1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 705 [Chương 3523 đến 3527]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 705 [Chương 3523 đến 3527]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3523: Bổn nguyên huyền bí (4)

Cảnh giới kiếm pháp Thiên Cảnh, trước có thể có người đạt tới, nhưng ít nhất trước mắt mà nói, Sở Mộ còn không có gặp được bất kỳ ai, có thể ở cảnh giới kiếm pháp đạt tới Thiên Cảnh, có lẽ, chỉ có những Kiếm đạo Chúa Tể kia mới có thể, thậm chí, cũng không phải là tất cả Kiếm đạo Chúa Tể đều có thể ở cảnh giới kiếm pháp đạt tới Thiên Cảnh, bởi vì Địa Cảnh cùng Thiên Cảnh chênh lệch quá lớn, hoàn toàn là hai thế giới khác biệt.

Nếu so với tu vi cảnh giới, như vậy, cảnh giới kiếm pháp Thiên Cảnh tựa như Chúa Tể cảnh, độ khó tăng lên tự nhiên là cực kỳ cao cực kỳ sâu.

Có thể ở lúc tìm hiểu lực lượng Thế Giới bổn nguyên tìm kiếm được một tia cơ hội, đối với Sở Mộ mà nói, tuyệt đối là kinh hỉ ngoài ý muốn.

Cùng lúc đó, Sở Mộ mượn nhờ lực lượng Thế Giới bổn nguyên đến tìm hiểu Kiếm đạo, Kiếm đạo bổn nguyên của hắn cũng được rèn luyện, tu vi tăng lên.

Nửa năm, lúc này đây tìm hiểu, trọn vẹn hao tốn nửa năm thời gian của Sở Mộ, bỗng nhiên, hắn thanh tỉnh, ở trong nháy mắt hắn thanh tỉnh, tất cả kiếm quang trong Thế Giới bổn nguyên lập tức tán loạn, một lần nữa hóa thành lực lượng Ngũ Hành bổn nguyên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lực lượng Không Gian bổn nguyên cùng với lực lượng Thời Gian bổn nguyên.

Bất tri bất giác, đã một năm đi qua.

Ý thức của Sở Mộ thoát ly Thế Giới bổn nguyên phản hồi thân thể của mình, đã hơn một năm, cũng không có để cho hắn cảm thấy lạ lẫm với thân thể của mình, bởi vì ý thức của hắn không phải là chính thức thoát ly.

Sở Mộ cẩn thận cảm thụ thoáng một phát, đầu tiên là nắm giữ lực lượng của Kiếm đạo bổn nguyên, nghiễm nhiên vượt xa dĩ vãng.

– Tu vi tăng lên tới Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện cực hạn, chỉ cần đột phá, là có thể đạt tới Tiểu Thánh Tôn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Như vậy thực lực của ta lúc này, nên càng tiếp cận nửa bước Đại Đế trung cấp, nói không chừng còn có thể đạt tới nửa bước Đại Đế trung cấp.

Về phần có phải hay không, Sở Mộ không dám khẳng định.

Tiếp theo, là cảnh giới kiếm pháp của mình.

Cảnh giới kiếm pháp, đây là một đồ vật hư vô phiêu miểu, không cách nào diễn tả bằng ngôn từ tinh tường, thậm chí khó có thể biểu hiện trực quan, chỉ có thể dựa vào một loại cảm giác đến cảm ứng.

Cẩn thận cảm thụ, nội tâm của Sở Mộ sinh ra một loại hiểu rõ, phảng phất như, ở giữa thiên địa, cỏ cây cũng có thể làm kiếm.

– Hẳn là, cảnh giới kiếm pháp của ta cũng đột phá.

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc không thôi.

Cảnh giới kiếm pháp Thiên Cảnh, tiêu chí đầu tiên là Vạn Kiếm Quy Tông, rồi sau đó là sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh phong, cực hạn.

Tiêu chí của sơ giai, là cỏ cây cũng có thể làm kiếm.

Cái gọi là cỏ cây cũng có thể làm kiếm, là cho dù một đoạn khô mộc hay một cây cỏ trong tay, cũng có thể như lợi kiếm, có được lực sát thương kinh người, như vậy, cỏ cây còn như thế, kiếm khí cường đại chính thức trong tay, uy lực của nó tự nhiên càng lớn.

Giả như nói, tu vi tăng lên tới Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện cực hạn, Sở Mộ còn không có nắm chắc thực lực của mình có thể đối kháng nửa bước Đại Đế trung cấp, nhưng thêm cảnh giới kiếm pháp đạt đến Thiên Cảnh sơ giai, Sở Mộ hoàn toàn có nắm chắc chính diện đối kháng nửa bước Đại Đế trung cấp.

– Cái này, hẳn là lần này ta tìm hiểu Thế Giới bổn nguyên, thu hoạch trực tiếp nhất a.

Sở Mộ lầm bầm lầu bầu nói, thanh âm cũng chỉ có chính hắn mới có thể nghe được.

Sở dĩ nói là thu hoạch trực tiếp, bởi vì tìm hiểu lực lượng Ngũ Hành bổn nguyên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lực lượng Không Gian bổn nguyên cùng với lực lượng Thời Gian bổn nguyên, tuy ở hiện tại còn không thể hiện ra huyền diệu gì, nhưng Sở Mộ có loại cảm giác, mình tìm hiểu không có uổng phí, tất nhiên có tác dụng, chỉ có điều còn cần một ít thời gian, thậm chí một ít cơ hội.

– Là thời điểm nên đi ra.

Sở Mộ đứng dậy:

– Trước tiên về Sở Môn một chuyến, nhìn công hiệu của Thăng Long quả, cũng sửa sang cảm ngộ một phen, lại ra ngoài lịch lãm rèn luyện.

Trong nội tâm đối với hành động kế tiếp của mình có kế hoạch minh xác, Sở Mộ đứng dậy, quay người nhìn Nhị Bộ Đại Đế của Sở Môn nói.

– Đa tạ tiền bối hộ pháp cho ta.

Sở Mộ hành kiếm lễ nói.

– Không cần phải khách khí, ta lại hỏi ngươi, ngươi là người của Sở Môn?

Sở Môn Nhị Bộ Đại Đế Sở Phi Dực hỏi, ánh mắt bao hàm chờ mong.

– Đúng vậy, hẳn là tiền bối cũng thế…

Sở Mộ có chút kinh ngạc.Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Cường giả Đại Đế cảnh cùng dưới Đại Đế cảnh bất đồng, bọn hắn ăn mặc sẽ càng thêm tùy ý, hoặc là nói càng căn cứ ý nguyện của mình, bởi vậy rất khó từ trang phục nhìn ra một Đại Đế thuộc về thế lực nào.

– Nguyên lai sư đệ là mấy năm gần đây mới gia nhập Sở Môn.

Sở Phi Dực biết được lập tức cười nói:

– Mấy năm trước ta tiến vào Tiểu Thế Giới này, cho nên mới không biết.

– Ta cũng thật không ngờ lại ở chỗ này gặp Phi Dực sư huynh, Phi Dực sư huynh còn hộ pháp cho ta.

Sở Mộ cười nói.

Sở Phi Dực muốn ly khai Tiểu Thế Giới phản hồi Sở Môn, mà Sở Mộ cũng ý định ly khai Tiểu Thế Giới phản hồi Sở Môn, hai người hoàn toàn có thể đồng hành, hoặc là nói, do Sở Phi Dực mang theo Sở Mộ.

– Mộ sư đệ, tu vi của ngươi gần kề chỉ là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, có lẽ không nên biết chỗ của Thế Giới bổn nguyên a.

Sở Phi Dực nói.

Nguyên lai, nơi Thế Giới bổn nguyên này là cường giả Chúa Tể cảnh liên thủ mở ra, nguyên bản không tồn tại ở trong sơn động kia, mục đích, tự nhiên là để những người khác tiện tìm hiểu.

Chỉ có điều, có thể tìm được Thế Giới bổn nguyên hay không, bản thân cần số mệnh, vận khí, hoặc có thể nói là năng lực nhất định, bằng không thì, nếu như tin tức thả ra, cho dù những người không cách nào tìm hiểu kia, khẳng định cũng sẽ tuôn tới tìm vận may.

Với tư cách tài phú lớn nhất trong một Tiểu Thế Giới, tìm hiểu Thế Giới bổn nguyên là một loại bảo vật tốt nhất, không phải là người nào cũng có thể đạt được, bởi vì, đây là một loại khảo nghiệm, còn nữa, số lần tìm hiểu Thế Giới bổn nguyên cũng không phải vô hạn, nếu như tới chậm một bước, nói không chừng còn không cách nào tìm hiểu, này mới là trọng điểm.

Sở Mộ xem như một đám tới sớm.

– Cảm giác.

Sở Mộ nói, cho dù đối phương là sư huynh đệ của Sở Môn, cho dù đối phương là người có thể hoàn toàn tín nhiệm, nhưng Sở Mộ cũng sẽ không nói cho hắn biết, mình có được Kiếm đạo bổn nguyên, đây là bí mật, trừ mình ra, ai cũng không thể nói.

Chương 3524: Ta là Tiểu Thánh Tôn

– Cảm giác…

Nghe Sở Mộ trả lời, trong mắt Sở Phi Dực hiện lên một vòng ngạc nhiên, chợt cười khổ không thôi, hắn không biết Sở Mộ nói là thật hay giả. Bất quá nghe, hẳn là thật sự.

– Dựa vào cảm giác tìm được, Mộ sư đệ số mệnh phi phàm a.

Sở Phi Dực cười nói:

– Bất quá, Mộ sư đệ có thể từ trong đó tìm hiểu ra cái gì không?

Lúc trước trên người Sở Mộ tản mát ra khí tức sắc bén kia, đó là khí tức thuộc về Kim chi lực, Sở Phi Dực cũng cảm giác đến, nhưng không kéo dài bao lâu liền biến mất, bởi vậy Sở Phi Dực không biết Sở Mộ phải chăng có thật sự tìm hiểu ra cái gì không.

– Có chỗ thu hoạch.

Sở Mộ nói, lại không có cẩn thận nói là thu hoạch gì. Sở Phi Dực cũng không có truy vấn kỹ càng, bởi vì cái kia thuộc về bí mật cá nhân.

Hai người một bên trò chuyện, một bên phi hành ra ngoài Tiểu Thế Giới, rồi sau đó, Sở Phi Dực lấy ra phi hạm, bằng tốc độ kinh người chở hắn và Sở Mộ ly khai Tiểu Thế Giới, bay về phía cung điện của Sở Môn.

Từ Tiểu Thế Giới phản hồi cung điện của Sở Môn, cho dù dùng tốc độ của phi hạm, cũng cần hơn mấy tháng thời gian. Sở Mộ tự nhiên không thể lãng phí, hắn bắt đầu tiềm tu.

Không cách nào đạt được Thế Giới bổn nguyên, nhưng tìm hiểu một phen, thu hoạch cũng không tệ. Sở Mộ cảm giác mình còn không có hoàn toàn chuyển hóa cảm ngộ thành thực lực, cần có thời gian đến tĩnh tu.

Lực lượng Ngũ Hành bổn nguyên, lực lượng Không Gian bổn nguyên cùng với lực lượng Thời Gian bổn nguyên huyền diệu, trong lúc nhất thời, Sở Mộ còn không biết nên dùng làm cái gì. Dù sao hắn dùng Kiếm đạo bổn nguyên làm chủ, chuyển hóa lực lượng Thế Giới bổn nguyên kia thành Kiếm đạo bổn nguyên đến tìm hiểu, không chỉ tăng lên cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ, còn ở trong lúc vô hình tăng lên tu vi của hắn, đạt đến Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện cực hạn.

Hai mắt nhắm lại, Sở Mộ bài trừ tạp niệm, một lần nữa hồi ngộ, lại phảng phất như về tới trạng thái tìm hiểu lực lượng Thế Giới bổn nguyên.

Sở Phi Dực muốn điều khiển phi hạm, bởi vậy không cách nào tiềm tu.

Chỉ chớp mắt, ba tháng trôi qua, phi hạm dừng lại ở trước vòng xoáy tinh vân.

Không bao lâu, Sở Mộ từ trong tiềm tu thanh tỉnh, khí tức trên thân bắt đầu phát sinh biến hóa.

Vốn là co rút lại, không ngừng co rút lại, phảng phất như hết thảy đều muốn lùi về trong cơ thể, sau khi co rút lại đến mức tận cùng, lại bỗng nhiên căng phồng lên, lập tức trùng kích bạo tạc.

Khí tức càng cường đại hơn, xuất hiện ở trên người Sở Mộ, tràn ngập bốn phía, khí tức này bất đồng lúc trước, đã có một loại biến hóa.

Tuyệt Thế cảnh là một đại cảnh giới, Thánh Tôn cùng nửa bước Đại Đế đều bao quát ở trong đó, nhưng lại bị tách ra, bởi vậy, Tuyệt Thế cảnh bình thường được dùng để chỉ Nhất luyện đến Ngũ luyện, về sau là Thánh Tôn, tiếp đó là nửa bước Đại Đế.

Loại phân chia này là có đạo lý riêng, Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện đến Tiểu Thánh Tôn chênh lệch hết sức rõ ràng, bởi vậy, Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện đột phá đến Tiểu Thánh Tôn, khí tức của Tu Luyện giả sẽ phát sinh biến hóa không nhỏ.

– Mộ sư đệ, ngươi đột phá.

Sở Phi Dực chứng kiến Sở Mộ, nao nao nói.

– Nhờ tìm hiểu Thế Giới bổn nguyên.

Sở Mộ cười nói.

Hai người một bên nói chuyện với nhau, một bên ly khai phi hạm, lấy ra lệnh bài Sở Môn, thông qua vòng xoáy tinh vân, đến cung điện của Sở Môn.

– Phi Dực sư huynh.

– Mộ sư đệ.

– Mộ sư đệ, mới không bao lâu, tu vi của ngươi lại tăng lên.

Cả đám kinh ngạc không thôi, bọn hắn nhớ rõ, hơn một năm trước, tu vi của Sở Mộ còn là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, hôm nay gặp lại, vậy mà tăng lên tới Tiểu Thánh Tôn, tốc độ này không khỏi quá nhanh đi.

– Không có gì kỳ quái, Mộ sư đệ là tuyệt thế thiên kiêu thứ hai của Sở Môn chúng ta a.

Có người cười nói.

– Tuyệt thế thiên kiêu!

Sở Phi Dực mở trừng hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ, chợt nhìn về phía Sở Mộ:

– Mộ sư đệ, ngươi vậy mà không có nói cho ta biết.

– Phi Dực sư huynh cũng không có hỏi a.

Sở Mộ nói, đưa tới một hồi cười vang.

Sau khi hàn huyên vài câu, mọi người tản ra, bọn hắn đều có chuyện cần làm.

Sở Mộ trở về gian phòng của mình, treo nhãn hiệu bế quan, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu điều tức tinh khí thần, thẳng đến điều tiết tinh khí thần đến đỉnh phong, liền lấy ra Thăng Long quả phục dụng.

Ăn tươi Thăng Long quả, nuốt xuống, liền có một cỗ mát lạnh từ yết hầu chảy xuống, lại bỗng nhiên xoay chuyển, không có vào bụng, ngược lại xông lên trên, bao vào trong thế giới tinh thần, làm cho toàn thân của Sở Mộ không tự chủ được giật mình, giống như ngày hè chói chang rơi vào trong hầm băng.

Tư duy trở nên rõ ràng trước đó chưa từng có, trạng thái vượt quá tưởng tượng, ý niệm trong đầu xoay chuyển, so với bình thường càng mau lẹ, loại trạng thái này, để cho Sở Mộ kinh ngạc không thôi, hiệu quả của Thăng Long quả, tựa hồ so với mình suy nghĩ còn tốt hơn không ít.

Chỉ có điều không biết Thăng Long quả kéo dài bao lâu, có thể quá ngắn hay không?

Mặc kệ thời gian dài hay ngắn, Sở Mộ đều nắm chặt thời cơ tìm hiểu.

Tìm hiểu Thế Giới bổn nguyên, bảy đại lực lượng bổn nguyên làm chủ trụ cột, về sau là lực lượng Thế Giới bổn nguyên thuần túy chuyển hóa thành Kiếm đạo bổn nguyên đến tìm hiểu, hiện tại phục dụng Thăng Long quả tìm hiểu, thì dùng Vấn Đạo Kiếm Thuật làm chủ.

Vấn Đạo Kiếm Thuật tổng cộng có 14 thức, trước mắt Sở Mộ thành công liền chiêu mười một thức, có uy lực cường đại, còn thừa lại ba thức có thể gia nhập vào liền chiêu, tăng lên số lượng liền chiêu cũng đồng thời tăng cường uy lực của liền chiêu.

Chỉ là, khi số lượng liền chiêu càng nhiều, muốn gia nhập một kiếm thức, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều, ba năm, Sở Mộ từ tám liền chiêu tăng lên tới mười một liền chiêu, nhưng dưới tình huống bình thường một lần nữa cho hắn ba năm thời gian, chưa hẳn có thể để mười một liền chiêu tăng lên tới mười hai liền chiêu, độ khó quá lớn.

Chẳng qua hiện nay có Thăng Long quả, nó có thể ở thời gian nhất định, tăng ngộ tính của Sở Mộ lên tới cực hạn, hơn nữa không chỉ là ngộ tính tăng lên, còn tinh lọc tinh thần, trở nên thuần túy tinh hoa, để cho độ khó tìm hiểu tiến thêm một bước hạ thấp.

Cảm giác chỉ là thời gian rất ngắn, thời điểm Sở Mộ vừa có chút đầu mối, liền lui ra khỏi trạng thái kỳ lạ này, một loại cảm giác mất mác không cách nào hình dung, tràn ngập nội tâm của Sở Mộ.

Hít sâu mấy hơi, tận lực điều chỉnh trạng thái trở lại, Sở Mộ biết rõ, đó là hiệu quả của Thăng Long quả đã kết thúc.

Chương 3525: Sứ giả Kiếm Minh (Thượng)

Cẩn thận tra nhìn một chút, một trái Thăng Long quả chỉ kéo dài hai khắc mà thôi, hai khắc chung thời gian, thật sự là quá ngắn.

Sở Mộ đã ăn một trái, còn thừa lại hai mươi trái.

Một canh giờ có tám khắc, hai mươi trái Thăng Long quả cộng lại, là năm canh giờ, gần kề mới năm canh giờ mà thôi.

– Tận lực a.

Sở Mộ thầm nghĩ, lần nữa phục dụng.

May mắn, tuy thoát ly ra loại trạng thái này, lại không có ảnh hưởng đến hắn đã tìm hiểu ra một điểm đầu mối kia, bằng không thì chẳng khác nào uổng phí.

Tiếp tục tham ngộ, rất nhanh, hai khắc chung lại đến, nhanh chóng điều chỉnh, tiếp tục phục dụng, tiếp tục tham ngộ.

Như thế nhiều lần tuần hoàn, Sở Mộ lĩnh ngộ Vấn Đạo Kiếm Thuật không ngừng xâm nhập, mà Thăng Long quả cũng đang không ngừng tiêu hao, năm canh giờ, kỳ thật cực kỳ ngắn ngủi, còn ở vào trạng thái tìm hiểu, cảm giác cùng một giây đồng hồ không có bao nhiêu khác biệt.

Khi Sở Mộ từ trong tham ngộ tỉnh táo lại, thò tay, ý định lại phục dụng Thăng Long quả, nhưng không bắt được cái gì, nguyên lai, Thăng Long quả đã bị hắn ăn hết rồi.

– Đã không còn…truyện cõi âm

Sở Mộ không khỏi ngạc nhiên, thời điểm tìm hiểu đến chỗ khẩn yếu, vậy mà hết Thăng Long quả, để cho Sở Mộ cực kỳ bất đắc dĩ.

Bất quá, hắn cũng không cảm thấy uể oải, không có Thăng Long quả trợ giúp, vậy thì bằng năng lực của mình tiếp tục tham ngộ, nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, men theo tìm hiểu lúc trước, Sở Mộ nhắm hai mắt lại, tiếp tục tham ngộ.

Không có lực lượng của Thăng Long quả trợ giúp, hiệu suất tìm hiểu lập tức suy yếu vô số lần.

Thời gian trôi qua, đảo mắt là một tháng đi qua, hai con ngươi đóng chặt của Sở Mộ lần nữa mở ra, một tia tinh mang lợi hại phảng phất như kiếm quang kích xạ ra, xuyên thủng hư không.

Đứng dậy, đi thẳng tới phòng luyện kiếm, rút kiếm, thi triển ra Vấn Đạo Kiếm Thuật.

Từ thức thứ nhất bắt đầu thi triển, đón lấy thức thứ hai thức thứ ba, nhất thức nhất thức, thẳng đến thức thứ mười bốn Ngộ Trần Duyên chung kết, thi triển một vòng, Sở Mộ dần dần tìm được cảm giác, nhưng còn không đủ, hai thi triển lần thứ, ba thi triển lần thứ.

Thi triển mười lần Vấn Đạo Kiếm Thuật, Sở Mộ mới có cảm giác lý luận cùng thực tế giao hòa.

Hít sâu một hơi, súc thế ngưng thần, đứng yên bất động, phảng phất như hóa thân thành pho tượng, thật lâu, Ly Thương Kiếm một mực bảo trì tư thế chỉ xéo mặt đất rung rung, một kiếm kéo lê.

Vấn Đạo Kiếm Thuật Khởi Vu Vi Mạt!

Vấn Đạo Kiếm Thuật Nghịch Lưu Trực Thượng!

Vấn Đạo Kiếm Thuật Bách Chiến Bất Đãi!

Dưới Ly Thương Kiếm, một chiêu lại một chiêu Vấn Đạo Kiếm Thuật được Sở Mộ thi triển ra, chiêu thức tầm đó nối liền không hề sơ hở, có thể nói hoàn mỹ vô khuyết.

Dùng Khởi Vu Vi Mạt mở đầu, dùng Vương Huyết chung kết.

Mười hai thức, mười hai liền chiêu!

– Thành.

Sở Mộ thở dài một hơi, khó tránh khỏi có vài phần kích động.

Phía trước, dùng ba năm thời gian để tám liền chiêu tăng lên tới mười một liền chiêu, ngày nay, dùng chừng một tháng từ mười một liền chiêu tăng lên tới mười hai liền chiêu, hoàn toàn là nhờ sự giúp đỡ của 21 trái Thăng Long quả.

Sở Mộ suy nghĩ, có phải nếu đi Tiểu Thế Giới, tìm nhiều một ít Thăng Long quả hay không.

Dù sao tuy hiệu lực của Thăng Long ngắn chút ít, nhưng nếu như số lượng đầy đủ, vẫn có tác dụng lớn lao, một khi phục dụng, liền có thể ở trong lúc vô hình rút ngắn thời gian tìm hiểu, cực kỳ khó được.

Tuy tìm kiếm Thăng Long quả không dễ dàng, nhưng mình có Kiếm đạo bổn nguyên, so với người khác là dễ hơn mấy chục lần thậm chí gấp mấy trăm lần, đây cũng là vì sao hắn ở trong một tháng thời gian ngắn ngủn, có thể tìm được hơn mười trái Thăng Long quả, những thứ khác là chém giết địch nhân có được.

– Trước quen thuộc mười hai liền chiêu, lại tiến về Tiểu Thế Giới, tìm kiếm Thăng Long quả.

Sở Mộ thầm nghĩ, định ra kế hoạch.

Vài ngày sau, hắn tu tập mười hai liền chiêu, có thể nguyên vẹn phát huy ra uy lực, liền xuất quan.

– Mộ sư đệ, tại sao tu vi của ngươi không có tăng lên?

Sở Mộ vừa ra khỏi phòng, bên ngoài có một người tựa hồ đang đợi hắn, vừa nhìn thấy Sở Mộ, liền tới một câu như vậy, để cho Sở Mộ ngạc nhiên.

– Sư huynh, tu vi dễ tăng lên như vậy sao?

Sở Mộ không khỏi cười khổ nói.

– Ngươi gia nhập Sở Môn mới vài năm a, tu vi liền từ Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện tăng lên tới Tiểu Thánh Tôn, hiện tại bế quan một thời gian ngắn, tu vi lần nữa tăng lên không phải rất bình thường sao.

Sư huynh này cố ý trêu chọc nói.

– Sư huynh đừng chê cười ta nữa.

Sở Mộ nói:

– Sư huynh ở chỗ này, là chuyên môn chờ ta xuất quan?

– Đúng vậy.

Sở Hòa Hi nói:

– Hoàng Cực sư huynh có việc tìm ngươi, bảo ta ở chỗ này chờ ngươi xuất quan, hiện tại chúng ta đi gặp Hoàng Cực sư huynh a.

Sở Hoàng Cực là người sáng lập Sở Môn, cũng là đại sư huynh của Sở Môn, hắn thân là Tam Bộ Đại Đế, bình thường hoặc tu luyện, hoặc có sự tình khác xử lý, thời gian cực kỳ quý giá. Hiện tại muốn gặp Sở Mộ, tất nhiên là có sự tình khẩn yếu.

Sở Mộ không trì hoãn, lập tức cùng Sở Hòa Hi đi tới chỗ Sở Hoàng Cực.

– Hoàng Cực sư huynh.

Chứng kiến Sở Hoàng Cực, Sở Mộ cùng Sở Hòa Hi hành kiếm lễ.

– Hòa Hi sư đệ, Mộ sư đệ.

Sở Hoàng Cực cũng trả lễ.

– Hoàng Cực sư huynh, Mộ sư đệ, nếu như không có chuyện của ta, ta liền đi trước.

Sở Hòa Hi nói, mục đích của Sở Hoàng Cực là tìm Sở Mộ, mà không phải hắn, lưu lại cũng không có việc gì.

Sở Hòa Hi đi rồi, ở đây chỉ còn lại ba người.

Đúng vậy, ngoại trừ Sở Hoàng Cực cùng Sở Mộ ra, còn có một Hắc bào nhân. Hắc bào nhân này thấy không rõ lắm khuôn mặt, bởi vì trên mặt của hắn đeo một mặt nạ, chỉ lộ ra hai mắt, cực kỳ thần bí.

Sở Mộ vừa tiến đến, ánh mắt của người này liền chuyển di ở trên mặt hắn, lợi hại như kiếm phong, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ.

– Mộ sư đệ, ta giới thiệu cho ngươi thoáng một phát, vị này chính là Sứ giả Kiếm Minh.

Sở Hoàng Cực cười nói, giới thiệu cho Sở Mộ.

– Sứ giả Kiếm Minh!

Sở Mộ lập tức chấn kinh.

Kiếm Minh, đây là một tồn tại dạng gì, Sở Mộ hiểu rõ, chính bởi vì hiểu rõ, nên sau khi biết được người này là Sứ giả Kiếm Minh, mới có thể cảm thấy khiếp sợ.

Chuẩn xác định vị, Kiếm Minh cũng không phải thế lực như tông môn gia tộc, mà là một thế lực tổng hợp, là thế lực do người mạnh nhất Nhân tộc kiến thiết, lúc ban đầu mục đích, là chỉnh hợp hết thảy lực lượng của Nhân tộc lại, đối kháng dị tộc, đối kháng Thần Ma hai tộc.

Chương 3526: Sứ giả Kiếm Minh (Hạ)

Trải qua thời gian phát triển dài dòng buồn chán, Kiếm Minh càng ngày càng lớn mạnh, cũng càng ngày càng to lớn, hoàn toàn là tồn tại chí cao của Nhân tộc.

Kiếm Minh, có được tài nguyên tu luyện nhiều nhất, có được thiên tài nhiều nhất, có được cường giả nhiều nhất của Nhân tộc, nói ngắn lại, Kiếm Minh là Nhân tộc thứ nhất, hoàn toàn xứng đáng Nhân tộc đệ nhất.

Mà Kiếm Minh, không phải bất luận kẻ nào cũng có thể gia nhập, nó có cánh cửa không thấp, Tu Luyện giả tầm thường chỉ có thể nhìn lên, thiên tài ở không có dẫn tiến…, dưới tình huống bình thường cũng mơ tưởng gia nhập Kiếm Minh.

Như vậy, Sứ giả Kiếm Minh đi vào Sở Môn, tựa hồ là vì mình, mục đích là gì?

Trong nháy mắt, trong đầu Sở Mộ đã hiện lên một chút suy đoán.

– Sở Mộ bái kiến sứ giả.

Sở Mộ hành kiếm lễ, bất luận là thân phận của đối phương cũng tốt, hay tu vi đạt tới Đại Đế cảnh của đối phương cũng được, đều đáng giá Sở Mộ hành kiếm lễ.

– Tiểu hữu không cần đa lễ.

Sứ giả Kiếm Minh, thanh âm rất bình thản, mang theo vài phần tang thương:

– Ta là vì tiểu hữu mà đến, đặc biệt mời tiểu hữu gia nhập Kiếm Minh, vì Nhân tộc quật khởi tận một phần lực.

Quả nhiên, thật ứng với suy đoán trong lòng Sở Mộ.

Kiếm Minh, đích thật là thế lực lớn nhất Nhân tộc, bất quá Sở Mộ lý giải nó lại cực kỳ có hạn, chỉ có thể nói, hắn hiểu là từ một ít điển tịch ghi lại, mà không phải tự mình chứng kiến, Sở Mộ liền nhìn về phía Sở Hoàng Cực.

Với tư cách Sở Môn Đại sư huynh, bản thân Sở Hoàng Cực lại là Tam Bộ Đại Đế, kiến thức rộng rãi, hiểu rõ Kiếm Minh tất nhiên hơn xa mình, bởi vậy, trưng cầu ý kiến của Sở Hoàng Cực là thỏa đáng.

– Hoàng Cực lão đệ ở ngàn năm trước cũng đã gia nhập Kiếm Minh, hôm nay, là Kiếm Minh chuẩn lệnh chủ.

Sứ giả Kiếm Minh cười nói.

– Mộ sư đệ, nếu như ngươi muốn ở trên con đường tu luyện đi được xa hơn, gia nhập Kiếm Minh sẽ là một lựa chọn không tệ.

Sở Hoàng Cực cũng vừa cười vừa nói, ngàn năm trước hắn gia nhập Kiếm Minh, bởi vậy rất hiểu rõ Kiếm Minh.

– Tiểu hữu, Kiếm Minh bất đồng tông môn gia tộc, là một tổ chức tương đối tự do, tôn chỉ cao nhất của Kiếm Minh, chính là vì Nhân tộc sinh tồn cùng quật khởi, chỉ cần không vi phạm điểm này, không phá hư đoàn kết bên trong, thì không có những ước thúc khác.

Sứ giả Kiếm Minh giải thích nói:

– Sở tiểu hữu ngươi là tuyệt thế thiên kiêu, nhưng tu luyện tới hiện tại, cũng rất có nhận thức, chỉ cần có thiên phú còn chưa đủ, còn phải có đầy đủ tài nguyên cùng kỳ ngộ, nếu không chỉ bằng vào cố gắng của mình, muốn lấy được một phen thành tựu, cũng không phải là sự tình dễ dàng như vậy.

– Từ xưa đến nay, bao nhiêu thiên kiêu cuối cùng mai một, chính là vì thiếu khuyết tài nguyên cùng kỳ ngộ, cái gọi là nước cạn dưỡng không ra Chân Long, đúng là đạo lý này…

Sứ giả Kiếm Minh kia thấy Sở Mộ còn không có đáp ứng gia nhập Kiếm Minh, liền nói đạo lý lớn, để cho Sở Mộ ngạc nhiên, hình tượng cao lớn của Sứ giả Kiếm Minh oanh sụp.

Sở Mộ cùng Sở Hoàng Cực liếc nhau, Sở Mộ có chút bất đắc dĩ, mà vẻ mặt của Sở Hoàng Cực thì vui vẻ, tựa hồ biết rõ tính tình của sứ giả này.

Rốt cục, sau một phen đạo lý lớn, Sứ giả Kiếm Minh ngừng lại, dùng ánh mắt chờ mong nhìn Sở Mộ, để nội tâm Sở Mộ sợ hãi.

Nếu đối phương là một đại mỹ nữ, nhìn như vậy ngược lại là một loại hưởng thụ, nhưng vấn đề là, Sứ giả Kiếm Minh này là một nam nhân a, có lẽ không phải đại hán gãi chân, nhưng cũng là một nam nhân hàng thật giá thật.

– Ta đáp ứng.

Sở Mộ nói, kỳ thật sau khi Sở Hoàng Cực mở miệng, Sở Mộ liền đồng ý rồi, chỉ bất quá hắn còn chưa kịp nói, Sứ giả Kiếm Minh này liền mở miệng giảng đạo lý lớn.

– Tốt, hoan nghênh ngươi gia nhập Kiếm Minh.

Sứ giả Kiếm Minh hết sức cao hứng:

– Ngàn năm trước, ta tiếp dẫn Hoàng Cực lão đệ nhập Kiếm Minh, ngàn năm sau, ta lại may mắn tiếp dẫn Sở tiểu hữu cũng là tuyệt thế thiên kiêu nhập Kiếm Minh, Sở Môn một môn song tuyệt, nhất định tên lưu thiên cổ.

– Gia nhập Kiếm Minh, ta cần làm gì?

Sở Mộ hỏi.

– Theo ta đến Kiếm Minh đăng ký là được.

Sứ giả Kiếm Minh nói:

– Mặt khác, ta họ Trương, gọi Trương Hoán, ngươi gọi ta Trương huynh là được.

Trương Hoán này, muốn cùng Sở Mộ kéo gần quan hệ.

Với tư cách Sứ giả Kiếm Minh, thân phận này ở người ngoài Kiếm Minh nghe, là cao cao tại thượng, ở trong mắt không ít người Kiếm Minh, cũng là địa vị không tầm thường, nhưng bọn hắn lại biết rõ, sứ giả chỉ là một cấp độ nửa vời.

Lúc ban đầu, Trương Hoán cũng không phải sứ giả, chỉ có điều về sau hắn biết rõ, chỉ bằng vào thiên phú cùng cố gắng của mình, coi như đạt được một chút kỳ ngộ, cuối cùng cả đời cũng khó có thể có đại đột phá, nói cách khác, dưới tình huống bình thường, hắn chỉ có thể dừng bước ở Tam Bộ Đại Đế cực hạn, vô duyên với Chúa Tể cảnh.

Nhưng mà, đối với cường giả chân chính mà nói, Đại Đế cảnh kỳ thật chỉ là chân chính bước vào cánh cửa cường giả mà thôi, chỉ có đạt tới Chúa Tể cảnh, mới chính thức được xưng tụng là cường giả, mới có thể lãnh hội Hỗn Độn vũ trụ ảo diệu.

Làm sứ giả, liền có thể đạt được công lao tương ứng, khi công lao tích lũy đầy đủ, liền có thể tiến hành hối đoái, để cho mình trở thành Chúa Tể.

Kiếm lấy công lao tương ứng là một chuyện, mặt khác, làm sứ giả cũng có thể kết giao những thiên kiêu thậm chí tuyệt thế thiên kiêu kia, những người này thành tựu Chúa Tể hi vọng rất lớn, kết giao tốt bọn hắn, đối với mình có lợi mà vô hại, nói không chừng ngày sau có thể tiến một bước hay không, cũng phải dựa vào bọn hắn.

Chính vì điểm này, thái độ của Trương Hoán đối với Sở Mộ mới sẽ tốt như thế.

– Ta không có việc gì, cũng cùng nhau đi a.

Sở Hoàng Cực nói.

– Tốt, Sở tiểu hữu còn có chuyện gì không? Không mà nói, hiện tại chúng ta liền xuất phát.

Trương Hoán hỏi thăm ý kiến của Sở Mộ.

– Không có, hiện tại có thể đi.

Sở Mộ nói, thật sự hắn không có gì cần chuẩn bị.

– Tốt, vậy thì xuất phát.

Bộ dạng của Trương Hoán hăng hái, đã không giống mặt nạ thần bí kia của hắn.

Trụ sở Kiếm Minh, ở trong hư không Bản Nguyên Nguyên Giới, cách Sở Môn tương đối xa, thông qua phi hạm, tối thiểu phải vài thập niên mới có thể đến, nhưng làm tổ chức cường đại nhất Nhân tộc, tài lực của Kiếm Minh là không thể tưởng tượng, bởi vậy, ba người Sở Mộ hao tốn một thời gian ngắn đi vào Thời Không Chi Môn của Kiếm Minh thiết lập, mở ra Thời Không Chi Môn, ba người đồng thời tiến vào Thời Không Chi Môn, thông qua lực lượng Thời Không Chi Môn, trực tiếp vượt qua thời không, đi tới một chỗ hư không khác.

Chương 3527: Thái Cổ Kiếm Thành (Thượng)

Kiếm Minh ở trong hư không thiết lập nhiều cứ điểm Thời Không Chi Môn, từng cứ điểm truyền tống qua, tiêu hao năng lượng sẽ tiết kiệm hơn so với trực tiếp truyền tống đến Kiếm Minh không ít.

Cảnh tượng trước mắt, để cho Sở Mộ tràn đầy khiếp sợ, nội tâm rung động vô cùng.

Hắn nhìn thấy gì?

Sở Hoàng Cực cùng Trương Hoán chứng kiến sắc mặt của Sở Mộ lúc này, lại một chút cũng không kỳ quái, bởi vì lần thứ nhất bọn họ chứng kiến tràng cảnh trước mắt, nội tâm khiếp sợ không kém Sở Mộ chút nào, thậm chí còn hơn nữa.

Cái này, là một màn cực kỳ kích thích ánh mắt, cũng cực kỳ rung động nhân tâm.

Một tòa đại thành, một tòa thành thị vô cùng lớn, cứ như vậy lơ lửng ở trong Hỗn Độn hư không, phảng phất như tọa trấn bát phương, biến thành trung tâm của Hỗn Độn hư không, không cách nào hình dung nổi khí thế của nó.

Thành thị này dùng màu trắng đen làm cơ bản, tường thành tản mát ra vầng sáng giống như kim loại, cao tới vạn trượng, kéo không biết bao nhiêu dặm, Sở Mộ chỉ biết mắt nhìn đi, là căn bản nhìn không tới cuối cùng, cả tòa đại thành giống như Viễn Cổ Cự Thú phủ phục ở trong Hỗn Độn hư không.

Tòa đại thành này lại như có như không, tản mát ra một tia sắc bén, tường thành cao ngất, phảng phất như Cự Kiếm chỉ thiên.

Nhìn kỹ vài lần, nội tâm của Sở Mộ càng thêm khiếp sợ, đại thành như vậy, rốt cuộc là làm sao kiến tạo?

Hoàn toàn vượt ra khỏi sức tưởng tượng, đại thành như thế, có thể nhìn thấy Kiếm Minh cường đại.

Thời Không Chi Môn truyền tống, không cách nào trực tiếp truyền tống vào trong đại thành, bởi vì đây là một thủ đoạn bảo hộ, dù sao Thần Ma hai tộc cực kỳ cường đại, hơn nữa thủ đoạn vô số, nhiều lần lẫn vào trong Nhân tộc giết chóc cùng phá hư, nếu Thời Không Chi Môn có thể trực tiếp truyền tống vào thành, vạn nhất có cường giả Thần tộc hoặc Ma tộc lẫn vào, tất nhiên sẽ mang đến phiền toái không nhỏ.

– Cái này… là Kiếm Minh sao?

Dưới khiếp sợ, Sở Mộ thì thào, phảng phất như hỏi mình, cũng giống như hỏi thăm người khác.

– Có thể nói phải, cũng có thể nói không phải.

Trương Hoán cười nói.

– Mộ sư đệ.

Sở Hoàng Cực mở miệng:truyện tiên hiệp audio

– Ngươi hiểu rõ Kiếm Minh còn ít, cho nên không biết Kiếm Minh cấu thành.

Sở Mộ lập tức làm ra bộ dáng thỉnh giáo.

– Kiếm Minh, mới đầu là do Chí Tôn Thái Cổ Kiếm Tôn của Nhân tộc chúng ta sáng chế, Thái Cổ Kiếm Tôn dùng sức một người, mở ra khốn cảnh của Nhân tộc chúng ta, mở ra cách cục mới của Nhân tộc chúng ta, sau khi sáng tạo Kiếm Minh, cũng mở tòa đại thành này… Thái Cổ Kiếm Thành!

Thần sắc của Sở Hoàng Cực nghiêm túc và trang trọng, dùng ngữ khí ngưng trọng cùng tràn đầy sùng kính nói, Trương Hoán đeo mặt nạ nhìn không ra thần sắc, nhưng xuyên thấu qua hai con ngươi của hắn lại có thể chứng kiến ánh mắt hắn rất nghiêm túc.

Chí Tôn, đây là một tôn xưng, cũng là một loại đại biểu, cái kia chính là cảnh giới siêu việt Chúa Tể, đó là thuộc về cảnh giới Bán Thần, một cảnh giới có thể nói chí cao vô thượng.

Từ xưa đến nay, phàm là người có thể thành tựu Bán Thần, đều vang dội cổ kim.

– Lúc đầu, Thái Cổ Kiếm Thành là Kiếm Minh, nhưng sau khi Thái Cổ Kiếm Tôn vẫn lạc, lực ảnh hưởng của Kiếm Minh cũng thời gian dần qua suy yếu. Thái Cổ Kiếm Tôn mới không có hùng tài vĩ lược bằng sơ đại Thái Cổ Kiếm Tôn, thực lực cũng không bằng sơ đại Thái Cổ Kiếm Tôn.

Sở Hoàng Cực tiếp tục nói:

– Bất quá nhờ sơ đại Thái Cổ Kiếm Tôn cố gắng, Nhân tộc chúng ta mở ra cục diện mới, thiên tài xuất hiện lớp lớp, nên có những Bán Thần Chí Tôn khác xuất hiện.

Sở Mộ cẩn thận nghe, đây là lịch sử thuộc về Kiếm Minh, cũng là lịch sử thuộc về Nhân tộc, là hắn không biết.

– Thiên Võ Chí Tôn noi theo Thái Cổ Kiếm Tôn khai sáng Thiên Vũ Chiến Thành, Vạn Tông Đạo Tôn cũng khai sáng Vạn Tông Đạo Thành.

– Thái Cổ Kiếm Thành, Thiên Vũ Chiến Thành cùng với Vạn Tông Đạo Thành, là Tam đại thành của Nhân tộc chúng ta, cũng là ba đại bộ phận tạo thành Kiếm Minh.

Đến tận đây, Sở Mộ mới tính toán minh bạch, nguyên lai Kiếm Minh không phải đơn giản như vậy, mà là do Tam đại thành tổ hợp hình thành.

Thái Cổ Kiếm Thành xưa nhất, tiếp theo là Thiên Vũ Chiến Thành cùng Vạn Tông Đạo Thành, mà Trương Hoán, là sứ giả thuộc về Thái Cổ Kiếm Thành.

– Ta sớm một bước, nếu muộn một chút, nói không chừng Sở lão đệ đã bị sứ giả của Thiên Vũ Chiến Thành hoặc Vạn Tông Đạo Thành mang đi.

Trương Hoán cười nói, Sở Mộ có thể từ trong ngữ khí của hắn nghe ra một tia đắc ý.

Nhân tộc nhân khẩu rất nhiều rất nhiều, không cách nào tính toán, nhưng trong đó có thể xưng là thiên kiêu, lại chỉ là một phần nhỏ, mà tuyệt thế thiên kiêu, ít càng thêm ít.

Từng tuyệt thế thiên kiêu đều là tài phú lớn lao, có thể mời chào được tuyệt thế thiên kiêu gia nhập liên minh, không thể nghi ngờ là một sự tình cực kỳ may mắn.

Kiếm Minh là một cách gọi, bên trong lại chia làm Tam đại thành, Tam đại thành tự nhiên không có mâu thuẫn gì, mà tương đối đoàn kết, nhưng đoàn kết cũng không có nghĩa là hết thảy đều hài hòa, cạnh tranh nên có cũng sẽ tồn tại.

Loại cạnh tranh này, cũng được cao tầng Kiếm Minh cho phép thậm chí đề xướng, dù sao, dưới hoàn cảnh hài hòa, sẽ không có áp lực gì, mà không có áp lực, sẽ thiếu khuyết động lực.

Nhìn chung mỗi một chủng tộc phát triển, nhìn chung mỗi một cường giả quật khởi, nhất định phải có chèn ép, phải có áp lực mới có thể có động lực, mới có thể từng bước quật khởi, người xuôi gió xuôi nước, cuối cùng khó có thể lấy được bao nhiêu thành tựu.

Cho nên, chỉ cần không phá hư căn cơ của Nhân tộc, hết thảy cạnh tranh đều được ngầm đồng ý.

Thái Cổ Kiếm Thành với tư cách xưa nhất trong Tam đại thành, lại do sơ đại Thái Cổ Kiếm Tôn vẫn lạc mà thanh thế ảnh hưởng, bị Thiên Vũ Chiến Thành cùng Vạn Tông Đạo Thành đuổi theo, tam phương ở vào cạnh tranh cân đối.

Loại cạnh tranh này, cũng thể hiện ý nghĩa cao tầng đánh cờ, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là vì Nhân tộc quật khởi.

Bất quá những chuyện kia, cách Sở Mộ quá xa xôi, cho dù là Sở Hoàng Cực hiện tại, cũng không có tư cách tiếp xúc đến, không cần đa tưởng.

Dưới sự dẫn dắt của Trương Hoán, ba người tới cửa thành của Thái Cổ Kiếm Thành.

Cửa thành cực lớn, đứng ở trước mặt, liền có một loại cảm giác nhỏ bé, mà cửa thành có bốn thủ vệ, sau lưng mỗi một thủ vệ đều cõng trường kiếm màu hắc bạc, toàn thân tản mát ra khí tức băng hàn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !