1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 660 [Chương 3298 đến 3302]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 660 [Chương 3298 đến 3302]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3298: Kiếm của Nhất Kiếm Tử (Thượng)

Trái lại, đám người Sở Mộ lại không để chuyện này ở trong lòng. Bọn họ dẫn theo Sở Vương Đạo đi tới Tam Vị Lâu, ăn một bữa. Bữa cơm này, Sở Vương Đạo ăn thiếu chút nữa ngay cả đầu lưỡi của mình cũng nuốt vào. Toàn thân hắn tuôn ra khói trắng, khí tức không ngừng chấn động. Hiển nhiên là đến lằn ranh đột phá. Sau đó Sở Vương Đạo bế quan. Đám người Thượng Chí Chân lại là truyền rộng ra chuyện đệ tử của Thiên Thần Tông đánh lén Sở Mộ. Lại liên kết với thanh danh của kiếm tháp Kiếm Vương, muốn Thiên Thần Tông cho một câu trả lời hợp lý.

Các Kiếm Vương của Kiếm Thành, nói hành động là hành động. Ngay lập tức bọn họ liên danh, thảo phạt Thiên Thần Tông, muốn Thiên Thần Tông cho một câu trả lời hợp lý. Trong lúc nhất thời, gần như tất cả thế lực bên trong địa giới của Thiên Thần Tông đều biết chuyện này. Tất cả lại đều duy trì thái độ trầm mặc xem chừng.
Phàm là người có chút kiến thức cũng nhìn ra được, đây là va chạm giữa các đầu sỏ. Nếu như bọn họ dám tham dự vào, đầu sỏ không có chuyện gì, bọn họ lại bị thịt nát xương tan.

Rất nhiều Kiếm Vương Kiếm Thành liên danh thảo phạt, mang đến cho Thiên Thần Tông áp lực lớn lao. Trong lúc nhất thời, cao tầng Thiên Thần Tông cho triển khai cuộc họp khẩn cấp. Bọn họ không thể không thận trọng đối phó với chuyện này.

Kiếm Thành, một thế lực hết sức giấu mình, so với Thiên Thần Tông càng cổ xưa hơn. Có người nói trong đó cũng có cường giả cấp Đại Đế trấn thủ. Cường giả Tuyệt Thế Cảnh cũng rất nhiều. Trên phương diện thực lực chỉnh thể, sẽ không thua kém Thiên Thần Tông chút nào. Giữa hai bên khác biệt ở chỗ, Thiên Thần Tông là một thế lực, tông chủ ở trên, thống lĩnh tất cả. Kiếm Thành lại giống như là một liên minh, thể chế khác nhau.

Nhưng bất kể nói thế nào, Kiếm Thành lại hết sức đoàn kết. Nhất là kiếm tu lấy Kiếm Vương làm thượng tầng.

– Trương Hoành Vũ quá vô liêm sỉ. Ban đầu, Thiên Thần Tông chúng ta còn có thể chiếm lý. Bây giờ bị hắn làm ầm ĩ, biến thành không chiếm lý.

Một vị trưởng lão cả giận nói. Bộ dáng kia đằng đằng sát khí, giống như Trương Hoành Vũ chưa chết, còn xuất hiện ở trước mặt hắn, tuyệt đối sẽ bị hắn trực tiếp xé xác.

Quả thực, ban đầu là Sở Vương Đình phá hủy luật pháp Hoa Thành, nhiễu loạn quy củ quy tắc Thiên Thần Tông. Cho dù Sở Vương Đình là Kiếm Vương Kiếm Thành, cũng là phía đuối lý. Thiên Thần Tông có thể thảo phạt Kiếm Thành, đòi một câu trả lời hợp lý. Nhưng bởi vì Trương Hoành Vũ ôm nỗi hận ra tay đánh lén, bị giết chết, vốn có lý liền trở thành vô lý, trái lại còn bị thảo phạt.

– Cho dù là Trương Hoành Vũ ra tay đánh lén, Sở Vương Đình phá hủy quy tắc trước. Nhiều nhất chính là ngang nhau. Kiếm Thành dựa vào cái gì chúng ta muốn Thiên Thần Tông chúng ta cho ra một câu trả lời hợp lý.

Một vị trưởng lão khác vô cùng kiên cường nói.

Kiếm Thành không sợ Thiên Thần Tông, Thiên Thần Tông cũng không sợ Kiếm Thành.

– Tin tức về Sở Vương Đình người này, có thu thập được hay không?

Phó tông chủ Thiên Thần Tông mở miệng hỏi.

– Có. Hắn xuất thân Hoa Thành. Phụ thân hắn từng là đệ tử ngoại tông của Thiên Thần Tông ta. Bởi vì phạm sai lầm bị trục xuất ra khỏi bản tông, ở bên trong Hoa Thành sáng lập Sở Môn Kiếm Quán, truyền thụ kiếm pháp…

Nhất thời, tất cả tin tức về toàn gia Sở Vương Đình đều bị đào móc ra.

– Chỉ có điều, khiến người ta cảm thấy kỳ quái chính là, Sở Vương Đình ở trước mười tám tuổi, thiên phú tu luyện và thiên phú kiếm pháp biểu hiện ra cũng không quá mức xuất sắc. Chỉ có thể xem như là còn tạm được. Nhưng nhiều nhất, cũng chính là tiêu chuẩn đệ tử nội tông của bản tông. Mãi đến khi sau mười tám tuổi, võ quán Thiên La ở khu thứ tám thành đông mở ra phân quán, dưới một lần chèn ép, mới phát ra thực lực kinh người.

– Căn cứ vào chúng ta phân tích, Sở Vương Đình hoặc là lúc trước từng có được truyền thừa của cường giả, chỉ là vẫn ẩn nhẫn không phát ra. Hoặc là mấy năm qua mới nhận được truyền thừa của cường giả. Kết quả phân tích, càng thiên về lý do sau.

– Bây giờ nói những cái này đều đã muộn rồi.

Một vị trưởng lão nói.

Quả thực, nếu như đúng lúc phát hiện, hiện tại Sở Vương Đình chính là đệ tử của Thiên Thần Tông, liền có thể tiến một bước làm Thiên Thần Tông lớn mạnh. Đến lúc đó Thiên Thần Thất Tử lại sẽ biến thành Thiên Thần Bát Tử, sánh nang với Thái Dương Sơn một trong bốn thế lực lớn cổ xưa nhất Nam Thần.

Hiện tại, Sở Vương Đình biến thành Kiếm Vương Kiếm Thành. Nếu hắn không muốn gia nhập Thiên Thần Tông, Thiên Thần Tông cũng có không cách nào thi triển ra thủ đoạn cứng rắn.

Hồng trưởng lão đã từng thấy qua Sở Mộ không nói được một lời, sắc mặt có vẻ lo lắng. Lúc đó, chính là hắn kết luận Sở Vương Đình phế bỏ, từ chối tuyển nhận. Về chuyện này, hắn vội vàng chủ động mở miệng nói ra. Cuối cùng còn nói một câu nguyện ý tiếp nhận tông môn trừng phạt.

Bởi vì Hồng trưởng lão hiểu rất rõ, lấy năng lực của Thiên Thần Tông, hoàn toàn có thể điều tra ra được chuyện này. Hoặc hiện tại nói ra, so với chờ sau này bị điều tra ra, bị vạch trần, chỉ sợ bản thân mình không thừa nhận nổi.

Nghe được Hồng trưởng lão nói, sắc mặt mỗi người trong cao tầng Thiên Thần Tông đều hết sức khó coi. Vốn là thiên tài như vậy, sẽ trở thành đệ tử của Thiên Thần Tông của bọn họ. Nhưng chỉ bởi vì một câu nói của Hồng trưởng lão lại bị đẩy đi.

– Quay mặt vào tường suy nghĩ ba mươi năm.

Phó tông chủ trực tiếp nói.

Không ai cầu tình cho Hồng trưởng lão. Không có cách nào, loại thời điểm này chính là như vậy.

– Phó tông chủ, các vị trưởng lão, Nhất Kiếm Tử cầu kiến.

Có người tiến vào trong đại điện báo lên.

– Để cho hắn tiến vào.

Phó tông chủ nói.

Rất nhanh, một thanh niên lưng đeo trường kiếm, thân hình thẳng tắp giống như kiếm, phong quang khí ép người, nhanh chân tiến vào bên trong đại điện.

Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm

– Lão đệ, Thiên Thần Tông truyền đến tin tức. Mâu thuẫn giữa ngươi cùng Thiên Thần Tông, do ngươi và Nhất Kiếm Tử một trong Thiên Thần Thất Tử đánh một trận để kết luận.

Thượng Chí Chân đi tới Sở Môn Kiếm Quán tìm được Sở Mộ, trực tiếp nói cho hắn biết.

Lúc này Sở Môn Kiếm Quán vẫn không có người nào đến đây báo danh. Sở Mộ cũng không nóng nảy. Mỗi ngày hắn ở ngay bên trong kiếm quán tu luyện. Cầu Chân Công, kiếm thuật Vấn Đạo, Tứ Phương Vấn Chân Bộ và Thiên Nhai Chỉ Xích Thân, bốn môn công pháp này là do hắn tự mình nghĩ ra, là chỗ căn bản cường đại của hắn.

– Nhất Kiếm Tử, cũng tốt.

Sở Mộ gật đầu đáp ứng.

Chương 3299: Kiếm của Nhất Kiếm Tử (Hạ)

Cái gì chiếm lý với không chiếm lý, cho tới cuối cùng, vẫn là muốn đánh một trận. Bởi vì, nơi này là thế giới cường giả. Chiếm lý, chỉ có thể xem như là một nước trên, không hơn. Ở dưới tình huống không chiếm lý, tranh luận không có chút ý nghĩa nào. Duy nhất chỉ có chiến mà thôi.

– Ta cảm thấy, lão đệ không nên đồng ý.

Thượng Chí Chân nói:

– Ta nói với ngươi về Nhất Kiếm Tử này.

– Địa giới của Nam Thần có bốn thế lực lớn. Theo thứ tự là Thái Dương Sơn, Thiên Thần Tông, Đông Tinh Phủ và Nam Thập Tự Quân. Đồng dạng, cũng có cách nói bốn đại thanh niên kiếm tu.

Thượng Chí Chân chậm rãi nói:

– Bốn thế lực lớn, mỗi thế lực có thiên tài kiệt xuất nhất, giống như Thái Dương Bát Đại Thánh Tử, Thiên Thần Thất Tử, Nam Thập Tự Lục Tinh, Đông Tinh Lục Thiếu Tôn. Nhưng ở trong những thanh niên thiên tài đồng lứa, kiếm tu chân chính cũng chỉ có bốn.

– Thánh tử thứ 3 của Thái Dương Sơn là Kiêu Dương Kiếm Thánh. Người con trai thứ hai của Thiên Thần Tông là Nhất Kiếm Tử. Vì sao thứ năm của Nam Thập Tự Tinh là Thất Sát Tinh. Thiếu tôn thứ sáu của Đông Tinh Phủ là Tam Tuyệt Kiếm Tôn. Bốn người được gọi là bốn đại thanh niên kiếm tu của địa giới của Nam Thần. Tuổi tác bốn người bọn họ còn chưa có vượt quá năm mươi tuổi.

– Trong đó luận về thực lực, là Kiêu Dương Kiếm Thánh mạnh nhất. Đứng thứ hai, chính là Nhất Kiếm Tử này. Tiếp đó, chính là Thất Sát Tinh và Tam Tuyệt Kiếm Tôn. Thực lực bọn họ cao thấp, ở chỗ tu vi cao thấp. Về thiên phú kiếm pháp, có người nói không chênh lệch lắm. Sở dĩ tu vi cao thấp, cũng có quan hệ tới thời gian tu luyện dài ngắn.

– Tu vi của Nhất Kiếm Tử là Vạn Cổ Cảnh lục trọng thiên. Cảnh giới kiếm pháp là Nhân cảnh đỉnh phong. Đây là tin tức trước đây. Bây giờ có được nâng cao hay không, còn chưa xác định được.

Thượng Chí Chân tiếp tục nói:

– Kiếm của Kiêu Dương Kiếm Thánh giống như mặt trời rực cháy ở trên bầu trời. Lực lượng vô cùng vô tận. Thất Sát Tinh nắm giữ bảy thanh kiếm. Mỗi một kiếm chính là nhất sát. Tam Tuyệt Kiếm Tôn có ba thanh kiếm, mỗi một thanh kiếm chính là nhất tuyệt. Nhất Kiếm Tử chỉ có một kiếm, bình thường là một kiếm luận thắng bại, một kiếm phân sinh tử.

Thượng Chí Chân vừa nói, sắc mặt cũng có vài phần trang nghiêm.

– Mỗi một người bọn họ đều là có thể thiên tài chiến đấu vượt qua vài trọng thiên. Mỗi một cảnh giới kiếm pháp, ít nhất là Nhân cảnh đỉnh phong. Trong bốn người, Nhất Kiếm Tử là cao đoạn nhất. Người của hắn cao đoạn, kiếm của hắn cũng vô cùng cao đoạn. Thời điểm tu vi của hắn còn là Vạn Cổ ngũ trọng thiên, từng chiến đấu cùng một vị cường giả Vạn Cổ bát trọng thiên. Chỉ điểm một kiếm, phân sinh tử.

– Ta biết thực lực của Sở lão đệ không tầm thường. Nhưng, Nhất Kiếm Tử người này, rất cao đoạn. Chiến đấu Vu Nhaiới hắn, bình thường là một kiếm kết thúc, không phải thắng chính là bại. Thậm chí trực tiếp phân ra sinh tử, nhất định phải cẩn thận.

Thượng Chí Chân nói, nhưng không có bao nhiêu phần lo lắng ở bên trong. Dù sao, Sở Mộ rất thần bí. Hắn hoàn toàn nhìn không thấu.

– Ý kiến của ta không thay đổi.

Sở Mộ gật đầu biểu thị đã biết. Đối với người gọi là Nhất Kiếm Tử này, cũng cũng sinh ra vài phần hứng thú. Hắn muốn xem thử, là kiếm cao đoạn như thế nào, mới có thể một kiếm phân thắng bại, phân sinh tử.

– Đã như vậy, ta lại thay lão đệ trả lời Thiên Thần Tông.

Thượng Chí Chân nói.

Tin tức của Thiên Thần Tông cũng rất nhanh đáp lại. Nhất Kiếm Tử cùng Sở Vương Đình chiến đấu với nhau, được quyết định ở ba ngày sau, đánh một trận ở Thiên Tích Phong.

Thiên Tích Phong vừa lúc ở giữa Thiên Thần Tông và Kiếm Thành.

– Đi thôi.

Sở Mộ đứng dậy.

Chuyện Nhất Kiếm Tử của Thiên Thần Tông cùng Sở Vương Đình Kiếm Vương Kiếm Thành, hẹn nhau đánh một trận ở Thiên Tích Phong, bất luận là Thiên Thần Tông hay Kiếm Thành, đều không có phong tỏa tin tức. Kiếm Thành chọn lựa thái độ là không cố gắng truyền ra cũng không phong tỏa tin tức. Ngược lại, Thiên Thần Tông lại trắng trợn tuyên truyền. Bởi vì bọn họ có lòng tin lớn lao đối với Nhất Kiếm Tử. Bọn họ cũng cho rằng đây là một cơ hội tốt, một cơ hội tốt để mở rộng lực ảnh hưởng của Thiên Thần Tông.

Một tông môn muốn phát triển cường đại hơn, có liên quan mật thiết đến lực ảnh hưởng.

Sở Môn Kiếm Quán khai trương, cũng không có bất kỳ tuyên truyền nào. Nhưng lần này, không thể nghi ngờ là tuyên truyền vô cùng tốt. Rất nhiều người đều biết tới, Sở Vương Đình Kiếm Vương Kiếm Thành lại được gọi là Sở Mộ, chính là quán chủ Sở Môn Kiếm Quán.

Nếu như trận chiến này, Kiếm Thành Kiếm Vương thắng. Không chỉ có là thanh danh của một mình hắn cường thịnh đến một trình độ kinh người. Ngay cả Sở Môn Kiếm Quán cũng sẽ danh tiếng đại chấn.

Kiếm Thành không chỉ có một mình Sở Mộ lên đường đi tới Thiên Tích Phong. Có rất nhiều kiếm tu kiếm giả cũng đều lên đường chạy tới đó.

Dù sao, đây chính là một trận đánh giữa hai vị Kiếm Vương. Đối với luyện kiếm người mà nói, càng quan trọng hơn.

Còn nữa, Sở Mộ lại là Kiếm Vương của Kiếm Thành. Rất nhiều Kiếm Vương đều lên đường, mục đích chính là trợ uy cho Sở Mộ. Tối thiểu có thể đề phòng Thiên Thần Tông ngầm hạ sát thủ.

Tháp chủ Thiên kiếm tháp số 1, chính là đệ tử tháp chủ Thần kiếm tháp thu nhận ở bên trong giới vực Úy Lam. Hắn biết, Sở Mộ chính là người được sư phụ chỉ định đại diện cho tháp chủ Thần kiếm tháp. Người có thể được sư phụ nhìn trúng, chỉ bằng vào điểm này, cũng đủ để cho hắn đứng ra.

Tháp chủ Thiên kiếm tháp số một giống như tháp chủ Thần kiếm tháp, bình thường cũng ở trong bế quan ít ra ngoài, tương đối thần bí. Tu vi của hắn, còn chưa có đạt được cấp Đại Đế. Nhưng ở trong Tuyệt Thế, hắn đã là cường giả cấp Thánh Tôn.

Ngoại trừ Tháp chủ Thiên kiếm tháp số 1 ra, Tháp chủ Thiên kiếm tháp số 2, người Sở Mộ từng gặp qua một lần cũng xuất phát. Có thể nói, ngoại trừ năm tháp chủ Thiên kiếm tháp không có ở bên trong Kiếm Thành a, bảy Tháp chủ Thiên kiếm tháp khác đều lên đường.

Ở bên trong Kiếm Thành, thân phận của bọn họ lại là Kiếm Hoàng.

Trong những người Kiếm Hoàng, cảnh giới kiếm pháp Địa cảnh. Sở Mộ là Kiếm Vương của Kiếm Thành, ở bên trong Kiếm Thành thuộc về hậu bối của bọn họ. Trưởng bối tất nhiên là ở trên trình độ nhất định, phải bảo vệ hậu bối.

Kiếm Thành bên này có rất nhiều cường giả xuất động. Thiên Thần Tông bên kia, cũng có rất nhiều cường giả xuất động, hội tụ ở Thiên Tích Phong.

Thiên Tích Phong thật ra cũng không lớn, cũng không tính là quá cao. Còn chưa đủ nghìn trượng. Bình thường cũng ít có người nghỉ chân dừng lại đây. Nhưng giờ này ngày này, lại hoàn toàn khác biệt.

Chương 3300: Thật là một kiếm (Thượng)

Trong thời gian ba ngày, dưới Thiên Tích Phong đã đông nghịt người. Mục đích của những người này, tất nhiên là muốn tới quan sát trận đánh giữa Nhất Kiếm Tử một trong Thiên Thần Tông Thất Tử và Sở Vương Đình Kiếm Vương mới tiến vào Kiếm Thành (Sở Mộ).

Ngày thứ ba, trên đỉnh Thiên Tích Phong xuất hiện một bóng người, cao ngạo cường thế. Dường như toàn thế giới, chỉ có một mình hắn còn sống. Loại khí tức trên người này, độc nhất vô nhị, sắc bén tuyệt luân.

Hắn chính là Nhất Kiếm Tử của Thiên Thần Tông.

– Theo lời đồn đại, Nhất Kiếm Tử chiến đấu chỉ cần một kiếm. Giết người, cũng chỉ ra một kiếm. Không biết là thật hay giả vậy?

– Đương nhiên là sự thật. Đây cũng là nguyên nhân tồn tại cách gọi Nhất Kiếm Tử này.

– Nhất Kiếm Tử thành danh đã hơn mười năm. Theo lời đồn đại ở thời điểm hắn còn tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên, đã một kiếm giết chết cường địch Vạn Cổ bát trọng thiên, thực lực vô cùng đáng sợ.

– Không phải nói đệ nhất thiên tài Thiên Thần Tông, chỉ có thể chiến đấu vượt qua hai tầng thứ sao?

Một câu nói vừa nói ra, nhất thời rước lấy không ít ánh mắt khinh bỉ.

– Vậy cũng không tính Thất Tử ở bên trong.

Vẫn là có người có lòng tốt giải thích.

Về sự tích huy hoàng của Nhất Kiếm Tử trong quá khứ đã bị người ta đào móc ra từng cái một, khiến cho những người khác lại một lần nữa thán phục một hồi. Thật ra, đây là do Thiên Thần Tông an bài. Ngay từ đầu bọn họ đã an bài một ít đệ tử đổi trang phục xen lẫn vào bên trong đám người, tuyên dương quá khứ huy hoàng của Nhất Kiếm Tử, khiến thanh uy của hắn lớn mạnh, cũng gián tiếp làm lớn mạnh thanh uy của Thiên Thần Tông.

Đồng thời, cũng đang âm thầm nói ra một ít tin tức bất lợi đối với Sở Mộ. Đây là một loại sách lược, một loại chiến thuật.

Giống như phụ thân của Sở Vương Đình, từng là đệ tử ngoại tông của Thiên Thần Tông. Lẽ ra Sở Vương Đình cũng nên tiến vào Thiên Thần Tông tu luyện v.v… Giống như Sở Vương Đình đại náo Hoa Thành, trái với luật pháp Hoa Thành, phá hủy quy tắc của Thiên Thần Tông v.v.

Nói tóm lại, chính là cố gắng hết sức lấy phương thức bôi đen khiến người ta khó có thể cảm thấy được, chèn ép khí thế.

Dưới sự hướng dẫn của người có tâm, rất nhiều người không có tâm tư cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Ở trên phương diện lời nói cũng vô cùng bất lợi đối với Sở Mộ.

– Kiếm Vương mới tiến vào sao? Nghe không tệ. Nhưng có người nói chỉ là Kiếm Vương nhất tinh. Cảnh giới kiếm pháp tương đương với trình độ Nhân cảnh sơ giai. Hoàn toàn không thể so sánh được với Nhất Kiếm Tử. Khẳng định cũng là kết quả bị một kiếm giết chết trong nháy mắt.

– Thiên Thần Tông thật đúng là một đám không thể đặt lên được mặt bàn.

Một vị Kiếm Hoàng của Kiếm Thành cười lạnh nói.

– Đây là thủ đoạn Thiên Thần Tông am hiểu. Chẳng có gì là lạ.

Kiếm Hoàng khác cũng cười nói. Mỗi người đều không để vào mắt.

Kiếm tu chân chính, tâm tính kiên nghị, tuyệt đối sẽ không bị ngôn luận bên ngoài ảnh hưởng.

Lúc này, Sở Mộ đến. Hắn đi thẳng đến Thiên Tích Phong. Dọc đường đi bị người khác chỉ chỏ nói xấu sau lưng, hắn lại giống như không nghe được.

Ở trên Thiên Tích Phong đánh một trận so với đánh một trận ở Long Thủ Sơn trên vùng đất lưu vong năm đó, thực sự có vài phần tương tự. Chỉ là đổi địa điểm đổi đối thủ.

– Kiếm của ta, chỉ một lần rút ra khỏi vỏ. Sống hay chết, phải xem tạo hóa của chính ngươi.

Ánh mắt Nhất Kiếm Tử của Thiên Thần Tông vô cùng băng hàn. Loại băng hàn này, dường như có thể đông cứng lại tất cả, lại ẩn chứa sự sắc bén vô cùng đáng sợ, xuyên thủng vạn vật. Giọng nói của hắn cũng sắc bén kinh người.

Nói tóm lại, trên người Nhất Kiếm Tử phát ra khí tức vô cùng sắc bén. Sự bén nhọn hoàn toàn vượt qua kiếm tu khác. Đó là một loại sắc bén kiếm ra không quay về tiến thẳng không lùi. Người của hắn rất cực đoan. Kiếm của hắn càng cực đoan hơn.

Sở Mộ cũng lần đầu tiên nhìn thấy khí thế như vậy. Đối thủ như vậy, càng làm cho hắn cảm thấy hứng thú.

– Ngươi ra một kiếm, không giết chết ta được. Sẽ phải chết ở dưới kiếm của ta.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói, thần sắc ung dung.

– Từ khi tay của ta bắt đầu cầm kiếm lên, ta đã đi lên con đường không hối hận. Sinh tử, hoàn toàn không để ý.

Nhất Kiếm Tử lạnh lùng nói.

– Đã như vậy, xuất kiếm đi.

Sở Mộ nói.

Tu vi của Nhất Kiếm Tử thật sự là Vạn Cổ Cảnh lục trọng thiên không sai. Nhưng công pháp tu luyện lại là công pháp trấn tông của Thiên Thần Tông. Bởi vậy kiếm nguyên toàn thân vô cùng tinh thuần, phải thắng được rất nhiều người tu luyện Vạn Cổ lục trọng thiên. Kiếm pháp hắn tu luyện, tất nhiên cũng vô cùng cao minh. Lại phối hợp với cảnh giới kiếm pháp cao siêu và kỹ năng chiến đấu kinh người, thực lực toàn thân vô cùng bất phàm.

Nhưng không quan tâm thực lực Nhất Kiếm Tử như thế nào, Sở Mộ lại hoàn toàn không có chút sợ hãi. Hắn cũng không có cảm thấy một chút khẩn trương nào. Bởi vì thực lực chân chính của hắn đã sớm vượt qua trình độ Vạn Cổ Cảnh.

Để cho Nhất Kiếm Tử xuất thủ trước, là vì Sở Mộ muốn xem thử, Nhất Kiếm Tử chỉ ra một kiếm ảo diệu ở nơi nào.

Đọc vạn quyển sách, đi nghìn dặm đường, xem vô số kiếm, chiến đấu với vô số người, lại vừa thành tựu vô thượng.

– Ta xuất kiếm trước, ngươi hẳn phải chết.

Nhất Kiếm Tử hoàn toàn tự tin.

– Coi như là ta muốn chết đi.

Sở Mộ không muốn lại tiếp tục nói thừa nữa.

Phó tông chủ Thiên Thần Tông dẫn theo các trưởng lão liên can. Ngoài ra, trong Thiên Thần Thất Tử có năm người đang ở tại chỗ nhìn. Ánh mắt của vô số người đều đang nhìn kỹ.

– Ta thành toàn cho ngươi.

Nhất Kiếm Tử vừa dứt lời chớp mắt, hai tròng mắt cũng đồng thời hiện lên một tia tinh quang sắc bén. Tinh quang giống như kiếm, bắn ra. Kiếm phía sau lưng tự nhiên nhảy lên. Một tia kiếm quang phá không.

Tay phải Nhất Kiếm Tử chộp một cái vào trong hư không. Chuôi kiếm rơi vào trong tay hắn. Hắn thuận thế chém xuống một kiếm, khí thế vô cùng kinh người, lực lượng mạnh mẽ kinh người. Dường như một kiếm chém ra bầu trời, chém rách Thiên Tích Phong dưới chân.

Nhưng một kiếm chém xuống lại bỗng nhiên dừng lại. Thời gian dừng lại vô cùng ngắn ngủi. Duy nhất chỉ có những người vượt qua Vạn Cổ Cảnh mới có thể đủ nhìn ra được. Trong nháy mắt dừng lại kia, lực lượng của thanh kiếm chém xuống lại hoàn toàn không có chút tiêu tan nào, hoàn toàn bị phong tỏa ở trong đó, không ngừng ngưng tụ. Sau đó, bất chợt hoàn toàn bạo phát, đâm thẳng tắp về phía trước, lao về phía Sở Mộ.

Người Nhất Kiếm Tử và kiếm trong tay hoàn toàn dung hợp làm một, trực tiếp hóa thành một thanh lợi kiếm. Một thanh bảo kiếm đâm rách trời cao, lấy tốc độ không thể nào hình dung được, đâm về phía Sở Mộ.

Chương 3301: Thật là một kiếm (Hạ)

– Nhân cảnh cực hạn!

Một vị Kiếm Hoàng của Kiếm Thành nhất thời kinh ngạc kêu lên.

Trong tin tức nhận được, cảnh giới kiếm pháp của Nhất Kiếm Tử là Nhân cảnh đỉnh phong. Thật không nghĩ tới cảnh giới kiếm pháp thật sự lại là Nhân cảnh cực hạn.

Trong cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh có năm đẳng cấp. Càng cao cấp, lúc xuất kiếm bản thân cùng kiếm trong tay dung hợp lại càng rõ ràng càng triệt để hơn. Ở cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh cực hạn, toàn thân và kiếm hoàn toàn tuy hai mà một, thật sự đạt tới mức độ người chính là kiếm, kiếm chính là người, vô cùng sắc bén vô cùng đáng sợ. Gần như có thể xuyên thủng tất cả.

– Thì ra là thế.

Sở Mộ liếc mắt liền nhìn ra được chỗ ảo diệu trong một kiếm này của Nhất Kiếm Tử.

Một kiếm này và bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm của hắn, có hiệu quả hay như nhau. Đương nhiên, phương thức vận chuyển lực lượng khác nhau.

Lực lượng vận chuyển của bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm là hoàn thành ở trong người. Một kiếm này của Nhất Kiếm Tử, lại là hoàn thành ở bên ngoài.

Đầu tiên là một kiếm chém xuống. Kiếm chém, bình thường có đầy đủ lực lượng mạnh mẽ, mới có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất. Thời khắc kiếm của Nhất Kiếm Tử chém xuống, lại không có chém giết bất kỳ mục tiêu nào, trái lại chém xuống, lực lượng hoàn toàn phong tỏa ở trong thân kiếm, trong nháy mắt bạo phát ra. Dưới người kiếm hợp nhất, một phần chuyển hóa thành tốc độ, đâm về phía mục tiêu.

Một kiếm này chính là lực lượng cùng tốc độ kết hợp. So với bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm, mỗi bên đều có ưu thế riêng. Nhưng nếu luận về tiềm lực, tất nhiên là không bằng bí quyết Thiên Nhai Hải Giác Kiếm.

Nhưng Nhất Kiếm Tử lấy cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh, có thể thi triển ra một kiếm như vậy, cũng đủ thấy thiên phú của hắn ở trên kiếm pháp quả thực vô cùng cao thâm. Nếu như Nhất Kiếm Tử biết Sở Mộ chỉ dùng để loại ánh mắt tiền bối cao nhân quan sát, phán xét kiếm pháp và thiên phú của hắn, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì.

Kiếm của Nhất Kiếm Tử đâm ra, tốc độ cực nhanh, đồng thời, sắc bén tuyệt luân. Đó là kết hợp giữa lực lượng cùng tốc độ, tiến thẳng không lùi, kiếm ra không quay về. Một kiếm bén nhọn như vậy, gần như sáng mù hai mắt phần lớn mọi người, khiến cho bọn họ không cách nào nhìn thẳng, khiến cho bọn họ liên tiếp phát ra những tiếng kêu kinh ngạc.

Ở dưới một kiếm của Nhất Kiếm Tử, Sở Mộ thật giống như biến thành một vị bức tượng bằng gỗ, sợ tới mức choáng váng.

Kiếm của Nhất Kiếm Tử thật sự nhanh sao?

Kiếm của hắn nhanh đến mức người tu luyện Vạn Cổ bát trọng thiên ở đây cũng không có cách nào nhận ra. Cho dù là người tu luyện Vạn Cổ cửu trọng thiên cũng chỉ có thể rất miễn cưỡng bắt được một tia ánh sáng, lại khó có thể làm ra phản ứng.

Sở Mộ phát ra chấn động khí tức là Vạn Cổ ngũ trọng thiên. Theo mọi người thấy, cho dù Sở Mộ là một vị thiên tài có thể sánh ngang cùng Nhất Kiếm Tử, thực lực hắn nhiều nhất cũng chỉ tương đương với Vạn Cổ bát trọng thiên. Vẫn không phải là đối thủ của Nhất Kiếm Tử.

Rất nhanh, bọn họ đã biết, mình sai. Hơn nữa, sai đến mức vô cùng thái quá.

Ngay khi kiếm của Nhất Kiếm Tử sắp đâm tới trước mặt Sở Mộ, kiếm của Sở Mộ cũng ra khỏi vỏ.

Tinh Lưu Kiếm hóa thành một tia tinh quang, so với tốc độ lưu tinh còn nhanh hơn.

Một kiếm này tên là Thiên Nhai Hải Giác, lấy bộ phận lực lượng Cầu Chân Công đẩy mạnh.

Nó tổng cộng có mấy chục tầng. Sở Mộ thi triển ra là… tầng thứ tư.

Gấp bốn lực lượng gấp bốn tốc độ!

Tốc độ kiếm của Sở Mộ hoàn toàn vượt qua Nhất Kiếm Tử. Lực lượng ẩn chứa ở trong đó càng mạnh mẽ hơn.

Một kiếm. Chỉ là một kiếm. Tinh Lưu Kiếm liền công kích trúng một kiếm Nhất Kiếm Tử đâm tới. Hai kiếm va chạm, uy lực đáng sợ vô cùng chỉ trong chớp mắt đã bạo phát ra. Thật giống như va chạm không phải là hai thanh kiếm, mà là hai ngọn núi cao, hai đại lục. Chúng phát ra uy lực và phong bạo vô cùng kinh người. Tinh Lưu Kiếm trong tay Sở Mộ ở trong nháy mắt bắt đầu từ mũi kiếm, từng tấc từng tấc vỡ vụn ra đi.

Tinh Lưu Kiếm là bảo kiếm cực phẩm. Nhưng so sánh với kiếm Nhất Kiếm Tử sử dụng, vẫn có chênh lệch cực lớn. Bởi vì kiếm của Nhất Kiếm Tử là linh kiếm.

Nhưng ở dưới lực lượng khổng lồ va chạm như vậy, mặc dù linh kiếm của Nhất Kiếm Tử không có vỡ nát từng tấc giống như Tinh Lưu Kiếm, lại vẫn bị tổn thương. Trên thân kiếm, những vết nứt trải rộng.

Giữa linh kiếm và Nhất Kiếm Tử có liên quan đến nhau. Linh kiếm bị thương, tâm thần Nhất Kiếm Tử cũng theo đó bị trùng kích cực lớn. Toàn thân hắn run lên, không nhịn được lui về phía sau vài bước. Sắc mặt đầu tiên là ửng đỏ, lại bị tái nhợt thay thế. Khóe miệng tràn ra dòng máu. Hai tròng mắt càng hiển hiện ra mệt mỏi nồng đậm. Hắn thật sự không có cách nào che giấu được sự chấn động kinh sợ. Trong lòng hắn giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.

Trái lại, Sở Mộ ngoại trừ thanh Tinh Lưu Kiếm bị hư hỏng ra, toàn thân bình yên vô sự.

Thật ra, Sở Mộ nếu như nguyện ý, cũng có thể bảo vệ được Tinh Lưu Kiếm không bị tổn hại. Nhưng hắn không làm như vậy. Bởi vì không nhất thiết phải làm vậy.

– Chờ ngươi nắm giữ linh kiếm, ta và ngươi lại tái chiến.

Nhất Kiếm Tử nói, ánh mắt nhìn chăm chú vào Sở Mộ. Sau đó hắn thu hồi ánh mắt xoay người nhảy xuống khỏi Thiên Tích Phong.

Sở Mộ lơ đễnh cười. Hắn cũng xoay người nhảy xuống Thiên Tích Phong, không quay đầu lại rời đi, quay về Kiếm Thành.

– Rốt cuộc là người nào thắng?

– Ta thấy là Nhất Kiếm Tử. Ngươi không thấy kiếm của Sở Kiếm Vương kia đều bị hư hỏng rồi sao.

– Hư hỏng là bởi vì kiếm của Sở Kiếm Vương là bảo kiếm, kiếm của Nhất Kiếm Tử là linh kiếm.

– Bảo kiếm đấu với linh kiếm, trên Tiên Thiên lại có hoàn cảnh xấu.

– Nói nhiều như vậy, vậy rốt cuộc là người nào thắng?

Vấn đề quay về một vòng, ai thua ai thắng?

Có lẽ, ngoại trừ bản thân hai người Sở Mộ và Nhất Kiếm Tử ra, những người khác đều không biết được rõ ràng.

Dù sao kết quả hai kiếm va chạm, là bảo kiếm của Sở Mộ bị nghiền nát, linh kiếm của Nhất Kiếm Tử bị hao tổn, tâm thần bị thương. Nhưng nếu Sở Mộ cũng sử dụng linh kiếm, dưới hai kiếm va chạm, linh kiếm của Sở Mộ cũng có thể bị hao tổn, tâm thần bị thương.

Cho nên ở trong mắt của mọi người, đây chắc là một cục diện thế hoà.

truyện tà tu audio

– Nhất Kiếm Tử, thương thế như thế nào?

Phó tông chủ Thiên Thần Tông hỏi, giọng nói tràn ngập sự thân thiết.

– Phó tông chủ, ta chỉ là tâm thần có chút bị hao tổn. Sau một thời gian ngắn là khỏi hẳn.

Nhất Kiếm Tử nói.

Chương 3302: Tà Kiếm Vương Sở Mộ (thượng)

– Nhất Kiếm Tử, ngươi cho rằng Sở Vương Đình và ngươi, ai mạnh ai yếu?

Một vị trưởng lão hỏi thăm.

– Trận chiến này tính là hoà. Về phần ai mạnh ai yếu, vẫn không có cách nào hoàn toàn xác định được.

Nhất Kiếm Tử khẽ nhíu mày. Bất chợt, hắn lộ ra vẻ tự tin:

– Chỉ có điều, lần sau tái chiến, ta nhất định có thể một kiếm đánh bại hắn.

Nhất Kiếm Tử cảm thấy ở trong một kiếm quyết đấu kia, hắn đã nhìn thấu Sở Mộ, tìm được phương pháp đánh bại Sở Mộ. Hắn gọi là Nhất Kiếm Tử, kiếm pháp của hắn cũng gọi là “nhất kiếm“. Bất luận là chiến đấu hay giết người từ trước đến nay đều chỉ đánh ra một kiếm. Nhưng một kiếm kia cũng không phải không luôn không đổi, mà là sẽ căn cứ vào hoàn cảnh, căn cứ vào đối thủ để tiến hành điều chỉnh rất nhỏ, khiến cho nảy sinh biến hóa khác nhau.

Bất kể nói thế nào, trên Thiên Tích Phong, một trận đánh giữa Nhất Kiếm Tử của Thiên Thần Tông cùng Sở Mộ Kiếm Vương mới tiến vào Kiếm Thành, cuối cùng lấy thế hoà kết thúc. Tin tức này nhanh chóng được truyền ra, rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ địa giới của Thiên Thần Tông. Bởi vậy, danh tiếng Sở Mộ đại chấn. Theo đó chính là thanh danh Sở Môn Kiếm Quán cũng lan xa.

Sau khi Sở Mộ quay về Sở Môn Kiếm Quán ở Kiếm Thành không lâu, lại có người tới cửa báo lại tên trở thành kiếm đồ. Hơn nữa còn không chỉ một người.

Thời gian mấy ngày ngắn ngủi, số lượng kiếm đồ bên trong kiếm quán lại vượt quá một trăm. Đây là kết quả Sở Mộ đã cố ý khống chế.

Có trên trăm kiếm đồ, các giáo tập tất nhiên bận việc lu bù. Nói là bận rộn, thật ra cũng không vội vàng. Chính là cách ba tới năm này chỉnh thể chỉ điểm một phen, không hơn. Rất nhàn nhã. Về phần Sở Vương Đạo, hiện nay chỉ là tu vi Quy Nguyên Cảnh nhất giai và cảnh giới kiếm pháp Hoạt Kiếm, quá mức thấp. Sở Mộ trực tiếp chuyển cho hắn không ít điểm Kiếm Thành, để cho hắn đi tới bốn đại Tu Luyện Thánh Địa cô gắng tu luyện. Thời điểm quay về kiếm quán cũng sẽ tận tâm tận lực chỉ điểm.

Có người như Sở Mộ tận tâm tận lực chỉ điểm, lại có đầy đủ điểm Kiếm Thành tiến vào bốn đại Tu Luyện Thánh Địa tu luyện, thiên phú của bản thân Sở Vương Đạo cũng coi như không kém. Bản thân hắn cũng vô cùng cố gắng. Dưới các loại điều kiện tổng hợp lại, tu vi của hắn mỗi ngày đều đang nhanh chóng nâng cao. Kiếm pháp cũng mỗi ngày đều đang tăng cường với tốc độ bản thân có thể cảm giác được.

Ngày thứ mười quay về kiếm quán, có khách tới cửa.

– Sở Kiếm Vương chào ngươi. Ta là tháp vệ của Thiên kiếm tháp số 1, tuân lệnh của Tháp Chủ, đặc biệt đưa đồ tới.

Một người trung niên toàn thân mặc giáp y, hai tay cung kính đưa một chiếc hộp dài tới.

Sở Mộ đưa tay tiếp nhận. Chiếc hộp dài được làm bằng gỗ, tản ra mùi thơm ngát. Đây là một loại gỗ hiếm thấy quý trọng tạo ra thành. Bình thường được dùng để cất binh khí, có thể đưa đến tác dụng chăm dưỡng.

Sở Mộ vừa mở cái hộp dài ra. Một tia ánh sáng như sương như tuyết, chợt lóe lên, rọi sáng hai tròng mắt hắn, cũng khiến cho hắn không tự chủ nheo lại. Con ngươi màu đen hiện ra ảnh ngược của một tia kiếm quang.

Đặt ở giữa chiếc hộp dài tất nhiên là kiếm. Đó là một thanh kiếm thoạt nhìn như sương như tuyết, hàn ý kinh người.

Hàn ý này không phải là hàn ý của trời băng đất tuyết, mà là phong quang của kiếm đạt tới một loại cực hạn sau đó tạo ra hàn ý, so với băng càng rét lạnh hơn.

Vừa liếc mắt, Sở Mộ liền nhìn ra thanh kiếm này là một thanh linh kiếm. Đồng thời, còn là một thanh linh kiếm đạt được cấp bậc thượng phẩm.

– Thay ta chuyển lời cảm ơn Tháp Chủ.

Sở Mộ nói với tháp vệ này.

– Sở Kiếm Vương, từ biệt. Ta sẽ chuyển nguyên văn lời nói của ngươi lại.

Tháp vệ cung kính thi lễ sau đó xoay người rời đi.

Sau khi tháp vệ rời khỏi đó, Sở Mộ cũng mang theo linh kiếm đi tới bên trong mật thất bế quan, chuẩn bị luyện hóa linh kiếm.

Ban đầu, sau khi Tinh Lưu Kiếm bị hỏng, hắn chỉ còn lại Trường Không Kiếm. Nhưng Trường Không Kiếm lại là thanh kiếm do phụ thân của Sở Vương Đình lưu lại. Phần nhiều là một loại tượng trưng. Bởi vậy, Sở Mộ cũng không có ý định lại dùng Trường Không Kiếm để chiến đấu. Hơn nữa, Trường Không Kiếm chỉ là bảo kiếm trung phẩm. Đối với trình độ này của nó mà nói, đã quá yếu. Bởi vậy hắn liền truyền lại cho Sở Vương Đạo.

Linh kiếm, nhất định là cần. Ở trong Chú Kiếm Lâu của Kiếm Thành, tất nhiên cũng có linh kiếm tồn tại. Đáng tiếc chính là, phần lớn đều là linh kiếm hạ phẩm. Sở Mộ chướng mắt. Linh kiếm trung phẩm cũng có, nhưng cực ít. Sau khi Sở Mộ xem, không có tìm được cái nào tiện tay.

Còn nữa, thứ linh kiếm này tốt nhất là do mình bồi dưỡng ra, mức độ phù hợp mới càng cao. Nhưng muốn bồi dưỡng được linh kiếm thích hợp với mình nhất, trong thời gian ngắn khẳng định là không được. Còn nữa, hiện nay, Sở Mộ cũng không có tìm được nguyên liệu thích hợp. Bởi vậy hắn chỉ có thể tạm thời gác lại.

Dù sao kiếm phôi linh kiếm Tiên Thiên thật sự tồn tại. Chỉ có điều hiện nay bên trong Kiếm Thành, hình như đang rất thiếu. Sở Mộ cũng đã xin. Chỉ có điều chắc hẳn phải chờ đợi một khoảng thời gian mới được.

Tháp chủ của Thiên kiếm tháp số 1 đưa tới thanh linh kiếm thượng phẩm này, tên là Tuyết Dạ. Đây là một thanh thoạt nhìn vô cùng sắc bén, kiếm tốt chém vàng cắt ngọc. Đồng thời cũng là một thanh kiếm cứng rắn, cực kỳ cứng rắn.

Kiếm cứng rắn, bình thường thích hợp hơn với kiếm pháp lực lượng và tốc độ. Đây cũng là do Tháp chủ của Thiên kiếm tháp số 1 quan sát trận đánh giữa Sở Mộ và Nhất Kiếm Tử, nhìn Sở Mộ đâm ra một kiếm kia, sau đó làm ra phán đoán.

Quả thực, hiện nay mà nói, Tuyết Dạ Kiếm thích hợp để Sở Mộ sử dụng.

Vạn Cổ Cảnh bình thường muốn luyện hóa linh kiếm thượng phẩm, cực kỳ khó khăn. Hoặc là thất bại, hoặc là thành công. Nhưng sự thành công ấy, chí ít cũng cần phải mất mấy tháng mới có thể làm được. Duy nhất chỉ có đến Tuyệt Thế Cảnh mới có thể nhanh chóng luyện hóa linh kiếm thượng phẩm ở trong vài ngày ngắn ngủi. Nhưng từ khi Sở Mộ bắt đầu luyện hóa đến lúc luyện hóa thành công, chỉ dùng chưa tới nửa ngày. Đó chính nhờ vào kiếm đạo bản nguyên.

Lực lượng Cấp Chúa Tể mới có thể nắm giữ, luyện hóa chỉ là một thanh linh kiếm thượng phẩm, dễ dàng như trở bàn tay. Nếu không phải bởi vì nguyên nhân Sở Mộ e ngại mình có kiếm đạo bản nguyên quá ít, một khi tiêu hao khôi phục cũng rất chậm, làm sao còn cần nửa ngày. Nửa khắc đồng hồ cũng không cần.

Tuyết Dạ Kiếm ở trong tay, một kiếm thuận lợi chém ra, không có dùng bất kỳ lực lượng nào. Kiếm quang kinh người như sương như tuyết, ở trong không khí lưu lại một vết tích thẳng tắp. Sau mấy hơi thở vết tích này mới tiêu tan.truyện cõi âm

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 9 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)