Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 485 [Chương 2423 đến 2427]
❮ prevnext ❯Chương 2423: Ta là người hữu duyên (Trung)
Trong lúc mơ hồ có tiếng sa ngư gầm lên. Người Ngũ Linh tộc phía xa cảm thấy toàn thân run rẩy.
Đó là một loại áp chế huyết mạch.
Lực lượng phòng hộ của thạch lâu đã bị suy yếu tới tận cùng. Đế Sa Ngọc lại đánh ra hai kiếm là có thể đánh nát. Nhưng hắn thật không ngờ, nhân tộc kia lại giảo hoạt như vậy.
Sở Mộ luôn tính toán và đợi. Đợi tới thời cơ chính thức mới thi triển Trảm Lưu kiếm thức.
Sở dĩ lựa chọn Trảm Lưu kiếm thức là bởi vì Trảm Lưu kiếm thức rất là bền bỉ, ôn nhu mà cứng cỏi, sẽ không tạo thành phá hỏng quá lớn với lực lượng phòng hộ của thạch lâu. Chỉ cần mở ra một đạo cho hắn tiến vào, lực lượng phòng hộ còn lại mặc dù sẽ nhanh chóng tiêu tán. Nhưng mà còn có thể ngăn cản đám người Đế Sa Ngọc một đoạn thời gian.
Cao thủ tranh đấu, một hơi hai tức đã đủ để phân cao thấp.
Sở Mộ nhanh chóng phóng tới Thạch lâu, muốn nhảy vào bên trong. Kiếm của Đế Sa Ngọc đánh vào trên lực lượng phòng hộ của Thạch Lâu, giống như là một đầu sa thú cực lớn mạnh mẽ va chạm, làm cho lực lượng phòng hộ trong nháy mắt bị nghiền nát.
Toàn lực bộc phát, Đế Sa Ngọc hóa thành một đạo lưu quang phóng tới chỗ Sở Mộ. Trường kiếm răng cưa vung lên, kiếm quang tàn sát bừa bãi bắn ra.
Thân ảnh Sở Mộ uốn éo, kiếm khí lưu ảnh bị một kiếm của Đế Sa Ngọc đánh nát. Chân thân lại xuất hiện ở phía trước trực tiếp nhảy vào trong thạch lâu.
– Vây quanh thạch lâu.
Đế Sa Ngọc quát, hơn mười cường giả Thánh cấp của Đế Sa tộc vội vàng tản ra, tạo thành vòng vây, bao quanh thạch lâu. Mà bản thân Đế Sa Ngọc cũng xông vào trong thạch lâu.
Kể từ đó, coi như Sở Mộ nắm được bảo vật đầu tiên cũng đừng mơ thoát đi. Hắn không có suy nghĩ, trước đó mười mấy người liên thủ vây công cũng không làm gì được Sở Mộ.
Đế Sa Ngọc xông vào thạch lâu sau Sở Mộ một bước, nhìn thấy bóng lưng của Sở Mộ, hắn không chút do dự xuất kiếm.
Vô luận thế nào hắn cũng phải ngăn cản Sở Mộ.
Sở Mộ tiến vào thạch lâu sớm hơn Đế Sa Ngọc một bước, hắn đã nhìn thấy bên trong thạch lâu là bốn phía trống trải. Chỉ có một kiện khải giáp tinh mỹ, lơ lửng ở giữa không trung. Ngoài khải giáp có một tầng bảo hộ hình bầu dục, bảo hộ khải giáp.
Khải giáp kia ngoại hình tinh xảo, tinh mỹ, màu trắng sữa. Đường vân màu vàng đan vào nhau, tạo thành đồ án lạ lẫm mà huyền diệu, mơ hồ có một loại cảm giác thiêng liêng thần thánh.
Đây chính là bảo vật được cất dấu bên trong thạch lâu.
Khi vừa mới nhìn thấy kiện khải giáp này, Sở Mộ đã nghĩ tới thần trang của Cổ Thần giới.
Bởi vì ngoại hình của kiện khải giáp này cũng có vài phần tương tự với thần trang của Cổ Thần giới.
Sau khi tiến vào Thâm Lam thế giới này, Sở Mộ còn chưa từng thấy qua ai sử dụng thần trang. Hắn cũng từng đọc qua không ít tư liệu, trong đó cũng không có ghi chép tới thần trang. Cho nên Sở Mộ mới có suy đoán, phải chăng Thâm Lam thế giới này không có thần trang.
Về phần Sở Mộ, bản thân hắn có thần trang. Nhưng mà bất quá chỉ là thần trang hắc thiết, thích hợp với Thần Ngưng cảnh. Đối với Niết Bàn cảnh lại không có bất kỳ tác dụng tăng phúc nào. Cho nên hắn chưa từng sử dụng qua. Chỉ có thần trang thanh đồng mới thích hợp với Niết Bàn cảnh.
Mặc kệ kiện khải giáp tinh mỹ kia có phải thần trang hay không, được đặt ở chỗ này tự nhiên cũng là một kiện bảo vật. Trước tiên thu tới tay rồi nói sau.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ tràn ra, khải giáp không có bất kỳ động tĩnh nào. Sở Mộ nhanh chóng tới gần, trực tiếp thu lại. Lúc này Đế Sa Ngọc cũng đánh tới.
Sở Mộ né tránh, khiến cho Đế Sa Ngọc đánh trúng kiện khải giáp tinh mỹ này. Bị vòng phòng hộ hình bầu dục ngăn cản, kiếm quang bắn tứ tung.
Đế Sa Ngọc cũng nhìn thấy kiện khải giáp ngoại hình tinh mỹ này, vẻ mặt vui mừng không thôi.
– Bảo bối tốt, đạt được nó, thực lực của ta tất sẽ tăng lên.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm
Đế Sa Ngọc thầm nghĩ. Tuy rằng hắn cũng không rõ ràng lắm khải giáp kia rốt cuộc là bảo vật gì. NHưng mà hắn lại cảm thấy như thế.
Tốc độ của Đế Sa Ngọc lại tăng thêm một phần, vươn tay ra, bàn tay nhanh chóng lớn lên, chụp vào khả giáp.
Một đạo kiếm quang giống như từ trong hư vô xuất hiện, chém về phía Đế Sa Ngọc. Nếu như Đế Sa Ngọc không thu tay lại, nhất định sẽ bị một kiếm chặt đứt tay.
Biến sắc, vẻ mặt Đế Sa Ngọc vô cùng âm trầm. Trong lòng sinh ra sự ác độc, không ngờ lại không thu tay về, mà còn phát lực, trên tay lập tức xuất hiện vô số lân phiến bao phủ. Mỗi một cái lân phiến đều sáng bóng khác thường, lực phòng ngự tăng lên nhiều. Hắn định ngạnh kháng với công kích của Sở Mộ.
Không ngờ kiếm quang kia trong nháy mắt bổ trúng cánh tay trắng như ngọc của Đế Sa Ngọc lại thuận thế đổi hướng, cắt ngang cổ Đế Sa Ngọc.
Lúc này Đế Sa Ngọc không thể không tránh, hắn không dám lấy cổ mình ra đùa.
Trong thạch lâu, hai người kịch chiến. Vì tranh đoạt một kiện khải giáp không rõ là bảo vật gì.
Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc thì phân bố ở bốn phía thạch lâu, tạo thành chiến trận, phong tỏa thạch lâu lại. Thứ nhất là ngăn chặn người trong thạch lâu đào tẩu. Thứ hai là ngăn chặn người xông vào trong thạch lâu.
Người Ngũ Linh tộc ở phía xa nhìn vào. Bọn hắn không xen vào được. Hiện tại những cường giả Thánh cấp nhân tộc từng bị đuổi giết kia lại tới gần. Vẻ mặt âm tình bất định, cũng không dám ra tay. Vừa mới rồi bị chém giết liên tục đã phá nát lá gan của bọn hắn.
Đúng lúc này hơn mười cường giả Thánh cấp vì linh kiếm mà đuổi theo Sở Mộ cũng tới.
– Linh tính ở trong thạch lâu phía trước.
– Đợi một chút, đó là cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc.
– Bọn hắn ở trong đó làm gì?
– Trong Thạch lâu có bảo vật, người Đế Sa tộc đã đi vào.
Một đội cường giả Thánh cấp nhân tộc nhìn thấy cường giả thánh cấp tộc mình tới, lúc này không nhịn được mở miệng nói.
– Bảo vật là thứ người có duyên mới đạt được. Ta chính là người có duyên.
Một trong những người vừa mới chạy tới cười nói, đồng thời triển khai thân pháp, nhanh chóng phóng tới thạch lâu.
– Nói bậy, ta mới là người có duyên.
Người thứ hai cũng nói rồi tiến lên.
– Nực cười, các ngươi mà là người có duyên sao?
Người thứ ba lạnh lùng cười lạnh một tiếng, cũng phóng tới thạch lâu.
Cả đám đều cho rằng mình là người có duyên, phóng tới thạch lâu. Bởi vì trong thạch lâu kia không chỉ có bảo vật mà còn có linh kiếm.
Hơn mười cường giả Thánh cấp nhanh chóng phóng tới thạch lâu. Những người khác nhìn thấy vậy lập tức vui mừng. Để cho mười mấy người này đi giao thủ với cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc. Khi đó bọn hắn thừa cơ xông vào trong thạch lâu, cướp lấy bảo vật.
Chương 2424: Ta là người hữu duyên (Hạ)
Chiến đấu trước đó, bọn hắn cẩn thận suy nghĩ cũng hiểu rõ. Nếu không có mười cường giả Đế Sa tộc hiệp trợ, Đế Sa Ngọc cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa cũng không thể giết chết bọn hắn như là thu hoạch rau dưa được.
Suy nghĩ rất tốt, nhưng thực tế lại rất tàn khốc.
Hơn mười Thánh cấp tiến lên, lập tức bị cường giả Đế Sa tộc ngăn cản. Chiến đấu nổ ra.
Thực lực của cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc vô cùng đáng sợ. Lại phối hợp ăn ý, khăng khít. Một phần lực có thể chia ra làm hai ba phần. Mà hơn mười cường giả Thánh cấp kia lại không quen biết lẫn nhau, chia rẽ như vậy sao phải là đối thủ của bên Đế Sa tộc được chứ?
Vừa mới gặp mặt đã có ba cường giả Thánh cấp Nhân tộc bị vây công, giết chết, chấn nhiếp những cường giả Thánh cấp nhân tộc khác, khiến cho bọn hắn lập tức lùi về phía sau.
Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc chỉ có thể buông tha cho bọn hắn, trở về vị trí cũ.
Nếu không phải vì ngăn chặn nhân tộc trong thạch lâu chạy trốn, bọn hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho những nhân tộc bên ngoài này. Cho dù không có đuổi giết, nhưng mà ánh mắt hung ác cùng với một thân sát khí lại khiến cho đám cường giả Thánh cấp nhân tộc sợ hãi không thôi.
– Nếu như dám to gan tiến thêm bước nữa, giết không tha.
Một Thánh cấp Đế Sa tộc quát, sát khí kinh người
.- Lăn, bằng không đợi thiếu tộc trưởng đi ra sẽ là ngày chết của các ngươi.
Hai lần uy hiếp khiến cho các cường giả Thánh cấp Nhân tộc vừa sợ vừa giận, lại không dám tới gần, chỉ có thể lùi về phía sau, không có biện pháp, thực lực của Đế Sa tộc so với bọn hắn còn mạnh mẽ hơn.
Trừ phi có cường giả Nhân tộc thực lực cường đại hơn chạy tới. Bất quá lúc này Thánh cấp cao giai và Thánh cấp trung giai đã thâm nhập vào sâu hơn trong Vạn Cổ thánh thành.
– Tại sao lại có thể như vậy?
Trong lòng Đế Sa Ngọc lúc này rất là khiếp sợ.
Hắn là Đế Sa tộc, trời sinh so với Nhân tộc cường đại hơn rất nhiều. bản thân lại có thiên phú yêu nghiệt, tăng thêm lại đột phá trong Vạn Cổ thánh thành, đạt được chỗ tốt lớn hơn. Huyết mạch được chiết xuất thêm lần nữa, càng thêm nồng đậm, còn thức tỉnh, đạt tới cấp độ Thánh cấp nhất tinh. Thực lực tổng hợp, coi như là cường giả Thánh cấp nhị tinh đỉnh phong bình thường của Nhân tộc cũng có thể chém giết. Không ngờ lúc này lại không làm gì được một Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ của Nhân tộc.
Sở Mộ cũng có chút kinh ngạc, thực lực của tên Đế Sa tộc này quả thực rất mạnh mẽ. Chỉ là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ mà thôi, không ngờ lại cường đại như vậy. Coi như là cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ của nhân tộc cũng không thể nào đánh bại được đối thủ.
Thực lực như vậy nếu như Sở Mộ còn là Niết Bàn bát trọng thiên mà nói. Trong tình huống không thi triển bí pháp, muốn đánh bại đối phương là chuyện không có khả năng. Nhưng hiện tại thì khác.
Dưới mấy kiếm Sở Mộ đã áp chế Đế Sa Ngọc.
– Cuồng Sa bạo.
Bị Sở Mộ áp chế, cho dù không muốn thừa nhận. Nhưng mà Đế Sa Ngọc cũng chỉ có thể tiếp nhận, đồng thời thi triển bí pháp Đế Sa tộc.
Khí thế đáng sợ ầm ầm nổ tung, có một cỗ lực lượng mạnh mẽ lan tràn ra, không thể nào chống cự, bức lui Sở Mộ.
Chỉ thấy trên người Đế Sa Ngọc như có thứ gì đó sống lại, ngưng tụ thành một đầu cuồng sa màu đỏ. Đầu cuồng sa màu đỏ này giống như lao ra khỏi mặt biển, nhảy dựng lên, lại giống như thiên thạch rơi xuống, chui vào trong thân thể Đế Sa Ngọc, khiến cho một thân khí tức của Đế Sa Ngọc liên tiếp kéo lên, ngày càng cường đại, càng thêm cuồng bạo.
Thân thể Đế Sa Ngọc vốn cũng không cường tráng lắm, lúc này cơ bắp lộ ra, thân thể to hơn một vòng. Lực lượng đáng sợ từ trong cơ thể hắn bắt đầu khởi động. Sát khí kinh người tràn ngập quanh thân.
Sa ngư vốn là thành phần vô cùng thị sát, khát máu, sát khí kinh người. Thân là Sa tộc, cũng là sa ngư, huống chi lại là Đế Sa tộc, Vương tộc trong Sa tộc, càng là người nổi bật trong đó.
Cuồng sa rơi xuống, thực lực Đế Sa Ngọc tăng lên gấp chục lần.
– Chết.
Miệng hét lớn một tiếng, Đế Sa Ngọc xuất kiếm, kiếm quang của trường kiếm răng cưa hết sức kinh người, chém về phía Sở Mộ. Uy lực của một kiếm này so với trước không chỉ tăng lên gấp mười lần.
– Người phải chết là ngươi.
Sở Mộ nói. Trực tiếp thi triển bí pháp Kiếm Thần hàng lâm. Một cỗ phong mang đáng sợ tràn ngập toàn thân hắn. Kiếm Khí lưu ảnh được thi triển, chân thân xuất hiện bên cạnh Đế Sa Ngọc, đâm ra một kiếm.
Đám mây như ẩn như hiện, một kiếm phá vỡ ngàn vạn biển mây, xuyên thủng hư không, đâm về phía Đế Sa Ngọc. Trong nháy mắt này, Đế Sa Ngọc cảm nhận được cảm giác nguy cơ cực hạn, giống như tử vong hàng lâm
Bi ai là hắn phát hiện ra một kiếm này mình không thể nào né tránh. Hắn chỉ có thể nhìn một đạo kiếm quang xuyên qua hư không, xuyên thấu qua ngàn vạn biển mây, đâm về phía hắn.
– Chẳng lẽ ta phải chết.
Đế Sa Ngọc vừa sợ vừa giận, trong lòng tràn ngập không cam lòng.
Tiến vào Vạn Cổ thánh thành vốn là một cơ duyên. Bởi vì hoàn cảnh của Vạn Cổ thánh thành khiến cho hắn lúc đột phá tới Thánh cấp đạt được chỗ tốt không nhỏ. Chính thức bước vào vòng tròn của cường giả chính thức, nhân sinh đặc sắc cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi. Tương lai hắn còn trở thành tộc trưởng của Đế Sa tộc, thống lĩnh Sa tộc, xưng bá lam hải.
Tiền đồ như vậy sao lại chết ở chỗ này được chứ?
Trong lòng Đế Sa Ngọc liều mạng gào thét, nhưng mà khó có thể thay đổi được sự thực sẽ bị một kiếm của Sở Mộ đâm trúng. Đến lúc này hắn mới hiểu được, thực lực của hắn và nhân tộc Niết Bàn cảnh này thủy chung vẫn có chênh lệch rõ ràng.
Lúc nhận thức được điểm này, dường như đã quá muộn.
Nói thì chậm như mọi thứ rất nhanh, một cỗ lực lượng cường đại từ trong cơ thể Đế Sa Ngọc hiện ra. Đó là lực lượng huyết mạch.
Đột phá trong Vạn Cổ thánh thành, tấn thăng làm cường giả Thánh cấp. Huyết mạch của Đế Sa Ngọc thức tỉnh sơ bộ, thực lực càng cường đại hơn. Nhưng mà hắn còn không có cách nào tùy ý nắm giữ lực lượng huyết mạch thức tỉnh. Trong nguy cơ sinh tử trước mắt, lực lượng huyết mạch Đế Sa Ngọc thức tỉnh rốt cuộc cũng hiện lên, vượt quá dự kiến của Đế Sa Ngọc.
Tiếng ầm ầm vang lên trong cơ thể Đế Sa Ngọc, máu tươi nhanh chóng vận cuyển, như là sóng lớn liên miên bất tận.
Làn da Đế Sa Ngọc biến thành màu đỏ, giống như nhuốm máu. Khí tức đáng sợ phóng lên trời, một cỗ lực lượng hung mãnh từ trong cơ thể hắn khuếch tán, lan tràn ra. Trùng kích tới một kiếm đang đâm tới của Sở Mộ.
Chương 2425: Như chém rau dưa (Thượng)
Sở Mộ chỉ cảm thấy một kiếm đang đâm ra của mình, ngay khi sắp đâm trúng thân thể Đế Sa Ngọc, trong nháy mắt đó có cảm giác như đâm vào trong bùn, khó có thể tiến lên.
– Lực lượng này…
Trong lòng Đế Sa Ngọc vô cùng rung động.
Bản thân hắn không chỉ có không bị đối phương giết chết. Ngược lại còn thức tỉnh lực lượng huyết mạch mà hắn không thể nào nắm giữ sau khi thức tỉnh. Loại cảm giác cường đại này, phảng phất như mỗi một cái giơ tay nhấc chân cũng có thể bộc phát ra uy năng kinh người, toái sơn liệt địa chứ không nói chơi.
– Nhân tộc, tử kỳ của ngươi tới rồi.
Đế Sa Ngọc điên cuồng cười lớn.
– Chưa hẳn.
Sở Mộ lạnh lùng cười nói. Hắn lại lần nữa vung kiếm. Trảm Thần kiếm thức thi triển, khí thế đáng sợ trùng kích tâm thần đns.
Đế Sa Ngọc không dám đón đỡ, vội vàng né tránh. Đồng thời hắn nhanh chóng phóng về một bên, trực tiếp xông tới vách tường của thạch lâu, va chạm, tạo thành từng vết nứt.
– Không xong, lực lượng huyết mạch không có cách nào khống chế được.
Đế Sa Ngọc ý thức được tình cảnh của mình không ổn.
Tuy rằng lực lượng hiện tại vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối còn hơn đối phương. Nhưng mà lực lượng này hắn còn chưa có cách nào khống chế được, ngược lại sẽ trở thành một tai hại.
Lúc này vẻ mặt Đế Sa Ngọc biến đổi, hắn cảm giác được lực lượng huyết mạch biến mất.
Không có biện pháp, quá trình này căn bản không nằm trong sự khống chế của hắn.
Quyết định nhanh chóng, bỏ qua kiện khải giáp kia. Đế Sa Ngọc đánh vỡ thạch lâu, lao ra bên ngoài.
– Đi.
Truyền lệnh cho cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc, sau khi hạ xuống, nhanh chóng chạy về phía xa. Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc bên ngoài cho rằng Đế Sa Ngọc đã nắm được bảo vật, cho nên lập tức đuổi theo.
– Thoát rất nhanh a.
Nhìn Đế Sa Ngọc nhanh chóng rời đi, Sở Mộ âm thầm cười nói. Hắn không định đuổi giết. Thứ nhất khải giáp còn ở chỗ này, thứ hai Đế Sa Ngọc còn có hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc làm hộ vệ, muốn giết đối phương, khó.
Đế Sa Ngọc vừa đi, trong thạch lâu cũng chỉ còn lại một mình Sở Mộ.
– Nói cho cùng cũng chỉ có ta là người hữu duyên.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Lực lượng thần hồn lan tràn vào, bao phủ khải giáp, nhanh chóng rót vào bên trong. Dương kiếm trong nháy mắt bổ ra trên trăm kiếm, từng kiếm đánh trúng cùng một vị trí, đánh tan vòng phòng hộ.
Thần niệm khẽ động, lực lượng thần hồn cuốn lấy kiện khải giáp tinh mỹ, xuất hiện ở trong không gian nhỏ tùy thân của hắn. Chỉ là Sở Mộ có chút không ngờ là, khi kiện khải giáp tinh mỹ kia xuất hiện trong không gian nhỏ tùy thân của hắn, nữ tử được Sở Mộ đặt trong quan tài thủy tinh kia lại có chút động đậy, là ngón tay hơi động đậy một chút.
Dị động của nữ tử trong quan tài thủy tinh chỉ trong nháy mắt mà thôi, rất nhỏ, Sở Mộ cũng không cảm giác được.
Khải giáp tới tay, lực lượng thần hồn của Sở Mộ phóng ra, bao phủ mỗi một góc ngách của thạch lâu, cẩn thận tìm kiếm xem bên trong còn có bảo vật khác hay không. Bất quá hắn không có phát hiện ra được gì. Xem ra bảo vật trong thạch lâu quả thực chỉ có một kiện khải giáp này mà thôi.
Về phần rốt cuộc khải giáp là bảo vật như thế nào, Sở Mộ cũng không rõ ràng cho lắm. Hắn định tìm chút thời gian nghiên cứu một chút. Nhưng hiện tại cũng không phải là thời điểm phù hợp.
Bên ngoài thạch lâu, Đế Sa Ngọc vừa đi. Hơn mười cường giả thánh cấp của Đế Sa tộc cũng rời đi theo.
– Xem ra bảo vật trong thạch lâu đã bị người Đế Sa tộc lấy đi.
– Đáng tiếc, ta không có phần.
– Tuy rằng bảo vật bị lấy đi. Nhưng ta có thể cảm giác được, một tia linh tính kia vẫn còn ở trong thạch lâu.
Một Kiếm Thánh nhất tinh đuổi theo Sở Mộ mà tới, hai mắt lập lòe tinh mang, cả người nhảy lên, tới gần thạch lâu.
Cùng lúc đó Sở Mộ từ trong thạch lâu nhảy ra, rơi xuống đất.
– Chính là hắn.
– Linh kiếm ở trên người hắn.
Sở Mộ vừa mới xuất hiện đã có vài đạo ánh mắt nhìn vào trên người hắn. Kiếm Thánh kia cũng thay đổi phương hướng, phóng tới Sở Mộ. Trong tay nắm chặt Thông Thiên thánh kiếm, kiếm khí bức nhân.
– Niết Bàn cảnh, đem linh kiếm giao ra đây. Nếu không ta đảm bảo ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Kiếm Thánh này là người tới gần Sở Mộ đầu tiên. Kiếm trong tay giơ lên, phong mang đáng sợ ngưng tụ, rét lạnh thấu xương, lời hắn nói cũng vô cùng lạnh lẽo, tràn ngập sát khí.
– Linh kiếm ở trên người ta, có bản lĩnh thì cứ tới đây.
Sở Mộ mỉm cười, không có chút sợ hãi nào.
Chỉ là một Kiếm Thánh nhất tinh, trừ phi là yêu nghiêt. Nếu không sao có thể đối kháng được với Sở Mộ? Mà yêu nghiệt nào có nhiều như vậy, tùy tiện có thể gặp được hay sao?
– Muốn chết.
Kiếm Thánh nhất tinh này nghe vậy nổi giận vô cùng, tiện tay chém ra một kiếm. Kiếm quang bắn ra, hóa thành một quả cầu sấm sét, điên cuồng bắn về phía Sở Mộ. chung quanh quả cầu sấm sét đều là gai nhọn hoắt.
Quả cầu sấm sét mang theo uy lực đáng sợ đánh về phía Sở Mộ. Một khi trúng mục tiêu, có khả năng cực lớn khiến cho thân thể Sở Mộ bị tàn phá thành từng mảnh nhỏ. Đương nhiên đây chỉ là tưởng tượng của bản thân Kiếm Thánh nhất tinh này mà thôi.
– Không xong. Phải nhanh hơn
Những Thánh cấp khác biến sắc, bọn hắn không lo lắng Sở Mộ bị giết, ngược lại, đang lo lắng linh kiếm bị người khác cướp đi trước.
Trong mắt bọn hắn, cướp linh kiếm từ trong tay một Niết Bàn cảnh so với cướp linh kiếm trong tay một Kiếm Thánh còn dễ dàng hơn rất nhiều.
Một màn tiếp theo khiến cho bọn hắn lục tục dừng lại, vẻ mặt tràn ngập kinh hãi.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang chói sáng ở trong tay Niết Bàn cảnh kia bắn ra, chém qua không trung, lưu lại một dấu vết rõ ràng trong hư không, thật lâu không tiêu tán.
Quả cầu sấm sét có gai nhọn hoắt đang xoay tròn bị một kiếm của Sở Mộ bổ ra, kiếm quang không tiêu tán, vẫn mạnh mẽ ngưng tụ, bắn thẳng tới Kiếm Thánh nhất tinh kia.
Biến cố này quá lớn, hoàn toàn vượt qua ngoài ý định. Mà tốc độ bổ ra một kiếm của Sở Mộ quá nhanh, căn bản không có cách nào né tránh. Kiếm Thánh nhất tinh kia chỉ có thể trở mắt nhìn kiếm quang sáng chói chém tới, chui vào mi tâm hắn rồi chém ra.
Một kiếm chém Kiếm Thánh nhất tinh thành hai khúc.
Mặc dù chỉ là Kiếm Thánh nhất tinh sơ kỳ, nhưng dù gì cũng là cường giả Thánh cấp a, làm sao có thể bị một Niết Bàn cảnh giết chết cơ chứ.
– Yêu nghiệt.
– Kẻ nà tuyệt đối là yêu nghiệt.
– Có gì phải sợ hắn chứ? Chúng ta có mười mấy người, liên thủ chém giết hắn.
– Đúng vậy. Hiện tại đã đắc tội với đối phương, nếu như để cho hắn phát triển, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho chúng ta.
Chương 2426: Như chém rau dưa (Hạ)
Dưới một câu cổ động, mười hai cường giả Thánh cấp còn lại liên thủ, bao vây, định giết Sở Mộ.
Mười hai cường giả Thánh cấp này đều là Thánh cấp cấp thấp, đại bộ phận đều là nhất tinh nhị tinh, chỉ có một người là tam tinh.
Người Ngũ Linh tộc vẫn đứng ở phía xa nhìn xem. Bọn hắn hiểu rõ, bằng vào mười hai cường giả Thánh cấp cấp thấp nhân tộc này căn bản không làm gì được yêu nghiệt Niết Bàn cảnh của Nhân tộc kia.
Quả nhiên, ngay từ đầu Sở Mộ đã lâm vào trong vây công, nhưng mà trong lúc tiến lùi lại rất là thành thạo, bình tĩnh.
– Vừa rồi ta đã cho các ngươi cơ hội rời đi. Không ngờ các ngươi lại ngu xuẩn như vậy, lựa chọn con đường chết.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, đồng thời Thiên Trảm kiếm cắt ngang, tạo thành một đường vòng cung ở phía trước, một kiếm chặt đầu đối thủ.
Không có thi triển kiếm pháp uy lực lớn gì, chỉ vung kiếm rất là bình thường. Cũng dưới lực lượng kiếm nguyên của Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên cùng với lực lượng khí lực, còn có Vĩnh Hằng kiếm ý Thánh cấp và kiếm lực bát cấp đỉnh phong, cho nên làm cho uy lực một kiếm bình thường lại tăng tới tình trạng đáng sợ.
Đối phó với Thánh cấp nhất tinh tầm thường, còn không cần để cho Sở Mộ thi triển kiếm pháp cường đại gì.
Kiếm quang tàn sát bừa bãi, trong nháy mắt đã có ba Kiếm Thánh nhất tinh bị Sở Mộ chém giết, bảo sao không khiến cho người ta khiếp sợ cơ chứ?
lặng lẽ thi triển kiếm thức, vô thanh vô tức đâm ra. Một Thánh cấp nhị tinh bị chém giết.
Từng người mất mạng, cuối cùng chỉ còn lại một Thánh cấp tam tinh kia.
Thánh cấp tam tinh này chỉ là sơ kỳ, hoàn toàn không phải là đối thủ của Sở Mộ. Chỉ là dưới tình huống không có thi triển kiếm pháp cường đại, Sở Mộ cũng không có cách nào chém giết đối phương.
Nếu như là trước đó đối phương còn có cơ hội đào tẩu. Nhưng mà hiện tại chỉ còn lại mình hắn đối mặt với Sở Mộ, muốn chạy trốn nhưng cũng không có cách nào làm được. Bởi vì kiếm quang của Sở Mộ giống như không có chỗ nào không có. Ngăn cách toàn bộ đường lùi của hắn.
– Đáng chết, sao lại khó chơi như vậy chứ?
Thánh cấp tam tinh này vừa sợ vừa giận.
Vừa rồi Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ này dùng phương thức chém rau dưa, chém giết toàn bộ mười một Kiếm Thánh nhất tinh, nhị tinh liên thủ với hắn. Hiện tại chỉ còn lại có một mình hắn.
– Để cho ta đi. Nếu không ta sẽ tự bạo, kéo ngươi chôn cùng.
Thánh cấp tam tinh này uy hiếp Sở Mộ.truyện cõi âm
– Vậy ngươi cứ thử xem.
Sở Mộ bỏ qua lời uy hiếp của đối phương, ngược lại còn cười nói.
Không phải tới lúc vạn bất đắc dĩ, ai mà nguyện ý tự bạo chứ? Thánh cấp tam tinh này cũng chỉ uy hiếp Sở Mộ, căn bản không dám làm.
Hắn sợ hãi vô cùng, âm thầm hung ác, lập tức điều động lực lượng toàn thân, trở nên cuồng bạo, nhanh chóng ngưng tụ trong người. Trong lúc co rút, bành trướng, giống như muốn nổ tung.
Thánh cấp tam tinh này dưới sự bức bách của Sở Mộ không ngờ lại mất đi lý trí, muốn tự bạo.
Nếu như để cho hắn tự bạo thành công, hắn tuyệt đối sẽ chết, mà Sở Mộ cũng không sống được. Uy lực của Thánh cấp tam tinh tự bạo, ở khoảng cách gần như vậy, coi như cường giả thánh cấp tứ tinh cũng phải chết.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng mà Sở Mộ tuyệt đối sẽ không để cho đối phương tự bạo thành công, vẻ mặt hắn lạnh nhạt, bình tĩnh xuất kiếm.
Trảm Thần kiếm thức trùng kích tâm thần đối phương, làm cho xu thế tự bạo của đối phương dừng lại trong nháy mắt. Toái Tinh kiếm thức đánh ra, một kiếm đâm về mi tâm đối phương, phong mang đáng sợ làm cho đối phương hồi hộp.
Ngàn vạn mây mù thoáng hiện, một đám kiếm quang ngưng tụ, rất nhỏ, xuyên qua ngàn vạn mây mù, đánh trúng mi tâm của Kiếm Thánh tam tinh kia. Dưới Vĩnh Hằng kiếm ý, xuyên thủng nguyên thần của đối phương, lực lượng mạnh mẽ làm cho nguyên thần vỡ vụn, linh hồn tan vỡ.
Mất đi dẫn dắt, lực lượng mạnh mẽ đang không ngừng tụ tập lại bắt đầu trở nên rời rạc, trùng kích tứ chi bách hải. Dưới tình huống không còn được khống chế, trực tiếp trùng kích thân thể thành từng mảnh nhỏ, giống như là búp bê vải bị cắn xé vậy.
Đương nhiên giới chỉ không gian của những cường giả Kiếm Thánh này đều trở thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ.
Kiểm tra một phen. Những cường giả Thánh cấp này sau khi tiến vào trong Vạn Cổ thánh thành hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút thu hoạch, rất không tồi. Khiến cho Sở Mộ âm thầm gật đầu, quả nhiên giết người là phương thức phát tài tốt nhất.
Nhìn ra xa xa, những người kia quyết đoán lui về phía sau, sợ Sở Mộ giết người phát nghiện, ra tay với bọn họ.
Thấy một màn như vậy Sở Mộ không khỏi cười nhẹ. Thân thể nhoáng lên, phóng về phía trong Vạn Cổ thánh thành.
– Yêu nghiệt nhân tộc đáng sợ.
Người Ngũ Linh tộc không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
– So với yêu nghiệt Đế Sa tộc còn lợi hại hơn.
– Nhân tộc sao lại xuất hiện yêu nghiệt như vậy? Khó có thể tưởng tượng được a.
– Có lẽ so với những yêu nghiệt Thiên tộc kia cũng không kém là bao.
..
– Thiếu chủ, hiện tại thiếu chủ thấy thế nào?
Một cường giả Thánh cấp ân cần hỏi.
Sự ân cần này là xuất phát từ trong lòng. Bởi vì Đế Sa Ngọc là thiếu tộc trưởng Đế Sa tộc, là tộc trưởng tương lai của Đế Sa tộc. Bọn hắn đều là hộ vệ của Đế Sa Ngọc, cùng vinh cùng nhục với hắn.
– Không có việc gì, vừa rồi chỉ là lực lượng huyết mạch bị kích phát mà thôi.
Đế Sa Ngọc thở dài một hơi, nói.
– Lực lượng huyết mạch kích phát?
Đám hộ vệ mừng rỡ không thôi.
Đế Sa tộc có huyết mạch của thánh thú đế vương Cự Sa thượng cổ. Khi huyết mạch nồng đậm tới trình độ nhất định, hơn nữa độ tinh thuần cũng đạt tới trình độ nhất định có thể kích phát ra lực lượng huyết mạch, có được phong thái của Thánh thú thượng cổ – Đế Vương Cự Sa.
Hôm nay trong cả Đế Sa tộc, cường giả có thể kích phát ra lực lượng huyết mạch cũng cực ít, còn không có quá mười người. Hiện tại lại có thêm một Đế Sa Ngọc.
Bọn hắn cũng không biết, lực lượng huyết mạch của Đế Sa Ngọc không phải là chủ động kích phát, mà là trong thời khắc nguy cơ sinh tử kích phát ra. Bản thân Đế Sa Ngọc cũng không có nói, bởi vì đó là một chuyện rất là mất mặt.
– Chúc mừng thiếu chủ, chúc mừng thiếu chủ.
Hơn mười cường giả Thánh cấp cấp thấp của Đế Sa tộc vui vẻ nói.
– Thiếu chủ, bên trong thạch lâu là bảo vật gì vậy?
Một hộ vệ hiếu kỳ hỏi.
– Ta cũng không lấy được bảo vật.
Nói tới bảo vật, trên khuông mặt tuấn tú của Đế Sa Ngọc hiện lên một tia lo lắng, nhưng vẫn nói.
– Không lấy được sao?
Hơn mười hộ vệ này kinh ngạc không thôi. Thiếu chủ đã kích phát ra được lực lượng huyết mạch. Thực lực khi đó tuyệt đối càng thêm đáng sợ, sao lại không có được bảo vật cơ chứ?
Chương 2427: Tăng tu vi lên (Thượng)
– Lực lượng huyết mạch ngoài ý muốn kích phát ra, quá mức cường đại, trong lúc nhất thời không có cách nào nắm giữ, không tiện chiến đấu.
Đế Sa Ngọc giải thích một cách đơn giản.
– Nhân tộc kia mặc dù chỉ là Niết Bàn cảnh, nhưng mà một thân thực lực vô cùng đáng sợ, không kém hơn ta. Tuyệt đối là yêu nghiệt Nhân tộc.
Đế Sa Ngọc vẫn có chút nói dối. Thực lực Sở Mộ không phải là không kém hơn hắn, mà là còn hơn hắn. Nếu không phải có ngoài ý muốn kích phát ra lực lượng huyết mạch vào thời khắc sinh tử, hắn đã là vong hồn dưới kiếm của Sở Mộ rồi.
– Cái gì? Cường đại như vậy sao?
– Nhân tộc kia ta thấy có chút quen mắt. có cảm giác như đã từng gặp ở nơi nào đó rồi.
– Nhân tộc, Niết Bàn cảnh, yêu nghiệt, nhìn có chút quen mắt…
Một hộ vệ thầm nói, lập tức, những hộ vệ khác cũng liên tục cả kinh.
– Hắn là Sở Mộ, là yêu nghiệt Nhân tộc Sở Mộ, người từng đồ sát hơn vạn chiến sĩ của tộc ta trên Lam Hải.
– Đáng chết, hóa ra là hắn. Nếu như biết là hắn, liều cái mạng này thì lúc ấy cũng phải giết chết hắn.
Các cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc phẫn nộ không thôi, đối với Sở Mộ, bọn hắn có cừu hận rất lớn
Hai mắt Đế Sa Ngọc bắn ra quang mang lạnh lẽo:
– Hóa ra ngươi là Sở Mộ. Rất tốt, chờ sau khi ta nắm giữ kích phát lực lượng huyết mạch, ngày đó chính là ngày chết của ngươi.
Chiến đấu, giết chóc không ngừng trình diễn trong Vạn Cổ thánh thành.
Sát linh qua lại, hoặc là bị giết chết, cướp lấy kết tinh sát linh, hoặc là hút sinh cơ làm lớn mạnh bản thân.
Linh dược, bảo vật là trọng tâm tranh đoạt.
Càng vào sâu trong Vạn Cổ thánh thành, xác suất gặp được cơ duyên càng lớn. Khả năng nhận được bảo vật càng lớn. Đồng thời cũng gặp đối thủ cường đại hơn. Đến đây, hoàn toàn không nhìn thấy tiểu sát linh, kém nhất cũng là đại sát linh. Sở Mộ còn gặp được một đầu Sát Linh tướng.
May mắn mà cách nhau khá xa, Sát linh tướng kia đang chiến đấu với một dị tộc Thánh cấp ngũ tinh, Sở Mộ mới không có bị đuổi giết. Nếu không vô cùng nguy hiểm.
Càng tiến vào sâu trong Vạn Cổ thánh thành, Sở Mộ càng biết rõ, thực lực của mình chưa đủ.
Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ, cho dù chiến lực chân thật đã có thể so với Thánh cấp tam tinh. Dưới tình huống thi triển bí pháp còn cường đại hơn. Nhưng mà vẫn không đủ. Như đầu Sát linh tướng cấp độ Thánh cấp ngũ tinh kia, một khi hắn gặp phải, trừ phi vận dụng át chủ bài mà các trưởng lão Chân Kiếm tông cho hắn.
Đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần, rất quan trọng.
Thực lực, Sở Mộ cần thực lực cường đại hơn, như vậy mới có thể vào sâu hơn Vạn Cổ thánh thành. Cùng với các cường giả khác tranh đoạt bảo vật. Dưới sự đuổi giết của sát linh bảo vệ được tính mạng.
Mục tiêu tăng trưởng thực lực tiếp theo là Vạn Cổ cảnh.
Hiện tại tu vi của hắn là Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ. Nếu như hắn nguyện ý, hắn đã có thể trùng kích Vạn Cổ cảnh. Nhưng mà hắn sẽ không tự chặt đứt tương lai của mình. Bởi vì hắn có thể tăng lên tới Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, củng cố căn cư cho vững chắc, sau đó mới trùng kích Vạn Cổ cảnh.
– Tìm địa phương an toàn nhất, sử dụng linh trì luyện hóa bảo vật tăng tiến tu vi vậy.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng.
Thực lực bây giờ chính là chướng ngại, tăng tu vi lên là một loại phương pháp tăng trưởng thực lực. Nếu không có linh trì, mặc dù trong Vạn Cổ thánh thành, nguyên khí thiên địa rất là nồng đậm, nhưng Sở Mộ cũng cần tốn một đoạn thời gian dài mới có thể tăng lên tới Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong. Nhưng mà có linh trì và rất nhiều bảo vật thì lại khác.
Tu vi của Sở Mộ sở dĩ có thể trong thời gian ngắn tăng lên tới tình trạng hôm nay, linh trì có công đầu. Nếu không có linh trì, hiện tại hắn có thể đạt tới được Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, bát trọng thiên hay không vẫn là một dấu hỏi lớn.
Giả như tu vi hiện tại vẫn chưa tới Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Như vậy hiện tại Sở Mộ có khả năng vẫn còn ở Thương Lan hoàn triều, coi như đi vào Thiên Cổ vực cũng không có tưu cách tiến vào Vạn Cổ thánh thành.
Lúc hắn còn là Niết Bàn thất trọng thiên, rất nhiều năng lực không có nắm giữ. Cho dù thiên phú có cường đại tới đâu cũng không có cách nào đối kháng với Thánh cấp. Cho oduf là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ yếu nhât cũng không được.
Tu vi tăng lên, các phương diện tăng lên, nắm giữ thêm các thủ đoạn, đây là căn bản làm cho hắn cường đại hơn.
Tu luyện giới này từ xưa đã có một câu được lưu truyền, đó là tu vi là căn bản của tất cả mọi thứ.
Những lời này có một ít người hiểu là tu vi càng cao càng sâu thì càng tốt. Kỳ thực đây chỉ là lý giải cơ bản, dễ hiểu.
Tu vi là căn bản của tất cả. Chỉ là cơ duyên cũng cần phải có đủ tu vi để chống đỡ. Bằng không có đặt cơ duyên trước mặt, vươn tay tới rồi, nhưng mà vì tu vi chưa đủ, không có cách nào kích phát ra, như vậy chẳng khác nào không đạt được. Hoặc là bởi vì tu vi chưa đủ, rõ ràng ở ngay trước mắt nhưng lại không có cách nào nắm bắt được.
Người không có kinh nghiệm tương ứng, không có cách nào hiểu rõ hàm nghĩa chính thức của câu tu vi là căn bản của tất cả này.
Như Sở Mộ, kinh nghiệm của hắn rất nhiều, cho nên hắn càng thêm hiểu rõ.
Gặp được cơ duyên, tu vi chưa đủ, không có cách nào thu được, hoặc là không có cách nào vận dụng. Hoặc là sắp tới tay lại bị người tu vi cao thâm hớn cướp đi. Coi như nhận được cơ duyên nhưng cũng bởi vì tu vi không đủ mà bị người ta giết chết.
Giống như một thanh linh kiếm vậy. Trong tay Niết Bàn cảnh là tội nghiệt. Đặt trong tya Kiếm Thánh có thể trở thành trợ lực.Đương nhiên Sở Mộ là một ngoại lệ.
Nói ngắn gọn, chỉ cần hơi chút suy nghĩ Sở Mộ càng hiểu rõ tính quan trọng của tu vi.
Tu vi đầy đủ mới có thể tranh đoạt được thêm cơ duyên. Mới có thể nhận được thêm cơ duyên, mới có thể chống đỡ cho thực lực càng thêm cường đại hơn.
Tốn năm ngày, Sở Mộ mới tìm được một nơi tương đối an toàn.
Đây là một tòa tháp, lúc trước có lực lượng phòng hộ. Bất quá bảo vật bên trong đã bị người ta lấy đi. Người cướp đoạt bảo vật, Sở Mộ nhìn thấy rất rõ. Là một cường giả Thánh cấp lục tinh. Tới đây tranh đoạt tự nhiên đều là cường giả Thánh cấp trung giai, không có chỗ cho Sở Mộ nhúng tay vào.
Tòa tháp lâu này không có bị phá hỏng bao nhiêu, bởi vì Thánh cấp lục tinh lấy đi bảo vật kia cũng không phải là Thánh cấp lục tinh bình thường. Hắn dùng sức một mình áp mọi người, thong dong lấy đi bảo vật.