Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 496 [Chương 2478 đến 2482]
❮ sautiếp ❯Chương 2478: Nhất kiếm xuyên vân (Hạ)
Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, nhưng mà chỉ là suy đoán của Sở Mộ. Có phải thật hay không chỉ có ngày sau tận mắt nhìn thấy mới biết được. Giả dụ như tất cả đều thực sự trở thành thiên tài cấp yêu nghiệt. Như vậy tiềm lực của Nhân tộc Cổ Thần giới sẽ tăng thêm một bước.
Nghĩ tới đây Sở Mộ không khỏi nghĩ tới Thâm Lam thế giới, đây tuyệt đối là một thế giới rất là thần bí, vậy mà lại có thể khiến cho thiên phú của người ta tăng lên.
Thực lực của Thánh cấp nhất tinh sơ giai như Cổ Loạn Không bày ra đủ để đối kháng với Thánh cấp tam tinh trung giai tầm thường. Mà thực lực mà hai người Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân bày ra cũng đủ để đối kháng với Thánh cấp tam tinh sơ giai tầm thường. Ba người liên thủ, phối hợp ăn ý, chiến lực bạo tăng thêm một bước, đủ để quần nhau với cường giả Thánh cấp tam tinh đỉnh phong tầm thường.
Nhưng mà đối thủ của bọn hắn cũng không phải là Thánh cấp tam tinh tầm thường, mà là cường giả Thánh cấp tứ tinh của Chương Vương tộc. Cho dù chỉ là Thánh cấp tứ tinh sơ giai cũng vẫn có thực lực đuổi giết cường giả Thánh cấp tam tinh đỉnh phong tầm thường.
Sở dĩ thoáng cái khí thế rơi xuống hạ phong là bởi vì hắn hoàn toàn không ngờ thực lực sau khi ba người Cổ Loạn Không liên thủ bộc phát lại mạnh như vậy. Sau khi điều chỉnh, hắn lập tức dùng thực lực mạnh mẽ, mạnh mẽ quấy rầy tiết tấu liên thủ, phối hợp của ba người Cổ Loạn Không.
Xúc tu vung lên, lực lượng mạnh mẽ phát ra tiếng rít vô cùng sắc bén, khiến cho da đầu ba người run elen.
Dưới lực lượng tuyệt đối, tất cả kỹ xảo đều không có ý nghĩa.
Dương Chiến Thiên trực tiếp bị một cái xúc tu đánh trúng, toàn thân điên cuồng run động, giống như viên đạn bắn ngược ra. Máu tươi từ trong miệng liên tục phụt ra. Oanh một tiếng, thân thể cường tráng của Dương Chiến Thiên đập vào một vách tường cách đó mấy trăm trượng, đụng nát bức tường. Thân thể té xuống mặt đất, thoáng cái không dậy nổi.
Luyện Hồng Vân cũng không khá hơn chút nào, trực tiếp bị oanh kích, cả người bay lên trên không trung, toàn thân cuộn lại, hai mắt nhô ra, máu tươi tràn ra không ngừng, nhìn qua cũng đã thấy bị thương nặng.
Xúc tu cực lớn đánh xuống, từng Cổ Loạn Không bị đánh nát, mãi tới chân thân, một đạo thân ảnh phiêu hốt, lập lòe, nguy hiểm tránh đi. Oanh một tiếng, mặt đất nghiền nát, một vết rạn nứt nhanh chóng kéo dài ra trên mặt đất.
Cưỡng ép né tránh khiến cho lực lượng của Cổ Loạn Không tiêu hao rất nhiều, sắc mặt trắng bệch.
Mặc dù ba người đều là yêu nghiệt, mặc dù ba người liên thủ đủ sức để đánh với cường giả Thánh cấp tam tinh đỉnh phong tầm thường. Nhưng mà đối mặt với Thánh cấp tứ tinh vẫn còn quá miễn cưỡng.
Một lần công kích, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân bị trọng thương, mất đi lực chiến đấu. Mà hắn tuy rằng còn có thể tiếp tục chiến đấu, nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương.
Mặc dù như vậy, nhưng Cổ Loạn Không không muốn buông tay, cho dù chết hắn cũng muốn chết trận.
Dương Chiến Thiên cắn chặt răng, vẻ mặt dữ tợn, không ngừng tụ lực, phát lực, gian nan từ trên mặt đất đứng lên. Toàn thân không ngừng run rẩy, vẫn nắm chặt kiếm trong tay. Hai mắt nhìn hằm hằm vào cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc.
Luyện Hồng Vân nặng nề rơi xuống đất, nện vào mặt đất. Phanh một tiếng, cả người cơ hồ khảm vào mặt đất, cơ bắp toàn thân run rẩy, máu tươi như suối phun ra. Thương thế của hắn so với Dương Chiến Thiên còn nghiêm trọng hơn. Dù sao Dương Chiến Thiên cũng có luyện thể, Thánh thể còn mạnh hơn Luyện Hồng Vân một chút.
– Vận khí của ta thực sự quá tốt, không ngờ lại là ba yêu nghiệt Nhân tộc.
Cường giả Thánh cấp tứ tinh của Chương Vương tộc cười quái dị, nói.
– Hành hạ yêu nghiệt tới chết, cảm giác thực sự quá thành tựu nha.
Nói xong, tám xúc tu khôi phục nguyên trạng, liên tục đâm ra, trong không khí truyền ra tiếng vang sắc bén.
Chỉ còn lại có một mình Cổ Loạn Không, hơn nữa nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn đã biết thực lực hắn giảm sút không ít. Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc không có lập tức giết chết hắn, mà định chơi đùa một chút. Một yêu nghiệt nhân tộc nha, mặc dù nói trên phương diện tiên thiên Nhân tộc không bằng hải tộc, nhưng mà yêu nghiệt thực sự không tầm thường.
Hành hạ tới chết một yêu nghiệt, trong lòng cảm giác thỏa mãn, không có cách nào hình dung được thành lời.
Nếu như không phải tình huống không cho phép, hắn còn định bắt ba yêu nghiệt nhân tộc này về, chậm rãi bào chế.
Không có cách nào mang về, như vậy đành phải giết chết mà thôi. Nhưng mà nếu như giết chết quá nhanh, không đủ thoải mái.
Thân là một Thánh cấp Chương Vương tộc tầm thường, hắn biết rõ chênh lệch giữa Thánh cấp tầm thường và Thánh cấp yêu nghiệt. Không thể vượt qua được cái hào rộng, trong lòng hắn khó tránh khỏ có chút suy nghĩ cực đoan.
Cổ Loạn Không sẽ không bó tay chịu trói, đối mặt với công kích của tám cái xúc tu, hắn vung kiếm né tránh, phản kích. Nhưng vẫn bị đánh trúng, người không ngừng liên tiếp lùi về phía sau.
– Yêu nghiệt nhân tộc chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao? Thực sự khiến cho ta cảm thấy quá thất vọng.
– Chủng tộc nhỏ yếu là chủng tộc nhỏ yếu, coi như là yêu nghiệt cũng chỉ có vậy mà thôi.
Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc một mặt công kích, một mặt cười nhạo Cổ Loạn Không.
Sắc mặt Cổ Loạn Không tái nhợt, hai mắt tràn ngập sát cơ, nhìn chằm chằm vào Chương Vương tộc này. Sát cơ đậm đặc kia khiến cho cường giả Chương Vương tộc này cảm thấy trái tim lạnh lẽo.
– Ánh mắt thực sự là chán ghét, ngươi chết đi thôi.
Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc dường như nhới tới cái gì đó, thẹn quá hóa giận. Một đầu xúc tu như lợi kiếm đâm về phía cổ Cổ Loạn Không, Cổ Loạn Không căn bản khó có thể né tránh, chỉ có thể nhìn xúc tu kia đâm tới, sau đó xuyên thủng đầu của hắn.
– Tránh mau.truyện cõi âm
Dương Chiến Thiên đứng vững, bộc phát ra lực lượng cuối cùng, một mặt kêu to, một mặt bổ ra một kiếm. Kiếm quang phá không chém tới.
Nhưng đã không kịp.
Trên khuôn mặt tràn ngập máu tươi của Luyện Hồng Vân hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Ngay trong nháy mắt này, trong nháy mắt sinh tử này có một đạo kiếm quang giống như từ trong hư vô xuất hiện, giống như là lưỡi liềm, phóng thẳng về phía cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc, sắc mặt dị tộc này đại biến. Đạo kiếm quang kia không ngờ lại khiến cho hắn cảm giác được nguy hiểm.
Xúc tu đang đâm tới Cổ Loạn Không lập tức thu hồi. Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc này vội vàng lùi về phía sau, thi triển hải thuật tạo thành một màn nước, ngăn cản đạo kiếm quang này.
Chương 2479: Khôi lỗi địa cung (Thượng)
Bỗng nhiên mây mù khởi động, tràn ngập, tập kích bốn phía, đem phương viên mấy ngàn thước chung quanh bao phủ. Trong mây mù, tất cả mọi người đều cảm giác được thân thể mình giống như được lực lượng vô hình bao phủ, trở nên dính hơn.
Một đạo kiếm quang trong lúc vô thanh vô tức xuất hiện, xuyên qua mây mù, dùng tốc độ không có cách nào tưởng tượng được, vượt qua Dương Chiến Thiên, vượt qua Luyện Hồng Vân, xẹt qua trước hai mắt của Cổ Loạn Không đâm về phía Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc.
Xuyên Vân kiếm thức.
Nhất kiếm xuyên vân.
Kiếm quang vô thanh vô tức lại ngưng tụ cao độ, cường giả Thánh cấp tứ tinh của Chương Vương tộc căn bản không có cách nào né tránh. Cũng không có cách nào đối kháng. Dù hắn đem tám đạo súc tu ngưng kết lại phía trước, dung hợp với màn nước quỷ dị, xoay tròn, tạo thành lá chắn nhưng cũng không có cách nào ngăn cản được. Dưới một đạo kiếm quang của Xuyên Vân kiếm thức, vô thanh vô tức bị xuyên thủng.
Kiếm quang biến mất, mây mù cũng tiêu tán theo. Lá chắn do cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc ngưng kết có một lỗ thủng. Thân thể cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc phía sau thì run rẩy, mi tâm có một lỗ thủng, hai mắt mơ hồ, tràn ngập vẻ kinh hãi.
Một đạo thân ảnh đứng sừng sững trước mặt cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc, đưa lưng về phía ba người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên, Luyện Hồng Vân. Thân ảnh kia đỉnh thiên lập địa, lại có vài phân quen thuộc.
Tại một chỗ trong Vạn Cổ thánh thành, mặt đất bốn phía rạn nứt, vách tường sụp đổ, là một mảnh phế tích.
Liên tục ba lượt, trong nháy mắt từ đầu ngón tay kích phát ra ba đạo quang mang màu xanh, phân biệt bắn về phía Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân.
Đây là lực lượng sinh cơ, có thể trị hết thương thế.
Cổ Loạn Không bị thương tương đối nhẹ, Dương Chiến Thiên thứ hai, Luyện Hồng Vân là người nặng nhất.
Ba đạo lực lượng sinh cơ tiến vào trong cơ thể, cảm giác mát lạnh lan tràn, tràn ngập toàn thân, khiến cho ba người này cảm thấy tới mức hai mắt híp lại.
Mỗi một lần lực lượng sinh cơ chuyển động một vòng, đau đớn của thân thể giảm bớt một phần. Khi lực lượng sinh cơ tiêu hao không còn, thương thế ba người được cải thiện rất lớn, từ trọng thương biến thành vết thương nhẹ.
Sở Mộ lại một lần nữa bắn ra ba đạo lực lượng sinh cơ chui vào trong cơ thể ba người.
Lực lượng sinh cơ này là hắn rút ra từ trong Mộc chi bổn nguyên ở trong trung tâm trái tim hắn. Sau khi bắn ra sáu đạo sinh cơ, quang mang sáng bóng bên ngoài Mộc chi bổn nguyên ảm đạm hơn vài phần, tỏ vẻ lực lượng sinh cơ tiêu hao không ít.
May mà mỗi người dưới hai đạo lực lượng sinh cơ, thương thế nhanh chóng khôi phục, cuối cùng cũng khỏi hẳn.
– Tốt rồi.
Luyện Hồng Vân nhảy lên khỏi mặt đất, tay chân vung vẩy, tương đối cao hứng, kích động không thôi.
– Sở Mộ, quả nhiên tên nhà ngươi rất lợi hại. Không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà còn có thủ đoạn chữa thương rất nhanh như vậy.
– Tên nhà ngươi, ta cho rằng có thể đuổi theo kịp ngươi, không ngờ không những không đuổi kịp, ngược lại còn bị bỏ xa như vậy.
Dương Chiến Thiên lắc đầu cảm thán không thôi.
– Yêu nghiệt trong Thiên Tài tiểu thế giới chính là ngươi a.
Cổ Loạn Không mỉm cười nói. Cho dù trong lòng rất là rung động, nhưng mà bộ dáng hắn vẫn cứ lạnh nhạt như vậy.
– Mấy người các ngươi chẳng phải đạt được không ít kỳ ngộ hay sao? Đương nhiên ta cũng không thể kém hơn rồi.
Sở Mộ cười nói.
Gặp lại bằng hữu cũ, mà lại trong lúc tha hương, loại cảm giác này rất là uất ức. Khi nói chuyện cũng tương đối tùy ý.
– Ta đã lường trước được việc Vạn Cổ thánh thành hàng lâm, nếu như ngươi nhận được tin tức nhất định sẽ tới. Hiện tại rốt cuộc cũng gặp lại người.
Luyện Hồng Vân cười noi.s
– Nhưng ta thật không ngờ lại gặp ở dưới tình huống này. Quá chật vật, ta nói này, thực lực của ngươi hiện tại mạnh như thế nào?
– Ngươi đoán xem?
Sở Mộ nhìn Luyện Hồng Vân, dưới ánh mắt chờ mong của đối phương, lại nói ra hai chữ khiến cho đối phương thiếu chút nữa bạo phát.
Bất quá Sở Mộ đã không nói, bọn hắn cũng không có ý định hỏi.
– Sở Mộ, từ khi đi vào Thâm Lam thế giới tới này, chúng ta cũng coi như có chút thu hoạch. Phải tìm được thế giới chi linh trong Thâm Lam thế giới. Thứ này rất có thể có quan hệ với thập bát thần châu.
Cổ Loạn Không chuyển chủ đề, nói tới chính sự.
– Các ngươi có tìm được Thâm Lam thần châu không?
Sở Mộ hỏi.
Nghe Sở Mộ nói bốn chữ Thâm Lam thần châu, ba người Cổ Loạn Không đã biến rõ, Sở Mộ cũng biết bí mật này.
– Đạt được một khỏa, bất quá còn lại những mười bảy khỏa, không biết chúng ở nơi nào.
– Ta có ba khỏa.
Sở Mộ nói, ba người này lập tức há hốc miệng, vẻ mặt kinh sợ.
Ba người bọn hắn thu được một khỏa Thâm Lam thần châu, quá trình này vô cùng gian nan, còn có thành phần vận khí ở bên trong. Không ngờ Sở Mộ lại đạt được ba khỏa, chuyện này khiến cho bọn hắn cảm khái không thôi.
Bất quá, tóm lại là chuyện tốt.
– Chúng ta có bốn khỏa Thâm Lam thần châu, không biết những người khác có biết không?
Cổ Loạn Không nhanh chóng bình phục tâm thần, nói. Những người khác là chỉ những Kiếm giả khác tiến vào Thâm Lam thế giới.
Đây là số lượng không rõ ràng, bởi vì rốt cuộc có bao nhiêu người sống sót bọn hắn không biết.
Mà Thâm Lam thần châu chỉ có mười tám khỏa, một ít cường giả trong Thâm Lam thế giới, hoặc là một ít tổ chức, ví dụ như Hoàng Đình luôn cố gắng thu thập Thâm Lam thần châu. Có lẽ bên trong Hoàng Đình không chỉ có một khỏa Thâm Lam thần châu.
Từ khi Sở Mộ biết được tổ chức Hoàng Đình này hắn đã hiểu rõ. Muốn thu thập Thâm Lam thần châu là một chuyện có bao nhiêu khó khăn. Có lẽ có khả năng còn không có cách nào thành công được.
Đây là một lần đánh cược, là một lần đánh cược của các tộc trong Cổ Thần giới. Dù sao Cổ Thần giới hiện tại, tài nguyên đã bị khai phá không sai biệt lắm. Chỉ có thể cố gắng tìm kiếm ngôi sao mới hoặc là thế giới mới. Đạt được thêm tài nguyên thì mới có thể phát triển nữa.
Đã phát hiện ra Thâm lam thế giới, đương nhiên không có lý nào buông tha.
Bốn người lại trò chuyện một lát, thương thế của ba người Cổ Loạn Không rốt cuộc cũng khỏi hẳn, một thân lực lượng cũng bắt đầu khôi phục.
– Sở Mộ, Thần châu vẫn nên giao cho ngươi bảo quản là tốt nhất.
Cổ Loạn Không lấy ra một viên ngọc màu xanh nhạt, nhanh chóng đưa tới cho Sở Mộ.
Sở Mộ nao nao, tiếp nhận Thâm Lam thần châu rồi lập tức thu vào trong không gian tùy thân của hắn.
Chương 2480: Khôi lỗi địa cung (Hạ)
Đây là một loại tín nhiệm, đồng thời cũng bởi vì ba người Cổ Loạn Không cho rằng thực lực Sở Mộ cường đại hơn bọn hắn. Thâm Lam thần châu đặt trên người Sở Mộ so với đặt trên người bọn hắn còn an toàn hơn.
– Bây giờ ta định xâm nhập vào trong Vạn Cổ thánh thành, các ngươi nghĩ thế nào?
Sở Mộ hỏi.
Thực lực ba người này tuy rằng không kém, nhưng mà cũng chỉ ở cấp độ Thánh cấp cấp thấp, xâm nhập vào chỗ sâu trong Vạn Cổ thánh thành, đối thủ mà bọn họ sẽ gặp phải ít nhất cũng là Thánh cấp trung giai. Bản thân Sở Mộ cũng không có nắm chắc quá lớn, càng không thể có thời gian đi quan tâm tới ba người bọn hwans.
– Sở Mộ, lúc đến chúng ta phát hiện ra một địa cung. Bất quá thực lực khôi lỗi bên trong rất mạnh, không có cách nào đối kháng. Cho nên chúng ta phong ấn cửa vào địa cung. Tính khi nào thực lực tăng cường rồi mới lại tiến vào.
Cổ Loạn Không nói.
– Bất quá hiện tại có ngươi, bốn người liên thủ, có lẽ có thể xông vào một lần.
Hai mắt Luyện Hồng Vân sáng ngời, nói.
– Vậy thì đi thôi.
Sở Mộ cười nói.
Cửa vào của địa cung mà ba người Cổ Loạn Không phát hiện ra vô cùng kín đáo. ba người bọn hắn có thể phát hiện ra cũng là bởi vì vận khí tốt. Sau khi cửa vào bị pba bọn hắn phong ấn cũng không có bị những người khác tìm được.
Chuyện này cũng không có gì là kỳ quái. Trong Vạn Cổ thánh thành này khắp nơi đều là cơ duyên, nhưng mà phải xem bản thân có phát hiện ra được hay không mà thôi.
Cổ Loạn Không mở ra phong cấm tự tay hắn bố trí, cửa vào xuất hiện trước mắt mấy người Sở Mộ. Rất nhỏ, nhất định phải chui vào.
Sau khi tiến vào, Cổ Loạn Không lại bố trí phong cấm bên ngoài cửa.
Hắn là yêu nghiệt, trừ tu vi và thực lực ra, trên phong cấm chi đạo cũng có đọc lướt qua, tạo nghệ không tầm thường.
Vừa vào địa cung, ánh sáng ảm đạm, chỉ có minh quang châu tỏa ra quang mang ở trên đỉnh. Chỉ là địa cung quá lớn, minh quang châu chỉ có một khỏa cho nên quang mang rất là yếu ớt.
Bất quá bốn người đều là cường giả Thánh cấp, có thể nhìn thấu đêm tối như ban ngày, ánh sáng có ảm đạm cũng không có ảnh hưởng gì.
Vừa tiến vào địa cung, Sở Mộ đã bị một thân ảnh đứng trong địa cung hấp dẫn.
Tổng cộng có mười tám đạo thân ảnh, thân thể đen kịt, giống như là mặc khải giáp màu đen. Hai tay nắm chặt một thanh kiếm lớn màu đen đang chống trên mặt đất.
Mười tám đạo thân ảnh tản mát ra khí tức lạnh lẽo.
– Những khôi lỗi này đều có thực lực Thánh cấp nhất tinh, một chọi một không phải là đối thủ của chúng ta. Nhưng mà mười tám khôi lỗi liên thủ, Thánh cấp tứ tinh cũng không phải là đối thủ.
Luyện Hồng Vân chỉ vào mười tám đầu khôi lỗi bất động phía trước, nói với Sở Mộ.
– bất quá nhìn ngươi một kiếm chém chết Thánh cấp tứ tinh. Bốn người chúng ta liên thủ nhất định có thể đánh bại mười tám cỗ khôi lỗi này.
– vậy thì động thủ đi.
Sở Mộ nói, bước về phía khôi lỗi.
Vừa mới tới gần phạm vi trăm thước, khôi lỗi dường như bị kích hoạt, như sống dậy.
Bóng đen chớp động liên tục, mười tám đầu khôi lỗi bao vây bốn người Sở Mộ. Một một cỗ khôi lỗi đều tản mát ra khi tức chấn động cường đại, đạt tới cấp độ Thánh cấp nhất tinh.
Mười tám cỗ khí tức chấn động, hợp thành một thể, kết hợp làm một cỗ, công thủ như một.
Sở Mộ thoáng cái đã nhìn ra ảo diệu của mười tám đầu khôi lỗi này. Mười tám đầu khôi lỗi này luận thực lực đơn thể quả thực không cường đại. Nhưng mà liên thủ, mười tám cỗ lực lượng dung nhập, công kích người khác sẽ bị chia làm mười tám cỗ, uy lực suy yếu trên phạm vi lớn, quả thực có thể chém giết cường giả Thánh cấp tam tinh.
Bất quá đối với Sở Mộ mà nói, như vậy cũng không tính quá mạnh.
Thiên Trảm kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm bổ ra, kiếm quang kinh người xé rách không trung, chém về một cỗ khôi lỗi trong đó.
Tốc độ của khôi lỗi không chậm, nhưng mà kiếm của Sở Mộ còn nhanh chóng hơn. Một kiếm bổ trung, lực lượng lập tức sbij chia ra thành mười tám cỗ, được mười tám cỗ khô lỗi cùng thừa nhận.
Đây chỉ là một kiếm rất bình thường, cũng không phải là kiếm pháp gì.
– Phòng ngự rất mạnh.
Sở Mộ nói, lần nữa bổ ra một kiếm. Một kiếm này lập tức khiến cho ba người Cổ Loạn Không run rẩy.
Trảm Cực kiếm thức.
Tất cả mọi thứ cứng rắng đều bị chém nát dưới thân kiếm.
Uy lực của Trảm Cực kiếm thức vô cùng đáng sợ, cường giả Thánh cấp ngũ tinh cũng không dám ngạnh kháng. Cho dù bị chia ra thành mười tám đạo, nhưng uy lực của nó cũng không phải là thứ mà khôi lỗi có thể thừa nhận đưuọc.
Tiếng răng rắc vang lên, trên người mười tám đầu khô lỗi, toàn bộ đều xuất hiện một vết rách.
Nhưng mà khôi lỗi không phải là người, vẫn không mất đi năng lực chiến đấu.
Ba người Cổ Loạn Không nhìn thấy một kiếm của Sở Mộ đánh cho mười tám đầu khôi lỗi bị thương, trên ngực rõ ràng có vết rách, ba người trợn mắt há hốc mồm. Muốn làm được chuyện này cần công kích cường đại tới đâu chứ?
– Lực phong ngự quả thực rất mạnh.
Sở Mộ gật đầu, tránh đi phản kích của khôi lỗi, lại xuất kiếm.
Trong nháy mắt mười tám đạo kiếm quang đâm ra, như lưu tinh phá nguyệt.
Khôi lỗi đều có hạch tâm, mà Sở Mộ dùng lực lượng thần hồn của hắn tìm được hạch tâm của khôi lỗi. Mười tám đạo kiếm quang xuất kích, bắn thẳng tới hạch tâm của khôi lỗi.
Lập tức mười tám cỗ khôi lỗi không thể động đậy.
– Ách…
Ba người Luyện Hồng Vân ngạc nhiên, bọn hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, muốn đại chiến với khôi lỗi một hồi. Kết quả lại bị Sở Mộ nhẹ nhõm giải quyết.
Bất quá đây là chuyện tốt.
Hạch tâm của mười tám đầu khôi lỗi bị phá hủy, không có bao nhiêu giá trị. Dù sao đám người Sở Mộ cũng không đi chữa trị khôi lỗi. Bất quá dầu gì cũng là khôi lỗi thượng cổ lưu lại, bốn người chia ra.
Sở Mộ xuất lực lớn nhất, được sáu cỗ. Ba người Cổ Loạn Không mỗi người được bốn cỗ.
Mười tám cỗ khôi lỗi được chia xong, trước mắt trống rỗng. Mọi người phân tán ra, cẩn thận tìm kiếm. lực lượng thần hồn lan tràn.
Không có thu hoạch gì, bất quá lại phát hiện ra một cánh cửa ẩn giấu.
Sau khi kiểm tra, phá giải cửa. Cửa mở ra, bốn người tiến vào tòa địa cung tiếp theo.
Tòa địa cung tiếp theo rộng như địa cung đầu tiên, cũng có khôi lỗi. Bất quá không phải là mười tám cỗ mà là mười lăm cỗ. Mười lăm cỗ khôi lỗi không nhúc nhích, đứng sừng sững ở đó. Phươn gvị bọn chúng đứng có chút khác biệt với mười tám cỗ khôi lỗi ở địa cung đầu tiên, dường như càng thêm huyền diệu.
Sở Mộ nhanh chóng tới gần, lúc tới phạm vi trăm trượng. Mười lăm cỗ khôi lỗi bị kích hoạt, trên người tản ra khí tức cường đại, đó là khí tức thuộc về cường giả Thánh cấp nhị tinh.
Chương 2481: Phá trận (Thượng)
Sưu sưu sưu…
Mười lăm cỗ khôi lỗi có thực lực Thánh cấp nhị tinh bao vây bốn người Sở Mộ.
Trong vòng vây của mười lăm chiếc khôi lỗi, sắc mặt ba người Cổ Loạn Không ngưng trọng.
Khôi lỗi nhìn như ít hơn trước ba cỗ, nhưng mà mỗi một cỗ khôi lỗi so với trước đó càng cường đại hơn. Toàn bộ đều là khôi lỗi tương đương với Thánh cấp nhị tiinh. Chúng phân bố ở các phương vị tạ othafnh trận pháp, so với trận pháp của mười tám cỗ khôi lỗi của tòa địa cung đầu tiên còn tinh diệu hơn.
Như vậy từ đó có thể nhìn thấy trận pháp khôi lỗi lúc này so với trước đó càng cường đại hơn.
Khôi lỗi trận đầu tiên bọn hắn không có cách nào đối kháng, tòa khôi lỗi trận thứ hai này đương nhiên không cần phải nhiềuo ời, cunuxg không phải là đối thủ. Chỉ đành nhìn vào Sở Mộ mà thôi.
Bị vây quanh, Sở Mộ không có khẩn trương hoặc là ngưng trọng. Lực lượng thần hồn cường đại của hắn tràn ngập, bao phủ toàn trường. Bao phủ mười lăm cỗ khôi lỗi, cẩn thận quan sát.
Mười lăm cỗ khôi lỗi Thánh cấp nhị tinh động, xuất kiếm, triển khai công kích. bất luận là Sở Mộ hay là ba người Cổ Loạn Không đều bị công kích.
Bước chân Sở Mộ chuyển dời, bước chân nhìn như nhàn nhã né tránh công kích. Mà ba người Cổ Loạn Không thì liên thủ, né tránh, đón đỡ, không có phản kích. Bởi vì bọn hắn biết rõ bằng vào thực lực bọn hắn, cho dù có phản kích cũng không làm nên chuyện gì, chỉ có lãng phí lực lượng mà thôi.
Né tránh và ngăn cản khôi lỗi công kích đã khiến cho bọn hắn dùng toàn lực rồi.
Sở Mộ cũng biết, tuy rằng ba người thiên phú hơn người, đều là yêu nghiệt, nhưng mà dù sao tu vi quá thấp, cũng không có cách nào so sánh với mình. Áp lực nhất định rất lớn, cho nên hắn vung kiếm, đánh ra một đạo kiếm quang hình vòng tròn cắt qua, lập tức đánh tan rất nhiều kiếm quang, giảm bớt áp lực cho ba người Cổ Loạn Không.
Đã có tòa địa cung thứ hai chắc chắn sẽ có tòa địa cung thứ ba, tòa địa cung thứ tư. Dựa theo tòa địa cung thứ nhất và thứ hai có thể phán đoán ra, khôi lỗi ở tòa địa cung thứ ba nhất định còn ít hơn, nhưng thực lực sẽ càng cường đại hơn.
Nếu như còn có tòa địa cung thứ ba thậm chí là tòa địa cung thứ ba, hoặc còn có thêm nữa mà nói, Sở Mộ không thể không suy nghĩ xa hơn.
Cho nên hắn đang nghiên cứu môn trận pháp mà các khôi lỗi đang dùng.
Trận pháp của khôi lỗi trong tòa địa cung thứ hai này cùng với trận pháp của khôi lỗi trong tòa địa cung thứ nhất có nhiều chỗ tương tự, có thể nói là nhất mạch tương thừa. Trước đó hắn ở tòa địa cung thứ nhất không có cân nhắc nhiều như vậy, trực tiếp dùng lực lượng mạnh mẽ đánh bại khôi lỗi, không có đi nghiên cứu trận pháp.
Lúc này Sở Mộ cảm giác mình cũng có thể dùng lực lượng đánh bại hạch tâm của mười lăm cỗ khôi lỗi. Nhưng mà nếu như còn tòa địa cung thứ ba, hơn nữa nếu như suy đoán của hắn là thật, như vậy chỉ sợ không chỉ có tòa địa cung thứ ba.
Biện pháp tốt nhất lúc này chính là phá trận.
Chỉ có phá trận mới có thể đi xa hơn.
Hiểu rõ điểm này, Sở Mộ không ngừng chạy, hóa giải công kích của mười lăm cỗ khôi lỗi. Dùng lực lượng thần hồn phối hợp với kiếm ý cẩn thận quan sát, nghiên cứu ảo diệu của trận pháp này.
Tạo nghệ của Sở Mộ trên phong cấm nhất đạo cao thâm, mặc dù không có tận lực nghiên cứu trận pháp, nhưng mà một đạo thông vạn đạo tương liên. Nhận thức trên phương diện trận pháp cũng không tầm thường.
Lại phối hợp với ngộ tính kinh người của hắn, không bao lâu sau hắn đã dần dần nghiên cứu ra chỗ ảo diệu của khôi lỗi trận.
Kế tiếp là nghiên cứu xem phá trận thế nào.
Phá trận là dùng lực phá trận và dùng kỹ xảo phá trận. Dùng lực phá trận là dùng lực lượng cường đại cưỡng ép phá trận. Loại phương thức phá trận này không cần phải nghiên cứu trận pháp. chỉ cần lực lượng đủ cường đại, cưỡng ép phá là có thể phá vỡ.
Dùng kỹ xảo phá trận là nghiên cứu trận pháp thấu đó, hiểu rõ ảo diệu bên trong của nó, nghiên cứu tiết điểm của nó. Lại ra tay từ điểm này, bài trừ trận pháp, khiến cho trận pháp không có cách nào vận chuyển tự nhiên.
Một lát sauu, trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, tinh thần lực mô phỏng ra mười lăm cỗ khôi lỗi, dựa theo phương vị của khôi lỗi bên ngoài mà vận chuyển.
Nghiên cứu ra ảo diệu của trận pháp, lại mô phỏng, suy diễn ra tiến triển kế tiếp của trận pháp. Muốn làm được điề nuày cần lực lượng thầno ồn và ngộ tính kinh người cùng với năng lực suy tính.
Dưới năng lực suy tính cường đại của Sở Mộ, biến hóa sau đó của trận pháp hoàn toàn hiện ra. Từng con đường xuất hiện giữa các khôi lỗi với nhau. Đó là con đường vận chuyển lực lượng giữa các khôi lỗi.
Ngay sau đó tiết điểm kia cũng xuất hiện, đó là tiết điểm lực lượng lưu thông.
Sở Mộ bắt đầu phản kích, xuất kiếm.
Thiên Trảm kiếm đâm ra, cũng không thi triển kiếm thức uy lực cường đại gì. Chỉ là một đâm rất bình thường, lại ẩn chứa kiếm lực cửu cấp và Thứ chi chân ý, có đủ uy năng vô cùng đáng sợ.
Mỗi một kiếm đâm ra nhìn qua giống như Sở Mộ cam chịu, tùy ý đâm vào trong không trung, khiến cho người ta khó hiểu.
Ba người Cổ Loạn Không nhạy cảm phát hiệnr a được, khôi lỗi trận đang nhanh chóng vận chuyển đột nhiên đình trệ. Ngay cả kiếm bổ ra cũng dừng lại, lực lượng tan rã.
Khí tức bốn phía trận pháp bỗng nhiên trở nên không ổn định, dần dần suy yếu. Bọn hắn biết rõ, mấy kiếm vừa rồi của Sở Mộ là mấy kiếm phá trận.
Trận pháp vừa vỡ, mười lăm chiếc Khôi lỗi Thánh cấp nhị tinh, không có cách nào mang tới uy hiếp cho bọn hắn nữa.
Ba người đều dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía Sở Mộ, trong lòng rung động vô cùng.
Tu vi chỉ là Thánh cấp nhất tinh, nhưng lại có thể đơn giản chém chết một cường giả Thánh cấp tứ tinh có thực lực cường đại. Điều này cũng thôi đi, hiện tại trên trận pháp lại có tạo nghệ không tầm thường. Hắn còn muốn để cho người khác sống với hay không?
Trận pháp không có cách nào vận chuyển, mười lăm cỗ khôi lỗi Thánh cấp nhị tinh, không còn uy hiếp nào nữa.
Lúc này đám người Sở Mộ không có phá hỏng hạch tâm của khôi lỗi, mà chỉ chặt đứt dòng năng lượng truyền vào. Khôi lỗi lập tức bất động, chỉ cần để cho năng lượng lưu thông lại, khôi lỗi lại hành động tiếp.
Khôi lỗi không có bị phá hỏng hạch tâm, so với mười tám cỗ khôi lỗi trước đó còn có giá trị hơn.
– Được rồi, chúng ta đều không có xuất lực.
Dương Chiến Thiên khoát khoát tay, không muốn lại thu những khôi lỗi này nữa.
Cổ Loạn Không và Luyện Hồng Vân cũng có ý như vậy.
– Vừa vặn tông môn ta quản lý có nhu cầu cấp bách phát triển. Những khôi lỗi này ta sẽ mang vê đặt trong tông môn vậy.
Chương 2482: Phá trận (Hạ)
Sở Mộ cũng không từ chối, ý niệm khẽ động, trực tiếp thu lại mười lăm cỗ khôi lỗi.
– Chúng ta cũng biết Chân Kiếm tông..
Luyện Hồng Vân cười nói.
Thông qua tòa địa cung thứ hai, mọi người lần nữa tìm kiếm, phát hiện ra một cánh cửa kín đáo. Sau khi mở ra, lại tiến vào tòa địa cung thứ ba.
Quả nhiên như dự kiến của Sở Mộ, tòa địa cung thứ ba này cũng có khôi lỗi. Hơn nữa còn là mười hai chiếc.
– Nếu như ta đoán không sai, khôi lỗi của tòa địa cung thứ ba này có thể có thực lực Thánh cấp tam tinh, trận pháp chúng cấu thành sẽ càng thêm huyền diệu.
Sở Mộ nói.
– Khôi lỗi trận ở tòa địa cung thứ hai đã có thể chống lại Thánh cấp tứ tinh. Như vậy khôi lỗi trận ở tòa địa cung thứ ba này nói không chừng có thể chống lại Thánh cấp ngũ tinh.
Cổ Loạn Không nói.
– ba người chúng ta vẫn nên ngoan ngoãn đợi ở đây thôi.
Luyện Hồng Vân nhún nhún vai nói.
– Ta đi trước thử xem. Các ngươi từ bên ngoài phối hợp phá trận.
Sở Mộ nói.
Hắn bước đi, lúc tới gần phạm vi trăm trượng, quả nhiên khôi lỗi bị kích hoạt, phóng ra khí tức chấn động của Thánh cấp tam tinh. Tốc độ di chuyển nhanh hơn, hơi lóe lên đã bao vây Sở Mộ, hơn nữa còn triển khai công kích.
Công kích của Thánh cấp tam tinh tự nhiên Sở Mộ sẽ không đặt vào trong mắt, nhưng mà dưới sự huyền diệu của trận pháp. Mười hai cỗ khôi lỗi Thánh cấp tam tinh có chung lực lượng, một kiếm chém ra. Uy lực kia cho dù là cường giả Thánh cấp ngũ tinh cũng phải thận trọng đối phó.
Hơn nữa khôi lỗi không sợ đau, cũng không biết mệt mỏi, coi như bị thương cũng không có ảnh hưởng. Trừ phi là ngăn chặn lực lượng vận chuyển của chúng hoặc là phá hỏng hạch tâm thì chúng mới dừng lại. Công kích của khôi lỗi Sở Mộ không dám khinh thị, nhưng cũng không cần coi trọng quá mức.
Sở Mộ cũng không phải là Thánh cấp ngũ tinh tầm thường, cho nên hắn có thể thong dong tránh né.
Lần lượt né tránh, lúc không có cách nào né tránh thì xuất kiếm đón đỡ, lại không phản kích. Lực lượng thần hồn bao trùm, ý kiếm triển khai toàn bộ, cẩn thận quan sát, so sánh, phân tích.
Khôi lỗi trận lúc này so với khôi lỗi trận ở tòa địa cung thứ hai càng thêm huyền diệu, nhưng vẫn nhất mạch tương thừa
Lấy khôi lỗi trận ở địa cung thứ hai làm cơ sở, Sở Mộ muốn phân tích khôi lỗi trận này không có khó khăn như trước nữa.
Sau nửa khắc đồng hồ, trong thế giới tinh thần của hắn, lấy lực lượng thần hồn mô phỏng, xây dựng ra khôi lỗi trận. Hơn nữa còn suy tính biến hóa tiếp theo của khôi lỗi trận.
Tuyến đường lực lượng xuất hiện, tiết điểm lực lượng cũng xuất hiện. Tiết điểm lực lượng này so với khôi lỗi trận ở địa cung thứ hai còn ít hơn một ít.
Tiết điểm lực lượng càng ít đồng nghĩa với việc sơ hở càng ít.
Hơn nữa bởi vì những khôi lỗi này có tốc độ di chuyển nhanh, cho nên tiết điểm càng không dễ nắm bắt.
Nhưng mà chuyện này trong mắt Sở Mộ lại không thành vấn đề.
Tập trung lực lượng vào tiết điểm, nắm chắc thời cơ xuất kiếm. Kiếm quang bắn ra, xé rách không trung, đánh trúng một tiết điểm. Tiết điểm bị công kích, lực lượng lưu thông lập tức bị cắt đứt. Trận pháp không có cách nào vận chuyển một cách thông thuận. Mười hai cỗ khôi lỗi run lên, tiết tấu bị rối loạn.
Nhìn chuẩn điểm này, Sở Mộ lại một lần nữa xuất kiếm. Một kiếm phân thành ba, đánh trúng hạch tâm của ba cỗ khôi lỗi Thánh cấp tam tinh, dùng xảo kình ngăn chặn lực lượng truyền vào hạch tâm. Ba bộ khôi lỗi Thánh cấp tam tinh lập tức bất động.
Ba người Cổ Loạn Không cũng nắm chặt thời cơ xuất kiếm, mỗi một người đối phó với một cỗ khôi lỗi.
Không bao lâu sau mười hai cỗ khôi lỗi Thánh cấp tam tinh toàn bộ bị ngăn cản lực lượng vận chuyển. Không nói hai lời, mười hai cỗ khôi lỗi Thánh cấp tam tinh lại bị Sở Mộ thu lấy.
Diện tích của tòa địa cung thứ ba so với tòa địa cung thứ nhất và thứ hai tương đương nhau. Lực lượng thần hồn quét qua, bao trùm toàn bộ phía dưới. Thậm chí còn có chút ngoài ý muốn.
Có một bản sách cổ xưa đặt trên một cái bàn ở trong địa cung này.
Sách này màu vàng đen, nhìn qua lạnh lẽo. Trên mặt bìa có hai văn tự cổ xưa.
– Những chữ này có ý nghĩa gì?
Luyện Hồng Vân nhướng mày nói.
– Đây là văn tự cổ đại, so với văn tự hiện tại có chút tương tự. Cẩn thận phân biệt có lẽ có thể nhận ra được.
Cổ Loạn Không nói.
– Chữ đầu tiên hẳn là Phá.
Dương Chiến Thiên có chút đắc ý nói.
– Chữ thứ nhất là Phá, chữ thứ hai tương đối phức tạp, có lẽ là Lỗi trong khôi lỗi.
Sở Mộ nói.
– Phá Lỗi? Cái tên kỳ quái như vậy sao?
– Phá Lỗi. Ý nghĩa cũng như tên, là phá khôi lỗi.
Cổ Loạn Không nói.
Mở sách ra, bên trong có văn tự và đồ án. Đồ án rất là đơn giản, mà văn tự vẫn là văn tự cổ đại.
– Ta cảm thấy bản Phá lỗi này rất có thể là mấu chốt phá giải Địa cung tiếp theo.
Bốn người vây quanh quyển Phá lỗi này, cẩn thận quan sát, phân biệt văn tự bên trên.
Phân biệt từ văn tự ra một, lại nhìn qua, nhìn xem ý tứ bên trên có thông suốt hay không. Nếu không thông suốt thì chứng minh văn tự sai, một lần nữa suy nghĩ, lại tiếp tục phân tích, mãi tới khi chính xác mới thôi.
– Cuối cùng cũng phiên dịch xong toàn bộ.Nguồn truyện audio
Luyện Hồng Vân thở dài một hơi, xoa xoa mi tâm, thoải mái thở dài một tiếng.
Dùng thiên tư của hắn để phiên dịch những văn tự cổ đại bên trên quyển sách này cũng là một chuyện rất là đau đầu.
Văn tự cổ đại bên trên bọn hắn chưa từng học qua, chỉ có thể dựa vào kiến thức của mình, không ngừng so sánh đối chiếu, dùng văn tự hiện tại so sánh với văn tự bên trên, đi tìm căn nguyên, nguồn gốc. Đây không thể nghi ngờ là một chuyện rất là hao phí trí nhớ.
Nội dung trên Phá Lỗi thư ghi lại có liên quan tới Địa cung khôi lỗi. Cũng không nói tới sự tồn tại của địa cung, mà chỉ giới thiệu địa cung tổng cộng có sáu tòa. Tòa thứ nhất có mười tám cỗ khôi lỗi, đều có thực lực Thánh cấp nhất tinh, tạo thành một Khôi lỗi trận, có được thực lực đối kháng với cường giả Thánh cấp tam tinh.
Tòa địa cung khôi lỗi thứ hai có mười lăm cỗ, đều có thực lực Thánh cấp nhị tinh. Sau khi tạo thành khôi lỗi trận nhị cấp có thể đối kháng với Thánh cấp tứ tinh.
Tòa địa cung khôi lỗi thứ ba có mười hai cỗ, có thực lực Thánh cấp tam tinh, tạo thành khôi lỗi trận tam cấp, có thể đối kháng với Thánh cấp ngũ tinh.
Tòa địa cung khôi lỗi thứ tư có chín cỗ, có thực lực Thánh cấp tứ tinh, tạo thành khôi lỗi trận tứ cấp, có thể đối kháng với Thánh cấp lục tinh.
Tòa địa cung khôi lỗi thứ năm chỉ có sáu cỗ khôi lỗi, có thực lực Thánh cấp ngũ tinh. Sau khi tạo thành khôi lỗi trận ngũ cấp, có thể đối kháng với Thánh cấp thất tinh.