Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 517 [Chương 2583 đến 2587]
❮ prevnext ❯Chương 2583: Danh ngạch
Chân Kiếm tông lúc này chẳng khác nào được Thiên Nguyên cung và Thương Lan hoàng triều coi trọng và ủng hộ.
Nhìn thấy điểm này, nhìn thấy Chân Kiếm tông tiền đồ vô lượng. Những người trước kia chủ động thoát khỏi Chân Kiếm tông đều hối hận. Trong đó có một bộ phận còn mặt dày mày dạn trở về Chân Kiếm tông, ý đồ muốn gia nhập Chân Kiếm tông lần nữa.
Chỉ là Sở Mộ hạ lệnh, ngăn cản bọn hắn ở bên ngoài Chân Kiếm tông, bất luận một ai, mặc kệ nguyên nhân gì đều không thể tiến vào Chân Kiếm tông.
Trong thời khắc nguy cấp rời bỏ tông môn, những người này cho dù thiên phú cao tới đâu, thực lực có mạnh hơn nữa cũng là người không đáng tin. Mười phần tiểu nhân, không đáng để kết giao, không đáng để coi trọng.
Sở Mộ dám khẳng định, nếu như để cho những người này có thêm cơ hội, để cho bọn hắn gia nhập Chân Kiếm tông, trở thành đệ tử Chân Kiếm tông. Như vậy tiếp theo, nếu như Chân Kiếm tông lại gặp cường địch, không có cách nào đối kháng, sắp diệt môn. Khi đó đám người này nhất định sẽ đào thoát, thoát ly một lần nữa.
Để cho tông môn tốn tài nguyên đi bồi dưỡng một đám bạch nhãn lang làm cho người ta khinh bỉ, cho dù là ai cũng không muốn.
Nhưng những người này còn chưa từ bỏ ý định, cả đám quỳ gối trước sơn môn Chân Kiếm tông, tỏ vẻ ăn năn. Hi vọng có thể tái nhập Chân Kiếm tông, hi vọng dùng thành ý của mình làm tông chủ cảm động. Đáng tiếc từ lúc bọn hắn rời khỏi Chân Kiếm tông, Sở Mộ đã quyết định không bao giờ nhận lại bọn họ. Thậm chí người có quan hệ với bọn họ cũng sẽ không được gia nhập Chân Kiếm tông.
Đây là một cái giá lớn phải trả.
Chuyện này cũng đã xảy ra được một đoạn thời gian ngắn. Tin tức truyền đi khiến cho người trong Thương Lan hoàng triều cũng biết được, các loại nghị luận đều có. Có người đồng tình cho những người kia, cảm thấy những người này dù thế nào cũng không làm sai. Đã biết nhận sai thì cũng nên cho cơ hội hối cải.
Cũng có người cho rằng người vào thời khắc nguy cấp buông tha tông môn, bỏ bằng hữu, tâm tính cực kém, khó có cơ hội tấn cấp.
Mặc kệ bọn hắn tranh luận thế nào đều không thể làm ảnh hưởng tới quyết định của Sở Mộ.
…
Chiếc phi hạm này là phi hạm của Thương Lan hoàng triều, bên trong trang trí cực kỳ xa hoa, bản thân Sở Mộ đang ở bên trong.
Ngồi trên cái nệm da thú mềm mại, trước mắt là một bình rượu màu hổ phách, tản mát ra mùi thơm ngát, làm cho người ta say mê.
Bên cạnh còn có hai mỹ nữ mặc cung trang, lại là song bào thai, bộ dáng rất là ngượng ngùng.
Đây quả thực là hưởng thụ.
Chỉ là Sở Mộ không háo nữ sắc, chỉ yêu thích nếm rượu, cho nên hắn bỏ qua hai mỹ nữ bên cạnh mình. Ngược lại có chút hứng thú đối với vật trong chén trước mặt.
Tu luyện trong Chân Kiếm tông ba tháng, sứ giả Thương Lan hoàng triều đột nhiên tới, mời Sở Mộ tới hoàng thất Thương Lan một chuyến, nói là có chuyện quan trọng.
Sở Mộ hơi suy nghĩ đã biết rõ, mình tiếp nhận Thương Lan hoàng thất phong hầu, như vậy đi gặp mặt Đế Hoàng Thương Lan một lần cũng là chuyện nên làm.
Từ Chân Kiếm tông đi tới hoàng đô Thương Lan hoàng triều rất xa, bất quá tốc độ phi hành của phi hạm hoàng thất Thương lan cực nhanh, chỉ cần thời gian nửa tháng là tới.
Trong vòng nửa tháng, đương nhiên Sở Mộ phải ở lại trong phi hạm. Tu luyện cũng tốt, đùa giỡn mỹ nữ cũng được, đều theo ý của hắn mà làm.
Hoàng Đô Thương Lan. Trong một căn phòng trang trí hoa lệ của một tửu điếm xa hoa.
– Nghe nói Vương hầu mới được phong đang trên đường tới đây.
Một thanh niên mặt như ngọc mỉm cười nói. Lúc nói hai chữ Vương hầu này, trong thanh âm lại không có nửa phần tôn kính.
– Nghe nói thực lực của Chân Kiếm hồn này vô cùng cường đại. Thánh cấp nhất tinh sơ giai có thể miểu sát Thánh cấp tứ tinh. Sau khi mặc một kiện khải giáp kỳ lạ là có thể chém giết Thánh cấp lục tinh, ta cũng muốn làm quen một chút a.
Một mập mạp híp mắt nói.
– Hừ, Thánh cấp nhất tinh sơ giai miểu sát Thánh cấp tứ tinh, chỉ sợ là mượn nhờ bí bảo gì đó.
Thanh niên hai gò má gầy gò hừ lạnh nói, bộ dáng rất là không phục.
– Coi như mượn nhờ bí bảo nào đó, thiên phú của Chân Kiếm hầu này nhất định rất bất phàm, tuyệt đối là thiên tài cấp độ yêu nghiệt. Khong biết so với người nọ mạnh hay là yếu hơn.
– So với người nọ sao? hừ, chênh lệch quá nhiều.
Thanh niên trong sương phòng này ước chừng có bảy tám người, khí chất tướng mạo bất đồng. Nhưng mà áo bào trên người đều không tầm thường, khí chất cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh được. Hiển nhiên xuất thân bất phàm.
Bọn hắn có thể xem như nhị đại của nội quan trong Hoàng Đô Thương Lan, hoặc là con nối dõi của đại quan viên trong triều đình, hoặc là nhi tử vương hầu. Đều là gia hỏa có thể hoành hành trong nội thành Hoàng đô này.
Lần này bọn hắn tụ họp lại là có liên quan tới Vương hầu mới.
– Các ngươi nói xem, lần này Chân kiếm hầu tới Hoàng đô, có thể mang tới biến hóa không có cách nào dự đoán được hay không?
– khó mà nói được, còn phải xem Chân Kiếm hầu kia là dạng gì. Nếu như hắn hứng thú với quyền thế mà nói, trong Hoàng Đô nhất định sẽ có không ít mưa gió. Nếu như trái lại, chắc có lẽ sẽ không mang tới thay đổi gì cả.
Hoàng Đô là nơi tập trung quyền lực. Nếu như hứng thú với quyền lợi mà nói thì phải ra tay từ nơi này. Hiện tại trong Hoàng Đô, phân chia quyền lợi đã sớm chấm dứt. Ai hưởng được bao nhiêu quyền lợi đều đã cố định xong. Nếu như có người muốn nhúng tay vào trong miếng bánh đã phân chia xong tất sẽ ảnh hưởng tới quyền lợi mà những người khác đã nắm giữ.
Đồ vật ở trong tay, trừ phi là chính bản thân mình nguyện ý, nếu không chẳng có ai sẽ để cho người khác lấy đi nó. Như vậy khó tránh khỏi sẽ xung đột một phen, mà như vậy sẽ không chỉ có một vài người bị lien quan tới mà chỉ sợ sẽ khiến cho Hoàng Đô rung chuyển. Bởi vì, đây chính là vương hầu a, Thương Lan hoàng triều chỉ vẻn vẹn có mười một vương hầu mà thôi.
– Hiện tại còn không biết được Chân Kiếm hầu này là người thế nào. Bất quá lần này cũng không phải hắn chủ động tiến vào Hoàng Đô mà là được mời tới.
Thanh niên mặt như quan ngọc cười nói.
– Theo ta được biết, mục đích Chân Kiếm hầu tới đây lần này chỉ sợ là vì danh ngạch kia …
– Danh ngạch… Danh ngạch gì?
Mọi người khẽ giật mình, chợt có người trừng lớn hai mắt, nói:
– Chẳng lẽ là… Danh ngạch kia?
– Đúng vậy, đã có mấy trăm năm rồi. Bí cảnh kia cũng sắp lần nữa mở ra, mười danh ngạch vô cùng trân quý. Lại nhìn tình huống này, vị Vương hầu mới này rất có khả năng sẽ đạt được một danh ngạch nha.
Chương 2584: Danh ngạch (Thượng)
– Mới tới đã muốn một danh ngạch, ta chỉ sợ hắn không có cách nào còn sống mà rời khỏi đây.
Mọi người cười lạnh không thôi.
– Đây không phải là chuyện chúng ta nên cân nhắc. Dù sao mười danh ngạch cũng không có danh ngạch nào rơi vào trên đầu chúng ta.
Một thanh niên lười nhác thuận miệng nói một câu.
Bí Cảnh mấy trăm năm mới mở ra một lần, mỗi một lần chỉ vẻn vẹn có mười danh ngạch, người chú ý tới mười danh ngạch kia rất nhiều. Người thân phận, thực lực cao hơn bọn hắn có vô số, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Bọn hắn căn bản không có khả năng đạt được một trong mười danh ngạch.
– Nói đúng, dù sao cũng sẽ không rơi xuống đầu chúng ta, uống rượu uống rượu nào.
Mọi người nói sang chuyện khác. Bất quá danh ngạch không rơi vào trong đầu bọn hắn thì đồng nghĩa với việc bọn hắn không động tâm sao?
…
Thời gian nửa tháng thoáng một cái đã trôi qua.
Phi hạm dừng lại một chỗ trong Hoàng Đô. Cửa hạm mở ra, sứ giả mang theo Sở Mộ đi ra khỏi phi hạm.
– Một thời gian ngắn không gặp, phong thái của Chân Kiếm hầu càng hơn trước kia ah.
Lúc này có một người đi tới, vẻ mặt vui vẻ nói.
– Bái kiến Thanh Ẩn Vương.
Sở Mộ nói, nơi này chính là Hoàng Đô, Thanh Ẩn Vương này là thân vương, còn hơn vương hầu, đương nhiên Sở Mộ phải nể tình.
– Không cần đa lễ.
Thanh Ẩn Vương cũng hiểu rõ đạo lý trong đó. Trước đó hắn còn lo lắng sau khi Sở Mộ tới không hiểu quy củ. Hắn thì không sao cả, nhưng mà chuyện này khó tránh khỏi có một ít người có tâm tư khác chú ý, sẽ gây ra phiền toái không đáng có.
Vốn lúc này gọi Sở Mộ tới là muốn cho đối phương chỗ tốt. Tuy rằng chỗ tốt kia là do Đế Hoàng hạ ý chỉ xuống, chỗ tốt rơi xuống trên đầu của Sở Mộ. Nhưng người không phục rất nhiều, người muốn tìm Sở Mộ gây phiền toái đoán chừng cũng có không ít. Mà những chuyện này Đế Hoàng cũng không có đi ngăn trở.
Cơ hội có thể cho ngươi, nhưng có thể giữ được hay không là vấn đề của bản thân ngươi.
Đương nhiên người thế hệ trước không thể ra tay, đây cũng là quy củ.
Bây giờ nhìn Sở Mộ ở Chân Kiếm Tông có một loại phong phạm, sau khi tới đây lại là một loại phong phạm khác. Thanh Ẩn Vương âm thầm gật đầu không thôi, người co được dãn được mới là đại trí.
– Đi thôi, Hoàng huynh muốn gặp ngươi.
Thanh Ẩn vương nói.
Hoàng huynh của Thanh Ẩn Vương là Đế Hoàng Thương Lan hoàng triều.
Đây là lần đầu tiên sau khi Sở Mộ đi vào Thương Lan hoàng triều gặp được Đế Hoàng Thương Lan. Theo lý thuyết mà nói, có lẽ hắn sẽ cảm thấy khẩn trương, cảm thấy kích động mới đúng. Nhưng mà vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, ánh mắt cũng bình tĩnh, thái độ bình tĩnh, giống như thân phận ngang hàng với Đế Hoàng Thương Lan vậy.
Thanh Ẩn Vương không khỏi âm thầm gật đầu.
Sở Mộ lần thứ nhất gặp Đế Hoàng Thương Lan, cũng không phải tại trong triều đình, bởi vì như vậy quá mức long trọng, chính thức.
Triều đình Thương Lan hoàng triều chủ yếu là nơi Đế Hoàng Thương Lan tiếp kiến các quan lại, Sở Mộ là Vương hầu, không được liệt vào hàng quan lại bình thường, mà là một loại địa vị.
Phía dưới là nước chảy róc rách, hòn non bộ, rừng cây. Đế Hoàng Thương Lan ngồi trong đình các, nhìn bóng lưng không mấy cường tráng nhưng lại có khí thế hùng hồn, cao cao tại thượng, quan sát muôn dân trăm họ.
– Chân Kiếm hầu so với trong tưởng tượng của bổn hoàng còn trẻ tuổi hơn.
Đế Hoàng Thương Lan quay đầu, liếc mắt nhìn về phía Sở Mộ. Trong nháy mắt Sở Mộ xuất hiện một loại ảo giác, đây là một hoàng giả nắm giữ quyền sinh quyền sát, từ chín tầng trời giá lâm.
May mà nguyên thần của Sở Mộ đạt tới Ta mcapas, hơn nữa mấy tháng này tu luyện cũng có tăng lên không nhỏ. Trong nháy mắt hắn đã tỉnh táo lại, hạ kiếm lễ:
– Chân Kiếm hầu bái kiến bệ hạ.
– Bái kiến hoàng huynh.
Hô Duyên Ngạo cũng hành lễ.
Là Vương hầu hoặc là Thân vương, không cần hành lễ quỳ lạy với Đế Hoàng. Nhưng mà cũng không thể nào vô lễ. Từ trước tới nay Sở Mộ không phải là người hoàng thất, cho nên tự nhiên chỉ hạ kiếm lễ của kiếm tu mà thôi.
Lễ tiết của kiếm tu cũng gọi tắt là kiếm lễ. Có thể chia ra thành bốn loại, đó là nhất kiếm lễ, nhị kiếm lễ, tam kiếm lễ và bái kiếm lễ.
Bình thường nhất một kiếm lễ dùng cho người ngang hàng với mình, hai kiếm lễ dùng cho trưởng bối hoặc là người mạnh hơn mình. Ba kiếm lễ cũng dùng cho trưởng bối hoặc là cao nhân có địa vị cao hơn mình. So với hai kiếm lễ còn chính thức hơn. Cuối cùng, bái kiếm lễ là loại kiếm lễ chính thức, cao nhất trong bốn loại kiếm lễ.
Đế Hoàng Thương Lan là người cầm đầu một Thánh địa, bản thân lại là Thánh cấp cửu tinh cường đại. Bất luận là phương diện nào đều hơn Sở Mộ rất nhiều. Từ ý nghĩa nào đó có thể xem như thượng cấp của Sở Mộ, đương nhiên Sở Mộ phải dùng bái kiếm lleex.
– Hoàng đệ miễn lệ, Chân kiếm hầu cũng miễn lễ.
Đế Hoàng Thương Lan nghiêm mặt nói.
Dường như hắn cũng hiểu rõ Sở Mộ không phải là người thích quanh co lòng vòng. Đế Hoàng Thương Lan chỉ nói khách sáo một hai câu, sau đó đã lập tức nói tới chính đề.
Chính đề này đương nhiên là mục đích mời Sở Mộ từ Chân Kiếm tông tới đây.
– Bí cảnh trăm năm?
Sở Mộ nói.
– Bí cảnh trăm năm này là một bí cảnh kỳ lạ mà người hoàng triều mở ra trong Thương Lan hoàng triều. Mỗi trăm năm sẽ mở ra mọt lần, thời gian mở ra cũng vẻn vẹn có một ngày.
Thanh Ẩn Vương tay Đế Hoàng Thương Lan giải thích với Sở Mộ.
– Trong Bí cảnh này có tích lũy một loại lực lượng kỳ lạ, chúng ta gọi là Bí cảnh chi lực. Bí cảnh chi lực tích lũy mấy trăm năm rồi mở ra, tối đa có thể để cho mười người tiến vào bên trong. Mà Bí cảnh chi lực khi đó sẽ tiêu hao. Khiến cho một ngày ở bên trong ở trong bí cảnh trở thành trăm năm.
– Bên ngoài một ngày bên trong bí cảnh là trăm năm sao?
Trong lòng Sở Mộ chấn động, hết sức kinh ngạc nói.
Nếu như dựa theo tốc độ chảy của thời gian mà nói, như vậy dòng chảy thời gian ở bên trong Bách Niên bí cảnh này trọn vẹn gấp mấy vạn lần bên ngoài.
– Tu luyện trong Bách Niên bí cảnh này, thời gian một ngày lại tương đương với tu luyện trăm năm. Đây là chỗ thần kỳ của Bách niên bí cảnh.
Thanh Ẩn Vương nói.
Hai mắt Sở Mộ không khỏi bắn ra một tia nóng bỏng.
Một ngày tu luyện giống như trăm năm. Cơ hội như vậy quả thực là càng nhiều càng tốt a.
– bất quá Bách niên bí cảnh cũng có hạn chế.
Thanh Ẩn Vương nói.
Chương 2585: Danh ngạch (Hạ)
– Người tiến vào tu vi không thể quá thấp. Nhất định phải đạt tới cấp độ Vạn Cổ cảnh, nếu không không có cách nào thừa nhận được lực lượng bí cảnh. Sẽ chết ở trong bí cảnh, nhưng mà tu vi cũng không thể quá cao. Như vậy sẽ tiêu hao thêm nhiều lực lượng bí cảnh, làm cho bí cảnh bất ổn. Tu vi thích hợp nhất để tiến vào Bách niên bí cảnh là từ Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong.
– Còn nữa, bên trong bí cảnh chỉ có lực lượng bí cảnh, không có loại lực lượng khác. Bởi vậy muốn nhờ bí cảnh tăng tiến tu vi chỉ có cách phục dụng nguyên đan của bản thân, hoặc là hấp thu năng lượng thạch tu luyện. bất quá cơ hội tiến vào bí cảnh khó có được, cơ hồ cả đời chỉ vẻn vẹn có một lần. Bình thường mọi người sẽ không dùng để đề thăng tu vi, mà dùng để tìm hiểu những thứ khác.
– Lực lượng bí cảnh có thể khiến cho ngươi dễ dàng tiến vào trong trạng thái tu luyện, rất tốt cho việc tìm hiểu mọi thứ.
Thanh Ẩn Vương lại nói tiếp.
Sở Mộ gật đầu.
Đạo tu luyện, nếu như thiên phú đầy đủ, tu vi chỉ cần tiêu hao thời gian mà thôi, đồng thời còn cần tiêu hao năng lượng chồng chất mà lên. Mà tìm hiểu những thứ khác không chỉ cần có thời gian, mà còn cần cơ hội.
Có đôi khi tìm hiểu một môn bí pháp hoặc là tìm hiểu một cảnh giới, bị kẹt lại, tốn mười năm, thậm chí là vài chục năm cũng không thể đột phá, có đôi khi đốn ngộ thành công là được. Ai cũng không nói được rõ.
Lực lượng của Bách Niên bí cảnh này có thể khiến cho người ta dễ dàng tiến vào trong trạng thái tu luyện, rất tốt cho việc tìm hiểu, tăng lên tâm cảnh…. Tuyệt đối so với việc dùng để tăng tiến tu vi còn tốt hơn.
có thể nói tiến vào Bách niên bí cảnh này tương đương với việc đột nhiên có thêm một trăm năm tu luyện, mà ở thế giới chân thật mới chỉ qua đi một ngày mà thôi.
– Bách Niên bí cảnh này liệu có phải mặc kệ là mười người tiến vào hay là một người đều chỉ có thể mở ra một ngày hay không?
Sở Mộ hỏi.
– Đúng vậy.
Thanh Ẩn Vương gật đầu đáp.
Sở Mộ cũng cảm thấy thế, bằng không nếu như lực lượng Bách niên bí cảnh có thể cung cấp cho mười Thánh cấp tu luyện một ngày, như vậy đổi lại chẳng khác nào cung cấp cho một Thánh cấp tu luyện mười ngày a.
Một ngày là trăm năm, mười ngày là ngàn năm.
Nếu như chọn một Thánh cấp thiên phú tốt nhất tiến vào trong. Tu luyện một ngàn năm, sau khi đi ra tuyệt đối sẽ mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Tương đương so với nhiều hơn người cùng thế hệ một ngàn năm tu luyện.
Hoàng thất Thương Lan muốn chọn ra một thiên tài tuyệt thế không khó. Nói không chừng còn có thiên tài cấp độ yêu nghiệt. Nhiều thêm một ngàn năm tu luyện, không biết sẽ vượt qua người cùng thế hệ bao nhiêu lần, thậm chí còn đuổi kịp rất nhiều người thế hệ trước.
– Mười danh ngạch của Bách Niên bí cảnh trên cơ bản đã định xong, Chân Kiếm hầu có được một danh ngạch.
Đế Hoàng Thương Lan nói.
Sở Mộ cũng không cảm thấy kỳ quái gì. Nếu như không phải cho hắn một danh ngạch, cũng không cần đặc biệt mời hắn từ Chân Kiếm tông chạy tới đây, hơn nữa lại còn giải thích kỹ càng về Bách Niên bí cảnh với hắn như vậy.
– Đa tạ bệ hạ.
Sở Mộ lần nữa hạ kiếm lễ.truyện Kiếm Hiệp
– Dùng thiên tư của ngươi có tư cách đạt được.
Đế Hoàng Thương Lan thản niên nói, đồng thời cũng chứng minh tâm cảnh của hắn rộng lớn ra sao. Cũng không phải bởi vì Sở Mộ không phải có xuất thân từ hoàng thất Thương Lan mà loại trừ hắn ở bên ngoài. Đương nhiên nếu như Sở Mộ không tiến nhận Phong Hầu thì đừng có nghĩ tới.
Tiếp nhận phong Hầu, chẳng khác nào là người một nhà, đương nhiên phải bồi dưỡng cho tốt.
– Chân Kiếm hầu, mặc dù có một danh ngạch dành cho ngươi, nhưng mà đó cũng không phải tuyệt đối.
Thanh Ẩn Vương lại nói.
– Thiên tài muốn đi vào trong Bách Niên bí cảnh có rất nhiều, danh ngạch chỉ vẻn vẹn có mười. Chín người khác đều là người Hoàng thất. Ở Hoàng đô có căn cơ mạnh mẽ. Mà Chân Kiếm hầu ngươi tuy rằng là vương hầu, nhưng mà lại mới được phong, uy thế chưa đủ. Trogn Hoàng đô không có căn cơ hùng hậu, tự nhiên sẽ có rất nhiều người không phục. Bọn hắn sẽ khiêu khích ngươi, tranh đoạt danh ngạch của ngươi.
– Tranh đoạt như vậy đối với hoàng triều mà nói là cạnh tranh chính diện. Hoàng huynh gần đây cổ xúy hành động này, cho nên ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân mình ứng phó mà thôi.
Thanh Ẩn vương nói, mà Đế Hoàng Thương Lan thì không nói một lời.
– Bất quá Chân Kiếm hầu có thể yên tâm, người thế hệ trước không được phép ra tay, cũng không được dùng âm mưu quỷ kế gì.
Sở Mộ nghe lời này của Thanh Ẩn vương, thoáng cái hắn đã hiểu rõ.
Thế hệ trước không được phép ra tay, như vậy cạnh tranh là người cùng thế hệ. Không cho phép âm mưu quỷ kế, dương mưu thì được.
Trêu đùa âm mưu quỷ kế cuối cùng cũng chỉ là nhất thời, chỉ có thực lực mới là vĩnh viễn, cho dù là trong triều đình cũng vậy.
Phải biết rằng Thương Lan hoàng triều là hoàng triều do Thánh Hoàng mở, mà không phải là triều đình phàm nhân. Trong triều đình của phàm nhân chú trọng trí tuệ hơn. Nói trắng ra là mưu lược. Mà Thương Lan hoàng triều là thế lực của cường giả, cần mưu lược nhất định, nhưng mà càng cần thực lực cường đại hơn.
Thương Lan hoàng triều có thể cường đại như vậy, có dũng khí và thực lực ngạng kháng với Hoàng đình, cũng không thoát khỏi chính sách và phách lược của Đế Hoàng Thương Lan. Mỗi một người lãnh đạo tốt sẽ khiến cho một thế lực ngày càng mạnh hơn, trái lại cũng vậy.
Nghĩ tới đây Sở Mộ càng thêm kính nể Đế Hoàng Thương Lan, đây là một tiền bối đáng để học tập.
– Thời gian Bách niên bí cảnh mở ra, ít thì bảy ngày, nhiều cũng phải mười ngày.
Đế Hoàng Thương Lan nói.
– Chân Kiếm hầu trước tiên cứ ở Chân kiếm phủ vài ngày. Bí cảnh được mở sẽ có người thông báo cho ngươi.
– Nếu như Chân Kiếm hầu cảm thấy nhàn rỗi thì có thể tới bảo khố, bí khố của Hoàng triều nhìn qua một chút.
Đế Hoàng Thương Lan nói, trong lời nói mơ hồ có lệnh đuổi khách.
– Chân Kiếm hầu, đi thôi. Ta mang ngươi tới Chân Kiếm phủ vừa mới được kiến tạo xong, nhất định ngươi sẽ thỏa mãn.
Thanh Ẩn vương cười nói.
Sau khi Sở Mộ nghe xong mới biết được, hóa ra hoàng thất Thương Lan còn kiến tạo phủ đệ cho mình.
Thanh Ẩn Vương mang theo Sở Mộ rời khỏi hoàng cung đi về một phía. Không bao lâu sau đã đi tới một tòa phủ đệ mới tinh.
Tường của phủ đệ là màu đỏ, lại không chói mắt, ngược lại còn tỏ rõ đại khí. Tiền viện rất rộng lớn, như là một luyện võ trường. Sau đó là đại sảnh dùng để tiếp khách.
Chương 2586: Chọn bảo (1)
Thiên sảnh, phòng ngủ, hoa viên, ban công… Cần gì có đó. Diện tích phủ đệ cũng không lớn lắm, nhưng mà đối với Sở Mộ mà nói, hoàn toàn đủ. Hơn nữa phong cách kiến trúc cũng được Sở Mộ thích vài phần. Đơn giản mà đại khí, lại có một loại sắc bén.
hiển nhiên người kiến tạo phủ đệ này vô cùng dụng tâm, đồng thời cũng nhìn ra được thái độ của hoàng thất Thương Lan.
Trong phủ đệ, quản gia, tôi tớ, thị nữ liên tục đi ra hành lễ với Sở Mộ. Những người này đều là hoàng thất Thương Lan sắp xếp. Dù sao Sở Mộ cũng không ở nơi này lâu dài, cũng không tự mình lựa chọn được. Mà trong này cũng phải có người quét dọn thường xuyên. Nếu không phủ dệ thời gian dìa không có người quản lý sẽ bị xao lãng đi, vô cùng đáng tiếc.
– Là Tân Vương hầu, ngươi có thể đi vào trong bảo khố, bí khố của hoàng triều lựa chọn ba kiện bảo vật.
Thanh Ẩn Vương nói.
– Bảo khố, bí khố của hoàng tộc có những gì?
Sở Mộ hỏi.
– Có rất nhiều, công pháp, bí pháp, kiếm thuật đều có. Còn có linh dược, khoáng thạch, đan dược, bí bảo… Tất cả mọi thứ.
Thanh Ẩn Vương nói.
– Lúc nào muốn đi cứ nói cho ta biết một tiếng. Ta sẽ mang ngươi đi.
– Không bằng ta đi ngay bây giờ vậy.
Sở Mộ nói.
Sở Mộ nghĩ, nếu như là bảo khố bí khố của hoàng tộc, tất nhiên sẽ có thứ tốt. Có lẽ thích hợp với hắn cũng không biết chừng. Coi như không tìm thấy thứ thích hợp cho mình dùng thì cũng tìm được bảo vật thích hợp cho sự phát triển của Chân Kiếm tông.
– Đã như vậy thì đi thôi.
Thanh Ẩn vương cười nói.
Vì vậy Sở Mộ vừa mới vào phủ đệ của mình lại phải rời đi.
Những thứ trong bảo khố của hoàng triều chính là bảo vật tích lũy nhiều năm của Thương Lan hoàng triều. Bảo vật có trân quý hay không thực ra chỉ là một cách nói tương đối mà thôi.
Bảo vật trong bảo khố của hoàng triều đối với thế lực dưới chuẩn nhất lưu mà nói kỳ thực rất là trân quý. Nhưng mà đối với thế lực siêu nhất lưu mà nói, không có trân quý như vậy.
Thứ chân chính có giá trị cao, cho dù là thế lực siêu nhất lưu cũng coi là bảo vật, trân bảo. Những thứ này được cất trong bí khố.
Bảo khố có người thủ hộ, là một lão giả, cấp độ Thánh cấp cửu tinh.
– bái kiến Thanh Ẩn vương.
Người thủ hộ nhìn thấy Hô Duyên Ngạo lập tức hành lễ.
– Vị này chính là Chân Kiếm hầu.
Thanh Ẩn vương giới thiệu Sở Mộ.
– bái kiến Chân Kiếm hầu.
Người thủ hộ hành lễ với Sở Mộ, Sở Mộ thì hạ hai kiếm lễ với đối phương.
Người thủ hộ mở cửa lớn của bảo khố ra, Thanh Ẩn vương mang theo Sở Mộ đi vào trong bảo khố.
– Bảo khố là gọi chung. Trong bảo số sẽ tiến hành phân chia theo chủng loại. Công pháp, bí pháp tu luyện chia làm một loại. Linh dược, đan dược chia làm một loại, khoáng thạch, bí bảo thì được chia chung vào một loại.
Một mặt dẫn đường, một mặt Thanh Ẩn vương giới thiệu qua với Sở Mộ.
– Bảo khố chúng ta đang đi là hạch tâm của bảo khố. Trong bí khố cũng có phân loại như bảo khố. Bất quá thứ bên trong so với bảo khố ít hơn nhiều. Dù sao bảo vật có giá trị cao cũng không có dễ dàng đạt được như vậy.
Sở Mộ gật đầu, đi theo Thanh Ẩn vương xuyên qua bảo khố, nhanh chóng tiến lên. Đồng thời cũng tản mát ra lực lượng thần hồn đảo qua bốn phía, đảo qua tất cả các loại bảo vật. Đồng thời trong lòng cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Không hổ là bảo khố của hoàng triều, bảo vật mà thế lực Thánh địa cất chứa đủ để khiến cho Chân Kiếm tông chỉ có thể nhìn bóng lưng. cho dù là một ít thế lực nhất lưu cũng không có cách nào so sánh với nó a. Mà đây chỉ là bảo khố, còn có bí khố, hạch tâm của bảo khố nữa.
Lúc này Sở Mộ không khỏi có vài phần chờ mong với bí khố.
Không bao lâu sau Sở Mộ đi theo Thanh Ẩn vương tới trước một cánh cửa nặng nề. Cánh cửa màu đồng, bên trên có vô số đường vân. Nhìn qua vô cùng thần bí, người nguyên thần không đủ cường đại nhìn vào sẽ sinh ra cảm giác tinh thần tán loạn.
Cánh cửa nặng nề màu đồng tràn ngập tang thương của năm tháng.
Thanh Ẩn vương Hô Duyên Ngạo động thủ, hai tay cơ hồ hóa thành tàn ảnh, nhanh chóng đánh vào trên cánh cửa màu đồng. Cơ hồ trong nháy mắt đã đánh ra mấy chục chưởng. Dùng thị lực của Sở Mộ cũng chỉ có thể nắm bắt được hơn mười chưởng mà thôi.
Cánh cửa màu đồng run lên, vô số thanh âm chói tai vang lên. Cánh cửa lớn chậm rãi tách ra hai bên.
– Đi.
Thanh Ẩn vương nói, mang theo Sở Mộ tiến vào trong bí khố. Cửa lớn bí khố tự nhiên đóng cửa lại.
Vừa mới tiến vào trong bí khố, Sở Mộ lập tức sinh ra một loại cảm giác, hóa ra là trực giác của hắn nhạy cảm hơn người.
Nơi này nhìn như không có người thủ vệ, kỳ thực lại có cường giả tọa trấn. Nếu như người nào đui mù dám can đảm làm xằng bậy trong bí khố, nhất định sẽ tư mình tìm phiền phức.
– Túc lão, vãn bối mang theo Chân Kiếm hầu mới phong tới lựa chọn bảo vật trong Bí khố.
Hô Duyên Ngạo bỗng nhiên lên tiếng.
– Chỉ lấy ba kiện.
Một đạo thanh âm già nua vang lên, giống như xuyên thấu thời không mà tới. làm cho không ai có thể nắm chắc thanh âm này từ nơi nào truyền tới.
– Vâng.
Hô Duyên Ngạo vô cùng cung kính hành lễ.truyện Linh Dị
– Túc lão là một trưởng lão của Hoàng tộc. Từ lúc ta sinh ra đã trấn thủ Bí khố hoàng tộc, là một tuyệt thế cường giả.
Hô Duyên Ngạo nói với Sở Mộ.
Sở Mộ gật gật đầu nói, tuyệt thế cường giả tọa trấn. Trừ phi là Thánh Hoàng ra tay, nếu không nhất định sẽ phòng thủ kiên cố. Chỉ là Thánh Hoàng vốn là Tôn sư, chẳng lẽ sẽ không biết xấu hổ đi tới cướp đoạt bảo khố của người khác sao?
– Chân Kiếm hầu, bên kia cất chứa bí pháp công pháp. Bên kia cất chứa bí bảo, bên kia cất chứa bảo đan. Bên kia là kỳ trân…
Hô Duyên Ngạo chỉ về phía bốn phía bất đồng, nói.
– Ta ở đây chờ ngươi, chỉ có thể lựa chọn ba kiện, nhớ kỹ.
– Tốt.
Sở Mộ gật đầu, đi về phía công pháp, bí pháp.
Trước mắt công pháp có thể hấp dẫn hắn không nhiều lắm. Công pháp tu luyện nguyên lực có thể trực tiếp bỏ qua. Thần Hoang kiếm quyết rất là cường đại, không cần công pháp nguyên lực khác. Kiếm pháp cũng có thể trực tiếp bỏ qua. Kiếm Thiên địa và kiếm thức đỉnh cấp đã đủ để cho Sở Mộ đi tìm hiểu. Công pháp tu luyện Thánh thể cũng bỏ qua. Cũng không phải là hắn không cần. Mà là không có thích hợp. Bởi vì Thánh thể của Sở Mộ có bốn loại lực lượng, chỉ có thể tự nghĩ ra công pháp mà thôi. Đó không thể nghi ngờ là một vấn đề cần phải nghiên cứu vô số công pháp tu luyện Thánh thể. Như vậy lúc này có đổi lấy công pháp tu luyện Thánh thể cũng chỉ là lãng phí mà thôi.
Chương 2587: Chọn bảo (2)
Trọng điểm của Sở Mộ là bí pháp.
Bí pháp tăng tiến thực lực cũng không cần. Chính Chân Kiếm tông hắn cũng có. Lúc Thương Lan hoàng triều ban thưởng phong Hầu đã có một môn. Trong số chiến lợi phẩm Sở Mộ đạt được cũng có hai môn bí pháp.
Quan trọng nhất là bí pháp nguyên thần.
Huyền Niệm tam chuển chỉ là bí pháp tu luyện nguyên thần tam cấp, Sở Mộ cảm thấy quá thấp. Cần bí pháp tu luyện nguyên thần cao cấp hơn. Về phần bí pháp phòng ngự nguyen thần, Thất Thải chi hoàn trước mắt cũng đã đủ rồi. Bí pháp công kích nguyên thần Thứ Hồn châm cũng là tam cấp, chưa đủ. Về phần bí pháp phụ trợ nguyên thần, nếu như có thể đạt được là tốt nhất.
Nhưng mà bất kể nói như thế nào, đẳng cấp nguyên thần mới là trụ cột, cho nên ưu tiên hàng đầu của Sở Mộ là bí pháp tu luyện nguyên thần.
Trực tiếp bỏ qua những công pháp, bí pháp khác. Chú ý tới bí pháp nguyên thần. Không hổ là bí khố của Hoàng tộc, quả nhiên có thu thập bí pháp nguyên thần. Bất quá Sở Mộ chỉ nhìn thấy bí pháp tu luyện nguyên thần và bí pháp công kích nguyên thần cùng với bí pháp phòng ngự nguyên thần. Về phần bí pháp phụ trợ nguyên thần trân quý nhất cũng không có nhìn thấy.
Có lẽ Thương Lan hoàng triều cũng không có bí pháp phụ trợ nguyên thần. Dù sao đó là thứ vô cùng trân quý, thập phần thưa thớt. có lẽ là có, nhưng mà chỉ vẻn vẹn có một môn mà thôi. Bởi vì quá mức trân quý cho nên không có đặt trong bí khố.
Đã không có bí pháp phụ trợ nguyên thần, Sở Mộ đành phải nhìn về phía những bí pháp nguyên thần khác.
Bí pháp tu luyện nguyên thần tổng cộng có chín môn, thấp nhất là Tam cấp, cao nhất là Ngũ cấp. Bí pháp tu luyện nguyên thần khác nhau có hiệu quả đặc biệt khác nhau.
Bí pháp công kích nguyên thần tổng cộng có chín môn. Thấp nhất cũng là Tam cấp, cao nhất cũng là Ngũ cấp.
Bí pháp phòng ngự nguyên thần là trân quý nhất chỉ có năm môn, thấp nhất là nhị cấp, cao nhất là ngũ cấp. Chỉ có một môn ngũ cấp mà thôi.
Liếc mắt đảo qua, Sở Mộ không có nhìn nhiều bí pháp phòng ngự nguyên thần. Cao nhất chỉ là ngũ cấp, vẫn kém Thất thải chi hoàn của hắn.
Đối với hai môn bí pháp công kích nguyên thần ngũ cấp kia, Sở Mộ cũng tương đối động tâm. Bất quá hắn cũng không lập tức đưa ra lựa chọn. Bởi vì hắn chỉ có ba lượt cơ hội, chỉ có thể lựa chọn ba loại bảo vật mà thôi. Hiện tại mới chỉ nhìn thấy một góc trong bí khố, còn có ba góc khác còn chưa nhìn qua.&Nhìn về phía bí pháp tu luyện nguyên thần, ngũ cấp tổng cộng có ba môn. Sở Mộ tạm thời chọn một môn trong đó.
Rời khỏi góc này, đi về phía góc khác.&Toàn bộ những thứ ở góc này đều là đan dược, linh dược. Linh dược thì có năm cực cao, năm vạn năm, mười vạn năm, thậm chí là hai mươi vạn năm cũng có. Chỉ là thứ này không có bao nhiêu lực hấp dẫn với Sở Mộ.
Về phần đan dược cũng là đan dược cực kỳ trân quý, ví dụ như đan dược tăng tiến tu vi thích hợp cho cường giả Thánh cấp cao giai sử dụng. Đan dược trợ giúp tu luyện nguyên thần. Đan dược tăng tốc độ khôi phục nguyên thần lực. Đan dược trong thời gian ngắn tăng cường thực lực gấp chục lần cũng có.
Nhìn qua tất cả, Sở Mộ cũng không có đưa ra lựa chọn gì, lại đi về phía góc thứ ba.
Góc thứ ba là bí bảo.
Bí bảo cùng loại với Tụ Nguyên tháp cũng có, còn có các loại bí bảo như Ngự Thú bài, thậm chí còn có linh kiếm…. Sở Mộ còn chứng kiến vài món bí bảo nguyên thần.
Góc thứ tư là góc cuối cùng trong bí khố, nơi này là chỗ của kỳ trân.
Phong chi tinh phách, Hỏa chi tinh phách, Ám chi tinh phách, ba loại tinh hoa thiên địa đập vào trong mắt Sở Mộ. Khiến cho hô hấp của Sở Mộ dồn dập lên.
Trọng thứ hai của bí pháp Kiếm thần hàng lâm cần tám loại tinh hoa thiên địa.
Ngoài tinh hoa ngũ hành ra còn cần ba loại Phong, Lôi, Băng.
Trước mắt Sở Mộ có được bổn nguyên Mộc chi tương, lần trước cắt mất một nửa, hiện tại lại khôi phục. Bất quá nếu muốn tu luyện nhị trọng trong bí pháp Kiếm thần hàng lâm, chỉ sợ phải dùng toàn bộ. Bởi vậy lại phải để cho Mộc chi tương tiếp tục phát triển, cường đại hơn mới được. Bởi vì tinh hoa khi tu luyện nhị trọng cần thiết, không chỉ có số lượng vượt qua nhất trọng, mà phương diện lượng cũng hơn nhất trọng.
Trừ bổn nguyên Mộc chi tương ra còn có Lôi chi tinh phách, mặt khác không có gì.
Nếu như có thể đem Phong chi tinh phách và Hỏa chi tinh phách nắm tới tay lại có thêm hai loại tinh phách. Khi đó chỉ còn thiếu bốn loại. Còn nữa, Hỏa chi tinh phách và Phong chi tinh phách có số lượng đủ nhiều, hoàn toàn phù hợp tu luyện nhị trọng trong bí pháp Kiếm Thần hàng lâm.
Về phần Ám chi tinh phách, đó là một trong những loại tinh hoa thiên địa tu luyện tam trọng của bí pháp Kiếm Thần hàng lâm.
Nhị trọng còn chưa có tin tức, manh mối, tam trọng quá mức xa xôi.
– Coi như có lấy được tạm thời cũng không dùng được. Những tinh hoa khác cũng không biết phải tới khi nào mới có thể tập hợp đủ.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Thậm chí hắn còn không dám xác định, trong khoảng thời gian ở trong Thâm Lam thế giới này có thể tụ tập đủ tinh hoa cần thiết để tu luyện nhị trọng trong bí pháp Kiếm Thần hàng lâm hay không. Về phần những bảo vật khác, tuy rằng cũng rất trân quý. Nhưng mà không có cách nào so sánh với tinh hoa thiên địa. là thứ rất dễ dàng đạt được.
Bốn góc Sở Mộ đều thăm dò hết. Lúc này hắn lại lâm vào trong tình thế khó xử. Hô Duyên Ngạo mỉm cười, hắn có thể hiểu được tâm tình của Sở Mộ hiện tại.
Nhiều bảo vật như vậy, thứ có thể dùng không ít a. Nhưng mà lại chỉ có thể lấy bên trong ba loai. Như vậy nhất định phải lựa chọn ra ba loại. Quá trình lựa chọn này không thể nghi ngờ vô cùng khó khăn.
Trên thực tế Hô Duyên Ngạo cũng từng trải qua quá trình lựa chọn trong lo lắng này. Là Thân vương, lại là hoàng đệ của Đế Hoàng Thương Lan, hắn có thân phận và địa vị thường nhân không có cách nào sở hữu được. Hơn nữa thực lực lại vô cùng mạnh mẽ. Nhưng dù là như vậy cũng không có cách nào thoát khỏi hạn chế khi lựa chọn bảo vật trong nội khố.
Càng là thế lực cường đại, quy củ càng nghiêm khắc. Nếu không quỷ củ không giữ, sau này tất loạn.
Như Thân vương có thể đạt được năm kiện bảo vật trong bí khố. Nhìn qua dường như không ít, nhưng mà cả Hoàng triều này, Thân vương chỉ có năm mà thôi. Tính ra cũng chỉ mất hai mươi kiện bảo vật.
Vương hầu thì có quyền lựa chọn ba kiện bảo vật. Tính cả Sở Mộ, Vương hầu của Thương Lan hoàng triều có mười một người. Là ba mươi ba bảo vật, ba mươi ba cộng thêm hai mươi kiện trước, so với bảo vật trong bí khố còn xa không bằng.