.

Sở Mộ quát to:

– Giết!Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Sở Mộ tỏa định Lưu Quang Kiếm Đế, hắn bóp nát tuyết ngọc kiếm đạo hóa thành luồng kiếm quang trắng tinh hòa cùng buốt giá của Tuyết Thần sơn. Hư không chém, nhát kiếm như muốn xẻ đôi Tuyết Thần sơn chém hướng Lưu Quang Kiếm Đế.

Uy lực của kiếm này tương đương cực hạn Đại Đế tam bộ đánh một kích hết sức. Kiếm tu vốn giỏi về công kích nhất, nên Lưu Quang Kiếm Đế không dám coi thường nhát kiếm này, cũng không quá để bụng. Lưu Quang Kiếm Đế giơ Lưu Quang Thấu Không kiếm lên, kiếm quang xé gió đánh nát kiếm quang trắng tinh, quá trình này lại cho Sở Mộ thêm một giây trốn ra xa hơn.

Tranh thủ một giây chẳng qua là thêm một giây, nếu không có cơ hội khác thì Sở Mộ không thể tránh khỏi đánh nhau với Lưu Quang Kiếm Đế. Sở Mộ đã thi triển Nhân Đạo Chân Bí một lần, hiện tại còn chưa hoàn toàn phục hồi, nếu lại thi triển e rằng sẽ tạo thành chút tổn thương cho căn cơ của mình.

Lưu Quang Kiếm Đế lại nói:

– Ngươi không trốn thoát được.

Giọng Lưu Quang Kiếm Đế sắc nhọn như kiếm bén đâm vào màng tai Sở Mộ.

Mặt Sở Mộ không biểu tình, vẫn vận dụng tốc độ nhanh nhất lao xuống Tuyết Thần sơn.

Chương 3689: Đại Đế tam bộ (Thượng)

Tranh giành trên đỉnh núi đã đến phút cuối cùng.

Một cường giả trên bảng Địa Sát giành lấy căn nguyên cuối cùng, thi triển bí pháp thiêu đốt một phần thọ nguyên nhanh chóng rời xa.

Lưu Quang Kiếm Đế đã truy sát đến sau lưng Sở Mộ, Lưu Quang Thấu Không kiếm lấp lánh sáng, một kích dồn hết sức như muốn đánh nát không trung, đập nát Sở Mộ.

Không thể ngăn cản nhát kiếm này.

Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí ngưng tụ thành lớp chặn thứ nhất, nhưng Sở Mộ không chắc có ngăn được không. Rất nhanh hắn biết kết quả.

Nhát kiếm này là Lưu Quang Kiếm Đế dồn hết sức vào, uy lực mạnh mẽ không gì sánh được, có thể giết cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường. Kiếm đánh vào phòng ngự kiếm khí ngũ hành bày ra, uy lực đáng sợ đánh tan kiếm khí ngũ hành, thế giới tinh thần của Sở Mộ nhức nhối như bị kiếm đâm vào, làm hắn tái mặt.

Lực lượng xuyên thấu rơi vào người Sở Mộ, đánh tan lớp phòng ngự thứ hai đâm vào da thịt.

Cơ thể mạnh mẽ của Sở Mộ bị đâm thủng, đáng mừng là không phải chỗ hiểm.

Lưu Quang Kiếm Đế chém nhát kiếm tiếp theo.

Nhát kiếm này đâm thẳng vào đầu Sở Mộ, muốn một kiếm đánh chết hắn, bóng ma chết chóc xâm nhập bao phủ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Chỉ đành lại sử dụng Nhân Đạo Chân Bí.

Bị tổn thươpng căn cơ còn có thể tìm cơ hội bù đắp, dù khó khăn lớn mấy cũng tốt hơn là bị giết.

Sống mới có hy vọng.

Sở Mộ đang định thi triển Nhân Đạo Chân Bí bỗng nét mặt lộ vẻ vui mừng. Khi kiếm Lưu Quang Kiếm Đế chém xuống, Sở Mộ đã biến mất.

Nhát kia đâm thẳng vào Tuyết Thần sơn để lại lỗ thủng nhỏ cỡ ngón tay.

Lưu Quang Kiếm Đế lẩm bẩm:

– Đã rời đi? Ngươi không trốn thoát được!

Giây sau Lưu Quang Kiếm Đế cũng biến mất.

Thì ra khi mười khối căn nguyên đều bị người lấy đi là có thể rời khỏi Tuyết Thần sơn trở về di tích của Thần.

Sở Mộ được đến cơ hội rời đi tất nhiên là đi ngay, hắn xuất hiện bên ngoài di tích của Thần, lập tức lấy phi chu Số Hiệu Vô Song ra chui vào trong, khởi động lao nhanh đi chiến trường Nguyên Thần.

Khoảnh khắc Số Hiệu Vô Song của Sở Mộ bay khỏi di tích của Thần thì Lưu Quang Kiếm Đế xuất hiện bên ngoài di tích, tỏa định phi chu Số Hiệu Vô Song, gã lấy phi chu ra nhanh chóng đuổi theo.

Tốc độ phi chu của Lưu Quang Kiếm Đế không chậm hơn Số Hiệu Vô Song.

Cuộc rượt bắt diễn ra bên ngoài di tích của Thần, mỗi người vì ích lợi của mình, vì có thể tu luyện đẳng cấp cao hơn nên không ai nương tay.

Trong cùng tốc độ Sở Mộ lại chiếm lấy tiên cơ thì Lưu Quang Kiếm Đế đừng hòng đuổi kịp, nhưng gã không bỏ cuộc, không ngừng truy sát.

Trong phi chu Số Hiệu Vô Song, vết thương của Sở Mộ dần khép lại, trong vết thương có lực lượng lưu quang kiếm ý của Lưu Quang Kiếm Đế tiếp tục phá hoại cơ thể hắn. Lực lượng Đại Chân Luân xóa sổ lưu quang kiếm ý.

Trong phi chu Số Hiệu Vô Song, Sở Mộ tách tinh thần ra thành hai, một lo điều khiển phi chu bay nhanh đi chiến trường Nguyên Thần, một cái khác chú ý bản thân.

Vết thương đâm vào từ trước ngực xuyên qua trái tim chui ra sau lưng, lưu quang kiếm ý đọng lại trong đó không ngừng tạo thành phá hoại. Nhưng lực lượng của Đại Chân Luân cực kỳ bá đạo, cứng rắn xóa bỏ lưu quang kiếm ý. Lưu quang kiếm ý bị xóa đi, năng lực tự lành phát huy tác dụng, rất nhanh vết thương khép lại.

Sở Mộ cảm thấy bực bội là Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí bị tổn thương.

Lưu Quang Thấu Không kiếm trong tay Lưu Quang Kiếm Đế là kiếm khí cấp Đại Đế thượng phẩm, có uy lực mạnh mẽ. Lưu Quang Kiếm Đế dốc hết sức chém ra nên uy lực càng kinh người hơn, dù Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí không tầm thường nhưng so với kiếm khí đỉnh cao như Lưu Quang Thấu Không kiếm thì có chênh lệch không nhỏ.

Một kích kia tuy triệt tiêu phần lớn uy lực của Lưu Quang Thấu Không kiếm nhưng vẫn khiến Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí bị thương, may mắn có thể tự động phục hồi, nhưng trong thời gian ngắn không thể sử dụng nữa.

Sở Mộ thầm lên kế hoạch:

– Trước tiên luyện hóa hàn Ngọc Tủy, cố gắng nâng cao tu vi rồi một hơi luyện hóa quang chi bản nguyên.

Sở Mộ vừa lái phi chu vừa luyện hóa Hàn Ngọc Thủy, vài ngày sau hắn trở về chiến trường Nguyên Thần, bay nhanh đi Nguyên thành ngay.

Phi chu Lưu Quang Kiếm Đế bám sát sau đuôi.

Lưu Quang Kiếm Đế trơ mắt nhìn Sở Mộ xuống phi chu rồi chạy nhanh vào Nguyên thành, gã sắc mặt âm trầm. Đi vào Nguyên thành thì Lưu Quang Kiếm Đế không thể xuống tay được, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng, có lẽ gã sẽ bị đánh chết.

Lưu Quang Kiếm Đế siết chặt hai tay cực kỳ tức giận:

– Chết tiệt!

Cảm giác như vịt nấu chín bỗng bay mất.

– Không, quang chi bản nguyên là của ta! Dù phải trả giá đắt một chút ta cũng quyết chiếm được nó!

Nghĩ vậy Lưu Quang Kiếm Đế nhanh chóng vào trong Nguyên thành, gã muốn tìm Sở Mộ dùng giao dịch đổi quang chi bản nguyên.

Chỉ cần lấy được quang chi bản nguyên thì cái giá lớn cỡ nào Lưu Quang Kiếm Đế cũng chấp nhận hết, không có gì quan trọng hơn là đột phá tương lai Chúa Tể.

Nhưng Lưu Quang Kiếm Đế không tìm được Sở Mộ, vì hắn vừa vào Nguyên thành liền chạy đi chỗ chuyên môn bế quan tu luyện, thanh toán tộc huân cho dùng mật thất bế quan hệ số an toàn đẳng cấp cao nhất, không ai được quấy rầy.

Lưu Quang Kiếm Đế đứng ở bên ngoài mặt đen như than. Không còn hy vọng, gã không còn hy vọng đột phá Chúa Tể cảnh nữa, bằng vào cố gắng của bản thân thì Lưu Quang Kiếm Đế không biết sẽ mất bao lâu mới tìm được cơ hội tương tự.

– Chết tiệt, một Đại Đế nhị bộ nhà ngươi muốn quang chi bản nguyên có ích gì?

Mắt Lưu Quang Kiếm Đế tràn ngập sát ý:

– Chờ xem, ta sẽ ở đây chờ ngươi đi ra!

***

Sau khi vào mật thất bế quan bắt đầu luyện hóa nhiều Hàn Ngọc Tủy chứ không như lúc trước chỉ có thể luyện hóa từng giọt.

Ba bình Hàn Ngọc Tủy không cần vài ngày đã bị Sở Mộ luyện hóa hoàn toàn, hơi thở trên người hắn dao động lúc rồi càng mạnh mẽ hơn, từ Đại Đế nhị bộ cao giai đột phá đến đỉnh.

Nếu đưa ba bình Hàn Ngọc Tủy cho cường giả Đại Đế nhị bộ cao giai khác luyện hóa có lẽ sẽ trực tiếp lên đến cực hạn Đại Đế nhị bộ, nhưng Sở Mộ thì khác, hắn cùng lúc luyện tinh khí thần nên cần năng lượng càng nhiều.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Đỉnh, tu luyện thêm chút nữa sắp xếp lại là thực lực của ta sẽ ngang ngửa hoặc mạnh hơn đỉnh Đại Đế tam bộ bình thường!

Sở Mộ cảm nhận lực lượng cường đại trong người, thầm hân hoan.

Bây giờ củng cố tu vi trước đã rồi mới tu luyện kiếm pháp một phen.

Chương 3690: Đại Đế tam bộ (Hạ)

Sở Mộ mất năm ngày củng cố tu vi và tu luyện kiếm pháp, hắn bắt đầu luyện hóa quang chi bản nguyên.

Sở Mộ hấp thu lực lượng quang chi bản nguyên, dần luyện hóa nó, Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo chuyển động, bên trong ẩn chứa huyền diệu của quang chi bản nguyên cũng dần được tăng mạnh. Cùng lúc đó, một phần lực lượng của quang chi bản nguyên tiến vào Chư Thiên kiếm khí hòa cùng Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo, bắt đầu ngưng tụ Chư Thiên Quang Kiếm.

Bàn về huyền diệu thì quang chi bản nguyên quang chi đại đạo hơn một loại kim, mộc, thủy, hỏa, thổ phong, băng, lôi, uy lực cũng mạnh hơn chút nên độ khó tham ngộ càng lớn.

Nếu lúc bình thường Sở Mộ sẽ mất rất nhiều thời gian mới làm được, nhưng bây giờ có quang chi bản nguyên, không khó làm đến bước này, thậm chí có thể nói là dễ như trở bàn tay.

Đây là quang chi bản nguyên thuần khiết, là quang chi bản nguyên do cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh ngưng tụ ra, chẳng có một chút tạp chất, có thể hoàn toàn hấp thu luyện hóa mà không bị lãng phí chút nào.

Sở Mộ vận chuyển Cầu Chân công, Đại Chân Luân lăn bánh nhanh chóng luyện hóa quang chi bản nguyên.

Đại Chân Luân như một bánh xe to chư thiên có thể nghiền luyện hóa tất cả lực lượng, tốc độ luyện hóa là cường giả Đại Đế cảnh khác không bằng được.

Trong lúc luyện hóa Sở Mộ nắm giữ Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo càng lúc càng nhiều hơn, tu vi dần tăng lên, lĩnh ngộ quang chi đại đạo tăng vùn vụt, Chư Thiên Quang Kiếm đang ngưng tụ.

Ánh sáng trắng vòng quanh người Sở Mộ khiến hắn tựa như vật sáng.

Ánh sáng trắng này thoạt trông không chói mắt chút nào nhưng rất sáng, trong đó dường như ẩn chứa chút sắc bén.

Sở Mộ phát ra ánh sáng dao động, hơi thở trên người hắn tăng vọt từ đỉnh Đại Đế nhị bộ đột phá đến cực hạn Đại Đế nhị bộ.

Tức là tính thực lực thì Sở Mộ lúc này đủ sức so cao thấp với cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí mạnh hơn chút.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Không đủ, thực lực như vậy còn kém rất nhiều.

Với thực lực hiện tại Sở Mộ không nắm chắc có thể đánh bại Lôi Đình Đao Đế từng tấn công mình, càng không nói tới các cường giả xếp hạng trên bảng Địa Sát.

Cần tu vi cao hơn nữa, thực lực mạnh hơn nữa.

Còn hơn một nửa quang chi bản nguyên chưa bị luyện hóa, có lẽ hắn có thể thử trùng kích Đại Đế tam bộ.

Sở Mộ ôm ý tưởng thừa thắng xông lên, hắn trừ bỏ mọi tạp niệm lo tập trung luyện hóa.

Lúc này Chư Thiên Quang Kiếm đã ngưng tụ thành công nhưng là đẳng cấp Đại Đế hạ phẩm, cần hấp thu nhiều lực lượng quang chi bản nguyên hơn để tăng tiến.

Trong đoàn quang chi bản nguyên này ẩn chứa lực lượng khá hoàn chỉnh, không như hỏa chi bản nguyên lúc trước Xích Hỏa Lão Tổ để lại, giúp ích cho Sở Mộ nhiều hơn.

Nhưng tu vi càng cao mỗi lần tiến bộ cần tiêu hao năng lượng càng nhiều.

Chớp mắt lại mười ngày trôi qua, ánh sáng trên người Sở Mộ chói mắt đến tột độ, trông như mặt trời nhỏ tỏa ánh sáng trắng che khuất người hắn, hơi thở khoảnh khắc tăng vọt càng mạnh hơn nữa.

Mật thất bế quan có thể hoàn toàn ngăn cách hơi thở, không ai biết biến đổi lúc này của Sở Mộ.

Mười phút sau người Sở Mộ dâng lên hơi thở dần bình ổn lại, lắng đọng xuống. Ánh sáng chói lòa quanh người Sở Mộ cũng rút về, nhập vào trong cơ thể.

Sở Mộ gằn từng chữ:

– Đại Đế tam bộ sơ giai!

Khóe môi Sở Mộ cong lên, Cầu Chân công chuyển động, Đại Chân Luân vận chuyển, từng đợt lực lượng mạnh mẽ bắn ra nhanh như tia chớp quét khắp người hắn.

Tu vi đột phá đạt tới Đại Đế tam bộ sơ giai, củng cố một phần nhưng quang chi bản nguyên cũng bị luyện hóa hết. Tuy hơi tiếc nuối nhưng Sở Mộ càng vui vẻ vì nhận được thu hoạch.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Đại Đế tam bộ sơ giai và cực hạn Đại Đế nhị bộ là một lạch trời, khi đã bước qua thực lực của ta chắc càng mạnh hơn nữa.

Sở Mộ có thể chắc chắn một điều rằng thực lực của hắn bây giờ tuyệt đối mạnh hơn cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí tranh phong với cường giả trên bảng Địa Sát. Nhưng đến trình độ cỡ nào thì chưa biết.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Lôi Đình Đao Đế, Lưu Quang Kiếm Đế, các ngươi chờ đó!

Tuy tu vi đã lên Đại Đế tam bộ sơ giai nhưng Sở Mộ không định ra khỏi mật thất bế quan ngay bây giờ.

Tu vi tăng cao là chuyện tốt, Sở Mộ cũng cần củng cố nó, sau khi củng cố cần hoàn toàn thích ứng với lực lượng tăng vọt, phát huy mỗi phần lực lượng đến tột độ, để không xảy ra tình huống dùng sức quá độ hoặc không đủ sức.

Củng cố tu vi, tu luyện kiếm pháp.

Tay phải chộp hư không, ánh sáng trắng tràn ngập phun ra nuốt vào, một thanh kiếm quang trắng ngưng tụ tỏa ra hơi thở sắc bén hùng hồn ngang nhiên, là Chư Thiên Quang Kiếm.

Phẩm cấp của Chư Thiên Quang Kiếm cũng đến cấp Đại Đế trung phẩm.

Sở Mộ đi vào mật thất bế quan tổng cộng một tháng, hắn không chỉ củng cố tu vi cũng quen thuộc lực lượng, thói quen Chư Thiên Quang Kiếm mới ngưng tụ ra, còn nắm giữ sát chiêu.

Sở Mộ nhủ thầm:

– Nên rời đi.

Sau khi đến chiến trường Nguyên Thần Sở Mộ luôn sống trong áp lực, mãi đến bây giờ hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Vì Sở Mộ bây giờ xem như đứng trên đỉnh trong tầng lớp Đại Đế cảnh, Chúa Tể cảnh thì trong thời gian ngắn khó đạt được.

Sở Mộ đứng dậy đi ra mật thất bế quan, chấm dứt bế quan một tháng.

Chuyến đi di tích của Thần đem đến ích lợi to lớn đến khó tưởng tượng cho Sở Mộ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Tiếp theo lấy ra các loại linh dược trong Tuyết Thần sơn nhờ người luyện hóa thành đan dược, vậy là sẽ tăng tiến tu vi, thực lực hơn nữa.

– Đứng lại!

Lưu Quang Kiếm Đế chờ mòn mỏi một tháng trông thấy Sở Mộ xuất hiện thì sát ý dâng lên nhưng rất nhanh thu về, gã lắc người chặn đường hắn lại.

Sở Mộ nhìn người trước mặt, khóe môi cong lên:

– Hóa ra là ngươi.

Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng nói:

– Là ta, quang chi bản nguyên đâu? Đưa quang chi bản nguyên cho ta, ngươi có thể nêu một yêu cầu với ta.

Lưu Quang Kiếm Đế cố gắng thấp giọng chỉ hai người nghe thấy.

Sở Mộ nói:

– Dùng hết rồi.

Lưu Quang Kiếm Đế tức giận nói:

– Không thể nào! Ngươi chỉ là Đại Đế nhị bộ bình thường làm sao có thể luyện hóa quang chi bản nguyên.

Giây sau Lưu Quang Kiếm Đế kinh ngạc nói:

– Không đúng, tu vi của ngươi đến Đại Đế tam bộ sơ giai, nhưng tu vi như thế cũng không thể luyện hóa quang chi bản nguyên trong một tháng ngắn ngủi.

Lưu Quang Kiếm Đế trợn mắt nhìn, đối mặt chất vấn Sở Mộ chỉ cười cười, ung dung đi tới trước.

Trong Nguyên thành không cho đánh nhau, dù là cường giả Chúa Tể cảnh cũng không được, đây là quy tắc ngầm, không ai được làm trái trừ phi ngươi là Bán Thần Chí Tôn.

Chương 3691: Chỉ có chiến một trận (Thượng)

Lưu Quang Kiếm Đế không phải Bán Thần Chí Tôn, nên gã tức giận cách mấy cũng không dám ngăn cản Sở Mộ. Đương nhiên nếu Lưu Quang Kiếm Đế là Bán Thần Chí Tôn thì tội tình gì giành quang chi bản nguyên với Sở Mộ.

Không thể ngăn cản, không dám ra tay nhưng Lưu Quang Kiếm Đế không thể bỏ qua vậy được, hắn theo sát Sở Mộ, hắn đến đâu là gã theo tới đó chừng nào hắn rời khỏi Nguyên thành thì thôi.

Sở Mộ hỏi thăm luyện đan sư có tạo nghệ luyện đan cao nhất Nguyên thành, rồi mang theo các loại linh dược tìm thấy trong Tuyết Thần sơn tìm vị luyện đan sư tên Nam Nghệ.

Tính cách của luyện đan sư luôn rất ngạo, đặc biệt luyện đan sư được mọi người tâng bốc xum xoe thì càng cao cao tại thượng khó thấy mặt. Sở Mộ chẳng là cái đinh gì ở đây, nên hắn bị từ chối ngoài cửa.

Lưu Quang Kiếm Đế bắt lấy cơ hội nói với Sở Mộ:

– Ngươi đưa quang chi bản nguyên cho ta, để ta ra tay kêu Nam Nghệ tông sư luyện chế đan dược cho ngươi.

Sở Mộ hỏi ngược lại:

– Ngươi rất quen với Nam Nghệ?

Lưu Quang Kiếm Đế nói cũng như không:

– Ta xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát.

Sở Mộ hiểu ý Lưu Quang Kiếm Đế.

Sở Mộ cười nói:

– Ngươi rất muốn quang chi bản nguyên đúng không? Nếu vậy chúng ta đi ra ngoài tranh tài một trận đi, đánh bại ta thì ngươi sẽ có quang chi bản nguyên.

Lưu Quang Kiếm Đế hiểu ngay ý của Sở Mộ:

– Ngươi muốn đánh bại ta, chiếm lấy thứ hạng trên bảng Địa Sát của ta?

Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng cười đầy sát khí:

– Ta sẽ không đánh bại ngươi mà là giết ngươi.

Lưu Quang Kiếm Đế sớm muốn giết Sở Mộ, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì quyết không cho hắn cơ hội trốn.

Hai người không nói gì nữa, bay nhanh ra ngoài Nguyên thành.

Lưu Quang Kiếm Đế là cường giả trên bảng Địa Sát, rất nhiều người biết gã. Thấy Lưu Quang Kiếm Đế cùng một người không nghe tên tuổi cùng rời khỏi Nguyên thành, xem bộ dạng không được thân thiết gì mấy gợi lên hứng thú của nhiều người.

– Đi, đi xem thử.

– Đúng rồi, coi thử có chuyện gì.

Khi Sở Mộ, Lưu Quang Kiếm Đế rời khỏi Nguyên thành thì có hơn trăm người theo đuôi, đoàn người ngày càng nhiều.

Lưu Quang Kiếm Đế nhíu chặt mày, gã muốn giết Sở Mộ vì muốn lấy được quang chi bản nguyên, nhưng gã không muốn bị người khác biết tránh cho có nhiều rắc rối. Nhưng tình huống hiện tại không thể tránh được.

Thời gian kéo càng dài càng không có lợi cho gã, phải nhanh chóng lấy được quang chi bản nguyên, chỉ cần lấy xong Lưu Quang Kiếm Đế sẽ vào Nguyên thành ngay. Có Nguyên thành che chở dù bị người khác biết cũng không sợ.

Lưu Quang Kiếm Đế nghĩ tới đây không còn quan tâm người khác.

Hai người rời khỏi Nguyên thành một khoảng cách thì đứng lại.

Lưu Quang Kiếm Đế xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát rất tự tin vào thực lực của mình, cũng vì mới gần đây gã từng truy sát Sở Mộ buộc hắn tung hết át chủ bài, cuối cùng may mắn chạy thoát. Dù tu vi của đối phương tăng cao đến Đại Đế tam bộ sơ giai nhưng muốn so sánh với gã thì vẫn có chênh lệch.

Sở Mộ xác định thực lực hiện tại của hắn mạnh hơn lúc trước rất nhiều, đủ để tranh phong với cường giả trên bảng Địa Sát. Nhưng Sở Mộ không rõ có đánh bại được Lưu Quang Kiếm Đế không, vì lúc trước hắn bị gã truy sát.

Nhưng tin ưởng Lưu Quang Kiếm Đế sẽ là đá mài kiếm rất tốt.

Lưu Quang Kiếm Đế quát:

– Lưu Quang Thập Thứ!

Lưu Quang Thấu Không Kiếm xuất hiện từ khi nào, chớp mắt đâm ra, khoảnh khắc mười kiếm.

Mười kiếm cùng một quỹ tích, uy lực mỗi đường kiếm cực kỳ mạnh mẽ đủ đâm thủng cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường. Uy lực mười kiếm hợp nhất vô cùng đáng sợ.

Kiếm này đâm thủng không trung với tốc độ kinh người giết hướng Sở Mộ. Ánh sáng ngưng tụ vô cùng chói mắt khiến mọi người khó mà nhìn thẳng.

Sở Mộ thầm ngạc nhiên:

– Kiếm nhanh quá!

Đây mới là thực lực của hạng ba mươi bảy bảng Địa Sát? Nhưng Sở Mộ không sợ, tay phải đã cầm Chư Thiên Tinh Thần Kiếm, tay trái ngưng tụ Chư Thiên Quang Kiếm.

Đối diện Lưu Quang Thập Thứ của Lưu Quang Kiếm Đế Sở Mộ lắc người ung dung né tránh, song kiếm hóa thành hai luồng sáng trước sau giết tới, hai góc độ trái và phải.

Một kích chém hụt Lưu Quang Kiếm Đế đến gần Sở Mộ, từng đường Lưu Quang Thấu Không Kiếm lấy mạng, tốc độ kiếm nhanh kinh người, vô cùng sắc bén, xuyên qua hết thảy cứng rắn, vô số kiếm quang rậm rạp như đầy ắp tia sáng bắn tung bao bọc mỗi chỗ trên người Sở Mộ.

Sở Mộ múa song kiếm chặn lại mỗi nhát kiếm của Lưu Quang Kiếm Đế và đánh trả.

Đại Chân Luân chân thật và ảo ảnh hiện ra sau lưng Sở Mộ, có bảy mươi hai góc. Đại Chân Luân chuyển động cho người cảm giác thiên địa nghiền áp, đám người từ xa xem cảm giác nặng nề.

Lưu Quang Kiếm Đế đối diện Sở Mộ cũng có cảm giác như thế, nhưng thực lực của gã cường đại có thể chống đỡ được.

– Lưu Quang Kiếm Bạo!

Kiếm đâm ra hung hãn không gì sánh bằng, lực lượng kia hủy thiên diệt địa chớp mắt nổ tung không trung. Kiếm quang đáng sợ vô cùng rực rỡ làm mọi người không thể nhìn thẳng. Vụ nổ lan tràn tám hướng, uy thế như mặt trời nổ.

Sở Mộ biến sắc mặt, kiếm này làm hắn cảm nhận uy hiếp trí mạng, song kiếm vung lên đánh nát từng luồng sáng, Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ tam trọng, thời gian một giây.

Chiến đấu kịch liệt làm Sở Mộ dần hiểu rõ thực lực hiện tại của mình thật sự hơn cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, có thể xếp hạng trên bảng Địa Sát nhưng không thể đánh bại Lưu Quang Kiếm Đế. Lưu Quang Kiếm Đế dù gì xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát, thực lực cường đại, dù là cường giả cỡ trung bình trở lên trên bảng Địa Sát cũng không dễ đánh bại gã.

Kiếm Thập Kiếm Quang Sát!

Sở Mộ đâm kiếm ra, kiếm quang tựa cực quang xé gió chém tới. Lưu Quang Kiếm Đế giật bắn người.

Lưu Quang Kiếm Đế giật mình không phải vì uy lực nhát kiếm này mà là đối phương cũng nắm giữ quang chi đại đạo.

– Không lẽ hắn thật sự luyện hóa quang chi bản nguyên?

Ý nghĩ mới sinh ra đã bị Lưu Quang Kiếm Đế phủ định ngay, chuyện đó không thể nào, Đại Đế tam bộ sơ giai bình thường sao có thể luyện hóa quang chi bản nguyên trong một tháng ngắn ngủi được. Trừ phi có cường giả Chúa Tể cảnh hết sức giúp đỡ luyện hóa, dù vậy một tháng vẫn rất ngắn.

Đổi lại Lưu Quang Kiếm Đế muốn luyện hóa quang chi bản nguyên ít nhất phải qua nhiều năm mới làm được.

Va chạm, Lưu Quang Kiếm Đế lui ra, Lưu Quang Thấu Không Kiếm đâm tới trước.

Kiếm này không tiếng động, dường như không mang theo lực lượng mạnh mẽ gì, nhưng khi đâm ra thân kiếm như chui vào hư không. Sở Mộ cảm giác rợn tóc gáy, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bao phủ toàn thân, hắn ngửi được mùi chết chóc.

Chương 3692: Chỉ có chiến một trận (Hạ)

Sở Mộ lập tức thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ tam trọng, lệch thời gian một giây cho hắn nhanh chóng rời khỏi chỗ cũ.

Cùng lúc đó, kiếm quang cực độ bắn ra từ hư không đâm vào tàn ảnh Sở Mộ để lại.

Lưu Quang Thấu Không Sát!

Lưu Quang Thấu Không Kiếm tự mang theo một thức tuyệt sát, lặng lẽ không tiếng động khó thể đề phòng, với chiêu này Lưu Quang Kiếm Đế từng giết rất nhiều cường địch.

Lưu Quang Kiếm Đế rất kinh ngạc nói:

– Tránh được?

Lưu Quang Kiếm Đế hóa thành luồng sáng đến gần Sở Mộ, Lưu Quang Thấu Không Kiếm lấp lánh sáng, từng đường kiếm nổ tung.

Giữa trán Sở Mộ lóe tia sáng, tám luồng kiếm quang hiện ra.

Thái Cổ kiếm ấn đệ bát trọng!

Tăng mạnh tám mươi phần trăm phong mang, thực lực của Sở Mộ càng mạnh hơn nữa, song kiếm chèn ép Lưu Quang Kiếm Đế.

– Bí pháp Thái Cổ kiếm thành?

Lưu Quang Kiếm Đế hơi bất ngờ:Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Ta cũng có bí pháp.

Lưu Quang Kiếm Đế quát:

– Cực Quang kiếm khí!

Kiếm khí đáng sợ nổ tung trong người Lưu Quang Kiếm Đế, đó là một luồng kiếm khí gã dùng bí pháp tu luyện ra, vô cùng mạnh mẽ, khi sử dụng kiếm khí xuyên suốt toàn thân khiến kiếm của gã càng mạnh mẽ hơn nữa.

Kiếm khí đáng sợ tràn ngập tám hướng, cắt nát hư không. Mỗi kiếm Lưu Quang Kiếm Đế đâm ra tốc độ càng nhanh, lực lượng càng mạnh, sức xuyên thấu kinh người hơn. Thế yếu bị gã kéo về, lực lượng ngang nhau.

– Người kia là ai mà có thể đánh với Lưu Quang Kiếm Đế đến mức này?

– Chưa từng gặp, chắc không phải người trên bảng Địa Sát.

Tần Thời Nguyệt đứng trong đám đông cực kỳ giật mình:

– Ra là Sở huynh, từ khi nào thực lực mạnh dữ vậy?

Tần Thời Nguyệt nhớ lại mới có bao lâu, không lẽ trước kia Sở huynh che giấu thực lực?

Tần Thời Nguyệt cực kỳ khó hiểu, nghĩ sao cũng không rõ, chỉ vì gã không biết Sở Mộ có thiên phú như thế nào.

– Thực lực của ta bây giờ khoảng bốn mươi hạng đầu bảng Địa Sát.

Sở Mộ vừa kịch chiến với Lưu Quang Kiếm Đế vừa thầm đánh giá thực lực của mình:

– So với Lưu Quang Kiếm Đế còn chút cách biệt, nhưng ta chưa lật ngửa lá bài.

– Nhân Đạo Chân Bí!

Sau khi tìm hiểu thực lực của mình xong Sở Mộ không dây dưa nữa, hắn trực tiếp thi triển ra Nhân Đạo Chân Bí.

Tiềm lực kích phát mười phần trăm chuyển hóa thành lực lượng vô cùng khổng lồ, như sóng triều từ sâu trong cơ thể hùng dũng dâng lên cuốn lấy toàn thân Sở Mộ, cuồn cuộn như nước lũ liên miên bất tận, vô cùng mạnh mẽ.

Vô số khí toàn rít gào ngưng tụ quanh người Sở Mộ, đây là đại biểu lực lượng cường đại vượt qua bản thân.

– Bí pháp thứ hai?

– Người này có thể cùng lúc thi triển hai loại bí pháp?

– Ta cứ nghĩ chỉ có Sinh Tử Đại Đế mới có thể cùng lúc thi triển hai loại bí pháp, không ngờ còn có người làm được. Người này không danh không tiếng, hắn thật ra là ai?

– Rất có thể là chiến trường Nguyên Thần mới từ bên ngoài đến, không thì không thể nào chưa từng nghe tiếng.

Sở Mộ vừa thi triển Thái Cổ kiếm ấn liền bị nhiều người nhận ra là bí pháp gì. Thái Cổ kiếm ấn vẫn đang được sử dụng, Sở Mộ thi triển thêm bí pháp thứ hai làm đám người cực kỳ giật mình.

Đa số tu luyện giả chỉ có thể cùng lúc thi triển ra một loại bí pháp, vì bọn họ không thể chịu nổi loại bí pháp thứ hai mang đến gánh nặng.

Lực lượng mạnh mẽ xuyên qua mỗi vị trí trên người, giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng đáng sợ, nhích người một cái sinh ra áp lực.

Song kiếm trong tay Sở Mộ hút dài, thanh thế rung trời, lực lượng mạnh mẽ kéo theo vô số khí toàn va chạm hóa thành dòng khí thổi quét tám hướng, uy thế kinh người. Vèo một tiếng Sở Mộ đến gần Lưu Quang Kiếm Đế, tốc độ nhanh hơn trước kia vài phần.

Trong khoảnh khắc song kiếm mang theo uy lực, sát khí kinh người chém tới, thập tự kiếm quang như muốn xẻ người Lưu Quang Kiếm Đế ra.

Lưu Quang Kiếm Đế biến sắc mặt, người có thể thi triển hai loại bí pháp cùng lúc cho đến nay gã chỉ thấy một người, đó là tồn tại mà gã phải ngước nhìn. Lúc này xuất hiện người thứ hai, thực lực trở nên cường đại mang đến uy hiếp cực kỳ nghiêm trọng cho gã. Sâu trong lòng Lưu Quang Kiếm Đế dâng lên cảm xúc hối hận, nhưng quang chi bản nguyên hấp dẫn đánh tan chút hối hận.

Lưu Quang Kiếm Đế thầm cười nhạt:

– Thi triển hai loại bí pháp cùng lúc đúng là uy lực rất mạnh nhưng gánh ặnng lớn hơn, chắc chắn ngươi không thể kéo dài bao lâu được.

Lưu Quang Kiếm Đế chỉ cần tạm ngăn cản được, chờ khi đối phương không chịu nổi gánh nặg từ hai loại bí pháp mang lại sẽ là lúc gã đánh trả, một hơi giết đối phương, cướp đi mọi thứ, bao gồm quang chi bản nguyên.

Lưu Quang Kiếm Đế đặt quyết tâm xong không cứng đối cứng với Sở Mộ nữa mà vận dụng Lưu Quang Huyễn Ảnh Bộ liên tục né tránh hắn công kích, muốn tiêu hao lực lượng của hắn.

Lưu Quang Huyễn Ảnh Bộ tốc độ nhanh, sẽ để lại tàn ảnh đem lại hiệu quả mê hoặc, một bộ pháp cực kỳ cao thâm. Khi thi triển thì khắp nơi là bóng dáng Lưu Quang Kiếm Đế, sống động như thật khó phân biệt thật giả, mỗi bóng người tỏa ra ánh sáng sẽ ảnh hưởng tầm mắt, nhìn lâu sẽ thấy chóng mặt.

Lưu Quang Kiếm Đế thi triển Lưu Quang Huyễn Ảnh Bộ đến tột độ, xung quanh trên dưới đều là bóng dáng Lưu Quang Kiếm Đế phát sáng làm người xemn chóng mặt không biết đâu là thật người nào là giả.

Tầm mắt của Sở Mộ bị quấy nhiễu, tuy không rõ ràng như người ngoài nhưng ít nhiều gì vẫn bị dính đòn, thế nên hắn nhắm mắt lại.

Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng cười phản kích ngay:

– Nhắm mắt lại đúng là không bị quấy nhiễu nhưng…!

Lưu Quang Thấu Không Kiếm chém ra, chiêu tuyệt sát: Lưu Quang Thấu Không Sát!

Trong khoảnh khắc vô số bóng người Lưu Quang Kiếm Đế chém kiếm vào Sở Mộ, không biết kiếm nào là thật.

Sở Mộ nhắmm ắt tăng cảm giác lên cực độ, có Đại Chân Luân tăng phúc càng kinh người hơn. Sở Mộ cảm giác trong thế giới các tàn ảnh dần biến mất, những thứ đó đều là giả.

Cuối cùng chỉ còn lại Lưu Quang Kiếm Đế thật, kiếm gã đâm ra thân kiếm lại chui vào hư không, trong khoảnh khắc thân kiếm xuất hiện bên cạnh Sở Mộ đâm trúng chỗ hiểm của hắn.

– Kiếm Quang Sát!

Sở Mộ lập tức chém nhát kiếm phá không.

– Tinh Thần Kiếm Sát!

Đây là đường kiếm thứ hai.truyện cõi âm

Kiếm Quang Sát va chạm với Lưu Quang Thấu Không Sát, Tinh Thần Kiếm Sát chém hướng Lưu Quang Kiếm Đế, hoàn toàn bất ngờ.

Lưu Quang Kiếm Đế trải qua bao nhiêu cuộc chiến sống chết, có kinh nghiệm phong phú, dù bị bất ngờ cũng phản ứng lại ngay. Lưu Quang Kiếm Đế vặn vẹo người như một luồng sáng cực hiểm né qua Tinh Thần Kiếm Sát.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 8 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết