1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 641 [Chương 3203 đến 3207]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 641 [Chương 3203 đến 3207]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3203: Nghe đạo mà chết

Một kiếm Xuyên Vân, Kiếm Vương sởn gai ốc, hắn có cảm giác mi tâm bị xuyên thủng, nếu không phải hắn phản ứng kịp thời, chỉ sợ hắn sẽ bị đâm xuyên qua mi tâm mà chết.

Đại Tuyệt Diệt Kiếm, Phân Thây!

Một chiêu kiếm pháp hung tàn xuất hiện, diệt tuyệt linh kiếm chém ra năm đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt, lúc này chém vào hai tay, hai chân và cổ của Sở Mộ, quả thật muốn phân thây hắn ra.

Hàn ý xâm nhập toàn thân, Sở Mộ cảm thấy không an toàn, bản năng thân kinh bách chiến cho nên hắn co rút tứ chi và lui ra sau.

Yên diệt linh kiếm chém xuống, Trảm Đạo kiếm thức, thiên địa vạn vật đều bị chém đứt, tán loạn, biến mất.

Thiên địa chỉ còn một đạo kiếm quang giống như vĩnh hằng, bất hủ bất diệt.

Đại Tuyệt Diệt Kiếm là kiếm pháp giết chóc thuần túy, không có bất kỳ một chiêu phòng ngự nào, thậm chí mỗi một chiêu kiếm pháp đều truy cầu sát thương cực hạn làm mục tiêu, hoàn toàn không dính tới hai chữ phòng ngự.

Kiếm Vương tu luyện Đại Tuyệt Diệt Kiếm Điển cũng buông tha các kiếm pháp phòng ngự. Đi lên con đường giết chóc cực đoan, hắn xem ra kiếm chiêu ác liệt nhất chính là phòng ngự tốt nhất, chỉ cần chém giết đối thủ thì cần gì phòng ngự.

Tinh lực của người có hạn, không có khả năng chu đáo, như Sở Mộ thiên phú trác tuyệt, tu vi càng cao, khai phá linh hồn càng mạnh nhưng cuối cùng có hạn, cho dù kẻ như hắn phải trải qua không biết bao nhiêu vạn năm mới xuất hiện.

Tính hung ác của Sở Mộ bị kích thích, hắn bỏ qua né tránh kiếm chiêu của Kiếm Vương, đối diện với Tuyệt Diệt Kiếm Phân Thây, Sở Mộ hoàn toàn không quan tâm tới, hắn ôm suy nghĩ đồng quy vu tận.

Sở Mộ sẽ đồng quy vu tận sao?

Sẽ không, Kiếm Vương cũng không, hắn tấn công điên cuồng như tìm chết nhưng thật ra hắn sẽ không tìm chết.

Sở Mộ cảm giác rõ hàn ý trong Phân Thây, tinh thần ý chí bị trùng kích. Dưới Trảm Đạo kiếm thức, Kiếm Vương cảm giác thân thể của mình bị thiên địa chém một kiếm.

Kiếm pháp cường đại tới cực hạn thường thường sẽ có ý chí của mình.

Phân Thây kiếm chém lên người Sở Mộ, lập tức đầu lâu bị chém đứt, hai tay bị chém đứt, hai chân cũng bị chém đứt, cực kỳ thê thảm, mà Trảm Đạo kiếm thức thân thể Kiếm Vương bị phân ra làm hai từ đầu tới chân.

Đây cũng không phải tàn ảnh, cũng không phải là chân thân.

– Chấn Thiên kiếm thức!

Vĩnh hằng linh kiếm run lên, dưới chấn động cường độ cao, đung hợp đủ loại chân ý vào bên trong và hóa thành kiếm thức vô cùng bạo lực, một kiếm nứt vỡ hư không, không gian dưới kiếm tan vỡ lan tới gần Kiếm Vương.

Một kiếm này làm Kiếm Vương tim đập chân run.truyện Ma Tu audio

Đại Tuyệt Diệt Kiếm, Toái Thân!

Thân hình nghiền nát, đầu lâu và hai tay cùng với hai chân đều ở riêng, chiêu này cực kỳ hung tàn.

Lôi đình nổ vang, lôi quang vô số, tiếng sấm vô cùng bá đạo.

Đại Thiên Uy kiếm thức!

Thiên lôi cuồn cuộn, thiên đạo chi nộ.

Kiếm quang hoặc có thể nói là lôi quang từ trên trời giáng xuống, giống như thiên đạo thẩm phán, làm cho Kiếm Vương sởn gai ốc, đây tuyệt đối là kiếm chiêu cường đại, so về hắn Đại Tuyệt Diệt Kiếm? Toái thân, không chút thua kém.

Kiếm Vương không chút nghi ngờ, nếu mình bị kiếm này đánh trúng nhất định phấn thân toái cốt, ngay cả nguyên thần cũng tử vong.

Kỳ phùng địch thủ, tự nhiên làm người ta cảm thấy kích động hưng phấn, nhưng hắn không muốn chết, cũng không muốn chết, trái lại hắn muốn giết chết Sở Mộ, hắn tin tưởng vững chắc, chỉ cần mình giết chết Sở Mộ, diệt tuyệt kiếm ý sẽ tiến thêm một bước, nó càng tinh thuần hơn.

Đây là quyết đấu của kiếm tu.

Kiếm va chạm, kiếm pháp va chạm sẽ sinh ra tinh hoa của mình,

Thiên địa nguyên khí trở nên hỗn loạn khi hai người buông tay tấn công lẫn nhau, cuồng bạo giống như nộ long đáng sợ.

Thiên địa nguyên khí cuồng bạo, uy lực của nó thập phần khủng bố, có thể dễ dàng xé rách cường giả tuyệt thế nhất luyện thành mảnh vụn, cường giả tuyệt thế nhị luyện sẽ chết, cho dù là cường giả tuyệt thế tam luyện cũng thê thảm.

Mỗi một kiếm, song kiếm của Sở Mộ diễn dịch rất thuần thục, huyền diệu đến mức tận cùng, uy lực cường hoành vô song.

Bỗng nhiên Kiếm Vương triệt thoái phía sau, diệt tuyệt linh kiếm thu hồi giấu dưới nách, hắn bày ra tư thế kỳ quái nhưng Sở Mộ cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt, tinh thần ý chí như bị chia tách ra khỏi thân thể.

– Đại Tuyệt Diệt Kiếm, Trảm Phách!

Giọng nói của Kiếm Vương thập phần trầm thấp, hắn nói chỉ hắn nghe được.

Một chiêu này là một chiêu cuối cùng trong Đại Tuyệt Diệt Kiếm, cũng là chiêu có uy lực lớn nhất, hung bạo và tàn nhẫn nhất.

Phàm là sinh linh đều có hồn phách, hồn phách hợp với thân thể nhưng nó còn trọng yếu hơn, nhất là đối với cường giả, không có thân thể thì bọn họ vẫn sống được, nếu không có hồn phách chính là chết.

Các chiêu trước của Đại Tuyệt Diệt Kiếm đều là sát chiêu diệt sạch sinh cơ, cho dù có công kích tinh thần ý chí nhưng đó chỉ là ảnh hưởng, một kiếm Trảm Phách cuối cùng lại là công kích nhắm vào tinh thần hồn phách đơn thuần, một kiếm này sẽ nghiền nát nguyên thần, tiêu diệt linh hồn.

Sở Mộ hiểu Kiếm Vương muốn thi triển sát chiêu mạnh nhất.

Song kiếm huy vũ, thiên địa nguyên khí cuồng bạo mà hỗn loạn câấn động theo, chúng xoay quanh Sở Mộ.

Một kiếm chỉ thiên, tiếp dẫn lực lượng bầu trời, một kiếm chỉ địa dẫn đại địa chi năng, song kiếm không ngừng giao nhau, lực lượng thiên địa và nguyên khí cuồng bạo rót vào bản thân.

Địa Liệt, Thiên Oanh!

Tinh túy của Vô Địch Chỉ đã bị Sở Mộ bóc ra dung nhập vào trong kiếm thức.

Một chỉ Nhân Diệt cuối cùng dùng hao tổn sinh cơ bản thân làm đại giá, hiến tế sinh mệnh làm lực lượng.

Hiện tại Sở Mộ thi triển Khô Thương, sinh cơ giảm gấp trăm lần, giảm thêm một ít cũng không xem vào đâu.

Song kiếm hợp bích, chém giết.

Hai đạo kiếm quang, hợp hai làm một chính là Thiên Sát Địa Kiếp.

Thiên Sát Địa Kiếp, nhân đạo chi kiếm!

Trong nháy mắt Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức và Đại Tuyệt Diệt Kiếm Trảm Phách tiếp xúc nhau, quỷ dị là không có va chạm, Trảm Phách giống như mất đi tác dụng, bị Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức xuyên qua, chém thẳng vào Sở Mộ.

Tốc độ quá nhanh, Sở Mộ không thể né tránh và bị Trảm Phách đánh trúng.

Trảm Phách tiến vào thế giới tinh thần và bộc phát uy lực kinh người, giống như con mèo dễ thương biến hóa nhanh chóng trở thành mảnh hổ hung tàn.

Giống như trấn áp mãnh thú, nó tàn phá thế giới tinh thần của Sở Mộ, nhưng có Phong Thần la dưới bàn thủ vững thế giới tinh thần, mãnh thú không dễ dàng phá hư như vậy.

Thời cơ trong nháy mắt, Sở Mộ kịp phản ứng, lập tức điều động vĩnh hằng kiếm ý trấn thủ thế giới tinh thần, gia cố thế giới tinh thần, điều động yên diệt kiếm ý ngăn cản mãnh thú.

Chương 3204: Chờ ngươi đã lâu (Thượng)

Thế giới tinh thần gặp công kích, Sở Mộ dùng đại bộ phận ý thức trấn áp, cảm giác với ngoại giới giảm nhiều.

Sở Mộ bị chém trúng, Kiếm Vương cũng không thể tránh Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức, hắn toàn lực chống cự nhưng không có tác dụng gì, bởi vì Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức là kiếm thức mạnh nhất của Sở Mộ, sau khi dung nhập tinh túy Vô Địch Chỉ nên mạnh hơn trước vài lần.

Kiếm Vương am hiểu tiến công cùng giết chóc, phòng ngự, luôn luôn là điểm yếu của hắn, lúc công kích vượt qua cực hạn, dùng công đối công thì hắn không làm tốt được.

Kết cục không cách nào chống cự chính là bị đánh trúng.

Kiếm quang gần người, chém qua, Kiếm Vương lập tức cảm giác sinh cơ toàn thân biến mất với tốc độ kinh người, tốc độ tái sinh không theo kịp tốc độ trôi qua, trong nháy mắt, tóc đen biến thành xám tro, khuôn mặt già nua, làn da ảm đạm vô quang và nhăn nheo.

Giống một người bình thường, trong thời gian ngắn từ thanh niên biến thành lão nhân.

Sâu trong người sinh ra cảm giác suy yếu, Kiếm Vương hoảng sợ, kiếm quang đáng sợ chém vào thân thể, lực lượng tàn sát bừa bãi, không ngừng tiêu hao sinh cơ của hắn, phá hư thân thể hắn, vô lực ngăn cản, Kiếm Vương che miệng lại lại, máu tươi chảy qua kẽ tay.

Máu tươi đỏ thẫm, thiên địa nguyên khí cuồng bạo bộc phát hóa thành huyết vụ tứ tán các nơi.

Máu tươi không ngừng chảy qua kẽ tay, Kiếm Vương cường chống mở to mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hắn muốn nhìn tận mắt Sở Mộ tử vong, mà hắn lại vô lực xuất kiếm.

Mỗi một giây thân thể lại bị phá hư, quá trình này không thể nghịch chuyển.

Sở Mộ đứng thẳng trong hư không, thân thể bất động, đôi mắt hắn ra hào quang, hào quang của hắn như đánh nát hư không, cũng đánh nát một tia may mắn cuối cùng trong lòng Kiếm Vương.

– Ngươi thắng…

Đôi mắt Kiếm Vương phai màu, trở nên đen tối, có một tia không bỏ và không cam lòng, cuối cùng hóa thành giải thoát.

Thân thể rơi xuống, Sở Mộ cũng không lại ra tay, Kiếm Vương là đối thủ đáng để hắn tôn trọng.

Sáng nghe đạo, buổi chiều chết cũng được!

Kiếm Vương vẫn!

Một đời kiếm tu tuyệt thế đã biến mất.

Hoàn đình thập vương chỉ còn một người mà thôi.

Sở Mộ nâng tay trái hư không một trảo, hắn thu không gian giới chỉ của Kiếm Vương, hắn không động diệt tuyệt linh kiếm, phải biết rằng diệt tuyệt linh kiếm là linh kiếm thượng phẩm, hơn nữa là tinh phẩm trong thượng phẩm, giá trị phi phàm, Sở Mộ không lấy là vì tôn trọng.

Đám thiên tướng của Kiếm Vương nhìn Kiếm Vương vẫn lạc, toàn bộ đều ngơ ngẩn, bọn họ không phát ra âm thanh, cũng không xuất kiếm báo thù cho Kiếm Vương, chỉ thấy bọn họ kịp phản ứng lại hành kiếm lễ với Sở Mộ, sau đó kiếm bay lên không trung, xoay một vòng và hướng xuống.

Trong ánh mắt khó tin của Sở Mộ, mười một thanh linh kiếm trung phẩm sắc bén đâm vào đỉnh đầu của mười một thiên tướng của Kiếm Vương, không phòng ngự gì cả, mũi kiếm sắc bén giống như đâm vào đậu hủ, từ đỉnh đầu đâm xuyên qua người, cả thanh linh kiếm chui vào thân thể.

Linh kiếm quán thể, mười một thiên tướng của Kiếm Vương bộc phát kiếm quang đáng sợ.

Sau đó từng sợi kiếm khí bao phủ thân thể bọn họ, kiếm khí ma sát với thiên địa nguyên khí sinh ra nhiệt lượng lớn, một đám hoa lửa bắn ra sau đó thiêu đốt thân thể mười một thiên tướng.

Thiêu đốt!

Thiêu đốt hừng hực!

Dùng kiếm nguyên làm nhiên liệu thiêu đốt thân thể.

Mười một thiên tướng của Kiếm Vương bốc cháy trong mắt Sở Mộ, cuối cùng hóa thành mười một đạo kiếm quang bay tới bên cạnh thi thể Kiếm Vương, sau đó nâng thi thể bay về phía núi lửa xa xa, sau đó chìm xuống nham thạch và không thấy gì nữa..

Nhìn thấy cảnh này mũi Sở Mộ mỏi nhừ, sâu trong linh hồn rung động khi nhìn thấy cảnh này.

Dùng kiếm tự thân, dùng thân tuẫn đạo!

Đây là kiếm tu thuần túy,, Sở Mộ lần đầu tiên gặp qua.

Hắn xúc động khó nói thành lời, nội tâm muốn gào thét nhưng lực lượng không đủ..

Sở Mộ biết rõ đấu với Kiếm Vương một trận giúp mình rất nhiều, cuối cùng nhìn thấy mươi một thiên tướng của Kiếm Vương dùng kiếm tự thân, dùng thân tuẫn đạo, Sở Mộ có cảm xúc khắc sâu, hắn muốn mang phần thu hoạch này khắc vào lòng mình.

Không sốt ruột rời đi, Sở Mộ đứng tại chỗ và tìm hiểu.

Hắn nhắm mắt lại, thế giới trong mắt biến mất, trong đầu có kiếm quang hiện ra, chợt phân hoá và hóa thành cả vũ trụ.

– Kiếm Vương cũng chết!

Thánh Vương đang bay qua một ngọn núi lửa, bỗng nhiên quay người nhìn về phía xa xa, đồng tử co rút lại, giống như nhìn xuyên thấu thời không, nhìn thấy cái gì đó, kể từ khi biết đám người Kim Cương Vương, Huyết Vương tử vong, hắn đã lưu tâm tới sinh tử của mấy người khác.

Nghe được Thánh Vương lẩm bẩm, mười hai thiên tướng của Thánh Vương khiếp sợ.

Kiếm Vương!

Đó là người xếp thứ hai trong hoàng đình thập vương, kỳ thật thực lực gần với Thánh Vương, mấy trăm năm trước từng đấu với Thánh Vương một trận, lúc ấy Thánh Vương dùng hết toàn lực và dựa vào ưu thế yếu ớt đánh bại Kiếm Vương.

Đối với Chiến Vương, thiên tướng của Thánh Vương chưa nói tới tôn kính gì đó, dù sao thực lực của bọn họ cũng không yếu hơn Chiến Vương, lại là thiên tướng của Thánh Vương, chủ quý tớ vinh, nhưng Kiếm Vương thì khác, thực lực gần với Thánh Vương và hơn xa bọn họ, bất cứ điểm nào cũng hơn xa bọn họ.

Cường giả như vậy cũng chết?

Là ai giết chết Kiếm Vương?

– Hoàng đình thập vương chỉ còn lại bổn vương.

Thánh Vương nói một câu làm đám thiên tướng càng kinh ngạc, ngụ ý chín người khác đều chết?

Kiếm Vương chết, đám người Vũ Vương, Tà Vương, Long Vương vừa tụ tập cách đây không lâu cũng chết?

– Chẳng lẽ đều chết dưới thân kiếm của Sở Mộ?

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, mười hai thiên tướng của Thánh Vương cũng giật mình nghĩ không khả năng, dù vậy ý nghĩ này vẫn cắm rễ trong đầu.

Thánh Vương không nói gì, hắn chắp hai tay sau lưng và vui vẻ nhìn về một hướng.

Hoàng đình thập vương, dường như chín người đã chết, đối với hắn đây không phải là đại sự gì.

Là vì sao?

Mở mắt ra, thế giới xuất hiện, non sông vạn dặm.

Kiếm quang lăng lệ ác liệt bao phủ hư không, xuyên thủng cửu thiên, khí tức đáng sợ bạo phát ra ngoài.

– Là thời điểm giải quyết kẻ cuối cùng.

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, hắn cầm Truy Mệnh Bàn:

– Thánh Vương, ngươi chuẩn bị tốt chưa?

Thánh Vương, người cuối cùng trong hoàng đình thập vương, cũng là đệ nhất vương giả của hoàng đình, thần bí nhất, kỳ thật không biết cảnh giới của hắn hiện tại là thế nào, Sở Mộ không biết, có thể khẳng định hắn mạnh hơn Kiếm Vương.

Kiếm Vương đấu với Sở Mộ từ đầu tới cuối lại không thi triển bí pháp.

Là hắn không có nắm giữ bí pháp sao?

Chương 3205: Chờ ngươi đã lâu (Hạ)

Tuyệt đối không phải, mà là hắn không muốn thi triển, bởi vì hắn là kiếm tu thuần túy, mà Sở Mộ cũng là kiếm tu cường đại, cùng thực lực, cảm giác kỳ phùng địch thủ, chỉ dùng kiếm đạo luận cao thấp, phân sinh tử.

Hành vi này nhiều người xem ra thật ngu ngốc, có bí pháp lại không thi triển vì vậy mà chết, quả thực quá ngu xuẩn, nhưng trong mắt Sở Mộ xem ra đây là thành kính với kiếm, thành kính với kiếm đạo của mình.

Thành tại kiếm, cực tại kiếm, nếu Kiếm Vương không chết, thành tựu ngày sau chắc chắn bất phàm, dùng kiếm đạo thành tựu Thánh Tôn là chuyện dễ dàng, nếu không phải đại đạo suy yếu, Thánh Hoàng không ra, hắn có khả năng trở thành Thánh Hoàng nhất.

– Kiếm Vương, thụ giáo.

Sở Mộ hành lễ về phía núi lửa.

Trong chiến đấu hắn cũng không nghĩ nhiều như thế, cho tới bây giờ hắn hiểu ra, nội tâm rất cảm khái.

Danh tiếng Kiếm Vương là hoàn toàn xứng đáng.

Thu liễm tâm thần, hắn khắc hình ảnh Thánh Vương vào Truy Mệnh Bàn, hình ảnh nhanh chóng trở nên rõ ràng, trông rất sống động, tỏ vẻ Thánh Vương không có rời tầng thứ hai.

Bỗng nhiên Sở Mộ nao nao, bởi vì hắn nhìn thấy hình ảnh Thánh Vương trong Truy Mệnh Bàn còn nở nụ cười vui vẻ lóe lên tức thì, Sở Mộ cho rằng đó là ảo giác.

Hình ảnh trong Truy Mệnh Bàn là được truyền thâu vào, nó không có bất kỳ ý thức gì, bởi vậy căn bản không có tình huống dị thường xuất hiện.

Hắn đặt nghi vấn trong lòng, Sở Mộ dọc theo Truy Mệnh Bàn bay đi, thân ảnh hóa thành kiếm quang bay với tốc độ cực nhanh.

Thực lực không tăng lên nhưng tốc độ của Sở Mộ lại tăng lên.

Sau khi đánh với Kiếm Vương xong, hắn thật sự có thu hoạch không nhỏ.

– Thánh Vương đại nhân, chúng ta đã có đủ chìa khóa, có nên đi tới tầng ba hay không?

Thiên tướng của Thánh Vương cung kính nói.

– Không vội.truyện huyền huyễn audio

Thánh Vương nói rất tùy ý.

Hắn nói như vậy, đám thiên tướng của Thánh Vương cũng không nói gì, bởi vì bọn họ nghe lời Thánh Vương như thánh chỉ.

Nhưng bọn họ không rõ, nếu đã đạt đủ chìa khóa đi tầng ba, vì sao Thánh Vương không đi vào, phải biết rằng đi càng sớm, cơ hội càng lớn.

Nghi vấn chỉ có thể đặt trong lòng.

Cũng không cần bọn họ chờ bao lâu.

Qua chừng nửa canh giờ, bọn họ nhìn thấy một đạo kiếm quang tới gần.

Kiếm quang dừng lại cách Thánh Vương mấy ngàn thước, thân ảnh Sở Mộ xuất hiện.

– Bổn vương chờ ngươi đã lâu.

Thánh Vương không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn nhìn Sở Mộ cách mấy ngàn mét, ngữ khí chậm chạp và vô cùng bình tĩnh.

Thần thái và ngữ khí của Thánh Vương đều bị Sở Mộ lưu tâm, dường như hắn sớm biết rõ mình sẽ tới, hơn nữa thời gian sẽ không dài, không tự giác Sở Mộ liên tưởng tới dị tượng trong Truy Mệnh Bàn, hắn như có điều suy nghĩ, nếu thật sự là như thế, thủ đoạn của Thánh Vương này quá khó lường.

Hắn càng cảnh giác với Thánh Vương thêm một phần.

– Chỉ mong ngươi không làm ta thất vọng.

Sở Mộ cũng lên tiếng, hắn không am hiểu giao phong miệng lưỡi, cũng không thích, nhưng dù thế nào cũng không thể lâm vào hạ phong.

Thánh Vương lại lơ đễnh, hắn sống dài hơn Sở Mộ cả trăm lần, kinh nghiệm vô cùng phong phú, tâm tính kiên định không thể tưởng tượng nổi, làm sao có thể bởi vì một câu của đối phương mà tức giận chứ.

– Hoàng đình cửu vương đều chết dưới kiếm của ngươi.

Thánh Vương giống như đang nói chuyện phiếm đơn giản.

– Có thể truy kích chín người kia, còn tìm đến bổn vương, bổn vương nghe nói trong tay ngươi có bảo vật truy tung, có lẽ là Truy Mệnh Bàn của Thiên tộc, người Thiên tộc dùng Truy Mệnh Bàn đuổi giết ngươi, bị ngươi giết chết, trong tay ngươi có phỏng chế Truy Mệnh Bàn.

Sau một phen nói chuyện, ngữ khí giống như đang hỏi thăm nhưng lại thập phần chắc chắc, giống như Thánh Vương quan sát toàn bộ quá trình, giống như tận mắt nhìn thấy, Sở Mộ không thay đổi, nội tâm lại kinh ngạc vài phần, càng ý thức được Thánh Vương khó đối phó hơn chín người khác.

Nhưng nếu giết đối thủ như vậy mới có cảm giác thành tựu.

Nếu như đấu với Kiếm Vương là kiếm tu quyết đấu thuần túy, như vậy đấu với Thánh Vương là đấu với cường giả.

Trên hư không, Sở Mộ đối mặt với Thánh Vương.

Khi tu vi đạt tới trình độ nhất định, cho dù thời không khác nhau cũng khó ngăn cản, huống chi chỉ có khoảng cách vài ngàn thước, đương nhiên, dùng thực lực của Sở Mộ và Thánh Vương hiện tại còn chưa có năng lực vượt qua thời không khác nhau.

– Hoàng đình thập vương, trừ bổn vương ra, trong chín người khác cũng chỉ có Kiếm Vương lọt vào mắt của ta.

Bỗng nhiên Thánh Vương nói ra, nội dung làm Sở Mộ kinh ngạc không thôi.

Hoàng đình thập vương, cũng chỉ có Kiếm Vương còn nằm trong tầm mắt của Thánh Vương mà thôi, không ngờ hắn còn biết những chuyện khác.

Rốt cuộc phải hung hăng càn quấy rỡ nào mới làm tự tin của mình không gì sánh nổi?

Trừ Kiếm Vương ra, tám người khác trong lời Thánh Vương giống như con chó con mèo, hoàn toàn không quan tâm tới.

Nhưng đây là việc của hoàng đình, không quan hệ với Sở Mộ, hắn cũng không muốn biết, huống chi chín người kia đã chết.

– Mặc dù biết khả năng không lớn, nhưng bổn vương vẫn muốn đề cập tới.

Ánh mắt Thánh nhìn chằm chằm vào mặt Sở Mộ, không sắc bén cũng không mang theo địch ý gì, trái lại ánh mắt lạnh nhạt giống như đối đãi với bằng hữu, nhưng Sở Mộ cảm giác được lời nói của đối phương trực chỉ nhân tâm, có sức mê hoặc đáng sợ.

– Gia nhập hoàng đình ta, hứa cho ngươi vị trí Kiếm Vương, dùng thiên phú của ngươi, địa vị không kém ta trong hoàng đình.

Thánh Vương nói một câu làm Sở Mộ kinh ngạc.

Hoàng đình đệ nhất vương giả, người sáng lập hoàng đình, đệ tử thân truyền của Bất Tử Thánh Hoàng lại mời mình gia nhập hoàng đình, còn hứa dùng trọng vị, nghe qua là việc không thể tưởng tượng nổi, dù sao Sở Mộ có thù hận không chết không thôi với hoàng đình.

Nhìn ánh mắt của Thánh Vương cực kỳ chân thành, hoàn toàn không phải nói đùa, nói cách khác, chín người khác đã chết cũng không ảnh hưởng tới tâm tính của hắn.

Hắn mời như thế trong mắt người khác là thập phần thành ý.

Ngay cả tử thù của chín vương giả khác cũng không so đo thành ý mời ngươi gia nhập hoàng đình, hứa cho vị trí Kiếm Vương, hơn nữa còn hứa hẹn địa vị không kém gì hắn, điểm này đã vượt qua Kiếm Vương lúc trước.

Thành ý như thế, đa số địch nhân cho dù không đáp ứng, hơn phân nửa cũng có một ít cảm động, cho dù động thủ cũng nương tay một chút.

Sở Mộ không có chút cảm động nào, hắn càng nghe càng tức giận.

Đúng, Thánh Vương nói câu này làm nội tâm hắn phát lạnh, hắn cũng tức giận.

Chương 3206: Thực lực ngoài ý muốn

Từ khi nhìn thấy Thánh Vương tới bây giờ cũng chỉ mới hơn mười giây mà thôi, Thánh Vương cũng chỉ nói vài câu mà thôi, thái độ của hắn và trong khi nói chuyện nghe như bằng hữu nói chuyện phiếm, lại dấu diếm mũi kiếm, chữ chữ như kiếm, từng bước một muốn áp Sở Mộ xuống hạ phong, hết lần này tới lần khác làm người ta khó cảm thấy.

Mỗi một câu, nói ra mỗi một việc đều vượt qua Sở Mộ dự kiến, làm hắn cảm thấy kinh ngạc, mà kinh ngạc không ngừng tích lũy sẽ đánh động tâm tình, trong bất tri bất giác sẽ phá hư tâm tình.

Giống như nước ấm nấu ếch, phải để con ếch thích ứng dần dần khi nước đun sôi.

Cường giả tranh chấp, thực lực trọng yếu nhất, tâm tình cũng là một bước quan trọng, một bước sai sẽ mãi bước sai.

Thời điểm này mới cảm thấy Thánh Vương là người đáng sợ.

May mắn Sở Mộ từ khi bắt đầu truy kích Thánh Vương vẫn bảo trì cảnh giác cao độ, sau khi nhìn thấy Thánh Vương cũng tăng cao cảnh giác nhưng vẫn bị lời của Thánh Vương làm kinh ngạc, tâm tình bị phá hư một chút, may mắn nội tâm tức giận cho nên hắn ý thức được bẩy rập của Thánh Vương.

Vì sao phẫn nộ?

Điểm này cho thấy hắn là kẻ bày mưu nghĩ kế có thể dùng ngôn ngữ rung chuyển thiên quân vạn mã, Thánh Vương biết rõ Sở Mộ vừa đấu với Kiếm Vương một trận, trận chiến ấy dùng Kiếm Vương tử vong mà kết thúc, nhưng không biết Sở Mộ đấu với Kiếm Vương là trận chiến giữa kiếm tu tuyệt thế với nhau, hòa toàn không xen lẫn thứ nào khác..

Trận chiến ấy bọn họ tôn kính đối thủ.

Bởi vì tôn kính cho nên tán thành, người được chính mình tán thành lại bị một câu của Thánh Vương vùi dập, tự nhiên sẽ không cảm thấy thoải mái, đương nhiên tâm tính của Sở Mộ sẽ không vì lời này mà cảm thấy thế nào, chính thức làm hắn tức giận chính là Thánh Vương thuận miệng đồng ý đưa vị trí Kiếm Vương ra ngoài.

– Trong mắt ta, Kiếm Vương tôn sư chỉ có một người xứng đáng.

Sở Mộ không cự tuyệt, cũng không đáp ứng, hắn nói câu này chẳng khác gì cự tuyệt Thánh Vương.

Thánh Vương là một người thông minh, nghe Sở Mộ nói thế hắn vẫn liên tưởng một ít.

– Vậy thì thật là đáng tiếc, bổn vương còn cảm thấy hai chữ Kiếm Vương càng xứng với ngươi hơn.

Ngữ khí của Thánh Vương thở dài giống như tiếc hận vô hạn.

Sở Mộ không nhúc nhích, hai tay nắm chặc hư không, vĩnh hằng linh kiếm cùng yên diệt linh kiếm xuất hiện, kiếm ý toàn thân vô cùng tinh thuần tràn ngập khắp nơi.

Thánh Vương không dự kiếm đượ Sở Mộ lại nắm giữ hai chủng kiếm ý, mặc dù không phải kiếm tu nhưng hắn có thể cảm giác hai chủng kiếm ý kia rất cường đại và tinh thần.

Đúng, đấu với Kiếm Vương một trận đã giúp Sở Mộ thu hoạch rất lớn.

Cảnh giới kiếm pháp đột phá lên trong lòng có kiếm hậu kỳ đỉnh phong, kém một đường là có thể đột phá đỉnh phong chân chính, đương nhiên, con đường này không dễ đột phá như vậy, trừ phi lại gặp kiếm tu tuyệt thế giống như Kiếm Vương, sau đó toàn lực đánh một trận, bằng không bằng vào bản thân tìm hiểu không có thời gian vài trăm năm là không thể nào.

Trừ cảnh giới kiếm pháp tăng lên, trình độ kiếm ý tinh thuần cũng tăng lên một cấp bậc.

Đấu với Kiếm Vương một trận, bị diệt tuyệt kiếm ý tinh thuần tới cực điểm của đối phương kích thích, hai chủng kiếm ý của Sở Mộ tăng lên một cấp độ.

Song kiếm nơi tay, Sở Mộ không nói nhảm với Thánh Vương, hắn không am hiểu giao phong bằng lời nói.

Thân thể biến mất, hắn thi triển Kiếm Khí Lưu Ảnh,mấy trăm đạo tàn ảnh xuất hiện trùng trùng điệp điệp..

Trên trăm đạo thân ảnh nắm lấy song kiếm lao về phía Thánh Vương, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn thước, Thánh Vương vẫn bình thản, vào lúc Sở Mộ tới gần liền đẩy tay về phía trước, một đạo khí kình cực kỳ cường đại bay về phía trước, đó là một trong những tuyệt học của Thánh Vương —— Bài Vân Kính, tên như ý nghĩa, kính xuất vân động.

Dưới Bài Vân Kính, Sở Mộ trước mặt nứt vỡ, dù sao cũng là tàn ảnh.

Nhưng chân thân Sở Mộ lại xuất hiện sau lưng Thánh Vương, hắn dùng song kiếm công kích.

Thập tự kiếm quang giao nhau, liên hoàn không ngừng, tất cả đều đánh vào lưng Thánh Vương.

Sử dụng bí pháp Khô Thương đệ nhị trọng, thực lực Sở Mộ tăng lên nửa bước ngũ luyện, đã gần vô hạn tới cấp độ ngũ luyện, cảnh giới kiếm pháp tăng lên, trình độ tinh thuần của kiếm ý tăng lên, làm cho lực công kích của hắn tăng cường một thành, đã miễn cưỡng có được uy lực đấu với ngữ luyện, hắn còn cường đại hơn lúc đấu với Kiếm Vương nhiều.

Một chưởng nắm tiên cơ, Sở Mộ bắt lấy và tiến công không ngừng, Thánh Vương gặp công kích cuồng phong bạo vũ cho nên không có năng lực phản kích.

Biến cố quá nhanh, thiên tướng của Thánh Vương đều kinh ngạc tới ngây người.

– Ra tay!

– Chết!

Mười hai thiên tướng của Thánh Vương kịp phản ứng, lập tức ra tay không lưu tình chút nào..

– Cút!

Đối mặt mười hai thiên tướng của Thánh Vương công kích, Sở Mộ chỉ quay người chém ra một kiếm, kiếm quang chém giết toàn bộ thiên tướng của Thánh Vương.

Thực lực mười hai thiên tướng của Thánh Vương thật sự không kém nhưng nhiều nhất chỉ là tam luyện, thực lực kém Sở Mộ quá lớn, hơn nữa bọn họ cũng không bố trí kiếm trận ra tay, nếu không sẽ không dễ dàng chém giết như thế.

Giết chết mười hai thiên tướng của Thánh Vương giống như tiện tay giết mười hai con sâu cái kiến nhỏ yếu, Sở Mộ không quan tâm tới, toàn bộ lực chú ý của hắn tập trung lên người Thánh Vương.

Tiến công tiến công tiến công, không ngừng tiến công.

Xuyên Vân kiếm thức!

Một kiếm Xuyên Vân đâm vào mi tâm Thánh Vương, cảm nhận lực cản rất lớn.

Trảm Đạo kiếm thức!

Song kiếm trước sau chém xuống, chém thẳng vào trán Thánh Vương cũng gặp lực cản lớn, Sở Mộ hiểu phòng ngự của Thánh Vương cực kỳ kinh người.

Chấn Thiên kiếm thức!

Kiếm thức bạo lực oanh kích lên người Thánh Vương, một kiếm đánh Thánh Vương bay lui ra sau.

Thiên Địa Thập Tự Trảm!

Thập tự kiếm quang sáng chém rách hư không, oanh kích lên người Thánh Vương và khắc lạc ấn thập tự rất sâu.

Khoảng cách kéo ra, yên diệt linh kiếm chém ra kiếm khí màu xám, vô thủy vô chung, thương sinh tử tịch.

Vĩnh hằng linh kiếm bắn kiếm khí ra ngoài và hóa thành hoa sen, hoa sen xoay tròn và đánh trúng thân thể Thánh Vương, hoa sen không ngừng phóng thích kiếm khí, không ngừng phá hư thân thể Thánh Vương.

Song kiếm hợp bích, kiếm xuất, kiếm luân xoay tròn, sinh tử luân hồi kiếm thức.

Kiếm luân đáng sợ cắt lên người Thánh Vương, cắt lấy điên cuồng, xé mở phòng ngự của Thánh Vương, cắt vào thân thể của hắn.

Hít sâu một hơi, Sở Mộ giơ yên diệt linh kiếm lên cao cao, bầu trời xuất hiện mây đen cuồn cuộn, lôi quang sáng rực, tiếng nổ mạnh vô cùng vô tận, một đạo thiên lôi giống như thương long giáng xuống, xé rách thiên địa, oanh kích lên yên diệt linh kiếm Sở Mộ giơ lên, một tia khí tức ngụy thiên đạo bộc phát ra ngoài, quanh quẩn trên thân yên diệt linh kiếm.

Chương 3207: Thánh Tôn (1)

Đại Thiên Uy kiếm thức!

Trảm!

Kiếm quang không cách nào hình dung làm thiên địa tầng thứ hai ảm đạm, hư không dưới kiếm vỡ vụn và bắn tung tóe.

Tiếng sấm vang rền, kiếm quang hóa thành sấm sét diệt thế từ trên cao đánh xuống. Một kiếm xé rách không trung, vết nứt không gian đen kịt tựa như miệng của hung thú thái cổ thôn phệ thiên địa.

Dưới một kiếm giống như sấm sét, một đạo thân ảnh bị cháy đen, còn tản mát ra từng đạo khói trắng màu xám cùng với mùi khét lẹt đang giống như một ngôi sao rơi xuống bên dưới.

Tiếng vang ầm ầm tựa như núi lửa bộc phát, mặt đất chấn động không thôi. Bóng người bị cháy đen kia mạnh mẽ phá vỡ mặt đất cứng rắn. Trong lúc mặt đất chấn động, vô số vết nứt tựa như mạng nhện trải rộng, mặt đất trong phương viên mấy ngàn thước đều sụp đổ. Trung tâm còn có một cái lỗ màu đen, sâu không thấy đáy.

Liên tục điên cuồng tấn công không ngừng. Mỗi một kiếm đều là công kích toàn lực, rồi sau đó lại thi trển đủ loại kiếm thức công kích đã được nắm giữ. Cuối cùng lại thi triển ra Thiên Uy kiếm thức. Liên tục công kích với cường độ như vậy khiến cho Sở Mộ có cảm giác lực lượng mình hơi trì trệ. Nếu là bình thường tối thiểu cũng phải tốn vài tức thời gian mới có thể hòa hoãn được. Nhưng mà dưới Khô Thương bí pháp, chưa tới một hơi Sở Mộ đã nhanh chóng khôi phục được.

Công kích liên tục mà cuồng bạo như vậy, cho dù là Kiếm Vương tái sinh cũng hoàn toàn không thể nào thừa nhận được. Đoán chừng không thể chống đỡ tới một kiếm cuối cùng sẽ mất mạng. Sở Mộ tin rằng tên Thánh vương này coi như mạnh mẽ hơn Kiếm Vương. nhưng mà cũng khó có thể thừa nhận được công kích như vậy của hắn. Cho dù không chết, hơn phân nửa cũng gần chết.

Chỉ là không biết vì sao trong lòng Sở Mộ thủy chung vẫn có một loại cảm giác nguy cơ, loại cảm giác nguy cơ này khiến cho hắn không dám buông lỏng, ngược lại còn càng thêm cảnh giác.

Hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào trong cái lỗ màu đen kia, phong mang trên song kiếm không dứt, kiếm ý vờn quanh thân.

Thời gian trôi qua từng chút một, mỗi một hơi dường như đều dài dằng dặc như một năm vậy.

Sở Mộ ngừng thở, ngay cả tim giống như cũng ngừng đập. Toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào trong cái lỗ đen kịt kia.

Bỗng nhiên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, không cách nào hình dung từ sâu trong linh hồn Sở Mộ nổ tung. Từ trong cái lỗ đen kia có một đạo quang mang giống như lưu tinh xẹt qua phía chân trời, bắn về phía Sở Mộ.

Nhanh, thực sự quá nhanh. Lúc Sở Mộ vừa mới phát giác ra thì quang mang kia đã bay vụt tới trước mắt, không có cách nào né tránh được.

Thậm chí song kiếm của Sở Mộ còn chưa kịp giao với nhau tạo thành phòng ngự thì đã lập tức cảm giác được từ ngực truyền tới cảm giác đau đớn mãnh liệt. Quang mang đáng sợ như kiếm đâm thủng Huyết Sa bào và Huyết Sa giáp trên người hắn, ngay cả thân thể mạnh mẽ cũng không thể phòng ngự đuuợc, bị quang mang kia trực tiếp xuyên qua.

Quang mang đáng sợ xuyên qua thân thể Sở Mộ, đồng thời lực lượng khổng lồ cũng mang theo thân thể Sở Mộ phóng lên trên không trung tới mấy ngàn thước.

Bên trong quang mang kia ẩn chứa lực lượng kinh người vô cùng, giống như muốn đánh nát vòm trời. Cỗ lực lượng này nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân Sở Mộ, điên cuồng tàn sát bừa bãi, làm cho thân thể Sở Mộ giống như vòm trời, xuất hiện vô số vết rách, thậm chí còn có cảm giác thân thể hắn sắp vỡ vụn.

Cùng lúc đó từ trong lỗ đen kia có một đạo thân ảnh bay ra, toàn thân cháy đen, giống như từng bị thiêu cháy qua vậy. Tiếp đó, một màn khiến cho người ta kinh sợ xuất hiện. Làn da bị cháy đen của người này trực tiếp tróc xuống, Thánh Vương từ trong đó chui ra, làn da đỏ hồng như là trẻ con, nhìn giống như mới sinh ra vậy.

Toàn thân không có một chút vết thương nào, khí tức cũng không có một chút hỗn loạn nào cả. Giống như tất cả công kích trước đó của Sở Mộ đều không có tác dụng với hắn vậy.

Công kích khủng bố như vậy không ngờ lại không làm tổn thương chút nào cho Thánh Vương?

Sở Mộ cảm thấy rất là khó hiểu, hắn cảm thấy Thánh Vương dù có thực lực ngũ luyện sơ giai, đối mặt với công kích như vậy cũng không có khả năng không chịu một chút thương thế nào chứ?

Thân thể cơ hồ sắp vỡ vụn ra, lực lượng Khô Thương bí pháp lan tràn toàn thân, Thiên Băng chi lực dưới Khô Thương chi lực cũng không có bao nhiêu năng lực chống cự, nhanh chóng bị ăn mòn, thôn phệ. Mà thương thế của bản thân Sở Mộ cũng trong thời gian ngắn nhanh chóng khôi phục lại như thường. Lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu.

Hai người cách xa nhau mấy vạn trượng, khoảng cách này so với mấy ngàn thước cũng không có gì khác biệt cả.

Nhìn thấy dưới một ngón tay của mình mà Sở Mộ không chết, thậm chí thương thế còn nhanh chóng khỏi hẳn, lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục làm cho Thánh Vương này vô cùng kiếp sợ.

– Chẳng lẽ kẻ này cũng tu luyện Bất Tử thần công?

Trong đầu Thánh Vương không tự chủ toát lên suy nghĩ này, chợt hắn lại phủ nhận. Bởi vì Bất Tử thần công là tuyệt học của Bất tử nhất mạch, trừ Bất Tử Thánh Hoàng ra cũng chỉ có hắn tu luyện. Coi như là Bất Tử Hoàng vệ trong Hoàng Đình cũng chỉ có tiếp nhận qua Bất tử chi lực cải tạo, cũng không chính thức tu luyện Bất Tử thần công.

Như vậy, nếu như không tu luyện Bất Tử thần công thì có lẽ là một môn công pháp tương tự với Bất Tử thần công. Chỉ là dùng kiến thức và tích lũy của Thánh Vương, hắn cũng không thấy có loại công pháp nào có thể so sánh với Bất Tử thần công cả.

– Ngươi tu luyện công pháp gì?

Không ngờ Thánh Vương lại trực tiếp mở miệng dò hỏi.truyện cõi âm

– Ta nên gọi ngươi là Thánh Vương hay là Thánh Tôn?

Sở Mộ không có trực tiếp trả lời mà hỏi lại.

– Dùng tuổi tác của ngươi thực lực có thể đạt tới bán bộ ngũ luyện, thậm chí còn tới gần vô hạn ngũ luyện, quả thực khó có được. đáng tiếc, chênh lệch giữa ngũ luyện chính thức và tứ luyện không phải là thứ mà ngươi có thể hiểu rõ.

Thánh Vương nói.

– Tuyệt Thế cường giả ngũ luyện, duy chỉ có ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh tôn.

Một câu đã nói ra điểm khác biệt giữa ngũ luyện và trước tứ luyện.

Thánh Tôn, cường giả dưới Thánh Hoàng.

Bất quá Sở Mộ cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của Thánh Vương. Cũng không phải thực lực đạt tới ngũ luyện là có thể được gọi là Thánh Tôn. Mà đạt tới ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh Tôn, đây là hai ý tứ hoàn toàn khác biệt.

Nói cách khác, muốn trở thành Thánh tôn, điều kiện tiên quyết là trước tiên phải đạt tới ngũ luyện. Nhưng mà đạt tới ngũ luyện lại không phải là đã trở thành Thánh Tôn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 1 ngày trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 3 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết