1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 721 [Chương 3603 đến 3607]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 721 [Chương 3603 đến 3607]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3603: Nửa Bước Đại Đế

Thái Cổ kiếm thành cực kỳ lớn, tựa như một quốc gia. Sở Mộ vào thành từ bảy, tám năm trước cho đến nay vẫn chưa đi hết được, bình thường hắn có một mình nên lười đi dạo. Bây giờ thì khác, có người làm bạn cảm giác cũng khác đi.

Thái Cổ kiếm thành không chỉ lớn mà còn nhiều người, mỗi người đều là tu luyện giả. Trong phố lớn ngõ nhỏ người qua kẻ lại, mỗi người đều có tu vi Vạn Cổ cảnh trở lên.

Chuyện này cũng bình thường, hoàn cảnh tu luyện của Thái Cổ kiếm thành rất tốt, một người bình thường muốn tu luyện đến Vạn Cổ cảnh cùng lắm mất hai, ba chục năm. Những người thiên phú siêu tốt thì mười mấy năm, hoặc chưa tới mười năm là có thể.

Trong Thái Cổ kiếm thành tu vi Vạn Cổ cảnh như bình dân.

Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh giấu hơi thở giảm xuống còn đẳng cấp Vạn Cổ cảnh, tựa như hai người thường. Hai người nắm tay nhau ngắm chỗ này chỗ kia, mua ít món ăn vặt.

Hai người không phải người bình thường, có đi mấy ngày mấy đêm thậm chí mấy tháng cũng không mệt. Nhưng Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh chỉ đi dạo bốn phía thả lỏng tâm trạng, tạm thời quên tu luyện, nhất ngày sau hai người dứt khoát quay về Thiên Kiêu doanh.

Tuyết Ngân Linh nói:

– Chúng ta đến giao lưu kiếm đạo đi.

Sở Mộ gật đầu nói:

– Được.

Sở Mộ nói ra từng điều mình tham ngộ được trong một năm bế quan, không chút giấu diếm.

Tiếp theo Tuyết Ngân Linh kể ra những gì tham ngộ trong một năm bế quan, cực kỳ tỉ mỉ. Hai người bắt đầu giao lưu.

Ngộ tính của Sở Mộ rất cao, ngộ tính của Tuyết Ngân Linh cũng không thấp, nàng không kém hơn hắn bao nhiêu cộng thêm tiền thân là Hư Không Kiếm Linh, tích lũy rất dồi dào. Nên hai người là giao lưu thật sự chứ không phải kiểu một người chỉ điểm một người nghe dạy.

Giao lưu qua một tháng hai người đều có thu hoạch, tích lũy lại nhiều thêm.

Sau đó cùng tu Hư Không Âm Dương Kinh.

Việc tu luyện Hư Không Âm Dương Kinh đã vào đệ nhị trọng.

Hư Không Âm Dương Kinh có tam trọng, đệ nhất trọng là dẫn phát lực lượng sự sống của mình. Sở Mộ là nam giới, lực lượng dương tính. Tuyết Ngân Linh là nữ giới, lực lượng âm tính. Hai mặt kéo theo công pháp hai bên tu luyện dẫn đến kết quả tăng tốc tu luyện.

Đệ nhị trọng là kích phát lực lượng sự sống trái ngược với bản thân. Sở Mộ sẽ kích phát lực lượng âm tính, Tuyết Ngân Linh kích phát lực lượng dương tính, rồi kéo theo công pháp tu luyện tuần hoàn với đối phương, phụ trợ tu luyện.

Cho đến nay đực dương cương, cái âm nhu, nhưng âm dương không thể tồn tại đơn lẻ. Trong người đực có mặt âm tính, trong người cái có mặt dương tính, nhưng đực thì chủ yếu là dương, cái thì âm nhiều hơn.

Âm dương cùng nhau mới là chính đạo.MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Hư Không Âm Dương Kinh đệ tam trọng càng sâu sắc hơn.

Đại tái Đại Liên Minh nhiều lần chiến đấu kịch liệt, tu luyện và tham ngộ trong tiểu thế giới, quay về bế quan rồi tham ngộ, giao lưu đặt nền móng vững chắc cho Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh, cho họ căn cơ cực tốt để tu vi nhanh chóng tiến bộ.

Chỉ một tháng mà hai người đã tu luyện đến đỉnh Cực Thánh Tôn, bước tiếp theo là đột phá.

Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh không vội vàng đột phá, muốn đột phá thì phải cố gắng làm hoàn mỹ. Hai người ngừng tu luyện Hư Không Âm Dương Kinh, lo củng cố tu luyện, trước tiên ổn định đỉnh Cực Thánh Tôn rồi trùng kích đến mức tận cùng, điều chỉnh tất cả đến tột đỉnh rồi đột phá mới có hiệu quả tốt nhất.

Nửa tháng sau, Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh lại tu luyện Hư Không Âm Dương Kinh đệ nhị trọng, mục đích vì đột phá tu vi.

Đại chân lực mạnh mẽ dâng tràn gầm rống trong người Sở Mộ, cộng hưởng với căn nguyên kiếm đạo, có một phần lao vào thân thể Tuyết Ngân Linh tạm thời dung hợp với lực lượng của nàng hình thành lực lượng càng mạnh hơn xô đẩy hỗ trợ nàng. Tuyết Ngân Linh tu luyện lực lượng Hư Không kiếm điển có một phần dung hợp vào đại chân lực của Sở Mộ, khiến đại chân lực càng phong mang sắc bén.

Súc thế đến mức tận cùng, trong cơ thể có tiếng sấm nổ nháy mắt trùng kích bình cảnh.

Sở Mộ có căn nguyên kiếm đạo, cảnh giới tu vi của hắn miễn cưỡng đến đẳng cấp tiểu chúa tể, đột phá từ Cực Thánh Tôn đến Nửa Bước Đại Đế đê giai không quá khó với hắn. Không lâu sau đại chân lực dung hợp hư không kiếm lực cộng hưởng căn nguyên kiếm đạo khiến tu vi nháy mắt đột phá, hơi thở của Sở Mộ tăng vùn vụt.

Tu vi thành công từ đỉnh Cực Thánh Tôn đột phá đến Nửa Bước Đại Đế đê giai, Sở Mộ cảm giác tinh khí thần của mình nháy mắt tăng mạnh nhiều. Nhờ tinh khí thần tăng mạnh nên đại chân lực vận chuyển một vòng cũng được cường hóa theo, càng trở nên mạnh mẽ, khi quay về người của Tuyết Ngân Linh khiến hư không kiếm lực của nàng được cường hóa nháy mắt phá tan bình cảnh, lại quay về người Sở Mộ.

Cứ thế tuần hoàn tới lui mười ngày sau dao động hơi thở mới bị suy yếu.

Hai người không chỉ đột phá đến đẳng cấp Nửa Bước Đại Đế đê giai còn ổn định tu vi.

Tuyết Ngân Linh nói:

– Sở Mộ, Chư Thiên kiếm đạo của ngươi chắc là tham ngộ các loại kiếm đạo, hấp thu tinh hoa, dung nhập vào đó rồi diễn biến ra kiếm đạo của mình đúng không? Vậy chắc ngươi tiếp xúc với rất nhiều kiếm đạo?

Sở Mộ gật đầu nói:

– Đúng vậy, nhưng có một số kiếm đạo không dễ tiếp xúc.

Sở Mộ hiểu rất rõ đặc điểm của Chư Thiên kiếm đạo, nhưng không phải mọi người đều giống Tuyết Ngân Linh đồng ý giao lưu không chút giữ lại với hắn, không phải mọi người đều có suy nghĩ như Ngô Trung Lỗi.

Đa số tu luyện giả nếu không có quan hệ sư đồ hay dây mơ rễ má gì thì không dễ truyền dạy những gì mình học được. Điều này rất bình thường, như Sở Mộ cũng sẽ không truyền dạy cầu chân công Vấn Đạo kiếm thuật của mình.

Tuyết Ngân Linh lên tiếng:

– Ta có một đề nghị.

Sở Mộ hơi mong chờ nói:

– Nói nghe xem?

– Tuyết tộc chủ yếu là kiếm tu, Tuyết tộc có một thánh địa là thánh địa của kiếm tu Tuyết tộc, bên trong có các loại truyền thừa kiếm đạo do tiền bối các đời Tuyết tộc để lại.

Tuyết Ngân Linh nói:

– Ta là thánh nữ của Tuyết tộc, có quyền lợi cho ngươi đi vào thánh địa kiếm tu Tuyết tộc tham ngộ kiếm đạo.

Nghe Tuyết Ngân Linh nói làm mắt Sở Mộ sáng rực, đây đúng là ý siêu hay.

Sở Mộ hỏi:

– Khi nào thì đi?

Tuyết Ngân Linh nói:

– Nếu ngươi muốn thì bây giờ đi cũng được.

Hai người lập tức rời khỏi Vô Song lâu, xin phép ra ngoài, cùng đi Tuyết tộc.

Căn Nguyên Nguyên giới có rất nhiều biên giới, tuy Tuyết tộc là tiểu tộc nhưng cũng rải rác trong nhiều biên giới. Tộc của Tuyết Ngân Linh trên danh nghĩa là tông tộc của Tuyết tộc, những Tuyết tộc khác là phân tộc.

Chương 3604: Hắn là đạo lữ của ta (Thượng)

Thánh nữ của Tuyết tộc trên danh nghĩa tất nhiên là thánh nữ của tất cả Tuyết tộc trong Nguyên Nguyên giới, về mặt lý luận là chủ Tuyết tộc đời tiếp theo, có quyền lợi rất cao.

Hai người dùng cánh cửa thời không của Thái Cổ kiếm thành rất nhanh đến biên giới cao đẳng nơi có tông tộc Tuyết tộc. Biên giới này có nhiều chủng tộc ở, tông tộc Tuyết tộc nằm trong số đó.

Thánh nữ Tuyết tộc trở về kinh động toàn tộc.

Hễ là Tuyết tộc nhân khi thấy Tuyết Ngân Linh đều hành lễ:

– Tham kiến thánh nữ!

Tuyết Ngân Linh nhẹ gật đầu, mọi người thói quen nàng như vậy. Bọn họ rất tò mò Sở Mộ đi song song với Tuyết Ngân Linh, các tộc nhân thầm suy đoán.

Ở trong mắt mọi người thì thánh nữ Tuyết Ngân Linh là người rất lạnh lùng, không ai thấy nàng cười bao giờ chứ đừng nói có khác giới đi cùng nàng, dù có thì đều là hộ vệ trong tộc phái cho nàng.

Bây giờ người đi chung với nàng rõ ràng là nhân tộc chứ không phải Tuyết tộc, nhưng hắn đi sánh vai bên Tuyết Ngân Linh, trông hai người hơi thân thiết.

Thật khó tin.

Tuyết Ngân Linh dẫn Sở Mộ đến thẳng tòa nhà chính của Tuyết tộc.

Tuy Tuyết Ngân Linh là thánh nữ Tuyết tộc, có quyền lợi nhưng cũng phải báo cho chủ Tuyết tộc biết một tiếng. Đây là quy định trong tộc, trừ phi có ngày Tuyết Ngân Linh trở thành chủ Tuyết tộc.

Tuyết Ngân Linh không phải chủ Tuyết tộc sinh ra, chủ Tuyết tộc là thánh nữ đời trước, đã làm chủ Tuyết tộc mấy vạn năm.

– Ngân Linh, sao ngươi trở lại?

Trong Tuyết Bảo trừ chủ Tuyết tộc ra còn nhiều người ở, có mấy người phát ra hơi thở cường đại Chúa Tể cảnh. Vài người trông còn khá trẻ, chắc cùng thế hệ với nhóm Sở Mộ, bọn họ phát ra hơi thở Nửa Bước Đại Đế. Tuyết Ngân Linh vừa đi vào ánh mắt mọi người cùng nhìn mặt nàng. Mấy Tuyết tộc nhân trẻ tuổi mắt sáng rực nóng bỏng.

Tuyết Ngân Linh nói thẳng:

– Tuyết Chủ, ta muốn mang hắn vào Tuyết Kiếm thánh địa.

Tuyết Chủ chưa nói chuyện đã có chủ tế Tuyết tộc nam giới mở miệng nói:

– Tuyết Chủ, vừa rồi đề tài chúng ta đã nói vừa lúc đương sự có mặt, hay là quyết định đi.

Tuyết Chủ trên danh nghĩa là chủ nguyên Tuyết tộc nhưng không phải, nàng có ảnh rất lớn với tông tộc nhưng phân tộc khác sẽ không thật sự phục tòng, trừ phi Tuyết Chủ có thể thành tựu Bán Thần Chí Tôn.

Cùng đẳng cấp dĩ nhiên các tộc trưởng phân tộc sẽ không khuất phục Tuyết Chủ.

Đặc biệt Tuyết tộc nhân nói chuyện có thực lực mạnh hơn Tuyết Chủ mấy phần, nói chuyện có thế còn hơn nàng.

Đôi khi địa vị cao thấp quyết định bằng thực lực, dù Tuyết Chủ hơi khó chịu nhưng không so đo, trừ phi thực lực của nàng mạnh hơn đối phương.

– Ngân Linh là thánh nữ của bản tộc, chủ Tuyết tộc tương lai, sau này thành tựu của Ngân Linh sẽ cao hơn ta.

Tuyết Chủ nói:

– Chuyện liên quan Ngân Linh hãy để Ngân Linh tự quyết định.

Một câu nói khiến Sở Mộ có chút hảo cảm với Tuyết Chủ.

– Nếu vậy thì ta nói thẳng.

Tộc trưởng phân tộc nhìn Tuyết Ngân Linh:

– Ngân Linh thánh nữ, hắn là Tuyết Kiếm Ngạo đệ nhất tuyệt thế thiên kiêu của Đông Tuyết tộc chúng ta.

Tuyết tộc trừ tông tộc ra có mấy phân tộc lớn, Đông Tuyết tộc là một trong các phân tộc cực mạnh, về nội tình và thực lực không thua gì tông tộc. Nói chính xác hơn tông tộc chẳng qua là thật lâu trước kia từng xuất hiện một vị Bán Thần Chí Tôn nên chiếm quyền chủ đạo, sau khi Bán Thần Chí Tôn chết vô hình trung tông tộc yếu dần, bây giờ chỉ là tượng trưng.

Tuyết tộc trẻ tuổi được tộc trưởng Đông Tuyết tộc giới thiệu tiến lên trước một bước đến gần Tuyết Ngân Linh, mặt mang nụ cười, đáy mắt ẩn chứa kiêu ngạo rất sâu.

Đông Tuyết tộc tất nhiên có tuyệt thế thiên kiêu, được gọi là đệ nhất tuyệt thế thiên kiêu thì thiên phú chắc chắn cực kỳ xuất sắc.

Tuyết Kiếm Ngạo đúng là có thiên phú kinh người, tu vi là Cực Thánh Tôn, thực lực đỉnh Nửa Bước Đại Đế. Trong lứa tuổi của Tuyết Kiếm Ngạo đủ để kiêu ngạo.

– Ngân Linh thánh nữ, ta là đệ nhất thiên tài của Đông Tuyết tộc, Ngân Linh thánh nữ là đệ nhất thiên tài của tông tộc, hai chúng ta là kết hợp tốt nhất.

Tuyết Kiếm Ngạo đi thêm một bước đến gần Tuyết Ngân Linh hơn, tự tin tràn trề nói:

– Hai chúng ta kết hợp không chỉ có lợi rất lớn cho hai bên còn có lợi cho hậu đại rất nhiều. Tin tưởng sau khi chúng ta kết hợp thì hậu đại chắc chắn sẽ trở thành thiên tài nhất Tuyết tộc từ xưa đến nay, còn khiến Tuyết tộc chúng ta trở thành đại tộc, dù không được thì cũng có lợi lớn cho hai tộc chúng ta.

Hậu đại sinh ra từ thiên tài kết hợp với thiên tài thì cũng là thiên tài bình thường, luôn xuất sắc hơn, nói cho cùng là gien quyết định. Nên lời Tuyết Kiếm Ngạo nói có lý.

Tuyết Chủ nghe Tuyết Kiếm Ngạo nói thì cau mày khó chịu, tộc trưởng Đông Tuyết tộc mỉm cười, mấy cường giả Chúa Tể cảnh là tộc trưởng của phân tộc Tuyết tộc khác. Bọn họ đến trợ trận cho tộc trưởng Đông Tuyết tộc nên tất nhiên cũng cười toe.

Tuyết Ngân Linh không hề có bộ dáng ngại ngùng như Tuyết Kiếm Ngạo tưởng tượng, biểu tình của nàng không thay đổi, lạnh lùng nói:

– Ngươi không đủ tư cách.

Lời nói như kiếm băng đâm vào tim Tuyết Kiếm Ngạo, khiến vẻ mặt tự tin của gã tái mét. Tuyết tộc nhân khác biến sắc mặt cực kỳ khó xem.

Thiên kiêu khác của Đông Tuyết tộc tức giận nói:

– Nàng nói gì? Đừng tưởng là thánh nữ của Tuyết tộc thì cuồng vọng như thế! So với Kiếm Ngạo đại ca thì thiên phú của nàng không là gì!

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Không biết thiên phú của các ngươi bao nhiêu tinh?

Người chưa trắc nghiệm nên không phản ứng lại:

– Cái gì bao nhiêu tinh?

Tuyết Chủ mỉm cười nói:

– E rằng các vị chưa biết, mấy năm trước Ngân Linh vào Thiên Kiêu doanh Thái Cổ kiếm thành của nhân tộc, Thiên Phú Thần Bia trắc nghiệm đánh giá đến thập nhị tinh.

Nghe Tuyết Chủ nói, tộc trưởng Đông Tuyết tộc và các tộc trưởng khác biến sắc mặt, cực kỳ giật mình. Khuôn mặt Tuyết Kiếm Ngạo ngạc nhiên.

Thiên Phú Thần Bia là thứ chỉ bốn tộc lớn mới có, nghe nói Cổ Linh tộc cũng có. Tiểu tộc khác không có Thiên Phú Thần Bia, nó trắc nghiệm thiên phú cực kỳ chính xác, thập nhị tinh là cực hạn.

Thiên phú của Tuyết Ngân Linh được đánh giá đến thập nhị tinh chứng minh nàng là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất, cực kỳ hiếm có.

Tuyết Kiếm Ngạo mặc dù là đệ nhất thiên tài của Đông Tuyết tộc, có thiên phú rất cao nhưng so với tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất thì còn chút chênh lệch.

Tuyết Kiếm Ngạo chuyển mục tiêu sang Sở Mộ, nheo mắt bắn ra tia kiếm quang, bộ dáng nói chuyện không hợp sẽ rút kiếm ngay:

– Ngươi là ai? Nhân tộc? Dám tùy ý vào Tuyết Bảo của Tuyết tộc ta!

Sở Mộ chưa nói chuyện Tuyết Ngân Linh đã giành lời trước:

Chương 3605: Hắn là đạo lữ của ta (Hạ)

– Hắn là đạo lữ của ta.

Một câu như sấm nổ làm mọi người lảo đảo, cực kỳ giật mình.

Sở Mộ khá bất ngờ, tuy đã ở chung với Tuyết Ngân Linh nhiều năm còn cùng tu Hư Không Âm Dương Kinh coi như đạo lữ, nhưng hai người chưa nói thẳng quan hệ bao giờ. Nay Tuyết Ngân Linh nói ra làm Sở Mộ chấn động.

Không phải Sở Mộ chưa suy nghĩ về chuyện tình cảm, dù ở Trái Đất hay đến thế giới này hắn biết vài nữ nhân thích hắn. Khi ấy Sở Mộ không có tâm trạng đó, hai là hắn chỉ có một suy nghĩ đi xa hơn.

Sở Mộ muốn tìm một bạn lữ phải là người có thể cùng hắn đi dài lâu, nên những người có tình ý với hắn đều bị hắn giả vờ không biết. Một vì Sở Mộ không động lòng, hai là họ không thể làm bạn bên hắn mãi mãi, hai điều kiện cộng lại khiến hắn luôn cô đơn một mình.

Tuyết Ngân Linh thì khác, ở chung nhiều năm, hai người có cảm giác rất kỳ lạ. Cộng thêm Tuyết Ngân Linh sẽ không nhăn nhó, nàng ngây thơ mà cố chấp, có thiên phú hơn người, rất hợp ý của Sở Mộ.

Nhưng Sở Mộ mãi không hiểu rõ ràng, hắn chỉ làm theo cảm giác. Về tình cảm hắn chỉ là tay mơ, giờ nghe Tuyết Ngân Linh nói thẳng thì như bị sét đánh, nháy mắt hiểu ra.

Tuyết Kiếm Ngạo tức xì khói:

– Hắn có tư cách gì… Hắn có tư cách gì…

Tuyết Kiếm Ngạo luôn cao ngạo, thứ gã nhìn trúng luôn trực tiếp lấy vào tay, cũng nhờ thiên phú mang đến địa vị cho gã, hiện giờ địa vị này như bị người giẫm đạp.

Đám người tộc trưởng Đông Tuyết tộc vẻ mặt hằn học nhìn Sở Mộ, ánh mắt sắc như muốn đâm thủng hắn, áp lực khổng lồ của Chúa Tể cảnh đánh hội đồng. Sở Mộ không nhúc nhích.

Giây sau Sở Mộ tiến lên trước một bước.

Giọng Sở Mộ không cao không thấp không kiêu không hèn, lạnh nhạt nói:

– Chỉ bằng vào ta tên là Sở Mộ.

Nếu Tuyết Ngân Linh nói hắn là đạo lữ của nàng thì hắn phải đứng ra.

Tuyết Kiếm Ngạo mơ hồ cảm thấy nghe ở đâu rồi, nhưng gã mới xuất quan không lâu, cộng thêm đang tức giận nên không thèm nghĩ nhiều.

Tuyết Kiếm Ngạo gắt gỏng:

– Sở Mộ? Sở Mộ là cái thứ gì?

Tuyết Chủ cau mày, hơi bất mãn tính cách của Tuyết Kiếm Ngạo.

Tộc trưởng Đông Tuyết tộc do dự hỏi:

– Ngươi là Sở Mộ tuyệt thế thiên kiêu nhân tộc xếp hạng sáu trong chung kết đại tái Đại Liên Minh?

Sở Mộ trả lời vững vàng leng keng:

– Đúng là ta.

Tuyết Kiếm Ngạo phản ứng lại, cười khẩy nói:

– Thì ra là ngươi, hèn gì ta cảm thấy hai chữ này quen tai.

Tuyết Kiếm Ngạo khinh thường nói:

– Nếu không phải ta bế quan tu luyện thì hạng sáu không đến lượt ngươi!

Ý là nếu Tuyết Kiếm Ngạo cũng tham gia đại tái Đại Liên Minh chắc chắn sẽ bắt được hạng sáu, gã không dáp mơ năm hạng đầu vì thuộc đẳng cấp Nửa Bước Đại Đế Vô Địch. Tuy Tuyết Kiếm Ngạo cao ngạo nhưng biết rõ giữa mình và Nửa Bước Đại Đế Vô Địch có chênh lệch lớn.

– Ta hạng bảy đại tái, nếu ngươi có thể đánh bại ta sẽ cho ngươi tất cả giải thưởng đại tái.

Tuyết Ngân Linh chợt lên tiếng:

– Nếu không làm được thì biến mất khỏi mắt ta ngay!

Tuyết Kiếm Ngạo nói:

– So với giải thưởng đại tái thì ta muốn nàng trở thành đạo lữ của ta.

Tuyết Ngân Linh cứng rắn nói:

– Nếu ngươi thua thì dù khi nào, chỗ nào thấy ta phải biến mất ngay!

Sở Mộ không phản đối, Tuyết Kiếm Ngạo khá mạnh nhưng Tuyết Ngân Linh càng mạnh hơn gã.

Tuyết Kiếm Ngạo cực kỳ tự tin vào thực lực của mình:

– Được, ta sẽ khiến nàng tâm phục khẩu phục!

Lần này bế quan Tuyết Kiếm Ngạo đã lĩnh ngộ Đông Tuyết kiếm đạo của Đông Tuyết tộc đến độ cao hoàn toàn mới.

Tính cách của Tuyết Ngân Linh là thế, nếu có chuyện gì rắc rối nàng sẽ không chút do dự, dao sắt chặt đay rối, dùng cách sắc bén đơn giản nhất xử lý sạch, miễn cho để lại ảnh hưởng khác.

Nếu ở nơi không thấy có lẽ Tuyết Kiếm Ngạo đã bị Tuyết Ngân Linh làm thịt.

Tuyết Chủ cười nói:

– Nếu vậy thì hai người hãy so một trận phân cao thấp, nhưng nhớ kỹ, là người cùng tộc đừng xuống tay giết!

Tuyết Kiếm Ngạo nói:

– Yên tâm, ta sẽ nương tay.

Cuộc chiến giữa Tuyết Ngân Linh và Tuyết Kiếm Ngạo không diễn ra trong Tuyết Bảo mà là ở bên ngoài, xung quanh không có nhiều người.

Tuyết Kiếm Ngạo hừ lạnh một tiếng:

– Ta sắp rút kiếm.

Trường kiếm trắng tinh nằm trong tay, ánh sáng lạnh bắn ra bốn phía, khí lạnh khiếp người, thân kiếm rung nhẹ như có đông tuyết từ trên trời giáng xuống, lất phất bay tơ vương.

Nơi Tuyết tộc nhân sống vốn đã lạnh, lúc này dưới kiếm của Tuyết Kiếm Ngạo khiến nhiệt độ càng giảm xuống, nhưng điều này không đem lại chút uy hiếp cho Tuyết Ngân Linh.

Tuyết Kiếm Ngạo khẽ nói:

– Đông Tuyết Mạn Mạn!

Thân kiếm rung nhẹ chém ra, đông tuyết từ trên trời giáng xuống, đông tuyết trở nên dày đặc, lẫm liệt, mỗi hạt tuyết do một kiếm khí biến ra, phong mang sắc bén từng đợt muốn đóng băng toàn thế giới, tất cả bay hướng Tuyết Ngân Linh.

Tuy ngông cuồng nhưng Tuyết Kiếm Ngạo biết Tuyết Ngân Linh không dễ đối phó, gã không dám coi thường nàng.

Sắc mặt Tuyết Ngân Linh không thay đổi, vung kiếm cắt hư không, lặng lẽ không tiếng động.

Hư Không thức!

Một nhát Hư Không thức xuyên qua Mạn Mạn Đông Tuyết chém hướng Tuyết Kiếm Ngạo.

Thiên phú của Tuyết Ngân Linh là thập nhị tinh đỉnh cao nhất, tu vi đột phá đến Nửa Bước Đại Đế đê giai cực kỳ vững chắc, thực lực đã đến Nửa Bước Đại Đế Vô Địch. Thiên phú của Tuyết Kiếm Ngạo không bằng nàng, tu vi không bằng, thực lực cũng không, Tuyết Ngân Linh chẳng chút nương tay.

Hư Không thức là thức thứ nhất của Hư Không kiếm đạo, cũng là thức cơ bản. Với thực lực Nửa Bước Đại Đế Vô Địch thúc đẩy Hư Không thức đến trình độ cực kỳ đáng sợ, một kiếm chém qua lặng lẽ trúng thân thể Tuyết Kiếm Ngạo, xé rách kiếm cương hộ thể, cắm phập vào thịt. Tuyết Kiếm Ngạo bay ra, người có một vết thương chảy máu ròng ròng.

Chỉ một kiếm đánh bại Tuyết Kiếm Ngạo, gã ngây người, tộc trưởng Đông Tuyết tộc và tộc trưởng mấy phân tộc khác hóa đá. Tuyết Chủ lộ vẻ mặt ngạc nhiên.

Bọn họ tưởng tượng hai bên nên chiến đấu dữ dội đến cuối cùng mới phân thắng thua, ai thắng ai thua thì khó nói, chẳng ngờ nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Thực lực của Tuyết Kiếm Ngạo và Tuyết Ngân Linh có chênh lệch rõ ràng, một kiếm, chỉ vẻn vẹn một kiếm.

Tộc trưởng Đông Tuyết tộc con ngươi co rút thì thào:

– Nửa Bước Đại Đế Vô Địch!

Giọng rất nhỏ nhưng mỗi người đều nghe thấy.

Tuyết Kiếm Ngạo mới chỉ là đỉnh Nửa Bước Đại Đế, Tuyết Ngân Linh là Nửa Bước Đại Đế Vô Địch, chênh lệch rất rõ rệt.

Tuyết Ngân Linh nói với Tuyết Kiếm Ngạo:

– Ngươi biết nên làm gì rồi.

Tuyết Kiếm Ngạo biểu tình cực kỳ khó xem, cực kỳ âm trầm, gã suýt hộc máu.

Chương 3606: Tuyết Kiếm thánh địa

Nhưng dám chơi dám chịu, ít nhất phải làm trước mặt các cường giả Chúa Tể cảnh. Tuyết Kiếm Ngạo lủi thủi rời đi.

Tộc trưởng Đông Tuyết tộc lạnh lùng nói:

– Tuyết Chủ, cáo từ.

Câu này chất chứa bất mãn mãnh liệt, giây sau tộc trưởng Đông Tuyết tộc nhìn hướng Sở Mộ, ánh mắt sắc bén ẩn chứa sát ý. Nếu có thể thì tộc trưởng Đông Tuyết tộc sẽ bất chấp thân phận giết Sở Mộ, nhưng gã không dám, vì hắn là tuyệt thế thiên kiêu của nhân tộc. Đó là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất, còn xếp hạng sáu trong đại tái Đại Liên Minh.

Trừ phi tộc trưởng Đông Tuyết tộc vừa giết Sở Mộ vừa diệt hết mọi người có mặt, bảo đảm tin tức không bị lộ ra, nếu không trùm nhân tộc tra được thì gã chết chắc, không chừng Đông Tuyết tộc cũng bị diệt tộc.

Tộc trưởng Đông Tuyết tộc đành giấu đi sát ý, không dám ra tay tránh cho gợi lên hậu quả ác liệt.

Về việc Tuyết Ngân Linh dẫn theo nhân tộc nam giới về còn nói rõ đó là đạo lữ của nàng khiến Tuyết Chủ rất ngạc nhiên. Nhưng Tuyết Chủ không hỏi nhiều, đồng ý yêu cầu của Tuyết Ngân Linh mở Tuyết Kiếm thánh địa ra.

Tuyết Kiếm thánh địa là thành đại đỉnh cao nhất trong tông tộc Tuyết tộc, là duy nhất, cũng là một trong các thánh địa đỉnh cao nhất nguyên Tuyết tộc. Muốn vào trong Tuyết Kiếm thánh địa rất khó khăn, quyền lợi mở ra nằm trong tay Tuyết Chủ.

Sau khi Tuyết Kiếm thánh địa mở ra Tuyết Ngân Linh dẫn Sở Mộ đi vào.

Trong Tuyết Kiếm thánh địa một mảnh trắng xóa, thế giới băng tuyết. Trong thế giới này, trên mặt đất tuyết mênh mông có các ngọn núi tuyết đứng sững như không có cuối.

Núi tuyết có cao có thấp, có thô có mảnh, có nguy nga có lởm chởm, có liên miên vạn dặm.

– Những núi tuyết này là các tiền bối Tuyết tộc để lại truyền thừa kiếm đạo, leo lên núi tuyết sẽ được truyền thừa của họ.

Tuyết Ngân Linh nói:

– Nhưng ngươi không phải Tuyết tộc, vì vậy sẽ không được truyền thừa. Nhưng ngươi sáng tạo Chư Thiên kiếm đạo chỉ cần hấp thu tinh túy của kiếm đạo khác, dung nhập vào đó và hoàn thiện nên không cần nhận truyền thừa. Đi lên mỗi ngọn núi tuyết là sẽ cảm ngộ được hành trình kiếm đạo của tiền bối Tuyết tộc.

Sở Mộ gật đầu nói:

– Ừm!Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Sở Mộ cất bước đi hướng một ngọn núi tuyết.

Bắt đầu từ chân núi từng bước đi lên, Tuyết Ngân Linh nhìn bóng lưng Sở Mộ, nhìn hắn từng bước leo lên núi tuyết. Tuyết Ngân Linh cũng chọn một ngọn núi tuyết từ từ đi lên.

Khoảnh khắc leo núi tuyết Sở Mộ liền có cảm giác kỳ lạ, như có một bóng người mơ hồ tay cầm kiếm nhiều lần chiến đấu, trong chiến đấu lần lượt bày ra từng kiếm pháp kiếm đạo của mình, từ thô ráp đến tinh thông rồi hoàn thiện.

Kiếm đạo đứng ở góc độ người xem quan sát hành trình kiếm đạo của tiền bối Tuyết tộc.

Từ khi nào Sở Mộ chợt nhận ra đã đến đỉnh núi tuyết, những lịch trình nhìn thấy đã biến mất không dấu vết.

Sở Mộ đứng trên đỉnh núi tuyết đầu tiên là nhắm mắt lại cẩn thận nhớ những gì vừa thấy, sau đó mở mắt ra đưa mắt nhìn. Tuyết Kiếm thánh địa là một tiểu thế giới, cực kỳ bao la, có vô số núi tuyết san sát.

Sở Mộ nhảy vọt lên từ đỉnh núi tuyết trượt xuống, nhanh nhẹn tựa chim. Chốc lát sau Sở Mộ đến chân núi, nhấc chân từng bước một không nhanh không chậm, tốc độ đều đều đi hướng ngọn núi tuyết khác.

Mỗi núi tuyết đại biểu cho một kiếm đạo của tiền bối Tuyết tộc, đó là ghi chép cả đời của họ.

Dù là Tuyết tộc nhân muốn vào Tuyết Kiếm thánh địa cũng phải có đầy đủ tư cách, trước mắt nguyên tông tộc đẳng cấp dưới Đại Đế chưa đến trăm người được phép vào.

Sở Mộ là người ngoài tộc, về mặt lý luận hắn không thể vào Tuyết Kiếm thánh địa. Đừng nói Tuyết Kiếm thánh địa, Sở Mộ muốn vào thánh địa khác cũng rất khó khăn, nếu không có thánh nữ Tuyết tộc như Tuyết Ngân Linh thì hắn phải trả giá cực lớn để được vào, ví dụ tộc huân.

Mấy chuyện này nếu Tuyết Ngân Linh không nói ra thì Sở Mộ không biết.

Sở Mộ leo lên một ngọn núi tuyết, bàng quan một lịch trình, đây là một loại rèn luyện, tích lũy.

Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh trèo lên một ngọn núi tuyết, bên ngoài thì náo nhiệt lật nóc.

– Thánh nữ dẫn một nam nhân trở về!

– Hơn nữa nam nhân kia không phải bản tộc mà là người ngoài tộc!

– Là nhân tộc, ta biết đó là nhân tộc ở Thiên Kiêu doanh Thái Cổ kiếm thành!

– Nghe nói thánh nữ chính miệng thừa nhận nhân tộc nam giới kia là đạo lữ của thánh nữ!

Nghe câu này biết bao con tim tan nát.

Tuyết Ngân Linh thánh nữ Tuyết tộc có địa vị rất cao trong Tuyết tộc, chỉ đứng sau Tuyết Chủ, nàng là Tuyết Chủ tương lai. Tuyết Ngân Linh rất đẹp, tràn ngập linh tính, hơn nữa thiên phú cực kỳ kinh người, mọi thứ khiến Tuyết Ngân Linh trở thành nữ thần trong lòng nam giới Tuyết tộc.

Biết bao Tuyết tộc trẻ tuổi mến mộ nàng phát cuồng, mơ tưởng có ngày trở thành đạo lữ của Tuyết Ngân Linh. Nhưng ảo tưởng đã bị đánh nát.

Nếu đạo lữ của Tuyết Ngân Linh là người trong tộc có lẽ bọn họ sẽ dễ chịu một chút, nhưng thật thì đó là người ngoài tộc, khiến bọn họ cực kỳ bất mãn, khó chịu. Họ la ó muốn cho nhân tộc kia biết mùi, dạy hắn bài học nhớ đời.

– Dạy bài học? Theo ta thấy là bị ăn đòn thì đúng hơn.

Có thanh niên Tuyết tộc lạnh lùng cười:

– Các ngươi biết lai lịch của nhân tộc đó là gì không?

Bọn họ tò mò hỏi:

– Lai lịch gì?

– Biết đại tái trăm năm một lần của Đại Liên Minh không? Nhân tộc kia xếp hạng sáu trong đại tái Đại Liên Minh, thứ hạng cao còn hơn thánh nữ của chúng ta một bậc, là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất, thực lực mạnh mẽ. Đỉnh Nửa Bước Đại Đế bình thường không đánh lại hắn, lấy gì đi dạy hắn bài học?

Bọn họ nghe xong tái mặt, thật không ngờ thánh nữ của họ chọn đạo lữ có lai lịch như thế, khủng khiếp quá.

Đúng vậy, lấy gì đi dạy hắn bài học?

Có Tuyết tộc nhân nói:

– Nếu Lãnh Sương đại ca ở thì tốt rồi, với thực lực của Lãnh Sương đại ca nhất định sẽ cho hắn bài học.

Mọi người mắt sáng rực.

– Đúng rồi, Lãnh Sương đại ca có thực lực siêu phàm, mạnh số một trong thế hệ trẻ tộc chúng ta. Nếu Lãnh Sương đại ca ra tay chắc chắn sẽ cho nhân tộc bài học khắc sâu.

– Nên dạy dỗ lại, cho hắn biết thánh nữ của chúng ta không dễ muốn làm đạo lữ liền làm.

– Nói nhiều vô dụng, Lãnh Sương đại ca không ở.

Một câu làm đám thanh niên Tuyết tộc bàn tán sôi nổi như quả banh xì khói, khí thế teo lại.

Hết cách, bọn họ biết mình không đánh lại nhân tộc kia, trừ Tuyết Lãnh Sương ra. Nhưng đệ nhất cao thủ trẻ tuổi tông tộc Tuyết tộc này hiện không có trong tộc, vì vậy nói nhiều chỉ là tưởng tượng của họ.

Chương 3607: Vậy chiến đi (Thượng)

Các thanh niên Tuyết tộc vắt óc rầu rĩ. Bọn họ cực kỳ bất mãn nhân tộc cướp mất nữ thần trong lòng họ, muốn tìm mọi cách cho đối phương một bài học, tốt nhất là khiến hắn biết khó mà lui. Cả đám suy nghĩ nát óc.

Chợt có giọng nói vang lên:

– Hôm nay là ngày gì mà nhiều người tụ tập ở đây?

Thanh âm kia từ xa đến gần, chất chứa siêu nhiên.

– Ai đó?

– Giọng rất quen tai!

Mọi người nhìn hướng phát ra tiếng nói, cùng sửng sốt giây sau lộ vẻ vừa mừng vừa sợ.

– Lãnh Sương đại ca!

– Là Lãnh Sương đại ca!

– Thật sự là Lãnh Sương đại ca đã về!

– Ha ha ha ha ha ha! Lãnh Sương đại ca về đúng lúc lắm!

Đám thanh niên Tuyết tộc thấy người đến thì sửng sốt sau đó mừng như điên la lớn, nói rõ thân phận của người đó.

Tuyết Kiếm thánh địa.

Sở Mộ đã leo lên ngọn núi tuyết thứ mười, hắn đứng trên ngọn núi tỉ mỉ nhớ lại những gì đã thấy.

Mỗi ngọn núi tuyết là một hành trình, một loại kiếm đạo, ẩn chứa kinh nghiệm kiếm đạo của tiền bối Tuyết tộc. Dù cùng một môn kiếm đạo nhưng vì tu luyện giả khác nhau nên có tinh túy khác biệt.

Với ngọn núi tuyết thứ nhất Sở Mộ dễ dàng leo lên đỉnh, đi qua hết hành trình, núi tuyết thứ hai cũng đơn giản, núi tuyết thứ ba không khó. Nhưng núi tuyết tiếp theo khiến bước chân leo lên của Sở Mộ chậm dần, vì càng xem nhiều hành trình thì càng nặng trĩu, như bao đồ vác trên người cứ nặng dần, đi đường càng khó khăn.

Sở Mộ trắc trở lên đỉnh núi tuyết thứ mười, nhắm mắt đứng trên đỉnh núi cẩn thận nhớ lại.

Sở Mộ rõ ràng biết mình phải tiêu hao hành trình mười ngọn núi tuyết đã leo, chuyển thành tích lũy, không thì cứ đi tiếp sẽ thành cản trở trì trệ đến cuối cùng không đi nổi, tư duy cũng bị trói buộc.

Sở Mộ hiểu rõ đạo lý tham thì thâm.

Trên đỉnh núi tuyết thứ mười, Sở Mộ dứng yên không nhúc nhích đã nửa tháng, cuối cùng mở mắt ra hấp háy linh động. Giây sau Sở Mộ nhảy người như thoát khỏi các loại trói buộc hóa thành chim ưng bay lượn chân trời.

Thân hình nhẹ nhàng mạnh mẽ mang theo vài phần sắc bén từ đỉnh núi tuyết cao mấy trăm trượng rơi xuống.

Thân hình nhìn như nhanh mạnh nhưng rơi xuống đất thì không tiếng động, không để lại chút dấu vết nào, đạp tuyết không dấu vết. Sở Mộ lao nhanh đi núi tuyết tiếp theo.

Sở Mộ leo lên núi tuyết thứ mười một nhẹ nhàng như lên núi tuyết đầu tiên.

Không lâu sau Sở Mộ lên đỉnh ngọn núi tuyết thứ mười một, hắn đứng trên đỉnh hồi ngộ lại kinh nghiệm vừa rồi. Sở Mộ định bụng mỗi khi trèo lên một ngọn núi tuyết sẽ hồi ngộ một lần, chuyển hóa hành trình thành tích lũy của bản thân.

Trong Tuyết Kiếm thánh địa có rất nhiều núi tuyết, tức là Sở Mộ có thể trèo lên từ từ. Mỗi khi leo lên một núi tuyết hồi ngộ là tích lũy kiếm đạo của Sở Mộ lại dồi dào một phần, nếu hắn trèo lên hết toàn bộ núi tuyết không biết sẽ hùng hậu đến mức nào.

Tưởng tượng thôi Sở Mộ đã kích động, mong chờ. Nhưng rất nhanh tâm tính của Sở Mộ bình thản lại.

Sở Mộ leo lên núi tuyết lĩnh ngộ, Tuyết Ngân Linh cũng vậy, hai người không can thiệp nhau.

Tuyết Ngân Linh không nói cho Sở Mộ biết rằng leo lên núi tuyết không phải không có điểm cuối, nó có cực hạn cao nhất, người khác nhau có cực hạn khác biệt, tùy vào năng lực của cá nhân.

Ví dụ có người leo núi tuyết hạn mức cao nhất là ngọn núi thứ năm, không cách nào trèo lên ngọn núi thứ sáu. Nhưng có người có thể lên ngọn núi thứ sáu được lại không thể leo ngọn núi thứ bảy, huyền diệu rất khó giải thích rõ, mơ hồ đoán liên quan đến tiềm lực cá nhân.

Tuyết Ngân Linh không nói vì nàng không xem trọng điều này, dù sao đến cực hạn thì không thể trèo lên tiếp, sẽ không gây hại cái gì.

Tuyết Ngân Linh không can thiệp Sở Mộ nhưng nhìn hắn leo lên ngọn núi tuyết thứ mười một, đi hướng núi thứ mười hai rồi leo lên tiếp thì nàng khá bất ngờ, rồi lại cảm thấy chuyện bình thường.

Ngọn núi thứ mười hai!

Ngọn núi thứ mười ba!

Ngọn núi thứ mười bốn!

Từng ngọn núi tuyết bị Sở Mộ chinh phục.

Chớp mắt Sở Mộ leo lên đỉnh ngọn núi tuyết thứ hai mươi, hắn đứng trên đỉnh núi cẩn thận hồi ngộ.

Thấy Sở Mộ leo lên đỉnh ngọn núi tuyết thứ hai mươi làm Tuyết Ngân Linh bất ngờ.

Tuyết Ngân Linh nhớ kỷ lục trong Tuyết tộc là hai mươi ngọn núi, do chính nàng sáng tạo.

Thân chuyển kiếp của Hư Không Kiếm Linh có tiềm lực cực kỳ kinh người, đánh phá kỷ lục cũ của Tuyết tộc. Hiện giờ kỷ lục của Sở Mộ ngang bằng nàng, nếu tính tiềm lực tức là hắn có tiềm lực không kém hơn Tuyết Ngân Linh.

Đây là điều đáng vui mừng, Tuyết Ngân Linh nhởn miệng cười.

Chốc lát sau Sở Mộ nhảy xuống đỉnh núi bước nhanh tới núi tuyết tiếp theo.

Leo lên núi tuyết thứ hai mươi mốt!

Leo lên núi tuyết thứ hai mươi hai!

Leo lên núi tuyết thứ hai mươi ba!

Một lúc sau Sở Mộ leo lên đỉnh núi tuyết thứ hai mươi lăm, nhưng khi hắn định leo ngọn núi tuyết thứ hai mươi sáu chợt nhận ra không cách nào bước chân lên được.

Sở Mộ thử nhiều lần vẫn không làm được, hắn thầm thắc mắc, có chút suy đoán.

Cơn gió lạnh lẽo thổi đến, Tuyết Ngân Linh xuất hiện bên cạnh Sở Mộ.

Tuyết Ngân Linh đơn giản nói:

– Lên núi tuyết có hạn chế, nghe nói liên quan tiềm lực.

Sở Mộ hiểu ngay, hắn hơi tiếc nuối nhưng đành chấp nhận, vì việc này rất bình thường.

Tuyết Ngân Linh nói:

– Có ngày ta sẽ để lại núi tuyết của mình tại đây.

Tuyết Ngân Linh bỗng nhìn hướng Sở Mộ:

– Ngày nào đó ngươi cũng để lại núi tuyết ở đây được không?

Sở Mộ đồng ý ngay:

– Được!

Điều kiện để lại núi tuyết trong Tuyết Kiếm thánh địa là thành tựu Chúa Tể, phải là Chúa Tể kiếm đạo.

Tuyết Ngân Linh, Sở Mộ đối thoại lộ ra bọn họ quyết tâm, tràn trề niềm tin mình sẽ thành tựu Chúa Tể kiếm đạo.

Không thể leo lên núi tuyết tiếp nên Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh xoay người đi đến lối ra Tuyết Kiếm thánh địa.

Không lâu sau hai người rời khỏi Tuyết Kiếm thánh địa đã ở mấy tháng, tuy thực lực không tăng tiến nhưng tích lũy của hai người dồi dào rất nhiều, đặt căn cơ vững chắc cho sau này tinh tiến.

Tuyết Ngân Linh đi vào Tuyết Chủ Bảo tìm Tuyết Chủ, thẳng thắn nói:

– Tuyết Chủ, chúng ta phải trở lại Thái Cổ kiếm thành.

Tuyết Chủ nói:

– Được, nhưng trước khi trở lại Lãnh Sương muốn gặp ngươi.

– Có chuyện gì?

Tuyết Ngân Linh biết Tuyết Lãnh Sương, dù sao gã là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi trong tông tộc Tuyết tộc, đương nhiên hiện tại thì không.

Một giọng nói vang lên:truyện Kiếm Hiệp

– Nghe nói thánh nữ tìm một đạo lữ ngoại tộc.

Tuyết Lãnh Sương bước nhanh đi tới:

– Làm thánh nữ Tuyết tộc tức là chủ của Tuyết tộc tương lai, đạo lữ của nàng nên có chỗ siêu phàm. Nên ta muốn xác nhận xem thánh nữ lựa chọn đạo lữ có đủ tư cách không.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)còn 3 bộ truyện đã được làm lại đang trong quá trình hoàn tất :)Anh em đợi chờ 1 chút nha ..!
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Trần bàn 1 ngày trước
Fix lại bộ này đi ad ơi.xin cảm ơn
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)