Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 482 [Chương 2408 đến 2412]
❮ prevnext ❯Chương 2408: Niết Bàn cửu trọng thiên (Hạ)
Sở Mộ rút kiếm, một kiếm bổ ra. Kiếm quang phá không chém ở trên vách tường. Kiếm quang bị nghiền nát, tường hoàn hảo không tổn hao gì.
– Thật cứng rắn!
Sở Mộ nhất thời kinh ngạc không thôi.
Một kiếm này, hắn không dùng hết toàn lực, nhưng uy lực cũng không kém. Có thể một kiếm giết chết Niết Bàn Cảnh cao giai bình thường trong nháy mắt. Nhưng nó không có lưu lại ở trên vách tường bất cứ dấu vết gì.
– Chính là chỗ này.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Thời gian không cho phé. Hiện tại Sở Mộ đang mạnh mẽ áp chế. Nhưng càng áp chế, phản phệ càng rõ ràng. Còn nữa, tầng hầm ngầm này hình như rất kiên cố.
– Chỉ có điều ở đây còn cần chuẩn bị đầy đủ hơn.
Suy nghĩ một hcút, Sở Mộ nhanh chóng hành động.
Hắn đóng cánh cửa của tầng hầm ngầm lại, bắt đầu bố trí phong cấm.
Một đạo phong cấm được đánh ra. Sở Mộ rất ít khi có thời gian rảnh rỗi đi luyện tập phong cấm. Chỉ có điều bởi vì cảnh giới không ngừng tăng lên, kiến thức lịch duyệt nâng cao, ở trên con đường phong cấm, hắn vẫn có tiến bộ không ít.
Hiện tại hắn ra tay toàn lực, không ngừng bố trí. Trên tường, trần, sàn nhà, cửa đá của tầng hầm ngầm, tất cả đều bao trùm không buông tha.
Kiếm nguyên sôi trào, sức lực tinh thần và khí phách bắt đầu khởi động. Sóng lớn thần niệm nặng nề, càng lúc càng kịch liệt, càng lúc càng khó có thể áp chế.
Bố trí lại bố trí, không ngừng bố trí. Phong cấm chồng chất. Sở Mộ tiêu hao lực lượng của chính mình, suy yếu lực lượng bạo động.
Cuối cùng, chín mươi chín tầng phong cấm đã được Sở Mộ bố trí xong. Đây là lần đầu tiên hắn bố trí nhiều phong cấm như vậy, hết sức phức tạp. Ở dưới áp lực cực lớn, hắn vẫn hoàn thành, coi như là một sự kiện quan trọng nho nhỏ ở trên con đường phong cấm.
Toàn bộ tầng hầm ngầm, ngoại trừ một vị trí nhỏ ở trung tâm, tất cả đều giăng đầy phong cấm.
Phong cấm cắt đứt khí tức, phong cấm phòng ngự, phong cấm phòng ngự phản kích, phong cấm công kích, phong cấm cố thủ v.v. Tất cả phong cấm Sở Mộ biết đều được bố trí có trật tự ra.
Nhưng vào lúc này, Sở Mộ cảm nhận được một khí tức lớn, từ phía xa truyền đến.
– Dường như là Niết Bàn Kiếp, nhưng lại cường đại hơn so với Niết Bàn Kiếp. Chẳng lẽ là Vạn Cổ Kiếp?
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận khí tức chấn động này, cường đại liên miên kéo dài, có một loại cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Cái gọi là Vạn Cổ Kiếp, chính là chỉ một kiếp Niết Bàn Cảnh đột phá đến Vạn Cổ Cảnh.
Vạn Cổ Kiếp, phân Thánh Phàm, tên cũng giống như ý nghĩa. Một đạo Vạn Cổ Kiếp, đó là chênh lệch giữa phàm cùng thánh.
Niết Bàn Cảnh, tất nhiên không tính là người phàm. Nhưng đối với Vạn Cổ Cảnh mà nói, lại vẫn là phạm trù phàm nhân. Bởi vì bản chất sinh mệnh của Vạn Cổ Cảnh đã phát sinh biến hóa về chất, là một loại bay vọt, một loại thăng hoa.
– Có người độ Vạn Cổ Kiếp. Vậy là tốt rồi.
Sở Mộ có chút thở phào nhẹ nhõm.
Hắn biết Niết Bàn Kiếp của mình sẽ có thanh thế vô cùng lớn, đồng thời kèm theo hiện tượng kỳ lạ liên tục. Bởi vậy, trong lòng hắn vẫn có lo lắng, sẽ thu hút Sát Linh và nhiều cường giả tới.
Hiện tại có người độ Vạn Cổ Kiếp. Vạn Cổ Kiếp là kiếp số phân chia thánh phàm. Có lẽ sẽ không xuất hiện hiện tượng gì kỳ lạ. Nhưng tối thiểu sẽ thu hút không ít người chú ý, chia sẻ một phần áp lực.
Ngay sau đó, Sở Mộ lại cảm thấy đến một khí tức khác từ một hướng khác truyền đến. Hình như yếu hơn một chút. Nhưng khí tức chấn động gần như đồng nhất. Nói rõ ở một hướng khác, cũng có người bắt đầu độ Vạn Cổ Kiếp. Khoảng cách khá xa.
Lại thêm một người chia sẻ áp lực.
Sở Mộ chỉ ước gì, lúc này càng nhiều người đột phá càng tốt. Như vậy khả năng bản thân phải chịu nguy hiểm sẽ không ngừng thu nhỏ lại.
Hình như có người suy nghĩ giống như Sở Mộ. Sau khi hai người độ Vạn Cổ Kiếp xuất hiện, bắt đầu không ngừng có người độ kiếp, Vạn Cổ Kiếp, Niết Bàn Kiếp.
Trên không trung Vạn Cổ Thánh Thành, nguyên khí thiên địa không ngừng tập trung lại.
Tòa thành này đã tồn tại từ viễn cổ, chạy ở trong hư không, hấp thu năng lượng cao cấp hơn, chuyển hóa thành nguyên khí thiên địa tinh thuần nồng đậm.
Ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, cho dù không được bảo vật gì, chỉ cần tu luyện, hiệu quả vẫn tốt hơn so với những Thánh Địa Tu Luyện bên ngoài rất nhiều lần. Giống như Thánh Địa Tu Luyện bên trong bốn Đại Thiên Môn cũng khó mà so sánh được.
Tiếng gào thét không ngừng vang lên. Thiên địa nguyên khí nhanh chóng lưu chuyển ngưng tụ, hình thành từng luồng khí xoáy màu trắng. Trong đó, còn xen lẫn chút khí tức huyết sát.
Khí tức huyết sát làm cho nguyên khí thiên địa trở nên không tinh thuần. Một khi hấp thu tiến vào trong cơ thể, sẽ mang đến ảnh hưởng xấu. Nhưng nếu như có thể thành công vượt qua, lợi ích lấy được sẽ rõ ràng hơn so với bên ngoài.
Nhưng nếu như không có cách nào vượt qua, lại sẽ chết rất thảm.
Đây là một loại đánh cược, lấy bản thân mình ra làm tiền đặt cược.
– Ta cũng bắt đầu thôi.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Hắn ở trung tâm của tầng hầm ngồi xếp bằng xuống. Trong cơ thể, ba loại lực lượng vẫn đang không ngừng sôi trào. Chỉ có điều bởi vì bố trí phong cấm tiêu hao, sự va đập không rõ ràng như vậy. Sở Mộ cần, chính là điều tức, khôi phục lại lực lượng đã tiêu hao.
Trong thời gian hắn điều tức khôi phục lực lượng, lại có mấy người độ Niết Bàn Kiếp.
Thiên địa nguyên khí chấn động kịch liệt, dẫn dắt khí tức huyết sát ngưng tụ, hợp lại với nhau. Các Sát Linh đang ẩn nấp đều bị thu hút ra, phát ra tiếng kêu gào chói tai.
Một ngày sau, tinh khí thần của Sở Mộ đã hoàn toàn khôi phục, đồng thời điều tiết đến đỉnh phong.
Đột phá, bắt đầu.
Niết Bàn bát trọng thiên đỉnh phong đột phá đến Niết Bàn cửu trọng thiên. Đây là Niết Bàn lần thứ chín, là một lần cuối cùng Niết Bàn của linh hồn, cũng một lần Niết Bàn hung hiểm nhất. Đặc biệt là còn ở trong Vạn Cổ Thánh Thành. Nhưng Sở Mộ đã không thể khống chế được tình thế nữa.
Hắn phải mạo hiểm đánh một trận. May là trước đó có không ít người cũng đột phá, phân tán áp lực.
Đã sớm chuẩn bị, rất nhiều khí Niết Bàn xuất hiện, còn quấn ở quanh thân, bắt đầu cắt qua thân thể Sở Mộ.
Khí lực của hắn cường đại không gì sánh được. Hiệu quả khí Niết Bàn cắt qua không rõ ràng như vậy. Mỗi lần cắt đều mang đến cho Sở Mộ đau đớn kịch liệt. Hắn phải giữ ý thức tỉnh táo để tiếp nhận.
Thiên đao vạn quả là cảm giác gì?truyện cõi âm
Lúc này Sở Mộ thừa nhận đau đớn, tuyệt đối còn hơn cả thiên đao vạn quả rất nhiều lần.
Hắn phải tiếp nhận, đồng thời chịu đựng. Sở Mộ cảm giác thân thể mình bị nghiền nát, giống như qua lại giữa thiên đường cùng địa ngục. Đây là một quá trình, trước phá rồi sau đó xây dựng lại.
Chương 2409: Ảo giác Hoàng Tuyền (Thượng)
Đây là quá trình phá rồi sau đó lập ra Niết Bàn, cũng là quá trình nhận thức thân thể mình, quen thuộc với một loại lực lượng của chính mình, tiến thêm một bước nắm giữ lực lượng của chính mình.
Trong tầng hầm, thân thể Sở Mộ ở dưới khí Niết Bàn, đã phá thành mảnh nhỏ.
Linh hồn của hắn bắt đầu bị còn lại khí Niết Bàn cắt.
Niết Bàn của Niết Bàn Cảnh cao giai, là linh hồn Niết Bàn.
Đối với sinh linh mà nói, linh hồn là quan trọng nhất. Thân thể thiếu một số ít bộ phận, vẫn có thể sống, có thể tu luyện, có thể trở thành cường giả. Nhưng không có linh hồn, không có gì cả.
Niết Bàn Cảnh cửu trọng thiên, tam trọng thiên cuối cùng mới là quan trọng nhất, nâng cao cũng rõ ràng nhất. Quan hệ này liên quan đến việ có thể thăng cấp Vạn Cổ Cảnh ổn thỏa hay không, cũng liên quan hệ ở việc có thể đi xa hơn trong Vạn Cổ Cảnh hay không, có cường đại hơn hay không.
Niết Bàn Cảnh thất trọng thiên, linh hồn trải qua một lần Niết Bàn, các phương diện như ngộ tính, lực quan sát, trí nhớ đều sẽ có nâng cao tương đối rõ rệt. Niết Bàn lần thứ tám nâng cao lớn hơn nữa. Niết Bàn lần thứ chín nâng cao tiến thêm một bước.
Sau chín lần Niết Bàn, người tu luyện thăng cấp lên Vạn Cổ Cảnh, bình thường có thể thành tựu Thánh cấp cao giai. Sau tám lần Niết Bàn, người tu luyện thăng cấp lên Vạn Cổ Cảnh, cơ hội thành tựu Thánh cấp cao giai rất nhỏ. Về phần người tu luyện sau bảy lần Niết Bàn, gần như không khả năng đạt được Thánh cấp cao giai.
Niết Bàn Kiếp cao giai, lần sau nguy hiểm hơn lần trước.
Linh hồn nghiền nát, ý thức hỏa ở dưới sự chém giết, nhanh chóng trở thành mờ nhạt, gần như muốn tắt. Bỗng nhiên, một ánh sáng xuất hiện. Tia sáng kia giống như kiếm, đến từ hư vô, tản ra một mùi vị bất diệt bất hủ, trấn áp Vạn Cổ vĩnh viễn.
Đây là kiếm ý vĩnh hằng.
Kiếm ý vĩnh hằng xuất phát từ ba loại kiếm ý bất diệt và quang minh bất hủ cùng với tồn tại vĩnh viễn dung hợp lại, thành một loại lực lượng hoàn toàn mới, càng cao đoạn hơn.
Vĩnh viễn, không hề có đặc tính diệt bất hủ, trấn áp Vạn Cổ.
Dưới kiếm ý vĩnh hằng, tuy rằng ý thức hỏa của Sở Mộ yếu ớt, lại hết sức ngoan cường, thiêu đốt. Tùy ý cắt chém, cũng không có cách nào khiến nó bị suy yếu mảy may.
Hắn cảm giác được rõ ràng mỗi phần biến hóa của mình.
Khi thời khắc khí Niết Bàn tiêu hao, ngay cả linh hồn cũng hoàn toàn nghiền nát, biến hóa bắt đầu.
Trên tầng hầm ngầm, trên không trung Vạn Cổ Thánh Thành có một lực lượng vô hình khó hiểu xuất hiện, bắt đầu hấp thu nguyên khí thiên địa từ bốn phương tám hướng.
– Lại có người Niết Bàn.
– Ở chỗ này tiến hành Niết Bàn, nhất định sẽ hấp thu Sát Linh. Đến lúc đó, sẽ bị Sát Linh hút đi sức sống toàn thân.
Nguyên khí thiên địa không ngừng tập trung lại, ngưng tụ ở trên khoảng không, hóa thành một đám mây nguyên khí. Mới vừa xuất hiện, đám mây nguyên khí này đạt tới năm dặm, khiến người ta kinh ngạc không thôi.
Ban đầu vốn phải là mây nguyên khí tinh thuần một màu trắng, lúc này lại xen lẫn vài tia huyết sắc. Đó chính là khí tức huyết sát.
Những khí tức huyết sát này không phải khí tức huyết sát bình thường, mà là khí tức huyết sát được Vạn Cổ Thánh Thành nuôi dưỡng nhiều năm, ở trong đó tuần hoàn, tích lũy, kết hợp, trở nên càng đáng sợ hơn.
Mây nguyên khí tăng lên rất nhanh, đạt tới cực hạn chín dặm chín này, khiến cho người ta nhìn được, giật mình không thôi. Chỉ có điều, bọn họ lại không có lên đường tới gần.
Thứ nhất, lại không có lợi ích gì mang tính thực chất. Chẳng lẽ muốn đi giết chết đối phương sao?
Thứ nhất không thù hận. Thứ hai không có xung đột lợi ích gì. Nếu như không giết chết, hoàn toàn đắc tội. Mây nguyên khí chín dặm chín, thiên phú đó tuyệt đối đáng sợ. Thời gian lớn lên, chính là thời điểm đối phương trả thù. Trừ khi mất trí, nếu không sẽ không có ai ngu như vậy, đi đắc tội một người có tiềm lực vô cùng.
Thứ hai, động tĩnh này không nhỏ, tất nhiên sẽ thu hút không ít Sát Linh đi tới. Bọn họ cũng đi, khó tránh khỏi sẽ phải chống lại Sát Linh. Sát Linh thứ này cũng sẽ không phải là kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu của mình.
Đám mây nguyên khí thứ hai ngưng tụ rất nhanh, cũng đạt tới chín dặm chín.
Tốc độ mây nguyên khí ngưng tụ, ngoại trừ trực tiếp liên quan đến thiên phú tổng hợp của người đột phá ra, cũng liên quan đến trình độ nồng đậm nguyên khí thiên địa ở địa phương đó.
Nơi nguyên khí loãng, một đám mây nguyên khí chín dặm chín, không biết phải lúc nào mới có thể ngưng tụ xong.
Đám mây chín dặm chín thứ hai, đám thứ ba mới ngưng tụ, nhanh chóng thành hình.
Từng đám mây nguyên khí xuất hiện.
Cuối cùng, đủ chín đám mây nguyên khí thiên địa đạt được chín dặm chín, sắp thành hàng ở trên khoảng không. Trên mỗi một đám mây nguyên khí đều có vô số khí tức huyết sát quấn vào, đan xen.
Mây nguyên khí như vậy, phải gọi là Huyết Sát Nguyên Khí Vân.
Động tĩnh lớn như vậy, Sát Linh tất nhiên bị hấp dẫn.
Tất cả Sát Linh hoặc từ dưới nền đất, hoặc từ bên trong cung điện đổ nát, hoặc từ trên cây kỳ quái xuất hiện, với các hình thái khác nhau, có con hình dáng bên ngoài giống như mãng xà, có con giống như hổ báo, có con giống như là trùng loại, có con giống như là người không đầu.
Bề mặt tầng hầm, nơi Sở Mộ đang có mặt, bắt đầu tập trung rất nhiều Sát Linh. Tối thiểu phải có trên trăm con.
Trong đó, có hơn mười con Đại Sát Linh. Tất cả những con khác đều là Tiểu Sát Linh.
Tiểu Sát Linh cách khá xa, hình như đang sợ hãiở Đại Sát Linh.
Hơn mười con Đại Sát Linh cảm nhận được dưới lòng đất có một sức sống đang từng chút một trở nên cường thịnh, nhất thời nóng nảy không thôi.
Sức sống đối với Sát Linh mà nói, có sức hấp dẫn cực lớn, là một loại thức ăn ngon. Hút sức sống chính là một loại thủ đoạn hoàn thiện bản thân, tiến hóa bản thân.
Trong lòng đất phát ra sức sống, thoáng cái đã tăng cường, có sức hấp dẫn cực lớn đối với Tiểu Sát Linh, đối với Đại Sát Linh cũng có lực hấp dẫn nhất định, đồng thời đang không ngừng tăng cường. Đáng mừng chính là, lực sinh cơ của Sở Mộ không có lực hấp dẫn gì đối với Sát Linh Tướng cùng Sát Linh Vương.
Chỉ có điều, hơn mười con Đại Sát Linh này lại có hai con có thể đạt tới cấp bậc Thánh cấp tam tinh, vô cùng đáng sợ.
Con Sát Linh hình người không đầu lắc mình chuyển động, chui vào trong lòng đất. Con mãng xà Sát Linh lại tìm xuống lối vào tầng hầm, mạnh mẽ xông vào.
Bên trong lối vào tầng hầm bị Sở Mộ phong tỏa. Mãng xà Sát Linh muốn đi vào rất khó. Dựa vào lực lượng của bản thân tiến hành phá hỏng, xông vào cửa đá trước tầng hầm.
Trên cửa đá bị Sở Mộ bố trí rất nhiều phong cấm cường lực, chặn mãng xà Sát Linh.
Chương 2410: Ảo giác Hoàng Tuyền (Hạ)
Sát Linh người không đầu chui vào mặt đất, đi tới phía trên tầng hầm ngầm. May là Sở Mộ bố trí phong cấm ở toàn bộ các phương hướng của tầng hầm ngầm, cũng chặn lại Sát Linh người không đầu xâm nhập.
Nhưng loại chống đỡ này, chỉ là tạm thời, không có cách nào kéo dài.
Bên ngoài Vạn Cổ Thánh Thành, ban ngày có sao xuất hiện. Đám tinh vô cùng chói mắt, lập lòe nhấp nháy giống như vô số đôi mắt đang chớp chớp, vô cùng đồ sộ.
Tinh thần lực xuất hiện từ trên tinh quang chớp hiện, hóa thành từng đạo bay nhanh đến, diễn biến thành thuỷ triều tinh quang lên xuống, tràn ra khắp bầu trời. Tất cả đều trào vào bên trong Vạn Cổ Thánh Thành.
– Đã xảy ra chuyện gì vậy?
– Lẽ nào bên trong Vạn Cổ Thánh Thành xuất hiện tình huống gì sao?
Phía xa có người nhìn thấy, đều nghi hoặc không thôi. Cũng có người chạy tới, lại tiến vào bên trong Vạn Cổ Thánh Thành.
Trong lúc Vạn Cổ Thánh Thành tồn tại, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào. Chỉ có điều lúc trước người tiến vào rất nhiều, hiện tại người tiến vào thật ra rất ít.
Trên không trung nơi tầng hầm Sở Mộ đang có mặt, chín đám Huyết Sát Nguyên Khí Vân bị thuỷ triều tinh quang lên xuống, tập trung lại đánh tan, tràn ra. Lại ở dưới vô số thuỷ triều tinh quang lên xuống một lần nữa tụ lại kết hợp với nhau.
Trong lúc những tinh quang thuỷ triều lên xuống này tiến vào phạm vi của Vạn Cổ Thánh Thành, cũng hấp thụ không ít khí tức huyết sát, lại hợp lại với nhau.
Nhất thời, một vòng xoáy nguyên khí huyết sát tinh quang cực lớn, bao trùm đủ phạm vi mấy trăm dặm xuất hiện ở trên không trung, tản ra uy áp kinh người, vô cùng dồi dào.
– Đây… Đây là Niết Bàn Kiếp sao?
– Thanh thế thật kinh người. Mấy Vạn Cổ Kiếp này cũng khó có thể so sánh được.
– Người này, ít nhất là đứng đầu thiên tài tuyệt thế.
Những tiếng kinh ngạc liên tục kêu lên, chủ yếu là động tĩnh lần thứ chín Niết Bàn của Sở Mộ đưa tới, quá lớn.
Dưới vòng xoáy nguyên khí tinh quang huyết sát, trên không trung, giống như bị một ánh sáng bổ ra hai phần bên trái và bên phải, phân rõ nửa sáng, nửa tối.
Hiện tượng kỳ lạ như vậy vẫn khiến mọi người kinh ngạc. Ngay cả cường giả Thánh cấp cao giai cũng không ngoại lệ.
– Rốt cuộc là người phương nào Niết Bàn lần thứ chín, thậm chí liên tục xuất hiện ba loại hiện tượng kỳ lạ!
Rất nhiều cường giả Thánh cấp cao giai thấy biến hóa trên không trung, mỗi người đều vô cùng chấn động kinh sợ.
– Yêu nghiệt, nhất định là một vị yêu nghiệt.
– Người Niết Bàn nhất định là yêu nghiệt Nhân tộc, phải diệt trừ.
Trong mắt nhóm cường giả Hải tộc lộ ra hung quang. Bọn họ đối với những chủng tộc không phải Hải tộc, trời sinh có một loại thù địch.
Chỉ có điều ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, thấy được Vạn Cổ Thánh Thành hung hiểm, càn rỡ người của Hải tộc cũng không dám lộn xộn.
Trời đất phân chia đen trắng, tiếp theo chậm rãi chuyển động, lấy vòng xoáy tinh vân huyết sát làm trung tâm, bên ngoài mơ hồ biến thành một hình dáng thái cực.
Trong lúc chuyển động, uy áp vô cùng đáng sợ tràn xuống, nhất thời làm các Sát Linh phía dưới, nhúc nhích không ngừng. Hai con Đại Sát Linh đang định xông vào tầng hầm ngầm hút sạch đi sức sống của Sở Mộ, trong lúc nhất thời cũng dừng động tác.
Uy áp này thật sự quá to lớn. Cường giả Thánh cấp đê giai toàn lực tản ra uy áp vẫn không có cách nào so sánh được.
Trong tầng hầm ngầm, bên trong phong cấm chồng chất, thân thể Sở Mộ đã sớm bị phá vỡ ở dưới vô số khí Niết Bàn, lúc này, đang bắt đầu tạo dựng lại.
Đây là Niết Bàn lần thứ chín, là Niết Bàn thuộc về linh hồn, trước hết phá, sau đó trọng tổ, cũng có thể là linh hồn.
Tuy rằng ý thức hỏa yếu ớt, nhưng ở dưới sự bảo vệ của kiếm ý vĩnh hằng, không hề có bất kỳ dấu hiệu yếu bớt nào, làm cho Sở Mộ ý thức vô cùng rõ ràng.
Lực lượng vòng xoáy tinh vân huyết sát sáng tối không ngừng hội tụ ở trung tâm, cuối cùng ngưng tụ lại làm một, giống như mũi khoan nhanh chóng xoay tròn lao xuống. Trong nháy mắt, nó liền xuyên qua mặt đất, chui vào bên trong tầng hầm ngầm, bao trùm đến trong máu thịt bị nghiền nát của Sở Mộ, tẩm bổ linh hồn.
Có kiếm ý vĩnh hằng trấn thủ, ý thức hỏa của hắn vẫn không bị ảnh hưởng, thành công vượt qua một trạm kiểm soát vốn gian nan nhất. Trên lý thuyết, việc tạo dựng lại tiếp theo sẽ phải hết sức thuận lợi.
Nhưng trong lực lượng vòng xoáy tinh vân huyết sát đen trắng hạ xuống, ẩn chứa khí tức huyết sát đáng sợ, vừa tiếp xúc cùng ý thức của Sở Mộ, khí tức huyết sát lập tức phát huy tác dụng.
Sở Mộ chỉ cảm thấy ý thức hỏa ở dưới sự trấn thủ của kiếm ý vĩnh hằng, trong nháy mắt chập chờn, giống như ánh nến bị gió thổi qua, có dấu hiệu tắt.
Cho dù là kiếm ý vĩnh hằng, trong lúc nhất thời cũng có không cách nào phòng hộ quá tốt. Những khí tức huyết sát này quá mạnh mẽ.
Sở Mộ chỉ cảm thấy ý thức hỏa của mình dường như sắp bị âm hàn đông lại. Linh hồn vừa muốn bắt đầu trọng tổ lại, cũng cảm giác được âm hàn kinh người hết đợt này tới đợt khác xâm nhập. Ngay sau đó, ý thức bắt đầu hoảng hốt, không có cách nào ngăn cản.
Dưới sự hoảng hốt này, Sở Mộ dường như thấy được núi thây biển máu, dường như thấy được địa ngục Tu La.
Tiếp theo, thoáng một cái trước mắt xuất hiện một con sông chảy. Dòng sông kia chảy vô biên vô hạn, không biết từ chỗ nào tuôn ra, cũng không biết sẽ chảy về chỗ nào. Nước sông hiện ra màu vàng vẩn đục. Trong đó có thể thấy những phần tay cụt lên lên xuống xuống.
Nước sông màu vàng vẩn đục, trong nước sông có những cánh tay cụt cánh chân cụt trôi nổi, cái đầu như ẩn như hiện, hai mắt trắng bệch, dường như nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ tự nhiên cảm thấy sởn tóc gáy, một loại cảm giác âm hàn run sợ trên phương diện tinh thần.
Trên không trung của dòng sông tràn ngập oán khí vô cùng vô tận, quấn lại, ngưng tụ, đầu nhe nanh múa vuốt thành dữ tợn đáng sợ, giống như u hồn quỷ vật.
Đây là Hoàng Tuyền, Hoàng Tuyền trong truyền thuyết.
Trên thông vòm trời vô tận, dưới nhận Cửu U Hoàng Tuyền xuyên địa.
Những cánh tay cụt, chân cụt lên xuống trong Hoàng Tuyền, bỗng nhiên có một cánh tay vạch nước, lao ra khỏi Hoàng Tuyền, duỗi ra chộp tới Sở Mộ đang ở trên không trung Hoàng Tuyền.
Cánh tay cụt này đón gió to lên trông thấy, nhanh chóng biến thành lớn, giống như một khối cái cối xay cực lớn, Sở Mộ có thể thấy rõ ràng đường vân rất nhỏ trên bàn tay.
Da bàn tay tái nhợt, là loại tái nhợt do chết bị ngâm nước lâu ngày, có chút sưng phù, có chút mục nát. Trong mơ hồ, hình như có ở sâu trong mục nát chuyển động, nhưng liếc mắt nhìn lại, giống như vô số mặt quỷ, kêu thảm, dường như bị nhốt ở trong địa ngục nhận hết sự hành hạ.
Chương 2411: Chân ý chém (Thượng)
Những âm thanh chói tai đáng sợ tập kích tới, trùng kích tinh thần Sở Mộ, trùng kích ý chí của hắn, khiến cho hắn khó có thể tập trung. Cánh tay cụt lớn lên. Bàn tay tái nhợt sưng phù, mang theo một mùi tanh tưởi không có cách nào hình dung được, chụp vào Sở Mộ. Mùi tanh tưởi này xông về phía Sở Mộ khiến hắn mê muội, muốn nôn mửa.
Sở Mộ cố nén cảm giác mê muội muốn nôn mửa. Hắn hiểu rất rõ, nếu như mình bị bàn tay khổng lồ này bắt được, nhất định khó có thể thoát thân, sẽ bị kéo lại đến trong Hoàng Tuyền. Nếu như tiến vào trong Hoàng Tuyền, cho dù mình có năng lực thông thiên triệt địa, cũng chỉ có thể trầm luân vào trong đó.
Mặc dù ở đây chỉ là một loại ảo giác, cũng nhằm vào linh hồn. Bị kéo vào bên trong Hoàng Tuyền, có nghĩa là linh hồn Sở Mộ tiến vào bên trong Hoàng Tuyền, từ nay về sau trầm luân, trôi nổi ở bên trong Hoàng Tuyền.
Hiểu ra được điểm này, Sở Mộ đưa tay chộp một cái. Trong hư không, bỗng nhiên rạn nứt. Một tia kiếm quang xuất hiện.
Kiếm quang này sắc bén, thần quang trầm tĩnh, có một loại mùi vị bất diệt bất hủ, trấn áp Vạn Cổ. Mãi mãi vĩnh viễn. Đó chính là kiếm ý vĩnh hằng biến thành kiếm.
Nơi này là ảo giác, là thuộc về phương diện tinh thần. Kiếm ý vĩnh hằng liền có thể sử dụng làm kiếm khí.
Sở Mộ nín thở, tập trung tinh khí thần. Hai tròng mắt ép bắn ra tinh quang. Hắn giơ cao thanh kiếm. Thần kiếm vĩnh viễn bay nhanh chặt chém.
Thanh thế đáng sợ kinh người. Khí thế ngưng tụ, trùng kích, hóa thành đao kiếm chém giết.
Trảm Thần Kiếm Thức!
Dù chưa lĩnh ngộ chân ý chém, không có cách nào hoàn toàn phát huy ra uy lực của Trảm Thần Kiếm Thức. Nhưng Trảm Thần Kiếm Thức có công kích nhằm vào phương diện tinh thần. Ảo giác ở trên ý nghĩa nào đó, tương đương với phương diện tinh thần.
Một kiếm chém xuống, bàn tay tái nhợt sưng phồng bị bổ ra. Trong mơ hồ, Sở Mộ nghe được một tiếng kêu vô cùng chói tai, từ dưới Hoàng Tuyền truyền ra, giống như ma âm xuyên qua não.
Từng con bàn tay, không ngừng từ Hoàng Tuyền trong vạch nước ra, chụp vào Sở Mộ, giống như chết bắt.
Chém chém chém!
Sở Mộ lần lượt vung kiếm, lần lượt chém xuống. Ánh sáng thần kiếm đáng sợ chém ra từng đợt, vô cùng vô tận.
Đây là ảo giác, là giao phong trên phương diện tinh thần, không tồn tại vấn đề kiếm nguyên tiêu hao gì cả. Lực lượng gần như vô cùng vô tận.
Từng bàn tay chết bị ánh sáng thần kiếm chém ra, không làm gì được Sở Mộ. Chỉ có điều, liên tục thi triển Trảm Thần Kiếm Thức với cường độ cao như vậy, thời gian dài sẽ mang tới gánh nặng không nhỏ đối với ý thức của Sở Mộ.
Nhưng lúc này, cho dù là gánh nặng, cho dù là trả giá một ít, Sở Mộ cũng phải làm như vậy. Xuất kiếm lại xuất kiếm, từng chiêu Trảm Thần Kiếm Thức liên tục không dừng, vô cùng vô tận. Kiếm quang đáng sợ điên cuồng chém xuống, giống như mưa xối xả trút nước.
Ở trong cường độ thi triển Trảm Thần Kiếm Thức cao như vậy, hiểu biết của Sở Mộ đối với Trảm Thần Kiếm Thức lại tiến sâu thêm một bước. Chỉ là chính hắn không cảm thấy, ở trên con đường chém, hình như mình càng tiến bộ thêm một ít.
Hiệu quả bản thân tu luyện và cùng với cường địch chiến đấu kịch liệt lại hoàn toàn không giống nhau.
Bản thân tu luyện, không có mục tiêu gì, không có áp lực gì, tiến bước vô cùng thong thả. Bình thường cần dùng thời gian dài tu luyện, hoặc dưới cơ duyên xảo hợp sẽ có lĩnh ngộ. Bằng không, khó có thể tiến bước.
Cùng cường địch chiến đấu kịch liệt, phải nhận áp lực, có mục tiêu rõ rệt, phải suy nghĩ một chút xem nên xuất kiếm như thế nào, chiêu thức nên điều chỉnh như thế nào, thi triển như thế nào, lực lượng ứng dụng như thế nào v.v. Tất cả kỹ càng tỉ mỉ. Như vậy, tự nhiên sẽ trong bất tri bất giác tiến bước.
Từng bàn tay chết bị kiếm của Sở Mộ chém nát, lại không ngừng ngưng tụ, chộp tới, dường như không bắt lấy Sở Mộ, thề không bỏ qua.
Xuất kiếm cường độ cao, mức độ gánh vác tinh thần bắt đầu tăng lớn.
Thần sắc Sở Mộ không thay đổi, hai mắt lạnh như băng, dường như không có cảm giác được gánh nặng tăng lớn.
Chém chém chém!
Không ngừng chặt chém. Từng kiếm từng kiếm chặt chém, ở dưới sự tiến hành Trảm Thần Kiếm Thức không cực hạn, Trảm Không Kiếm Thức cũng một kiếm bổ ra.
Dưới Trảm Không Kiếm Thức, không gian dường như bị mở ra. Dưới những sợi tơ bạc màu trắng, từng bàn tay chết bị bổ ra, thật giống như cắt đậu hủ sợi.
Nói riêng về lực sát thương, Trảm Thần Kiếm Thức sẽ kém hơn Trảm Không Kiếm Thức.
Trảm Thần Kiếm Thức, Trảm Không Kiếm Thức, lại một kiếm, Trảm Lưu Kiếm Thức.
Lực công kích trực tiếp của Trảm Lưu Kiếm Thức không mạnh, thắng ở lực lượng liên tục. Sau một kiếm bổ ra bàn tay chết, lực lượng chưa hết, bổ về phía bàn tay chết thứ hai. Mặc dù không có bổ ra, lại chém xuống khiến bàn tay này bị ép, rơi lại vào trong Hoàng Tuyền.
Trảm Cực Kiếm Thức!
Trảm Thần Kiếm Thức Trảm Không Kiếm Thức cùng Trảm Lưu Kiếm Thức, Sở Mộ cơ bản đều nắm giữ tinh túy. Duy chỉ có Trảm Cực Kiếm Thức còn kém một đường.
Trảm Cực Kiếm Thức, sức mạnh vô địch. Một kiếm chém xuống, uy lực cường đại đến không thể tưởng tượng nổi. Nó dễ dàng bổ ra bàn tay chết thứ nhất, bổ ra bàn tay chết thứ hai, lại chém về phía bàn tay chết thứ ba.
Bốn kiếm thức lớn của Trảm Tự Quyết liên tục được kiếm của Sở Mộ thi triển ra. Mỗi đợt thi triển ra, cũng làm cho Sở Mộ có lĩnh ngộ sâu hơn đối với đạo chém đó.
Bốn kiếm thức lớn được thi triển ra hết đợt này tới đợt khác. Kiếm quang bén nhọn, kiếm quang bá đạo, kiếm quang mềm mại ôn nhu, kiếm quang cứng rắn, kiếm quang kiên cường. Một đạo tiếp một đạo, không ngừng chém xuống.
Tầng tầng lĩnh ngộ hiện lên. Gánh nặng tinh thần tăng lên mãnh liệt.
Sở Mộ chỉ cảm thấy lúc này, nhiệt độ thân thể mình không ngừng lên cao, dường như bị đặt ở trên lửa thiêu đốt. Hơi nóng bốc lên, lượn lờ.
Chém chém chém!
Trảm nát tất cả cứng rắn, chém ra tất cả hư vô, chém rách tất cả hữu hình vô hình. Một kiếm ở trong tay, trời đất không có gì không thể chém.
Người nghịch ta, chém!
Người đối địch với ta, chém!
Muốn chém thì chém. Muốn chém liền chém!
Chém chém chém!
Chém đến mức tận cùng, vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, thời không mất đi.
Lại một kiếm vung lên, chém xuống. Trong chớp mắt, một lực lượng đáng sợ mới xuất hiện ở trên Thiên Trảm Kiếm, làm cho phong quang của Thiên Trảm Kiếm trong nháy mắt tăng lên, uy năng tăng lên gấp bội.
Một kiếm chém xuống, vô cùng vui sướng, phát tiết ra. Lực sát thương chợt tăng cường lên gấp mấy lần.
Chân ý chém!
Ta có một kiếm ở trong tay, lại chém thiên địa vạn vật, lại chém sinh linh quỷ thần.
Tinh túy của đạo chém m, chân ý chém, lĩnh ngộ trong đó.
Chương 2412: Chân ý chém (Hạ)
Sau khi lĩnh ngộ chân ý chém, bốn kiếm thức lớn Trảm Thần Kiếm Thức, Trảm Không Kiếm Thức, Trảm Lưu Kiếm Thức và Trảm Cực Kiếm Thức này của Trảm Tự Quyết, Sở Mộ đã hạ bút thành văn, không hề có gánh nặng
Tiện tay liền một kiếm chém xuống, uy lực mạnh mẽ được không thể tưởng tượng nổi.
Gánh nặng trên phương diện tinh thần, chỉ trong nháy mắt, đột nhiên giảm xuống. Toàn thân nóng lên, nhiệt độ cũng nhanh chóng giảm xuống, khôi phục lại bình thường.
Trên thân thể tràn ngập một phong quang đáng sợ. Hình như chỉ cần phát phong quang này ra ngoài, liền có thể xé rách trời cao.
Những bàn tay chết vô cùng vô tận, không ngừng chộp tới, lại không ngừng bị chém cắt ở dưới kiếm của Sở Mộ. Hết lần này tới lần khác, lặp lại tuần hoàn. Lĩnh ngộ của Sở Mộ đối với chân ý chém lại càng sâu hơn.
Lúc này, xuất kiếm đã không phải là gánh nặng, mà là một loại hưởng thụ, một loại tu luyện.
Sở Mộ thậm chí sinh ra một ý nghĩ, ở đây thời gian dài nữa, không ngừng xuất kiếm, dứt khoát ở chỗ này lĩnh ngộ chân ý chém đạt được tính cực hạn.
Bỗng nhiên, sau khi bàn tay chết cuối cùng bị chém nát, bên trong Hoàng Tuyền khôi phục lại sự yên tĩnh. Nước sông màu vàng đục ngầu vẫn chảy không dừng. Thi thể xương cốt chìm chìm nổi. Sự yên tĩnh này có vẻ vô cùng quỷ dị, dường như đang nổi lên cái gì đó, mang đến cho Sở Mộ áp lực lớn hơn nữa.
Thần sắc Sở Mộ nghiêm túc và trang trọng trầm lạnh. Hai mắt hắn chăm chú nhìn vào Hoàng Tuyền, chờ đợi khả năng xuất hiện nguy cơ. Hắn không có cách nào chủ động xuất kích. Bởi vì nguy hiểm đến từ trong Hoàng Tuyền.Ttrừ khi hắn chủ động nhảy vào bên trong Hoàng Tuyền.
Lấy tình huống trước mắt có thể thấy, nếu như hắn chủ động nhảy vào bên trong Hoàng Tuyền, chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Chỉ có thể chờ đợi.
Thời gian trôi qua từng chút một, áp lực Sở Mộ cảm giác được càng lúc càng rõ ràng.
Trong nháy mắt, một cái bóng chạy ra khỏi Hoàng Tuyền, phá không lao thẳng lên. Đó là một bàn tay, cùng loại với bàn tay chết trước đó, nhưng lại không giống. Bởi vì tốc độ của nó nhanh hơn gấp mấy lần, cũng cho Sở Mộ áp lực lớn hơn.
Trong nháy mắt, bàn tay này đưa dài ra, chụp vào Sở Mộ. Lớp da của nó không phải tái nhợt sưng phù, mà là một màu xanh nhạt. Làn da kia thoạt nhìn vô cùng cứng rắn, cũng mọc thêm rất nhiều cái mụn nhỏ, che kín, khiến cho da đầu người ta tê dại.
Bàn tay có năm ngón tay, móng tay mọc dài nhỏ sắc bén, dễ dàng có thể xuyên thủng hư không. Đây không giống như là bàn tay của người, càng giống như là bàn tay của ác quỷ hơn.
Quỷ Trảo kéo tới, mang đến áp lực cho Sở Mộ gấp mười lần so với bàn tay chết trước đó.
Gặp nguy không loạn. Bất Diệt Kiếm xuất hiện ở trên tay trái Sở Mộ. Ở trong nháy mắt song kiếm vung lên, nhanh chóng chém xuống.
Chân ý chém, chân ý đâm, Trảm Thần Kiếm Thức, Vô Thanh Kiếm Thức, Trảm Không Kiếm Thức, Thiên Kích Kiếm Thức, Trảm Lưu Kiếm Thức, Toái Tinh Kiếm Thức. Cuối cùng song kiếm hợp nhất. Trảm Cực Kiếm Thức.
Trong nháy mắt, Sở Mộ liên tiếp bổ ra, đâm ra tám kiếm, uy lực đáng sợ đều phát ra. Một kiếm cũng không trượt. Tất cả đều chém giết ở trên Quỷ Trảo. Uy lực bạo phát, làm cho Quỷ Trảo đang chộp tới phải dừng lại. Trên bàn tay bị bổ ra một vết đứt rõ ràng.
Dưới tám kiếm, Quỷ Trảo không ngờ không bị chém nát. Sở Mộ vội vàng lại xuất kiếm, phát huy đến mức tận cùng.
Từng kiếm từng kiếm chém dưới, Quỷ Trảo chớp mắt đã tới người, chụp vào Sở Mộ. Lại một đạo kiếm quang sáng lên. Quỷ Trảo phân ra thành hai nữa, lướt qua bên cạnh Sở Mộ.
Mệt. Mệt chết đi được. Trong nháy mắt ra nhiều kiếm như vậy, đồng thời mỗi một kiếm đều dùng toàn lực, khôi phục không kịp. Sở Mộ chỉ cảm thấy tinh thần rất mệt mỏi.
Quỷ Trảo biến mất ở sau người. Trong một lần hít thở, cảm giác mệt mỏi nhanh chóng rút đi. Lực lượng lại nhanh chóng khôi phục. Không bao lâu, Sở Mộ cảm giác được lực lượng của chính mình đã gần như khôi phục.
Bỗng nhiên trong lúc đó, tập kích lại tới. Một cái đầu dữ tợn từ trong Hoàng Tuyền lao ra. Trong hai mắt trống rỗng, u tối vô cùng, tái nhợt đến kinh người. Cái miệng há hốc, răng sắc nhọn giống như răng cá mập nhe ra, có thể xé nát tất cả. Sở Mộ ngửi được mùi tanh tưởi nồng đậm..
Trên không trung, lực lượng vòng xoáy tinh vân huyết sát sáng tối không ngừng hạ xuống, xuyên qua mặt đất, lao thẳng vào trong máu thịt nghiền nát của Sở Mộ, thẳng vào bên trong linh hồn, lực lượng khiến cho linh hồn được gây dựng lại. Nhưng bởi vì khí tức huyết sát nồng đậm tập kích, khiến được ý thức của Sở Mộ rơi vào trong ảo giác Hoàng Tuyền, không cách nào khống chế linh hồn gây dựng lại. Linh hồn không ngừng bị lực lượng chà xát, gột rửa.
Mùi tanh tưởi kéo tới, khiến cho Sở Mộ có cảm giác choáng váng. Hắn lại một lần nữa mạnh mẽ tập trung tinh thần, song kiếm liên tục vung chém ra, lại bạo phát.
Kiếm quang vô số, giống như mưa xối xả trút nước, từ trên trời rơi xuống, bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt tất cả.
Trên không trung, thân hình có tư thế lùi lại. Hàng vạn hàng nghìn mây mù như ẩn như hiện, hiện ra từng tia huyết hồng tràn ngập bên trong đó, làm cho không gian xung quanh trì trệ. Một kiếm đâm ra, xuyên mây xé trời.
Xuyên Vân Kiếm Thức!
Một kiếm xuyên thủng mặt quỷ. Lực lượng ở trong mặt quỷ bạo phát, mặt quỷ đã bị rất nhiều kiếm quang đánh, xé rách còn non nửa.
Song kiếm giao nhau, nhìn đúng điểm yếu của mặt quỷ, thân hình giống như lưu tinh xẹt qua trời cao, giống như thiên thạch rơi, mang theo uy thế vô cùng, dốc hết lực toàn thân, hoàn toàn bạo phát.
Một đòn này không thành công thì thành nhân.
Liều lĩnh, quyết đánh tới cùng.
Trong lòng Sở Mộ chỉ có một ý nghĩ. Chém giết mặt quỷ, đánh tan cường địch, không có tạp niệm thứ hai.
Song kiếm giao nhau, kiếm ánh sáng hình chữ thập vô cùng sáng chói. Dưới chân ý chém, hai phong quang của kiếm đạt được cực hạn kinh người. Tuy rằng song kiếm này không phải bốn kiếm thức lớn của Trảm Tự Quyết, nhưng mơ hồ ở trong đó, có một tia tinh túy của đầy đủ bốn kiếm thức lớn, bình thường không thể so sánh được.
Mặt quỷ chỉ còn lại có một bên, có vẻ càng dữ tợn đáng sợ. Nó há miệng ra, muốn nuốt chửng Sở Mộ.
Chém!Nguồn truyện audio
Sở Mộ người kiếm hợp nhất, xông qua mặt quỷ. Trên mặt quỷ, một đạo ánh sáng kiếm hình chữ thập phóng ra ánh sáng kinh người, xé rách.
Dưới một kiếm này, ý thức thể của Sở Mộ trở nên rất mờ nhạt, gần như trong suốt. Giống như gió thổi qua, sẽ bị thổi tan mất.
Nắm chặt song kiếm trong tay, Sở Mộ không biết còn có tập kích nữa hay không. Trong tình trạng của hắn hiện tại, đã không có bao nhiêu sức phản kháng nữa.