Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 652 [Chương 3258 đến 3262]
❮ sautiếp ❯Chương 3258: Kiếm khiêu chiến khu thứ tám (Thượng)
Tinh túy của đường kiếm này là khởi động ba lực lượng tinh khí thần, phải đủ nhanh, phải đồng bộ, không thể khác nhau chút nào, cùng rót vào thanh kiếm trong tay, gom chúng nó thành một.
Nói thẳng ra Vấn Đạo kiếm thuật là kỹ xảo dùng kiếm, là một loại lực lượng vận dụng kỹ xảo, kỹ xảo cực kỳ cao minh.
Lúc trước cưỡng ép thi triển là Sở Mộ đã chuẩn bị sẵn sàng, toàn quá trình chỉ ba giây. Luyện thành thức này cần động ý niệm là tinh khí thần ngưng tụ, kiếm thức thi triển ra, thời gian không chỉ có một giây.
Tu luyện tu luyện tu luyện, lặp đi lặp lại tu luyện nhiều lần như không biết mệt.
Mỗi lần Sở Mộ chỉ điều động một ít tinh khí thần, có như vậy mới chống đỡ được tu luyện thời gian càng dài.
Chém kiếm ra để lại vết kiếm thẳng tắp trong không khí, từng vệt kiếm tồn tại vài giây mới biến mất. Vì Sở Mộ chém kiếm tốc độ càng lúc càng nhanh nên vết kiếm mới xuất hiện mà vết kiếm cũ chưa tan biến hết, trông như đan chéo nhau thành lưới.
Một thức Khởi Vu Vi Mạt không gò bó vào chiêu thức hay khuôn mẫu, hoặc nên nói mười bốn thức Vấn Đạo kiếm thuật không có chiêu thức mẫu, không chú trọng quỹ tích xuất kiếm này nọ. Sau khi luyện thành có thể tùy tâm tùy tính chém kiếm từ mỗi góc độ.
Nhưng Vấn Đạo kiếm thuật là thể hiện trải nghiệm của Sở Mộ, khắc cốt minh tâm, bởi vậy mỗi một thức thể hiện ra hơi thở khác nhau.
Thức Khởi Vu Vi Mạt nếu thi triển cho cảm giác từ thân phận thấp vùng lên, như một cọng cỏ kiên cường chui ra hòn đá đè lên mình, bất khuất không tha.
Nguyên ngày Sở Mộ lo thi triển thức Khởi Vu Vi Mạt, mãi khi hao hết kiếm khí, cạn kiệt lực lượng khí lực, lực lượng tinh thần cũng hết mới dừng lại. Sở Mộ vận chuyển Cầu Chân công hấp thu nguyên khí thiên địa phục hồi.
Sở Mộ mất một ngày mới phục hồi lại lực lượng bị tiêu hao, khiến hắn phải cảm khái rằng Cầu Chân công thật là môn công pháp chuyên ăn nguyên khí. Hắn phải kiếm nhiều Nguyên Thạch hơn nữa, nếu chỉ dựa vào hấp thu nguyên khí thiên địa trong không khí thăng cấp thì độ khó rất lớn.
Sở Mộ không biết trong năm ngày hắn bế quan bên ngoài xảy ra nhiều chuyện.
Sở Vương Đạo thấy Sở Mộ liền reo lên, bộ dáng như trút được gánh nặng:
– Đại ca xuất quan rồi!
Năm ngày, Sở Vương Đạo chưa bao giờ nghĩ năm ngày sẽ khó vượt qua như vậy. Sở Mộ giao kiếm quán cho Sở Vương Đạo quản lý, y chưa từng có kinh nghiệm đó nên làm việc rất khó khăn, có nhiều chuyện không biết nên làm sao.
Mặc kệ nói sao thì năm ngày qua Sở Vương Đạo ít nhiều gì trưởng thành một chút.
Sở Mộ thuận miệng hỏi:
– Mấy ngày nay có xảy ra chuyện gì không?
Cùng lúc đó Sở Vương Đạo mở miệng nói:
– Đại ca, khí thế của đại ca…
Sở Vương Đạo kinh ngạc nhìn Sở Mộ, lúc trước gã cảm giác tu vi của đại ca là Luyện Khí thập nhị giai nhưng bây giờ rất mơ hồ quái dị.
Sở Mộ trả lời:
– Lần này bế quan có thu hoạch, tu vi phục hồi, thực lực tăng lên.
Sở Vương Đạo tức giận nói:
– Tốt quá rồi, đại ca không biết đâu, giờ người bên ngoài toàn nói đại ca đã bị phế, thành phế nhân rồi.
Sở Vương Đạo tin tưởng Sở Mộ tuyệt đối, hắn nói gì tin nấy.
Sở Mộ nói:truyện huyền huyễn audio
– Nói nghe thử.
Chắc là lão nhân mặt đen Tuyệt Thế cảnh đồn.
Sở Vương Đạo nói nhanh:
– Đại ca bế quan ngay thứ nhất có nhiều người đến viếng, một số gia tộc, võ quan trong khu thứ tám, hoặc gia tộc, võ quán nguyên khu thành đông. Còn có người của Hùng Lang bang đưa quà tặng, mấy trăm người xin thành môn đồ của kiếm quán chúng ta.
Sau đó Sở Vương Đạo lộ vẻ mặt tức giận nói:
– Ngày thứ hai, những người này lại đến, nói là đại ca đã thành phế nhân, đòi lấy lại lễ vật. Mấy trăm người nộp Nguyên Tệ xin thành môn đồ cũng đòi lấy lại Nguyên Tệ, ta… ta trả lại cho họ hết.
Nói đến trả tiền lại mặt Sở Vương Đạo đỏ rực, dường như bất mãn vì mình giải quyết việc không tốt.
– Giỏi.
Sở Mộ không trách móc gì, chỉ một chữ khiến Sở Vương Đạo thẳng sống lưng:
– Vương Đạo hãy nhớ kỹ, sau này Sở Môn kiếm quán do ngươi quản lý, lúc nên kiên cường thì phải kiên cường, đây là tố chất cần có của kiếm tu.
Sở Vương Đạo khí thế hừng hực leng keng đáp:
– Rõ thưa đại ca!
Sở Mộ hỏi:
– Mười mấy môn đồ cũ đâu?
Sở Vương Đạo ỉu xìu:
– Bọn họ cũng đi.
Sở Vương Đạo hơi lo vì trong vòng ba tháng nếu Sở Môn kiếm quán không tuyển nhận được môn đồ sẽ bị xóa bỏ tư cách.
– Đi rồi cũng tốt.
Sở Mộ nói:
– Đừng lo, ta không bị phế ngược lại thực lực tăng cao hơn trước nhiều, rất nhanh sẽ lại có môn đồ đến. Ngươi phải nhớ kỹ điều này, tiếp theo nếu có người muốn trở thành môn đồ của kiếm quán phải nộp một khối Nguyên Thạch hạ phẩm làm phí dụng một tháng, nếu muốn một năm thì là mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm.
Sở Vương Đạo giật mình kêu lên:
– Một khối!?
Lúc trước kiếm quán thu phí dụng là mười Nguyên Tệ một tháng, giờ tăng cao gấp mười lần, Sở Vương Đạo rất lo giá như vậy làm sao có người muốn trở thành môn đồ của kiếm quán.
Sở Mộ nói:
– Vương Đạo yên tâm, bây giờ theo ta đi ra ngoài.
Sở Mộ mang Trường Không kiếm đi ra Sở Môn kiếm quán.
Sở Vương Đạo không biết Sở Mộ định làm gì nhưng cũng đi theo, khóa cửa lại.
Rất nhanh Sở Vương Đạo biết mục đích của Sở Mộ, thì ra muốn khiêu chiến võ quán khác, dân gian gọi là đá quán.
Trong khu thứ tám thành đông vì Thiên La võ quán làm nhiều võ quán bị đóng cửa, chỉ còn lại hai mươi mấy nhà. Sở Mộ khiêu chiến với nhà đầu tiên gần Sở Môn kiếm quán nhất.
Sở Mộ không khách sáo nói:
– Sở Vương Đình đến đá quán.
Bình thường tới cửa khiêu chiến sẽ nói một loạt lời khách sáo, rồi xin khiêu chiến này nọ. Như Sở Mộ nói thẳng đá quán thật là không nể tình, trực tiếp chọc giận đối phương.
Quán chủ của võ quán này tức giận mắng:
– Phế nhân như ngươi cũng dám đến đá quán? Tìm cái chết!
Sở Mộ không quan tâm đối phương mắng:
– Chú ý, ta sắp rút kiếm.
Sở Mộ dứt lời từ từ rút kiếm ra. Trường Không kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí sắc bén lan tràn, làm người trong võ quán rùng mình.
Giây sau Sở Mộ đâm kiếm ra, Trường Không kiếm đâm rách không trung, dùng thứ tự quyết của kiếm pháp cơ bản chém ra.
Qúan chủ võ quán này tu vi Luyện Khí thập nhị giai, nhưng gã chỉ thấy kiếm quang vụt qua trước mắt, không kịp né tránh đã cảm giác cổ họng đau nhức.
Sở Mộ không giết quán chủ, chỉ để lại một đốm đỏ trên cổ họng.
Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, nói với Sở Vương Đạo:
– Đi nhà tiếp theo.
Sở Mộ xoay người đi nhanh. Người của võ quán không dám cản đường, nhát kiếm kia cho bọn họ biết quán chủ Sở Môn kiếm quán không biến thành phế nhân.
Chương 3259: Kiếm khiêu chiến khu thứ tám (Hạ)
Mãi khi Sở Mộ đi xa quán chủ gầm rú:
– Tên khốn nạn nào đồn? Phế nhân? Phế nhân mà có thực lực như vậy sao??
Sở Mộ khiêu chiến từng nhà, không ai cản nổi một kiếm của hắn.
Trước khi tu lại thực lực của Sở Mộ đủ càn quét bọn họ chứ nói gì là sau khi tu lại, thực lực mạnh hơn gấp vô số lần.
Sở Vương Đạo đi theo Sở Mộ khiêu chiến từng võ quán, lòng tôn sùng hắn tăng vùn vụt. Mỗi lần Sở Mộ rút kiếm là Sở Vương Đạo sẽ tập trung nhìn kỹ, dù không xem hiểu cũng khiến y vô tình mở rộng tầm mắt.
Sở Mộ khiêu chiến không giấu diếm, ngược lại gióng trống khua chiêng, nên không lâu sau tin tức truyền ra, nhiều người đều biết.
Sở Vương Đình quán chủ Sở Môn kiếm quán khiêu chiến võ quán khắp nơi.
Tin lan ra hấp dẫn nhiều người chú ý.
– Chẳng phải Sở Vương Đình đã thành phế nhân?
– Đúng rồi, nghe nói lần trước đấu sinh tử với Hạ Hầu Nguyên cuối cùng thi triển bí pháp gì đó giết Hạ Hầu Nguyên, bản thân cũng bị phế.
– Phế nhân làm sao dám đi khiêu chiến những võ quán này?
– Đi, đi xem thử.
Ngày càng nhiều người biết tin, đi theo sau lưng Sở Mộ và Sở Vương Đạo, nhìn hắn vào từng võ quán rồi trở ra với tư thái người thắng.
Rất nhanh, hai mươi mấy võ quán bị Sở Mộ khiêu chiến hết.
Các võ quán này không đóng cửa khi bị Thiên La võ quán chèn ép vì có thế lực chống sau lưng, nhưng giờ bị Sở Mộ khiêu chiến đả kích uy danh của họ.
Sở Mộ nói:
– Tiếp theo đi Thiên La võ quán.
Sở Vương Đạo siêu hưng phấn nói:
– Được đấy!
Sở Mộ nói không nhỏ nên bị người nghe, đám đông truyền bá, rất là hưng phấn.
Không lâu trước Sở Mộ đấu sống chết với Hạ Hầu Nguyên quán chủ Thiên La võ quán chi nhánh, giờ Thiên La võ quán mới điều quán chủ mới tới, nghe nói thực lực càng cường đại, không biết hắn có thể chiến thắng không?
***
Quán chủ Thiên La võ quán mới đến đánh giá toàn thân Sở Mộ, cười nói:
– Nghe nói ngươi biến thành một phế nhân, hiện tại xem tin tức sai lầm.
Quán chủ mới lòng thầm ngạc nhiên, vì tin Sở Mộ biến thành phế nhân là từ miệng tổng quán chủ nói, tổng quán chủ không có lý do gì nói dối.
Sở Mộ không trả lời, hắn cảm thấy quán chủ mới này hơi giống Hạ Hầu Nguyên chết dưới kiếm của hắn.
– Ngươi giết Hạ Hầu Nguyên chắc sử dụng bí pháp tác dụng phụ rất lớn, nên kinh mạch đứt, đan điền bị tổn hại, mất hết tu vi thành phế nhân. Bây giờ bình yên lành lặn, trên người của ngươi chắc có bí mật lớn.
Quán chủ mới ánh mắt sắc bén như muốn nhìn thấu Sở Mộ:
– Ngươi khiêu chiến võ quán các nhà, cuối cùng còn khiêu chiến Thiên La võ quán chứng minh ngươi muốn đánh ra uy phong cho Sở Môn kiếm quán để tuyển nhận môn đồ. Không cần như vậy, ta thấy ngươi là nhân tài, hay là làm phó quán chủ của Thiên La võ quán ta, còn hơn ngươi một mình kinh doanh kiếm quán.
Sở Mộ hỏi:
– Ngươi và Hạ Hầu Nguyên có quan hệ gì?
Câu hỏi rất bất ngờ, khiến đối phương sửng sốt sau đó cười nói:
– Ta tên Hạ Hầu Sơn, Hạ Hầu Nguyên là đệ đệ không nên thân của ta. Huynh đệ chúng ta quan hệ không được tốt, đa tạ ngươi giết hắn. Nhưng hắn dù gì là đệ đệ của ta, cho nên nếu ngươi không đồng ý làm phó quán chủ của bản quán thì ta sẽ không nương tay.
Hình như Hạ Hầu Sơn có tính nói nhiều.
Sở Mộ lời ít mà ý nhiều bảo:
– Ra tay đi.
Sở Mộ nhìn ra ngay tu vi của Hạ Hầu Sơn cao hơn Hạ Hầu Nguyên, Quy Nguyên cảnh thập giai, toàn thân ẩn chứa hơi thở bá đạo, thực lực cao hơn Hạ Hầu Nguyên nhiều. Nếu là lúc trước Sở Mộ phải cưỡng ép sử dụng Vấn Đạo kiếm thuật tự hại mình, nhưng giờ thì…
Hạ Hầu Sơn vươn tay phải chộp hư không:
– Lúc trước ngươi có đặt cược với đệ đệ không nên thân của ta, hay là chúng ta lại cá cược đi?
Một thanh đại đao vẻ ngoài bá đạo dữ tợn hiện ra từ không gian giới chỉ:
– Ta chiến với ngươi, nếu ngươi thua sẽ thành một giáo đầu của bản quán, nếu ta thua thì trả ngươi năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm chịu không?
Sở Mộ đồng ý ngay:
– Được!
Năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm không tồi.
Hạ Hầu Sơn tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình, cũng đúng, là Quy Nguyên cảnh thập giai nhưng gã có thể đánh với đại cao thủ Quy Nguyên cảnh thập nhất giai không phân thắng thua.
Quy Nguyên cảnh cửu giai là Quy Nguyên cảnh đại thành, Quy Nguyên cảnh thập giai thuộc về Quy Nguyên cảnh viên mãn, đó là cách biệt giữa Thần Ngưng cảnh và Tạo Hóa cảnh, là cách biệt giữa áo nghĩa là quy tắc, chênh lệch cực kỳ lớn.
Hạ Hầu Sơn nhảy người lên:
– Đỡ một chiêu của ta, Phá Sơn Nhạc!
Hai tay Hạ Hầu Sơn cầm đại đao bá đạo từ trên cao chém xuống, lực lượng vô cùng đáng sợ ngưng tụ trên thân đao. Đao chém xuống như có thể xẻ núi cao ra.
Đương nhiên không gian của Căn Nguyên Nguyên Giới cứng hơn Thâm Lam thế giới gấp vô số lần, năng lực tự chữa càng kinh người, vì vậy cùng lực lượng nhưng gây ra phá hoại mức độ khác nhau trong Thâm Lam thế giới và Căn Nguyên Nguyên Giới, ít nhất cách biệt gấp ngàn lần.
Khoảnh khắc Hạ Hầu Sơn chém đao xuống Trường Không kiếm của Sở Mộ ra khỏi vỏ.
Sở Mộ phớt lờ cách biệt giữa Luyện KHí thập nhị giai và Quy Nguyên cảnh thập giai.
Đao chém núi cao, cương mãnh vô cùng, đao ý bá đạo tàn phá tám hướng.
Đao kia có thể đấu với Quy Nguyên cảnh thập nhất giai, làm Sở Mộ cảm nhận áp lực.
Sở Mộ lúc trước tu vi là Luyện Khí thập nhị giai, đủ sức giết Quy Nguyên cảnh cửu giai. Nhưng Quy Nguyên cảnh cửu giai và thập giai cách biệt rất lớn.
Từng tiếng kinh kêu bất giác vang lên, Sở Vương Đạo biến sắc mặt.
Biểu tình Sở Mộ bình thản, khoảnh khắc đại đao chém xuống thì hắn nhấc chân bước sang trái, thoạt trông chỉ là bước sang trái một bước rất đơn giản, nhưng khi bước ra như cách nhau thật xa. Đại đao chém hụt, khí thế đáng sợ và dư ba lực lượng chém xuốn chỉ làm tóc Sở Mộ hơi lung lay.
– Đây là bộ pháp gì?
Hạ Hầu Sơn có tu vi Quy Nguyên cảnh thập giai, kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú, bởi vậy nhìn ra Sở Mộ bước một bước trông đơn giản thật ra ẩn chứa huyền diệu vô cùng, khiến gã có cảm giác cách thật xa.
Đây còn là vì tu vi của Sở Mộ không đủ cao, nếu tu vi cao hơn chút thì Hạ Hầu Sơn không nhìn ra được. Như Sở Vương Đạo và người khác chỉ thấy Sở Mộ bước sang trái một bước, bọn họ cảm thấy bước chân như vậy mình có thể nhẹ nhàng bước ra, không hiểu huyền diệu trong đó.
Bước này tên là Tứ Phương Vấn Chân, lấy tinh khí thần làm gốc thúc đẩy.
Chương 3260: Tứ Phương Vấn Chân
Sở Mộ tự sáng tạo công pháp tu luyện tinh khí thần một thể, tự sáng tạo Vấn Đạo kiếm thuật ứng dụng cường giả tuyệt thế, cầu chân vấn đạo. Ngoài ra Sở Mộ còn tự sáng tạo một môn thân pháp, một môn bộ pháp.
Hiện Sở Mộ đang thi triển bộ pháp tự sáng tạo: Tứ Phương Vấn Chân Bộ.
Cái gì là tứ phương?
Chung quanh, đông tây nam bắc, cao thấp dài ngắn đều là tứ phương.
Dù là mặt phẳng hay trong hư không đều có tứ phương.
Cái gì là vấn chân?
Vấn là thăm dò, hiểu biết, nắm giữ.
Chân là đạo.
Vấn chân là vấn đạo.
Thiên địa tứ phương, vấn chân cất bước chân, không ngừng lại, không đạp sai.
Nhưng Sở Mộ bế quan năm ngày lo tu luyện Cầu Chân công và thức thứ nhất Vấn Đạo kiếm thuật, không chính thức tu luyện Tứ Phương Vấn Chân Bộ nên thi triển hơi bị trúc trắc.
Hạ Hầu Sơn là một đối thủ khá mạnh, Sở Mộ không vội rút kiếm, hắn lợi dụng gã tu luyện Tứ Phương Vấn Chân Bộ, tu luyện trong thực chiến có hiệu quả càng tốt.
Đại đao bá đạo nằm trong tay Hạ Hầu Sơn như không có trọng lượng, nhưng mỗi đao chém ngang hoặc dọc đều xẻ không khí ra, phát tán gió lớn kinh người, thổi bốn phương tám hướng khiến người ở phía xa khó đứng vững được.
Đao pháp địa khai đại hợp, khí thế bàng bạc, bá đạo vô song, tốc độ không chậm, khi múa thì không thể áp sát, phạm vi mấy thước thành biển đao quang.
Sở Mộ không ngừng chuyển động trong dó, chân hoặc tiến lên hoặc lùi lại, hoặc trái hoặc phải, tóm lại mỗi bước nhìn như bình thường nhưng thật ra vô cùng tinh diệu.
Đại đao của Hạ Hầu Sơn tạm dừng sau đó bùng nổ, liên tục thi triển ra hai chiêu tuyệt sát.
– Phá Sơn Nhạc!
– Đoạn Giang Lưu!
Phá núi chém non, lan giang khô, uy lực kinh người, nhưng hai đao vẫn bị hụt.
– Liệt Đại Địa!
– Phá Thiên Khung!
Đại đao xoay chuyển, thừa dịp lực lượng Phá Núi Nhạc, Đoạn Giang Lưu chưa tán đi Hạ Hầu Sơn liên tục bùng nổ, lại thi triển hai chiêu tuyệt sát uy lực mạnh mẽ hơn nữa.
Mặt đất nứt rạn dưới đao, bầu trời cũng vỡ nát, uy lực kinh người làm người ta biến sắc mặt, hơi thở đáng sợ khiến đám khán giả thụt lùi mấy thước.
Sắc mặt Sở Mộ bình tĩnh, bước ra một bước. Với Tứ Phương Vấn Chân Bộ từng bước là chênh lệch, qua thực chiến khiến bộ pháp của hắn tiến triển nhiều. Nhưng đây cũng là bộ pháp rất hao lực lượng, dù Sở Mộ suy xét thật nhiều, đã cố gắng tiêu hao nhỏ nhất phát huy uy lực lớn nhất nhưng không chịu nổi sự thật tu vi thấp.
May mắn Cầu Chân công tu luyện ra tinh khí thần cực kỳ tinh thuần cường đại, đủ để chống đỡ lâu như vậy, nhưng tiếp tục thế này sẽ hao hết.
Vì vậy Sở Mộ rút kiếm.
Kiếm quang lạnh băng xẹt qua, Trường Không kiếm đã ra khỏi vỏ. Kiếm quang tỏa sáng, Hạ Hầu Sơn như thấy một người thấp hèn bước đi loạng choạng từ thung lũng từng bứơc đi ra, như một cọng cỏ xanh phá đất chui ra.
Vấn Đạo kiếm thuật thức thứ nhất: Khởi Vu Vi Mạt!
Kiếm pháp, kiếm thuật khác hoặc dùng lực lượng khí lực thúc đẩy hoặc lấy kiếm khí kiếm nguyên vận dụng, tốt hơn nữa thì kết hợp cả hai loại lực lượng. Như Vấn Đạo kiếm thuật chỉ lấy ba lực lượng tinh khí thần tụ lại vận chuyển thì xưa nay chưa từng có.
Trường Không kiếm pháp: Trường Không Vô Không!
Huyền diệu, uy lực của Khởi Vu Vi Mạt dung nhập vào Trường Không Vô Không, khiến uy lực tăng vọt gấp đôi.
Trường Không kiếm và cả người Sở Mộ chui vào hư không biến mất, tốc độ nhanh đến tột đỉnh.
Hạ Hầu Sơn không né tránh được, bị kiếm của Sở Mộ đâm ngay giữa trán. Sở Mộ không xuống tay giết, điểm đến liền ngừng.
Hạ Hầu Sơn biết nếu đấu sinh tử thì mình đã bị giết chết.
Hạ Hầu Sơn vung tay lên:
– Đây là năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Dưới đất có năm hòm gỗ, bên trong đặt năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Hạ Hầu Sơn sảng khoái làm Sở Mộ nhìn kỹ gã, đúng là khác với loại người như Hạ Hầu Nguyên.
Sở Mộ cất năm rương gỗ, thu kiếm vào vỏ:
– Cáo từ.
Sở Mộ mang theo Sở Vương Đạo rời đi.
Hạ Hầu Sơn nhìn bóng lưng Sở Mộ khuất xa, cảm thán sau đó nói:
– Yêu nghiệt, phải báo cáo cho tổng quán chủ ngay.
Võ quán trong khu thứ tám đã bị Sở Mộ khiêu chiến hết, không ai địch lại. Sở Mộ nhờ thế kiếm được năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm, nhưng muốn tăng tu vi lên đẳng cấp Quy Nguyên cảnh thì bấy nhiêu chưa đủ, ít nhất phải gấp mấy lần mới được. Điều đầu tiên Sở Mộ cần lên đến cực hạn Luyện Khí thập nhị giai rồi đột phá.
Đột phá tiêu hao năng lượng rất lớn.
Sở Mộ trở về, viết ngay tờ danh sách, nội dung là bố cáo tuyển nhận môn đồ của kiếm quán.
– Một tháng mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm, cả năm mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm, mắc vậy.
– Và chỉ dạy tu luyện cơ bản nhất, muốn thăng cấp phải nộp nhiều Nguyên Thạch hơn.
– Muốn Nguyên Thạch đến điên rồi.
– Một khối Nguyên Thạch hạ phẩm, giá này bằng Thiên La võ quán rồi.
– Sở quán chủ đã đánh bại quán chủ của Thiên La võ quán.
Sở Mộ tốn sức khiêu chiến hai mươi mấy võ quán vì đánh ra uy phong cho Sở Môn kiếm quán, để tuyển nhận nhiều môn đồ hơn. Nhưng chỉ dựa theo giá cũ thì quá thấp, khó gom nhiều tài phú, nên hắn nâng giá lên chỉ nhằm vào mấy con nhà giàu.
Có người nói:
– Các ngươi nói những võ quán này, bao gồm Thiên La võ quán đều bị Sở quán chủ đánh bại, nếu học được bản lĩnh như vậy đừng nói một tháng một khối Nguyên Thạch hạ phẩm, dù mười khối cũng đáng.
Mọi người nghe vậy thấy có lý.
Người khác nhau có suy nghĩ khác nhau, ý kiến khác nhau.
Rất nhanh có người lấy một khối Nguyên Thạch hạ phẩm ra đi vào Sở Môn kiếm quán, trước báo danh tu luyện một tháng xem tình hình thế nào.
Có người thứ nhất thì có người thứ hai, ba, càng lúc càng nhiều người.
Cơ bản nếu thật lòng muốn học kiếm, không quá nghèo đều xin báo danh. Không lâu sau kiếm quán có hai mươi mấy môn đồ.
Sở Mộ chỉ nói:
– Ngày mai đến luyện kiếm.
***
Tổng quán chủ Thiên La võ quán nghe Hạ Hầu Sơn đưa tin xong giật mình kêu lên:
– Không bị phế bỏ?
Hôm đó Hồng trưởng lão trở về chính miệng nói vậy, tu vi Tuyệt Thế cảnh như Hồng trưởng lão làm sao nhìn lầm dược?
Trương Hồng Long thầm nghĩ:
– Có lẽ Hồng trưởng lão phán đoán sai lầm, hoặc tiểu tử này có bí mật lớn gì.
Trương Hồng Long nghiêng hướng tình huống thứ hai hơn, mắt hấp háy tia sáng:
– Nếu ta biết bí mật này có lẽ thực lực của ta sẽ tiến bộ nữa. Nhưng tiểu tử này đang rất nổi bật, e rằng đã khiến phủ thành chủ chú ý, nếu ta bắt hắn đi sẽ có rắc rối lớn.
Trương Hồng Long tỉnh táo lại thầm nghĩ:
– Tạm thời đành chờ sóng gió bình ổn rồi ra tay sau.
Trương Hồng Long nghĩ đến, Sở Mộ đang được phủ thành chủ chú ý cao độ, đã phái người đi Sở Môn kiếm quán tiếp xúc với hắn.
***
Chương 3261: Hoa thành đệ nhất kiếm (Thượng)
Thiếu chủ phủ thành chủ Hách Liên Vũ mỉm cười chắp tay chào Sở Mộ:
– Xin chào Sở huynh.
Hách Liên Vũ còn đưa một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm làm quà.
Sở Mộ đáp lễ:
– Thiếu thành chủ khách sáo.
Sở Mộ biết thân phận của đối phương vì đã tự giới thiệu rồi:
– Không biết thiếu thành chủ quang lâm nhà tranh có gì chỉ giáo?
Sở Mộ không thích qua khách sáo, hắn nói chuyện rất trực tiếp.
– Nghe nói Sở huynh là Luyện Khí thập nhị giai giết Quy Nguyên cảnh cửu giai, không lâu trước đánh bại Quy Nguyên cảnh thập giai, kiếm pháp cao siêu vô cùng kinh người. Tiểu đệ thấy người giỏi thì mừng, đặc biệt đến xin được chỉ giáo.
Hách Liên Vũ cũng luyện kiếm, thấy người giỏi muốn so tài là một chuyện, thứ hai là thăm dò hư thực của Sở Mộ.
Tuổi của Hách Liên Vũ cỡ Sở Vương Đình nhưng vì là thiếu thành chủ, từ nhỏ tu luyện công pháp Vạn Cổ cảnh, có Nguyên Thạch trung phẩm, thượng phẩm, các đan dược phụ trợ tu luyện nên thiên phú hơn người. Bởi vì Hách Liên Vũ mười tám tuổi đã có tu vi Quy Nguyên cảnh cửu giai, cộng thêm kiếm pháp thiên phú cao siêu, đa số Quy Nguyên cảnh cửu giai khác không đánh lại gã. Hách Liên Vũ từng có chiến tích đấu với Nhất Luyện thập giai hơn mười chiêu không thua.
Quy Nguyên cảnh cửu giai và thập giai là hai loại khái niệm.
Đối phương đưa tới một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, xin được chỉ dạy đương nhiên Sở Mộ không từ chối.
– Mời.
Tiền viện có Sở Vương Đạo dạy các môn đồ kiếm pháp cơ bản, Sở Mộ và Hách Liên Vũ đi hậu viện.
Hách Liên Vũ rút kiếm ra:
– Sở huynh, kiếm của ta là bảo khí thượng phẩm, tên Thanh Vi. Dài hai thức bảy tấc, nặng một cân bảy lượng, raát nhẹ và bén.
Thân kiếm như nước, ánh sáng nhạt lăn tăn, kiếm ra khỏi vỏ, thân kiếm rung rung, đây là kiếm tốt cứng mềm vừa phải.
Trong hậu viện chỉ có Sở Mộ và Hách Liên Vũ, hai người cách nhau mười thước.
Trường Không kiếm trong tay Sở Mộ, Thanh Vi kiếm dao động.
Đây là quyết đấu giữa kiếm pháp, vì Sở Mộ và Hách Liên Vũ không sử dụng kiếm khí, kiếm nguyên hay lực lượng khác.
Hách Liên Vũ quát:
– Sở huynh cẩn thận, ta sắp rút kiếm! Khinh Phong Phất Khách Y!
Cổ tay Hách Liên Vũ rung nhẹ, thân kiếm mềm dẻo rung nhanh, tiếng ù ù như có đàn ong bay bên tai, có tác dụng quấy nhiễu nhất định. Nhưng nó vô dụng với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn ra ngay Hách Liên Vũ vận dụng cách giống với chấn động, đương nhiên không thuần túy. Nếu Thanh Vi kiếm là kiếm cứng thì Hách Liên Vũ khó thể làm được.
Kiếm phong của Thanh Vi kiếm bài xích không khí, hình thành chân không trong khoảnh khắc. Cánh tay Hách Liên Vũ đẩy tới trước, kiếm kéo theo người, bước chân tăng tốc đâm nhanh vào Sở Mộ.
Sở Mộ có cảm giác toàn thân đều bị đâm trúng, gió sắc bén.
Nhưng với cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ nhìn thấu hư thực ngay, hắn không tránh né, Trường Không kiếm hất nhẹ phá kiếm Hách Liên Vũ đâm tới. Khi Hách Liên Vũ chưa phản ứng lại thì Trường Không kiếm nhẹ nhàng điểm vào vị trí trái tim của gã rồi lùi nhanh.
Hách Liên Vũ ngẩn ngơ, như khúc gỗ đứng ngây ngẩn, sắc mặt liên tục biến đổi, mắt lóe tia ủ rũ sau đó bị hưng phấn thay thế.
Chỉ vài giây trong lòng Hách Liên Vũ trải qua nhiều biến đổi.
Hách Liên Vũ thu kiếm vào vỏ, hai tay hành kiếm lễ:
– Sở huynh.
Biểu tình Hách Liên Vũ nghiêm nghị, ngữ điệu chân thành cầu xin:
– Ta muốn ở lại đây một thời gian xin Sở huynh chỉ điểm kiếm pháp cho ta, dù bao nhiêu Nguyên Thạch ta cũng chịu trả.
– Ngươi muốn ở lại thì cứ ở.
Sở Mộ nói:
– Nguyên Thạch thì ngươi đưa một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm đã đủ.
Hách Liên Vũ cố chấp nói:
– Không, Sở huynh, một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm là quà, không thể nhập hai thứ làm một được.
Sở Mộ cười nói:
– Được rồi.
Có thể kiếm nhiều Nguyên Thạch đương nhiên là việc tốt.
Hách Liên Vũ mở miệng hỏi:
– Sở huynh rất cần Nguyên Thạch sao?
Sở Mộ gật đầu nói:
– Ừm!
Hách Liên Vũ ngẫm nghĩ, nói:
– Ta biết một cách kiếm Nguyên Thạch nhưng hiện tại không có thời gian đi, đành chờ mười, hai mươi ngày sau.
– Chờ tới lúc rồi đi cũng được.
Sở Mộ nói:truyện Linh Dị
– Trong thời gian này tăng tiến kiếm pháp của ngươi đi.
Một Luyện Khí thập nhị giai nói Quy Nguyên cảnh cửu giai lo tăng tiến kiếm pháp của ngươi đi, thấy sao cũng kỳ cục, nhưng Sở Mộ và Hách Liên Vũ cảm giác bình thường.
Độ cao cấp Chúa Tể, cảnh giới Thiên Địa Chi Kiếm khiến Sở Mộ có tư cách nói ra câu đó.
– Sở huynh, thật ra một mục đích ta đến đây là thỉnh giáo kiếm pháp, thứ hai là thăm dò hư thực, báo cáo tình huống của Sở huynh lên trên Thiên Thần tông. Thiên Thần tông sẽ phái người đến phá cách tuyển nhận Sở huynh, với thiên phú của Sở huynh khi nào vào Thiên Thần tông chắc chắn sẽ được chú trọng bồi dưỡng, hưởng thụ tài nguyên vô tận.
Hách Liên Vũ nói với giọng điệu hâm mộ:
– Khi đó ta phải kêu Sở huynh là Sở sư huynh rồi.
Thì ra Hách Liên Vũ vốn là đệ tử của Thiên Thần tông, chuyện này bình thường, dù sao thành chủ ba mươi sáu tòa thành thị là Thiên Thần tông phong cho.
Sở Mộ nói:
– Hách Liên huynh, làm ơn đừng báo tin lên Thiên Thần tông, ta không muốn trở thành đệ tử của Thiên Thần tông.
Biểu tình Hách Liên Vũ ngạc nhiên.
Lúc trước Sở Mộ định trở thành đệ tử của Thiên Thần tông, dù sao đó là tông môn cấp Đại Đế, tài nguyên sẽ rất phong phú. Với tiềm lực của Sở Mộ chắc chắn được xem trọng, được Thiên Thần tông bồi dưỡng nhiều. Nhưng gặp lão nhân Tuyệt Thế cảnh kia rồi Sở Mộ đổi ý.
Sở Mộ không biết lai lịch của lão nhân đó, nhưng hắn cảm thấy hiện tại thực lực của mình không đủ mạnh, dù cảnh giới tu vi là cấp Chúa Tể, dù cảnh giới kiếm pháp là Thiên cảnh, có tăng phúc thực lực đến mấy cũng không thể khiến Sở Mộ ở tầng thấp có tư cách đối kháng tầng cao. Sở Mộ bây giờ đối diện Vạn Cổ cảnh hoàn toàn không đánh lại chứ nói gì đến Tuyệt Thế cảnh.
Nếu trở thành đệ tử Thiên Thần tông sẽ bị người chú ý, dù sao tình huống như hắn đúng là khiến người bất ngờ, sẽ dẫn đến nhiều người hứng thú. Trước khi chưa có đủ thực lực Sở Mộ như miếng thịt mỡ ngon lành.
Ngoài ra trở thành đệ tử Thiên Thần tông tức là bị đóng dấu Thiên Thần tông, làm việc khó tránh khỏi bị quy tắc hạn chế, Sở Mộ không muốn như vậy.
Sở Mộ hiểu tại sao Hách Liên Vũ ngạc nhiên, hắn không giải thích.
Hách Liên Vũ cười khổ nói:
– Sở huynh, dù ta không báo lên sớm muộn gì Thiên Thần tông sẽ biết, chắc chắn sẽ phái người đến và cưỡng ép mang Sở huynh đi.
Hách Liên Vũ là đệ tử của Thiên Thần tông, biết rõ phong cách hành động bá đạo của tông môn.
Chương 3262: Hoa thành đệ nhất kiếm (Hạ)
Sở Mộ nói:
– Không sao, kéo dài được một lúc cũng tốt.
Hiện giờ Sở Mộ đang cần thời gian tăng cao tu vi, hoặc nên nói là phục hồi tu vi lại.
Hách Liên Vũ tạm thời ở lại kiếm quán, mỗi ngày xin thỉnh giáo kiếm pháp, Sở Mộ tốn chút công sức chỉ điểm gã. Nếu Sở Vương Đạo rảnh sẽ ở bên cạnh nghe, nhận chỉ điểm.
Qua vài ngày Sở Vương Đạo hay Hách Liên Vũ đều cảm giác kiếm pháp của mình tiến bộ rõ ràng.
Một ngàn năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm bị Sở Mộ hút hết sạch trong vài ngày, khiến tu vi đến cực hạn Luyện Khí thập nhị giai, tiếp theo là tích góp nhiều lực lượng để đột phá.
Cảnh giới tu vi cấp Chúa Tể về mặt lý luận khiến Sở Mộ tăng tu vi suôn sẻ cho đến đẳng cấp Chúa Tể. Nhưng Sở Mộ phỏng chừng Tuyệt Thế cảnh không khó, Đại Đế cảnh thì không dễ chút nào, cấp Chúa Tể càng khó hơn nữa, đây là trực giác.
Nếu Sở Mộ luyện thành Cầu Chân công đệ nhất trọng, đi vào đệ nhị trọng, tu vi tăng tiến từ Vạn Cổ cảnh trở lên thì hắn bước đầu có tư cách an thân gửi phận trong thế giới này.
Nếu luyện thành đệ nhị trọng mới tính là đứng vững gót chân.
Dù là đệ nhất trọng hay đệ nhị trọng đều cần năng lượng, thật nhiều năng lượng.
Mấy ngày qua có Nguyên Thạch thượng phẩm sung túc, tu vi của Sở Vương Đạo tiến bộ một chút, tổng thể thực lực mạnh lên vài phần.
Môn đồ Sở Môn kiếm quán đã hơn trăm người, phần nhỏ có chút tu vi, luyện kiếm pháp cơ sở không tồi. Mục đích của bọn họ là thăng cấp nên nộp nhiều Nguyên Thạch hơn.
Sở Mộ chia thăng cấp thành ba đẳng cấp, cấp bậc một là một tháng nộp một khối Nguyên Thạch trung phẩm, có thể học tập Trường Phong kiếm pháp đã qua tay hắn sửa đổi. Từ Luyện Khí cảnh ban đầu kiếm pháp được hoàn thiện tăng lên tới Quy Nguyên cảnh trung giai.
Đẳng cấp thứ hai một tháng nộp một khối Nguyên Thạch thượng phẩm, có thể học Trường Hồng kiếm pháp sau khi thay đổi đạt đến đỉnh Quy Nguyên cảnh.
Đẳng cấp thứ ba một tháng nộp một khối Nguyên Thạch cực phẩm, được học Trường Không kiếm pháp sau khi thay đổi đến Niết Bàn cảnh.
Yết giá rõ ràng, đẳng cấp kiếm pháp được đánh dấu ra, không lừa dối, hấp dẫn nhiều người chú ý.
Nên biết nơi như Hoa thành công pháp đẳng cấp Quy Nguyên cảnh có giá trị không thấp, huống chi là Niết Bàn cảnh.
Một tháng một khối Nguyên Thạch trung phẩm hoặc thượng phẩm, nghe thì rất cao nhưng nếu tu luyện kiếm pháp Quy Nguyên cảnh tính ra đã rẻ.
Vì phòng ngừa có người chỉ nộp Nguyên Thạch một tháng, muốn ghi nhớ kiếm pháp mang ra ngoài, nên Sở Mộ chỉ dạy cơ bản Trường Phong kiếm pháp, Trường Hồng kiếm pháp, Trường Không kiếm pháp. Tức là kiếm chiêu cơ bản, thường không có tên gì, luyện thành thức cơ bản rồi mới được học sát chiêu kiếm pháp về sau.
Ví dụ Trường Không kiếm pháp có năm chiêu kiếm pháp sát chiêu: Trường Không Tinh Lạc, Trường Không Phá Nguyệt vân vân.
Muốn luyện sát chiêu kiếm pháp phải nộp nhiều Nguyên Thạch hơn, phải thề không được dạy lại kiếm pháp cho ai.
Quy định nhiều nhưng không cản nổi kiếm pháp tinh diệu.
Không ngừng có người đến khiêu chiến Sở Mộ, hắn chỉ có một yêu cầu với người khiêu chiến, ít nhất lấy ra một trăm khối Nguyên Thạch trung phẩm, không thì từ chối khiêu chiến.
Hơn mười ngày qua đi, số lượng môn đồ Sở Môn kiếm quán hơn hai trăm người. Trong đó môn đồ thăng cấp cỡ một trăm người, vì khiêu chiến kiếm Nguyên Thạch thượng phẩm hơn ngàn khối, Sở Mộ càng lúc càng nổi tiếng, đã truyền khắp Hoa thành.
Tu vi không cao nhưng dựa vào kiếm pháp cao siêu đánh bại các đối thủ khiêu chiến, thể hiện tạo nghệ kiếm pháp kinh người. Thiếu thành chủ Hách Liên Vũ vốn là đệ tử Thiên Thần tông cũng xin thỉnh giáo kiếm pháp, làm danh tiếng của Sở Môn kiếm quán và Sở Mộ càng nổi hơn nữa, nổi bật vô cùng, được người đặt biệt danh Hoa thành đệ nhất kiếm.
Hoa thành đệ nhất kiếm ý chỉ kiếm pháp của Sở Mộ là tốt nhất trong toàn bộ Hoa thành, đệ nhất, không ai so được.
Hách Liên Vũ cười khổ nói:
– Sở huynh, thế này có phải là quá cao điệu không?
Được ghép cho danh hiệu thế này là đang kéo thù hận.
Sở Mộ mỉm cười nói:
– Không sao, có như vậy mới càng nhiều người đến khiêu chiến, ta mới được nhiều Nguyên Thạch hơn.
Đây là cách kiếm Nguyên Thạch rất nhanh.
Hách Liên Vũ khó hiểu, Sở huynh cần bao nhiêu Nguyên Thạch đây?
Sở Mộ dặn dò:
– Vương Đạo, dán bố cáo ngoài kiếm quán, ai khiêu chiến với ai ít nhất phải chuẩn bị năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Hắn lại nâng giá khiêu chiến.
Sở Vương Đạo hưng phấn nói:
– Vâng!
Chuyện đã xảy ra hiện tại chưa từng có trong mười lăm năm qua của Sở Vương Đạo, khiến y hết sức kích động, sôi trào máu nóng.
Rất nhanh bố cáo dán lên, bị người đồn ra. Vì Sở Môn kiếm quán bây giờ hấp dẫn nhiều ánh mắt, nhiều người chú ý, hơi có gió thổi cỏ lay là đồn khắp nơi.
Một thanh niên vừa vào thành nghe tin xong nói với nam nhân trung niên đi theo bên cạnh:
– Hoa thành đệ nhất kiếm, có chút thú vị, làm xong việc đi gặp thử xem.
Chớp mắt hai mươi ngày trôi qua.
Số lượng môn đồ Sở Môn kiếm quán lên đến ba trăm người, gần một trăm môn đồ là cơ sở, một trăm năm mươi người là thăng cấp thứ nhất, bốn mươi người thăng cấp thứ hai, mười người thăng cấp thứ ba.
Tính ra trong hai mươi ngày ngắn ngủi Sở Môn kiếm quán kiếm được nhiều Nguyên Thạch. Sở Mộ không đụng vào số Nguyên Thạch, để lại cho Sở Vương Đạo vì kiếm quán sẽ giao cho y quản lý. Tu vi, thực lực của Sở Vương Đạo phải được tăng lên.
Có Sở Mộ sửa chữa công pháp, kiếm pháp riêng cho y, lại có nguyên khí sung túc cung ứng, mua một ít đan dược phụ trợ, tu vi của Sở Vương Đạo bước vào Luyện Khí thập nhị giai, kiếm pháp tăng rõ rệt. Thực lực của Sở Vương Đạo cao hơn trước kia gấp mấy lần, y gần như mỗi ngày cảm giác mình trưởng thành hơn.
Kiểu trưởng thành này không chỉ có tu vi, thực lực lớn lên còn có tâm trí. Vì Sở Mộ giao nhiều việc của kiếm quán cho Sở Vương Đạo giải quyết, từ ban đầu khó khăn đến dần có trật tự.
Ngưỡng cửa khiêu chiến năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm làm nhiều người chùn bước, mấy ngày nay Sở Mộ khá rảnh.
Mỗi ngày Hách Liên Vũ thỉnh giáo kiếm pháp, Sở Mộ tận tâm chỉ điểm khiến gã tiến bộ rõ ràng.
Bên ngoài kiếm quán lại có hai người đến. một thanh niên mặc đồ khác với người khác, trường bào bên ngoài mở rộng, trông như áo khoác ngoài. Trường bào màu trắng giống áo khoác mặt sau có đồ án thập tự ánh sao màu bạc rất lớn, bảy tiểu kiếm bạc quay quanh tinh quang thập tự bạc.
Nam nhân trung niên mặc giáp mềm, mặt không biểu tình, hơi thở nặng nề giống người gỗ.
Thanh niên mỉm cười lẩm bẩm, bước nhanh vào:
– Sở Môn kiếm quán, là nơi này rồi.truyện cõi âm