Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 480 [Chương 2398 đến 2402]
❮ prevnext ❯Chương 2398: Vết nứt hư không (Thượng)
Lam Vũ tiếp tục nói, bắt đầu dùng tới đại pháp lừa dối.
– Ngươi rốt cuộc có mục đích gì, nói thẳng đi.
Sở Mộ thản nhiên nói, hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào sẽ mở ra phong cấm. Hắn không ngốc. Đối phương là Thánh cấp trung giai, đồng thời ngay từ đầu đã xuống tay với mình. Rõ ràng không có thiện ý. Mình mở ra phong cấm, chẳng khác nào dẫn sói vào nhà.
– Tiểu hữu, hơn một tháng trước, ở trong một môn phái tên là Bạch Long Môn, ngươi có phải nhận được một viên trân châu màu lam đậm, lớn như vậy…
Lam Vũ miêu tả hình dáng bên ngoài của Thâm Lam Thần Châu một hồi:
– Vật kia, nếu như ngươi nhận được, ta nguyện ý bỏ ra một trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm mua nó.
– Ngươi quá ngây thơ rồi.
Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một tia xem thường. Hắn không để ý tới đối phương, xoay người đi vào trong Không Minh Động, lưu lại Lam Vũ vừa ngạc nhiên vừa tức giận.
Giận điên lên, toàn thân Lam Vũ run rẩy. Một ánh mắt cuối cùng của Sở Mộ tràn ngập sự xem thường, tràn ngập sự châm chọc, dường như đang cười nhạo trí tuệ của hắn.
Hắn đường đường là một vị cường giả Thánh cấp ngũ tinh, lại bị một kẻ chỉ là tu vi Niết Bàn bát trọng thiên khinh bỉ, miệt thị. Bảo hắn làm sao tiếp nhận được điều này, làm thế nào tâm tình có thể bình tĩnh cho được.
Chủ yếu nhất là, mình áp chế xung động của nội tâm, nặn ra dáng vẻ tươi cười hiền lành hữu hảo, tốt bao nhiêu lời lẽ, dùng cái lợi dụ dỗ đối phương, đổi lấy chỉ là đối xử lãnh đạm, là khinh bỉ và xem thường. Cuối cùng lại không có được viên Thâm Lam Thần Châu kia.
Hai tay nắm chặt, hàm răng cắn chặt, toàn thân đều đang run rẩy. Lửa giận trong lòng tăng vọt, giống như núi lửa nham thạch nóng chảy bùng phát, gần như muốn xông thẳng tới chân trời, hủy diệt tất cả.
– Đồ đáng chết, con kiến hôi. Ta cũng không tin, ngươi sẽ ở mãi chỗ này không rời đi. Ngươi chờ đấy cho ta.
Lam Vũ cả giận nói. Hắn cũng không rời khỏi đó, ngược lại tìm một chỗ tùy ý ở trên Không Minh Sơn, làm nơi tu luyện tạm thời, theo dõi Sở Mộ.
Nhưng Không Minh Sơn là nơi động phủ của Sở Mộ. Hắn có quyền lợi trục xuất Lam Vũ. Chỉ có điều như trục xuất Lam Vũ ra bên ngoài, Lam Vũ hơn phân nửa là muốn ra tay. Đây cũng là một trong những dự định của Lam Vũ.
Nếu Sở Mộ vừa xuất hiện, hắn lập tức lấy thế lôi đình ra tay, bắt Sở Mộ lại, lấy đi Thâm Lam Thần Châu. Thâm Lam Thần Châu có thể mang đến lợi ích cho hắn, đáng để hắn dùng tính mạng của mình đi mạo hiểm.
…
Làm chủ nhân của Không Minh Sơn, ở trình độ nhất định Sở Mộ có thể theo dõi tất cả mọi thứ xảy ra ở trên Không Minh Sơn. Cho nên hắn biết, Lam Vũ đang đợi ở một chỗ nào đó ngay trên Không Minh Sơn, chờ đợi mình xuất hiện bất cứ lúc nào.
– Chỉ số thông minh khó có thể giữ được.
Sở Mộ khẽ thở dài, vẻ mặt tiếc hận.
Trước Lam Vũ không ngừng dùng cái lợi dụ dỗ Sở Mộ. Theo Sở Mộ, làm như vậy tương đối thấp kém. Cuối cùng lại còn miêu tả ra dáng vẻ của Thâm Lam Thần Châu. Hắn cho rằng mình không hiểu được đó là vật gì, có ý đồ lừa dối che giấu, lấy đi Thâm Lam Thần Châu.
Chỉ là một trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm, ha hả.
Thật coi người khác là người ngu sao?
Hắn lại không biết, hắn mới là người ngu. Mà bây giờ lại còn đợi ở trên Không Minh Sơn, lại là hành vi của một kẻ ngu si.
Sở Mộ lấy ra một tấm lệnh bài, liên lạc với một thành viên cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài. Đó là một vị cường giả Thánh cấp cao giai.
Làm một vị yêu nghiệt của tiểu thế giới Thiên Tài, cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài lại vô cùng coi trọng hắn. Bởi vì Sở Mộ làm cho danh tiếng của tiểu thế giới Thiên Tài lại tăng lên một cấp bậc, đạt được một độ cao mới.
Bởi vậy, không ít cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài đều muốn giao lệnh bài liên hệ của mình cho Sở Mộ. Chỉ cần là ở bên trong tiểu thế giới Thiên Tài, Sở Mộ có thể liên lạc với bọn họ bất cứ lúc nào.
Khởi động lệnh bài, liên lạc với một vị Thánh cấp cao giai. Sở Mộ nói rõ một chút, có một người cường giả Thánh cấp trung giai đến từ Hoàng Đình, lẩn vào tiểu thế giới Thiên Tài, cho là hắn nhận được Thâm Lam Thần Châu, muốn lấy được từ trong tay của hắn. Sau khi bị cự tuyệt, người này hiện tại đang canh giữ ở bên ngoài Không Minh Động, chờ đợi hắn xuất hiện.
Mà trực tiếp nói ra chuyện Thâm Lam Thần Châu này, Sở Mộ cũng đã tự suy nghĩ một phen, nhiều lần cân nhắc mới đưa ra quyết định.
Nếu như che dấu, chẳng may người của Hoàng Đình kia ôm tâm tư ta không chiếm được ngươi cũng không có được, nói ra Thâm Lam Thần Châu, đối với mình sẽ rất bất lợi. Nhưng nếu như mình nói ra trước, nói rõ nguyên nhân đối phương gây phiền phức cho mình, ngược lại sẽ khiến người ta cảm thấy, hắn không có Thâm Lam Thần Châu, mà là đối phương cố ý tìm phiền toái.
Thâm Lam Thần Châu. Đó là cái gì? Đó chính là trọng bảo của toàn bộ thế giới Thâm Lam, vô số cường giả mơ ước. Ai nhận được một viên, đều ước gì che dấu, hoàn toàn không có thể nào nói ra, để cho người khác biết được.
Sở Mộ lại trực tiếp nói ra rất thản nhiên. Điều này đã nói rõ một điểm, thật ra hắn không có được Thâm Lam Thần Châu gì cả. Chỉ có điều đối phương coi đây là lý do, muốn tìm hắn gây phiền phức.
Còn nữa, chiếc nhẫn không gian rất khó lấy cắt đứt được khí tức Thâm Lam Thần Châu. Nếu như có thủ đoạn cảm ứng đặc biệt, sẽ bị người ta biết.
Vô số cường giả vẫn không có cách nào nhận được trọng bảo. Hắn chỉ là một Niết Bàn bát trọng thiên, có thể tùy tiện nhận được sao?
Quả nhiên, Sở Mộ liên lạc với cường giả Thánh cấp cao giai này. Người này căn bản không có nghi ngờ Sở Mộ thật sự nhận được Thâm Lam Thần Châu. Hơn nữa hắn cũng biết tổ chức Hoàng Đình này. Bởi vậy, hắn trực tiếp nhất định là chấp sự Hoàng Đình kia theo dõi Sở Mộ, không có thiện ý.
Tiếp theo, chuyện rất đơn giản, tên cường giả Thánh cấp cao giai này trực tiếp xuất động, giá lâm tới Không Minh Sơn.
– Ngươi thực sự thật to gan, không ngờ lẩn vào tiểu thế giới Thiên Tài, ý đồ ngầm hạ độc thủ đối với thiên tài của tiểu thế giới Thiên Tài.
Cường giả Thánh cấp cao giai xuất hiện ở trước mặt Lam Vũ, lạnh lùng nói.
Dù sao đối phương cũng là người của Hoàng Đình. Thế lực Hoàng Đình này rất thần bí, không dễ trêu chọc. Nếu không, hắn đã trực tiếp ra tay giết chết.
Chỉ có điều, tội chết có thể tránh, tội sống khó tha.
Thánh cấp cao giai trực tiếp ra tay, đánh Lam Vũ thành trọng thương. Nhìn thương thế kia, trừ phi có đan dược chữa thương gì đó vô cùng tốt, bằng không, trong thời gian một năm, đừng hòng mơ tưởng khỏi hẳn.
Chương 2399: Vết nứt hư không (Hạ)
Sau khi bị đánh thành trọng thương, Lam Vũ đã bị hủy bỏ thân phận tiểu thế giới Thiên Tài, ném ra khỏi tiểu thế giới Thiên Tài, vứt ra ngoài Thiên Tài Thành.
Trong lòng Lam Vũ đầy hận ý, nước sông cuồn cuộn cũng cọ rửa không hết. Nhưng vậy thì như thế nào? Hắn không chết, Hoàng Đình không có khả năng bởi vì một người như hắn, mà đối địch cùng tiểu thế giới Thiên Tài. Cho nên, chỉ có thể dựa vào chính hắn.
Chí ít trong khoảng thời gian tiếp theo, hắn không có cách nào gây sự với Sở Mộ. Hắn phải đi chữa thương.
Sau khi giải quyết xong phiền toái Lam Vũ này, Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm. Hắn chuyên tâm bế quan tu luyện, đồng thời đi tới Ngộ Đạo Tháp tầng thứ tư, đi tới Vạn Cổ Tháp nhỏ tầng thứ ba nội tu luyện. Thực lực lại dần dần tăng lên.
Hai tháng sau, Sở Mộ lại nhận nhiệm vụ chỉ một cường giả Thánh cấp đê giai mới có thể hoàn thành. Hắn rời khỏi tiểu thế giới Thiên Tài.
Hơn một tháng sau, hắn hoàn thành nhiệm vụ quay về, nộp lên trên, nhận được phần thưởng, nhận được điểm công trạng. Hắn nghỉ ngơi vài ngày, tìm hiểu thu hoạch có được sau khi chiến đấu, lại tiếp tục nhận nhiệm vụ xuất phát.
Chỉ chớp mắt, đã hơn một năm lại trôi qua. Tới tới lui lui, Sở Mộ hoàn thành không ít nhiệm vụ nguy hiểm, nhận được điểm công trạng rất lớn. Tu vi của hắn đạt tới cực hạn của bát trọng thiên đỉnh phong, đến thời điểm có thể đột phá Niết Bàn cửu trọng thiên.
Chỉ có điều Sở Mộ lại dự định áp chế, tạm thời không đột phá. Đợi đến khi Vạn Cổ Thánh Thành xuống, hắn sẽ đột phá ở trong Vạn Cổ Thánh Thành. Có người nói có thể nhận được lợi ích không nhỏ.
Trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, Sở Mộ cũng không có buông tha việc tu luyện. Cho dù là chạy đi, hắn cũng sẽ phân ra một phần tâm thần để tìm hiểu kiếm pháp.
Bởi vậy, hơn một năm trôi qua, Xuyên Vân Kiếm Thức hoàn thiện thêm một bước, uy lực mạnh hơn vài phần. Trảm Thần Kiếm Thức cũng vô cùng thuần thục, nắm giữ tinh túy. Có thể nói, Sở Mộ thật sự phân tích, hoàn toàn nắm giữ.
Trong Trảm Tự Quyết, ngoại trừ Trảm Thần Kiếm Thức ra, Trảm Không Kiếm Thức cũng được Sở Mộ hoàn toàn nắm giữ. Giống như Trảm Thần Kiếm Thức, Trảm Lưu Kiếm Thức cũng nắm giữ cơ bản, rất nhuần nhuyễn. Chỉ là còn không có nắm giữ được tinh túy.
Trảm Tự Quyết bốn kiếm thức lớn, mỗi cái đều có trọng điểm riêng.
Trảm Thần Kiếm Thức, trọng điểm ở chỗ khí thế. Ngay cả thần cũng có thể chém giết. Khí thế kia hết sức mãnh liệt. Một ý khác, chính là nhằm vào tinh thần.
Đương nhiên, Trảm Thần Kiếm Thức vẫn không có cách nào đạt được trình độ chém giết tinh thần, nhưng có thể lấy khí thế trùng kích tinh thần đối phương, làm cho đối phương thất thủ, tiến tới chém giết. Bởi vậy, muốn hoàn toàn luyện thành Trảm Thần Kiếm Thức, cần có ứng dụng sâu hơn đối với khí thế.
Đặc điểm của Trảm Không Kiếm Thức ở chỗ chém giết vô hình, khoảng không, trống rỗng, không có gì cả. Nhưng Trảm Không Kiếm Thức chính là muốn lấy hữu hình chém giết vô hình. Một chiêu này còn liên quan đến lực không gian, uy lực cũng vô cùng đáng sợ.
Đặc điểm của Trảm Lưu Kiếm Thức chính là lưu. Đó là chảy xuôi, liên tục không dừng, là mềm mại. Trảm Lưu giống như chặt đứt dòng nước chảy, chú ý ở chỗ ứng dụng kiếm ý, lực lượng, khiến thời gian duy trì liên tục dài hơn. Trảm Lưu Kiếm Thức nhìn như một chém đơn giản, kì thực ẩn chứa lực đạo biến hóa, chú ý lực lượng ứng dụng vô cùng.
Trảm Cực Kiếm Thức. Nói riêng về lực sát thương thuần túy, Trảm Cực Kiếm Thức là nhất.
Không nói tới khí thế, không nói tới vô hình, cũng không nói tới lực lượng biến hóa thế nào, chỉ có một trọng điểm, đó chính là uy lực. Uy lực thuần túy, phong quang thuần túy, tiến thẳng không lùi, không có chút do dự nào. Một kiếm chém giết, thế gian bất kỳ vật gì cứng rắn, đều sẽ bị chém ra.
…
– Cuối cùng đã tới tay.
Trong tay Sở Mộ có một đạo hồ quang trong suốt màu tím, di chuyển không ngừng, vờn quanh thành một vòng, tản ra uy năng đáng sợ. Đó chính là tinh hoa lực lượng thiên địa sấm sét.
Hoàn thành nhiều nhiệm vụ, tuy rằng thân phận của Sở Mộ ở trong tiểu thế giới Thiên Tài vẫn không có tăng đến cấp ám kim, nhưng cũng đã đến gần. Điểm công trạng đạt được, đã ở chiết khấu cấp hoàng kim, thành công đổi được tinh hoa sấm sét.
Trên đường quay về Không Minh Sơn.
Bỗng nhiên một tiếng động khủng khiếp kinh thiên động địa vang lên. Toàn bộ tiểu thế giới Thiên Tài chấn động không dừng. Trên không trung, mơ hồ hiện lên một tia ánh sáng màu đỏ, lóe lên trôi qua, lại khiến người ta nhìn thấy mà cảm giác giật mình.
Trong tiểu thế giới Thiên Tài, tất cả mọi người bị kinh động. Mỗi người đều xuất hiện, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Bên ngoài tiểu thế giới Thiên Tài, Thiên Cổ Vực cũng truyền đến tiếng động cực lớn kinh thiên động địa, làm cho toàn bộ Thiên Cổ Vực chấn động không ngừng. Chỉ thấy một đạo lôi đình màu đỏ thắm khiến người ta nhìn thấy phải giật mình kinh sợ, giống như xuyên qua thời không, đánh vào trong không trung. Bầu trời giống như một mảnh vải cực lớn bị trực tiếp xé rách.
Lôi đình màu đỏ thắm này lại giống như một đạo kiếm quang, vô cùng sắc bén, phong quang kinh người đến mức tận cùng.
Trên bầu trời Thiên Cổ Vực, một vết nứt dài đến mấy ngàn dặm xuất hiện. Ở sát mép của vết nứt này có dạng răng cưa, giống như là một con cá mập cực lớn không gì so sánh nổi há cái miệng lớn ra. Một khí tức mỏng manh tràn ngập ra, vô cùng khủng khiếp, ảnh hưởng đến toàn bộ Thiên Cổ Vực. Tất cả mọi người có cảm giác, trên người dường như bị núi cao vô hình đè nặng, giống như tăng thêm một sự ràng buộc. Thời điểm hành động không được thoải mái giống như bình thường.
– Có chuyện gì vậy? Ngày diệt vong tới rồi sao?
Rất nhiều người sợ hãi không thôi.
– Vạn Cổ Thánh Thành cuối cùng đã sắp xuống.
Người biết nội tình lại kích động không thôi.
vết nứt cực lớn màu đỏ này kéo mấy ngàn dặm dài, với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, không ngừng mở rộng ra hai bên, giống như một cái miệng đang chậm rãi mở ra.
Khi vết nứt đỏ như máu này mở tới một mức độ nhất định, Vạn Cổ Thánh Thành trong truyền thuyết sẽ từ đó hạ xuống, rơi vào nơi nào đó trên Thiên Cổ Vực. Đến lúc đó, người tu luyện có thể tiến vào trong đó tìm kiếm cơ duyên.
– Vết nứt trên không trung xuất hiện. Vạn Cổ Thánh Thành sắp hạ xuống. Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, một khi Thánh Thành hạ xuống, lập tức tiến vào.
Bên trong Thiên Cổ Vực, các thế lực được động viên hoàn toàn, chuẩn bị đầy đủ cho Vạn Cổ Thánh Thành sắp hạ xuống.
Chương 2400: Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống (Thượng)
Vết nứt cực lớn dài đến mấy ngàn dặm gần như muốn cắt ngang qua toàn bộ bầu trời Thiên Cổ Vực. Các vực nối liền với Thiên Cổ Vực đều có thể thấy rõ ràng, đồng thời cảm nhận được loại uy áp khủng khiếp này. Cho dù là vực phía xa, cũng mơ hồ có thể nhìn thấy được vết nứt cực lớn trên bầu trời Thiên Cổ Vực.
Lam Hải ở xa đại lục, tuy rằng khó có thể thấy được một vết nứt cực lớn màu máu mấy ngàn dặm này, nhưng các cường giả lại có thể cảm giác được khí tức Hoang Cổ thông thiên triệt địa, tang thương, thâm thúy, như vực sâu như địa ngục.
– Vạn Cổ Thánh Thành…
Trên Thiên Kiếm Sơn của Thiên Kiếm Đảo, toàn thân Thiên Kiếm Thánh Tôn mặc áo bào trắng, chắp hai tay sau lưng, mặt hướng về phía Thiên Cổ Vực, đôi mắt thâm thúy xa xưa, xuyên qua thời không Vạn Cổ:
– Bạch Vân., Vũ Thần, hai người các ngươi có thể đi tới nội lục Thiên Cổ Vực, tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành.
– Vâng, sư tôn.
Mạc Bạch Vân, Dương Vũ Thần đứng ở phía sau Thiên Kiếm Thánh Tôn, cung kính trả lời.
– Nếu như ở trong Vạn Cổ Thánh Thành có nhìn thấy tiểu hữu Sở Mộ, thay ta gửi lời hỏi thăm.
Thiên Kiếm Thánh Tôn mỉm cười, nói.
– Yên tâm đi, sư phụ.
Dương Vũ Thần cười nói:
– Không biết bây giờ thực lực của tiểu tử Sở Mộ này đạt tới trình độ nào?
– Hắn là yêu nghiệt, bất kỳ giây nào phút nào cũng đều tiến bước.
Mạc Bạch Vân cười nói:
– Nói không chừng chờ tới lúc chúng ta gặp hắn ở trong Vạn Cổ Thánh Thành, sẽ làm chúng ta phải giật mình.
…
Đảo nhỏ trên Lam Hải, các cường giả rất nhiều tông môn thế lực đều sử dụng phi hạm, mang theo đệ tử Niết Bàn Cảnh có thiên phú trong môn xuất phát, chạy tới nội lục.
Trong lúc nhất thời, chỉ thấy trên Lam Hải xuất hiện rất nhiều phi hạm. Các loại các màu, dấu hiệu cũng không giống nhau, tốc độ bay rất nhanh rời khỏi đảo nhỏ, đi cùng một hướng.
Bỗng nhiên, từ trong Lam Hải có quái vật khổng lồ chạy ra khỏi mặt nước, mang theo sóng nước cực lớn cao hơn một nghìn thước, xông lên phía chân trời. Đó thình lình là một con cá mập cực lớn màu bạc chiều dài đạt tới mấy ngàn thước, tản ra khí tức băng lạnh dày đặc. Hình dáng bên ngoài dữ tợn khiến người ta khiếp sợ tới cực độ.
Đây không phải là cá mập thật sự, mà là một chiếc phi hạm. Một chiếc phi hạm có hình dáng bên ngoài giống như cá mập cực lớn. Đó là phi hạm của Sa tộc. Bên trong là năm người cường giả Thánh cấp Sa tộc cùng với chiến sĩ thiên tài cao cấp Sa tộc.
Ngoại trừ phi hạm cá mập cực lớn ra, còn có các loại phi hạm Hải tộc như phi hạm cá voi cực lớn, phi hạm bá vương cua. Tất cả đều hướng về phía Vạn Cổ Thánh Thành.
Mặc dù nội lục là địa bàn của Nhân tộc, nhưng Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, lại là một lần cơ duyên cực lớn, không thể bỏ qua. Ngay cả mạo hiểm, cũng phải đi tới, tiến vào trong đó.
Còn nữa, nhiều Hải tộc như vậy xuất động, ở trình độ nhất định, cũng có bản lĩnh để đối đầu với Nhân tộc ở nội lục.
Các phi hạm trùng trùng điệp điệp, giống như che khuất bầu trời vậy, khiến người ta chấn động kinh sợ. Bộ dạng giống như muốn tấn công nội lục.
Trên đại lục Thâm Lam lên, các cường giả các vực ngoài Thiên Cổ Vực đều dẫn theo các đệ tử thiên tài Niết Bàn Cảnh của gia tộc hoặc tông môn, chạy tới Thiên Cổ Vực.
Đây là một lần cạnh tranh. Cạnh tranh cực lớn trực tiếp tàn khốc.
…
– Vết nứt trên không trung xuất hiện. Vạn Cổ Thánh Thành sắp hạ xuống. Tận dụng thời gian, tiến thêm một bước nâng cao thực lực.”
Trong tiểu thế giới Thiên Tài, hiểu rõ được tình hình, Sở Mộ có một loại cảm giác cấp bách.
Có người nói lần trước Vạn Cổ Thánh Thành xuất hiện là ba ngàn năm trước. Một lần đó có rất nhiều Niết Bàn Cảnh và Vạn Cổ Cảnh tiến vào trong đó. Rất nhiều người chết, cũng có rất nhiều cường giả đi ra.
Lần này, sẽ không kém hơn so với lần trước. Người tiến vào tuyệt đối sẽ rất nhiều. Niết Bàn Cảnh chỉ là một phần. Vạn Cổ Cảnh là một phần khác. Cuộc cạnh tranh này cực lớn. Dù sao Niết Bàn Cảnh trước sau khó có thể chống lại Vạn Cổ Cảnh. Cho dù là yêu nghiệt như Sở Mộ vậy, cũng có không cách nào đối đầu với Thánh cấp trung giai. Huống gì tiến vào bên trong Vạn Cổ Cảnh còn có cường giả Thánh cấp cao giai.
Sở Mộ hiểu rất rõ ràng, cho dù mình tăng thực lực lên nữa, nâng cao lên gấp mười lần, gấp trăm lần, cũng có không cách nào chống lại cường giả Thánh cấp trung giai cao giai này. Nhưng không quan tâm thế nào, đối thủ của mình không chỉ là những cường giả Thánh cấp trung giai cao giai. Thậm chí dưới tình huống bình thường, bọn họ cũng sẽ không đối địch với mình. Thực lực càng mạnh càng tốt.
Có lẽ ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, nguy hiểm không chỉ là đối thủ cạnh tranh, còn có cái khác.
Vết nứt xuất hiện trên không trung, biểu thị Vạn Cổ Thánh Thành sắp hạ xuống. Nhưng còn cách thời điểm thật sự hạ xuống còn một khoảng thời gian nữa. Trong khoảng thời gian này, vừa lúc cho mọi người cố gắng hết sức nâng cao thực lực, chuẩn bị đầy đủ hơn.
…
– Uy áp thật đáng sợ. Tốc độ bay tối thiểu đã giảm xuống hơn một nửa.
Từ ngoài vực chạy tới, sắc mặt các cường giả tiến vào Thiên Cổ Vực đều đại biến. Bọn họ chỉ cảm thấy, trong chớp mắt khi vừa tiến vào Thiên Cổ Vực, một áp lực vô hình trực tiếp rơi vào trên người của bọn họ, giống như ngọn núi vô hình trấn áp xuống, giống như dây thừng vô hình, trói chặt.
Loại áp lực này, người tu vi cao nhận càng rõ ràng. Người tu vi thấp nhận càng nhỏ. Nói tóm lại, tỉ lệ là giống nhau. Ở dưới áp lực này, tốc độ bay của mọi người đều giảm xuống chừng phân nửa.
Trong lúc nhất thời, Thiên Cổ Vực gần như kín người hết chỗ. Chí ít dưới tình huống trước mắt, không có ai biết, Vạn Cổ Thánh Thành sẽ hạ xuống ở chỗ nào trong Thiên Cổ Vực.
Mọi thế lực ở ngoài vực đến, đều chiếm đoạt địa bàn làm căn cứ địa tạm thời. Sau một thời gian ngắn, cường giả các thế lực Nhân tộc từ trên đảo nhỏ Lam Hải đều đến. Cường giả Hải tộc cũng đều đến.
Trên Lam Hải, Hải tộc chính là ác bá, bá đạo thành quen. Cho dù tiến vào nội lục, có phần thu lại, nhưng sẽ không ăn nói khép nép, vẫn là bừa bãi như vậy.
Người tới nhiều, địa phương lại ít. Mỗi người đều muốn chiếm hoàn cảnh tốt nhất. Bởi vậy xung đột là chuyện không thể tránh được.
Vạn Cổ Thánh Thành còn chưa có hạ xuống, Thiên Cổ Vực lại rơi vào trong tình trạng hỗn loạn trước.
– Lăn. Nếu không lăn, ta sẽ giết ngươi.
– Đây là địa bàn của Đoạn Lưu Tông chúng ta. Nên lăn là các người.
…
Chương 2401: Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống (Hạ)
– Hải tộc, nên chạy trở về Lam Hải đi. Nơi này là nội lục, không phải là địa phương Hải tộc các ngươi nên tới.
– Hắc hắc, Nhân tộc, ở trong thế giới Thâm Lam, có chỗ nào Hải tộc chúng ta không thể đi.
– Nội lục, không phải là địa phương Hải tộc các ngươi dương oai. Cút về, bằng không, giết không tha.
– Xem thử ai giết ai.
Kình khí tùy ý phát ra. Năng lượng kinh khủng tàn sát bừa bãi tám phương, cổ vũ các cuộc chiến đấu triển khai, vô cùng hung tàn.
Hải tộc cùng Nhân tộc đánh giết nhau, hoàn toàn không hề nương tay.
Không ít Hải tộc tới đây. Tuy rằng giữa bọn họ tồn tại sự cạnh tranh, thậm chí diệt tộc, nhưng lúc đối phó với bên ngoài lại tương đối đoàn kết.
Một trận chiến này, một ngọn núi của Thiên Cổ Vực trực tiếp bị đánh nát. Rất nhiều Hải tộc bị chết. Số lượng Nhân tộc chết cũng lớn.
Vạn Cổ Thánh Thành còn chưa hạ xuống, lại xuất hiện tình trạng hỗn loạn như vậy. Nếu tiếp tục nữa, chỉ sợ toàn bộ Thiên Cổ Vực đều sẽ bị ảnh hưởng, từ đó hoàn toàn đại loạn.
Làm chủ nhân Thiên Cổ Vực, chí ít bọn họ cho rằng mình là như thế, người của bốn Đại Thiên Môn xuất hiện.
Cường giả Thánh cấp cao giai của bốn Đại Thiên Môn xuất hiện, cảnh cáo Nhân tộc cùng Hải tộc từ bên ngoài tới. Tất cả ân oán xung đột, hoặc là rời khỏi Thiên Cổ Vực, ra ngoài vực, muốn đánh như thế nào cũng được. Hoặc là, đợi đến sau khi Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, tiến vào trong Vạn Cổ Thánh Thành giải quyết.
Nếu như không muốn, bốn Đại Thiên Môn sẽ ra tay, giết chết tất cả những người có can đảm gây ra hỗn loạn ở bên trong Thiên Cổ Vực.
Ngay sau đó, những thế lực nhất lưu, chuẩn nhất lưu, nhị lưu bên trong Thiên Cổ Vực đều phát biểu tuyên bố, ủng hộ quyết sách của bốn Đại Thiên Môn. Trong lúc nhất thời, toàn bộ các thế lực bên trong Thiên Cổ Vực đều đoàn kết, nhất trí đối phó với bên ngoài.
Ở dưới áp lực như vậy, Nhân tộc từ bên ngoài tới đều yên tĩnh lại. Hải tộc tuy rằng càn rỡ bá đạo, nhưng ở đây chung quy không phải là Lam Hải, mà là ở nội lục, là địa phương cách Lam Hải tương đối xa. Bọn họ không có cách nào đối đầu với rất nhiều thế lực bên trong Thiên Cổ Vực, trợ giúp cũng không kịp.
Hỗn loạn đã trở lại bình thường. Nhưng vẫn không thể tránh khỏi xung đột phạm vi nhỏ. Những chuyện này, bốn Đại Thiên Môn sẽ không quản. Chỉ cần không phải xung đột lớn gây ra hỗn loạn là được.
Trong lãnh địa tạm thời của Sa tộc, có một người Sa tộc tướng mạo tuấn mỹ. Đó chính là Đế Sa Ngọc Thiếu tộc của Đế Sa tộc.
Trong tay Đế Sa Ngọc nắm một thanh trường kiếm đầy những gai nhọn, vô cùng dữ tợn hung tàn. Trong nháy mắt hắn bổ ra mấy trăm kiếm. Mấy trăm kiếm quang đáng sợ chém nát hư không phía trước, đánh mười mấy chiến sĩ Sa tộc cửu cấp cao giai đang đối kháng với hắn bay ngược ra.
Mười mấy chiến sĩ Sa tộc cửu cấp cao giai, mỗi một người đều là tinh nhuệ của Đế Sa tộc, sức chiến đấu hết sức kinh người. Nhưng dưới tình huống mười mấy người liên thủ, lại bị Đế Sa Ngọc một chiêu đánh bay. Đủ thấy thực lực của Đế Sa Ngọc mạnh mẽ đáng sợ.
– Thực lực của Thiếu tộc lại tinh tiến lên rất nhiều.
Ở bên cạnh một lão nhân Sa tộc mặc y phục quản gia cười nói.
– Ta nghe nói, lúc trước Nhân tộc Niết Bàn Cảnh giết hơn vạn chiến sĩ Sa tộc ta, có thiên phú không gì so sánh nổi. Lần này, hắn chắc hẳn cũng sẽ tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành. Đến lúc đó, ta sẽ đích thân giết chết hắn, dùng cái đầu của hắn lễ tế cho những chiến sĩ Sa tộc đã chết.
Đế Sa Ngọc nói, giọng điệu lạnh lùng.
– Lấy thực lực Thiếu tộc hôm nay, muốn chém người trong khoảnh khắc, không phải là vấn đề khó khăn gì.
Quản gia phụ họa nói.
…
Thời gian trôi qua cực nhanh. Đảo mắt, từ khi vết nứt trên không trung xuất hiện đã hai tháng trôi qua.
Bất kỳ giây nào phút nào, vết nứt trên không trung vẫn không ngừng mở rộng ra. Hiện tại, nó đã mở rộng đến một trình độ kinh người. Chỉ thấy trên bầu trời Thiên Cổ Vực, chiều dài vết nứt trên không trung này không thay đổi, vẫn là mấy ngàn dặm, nhưng độ rộng đã từ hơn mười thước ban đầu, mở rộng đến hơn ngàn dặm. Giống như một cái miệng cực lớn há hốc.
Theo vết nứt trên không trung mở rộng ra, áp lực phát ra càng thêm rõ ràng. Khả năng chịu đựng áp lực của mọi người đã từng bước nâng cao.
Vết nứt trên không trung cuối cùng dừng mở rộng. Vô số sấm sét ở trong đó xuyên qua, vô cùng đáng sợ, tràn ngập lực hủy diệt. Cho dù là cường giả tuyệt thế cũng có không cách nào sinh tồn ở trong đó.
Theo thời gian trôi qua, một cái bóng xuất hiện ở bên trong vết nứt trên không trung, nhanh chóng tăng lớn. Không ngờ đó là một dáng vẻ của một thành thị.
– Là Vạn Cổ Thánh Thành!
– Vạn Cổ Thánh Thành cuối cùng đã hạ xuống.
Vô số người hoan hô. Bọn họ chờ đợi chính là giờ phút này. Tuy rằng chỉ có chưa đầy hai tháng, nhưng lại dài giống như đã hai mươi năm, hai trăm năm trôi qua vậy.
Thành thị bay ra khỏi vết nứt trên không trung, không ngừng hạ xuống, đón gió to lên trông thấy. Nó bay nhanh tăng lớn.
Ầm.
Cuối cùng, một tiếng động vang lên.Nguồn truyện audio
Mặt đất Thiên Cổ Vực chấn động mãnh liệt. Vô số bụi bặm giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, nặng nề bất tận.
Bầu trời Thiên Cổ Vực, vết nứt huyết sắc cực lớn giống như mãnh thú khổng lồ Hoang Cổ há hốc miệng, vẫn không có khép lại, tản ra khí tức làm cho người ta kinh hãi run sợ. Áp lực đáng sợ vẫn tồn tại.
Vết nứt trên không trung sẽ vẫn duy trì liên tục đến khi Vạn Cổ Thánh Thành rời khỏi thế giới này mới thôi.
Mặt đất Thiên Cổ Vực chấn động. Ngay cả những vực lân cận cũng bị ảnh hưởng, chấn động không dừng.
Bụi bặm giống như sóng lớn dâng lên mấy chục thước cao, liên tục không dừng, từng đợt trùng kích ra bốn phương tám hướng, đại biểu cho Vạn Cổ Thánh Thành thật sự hạ xuống đến phía trên Thiên Cổ Vực.
– Đi thôi.
– Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, lập tức chạy vào.
Thời khắc chấn động vẫn còn đang duy trì liên tục, vô số các cường giả đã lên đường, với tốc độ cao nhất chạy tới địa điểm Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, dự định tiến vào bên trong Vạn Cổ Thánh Thành trước những người khác một bước.
Có lẽ sớm tiến vào một bước, sớm nhận được một chút cơ hội, giành được bảo vật trước người khác.
– Ngu xuẩn. Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, phong cấm trên đó vẫn sẽ kéo dài một khoảng thời gian rồi mới biến mất. Đến lúc đó, mới có thể tiến vào trong đó.
Một vài cường giả của bốn Đại Thiên Môn xem thường nói với những kẻ dự định giành tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành trước.
Chương 2402: Bước trên con đường Thánh cấp (Thượng)
Nếu như lật xem một phần tư liệu về lịch sử ghi chép có liên quan đến Vạn Cổ Thánh Thành, sẽ biết, sau mỗi lần Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, đều sẽ có khoảng thời gian bảo vệ. Trong lúc đó, bất kỳ kẻ nào, cho dù là Thánh Hoàng, cũng có không cách nào đột phá phong cấm bảo vệ, tiến vào bên trong Vạn Cổ Thánh Thành. Chỉ có đợi đến khi lực lượng bảo vệ tự động biến mất.
Cho nên, sớm một bước hoặc trễ một bước tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, thật ra không có khác biệt quá lớn, đều phải chờ đợi.
Ngay cả như vậy, người của bốn Đại Thiên Môn cũng không có kéo dài thời gian, sau khi chuẩn bị xong, nên xuất phát vẫn sẽ xuất phát.
Người của Hải tộc trùng trùng điệp điệp đi tới địa phương Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống.
Vô số cường giả Nhân tộc nối liền không dứt, đông bay qua bên trong không trung, che khuất bầu trời, giống như đàn châu chấu bay.
Mục tiêu của bọn họ chỉ có một: Vạn Cổ Thánh Thành.
Trong tiểu thế giới Thiên Tài, Sở Mộ cũng xuất phát.
Hắn đã chuẩn bị kỹ càng.
Các loại đan dược, của bản thân mình, nhận được từ những cường giả bị giết chết, hắn có tương đối nhiều, không cần phải đặc biệt chuẩn bị.
Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống. Những thiên tài trong tiểu thế giới Thiên Tài gần như đều muốn đi vào trong đó.
Vạn Cổ Thánh Thành là một lần kỳ ngộ, một lần kỳ ngộ cực lớn. Chỉ cần là người tu luyện muốn tiếp tục đi xuống, muốn trở nên càng cường đại hơn, đều sẽ không bỏ qua.
Đây là một bữa tiệc lớn, một bữa tiệc mà ai cũng sẽ từ chối không được.
Lần này Sở Mộ không phải hành động một mình, mà đi cùng với các cường giả Thánh cấp cao giai của tiểu thế giới Thiên Tài.
Vì hắn là yêu nghiệt duy nhất của tiểu thế giới Thiên Tài, vô cùng trân quý. Có lẽ ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, bọn họ khó có thể bảo vệ được Sở Mộ, nhưng trên đoạn đường trước khi đi vào Vạn Cổ Thánh Thành, bọn họ sẽ tận lực bảo vệ Sở Mộ.
Phải biết rằng, lần này có rất nhiều người đi tới Vạn Cổ Thánh Thành. Cường giả Thánh cấp giống như cá diếc qua sông, đông nghịt. Sở Mộ có thiên tài lợi hại hơn đi nữa, vẫn có rất nhiều cường giả có thể dồn hắn vào chỗ chết.
Cường giả Thánh cấp cao giai muốn bảo vệ Sở Mộ, Sở Mộ cũng sẽ không từ chối. Tinh lực của hắn sẽ đặt ở trong Vạn Cổ Thánh Thành, mà không phải bên ngoài Vạn Cổ Thánh Thành.
Kiếm giả chú ý chính là tiến thẳng không lùi, vượt mọi chông gai, lấy dũng khí khiêu chiến tất cả khó khăn cường đại. Nhưng chỉ cần dũng khí lớn chưa đủ, còn cần có trí tuệ lớn.
…
Lạc Phượng Sơn là một ngọn núi cao hơn ba ngàn trượng bên trong Thiên Cổ Vực.
Có người nói, thật lâu trước đây, trên núi này từng có thánh thú phượng hoàng sống, nên được gọi là Lạc Phượng Hoàng. Nhưng rốt cuộc có thánh thú phượng hoàng từng sống hay không, không người nào biết. Dù sao đã qua rất nhiều năm. Còn lại chỉ là một lời đồn đại.
Lạc Phượng Sơn có thánh thú phượng hoàng từng sống hay không, thật ra cũng không quan trọng. Đây là một ngọn núi hoang, nguyên khí thiên địa loãng, tài nguyên thiếu thốn, không thích hợp tu luyện. Bởi vậy, trên Lạc Phượng Sơn không có môn phái tổ chức nào. Dưới chân núi, cũng không có nơi tập trung người ở giống như thành trấn.
Bình thường chỗ này căn bản cũng không sẽ có người nào đến thăm. Nhưng lần này, vô số người từ phía xa bay đến, làm cho Lạc Phượng Sơn nghênh đón số lượng khách nhiều nhất từ trước tới nay.
– Thật đồ sộ.
– Đó chính là Vạn Cổ Thánh Thành sao?
Những người tu luyện từ phía xa chạy tới dưới chân Lạc Phượng Sơn. Mỗi người đều chịu áp lực cực lớn, không thể không hạ xuống mặt đất. Bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nhìn về phía đỉnh Lạc Phượng Sơn. Tất cả đều lộ ra biểu tình thán phục.
Chỉ thấy trên đỉnh Lạc Phượng Sơn có một thành thị khổng lồ đứng sừng sững, vững trãi, giống như được một lực lượng thần bí nâng đỡ.
Một tòa thành thị này chiếm cứ phạm vi hơn mười dặm trên bầu trời, lơ lửng ở trên đỉnh đầu của mọi người, khiến người ta cảm giác được áp lực cực lớn, áp lực trong lòng khiến mọi người ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.
– Không phải nói Vạn Cổ Thánh Thành lớn vô cùng, gần như vô biên vô hạn sao? Thế nào mới hơn mười dặm? Chút như vậy, mọi người chúng ta đều tiến vào trong đó, chỉ sợ ngay cả chỗ đứng cũng không tìm được, còn có thể có được cơ duyên gì tốt chứ?
Sau khi có người thán phục, còn nói thêm.
– Kiến thức nông cạn.
Bên cạnh có người cười lạnh, khinh thường nói.
– Ngươi nói ai nông cạn? Nói rõ cho ta xem nào.
Mắt thấy sắp có một trận xung đột sẽ triển khai.
– Nhìn từ bề ngoài Vạn Cổ Thánh Thành chỉ có hơn mười dặm. Nhưng tiến vào trong đó, lại một trời đất khác hẳn, giống như một thế giới, rộng lớn vô cùng.
Một phía khác, có người hình như chuyên môn nghiên cứu qua Vạn Cổ Thánh Thành, không nhanh không chậm nói.
Lời này vừa nói ra, không ít người đều lộ ra biểu tình bừng tỉnh hiểu ra.
Đây là một loại thủ đoạn, một loại ứng dụng vô cùng cao thâm đối với đạo không gian.
Nhìn bề ngoài, thành thị chỉ có hơn mười dặm, thật ra bên trong có khả năng mấy ngàn, mấy vạn dặm. Thậm chí lớn hơn nữa.
Đừng nói hiện tại đám người đông nghịt này, cho dù là nhiều hơn gấp mười gấp trăm lần tiến vào trong đó, cũng chỉ chiếm một phần nhỏ bên trong Vạn Cổ Thánh Thành mà thôi.
Không bao lâu, đoàn người Sở Mộ đã đến dưới Lạc Phượng Sơn.truyện ma
Vừa đến đây, bọn họ lập tức cảm giác được áp lực khổng lồ từ trên bầu trời trấn áp xuống, rơi vào trên người mỗi người, làm cho không người nào có thể duy trì bay được ở trên không trung. Bọn họ chỉ có thể hạ xuống mặt đất. Vừa xuống tới trên mặt đất, một áp lực đáng sợ này đã biến mất không thấy.
Nhìn một cái đã thấy vô số bóng người, vô số khí tức đan xen hỗn hợp vào nhau. Có vẻ vô cùng hỗn loạn.
Sở Mộ ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào thành thị hơn mười dặm trên không trung. Chỉ thấy bên ngoài tòa thành thị kia, một tầng ánh sáng huyết sắc bao quanh. Từng lưu quang huyết sắc giống như dòng nước chảy xuôi, tầng tầng gợn sóng huyết sắc mờ nhạt rung động. Thoạt nhìn hết sức mỹ lệ.
Càng lúc càng nhiều người chạy tới nơi này. Nhân tộc, Hải tộc, còn có những chủng tộc khác, ví dụ như Thiên tộc v.v.
Thiên tộc vô cùng cao ngạo, mỗi người tuấn nam mỹ nữ đến, trên người tản ra một loại xấp xỉ vu thánh khiết thuần túy khí tức, vô cùng làm người khác chú ý.
Dẫn đầu một đám người Thiên tộc, khí tức mỗi người không rõ ràng, sâu không lường được, là cường giả Thiên tộc vô cùng đáng sợ.
Thiên tộc vừa xuất hiện, rất nhiều người đều lộ ra thần sắc kiêng kỵ. Cho dù là càn rỡ bá đạo như người của Hải tộc, cũng hiện lên một tia thần sắc kiêng kỵ, không muốn chủ động trêu chọc người Thiên tộc.