1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 606 [Chương 3028 đến 3032]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 606 [Chương 3028 đến 3032]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3028: Yên diệt

Hoàng kim tội dân vương chính là tồn tại tam luyện đỉnh phong. Trái tim của nó cứng rắn vượt xa hoàng kim tội dân nhất luyện, cho dù lực lượng Sở Mộ tăng lên tứ luyện cũng không cách nào tổn thương mảy may, càng đứng nói đâm xuyên qua.

Vì thế Sở Mộ không thể không sử dụng kiếm ý, cho dù nguy hiểm rất lớn.

Nhưng nguy hiểm này so sánh với tính bản thân, thất vương thậm chí Nhân tộc trong lưu vong chi địa lại không có ý nghĩa gì, cho nên hắn đánh bạc thắng.

Muốn đâm xuyên qua trái tim hoàng kim tội dân vương có độ khó lớn hơn phá hủy nó nhiều. Sở Mộ vận dụng kiếm ý đánh nát trái tim là có lợi nhất nhưng đáng tiếc thời gian không cho phép.

Lực lượng cường đại biến mất, Sở Mộ thu hồi kiếm ý trong thế giới tinh thần, tránh để nó xuất hiện rung động quá lớn.

Hoàng kim tội dân vương không ngừng lui ra phía sau, Liệt Hoàng Linh Kiếm cấm ở trái tim của nó.

Lưc lượng toàn thân trào ra ngoài, xói mòn nhanh chóng, khí tức của hoàng kim tội dân vương hạ thấp nhanh chóng, tam luyện đỉnh phong… Tam luyện hậu kỳ… Tam luyện trung kỳ… Tam luyện sơ kỳ… Nhị luyện đỉnh phong…

Trong nháy mắt từ tam luyện đỉnh phong hạ thấp đến nhất luyện cấp độ, dù vậy tốc độ suy yếu không ngừng diễn ra.

Hoàng kim tội dân vương tức giận tấn công SỞ Mộ.

Thất vương giết đến, bảy đạo kiếm quang đánh lui hoàng kim tội dân vương.

Sở Mộ lui nhanh ra sau, hắn kéo dài khoảng cách và khôi phục lực lượng, hắn triệu hồi vĩnh hằng linh kiếm ra, nhìn chằm chằm vào hoàng kim tội dân vương.

Bị thất vương vây công, hoàng kim tội dân vương không ngừng suy yếu, phòng ngự trên lớp da của nó hạ thấp rất nhanh.

Dưới bảy đạo kiếm quang tấn công, hoàng kim tội dân vương đứng bất động và ngã xuống.

– Rốt cục cũng giết chết.

– Giải trừ nguy cơ.

Thất vương thở ra một hơi, bọn họ vui mừng không thôi.

– May mắn có Sở tiểu hữu ah.

Mọi người kích động không thôi, liên tục nhìn sang Sở Mộ.

– Ta cũng không phải đối thủ của hoàng kim tội dân vương.

Sở Mộ cười nói:

– Vẫn là công lao của các vị tiền bối.

– Thiếu một thứ cũng không được

Huyền Diệu Vương nói, đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

– Sở tiểu hữu, ta phát hiện ngay từ đầu chiến đấu ngươi cũng không có sử dụng bất cứ kiếm ý nào, một kiếm cuối cùng lại dùng một tia kiếm ý, mặc dù chỉ là một tia đã làm ta sợ hãi,không biết đó là kiếm ý gì?

– Bởi vì một ít nguyên nhân, ta tạm thời không thể vận dụng kiếm ý.

Sở Mộ giải thích.

– Lần này lại không dùng kiếm ý không được, loại kiếm ý này là kiếm ý mới do ta cô đọng ra, lực lượng tràn ngập hủy diệt, nó cực đoan hơn cả hủy diệt kiếm ý nhưng chưa có tên.

– Kiếm ý mới.

Thất vương cảm khái không thôi.

– Lực lượng hủy diệt cực hạn, hủy diệt cực đoan, kiếm ý này thập phần đáng sợ.

Bạch Ngân Vương rút Liệt Hoàng Linh Kiếm đang cắm vào trái tim hoàng kim tội dân vương ra, nhìn Liệt Hoàng Linh Kiếm và nhìn trái tim bị xuyên thủng liền hồi hộp.

Trên hoàng kim chi tâm có hai vết thương, đó là hai miệng vết thương đâm xuyên qua trái tim, hai vết thương cũng không nhất trí, miệng vết thương phía sau là kiếm thương hết sức rõ ràng, nhưng miệng vết thương phía trước lại kỳ lạ, thập phần bóng loáng, giống như bị lực lượng nào đó tan rã chứ không phải đâm xuyên qua.

Biến mất, trực tiếp biến thành hư vô.

– Yên diệt… Loại kiếm ý này gọi là yên diệt kiếm ý đi.

Bạch Ngân Vương vô ý thức nói ra, chợt kịp phản ứng hắn giao Liệt Hoàng Linh Kiếm giao cho Sở Mộ.

– Linh tính của kiếm bị kiếm ý phá hư, loại kiếm ý này vô cùng bá đạo.

– Yên diệt kiếm ý, cái tên rất chính xác, đa tạ tiền bố.

Sở Mộ cười nói, đồng ý với cái tên của kiếm ý, tiếp nhận Liệt Hoàng Linh Kiếm xem xét, hắn tiếc hận, bởi vì thân kiếm rách nát đã biến thành kiếm thường.

Cho dù chỉ dùng một tia yên diệt kiếm ý nhưng yên diệt kiếm ý đã tạo thành tổn thương linh tính của Liệt Hoàng Linh Kiếm, hơn nữa lúc đâm vào tội dân chi tâm lại bị phản kích đáng sợ, làm cho Liệt Hoàng Linh Kiếm bị hao tổn.

Nói ngắn lại, Liệt Hoàng Linh Kiếm xem như phế, may ắn còn có vĩnh hằng linh kiếm để dùng.

– Xem ra phải đào tạo thanh kiếm thích hợp với yên diệt linh kiếm.

Sở Mộ nói thầm.

Trong đan điền, kiếm phôi Tiên Thiên linh kiếm không ngừng rèn luyện, sớm lúc trước kiếm phôi này được luyện thành vĩnh hằng linh kiếm, nhưng Sở Mộ bị thời gian hạn chế, bởi vì hắn ý định dung nhập một lực lượng vào kiếm phôi, về phần đó là lực lượng gì thì hắn không rõ, cuối cùng cũng có quyết định.

– Dung nhập yên diệt kiếm ý vào bên trong, đào tạo nó thành yên diệt linh kiếm, không những không bị yên diệt kiếm ý tổn thương, còn có thể tăng phúc cường độ kiếm ý.

Sở Mộ suy nghĩ.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm

– Hiện tại yên diệt kiếm ý chưa thành hình, ta phải chờ đợi.

Trải qua nhiều năm như vậy, kiếm ý bình thường cũng chuyển hóa một phần thành yên diệt kiếm ý, lần này lực lượng yên diệt tiêu hao rất nhiều, đây cũng là nguyên thân Sở Mộ không dám vận dụng nó, nếu là trước kia hắn sử dụng thì nó sụp đổ, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, hiện tại vận dụng chỉ gánh một chút nguy hiểm nưng vẫn có mấy thành xác xuất thành công.

Dù là như thế Sở Mộ cũng không dám tùy tiện vận dụng, chỉ có lúc sinh tử trước mắt mới dùng một lần.

– Đi thôi, đã giải trừ nguy cơ, không cần thiết phải lưu lại nơi này.

Đồ Huyết Vương lên tiếng, mọi người khởi hành, nhanh chóng ly rời khỏi huyệt động.

– Sở tiểu hữu, hôm nay cấp độ của ngươi vượt qua kiếm tinh, đã là cấp vươn giả rồi.

– Lưu vong chi địa từ xưa đến nay chỉ có thất vương, cũng không phải chúng ta không muốn vương giả thứ tám xuất hiện, mà là không có người nào xuất hiện, hiện tại Sở tiểu hữu cảnh giới vẫn là Thánh cấp nhưng lực lượng đã là vương giả.

– Bát vương!

– Đúng, Sở tiểu hữu, sau khi quay về chúng ta sẽ truyền tin tức ngươi là bát vương, từ đó hưởng thụ vinh quang vô thượng.

– Sở tiểu hữu trước kia có danh xưng Vô Song Kiếm Tinh, lần này trở thành bát vương, không bằng gọi hắn là Vô Song Vương đi.

– Bảy vị tiền bối, ta không có ý kiến gì, nhưng danh hiệu Vô Song Vương quá lớn.

Sở Mộ nói.

– Sở tiểu hữu, ngươi gánh nổi danh hiệu này.

Đồ Huyết Vương nói.

– Cảnh giới Thánh cấp lại có thực lực vương giả, một ngày ngươi bước vào cảnh giới vương giả chính thức, thực lực của ngươi sẽ vượt qua chúng ta, ngay cả sáu đại tinh thần tiếp nhân truyền thừa của chúng ta cũng không cách nào so sánh với ngươi, cho nên ngươi xứng đáng.

Huyền Diệu Vương nói.

Chương 3029: Truyền thuyết Vô Song (Thượng)

– Cứ quyết định như vậy, Vô Song Vương.

Bạch Ngân Vương cười nói.

– Bái kiến Vô Song Vương, ngày sau thỉnh chỉ giáo nhiều hơn.

Thanh Sát Vương trêu chọc.

– Các vị tiền bối chiết sát ta.

Sở Mộ nói.

– Ha ha ha ha.

Thất vương cười to.

Bát vương, cho dù không phải cảnh giới đạt tới cấp vương giả chân chính nhưng thực lực đã đạt tới cấp vương giả, kỳ thật đối với rất nhiều người mà nói có được thực lực vương giả đã là cấp vương giả.

Từ trước tới nay không người đạt tới, cho nên bát vương xuất hiện là tin tức trọng đại.

– Vô Song Vương, sau khi trở về, không bằng lại vào Tinh Huyết Trì tu luyện tới khi thánh khi đạt tới Cửu cấp đỉnh phong.

Đồ Huyết Vương đề nghị.

– Ta vẫn do dự có nên mặt dày nhắc tới hay không, nếu Đồ Huyết Vương tiền bối chủ động nói thì ta từ chối bất kính.

Sở Mộ cười nói.

– Vô Song Vương, nếu có gì cần cứ nói.

Lưu Quang Vương cười nói.

– Vô Song Vương, ta thấy ngươi thiện dùng song kiếm, hôm nay thiếu một thanh, ta có cất chứa một ít linh kiếm coi như không tệ, không bằng ngươi lựa chọn một hai.

Bạch Ngân Vương cũng nói ra.

Đã định ra tên tuổi Vương Vô Song Vương, bọn họ cũng đối đãi Sở Mộ ngang hàng, nói chuyện không như lúc trước, có thể đùa giỡn và đối đãi như bằng hữu.

Đây là thực lực mang lại sự tôn trọng.

Trừ thất vương và Sở Mộ ra, không có người nào biết rõ bọn họ vừa trải qua nguy cơ sinh tử.

Sau khi thất vương quay về nơi của mình, bọn họ không có nuốt lời, tin tức truyền bá thật nhanh, lúc này năm đại thành thị và hơn mười nơi trú quân đều biết.

Bát vương!

Từ xưa đến nay, lưu vong chi địa chỉ có thất vương, một đời một đời truyền thừa xuống, có rất nhiều thế hệ kinh thái tuyệt diễm đều cố gắng trùng kích bát vương nhưng không ai làm được.

Hiện tại có tin tức bát vương truyền ra, hơn nữa còn là năm đại thành chủ và Lưu Quang Quân truyền ra ngoài, cũng từ miệng thất vương Huyền Diệu Vương lên tiếng nên không phải là tin vịt.

Dùng thân phận thất vương, bọn họ căn bản không cần bịa đặt, nói đúng hơn tin tức bát vương là sự thật.

Tin tức thứ hai!

Vô Song Vương Sở Mộ!

Kỳ thật hai tin tức này chỉ là một, bởi vì bát vương chính là Vô Song Vương Sở Mộ.

– Vô Song Kiếm Tinh… Vô Song Vương…

– Ta sớm biết rõ có ngày hắn nhất định thành vương giả, không nghĩ tới nhanh như vậy.

– Bát vương, vinh quang vô thượng.

– Chủ yếu nhất không phải là bát vương, mà là Vô Song Vương, thất vương cùng nhau tán thành Vô Song Vương.

Hai chữ Vô Song có ý nghĩa cực kỳ nghiêm khắc, đại biểu đỉnh phong không ai bằng, sáu đại tinh thần đều là yêu nghiệt, là thế hệ kiêu ngạo nhưng vẫn tán thành Sở Mộ là Vô Song Kiếm Tinh, hôm nya thất vương tán thành danh xưng Vô Song Vương, ý nghĩa Sở Mộ rất có thể trở thành người đứng đầu bát vương, có thể nói vô song trong lưu vong chi địa.

Trên vạn vạn người, vinh quang vô thương.

Trong chớp mắt, từ khi Sở Mộ và thất vương liên thủ chém giết sạch hoàng kim tội dân vương, giải quyết lưu vong chi địa đã qua năm năm rồi.

Kỳ hạn ba mươi năm càng ngày càng tiếp cận, còn thừa lại không tới ba năm.

Khí huyết trong người Sở Mộ càng ngày càng cường đại, giống như có ngọn núi lửa ẩn nấp, không bộc phát thì thôi, một khi bộc phát sẽ kinh thiên động địa, phá hủy tất cả

Trải qua Tinh Huyết Trì tu luyện, hôm nay tu vi thánh khu của Sở Mộ tiến thêm một bước, đạt tới Cửu cấp trung kỳ, thời gian còn lại dùng đột phá Cửu cấp hậu kỳ.

Về phần tu vi nguyên lực, không hề ngoài ý muốn, đạt tới Vạn Cổ cửu trọng thiên đỉnh phong, nhưng đỉnh phong này không phải cực hạn, hắn còn phải chiết xuất nguyên lực, một bước này ai cũng phải trải qua, cho nên một người đột phá Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong sẽ dừng ở Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong vài chục năm, tu vi nguyên lực không khác nhau nhưng độ tinh khiết có chênh lệch rõ ràng, uy lực cũng phân chia cao thấp.

Rèn luyện chiết xuất nguyên lực là quá trình dài dòng.

Kỳ thật thánh khu chi đạo cũng như vậy, đạt tới Cửu cấp đỉnh phong cũng cần trải qua rèn luyện. Nguyên thần chi đạo cũng như thế, trăm sông đổ vào một biển.

– Còn hơn hai năm, cần phải lắng đọng.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hôm nay thời tiết rất tốt, là bầu trời xanh thẩm.

Thời gian hơn hai năm, Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ đạt tới Thánh cấp đỉnh phong, Long Nguyên Đan chỉ còn hêệu quả bổ sung tiêu hao.

– Thánh khu chi đạo… Cửu cấp trung kỳ… Vẫn còn kém không ít.

Sở Mộ nói thầm.

– Nhất luyện ah, còn chưa đủ.

Sở Mộ suy nghĩ.

Muốn quay về thế giới Thâm Lam, hắn phải đối kháng rất nhiều thế lực, như hoàng đình, như Thiên Tộc, chỉ cần có thực lực cường giả tuyệt thế nhất luyện vẫn không đủ, còn phải có thực lực cường đại hơn mới được.

Hiện tại thời gian không đủ, thực lực tăng lên lần nữa không dễ dàng, cũng bởi vì thực lực tăng lên, một ít át chủ bài mất đi tác dụng, ví dụ như bạch ngân thần trang, ví dụ như hàng ma giáp tí.

Thực lực càng cường đại, bảo vật có thể tăng phúc lại càng ít, hoặc là nói càng khó được, muốn trở nên cường đại hơn, chỉ có thể tự ra tay với mình.

Sự thật như thế, Sở Mộ cũng sốt ruột không được, tay phải nắm chặc hư không, một đám khí tức màu bạc xuất hiện, hóa thành kiếm màu bạc.

Thân kiếm mỏng manh toàn thân màu trắng bạc, nó như mặt kính phản chiếu tất cả, chỉ thấy cổ tay Sở Mộ run lên, kiếm trong tay hắn bắn ra hào quang màu bạc bỏ qua tất cả lực lượng biến ảo, kiếm quang rét lạnh như băng, có thể phá tan mọi thứ.

Linh kiếm Ngân Quang!

Linh kiếm này là Bạch Ngân Vương tặng cho hắn, đó là linh kiếm trung phẩm lấy sắc bén làm chủ.

Liệt Hoàng Linh Kiếm đã bị hủy hoại, tương đương bị phế bỏ, thanh linh kiếm thứ hai sáng ngời có thể phát huy thực lực của hắn rất tốt, Sở Mộ đành phải nắm giữ linh kiếm khác, dùng vĩnh hằng linh kiếm phối hợp sẽ phát huy tác dụng rất tốt.

Phẩm cấp của Ngân Quang linh kiếm không khác gì Liệt Hoàng Linh Kiếm, chỉ có điều cả hai có khác biệt, Liệt Hoàng Linh Kiếm ẩn chứa lực lượng hỏa diễm và công kích cuồng bạo, mà Ngân Quang linh kiếm là sắc bén, lực cắt kinh người, cả hai đều có sở trường.

Linh kiếm Ngân Quang nơi tay, Sở Mộ tu hành kiếm pháp.

– Công tử, trang chủ Phách Kiếm Sơn Trang tới bái phỏng.

Tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược đi vào báo cáo.

So sánh với năm năm trước, tu vi của Lâm Bích Nhược đột nhiên tăng mạnh, kết quả này trừ nàng khổ tu ra, nguyên nhân lớn nhất là được Sở Mộ bồi dưỡng.

Chương 3030: Truyền thuyết Vô Song (Hạ)

Từ khi nàng làm thị nữ của Sở Mộ đã chú định bản thân nàng không tầm thường, ít nhất không phải đi lên con đường phát triển lúc trước.

Thân phận của Sở Mộ hiện tại có quá nhiều người nịnh nọt, Sở Mộ muốn đạt được một ít đan dược lại là chuyện đơn giản, những đan dược này vô dụng với hắn, vừa vặn cho Lâm Bích Nhược phục dụng luyện hóa, có Sở Mộ ở đây, Lâm Bích Nhược luyện hóa đan dược sẽ không gặp nguy hiểm.

Hôm nay Lâm Bích Nhược không còn là tiểu thị nữ Vạn Cổ thất trọng thiên sơ kỳ nữa, tu vi đã đạt tới Vạn Cổ bát trọng thiên đỉnh phong, là thiên tài trong thanh niên.

– Chuyện gì?

Sở Mộ vừa luyện kiếm vừa hỏi, từ khi có tôn xưng Vô Song Vương truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có người tới bái phỏng hắn.

Có thể nói tất cả mọi người đều hướng tới vương giả mới, hơn nữa còn là vương giả trẻ tuổi, tin tưởng tiền đồ vô lượng còn trên cả thất vương.

Nhưng đại bộ phận người sẽ không gặp được Sở Mộ, mà là Lâm Bích Nhược hoặc là Tàn Nguyệt Kiếm Thánh Bàn Nham Kiếm Thánh tiếp đãi, dù sao vương giả có thân phận địa vị của vương giả, không phải muốn gặp là có thể gặp, cũng không phải là Sở Mộ sĩ diện, mà là không muốn lãng phí thời gian.

– Hắn nói hắn vừa đạt được một loại lực lượng thiên địa tinh hoa.
Lâm Bích Nhược nói, với tư cách thị nữ ưu tú, nàng biết rõ Sở Mộ muốn cái gì, đương nhiên, Sở Mộ đã từng lộ ra suy nghĩ, hắn từng nói với mọi người hắn cần thiên địa tinh hoa.

Đáng tiếc trong lưu vong chi địa thiếu thốn thiên địa tinh hoa, đến nay vẫn chưa có ai cầm ra.

– Bảo hắn vào đi.

Sở Mộ dừng luyện kiếm và nói ra.

– Vâng công tử.

Lâm Bích Nhược lui xuống.

Rất nhanh, Lâm Bích Nhược lại dẫn hai người đi vào, một là trung niên, thân thể cao lớn cường tráng, có chút khí thế, nếu ở trước mặt của người khác nhất định là một đời bá chủ, lúc nhìn thấy Sở Mộ lại như con mèo nhỏ, bên cạnh hắn là tiểu hài tử chừng mười tuổi, ánh mắt thanh tịnh.

– Trang chủ Phách Kiếm Sơn Trang Ngụy Vô Kỵ và tiểu nhi Ngụy Vô Đạo bái kiến Vô Song Vương.

Người tới vừa nhìn thấy Sở Mộ liền khom người hành lễ.

– Không cần đa lễ, ngươi nói ngươi có thiên địa tinh hoa, không biết là loại nào?

Sở Mộ hỏi, thiên địa tinh hoa cũng không có trân quý, đối với Sở Mộ hiện tại lại là thứ trân quý.

– Bẩm Vô Song Vương, là sương hàn chi linh.

Ngụy Vô Kỵ vội vàng trả lời, trong tay hắn có hàn khí màu trắng xoay tròn tỏa ra hàn ý kinh người, không khi chung quanh đông cứng lại, ánh mắt Sở Mộ tỏa sáng.

– Trao đổi thế nào?

Sở Mộ hỏi.

– Hi vọng tiểu nhi Ngụy Vô Đạo có thể bái nhập môn hạ Vô Song Vương học kiếm.

Ngụy Vô Kỵ nói, tiểu hài tử kia dùng ánh mắt chờ mong nhìn Sở Mộ.

Sở Mộ nhìn Ngụy Vô Đạo, đáy mắt tỏa ra hào quang, âm thầm gật gật đầu, tiểu hài tử này rất có linh tính, có lẽ sẽ là hạt giống tốt, có một ít lời phải nói rõ ràng.

– Ta sẽ thu hắn làm đồ đệ và dạy hắn học kiếm, nhưng thời gian chỉ hơn hai năm.

Sở Mộ nói, bởi vì hơn hai năm sau là thời hạn ba mươi năm, khi đó hắn sẽ rời khỏi lưu vong chi địa quay về thế giới Thâm Lam.

– Sư phó tại thượng, xin nhận đồ nhi ba bái.

Ngụy Vô Đạo thập phần cơ linh, lập tức đi lên ba bước, hắn quỳ xuống trước mặt Sở Mộ và dập đầu ba cái, mỗi một dập đầu đều phát ra tiếng vang có lực.

– Vô Song Vương, tiểu nhi xin nhờ ngài.

Ngụy Vô Kỵ cảm khái, hắn dâng sương hàn chi linh lên.

Sở Mộ cũng không chút khách khí, trực tiếp thu sương hàn chi linh và nhìn sang Ngụy Vô Đạo:

– Đứng lên đi, tính toán, ngươi là nhị đệ tử của ta, có lẽ ngươi vĩnh viễn không có cơ hội gặp được đại sư huynh.

Nói xong, ngữ khí có vài phần cảm khái, nghĩ đến đại lục Cổ Kiếm.

Rất nhanh Ngụy Vô Đạo trở thành đệ tử Sở Mộ được truyền ra, Sở Mộ cũng có ý định tiến hành lễ bái sư và mời thất vương tham gia.
Rất nhiều người đều hâm mộ Ngụy Vô Đạo, cũng biết Ngụy Vô Đạo làm thế nào trở thành đệ tử Vô Song Vương, cho nên nhiều người càng nóng lòng tìm kiếm thiên địa tinh hoa.

Thời gian cực nhanh, hơn hai năm qua đi, thời gian ba mươi năm đã tới, Sở Mộ bàn giao một phen và khởi hành, hắn rời khỏi thành Đồ Huyết, phải rời khỏi lưu vong chi địa, chỉ lưu lại một truyền thuyết.

Ở khu vực biên giới Lưu Phóng chi địa, phía xa xa là một mảnh màu xám nồng đậm, đó chính là Hôi vụ chi cảnh tiếng tăm lừng lẫy.

– Chư vị tiền bối, tới đây thôi.

Sở Mộ quay người nhìn về phía sau, không nhanh không chậm nói.

– Vô Song vương, ngươi muốn đi thật sao?

Bốn phía, từng đạo thân ảnh hiện ra, đúng là Thất vương.

– Hai mươi chín năm trước ta bị rất nhiều cường giả đuổi giết, trong đó có không ít tuyệt thế cường giả. Dưới tình huống bất đắc dĩ chỉ có thể tiến vào Lưu Phóng chi địa tìm kiếm cơ duyên để tăng thực lực lên. Hiện tại ta đã có thực lực Tuyệt thế cường giả, là thời điểm nên trở về, kết thúc ân oán.

Sở Mộ dùng ngữ khí bình tĩnh nói, kỳ thực trừ kết thúc ân oán ra còn có chuyện khác, đó là thu thập mười tám khỏa Thâm Lam thần châu, tìm được nơi ở của Thế giới chi linh, được tán thành.

Trước kia hẳn có tâm mà không có lực, nhưng hiện tại đã có đủ thực lực sơ bộ.

Tại thời đại Thánh Hoàng không xuất, tuyệt thế cường giả mới là lực lượng đỉnh tiêm.

– Đnág tiếc, ở chỗ này mới xuất hiện vương thứ tám, hiện tại lại rời đi.

Thất vương tiếc hận không thôi, bọn hắn không có cưỡng cầu Sở Mộ ở lại, bởi vì làm như vậy không có một chút ý nghĩa nào mà còn rước lấy địch ý của Sở Mộ.

– Kỳ thực nếu như có thể ta cũng muốn đi Thâm Lam thế giới nhìn xem. Đáng tiếc ta không có cách nào rời đi được.

Điểm này cũng là một loại tiếc nuối.

– Vô Song vương, ngày sau nếu như ở Thâm Lam thế giới không có điểm nào dừng chân thì ngươi có thể lại tới đây nữa.

Đồ Huyết vương nói.

– Nếu như có cơ hội, ta sẽ lại tới luận bàn kiếm đạo với chư vị tiền bối.

Sở Mộ mỉm cười nói. Lần này trở về Thâm Lam thế giới chỉ có thể thành chứ không được bại, thua thì phải giao ra tính mạng của mình.

Thất vương gật đầu, không có nói gì mà quay người rời đi. Cuối cùng chỉ còn lại có một mình Sở Mộ đứng ở bên ngoài Hôi vụ chi cảnh chờ đợi. Hắn đang chờ đợi ba người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân.

Chương 3031: Trở về (Thượng)

Vừa chờ đợi, đồng thời Sở Mộ cũng không có lãng phí thời gian mà nắm chặt mỗi một hơi thời gian, tìm kiểu Kiếm thiên địa, tìm hiểu kiếm pháp.

Thời gian không tới ba mươi năm trong Lưu Phóng chi địa đối với rất nhiều tu luyện giả mà nói có khả năng chỉ là mấy lần, thậm chí là một lần bế quan mà thôi. Nhưng đối với Sở Mộ mà nói lại là một lần kinh nghiệm vô cùng phong phú. Mà những kinh nghiệm này đều là lịch duyệt của hắn, đều là tích lũy của hắn, tích lũy nhân sinh, lắng đọng nội tình.

Chỗ Hôi vụ chi cảnh cực kỳ ít người tới, ở chỗ này Sở Mộ cũng sẽ không bị quấy rầy gì.

Lần này rời đi chỉ có rất ít người biết được. Thất vương Tàn Nguyệt kiếm thánh, Bàn Nham kiếm thánh và tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược cùng với đệ tử Ngụy Vô Đạo hai năm trước hắn mới thu.

Bàn Nham kiếm thánh, Tàn Nguyệt kiếm thánh sau khi tâm phục khẩu phục vô cùng trung tâm với Sở Mộ. Bởi vậy Sở Mộ cũng cho hai người bọn hắn cơ duyên. Tu vi của hai người đã đạt tới Vạn Cổ cảnh cửu trọng thiên trung kỳ. Dựa vào tài nguyên hắn lưu lại có khả năng đạt tới Vạn Cổ cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong. Hơn nữa Sở Mộ cũng truyền thụ cho bọn hắn một môn kiếm pháp, phù hợp với đặc điểm của bọn hắn, có thể đem uy lực kiếm pháp phát huy tới mức tận cùng.

Có kiếm pháp thích hợp, hai người Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh hoàn toàn có thể dùng cấp độ Thánh cấp cửu tinh trung giai khiêu chiến Thánh cấp cửu tinh cao giai tầm thường. Đối với đám người Tàn Nguyệt kiếm thánh, Bàn Nham kiếm thánh vốn chỉ có thể bồi hồi ở Thánh cấp bát tinh đỉnh phong mà nói đây đã là ban ân rất lớn.

Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong đó là đỉnh trong cuộc đời của rất nhiều tu luyện giả.

Tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược, một thân tu vi đạt tới Vạn Cổ cảnh cửu trọng thiên sơ kỳ, hơn nữa lại triệt để nắm giữ Liên Y bát pháp, Sở Mộ còn truyền thụ cho nàng một môn kiếm pháp càng cao sâu hơn, cường đại hơn, có chút hương vị nhất mạch tương thừa với kiếm pháp của nàng, vô cùng phù hợp. Đẳng cấp môn kiếm pháp này cơ hồ là đỉnh phong cấp truyền thừa, không kém hơn kiếm pháp như Bạch Ngân kiếm quyết.

Sở Mộ rời đi, nếu như Lâm Bích Nhược muốn trở về Lâm gia, có nàng tọa trấn, Lâm gia sẽ từ từ phát triển, từ nay về sau trở thành thế lực lớn số một số hai trong Đồ Huyết thành. Dù sao Sở Mộ cũng từng có lời nhờ, hi vọng Đồ Huyết phủ có thể đối xử tử tế, thậm chí là giúp đỡ Lâm Bích Nhược một chút.

Mặt mũi của Vô Song vương đương nhiên phải cho.

Cuối cùng là nhị đồ đệ Ngụy vô đạo.

Chín tuổi, nhưng lại là thiên tài khó có được, một thân tu vi đạt tới gần Niết Bàn cảnh.

Mà dưới sự dạy dỗ của Sở Mộ lại cố gắng dạy bảo hắn không nên nhanh chóng đột phá Niết Bàn cảnh như vậy, tốt nhất là đợi sau khi trưởng thành mới đột phá.

Niết Bàn cảnh là một lần Niết Bàn huyết nhục, Niết Bàn đan điền, thậm chí là Niết Bàn linh hồn. Bởi vậy muốn Niết Bàn thì nên chờ sau khi thành niên, thân thể phát triển, đạt tới trình độ nguyên vẹn, như vậy hiệu quả mới tốt.

Không đề cập tới tăng tiến tu vi, Sở Mộ truyền thụ cho Ngụy Vô Đạo Thần Hoang kiếm quyết… Lại để cho hắn cải tu, hơn nữa còn truyền thụ kiếm pháp… để cho hắn tìm hiểu, tu luyện.

Nếu là đệ tử thì đương nhiên càng phải tận tâm đối đãi hơn.

Thời gian hơn hai năm, Sở Mộ cũng coi như tận tâm tận lực dạy bảo Ngụy Vô Đạo. Dù sao từ nay về sau có lẽ khó có được cơ hội gặp lại. Hơn hai năm này hắn chỉ có thể đánh xuống một căn cơ tốt cho Ngụy Vô Đạo, về phần ngày sau thế nào thì đành xem Ngụy Vô Đạo có thể lực và cơ duyên tới đâu mà thôi.

– Khí tức trong Lưu Phóng chi địa càng lúc càng nồng nặc, nếu như ở lại sẽ bị lạc ấn, đến lúc đó muốn rời khỏi Lưu Phóng chi địa, độ khó không thể nghi ngờ sẽ càng lớn hơn.

Sau khi Sở Mộ tra xét một lát mới thầm nghĩ.

Hiện tại, tính từ lúc Sở Mộ đi tới Hôi vụ chi cảnh đã được một đoạn thời gian ngắn, cách kỳ hạn ba mươi năm chỉ còn có mấy ngày mà thôi. Nhưng mà ba người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân còn chưa xuất hiện.

– Chẳng lẽ bọn hắn đã chết rồi sao?

Sở Mộ không khỏi nghĩ tới khả năng này.

Kỳ thực trước khi rời khỏi Đồ Huyết thành hắn từng mời năm đại phủ thành chủ hỗ trợ qua, tìm kiếm tung tích của ba người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân. Dù sao thời gian sắp tới. Chỉ là hắn tìm kiếm không có kết quả, không biết ba người đã đi tới nơi nào.

– Nếu không chết có lẽ đã đi tới nơi khác.

Sở Mộ lại thầm nghĩ.

Ngoài năm đại thành ra, chỗ xa hơn còn có Tội Diễn thành. Như vậy ở các phương hướng khác còn có thành trì khác tồn tại hay không?

Nếu như có, có lẽ ba người Cổ Loạn Không đã đi tới đó.

– Không phải ba người bọn họ quên thời gian rồi chứ?

Trong suy đoán, tới ngày cuối cùng, ba người Cổ Loạn Không vẫn không xuất hiện.

– Như vậy ta đi ra trước.

Sở Mộ thầm nghĩ, vươn tay chộp một trảo vào hư không, nắm lên một vốc đất, lăn mình, quay cuồn, cô dọng, hóa thành một tấm bia đá vô cùng cứng rắn đứng sừng sững ở trên mặt đất.

Dùng ngón tay thay kiếm, liên tục xoát xoát, lưu lại mấy chữ to trên tấm bia đá, khắc vào ba phần bia, phong mang bức người.

– Ta trở về trước.

Chỉ có bốn chữ, không có lạc khoản, người không biết nhìn thấy sẽ cảm thấy rất kỳ quái, không biết nói như vậy là có ý gì? Trở về?

Đi nơi nào chứ?

Nhưng mà Sở Mộ tin tưởng, nếu như ba người Dương Chiến Thiên, Luyện Hồng Vân và Cổ Loạn Không nhìn thấy nhất định có thể cảm nhận được khí tức hắn lưu lại bên trên, biết rõ ý của mình.

Sau khi lập nhiều tấm bia đá, Sở Mộ quay người, cũng không quay đầu mà đi thẳng vào trong Hôi vụ chi cảnh, thân thể giống như bị cắn nuốt, biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một tấm bia đá đứng sừng sững.

Tấm bia đá kia được Sở Mộ cô đọng, vô cùng cứng rắn. Cho dù là một kích toàn lực của Kiếm Thánh Ám Tinh cấp cũng không có cách nào phá hỏng mảy may, lại có kiếm khí của Sở Mộ lưu lại, tối thiểu trong mấy trăm năm, coi như là cường giả Hạo Dương cấp toàn lực ra tay cũng không có cách nào phá hỏng được tấm bia đá này.

Cả Lưu Phóng chi địa, Kiếm Thánh Hạo Dương cấp có bao nhiêu chứ? Đồng thời bọn hắn trên cơ bản cũng không muốn tới nơi này.

Chương 3032: Trở về (Hạ)

Chỉ là Sở Mộ cũng không biết, không lâu về sau lại có người cơ duyên xảo hợp tới đây, nhìn thấy tấm bia đá, nhìn thấy bốn chữ trên tấm bia đá mà khiếp sợ không thôi. Người này ở lại tìm hiểu một phen, kiếm pháp tinh tiến cho nên coi tấm bia đá này là chí bảo.

Sau khi ngày càng có nhiều người biết rõ hiệu quả của tấm bia đá này, liên tục chạy tới đây tìm hiểu. Chỗ này trở thành một thánh địa tìm hiểu kiếm đạo, mãi cho tới mấy trăm năm sau hiệu quả mới yếu bớt.

Bên trong hôi vụ chi cảnh là một mảnh tối tăm mờ mịt, lực lượng thần hồn đều bị ảnh hưởng, mất đi tác dụng. Người tâm chí không đủ kiên định còn có thể mất đi phương hướng bên trong.

Nhưng mà năm đó Sở Mộ có thể thông qua, hiện tại không có lý do gì không cách nào thông qua được.

Linh quang lóe lên, Sở Mộ tiến vào trạng thái Tâm kiếm như một, tất cả mọi thứ trong phương viên hai mươi trượng đều trở nên rõ ràng, giống như sương mù màu xám đều biến mất không thấy gì nữa, hóa thành ban ngày.

Tâm kiếm như một là lực lượng thuộc về tâm, khác với lực lượng thần hồn, sương mù màu xám trong Hôi vụ chi cảnh có thể khiến cho lực lượng thần hồn mất đi tác dụng, lại không làm ảnh hưởng được tới lưc lượng của tâm.

Giống như đã rất lâu rồi mới cảm nhận được phía trước một mảnh thông suốt, bầu trời màu lam, giống như là một khối bảo thạch cực lớn, có vô số đám mây trắng phiêu đãng, giống như là từng đường vân trên bảo thạch, vô cùng xa hoa, đẹp đẽ.

Không khí tươi mát, mỗi một lần hít thở đều khiến cho Sở Mộ có cảm giác khoan khoái dễ chịu.

Chuyện này không có liên quan tới độ mạnh yếu của nguyên khí thiên địa, chỉ đơn thuần là không khí tươi mát, khác hoàn toàn với Lưu Phóng chi địa, không có hương vị tràn ngập chiến hỏa. Giống như là đi từ chiến trường chiến hỏa tán loạn đi vào Bích Thủy Lam Thiên thế giới vậy, hoàn cảnh biến hóa cho nên mang tới cảm thụ khác biệt cho thân thể và giác quan.

Gần ba mươi năm, Sở Mộ đã quen với hoàn cảnh trong Lưu Phóng chi địa, một lần nữa trở về Thâm Lam thế giới, Sở Mộ cảm thấy rất mới lạ, tựa như ba mươi năm trước mới từ Thâm Lam thế giới tiến vào Lưu Phóng chi địa vậy.

– Ta trở lại rồi.Nguồn truyện audio

Thét dài một tiếng, thanh âm như thần kiếm chấn động tạo thành tiếng kiếm minh bay thẳng tới chân trời. Một đám mây trắng vừa vặn trôi qua lập tức hóa thành bột phấn, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn về phương xa, dãy núi mịt mờ, mịt mù, ánh mắt trở nên thâm thúy xa xưa, giống như xuyên thấu thời không vậy.

– Ba mươi năm có lẽ các ngươi còn chưa quên ta, hôm nay là lúc nên thanh toán.

Ba mươi năm trước hắn bị các cường giả đuổi giết, cơ hồ tới bước đường cùng, chỉ có thể tiến vào Lưu Phóng chi địa. Thứ nhất là tị nạn, thứ hai là tìm kiếm cơ duyên trở nên cường đại. Hôm nay hắn đã làm được, cho nên hắn trở lại.

Cơ hồ trong nháy mắt hắn thét dài, trong Thâm Lam thế giới, những người có liên quan ân oán với Sở Mộ, trong lòng khẽ động, trong lòng sinh ra một cỗ cảm giác khó hiểu. Loại cảm giác này dường như đang nói cho bọn hắn biết, có chuyện sắp sửa xảy ra, hơn nữa còn có liên quan tới bản thân.

Người thực lực cường đại thì loại cảm giác này còn rõ ràng hơn. Nhưng mà dù bọn hắn suy nghĩ thế nào, nhưng cũng không thể nào tìm được căn nguyên nguồn gốc, cho nên cũng không có thu hoạch gì.

Ba mươi năm không dài, nhưng thực sự cũng không có ngắn. Người rời đi ba mươi năm chung quy cũng sẽ bị chậm rãi quên đi, ném vào trong góc ký ức. Nếu như không có gặp lại lần nữa, chỉ sợ cũng không có dễ dàng nhớ lại được.

Nhưng mà những chuyện này đều không quan trọng, quan trọng là Sở Mộ trở lại, mang theo một thân lực lượng cường đại.

– Vì sao lại có cảm giác tâm thần không tập trung?

Ở trên đỉnh một ngọn núi cao có vô số cung điện tọa lạc, trong đó ở giữa có một tòa cung điện lớn nhất, rộng nhất. Lúc này ở bên trong vương tọa của cung điện có một nam tử trung niên thân thể cường tráng, tướng mạo bình thường nhưng lại có một loại khí phách duy ngã độc tôn ngồi đó. Toàn thân hắn tản mát ra một tia chiến ý kinh người, giống như muốn chiến với bầu trời một trận vậy.

Lúc này lông mày của nam tử trung niên này không tự chủ được mà nhíu lại, tâm thần vốn bình tĩnh như là mặt nước lúc này lại bị một hòn đá ném xuống, tạo thành từng tầng rung động. Một loại cảm giác bất an giống như là chồi non nẩy mầm, chậm rãi trồi lên.

Trong đầu suy nghĩ rối loạn, không có đầu mối.

– Người đâu?

Nam tử trung niên này khẽ quát.

Bóng người lóe lên, xuất hiện trong đại điện, quỳ một gối, một tay chống lên mặt đất, nói

– Chiến Vương đại nhân có gì phân phó?

– Đi mời Tri Thế đại nhân tới đây.

Nam tử được xưng là Chiến Vương nói, ngữ khí hắn thủy chung luôn có cảm giác cao cao tại thượng.

– Vâng.

Đạo thân ảnh này lại lóe lên, người quỳ một chân trên đất lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Ánh mắt Chiến Vương trở nên thâm thúy, nhìn về phía bên ngoài đại điện.

truyện ma

Thành thị cực lớn trôi nổi trên không trung, cách mặt đất chừng mấy ngàn thước, bốn phía có vô số mây trắng vờn quanh. Trong lúc di chuyển khiến cho thành thị này giống như tiên cảnh vậy.

Bỗng nhiên trên bầu trời màu lam vô thanh vô tức xảy ra biến hóa. Quang mang màu đỏ chậm rãi lan tràn ra, dần dần mở rộng, như là bầu trời bị cắm qua một kiếm mà đổ máu, đồng thời miệng vết thương còn đang mở rộng.

– Chuyện gì xảy ra?

– Bầu trời sao lại xuất hiện loại dị tượng này?

Trong Vân Thiên thành, có người Thiên tộc phát hiện ra loại dị tượng này, lập tức kinh hãi không thôi.

Trên bầu trời màu xam xuất hiện màu đỏ, đỏ như máu, nhìn thấy mà giật mình. Dị tượng như vậy trực tiếp khiến cho người Thiên tộc có cảm giác điềm xấu.

Người Thiên tộc tự xưng là hậu đại của Thiên Thần, coi chủng tộc mình là cao nhất. Phong cách làm việc rất có ý tứ như thay trời hành đạo. Bầu trời chính là một loại biểu tượng của bọn hắn. Hiện tại bầu trời lại quỷ dị xuất hiện quang mang màu đỏ như máu, hơn nữa không phải xuất hiện ở nơi khác mà lại là xuất hiện ở trên Vân Thiên thành, chuyện này không thể không khiến cho bọn hắn chú ý hươn.

Ngày càng có nhiều người Thiên tộc chú ý tới dị tượng trên không trung. Lúc này quang mang màu đỏ cũng nhanh chóng khuếch tán ra, giống như máu tươi đang nhuộm dần bầu trời. Tính cả mây trắng đang phiêu đãng bốn phía Vân Thiên thành cũng bị ảnh hưởng, dần dần trở nên đỏ như máu.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 22 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 3 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết