1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 702 [Chương 3508 đến 3512]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 702 [Chương 3508 đến 3512]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3508: Nhập Sở Môn (Hạ)

– Ha ha, không nên khách khí, đi vào Sở Môn, tất cả đều là huynh đệ.

– Ta trước mang Sở Mộ sư đệ đi khảo thí một phen.

Sở Hoàng Cực cười nói:

– Chư vị sư đệ nên làm cái gì thì làm cái đó đi.

– Sư đệ đừng nên trách, Sở Môn chúng ta đặc thù, cho nên từng người muốn gia nhập đều phải trải qua khảo thí.

Sở Huyết nói, Sở Mộ là tuyệt thế thiên kiêu, một tuyệt thế thiên kiêu như vậy gia nhập Sở Môn, tuyệt đối là Sở Môn may mắn, nhưng Sở Môn lại có quy định của Sở Môn, khảo nghiệm là phải.

Nếu khảo thí ra Sở Mộ không phải họ Sở, như vậy Sở Môn sẽ không tiếp nhận hắn.

Hậu quả như vậy, không chỉ sẽ mất đi một tuyệt thế thiên kiêu, thậm chí còn có khả năng làm cho đối phương biến thành địch nhân.

Chỉ có điều quy củ này đã định ra, nhất định phải chấp hành, cũng phải sớm nói rõ ràng.

Đối với chuyện này, Sở Mộ tỏ vẻ rất lý giải.

Theo Sở Hoàng Cực tiến vào cung điện, rất nhanh, đi vào trước mặt một tấm gương phong cách cổ xưa, tâm thần câu thông tấm gương, Sở Mộ phảng phất như tiến vào một thời không khác, loại cảm giác này hết sức kỳ lạ.

Tựa hồ đi qua thật lâu, lại chỉ như khoảnh khắc ngắn ngủi, tâm thần của Sở Mộ liền thoát ly tấm gương.

– Hiện tại, ta chính thức hỏi thăm Sở Mộ, có nguyện ý gia nhập Sở Môn, trở thành một phần tử của Sở Môn hay không.

Trên mặt Sở Hoàng Cực hiện lên vẻ vui mừng, trong khảo thí, họ của Sở Mộ không giả, đương nhiên, loại kiểm tra này không phải trăm phần trăm chuẩn xác, bởi vì chỉ có thể khảo thí ba đời, nói cách khác khảo thí là bản thân Sở Mộ cùng phụ thân gia gia của hắn, về phần hướng lên trên phải chăng họ Sở thì không rõ ràng rồi.

Bất quá, cái kia không có quan hệ gì, mục đích khảo thí chỉ là vì tránh cho có người chút dụng tâm kín đáo, sửa họ gia nhập Sở Môn, trước đời thứ ba họ gì không trọng yếu.

– Ta Sở Mộ nguyện ý trở thành một phần tử của Sở Môn.

Sở Mộ nghiêm mặt đáp lại ói.

– Tốt, Sở Mộ sư đệ, đi, sư huynh mang ngươi đi nhận thức những sư huynh đệ Sở Môn khác thoáng một phát.

Sở Hoàng Cực mừng rỡ không thôi.

Tuy Sở Môn thành lập thời gian hơi ngắn, nhưng lại là một thế lực rất tiềm lực, bởi vì người sáng lập nó là Sở Hoàng Cực, một tuyệt thế thiên kiêu, bởi vì trong Sở Môn, thiên tài cấp thiên kiêu vượt qua mười cái, còn lại đều có thể được xưng tụng là thiên tài, những cái này, đều là tiềm lực.

Ngày nay, Sở Mộ gia nhập, hắn là một tuyệt thế thiên kiêu, từ đó về sau ý nghĩa, Sở Môn có được hai tuyệt thế thiên kiêu, này là không ít thế lực Vô Thượng cấp không có, ví dụ như Thiên Không Kiếm Thần Điện, gần kề chỉ có Diệp Kinh Thần mà thôi.

Rất nhanh, Sở Hoàng Cực liền triệu tập tất cả người dừng lại ở trong cung điện của Sở Môn, tề tụ về chủ điện, giới thiệu thân phận của Sở Mộ, sau đó giới thiệu những người khác cho Sở Mộ.

– Sở Mộ sư đệ, trước mắt, Sở Môn chúng ta tổng cộng có ba trăm tám mươi bảy sư huynh đệ, bất quá đại bộ phận đều xông xáo bên ngoài, ở lại trong cung điện Sở Môn, là bảy mươi lăm người này.

– Trong Sở Môn, Tam Bộ Đại Đế tính cả ta ở bên trong, tổng cộng có bốn cái, Nhị Bộ Đại Đế tổng cộng có mười một cái, Nhất Bộ Đại Đế tổng cộng có hai mươi bảy cái, nửa bước Đại Đế có 55 cái, còn lại đều là Tuyệt Thế cảnh.

Số lượng cường giả như vậy, kỳ thật không tính nhiều, đương nhiên, nếu như dựa theo tỉ lệ đến tính toán lại hết sức kinh người.

Dù sao tông phái khác, có được hơn mười Đại Đế, nhưng đệ tử cũng hơn vạn.

Mọi người còn ở lại trong Sở Môn đều tề tụ một điện, mỹ tửu mỹ thực đều lấy ra, cực kỳ tận hứng, quan hệ của mỗi người đều cực kỳ hòa hợp, loại cảm giác đoàn kết này để cho Sở Mộ rất hưởng thụ.

Trở thành một thành viên của Sở Môn, Sở Mộ cũng đã nhận được lệnh bài của Sở Môn, lệnh bài kia là một loại biểu tượng thân phận, đồng thời cũng là chìa khóa tùy thời tiến vào cung điện của Sở Môn, ví dụ như muốn thông qua vòng xoáy tinh vân kia, nhất định phải có lệnh bài, nếu không chỉ có thể bằng lực lượng bản thân xông vào, mà muốn xông vào vòng xoáy tinh vân, cho dù là Sở Hoàng Cực cũng không có bao nhiêu nắm chắc.

– Sở Mộ sư đệ, nếu như ngươi tạm thời không có chuyện gì khác, không bằng trước dừng lại ở trong cung điện tu luyện, cố gắng tăng thực lực lên.

Sở Hoàng Cực nói:Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

– Sở Môn chúng ta tiềm lực rất lớn, bất quá hiện tại, lại thiếu khuyết cường giả đỉnh tiêm tọa trấn, các sư huynh thế hi vọng sư đệ có thể thành tựu Chúa Tể a.

– Hoàng Cực sư huynh đã là Tam Bộ Đại Đế rồi, mà ta mới Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện, muốn nói tấn chức Chúa Tể, cũng là sư huynh trước nhất.

Sở Mộ cười nói.

– Cái này cũng chưa chắc.

Sở Hoàng Cực cười nói, lại nghe được ra tự tin trong lời nói của hắn, tự tin có thể thành tựu Chúa Tể.

Cung điện của Sở Môn rất lớn, Sở Mộ hoàn toàn có được một gian phòng ở độc lập lại, có thể tu luyện công pháp, cũng có thể luyện kiếm, trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng không có chuyện khác, còn nữa, trước đó bị Ma tộc Đại Đế chặn giết càng làm cho Sở Mộ khắc sâu biết rõ tầm quan trọng của thực lực bản thân, mặt khác, trên Bách Chiến lôi đài trăm thắng liên tiếp, được ban thưởng Bổn Nguyên chi lực, cũng còn có đại bộ phận chưa luyện hóa.

Nói cho cùng, mục đích của Sở Mộ bất kể là chuyển đến Bản Nguyên Nguyên Giới hay ly khai Úy Lam Giới Vực, cũng là vì tăng lên tu vi cùng thực lực của mình, tổng hợp các loại tình huống, trước mắt nên tạm thời ở lại trong cung điện của Sở Môn, lợi dụng hoàn cảnh tương đối an toàn ở đây tu luyện, tiến thêm một bước tăng cường tu vi cùng thực lực bản thân, thẳng đến cực hạn, lại tính chuyện ra ngoài lịch lãm rèn luyện.

Cung điện của Sở Môn có vòng xoáy tinh vân phòng hộ, trừ khi cường giả Chúa Tể cảnh tới, nếu không căn bản là không cách nào xông vào, lấy trước mắt mà nói, ở đây rất an toàn, hắn có thể yên tâm tu luyện.

Chuyện thứ nhất, là tĩnh tâm hồi ngộ chiến đấu trên Bách Chiến lôi đài, ngoại trừ hơn mười tràng trước bên Nhân tộc hỗ trợ xoát thắng liên tiếp ra, tuyệt đại đa số chiến đấu đều là Sở Mộ kiếm kiếm đánh xuống, nhận thức rất sâu khắc.

Lúc này đây hồi ngộ, là cực kỳ khắc sâu, cẩn thận, bởi vậy tốn hao thời gian rất dài, trọn vẹn dùng mười ngày thời gian, mới hồi ngộ hoàn tất, sau khi hồi ngộ, tu vi của Sở Mộ không có tăng lên chút nào, thực lực cũng không có tăng trưởng gì, nhưng mà, kinh nghiệm chiến đấu trên Bách Chiến lôi đài lại hoàn toàn bị hắn hấp thu, hóa làm hữu dụng, đối với đủ loại năng lực nhận thức càng thâm nhập, lĩnh ngộ kiếm pháp kiếm thuật mình nắm giữ cũng càng khắc sâu.

Chương 3509: Ta chính là Sở Vương Đình (Thượng)

Chuyện thứ hai cũng tùy theo bắt đầu, cái kia chính là luyện kiếm.

Hồi ngộ hoàn tất, tự nhiên phải tự mình tu luyện kiếm pháp kiếm thuật, như thế mới có thể tăng cường thể ngộ.

– Tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc Sở Mộ, trở thành người của Sở Môn.

Tin tức này, cũng không phải bí mật gì, rất nhanh liền truyền khắp toàn bộ Bách Chiến Giới Vực, cũng truyền khắp giới vực chung quanh, để cho rất nhiều người đều biết.

– Sở Môn thật đúng là may mắn a.

– Sở Môn này, trước có Sở Hoàng Cực, sau có Sở Mộ, hai tuyệt thế thiên kiêu, mười thiên kiêu, còn có mấy trăm thiên tài, quật khởi chẳng qua là vấn đề thời gian.

Rất nhiều thế lực, coi như là cho thời gian nhiều hơn nữa cũng không cách nào quật khởi, thậm chí cuối cùng biến mất trong trường hà lịch sử, bởi vì muốn quật khởi, đủ loại điều kiện thiếu một thứ cũng không được, ví dụ như nhân tài, ví dụ như tài nguyên ví dụ như thời cơ…, hôm nay Sở Môn hoàn toàn có đủ.

– Sở Môn Sở Hoàng Cực tất thành Chúa Tể, Sở Mộ này chỉ cần trên đường bất tử, cũng nhất định trở thành Chúa Tể, hơn nữa, xác suất hai người trở thành Đại Chúa Tể rất cao, tương lai Sở Môn nhất định không kém.

– Nếu như bọn hắn có người trở thành Bán Thần Chí Tôn, như vậy Sở Môn sẽ nhảy lên trở thành thế lực Vô Thượng cấp.

Tuyệt thế thiên kiêu thành tựu Tiểu Chúa Tể là tất nhiên, thành tựu Đại Chúa Tể đoán chừng cũng không phải vấn đề gì quá lớn, về phần thành tựu Bán Thần, độ khó rất lớn, nhưng ít ra so với những người khác thì cơ hội càng lớn hơn một chút.

Một khi trở thành Bán Thần Chí Tôn, vậy hết thảy đều bất đồng.

Tin tức ở ngoại giới, Sở Mộ không biết, bởi vì lúc này hắn đang ở trong cung điện của Sở Môn bế quan tu luyện.

Bạch Câu Kiếm Pháp đã không có tất yếu tiếp tục tu luyện, Toái Thiên Vân kiếm pháp còn có đệ lục trọng, bất quá đó là thuộc về cấp độ Đại Đế cảnh, dùng cấp độ của Sở Mộ trước mắt, kém quá lớn, còn không cách nào chạm đến, tạm thời không rãnh để ý, môn kiếm pháp không biết đẳng cấp Sâm La Kiếm Quyết này, ngược lại còn có tiềm lực có thể đào móc, ngoài ra là Vấn Đạo Kiếm Thuật.

Với tư cách Sở Mộ tổng hợp rất nhiều kiếm pháp, điển tịch, kết hợp lĩnh ngộ của bản thân sáng tạo thành một môn kiếm thuật đặc biệt, tiềm lực của Vấn Đạo Kiếm Thuật vô cùng kinh người, vượt qua tưởng tượng của Sở Mộ.

Ngày nay, phương hướng Sở Mộ đào móc là liền chiêu, hắn cảm giác, liền chiêu toàn bộ 14 thức Vấn Đạo Kiếm Thuật trước mắt mà nói, có lẽ sẽ có thu hoạch càng tiến một bước. Cái này trở thành một mục tiêu chủ yếu của hắn.

Mặt khác, là tìm hiểu Tứ Phương Vấn Chân Bộ cùng Thiên Nhai Chỉ Xích Thân.

Đệ nhất trọng cùng đệ nhị trọng đã hoàn thành, đệ tam trọng có đầu mối, chỉ là muốn tìm hiểu đệ tam trọng, này liên quan đến thời gian huyền bí, không có dễ dàng như vậy.

Thời gian cực nhanh, một tháng trôi qua, Sở Mộ thi triển Nhân Đạo Chân Bí tiêu hao tiềm lực cũng tùy theo khôi phục, bắt đầu chuyện thứ ba, cái kia chính là luyện hóa hấp thu Bổn Nguyên chi lực còn lại.

Đoàn Bổn Nguyên chi lực này ở dưới Sở Mộ luyện hóa, nhanh chóng biến mất, một bộ phận bị Sở Mộ nắm giữ, chuyển hóa thành tu vi của hắn, một bộ phận thì ở lúc tự hành khôi phục phụ tải mà tiêu hao.

Thời gian một ngày một ngày đi qua, tu vi của Sở Mộ từng chút tăng lên. Cùng lúc đó, ở Đại Hỗn Độn hư không giới vực, một tòa Thâm Lam Thế Giới, ngoại bộ có tầng tầng hào quang lóe ra, phảng phất như nước gợn, dần dần chảy xuôi tràn ngập mà qua, tùy theo, đạo đạo ở trong Thâm Lam Thế Giới cũng bắt đầu tu bổ, chậm rãi khôi phục.

Chỉ có điều loại khôi phục này rất chậm, rất nhỏ, khó có thể cảm giác được.

Nhoáng một cái, là mười ngày đi qua, Sở Mộ cũng thành công luyện hóa toàn bộ Bổn Nguyên chi lực còn lại, tu vi của hắn nhanh chóng tăng lên, đạt đến cực hạn của Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện, cách Ngũ luyện chỉ một bước.

– Hôm nay thực lực của ta, có lẽ ở tầng thứ nửa bước Đại Đế a.

Dưới đáy mắt của Sở Mộ lóe lên tinh mang, âm thầm nói, hắn thử một phen, hoàn toàn chính xác, tu vi Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện cực hạn, thực lực đạt đến cấp độ nửa bước Đại Đế, bất quá nghĩ đến hẳn là ở vào nửa bước Đại Đế bình thường.

Từ Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai tăng lên đến Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện cực hạn, nhìn như không nhỏ, nhưng đối với Cực Thánh Tôn đến nửa bước Đại Đế mà nói, lại có vẻ không có ý nghĩa.

Tu vi tăng lên cùng thực lực tăng cường, nếu là dĩ vãng, Sở Mộ sẽ cảm thấy cao hứng không thôi, nhưng bây giờ lại không, bởi vì hắn tự mình cảm nhận được Đại Đế cường đại cùng hương vị tử vong, nên rất rõ ràng thực lực lúc này của mình, còn xa xa không đủ.

– Đã không đủ, vậy tiếp tục tu luyện đi.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Luyện hóa Bổn Nguyên chi lực, ý nghĩa tiếp đó hắn không cách nào tăng lên tu vi rất nhanh, bất quá không sao, chiến đấu ở Bách Chiến lôi đài cùng với chiến đấu ở Sát Lục giới, đều khai phát ra tiềm lực của hắn, tối thiểu còn có thể tu luyện ở trong một thời gian ngắn, thẳng đến bình cảnh.

Lúc này đây bế quan, trọn vẹn dùng nửa năm thời gian của Sở Mộ.

– Sở Mộ sư đệ, tu vi của ngươi tăng lên rất nhanh a, thật không hổ là tuyệt thế thiên kiêu.

Sở Mộ mới xuất quan, ra khỏi phòng hít thở không khí, liền thấy một vị sư huynh của Sở Môn, là một Nhất Bộ Đại Đế, tên Sở Chi Hoán, thuộc về cấp bậc thiên tài tuyệt thế.

– Chi Hoán sư huynh.

Sở Mộ hành kiếm lễ.

– Sư đệ không cần khách khí như thế.

Sở Chi Hoán cười nói, hắn thoạt nhìn giống như là một nho sinh, phong độ của người trí thức rất nồng.

Lúc này, một đạo thân ảnh như lưu quang, phi tốc từ bên ngoài tới.

– Chi Hoán sư đệ, vị này là…

Thanh âm người đến lộ ra hùng hậu, ánh mắt rơi vào trên mặt Sở Mộ, như thực chất.

– Cương Cực sư huynh, ngươi trở lại rồi, vị này chính là sư đệ nửa năm trước mới gia nhập Sở Môn chúng ta, tên Sở Mộ, vị này chính là Sở Cương Cực sư huynh, một trong mấy Nhị Bộ Đại Đế của Sở Môn chúng ta.

Sở Chi Hoán giới thiệu nói:

– Sở Mộ sư đệ là ở trên Bách Chiến lôi đài đạt được trăm thắng liên tiếp, là một tuyệt thế thiên kiêu.

Nguyên bản nghe được Sở Chi Hoán giới thiệu, Sở Cương Cực đang muốn chào hỏi Sở Mộ, nhưng nghe được Sở Chi Hoán nói tiếp, hắn lập tức ngây ngẩn cả người, chợt, hai mắt trừng sâu sắc, trên mặt tràn đầy khiếp sợ cùng không thể tưởng tượng nổi.

Bách Chiến lôi đài trăm thắng liên tiếp!

Chương 3510: Ta chính là Sở Vương Đình (Hạ)

Tuyệt thế thiên kiêu!

Bất kể là tin tức nào, cũng như lôi đình oanh kích hắn, thoáng cái phản ứng không kịp.

– Ha ha ha ha, thật tốt quá.

Một hồi lâu sau, Sở Cương Cực mới cười to không thôi, thân hình cường tráng run lên, thanh âm quanh quẩn ở trong đại điện:

– Nguyên bản lúc này ta tiến về Sát Lục giới mời Sở Vương Đình gia nhập Sở Môn chúng ta, lại không có tìm được Sở Vương Đình, không nghĩ tới, tìm không thấy Sở Vương Đình lại có Sở Mộ sư đệ gia nhập Sở Môn, thật sự là quá tốt.

Sở Mộ mới nghe minh bạch, Sở Cương Cực này là tiến về Sát Lục giới tìm kiếm Sở Vương Đình, ngẫm lại cũng rất bình thường, Sở Vương Đình ở trên Kiếm Nhai lưu danh đã vượt qua Sở Hoàng Cực, lại họ Sở, tự nhiên sẽ đưa tới người của Sở Môn tìm kiếm cùng mời chào.

– Vậy thì thật đáng tiếc.

Sở Chi Hoán có chút tiếc hận thở dài:

– Nếu như có thể tìm được Sở Vương Đình, hơn nữa gia nhập Sở Môn chúng ta, như vậy đến lúc đó, Sở Môn chúng ta có Hoàng Cực sư huynh, Sở Mộ sư đệ cùng với Sở Vương Đình, ba tuyệt thế thiên kiêu rồi.

Nghe được bọn hắn đối thoại, Sở Mộ cảm thấy là lạ, dù sao Sở Vương Đình là danh tự hắn sử dụng ở Sát Lục giới.

Hơi chút nghĩ nghĩ, Sở Mộ vẫn quyết định nói, miễn cho Sở Môn vì tìm kiếm Sở Vương Đình kia mà hao tâm tổn trí.

– Chi Hoán sư huynh, Cương Cực sư huynh, có một việc ta phải nói cho các ngươi biết.

Sở Mộ nói.

– Sư đệ mời nói?

Sở Chi Hoán cùng Sở Cương Cực đều nhìn Sở Mộ.

– Không cần tìm Sở Vương Đình kia nữa.

Sở Mộ nói.

– Vì sao sư đệ nói như vậy?

Sở Cương Cực nhướng mày.

– Bởi vì Sở Vương Đình là danh tự ta sử dụng ở Sát Lục giới.

Sở Mộ nói, Sở Chi Hoán cùng Sở Cương Cực như bị sét đánh, cả người đều mộng, một hồi lâu sau mới kịp phản ứng, dở khóc dở cười.

– Việc này phải nói cho sư huynh đệ khác một câu.

Sở Cương Cực nói.

– Không nghĩ tới, Sở Mộ sư đệ là Sở Vương Đình a.

Sở Chi Hoán nhìn chằm chằm vào Sở Mộ cảm khái không thôi, để cho Sở Mộ cười cười.

Không bao lâu, Sở Hoàng Cực cũng xuất hiện, vừa xuất hiện liền nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, để cho Sở Mộ không rõ ràng cho lắm, chợt, Sở Hoàng Cực mới cười cười:

– Ta một mực hiếu kỳ, người lưu danh Kiếm Nhai siêu việt ta là dạng gì, hiện tại mới biết được.

– Sư huynh chớ trách.

Sở Mộ cười nói.

– Phải trách, không trách không được a.

Bỗng nhiên vẻ mặt của Sở Hoàng Cực nghiêm túc, hiển thị rõ uy nghiêm:

– Vì sao ngươi chỉ siêu việt một trượng, không siêu việt hai trượng ba trượng.

– Ta cũng muốn a.

Sở Mộ cười nói, về phần trong nửa năm thời gian, tu vi của Sở Mộ từ Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện sơ giai tăng lên tới Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, Sở Hoàng Cực lại không cảm thấy kinh ngạc chút nào.

Không bao lâu, lại có sư huynh khác đi vào, kinh ngạc trước sự thật Sở Mộ là Sở Vương Đình, sau một phen nói chuyện, tất cả đều rời đi.

– Tu vi của ta đạt tới Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, đã đạt đến một bình cảnh, không cách nào tăng lên nhanh như trước.

Trở về gian phòng của mình, Sở Mộ thầm nghĩ:

– Nhưng tu luyện y nguyên không thể rơi xuống, trọng điểm thả ở Vấn Đạo Kiếm Thuật, tận khả năng hoàn thành càng nhiều liền chiêu, mặt khác, trong cung điện Sở Môn cũng có Tàng thư điện, nên bỏ chút thời gian đi đọc tàng thư, tiến thêm một bước bổ sung tri thức.

Tàng thư điện của Sở Môn rất lớn, bất quá sách bên trong thực không tính nhiều, trước mắt chỉ mấy vạn quyển mà thôi, bị phân thành rất nhiều loại, có tu luyện công pháp, cũng có kiếm pháp chưởng pháp…, còn có một chút bí pháp tạp ký….

Phàm là từng thế lực, tất nhiên sẽ có một tàng thư điện hoặc địa phương cùng loại, thu nạp rất nhiều sách, đó là nội tình của một môn phái.

Sở Môn đến bây giờ mới thành lập mấy trăm năm mà thôi, so với rất nhiều thế lực, mấy trăm năm thời gian lộ ra không có ý nghĩa, như một đứa bé, bởi vậy tích lũy chưa đủ cũng rất bình thường.

Bất quá ngắn ngủn một tháng thời gian, Sở Mộ liền đọc hết tàng thư điện một lần, hơn nữa nhớ kỹ toàn bộ.

Sở dĩ có thể nhanh như vậy, là vì trong mấy vạn sách kia có non nửa là hắn đã từng học qua.

Thời gian như nước, năm tháng dằng dặc, chỉ chớp mắt, theo Sở Mộ đi vào cung điện của Sở Môn, trở thành một thành viên của Sở Môn, đã qua ba năm thời gian, ba năm trôi qua, Sở Mộ chưa từng chiến đấu qua, ngoại trừ tốn hao một tháng đọc sách, thời gian còn lại là tu luyện cùng tìm hiểu.

Tu luyện Cầu Chân Công, tận khả năng tăng lên tu vi, tìm hiểu Vấn Đạo Kiếm Thuật, Tứ Phương Vấn Chân Bộ cùng với Thiên Nhai Chỉ Xích Thân, dưới cố gắng của hắn, các phương diện đều có tiến bộ rõ ràng.

Nhập Sở Môn ba năm, tiềm tu ba năm, có thể tăng lên cũng đã tăng lên, Sở Mộ cực tĩnh mà động.

Tu luyện chi đạo, chú ý có cương có nhu, cũng chú ý động tĩnh kết hợp.

Tĩnh là tĩnh tu tìm hiểu, động là lịch lãm rèn luyện chiến đấu.

Tu luyện động tĩnh kết hợp, mới là phương thức tu luyện tốt nhất, bằng không thì, chỉ một mặt truy cầu động hoặc một mặt truy cầu tĩnh, chỉ là phiến diện, cuối cùng có thời điểm đạt đến cực hạn, tiếp đó nửa bước khó đi.

Tĩnh tu cần phải có lịch lãm rèn luyện với tư cách tích lũy, lịch lãm rèn luyện cần phải có tĩnh tu để tổng kết, cả hai chúng nó hợp nhất, hiệu quả mới có thể lớn nhất.

Dĩ vãng hết thảy lịch lãm rèn luyện, cũng đã ở trong ba năm thời gian tĩnh tu này, triệt để chuyển hóa thành nội tình cùng thực lực, lại tiếp tục nữa, cho dù tốn hao mười năm thậm chí trăm năm, nhiều nhất là tu vi tăng lên một ít, ở phương diện khác chỉ có thể dậm chân tại chỗ.

Sở Mộ truy cầu tu vi, bởi vì tu vi tăng lên thì thực lực mới có thể tăng lên, nhưng ngoại trừ tu vi ra, phương diện khác cũng phải đuổi kịp.

Vì sao hắn có thể vượt qua đẳng cấp khiêu chiến, tu vi chỉ là một phần nhỏ trong đó, bộ phận càng lớn còn ở phương diện khác, ví dụ như cảnh giới kiếm pháp, ví dụ như Vấn Đạo Kiếm Thuật….

Giống như một cái thùng gỗ, thể tích cao có thấp có, chứa bao nhiêu nước hoàn toàn quyết định bởi thể tích, bởi vậy chung đồng tiến mới là tốt nhất.

Vừa vặn, trong Sở Môn cũng không ít người, Sở Mộ liền hỏi thăm một phen, đi nơi nào lịch lãm rèn luyện mới phù hợp.

– Sư đệ ngươi hỏi đúng người rồi, không lâu trước, một vị sư huynh của Sở Môn chúng ta phát hiện một Tiểu Thế Giới còn không có được mở mang qua, đến bây giờ cũng mới vài năm mà thôi, có lẽ có không ít tài nguyên, sư đệ có thể đi thăm dò một phen, nói không chừng sẽ có phát hiện.

Chương 3511: Tiểu Thế Giới

– Kính xin sư huynh cáo tri Tiểu Thế Giới ở nơi nào?

Con mắt của Sở Mộ sáng ngời.

– Có cái gì khó.

Người này cười nói, liền nói phương vị của Tiểu Thế Giới kia cho Sở Mộ:

– Sở Mộ sư đệ, nếu ngươi tiến về Tiểu Thế Giới kia, thì phải cẩn thận một chút, thực lực yêu thú trong Tiểu Thế Giới đó không tầm thường. Hơn nữa, Tiểu Thế Giới kia cũng không phải chỉ sư huynh của Sở Môn chúng ta phát hiện, còn có người của tông môn thế lực khác, tận lực không nên xung đột với bọn hắn, nhưng sư đệ ngươi lại phải nhớ kỹ một điều, nếu như bọn hắn dám can đảm trêu chọc ngươi, thì không cần cố kỵ cái gì, đánh thắng được thì đánh, đánh không thắng thì bỏ chạy, hậu quả như thế nào, tự nhiên có Sở Môn chúng ta chống.

Cuối cùng, hắn nói vô cùng khí phách.

– Ta hiểu được.

Sở Mộ nói, dừng lại ở trong Sở Môn ba năm, ngoại trừ tiềm tu ra, cũng sẽ cùng các sư huynh trao đổi một chút, bởi vậy phong cách hành sự của Sở Môn, hắn xem như rất tinh tường.

Đại Hỗn Độn hư không vô cùng bao la, cơ hồ vô biên vô hạn, Bản Nguyên Nguyên Giới chỉ là một trong tam đại Chủ Thế Giới, chiếm cứ phạm vi bất quá là một bộ phận rất nhỏ của Đại Hỗn Độn hư không, mà ở trong Bản Nguyên Nguyên Giới, còn có rất nhiều giới vực, Hỗn Độn hư không ở giữa giới vực cùng giới vực cực kỳ bao la, vô cùng kinh người.

Mà Hỗn Độn hư không, ẩn chứa vô số huyền diệu, để cho vô số cường giả hướng tới, hơn nữa trả giá cố gắng đi thăm dò.

Kỳ thật có rất nhiều Tu Luyện giả, mục đích bọn hắn tu luyện không phải vì chiến đấu, cũng không phải vì Trường Sinh, mà vì thăm dò càng nhiều huyền bí của Hỗn Độn vũ trụ.

Tiểu Thế Giới, là một loại kết quả trong Hỗn Độn vũ trụ, có hai loại là con người làm ra cùng tự nhiên tạo ra, nhưng dưới tình huống bình thường, tự nhiên tạo ra Tiểu Thế Giới, thường thường tốt hơn Tiểu Thế Giới do con người mở ra rất nhiều, trừ khi người mở nguyện ý tốn hao đại tâm tư, đại lực khí đi kinh doanh Tiểu Thế Giới kia.

Bất quá cũng nói trở lại, Tiểu Thế Giới do con người mở ra thường thường đều có chủ, Tiểu Thế Giới tự nhiên tạo ra nếu không bị người phát hiện tiến tới mở mang, là vô chủ, bên trong có không ít tài nguyên.

Tuy Tiểu Thế Giới kia đã bị phát hiện, hơn nữa đã bị thăm dò đào móc qua, nhưng chỉ là mấy năm mà thôi, tài nguyên bên trong cũng không ít, đã có thể lịch lãm rèn luyện, lại có thể thăm dò, nhất cử lưỡng tiện.

Vừa vặn, ngoại trừ Sở Mộ, trong Sở Môn còn có hai Nhất Bộ Đại Đế cũng ý định tiến vào trong Tiểu Thế Giới kia, do bọn hắn điều khiển phi hạm mang theo Sở Mộ đi, tốc độ cực nhanh.

Thời gian trối qua, hai tháng sau, phi hạm dừng lại ở trong Hỗn Độn hư không, từ trong đó bay ra ba đạo thân ảnh.

Tu Luyện giả Tuyệt Thế cảnh, đã có năng lực sinh tồn ở trong Hỗn Độn hư không, đương nhiên, cũng chỉ là năng lực cơ bản nhất mà thôi, dù sao ở trong mắt rất nhiều cường giả, Tuyệt Thế cảnh bất quá chỉ là nhập môn.

– Sở Mộ sư đệ, cửa vào của Tiểu Thế Giới kia ở chỗ này.

Một Nhất Bộ Đại Đế của Sở Môn cười nói, hai tay kết ấn, một vòng xoáy yếu ớt xuất hiện, để ba người tiến vào.

Tiểu Thế Giới này là Sở Môn cùng mấy tông môn khác phát hiện, sau khi thương nghị, tự nhiên do Sở Môn cùng mấy tông môn khác cộng đồng khai phát, vì để tránh cho bị những người khác tiến vào, nhất định phải thiết hạ phòng hộ trùng trùng điệp điệp, bất quá may mắn, Tiểu Thế Giới này nguyên bản rất che giấu, lại biến mất ở trong Hỗn Độn hư không, không có thủ đoạn đặc thù là khó có thể phát hiện, cũng không cách nào tiến vào.

Không bao lâu, cảnh sắc trước mắt Sở Mộ phát sinh biến hóa, hữu sơn hữu thủy, cùng cảnh sắc ở Đại Hỗn Độn hư không, bốn phía vắng vẻ, tinh quang tràn ngập là hoàn toàn bất đồng, có một phong vị khác.

– Sư đệ, ngươi muốn đi cùng chúng ta, hay một mình hành động?

Một trong hai Đại Đế hỏi, cũng không phải bọn hắn muốn đuổi Sở Mộ đi, mà là bọn hắn rất rõ ràng, phàm là thiên kiêu, đều có tính nết của mình, nói không chừng càng ưa thích một mình hành động.

Sở Môn là một thế lực rất đoàn kết, lại không áp đặt ý nguyện của mình lên thân người khác, mà sẽ tôn trọng đối phương, mặc kệ tu vi cao thấp, thực lực mạnh yếu.

– Đa tạ hai vị sư huynh, bất quá thực lực của ta chỉ sợ sẽ cản trở hai vị sư huynh, còn là một mình hành động a.

Sở Mộ nói.

– Cái kia tốt, bất quá sư đệ phải cẩn thận một ít.

– Sở Mộ sư đệ, cáo từ.

– Hai vị sư huynh đi thong thả.

Hai vị Đại Đế của Sở Môn ly khai, chỉ còn lại có Sở Mộ, nhìn chung quanh, dựa vào cảm ứng đối với Thiên Địa Nguyên Khí, lựa chọn phương hướng tương đối nồng đậm tinh thuần, triển khai thân hình bay vút đi.

Thời gian tòa Tiểu Thế Giới này bị phát hiện đến đào móc, là mấy năm gần đây, bởi vậy còn không ít tài nguyên, nhưng chính thức để cho Sở Mộ coi trọng, cũng không phải một ít tài nguyên kia, mà là vật càng có giá trị.

Một Tiểu Thế Giới muốn sinh ra đời, bất kể là con người làm ra hay tự nhiên tạo ra, đều phải có một vật, cái kia chính là bổn nguyên, Thế Giới bổn nguyên.

Thế Giới bổn nguyên bất đồng bổn nguyên mà Chúa Tể cảnh nắm giữ, nhưng căn nguyên lại đồng dạng, trên cấp độ cũng không sai biệt lắm, hơn nữa, Thế Giới bổn nguyên là có thể nắm giữ.

Ví dụ như Thâm Lam Thế Giới là thế giới do Thâm Lam chi chủ mở ra, mà Thâm Lam chi chủ muốn mở ra Thâm Lam Thế Giới nhất định phải có được Thế Giới bổn nguyên, trên lý luận, Thế Giới bổn nguyên có thể bị Chúa Tể luyện hóa, nhưng hiệu suất khá thấp, bởi vậy, một Chúa Tể sau khi đạt được Thế Giới bổn nguyên, căn bản sẽ không luyện hóa hấp thu, mà sẽ lấy ra quan sát tìm hiểu, tăng lên tu vi, tăng lên cảm ngộ hoặc dùng để mở Tiểu Thế Giới.

Cái này đối với Sở Mộ thì bất đồng, hắn có thể luyện hóa, bởi vì Kiếm đạo bổn nguyên của Sở Mộ, là ban đầu ở trong Thâm Lam Thế Giới, luyện hóa được một phần nhỏ Bổn Nguyên chi lực của Thâm Lam chi chủ, cùng bộ phận Bổn Nguyên chi lực của Thâm Lam Thế Giới, tổng hợp kiếm ý chân ý của bản thân Sở Mộ… cuối cùng nhất thành hình, cực kỳ đặc thù.

Mục đích Sở Mộ tới Tiểu Thế Giới này, là vì Thế Giới bổn nguyên mà đến.

Thế Giới bổn nguyên, thường thường sẽ ở vào trung tâm của thế giới, phương hướng của Sở Mộ là trung tâm của Tiểu Thế Giới này.

Từ trên cao cực tốc bay vút qua, đột nhiên, một đạo hào quang từ phía dưới trùng kích lên, phá không giết đến, uy lực kinh người, phảng phất như núi lửa phun trào, muốn đánh nát Sở Mộ, hào quang kia màu xanh nâu, tản mát ra vị hôi chua kinh người.

Chương 3512: Thăng Long quả (Thượng)

Bị tập kích, Sở Mộ lâm nguy không sợ, không chút hoang mang rút kiếm, một kiếm chém rụng.

Kiếm quang vô sắc bén mở ra hư không, chém giết xuống, xé ra hào quang màu xanh nâu kia, một kiếm chém giết tới mặt đất, bổ đầu con Cự Thú tập kích Sở Mộ kia.

Hình dạng con Cự Thú này rất quái dị, hình thể hơn 10m, giống như cái bánh bao rơi trên mặt đất, có một cái vòi cự đại, nhúc nhích tầm đó, từ trong vòi kia phun ra khí màu xanh nâu hôi chua, công kích mục tiêu, uy lực cường đại, hơn nữa có độc tố ăn mòn kinh người, một kích như vậy, đơn giản có thể đuổi giết Cực Thánh Tôn.

Nhưng mà, Sở Mộ tiềm tu ba năm, tu vi tăng lên, thực lực cũng hơn dĩ vãng rõ ràng, đã vượt qua cấp độ Cực Thánh Tôn, một kiếm chém rụng, liền chém giết Cự Thú.

Thanh âm làm cho người sởn hết cả gai ốc vang lên, Cự Thú quái dị phun tung toé ra vô số mủ dịch màu xanh nâu, vị hôi chua tràn ngập mấy vạn mét, Sở Mộ vội vàng gia tốc, xuyên thẳng mà qua, xa xa thoát khỏi.

Sở Mộ có tu vi Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, tốc độ bay nhanh, so với Cực Thánh Tôn bình thường còn muốn nhanh chóng.

Phía trước, có chấn động kịch liệt truyền đến, Sở Mộ có thể cảm giác được, tỏ vẻ có người đang phi tốc bay về phía mình.

Sở Mộ tới Tiểu Thế Giới, mục đích là lịch lãm rèn luyện, cũng là vì Thế Giới bổn nguyên mà đến, bởi vậy không muốn trêu chọc phiền toái không cần thiết, liền vượt qua.

Không bao lâu, hắn chứng kiến một đạo kiếm quang cực tốc phi hành, sau kiếm quang kia, còn có ba đạo thân ảnh được hào quang bao vây lấy đuổi sát tới, như giòi trong xương.

– Giao Thăng Long quả ra đây, tha cho ngươi một mạng.

Một bên truy kích, kẻ đuổi giết còn mở miệng nói.

– Mơ tưởng.

Người bị đuổi giết nghiến răng nghiến lợi nói:

– Truy sát ta, các ngươi sẽ phải hối hận.

– Hừ, người khác sợ Sở Môn các ngươi, nhưng chúng ta không sợ.

– Đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian đuổi theo giết chết, đoạt lại Thăng Long quả.

Người này nói không sợ Sở Môn là giả, dù sao thế lực của hắn rất cường đại, nhưng cũng không có ý định khai chiến với Sở Môn, nhưng chỉ cần bọn hắn giết chết người này, không bị những người khác biết rõ, Sở Môn cũng không cách nào biết được.

Mặt khác, Thăng Long quả giá trị rất lớn, có thể tăng lên thực lực của bọn hắn, tự nhiên là phải nắm bắt tới tay.

Giữa lợi ích cùng đắc tội Sở Môn, bọn hắn lựa chọn lợi ích, lui một bước mà nói, coi như hiện tại bọn hắn buông tha cho đuổi giết, đối phương cũng sẽ không bỏ qua việc này, rất có khả năng sẽ trả thù trở lại.

Biện pháp tốt nhất, là giết chết.

Sở Mộ từ đằng xa vượt qua, lờ mờ nghe được hai chữ “Sở Môn”, liền đưa tới chú ý.

– Các hạ họ Sở?

Một giọng nói truyền vào trong tai Sở Trọng.

Sở Trọng bị đuổi giết lại không có trả lời, hắn không biết người nói chuyện là địch hay bạn.

– Các hạ là người của Sở Môn?

Thanh âm kia lần nữa vang lên, truyền vào trong tai.

– Đúng vậy.

Bị hỏi thăm lần thứ hai, Sở Trọng trực tiếp quát:

– Ta chính là người của Sở Môn.

Hắn không biết người truyền âm ở nơi nào, chỉ có thể quát lớn như thế, lập tức để cho ba người đuổi giết hoảng sợ, còn tưởng rằng xuất hiện biến cố gì.

– Ngươi là người của Sở Môn không sai, nhưng cái kia thì thế nào, một thế lực không có Chúa Tể, căn bản là không có thành tựu.

Một trong mấy kẻ đuổi giết cười khẩy nói, hai người khác cũng lộ ra thần sắc giễu cợt.

Thế lực không có cường giả Chúa Tể cảnh tọa trấn, tiềm lực lại lớn, cuối cùng chỉ là tiềm lực, như một thiên tài, có được khả năng vô hạn, nhưng trước mắt thực lực chưa đủ, vậy cũng chỉ là thịt cá.

– Sư huynh của ta Sở Hoàng Cực tất thành Chúa Tể.

Sở Trọng cả giận nói, một bên bộc phát tốc độ đi xa, nhưng thực lực ba người truy kích đều không dưới hắn, thậm chí còn hơn một tia, tốc độ càng nhanh một ít, căn bản là không cách nào thoát khỏi.

– Nói không sai, Hoàng Cực sư huynh tất thành Chúa Tể.

Một giọng nói cực kỳ ngoài ý muốn vang lên, lợi hại giống như mũi kiếm, cắm vào trong tai mọi người, để cho Sở Trọng cả kinh, cũng làm cho ba kẻ đuổi giết cả kinh.

– Ai?truyện Kiếm Hiệp

– Đi ra!

Chợt, chỉ thấy một đạo thân ảnh phảng phất như từ trong hư không đi ra, xuất hiện ở trước mặt ba kẻ đuổi giết.

– Ngươi là ai?

– Người của Sở Môn.

Sở Mộ nhàn nhạt nói.

– Tu vi Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, lại một cái chịu chết.

– Vị sư đệ này, ngươi đi mau, để ta chặn bọn hắn.

Sở Trọng quay đầu lại chứng kiến Sở Mộ, nghe được Sở Mộ nói, vốn là vui vẻ, nhưng chứng kiến tu vi của Sở Mộ chỉ là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, thân hình lóe lên xuất hiện ở bên cạnh Sở Mộ, cùng thân hình của Sở Mộ giao thoa mà qua, cùng lúc đó, Sở Mộ chỉ cảm giác trong tay của mình nhiều hơn cái gì đó, còn không kịp xem xét, Sở Trọng liền dương kiếm mà lên, kiếm quang như Giao Long xuất hải, bá đạo tuyệt luân, uy lực cường hoành thẳng hướng ba kẻ đuổi giết.

Cách làm Sở Trọng, Sở Mộ không khỏi mỉm cười.

Có lẽ trước đó, hắn chưa bao giờ gặp mặt người này, nhưng cũng không ngại, đều là người của Sở Môn, hẳn nên đoàn kết.

Tu vi của Sở Trọng là Đại Thánh Tôn, thực lực đạt tới Cực Thánh Tôn. Mà ba người đuổi giết hắn đều có được thực lực của Cực Thánh Tôn, lấy một địch ba, Sở Trọng căn bản không phải là đối thủ, bằng không thì cũng không cần phải đào tẩu, nhưng hiện tại, hắn lại muốn ngăn cản ba người kia, để cho Sở Mộ ly khai, mà đồ vật nhét vào trong tay Sở Mộ, là một trái cây, nguyên nhân gây ra đuổi giết … Thăng Long quả!

Sở Mộ một tay nắm chặt Thăng Long quả, tay phải rút kiếm. Xoát xoát xoát chém ra ba kiếm, ba đạo kiếm quang ngay lập tức phá không, bắn giết mà đi.

Ba kẻ đuổi giết vừa mới đánh nát kiếm quang, đánh bay Sở Trọng ra, đang muốn hạ sát thủ, trước mặt liền có kiếm quang bay vụt tới, kiếm quang kia cực nhanh, cực kỳ cô đọng, hơn nữa còn vô thanh vô tức.

Quá nhanh, hoàn toàn vượt qua phản ứng của bọn hắn. Không cách nào né tránh cũng không cách nào chống cự, xuyên thủng mi tâm.

Một kiếm ba giết!

Sở Trọng vừa mới điều chỉnh, chuẩn bị lần nữa giết địch lập tức giật mình.

– Chết rồi…

Vẻ mặt của Sở Trọng mờ mịt, ba người đuổi giết mình chật vật chạy thục mạng, cứ như vậy chết rồi, bị giết chết rồi.

Một hồi lâu, Sở Trọng mới kịp phản ứng, tiếp nhận sự thật, cũng biết, người của Sở Môn chưa từng gặp mặt này không phải chuyện đùa.

– Vị sư huynh này, ta gọi Sở Trọng.

Sở Trọng bay tới, nhưng lại xưng hô Sở Mộ là sư huynh.truyện kiếm tu audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !