1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 609 [Chương 3043 đến 3047]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 609 [Chương 3043 đến 3047]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3043: Hành tung bị tiết lộ (Hạ)

Gió thổi qua, thân thể vô cùng nhẹ nhõm, giống như gió mát có thể thổi hắn đi vậy. Đây chính là kết quả sau khi Sở Mộ dùng sáu trăm cân Thần thủy chân dịch tẩy luyện Thánh thể. Nội thị một phen, nhìn thấy trong cơ thể thông suốt, mạch lạc rõ ràng.

Bất quá Sở Mộ có thể cảm giác được tẩy luyện Thánh thể của mình còn chưa đạt tới mức tận cùng, nếu như có thêm Thần thủy chân dịch thì nhất định còn có thể tiếp tục tẩy luyện Thánh thể, khiến cho Thánh thể càng thêm tinh thuần hơn.

Đáng tiếc loại bảo vật như Thần thủy chân dịch chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. bất kể nói như thế nào, trải qua sáu trăm cân Thần thủy chân dịch tẩy luyện Thánh thể. Nếu như sau này lại phục dụng bảo vật rèn luyện, hiệu suất tối thiểu cũng tăng lên gấp đôi.

Cho dù là Thánh thể vẫn còn ở cấp độ Cửu cấp trung kỳ, không có bất kỳ tăng trưởng nào. Nhưng mà loại cảm giác nhẹ nhàng thông suốt này lại làm cho lực lượng Thánh thể của Sở Mộ có thể phát huy thông thuận hơn, ngay cả thực lực cũng tăng lên vài phần.

Rèn luyện nguyên lực tới mức tận cùng, Thánh thể được tẩy luyện, cả hai kết hợp làm cho thực lực của Sở Mộ trên cơ sở vốn có tối thiểu cũng tăng lên không chỉ hai thành, đây là tiến bộ rất rõ ràng.

Nếu như dùng thực lực bây giờ chống lại Lạc Chân Ngưng khi trước, Sở Mộ nhất định sẽ thắng.

Bất quá Tiên thiên thủy linh đã tới tay, giữa hắn và Lạc Chân Ngưng không còn quan hệ gì, đương nhiên hắn sẽ không quay lại tìm nàng chiến đấu, không cần thiết phải làm như vậy.

– Hỏa chi kết tinh có thể giữ lại, Kim chi kết tinh và Thủy chi kết tinh có thể dùng để nuôi nấng Duệ kim chi linh và Tiên thiên thủy linh.

Sở Mộ âm thầm nói.

Tinh hoa lực lượng thiên địa, nếu như được lực lượng phù hợp tẩm bổ, còn có thể tiếp tục tăng lên.

Bí pháp kiếm thần hàng lâm, muốn tu luyện đệ nhị trọng cần tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa. Tam trọng cần số lượng tinh hoa thiên địa còn nhiều hơn. Ngũ hành bát tương, thiếu một thứ cũng không được. Nhưng mà tinh hoa lực lượng thiên địa lại là thứ rất khó có thể đạt được, cho nên Sở Mộ có một ý định, đó là giống như bổn nguyên Mộc Chi tương năm đó vậy.

Nuôi nấng Duệ kim chi linh và Tiên Thiên thủy linh lớn mạnh, đến lúc đó lại cắt ra, lưu lại một bộ phận ngọn nguồn, như vậy cũng tránh khỏi ngày sau phải đau khổ bôn ba tìm kiếm tinh hoa lực lượng.

Tay trái nắm một khôi Kim chi kết tinh, tay phải nắm một khối Thủy chi kết tinh, trực tiếp hấp thu. Sở Mộ lại nhìn về phương xa. Ngũ hành bát itnh hiện tại chỉ còn lại Thổ chi tinh hoa chưa tới tay. Nhưng mà kẻ có được Thổ chi tinh hoa lại là một Tuyệt Thế cường giả nhị luyện, Sở Mộ cứ như vậy chạy tới đòi Thổ tinh hoa, tuyệt đối sẽ bị đối phương đánh bại.

Thực lực, nói cho cùng tất cả đều là thực lực, nếu như hắn có được thực lực cường đại của Tuyệt Thế cường giả nhị luyện, thậm chí còn mạnh hơn, như vậy cũng không cần phải băn khoăn gì nữa.

– Thổ tinh hoa… Tu vi nguyên lực… Rèn luyện thánh thể.

– Thổ tinh hoa tạm thời khó có thể lấy được, bảo vật rèn luyện Thánh thể cũng không biết ở nơi nào. Tu vi nguyên lực thì tương đối đơn giản một chút.

Suy nghĩ một chút, Sở Mộ quyết định trước tiên tăng tiến tu vi nguyên lực, bổ sung chỗ trống trong đan điền. Muốn làm được điều này cần thời gian nhất định. Mà trong khoảng thời gian đó Sở Mộ cũng chỉ có thể cố gắng tìm kiếm bảo vật rèn luyện Thánh thể.

Hóa thành một đạo lưu quang rời đi. Bởi vì đang suy nghĩ cho nên tốc độ phi hành của Sở Mộ cũng không phải quá nhanh, hắn phóng về một phía khác trên Lạc Thủy hồ. Lúc này trước mặt Sở Mộ xuất hiện mười đạo quang mang, tốc độ cực nhanh, trong lúc mơ hồ tạo thành một vòng vây, bao vây Sở Mộ lại, ngăn cản đường đi của hắn.

– Ha ha ha, đại ca, xem ra vận khí của chúng ta không tệ, không ngờ không cần tốn công phu đã có thể tìm được mục tiêu.

– Sở Mộ, gặp mười huynh đệ chúng ta là bất hạnh của ngươi, nhưng ngươi lại rất may mắn, vì chúng ta sẽ không chém giết ngươi dễ dàng như vậy.

– Bó tay chịu trói đi.

Mười người trước sau mở miệng, giống như coi Sở Mộ là cá trong rọ.

– Trước tiên báo lai lịch các ngươi đi đã.

Sở Mộ không chút sợ hãi, không nhanh không chậm nói.

– Hoàng Đình chiến sử phụng mệnh tới đây, không phản kháng thì ngươi mới có thể giữ được mạng sống.

Mười người, mỗi một người đều là cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, khí tức tản mát ra đều rất là cường đại. Nhất là người ở chính giữa, khí tức hắn càng không phải là thứ mà Thánh cấp cửu tinh tầm thường có thể so sánh.

Sở Mộ có chút hiếu kỳ, Hoàng Đình làm sao biết được mình trở về Thâm Lam thế giới? Sao lại biết mình ở Thiên Thủy vực này?

Chợt, Sở Mộ nghĩ tới cảm giác bị thiên địa nhìn lúc trước, có lẽ chuyện này có liên quan tới cảm giác mơ hồ lúc trước.

Không thể không nói, Hoàng đình xuất động mười Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, trong đó còn có một người tương đương với Ám Tinh cấp trong Lưu Phóng chi địa quả thực rất là để ý tới hắn. Dù sao thời gian ba mươi năm rất ngắn, trong phỏng đoán của bọn hắn, có lẽ thực lực của mình còn chưa tăng lên quá lớn.

Sự thực lại trái ngược với suy nghĩ của bọn hắn.

– Các ngươi cho rằng mình có năng lực bắt ta trở về sao?

Khóe miệng Sở Mộ nở nụ cười nghiền ngẫm.

Có lẽ đối mặt với mười vương giả Hoàng đình hắn còn không phải là đối thủ, nhưng mà chỉ là mười Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong. Dù lợi hại tới mấy thì trong mắt hắn cũng như con sâu cái kiến. Chỉ là một thân khí tức của Sở Mộ nội liễm, chấn động không rõ ràng cho nên đối phương hoàn toàn không nhìn ra tu vi hắn nông sâu như thế nào.

– Chậm sẽ sinh biến, mau bắt trở về.

Dứt lời, một người trong đó vươn tay ra, bàn tay xòe ra, lập tức bành trướng, giống như từ trong hư vô phá không mà ra, hung hăng chụp tới thân thể Sở Mộ.

Thân thể Sở Mộ so với bàn tay kia kém gấp bội, nhìn qua dường như không có một chút sức phản kháng nào.

– Người là địch với ta đều phải chết.

Sở Mộ nhẹ nhàng nói, bỏ qua bàn tay lớn đang chụp xuống. Chỉ thấy bàn tay trái hắn chậm rãi nâng lên, như chậm như nhanh, hư không khẽ chấn động, giống như có gợn sóng lan tràn trong không khí. Trong nháy mắt, bàn tay lớn đang chộp xuống kia bị giam cầm trong hư không, không thể động đậy.

– Không tốt.truyện Kiếm Hiệp

Người đứng đầu mười người, được gọi là đại ca kia bỗng nhiên biến sắc, lúc này hắn mới ý thức được không ổn, nhưng mà đã không còn kịp nữa.

Chương 3044: Nhất đạo tử

Một điểm tinh mang giống như từ thiên ngoại tới, hiện ra trước mặt mười người bọn hắn, tràn ngập hai mắt bọn hắn, giống như hóa thành một thế giới bao la bát ngát mênh mông, ngay cả tâm thần cũng bị chấn nhiếp, tư duy dường như muốn cứng lại vậy.

Mười cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong của Hoàng đình đứng trong hư không, vẫn không nhúc nhích, hai mắt trợn ngược lên, mất đi thần quang mà trở nên ngây ngốc. Bầu không khí trầm lắng bao trùm, một thân sinh cơ trên thân mười người cũng nhanh chóng trôi qua.

Kiếm chỉ khẽ điểm một cái, không ngờ Sở Mộ lại đánh chết toàn bộ mười người, xóa đi ý thức của bọn hắn. Sở Mộ lại vươn tay một cái, bắt ra mười đạo nguyên thần, thu vào trong giới chỉ không gian. Ngay cả giới chỉ không gian của mười người này cũng trở thành bảo vật của Sở Mộ.

Ngay sau đó bàn tay của Sở Mộ nhẹ nhàng vỗ vào hư không một cái, nhìn như đơn giản, kỳ thực trong nháy mắt bàn tay không biết đã chấn động bao nhiêu lần. Hư không lại không có một chút chấn động nào. Chỉ là, thân thể của mười cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong Hoàng đình lại lập tức nghiền nát, hóa thành bột phấn rơi xuống Lạc Thủy hồ, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

– Một chưởng này quả thực là biện pháp hủy thi diệt tích rất tốt.

Sở Mộ âm thầm cười nói.

Một chưởng này thể hiện ra độ khống chế thân thể rất cao của hắn, nếu là trước đây, tuy rằng có thể làm được, nhưng mà có chút gian nan. Nhưng mà Thánh thể trải qua sáu trăm cân Thần thủy chân dịch tẩy luyện, Thánh thể trở nên nhẹ nhàng thông suốt, rất dễ dàng làm được điểm này.

– Ta vừa mới trở về đã bị người ta biết rõ, rốt cuộc là ai suy tính?

– Hoàng đình sao?

Tuy rằng bị mười Thánh cấp của Hoàng đình truy sát, nhưng mà Sở Mộ cảm thấy Thôi toán chi đạo không có dễ dàng như vậy, thực sự là bản thân Hoàng đình suy tính ra hay là do người khác? Thế lực khác nhúng tay?

Thiên tộc.

Trong nháy mắt trong đầu Sở Mộ hiện lên hai chữ này.

Có lẽ là Thiên tộc.

– Thiên tộc, nếu như là Thiên tộc, có lẽ không chỉ có một mình Hoàng đình đang tìm ta.

Sở Mộ thầm nghĩ, ngay sau đó hắn liền cảm giác được một loại nguy cơ như có như không, dường như đang lặng lẽ tới gần mình.

– Đã như vậy thì tới đây, tới một ta giết một, đến hai ta giết hai.

Trong lúc nhất thời, sát ý phóng thẳng lên trời, phong vân bắt đầu khởi động.

Nội liễm, hóa thành một đạo lưu quang, Sở Mộ bay ra khỏi khu vực Lạc Thủy hồ.

– Người áo xanh đâu? Gọi hắn ra, ta muốn báo thù chặt tay năm đó.

Một trung niên mặc trường bào trắng đen giao nhau đang đứng trên hư không, dối diện với Sở Mộ. Người này đứng cách Sở Mộ mấy ngàn thước, hai tay chắp sau lưng, nhàn nhạt nói với Sở Mộ.

Hắn chính là Tuyệt Thế cường giả của Hắc Bạch viên cung năm đó chặn đường Sở Mộ, lại bị Thanh Diệp chặt đứt một tay. Một thân khí tức của hắn tràn ngập, trong mắt Sở Mộ mơ hồ nhìn thấy quang mang màu trắng và màu đen đan vào nhau, trải rộng bốn phía, phong toa một phương thiên địa, ngăn cản đường rời đi của Sở Mộ.

Đây là một loại lực lượng cùng loại với lĩnh vực.

Sở Mộ cũng không thèm để ý, hắn cẩn thận đánh giá đối phương. Người này năm đó chặn đường đuổi giết, Sở Mộ cũng nhớ rõ trong lòng, một ngày kia khi có được thực lực nhất định Sở Mộ sẽ đi trả thù.

Trước kia khi nghe ngóng tin tức từ Thính Phong lâu, trong Hắc Bạch Viên cung có hai Tuyệt Thế cường giả, một nhất luyện, một nhị luyện. Người này chính là Tuyệt Thế cường giả nhất luyện kia.

– Cánh tay lại dài ra rồi sao?

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Sở Mộ nói một câu làm cho khuôn mặt đối phương co rúm lại, vẻ mặt biến thành màu đen. Trong mắt bắn ra hung quang, sát cơ vờn quanh, dường như muốn xuyên thủng tâm thầns m.

Hắn cũng không phải là tu luyện giả đi theo đường Thánh thể chi đạo. Đẳng cấp Thánh thể còn chưa đạt tới Thất cấp, bởi vậy không có cách nào làm được chuyện đứt tay lại có thể mọc ra. Nhưng mà dưới tình huống thiếum ột cánh tay, đối với bản thân rất là bất lợi, ảnh hưởng tới phát huy thực lực. Cho nên sau khi trở về Hắc Bạch viên cung, hắn không thể không vận dụng bảo vật khiến cho cánh tay cụt mọc lại, trước sau tổng cộng tốn nhiều năm của hắn, còn phải chịu đựng đau đớn không nhỏ. Ký ức này vẫn còn mới mẻ, đối với Thanh diệp đã từng chặt đứt tay mình, hận ý của hắn rất là sâu.

– Xem ra ngươi không có ý định để cho người áo xanh ra, hoặc là hắn chỉ có thể xuất hiện một lần.

Tuyệt Thế cường giả nhất luyện của Hắc Bạch viên cung cười lạnh không thôi. Hắn có cảm giác mình đã đoán đúng sự thực. Khóe miệng hắn nhếch lên, nở nụ cười vui vẻ. Dường như muốn nhìn thấy bộ dáng thất kinh khi bị người ta nhìn thấu bí mật của Sở Mộ.

Chỉ là vẻ mặt của Sở Mộ không biến hóa một chút nào.

– Đún vậy, người áo xanh là át chủ bài của ta, chỉ có thể dùng một lần.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói.

– Ta vốn định qua một đoạn thời gian ngắn nữa sẽ đi tìm ngươi, nhưng mà không ngờ ngươi lại tự mình đưa tới cửa. Là Hoàng đình nói cho ngươi biết hay là người Thiên tộc nói cho ngươi biết?

Tuy rằng Hắc Bạch viên cung cường đại, nhưng mà không có cách nào so sánh với Hoàng đình, lại càng không thể nào so được với Thiên tộc. Sở Mộ không tin bọn chúng có thể suy tính được hành tung của mình. Như vậy chỉ có khả năng là nhận được tin tức từ nơi khác.

– Đúng thì sao mà không thì sao? Hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

Hừ lạnh một tiếng, Tuyệt Thế cường giả nhất luyện này trực tiếp điểm ra một ngón tay. Quang mang màu đen giống như cực quang xuyên thủng hư không, bắn về phía Sở Mộ.

Trong mắt Nhất Đạo Tử mà nói, một ngón tay này coi như có một trăm Sở Mộ cũng không thể nào ngăn cản được.

– Xuất ra thực lực của ngươi đi.

Sở Mộ nói xong, Ngân Quang linh kiếm ở trong tay, bổ ra một kiếm, kiếm quang màu bạc sáng chói xé rách không trung, bắn thẳng tới chỗ Nhất Đạo Tử.

Sau khi đánh ra kiếm quang màu bạc, Sở Mộ theo sát kiếm quang, nhân kiếm hợp nhất, bắn thẳng tới chỗ Nhất Đạo Tử. Vĩnh Hằng linh kiếm xuất hiện trong tay trái, song kiếm xuất, lập tức triển khai công kích cuồng bạo.

Về phần đao lưu quang màu đen kia tự nhiên đã bị Sở Mộ tránh đi.

– Cái gì? Tại sao ngươi lại có thực lực như vậy?

Toàn thân Nhất Đạo Tử run lên, như bị sét đánh, vô cùng khiếp sợ, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, không có cách nào bình phục được.

Chương 3045: Thiên Địa thập tự trảm (Thượng)

Hắn biết rõ, ba mươi năm trước tu vi của Sở Mộ bất quá chỉ là Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ mà thôi, may mắn mới trốn được vào trong Lưu Phóng chi địa. Có thể sống sót trong địa phương hỗn loạn hơn Thâm Lam thế giới như Lưu Phóng chi địa đã rất không dễ dàng rồi. Nếu như muốn đạt được kỳ ngộ còn khó khăn hơn rất nhiều.

Coi như là suy nghĩ tới phương diện tốt nhất, sau khi Sở Mộ tiến vào Lưu Phóng chi địa, kỳ ngộ liên tục, tu vi không ngừng tăng lên thì cũng không có khả năng đạt tới Thánh cấp cao giai, như vậy quá là nghịch thiên.

Dù sao ba mươi năm cũng không quá dài, một ít chi bảo có thể tăng trưởng tu vi rất lớn trên cơ bản đều có điều kiện luyện hóa. Không đạt tới điều kiện mà mạnh mẽ luyện hóa sẽ làm suy giảm tới bản thân. Coi như là chí bảo ôn hòa, có thể an tâm luyện hóa cũng cần phải có thời gian dài mới được.

Nhưng mà hiện tại cảm nhận kiếm quang mà Sở Mộ đánh tới, cảm nhận phong mang trong đó Nhất Đạo Tử lập tức hiểu rõ, thực lực đối phương đã đạt tới cấp độ Tuyệt Thế cường giả nhất luyện, căn bản không kém hơn hắn.

Ba mươi năm a, chỉ ba mươi năm mà thôi. Trong ba mươi năm này hắn mất nhiều năm mới khôi phục được cánh tay bị đứt, rồi sau đó tuy rằng cũng cố gắng tu luyện, nhưng mà tăng trưởng vô cùng có hạn. Có thể nói thực lực của hắn so với ba mươi năm trước cũng không có tăng trưởgn rõ ràng.

Tu luyện chi đạo là như vậy, càng tới cấp độ cao thâm, muốn tăng lên càng khó khăn hơn. Thường thường cần dùng thời gian đi xây đắp, nếu không thì phải có đủ cơ duyên xúc tiến.

Lúc tu vi thấp, đương nhiên cơ duyên khá nhiều. Tu vi càng cao, cơ duyên lại càng khó có được.

Đến bước này như hắn càng khó có thể tiến triển. Bởi vì hắn biết rõ thiên phú của hắn cơ hồ đã đạt tới cực hạn. Cuộc đời này nếu như không có đại cơ duyên nào khác, chỉ sợ vô vọng với nhị luyện. Nhiều nhất chỉ đạt tới nhất luyện đỉnh phong. mà bây giờ nhìn thấy Sở Mộ chỉ dùng thời gian ba mươi năm lại từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ nhảy lên tới Tuyệt Thế cường giả nhất luyện. Tăng trưởng như vậy khiến cho hắn ghen ghét tới nổi giận.

– Ta muốn giết ngươi.

Nhất Đạo Tử nổi giận, hai tay chộp vào trong hư không. Trong hai tay lập tức xuất hiện hai thanh đoản kiếm, thân đoản kiếm đen kịt, thâm thúy, giống như có thể thu nạp ánh sáng. Một thanh thì thân kiếm trắng nõn, giống như bắn ra quang mang vô tận.

Hai thanh đoản kiếm này cũng chính là bảo kiếm trong ba mươi năm qua Nhất Đạo Tử cực khổ rèn luyện mà thành. Hắn không biết song kiếm thuật gì, nhưng mà tay nắm hai tay bảo kiếm cũng có thể khiến cho thực lực hắn tăng trưởng một chút.

– Song kiếm sao?

Sở Mộ nở nụ cười nghiền ngẫm Ngân Quang linh kiếm và Vĩnh Hằng linh kiếm không ngừng công kích, tốc độ lại càng nhanh hơn.

Dưới tâm kiếm như một, mỗi một kiếm của Sở Mộ đều nhanh, chuẩn, hung ác, từng kiếm giống như đoạt mệnh, khiến cho Nhất Đạo Tử không ngừng né tránh, khó có thể tìm được cơ hội phản kích.

Không có biện pháp, ai bảo ngay từ đầu hắn đánh giá sai thực lực của Sở Mộ cho nên không nắm chắc cơ hội, thoáng cái rơi xuống thế hạ phong. Thực lực của Sở Mộ cũng không yếu hơn hắn, cho nên trong lúc nhất thời Nhất Đạo Tử phải mệt mỏi ứng phó, không ngừng né tránh, không tìm thấy cơ hội phản kích.

Trên không trung của một tòa Thánh sơn trong Thiên Thủy vực có hai đạo thân ảnh không ngừng va chạm, kiếm quang bốn màu kích động không trung. Dư âm ảnh hưởng còn lại không ngừng khuếch tán ra, lưu lại vết cắt rõ ràng trong hư không. Núi cao phía dưới cũng bị cắt nát không ngừng, đá vụn bắn tứ tung.

– Là ai đang chiến đấu vậy?

– Khí tức thật đáng sợ, tuyệt đối siêu việt Thánh cấp.

Trận chiến đấu này rất là kịch liệt, khí kình bắn ra bốn phía, chấn động cường đại bành trướng, ảnh hưởng tới tám phương. Người ở ngoài vạn trượng cũng có thể cảm giác được, cho nên mới hấp dẫn không ít tu luyện giả.

Loại khí tức chấn động cường độ này đã vượt qua cấp độ bọn hắn nhận thức, cho nên làm cho bọn hắn rất là khiếp sợ.

Cùng lúc đó ở Hoàng đỉnh tại một đại vực khác, một nam tử cao lớn, một thân chiến ý đang ngồi trên Vương tọa, từ trên cao nhìn xuống, nghe báo cáo.

– Chết?

Tinh mang trong mắt Chiến Vương chợt lóe lên.

– Xem ra con chuột nhắt này còn có át chủ bài khác.

Ngay cả Chiến Vương cũng cho rằng Sở Mộ không có khả năng trong thời gian ba mươi năm đạt được thực lực cường đại quá mức. Bởi vậy cũng không thể nào giết chết được mười cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong mà hắn phái ra.

– Gọi Chiến Vô Danh tới gặp ta.

Chiến Vương nói.

– Vâng.

Người quỳ bên dưới vừa mới lên tiếng, thân ảnh đã nhanh chỏng rời đi. Không bao lâu sau có một đạo thân ảnh lập lòe, xuất hiện trong đại điện, quỳ một gối xuống.

– Vương.

Người vừa tới cúi đầu thần phục.

– Vô Danh, ngươi lập tức khởi hành, chém giết Sở Mộ cho ta.

Chiến Vương nói.

– Hành tung của hắn ngươi có thể tìm Tri Thế đại nhân hỏi thăm.

Tri Thế đại nhân chính là người tinh thông thôi toán chi đạo trong Hoàng đình, bản thân hắn cũng là một Tuyệt Thế cường giả, thực lực thâm bất khả trắc.

Trước đó sở dĩ không có suy tính ra được cái gì là bởi vì không có mục tiêu rõ ràng. Hiện tại trải qua Thiên tộc suy tính hắn cũng có chút cảm giác bất an từ trên người Sở Mộ. Bởi vậy hắn dùng Sở Mộ làm mục tiêu suy tính, độ khó đã hạ thấp không ít.

Cụ thể, ví dụ như át chủ bài, thực lực của Sở Mộ đều nằm trong phạm vi không thể suy tính. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ đang ở phương vị nào, đang tiến về phương hướng nào, gặp hắn ở nơi nào thì vẫn có thể suy tính ra được. Độ chính xác cao tới bảy tám phần.

Không có người nào có thể làm được chuẩn xác tới mười phần. bảy tám phần đã là tỷ lệ cực cao. Cho dù là Thiên Cổ Thánh hoàng năm đó tinh thông thôi toán chi đạo, nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt tới tỷ lệ chín thành chính xác mà thôi. Hơn nữa đó vẫn chỉ là tương đối.

– Vâng.

Chiến Vô Danh đứng dậy rời đi, hắn là thủ hạ của Chiến Vương, là một trong Ngũ Thiên tương, có được thực lực Tuyệt Thế cường giả nhất luyện.

truyện cõi âm

Trên không trung của một tòa thánh sơn thuộc Thiên Thủy vực, chiến đấu vẫn đang tiếp tục, vô cùng kịch liệt.

Chương 3046: Thiên Địa thập tự trảm (Hạ)

Sở Mộ nắm bắt tiên cơ, không nương tay một chút nào. Song kiếm cuồng bạo giống như là cơn bão, sấm chớp, lại giống như cực quang xuyên thủng hư vô. Dưới Tâm kiếm như một, sơ hở trên người Nhất Đạo Tử lần lượt bị hắn nắm bắt, cho dù Nhất Đạo Tử nhanh chóng bù đắp, che kín sơ hở. Nhưng mà dưới loại tình huống này hắn đã thực sự mất đi cơ hội phản kích, cho nên chỉ có thể không ngừng né tránh, đón đỡ mà thôi.

Vốn Nhất Đạo Tử đã đúc thành Hắc Bạch song kiếm, định dùng song kiếm này chém giết người áo xanh chặt đứt tay hắn năm đó, không ngờ lại lâm vào trong khốn cảnh như vậy. Bị một con sâu cái kiến trước đó bức bách tới tình trạng như vậy.

Lửa giận thiêu đốt trong lòng, muốn bộc phát, như phát điên nhưng lại không thể làm được gì. Mấy lần hắn cho rằng cơ hội đã tới, nhưng mà còn chưa kịp nắm bắt thì đã bị kiếm của Sở Mộ đánh gãy. Loại cảm giác có lực lượng nhưng lại không có chỗ phát tiết này khiến cho hắn vô cùng khó ochiju.

Sở Mộ không ngừng xuất kiếm, thế công dường như càng lúc càng nhanh, càng lúc càng hung mãnh. Hai mắt lại tỉnh táo dị thường. Dưới tâm kiếm như một, tư duy nhanh chóng vận chuyển, không ngừng tính toán.

Hắn xuất kiếm nhìn như lộn xộn, kỳ thực lại có mục đích của chính mình, đó chính là bố cục.

Dùng thực lực của hắn hiện tại, so với Nhất Đạo Tử của Hắc Bạch viên cung không kém quá nhiều. Nhiều nhất chỉ sàn sàn với nhau. Chẳng qua đối phương ngay từ đầu xem thường hắn, mất đi tiên cơ cho nên mới rơi xuống hạ phong. Nhưng mà chỉ cần để đối phương nắm lấy cơ hội trong tích tắc là có thể lập tức thoát khỏi hoàn cảnh xấu. Đến lúc đó đại chiến sẽ càng thêm kịch liệt. Mà Sở Mộ muốn chém giết đối phương cũng càng trở nên khó khăn, thậm chí khó mà làm được.

Dù sao thực lực Tuyệt Thế cường giả không phải là chuyện đùa, trừ phi dưới tình huống hơn kém quá lớn, nếu không muốn giết chết đối phương rất khó, nhiều nhất chỉ đánh bại, đả thương đối phương mà thôi.

Giống như Thanh Diệp năm đó vậy, thực lực còn hơn Nhất Đạo Tử, nhưng mà cuối cùng cũng chỉ chặt đứt một cánh tay của Nhất Đạo Tử mà thôi.

Thực lực của Sở Mộ hôm nay còn không bằng Thanh Diệp lúc ấy, mà Nhất Đạo Tử so với ba mươi năm trước lại có tăng trưởng. Bởi vậy hắn muốn chém giết Nhất Đạo Tử cũng không có dễ dàng như vậy.

Mỗi một kiếm đều đang bố trí, bố cục, cho Nhất Đạo Tử một chút hi vọng, lại khiến cho hắn ta không tới mức không nhìn thấy hi vọng mà liều lĩnh trốn chạy. Giống như là nước ấm nấu ếch xanh vậy, từng bước một dẫn dắt đối phương, trong lúc bất tri bất giác đi tới vực sâu tử vong.

Mắt thấy thời cơ dần dần thành thục, lúc này Sở Mộ mới thi triển ra Xuyên Vân kiếm thức.

Song kiếm, nhất kiếm xuyên vân, mây mù tràn ngập bốn phía, tầng tầng lớp lớp, từng đạo, từng đạo kiếm quang xuyên qua mây mù, vô thanh vô tức, cực kỳ ngưng tụ, tràn ngập lực lượng không gì so bì nổi.

Kiếm quang sắc bén của Xuyên Vân kiếm thức từ tất cả góc độ bắn về phía Nhất Đạo Tử, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại để cho hắn né tránh và miễn cưỡng chống cự được. Bởi vậy Sở Mộ biết rõ, chỉ bằng vào Xuyên Vân kiếm thức thì đừng mơ chính thức dồn đối phương vào chỗ chết.

– Ta không tin kiếm pháp như vậy ngươi có thể liên tục thi triển.

Trong lòng Nhất Đạo Tử tức giận không thôi, nhưng mà hắn cũng biết kiếm pháp như vậy uy lực cường đại. Mỗi một lần thi triển đều tiêu hao không ít lực lượng, căn bản không thể nào kéo dài, thi triển nhiều được. Cho nên hắn đang chờ cơ hội, chỉ cần để cho hắn chờ đợi tới lúc Sở Mộ không thể nào thi triển kiếm pháp như vậy nữa, đó chính là thời điểm hắn bắt đầu phản kích.

Đến lúc đó phản kích của hắn sẽ vô cùng cuồng bạo.

Liên tục thi triển hai mươi mấy lần Xuyên Vân kiếm thức, mây mù chồng chất, tràn ngập bốn phía, ảnh hưởng tới lực lượng thần hòn. Kiếm của Sở Mộ có chút dừng lại, giống như vì thi triển nhiều lần Xuyên Vân kiếm thức mà lực lượng bị đứt quãng vậy.

– Cơ hội tới.

Tinh mang trong mắt chợt lóe lên, sát ý từ trong lòng bộc phát ra. Song kiếm trắng đen trong tay tạo thành một vòng tròn, một vòn tròn màu đen và một vòn tròn màu trắng chồng chất lên nhau, lập tức hóa thành vòng xoáy, dường như muốn thôn phệ cả thiên địa. Uy năng kia một khi bạo phát ra chắc chắn sẽ dẫn tới kiếp nạn đáng sợ, phá hủy sơn nhạc là chuyện không cẩn phải nói chơi.

Nhưng mà hắn lại không biết đây là cơ hội mà Sở Mộ muốn.

Liên tiếp chèn ép khiến cho Nhất Đạo Tử giận dữ, lửa giận tăng vọt tới mức cơ hồ mất đi lý trí. Sau khi đạt được cơ hội phản kích sẽ liều lĩnh công kích.

Vòng xoáy màu trắng và màu đen trực tiếp cuốn tới, đánh nát thân thể Sở Mộ. Không thể nghi ngờ, đó chỉ là tàn ảnh mà thôi.

Trong lúc mây mù màu trắng cuồn cuộn, chân thân Sở Mộ xuất hiện ở một nơi khác, song kiếm giơ lên, giao nhau. Lực lượng kiếm vực rót vào.

– Thiên Địa… Thập tự trảm.

Một đạo kiếm quang cắt ngang tứ phương, một đạo kiếm quang từ hai cực nam bắc giao nhau, tạo thành một kiếm quang thập tự vô cùng sáng chói, huy hoàng mà khí phách, sắc bén khôn cùng.

Thiên Địa Thập Tự trảm.

Đây là chiêu kiếm thức Sở Mộ mới tự nghĩ ra, dưới tâm kiếm như một, xé rách mây mù nồng đậm, chém về phía Nhất Đạo Tử.

Trong nháy mắt khi vòng xoáy trắng đen đánh trúng Sở Mộ, Nhất Đạo Tử chợt hiểu rõ mình đã thất thủ cho nên hắn cảnh giác không thôi. Lúc này kiếm quang thập tự vô cùng đáng sợ chém tới, lực lượng mới của Nhất Đạo Tử còn chưa kịp sinh ra. Hắn không để ý tới bản thân bị thương, cưỡng ép thúc giục lực lượng, kinh mạch lập tức vỡ vụn ra.

Thúc dục lực lượng toàn thân rót vào song kiếm trong tay, màu đen càng thêm thâm thúy, màu trắng thì quang mang đại thịnh, dùng toàn lực ngăn cản một kích này của Sở Mộ.

Chỉ là một kích bố cục đã lâu của Sở Mộ, há có thể để cho hắn dễ dàng ngăn cản như vậy được?

Kiếm quang thập tự sáng chói mà kinh diễm chiếu rọi không trung, kinh động bát phương. Tất cả mọi thứ trên đường đều không thể chống cự. Kiếm quang trực tiếp chém qua thân thể Nhất Đạo Tử, rơi xuống, đánh vào trên Thánh sơn, in dấu thật sâu, tạo thành một dấu vết thập tự, ngang dọc cũng có mấy trăm trượng. Chỗ bị cắt vô cùng bóng loáng, tản mát ra kiếm khí chấn động vô cùng kinh người. Loại phong mang này dù là cách xa mười vạn trượng cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.

Chương 3047: Đuổi giết (Thượng)

Một dấu vết thập tự giao nhau xuất hiện trên người Nhất Đạo Tử, hai mắt Nhất Đạo Tử tràn ngập vẻ sợ hãi, không thể tưởng tượng nổi, khiếp sợ, lại chợt hóa thành hung ác.

– Cho dù chết ta cũng phải kéo ngươi chôn cùng.

Nhất Đạo Tử gầm lên một tiếng, một cỗ lực lượng ngược dòng vận chuyển lên trên, muốn lập tức bạo tạc.

Vẻ mặt Sở Mộ biến đổi, song kiếm chấn động, từng vòng xoáy màu đen ngưng tụ, tạo thành tầng tầng lớp lớp. Mà bản thân hắn thì nhanh chóng lùi về phía sau.

Lực lượng bạo tạc khủng bố nổ tung, trực tiếp phá hủy ngọn núi cao phía dưới, san bằng thành bình địa. Vết nứt không gian xuất hiện, lực lượng tràn ra rồi nhanh chóng khép lại. Lực lượng bạo tạc bị Lục Đạo kiếm thức hấp thu một bộ phận. Lục đạo kiếm thức sau khi được Sở Mộ cải tiến, lực phòng ngự càng thêm kinh người. bản thân Sở Mộ lại nhanh chóng lùi về phía sau cho nên cũng không có bị liên lụy.

Cùng lúc đó có một đạo quang mang trắng đen trong lúc bạo tạc bắn ra, hướng về phương hướng ngược lại với Sở Mộ nhanh chóng rời đi. Trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

– Lại để cho nguyên thần hắn đào tẩu rồi.

Sở Mộ đứng ở trên không trung lẩm bẩm nói. Chỉ là hắn cũng không có ý định đuổi theo, bởi vì không kịp.

Dưới một phen bố cục, cuối cùng hắn chỉ có thể phá vỡ Thánh thể của đối phương, để cho nguyên thần của đối phương chạy thoát. Kết quả như vậy chỉ có thể coi là làm đối phương bị trọng thương chứ không phải là chém giết được.

Bất quá Sở Mộ càng ý thức được giữa các Tuyệt Thế cường giả, trừ phi là thực lực hơn kém rất rõ ràng, nếu không muốn giết chết đối phương cũng không có dễ như vậy.

Nhưng bất kể nói như thế nào, chém nát Thánh thể đối phương, làm cho đối phương tự bạo mới có thể để cho nguyên thần bỏ chạy. Bị thương như vậy cũng không phải dùng mấy chục năm ngắn ngủi là có thể khỏi hẳn. Đối phương phải đoạt xá, hoặc là đúc lại Thánh thể mới được. Nếu như là đoạt xá thì cần tu luyện lại lần nữa, thời gian cũng không ngắn. Đúc lại Thánh thể thì tiêu hao rất nhiều bảo vật, còn phải chỉnh hợp, nhưng mà cũng không dễ. Trong thời gian ngắn đối phương sẽ không có cách nào uy hiếp được Sở Mộ. Coi như có ngày lần nữa khôi phục thì khi đó Sở Mộ còn cường đại hơn hiện tại. Muốn giết đối phương có lẽ không cần bố trí nhiều như hôm nay.

Dưới tự bạo, giới chỉ không gian chui vào trong vết nứt không gian rồi biến mất, Sở Mộ không có thu hoạch gì.

– Hôm nay hành tung bị tiết lộ, chỉ sợ cường địch sẽ không ngừng tới. Ta phải mau chóng tăng thực lực lên mới được, nếu không chỉ sợ chuyện năm đó lại tiếp tục trình diễn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Hiện tại đã không có cách nào để cho hắn có thể chậm rãi tìm kiếm bảo vật, chuyện tăng thực lực lên giống như là ra roi thúc ngựa vậy, là thế phải làm.

Nguyên thần Nhất Đạo Tử hốt hoảng bỏ chạy, trở về Hắc Bạch viên cung, trực tiếp đi tìm Tuyệt Thế cường giả nhị luyện của Hắc Bạch viên cung là Vu Đạo Sinh, nói Sở Mộ có được thực lực của Tuyệt Thế cường giả.

– Cái gì?

Vu Đạo Sinh trợn mắt, chấn động vô cùng.

Ba mươi năm từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ lại có được thực lực Tuyệt Thế cường giả nhất luyện, chuyện này rung động như thế nào chứ?

– Sư đệ yên tâm, thù hủy thân vi huynh tất báo cho sư đệ. Sư đệ cứ tiến vào trong Dưỡng Thần bình chăm sóc nguyên thần đi. vi huynh sẽ đi thu thập bảo vật, đúc lại một cỗ Thánh thể vô thượng cho sư đệ.

Vu Đạo Sinh ngoài khiếp sợ ra cũng vội vàng nói, đồng thời hắn cũng lấy ra một cái chai màu xám.

– Đa tạ sư huynh.

Nguyên thần Nhất Đạo Tử lúc này mới chui vào trong cái bình màu xám.

Sau khi Vu Đạo Sinh cất kỹ Dưỡng Thần bình, hắn im lặng không nói gì. Trong lòng âm thầm suy nghĩ. Về sau lại đem tin tức này truyền lại cho Thiên tộc.

Sau khi Thiên tộc biết được tin tức này rất là khiếp sợ.

– Kẻ này quá kinh người, đã có thực lực Tuyệt Thế cường giả nhất luyện. Trong ba mươi năm mà lại có tiến triển như vậy, sau này tất sẽ mang tới uy hiếp cho tộc ta. Kẻ này phải lập tức diệt sát, chấm dứt hậu hoạn.

– Đưa tin cho Hoàng đình, lại phái ra Cấm Thần vệ, phải diệt sát kẻ này.

Thời gian ba mươi năm trưởng thành từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ tới Tuyệt Thế cường giả nhất luyện. Tốc độ tăng trưởng như vậy là điều lần đầu tiên chứng kiến. Kết hợp với dị tượng huyết sắc này đó trên Vân Thiên thành, không thể không khiến cho bọn hắn coi trọng.

Cấm Thần vệ là vệ đội do Tuyệt Thế cường giả trong Thiên tộc tạo thành.

Lúc Chiến vương nhận được tin tức cũng khiếp sợ vạn phần.

Trong đại điện, trước mặt Chiến Vương có hai người một trái một phải quỳ một chân dưới đất.

– Chiến Vô Cực, Chiến Vô Song. Ta lệnh cho hai người các ngươi lập tức xuất phát, chém giết Sở Mộ.

Chiến Vương trực tiếp hạ lệnh.

– Vâng, Vương.

Hai thiên tướng này đứng dậy, nhanh chóng rời đi.

Nhìn bóng lưng hai người rời đi. Trong lúc nhất thời Chiến Vương lâm vào trong trầm tư.

Vốn Sở Mộ phá hỏng kế hoạch xâm lấn Thương Lan hoàng triều của hắn, tiến vào trong mắt của hắn. Nhưng mà hắn cũng không có đặt đối phương vào trong mắt. Chỉ là bởi vì đối phương phá hỏng kế hoạch của hắn cho nên hắn mới phái người tiêu diệt, không hơn. Thế nhưng lại không nghĩ rằng đối phương lại được hoàng thất Thương Lan hoàng triều che chở.

Thực lực Hoàng đình quả thực so với Thương Lan hoàng triều còn mạnh mẽ hơn, nhưng cũng không thích hợp khai chiến. Nếu không, không chỉ có không thể khiến cho Hoàng đình cường đại hơn, ngược lại còn xuất hiện một ít tổn thất, tạo thành ảnh hưởng bất lợi cho hắn. Lúc đó Chiến Vương vì nghĩ vậy cho nên mới tạm thời bỏ qua, tìm được cơ hội bắt Sở Mộ tới tay rồi lại tính tiếp.

Không ngờ một lần nghĩ sai lại vạn phần hỏng bét. Suy nghĩ năm đó của hắn đã tạo thành siêu cấp yêu nghiệt hôm nay. Từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ trở thành Tuyệt Thế cường giả nhất luyện, tăng trưởng như vậy, không có cách nào tưởng tượng được.

May mà chỉ là nhất luyện mà không phải là nhị luyện, tam luyện, còn có biện pháp diệt trừ được.

truyện huyền huyễn audio

Núi cao bị lực lượng đáng sợ san bằng thành bình địa, duy chỉ có dấu vết kiếm quang thập tự là còn trên mặt đất, tản mát ra kiếm khí chấn động kinh người, không biết sâu bao nhiêu trượng.

Dấu vết thậm tự này như chứng minh trận chiến kịch liệt vừa rồi của hai người Sở Mộ.

Thánh thể của Nhất Đạo Tử bị nghiền nát, nguyên thần chạy trốn, Sở Mộ cũng nhanh chóng rời khỏi đây.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 24 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 3 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết